text
stringlengths 82
354k
|
---|
Chỉ số của nhóm con
Trong toán học, đặc biệt là trong lý thuyết nhóm, chỉ số của nhóm con "H" trong "G" là số
lớp kề trái của "H" trong "G", hoặc tương đương là số lớp kề phải của "H" trong "G".Chỉ số này thường được ký hiệu là formula_1 hoặc formula_2 hoặc formula_3.
Bởi vì là "G" là hợp của các lớp kề không giao nhau và vì mỗi lớp kề có cùng kích thước với "H", nên chỉ số này liên hệ cấp giữa hai nhóm qua công thức
(coi các giá trị này là số lực lượng nếu một trong số chúng vô hạn).
Do vậy, chỉ số formula_1 đo "tỷ lệ" giữa "G" và "H".
Ví dụ chẳng hạn, đặt formula_6 là nhóm của các số nguyên dưới phép cộng và formula_7 là nhóm con của các số nguyên chẵn. Khi đó, formula_8 có hai lớp kề trong formula_9 là tập các số nguyên chẵn và tập số nguyên lẻ, do đó chỉ số formula_10 bằng 2. Tổng quát hơn, formula_11 với bất kỳ số nguyên dương "n".
Khi "G" hữu hạn, công thức trên có thể viết lại thành formula_12, suy ra
định lý Lagrange rằng formula_13 chia hết cho formula_14 .
Khi "G" vô hạn, formula_1 là số lực lượng khác không có thể hữu hạn hoặc vô hạn.
Ví dụ chẳng hạn, formula_16, nhưng formula_17 là vô hạn.
Nếu "N" là nhóm con chuẩn tắc của "G", thì formula_18 bằng với cấp của nhóm thương formula_19, bởi vì tập của formula_19 là tập các lớp kề của "N" trong "G".
dấu bằng xảy ra khi formula_23. (Nếu formula_24 hữu hạn, đẳng thức đúng khi và chỉ khi formula_23.)
dấu bằng xảy ra khi formula_23. (Nếu formula_28 hữu hạn, đẳng thức đúng khi và chỉ khi formula_23.)
Nội dung này được gọi là định lý ổn định hoá quỹ đạo.
dấu ! ký hiệu hàm giai thừa;
* Ta có hệ quả: nếu chỉ số của "H" trong "G" bằng với 2, hoặc đối với nhóm hữu hạn, chỉ số là ước nguyên tố "p" nhỏ nhất của "G," thì "H" chuẩn tắc, bởi chỉ số của lõi của nó phải bằng với "p," do đó "H" bằng với lõi của nó tức là nó là nhóm con chuẩn tắc.
* Lưu ý rằng nhóm con có chỉ số là ước số nguyên tố nhỏ nhất có thể không tồn tại, ví dụ như là trong nhóm đơn có cấp không phải nguyên tố, hoặc tổng quát hơn là bất cứ nhóm hoàn hảo nào.
Chỉ số vô hạn.
Nếu "H" có vô số lớp kề trong "G", thì chỉ số của "H" trong "G" là vô hạn. Trong trường hợp này, chỉ số formula_1 là số lực lượng. Lấy ví dụ, chỉ số của "H" trong "G" có thể đếm được hoặc không đếm được, dựa trên việc liệu "H" có số lớp kề trong "G" đếm được hay không. Để ý rằng cấp nhóm con "H" không bao giờ quá "G," số lực lượng của tập lớp kề của "H" cũng không quá "G."
Chỉ số hữu hạn.
Nhóm con "H" có chỉ số hữu hạn trong nhóm "G" (hữu hạn hay vô hạn) luôn chứa nhóm con chuẩn tắc "N" (của "G") có chỉ số hữu hạn.Thậm chí, nếu "H" có chỉ số "n", thì chỉ số của "N" sẽ là ước của "n"! và là bội của "n"; thật vậy, "N" có thể coi là nhân của phép đồng cấu tự nhiên từ "G" sang nhóm hoán vị của các lớp kề trái (hoặc phải) của "H".
Ta sẽ chứng minh như sau, sử dụng lớp kề phải:
Các phần tử của "G" giữ nguyên các lớp kề tạo thành một nhóm.
Gọi nhóm đó là nhóm "A". Gọi "B" là tập các phần tử thuộc "G" thực hiện phép thế trên các lớp kề của "H". Thì "B" là lớp kề phải của "A".
Những gì ở trên áp dụng bất kể chỉ số của "H" hữu hạn hay vô hạn. Giờ giả định rằng nó có chỉ số hữu hạn "n". Bởi số hoán vị của các lớp kề là hữu hạn (cụ thể hơn, chỉ có "n"!), thì hữu hạn số tập hợp giống "B". (Nếu "G" vô hạn thì các tập hợp đó cũng vô hạn.) Tập của các tập hợp tạo thành một nhóm đẳng cấu với nhóm con của nhóm các hoán vị, do đó số các tập hợp này phải là ước của "n"!. Hơn nữa, nó phải là bội của "n" vì mỗi lớp kề của "H" chứa cùng số lớp kề của "A". Cuối cùng, nếu cho một số "c" ∈ "G" và "a" ∈ "A" sao cho "ca = xc", thì với bất kỳ "d" ∈ "G, dca = dxc", và "dca = hdc" với một số "h" ∈ "H" (theo định nghĩa nhóm "A"), nên "hd = dx". Điều này đúng với bất kỳ "d", và "x" phải là phần tử thuộc A, để "ca = xc" suy ra "cac−1" ∈ "A" và do đó "A" là nhóm con chuẩn tắc. |
Galaxy Unpacked là sự kiện được tổ chức nửa năm một lần bởi Samsung Electronics, nơi giới thiệu các thiết bị mới bao gồm điện thoại thông minh, máy tính bảng và thiết bị đeo tay. Nó được tổ chức lần đầu tiên vào tháng 6 năm 2009 tại sự kiện CommunicAsia tại ở Singapore, và hiện được tổ chức thường xuyên nhất ở Barcelona và Thành phố New York.
Sự kiện này bao gồm các bài thuyết trình quan trọng về việc ra mắt các sản phẩm do các lãnh đạo công ty trình bày. Người tham dự có thể tham quan các khu trưng bày và trải nghiệm thực tế các sản phẩm tại khu vực trình diễn. Các chương trình phát sóng trực tiếp của Samsung Unpacked có một đoạn nhạc mở đầu cho loạt sản phẩm Samsung Galaxy, thường là các phiên bản tùy biến của "Over the Horizon" và một hoạt ảnh lặp lại.
Vào tháng 8 năm 2020, do đại dịch COVID-19, Samsung đã tổ chức sự kiện ảo đầu tiên ra mắt loạt thiết bị Galaxy Note20. Nó được phát sóng trực tiếp từ trụ sở chính của họ ở Suwon, Hàn Quốc và thu hút 56 triệu lượt xem.
Galaxy Unpacked vào tháng 7 năm 2023 được tổ chức vào ngày 26 tháng 7 lúc 18 giờ (GMT+7) (8pm KST) tại Seoul, Hàn Quốc. |
Trần Thị Thanh Hương
Trần Thị Thanh Hương (sinh ngày 19 tháng 1 năm 1971) là nữ chính trị gia nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Bà hiện là Ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy An Giang, Tổ tưởng Tổ Đảng, Trưởng Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh, Ủy viên Ủy ban Xã hội của Quốc hội, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ An Giang. Bà từng là Bí thư Đảng đoàn, Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tỉnh An Giang; Bí thư Thành ủy Long Xuyên, An Giang.
Trần Thị Thanh Hương là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Báo chí, Cao cấp lý luận chính trị. Bà có sự nghiệp đều công tác ở An Giang.
Xuất thân và giáo dục.
Trần Thị Thanh Hương sinh ngày 19 tháng 1 năm 1971, quê quán ở xã Bình Thạnh Đông, huyện Gò Công, tỉnh Tiền Giang. Bà lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Gò Công, lên Thành phố Hồ Chí Minh theo học đại học và tốt nghiệp Cử nhân Báo chí. Bà được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 20 tháng 5 năm 1995, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng theo học các khóa chính trị ở Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và tốt nghiệp Cao cấp lý luận chính trị.
Tháng 1 năm 1989, sau khi tốt nghiệp phổ thông, Trần Thị Thanh Hương được nhận vào Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy An Giang, là nhân viên theo hợp đồng lao động. Bà làm việc ở đây cho đến cuối năm 1989 thì tới Công ty đời sống trực thuộc Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tỉnh An Giang làm nhân viên, và cũng tiếp tục công tác 2 năm thì trở lại Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy từ tháng 5 năm 1992. Sau đó, bà được cử đi học đại học, được tuyển vào công chức, bổ nhiệm làm chuyên viên của ban, công tác liên tục và dần là Phó Chánh Văn phòng, rồi Chánh Văn phòng Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy trong một thời gian dài 1992–2010. Tháng 4 năm 2010, bà được bổ nhiệm làm Phó Trưởng Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, đến tháng 10 cùng năm, tại Đại hội Đảng bộ tỉnh lần thứ IX, nhiệm kỳ 2010–2015, bà được bầu vào Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh, được phân công làm Phó Trưởng Ban Thường trực Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy. Tháng 4 năm 2014, bà được điều về thành phố tỉnh lỵ Long Xuyên, nhậm chức Phó Bí thư Thường trực Thành ủy.
Tháng 11 năm 2015, tại Đại hội Đảng bộ tỉnh An Giang lần thứ X, nhiệm kỳ 2015–2020, bà tái đắc cử Tỉnh ủy viên, được bầu vào Ban Thường vụ Tỉnh ủy, được phân công làm Bí thư Thành ủy Long Xuyên. Bà giữ chức vụ này trong thời gian ngắn, đến tháng 12 cùng năm thì chuyển vị trí làm Bí thư Đảng Đoàn, Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tố quốc Việt Nam tỉnh An Giang. Tháng 8 năm 2018, bà được miễn nhiệm ở Mặt trận Tổ quốc tỉnh, được bổ nhiệm làm Trưởng Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, nơi mà bà bắt đầu công tác 30 năm trước đó, tiếp tục là Thường vụ Tỉnh ủy tại Đại hội Đảng bộ tỉnh lần thứ XI, nhiệm kỳ 2020–2025. Năm 2021, với sự giới thiệu của Tỉnh ủy, bà tham gia ứng cử đại biểu quốc hội từ An Giang, tại đơn vị bầu cử số 2 gồm gồm thị xã Tân Châu và các huyện Chợ Mới, Phú Tân, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 75,69%. Trong nhiệm kỳ này, bà được phân công là Ủy viên Ủy ban Xã hội của Quốc hội, Tổ trưởng Tổ Đảng, Trưởng Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh An Giang.
! colspan="3" style="border-top: 5px solid #FFBF00;" | Chức vụ Đảng |
Burak Özdemir (sinh ngày 24 tháng 3 năm 1994), hay còn được biết đến với cái tên CZN Burak, là một đầu bếp người Thổ Nhĩ Kỳ. CZN, biệt danh của Özdemir, bắt nguồn từ việc thường xuyên phát âm sai từ Cinzano, tên cửa hàng dệt may của cha ở Laleli.
Việc chuẩn bị và nấu các món ăn Thổ Nhĩ Kỳ với 1 nụ cười trước ống kính máy quay đã giúp Özdemir trở thành người nổi tiếng trên các nền tảng mạng xã hội như Instagram và TikTok. Bên cạnh đó, anh cũng quyên góp lương thực, thực phẩm cho những người nghèo khổ.
Tháng 5 năm 2022, các bài đăng về chủ đề "Pray For Burak" đã được lan truyền trên mạng xã hội khi có tin đồn rằng Burak đang bị khối u não.
Özdemir đã bác bỏ những tuyên bố này trên mạng xã hội và cho rằng chúng 'không có căn cứ'. Một làn sóng suy đoán mới xuất phát từ các bài đăng vào năm 2023 cho thấy anh đã bị cạo trọc đầu. Mặc dù người ta đã chỉ ra rằng Özdemir, một người theo đạo Hồi, có thể đã cạo đầu khi tham gia Umrah. |
Nguyễn Tâm Hùng (sinh ngày 4 tháng 6 năm 1969) là sĩ quan Quân đội nhân dân Việt Nam. Ông mang quân hàm Đại tá, hiện là Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Bà Rịa – Vũng Tàu. Ông từng là Ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy, Phó Bí thư Đảng ủy Quân sự, Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu.
Nguyễn Tâm Hùng là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Quân sự, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có hơn 30 năm sự nghiệp quân ngũ, đa phần phục vụ ở Bà Rịa – Vũng Tàu.
Xuất thân và giáo dục.
Nguyễn Tâm Hùng sinh ngày 4 tháng 6 năm 1969 tại phường Tam Thuận, quận Thanh Khê, thành phố Đà Nẵng. Ông lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Đà Nẵng, nhập ngũ Quân đội nhân dân Việt Nam vào tháng 9 năm 1987, là Hạ sỹ, Học viên Trường Sĩ quan Lục quân 2, nay là Trường Đại học Nguyễn Huệ, rồi tốt nghiệp Cử nhân Quân sự. Ông học các khóa đào tạo sĩ quan tại Học viện Lục quân gồm học viên đào tạo ngắn cấp Trung đoàn từ tháng 2 năm 2004 đến tháng 8 năm 2004, là học viên hoàn thiện quân sự địa phương cấp Trung đoàn trong giai đoạn tháng 2–9 năm 2012, hoàn chỉnh cao cấp lý luận chính trị từ tháng 12 năm 2018 đến tháng 4 năm 2019. Ông cũng học 1 khóa học viên đào tạo ngắn quân sự địa phương cấp chiến dịch – chiến lược giai đoạn tháng 2–7 năm 2016 tại Học viện Quốc phòng. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 24 tháng 8 năm 1990 tại trường Lục quân 2, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm.
Tháng 8 năm 1990, sau khi tốt nghiệp Trường Sĩ quan Lục quân 2, ông nhận quân hàm Thiếu úy, được điều về Quân khu 7, về Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu để công tác với vị trí Trung đội trưởng của Đại đội 45, Phòng Tham mưu. Sang tháng 3 năm 1992, ông là Trung úy, Trợ lý Quân báo – Trinh sát của Phòng Tham mưu, thăng lên Thượng úy sau đó 4 năm. Tháng 2 năm 1998, ông là Đại úy, chuyển vị trí là Trợ lý Tác huấn của Phòng Tham mưu, đến tháng 2 năm 2004 thì là Thiếu tá, đi học khóa ngắn hạn, trở tại vào tháng 9 năm 2004. Tháng 11 năm này, ông là Trung tá, được điều về thành phố Vũng Tàu, nhậm chức Bí thư Chi bộ, Phó Tham mưu trưởng Ban Chỉ huy Quân sự thành phố Vũng Tàu. Công tác ở thành phố này 2 năm cho đến tháng 10 năm 2006, ông trở lại tỉnh, là Ủy viên Đảng ủy Phòng Tham mưu, Trưởng ban Tác huấn. Vào tháng 11 năm 2009, ông được điều tới thành phố tỉnh lỵ Bà Rịa, là Ủy viên Đảng ủy Quân sự thành phố, Phó Chỉ huy trưởng kiêm Tham mưu trưởng Ban Chỉ huy Quân sự thành phố Bà Rịa, rồi thăng lên Thượng tá, Chỉ huy trưởng, đồng thời được bầu bổ sung vào Ban Thường vụ Thành ủy Bà Rịa từ tháng 2 năm 2010.
Tháng 10 năm 2013, Nguyễn Tâm Hùng được bổ nhiệm làm Phó Tham mưu trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh, được bầu vào Đảng ủy Quân sự tỉnh, bổ nhiệm làm Phó Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh từ tháng 3 năm 2014. Vào tháng 8 năm này, ông được thăng quân hàm Đại tá, là Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy Quân sự tỉnh, là Phó Chỉ huy trưởng kiêm Tham mưu trưởng. Ông giữ vị trí cấp phó trong 7 năm cho đến ngày 16 tháng 3 năm 2021 thì được bổ nhiệm làm Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh, đồng thời được bầu bổ sung vào Ban Thường vụ Tỉnh ủy Bà Rịa – Vũng Tàu, Phó Bí thư Đảng ủy Quân sự tỉnh. Trong năm này, với sự giới thiệu của Bộ Tư lệnh Quân khu 7, ông tham gia ứng cử đại biểu Quốc hội từ Bà Rịa – Vũng Tàu, tại đơn vị bầu cử số 1 gồm thành phố Vũng Tàu và các huyện Long Điền, Đất Đỏ, Côn Đảo, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 70,38%. Vào ngày 19 tháng 10 năm 2022, ông nghỉ hưu theo chế độ ở tuổi 53, bàn giao các chức vụ cho Đại tá Lê Xuân Bình.
! colspan="3" style="border-top: 5px solid #CF9C65;" | Chức vụ quân sự |
Karl Pavlovich Bryullov (Tiếng Nga: Карл Па́влович Брюлло́в; 12 tháng 12, 1799 – 11 tháng 6, 1852), tên gốc Charles Bruleau, còn được chuyển tự thành Briullov và Briuloff, bạn bè thường gọi là "Karl Đại đế", là một họa sĩ người Nga. Ông được coi là nhân vật chủ chốt trong tiến trình chuyển tiếp từ tân cổ điển Nga sang chủ nghĩa lãng mạn.
Karl Bryullov sinh ngày 12 (23) tháng 12 năm 1799 tại St. Petersburg, là con của Pavel Ivanovich Briullo (Brulleau, 1760—1833). Cha ông là viện sĩ, thợ khắc gỗ, thợ chạm, hậu duệ của người Huguenot. Ngay từ nhỏ, ông đã rất hứng thú với nước Ý. Dù được đào tạo tại Học viện Nghệ thuật Hoàng gia (1809-1821), Bryullov chưa bao giờ hoàn toàn đi theo phong cách cổ điển do các thầy giáo truyền dạy, cũng như anh trai Alexander Bryullov cổ vũ. Hoàn thành chương trình đào tạo với tư cách là một sinh viên đầy triển vọng và giàu trí tưởng tượng, ông rời Nga lên đường tới Rome và làm họa sĩ vẽ tranh chân dung, cảnh vật thường ngày cho tới năm 1835. Dẫu vậy, tiếng tăm của ông chỉ thực sự nổi lên khi ông bắt đầu sáng tác tranh đề tài lịch sử.
Tác phẩm lừng danh nhất của Bryullov, bức "Ngày cuối cùng của thành Pompeii (The Last Day of Pompeii 1830–1833)," được Pushkin và Gogol đánh giá ngang hàng với các tác phẩm hàng đầu của Rubens và Van Dyck. Tác phẩm khiến công chúng Italy xúc động mạnh và nhờ đó đưa tên tuổi Bryullov lên thành một trong những họa sĩ châu Âu tài ba nhất thời kỳ đó. Sau khi hoàn thành tác phẩm này, ông đầy tự hào trở về thủ đô Nga, kết bạn với nhiều người thuộc giới tinh anh quý tộc và trí thức, gây dựng được một vị trí cao trong Học viện Nghệ thuật Hoàng gia.
Một giai thoại liên quan đến Bryllov xuất hiện trong bài tiểu luận ""Tại sao con người làm cho chính họ bị u mê" ( "Why Do Men Stupefy Themselves?")" và sau đó trong cuốn sách "Nghệ thuật là gì (What is Art)", đều của Leo Tolstoy.
Thời kỳ giảng dạy tại Học viện (1836-1848), ông phát triển một phong cách vẽ tranh chân dung hòa hợp được tính đơn giản của tân cổ điển với khuynh hướng lãng mạn, và thiên hướng hiện thực chủ nghĩa của Bryullov được mức độ xâm nhập vào tâm lý làm cho thỏa mãn. Khi đang thi công trần nhà thờ chính tòa St Isaac, sức khỏe của ông đột nhiên chuyển biến xấu. Nghe lời tư vấn của bác sĩ, Bryullov tới Madeira năm 1849 và dành ba năm cuối đời tại Italy. Ông qua đời tại làng Manziana gần Rome và được chôn cất tại nghĩa trang Cimitero Acattolico ngay tại địa phương này. |
Nguyễn Thanh Vân (đạo diễn)
Nguyễn Thanh Vân (sinh ngày 19 tháng 7, 1962) là nhà sản xuất - đạo diễn điện ảnh Việt Nam với những bộ phim xuất sắc giành các giải thưởng lớn trong nước và ở Châu Á như "Người đàn bà mộng du, Chuyện tình trong ngõ hẹp, Cây bạch đàn vô danh, Đời cá" Ông đã được trao tặng Giải thưởng Nhà nước năm 2007 và danh hiệu Nghệ sĩ nhân dân năm 2012.
Nguyễn Thanh Vân sinh ra tại Hà Nội, trong gia đình gốc Thanh Hóa có 3 anh chị em, bố ông là đạo diễn điện ảnh Hải Ninh, mẹ ông là một nhân viên ngân hàng.
Từ năm 10 tuổi, Nguyễn Thanh Vân đã đi theo bố đến trường quay "Vĩ tuyến 17 ngày và đêm" xem mọi người làm việc. Năm 1979, Nguyễn Thanh Vân tốt nghiệp cấp 3 trường THPT Lý Thường Kiệt với danh hiệu học sinh giỏi Văn. Trong thời gian chờ kết quả thi đại học, ông được bố gửi theo đạo diễn Khánh Dư vào Nam, và được tham gia sản xuất phim "Mẹ vắng nhà" khi làm trợ lý trường quay. Nguyễn Thanh Vân thi đỗ vào Trường Đại học Kiến trúc Hà Nội, sau 4 năm học, ông quyết định thi vào khoa Đạo diễn, Trường Đại học Sân khấu - Điện ảnh Hà Nội. Năm 1988, ông tốt nghiệp đại học được tuyển vào biên chế của Hãng phim truyện Việt Nam. Ông làm phó đạo diễn cho bộ phim "Tướng về hưu" của đạo diễn Nguyễn Khắc Lợi, sau đấy tiếp tục làm phó đạo diễn các phim "Đêm hội Long Trì" và "Kiếp phù du" của bố mình.
Năm 1992, Nguyễn Thanh Vân được giao bộ phim đầu tay “"Chuyện tình trong ngõ hẹp"” và lập tức khẳng định được tài năng đạo diễn của mình khi bộ phim giành giải Khuyến khích do Hội Điện ảnh Việt Nam. Với bộ phim này, ông phải vay mượn bạn bè để có vé tàu hỏa, đi ké một đoàn phom khác để tìm bối cảnh. Sau khi đọc được truyện ngắn “"Ba người trên sân ga"” của Hữu Phương đăng trên tuần báo Văn nghệ vào năm 1993, Thanh Vân đã nghiền ngẫm chuyển thể tác phẩm trong suốt 3 năm. Đến năm 1996, ông gặp gỡ và cùng nhà biên kịch Nguyễn Quang Lập xây dựng kịch bản thành bộ phim "Đời cát." Cũng trong năm này bộ phim điện ảnh thứ hai của ông là "Cây bạch đàn vô danh" giành được giải Bông sen Bạc tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 11"." Sau nhiều lần kiểm duyệt và chỉnh sửa kịch bản, năm 1998, Nguyễn Thanh Vân thay đổi tính chất để "Đời cát" từ kịch bản truyền hình thành kịch bản điện ảnh. Bộ phim phát hành năm 1999 và giành được nhiều giải thưởng trong và ngoài nước, Nguyễn Thanh Vân cũng đạt giải Đạo diễn xuất sắc tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 13. Trước đó phim điện ảnh thứ ba do ông đạo diễn là "Khoảng vỡ" đã gặp phải nhiều chỉ trích.
Từ năm 2000, Nguyễn Thanh Vân lập dự án phim mới với kịch bản được Nguyễn Quang Thiều chuyển thể từ truyện ngắn "Người đàn bà trên chuyến tàu tốc hành" của Nguyễn Minh Châu. Sau hai năm chỉnh sửa, kịch bản được dựng thành phim điện ảnh với tựa đề "Người đàn bà mộng du" và giành được những giải thưởng cao nhất tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 14 và Giải Cánh diều 2003. "Đời cát" (1999) và "Người đàn bà mộng du" (2003) là hai bộ phim xuất sắc nhất của Thanh Vân khi mang về nhiều giải thưởng lớn nhở ở trong và ngoài nước. Bộ phim điện ảnh "Trái tim bé bỏng" phát hành năm 2007 giúp ông có được giải Đạo diễn xuất sắc tại Giải Cánh diều 2007. Ngoài phim điện ảnh, Nguyễn Thanh Vân còn nhận đạo diễn phim dài tập; năm 2010, ông giành giải Đạo diễn xuất sắc với phim truyền hình "Lều chõng" tại Giải Cánh diều 2009. Năm 2021, bộ phim điện ảnh "Bình minh đỏ" do ông và Trần Chí Thành đạo diễn đã thắng được 7 hạng mục tại Giải Cánh diều 2021, cùng Giải thưởng của Ban giám khảo tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 22.
Vào nghề muộn, 30 tuổi mới đạo diễn bộ phim đầu tiên, sự nghiệp điện ảnh của Nguyễn Thanh Vân không nhiều nhưng ông là nhà làm phim hiếm hoi của Việt Nam thành công với hầu hết các dự án do ông thực hiện.
Từ tháng 7 năm 2012, ông giữ chức Phó giám đốc nghệ thuật tại Hãng phim truyện Việt Nam. Nguyễn Thanh Vân còn là Chủ tịch Hội đồng nghệ thuật kiêm giám đốc Hãng phim của Hội Điện ảnh.
Từ năm 2005, ngoài các tác phẩm trong biên chế Hãng phim truyện Việt, đạo diễn Thanh Vân còn bắt đầu tham gia sản xuất phim cho các hãng khác, chủ yếu là phim truyền hình. Ông cho rằng việc trông chờ kịch bản và sản xuất phim điện ảnh sẽ không thể khắc phục được khó khăn kinh tế mà những người làm phim gặp phải trong cuộc sống.
Nguyễn Thanh Vân và Phạm Nhuệ Giang từng cùng học Đại học xây dựng sau đó chuyển sang học ngành điện ảnh, họ cùng tham gia sản xuất bộ phim "Đứng trước biển" của đạo diễn Trần Phương. Hai người kết hôn nhưng không có con. |
Tartary (, , , ) là thuật ngữ chung được sử dụng trong văn học và bản đồ phương Tây để chỉ một phần rộng lớn của châu Á, bao gồm khu vực giới hạn bởi Biển Caspian, dãy núi Ural, Đại Tây Dương và các biên giới phía bắc của Trung Quốc, Ấn Độ và Ba Tư, vào thời điểm này khu vực này hầu như không được các nhà địa lý châu Âu biết đến.
Việc sử dụng tích cực địa danh "Tartary" có thể được xác định từ thế kỷ 13 đến thế kỷ 19.Trong các nguồn châu Âu, Tartary trở thành tên phổ biến nhất để chỉ Trung Á mà không có bất kỳ liên kết nào với các đơn vị chính trị hoặc dân tộc của khu vực; cho đến thế kỷ 19, kiến thức của châu Âu về khu vực này vẫn rất ít và rời rạc.Trong truyền thống tiếng Anh hiện đại, khu vực trước đây được gọi là Tartary thường được gọi là Trung hoặc Nội Á Âu. Nhiều phần của khu vực này bao gồm các thảo nguyên khô cằn, trong quá khứ dân số chủ yếu sống là người du mục, chủ yếu nuôi gia súc.
Sự thiếu hiểu biết về việc sử dụng Tartary làm tên địa danh đã sinh ra những lý thuyết âm mưu bao gồm những ý tưởng về một "quá khứ bị giấu kín" và "lũ lụt bùn".Những lý thuyết này cho rằng Tartaria (hay "Tartaria") là một nền văn minh đã mất với công nghệ và văn hóa tiên tiến. Điều này bỏ qua lịch sử được ghi chép đầy đủ về châu Á mà Tartary đề cập đến. Ngày nay, vùng Tartary bao gồm một khu vực từ trung tâm Afghanistan đến phía bắc Kazakhstan, cũng như các khu vực ở Mông cổ hiện tại, Trung Quốc và Đông Bắc Nga trong "Tartary Trung Quốc".
Địa lý và lịch sử.
Trước thế kỷ 18, kiến thức về Manchuria, Siberia và Trung Á ở châu Âu hạn chế. Toàn bộ khu vực được gọi chung là "Tartary" và người dân được gọi là "Tartars". Trong thời kỳ đầu hiện đại, khi sự hiểu biết về địa lý được cải thiện, người châu Âu bắt đầu chia Tartary thành các khu vực khác nhau, với các tiền tố biểu thị tên của các cường quốc cai trị hoặc vị trí địa lý.Do đó, Siberia được gọi là Đại Tartary hoặc Tartary thuộc Nga, Hãn quốc Krym được gọi là Tiểu Tartary Mãn Châu được gọi là Tartary thuộc Trung Quốc, và Tây Trung Á "(trước khi trở thành Trung Á-Nga)" được gọi là một Tartary độc lập. Tuy nhiên, đến thế kỷ 17, Tuy nhiên, đến thế kỷ 17, phần lớn chịu ảnh hưởng của các tài liệu tu viện Công giáo, từ "Tartar" đã trở thành thuật ngữ chỉ người Mãn Châu và các vùng đất mà họ cai trị, với tên gọi là "Tartary".
Ý kiến của người châu Âu về khu vực này thường tiêu cực, phản ánh di sản của cuộc xâm lược của người Mông Cổ bắt đầu trong khu vực. Thuật ngữ này xuất hiện sau trận đại hồng thủy lan rộng do Đế chế Mông Cổ gây ra. Từ "Tatar" với chữ "r" gợi nhớ đến Tartarus, vương quốc địa ngục trong thần thoại Hy Lạp. Vào thế kỷ 18, quan niệm của các nhà văn Khai sáng về Siberia hay Tartary và người dân ở đây là "man rợ" so với quan niệm hiện đại về văn minh, man rợ và phân biệt chủng tộc-sắc tộc.
Tuy nhiên, cũng có những ý kiến tích cực từ người châu Âu. Một số người coi người Tatar là nguồn kiến thức tâm linh không có trong xã hội châu Âu hiện đại. Trong cuốn Năm triết học của triết gia kiêm học giả G.R.S. Emanuel Thụy Điển, biên tập viên của đồng cỏ, nhà hiền triết và "nhà tiên tri", được trích dẫn lời khuyên, "Tìm kiếm những từ đã mất giữa các hồng y của Tatar, Trung Quốc và Tây Tạng".
Sau khi khu vực Tartary được các nhà địa lý châu Âu nghiên cứu và khám phá nhiều hơn, sử dụng thuật ngữ này đã giảm đi. Tuy nhiên, trong thế kỷ 19, cụm từ "Tartary" vẫn được sử dụng phổ biến.. Vào đầu thế kỷ 18, dữ liệu dân tộc học được thu thập bởi các nhà truyền giáo Dòng Tên ở Trung Quốc đã góp phần thay thế thuật ngữ "Tartary Trung Quốc" bằng thuật ngữ "Mãn Châu" trong địa lý châu Âu. Trong thế kỷ 19, Egor Meyendorff vàAlexander von Humboldt đã thực hiện nhiều chuyến đi vào khu vực Trung Á, góp phần vào việc đặt nền tảng cho việc sử dụng thuật ngữ "Trung Á". Bên cạnh đó, chuyến đi của họ cũng đưa ra các thuật ngữ bổ sung như "Nội Á".Trên thực tế, chủ nghĩa bành trướng của Đế quốc Nga đã làm cho thuật ngữ "Siberia" trở nên phổ biến để chỉ một nửa châu Á của Nga, và điều này được đặt ra từ những thập niên đầu của thế kỷ 19..
Thuật ngữ "Tartary" trong thế kỷ 20 đã trở nên lỗi thời và không còn được sử dụng để chỉ Siberia và Trung Á. Tuy nhiên, tên gọi này vẫn được sử dụng để đặt tên cho cuốn sách "News from Tartary" của Peter Fleming vào năm 1936. Cuốn sách này mô tả chi tiết các chuyến đi của ông tại khu vực Trung Á.
Tư liệu liên quan tới |
Đặng Hồng Sỹ (sinh ngày 20 tháng 1 năm 1976) là chính trị gia nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ông hiện là Ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng Ban Dân vận Tỉnh ủy Bình Thuận, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Bình Thuận, Ủy viên Ủy ban Văn hóa, Giáo dục của Quốc hội. Ông từng là Bí thư Huyện ủy Hàm Thuận Nam, Bình Thuận.
Đặng Hồng Sỹ là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Báo chí, Thạc sĩ Quản trị kinh doanh, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có sự nghiệp đều công tác ở Bình Thuận.
Xuất thân và giáo dục.
Đặng Hồng Sỹ sinh ngày 20 tháng 1 năm 1976 tại phường Phú Thủy, thành phố Phan Thiết, tỉnh Thuận Hải, nay là tỉnh Bình Thuận, quê quán ở xã Kỳ Giang, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh. Ông lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Phan Thiết, từ tháng 4 năm 1997 đến tháng 6 năm 1998 thì theo học Trường Đào tạo bồi dưỡng cán bộ Thanh thiếu niên Trung ương II, nay là Học viện Thanh thiếu niên Việt Nam. Ông tốt nghiệp Cử nhân Báo chí, học cao học và có bằng Thạc sĩ Quản trị kinh doanh. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 10 tháng 12 năm 1999, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng theo học các khóa chính trị ở Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và tốt nghiệp Cao cấp lý luận chính trị. Hiện ông thường trú ở phường Xuân An, thành phố Phan Thiết.
Tháng 10 năm 1995, sau khi tốt nghiệp phổ thông, Đặng Hồng Vỹ được nhận vào làm Cán bộ Văn phòng Đoàn Dân chính Đảng tỉnh, thuộc Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh tỉnh Thuận Hải. Ông đi học, trở về rồi đến tháng 4 năm 1999 thì giữ vị trí Ủy viên Ban Thường vụ, Phó Bí thư Đoàn Dân chính Đảng tỉnh, là Bí thư Đoàn Dân chính Đảng tỉnh sau đó 1 năm, Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ Dân chính Đảng tỉnh từ tháng 10 năm 2005. Tháng 7 năm 2008, ông chuyển sang Đảng bộ Khối các cơ quan tỉnh làm Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy, Trưởng Ban Tổ chức, Phó Bí thư Đảng ủy Khối các cơ quan tỉnh. Vào tháng 8 năm 2014, ông được điều về huyện Hàm Thuận Nam, chỉ định là Phó Bí thư thường trực Huyện ủy, kiêm Bí thư Đảng ủy Khối Đảng và Đoàn thể huyện Hàm Thuận Nam. Sang tháng 9 năm 2015, tại Đại hội Đảng bộ tỉnh Bình Thuận lần thứ XIII, nhiệm kỳ 2015–2020, ông được bầu vào Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh, giữ chức Bí thư Huyện ủy, Bí thư Đảng ủy Quân sự huyện Hàm Thuận Nam. Đến tháng 3 năm 2018, ông được điều lên tỉnh, nhậm chức Phó Chủ nhiệm thường trực Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy, kiêm Bí thư Chi bộ cơ quan Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy Bình Thuận từ tháng 3 năm 2019.
Tháng 8 năm 2019, Đặng Hồng Sỹ được bổ nhiệm làm Trưởng Ban Dân vận Tỉnh ủy Bình Thuận, kế nhiệm Nguyễn Hoài Anh, tới tháng 12 cùng năm thì được bầu bổ sung vào Ban Thường vụ Tỉnh ủy. Ông tái đắc cử Thường vụ Tỉnh ủy tại Đại hội Đảng bộ tỉnh lần thứ nhiệm XIV, kỳ 2020–2025, tiếp tục là Trưởng Ban Dân vận. Năm 2021, với sự giới thiệu của Tỉnh ủy, ông tham gia ứng cử đại biểu Quốc hội từ Bình Thuận, tại đơn vị bầu cử số 3 gồm các huyện Đức Linh, Tánh Linh và thị xã La Gi, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 68,83%, rồi được phân công là Ủy viên Ủy ban Văn hóa, Giáo dục của Quốc hội.
! colspan="3" style="border-top: 5px solid #FFBF00;" | Chức vụ Đảng |
Mikhail Aleksandrovich Vrubel (; 17 tháng 3, 1856 – 14 tháng 4, 1910, theo lịch mới) là họa sĩ, nhà điêu khắc và thợ vẽ kỹ thuật người Nga. Là họa sĩ bậc thầy có sức sáng tác dồi dào và tân tiến trong nhiều loại hình khác nhau như hội họa, phác họa, điêu khắc trang trí hay nghệ thuật sân khấu, ông được coi là một trong những nghệ sĩ quan trọng nhất trong trường phái Tượng trưng Nga và là một trong những nhà tiên phong của nghệ thuật hiện đại.
Cuộc đời và sự nghiệp.
Mikhail Vrubel sinh ngày 17 tháng 3 năm 1856. Ông cố của ông, Anton Antonovich Vrubel, sinh ra ở Białystok và từng là thẩm phán của thị trấn đó. Con trai ông, Mikhail Antonovich Vrubel (1799–1859), theo đuổi sự nghiệp quân sự. Ông này về hưu với chức quân hàm Thiếu tướng và hai lần kết hôn và có ba con trai và bốn con gái. Trong mười năm cuối đời, Mikhail Antonovich phục vụ với tư cách là ataman của người Cossack vùng Astrakhan. Vào thời điểm đó, thống đốc Astrakhan là người vẽ bản đồ nổi tiếng và đô đốc Grigori Basargin. Con gái của thống đốc, Anna, sau đó kết hôn với con trai thứ hai của Mikhail Antonovich từ cuộc hôn nhân đầu tiên, Alexander. Trước đây, Alexander phục vụ trong Trung đoàn Bộ binh Tengin, tham gia chiến tranh Kavkaz và chiến tranh Krym. Năm 1855, đứa con đầu lòng của họ, Anna Aleksandrovna (1855–1928), chào đời.
Khi 10 tuổi, Mikhail đã bộc lộ năng khiếu nghệ thuật qua việc tập vẽ, diễn kịch và âm nhạc. Điều đó hoàn toàn chiếm một vị trí không kém trong cuộc sống tương lai của ông ngoài hội họa. Theo Nina Dmitrieva, "cậu bé giống như một cậu bé thực sự có năng khiếu nhưng hứa hẹn là một người nghiệp dư đa năng hơn là một nghệ sĩ bị ám ảnh, người mà sau này cậu sẽ trở thành".
Ngoài ra, bố ông, Alexander Vrubel, đã thuê cho ông một giáo viên riêng, Andrei Godin, từ nhà thi đấu Saratov, người đã dạy các kỹ thuật vẽ tranh tiên tiến. Vào thời điểm đó, một bản sao của bức vẽ "Sự phán xét cuối cùng" của Michelangelo đã được trưng bày ở Saratov. Bức vẽ này đã gây ấn tượng mạnh với ông đến nỗi, theo lời kể của chị gái, đã sao chép nó từ trí nhớ của mình một cách chi tiết.
Vài năm sau đó, Mikhail đi học tại trường trung học Sankt-Peterburg thứ 5. Ban giám hiệu của trường này đặc biệt chú ý đến việc hiện đại hóa phương pháp giảng dạy, thúc đẩy nghiên cứu kiến thức cổ điển, phát triển văn học của học sinh trung học, các bài học khiêu vũ và thể dục dụng cụ. Ngoài việc học ở trường trung học, Mikhail còn tham gia các lớp học vẽ tại trường của Hiệp hội Khuyến khích Nghệ thuật Hoàng gia. Tuy nhiên, ông quan tâm nhất đến khoa học tự nhiên nhờ người thầy Nicolai Peskov, một người lưu vong chính trị. Năm 1870, sau ba năm sống ở Sankt-Peterburg, gia đình ông chuyển đến Odessa vì bố ông được bổ nhiệm làm thẩm phán tại tòa án đồn trú phòng ở thành phố đó. |
Chủ nghĩa phi lý
Chủ nghĩa phi lý (tiếng Anh: "Absurdism") là một học thuyết triết học cho rằng mọi sự tồn tại đều là vô lý. Học thuyết này cho rằng thế giới không thể hiểu bằng những lý lẽ. Cụm từ "phi lý" đề cập đến giá trị vốn có và ý nghĩa, những thứ con người không thể tìm thấy được trong vũ trụ, hoặc những sai lệch trong bản chất của một sự vật. Học thuyết thường được mô tả như là kết quả của sự va chạm giữa con người có Lý tính với vũ trụ phi lý, giữa chủ ý với kết quả. Điểm quan trọng của học thuyết này là nó tuyên bố rằng toàn bộ thế giới này là phi lý.
Các lập luận ủng hộ chủ nghĩa này thường tập trung vào tầm quan trọng của con người trong vũ trụ, hoặc là về vai trò của cái chết, về tính hợp lý hay phi lý của kết quả cuối cùng. Những người bảo vệ chủ nghĩa này đã lên tiếng cho rằng, nó đã không nhận được sự quan tâm từ các triết gia chuyên nghiệp như giá trị mà nó mang lại. Ba nội dung thường được thảo luận trong triết học phi lý cổ là sự tự sát, đức tin vào những điều tốt đẹp trong tôn giáo, và những cuộc nổi loạn chống lại phi lý. Trong đó, sự nổi loạn lại không giống 2 điều còn lại, nó không thoát khỏi sự phi lý, mặt khác nó còn công nhận chính sự phi lý. Các triết học gia sau này cũng đã đề xuất bổ sung thêm, như sự dụng sự châm biếm để thoát khỏi cuộc sống căng thẳng hoặc né tránh trách nhiệm trong những cuộc xung đột. Những người công nhận chủ nghĩa phi lý cho rằng con người phản ứng như nào hay ra sao không hề quan trọng. Điều này được dựa trên quan niệm cho rằng nếu một thứ không thực sự quan trọng thì sự trả lời của con người với điều đó cũng không quan trọng.
Thuật ngữ "chủ nghĩa phi lý" được gắn liền với triết học của Albert Camus. Mặt khác, những tiền đề quan trọng và những thảo luận về sự vô lý lại được tìm thấy trong các tác phẩm của Søren Kierkegaard. Chủ nghĩa phi lý có liên quan đến nhiều quan điểm và khái niệm khác. Những thứ căn bản của chỉ nghĩa này được xây dựng một phần trên chủ nghĩa hiện sinh. Tuy vậy, chủ nghĩa hiện sinh có quan điểm lạc quan hơn với giá trị và ý nghĩa mà con người có thể tìm được trong cuộc sống. Chủ nghĩa phi lý và chủ nghĩa hư vô lại có đồng quan điểm khi cùng cho rằng cuộc sống của con người vô giá trị. Nhưng những người theo chủ nghĩa phi lý không cho rằng đây là một sự thật biệt lập. Thay vào đó, họ lại quan tâm đến phản ứng giữa sự khao khát của con người với thế giới không có những sự khao khát đó. Kết quả của cuộc xung đột này có thể dẫn đến khủng hoảng hiện sinh, khi đó sự lo lắng hoặc trầm cảm có thể thúc đẩy những người khủng hoảng tìm cách giải quyết. Mặt khác, việc thừa nhận sự thiếu vắng của ý nghĩa khách quan lại có thể khiến cho những con người có tri giác có thể tìm thấy ý nghĩa chủ quan tại những điểm ngẫu nhiên.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Tạ Thị Yên (sinh ngày 18 tháng 11 năm 1972) là nữ chính trị gia nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Bà hiện là Phó Trưởng Ban Công tác đại biểu thuộc Ủy ban Thường vụ Quốc hội, Ủy viên Ủy ban Pháp luật của Quốc hội, Phó Chủ tịch Nhóm nghị sĩ hữu nghị Việt Nam – Thụy Sĩ, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Điện Biên. Bà từng là Vụ trưởng Vụ Công tác đại biểu, Văn phòng Quốc hội, Thường trực Văn phòng Hội đồng Bầu cử quốc gia.
Tạ Thị Yên là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Thạc sĩ Luật, Cao cấp lý luận chính trị. Bà có sự nghiệp đều công tác ở các cơ quan, đơn vị của Quốc hội.
Xuất thân và giáo dục.
Tạ Thị Yên sinh ngày 18 tháng 11 năm 1972 tại xã Nguyệt Đức, huyện Thuận Thành, nay là thị xã của tỉnh Bắc Ninh. Bà lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Bắc Ninh, tới thủ đô Hà Nội để học đại học và tốt nghiệp Cử nhân chuyên ngành Luật, sau đó học cao học và nhận bằng Thạc sĩ Luật. Bà được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 8 tháng 12 năm 2004, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng theo học các khóa chính trị ở Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và tốt nghiệp Cao cấp lý luận chính trị. Hiện bà thường trú ở Đội Cấn, quận Ba Đình, thành phố Hà Nội.
Tháng 9 năm 1995, sau khi tốt nghiệp đại học, Tạ Thị Yên ký kết hợp đồng lao động với Văn phòng Quốc hội, được phân công là nhân viên công tác ở Vụ Công tác đại biểu, Văn phòng Quốc hội. Đến tháng 4 năm 1998, bà được tuyển dụng công chức, bổ nhiệm làm Chuyên viên Vụ Công tác đại biểu và công tác liên tục ở đây. Vào tháng 12 năm 2008, bà được bổ nhiệm làm Phó Vụ trưởng Vụ Công tác đại biểu, kiêm Chi ủy viên, Phó Chủ tịch công đoàn Vụ Công tác đại biểu giai đoạn 2008–10, rồi được giao làm Quyền Vụ trưởng Vụ Công tác đại biểu từ ngày 4 tháng 11 năm 2013 đến ngày 4 tháng 6 năm 2015 do Vụ chưa bổ nhiệm Vụ trưởng. Ngày 5 tháng 6 năm 2015, bà được điều sang Đảng đoàn Quốc hội, nhậm chức Phó Vụ trưởng Văn phòng Đảng đoàn Quốc hội, kiêm Thường trực Văn phòng Hội đồng bầu cử quốc gia từ ngày 6 tháng 1 năm 2016 đến ngày 20 tháng 7 năm 2016, phục vụ cho quá trình bầu cử Quốc hội khóa XIV. Ngày 10 tháng 10 năm 2016, Tạ Thị Yên được bầu làm Bí thư Chi bộ, nhậm chức Vụ trưởng Vụ Công tác đại biểu của Văn phòng Quốc hội, đơn vị mà bắt bắt đầu công tác từ 20 năm trước. Vào ngày 27 tháng 10 năm 2020, bà được nâng ngạch công chức lên Chuyên viên cao cấp, tiếp tục là Vụ trưởng, kiêm Thường trực Văn phòng Hội đồng bầu cử quốc gia; Tổ trưởng Tổ giúp việc về tổng hợp và Nhân sự Tiểu ban Nhân sự của Hội đồng bầu cử quốc gia, phục vụ cho quá trình bầu cử Quốc hội khóa XV.
Năm 2021, Tạ Thị Yên tham gia ứng cử đại biểu Quốc hội từ Điện Biên, tại đơn vị bầu cử số 2 gồm các huyện Mường Lay, Mường Chà, Nậm Pồ, Mường Nhé, Tuần Giáo, Tủa Chùa, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 83,54%. Vào ngày 23 tháng 7 năm này, bà được phân công làm Bí thư chi bộ, được bổ nhiệm làm Phó Trưởng Ban Công tác đại biểu thuộc Ủy ban Thường vụ Quốc hội, bên cạnh đó là Ủy viên Ủy ban Pháp luật của Quốc hội, Phó Chủ tịch Nhóm nghị sĩ hữu nghị Việt Nam – Thụy Sĩ từ tháng 11 cùng năm.
! colspan="3" style="border-top: 5px solid #bebebe;" | Chức vụ nhà nước |
Daniel Michael Green (sinh ngày 10 tháng 6 năm 1997) là một cầu thủ bóng đá người Jamaica hiện đang thi đấu ở vị trí tiền đạo cho câu lạc bộ Thành phố Hồ Chí Minh tại V.League 1 và đội tuyển bóng đá quốc gia Jamaica.
Daniel Green đã thi đấu cho các cấp độ đội tuyển trẻ và đội tuyển quốc gia Jamaica.
"Tính đến 15 tháng 7 năm 2020."
"Tính đến 25 tháng 1 năm 2019."
"Bàn thắng của đội tuyển Jamaica được liệt kê trước." |
Luma Russo Moura (sinh ngày 29 tháng 3 năm 1995) là một người mẫu, phi công thương mại, giáo viên, nghệ sĩ trang điểm chuyên nghiệp, người truyền cảm hứng trên mạng xã hội và hoa hậu người Brazil. Cô đã trở thành Hoa hậu Sắc đẹp Brazil 2023 và đại diện cho Brazil tại Hoa hậu Sắc đẹp Quốc Tế 2023. Cô đã có chiến thắng tại Miss Charm 2023 mang về chiếc vương miện Miss Charm đầu tiên cho Brazil.
Cô sinh ra ở Belo Horizonte, Minas Gerais, Brazil nhưng lớn lên, cho đến khi cô 9 tuổi, ở Divinópolis, Minas Gerais, Brazil. Cô từng sinh sống tại một số quốc gia như Anh, Bolivia, Qatar, Hoa Kỳ và nói được tiếng Anh, Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha. Cô theo học tại Cambridge College tại Santa Cruz de la Sierra, Bolivia, từ 2005 đến 2007. Sau đó, từ 2008 đến 2009 cô học tại trường Park House, một trường trung học ở Doha, Qatar. Đặc biệt, từ năm 2014, Luma Russo đã tham gia sự kiện Skymates ở Arlington, Texas để thi lấy bằng phi công. Chưa dừng lại ở đó, nàng hậu còn tham gia khóa học phi công chuyên nghiệp tại FTA ở Shoreham-by-Sea, England.
Với tư cách là hoa hậu Brazil, Luma đại diện cho quê hương mình tại Hoa hậu Sắc đẹp quốc tế 2023 được tổ chức tại Nhà hát Hoà Bình ở Quận 10, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam.
Vượt qua 37 thí sinh, cô đã chiến thắng một cách đầy thuyết phục và trở thành Hoa Hậu đầu tiên trong lịch sử đăng quang cuộc thi sắc đẹp Miss Charm và cũng là người Brazil đầu tiên nắm giữ danh hiệu này. |
Pavle Đurišić () (Podgorica, 9 tháng 7 năm 1909 – tháng 4 năm 1945) là sĩ quan người Serb đến từ Montenegro trong Quân đội Hoàng gia Nam Tư. Ông là một vojvoda (đốc quân) của Chetnik (Četnik) và lãnh đạo lực lượng Chetnik quan trọng tại Montenegro trong Thế chiến thứ hai. Ông giữ vai trò nổi bật và trở thành một trong những chỉ huy chính trong cuộc nổi dậy chống lại người Ý ở Montenegro vào tháng 7 năm 1941. Tuy sau đó, ông lại hợp tác với Ý chống lại quân Partizan do Liên đoàn cộng sản Nam Tư (: - KPJ) lẫn Quân lực Croatia của Nhà nước Độc lập Croatia ( - NDH). Lực lượng dưới quyền đã thực hiện một số vụ thảm sát người Hồi giáo ở Bosna, Hercegovina và Sandžak, đồng thời tham gia trợ lực với Ý trong Chiến dịch Weiss I nhằm tiêu diệt quân kháng chiến Partizan năm 1943. Tháng 5 năm 1943, sau khi bị quân Đức bắt giam, ông đào thoát nhưng bị bắt trở lại.
Sau khi Ý đầu hàng, Đức phóng thích Đurišić, ông liền hợp tác với Đức và chính quyền Nedić. Được Đức hỗ trợ, cùng với Milan Nedić và Dimitrije Ljotić, ông thành lập Quân đoàn tình nguyện Montenegro năm 1944. Sau trận cánh đồng Ljevče, Quân lực Croatia và lãnh đạo Montenegro ly khai Sekula Drljević giăng bẫy bắt Đurišić gần Banja Luka. Ông cùng các tù nhân khác bị hành quyết gần trại tập trung Jasenovac.
Sinh thời, Pavle Đurišić tỏ ra là một chỉ huy Chetnik có tài, khả năng cầm quân tác chiến của ông được cả đồng minh lẫn địch thủ nể trọng.
Pavle Đurišić sinh ngày 9 tháng 7 năm 1909 tại Podgorica, khi ấy thuộc Công quốc Montenegro, cũng là nơi ông sống lúc nhỏ cho đến khi cha là Ilija qua đời. Mẹ ông là Ivana (nhũ danh Radović) xuất thân từ nhà Brnović. Theo một số nguồn tin, ông sinh năm 1907. Pavle được học đến trung học cơ sở. Sau khi cha qua đời, ông chuyển đến sống với chú là Petra Radović tại Berane, một thẩm phán và cựu binh Chetnik trong biệt đội Vojin Popović tham gia Chiến tranh giành Macedonia. Ông theo học trường Sư phạm ở Berane trong gần hai năm.
Năm 1927, Pavle Đurišić ghi danh Học viện Quân sự Beograd khóa 55. Đến năm 1930 mãn khóa, ông rời trường với cấp bậc thiếu úy bộ binh Quân đội Hoàng gia Nam Tư (: - VKJ). Ông bắt đầu binh nghiệp tại Sarajevo, là trung sĩ thuộc Trung đoàn bộ binh số 10 Takovo. Các chỉ huy nhận ra năng lực và tham vọng trong Đurišić nên đã gửi đến Trường Sĩ quan Bộ binh ở Sarajevo, ngạch trung sĩ đại đội súng trường. Ông ở lại Sarajevo cho đến năm 1934 rồi xin điều chuyển đến Berane. Tại đó, ông lần đầu tiên giữ chức vụ chỉ huy trung đội, rồi tiếp tục chỉ huy đại đội 1 của trung đoàn bộ binh 48. Đurišić có một con gái Ljiljana sinh năm 1937 nhưng mất năm 1943.
Sau khi Ý xâm lược Albania, ngày 7 tháng 4 năm 1939, đại đội Đurišić được cử đến Plav gần biên giới Albania để thu thập thông tin tình báo. Ông kết nối được với một số cá nhân ở Albania và thu được thông tin điệp báo, nhưng không hữu dụng mấy cho nhiệm vụ phòng vệ Nam Tư. Nên sau đó, ông đưa đại đội quay lại Berane. Các mối quan hệ mà Đurišić thiết lập trong giai đoạn này sẽ trở nên quan trọng trong những năm sau đó. Năm 1940, Pavle Đurišić có con trai Ilija.
Chiến tranh thế giới thứ hai.
Ý chiếm đóng Montenegro.
Tháng 4 năm 1941, Đức, Ý và Hungary xâm lược Nam Tư. Đức chiếm Montenegro nhưng sớm rút lui, giao lại cho Ý quản lý. Do các vấn đề như người Serb bị trục xuất khỏi Kosovo và Metohija, dòng người tị nạn từ các vùng khác của Nam Tư đổ về rồi đến những người chạy trốn khủng bố Ustaše dọc biên giới với Bosna và Hercegovina, người Montenegro nhanh chóng nổi dậy chống Ý. Họ cũng phẫn nộ với việc sáp nhập các lãnh thổ Kosovo vào Albania, đây vốn là những cơ sở quan trọng trong việc cung cấp lương thực và sản xuất muối ở Ulcinj, cùng với việc không cho lưu thông các tờ dinar Nam Tư mệnh giá từ 500 trở lên làm trầm trọng nền kinh tế. Trong cuộc chiến chống xâm lược, Đurišić được thăng hàm đại úy hạng nhất (: ).
Cuộc nổi dậy Montenegro.
Giữa tháng 7 năm 1941, KPJ phát động cuộc tổng nổi dậy toàn Montenegro. Nguyên nhân trực tiếp bùng phát nổi dậy là do Nghị viện Petrovdan quyết định phục hồi Vương quốc Montenegro đứng đầu là nhiếp chính người Ý lãnh đạo và nằm dưới sự kiểm soát của nhà ly khai Montenegro Sekula Drljević cùng những kẻ ủng hộ, tập hợp trong cái gọi là Đảng Xanh (: ). Quân nổi dậy chiếm đa phần là nhóm theo Chủ nghĩa dân tộc Serbia còn gọi là phe Trắng (: ) là những người ủng hộ "quan hệ khăng khít với Serbia". Khoảng 400 cựu sĩ quan VKJ sẵn sàng bắt tay với cộng sản và tham gia nổi dậy. Một số sĩ quan vốn bị bắt ngay khi bắt đầu chiến tranh, mới được thả trước đó không lâu. Các sĩ quan VKJ chỉ huy phân đội, còn các chính ủy thuộc hàng ngũ cộng sản và lãnh đạo tổ chức nổi dậy. Khi mới bắt đầu, Đurišić tham gia ủy ban lập ra để lãnh đạo các hoạt động quân sự ở vùng Berane.
Trong giai đoạn đầu, quân nổi dậy nắm quyền kiểm soát các thị trấn và làng mạc nhỏ. Đurišić sát cánh cùng cộng sản chiến đấu và dẫn quân đánh vào Berane thành công. Ông nổi danh qua những trận chiến khó khăn nhất và nổi bật trong vai trò là một trong những thủ lĩnh chính cuộc nổi dậy. Sau gần hai ngày chiến đấu giành từng ngôi nhà ở Berane, ông tham gia đàm phán mở đường cho tàn quân Ý đầu hàng. Sau khi tiếp nhận quân Ý đầu hàng, ông chống lại chỉ thị của cộng sản trong việc đối xử với tù nhân Ý. Trong khi nổi dậy, Đurišić cũng đánh cả lực lượng của Drljević. Sau khi đuổi quân Ý khỏi thung lũng Lim, Đurišić hành quân đến Rožaje và Kosovska Mitrovica đánh cả người Hồi giáo lẫn người Albania, những người bị ông gọi là "vô dân tộc" (: ). Những người cộng sản tuyên bố rõ rằng không thể chấp nhận được hành động như vậy.
Các chỉ huy chính khác tham gia nổi dậy có thể kể đến cựu sĩ quan VKJ là đại tá Bajo Stanišić và thiếu tá Đorđije Lašić. Trong vòng sáu tuần, được binh lính không chính quy Hồi giáo và Albania từ biên cảnh hỗ trợ, 67.000 quân Ý giành lại quyền kiểm soát tất cả thị trấn và tuyến giao thông liên lạc tại Montenegro. Thống đốc quân đội Ý tại Montenegro tướng Alessandro Pirzio Biroli ra lệnh dẹp tan cuộc nổi dậy nhưng đồng thời chỉ đạo tránh "các hành động trả thù và tàn ác vô ích". Tuy nhiên, hàng chục ngôi làng đã bị đốt phá, hàng trăm người thiệt mạng và khoảng 10.000 đến 20.000 dân thường bị bắt giam khi tiến hành đàn áp. Trong một thời gian, quân không chính quy Hồi giáo và Albania được phép cướp bóc và thiêu hủy làng mạc. Ngay khi quân Ý phát động tấn công, các chính trị gia tại Berane không còn ủng hộ nổi dậy nữa mà quay sang lên án. Nhóm cựu sĩ quan VKJ bỏ đơn vị, Đurišić cũng rời ủy ban quân sự tổ chức nổi dậy tại Berane. Họ thành lập những ủy ban riêng bày tỏ lòng trung thành với quân Ý và tố cáo cộng sản.
Chia rẽ xuất hiện giữa ban lãnh đạo cộng sản và phe quốc gia tham gia nổi dậy. Những người quốc gia nhận ra cuộc nổi dậy đã bị dập tắt và muốn dừng chiến đấu. Nhưng những người cộng sản quyết tâm tiếp tục đấu tranh, họ đổi tên thành quân kháng chiến Partizan (: - NOPOJ) Cuối năm 1941, những người quốc gia liên lạc với quân Ý đề nghị giúp chống lại cộng sản Partizan. Phe quốc gia gồm cả Đurišić, vốn là người có danh tiếng trong bộ tộc cao nguyên Vasojevići bắc Montenegro, liền rút về hậu cứ. Mục đích là tránh khích động quân Ý và bảo vệ các bản làng sơn cước nếu bị tấn công. Tại miền bắc Montenegro có sự khác biệt rõ rệt giữa hai phe cộng sản và quốc gia. Những người quốc gia liên hệ chặt chẽ với Serbia và mang tâm lý "ranh giới" cách biệt với người Hồi giáo. Cộng sản thì muốn tiếp tục nổi dậy bằng cách chống lại kẻ thù giai cấp mình. Việc Ustaše thao túng người Hồi giáo ở Sandžak và trục xuất người Serb khỏi các khu vực sáp nhập vào Albania khiến cho Đurišić và quân Chetnik dưới quyền mất hết kiên nhẫn. Họ tổ chức tấn công người Hồi giáo và người Albania, chính điều này lại châm ngòi kích động cho hai đối tượng này trong vùng. Cuộc nổi dậy vẫn tiếp diễn với cường độ giảm dần cho đến tháng 12 năm 1941. Dưới đề xuất của thủ lĩnh Chetnik Draža Mihailović năm 1941, Đurišić được Chính phủ lưu vong Nam Tư trao tặng Huân chương Ngôi sao Karađorđe.
Chỉ đạo của Mihailović.
Tháng 10 năm 1941, Mihailović bổ nhiệm Đurišić làm chỉ huy trưởng quân chính quy và trừ bị ở miền trung, miền đông Montenegro và những phần Sandžak. Đầu tháng 11, các lãnh đạo phe quốc gia Montenegro nhanh chóng nhận thức được việc chia rẽ giữa Chetnik và Partizan ở Serbia. Cuối tháng 11, họ cử Đurišić đến gặp Mihailović. Trong chuyến đi này, Đurišić nhận lệnh miệng từ Mihailović và được bổ nhiệm làm chỉ huy của tất cả các phân đội Chetnik ở Sandžak. Lašić được phong chỉ huy tất cả lực lượng Chetnik ở Montenegro Cũ. Việc bổ nhiệm Đurišić nằm trong chỉ đạo chung của Mihailović ngày 20 tháng 12 năm 1941 gồm các mục tiêu sau:
Chỉ đạo cũng cho thấy với những mục tiêu của Partizan thì sẽ không còn hợp tác nào giữa hai bên nữa. Nội dung cũng chính thức phong Đurišić làm "vojvoda" Chetnik. Một số sử gia dấy lên nghi vấn về tính xác thực của những chỉ đạo này và cho rằng Đurišić ngụy tạo sau khi không gặp được Mihailović. Trong khi ý kiến của những sử gia khác đa dạng từ việc không bày tỏ hoài nghi vấn đề này, cho đến cung cấp bằng cớ xác thực hoặc tuyên bố rõ ràng rằng công nhận tài liệu có tính xác thực.
Cộng tác với Ý.
Tháng 1 năm 1942, Đurišić gặp đại diện Chuẩn tướng ("Generale di brigata") Silvio Bonini, chỉ huy Sư đoàn bộ binh 19 "Venezia". Em trai của Đurišić là Vaso đóng vai trò liên lạc với sư đoàn Ý và đến tổng hành dinh quân Ý tại Berane. Tại cuộc họp này, Đurišić được trao quyền tự do hành động chống lại Partizan trong vùng mà sư đoàn Venezia phụ trách, Vaso thay mặt Đurišić ký kết thỏa thuận với đại diện Ý. Đến tháng 3, chính Đurišić gặp lại ban tham mưu sư đoàn. Cũng trong tháng 3, ông tập hợp một nhóm gồm các cựu sĩ quan VKJ, chính trị gia và những người không theo cộng sản, đồng thời truyền đạt chỉ thị của Mihailović. Mihailović đặt mật danh cho tổng hành dinh Đurišić là "Hành dinh sơn cước số 15" (: ); Đurišić chọn làng Zaostro làm địa điểm.
Vào tháng 1, Lašić chỉ huy quân giành thắng lợi khi đánh Partizan tại quận Andrijevica, nhưng Lašić lại bị trọng thương vào đầu. Việc Lašić bị thương nặng khiến Đurišić nhanh chóng trở thành vị chỉ huy Chetnik nổi bật và quan trọng nhất tại Montenegro. Khoảng ngày 5 tháng 1, Đurišić nắm quyền chỉ huy quận Berane và thành lập bảy phân đội Chetnik. Ngay sau đó, ông tổ chức một ủy ban chính trị cấp huyện chịu trách nhiệm tuyên truyền và tuyển mộ tân binh. Đurišić nhanh chóng nắm trong tay tất cả các nhóm dân quân chống cộng tổng số 500 người tại quận Berane, và hai nhóm nhỏ hơn với 120 người từ Kolašin và Bijelo Polje. Ngày 13 tháng 1, sau một tuần chuẩn bị, ông mở cuộc tấn công vào hai tiểu đoàn Partizan đang hoạt động ở Berane. Sau bốn ngày giao tranh, được quân Ý và dân quân Hồi giáo hỗ trợ, Đurišić thành công gần như quét sạch Partizan khỏi khu vực. Đến ngày 24 tháng 1, quân của Đurišić chiếm được ngôi làng cuối cùng mà Partizan nắm giữ trong huyện, tiêu diệt 15 lính Partizan và xử tử 27 người bị bắt, xóa sổ hoàn toàn các phần tử Partizan còn lại ở Berane.
Đến tháng 3, Đurišić chứng tỏ cho người Ý thấy sự không khoan nhượng với Partizan và các phân đội dưới quyền đang hoạt động vượt ra ngoài khu vực sư đoàn Venezia kiểm soát. Tướng Biroli đàm phán và ký thỏa thuận với Đurišić. Thỏa thuận này liên quan đến khu vực hoạt động của Sư đoàn bộ binh 19 "Venezia". Ý chấp thuận cung cấp vũ khí, lương thực và tiền công. Thỏa thuận buộc Đurišić phải:
Dù có được chỉ thị từ Mihailović nhưng ban đầu Đurišić chỉ có ảnh hưởng rất ít những người Montenegro không theo cộng sản tham gia kháng chiến và không thể xây dựng một chiến lược hiệu quả chống lại quân Ý hoặc Partizan trong vòng vài tháng sau khi ông trở về Montenegro. Đầu năm 1942, phân đội Chetnik dưới quyền ông mới hoạt động tích cực hơn trong việc chống lại người Hồi giáo địa phương, đặc biệt tại miền đông Montenegro và Sandžak. Tháng 1-2 năm 1942, quân Partizan chiếm đóng Kolašin, thanh trừng những ai chống đối công khai hay nguy cơ tiềm ẩn. Khoảng 300 người bị giết, xác ném xuống hố. Quân Partizan gọi những hố này là "nghĩa địa chó" (: ). Cùng với các hoạt động khủng bố khác của cộng sản, người Montenegro quay ra chống Partizan. Ngày 23 tháng 2, Đurišić tái chiếm Kolašin và dùng làm tiền đồn Chetnik cho đến tháng 5 năm 1943. Sau khi chiếm được Kolašin, Chetnik gia tăng hoạt động khủng bố các đối thủ chính trị. Những người theo hoặc có cảm tình với Partizan thường bị giết ngay tại chỗ, trong đó có cả 17 thương binh Partizan bị bắt tại làng Lipovo. Tháng 3-4, Chetnik tổ chức các phiên tòa hình thức công khai xét xử một người có danh tiếng trong thị trấn bị coi là đối lập với Chetnik. Nhiều người cộng sản hoặc bị nghi ngờ là cộng sản đã chịu án tử hình và bị hành quyết. Đurišić lập nhà giam Chetnik ở Kolašin, bắt giữ và tra tấn khoảng 2.000 người. Ít nhất 74 tù nhân đã bị bắn tại Breza gần Kolašin. Cuối tháng 4 năm 1943, Chetnik chuyển 313 tù nhân cho quân Ý; 27 người trong số này bị giết chung khi Ý hành quyết tập thể 180 người vào ngày 25 tháng 6 năm 1943.
Tháng 5 năm 1942, Đurišić tấn công và đánh bại hàng ngũ Partizan quan trọng cuối cùng tại Montenegro. Tháng 6 năm 1942, ông hợp tác với Ustaše ở Foča đông nam Bosna. Trong diễn tiến khi quân Ý và Chetnik đang giao tranh với Partizan, Mihailović bị quân Đức ép phải rời Serbia và đã đến Montenegro. Trong đoàn của Mihailović có cả một sĩ quan liên lạc thuộc Cơ quan Hành động đặc biệt Anh Quốc ( -SOE). Mihailović lập căn cứ tại làng Gornje Lipovo, cách sở chỉ huy của Đurišić tại Kolašin vài dặm. Mihailović chỉ có một nhúm quân và phải dựa vào sự bảo vệ của Đurišić. Ngay khi Mihailović đến, Đurišić nói với sĩ quan liên lạc SOE rằng mình sẵn sàng hành động độc lập bất chấp cả Mihailović. Trên danh nghĩa, Đurišić và các chỉ huy Chetnik khác ở Montenegro đều công nhận Mihailović là thủ lĩnh tối cao nhưng hiếm khi tuân lệnh ông ta.
Ngày 24 tháng 7 năm 1942, chỉ huy cấp cao toàn lực lượng Chetnik ở Montenegro Blažo Đukanović đã ký thỏa thuận toàn diện với tướng Biroli, chính thức tổ chức và công nhận 3 "đội bay" (: ) Chetnik là quân phụ trợ cho quân Ý điều động chống lại Partizan. Ý cung cấp trang bị và trả lương cho các biệt đội này, tổng quân số là 4.500 lính Chetnik, trong đó 1.500 quân nằm dưới sự chỉ huy của Đurišić. Chetnik chính thức trở thành công cụ nằm trong chế độ chiếm đóng của Ý tại Montenegro. Đurišić khi ấy nằm trong "Ủy ban Chetnik Montenegro" dưới sự lãnh đạo của Chuẩn tướng Đukanović. Ủy ban này được Ý công nhận là "Ủy ban Quốc gia Montenegro", với mục đích chính trị duy nhất là chống cộng và bất cứ ai phản đối Ý chiếm đóng, cũng như "duy trì luật pháp và trật tự". Ngoài ra hai bên cũng đạt được thỏa thuận chung về chi phí tiền công, khẩu phần lương thực và tiếp trợ gia đình các quân nhân Chetnik.
Từ đó đến hết năm 1942, Ý kết hợp quân phụ trợ Chetnik ép quân Partizan còn lại buộc phải rút khỏi Montenegro. Sau đó, Ý dùng quân phụ trợ Chetnik bình định và kiểm soát nông thôn. Phần lớn thời gian này, Đurišić tự hành động tương đối độc lập ở phía bắc Montenegro; ông được mô tả là "đứng trên luật lệ". Tháng 12 năm 1942, các đại biểu Chetnik từ Montenegro và Sandžak gặp nhau trong hội nghị tiến hành ở làng Šahovići gần Bijelo Polje. Mihailović cử tham mưu trưởng của mình là Thiếu tá Zaharije Ostojić đại diện đến dự hội nghị, người trước đây được Mihailović khuyến khích tiến hành chiến dịch khủng bố người Hồi giáo dọc theo biên giới Montenegro và Sandžak. Đurišić áp chế hội nghị hoàn toàn, các nghị quyết thể hiện chủ nghĩa cực đoan và không khoan dung. Chương trình nghị sự tập trung vào việc khôi phục nguyên trạng Nam Tư trước chiến tranh do chế độ độc tài Chetnik thực hiện trong giai đoạn đầu. Hội nghị cũng tuyên bố chủ quyền đối với các vùng lãnh thổ vốn thuộc những nước láng giềng Nam Tư. Một trong những kết quả của hội nghị là quyết định triệt hạ các làng Hồi giáo ở quận Čajniče thuộc Bosna.
"Kế hoạch Trắng" và hoạt động thanh lọc.
Tháng 12 năm 1942, lo ngại khả năng lực lượng Đồng minh đổ bộ lên Balkan, Đức bắt đầu lên kế hoạch mật danh "Kế hoạch Trắng" (, : ) nhằm tấn công Partizan tại Bosna và Hercegovina. Quy mô tấn công theo kế hoạch cần cả Lực lượng Phòng vệ Quê hương Croatia của NDH lẫn quân Ý tham gia. Giai đoạn cuối lên kế hoạch, Ý trang bị cho các biệt đội Chetnik để cùng tham gia, trong đó có lực lượng Đurišić. Đầu tháng 1 năm 1943, Bộ Tư lệnh Tối cao Chetnik ra lệnh cho các đơn vị Montenegro tiến hành "hoạt động thanh lọc" người Hồi giáo tại Bijelo Polje đông bắc Montenegro. Ngày 10 tháng 1 năm 1943, Đurišić báo cáo rằng mình đã chỉ huy quân Chetnik thiêu rụi 33 ngôi làng Hồi giáo, giết chết 400 chiến binh Hồi giáo (lực lượng dân quân tự vệ Hồi giáo được Ý hỗ trợ, thảm sát khoảng 1.000 phụ nữ và trẻ em Hồi giáo.
Là quân phụ trợ cho Ý, lực lượng Đurišić phụ thuộc hoàn toàn vào vũ khí và phương tiện vận chuyển do Ý cung cấp đến mức không rời Montenegro được cho đến ngày 18 tháng 1 năm 1943, chỉ hai ngày trước khi "Kế hoạch Trắng" giai đoạn 1 bắt đầu. Ngày 3 tháng 1 năm 1943, Ostojić ra lệnh "thanh lọc" quận Čajniče khỏi các tổ chức Ustaše–Hồi giáo. Theo sử gia Radoje Pajović, Ostojić đã đưa kế hoạch chi tiết nhưng tránh đề cập đến các hành động đối với người Hồi giáo trong quận. Thay vào đó, chỉ thị này được truyền miệng tới những chỉ huy có trách nhiệm thực hiện. Việc trì hoãn đưa quân Chetnik đến tham gia "Kế hoạch Trắng" cùng quân Ý đã cho phép Bộ Tư lệnh Tối cao Chetnik có thời gian mở rộng chiến dịch "thanh lọc" sang quận Pljevlja ở Sandžak và quận Foča thuộc Bosna. 6.000 quân Chetnik tập hợp lại chia thành bốn phân đội do Vojislav Lukačević, Andrija Vesković, Zdravko Kasalović và Bajo Nikić chỉ huy. Mihailović ra lệnh đặt cả bốn phân đội dưới sự chỉ huy chung của Đurišić.
Đầu tháng 2 năm 1943, trên đường đến tham gia vào "Kế hoạch Trắng" về phía tây bắc vào Herzegovina, quân Chetnik giết chết nhiều người Hồi giáo ở Pljevlja, Foča và Čajniče. Trong báo cáo gửi Mihailović ngày 13 tháng 2 năm 1943, Đurišić viết rằng quân Chetnik dưới quyền đã giết khoảng 1.200 chiến binh Hồi giáo và khoảng 8.000 phụ nữ, trẻ em và người già, đồng thời phá hủy tất cả tài sản ngoại trừ gia súc, ngũ cốc và cỏ khô thì chiếm đoạt. Đurišić viết rằng:
templatestyles src="Template:Quote/" /Chiến dịch được thực thi chính xác theo mệnh lệnh. [...] Tất cả chỉ huy và đơn vị đều hoàn thành nhiệm vụ. [...] Tất cả các làng Hồi giáo ở ba quận nói trên đều bị thiêu hủy hoàn toàn, không căn nhà nào còn nguyên vẹn. Tất cả tài sản đã bị phá hủy ngoại trừ gia súc, ngô và cỏ khô. Ở một số nơi đã ra lệnh gom cỏ khô, lương thực để ta lập kho dự trữ lương thực cho những đơn vị còn bám trụ nhằm truy quét, lục soát rừng rậm cũng như củng cố tổ chức trên vùng giải phóng. Chiến dịch đã thực hiện tiêu diệt toàn bộ dân Hồi giáo, bất kể giới tính hay tuổi tác.
Khoảng 500 người Hồi giáo, chủ yếu là phụ nữ, trẻ em và người già đã bị giết ở Goražde vào tháng 3, nhiều phụ nữ bị hãm hiếp. Ước tính khoảng 10.000 người bị giết trong các chiến dịch chống Hồi giáo do Đurišić chỉ huy từ tháng 1 đến tháng 2 năm 1943. Con số này sẽ còn cao hơn nếu nhiều người Hồi giáo không kịp chạy thoát trước khi Chetnik tổ chức hành động tháng 2, phần lớn họ chạy đến Sarajevo. Tổn thất của Chetnik trong báo cáo là 36 người chết và 58 người bị thương. Mệnh lệnh ban ra cho chiến dịch "thanh lọc" là quân Chetnik nên giết tất cả các chiến binh Hồi giáo, cộng sản và Ustaše, nhưng không được giết phụ nữ và trẻ em. Theo Pajović, những hướng dẫn này được đưa vào để đảm bảo rằng không có bằng chứng bằng văn bản nào về việc hạ sát những ai không tham gia chiến đấu. Ngày 8 tháng 2, một chỉ huy Chetnik ghi chú trên tờ bản sao mệnh lệnh do Đurišić ban hành rằng các phân đội đã nhận được lệnh bổ sung phải giết tất cả những người Hồi giáo mà họ gặp. Ngày 10 tháng 2, chỉ huy của Lữ đoàn Pljevlja của Chetnik nói với một trong những chỉ huy tiểu đoàn dưới quyền rằng phải giết hết theo mệnh lệnh chỉ huy cao nhất. Theo Tomasevich, mặc dù Chetnik tuyên bố rằng "hành động thanh lọc" này và trước đó là biện pháp đối phó với hoạt động hiếu chiến của người Hồi giáo, nhưng mọi tình huống đều chỉ ra rằng việc Đurišić thực hiện đều nằm trong chỉ thị của Mihailović từ trước nhằm xóa sạch người Hồi giáo ở Sandžak.
Cuối tháng 2 năm 1943, quân Chetnik của Đurišić cố gắng ngăn Partizan di chuyển về phía đông từ sông Neretva. Sau trận Neretva khi mà quân Partizan vượt thoát qua được sông trước đội ngũ Chetnik bị động nao núng, 2.000 quân Chetnik của Đurišić đã quay lại Kalinovik. Tại đó, cuối tháng 3, đội quân này bị Sư đoàn 2 Partizan Proletarija "quần cho thê thảm". Tháng 4, bị đẩy xa hơn về phía sông Drina, Đurišić tập hợp được khoảng 4.500 quân Chetnik Bosna và Montenegro quanh Foča nhưng bị thiếu hụt tiếp tế nghiêm trọng. Ngay sau đó, Ý rút phần lớn quân khỏi Foča và bỏ rơi hầu hết lãnh thổ Sandžak. Cho đến cuối tháng 4, Đurišić cùng 3.000 quân chiến đấu để cầm chân quân Partizan dọc theo theo sông Drina.
Nối tiếp "Kế hoạch Trắng", Đức tiếp tục kế hoạch tấn công xa hơn với mật danh "Kế hoạch Đen" () với mục tiêu "giải giáp Chetnik và tiêu diệt toàn bộ quân Partizan tại Montenegro và Sandžak", nhằm chiếm lấy các mỏ bauxite, chì và crom quan trọng. Theo Tomasevich, nguyên nhân chính là mối đe dọa về việc quân Đồng minh đổ bộ Balkan và cần phải loại bỏ các nhóm kháng chiến có thể ủng hộ Đồng minh. Đầu tháng 5 năm 1943, quân Đức tiến vào khu vực Sandžak và miền đông Montenegro. Đurišić cùng khoảng 500 quân rút về Kolašin, nhập vào lực lượng Chetnik Serbia do Dragutin Keserović chỉ huy.
Ngày 10 tháng 5 năm 1943, chỉ huy Trung đoàn 4 Sư đoàn Brandenburg là "Oberstleutnant" (Trung tá) Heinz gặp Đurišić tại Kolašin tỏ ý định mời ông giúp quân Đức chống lại Partizan. Đurišić cho biết vui lòng cộng tác và sau khi đánh bại Partizan thì sẵn sàng chiến đấu cùng quân Đức trên Mặt trận Nga. Tại cuộc họp mặt, Đurišić cho biết Mihailović đã rời Kolašin từ cuối năm 1942 và bản thân không đồng ý với chính sách hiện thời của ông ta. Đurišić nói Mihailović được tuyên truyền thổi phồng và bị đánh giá quá cao, chứ còn thực ra thì "tầm nhìn vô định lang bạt khắp xứ sở". Đurišić cũng nhấn mạnh rằng Josip Broz Tito và Partizan mới là kẻ thù đáng kể duy nhất. Ngày 11 tháng 5 năm 1943, Heinz đệ trình lên Tổng tư lệnh Đức tại Croatia "General der Infanterie" (Trung tướng) Rudolf Lüters về việc quân Ý đã "hợp pháp hóa" Chetnik. Ông đề nghị Đức cũng "hợp pháp hóa" Chetnik của Đurišić để dùng đi giải giáp các nhóm Chetnik "không hợp pháp hóa" khác. Heinz cũng đề xuất thêm rằng sau khi tiêu diệt quân Partizan thì chỉ những lực lượng Chetnik yếu của Đurišić mới được "hợp pháp hóa". Diễn tiến tiếp theo cho thấy việc Heinz tiếp cận Đurišić có thể không nằm trong lệnh cấp trên cũng như đề xuất không được chuẩn y.
Ngày 14 tháng 5 năm 1943, phân đội tiền phương Sư đoàn sơn cước số 1 của Đức tiến vào Kolašin, qua mặt quân Ý bảo vệ sở chỉ huy của Đurišić và bắt giữ ông. Đurišić và quân Chetnik không kháng cự lại nên không có thương vong. Ý phản đối quyết liệt việc bắt giữ Đurišić nhưng quân Đức bác bỏ lại. Với việc bắt giữ lực lượng Chetnik dưới quyền Đurišić và một nhóm Chetnik khác ở phía tây Kolašin vài ngày sau đó, mục tiêu "Kế hoạch Đen" gần như trở thành chiến dịch đơn thuần chống Partizan. Đurišić bị chở đi trên xe gắn biển Hồng thập tự rồi từ Berane chuyển đến trại tù binh chiến tranh Stryi vùng Lviv tại Galicia thuộc Chính phủ chung trên các lãnh thổ Ba Lan bị Đức chiếm đóng (). Ông trốn thoát ba tháng sau đó và bị chính quyền Nedić bắt lại vào tháng 10 năm 1943 khi đang cố vượt sông Danube gần Pančevo ở miền nam Banat. Đurišić bị giao lại cho quân Đức và bị giam trong nhà tù Gestapo tại Beograd.
Được thả và trở lại Montenegro.
Tháng 9 năm 1943, Ý đầu hàng và Đức chiếm Montenegro, thành lập bộ chỉ huy khu vực ( 1040) dưới quyền "Generalmajor" (Chuẩn tướng) Wilhelm Keiper. Ngay sau đó, đặc phái viên Đức tại Beograd Hermann Neubacher cùng người đứng đầu chính phủ Serbia trong vùng Đức chiếm đóng là Milan Nedić và Tư lệnh quân Đức tại Đông Nam Âu tướng Hans Felber đã sắp xếp trả tự do cho Đurišić. Neubacher lên kế hoạch thành lập liên bang giữa Serbia và Montenegro gọi là "liên bang Đại Serbia", rồi đệ trình lên Bộ trưởng Ngoại giao Joachim von Ribbentrop vào tháng 10 năm 1943. Đurišić là phần quan trọng trong kế hoạch này. Ông được những người theo hoặc ủng hộ Chetnik tại Montenegro coi trọng, đặc biệt là sau khi Partizan giết chết Stanišić và Đukanović trong cuộc tấn công vào tổng hành dinh Chetnik đặt tu viện Ostrog ngày 18 tháng 10. Neubacher, Nedić và Felber tin rằng có thể dùng Đurišić chống lại Partizan ở Montenegro và giúp hình thành mối quan hệ Serbia và Montenegro bền chặt. Tuy Hitler không chấp thuận kế hoạch này nhưng Đurišić được quân Đức cung cấp vũ khí đạn dược. Tháng 11 năm 1943, ông trở lại Montenegro để chiến đấu chống Partizan. Khi ấy, ông tạo được mối quan hệ chặt chẽ với lãnh đạo Quân đoàn tình nguyện Serbia (: - SDK) Dimitrije Ljotić và được họ cung cấp vũ khí, lương thực, máy đánh chữ và các vật dụng khác. Nedić cũng thăng Đurišić thăng lên hàm trung tá, đồng thời bổ nhiệm làm phụ tá chỉ huy SDK. Theo Pajović, Đurišić được chính phủ lưu vong Nam Tư thăng chức từ khoảng đầu năm đến giữa năm 1944 dựa trên đề xuất của Mihailović.
Cộng tác với Đức.
Tháng 2 năm 1944, Nedić cử Tiểu đoàn 2 thuộc Trung đoàn 5 SDK đến Montenegro tăng viện cho Đurišić. Trong nửa đầu năm 1944, quân Đức chủ yếu dựa vào lực lượng dưới quyền Lašić và Đurišić để đánh Partizan. Do quân lực yếu, Đức chỉ tham gia chỉ huy, cung ứng cho quân tham chiến và cung cấp vũ khí hạng nặng cho những đơn vị thiết giáp cơ động nhỏ. Quân số tham gia hầu hết là lực lượng Chetnik. Tháng 2-3 năm 1944, quân Đức và Chetnik mở một loạt chiến dịch mật danh "Bora", "Baumblüte" và "Vorfrühling" quanh Podgorica.
Tháng 3 năm 1944, khi Partizan điều động Sư đoàn 2 Proletarija và Sư đoàn 5 Krajina về Serbia, lực lượng tại Montenegro chỉ còn thu gọn lại trong Sư đoàn 37 Sandžak. Nhằm khai thác điểm yếu này, Đurišić đề xuất với quân Đức mở chiến dịch tấn công. Họ lên kế hoạch Chiến dịch Frühlingserwachen (n.đ.#đổi 'Đánh thức mùa xuân') đánh phía bắc Montenegro và Sandžak với mục tiêu chính là chiếm Kolašin thông qua phát động tấn công đồng tâm từ Pljevlja, Prijepolje và Pešter. Từ đó sẽ liên hợp với lực lượng từ Podgorica ở phía nam, tạo thành mũi nhọn thọc vào giữa phòng tuyến Partizan. Tổng lực lượng phe Trục tham gia chiến dịch Frühlingserwachen khoảng 5.000 quân, trong đó có quân của Đurišić, Trung đoàn SS Polizei-Selbstschutz Sandschak, Tiểu đoàn 2 thuộc Trung đoàn 5 SDK và hai đại đội cơ giới tăng phái của Đức. Chiến dịch bắt đầu ngày 9 tháng 4. Ngày 12 tháng 4, quân Trục đến Bijelo Polje. Ngày 17 tháng 4, lực lượng Đurišić chiếm được Berane, nhưng Sư đoàn 37 Sandžak chặn được quân Trục tấn công vào tuyến sông Tara tại Mojkovac. Ngày 24 tháng 4, được Lữ đoàn Thanh niên Montenegro số 7 "Budo Tomović" thuộc Sư đoàn xung kích số 3 tăng viện, Sư đoàn 37 Sandžak giành lại thế chủ động. Quân Partizan tái chiếm Bijelo Polje ngày 30 tháng 4 rồi đến Berane ngày 5 tháng 5.
Tình thế đảo ngược này khẳng định khả năng kém cỏi của liên quân Đức-Chetnik ở Montenegro; lực lượng phía nam hoàn toàn bị cắt đứt với lực lượng phía bắc. Liên quân Đức-Chetnik chịu tổn thất nặng nề; quân số Tiểu đoàn 2 thuộc Trung đoàn 5 SDK giảm từ 893 xuống còn 350.
Giữa tháng 5 năm 1944, Đurišić đến Beograd, yêu cầu Nedić, Neubacher và Tổng tư lệnh Đông Nam Đức "Generalfeldmarschall" (Thống chế) Maximilian von Weichs khẩn cấp gửi vũ khí và vật tư cho đơn vị 5.000 quân của mình. Được quân Đức, Nedić và Ljotić hỗ trợ, Đurišić thành lập Quân đoàn tình nguyện Montenegro (: - CDK) nằm trong SDK. Lực lượng CDK có một số cựu binh của Đurišić vốn bị quân Đức giam giữ nay phóng thích, nhưng hầu hết vẫn là quân Chetnik đang hiện diện tại Montenegro và được tập hợp dưới cái tên "lực lượng quốc gia" (: ). Thời điểm này, dù vẫn chính thức trung thành với Nam Tư thông qua Mihailović, Đurišić cũng bày tỏ một số bổn phận với người Đức và Nedić là những người đã trả tự do, thăng cấp và hỗ trợ mình.
Tập đoàn quân Panzer số 2 của Đức phiên chế quân Đurišić thành 3 trung đoàn phiên hiệu 6, 7, 8 theo sau 5 trung đoàn SDK. CDK trực thuộc sở chỉ huy của Tập đoàn quân Panzer số 2. Đurišić giữ chữc chỉ huy trưởng; tổng hành dinh quân đoàn đặt tại ở Prijepolje. Trung đoàn 6 đóng tại Prijepolje, gồm quân Chetnik từ các các quận Andrijevica và Berane do Đại úy Vuksan Cimbaljević chỉ huy. Trung đoàn 7 đóng tại Pljevlja, gồm quân Chetnik Sandžak do Đại úy Radoman Rajlić chỉ huy. Trung đoàn 8 đóng tại Podgorica, gồm quân Chetnik từ Podgorica, Danilovgrad và Nikšić do Đại úy Miloš Pavićević chỉ huy. Theo kế hoạch, mỗi trung đoàn lại gồm hai "quân đoàn" 800 lính. Quân số CDK từ 7.000 đến 8.000 lính. Cựu sĩ quan liên lạc Đức cho Lukačević là "Leutnant" Heusz được giao nhiệm vụ trông chừng Đurišić. Ngày 30 tháng 5 năm 1944, Heusz gửi bản tóm tắt chi tiết hướng dẫn Đurišić đảm bảo hoạt động chung diễn ra suôn sẻ. Giữa tháng 6, được quân Đức chấp thuận, Đurišić cùng nhóm cộng sự chuyển đến Podgorica để đích thân chỉ đạo thành lập Trung đoàn 8 thuộc CDK. Ông tái tổ chức lực lượng Chetnik dưới quyền, chia thành hai quản lý theo vùng lãnh thổ (một do chỉ huy của Montenegro và Vịnh Kotor, một do chỉ huy của Stari Ras).
Quân Đurišić tiếp tục cộng tác với quân Đức tới cuối năm 1944. Ngày 13 tháng 7 năm 1944, Đài phát thanh Radio Beograd ca ngợi Đurišić "vì những đóng góp của ông cho phe Trục". Tháng 8, Trung đoàn 8 CDK tổn thất nặng nề và gần như bị tiêu diệt khi giao tranh với Lữ đoàn Thanh niên Montenegro số 7 "Budo Tomović" trong Chiến dịch Rübezahl. Ngày 21 tháng 9 năm 1944, Đức ra lệnh tái tổ chức trung đoàn này. Đurišić cho quân tiến hành trả đũa người dân ở Pljevlja, Prijepolje, Priboj và Nova Varoš. Quân Chetnik cũng đột kích làng mạc để đe dọa và tiễu trừ những người ủng hộ Partizan, đáng chú ý là tại Bjelopavlići đã hành quyết 48 người cộng sản.
Đurišić ở lại Montenegro cho đến khi kết thúc Chiến dịch Rübezahl cuối tháng 8 năm 1944, rồi quay lại Sandžak. Sau Chiến dịch Rübezahl, lực lượng hai bên tại phía bắc Montenegro và Sandžak giảm xuống vì trọng tâm chiến trận chuyển sang Serbia. Các đơn vị Partizan còn lại nhanh chóng thiết lập lại quyền kiểm soát những vùng tạm thời bị mất. Sư đoàn bộ binh 181 Đức lệnh cho ba tiểu đoàn còn bị cô lập tại Pljevlja phải đột phá qua vùng Partizan chiếm giữ để hội quân với toàn sư đoàn tại Mateševo. Kế hoạch này mang mật danh "Nordsturm" dựa trên sự tham gia đáng kể của các đơn vị trong tay Đurišić. Việc này cũng phù hợp với ý định Đurišić di chuyển về phía bờ biển, nơi dự liệu quân Đồng Minh sẽ đổ bộ. "Nordsturm" bắt đầu vào ngày 31 tháng 8. Ban đầu, Đurišić và quân Đức giành được thượng phong, chiếm Kolašin và Berane. Tuy nhiên, quân Partizan nhanh chóng phản công chiếm lại, rồi lần lượt đánh chiếm một loạt thị trấn phía bắc và phía tây Montenegro, phía đông Hercegovina.
Đurišić duy trì liên lạc với Lukačević. Khi ấy, Lukačević bắt đầu cho quân tấn công quân Đức ở Hercegovina. Tin rằng Đồng minh sẽ đổ bộ, Đurišić đã cân nhắc khả năng tham chiến cùng Lukačević đánh lại quân Đức. Tuy nhiên, vì Lukačević nhanh chóng đại bại và không có một cuộc Đồng minh đổ bộ nào, Đurišić vẫn bị trói vào phía Đức. Tình báo Đức theo dõi chặt chẽ thông tin liên lạc và hành động của Đurišić, người Đức có lệnh tiếp tục sử dụng lực lượng của ông. Quân Đức xếp Chetnik của Đurišić thuộc vào Tập đoàn quân E trong khảo sát lực lượng sẵn sàng ngày 16 tháng 11 năm 1944. Khảo sát này cho thấy tại thời điểm đó, tổng quân số Đức ở Montenegro ước tính khoảng 47.000 binh sĩ, gồm cả 10.000 quân Chetnik của Đurišić. Ngày 21 tháng 10 năm 1944, quân Partizan chiếm đồn Grahovo sau trận chiến kéo dài 5 ngày. Ngày 6 tháng 11, Partizan bao vây Cetinje, nơi quân Đức đồn trú bảo vệ, quân phát xít Ý Áo đen ( - CCNN) còn lại và khoảng 600 quân Chetnik. Ngày 8 tháng 11, Đurišić dẫn đội hình 800–1.000 quân Chetnik đến tiếp viện Cetinje, giúp phá vỡ được vòng vây Partizan.
Ngày 11 tháng 10 năm 1944, theo đề nghị của von Weichs, Đại diện toàn quyền Đức tại Montenegro Wilhelm Keiper nhân danh "Quốc trưởng" và Bộ chỉ huy tối cao Đức tặng thưởng Huân chương Thập tự Sắt (Hạng 2) Đurišić vì thành tích chiến đấu chống Partizan.
Chạy khỏi Montenegro và bị giết.
Ngày 14 tháng 11, Quân đoàn sơn cước 21 của Đức mở cuộc tấn công từ Podgorica về phía Nikšić để dọn sạch hành lang giúp quân Đức ở Montenegro có thể rút về nước. Nhiệm vụ này được giao cho Trung đoàn xung kích 363 thuộc Sư đoàn bộ binh 181 tăng cường pháo binh. Hỗ trợ là hai nhóm quân Đức liên hợp và Tiểu đoàn Vệ binh Cộng hòa Quốc gia ( - GNR) số 86 của Ý nguyên là Tiểu đoàn Áo đen CCNN số 86. Khoảng 1.200 quân Chetnik của Đurišić được triển khai hai bên sườn cuộc tấn công. Về phía Partizan, đối đầu trực diện là Lữ đoàn Montenegro số 6. Pháo binh yểm trợ có Quân đoàn xung kích 2 cùng với Khẩu đội 211 (Đông Lancashire) của Trung đoàn pháo binh dã chiến 111 thuộc Pháo binh Hoàng gia Anh. Quân Anh vốn đã đổ bộ lên Dubrovnik hồi cuối tháng 10 và sát cánh hỗ trợ Partizan bằng Pháo cối QF 25-pdr nằm trong Chiến dịch Floydforce. Mười hai ngày giao tranh ác liệt tạo ra thương vong đáng kể, quân Đức không tiến lên được, đồng thời để mất Boka. Ngày 25 tháng 11, quân Đức quyết định từ bỏ tuyến tấn công này mà chuyển sang đánh Kolašin. Đurišić tiếp tục chỉ huy Chetnik chiến đấu bên cạnh quân Đức. Sau khi tới Kolašin, quân Đurišić tách khỏi quân Đức và tiến về phía Bosna, hành quân về phía tây của quân Đức và bỏ qua Pljevlja. Từ khi đột phá cho đến rút lui sau đó, cả quân Đức lẫn Chetnik đều là đối tượng tấn công thường xuyên của quân Đồng minh. Theo các tài liệu phía Đức, quân Đurišić đã cưỡng bách nam giới tòng quân, đánh đập phụ nữ và cướp phá làng mạc trên đường rút lui khỏi Montenegro.
Quân Đurišić tiến đến đông bắc Bosna nhập hội với Mihailović. Đurišić muốn rút quân qua Albania tới Hy Lạp nhưng Mihailović khuyên ông chuẩn bị cho quân Đồng minh đổ bộ, nhà vua trở lại và thành lập chính phủ quốc gia. Đurišić chỉ trích sự lãnh đạo của Mihailović và đưa lý lẽ mạnh muốn chuyển toàn bộ quân Chetnik còn lại đến Slovenia. Nhưng Mihailović không chịu; Đurišić quyết định tự mình đi Slovenia tách khỏi Mihailović. Vì quân Ljotić đang đóng tại Bihać phía tây Bosna, Đurišić sắp xếp hành quân đến gần đó để gặp gỡ và nhờ họ hỗ trợ hành động cho mình. Khi rời khỏi Mihailović, Đurišić kéo theo nhà tư tưởng Chetnik Dragiša Vasić cùng các phân đội do Ostojić và Petar Baćović chỉ huy, với khoảng 10.000 dân tị nạn. Lực lượng này họp thành Tập đoàn quân Montenegro số 8 Chetnik gồm các sư đoàn 1, 5, 8 và 9 (Hercegovina).
Để đến được Bihać, Đurišić phải thỏa thuận an toàn với quân lực Nhà nước Độc lập Croatia (NDH) và nhà ly khai Drljević. Không rõ chi tiết thỏa thuận như thế nào, nhưng người ta cho rằng Đurišić dự định đưa quân qua sông Sava vào Slavonia gia nhập Quân đội Quốc gia Montenegro, còn chính Đurišić giữ chức chỉ huy. Rõ ràng Đurišić định qua mặt đối phương khi chỉ gửi đội thương bệnh binh qua sông, còn giữ chủ lực ở phía nam sông. Ông bắt đầu chuyển hướng về phía tây. Bị cả NDH lẫn Partizan quấy rối trên đường đi, quân Đurišić đến sông Vrbas phía bắc Banja Luka vào cuối tháng 3. Từ ngày 30 tháng 3 đến ngày 8 tháng 4 diễn ra Trận cánh đồng Lijevče, quân NDH mạnh được Đức trang bị xe tăng đã đánh bại quân Chetnik. Đây có thể là trận chiến lớn nhất giữa NDH và Chetnik trong vòng hai năm đổ lại.
Sau thất bại này rồi đến việc một đơn vị dưới quyền đào tẩu sang bên Drljević, Đurišić bị ép phải đến trực tiếp thương lượng với các chỉ huy quân NDH để quân Chetnik có thể tiếp tục hành quân về phía Slovenia. Đây dường như là bẫy giăng ra; trên đường tới địa điểm gặp mặt, Đurišić bị NDH tấn công và bắt giữ. Các diễn biến sau khi Đurišić bị bắt là không rõ ràng, nhưng Đurišić, Vasić, Ostojić và Baćović sau đó đã bị giết cùng những người khác, gồm cả một số giáo sĩ Chính thống giáo Serbia. Theo Pajović, Ustaše đã hành quyết Đurišić vào cuối tháng 4 năm 1945 tại trại tập trung Jasenovac. Trang web của Khu tưởng niệm Jasenovac cho biết Đurišić bị Ustaše giết tại trại vào năm 1945. Vị trí mộ Đurišić nếu thực sự tồn tại thì vẫn chưa rõ ở đâu.
Cả NDH lẫn Drljević đều có lý do để gài bẫy Đurišić. Động cơ của quân NDH bắt nguồn từ những cuộc tấn công khủng bố của Đurišić nhắm vào người Hồi giáo ở Sandžak và đông nam Bosna. Drljević thì phản đối việc Đurišić ủng hộ liên minh Serbia và Montenegro, điều này đi ngược lại chủ nghĩa ly khai của Drljević.
Một phần quân lực Đurišić quyết định chạy trốn về phía tây. Một số bị Ustaše và Partizan trấn giữ phía nam tuyến đường đào thoát sang Slovenia giết hại. Còn lại đa số mất thủ lĩnh đã hợp nhất vào Quân đội Quốc gia Montenegro của Drljević và rút về biên giới Áo. Cả hai nhóm này sau đó đều bị Partizan bắt được tại Slovenia. Khoảng 1.000 quân Chetnik của Đurišić đã vượt biên sang Áo nhưng bị buộc phải quay lại Nam Tư, một số bị Partizan hạ thủ ngay trên biên giới. Còn hầu hết bị giải đến miền nam Slovenia, bị giết và ném xác xuống hố sâu tại Kočevski Rog.
Theo Tomasevich, việc quân Partizan thảm sát quân Chetnik Montenegro tại Kočevski Rog là một "hành động khủng bố hàng loạt và chiến dịch chính trị tàn bạo" giống như Chetnik từng thực hiện trước đó trong chiến tranh. Một phần là hành động trả thù cho việc Chetnik khủng bố hàng loạt những người theo hoặc ủng hộ Partizan, phần khác là để ngăn chặn Chetnik tiếp tục đấu tranh chống cộng với sự hỗ trợ từ phương Tây. Chưa đến một phần tư quân Chetnik của Đurišić sống sót, bao gồm những người theo ông từ Montenegro cho đến quân gia nhập dọc đường trốn chạy. Vài tuần sau, lúc này Drljević trốn được sang Áo thì bị những người theo Đurišić phát hiện ra và giết chết. Đurišić là một trong những chỉ huy Chetnik Nam Tư có năng lực nhất; kỹ năng chiến đấu của ông được đồng minh lẫn đối thủ nể trọng.
Tranh cãi tưởng niệm.
Cộng đồng người Serb ở Hoa Kỳ đã lập tượng đài dành riêng cho Đurišić tại nghĩa trang người Serb ở Libertyville, Illinois. Ngày 23 tháng 5 năm 2010, ban quản lý và các cầu thủ câu lạc bộ Sao Đỏ Beograd đến viếng thăm tượng đài.
Tháng 5 năm 2002, kế hoạch xây dựng khu phức hợp tưởng niệm "Ravna Gora của Montenegro" (: ) gần Berane đã được đưa ra. Khu phức hợp dành tưởng niệm Đurišić, người có thời trẻ ở Berane và đặt sở chỉ huy thời chiến tại đó. Tháng 6 năm 2003, Bộ trưởng Bộ Văn hóa Montenegro Vesna Kilibarda cấm xây dựng tượng đài, nói rằng Bộ Văn hóa chưa nhận được đơn xin phép dựng tượng. Liên minh các hiệp hội chiến binh tham gia chiến tranh giải phóng dân tộc (: - SUBNOR) Montenegro phản đối việc xây dựng tượng đài. Họ coi Đurišić là tội phạm chiến tranh, kẻ phải chịu trách nhiệm về cái chết nhiều đồng đội mình và 7.000 người Hồi giáo.
Hiệp hội Hồi giáo Montenegro lên án việc xây dựng và tuyên bố "đây là mưu mô phục hồi ông ta và là sự sỉ nhục lớn tới con cái những nạn nhân vô tội và người Hồi giáo ở Montenegro". Ngày 4 tháng 7 năm 2002, chính quyền Montenegro cấm khánh thành tượng đài, tuyên bố rằng nó "làm công chúng lo ngại, cổ vũ sự chia rẽ giữa các công dân Montenegro, đồng thời kích động lòng căm thù và tính bất dung thứ tôn giáo và dân tộc". Ủy ban phụ trách xây dựng tượng đài ra thông cáo báo chí lên án hành động chính quyền là "hoàn toàn trái luật và không thích hợp". Ngày 7 tháng 7, cảnh sát dỡ bỏ bệ được chuẩn bị cho tượng đài.
Năm 2011, đảng chính trị Dân chủ mới của người Serb (: - NSD hoặc NOVA) tại Montenegro tiếp tục nỗ lực xây dựng tượng đài; người đại diện tuyên bố rằng Đurišić và các sĩ quan hoàng gia Nam Tư khác là "những lãnh đạo cuộc nổi dậy ngày 13 tháng 7" và đã "tiếp tục đấu tranh giải phóng đất nước dưới quyền lãnh đạo của vua Petar và chính phủ Vương quốc Nam Tư". |
Downsizing (tạm dịch: Thu nhỏ) là một bộ phim hài kịch, khoa học viễn tưởng của Hoa Kỳ năm 2017 do Alexander Payne làm đạo diễn, kịch bản đồng viết bởi Payne và Jim Taylor với sự tham gia diễn xuất của Matt Damon, Christoph Waltz, Hồng Châu và Kristen Wiig. Phim kể về câu chuyện của Paul Safrânek - một gã trung niên bị mắc kẹt trong mớ công việc trị liệu nhàm chán đã quyết định thực hiện quy trình thu nhỏ cơ thể được khoa học phát minh nhằm bắt đầu cuộc sống mới trong một cộng đồng thử nghiệm, hành trình của Paul rẽ sang hướng bất ngờ sau khi anh kết bạn với một nhà hoạt động xã hội nghèo đói. Quá trình quay phim được thực hiện tại Ontario, Canada vào ngày 1 tháng 4 năm 2016.
"Downsizing" công chiếu lần đầu tại Liên hoan phim Quốc tế Venice lần thứ 74 vào ngày 30 tháng 8 năm 2017 và được hãng Paramount Pictures chính thức phát hành chiếu rạp tại Hoa Kỳ gần 4 tháng sau đó. Phim là bom xịt phòng vé, chỉ thu được 55 triệu USD so với kinh phí sản xuất 68–76 triệu USD và nhận về nhiều đánh giá trái chiều từ phía các nhà phê bình. Tuy nhiên, "Downsizing" vẫn được Ủy ban Quốc gia về Phê bình Điện ảnh bình chọn là một trong mười bộ phim hay nhất năm 2017, màn nhập vai của Hồng Châu được xem là nhân tố nổi bật nhất trong toàn bộ dàn diễn viên khi mang về cho cô một đề cử hạng mục Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất tại Lễ trao giải Quả cầu vàng lần thứ 75.
Lưu ý: "Phân đoạn dưới đây tiết lộ toàn bộ nội dung của tác phẩm."
Để giải quyết bài toán đau đầu về tình trạng bùng nổ dân số và sự nóng lên toàn cầu, nhà khoa học người Na Uy - Tiến sĩ Jørgen Asbjørnsen đã đi một nước cờ táo bạo - phát minh ra "Downsizing" - quy trình thu nhỏ vật liệu hữu cơ không thể đảo ngược. Ông trở thành một phần của nhóm đối tượng thử nghiệm đầu tiên trên con người khi tình quyện thu nhỏ cơ thể xuống còn khoảng 5 inch nhằm giảm thiểu tối đa diện tích đất đai chiếm hữu, không gian sinh hoạt cũng như tiết kiệm nguyên liệu. Sau khi công bố kết quả trong một hội nghị 5 năm sau đó, toàn thế giới đã chấn động trước sự kiện mang tính bước ngoặt này.
Mười năm sau, Paul và Audrey Safrânek - một cặp vợ chồng ở Omaha đang vật lộn khó khăn về tài chính đến mức không có đủ tiền mua nổi căn nhà - tình cờ gặp bộ đôi thu nhỏ Dave và Carol Johnson tại buổi họp mặt trường trung học cũ của Paul. Thay vì chú tâm vào những mánh khóe quảng cáo bảo vệ môi trường, Dave cho rằng lý do thực sự đằng sau "Downsizing" chính là việc tiết kiệm được một khoảng tiền khổng lồ khi con người nhỏ lại. Hồ hởi vào hy vọng những khó khăn do gánh nặng cơm áo gạo tiền trong cuộc sống sẽ được hóa giải hết, nhà Safrânek quyết định đăng ký thủ tục "Downsizing" và chuyển đến Leisureland, New Mexico. Tuy nhiên cho đến phút cuối khi nằm trong phòng hồi sức, Paul lại nhận được cuộc gọi từ Audrey báo rằng cô hối hận và không muốn thực hiện theo kế hoạch nữa, hai vợ chồng cãi nhau gay gắt rồi ly thân kể từ đó.
Một năm sau, Paul ký giấy ly dị, chia đôi tài sản, chuyển đến căn hộ nhỏ và bắt đầu hành nghề dịch vụ khách hàng để trang trải chi phí sinh hoạt vì giấy phép vật lý trị liệu trước đó của anh đã hết hiệu lực. Rồi anh theo đuổi mối tình với một bà mẹ đơn thân nhưng cuối cùng mọi chuyện chẳng đi đến đâu. Tức giận, anh lao đầu vào tiệc tùng thâu đêm do người hàng xóm mờ ám Dušan tổ chức. Sáng hôm sau, Paul nhận ra một trong những người dọn dẹp nhà cửa của Dušan là Trần Ngọc Lan - thời sự đưa tin nhân vật này là nhà hoạt động chính trị người Việt Nam bị buộc phải thu nhỏ trái với ý muốn và nhốt vào nhà tù. Sau đó cô trốn thoát trong chiếc hộp đựng Tivi, xém mất mạng khi chuyển đến Hoa Kỳ và được đưa về Leisureland một năm trước đó để đoạn chi.
Vì muốn giúp Ngọc Lan lắp chân giả, Paul đến căn hộ của cô và bị sốc bởi đây là khu ổ chuột tồi tàn nhất nằm ngay bên ngoài bức tường Leisureland - khu sinh sống tạm bợ của nhân viên dịch vụ cộng đồng. Ngọc Lan nhờ Paul cố gắng giúp đỡ người bạn bệnh nặng đang hấp hối, tuy nhiên vì không phải là bác sĩ nên Paul chỉ có thể cho cô một ít thuốc giảm đau. Khi lắp đặt linh kiện vào chân giả, Paul vô tình làm gãy mất nên buộc phải trở thành trợ lý của Lan cho đến khi cô có một chiếc chân mới thay thế. Anh không chỉ hoàn thành công việc dọn dẹp mà còn phải đi đến nhiều nhà hàng khác nhau để gói thức ăn thừa, mang nó về khu ổ chuột và trao cho những người già neo đơn tại đây. Sau khi biết những gì Paul đang làm, Dušan cố gắng giúp Paul thoát thân bằng cách giao nhiệm vụ cho anh vận chuyển đồ tiếp tế đến khu dân cư đầu tiên của những người thu nhỏ. Điều bất ngờ là Ngọc Lan cũng quyết định đi cùng vì tình cờ cô có lời mời đến thăm tiến sĩ Asbjørnsen, trước đó ông đã nghe được về hành trình vượt thoát đầy đau đớn của Lan.
Tại một vịnh hẹp ở Na Uy, trên chiếc thuyền do Joris Konrad - bạn của Dušan lái, tiến sĩ Asbjørnsen thông báo các nhà khoa học vừa xác định do phản hồi tích cực của lượng khí thải mêtan ở Bắc Cực, tận thế sẽ đến nhanh hơn và loài người sẽ sớm bị tuyệt chủng. Paul hỏi liệu việc thu nhỏ có cứu được nhân loại không, tiến sĩ cho biết quy trình này đến quá muộn vì cho đến nay chỉ có 3% dân số thế giới chọn thu nhỏ. Và trên chuyến hành trình ấy, Paul thường mát xa bàn chân đau buốt bị đoạn của Lan, dần dần hai người có ấn tượng tốt và đã ân ái cùng nhau.
Khi đến khu vực tập trung, mọi người trong đoàn lữ hành phát hiện tại đây đang thực hiện một kế hoạch dự phòng bí ẩn. Nhằm tránh ngày tận thế, những người thu nhỏ đến trước đã đào một căn hầm lớn dưới lòng đất để trú ẩn trong khoảng 8000 năm cho đến khi môi trường bề mặt ổn định. Dušan và Joris hoài nghi về kế hoạch này, trong khi Paul rất hào hứng được vào hầm và muốn Ngọc Lan đi cùng, tuy nhiên cô từ chối và nói rằng ngay cả khi loài người tuyệt chủng, thì đó cũng là chuyện sẽ diễn ra vài trăm năm nữa, những cá nhân cần giúp đỡ chính là những người còn sót lại trên mặt đất. Khi cửa hầm gần đóng lại, Paul đã thay đổi quyết định trong phút cuối, anh chạy ra ngoài và ôm chầm lấy Lan.
Trở lại Leisureland, Paul cùng Ngọc Lan tiếp tục chăm sóc những người dân trong khu ổ chuột, họ cảm thấy mãn nguyện từ những hành động nhỏ nhặt như mang bữa tối cho một cụ già.
Hết phần truyền thông nội dung.
Có rất nhiều vai diễn khách mời trong phim, tiêu biểu trong số đó phải kể đến như Joaquim de Almeida trong vai giám đốc hội nghị - tiến sĩ Oswaldo Pereira. James Van Der Beek nhập vai bác sĩ gây mê - bạn học cũ của Paul và cũng là người trò chuyện trong buổi họp mặt trường trung học của họ. Neil Patrick Harris và Laura Dern vào vai Jeff/Laura Lonowski - một cặp vợ chồng chào bán quảng cáo cho Leisureland. Niecy Nash với tư cách là nhân viên bán hàng của Leisureland, Margo Martindale hóa thân thành người phụ nữ nhỏ bé trên xe buýt đưa đón, Donna Lynne Champlin trở thành quản trị viên của Leisureland, Don Lake là hướng dẫn viên Matt của Leisureland và cuối cùng là Kerri Kenney-Silver nhập vai bà mẹ đơn thân Kristen - đối tượng Paul hẹn hò sau khi anh ly hôn.
Trong suốt bảy năm gián đoạn giữa những lần phát hành các tác phẩm hợp tác "Sideways" (2004) và "The Descendants" (2011). Bộ đôi Alexander Payne và Jim Taylor đã dành hai năm rưỡi để viết kịch bản cho "Downsizing", dự tính ban đầu đây sẽ là bộ phim tiếp theo Payne thực hiện sau "Sideways" cho đến khi bị thay thế bởi "The Descendants" và "Nebraska" (2013). Đến ngày 5 tháng 11 năm 2014, báo chí chính thức truyền thông "Downsizing" sẽ là dự án tiếp theo của Payne sau "Nebraska".
Payne, Taylor và Mark Johnson đồng sản xuất "Downsizing" trong khi khâu kịch bản được chấm bút bởi Payne và Taylor. Vào ngày 8 tháng 1 năm 2015, cánh truyền thông đưa tin Annapurna Pictures sẽ tài trợ và sản xuất bộ phim, Ad Hominem Enterprises - công ty của Payne và Taylor góp phần tham gia vào giai đoạn hậu kỳ. Hãng 20th Century Fox dự định ban đầu sẽ phân phối bộ phim nhưng đến ngày 2 tháng 10 năm 2015 thì Paramount Pictures chính thức giành được quyền phát hành.
Reese Witherspoon đã tham gia dự án vào năm 2009, thời điểm đó Paul Giamatti và Sacha Baron Cohen cũng được chọn gia nhập dàn diễn viên thủ vai chính. Vào ngày 5 tháng 11 năm 2014, Matt Damon chính thức được nhận vai trong phim thay thế Giamatti. Đến ngày 7 tháng 1 năm 2015, Witherspoon xác nhận vẫn tiếp tục tham gia dự án và đây sẽ là lần hợp tác tiếp theo của cô với đạo diễn Payne kể từ tác phẩm "Election" (1999). Một ngày sau, thông báo cho biết Alec Baldwin, Neil Patrick Harris và Jason Sudeikis sẽ đồng hành cùng bộ phim tuy nhiên sau đó Baldwin lại quyết định rời dự án. Hơn một năm sau, Christoph Waltz và Hồng Châu tham gia "Downsizing", trong khi Kristen Wiig sẽ thay thế vị trí của Witherspoon làm vợ nhân vật do Damon thủ vai. Đến tháng 8 năm 2016, Margo Martindale được chọn vào một vai nhỏ trong phim.
Quá trình quay phim chính thức bắt đầu vào ngày 1 tháng 4 năm 2016 lần lượt tại các địa điểm thuộc vùng Mississauga, Toronto, Ontario, đại học Toronto Mississauga và bảo tàng Aga Khan. Việc ghi hình sau đó tiếp tục diễn ra ở Markham, Omaha, Los Angeles và Trollfjorden tại Na Uy. Rolfe Kent đảm nhận phần soạn nhạc cho bộ phim.
"Downsizing" công chiếu lần đầu tiên tại Liên hoan phim Venice lần thứ 74 vào ngày 30 tháng 8 năm 2017 và sau đó có màn ra mắt tại Liên hoan phim quốc tế Toronto 2017. Phim được Paramount Pictures phát hành ở các rạp chiếu Mỹ vào ngày 22 tháng 12 năm 2017.
Tại Hoa Kỳ và Canada, "Downsizing" phát hành cùng thời điểm với "Father Figures" và "Pitch Perfect 3", cũng như phiên bản mở rộng của "The Shape of Water" và "Darkest Hour", phim được dự đoán sẽ thu về 10–12 triệu đô la Mỹ từ 2.668 rạp trong suốt bốn ngày khai trương cuối tuần. "Downsizing" đã kiếm được 2.1 triệu trong ngày đầu tiên (bao gồm 425.000 đô la Mỹ từ các bản xem trước vào tối thứ Năm) và tiếp tục thu về 4.95 triệu trong ba ngày cuối tuần công chiếu, đứng vị trí thứ 7 phòng vé. Doanh thu đánh dấu sự thất bại tài chính trong nước lần thứ 3 của hãng Paramount Pictures, nối đuôi sau "Mother!" và "Suburbicon". Tuần tiếp theo, phim tuột 5% doanh thu xuống còn 4.7 triệu, xếp thứ 9 trong danh sách.
Đóng màn, bộ phim đã thu về lợi nhuận tổng cộng 24.4 triệu USD tại hai quốc gia là Hoa Kỳ và Canada, cùng với 30.6 triệu USD ở các vùng lãnh thổ khác. Tổng doanh thu đạt ngưỡng 55 triệu USD so với kinh phí sản xuất khoảng 68 triệu USD.
Phim được phát hành trên Digital HD vào ngày 6 tháng 3 năm 2018 và theo 3 định dạng Ultra HD Blu-ray, Blu-ray, DVD ở ngày thứ 20 trong cùng tháng.
Trên trang web tổng hợp bình luận Rotten Tomatoes, bộ phim nhận được tỷ lệ tán dương đạt ngưỡng 47% dựa trên 301 bài đánh giá, với điểm trung bình ở mức 5.7/10. Phần lớn những lời phê bình đồng thuận trong nhận định: ""Downsizing" tập hợp một dàn diễn viên tài năng để theo đuổi một số ý tưởng thực sự thú vị - điều này có thể vừa đủ để một số khán giả tha thứ cho những thiếu sót gây khó chịu trong thành phẩm cuối cùng." Trên Metacritic, phim có số điểm trung bình 63/100 dựa trên 48 nhà phê bình, cho thấy "các bài đánh giá nhìn chung là thuận lợi". Cuộc thăm dò ý kiến khán giả bởi CinemaScore đã cho điểm trung bình bộ phim là "C" trên thang điểm từ A+ đến F.
Cây bút Todd McCarthy của tờ "The Hollywood Reporter" - người cuối cùng đã bình chọn "Downsizing" là bộ phim hay nhất năm 2017 của bản thân - đã ca ngợi tác phẩm "to lớn và đẹp", ông đánh giá cao về phần chỉ đạo và màn thể hiện của dàn diễn viên chính, đồng thời nhận định "đây là một bộ phim mang tính nhân văn sâu sắc, giống như những tác phẩm kinh điển hay nhất của Hollywood, nó mang đến cảm giác trọn vẹn trong từng khoảnh khắc và vượt thời gian. Đây là cú tung xúc xắc đầy rủi ro, nhưng lại trúng số độc đắc sáng tạo." Nhà phê bình Xan Brooks của tờ "The Guardian" ưu ái dành cho "Downsizing" số điểm 5/5 sao, gọi bộ phim là "kiệt tác thu nhỏ của Alexander Payne". Bên cạnh đó, Peter Travers của tờ "Rolling Stone" chấm 3.5/4 sao và cho biết "với những màn trình diễn đáng kinh ngạc và hiệu ứng đặc biệt, tác phẩm châm biếm khoa học giả tưởng của đạo diễn Alexander Payne tràn ngập niềm vui của những điều bất ngờ."
Ngược lại, cây bút David Sims của "The Atlantic" lại đánh giá tiêu cực về bộ phim và viết: "Nếu Payne có sự kết hợp của nhiều thể loại, thì "Downsizing" có thể là một kiệt tác. Tiết lộ nhé (không cần phải in nhỏ): anh ấy thì không." Keith Uhlich của "tạp chí Slant" đã chấm bộ phim 1.5/4 sao và cho biết: "Payne [...] có vẻ như nghĩ rằng anh ấy đang đưa ra một tuyên bố vĩ đại nào đó. Vì vậy, bạn chỉ cần ngồi lại và ngạc nhiên về cái cách mà tầm với của anh liên tục vượt xa khỏi tầm tay chính mình." Ngoài ra, nhà phê bình Richard Brody của tờ "The New Yorker" nhận định thêm "Downsizing" là "ba phim trong một - một phim khá, một phim xuất sắc và một phim khủng khiếp. Chúng thống nhất trong việc hiện thực hóa ý tưởng lớn của tác phẩm, nhưng sức căng của phim chạy theo ý tưởng lớn lại là điểm yếu bao trùm của nó." |
Học viện Nghệ thuật Hoàng gia Nga
Học viện Nghệ thuật Nga (#đổi , tên gọi không chính thức là Học viện Nghệ thuật Sankt-Peterburg), là một học viện nghệ thuật được thành lập bởi bá tước Ivan Shuvalov vào năm 1757 với tên gọi "Học viện ba bộ môn nghệ thuật quý tộc."
Thời kỳ Đế quốc Nga (1757-1917).
Học viện này ban đầu được đặt tại biệt thự Shuvalov trên phố Sadovaya. Năm 1764, Yekaterina II của Nga đổi tên tòa nhà này thành Học viện Nghệ thuật Hoàng gia Nga và ủy quyền cho hiệu trưởng đầu tiên của nó, Alexander Kokorinov, để thiết kế một tòa nhà mới. Dinh thự mới này mất 25 năm để hoàn thành và cuối cùng mở cửa vào năm 1789. Cũng vào năm đó, Konstantin Thon chịu trách nhiệm trang trí nội thất lộng lẫy. Ông cũng thiết kế một bến cảng phía trước tòa nhà với cầu thang dẫn xuống sông Neva và trang trí cầu thang đó bằng hai tượng nhân sư 3000 năm tuổi được vận chuyển từ Ai Cập.
Vào giữa thế kỷ 19, những nhân viên theo trường phái Hàn lâm chịu ảnh hưởng bởi các học thuyết của Dominique Ingres đã bị thách thức bởi một thế hệ nghệ sĩ Nga trẻ hơn. Những nghệ sĩ này khẳng định quyền tự do vẽ tranh theo trường phái Hiện thực. Những người ủng hộ phong trào này được gọi là peredvizhniki (tiếng Việt có nghĩa là lữ khách và thuật ngữ này liên quan đến sự mong muốn mang nghệ thuật đến với người dân). Được lãnh đạo bởi Ivan Kramskoi, họ công khai đoạn tuyệt với Học viện và tổ chức các cuộc triển lãm của riêng họ và lữ hành từ thị trấn này sang thị trấn khác trên khắp nước Nga. Ilya Repin, Mikhail Vrubel và một số họa sĩ khác vẫn coi việc đào tạo của học viện là không thể thiếu để phát triển các kỹ năng chuyên môn và kỹ thuật cơ bản.
Thời kỳ Xô Viết (1917-1991).
Sau Cách mạng Nga năm 1917, Học viện Hoàng gia Nga đã trải qua một loạt các biến đổi. Nó chính thức bị bãi bỏ vào năm 1918 và Xưởng giáo dục Nghệ thuật Tự do Petrograd ("Pegoskhuma") được thành lập. Trường này được đổi tên thành Petrograd Svomas (xưởng nghệ thuật tự do) vào năm 1919. Ngoài ra, nó còn được đổi tên nhiều lần khác nhau như Xưởng Nghệ thuật-Giáo dục nhà nước Petrograd vào năm 1921, Vkhutein năm 1928, Viện Mỹ thuật Vô sản năm 1930, Học viện nghệ thuật Nga năm 1933, và Học viện Nghệ thuật Liên Xô vào năm 1947. Sau khi học viện này chuyển đến Moskva vào năm đó, tòa nhà ở Leningrad (thành phố Sankt-Peterburg ngày nay) được đổi tên thành Viện Hội họa, Điêu khắc và Kiến trúc Ilya Repin Leningrad.
Trong thời kỳ Xô Viết, các học viện được miễn học phí do được chính phủ tài trợ nhưng việc tuyển sinh có tính cạnh tranh gay gắt hơn. Nhiều sinh viên tương lai đã nộp đơn vào Học viện trong sáu hoặc bảy năm liên tiếp mà không thành công. Cuộc cạnh tranh rất khốc liệt vì học viện chỉ có hai mươi chỗ với hàng ngàn ứng viên.
Năm 1991, nó được đổi tên thành Học viện Nghệ thuật Nga. Bộ sưu tập nghệ thuật của học viện cũ, bao gồm các tác phẩm lớn của Poussin, David và Ingres, đã được chuyển đến Bảo tàng Hermitage bên kia sông.
Tình hình ngày nay.
Học viện Nghệ thuật Nga có trụ sở chính ở Moskva từ năm 1947. Chủ tịch hiện tại của học viện này là Zurab Tsereteli.
Tòa nhà lịch sử trên sông Neva ở St. Petersburg đã được sử dụng cho Viện Nghệ thuật Repin (tiếng Nga: , tên đầy đủ: "Viện Hội họa, Điêu khắc và Kiến trúc Nhà nước Ilya Repin Sankt-Peterburg"). Ngoài ra, tòa nhà này còn được gọi là "Viện Mỹ thuật, Điêu khắc và Kiến trúc Bang Sankt-Peterburg".
Học viện Nghệ thuật Nga được chia thành tám khoa sau đây: |
Edmund Georg Hermann Landau (Sinh ngày 14 tháng 2 năm 1877 – mất ngày 19 tháng 2 năm 1938) là nhà toán học Đức làm việc trên nhánh lý thuyết số và giải tích phức.
Edmund Landau được sinh bởi gia đình Do thái ở Berlin. Bố của ông là bác sĩ sản khoa Leopold Landau, và mẹ ông là Johanna Jacoby. Landau học toán tại đại học Berlin, nhận bằng tiến sĩ của ông vào năm 1899 và nhận bằng habilitation (đủ năng lực để dạy tại các trường đại học tại Đức) trong năm 1901. Bài luận của ông dài 14 trang.
Trong 1895, bài viết của ông trên cách chấm điểm các giải cờ vua là bài viết đầu tiên có sử dụng độ chính tâm của vectơ riêng.
Landau dạy tại đại học Berlin từ năm 1899 đến năm 1909, sau đó ông giữ ghế tại đại học Göttingen. Ông cưới Marianne Ehrlich, con gái của nhà sinh vật học đoạt giải Nobel Paul Ehrlich, trong 1905.
Tại hội nghị toán học toàn thế giới năm 1912, Landau liệt kê ra bốn bài toán ông cho rằng cực kỳ khó có thể giải sử dụng các công cụ toán học ngày nay. Cho đến nay chúng vẫn chưa được giải và được gọi là các bài toán của Landau.
Trong những năm 1920, Landau đóng vai trò quan trọng trong quá trình thành lập học viện toán học tại đại học Hebrew của Jerusalem mới có. Với ý định định cư lâu dài tại Jerusalem, ông tự dạy bản thân mình tiếng Hebrew rồi giảng bài "Solved and unsolved problems in elementary number theory" (dịch: "Các bài toán đã và chưa giải được trong lý thuyết số sơ cấp") bằng tiếng Hebrew vào ngày 2 tháng 4 năm 1925 trong lễ khởi công của đại học. Ông thương lượng với chủ tịch của đại học Judah Magnes, về vị trí ngồi trong đại học và toà nhà được dùng để làm học viện toán học.
Landau và gia đình di cư sang Mandatory Palestine trong 1927, sau đó ông bắt đầu dạy tại đại học Hebrew. Ban đầu gia đình gặp khó khăn thay đổi cho phù hợp với tiêu chuẩn sống hiện tại ở Jerusalem. Bên cạnh đó, Landau trở thành quân cờ giữa tranh chấp điều khiển đại học của Magnes và cặp Chaim Weizmann và Albert Einstein. Magnes cho rằng Landau nên được bầu làm hiệu trưởng, còn Einstein và Weizmann thì ủng hộ Selig Brodetsky. Landau chán ghét cuộc tranh chấp này nên đã quyết định quay về Göttingen, rồi ở đó cho đến khi ông buộc phải rời đi khi bị cướp chính quyền bởi Nazi trong 1933, để tham gia cuộc tẩy chay được tổ chức bởi Oswald Teichmüller. Do đó, ông chỉ giảng dạy ở bên ngoài nước Đức. Ông về Berlin vào năm 1934, sau đó mất vào đầu năm 1938.
Trong 1903, Landau đưa ra bài chứng minh đơn giản hơn nhiều cho định lý số nguyên tố và sau đó lần đầu đưa ra hướng tiếp cận hệ thống cho lý thuyết số giải tích trong cuốn "Handbuch der Lehre von der Verteilung der Primzahlen" (hay "Handbuch"). Ngoài ra ông cũng có những cống hiến quan trọng cho giải tích phức.
G. H. Hardy và Hans Heilbronn đã kể lại rằng "No one was ever more passionately devoted to mathematics than Landau" (tạm dịch: "Không ai dành bản thân mình cho toán học sôi nổi như Landau").
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Hồ chứa nước Zegrze
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Hồ chứa nước Zegrze (hoặc Hồ Zegrze, trong tiếng Ba Lan chính thức là "Jezioro Zegrzyńskie", không chính thức là "Zalew Zegrzyński") là một hồ chứa nước nhân tạo nằm ngay phía bắc Warszawa, trên hạ lưu sông Narew ở Ba Lan. Hồ chứa nước này được hình thành từ một con đập xây cất vào năm 1963 với tổ hợp thủy điện sản xuất 20 Megawatt điện. Tổng diện tích khoảng 33 km². Cái tên này bắt nguồn từ ngôi làng Zegrze gần đó, nơi có Cung điện Radziwiłł (Pałac Zegrzyński) lịch sử được dòng họ quý tộc Krasiński xây dựng vào năm 1847. |
Các bài toán của Landau
Tại hội nghị toán học quốc tế năm 1912, Edmund Landau đã liệt kê ra bốn bài toán về số nguyên tố. Các bài toán được nói theo lời của ông "chưa thể tấn công được tại trạng thái hiện tại của toán học" và nay được gọi là các bài toán của Landau. Các bài toán đó như sau:
Giả thuyết yếu của Goldbach phát biểu rằng mọi số lẻ lớn hơn 5 có thể viết thành của ba số nguyên tố, giả thuyết này là hệ quả của giả thuyết Goldbach. Ivan Vinogradov chứng minh giả thuyết yếu cho "n" đủ lớn (xem định lý Vinogradov) trong 1937, lúc sau được Harald Helfgott mở rộng thành bài chứng minh đầy đủ cho giả thuyết yếu trong 2013.
Định lý Chen, một dạng yếu hơn khác của giả thuyết, phát biểu rằng cho mọi "n" đủ lớn, formula_1 trong đó "p" là số nguyên tố còn "q" là số nguyên tố hoặc nửa nguyên tố. Bordignon, Johnston, và Starichkova, sửa lại và củng cố bài của Yamada, đưa ra bản cụ thể hơn của định lý Chen: mọi số chẵn lớn hơn formula_2 là tổng của số nguyên tố và tích của tối đa hai số hai nguyên tố. Bordignon Starichkova giảm nó đi còn về formula_3 nếu giả sử Giả thuyết Riemann tổng quát cho L-hàm Dirichlet.
Montgomery và Vaughan đã chứng minh tập ngoại lệ của các số chẵn không thể viết thành tổng của hai số nguyên tố có mật độ bằng không, mặc dù tập này vẫn chưa được chứng minh là hữu hạn. Cận tốt nhất hiện tại trên tập ngoại lệ là formula_4 (với "x" đủ lớn) được tìm bởi Pintz, và formula_5 dưới giả định RH, do Goldston tìm ra.
Linnik đã chứng minh rằng các số chẵn đủ lớn có thể viết thành của tổng của hai số nguyên tố và một hằng số không hiệu quả "K" là luỹ thừa của 2. Sau rất nhiều cải tiến (xem bài của Pintz), Pintz và Ruzsa đã rút về "K" = 8.
Giả thuyết số nguyên tố sinh đôi.
Yitang Zhang đã chứng minh rằng có vô số cặp số nguyên tố có khoảng cách giữa chúng nhỏ hơn 70 triệu, kết quả này sau được cải tiến chỉ còn 246 nhờ nỗ lực hợp tác của dự án Polymath. Dưới giả thuyết Elliott–Halberstam tổng quát, kết quả chỉ lui về còn 6, mở rộng các công trình đi trước của Maynard và Goldston, Pintz Yıldırım.
Trần Cảnh Nhuận chứng minh có vô số số nguyên tố "p" (sau được gọi là số nguyên tố Chen) sao cho "p" + 2 là số nguyên tố hoặc nửa nguyên tố.
Ta chỉ cần kiểm tra mỗi khoảng cách số nguyên tố bắt đầu từ "p" nhỏ hơn formula_6. Bảng của các khoảng cách tối đại cho thấy giả thuyết vẫn đúng cho đến 264 ≈ 1.8×1019. Nếu có ví dụ phản chứng gần kích thước đó thì nó cần phải có khoảng cách gấp trăm triệu lần khoảng cách trung bình.
Järviniemi, cải tiến bài của Heath-Brown và Matomäki, chứng minh rằng có tối đa formula_7 số nguyên tố ngoại lệ có khoảng cách đứng sau lớn hơn formula_8; cụ thể hơn, nghĩa là
Một kết quả được tìm bởi Ingham chứng minh rằng tồn tại số nguyên tố nằm giữa formula_10 và formula_11 cho "n" đủ lớn.
Số nguyên tố gần chính phương.
Bài toán thứ tư của Landau hỏi liệu có vô số số nguyên tố có dạng formula_12 với "n" nguyên. (Danh sách các số nguyên tố dưới dạng này nằm trong .) Bài toán này là hệ quả của một số giả thuyết lý thuyết số khác chẳng hạn như giả thuyết Bunyakovsky và giả thuyết Bateman–Horn. #đổi , bài toán này vẫn còn mở.
Một ví dụ của các số nguyên tố gần chính phương là số nguyên tố Fermat. Henryk Iwaniec chứng minh có vô số số có dạng formula_13 và có tối đa hai ước nguyên tố. Ankeny và Kubilius chứng minh rằng nếu giả sử giả thuyết Riemann mở rộng cho các "L"-hàm số trên ký tự Hecke, thì có vô số số nguyên tố dưới dạng formula_14 với formula_15. Giả thuyết Landau là dạng mạnh hơn khi formula_16. Kết quả tốt nhất không điều kiện là của Harman Lewis và nó cho formula_17.
Merikoski, cải tiến từ các công trình trước, chứng minh có vô số số nguyên dạng formula_13 có ước nguyên tố lớn nhất của nó ít nhất formula_19. Thay số mũ đó với 2 sẽ ra giả thuyết Landau.
Sàng Brun tìm ra cận trên của mật độ các số nguyên tố có dạng formula_12: có formula_21 số nguyên tố như thế cho tới formula_22. Do đó hầu như mọi số có dạng formula_13 là hợp số. |
Cao địa Arabia là một vùng đất rộng lớn ở phía Bắc của Sao Hỏa, nằm phần lớn trong Tứ giác Arabia, một phần nhỏ nằm trong Tứ giác Mare Acidalium. Vùng này có mật độ hố va chạm dày đặc và bị xói mòn nghiêm trọng. Kiểu địa hình như vậy cho thấy cao địa Arabia đã tồn tại từ rất lâu, đây cũng là một trong những cao địa lâu đời nhất trên hành tinh này. Chiều dài ở nơi rộng nhất lên đến 4.500 km, khu vực phía đông và phía nam cao hơn 4 km so với phía tây-bắc. Trung tâm của vùng có tọa độ là 21°B, 6°Đ. Bên cạnh nhiều hố va chạm, cao địa Arabia còn có các hẻm núi uốn lượn đổ về vùng đất thấp phía bắc của hành tinh.
Cao địa Arabia được đặt tên vào năm 1879 sau khi nhà thiên văn học Giovanni Schiaparelli quan sát Sao Hỏa và chỉ ra các khu vực địa hình albedo trên bản đồ, ông đặt tên vùng này theo Bán đảo Ả Rập ở Trái Đất.
Trong tiếng Anh, "terra" là từ có gốc Latin mang nghĩa là đất, chỉ các khu vực rộng lớn có thể nằm ở khu vực có cao độ lớn, bề mặt gồ ghề, thường có các kênh nước, hố va chạm và địa hình hỗn loạn. Trong tiếng Việt, "terra" được dịch là cao địa để phân biệt với "planitia" được dịch là bình nguyên (đồng bằng) và "planum" được dịch là cao nguyên.
Cao địa Arabia có nhiều kiểu địa hình thú vị. Ở vùng này có nhiều hố va chạm dạng bệ đỡ, là những hố va chạm mà địa hình quanh nó tương đối bằng phẳng để rồi khi kết thúc sẽ tạo thành một vách núi thẳng đứng, trông như những bệ đỡ tượng. Các gò đất bằng phẳng quanh hố va chạm có nhiều lớp, có thể được hình thành trong lúc núi lửa hoạt động, do gió hoặc do lắng đọng dưới nước.
Các vệt dốc tối được quan sát thấy ở lưu vực Tikhonravov, một hố va chạm lớn bị xói mòn. Các vệt này xuất hiện trên sườn dốc và thay đổi dần theo thời gian. Lúc đầu, chúng có màu sẫm, sau đó chuyển sang màu sáng hơn, có thể là do sự lắng đọng của bụi mịn sáng màu từ khí quyển. Theo các nhà khoa học, những vệt này có thể được hình thành do bụi lăn xuống dốc, tương tự như tuyết lở ở Trái Đất.
Các vụ thiên thạch rơi gần đây.
Một thiên thạch đã rơi xuống ở cao địa Arabia vào khoảng thời gian từ ngày 30 tháng 6 năm 2002 đến ngày 5 tháng 10 năm 2003. Người ta thấy một hố va chạm nhỏ có đường kính khoảng 22,6 mét được bao quanh bởi vật chất sáng và tối đang phun ra. Hố nằm gần 20,6 độ bắc, 356,8 độ tây. Quan sát qua thiết bị chụp ảnh hồng ngoại, chúng ta thấy rõ sự xuất hiện của hố va chạm này. |
Tên nghĩa "Mặt đính đầy chuông", nói tới người đàn bà mặt tròn có nhan sắc.
Cô là con của Mixcoatl ("Rắn Mây") và Coatlicue ("Váy Da Rắn"). Từ mẫu phụ, cô có những người em là vị thần Huitzilopochtli ("Chim Ong Thuận Hướng Tả Phương Nam") và những Centzon Huitznahua ("Tứ Bách Chiến Quân Phương Nam").
Theo thần thoại của người Mexica, khi mẹ của cô là Coatlicue bỗng nhiên mang thai, Coatlicue hận thù mất mặt mang 400 người em trai trong đóm Centzon Huitznahua để giết mẹ. Họ trảm đầu của Coatlicue, nhưng mà đầu bà mọc lại và bà đẻ ra ba người con trai, tất cả đã trưởng thành.
Một trong ba người con là Huitzilopochtli. Để bảo vệ mình, mẹ mình, và hai người anh em mới sinh ra từ bụng Coatlicue, Huitzilopochtli gây chiến và đánh bại bốn trăm người anh mình và giết họ với sự giúp đỡ của những người anh con lại là những "Chiến Quân Phương Bắc" (Centzon Mimixcoa) gồm thêm em gái duy nhất đặt danh Cuetlach-cihuatl ("Nữ Quân Sói"). Sau đó, ông quay lại chiến đấu với Coyolxauhqui và chiến thắng. Coyolxauhqui bị chặt chân, chặt tay, những bộ phận đều bị xẻo.
Thế nhưng Coatlicue lại nhớ những người con của mình và đề nghị Huitzilopochtli làm sao để bà vẫn thấy được những đứa con, đặt biệt là con gái, mỗi đêm. Huitzilopochtli quăng xác anh chị của minh lên thiên trời và những Centzon Huitznahua trở thành những ngôi sao hướng nam, riêng Coyolxauhqui thì đầu cô hoá thành mặt trăng.
Theo tín ngưỡng của người Mexica, họ tin rằng Coyolxauhqui và những Centzon Huitznahua vẫn còn căm thù Huitzilopochtli nên mỗi ngày Huitzilopochtli phải chiến đấu và chạy trốn khỏi anh chị của mịnh. Để cho Huitzilopochtli được hồi sinh, giữ sức lực thì phải cần được người hiến tế qua cách mổ tim nạn nhân cho vị thần mỗi 52 năm.
Theo tảng đá được đào về chuyện nữ thần bị thất bại trước em trai của mình, bà được minh họa cởi trần, phơi vú ngực ra hết. Da bà màu sáng lại vàng như lúa, xưa kia coi là đẹp giống như những văn hóa Đông Á coi da trắng.
Tư liệu liên quan tới |
Hoàng Ngọc Định (sinh ngày 22 tháng 12 năm 1973, người Tày) là sĩ quan Quân đội nhân dân Việt Nam. Ông là Đại tá, hiện là Chỉ huy trưởng Bộ đội Biên phòng tỉnh Hà Giang, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Hà Giang. Ông từng là Phó Chỉ huy trưởng kiêm Tham mưu trưởng Bộ đội Biên phòng tỉnh này.
Hoàng Ngọc Định là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Quân sự, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có hơn 30 năm quân ngũ đều phục vụ cho bộ đội biên phòng Hà Giang quê hương của mình.
Xuất thân và giáo dục.
Hoàng Ngọc Định sinh ngày 22 tháng 12 năm 1973 đúng vào ngày kỷ niệm 39 năm thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam tại xã Phong Quang, huyện Vị Xuyên, tỉnh Hà Giang. Ông là người Tày, lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Vị Xuyên, đến năm 1994 thì tới thủ đô Hà Nội, học khóa cơ bản tháng 3–8 tại Trường Văn hóa ngoại ngữ, Bộ đội Biên phòng, sau đó nhập học Trường Đại học Biên phòng, nay là Học viện Biên phòng, tốt nghiệp tháng 8 năm 1997. Tháng 4 năm 2003, ông tiếp tục là Học viên Học viện Biên phòng, hoàn thiện đại học và tốt nghiệp Cử nhân Quân sự vào tháng 11 năm 2004. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 30 tháng 12 năm 1995 tại Học viện Quốc phòng, là đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng tham gia khóa chính trị tại Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh, nhận bằng Cao cấp lý luận chính trị. Hiện ông thường trú ở phường Quang Trung, thành phố Hà Giang, tỉnh Hà Giang.
Tháng 9 năm 1992, Hoàng Ngọc Định nhập ngũ Quân đội nhân dân Việt Nam, thuộc Bộ đội Biên phòng, là Chiến sĩ của Tiểu đoàn Huấn luyện cơ động, Bộ đội Biên phòng tỉnh Hà Giang. Nửa năm sau, ông được điều sang Đại đội cơ động của biên phòng tỉnh, rồi đi học cho đến tháng 9 năm 1997 thì hoàn thành, nhận quân hàm Thiếu úy, về Hà Giang nhận nhiệm vụ Đội phó vận động quần chúng, đảng viên thuộc Đồn Biên phòng Săm Pun ở cửa khẩu Săm Pun của biên phòng Hà Giang. Tháng 12 năm 1998, ông được điều sang Đồn Biên phòng Xín Mần, là Trung úy, Đội trưởng vũ trang, Chi ủy viên của đồn, được 3 năm cho đến tháng 12 năm 2001 thì lên trụ sở tỉnh làm Trợ lý Tác chiến của Phòng Tham mưu. Ông tiếp tục học cử nhân quân sự, vào tháng 11 năm 2004 thì trở lại làm Trợ lý Tác chiến, đến tháng 5 năm 2007 thì được điều về Đồn Biên phòng Nghĩa Thuận, quân hàm Đại úy, giữ chức Phó Đồn trưởng, Chi ủy viên. Ở đơn vị này 1 năm thì vào tháng 5 năm 2008, ông chuyển sang Đồn Biên phòng Lũng Cú – cực Bắc Việt Nam nhậm chức Phó Đồn trưởng. Tháng 6 năm 2012, ông tới Đồn Biên phòng Thàng Tín, là Đồn trưởng, Phó Bí thư Đảng ủy, và đây cũng là đồn biên phòng thứ 5 mà ông công tác. Tháng 5 năm 2014, ông được phân công làm Trưởng Ban Trinh sát ngoại biên thuộc Phòng Trinh sát, Bộ đội Biên phòng Hà Giang, sau đó nửa năm thì nhậm chức Phó Tham mưu trưởng, Phó Bí thư rồi Bí thư Đảng ủy phòng Tham mưu. Đến tháng 11 năm 2019 thì ông giữ vị trí Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy, Phó Chỉ huy trưởng kiêm Tham mưu trưởng Bộ đội Biên phòng Hà Giang.
Năm 2021, Hoàng Ngọc Định tham gia ứng cử đại biểu quốc hội từ Hà Giang, thuộc đơn vị bầu cử số 2 gồm các huyện Vị Xuyên, Bắc Quang, Quang Bình, Hoàng Su Phì và Xín Mần, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 89,42%. Cũng trong giai đoạn này, ông được phong quân hàm Đại tá, nhậm chức Chỉ huy trưởng Bộ đội Biên phòng tỉnh Hà Giang, được bàn giao từ Đại tá Vàng Đình Chiến.
! colspan="3" style="border-top: 5px solid #CF9C65;" | Chức vụ quân sự |
Lê Nhật Thành (sinh ngày 7 tháng 8 năm 1975) là sĩ quan Công an nhân dân Việt Nam. Ông là Đại tá Công an, hiện là Phó Cục trưởng Cục An ninh nội địa, Bộ Công an, Ủy viên chuyên trách Hội đồng dân tộc của Quốc hội, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Hà Nội, Phó Chủ tịch Nhóm nghị sĩ Việt Nam – Palestine.
Lê Nhật Thành là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân tiếng Anh, Tiến sĩ An ninh, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có hơn 20 năm phục vụ ngành công an rồi tham gia Quốc hội.
Xuất thân và giáo dục.
Lê Nhật Thành sinh ngày 7 tháng 8 năm 1975 tại thị trấn Nho Quan, huyện Nho Quan, tỉnh Ninh Bình. Ông lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Nho Quan, thi đỗ Học viện An ninh nhân dân, theo học và tốt nghiệp hai bằng đại học gồm Cử nhân ngoại ngữ chuyên ngành tiếng Anh và Cử nhân An ninh, chuyên ngành Điều tra tội phạm. Ông học cao học và là nghiên cứu sinh, rồi trở thành Tiến sĩ An ninh. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 10 tháng 6 năm 2002, là đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng tham gia khóa chính trị tại Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh, nhận bằng Cao cấp lý luận chính trị. Hiện ông thường trú tại phường Kim Giang, quận Thanh Xuân, Hà Nội.
Tháng 10 năm 1998, sau khi tốt nghiệp trường An ninh, Lê Nhật Thành nhận cấp hiệu Trung úy, được điều về Tổng cục An ninh, Bộ Công an, phân công làm Cán bộ Tham mưu, Phòng Tham mưu, Cục Bảo vệ Chính trị IV. Sau đó nửa năm, vào tháng 3 năm 1999, ông được điều chuyển làm Cán bộ Trinh sát thuộc Phòng 2, Cục Bảo vệ Chính trị IV, đến tháng 5 năm 2003 thì chuyển tới Cục An ninh xã hội làm Cán bộ Tham mưu của Phòng Tham mưu, đồng thời là Bí thư Đoàn cơ sở Cục An ninh xã hội. Sau đó, tháng 8 năm 2008, ông được phân công làm Phó Bí thư chi bộ, thăng chức Phó Trưởng phòng Tham mưu Cục An ninh xã hội, được bầu làm Ủy viên Đảng ủy Cục An ninh xã hội, Bí thư chi bộ, Trưởng phòng Tham mưu Cục An ninh xã hội từ tháng 11 năm 2014. Tháng 9 năm 2018, Tổng cục An ninh được giải thể, Cục An ninh xã hội được đổi thành Cục An ninh nội địa, ông tiếp tục công tác ở cơ quan này, là Ủy viên Đảng ủy Cục An ninh nội địa, Trưởng phòng Tham mưu Cục An ninh nội địa, Bộ Công an.
Tháng 3 năm 2021, Lê Nhật Thành tham gia công tác chỉ đạo bảo đảm an ninh nội địa, được bầu làm Ủy viên Đảng ủy Cục An ninh nội địa, đồng thời được bổ nhiệm làm Phó Cục trưởng Cục An ninh nội địa, Bộ Công an, cấp hiệu Đại tá. Trong năm này, ông được Đảng ủy Công an giới thiệu tham gia ứng cử đại biểu Quốc hội từ Hà Nội, tại đơn vị bầu cử số 8 gồm huyện Quốc Oai, Chương Mỹ, Thạch Thất, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 69,66%. Trong nhiệm kỳ này, từ ngày 23 tháng 7 năm 2021, ông được phân công làm Ủy viên chuyên trách Hội đồng dân tộc của Quốc hội, Phó Chủ tịch Nhóm nghị sĩ Việt Nam – Palestine từ tháng 11 năm 2021. |
Đinh Văn Thê (sinh ngày 30 tháng 4 năm 1975, người Ba Na) là sĩ quan Quân đội nhân dân Việt Nam. Ông là Đại tá, hiện là Đảng ủy viên Đảng ủy Quân sự tỉnh, Phó Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Gia Lai, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Gia Lai. Ông từng là Phó Tham mưu trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự này.
Đinh Văn Thê là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Quân sự, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có hơn 30 năm quân ngũ đều phục vụ ở Quân khu 5, Quân đội nhân dân Việt Nam.
Xuất thân và giáo dục.
Đinh Văn Thê sinh ngày 30 tháng 4 năm 1975, đúng vào ngày thống nhất đất nước tại xã Ya Hội, huyện Đak Pơ, tỉnh Gia Lai. Ông sinh ra trong gia đình cách mạng người Ba Na, lấy họ mẹ là họ Đinh theo phong tục địa phương, mẹ là Đinh Thị Chớ, nguyên Phó Chủ tịch Hội Liên hiệp phụ nữ tỉnh Gia Lai, bố là Thiếu tướng Kpă Thìn, nguyên Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Gia Lai, đại biểu Quốc hội khóa IV, V, VI, chú là Đại tá Kpă Nguyên, nguyên Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Đắk Lắk. Vào tháng 8 năm 1988, khi 13 tuổi thì bắt đầu học tập văn hóa Trường quân chính II thuộc Quân khu 5, Quân đội nhân dân Việt Nam. Ông tốt nghiệp khóa học này vào tháng 9 năm 1992, sau đó tiếp tục là học viên Trợ lý huyện của Trường Quân chính II cho đến tháng 8 năm 1993, đồng thời được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam tại trường vào ngày 16 tháng 6 năm 1993, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm. Tháng 10 năm 1997, ông tới Trường sĩ quan Lục quân 2, nay là Trường Đại học Nguyễn Huệ để học chương trình hoàn thiện sĩ quan phân đội và tốt nghiệp vào tháng 7 năm 1997. Ông tham gia các khóa học như khóa bổ túc Quân báo Trinh sát tại Trường Quân sự Quân khu 5 giai đoạn tháng 8–11 năm 2004; khóa đào tạo cấp trung, Sư đoàn từ tháng 9 năm 2010 đến tháng 2 năm 2013, khóa hoàn chỉnh kiến thức Cao cấp lý luận chính trị từ tháng 12 năm 2018 đến tháng 4 năm 2019 đều tại Học viện Lục quân; và khóa đào tạo cao cấp ngắn hạn quân sự địa phương tại Học viện Quốc phòng.
Tháng 8 năm 1993, sau khi hoàn thành các khóa học văn hóa, học trợ lý ở Trường Quân chính II của Quân khu 5 từ năm 1988, Đinh Văn Thê nhập ngũ Quân đội nhân dân Việt Nam, tốt nghiệp được điều về Trường Thiếu sinh quân Dân tộc, Quân khu 5 làm Phó Đại đội trưởng Đại đội quản lý học viên. Tháng 5 năm sau, ông là Phó Bí thư chi bộ, Đại đội trưởng Đại đội quản lý học viên, giữ vị trí này liên tục cho đến năm 2004. Tháng 4 năm 2004, ông được điều về Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Gia Lai, tới Ban Chỉ huy Quân sự huyện Chư Păh làm Trợ lý Dân quân Tự vệ, tới cuốn năm thì chuyển sang làm Trợ lý Quân báo. Tháng 5 năm 2007, ông chuyển sang Ban Chỉ huy Quân sự huyện Ia Grai, nhậm chức Phó Bí thư chi bộ, Phó Tham mưu trưởng, đến tháng 12 năm 2009 thì được bầu làm Đảng ủy viên Đảng ủy Quân sự huyện, Phó Chỉ huy trưởng kiêm Tham mưu trưởng Ban Chỉ huy Quân sự huyện Ia Grai. Vào tháng 6 năm 2013, Đinh Văn Thê được điều tới huyện Chư Pưh, chỉnh định vào Ban Thường vụ Huyện ủy, nhậm chức Chỉ huy trưởng Ban Chỉ huy Quân sự huyện Chư Pưh.
Tháng 6 năm 2014, Đinh Văn Thê được điều lên Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Gia Lai, nhậm chức Đảng ủy viên Đảng ủy Quân sự tỉnh, Phó Tham mưu trưởng. Tới tháng 12 năm 2019, ông được bổ nhiệm làm Phó Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh. Đầu năm 2021, ông được Bộ Tư lệnh Quân khu 5 giới thiệu tham gia ứng cử đại biểu quốc hội từ Gia Lai, thuộc đơn vị bầu cử số 2 gồm thị xã An Khê và các huyện Kbang, Kông Chro, Đak Pơ, Mang Yang, Đak Đoa, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 81,88%. |
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Christopher Cross là album đầu tay của ca sĩ - nhạc sĩ người Mỹ Christopher Cross. Album được thu âm vào giữa năm 1979 và được phát hành vào tháng 12 cùng năm. Album ban đầu chỉ được thu âm dưới định dạng kỹ thuật số 3M Digital Recording System.
"Christopher Cross" được coi là album quan trọng nhất của thể loại soft rock trong thập niên 1980. Album giành được 5 giải Grammy, trong đó có 4 giải Grammy cao quý nhất là Album của năm, Thu âm của năm, Bài hát của năm và Nghệ sĩ mới xuất sắc nhất. Đây cũng chính là album đầu tiên trong lịch sử giành được trọn vẹn bộ 4 giải thưởng Grammy này, trước khi Norah Jones phá kỷ lục với "Come Away with Me" vào năm 2003.
Danh sách ca khúc.
Các ca khúc đều được sáng tác bởi Christopher Cross.
"Mary Ann" ban đầu được sáng tác cho chương trình YAMAHA World Music Festival tại Nhật và trở thành đĩa đơn năm 1980 tại đây.
Thành phần tham gia sản xuất.
Các giải Grammy được trao cho Cross và đĩa đơn "Sailing": |
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Asparagoideae là một phân họ thực vật có hoa một lá mầm trong họ Asparagaceae, bộ Asparagales theo hệ thống APG III năm 2009. Tên phân họ có nguồn gốc từ danh pháp của chi "Asparagus". Nhóm này trước đây được coi là một họ riêng biệt Asparagaceae "sensu stricto".
Phân họ này chỉ chứa hai chi, "Asparagus" với khoảng 160–290 loài, và "Hemiphylacus" với năm loài ("Hemiphylacus" từng được xếp vào họ Asphodeloideae/Asphodelaceae). Chúng phân bố ở Châu Âu, Châu Phi và Châu Á, với một số loài ở Australasia và Mexico. "Asparagus" có những chiếc cành hình lá nhỏ, mỏng như tờ giấy (nguyên vănː "scarious" - vảy mỏng) ở gốc của những nhánh giống như chiếc lá đóng vai trò là cơ quan quang hợp. |
Ba Thiệu (hay Cô Ba Trà Vinh) là một người phụ nữ nổi tiếng ở Sài Gòn xưa, cô được biết đến là người đăng quang trong cuộc thi hoa hậu Miss Sài Gòn và là phụ nữ Việt Nam đầu tiên xuất hiện trên tem bưu chính.
Ba Thiệu quê gốc ở Trà Vinh, là con gái thứ ba thầy Thông Chánh, công chức của chính quyền Pháp lúc bấy giờ. Sinh ra trong một gia đình gia giáo, từ nhỏ cô đã được cha cho đi học và dạy phép tắc lễ nghi. Theo miêu tả từ học giả Vương Hồng Sển, Ba Thiệu sở hữu vẻ đẹp "không ai bì [...] đẹp không vì son phấn giả tạo".
Theo một số nguồn sách báo khác nhau, ở Sài Gòn năm 1865 đã diễn ra cuộc thi hoa hậu với tên Miss Sài Gòn tìm người đẹp người Việt, sau cuộc thi trước đó phần lớn dành cho công dân nước ngoài định cư tại đây vào 1864. Ngoài những người trong thành phố, cuộc thi cũng cho phép dân ngoại thành về thi. Vượt qua gần 100 thí sinh khi đó, Ba Thiệu, làm nghề thư ký, đã trở thành người chiếm ngôi vị cao nhất. Cô được xem là người Việt Nam đầu tiên đăng quang vương miện hoa hậu ở Việt Nam.
Tiếp theo các nguồn này, sau cuộc thi, Ba Thiệu đã trở nên nổi tiếng khắp Đông Dương, là chủ đề của nhiều câu hò, vè lan truyền xứ Nam Kỳ Lục tỉnh cuối thế kỷ 19. Những tay phong lưu Pháp khi ấy đã mời cô sang chính quốc để giới thiệu và sau đó là tham dự các cuộc thi hoa hậu thế giới, thế nhưng cô và gia đình đã phản đối. Ba Thiệu từng được nhiều phóng viên Pháp khi đó đề nghị chụp ảnh trong trang phục áo tắm để đăng ở báo chính quốc, tuy nhiên cũng bị cô từ chối. Dù có được danh tiếng từ cuộc thi, Ba Thiệu đã sớm về quê và đi lấy chồng. Có nguồn ghi cô cưới một ông Tây làm chức quan ba, trong khi nguồn khác nói cô lấy người Việt Nam bình thường.
Giai thoại và mâu thuẫn thông tin.
Đã có nhiều giai thoại về cuộc sống sau này của Ba Thiệu. Vào năm 1893, cha cô thầy Thông Chánh nổ súng bắn chết một tên biện lý người Pháp tên Jaboin sau nhiều lần vợ ông bị sĩ quan đưa lời tán tỉnh, trêu ghẹo và gia đình ông bị chèn ép, theo dõi. Sự kiện này đã gây xôn xao lớn trong xã hội đương thời. Ông Chánh phải chịu án tử hình ngày 8 tháng 1 năm 1894 tại Trà Vinh. Trong truyện "Thơ Thầy Thông Chánh" lan truyền dân gian, sau khi cha bị xử tử, Ba Thiệu được cho là đã cầm súng toan trả thù nhưng sau đó bị bắt giam và tự tử chết. Cũng theo lời kể một người cháu cố thầy Thông Chánh, bởi hành động trên của mình, cô Ba bị gây áp lực buộc chia tay với người chồng Tây. Tuy nhiên, có nguồn nêu cô sau khi lấy chồng thì sống một cuộc sống giản dị, khiêm tốn tới cuối đời.
Vụ việc xảy ra vào 1893 đã cho thấy sự mâu thuẫn với thông tin Ba Thiệu đăng quang cuộc thi Miss Sài Gòn vào năm 1865, bởi theo suy luận trong một ấn phẩm của Viện nghiên cứu văn hóa, Viện khoa học xã hội Việt Nam, ông Chánh sinh khoảng 1850 và vợ ông tầm 40 tuổi; khi đó Ba Thiệu mới 17 tuổi.
Trong văn hóa đại chúng.
Vào đầu thế kỷ 20 hoặc sớm hơn, nhà nước Đông Dương đã cho in hình một người phụ nữ An Nam búi tóc lên tem. Theo Vương Hồng Sển và một vài nguồn khác, người này là Ba Thiệu, với lý do họ thấy cô "quá đẹp". Đây là con tem của Sở dây thép Sài Gòn in ra với số lượng phát hành "lớn chưa từng có ở Đông Dương", và cô được coi là người phụ nữ Việt Nam đầu tiên xuất hiện lên tem bưu chính. Tuy nhiên nhà nghiên cứu Trương Ngọc Tường lại cho rằng Hồng Sển có thể đã nhầm lẫn, theo đó chỉ ra sự khác biệt trong cách để tóc của cô Ba Thiệu với người trên tem và việc chính quyền Pháp chọn ngẫu nhiên một trong số 6 hình cô gái Đông Dương chứ không phải vì cô quá đẹp nên được chọn. Cũng dựa trên nhiều sách báo sau này, hình ảnh người phụ nữ trên sản phẩm Xà bông Cô Ba, ra mắt lần đầu năm 1932, chính là Ba Thiệu. Dù có những nguồn trái chiều về thân phận của người phụ nữ, hãng xà bông theo thời gian đã gắn liền với tên tuổi cô. |
Tỉnh Trung Papua () là một tỉnh của Indonesia nằm tại vùng Tây New Guinea. Tỉnh được thành lập chính thức vào ngày 11 tháng 11 năm 2022 từ tám huyện từng thuộc tỉnh Papua. Trung Papua có diện tích 66.130,49 km2 và dân số ước tính đạt 1.409.000 người vào giữa năm 2021. Trung Papua tiếp giáp với tỉnh Tây Papua ở phía tây, Papua ở phía bắc, và Cao nguyên Papua và Nam Papua ở phía đông. Thủ phủ được xác định là Nabire, đây là thị trấn lớn thứ hai trong tỉnh (sau Timika).
Ranh giới của tỉnh gần như đi theo vùng văn hóa Mee Pago và một phần của Saireri.
Sau khi dự luật thành lập tỉnh được thông qua vào ngày 30 tháng 6 năm 2022, tranh cãi liên quan đến thủ phủ của tỉnh mới đã dẫn đến các cuộc biểu tình lớn tại Timika. Cư dân của thị trấn lập luận rằng thủ phủ của tỉnh nên ở Timika thay vì Nabire, do những đóng góp của Timika cho nền kinh tế của tỉnh nhờ hiện diện của công ty khai mỏ Freeport-McMoRan trong huyện của họ. Những người biểu tình cũng lập luận rằng nỗ lực của người dân địa phương trong 20 năm qua nhằm hỗ trợ thành lập tỉnh Trung Papua luôn muốn lấy Timika làm thủ phủ chứ không phải Nabire. Những người biểu tình cũng đe dọa dùng vũ lực để đóng cửa mỏ Freeport nếu yêu cầu trở thành thủ phủ tỉnh mới của họ không được lắng nghe. Tuy nhiên, quan điểm ủng hộ Nabire lập luận rằng Nabire phù hợp hơn với tư cách là thủ phủ vì thị trấn không có sự can thiệp từ công ty khai mỏ vào sự phát triển và thực tế là Nabire có tỷ lệ người Papua bản địa trong dân số cao hơn so với Timika. Hơn nữa, sáu trong số tám huyện của khu vực, là Nabire, Dogiyai, Deiyai, Paniai, Intan Jaya và Puncak Jaya ưa chuộng Nabire là thủ phủ hơn vì giao thông thuận lợi hơn. Xung đột xã hội giữa cư dân Nabire và Timika liên quan đến vị thế thủ phủ mới của tỉnh được Linh mục Dora Balubun, đại diện của công nghị khu vực GKI Papua, mô tả là tác dụng phụ nguy hiểm của việc thành lập tỉnh mới. Để ủng hộ việc thành lập tỉnh mới, bộ tộc Wate giao cho chính phủ 75 ha đất để xây dựng các tòa nhà chính phủ.
Nabire là nơi sinh sống của các bộ tộc ven biển thuộc lãnh thổ phong tục Saireri, bao gồm người Yaur, Wate, Mora, Umari, Napan và Yerisiam, cũng như các bộ tộc ở khu vực miền núi được nhóm trong lãnh thổ phong tục Mee Pago, cụ thể là Mee và Auye. Phần trung tâm của Trung Papua là dãy núi Jayawijaya, đây là nơi sinh sống của các bộ tộc như người Mee, Moni, Amungme và họ vẫn duy trì sinh hoạt truyền thống. Phần phía nam của Trung Papua là huyện Mimika thuộc dạng đất đầm lầy và phần lớn là nơi sinh sống của người Kamoro.
Tôn giáo tại Trung Papua (2022)
templatestyles src="Legend/" / Tin Lành
(68.59%)templatestyles src="Legend/" / Công giáo
(19.01%)templatestyles src="Legend/" / Hồi giáo
(12.26%)templatestyles src="Legend/" / Ấn Độ giáo
(0.07%)templatestyles src="Legend/" / Phật giáo
(0.03%)templatestyles src="Legend/" / Khác (0.04%)
Khu vực hiện nay là Trung Papua ban đầu bao gồm bốn huyện - Mimika, Nabire, Paniai và Puncak Jaya. Hai huyện mới được thành lập vào ngày 4 tháng 1 năm 2008 - Dogiyai từ một phần của Nabire, và Puncak từ một phần của Puncak Jaya. Hai huyện khác được thành lập vào ngày 29 tháng 10 năm 2008 - Deiyai và Intan Jaya, cả hai đều từng là một phần của Paniai. Tỉnh mới bao gồm tám huyện (và không có thành phố hành chính), được liệt kê dưới đây với các diện tích và dân số của chúng theo Điều tra dân số năm 2020 và theo ước tính chính thức vào giữa năm 2021. Bảng này cũng bao gồm các thủ phủ của huyện và danh sách các kecamatan trong mỗi huyện. |
Quân nhân chuyên nghiệp
Quân nhân chuyên nghiệp là một hàm hay một thể loại hàm trong các lực lượng vũ trang ở nhiều quốc gia. Tùy mỗi nước, mỗi quân chủng, hay mỗi bối cảnh lịch sử mà quân nhân chuyên nghiệp đôi khi được định nghĩa như cấp bậc nhỏ nhất trong các hàm sĩ quan thụ phong (CO), đàn anh nhất trong các quân hàm sĩ quan không thụ phong (NCO), hoặc nằm trong một thể loại riêng biệt. Nhóm quân hàm sĩ quan chuyên nghiệp là đặc thù nổi bật trong các quân đội của các nước Khối Thịnh vượng chung Anh và Hoa Kỳ.
Ở quân đội hệ Anh, Mỹ, tên của hàm này xuất hiện từ thời trung cổ ở Anh. Nó được sử dụng lần đầu tiên trong thế kỉ thứ 13: Trong Hải quân Hoàng gia Anh, quân nhân chuyên nghiệp được phân hàm dựa trên kinh nghiệm làm việc và nhận hàm bằng một trát lệnh chứ không phải một văn bản phong quân hàm chính quy (như trong trường hợp sĩ quan thụ phong). Tuy nhiên, quân nhân chuyên nghiệp trong biên chế Anh thường sẽ được công nhận và đối xử khác biệt so với sĩ quan không thụ phong dù cả hai đều không giữ phong hàm.
Sĩ quan thụ phong trong biên chế quân đội Hoa Kỳ được phân loại trong nhóm hàm "W", khác biệt với nhóm "O" (sĩ quan thụ phong) và "E" (quân nhân nhập ngũ); trong một số trường hợp, người nhập ngũ có thể chuyển thẳng thành quân nhân chuyên nghiệp-ví dụ, những người đã hoàn thành chương trình đào tạo phi công trực thăng trong đơn vị hàng không quân chủng lục quân Hoa Kỳ chuyển thẳng thành quân nhân chuyên nghiệp hàng không.
Ở các nước khối thịnh vượng chung, quân nhân chuyên nghiệp thường nằm chung với sĩ quan không thụ phong và quân nhập ngũ trong một nhóm gọi là các hàm khác, tương đương với nhóm "E" trong quân đội Hoa Kỳ (khi không có nhóm "W" riêng trong các quân chủng cụ thể). |
Sản lượng khoai tây ở Bắc Triều Tiên
Sản lượng khoai tây ở Bắc Triều Tiên chỉ về việc trồng trọt, sản xuất, chế biến đối với cây lương thực khoai tây trong ngành nông nghiệp ở Bắc Triều Tiên. Ở Bắc Triều Tiên, việc trồng khoai tây rất quan trọng đối với sinh kế của người dân nước này. Loại cây trồng này được đưa vào Triều Tiên vào đầu những năm 1800. Kể từ nạn đói những năm 1990, một cuộc cách mạng khoai tây đã diễn ra. Trong mười năm, diện tích trồng khoai tây ở Bắc Triều Tiên đã tăng gấp bốn lần lên 200.000 ha và mức tiêu thụ bình quân đầu người tăng từ 16 lên 60 kilôgam (35 lên 132 lb) mỗi năm cho thấy sản lượng khoai tây đóng góp rất lớn vào nông nghiệp Bắc Triều Tiên nói riêng và kinh tế Bắc Triều Tiên nói chung như là giải pháp chống lại nạn đói và chống chịu các lệnh trừng phạt của Mỹ và các nước đồng minh, nhưng shụ thuộc vào khoai tây cũng có nguy cơ tạo ra nạn nói như nạn đói lớn ở Ireland vì bệnh sương mai trên khoai tây gây ra sự tàn phá sản lượng khoai tây.
Việc trồng khoai tây ở Bắc Triều Tiên là một sự phát triển vào đầu thế kỷ 19 (có lẽ được du nhập từ Trung Quốc). Trong những năm 1990, sản lượng khoai tây ở xứ này đã bị dịch bệnh ảnh hưởng cộng thêm điều kiện thời tiết khắc nghiệt, cơ sở bảo quản kém và thiếu vắng hiện đại hóa dẫn đến sản lượng sút giảm Trong thời kỳ chiếm đóng của Nhật Bản từ năm 1910 đến năm 1945, khoai tây là cây trồng chủ lực trong nước, đặc biệt trong Chiến tranh thế giới thứ hai, khoai tây là cây lương thực chính vì gạo được xuất khẩu sang Nhật Bản. Trong một vụ ngộ độc khoai tây từ năm 1952 đến 1953, ít nhất 322 người Bắc Triều Tiên đã bị ảnh hưởng do ăn phải khoai tây thối Of these, 52 people were hospitalized and 22 died.. Năm 1997, Hội đồng nhân dân tối cao đã ra Nghị quyết tìm cách tăng sản lượng của tất cả các loại cây trồng, bao gồm cả khoai tây. Tuy nhiên, vào thời điểm đó, phần lớn kiến thức kỹ thuật về trồng khoai tây đã bị thất truyền và rất ít người có thể chế biến các món ăn từ khoai tây.
Giai đoạn gần đây, "Cuộc cách mạng khoai tây" do Kim Jong-il khởi xướng năm 1999, đến nay, khoai tây bây giờ được coi là một loại cây trồng có tầm quan trọng cao. Theo lãnh đạo Triều Tiên, người dân cần được phổ biến về ""những ưu điểm và hiệu quả" của khoai tây, và "những phương pháp chế biến bột khoai tây thành các món ăn cần được tuyên truyền rộng rãi"." Không giống như cây lúa cần môi trường ngập nước, khoai tây vẫn sinh trưởng tốt trên những vùng đất không bằng phẳng và Bình Nhưỡng đang nỗ lực đưa loại cây trồng này thành nguồn lương thực mũi nhọn, vì khoai tây cho sản lượng tới 20 tấn một ha, trong khi sản lượng lúa gạo trên cùng diện tích chỉ đạt 10 tấn. Loại cây củ này cũng mang lại nhiều lợi nhuận hơn khi được tinh chế thành bột, việc chế biến khoai tây dạng củ sang dạng bột cũng mang lại cho cả người nông dân trồng và các đơn vị chế biến một nguồn tài chính nhiều lực lượng thị trường hơn vào nền kinh tế vẫn còn nghèo nàn khi nhiều việc làm hơn được mang đến cho thị trường lao động. |
Nông nghiệp Bắc Triều Tiên
Nông nghiệp Bắc Triều Tiên chỉ về ngành nông nghiệp và các hoạt động trồng trọt, canh tác, thu hoạch, chế biến, phân phối lương thực, thực phẩm trong nền kinh tế Bắc Triều Tiên. Nông nghiệp ở Bắc Triều Tiên tập trung ở vùng đồng bằng của bốn tỉnh ven biển phía tây, nơi có mùa sinh trưởng dài hơn, đất bằng phẳng, lượng mưa đầy đủ và đất được tưới tiêu tốt cho phép thâm canh cây trồng nhiều nhất. Một dải đất hẹp màu mỡ tương tự chạy qua các tỉnh ven biển phía đông Hamgyŏng và tỉnh Kangwŏn Các tỉnh nội địa của Chagang và Ryanggang có quá nhiều núi, lạnh và khô để có thể canh tác với khối lượng lớn. Các loại cây trồng chính bao gồm lúa và khoai tây đã chiếm đến 23,4% lực lượng lao động của Triều Tiên làm việc trong lĩnh vực nông nghiệp năm 2012. Dù là một quốc gia công nghiệp nhưng nền kinh tế của Bắc Triều Tiên lại là nền kinh tế phụ thuộc vào nông nghiệp, sự tăng trưởng kinh tế Triều Tiên đến từ đến từ lĩnh vực nông nghiệp.
Năm 2005, Tổ chức Nông Lương thế giới (FAO) đã xếp Triều Tiên đứng hạng 10 trong sản lượng thu hoạch trái cây tươi và đứng thứ 19 về sản lượng táo.. Triều Tiên được đánh giá là một trong những nước có mức độ bất ổn lương thực cao nhất toàn cầu. Thập niên 1990, khoảng 1/3 dân số nước này, trong tổng số 24 triệu dân thiếu thực phẩm tiêu dùng hay thực phẩm thiết yếu. Triều Tiên cần đến 5,5 triệu tấn ngũ cốc để nuôi được số dân 24 triệu của mình nhưng những năm cao nhất vào thập niên 1990 cũng chỉ thu hoạch được khoảng 4 đến 4,5 triệu tấn. Ở những vùng hẻo lánh, lao động nông nghiệp ở Triều Tiên vẫn dùng công cụ không khác gì thời xưa, với phụ nữ mang trên lưng những chiếc gùi bằng gỗ. Trong công việc đồng áng, trâu bò là một loại xa xỉ phẩm, máy cày là một giấc mơ.
Năm 2011, Quỹ Nhi đồng Liên Hợp Quốc (UNICEF) ước tính khoảng 1/4 dân số CHDCND Triều Tiên tức khoảng 6 triệu người đang rơi vào tình trạng thiếu ăn, trong số đó, gần 1 triệu người là trẻ em dưới 5 tuổi, cứ 3 trẻ em lại có 1 trẻ bị suy dinh dưỡng mạn tính hoặc quá thấp còi so với tuổi, 1/3 trẻ em bị suy dinh dưỡng kinh niên hoặc quá thấp còi so với độ tuổi của mình, gần 2,4 triệu người dân Triều Tiên cần được hỗ trợ lương thực và 28% trẻ em Triều Tiên dưới 5 tuổi bị suy dinh dưỡng. Năm 2011, khi ông Kim Jong - un lên nắm quyền, Triều Tiên được mùa, kết quả đó giúp nước này giảm được một nửa số người dân không tự túc được lương thực, từ 6,1 triệu xuống 3 triệu người. Tuy nhiên, điều đó không khỏa lấp được thực trạng lạc hậu trong khâu sản xuất. Chính điều đó đã thúc đẩy nhà lãnh đạo mới thực hiện công cuộc cải cách. Những chính sách cải cách mạnh mẽ trong nông nghiệp dưới thời ông Kim Jong - un đã giúp sản lượng lương thực của Triều Tiên tăng tới 30%.
Năm 2013, Triều Tiên thực hiện cải cách nông nghiệp, các biện pháp cải cách của Triều Tiên được Kim Jong-un đưa ra nhằm giải quyết nạn thiếu lương thực do mùa màng thất bát trong đó có việc tăng sản lượng khoai tây ở Bắc Triều Tiên. Cụ thể là người nông dân Triều Tiên đã bắt đầu được bán nông sản ra thị trường. Đây là một trong những bước đi mới nhất trong chính sách cải cách nông nghiệp nhằm thúc đẩy năng suất mà Chính phủ Triều Tiên đưa ra trong năm. Nông dân trên toàn Triều Tiên kể từ năm 2013 không còn phải đóng cho Nhà nước lượng nông sản theo định mức, thay vào đó Chính phủ CHDCND Triều Tiên chỉ yêu cầu nông dân hoàn lại một lượng sản phẩm nhất định để bù đắp cho các chi phí về hạt giống, phân bón hay nhiên liệu mà Nhà nước đã cung cấp, phần dư thừa, nếu nông dân sản xuất ra, sẽ do người nông dân toàn quyền quyết định, họ có thể giữ làm lương thực cho gia đình hay bán ra các khu chợ tư nhân
Năm 2016, Tổ chức Lương Nông Liên Hiệp Quốc (FAO) cho biết sản lượng lương thực ở Triều Tiên lần đầu tiên sụt giảm kể từ năm 2010, khiến nạn đói ở nước này có thể nghiêm trọng hơn giữa lúc lượng mưa đang thấp. Theo FAO, Triều Tiên sản xuất được khoảng 5,4 triệu tấn lương thực - gồm ngũ cốc, đậu nành và khoai tây - trong năm 2015 (giảm 0,5 triệu tấn so với năm 2014). Tổ chức này ước tính Bình Nhưỡng đang đối mặt nguy cơ thiếu 394.000 tấn ngũ cốc - cao nhất kể từ giai đoạn 2011-2012. Nguyên nhân do mưa ít, hàng viện trợ nước ngoài giảm sút mấy năm gần đây khiến tình trạng thiếu lương thực kinh niên ở Triều Tiên thêm tồi tệ. Ngoài ra, nguồn cung phân bón, nhiên liệu hạn chế cũng góp phần kéo giảm sản lượng vụ mùa năm 2015. Liên Hiệp Quốc từng cảnh báo về một cuộc khủng hoảng lương thực tiềm tàng ở Triều Tiên do đợt hạn hán nghiêm trọng nhất trong 100 năm qua.
Năm 2017, Triều Tiên ồ ạt nhập thực phẩm từ Trung Quốc. Số liệu hải quan cho thấy xuất khẩu lương thực từ Trung Quốc vào Triều Tiên đã tăng dữ dội trong 1 năm qua. Điều đó sự lệ thuộc ngày càng nhiều của Bình Nhưỡng vào Bắc Kinh. gần 30 mặt hàng lương thực xuất khẩu đi Triều Tiên tăng vọt trong thời gian qua, chẳng hạn bắp tăng 32 lần, từ 400 tấn lên gần 12.734 tấn; chuối từ 63,4 tấn lên 1.156 tấn; bột mì từ dưới 0,6 tấn lên 7,6 tấn. Mặt hàng rượu mạnh tăng hơn 4 lần, lên 9,5 triệu lít trong quý 2 năm nay, so với 2,1 triệu lít của cùng kỳ năm ngoái. Tương tự, Triều Tiên nhập hơn 11 triệu tấn gạo trong quý 2-2017, tăng từ mức 3,5 triệu cùng kỳ 2016. Ngoài ra, Bình Nhưỡng cũng tăng mua các sản phẩm khác như bia, bánh kẹo, sô cô la, bánh mì, bánh quy. Việc Triều Tiên tăng nhập khẩu lương thực trùng với thời điểm kho lương của nước này thiếu hụt nghiêm trọng do thiên tai.
Năm 2018, Triều Tiên ghi nhận sản lượng lương thực thấp nhất trong hơn một thập niên do thảm họa thiên nhiên, thiếu đất canh tác và phương pháp nông nghiệp kém hiệu quả, cụ thể, sản lượng lương thực năm 2018 của Triều Tiên chỉ đạt 4,95 triệu tấn, giảm 500.000 tấn, sản lượng lúa và lúa mì giảm từ 12-14%, đậu tương giảm 39% và khoai tây giảm 34%. Sản lượng lương thực giảm khiến 10.9 triệu người Triều Tiên, tương đương 43% dân số, cần hỗ trợ nhân đạo trước nguy cơ bị suy dinh dưỡng và mắc nhiều bệnh khác Theo đánh giá của Tổ chức Nông - Lương Liên Hợp quốc (FAO) năm 2018, Triều Tiên vẫn là 1 trong 40 quốc gia (31 quốc gia trong số đó ở châu Phi) còn cần phải trợ giúp lương thực từ nước ngoài. Theo số liệu của FAO, năm 2018, Triều Tiên nhập khẩu 456.000 tấn lương thực, trong đó có 390.000 tấn nhập trực tiếp và 66.000 tấn là hàng viện trợ.
Năm 2021, Báo cáo của Tổ chức Nông lương Liên Hợp Quốc (FAO) cho thấy, Triều Tiên có thể thiếu 860.000 tấn lương thực trong năm 2021. Triều Tiên dự kiến sẽ sản xuất được 5,5 triệu tấn lương thực trong năm nông nghiệp 2020-2021, thấp hơn sản lượng trung bình 5,6 triệu tấn trong 5 năm. Trong đó, sản lượng gạo là 2,1 triệu tấn, ngô 2,2 triệu tấn, khoai tây 377.000 tấn, các loại đậu 230.000 tấn và ngũ cốc khác 161.000 tấn. Ngoài ra, sản lượng lúa mì, lúa mạch và khoai tây trong vụ đông xuân là khoảng 466.000 tấn. Sau quá trình chế biến gạo (tỷ lệ chế biến 66%), tổng lượng lương thực có sẵn thực tế của Triều Tiên đạt gần 4,9 triệu tấn, cao hơn so với mức tiêu thụ lương thực trung bình hàng năm là 4,5 triệu tấn. Tuy nhiên, nếu xét đến các yếu tố thức ăn, gieo trồng và lương thực nhập khẩu, Triều Tiên có thể thiếu 860.000 tấn lương thực, con số này tương đương với mức tiêu thụ lương thực của Triều Tiên trong khoảng 2,3 tháng.
Năm 2022, theo Tổ chức Lương thực và nông nghiệp Liên hợp quốc (FAO), miền Bắc sản xuất được 4,5 triệu đến 5 triệu tấn ngũ cốc mỗi năm nhưng lại có nhu cầu lên tới 6 triệu tấn. Hàn Quốc có gấp đôi dân số và tiêu thụ khoảng 20 triệu tấn ngũ cốc hàng năm, bao gồm cả ngũ cốc làm thức ăn chăn nuôi và nếu dựa trên mức tiêu thụ so sánh, Bắc Triều Tiên sẽ cần khoảng 10 triệu tấn ngũ cốc, cho thấy tình trạng thiếu lương thực trầm trọng tại nước này, chỉ khoảng 50-60% người dân Bắc Triều Tiên được nhận bao cấp lương thực còn 40% còn lại chỉ được chia lương thực chứ không thể gọi là bao cấp. Trước đây, một người dân miền Bắc được nhận trung bình khoảng 600g/ngày. Tuy nhiên, gần đây nước này đã hạ thấp mức này xuống 500g/người do khó khăn kinh tế. Mặc dù vậy, trước tình trạng thiếu lương thực ngày càng trầm trọng, con số thực tế ước tính hiện tại chỉ ở mức 400g.
Về diện tích đất canh tác, Triều Tiên luôn thiếu lương thực triền miên từ năm này sang năm khác, theo một quan chức của Nga bởi họ không có đất để làm nông nghiệp. Triều Tiên có địa hình chủ yếu là đồi núi và chỉ một phần nhỏ đất đai thích hợp cho việc trồng trọt, chiếm khoảng 17 – 18% tổng diện tích, tương đương chỉ hơn 2 triệu ha có thể trồng trọt. Trong đó có khoảng 1,4 triệu ha thích hợp để trồng các loại ngũ cốc. Ngoài ra, năng suất các loại cây trồng đang giảm sút nghiêm trọng do tình trạng cô lập của nước này khiến nguồn cung phân bón và vôi thiếu hụt trầm trọng. Triều Tiên phải lên kế hoạch cho một dự án nông nghiệp chưa từng có trước đây, sử dụng đất nông nghiệp tại Nga để trồng đậu tương, khoai tây, ngô, các loại cây trồng khác và lập các trang trại chăn nuôi dê lấy sữa.
Về mức độ ảnh hưởng từ điều kiện tự nhiên, nông nghiệp CHDCND Triều Tiên đặc biệt dễ bị ảnh hưởng từ tự nhiên nhất là ảnh hưởng do lũ lụt, hạn hán và giá rét. Hầu như năm nào, theo báo cáo, đất nước CHDCND Triều Tiên cũng gặp phải thiên tai địch họa, những tai ương liên tục tác động vào nền nông nghiệp lạc hậu của nước này, đặc biệt là những trận lũ lụt lớn năm 1995 và năm 2007 có quy mô lớn và diễn ra trên diện rộng đã ảnh hưởng mạnh đến nông nghiệp gây thiệt hại to lớn. Ảnh hưởng của thiên tai khiến CHDCND Triều Tiên mất mùa, hệ quả là thu hoạch giảm sút hoặc mất trắng dẫn đến thiếu lương thực triền miền, và tạo nguy cơ xảy ra nạn đói. Nền nông nghiệp Triều Tiên còn chịu ảnh hưởng xấu bởi tình trạng quản lý sản xuất nông nghiệp kém cũng như những chính sách của nhà nước không tạo ra động lực sản xuất cho nông dân.
Các vấn đề lớn gây ra bởi lũ lụt không chỉ phá hủy đất trồng và mùa màng, mà còn mất dự trữ gạo khẩn cấp, do phần lớn lượng dữ trữ này được lưu kho dưới lòng đất, lũ lụt năm 1994 và 1995 đã phá hủy khoảng 1,5 triệu tấn dự trữ ngũ cốc, và 1,2 triệu tấn (12%) sản lượng ngũ cốc đã bị mất trong lũ năm 1995. Vào năm 2007, những trận lụt trong năm 2007 đã phá hủy nặng nề hơn 1/10 đất trồng trọt, trong đó có hơn 11% cánh đồng lúa và ngô bị ngập nước hoặc cuốn trôi và tính chung, nước này bị mất tới một phần tư sản lượng lương thực do các trận lũ lụt, năm 2011, những trận bão nhiệt đới đã gây thiệt hại mùa màng, hoa màu khoảng 60.000 ha thậm chí là 650.000 ha đất nông nghiệp ở tỉnh Hwanghae, miền Nam nước này đã ngập sâu trong nước (trong đó hơn 20.000 ha đất nông nghiệp bị nhấn chìm và phá hủy) |
Hội trường Max Schmeling
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Hội trường Max Schmeling () là một nhà thi đấu đa năng ở Berlin, Đức. Nhà thi đấu được đặt tên theo Max Schmeling, vận động viên quyền Anh nổi tiếng người Đức. Cùng với Mercedes-Benz Arena và Velodrom, đây là một trong những nhà thi đấu thể thao lớn nhất ở Berlin. Nhà thi đấu có sức chứa 8.861 người, và sức chứa có thể lên đến 12.000 người.
Vào ngày 14 tháng 12 năm 1996, lễ khánh thành nhà thi đấu đã diễn ra với sự có mặt của Max Schmeling. |
Cồn Đồng Phú hay cồn Ông Do là một cù lao trên sông Tiền thuộc địa phận tỉnh Vĩnh Long. Cồn từng có diện tích gần 140 ha (1,4 km²) nhưng do hoạt động khai thác cát quá mức trong vùng nước lân cận mà cồn bị sạt lở và đến năm 2020 thì phần lớn diện tích cồn đã chìm xuống dưới sông.
Tự nhiên và kinh tế.
Cồn nằm ở cực bắc tỉnh Vĩnh Long thuộc ấp Phú Thuận 1, xã Đồng Phú huyện Long Hồ, cách cầu Mỹ Thuận 4 km, cách thành phố Vĩnh Long 7 km và cách thị trấn Cái Bè 3 km.
Cồn được bồi đắp từ cát và phù sa của sông Tiền qua thời gian dài, khu vực cồn dồi dào cá sông nên cồn từng được mệnh danh là "túi cá miền Tây". Cá tự nhiên gồm có cá tra sông, cá chốt, cá sặt, cá lòng tong, cá lăng, cá hú, cá linh, cá lóc, và những loài quý hiếm như cá cóc, cá hô...
Kinh tế chủ yếu là hoạt động nuôi thủy sản, cá tra và cá basa. Có một con kênh dài 2 km được người dân địa phương tạo ra trên cồn để xả nước từ các ao nuôi cá. Cồn cũng là một bộ phận của Khu du lịch Mekong Đồng Phú. Cồn có một trang trại nhãn tiêu Huế của Công ty Ngọc Ngân, là trang trại đầu tiên ở phía Nam được tổ chức IMO (The Institute for Marketology - Thụy Sĩ) cấp chứng nhận đạt chuẩn GlobalGAP.
Ngày 21 tháng 1 năm 2014, UBND tỉnh Vĩnh Long ban hành Công văn số 180/UBND-KTN cấp thẩm quyền cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cho Công ty TNHH TM thủy sản Vĩnh Long theo đề nghị của Công ty này tại văn bản đề nghị ngày 17 tháng 12 năm 2013 của Giám đốc công ty này. Trong đó trao quyền nạo vét và đắp đê bao chống lũ trên một phần đất của cồn. Công ty TNHH TM thủy sản Vĩnh Long huy động nhiều nhiều xáng cạp và hàng chục xà lan hàng trăm tấn để khai thác cát. Cát sau khi đã hút từ sông lên được chuyển đến khắp các địa phương để tiêu thụ.
Ngày 30 tháng 8 năm 2017, UBND tỉnh Vĩnh Long đã có văn bản số 3509 chấp thuận cho Công ty TNHH Thương mại thủy sản Vĩnh Long triển khai nạo vét và đắp đê bao chống lũ để thực hiện Dự án nuôi trồng thủy sản tại xã Đồng Phú. Theo nội dung công văn này thì Công ty chỉ được nạo vét và đắp đê bao đã được cấp thẩm quyền nhưng Công ty lại dựa vào văn bản này để khai thác cát trái phép. Chỉ trong hơn 3 năm nạo vét, khai thác, khu vực từng mệnh danh "túi cá miền Tây" cơ bản bị xóa sổ và cù lao này đang chìm dần xuống sông Tiền. |
Lê Văn Dũng (Quảng Nam)
Lê Văn Dũng (sinh ngày 20 tháng 10 năm 1966) là chính trị gia nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ông hiện là Phó Bí thư thường trực Tỉnh ủy Quảng Nam, Trưởng Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Quảng Nam. Ông từng là Trưởng Ban Tổ chức Tỉnh ủy Quảng Nam; Chánh Văn phòng Tỉnh ủy Quảng Nam; Bí thư Huyện ủy Hiệp Đức, Quảng Nam.
Lê Văn Dũng là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Kinh tế nông nghiệp, Cử nhân Lý luận chính trị. Ông có gần 40 năm sự nghiệp đều công tác ở quê nhà Quảng Nam.
Xuất thân và giáo dục.
Lê Văn Dũng sinh ngày 20 tháng 10 năm 1966 ở thôn 3, xã Quế Bình, nay là thị trấn Tân Bình, huyện Hiệp Đức, tỉnh Quảng Nam. Ông lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Hiệp Đức, theo học đại học và tốt nghiệp Cử nhân chuyên Kinh tế nông nghiệp, sau đó học Cử nhân Chính trị tại Học viện Chính trị khu vực III, Đà Nẵng từ tháng 9 năm 1997 đến tháng 7 năm 2000. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 27 tháng 10 năm 1987, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm. Hiện ông thường trú ở phường An Mỹ, thành phố Tam Kỳ, tỉnh Quảng Nam.
Tháng 4 năm 1986, Lê Văn Dũng bắt đầu công tác Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng, là Cán bộ Huyện đoàn Hiệp Đức. Sau đó 1 năm, vào tháng 9 năm 1987, ông được bầu là Ủy viên Ban Thường vụ Huyện đoàn Hiệp Đức, Phó Bí thư Huyện đoàn, đến tháng 11 năm 1991 thì được bầu vào Ban Chấp hành Đảng bộ huyện, giữ vị trí Bí thư Huyện đoàn, Chủ tịch Hội Liên hiệp Thanh niên Hiệp Đức, đồng thời là Ủy viên Ban Chấp hành Tỉnh đoàn Quảng Nam, Đại biểu Hội đồng nhân dân huyện Hiệp Đức khoá III. Ông công tác ở cương vị này cho đến tháng 8 năm 2000 thì được miễn nhiệm công tác đoàn, chuyển sang làm Phó Trưởng ban thường trực Ban Tuyên giáo Huyện ủy, kiêm Giám đốc Trung tâm Bồi dưỡng chính trị Hiệp Đức, Trưởng Ban Kinh tế Xã hội của Hội đồng nhân dân huyện. Vào cuối năm 2000, ông được bầu vào Ban Thường vụ Huyện ủy, giữ chức Trưởng Ban Tuyên giáo Huyện ủy, vẫn kiêm nhiệm ở trung tâm chính trị lẫn hội đồng nhân dân. Tháng 5 năm 2004, ông được bầu làm Phó Chủ tịch thường trực Ủy ban nhân dân huyện. Tháng 10 năm 2010, tại Đại hội Đảng bộ tỉnh Quảng Nam lần thứ XX, nhiệm kỳ 2010–2015, Lê Văn Dũng được bầu vào Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh, được phân công làm Bí thư Huyện ủy, đồng thời là Chủ tịch Hội đồng nhân dân huyện Hiệp Đức, Đại biểu Hội đồng nhân dân tỉnh Quảng Nam khóa VIII. Tháng 6 năm 2012, ông được điều lên tỉnh, nhậm chức Chánh Văn phòng Tỉnh ủy Quảng Nam, Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy Khối các cơ quan tỉnh, kiêm Bí thư Đảng bộ Văn phòng Tỉnh ủy, đến đầu năm 2015 thì chuyển sang làm Phó Trưởng ban thường trực Ban Tổ chức Tỉnh ủy.
Tháng 10 năm 2015, tại Đại hội Đảng bộ tỉnh Quảng Nam lần thứ XXI, nhiệm kỳ 2015–2020, Lê Văn Dũng tái đắc cử Tỉnh ủy viên, được bầu vào Ban Thường vụ, nhậm chức Trưởng Ban Tổ chức Tỉnh ủy, sau đó là Đại biểu Hội đồng nhân dân tỉnh Quảng Nam khóa IX. Ngày 24 tháng 4 năm 2019, ông được chuẩn y làm Phó Bí thư thường trực Tỉnh ủy Quảng Nam, kế nhiệm Bí thư Tỉnh ủy Phan Việt Cường, sau đó tái đắc cử các vị trí tại Đại hội Đảng bộ tỉnh Quảng Nam lần thứ XXII, nhiệm kỳ 2020–2025. Năm 2021, ông tham gia ứng cử đại biểu Quốc hội từ Quảng Nam, tại đơn vị bầu cử số 2 gồm thành phố Hội An và các huyện Duy Xuyên, Quế Sơn, Nông Sơn, Thăng Bình, Hiệp Đức, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 86,18%. Trong nhiệm kỳ này, ông cũng được phân công làm Tổ trưởng Tổ Đảng, Trưởng Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Quảng Nam.
Ngày 29 tháng 12 năm 2023, Bộ Chính trị phân công đồng chí Lê Văn Dũng, Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Quảng Nam điều hành hoạt động của Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh Quảng Nam, Ban Thường vụ Tỉnh ủy Quảng Nam
! colspan="3" style="border-top: 5px solid #FFBF00;" | Chức vụ Đảng |
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
") là một nhóm nhạc nữ Hàn Quốc được thành lập và quản lý bởi MLD Entertainment. Nhóm bao gồm sáu thành viên: Chanty, Shana, Yue, Bessie, Seowon và Haeun. Nhóm chính thức ra mắt vào ngày 20 tháng
6 năm 2022 với đĩa đơn kỹ thuật số đầu tay "Hit Ya!".
Trong một cuộc họp báo độc quyền với các trang mạng truyền thông ABS-CBN và CNN Philippines của Philippines, trưởng nhóm Shana đã giải thích rằng tên nhóm bắt nguồn từ một từ tiếng Latinh, nó có nghĩa là một viên đá đặc biệt hoặc giống như một viên ngọc tỏa sáng với các màu khác nhau tùy thuộc vào hướng ánh sáng.
2022–nay: Ra mắt với HIT YA! và Girl's Round Part.1.
Vào ngày 16 tháng 5 năm 2022, MLD Entertainment thông báo rằng họ sẽ ra mắt một nhóm nhạc nữ mới lần đầu tiên kể từ khi ra mắt MOMOLAND vào năm 2016. Các thành viên được tiết lộ theo cặp từ ngày 23 đến ngày 25 tháng 5, bắt đầu với Shana và Haeun, sau đó là Seowon và Yue và cuối cùng là Bessie và Chanty. Hoạt động quảng bá cho màn ra mắt của nhóm bắt đầu vào ngày 13 tháng 6 năm 2022 với việc công bố tên album và theo sau là ảnh teaser, video giới thiệu. Là nhóm nhạc nữ đầu tiên ra mắt dưới trướng MLD Entertainment sau sáu năm, Lapillus đã phát hành đĩa đơn kỹ thuật số đầu tay, HIT YA!, vào ngày 20 tháng 6 năm 2022, bao gồm ca khúc chủ đề cùng tên và phiên bản nhạc cụ. Buổi biểu diễn trên chương trình âm nhạc đầu tiên của Lapillus được phát sóng vào ngày 23 tháng 6 năm 2022, trên "M Countdown" của Mnet.
Ngày 31 tháng 8 năm 2022, có thông báo rằng Lapillus sẽ phát hành mini album đầu tay của nhóm với tựa đề Girl's Round Part.1 và hai ca khúc chủ đề là "Gratata" và "Burn With Love" vào ngày 22 tháng 9 năm 2022.
Ngày 8 tháng 12 năm 2022, MLD Entertainment thông báo rằng Bessie đã tạm ngừng hoạt động vì lý do sức khỏe.
Ngày 19 tháng 1 năm 2023, MLD Entertainment thông báo Chanty tạm ngừng hoạt động vì lý do sức khỏe. |
Tài nguyên thiên nhiên của Việt Nam
Tài nguyên thiên nhiên của Việt Nam là những tài nguyên thiên nhiên (tài nguyên môi trường) thuộc về Việt Nam, nằm trong lãnh thổ Việt Nam (bao gồm vùng đất, vùng trời, vùng biển Việt Nam). Tài nguyên thiên nhiên Việt Nam phong phú và có nhiều tiềm năng để khai thác, sử dụng như tài nguyên khí hậu, tài nguyên đất, tài nguyên khoáng sản, tài nguyên nước, tài nguyên rừng, tài nguyên biển và đa dạng sinh học (tài nguyên rừng Việt Nam, hệ thực vật Việt Nam, hệ động vật Việt Nam). Việt Nam là đất nước có đường bờ biển dài gần 3.500 km, hàng triệu km2 thềm lục địa, hàng ngàn con sông, với rất nhiều sản vật, diện tích núi rừng chiếm đến 40% với những cánh rừng nguyên sinh, hệ động vật và thực vật vô cùng phong phú, nguồn tài nguyên khoáng sản cũng phong phú, nhiều chủng loại, trải dài từ Bắc chí Nam. Việt Nam có tiềm năng phát triển các nguồn năng lượng tái tạo sẵn có gồm thủy điện quy mô nhỏ, năng lượng gió, năng lượng sinh khối, năng lượng khí sinh học, nhiên liệu sinh học, năng lượng từ nguồn rác thải sinh hoạt, năng lượng mặt trời, và năng lượng địa nhiệt.
Với nguồn tài nguyên thiên nhiên phong phú đa dạng, Việt Nam có đầy đủ điều kiện để thúc đẩy tăng trưởng kinh tế. Nhưng trên thực tế, việc khai thác tài nguyên của Việt Nam hiện còn nhiều bất cập, tình trạng sử dụng đất tăng mạnh, tài nguyên nước ngày càng bị lạm dụng, rừng tự nhiên bị khai thác lấy gỗ, tàn phá rừng nghiêm trọng, trữ lượng cá cho hoạt động đánh bắt bị cạn kiệt và tài nguyên khoáng sản ngày càng bị khai thác ồ ạt. Nguồn tài nguyên thiên nhiên của Việt Nam hiện nay đang bị thu hẹp cả về số lượng và chất lượng, đồng thời gia tăng ô nhiễm nguồn nước, ô nhiễm không khí đô thị, kiệt quệ tài nguyên thiên nhiên. Chính sự suy yếu các nguồn tài nguyên đã đe dọa sự tăng trưởng kinh tế của Việt Nam, nghiêm trọng nhất là các vấn đề ô nhiễm tại các thành phố lớn do việc quản lý và khai thác tài nguyên thiên nhiên chưa hợp lý và còn lãng phí tài nguyên thiên nhiên.
Hiện trạng tài nguyên thiên nhiên ở Việt Nam đang diễn ra theo chiều hướng tiêu cực, nguồn tài nguyên thiên nhiên của Việt Nam hiện nay đang bị thu hẹp cả về số lượng và chất lượng. Nguyên nhân chính dẫn tới thực trạng hiện này đó chính là do hoạt động khai thác bừa bãi, cùng với việc sử dụng tài nguyên lãng phí, và do công tác quản lý yếu kém, tham nhũng, lợi ích nhóm của các cấp chính quyền từ Trung ương đến địa phương. Tài nguyên rừng đang bị thu hẹp theo từng ngày, diện tích rừng tự nhiên che phủ giảm dần do khai thác chặt phá trái phép, đất rừng bị chuyển qua đất nông công nghiệp, các loài sinh vật quý hiếm đứng trước nguy cơ tuyệt chủng rất cao (ở Việt Nam có khoảng 100 loài thực vật và gần 100 loài động vật đang đứng trước nguy cơ tuyệt chủng). Tình trạng ô nhiễm nguồn nước là vấn đề nghiêm trọng nhất đối với tài nguyên nước. Tài nguyên khoáng sản đang cạn kiệt do việc khai thác quá mức và sử dụng lãng phí. Tài nguyên đất thì bị thu hẹp, bị nhiễm mặn, bạc màu, bị sa mạc hóa ngày một tăng. Các thế hệ tương lai của Việt Nam sẽ phải gánh chịu nhiều hậu quả do tài nguyên khoáng sản bị cạn kiệt.
Các loại tài nguyên.
Việt Nam có hơn 39 triệu ha đất tự nhiên. Thống kê cho thấy, đến ngày 31 tháng 12 năm 2017, Việt Nam có 33.123,6 nghìn ha, diện tích đất đã được sử dụng vào các mục đích chiếm hơn 93% tổng diện tích tự nhiên. Trong đó, nhóm đất sản xuất nông nghiệp là 11508,0 nghìn ha (chiếm 34,74% tổng diện tích tự nhiên), đất lâm nghiệp 14910,5 nghìn ha (chiếm 45,01% tổng diện tích tự nhiên), đất chuyên dùng là 1875,3 nghìn ha (chiếm 5,66% tổng diện tích đất tự nhiên) và 714,9 nghìn ha đất ở. Vị trí và địa hình làm cho thổ nhưỡng Việt Nam có tính chất đặc trưng của vùng nhiệt đới ẩm và cũng rất đa dạng và phân hóa rõ rệt từ vùng đồng bằng lên núi cao, từ Bắc chí Nam và cả từ Ðông sang Tây. Các nhóm đất bao gồm: Cồn cát và các loại cát ven biển. Đất mặn, đất phèn, đất phù sa. Đất lầy và than bùn, đất xám bạc màu, đất đỏ và xám nâu vùng bán khô hạn, đất đen, đất đỏ vàng, đất mùn vàng đỏ trên núi. Đất mùn trên núi cao, đất thung lũng do sản phẩm dốc tụ, đất xói mòn trơ sỏi đá và các loại đất khác.
Việt Nam nổi tiếng với mạng lưới sông ngòi dày đặc từ Bắc vô Nam với 2.345 con sông có chiều dài trên 10 km. Cứ đi dọc bờ biển 20 km lại gặp một cửa sông.
Việt Nam có 11 lưu vực sông chính và gần 3.500 con sông, lượng mưa trung bình năm lớn khoảng 2000 mm. Việt Nam có 3.450 sông, suối với chiều dài từ 10 km trở lên, các sông suối này nằm trong 108 lưu vực sông được phân bố và trải dài với tổng diện tích trên 1,167 triệu km2. Trong đó có 33 lưu vực sông lớn, liên tỉnh, với 3.140 sông (chiếm 91% số lượng sông của Việt Nam), tổng diện tích lưu vực khoảng 306,44 nghìn km2, bằng 92,6% diện tích đất liền. Tổng trữ lượng động của nước dưới đất trên toàn lãnh thổ, chưa kể phần hải đảo, khoảng 2.000 m3/s (khoảng 63 tỷ m3/năm). Tài nguyên nước mặt của Việt Nam tương đối phong phú, chiếm khoảng 2% tổng dòng chảy của các sông trên toàn thế giới. Nước mặt và nguồn dự trữ nước dưới đất phong phú cung cấp nguồn tài nguyên nước đáng kể và phần lớn các nguồn tài nguyên này có thể khai thác, sử dụng.
Sông Mê Công, sông Hồng, sông Thái Bình và sông Đồng Nai chiếm khoảng 80% tổng lượng tài nguyên nước Việt Nam. Việt Nam chiếm 8% diện tích của toàn lưu vực sông Mê Công, lượng nước chảy về Việt Nam khoảng hơn 5 tỷ m3, chiếm 57% tổng lượng nước mặt của Việt Nam. Sông Hồng–sông Thái Bình có diện tích lưu vực là 155.000 km2 và lượng chảy vào Việt Nam từ ngoài lãnh thổ là 137 tỷ m3. Lượng nước trung bình đầu người là 9.434 m3. Tuy nhiên, phần lớn tài nguyên nước Việt Nam lại nằm ngoài khả năng quản lý của quốc gia vì 2/3 tổng lượng nước chảy vào từ quốc gia thượng nguồn nên nguồn nước nội sinh của Việt Nam được đánh giá là thấp, mức bình quân đầu người chỉ đạt khoảng 4.200 m3 so với con số trung bình là 4.900 m3 ở Đông Nam Á. Tài nguyên nước phân bố không đồng đều theo mùa, lượng mưa tập trung chủ yếu vào mùa mưa ngắn, các con sông thường đầy nước vào mùa mưa nhưng lại khô hạn vào mùa khô, rồi nguồn tài nguyên nước cũng phân bố không đều theo không gian.
Việt Nam có tới 3/4 diện tích quốc gia là đồi núi và rừng che phủ hơn 30% diện tích. Độ che phủ của rừng Việt Nam rất cao giúp giảm dòng chảy ngay sau mưa, làm chậm lũ lụt, điều hoà dòng chảy cho mùa mưa và mùa khô. Sự đa dạng về địa hình, thổ nhưỡng và khí hậu của Việt Nam đã tạo ra sự đa dạng của các hệ sinh thái tự nhiên, bao gồm rừng, biển, đất ngập nước và sự giàu có, phong phú về các loài và nguồn gen sinh vật. Việt Nam cũng là quốc gia có đa dạng sinh học cao về các loài động, thực vật và sinh vật từ đó tạo ra sự đa dạng cho giống cây trồng Việt Nam và giống vật nuôi Việt Nam. Trong thiên nhiên có tới 7,5 nhìn loài vi sinh vật, 16,4 nghìn loài thực vật, 10,3 nghìn loài động vật trên cạn, 2 nghìn loài thủy sinh nước ngọt, trên 11 nghìn loài sinh vật biển.
Việt Nam có hơn 100 khu bảo tồn thiên nhiên và có 9 khu dự trữ sinh quyển thế giới; 2 khu Di sản thiên nhiên thế giới; 8 khu Ramsar và 5 Vườn Di sản Có 3 khu sinh quyển tầm thế giới là: vườn quốc gia Xuân Thủy, rừng Sác Cần Giờ và vườn quốc gia Cát Bà. Rừng Việt Nam có khoảng 8000 loài thực vật bậc cao, khoảng 800 loài rêu, khoảng 600 loài nấm. Tài nguyên sinh vật phong phú như Hệ thực vật có nhiều loài thực vật quý hiếm như gỗ đỏ, gụ mật, Hoàng Liên chân gà, hoàng đàn, cẩm lai, pơ mu. Hệ động vật Việt Nam có mức độ đặc hữu rất cao, 80 loài thú và phân loài thú, 100 loài và phụ loài chim, 7 loài linh trưởng, có 820 loài chim, có 180 loài bò sát. Một số loài quý hiếm được phát hiện tại Việt Nam như tê giác, bò rừng, bò tót, trâu rừng, sao la, mang lớn, culy, voọc vá, voọc mũi hếch, voọc đầu trắng, hổ Đông Dương, báo hoa mai Đông Dương, sếu cổ trụi, cò quắm cánh xanh, mang Trường Sơn, bò sừng xoắn, gà Lam đuôi trắng. Việt Nam có 275 loài thú và việc tìm ra 2 loài thú móng guốc lớn là loài Sao la và Mang lớn chứng tỏ sự phong phú và đa dạng của tài nguyên rừng.
Biển Việt Nam đa dạng các chủng loài có chất lượng cao, thêm vào đó trữ lượng cá rất lớn. Việt Nam cũng có tới ¾ diện tích là đồi núi, diện tích rừng che phủ hơn 30%. Mặc dù diện tích đất liền chỉ chiếm 1,35% diện tích thế giới, nhưng Việt Nam được thiên nhiên ưu đãi với hệ thống sông ngòi chằng chịt, nguồn nước ngọt của Việt Nam chiếm 2% tổng lượng dòng chảy của các sông trên thế giới. Việt Nam có 3.260 km bờ biển, rộng tới 226000 km2. Trong đó, diện tích có thể nuôi trồng thuỷ sản là 2 triệu ha với 1 triệu ha nước ngọt, có 0,62 triệu ha nước lợ, 0,38 triệu ha nước mặn. Biển Việt Nam còn có 2.028 loài cá biển, trong đó có 102 loài giá trị kinh tế cao, 650 loại rong biển, 300 loài cua, 90 loài tôm, 350 loài san hô, 300 loài thân mềm. Biển Việt Nam có trữ lượng cá khoảng 3,6 triệu tấn, tầng trên mặt biển có trữ lượng 1,9 triệu tấn. Còn tầng đáy có trữ lượng 1,7 triệu tấn. Có 40.000 ha san hô ven bờ. Có 250.000 ha rừng ngập mặn ven biển.
Việt Nam còn có các mỏ khoáng sản có giá trị trải dài từ Bắc đến Nam, với nguồn dầu hỏa và khí đốt dồi dào. Việt Nam đã phát hiện được trên 5.000 mỏ, điểm quặng với trên 60 loại khoáng sản khác nhau, có một số loại khoáng sản quy mô trữ lớn, là nguồn lực để phát triển kinh tế-xã hội, nhất là trong giai đoạn công nghiệp hóa-hiện đại hóa. Việt Nam được coi là quốc gia có nguồn tài nguyên khoáng sản đa dạng với hơn 5000 điểm mỏ của 60 loại khoáng sản, với một số loại có trữ lượng quan trọng như bô xít (672,1 triệu tấn), apatit (0,778 triệu tấn), titan (15,71 triệu tấn), than (3.520 triệu tấn), đất hiếm (1,1 triệu tấn) và đá granit (15 tỷ m3). Trữ lượng dầu mỏ ước tính khoảng 6 tỷ tấn và khí đốt khoảng 4.000 tỷ m3, phân bố chủ yếu ở vùng trầm tích từ Nam đến Bắc. Năm 2012, Việt Nam đứng thứ 7 về khai thác dầu thô ở khu vực Châu Á Thái Bình Dương (110 triệu gallon barrels), đóng góp 2,3% tổng sản lượng thiếc trên thế giới và 1,8% tổng sản lượng xi măng, 1% tổng sản lượng Barite trên thế giới. Theo tính toán, trong giai đoạn 2008 – 2013, đóng góp của ngành khai khoáng vào GDP của Việt Nam tăng từ 9,07 % năm 2008 lên 11,49% vào năm 2013, tương đương với 411.673 tỷ đồng.
Một báo cáo của Bộ Tài chính tổng kết về mức thuế suất thuế tài nguyên cho biết tổng trữ lượng sắt đã được đánh giá và thăm dò của Việt Nam hiện nay khoảng 1,3 tỉ tấn. Theo dự báo, nhu cầu sử dụng quặng sắt cho ngành luyện kim trong nước năm 2015 khoảng 7,2 triệu tấn, năm 2020 khoảng 18 triệu tấn, năm 2025 khoảng 32 triệu tấn. Bên cạnh đó, trữ lượng quặng titan khoảng 650 triệu tấn (với khoảng 78 triệu tấn zircon), trong đó trữ lượng quặng titan có thể huy động vào khai thác khoảng 440 triệu tấn (với khoảng 52 triệu tấn zircon). Vàng có tổng trữ lượng khoảng 154 tấn, trong đó trữ lượng thăm dò chỉ đạt 42,7 tấn. Tổng trữ lượng tài nguyên wonfram và antimoan tương ứng khoảng 195 ngàn tấn và 67 ngàn tấn. Theo dự báo, nhu cầu sử dụng trong nước giai đoạn tới (2015-2025) khoảng gần 1.000 tấn/năm đối với wonfram và 1.980 tấn/năm đối với antimoan. Quặng đồng có trữ lượng ước tính khoảng 1 triệu tấn. Dự báo nhu cầu đồng đến năm 2020 sẽ tăng khoảng 156.000 tấn/năm.
Trữ lượng quặng niken khoảng 4,5 triệu tấn và được tập trung chủ yếu tại mỏ niken Bản Phúc (Sơn La). Tại Việt Nam, niken được khai thác đưa vào sản xuất, chế biến để xuất khẩu (năm 2014, sản lượng tinh quặng niken xuất khẩu khoảng 74.800 tấn với kim ngạch khoảng 87,3 triệu đô la Mỹ, số thu thuế xuất khẩu khoảng 375,6 tỉ đồng). Theo dự báo, nhu cầu trong nước về niken năm 2020 khoảng 5.300 tấn và năm 2025 có thể lên tới 6.700 tấn. Bên cạnh đó, nhôm, bauxite thì khai thác không có lãi. Tổ hợp bauxit nhôm Lâm Đồng và dự án alumin Nhân Cơ (Đắc Nông) chỉ có lãi vào các năm 2018 và 2021 và triển vọng rất mong manh. Từ năm 2012 trở về trước, Việt Nam là nước xuất khẩu than, từ năm 2013 kim ngạch xuất khẩu than giảm mạnh do nhu cầu than trong nước tăng phục vụ nhu cầu đốt than để sản xuất điện. Năm 2014, lượng than đá xuất khẩu khoảng 7,2 triệu tấn, dự kiến năm 2015, 2016 xuất khẩu khoảng trên 1 triệu tấn. Như vậy, nguồn tài nguyên thiên nhiên mà người Việt Nam còn lại chẳng bao nhiêu, kể cả nguồn tài nguyên có lợi thế, khai thác giá rẻ là than cũng đã bắt đầu cạn kiệt, đại đa số các mỏ tài nguyên cũng đã được cấp phép khai thác. Từ đó cho thấy, tài nguyên không phải là vô tận, và mô hình phát triển dựa vào khai thác tài nguyên không thể bền vững.
Trong môn học địa lý, học sinh Việt Nam được dạy về đất nước giàu và đẹp với “"rừng vàng, biển bạc, đất phì nhiêu"” để nhắc nhở người Việt phải luôn biết giữ gìn nguồn tài nguyên quý giá như vàng bạc. “"Rừng vàng biển bạc"” là câu nói quen thuộc của người xưa, chỉ sự giàu có, quý giá của thiên nhiên đất nước. Nhưng câu nói này cũng gây ra cách hiểu khác, nhầm lẫn và ảo tưởng về một đất nước giàu và đẹp, tạo nên tâm lý ỷ lại vào nguồn tài nguyên sẵn có, ăn bám thiên nhiên. Quan niệm không đúng về “rừng vàng biển bạc” vô tận, một đất nước được thiên nhiên ưu đãi đã giáo dục cho thế hệ trẻ nhận thức không đúng về thực trạng tài nguyên đất nước, có tâm lý chủ quan, ỷ lại vào nguồn tài nguyên thiên nhiên sẵn có. Tài nguyên luôn là hữu hạn nên sống bám vào thiên nhiên dẫn đến còn động lực lao động và sáng tạo, tự lực tự cường và phải trả giá đắt như thiên tai khốc liệt, môi trường khắp nơi bị ô nhiễm trầm trọng, cuộc sống người dân đảo lộn. So sánh với Nhật Bản, sau chiến tranh Thế giới thứ hai, Nhật Bản thua trận, nghèo về tài nguyên thiên nhiên, đất đai cằn cỗi; núi lửa, động đất và sóng thần quanh năm; thời tiết lại khắc nghiệt, nên đã giáo dục thế hệ học sinh ý thức về cái nghèo và tinh thần chinh phục thiên nhiên, cần cố gắng học tập, trở thành những người sáng tạo trong nghiên cứu đổi mới công nghệ và nước Nhật đã phát triển thần kỳ bằng sự mẫn cán và sáng tạo.
Loại tài nguyên nào ở Việt Nam cũng được khai thác thô và đem bán với giá trị thấp. Than là nguồn khoáng sản dồi dào, bể than sông Hồng tính đến chiều sâu 1.700 m có trữ lượng đạt 36,960 tỉ tấn (ở độ sâu 3.500 m có thể đạt đến 210 tỉ tấn) nhưng nay phải sớm phải nhập khẩu than. Dầu khí với trữ lượng được dự báo là 4.300 tỉ tấn quy đổi cũng được ráo riết khai thác và xuất thô toàn bộ, lấy ngoại tệ mua xăng dầu về dùng, ước đoán sẽ hết trong 30 năm. Rừng vàng vì tốt tươi còn nay đã vàng phai, hoang hoải ở Tây Bắc, Tây Nguyên, miền Trung, Nam Trung Bộ do những cánh rừng bị tàn sát để làm thủy điện và di dân nên từ chỗ diện tích núi rừng chiếm đến 40% tổng diện tích với bạt ngàn rừng nguyên sinh, hệ động vật và thực vật đa dạng, đường bờ biển dài gần 3.500 km, hàng triệu km2 thềm lục địa, sản vật phong phú, tiềm năng kinh tế từ khai thác thủy sản và du lịch nhưng nay đã bị ô nhiễm trầm trọng. Tình trạng tài nguyên thiên nhiên bị tàn phá, lũ lụt xảy ra liên miên, nhiều nơi vẫn thi nhau phá rừng, kể cả rừng đầu nguồn và rừng phòng hộ ven biển vì cái lợi trước mắt mà không nghĩ đến lợi ích lâu dài, làm mất đi hệ sinh thái phong phú dưới tán rừng, ảnh hưởng trực tiếp đến việc phòng chống lụt bão. Tình trạng phá rừng tiếp diễn chủ yếu vì người dân cùng các lãnh đạo địa phương thiếu ý thức bảo vệ môi trường, chỉ thấy lợi ích trước mắt, chưa quan tâm đến lợi ích lâu dài, bền vững, rồi công tác quản lý rừng còn buông lỏng trong việc bảo vệ rừng.
Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng đã từng đưa ra quan điểm về khai thác và sử dụng tài nguyên ngay từ khi bắt tay vào khôi phục và xây dựng đất nước. Trong đó cần chú trọng khai thác và sử dụng hợp lý, tiết kiệm và hiệu quả tài nguyên rừng. Trong Lời kêu gọi đồng bào, nhân dân thi đua sản xuất và tiết kiệm năm 1965: “"Khai thác gỗ đi đôi với tu bổ và bảo vệ rừng; chú ý trồng cây, gây rừng ở bờ biển"” và “"đồng bào cần phải cố gắng hoàn thành tốt kế hoạch đã định, đồng thời phải chú ý bảo vệ rừng. Tục ngữ nói: “Rừng vàng, biển bạc”. Chúng ta chớ lãng phí vàng, mà phải bảo vệ vàng của chúng ta"”. Ông từng nói: “"Ta thường nói “rừng vàng biển bạc”. Rừng là vàng, nếu mình biết bảo vệ, xây dựng thì rừng rất quý"” (Bài nói tại Hội nghị Tuyên giáo miền núi, ngày 31 tháng 8 năm 1963). Trong bài nói chuyện với nhân dân và cán bộ tỉnh Hà Bắc, ngày 17 tháng 10 năm 1963, Ông nhấn mạnh: “"Tục ngữ ta có câu “rừng vàng biển bạc”. Gây rừng và bảo vệ rừng là rất cần thiết. Hiện nay tỉnh ta còn cái tệ phá rừng, thế thì khác nào đem vàng đổ xuống biển?"”. Hồ Chí Minh nhắc nhở trong quá trình canh tác không được lãng phí: “"Hiện còn có hợp tác xã bỏ sơn, cọ không thu, đất cày rồi không cấy, không săn sóc để trâu bò chết; mỗi lần “liên hoan”, có xã giết từ 30 đến 50 lợn, lãng phí bừa bãi của hợp tác xã và của xã viên"”.
Có nhiều hạn chế trong sử dụng vốn tự nhiên ở Việt Nam, hạn chế lớn nhất hiện nay là nguồn lực tài nguyên không được sử dụng có hiệu quả, tình trạng lãng phí, thất thoát và diễn biến phức tạp do tham nhũng, lợi ích nhóm; tình trạng suy thoái tài nguyên đất diễn ra phổ biến, hầu hết là nạo vét để xuất khẩu khoáng sản thô. Đa dạng sinh học suy giảm, các hệ sinh thái tự nhiên quan trọng như rừng ngập mặn, rạn san hô, thảm cỏ biển suy thoái và suy thoái nghiêm trọng tài nguyên biển và vùng bờ biển, nguồn lợi thủy sản bị đánh bắt cạn kiệt. Hàng nghìn héc-ta rừng phòng hộ cũng bị triệt hạ hoàn toàn khi khai thác tài nguyên. Mô hình tăng trưởng kinh tế ở Việt Nam không quan tâm đến bảo tồn vốn tự nhiên gây ra những rủi ro, thách thức tác động đến hệ sinh thái môi trường. Tình trạng làm dụng, lấn chiếm đất rừng tự nhiên, tình trạng khai thác quá đà nguồn tài nguyên không tái tạo khiến tài nguyên cạn kiệt, ô nhiễm môi trường. Nguồn tài nguyên thiên nhiên mà người Việt Nam còn lại chẳng bao nhiêu, ngay cả nguồn tài nguyên có lợi thế, khai thác giá rẻ là than cũng đã cạn kiệt. Đại đa số các mỏ tài nguyên cũng đã được cấp phép khai thác. Công tác quản lý, khai thác, sử dụng tài nguyên khoáng sản còn nhiều bất cập, nên nguồn nguyên nhiên liệu để sản xuất vật liệu ngày càng khan hiếm.
Việt Nam có những lợi thế quan trọng về tài nguyên khoáng sản với hơn 1.000 mỏ lớn nhỏ đang được khai thác như than, sắt, titan, đá vôi xi măng, đá xây dựng nhưng nhiều loại tài nguyên khoáng sản nhưng trữ lượng hầu hết không nhiều đều nằm trong danh mục hữu hạn, công tác quản lý khai thác tài nguyên khoáng sản yếu kém bất cập nên tình trạng khai thác bữa bãi thường xảy ra. Các mỏ nhỏ nằm phân tán ở các địa phương, đa số các khu mỏ đang khai thác hầu hết nằm ở vùng núi và trung du và không được quản lý thống nhất, đồng bộ nên tình trạng thất thoát tài nguyên và gây ô nhiễm môi trường càng trầm trọng, việc khai thác tài nguyên khoáng sản bằng công nghệ lạc hậu còn gây tình trạng mất rừng, xói lở đất, bồi lắng và ô nhiễm sông suối, ven biển. Tác động môi trường của hoạt động khai khoáng tại Việt Nam bao gồm xói mòn, sụt đất, mất đa dạng sinh học, ô nhiễm đất, nước ngầm và nước mặt do hóa chất từ chế biến quặng. Trong một số trường hợp, rừng ở vùng lân cận còn bị chặt phá để lấy chỗ chứa chất thải mỏ. Bên cạnh việc hủy hoại môi trường, ô nhiễm do hóa chất cũng ảnh hưởng đến sức khỏe người dân địa phương. Tại những vùng hoang vu, khai khoáng có thể gây hủy hoại hoặc nhiễu loạn hệ sinh thái và sinh cảnh, còn ở nơi canh tác thì hủy hoại hoặc nhiễu loạn đất trồng cấy và đồng cỏ. Tình trạng khai thác và xuất khẩu trái phép khoáng sản.
Việt Nam chủ yếu khai thác và xuất khẩu quặng thô, mang lại giá trị kinh tế thấp và tổn thất do khai thác hầm lò là từ 40% đến 60%; apatit từ 26% đến 43%; quặng kim loại từ 15%; dầu khí từ 50% đến 60%; tổng thu hồi quặng vàng trong chế biến chỉ đạt 30-40%. Việc đánh giá và quản lý tài nguyên khoáng sản cũng có bất cập. Việt Nam có khoảng 5.000 điểm mỏ được phát hiện thì các cơ quan quản lý từ Trung ương đến địa phương đã cấp phép khai thác gần hết. Phát hiện khoáng sản đến đâu, các cơ quan quản lý cấp phép cho các cá nhân, doanh nghiệp khai thác đến đó, chưa tính đến những nhu cầu của tương lai. Tài nguyên được khai thác theo kiểu tận thu, nhưng Nhà nước được hưởng lợi không nhiều, khoảng trên dưới 30%, phụ thuộc vào doanh nghiệp khai thác báo cáo thuế. Đây là nghịch lý khi nguồn tài sản chung của nhân dân đang được một số cơ quan quản lý nhà nước tùy tiện cấp phép cho các doanh nghiệp khai thác.
Khai thác mỏ có liên quan đến phá hoại rừng, ảnh hưởng đến sinh thái, động vật hoang dã, ảnh hưởng đến nguồn nước mặt và nước ngầm. Nước thải có độ axit cao được thải trực tiếp chưa qua xử lý. Nước chảy tràn kéo theo bùn đất, gây ô nhiễm bồi lấp sông, suối, đồng ruộng. Một số bãi thải quặng đuôi có chứa hoá chất độc hại bị chảy tràn vào các mùa mưa lũ gây ô nhiễm cho một vùng rộng lớn. Tình trạng sử dụng hoá chất rất độc hại như xianua để tách chiết vàng sau đó thải trực tiếp ra sông suối đã gây nguy hiểm cho cộng đồng dân cư, gia súc, gia cầm và động vật hoang dã. Tình trạng khai thác khoáng sản nhỏ lẻ, manh mún phổ biến dẫn đến không thể kiểm soát các dạng ô nhiễm, các Doanh nghiệp chạy theo lợi nhuận và bỏ qua việc bảo vệ môi trường..
Một số loại quặng như đất hiếm, titan, zircon, chì kẽm, vàng, cát thủy tinh, felspat, kaolin chưa được đầu tư xây dựng các cơ sở chế biến để sản xuất các sản phẩm có chất lượng tốt, giá trị kinh tế cao. Các mỏ khai thác với quy mô nhỏ, bán thủ công, các cơ sở chế biến khoáng sản manh mún, công nghệ lạc hậu, hiệu quả kinh tế thấp, gây ô nhiễm môi trường như sản xuất xi măng lò đứng, sản xuất gạch nung, khai thác, chế biến quặng titan trong cát xám, khai thác quặng vàng, các mỏ khai thác đá làm vật liệu xây dựng, các dự án khai thác cát xây dựng còn phổ biến ở nhiều địa phương, gây nhiều tác động xấu đến môi trường, tài nguyên đất, gây ra sạt lở, an toàn lao động. Việt Nam, có khoảng 1.000 lò vôi sản xuất vôi theo phương pháp thủ công với công nghệ sản xuất gián đoạn hoặc liên hoàn, tập trung nhiều nhất ở thành phố Hải Phòng và các tỉnh Thái Bình, Bắc Giang, Hải Dương, Ninh Bình, Hà Nam, Nam Định, Thanh Hóa, Thừa Thiên-Huế, Kiên Giang, với tổng công suất khoảng 2.000.000 tấn/năm. Các lò vôi thủ công gây ra tình trạng ô nhiễm trầm trọng tại các địa phương.
Ngành công nghiệp khai thác than của Việt Nam đã có truyền thống hơn 100 năm và vùng than Quảng Ninh là khu vực tập trung của ngành công nghiệp này. Mỏ lộ thiên càng phải xuống sâu và mở rộng hơn, các mỏ hầm lò phải mở thêm các lò chợ mới. Quặng man gan có trữ lượng nhỏ, phân bổ rải rác trên địa bàn nhiều tỉnh miền Bắc và miền Trung, việc khai thác diễn ra khá phức tạp và ở nhiều nơi, các địa phương giáp với Trung Quốc. Đối với vàng sa khoáng do hàm lượng vàng phân bố không đều, phương pháp quản lý không tốt nên hiệu quả kinh tế thấp. Hoạt động khai thác khoáng sản tạo những mặt tiêu cực như việc khai thác bừa bãi tài nguyên khoáng sản, gây thất thoát và lãng phí tài nguyên, nhiều cảnh quan thiên nhiên, di tích lịch sử, văn hoá, du lịch bị ảnh hưởng. Một số khu vực khoáng sản bị khai thác trái phép kéo theo các tệ nạn xã hội phát triển. Một số doanh nghiệp khai thác khoáng sản do chạy theo lợi nhuận xuống cấp hoặc phá hỏng các công trình dân sinh đã làm cơ sở hạ tầng, gây bụi và tiếng ồn làm ảnh hưởng đến cuộc sống bình yên của nhân dân, hàng năm tai nạn nghiêm trọng, chết người và số lao động bị bệnh nghề nghiệp gia tăng.
Vấn nạn nảy sinh tham nhũng, tiêu cực trong việc cấp phép khai thác diễn ra tràn lan và tùy tiện. Trong hàng nghìn giấy phép khai thác đã được cấp, có nhiều giấy phép được cấp khi chưa có điều tra, khảo sát kỹ lưỡng. Việc cấp phép không qua đấu giá, không đúng thẩm quyền, không đánh giá tác động môi trường, cấp không đúng đối tượng, nhiều nhóm không hoạt động trong lĩnh vực khai thác, không có nhân lực, trang thiết bị, lại được cấp phép và sau đó “sang tay”, chuyển nhượng để thu lợi. Tình trạng cấp giấy phép tràn lan của các địa phương cho thấy sự câu kết giữa các "nhóm lợi ích" trong thực thi chính sách khai thác tài nguyên Từng địa phương vẫn tồn tại cơ chế tự phát, địa phương giao cho một số doanh nghiệp sân sau khai thác ké doanh nghiệp Nhà nước và cùng khai thác trái phép tài nguyên khoáng sản xuất hiện. Khoáng “tặc”, “thổ phỉ” kéo theo các hậu quả nghiêm trọng như tàn phá môi trường, làm thất thoát, lãng phí tài nguyên. Riêng đối với hoạt động khai thác cát sỏi làm vật liệu xây dựng, tình trạng khai thác trái phép, khai thác vượt quá công suất cho phép vẫn diễn ra gây xói lở bờ sông, ảnh hưởng môi trường và đời sống của người dân.
Chính sách, luật pháp về khai thác, bảo vệ tài nguyên khoáng sản rất nhiều bất cập với những lỗ hổng cho các "nhóm lợi ích" lách luật. Khi một số khu vực khai thác khoáng sản được thực hiện theo cơ chế chỉ định, chủ đầu tư được quyền khai thác mà không phải đấu giá, thì quyền xác định khu vực nào không phải thực hiện đấu giá khai thác khoáng sản có thể là một bước đi có tính toán của "nhóm lợi ích" trong việc cấp phép khai thác khoáng sản cho nhà đầu tư đã được chỉ định. Luật Khoáng sản năm 2011 lại không quy định về định giá khoáng sản, định giá mỏ, không quản lý giá trị khoáng sản và quản lý đấu giá khoáng sản. Việc thất thoát và lãng phí tài nguyên luôn có nguyên nhân từ các "lợi ích nhóm". Nhiều cá nhân, doanh nghiệp tư nhân và quan chức làm giàu từ tài nguyên quốc gia và khai thác khoáng sản ở mức báo động. Hậu quả của quá trình này khiến nguồn tài nguyên thiên nhiên cạn kiệt. "Lợi ích nhóm" tiêu cực có mặt trong nhiều hoạt động khai thác khoáng sản ở nhiều tỉnh, thành phố qua việc khai thác trái phép. Vấn nạn "nhóm lợi ích" trong lĩnh vực này chưa thật hiệu quả, nếu không nói là đang ở trong tình trạng "báo động đỏ".. |
Louis I xứ Condé
Louis I de Bourbon, Thân vương xứ Condé (7 tháng 5 năm 1530 – 13 tháng 3 năm 1569) là một nhà lãnh đạo và tướng quân nổi tiếng của Kháng cách Pháp (Huguenot), người sáng lập nhánh Condé của Vương tộc Bourbon. Xuất thân từ một vị trí tương đối không quan trọng về mặt chính trị dưới thời trị vì của Vua Henri II, sự ủng hộ của Thân vương xứ Condé đối với các tín hữu Huguenot, và vai trò lãnh đạo trong âm mưu của Amboise và hậu quả của nó đã đẩy ông trở thành trung tâm của chính trị Pháp. Bị bắt dưới triều đại của François II sau đó được trả tự do, ông đã lãnh đạo lực lượng Huguenot trong ba cuộc nội chiến đầu tiên trong Chiến tranh Tôn giáo Pháp trước khi bị xử tử sau thất bại trong Trận Jarnac năm 1569.
Những năm đầu đời.
Louis được sinh ra tại Vendôme, là con trai thứ năm của Charles IV xứ Vendôme. Mẹ của Louis là Françoise xứ Alençon, con gái cả của René I xứ Alençon và Marguerite xứ Lorraine-Vaudémont. Anh trai của Louis là Antoine xứ Bourbon, chồng của Nữ vương Juana III của Navarra. Con trai của Antoine và Juana chính là Quốc vương Henri IV của Pháp. Thông qua cha, Louis còn có một người họ hàng khác là Marie xứ Guise. |
Người đàn bà mộng du
Người đàn bà mộng du là bộ phim điện ảnh Việt Nam phát hành năm 2003 do NSND Nguyễn Thanh Vân đạo diễn, nhà văn Nguyễn Quang Thiều biên kịch, chuyển thể từ truyện ngắn "Người đàn bà trên chuyến tàu tốc hành" của nhà văn Nguyễn Minh Châu. Phim giành được các giải: Cánh Diều Vàng năm 2003, một số giải Bông Sen tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 14 năm 2004 và giải của Ban giám khảo Liên hoan phim Châu Á - Thái Bình Dương cùng năm.
Bộ phim đan xen giữa quá khứ và hiện tại. Trong chiến tranh, Quỳ là một nữ quân y trên chiến trường Trường Sơn, cô yêu Hòa -một đội trưởng- nhưng Hòa lại hy sinh trong chiến trận. Hòa bình lập lại, Quỳ có cuộc tình mới với Phiên -bạn của Hòa- dù được yêu thương hết mực nhưng Quỳ không thể quên được quá khứ cũng như không thể hòa mình vào cuộc sống mới.
Đạo diễn Nguyễn Thanh Vân đã theo đuổi dự án bộ phim này trong 2 năm, phim được quay tại 9 tỉnh miền Bắc và 9 tháng để thực hiện hậu kỳ, đã quay lại 3 cái kết cho bộ phim cũng như thực hiện lại toàn bộ phần hòa âm. Các diễn viên nhí trong phim được chọn lựa trong số hơn 500 học sinh từ nhiều ngôi trường.
Đạo diễn Nguyễn Thanh Vân từng tuyên bố nếu được tài trợ kinh phí dưới 3 tỷ VNĐ, ông sẽ không làm bộ phim này. Kinh phí thực tế nhận được là 1,3 tỷ VNĐ, trong đó 500 triệu được chi cho việc dựng cảnh.
Phim dự định bấm mây vào tháng 6 năm 2002 nhưng sáu đấy phải lùi lịch, vì lý do này diễn viên Hồng Ánh phải nghỉ kỳ học đầu của khoa Biên kịch, trường Đại học Sân khấu Điện ảnh Hà Nội và tạm đóng cửa một quán cà phê của cô. Đây là bộ phim thứ hai mà Hồng Ánh và Nguyễn Thanh Vân hợp tác, bộ phim trước đấy là "Đời cát" và sau này là "Trái tim bé bỏng".
Bộ phim được chiếu khai mạc vào 22 tháng 12 năm 2003, nhân dịp Kỷ niệm 59 năm ngày Quân đội nhân dân Việt Nam.
Sau khi tham dự các sự kiện: Liên hoan phim Việt Nam, giải Cánh Diều và Liên hoan phim Châu Á - Thái Bình Dương, bộ phim được FAFIM Việt Nam mua lại, in ấn và phát hành. Ước tính bộ phim chỉ đem về cho FAFIM được 20 triệu VNĐ tiền lãi. |
TripleS (cách điệu là tripleS "/ˈtɹɪpəl:ɛs/"; tiếng Hàn: 트리플에스; Romaja: "Teulipeul-eseu"; tiếng Nhật: トリプルS) là một nhóm nhạc nữ Hàn Quốc được thành lập bởi MODHAUS. Nhóm được giới thiệu với công chúng thông qua một dự án trước khi ra mắt bắt đầu vào tháng 5 năm 2022, trong đó từng thành viên trong số 24 thành viên được tiết lộ định kỳ. Họ đặt mục tiêu trở thành nhóm nhạc thần tượng K-pop phi tập trung đầu tiên trên thế giới. Các thành viên sẽ luân phiên giữa các hoạt động nhóm, nhóm nhỏ và solo, do người hâm mộ lựa chọn vì họ sẽ có thể tham gia và giao tiếp với nhóm, chẳng hạn như quyết định các nhóm nhỏ và nội dung thông qua thẻ ảnh NFT có tên 'Objekts'. Concept của nhóm là các thành viên có khả năng đặc biệt 'S' và họ sẽ hợp lực và thể hiện khả năng của mình thông qua 'Dimension' và sẽ được tái tạo mỗi mùa với các concept mới.
Họ ra mắt chính thức với tư cách là một nhóm vào ngày 13 tháng 2 năm 2023 với mini album đầu tay, Assemble.
Tên nhóm "tripleS" có nghĩa là "Thần tượng của mọi khả năng" và ba chữ S là viết tắt của "Social, Sonyo, Seoul" (Xã hội, Thiếu nữ, Seoul).
Hoạt động trước khi ra mắt.
Trước khi gia nhập MODHAUS, nhiều thành viên đã tham gia vào ngành giải trí. Jeong Hyerin là một nữ diễn viên nhí của Kids Planet, cô xuất hiện lần đầu trong web-series năm 2018 "Between Us"; cô cũng xuất hiện trong quảng cáo sách giáo khoa tiếng Nhật. Jeong Hyerin và Kim Nakyoung là cựu thực tập sinh của P Nation. Lee Jiwoo là cựu thực tập sinh của SM Entertainment, JYP Entertainment, YG Entertainment và FNC Entertainment. Seo Dahyun là cựu thực tập sinh của Source Music. Kim Soomin trước đây đã thử giọng cho P Nation và Jellyfish Entertainment. Kaede từng là một cựu người mẫu nhí và cô ấy là người mẫu độc quyền cho Tạp chí Nhật Bản Nico☆Puchi cho đến năm 2019; sau khi rời đi, cô trở thành người mẫu cho các nhãn hiệu quần áo Lindiha và LIZLISA.
Kim Chaeyeon là cựu thành viên của Busters và CutieL, đồng thời là diễn viên và MC cho các chương trình truyền hình dành cho trẻ em Cooking Class, Tok!Tok! Boni Hani, và Quiz Monster. Kim Nakyoung là em gái của Bibi và xuất hiện trong tập cuối của chương trình sống còn SBS The Fan. Năm 2021, Seo Dahyun xuất hiện trong một tập của web-show thực tế nổi tiếng Hàn Quốc Sixth Sense.
Lee Jiwoo và Kim Yooyeon là cựu thí sinh của chương trình sống còn My Teenage Girl của đài MBC. Lee Jiwoo lần đầu tham gia diễn xuất trong web drama I:LOVE:DM và cũng là nữ diễn viên chính trong các đoạn giới thiệu của My Teenage Girl. Lee Jiwoo bị loại ở vòng thứ sáu với vị trí thứ 18, trong khi Kim Yooyeon bị loại ở vị trí thứ 8 trong tập cuối cùng. Gong Yubin là một thí sinh trong chương trình nấu ăn dành cho lứa tuổi thiếu niên của TV Chosun "I am Chef", lọt vào top 3 chung cuộc. Kotone là thí sinh trong chương trình sống còn Girls Planet 999 của Mnet, cô bị loại ở tập 11, xếp hạng P24 và J09.
2022: Công bố S1 tới S10, Acid Angel from Asia và chính thức ra mắt tại Hàn Quốc.
Vào ngày 18 tháng 2 năm 2022, Modhaus thông báo rằng họ sẽ ra mắt "nhóm nhạc nữ có sự tham gia của người hâm mộ" đầu tiên trên thế giới và nhóm sẽ bắt đầu ra mắt vào nửa đầu năm nay. Nhóm được dẫn dắt bởi CEO Jaden Jeong, người từng làm việc với các công ty như JYP Entertainment, Woollim Entertainment, Sony Music Korea và Blockberry Creative.
Nhóm thành viên đầu tiên được tiết lộ hai tuần một lần từ tháng 5 năm 2022 đến tháng 9 năm 2022 (theo thứ tự), được gọi từ S1 tới S8 lần lượt là Yoon Seoyeon,Jeong Hyerin, Lee Jiwoo, Kim Chaeyeon, Kim Yooyeon, Kim Soomin, Kim Nakyoung, và Gong Yubin.
Vào ngày 12 tháng 7, có thông báo rằng TripleS sẽ hợp tác với GS25. GS25 sẽ bán các sản phẩm bộ cộng tác TripleS và thẻ ảnh ngoại tuyến trong nửa cuối năm 2022.
Vào ngày 8 tháng 8, TripleS đã phát hành ứng dụng chính thức Cosmo, cũng như gói thẻ ảnh kỹ thuật số đầu tiên của họ được đổi thành mã thông báo NFT để bỏ phiếu trong các sự kiện trong tương lai trên ứng dụng.
Acid Angel from Asia Access.
Vào ngày 16 tháng 9, có thông báo rằng TripleS sẽ bắt đầu chuẩn bị cho các hoạt động ra mắt của nhóm nhỏ, hai nhóm nhỏ bao gồm Acid Angel from Asia (AAA) và +(KR)ystal Eyes, với Acid Angel from Asia sẽ có hoạt động ra mắt đầu tiên vào tháng 10. Acid Angel from Asia ra mắt chính thức vào ngày 28 tháng 10 năm 2022 với EP Access. Bản vật lý được dự định sẽ ra mắt sau đó vào ngày 07 tháng 11, nhưng do thảm họa giẫm đạp Halloween tại Itaewon xảy ra, kế hoạch được dời sang ngày 09 tháng 11, sau khi kết thúc một tuần tưởng niệm. Trong khoảng thời gian này, series SIGNAL cũng hoãn lại để bày tỏ thương xót.
Màn ra mắt đạt được thành công cả về mặt thương mại lẫn phê bình, "Generation" được đề cử trên SBS M's The Show, và Access đạt No. 1 trên bảng xếp hạng album iTunes US K-POP.
Nhóm thành viên thứ hai được tiết lộ vào tháng 11 (theo thứ tự), Kaede và Seo Dahyun. Vào tháng 11, TripleS thông báo rằng họ sẽ ra mắt nhóm nhỏ gồm 10 thành viên vào đầu năm 2023. Người hâm mộ sẽ có thể bình chọn trong số 8 bài hát mà họ muốn bài hát nào sẽ dẫn đầu.
2023: Công bố S11 tới S20, TripleS ra mắt chính thức, +(KR)ystal Eyes, EVOLution, LOVElution, Aria, NXT chuyến lưu diễn đầu tiên [Authentic].
Vào ngày 28 tháng 12, tripleS thông báo rằng họ sẽ bắt đầu mở rộng chi nhánh sang Nhật Bản vào tháng 1 năm 2023. Nhóm thành viên thứ ba bắt đầu lộ diện từ tháng 1 năm 2023 (theo thứ tự) là Kotone (02/01/2023) và Kwak Yeonji (16/01/2023). Cùng ngày 16 tháng 1, tripleS mở đặt trước cho album đầu tiên ASSEMBLE, đồng thời thông báo về pre-concert đầu tiên.
Vào ngày 13 tháng 2, tất cả các thành viên được công bố ngoại trừ Kotone và Yeonji đã phát hành EP đầu tay của tripleS, Assemble, với ca khúc chủ đề "Rising".
Ngày 17 tháng 3, một bài đăng trên Edaily đã khẳng định rằng nhóm nhỏ thứ hai, +(KR)ystal Eyes, sẽ ra mắt vào tuần đầu tiên của tháng 5. Nien được giới thiệu vào ngày 20/3, trở thành thành viên thứ 13.
Ngày 27 tháng 3, Third Gravity đã được tổ chức để quyết định tên cộng đồng fan của nhóm. Màn bầu chọn diễn ra từ ngày 8 tới ngày 10 tháng 4, và WAV đã được lựa chọn thành cái tên chiến thắng, trở thành tên fandom của tripleS.
Ngày 4 tháng 5, nhóm nhỏ thứ hai, +(KR)ystal Eyes chính thức ra mắt với mini album đầu tay AESTHETIC. Video âm nhạc cho bài hát chủ đề "Cherry Tal" được dự định sẽ phát hánh lúc 12:00 trưa (KST) cùng ngày, nhưng MODHAUS đã thông báo rằng sẽ video sẽ bị hoãn tới 18:00 chiều cùng ngày, cùng thời điểm phát hành album số. Tuy nhiên, 1 giờ trước khi được phát hành theo lịch mới, video lại bị hoãn lần tiếp theo, không có thời gian cụ thể phát hành. Khoảng 16:00 chiều (KST), MODHAUS đã thông báo trên Discord chính thức của tripleS về những trục trặc với việc phát hành M/V "Cherry Talk" và việc vắng mặt trên truyền hình. Trong thông báo, MODHAUS đã cho biết rằng KRE sẽ chỉ biểu diễn trên MCOUNTDOWN do "các thế lực kiểm soát tripleS", hàm ý một thế lực bên ngoài đã ngăn chặn tripleS xuất hiện trên các chương trình truyền hình. Đồng thời, công ty cũng gửi lời xin lỗi do sự hoãn phát hành M/V và cho biết là do đòi hỏi CGI rất nhiều, và cần được cải thiện cho tới khi có thể tốt nhất. M/V "Cherry Talk" sau đó được phát hành lúc 21:00 tối (KST) ngày tiếp theo, 5/5. Ngày 18 và 25 cùng tháng, SeoYeon và JiWoo xác nhận tham gia chương trình thực tế sống còn Queendom Puzzle của Mnet. Ngày 27 tháng 5, teaser cho M/V Touch+ được tung ra.
Ngày 21 tháng 6, teaser cho M/V Touch+ được tung ra, và M/V được phát hành ngày 22 tháng 6. +(KR)ystal Eyes bắt đầu quảng bá trên truyền hình trở lại từ ngày 23 tại Music Bank, và Touch+ được phát hành trên các nền tảng nhạc số ngày 27.
ACID EYES Cherry Gene.
Ngày 1 tháng 6, ACID EYES, nhóm nhỏ kết hợp của AAA (Acid Angel from Asia) và KRE (+(KR)ystal Eyes) tung lịch trình cho single remix/kết hợp Cherry Gene, bao gồm các bản remix của Gene (Generation - AAA) và Cherry (Cherry Talk - +(KR)ystal Eyes). M/V visualizer cho Cherry Gene được phát hành ngày 6 tháng 6, cùng với single Cherry Gene 'Baddest Mix' phát hành trên các nền tảng nhạc số. Ban đầu, bản phát hành vật lý tiêu chuẩn được lên kết hoạch, nhưng MODHAUS đã từ chối do lo ngại về quá tải tiêu dùng. Các bản vật lý chỉ có được thông qua việc chiến thắng trong một số fansign nhất định.
Ngày 6 tháng 7, các bài còn lại của Cherry Gene được phát hành trên các nền tảng nhạc số, gồm hai bản remix mới: Cherry Gene 'Hy-Fluid Mix' và Cherry Gene 'Testarossa Mix'.
Ngày 4 tháng 4, ảnh teaser của SoHyun được công bố, và chính thức trở thành S14 10 ngày sau đó, ngày 14 tháng 4. Ngày 20 tháng 4, Fourth Gravity được tổ chức, và fan sẽ bình chọn cho đưa các thành viên vào hai nhóm nhỏ tiếp theo EVOLution và LOVElution từ ngày 21 tới 30 tháng 4. S15 và S16 (lúc đó chưa được công bố), đã được chia vào hai nhóm từ trước để tạo thành hai nhóm nhỏ tám thành viên. Kết quả là JiWoo, ChaeYeon, YooYeon, SooMin, NaKyoung, Kotone và YeonJi được phân vào EVOLution, trong khi SeoYeon, HyeRin, YuBin, Kaede, DaHyun, Nien và SoHyun trở thành thành viên của LOVElution. Phần thứ hai của Gravity sẽ quyết định thứ tự ra mắt của hai nhóm nhỏ. Vào ngày 1 tháng 5, LOVElution được quyết định sẽ ra mắt trước.
Ngày 26 tháng 6, Xinyu được giới thiệu cùng LOVElution qua SIGNAL tập 303, dù bị làm mờ để giữ bí mật. Ảnh teaser của cô được tung ra ngày 30 tháng 6 và Xinyu chính thức được công bố là S15 và là thành viên cuối cùng của LOVElution ngày 2 tháng 7.
Ngày 7 và 11 tháng 8, hai teaser cho M/V "Girls' Capitalism" được tung ra, lần lượt là 'ℂool Ver.' và 'ↁivine Ver.'. LOVElution chính thức ra mắt với M/V cho bài hát "Girls' Capitalism" được phát hành vào ngày 17 tháng 8. Cùng ngày, mini album đầu tiên "ↀ" (đọc là: "Muhan", tức "vô hạn"") được ra mắt trên các nền tảng nhạc số.
S16, như đã công bố ngày 20 tháng 4, sẽ là thành viên thứ 8 và cuối cùng của EVOLution, và vào ngày 19 tháng 7, teaser của Mayu chính thức được phát hành, đồng nghĩa với việc Mayu là S16.
YooYeon được công bố là thành viên đầu tiên vào ngày 22 tháng 4, tiếp theo là ChaeYeon ngày 23, NaKyeong ngày 24, JiWoo ngày 25, Kotone ngày 26, SooMin ngày 27, và YeonJi ngày 28, và Mayu này 19 tháng 7 sau khi chính thức xuất hiện. Vào ngày cuối cùng của Gravity, EVOLution đã được quyết định sẽ quảng bá sau LOVElution, trở thành nhóm nhò thứ năm của tripleS.
Ngày 17 tháng 8, EVOLution được thông báo là sẽ ra mắt ngày 4 tháng 10. Tuy nhiên, tới ngày 1 tháng 9, màn ra mắt của EVOLution sẽ bị hoãn sang ngày 11 tháng 10 để tránh trùng với lễ Chuseok và Asian Games.
Ngày 18 tháng 8, nhóm bắt đầu ghi hình cho video âm nhạc sẽ ra mắt. Ngày 27 tháng 9, teaser đầu tiên "♢ Ver" được đăng tải, và teaser tiếp theo "♦ Ver." được đăng tải sau một tuần, ngày 4 tháng 10.
Vào ngày 11 tháng 10, nhóm chính thức ra mắt với EP ⟡ (Đọc là Mujuk, tức "Vô địch") cùng M/V cho bài hát chủ đề "Invincible". Sau đó, nhóm bắt đầu quảng bá trên truyền hình, và kết thúc quảng bá ngày 29 tháng 10, sau lần biểu diễn thứ hai tại Inkigayo.
Chuyến lưu diễn đầu tiên [Authentic].
Ngày 28 tháng 7, trên Twitter (bây giờ là X) của nhóm đã đăng tải tweet về thông tin đầu tiên về chuyến lưu diễn vòng quanh thế giới đầu tiên của nhóm [Authentic], với chặng đầu tiên là tại Hoa Kỳ, bắt đầu từ ngày 24 tháng 9 tới 14 tháng 10 của nhóm nhỏ LOVElution. Vé concert được mở bán sau đó, vào ngày 31 tháng 7.
Theo kế hoạch, sẽ có 10 thành phố là điểm đến: Atlanta, Reading, Chicago, New York City, Tysons, Akron, Kansas City, Houston, Fort Worth và Los Angeles. Tuy nhiên vào ngày 14 tháng 9, MODHAUS, công ty chủ quản của nhóm, đã thông báo rằng chặng tại thành phố Reading, Pennsylvania đã bị hủy.
Sau khi kết thúc chặng đầu tiên tại Hoa Kỳ, vào ngày 25 tháng 10, nhóm tiếp tục thông báo về chặng lưu diễn tiếp theo tại Úc tại 3 thành phố: Melbourne, Sydney và Brisbane, từ ngày 20 tới 23 tháng 12. Chặng thứ hai sẽ do nhóm nhỏ EVOLution biểu diễn.
"*Thời gian hoạt động tính từ teaser đầu tiên của nhóm tới khi mọi hoạt động quảng bá kết thúc."
"*: Tuy tripleS (OT10) chỉ ra mắt với 10 thành viên, nhưng do thời điểm đấy chỉ 10 thành viên đầu tiên được công bố nên được coi là màn ra mắt của nhóm."
"**: Acid Eyes không có màn ra mắt chính thức hay bất kỳ hoạt động quảng bá nào mà chỉ có một single remix duy nhất" |
Classy (; tiếng Hàn: 클라씨; Romaja: "Keullassi"; cách điệu thành CLASSy hoặc CLASS:y) là một nhóm nhạc nữ Hàn Quốc được thành lập thông qua chương trình thi đấu thực tế "My Teenage Girl" của đài MBC và được đồng quản lý bởi M25, công ty con của MBK Entertainment và Universal Music Japan. Nhóm bao gồm bảy thành viên: Won Ji-min, Kim Seon-you, Myung Hyung-seo, Hong Hye-ju, Kim Ri-won, Park Bo-eun và Yoon Chae-won. Họ chính thức ra mắt vào ngày 5 tháng 5 năm 2022, với đĩa mở rộng (EP) "Class Is Over".
Tên của nhóm, Class:y, được đề xuất bởi những người xem "My Teenage Girl" thông qua trang web Naver và được chọn bởi M25. Nó được lấy cảm hứng từ sự quyến rũ "classy" ("sang trọng") của các thành viên và tiếp tục chủ đề liên quan đến trường học của "My Teenage Girl", đề cập đến "class" ("lớp học") và "highest grade".
Sự thành lập thông qua "My Teenage Girl".
Classy được thành lập thông qua chương trình thi đấu thực tế "My Teenage Girl" của đài MBC phát sóng từ ngày 28 tháng 11 năm 2021 đến ngày 27 tháng 2 năm 2022. Chương trình có 83 thí sinh nữ đến từ các quốc gia khác nhau. Trong đêm chung kết trực tiếp vào ngày 27 tháng 2 năm 2022, các thành viên cuối cùng được xác định bởi người xem thông qua bình chọn và tính điểm.
Myung Hyung-seo là cựu thành viên của Busters; Kim Ri-won là cựu diễn viên nhí và người mẫu.
Vào tháng 3, nhóm đã biểu diễn bài hát "Surprise" trên nhiều chương trình ca nhạc. Đĩa mở rộng đầu tay của họ, "Class Is Over", được phát hành vào ngày 5 tháng 5. Vào ngày 26 tháng 5 năm 2022, Classy phát hành series thứ hai của đĩa mở rộng đầu tay, "Lives Across".
Vào ngày 10 tháng 5 năm 2022, họ thông báo sẽ ra mắt tại Nhật Bản với đĩa đơn "Shut Down -JP Ver.-" vào ngày 22 tháng 6.
Vào ngày 20 tháng 9 năm 2022, Classy đã xác nhận rằng sẽ trở lại với một album mới vào ngày 26 tháng 10 năm 2022. Vào ngày 11 tháng 10, Classy đã đăng một bức ảnh về lịch trình cho album mới "DayNight" của họ qua SNS.
Vào tháng 11 năm 2022, Classy được thông báo sẽ phát hành một album tiếng Nhật vào tháng 1 năm 2023. Vào ngày 22 tháng 11, Classy được thông báo sẽ tham gia với tư cách là thí sinh trong mùa thứ hai của chương trình thi đấu thực tế "Dancing Dol Stage" của đài SBS. Vào ngày 21 tháng 12, có thông báo rằng Classy sẽ trở lại với đĩa đơn tiếng Nhật thứ hai mang tên "TARGET" và tổ chức buổi hòa nhạc dành cho người hâm mộ đầu tiên tại Nhật Bản vào tháng 2 năm 2023.
Vào ngày 7 tháng 2, Classy được thông báo sẽ là thí sinh trong chương trình sống còn thứ ba của họ, "The Next - Battle of The K-Pop Girl Groups".
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Purple Kiss (tiếng Hàn: ; cách điệu bằng cách viết hoa tất cả các chữ cái) là một nhóm nhạc nữ Hàn Quốc được thành lập bởi RBW vào năm 2020. Nhóm bao gồm sáu thành viên: Na Goeun, Dosie, Ireh, Yuki, Chaein và Swan. Ban đầu, đây là một nhóm bảy thành viên, nhưng Park Jieun đã rời nhóm vào ngày 18 tháng 11 năm 2022 do vấn đề sức khỏe kém. Họ được coi là một nhóm tự sản xuất, với các thành viên tham gia viết và sáng tác nhạc, và các khía cạnh khác trong âm nhạc, và showmanship của họ.
Tên của nhóm là một phức hợp: "Purple" (màu tím) với ý tưởng rằng màu được tạo ra thông qua nhiều màu; và từ "Kiss" (hôn) tượng trưng cho tình yêu. Nó ghi dấu ấn ở khía cạnh cá tính đa dạng trong màu sắc âm nhạc được hòa trộn hài hòa của từng thành viên, vì vậy, ý nghĩa của Purple Kiss là "truyền đạt tình yêu thông qua nhiều màu sắc âm nhạc".
2018–2021: 365 Practice và trước khi ra mắt.
Purple Kiss, khi đó được gọi là "365 Practice", bắt đầu hoạt động thông qua kênh YouTube cùng tên vào tháng 3 năm 2018, được RBW sử dụng để làm nổi bật cuộc sống hàng ngày, hoạt động ở trường và các bài tập của các thực tập sinh nữ. Kênh đã giới thiệu tất cả bảy thành viên tương lai của Purple Kiss, cùng với các thực tập sinh khác không được thêm vào đội hình cuối cùng.
Trong và trước thời kỳ này, nhiều thành viên đã xuất hiện trên nhiều chương trình thực tế khác nhau của Hàn Quốc và tham gia các hoạt động trong nước khác. Vào năm 2011 và 2014, Chaein xuất hiện trên "K-pop Star" mùa 1 và 3.#đổi Cuối năm 2017, Dosie thi đấu trên "Mix Nine", xếp hạng 74.#đổi Vào tháng 6 năm 2018 , Park Ji-eun và Na Go-eun đã thi đấu trong "Produce 48", lần lượt xếp thứ 80 và 29.
Vào ngày 25 tháng 5 năm 2019, "365 Practice" đã tổ chức buổi hòa nhạc nhỏ "All-Ways" tại RBW Art Hall để kỷ niệm 100.000 người đăng ký trên YouTube. Vào tháng 7 năm 2019, Swan đã thu âm giọng hát chính cho "Snapping" của Chungha. Vào ngày 2 tháng 11 năm 2019, họ đã cùng Moonbyul của Mamamoo tổ chức từ thiện tại Lễ hội làng may thời trang Seongdong (Seongdong Fashion Sewing Village Festival).
Trong những ngày còn là thực tập sinh sau đó, các thành viên đã tham gia các dự án âm nhạc như LunCHbox, với Dosie, Swan và Goeun góp mặt trong đội hình nghệ sĩ nổi bật. Yuki và Lee Ye-sol, một cựu thực tập sinh, đã góp mặt trong album của Hwang Sung-jin là "Hwang Sung Jin Project Secondary words Vol.2" trong ca khúc "Be With You". Go-eun đã thu âm đĩa đơn "Fly" cho nhạc phim của bộ phim truyền hình năm 2019 "Possessed". Vào ngày 26 tháng 5 năm 2020, cả nhóm xuất hiện với tư cách vũ công trong video âm nhạc "End of Spring" của Onewe, cùng với Oneus.
Sự thành lập của Purple Kiss và đĩa đơn trước khi ra mắt.
Vào ngày 19 tháng 6 năm 2020, một đoạn giới thiệu đầu tay đã được phát hành trên kênh "365 Practice", chính thức công bố tên nhóm là Purple Kiss. Đội hình cuối cùng—bao gồm Park Ji-eun, Na Go-eun, Dosie, Ireh, Yuki, Chaein và Swan—được tiết lộ từ ngày 20 tháng 7 đến ngày 1 tháng 8 với các đoạn giới thiệu video âm nhạc cá nhân giới thiệu từng thành viên, đỉnh điểm là một đoạn giới thiệu nhóm vào ngày 3 tháng 8 năm 2020.
Purple Kiss đã phát hành đĩa đơn kỹ thuật số pre-debut đầu tiên của họ, "My Heart Skip a Beat" vào ngày 26 tháng 11 năm 2020. Swan đã không tham gia vào đĩa đơn hoặc video âm nhạc của nhóm do phải tạm ngừng hoạt động vì lý do sức khỏe. Bài hát đã nhận được sự quan tâm tích cực từ giới truyền thông Hàn Quốc, và có vũ đạo nổi bật do các thành viên sáng tạo cũng như phần rap gốc do Yuki viết. Đĩa đơn pre-debut thứ hai của nhóm, "Can We Talk Again," được phát hành vào ngày 3 tháng 2 năm 2021 và có sự góp mặt của cả bảy thành viên. Đĩa đơn, một ca khúc RB nhẹ nhàng, tương phản đáng kể với "My Heart Skip a Beat" lấy cảm hứng từ nhạc rock, nhằm thể hiện sự linh hoạt trong âm nhạc của nhóm.
2021: Giới thiệu và ra mắt "Into Violet" và "Hide Seek".
Vào ngày 28 tháng 2, Purple Kiss công bố màn ra mắt đầu tiên của họ, đó sẽ là EP "Into Violet". Nó được phát hành vào ngày 15 tháng 3 với ca khúc thứ hai "Ponzona" là đĩa đơn chủ đạo của EP với một video âm nhạc đi kèm. "Into Violet" đạt vị trí thứ 11 trên Gaon Album Chart trong khi "Ponzona" ở vị trí thứ 99 trên Download Chart.
Vào ngày 8 tháng 9, Purple Kiss phát hành EP "Hide Seek" thứ hai, với đĩa đơn chủ đạo "Zombie". Đĩa đơn chính do Yuki đồng sáng tác, cùng với người bạn cùng công ty CyA, nhóm đã viết và soạn nhạc cho hầu hết các bài hát trong album.
Ngày 18 tháng 12, Purple Kiss phát hành đĩa đơn kỹ thuật số mùa đông "My My".
Vào ngày 29 tháng 3 năm 2022, Purple Kiss phát hành EP thứ ba "MemeM", với đĩa đơn chủ đạo cùng tên.
Vào ngày 25 tháng 7 năm 2022, Purple Kiss phát hành EP thứ tư "Geekyland", với đĩa đơn chủ đạo là "Nerdy".
Vào ngày 18 tháng 11 năm 2022, RBW thông báo rằng Park Ji-eun đã đưa ra quyết định rời nhóm do tình trạng sức khỏe yếu và các triệu chứng lo âu, khiến Purple Kiss trở thành một nhóm gồm sáu thành viên.
Vào ngày 15 tháng 2 năm 2023, Purple Kiss phát hành EP thứ năm "Cabin Fever", với đĩa đơn chủ đạo là "Sweet Juice". |
Trần Ngọc Lan (nhân vật)
Trần Ngọc Lan (Tiếng Anh: "Ngoc Lan Tran") là tên một nhân vật hư cấu xuất hiện trong bộ phim điện ảnh "Downsizing" của Hoa Kỳ năm 2017 do nữ diễn viên Hồng Châu thủ vai. Ngọc Lan thuộc tuyến nhân vật phụ trong tác phẩm châm biếm này, cô là một nhà bất đồng chính kiến người Việt Nam bị nhà nước buộc phải "thu nhỏ" xuống còn khoảng 5 inch (12,7 cm) rồi tống vào chốn lao ngục. Trên chuyến hành trình trốn khỏi đất nước, cô bị mất một phần chân trái dưới đầu gối. Bộ phim do Alexander Payne đạo diễn - đồng viết kịch bản cùng với Jim Taylor. Màn hóa vai của Châu được nhiều nhà phê bình công nhận là nhân tố nổi bật trong phim. Một số cây bút chỉ trích vai diễn này không khác gì một bức tranh biếm họa phân biệt chủng tộc người da vàng bởi lối phát âm tiếng Anh bồi rất nặng giọng Việt. Châu bảo vệ vai diễn và cho rằng nhân vật của cô mang nhiều ý nghĩa hơn thế. Bất chấp xung quanh những tranh cãi, màn thể hiện của Châu vẫn được giới hàn lâm công nhận qua hàng loạt những đề cử giải thưởng ở hạng mục Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất.
Ngoại hình hư cấu.
Trong "Downsizing", Trần Ngọc Lan là một nhà bất đồng chính kiến người Việt bị chính phủ bỏ tù và buộc "thu nhỏ" kích thước cơ thể xuống còn 5 inch. Cô và những cá nhân cùng hội cùng thuyền cố gắng nhập cư lậu vào Hoa Kỳ trong một hộp carton truyền hình nhưng đến phút cuối chỉ còn Lan là người sống sót duy nhất, sau đó buộc phải cắt cụt một phần chân trái dưới đầu gối. Cô cư trú trong khu ổ chuột Leisureland và sống bằng nghề lao công dọn dẹp nhà cửa, nhân vật chính của phim - Paul Safrânek để ý đến Lan và cố gắng giúp cô sửa chữa bàn chân giả đang xuống cấp.
Thử vai và chuẩn bị.
Hồng Châu tình cờ được biết Alexander Payne đang lên ý tưởng phát triển một bộ phim về đề tài châm biếm khoa học viễn tưởng, trước đó Châu đã xem tất cả các tác phẩm của vị đạo diễn này nên cô xin quản lý của mình bản sao kịch bản trước khi biết có một vai phụ nữ gốc Á trong phim. Châu gửi đoạn băng thử giọng và đạo diễn đã nhận được. Cả hai sau đó gặp nhau để thảo luận về vai diễn, trong khi các nhà làm phim tiến hành tìm kiếm diễn viên tầm cỡ quốc tế, cuối cùng họ quyết định chọn Châu. Là người gốc Việt nhưng lớn lên ở Hoa Kỳ, Châu luyện giọng cho nhân vật của mình bằng cách rút ra kinh nghiệm cá nhân với các thành viên gia đình là thế hệ đầu tiên nhập cư vào quốc gia. Châu cho biết có rất ít vai người Việt Nam và người Mỹ gốc Việt trong kinh đô điện ảnh Hollywood, đặc biệt là vai diễn có hoàn cảnh tị nạn phản ánh đúng với thực tế gia đình cô. Châu tâm sự: "Đây là nhân vật mà chúng ta thường thấy ở phía sau hậu trường, họ không hề được chú ý nhiều trong phim cũng như ngoài đời."
Ngọc Lan được Châu mô tả là "một nửa độc tài, một nửa Mẹ Teresa và một phần Charlie Chaplin". Cô mô phỏng nhân vật của mình theo nhà văn Flannery O'Connor và nhà hoạt động môi trường người Honduras Berta Cáceres, đồng thời lấy nguồn cảm hứng từ bộ phim "Akahige" năm 1965 của Kurosawa Akira. Nhằm mục đích khắc họa rõ nét và chân thực về cá nhân bị đoạn chi, Châu làm việc với chuyên gia tư vấn về người khuyết tật có trụ sở tại Toronto, Ontario, Canada. Nhà tư vấn cũng là người cụt giống nhân vật - đã dẫn Châu tham quan một vòng xung quanh trung tâm phục hồi chức năng nơi cô và những bệnh nhân tàn tật khác đã trải qua quá trình trị liệu. Châu bắt đầu tập đi cho giống với người có chân giả, và sau này là một cái chân gỗ. Cô nói: "Tôi hy vọng ngoài việc mọi người xem vai diễn này và được truyền cảm hứng vì Ngọc Lan là phụ nữ châu Á, họ cũng sẽ được tiếp thêm sức mạnh từ việc cô ấy là một người khuyết tật, và tôi mong điều đó sẽ tạo cảm hứng cho họ viết thêm nhiều câu chuyện khác nữa."
Nữ diễn viên cho biết đạo diễn đề nghị để Châu đổi tên nguyên tác nhưng cô từ chối do nhận thấy các nhân vật gốc Á trước kia thường có tên dễ gọi đối với người Mỹ. Cô vẫn muốn dùng biệt danh này vì nó đẹp trong tiếng Việt dẫu cho hơi khó phát âm đối với dân bản địa.
Đón nhận và phê bình.
Theo trang web tổng hợp bình luận Metacritic, "Downsizing" nhận được "các bài đánh giá nhìn chung là thuận lợi", tác phẩm đạt điểm 63/100. Đây là con số lấy mẫu từ 48 nhà phê bình, trong đó xác định rõ 26 bài đánh giá là tích cực, 19 bài đánh giá trái chiều và 3 bài đánh giá tiêu cực. Trong số những ý kiến đồng thuận, cây bút Ann Hornaday của tờ "The Washington Post" cho biết màn trình diễn của Châu "tinh tế, đáng yêu, bộc trực và biểu đạt đầy cảm động" trong khi Alonso Duralde từ "TheWrap" viết: "Nếu có thứ gì đó nổi bật ở đây thì nó chính là Châu, đảm nhận kiểu nhân vật có thể dễ dàng trở thành một vị thánh tử vì đạo, Châu khiến cô ấy trở nên hài hước, sôi nổi, cảm động và đôi khi hơi tục tĩu." Nhà phê bình Richard Roeper của tờ "Chicago Sun-Times" thì nhận định "Hồng Châu xuất sắc trong vai Ngọc Lan bốc lửa, hài hước và lỗ mãng một cách tuyệt vời." Ngoài ra, Moira Macdonald đến từ "The Seattle Times" gọi sự thể hiện của Châu trên màn ảnh là "siêu khủng khiếp".
Trong số các ý kiến trái chiều, David Sims đến từ "The Atlantic" cho biết "Màn trình diễn của Châu tràn đầy năng lượng và sự chân thành, nhưng Ngọc Lan dường như tồn tại chỉ để giúp Paul nhận ra sự thật về bản thân: anh ta không thể trở nên tốt hơn chỉ bằng cách trốn chạy đến thế giới của 'cộng đồng hoàn hảo'. Paul cần nhận ra những điều tốt đẹp về bản thân để cuối cùng cảm thấy thoải mái về vị trí của mình trên thế giới." Joshua Rothkopf của tờ "Time Out" phàn nàn về "Việc giới thiệu nữ lao công người Việt Nam và cũng là cựu bất đồng chính kiến (vai diễn của Châu trước đó trong phim "Inherent Vice") gần như là một bức tranh biếm họa rõ nét về thứ tiếng Anh bồi." Bên cạnh đó, nhà phê bình Alissa Wilkinson của "Vox" nhận định "Kể từ khi "Downsizing" được chiếu tại các liên hoan phim, đã có nhiều lời chỉ trích về nhân vật Lan, người sở hữu giọng bồi nặng có đất diễn (khá nhiều) chỉ để gây cười." Wilkinson nói rằng cá nhân Paul "không phải là người quá hấp dẫn hay thú vị", đặc biệt là khi đứng cạnh "Ngọc Lan, một kẻ ăn nói thực dụng". Ngoài ra, cây bút Emily Yoshida viết cho blog Vulture của "tạp chí New York" nêu ý kiến:
Đã phát sinh một số lời bình luận trái chiều về màn thể hiện của Châu, nhân vật sử dụng giọng bồi vô cùng nặng, nhưng cũng dễ dàng trở thành nhân tố thú vị và sôi động nhất trong toàn bộ dàn diễn viên. Ngọc Lan đứng từ khía cạnh trải nghiệm cá nhân hoàn toàn khác so với Paul, một cô gái đã bước qua cuộc tranh đấu vĩ đại trước khi bị teo nhỏ so với cặp vợ chồng (Paul và Audrey) chẳng thể tậu nổi một ngôi nhà. Tuy nhiên Châu vẫn cố gắng hết sức để tìm ra những điểm thú vị trong nhân cách tốt bụng của nhân vật — Ngọc Lan còn hơn cả một chút thô lỗ và vô cảm, đó là khía cạnh cứu chuộc duy nhất trong mối tình lãng mạn hoàn toàn không cần thiết giữa cô và Paul.
Trong số những đánh giá tiêu cực, Sheila O'Malley của "RogerE" nhận thấy câu chuyện có "rất nhiều vấn đề" và nói: "Vì Ngọc Lan là một nhân vật mạnh mẽ, còn Châu thì quá hài hước, lanh lảnh và hống hách, vậy nên cô ấy đã đảm nhận hết toàn thể bộ phim." O'Malley nhận thấy hầu hết các tuyến nhân vật phụ, kể cả Ngọc Lan, là những nhân tố "thú vị và có da thịt" hơn hẳn so với nhân vật chính do Matt Damon thủ vai.
Sau những buổi công chiếu sớm, một số nhà phê bình và khán giả đã chỉ trích nhân vật Trần Ngọc Lan là bức tranh biếm họa dân châu Á, với vai diễn mang giọng thuần Việt và lời thoại bằng tiếng Anh bồi, một phản ứng mà đạo diễn Alexander Payne và hãng phân phối Paramount Pictures đã không lường trước được vì nó không xuất hiện trong các buổi chiếu thử. "The Guardian" cho biết giọng và lời thoại của nhân vật "được vắt sữa nhiều lần để chọc cười", còn trang "ScreenCrush" gọi vai diễn này là "bức tranh biếm họa ủy mị, phân biệt chủng tộc". Tờ "The Independent" đưa tin "Một số nhà phê bì" "Thời báo Los Angeles" cho biết, "Nhân vật này cũng phải đối mặt với sự soi mói từ giới phê bình vì thứ giọng bồi và ngữ điệu mà cô thốt ra, một số cây bút cho rằng điều này đã là khuôn mẫu trước khi kịch bản được viết — và màn trình diễn đa chiều, nhiều lớp của Châu — khiến cô ấy trở thành vị anh hùng."
Trong suốt năm 2017, Châu liên tục bị cánh báo chí hỏi về những lời tranh cãi. Một trang web cho biết cô "kiên quyết bảo vệ nhân vật khỏi những chỉ trích mà Châu cảm thấy không đúng về óc thẩm mỹ trong vai diễn". Châu gọi những câu hỏi về giọng nhân vật của mình là "phi nhân cách hóa" và nhận thấy "Khi nhìn cha mẹ mình, tôi không thấy một khuôn mẫu nào cả." Cô mô tả Ngọc Lan "rất đa diện, phức tạp và được khắc họa tốt", đồng thời nói những lời chỉ trích chỉ toàn tập trung vào giọng nhân vật. Châu tâm sự "Tôi không muốn ngữ điệu giọng là thứ mọi người lấy đi nhiều nhất từ bộ phim. Tôi muốn họ thực sự nhìn thấy người phụ nữ này và cảm nhận được nhịp tim của cô ấy." "Thời báo New York" cho biết nhiều nhà phê bình đồng ý với quan điểm của Châu, vài cây bút dành lời khen và cho rằng màn thể hiện này có khả năng mang về đề cử giải thưởng Viện Hàn Lâm. Vào tháng 1 năm 2018, Châu cho biết:
Với giọng Việt Nam, thường là do chúng tôi có xu hướng làm các công việc hướng đến dịch vụ. Điều đó dẫn đến hàng loạt vấn đề về chủng tộc, giai cấp cũng như sự bất bình đẳng và phân biệt đối xử. Có quá nhiều thứ cần phải giải quyết, vậy nên đây không chỉ là vấn đề về ngữ giọng. Ngọc Lan và các nhân vật thiểu số khác trong câu chuyện này không ở đó chỉ để hỗ trợ nhân vật nam da trắng và phô bày anh ta theo cách tuyệt vời, tích cực. Nếu có bất cứ thứ gì xảy ra, chúng tôi đang cho mọi người thấy anh ấy chính là một phần của vấn đề vì anh không chú tâm đủ. Tôi không thấy có gì sai với điều đó.
Năm 2022, Châu cho biết mặc dù lớn lên ở Mỹ nhưng chắc chắn cô vẫn biết giọng Việt Nam nghe như thế nào, "đôi khi mọi người gặp khó khăn một chút với những câu chuyện được lồng ghép. Mọi chuyện dễ dàng và đơn giản hơn rất nhiều khi phim có dàn diễn viên toàn người châu Á."
Nhà phê bình John Semley của trang tin "Salon" viết: "Phản ứng đối với nhân vật châu Á trong "Downsizing" gợi lên những nỗi đau ngày càng tăng trong thế giới thực đi kèm với việc Bắc Mỹ ngày càng phụ thuộc vào sự xuất hiện của những người nhập cư không phải dân châu Âu." Semley nhấn mạnh một nghiên cứu năm 2010 kết luận tình nguyện viên tham gia cho rằng những câu phát biểu mang "nặng ngữ giọng vùng Trung Đông, châu Âu hoặc châu Á" ít trung thực hơn so với những câu tuyên bố của người nói tiếng Anh bản địa. Anh nói: "Có vẻ đủ hợp lý để tin rằng những khán giả - gọi Alexander Payne hoặc chính nữ diễn viên gốc Việt Hồng Châu là hiện thân của rắc rối và kém thẩm mỹ - trên thực tế lại đang đối phó với những nhận thức sai lầm đang tích trữ trong tiềm thức của chính họ."
Ngọc Lan được miêu tả là người theo đạo Cơ đốc, mặc dù khá nhiều người Việt Nam theo đạo Phật và chưa đến 7% dân số theo đạo Thiên Chúa. Malcolm Alsett của "Tạp chí điện ảnh Bright Light" cho biết "Downsizing" "mang thông điệp về lòng tốt của Kitô giáo" và chỉ trích cách miêu tả về đạo Chúa của nhân vật, "Vâng, nhiều khán giả Mỹ sẽ nhận ra hành động của cô ấy theo cách mà họ có thể đồng cảm với tư cách là những người đi lễ trong nhà thờ. Thật không may, nó góp phần vào sự trường tồn bền bỉ của khái niệm về lòng tốt và trách nhiệm xã hội là lĩnh vực duy nhất của Cơ đốc giáo, nền tảng của tất cả những gì là đạo đức và luân lý theo nhiều người phương Tây."
Nhà phê bình văn học Adam Mars-Jones cho biết trong khi những bộ phim như "Forrest Gump" và "Logan Lucky" mang "những thông điệp méo mó được gửi đi khi các diễn viên không bị khiếm khuyết về thể chất sở hữu thân hình phi tiêu chuẩn nhờ vào điều kỳ diệu của hiệu ứng đặc biệt", việc bổ sung Hồng Châu vào vai Trần Ngọc Lan trong "Downsizing" chính là "đặt sự tồn tại của khía cạnh này gần hơn với trung tâm của nó". Mars-Jones nói: "Người đàn bà nóng nảy này trở thành một nhân tố vô cùng hiếm hoi trong phim hơn là một đối tượng tình dục – một chủ thể tình dục, người mà niềm khát khao còn hơn cả sự thèm muốn đã kiểm soát các sự kiện."
Hồng Châu được đề cử hàng loạt giải thưởng danh giá trong làng điện ảnh, nổi bật nhất phải kể đến là hai đề cử giải Quả Cầu Vàng và giải Hiệp Hội Diễn Viên Màn Ảnh dành cho nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất. Tờ "Vanity Fair" viết: "Châu cướp đi mọi cảnh quay của Damon và các bạn diễn nổi tiếng khác trong phim, bao gồm Kristen Wiig, Christoph Waltz và Laura Dern." |
Công quốc Persiceto bên trong Vương quốc Lombardia được tạo ra trên lãnh thổ do Vua Liutprand đoạt lấy từ tay Đế quốc Đông La Mã vào năm 728. Công quốc này bao gồm "pagi" ("bá quốc"): Monteveglio ở phía nam Via Aemilia và Persiceto ở phía bắc. "Pagus" của Persiceto và toàn bộ công quốc được đặt tên theo pháo đài chính "Castrum Persiceta". Tại vùng này vào năm 752, Vua Aistulf đã cấp đất cho anh rể Anselm của mình dùng để xây cất một tu viện gọi là Nonantola. Các vị công tước xứ Persiceto đều là những người bảo trợ ban đầu của Nonantola, và cùng với các đời vua Lombardia đã ban cho nó những vùng đất rộng lớn có diện tích khoảng 400 km2. Persiceto và Nonantola tạo thành một bức tường thành chung chống lại đất Ý thuộc Đông La Mã, mà Liutprand không cố gắng chiếm đóng nữa.
Vị công tước sớm nhất được ghi nhận là một người Friuli tên gọi Ursus I vào khoảng năm 750. Con trai của ông là John lên làm công tước từ năm 772 đến 776, dưới thời kỳ người Frank chinh phục được vương quốc này. Con trai của John là Ursus II khi còn nhỏ được gửi đến Nonantola, phải cạo đầu làm tu sĩ và vào năm 789, ông đã trao lại tất cả tài sản trần thế của mình cho tu viện mà cha ông từng ban tặng rất nhiều. Khu đất này về sau đem cho người dân thị trấn thuê lại và làm cơ sở cho một dạng hợp tác xã nông nghiệp mang tên Partecipanza. Dưới thời người Frank, công quốc biến thành "pagus" nằm dưới quyền cai trị của gastald, sau cùng gắn liền với Modena và cuối cùng, vào năm 908, thuộc về Bologna. |
Trong lý thuyết số, giả thuyết Brocard đặt câu hỏi liệu có đúng rằng có ít nhất bốn số nguyên tố nằm giữa ("p""n")2 và ("p""n"+1)2, trong đó "p""n" là số nguyên tố thứ "n", với mọi "n" ≥ 2. Giả thuyết được đặt tên theo nhà toán học Henri Brocard. Người ta tin rằng giả thuyết này đúng nhưng hiện tại vào năm 2022, nó vẫn chưa được chứng minh.
Dãy số số nguyên tố nằm giữa bình phương của hai số nguyên tố liên tiếp là 2, 5, 6, 15, 9, 22, 11, 27, ... , xem .
Giả thuyết Legendre phát biểu rằng luôn có số nguyên tố giữa hai số chính phương liên tiếp, giả thuyết này sẽ suy ra trực tiếp có ít nhất hai số nguyên tố nằm giữa bình phương của hai số nguyên tố với "p""n" ≥ 3 bởi "p""n"+1 − "p""n" ≥ 2. |
Hội nghị An ninh München
Hội nghị An ninh München hay Hội nghị An ninh Munich (MSC; ) là một hội nghị thường niên về chính sách an ninh quốc tế được tổ chức tại Munich, Bayern, Đức từ năm 1963. Trước đây, hội nghị này có tên là Hội nghị Munich ("Munich Conference on Security Policy") (), phương châm là: "Hòa bình thông qua Đối thoại". Đây là cuộc họp lớn nhất thế giới trong ngành này.
Trong hơn bốn thập kỷ qua, Hội nghị An ninh Munich đã trở thành diễn đàn độc lập quan trọng nhất để trao đổi quan điểm giữa các nhà quyết định chính sách an ninh quốc tế. Mỗi năm, hội nghị này thu hút khoảng 350 người đứng đầu từ hơn 70 quốc gia trên khắp thế giới để tham gia vào cuộc tranh luận chuyên sâu về "các" thách thức an ninh hiện tại và tương lai. Danh sách các khách mời bao gồm các nhà lãnh đạo, chính phủ và tổ chức quốc tế, các bộ trưởng, các thành viên của nghị viện, các đại diện cao cấp của lực lượng vũ trang, khoa học, xã hội dân sự, cũng như doanh nghiệp và truyền thông.
Hội nghị được tổ chức hàng năm vào tháng 2 tại khách sạn Bayerischer Hof ở Munich, Bayern, Đức.
Hội nghị đã phát triển từ "Internationale Wehrkundebegegnung / Münchner Wehrkundetagung", được thành lập năm 1963 bởi Ewald-Heinrich von Kleist-Schmenzin. Stauffenberg đã lên tiếng đề xuất ngăn chặn các xung đột quân sự như Thế chiến II trong tương lai và kết nối các nhà lãnh đạo và chuyên gia về chính sách an ninh cho mục đích đó. Cuộc họp đầu tiên giới hạn chỉ với khoảng 60 người tham dự, trong đó có Helmut Schmidt và Henry Kissinger. Von Kleist lãnh đạo các cuộc họp cho đến năm 1997; người kế nhiệm ông từ năm 1999 đến 2008 là chính trị gia và quản lý kinh doanh Horst Teltschik (CDU).
Kể từ năm 2009, "Hội nghị An ninh Munich" được lãnh đạo bởi cựu ngoại giao Wolfgang Ischinger. Ischinger thành lập công ty phi lợi nhuận "Munich Security Conference GmbH" vào năm 2011 và đã lãnh đạo công ty đến khi Christoph Heusgen tiếp quản vị trí này vào tháng 2 năm 2022. Các Phó Chủ tịch bao gồm Đại sứ Boris Ruge và Tiến sĩ Benedikt Franke, người cũng là CEO.
Năm 2018, công ty đã được nhập vào Quỹ MSC, với sự đóng góp của chính phủ Đức và các nhà tài trợ lớn khác. Kinh phí đã tăng từ dưới 1 triệu euro của kinh phí công cộng vào năm 2008 lên khoảng 10 triệu euro đến năm 2022 chủ yếu từ các nguồn tài trợ doanh nghiệp. Một trong những nhà tài trợ là công ty tư vấn McKinsey của Mỹ, tổ chức hội nghị miễn phí thay cho quỹ. Theo Politico, McKinsey tác động mạnh đến chương trình, khách mời và sự kiện của hội nghị, nhưng lại bị McKinsey phủ nhận.
Hội nghị An ninh Munich đã bị hủy hai lần, lần thứ nhất vào năm 1991 do Chiến tranh Vùng Vịnh lần 1và lần thứ hai vào năm 1997 do ông Kleist-Schmenzin rút lui. Dưới sự lãnh đạo của Teltschik, Hội nghị An ninh được khai mạc vào năm 1999 cho các nhà lãnh đạo chính trị, quân sự và kinh doanh đến từ Trung và Đông Âu cũng như Ấn Độ, Nhật Bản và Cộng hòa Nhân Dân Trung Hoa.
Tại hội nghị này, dưới chủ đề hòa bình thông qua đối thoại, các chính trị gia, nhà ngoại giao, chuyên gia quân sự và an ninh từ các nước thành viên của NATO và Liên minh châu Âu, nhưng cũng từ các nước khác như Trung Quốc, Ấn Độ, Iran, Nhật Bản và Nga được mời tham gia thảo luận về các vấn đề hiện tại trong chính sách an ninh và quốc phòng.
Mục đích của hội nghị là đề cập đến các vấn đề an ninh đang diễn ra và thảo luận, phân tích các thách thức chính về an ninh hiện tại và trong tương lai phù hợp với khái niệm về an ninh mạng. Một trọng tâm của hội nghị là thảo luận và trao đổi quan điểm về sự phát triển của mối quan hệ song phương Đại Tây Dương cũng như an ninh châu Âu và toàn cầu trong thế kỷ 21.
Hội nghị được tổ chức tư nhân và do đó không phải là một sự kiện chính thức của chính phủ. Nó chỉ được sử dụng cho mục đích thảo luận; không có sự cho phép để đưa ra quyết định giữa các chính phủ. Ngoài ra, trái với các thông lệ thông thường, không có tuyên bố chung cuối cùng. Cuộc họp cấp cao cũng được sử dụng để thảo luận nền tảng riêng tư giữa các người tham dự. Một ngoại lệ là việc trình bày các quyết định chính trị toàn cầu, chẳng hạn như việc trao đổi các công cụ phê chuẩn cho thỏa thuận giảm vũ khí New START giữa Mỹ và Nga, được tổ chức tại kết thúc hội nghị an ninh năm 2011.
Tại hội nghị lần thứ 39 vào năm 2003, Bộ trưởng Ngoại giao Đức Joschka Fischer đã nghi ngờ lý do của chính phủ Mỹ cho cuộc chiến tranh chống Iraq với những lời nói "Xin lỗi, tôi không thuyết phục".
Từ ngày 6-8 tháng 2 năm 2009, Hội nghị An ninh Munich lần thứ 45 đã thu hút hơn 50 bộ trưởng và hơn mười nhà lãnh đạo các quốc gia trên toàn thế giới, bao gồm Phó Tổng thống Mỹ Joe Biden, Tổng thống Pháp Nicolas Sarkozy, Thủ tướng Đức Angela Merkel, Thủ tướng Ba Lan Donald Tusk và Tổng thống Afghanistan Hamid Karzai.
Năm 2009, Hội nghị An ninh Munich ra mắt Giải thưởng Ewald von Kleist. Giải thưởng này tôn vinh cuộc đời và sự nghiệp chính trị của Ewald von Kleist, người sáng lập Hội nghị An ninh Munich. Giải thưởng này sẽ được trao cho những cá nhân nổi bật đã đóng góp xuất sắc cho hòa bình và giải quyết xung đột. Các người đoạt giải Ewald von Kleist lần lượt là Tiến sĩ Henry Kissinger vào năm 2009 và Javier Solana de Madariaga vào năm 2010. Ngoài ra, vào năm 2009, MSC còn bắt đầu một định dạng sự kiện mới, được gọi là "Hội nghị Nhóm trung tâm MSC". Sự kiện mới này được giới thiệu bổ sung vào cuộc họp chính thường niên tại Munich của Hội nghị An ninh Munich. Ý tưởng của sự kiện này là mời một số người tham dự nổi bật và cao cấp đến thủ đô khác nhau và cho họ cơ hội thảo luận bí mật về các vấn đề chính sách an ninh quốc tế hiện tại và phát triển các giải pháp bền vững. Các cuộc họp diễn ra vào năm 2009 tại Washington D.C., 2010 tại Moscow và 2011 tại Beijing. |
Nguyễn Trúc Anh (chính khách)
Nguyễn Trúc Anh (sinh ngày 28 tháng 11 năm 1974) là chuyên gia kiến trúc, Đại biểu Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ông hiện là Thành ủy viên, Bí thư Huyện ủy Hoài Đức, Ủy viên Ủy ban Kinh tế của Quốc hội, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Hà Nội. Ông từng là Bí thư Đảng ủy, Giám đốc Sở Quy hoạch – Kiến trúc thành phố Hà Nội. Ông từng là Giám đốc Viện Quy hoạch xây dựng Hà Nội.
Nguyễn Trúc Anh là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học hàm và học vị Phó Giáo sư, Tiến sĩ Kiến trúc, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có sự nghiệp đa phần tham gia quy hoạch, kiến trúc thủ đô Hà Nội.
Xuất thân và giáo dục.
Nguyễn Trúc Anh sinh ngày 28 tháng 11 năm 1974 tại xã Dạ Trạch, huyện Khoái Châu, tỉnh Hưng Yên. Ông lớn lên và tốt nghiệp phổ thông, thi đỗ Trường Đại học Kiến trúc Hà Nội năm 1992, theo học và tốt nghiệp Cử nhân Kiến trúc quy hoạch vào năm 1996. Tháng 4 năm 1998, ông sang Úc để theo học cao học Đại học New South Wales ở Sydney, tốt nghiệp Thạc sĩ Kiến trúc chuyên ngành Thiết kế, phát triển đô thị vào tháng 3 năm 2001. Sau đó, ông sang Nhật Bản, học cao học và nghiên cứu sinh tiến sĩ về quy hoạch đô thị và phát triển đô thị ở trường Đại học Tōkyō, trở thành Tiến sĩ Kiến trúc vào tháng 6 năm 2007. Trong giai đoạn này, ông tham gia Hội Sinh viên học sinh tại Nhật Bản (VYSA), là Ủy viên Ban Thể thao, Chủ tịch Câu lạc bộ Sinh viên chuyên ngành kỹ thuật. Nguyễn Trúc Anh được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 11 tháng 3 năm 2006, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng theo học các khóa chính trị ở Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và tốt nghiệp Cao cấp lý luận chính trị. Hiện ông thường trú ở phố Vọng, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội.
Tháng 10 năm 1996, sau khi tốt nghiệp trường Kiến trúc Hà Nội, Nguyễn Trúc Anh bắt đầu làm kiến trúc sư tại Công ty trách nhiệm hữu hạn Đầu tư xây lắp 292, Ông làm việc ở đây 2 năm, rồi đi du học gần 10 năm 1998–2007, trở về nước vào tháng 7 năm 2007 và là Nghiên cứu viên tại Viện Quy hoạch đô thị và nông thôn, Bộ Xây dựng. Tháng 5 năm 2008, ông được bổ nhiệm làm Phó Giám đốc Trung tâm Quy hoạch 3, sau nửa năm thì là quyền Giám đốc Trung tâm Quy hoạch kiến trúc Hà Nội, rồi chính thức là Giám đốc Trung tâm Quy hoạch kiến trúc Hà Nội thuộc Viện Kiến trúc quy hoach đô thị và nông thôn, Bộ Xây dựng từ tháng 7 năm 2009. Vào tháng 7 năm 2012, ông được điều sang Văn phòng Thường trực Ban Chỉ đạo quy hoạch và đầu tư xây dựng Vùng thủ đô Hà Nội, thăng hàm Phó Vụ trưởng–Phó Văn phòng, rồi thăng tiếp hàm Vụ trưởng–Phó Văn phòng Thường trực Ban Chỉ đạo kiêm Thư ký Bộ trưởng Bộ Xây dựng Trịnh Đình Dũng từ tháng 3 năm 2015 đến tháng 6 năm 2016. Vào tháng 7 năm 2016, ông được điều về Hà Nội, nhậm chức Bí thư Đảng ủy, Giám đốc Viện Quy hoạch xây dựng Hà Nội – đơn vị sự nghiệp công lập thuộc Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội, bên cạnh đó, ông giữ các vị trí ở tổ chức xã hội như Phó Chủ tịch Hội Kiến trúc sư Hà Nội, Phó Chủ tịch Hội Quy hoạch phát triển đô thị Hà Nội.
Tháng 5 năm 2019, Nguyễn Trúc Anh được bầu bổ sung vào Ban Chấp hành Đảng bộ Hà Nội, được bổ nhiệm làm Bí thư Đảng ủy, Giám đốc Sở Quy hoạch – Kiến trúc thành phố Hà Nội, bên cạnh đó là Phó Chủ tịch Hiệp hội các đô thị Việt Nam, Ủy viên Ban Chấp hành Hội Kiến trúc sư Việt Nam, và Phó Chủ tịch Hội Quy hoạch phát triển đô thị Việt Nam. Ông tái đắc cử Thành ủy viên tại Đại hội Đảng bộ thành phố Hà Nội lần thứ XVII, nhiệm kỳ 2020–2025 vào tháng 10 năm 2020. Năm 2021, ông tham gia ứng cử đại biểu Quốc hội từ Hà Nội, tại đơn vị bầu cử số 1 gồm các quận Ba Đình, Đống Đa, Hai Bà Trưng, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV, Ủy viên Ủy ban Kinh tế của Quốc hội với tỷ lệ 71,88%.
! colspan="3" style="border-top: 5px solid #FFBF00;" | Chức vụ Đảng
! colspan="3" style="border-top: 5px solid #bebebe;" | Chức vụ nhà nước |
Trần Thị Nhị Hà
Trần Thị Nhị Hà (sinh ngày 25 tháng 11 năm 1973) là nữ Đại biểu Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Bà hiện là Thành ủy viên, Bí thư Đảng ủy, Giám đốc Sở Y tế thành phố Hà Nội, Ủy viên Ủy ban Xã hội của Quốc hội, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Hà Nội. Bà cũng từng là Phó Giám đốc Sở Y tế này.
Trần Thị Nhị Hà là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Ngôn ngữ Anh, Cử nhân Luật, Bác sĩ đa khoa, Tiến sĩ Y học, Cao cấp lý luận chính trị. Bà có sự nghiệp đều công tác ở ngành y thủ đô.
Xuất thân và giáo dục.
Trần Thị Nhị Hà sinh ngày 25 tháng 11 năm 1973, quê quán ở xã Xuân Hồng, huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh. Bà thi đỗ Trường Đại học Y Hà Nội vào năm 1991, theo học và tốt nghiệp Bác sĩ Đa khoa vào năm 1997, sau đó, bà học thêm các chương trình đại học khác, có hai bằng đại học là Cử nhân Luật và Cử nhân ngôn ngữ Anh, là nghiên cứu sinh y khoa và trở thành Tiến sĩ Y học. Bà được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 1 tháng 11 năm 2002, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng theo học các khóa chính trị ở Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và tốt nghiệp Cao cấp lý luận chính trị. Hiện bà thường trú ở phố Thụy Khuê, quận Tây Hồ, thành phố Hà Nội.
Tháng 12 năm 1997, sau khi tốt nghiệp trường Y Hà Nội, Trần Thị Nhị Hà được tuyển dụng viên chức vào Trung tâm Y tế quận Hai Bà Trưng, thành phố Hà Nội. Bà công tác liên tục ở đây 6 năm, cho đến tháng 8 năm 2003 thì được điều lên Sở Y tế thành phố Hà Nội làm Thanh tra viên của Thanh tra Sở. Sang tháng 10 năm 2006, bà được chuyển sang Phòng Quản lý hành nghề Y–Dược tư nhân, Sở Y tế làm Chuyên viên, thăng chức Phó Trưởng phòng từ tháng 8 năm 2007, rồi Trưởng phòng từ tháng 3 năm 2011. Tháng 11 năm 2016, bà được bầu vào Ban Chấp hành Đảng bộ Sở Y tế, được bổ nhiệm làm Phó Giám đốc Sở Y tế thành phố Hà Nội, sau đó là Ủy viên Ban Thường vụ, Phó Bí thư Đảng ủy từ tháng 6 năm 2020.
Tháng 10 năm 2020, tại Đại hội Đảng bộ thành phố Hà Nội lần thứ XVII, nhiệm kỳ 2020–2025, Trần Thị Nhị Hà được bầu vào Ban Chấp hành Đảng bộ thành phố Hà Nội, tiếp tục là Phó Bí thư Đảng ủy cơ quan Sở Y tế, Phó Giám đốc Sở Y tế. Ngày 1 tháng 3 năm 2021, bà được bổ nhiệm làm Giám đốc Sở Y tế, kế nhiệm Tiến sĩ Y học Nguyễn Khắc Hiền, đồng thời kiêm nhiệm Phó Trưởng ban thường trực Ban Chỉ đạo công tác phòng, chống dịch bệnh COVID-19 thành phố Hà Nội, rồi được bầu làm Bí thư Đảng ủy cơ quan Sở Y tế vào ngày 9 tháng 3, phê chuẩn là Ủy viên Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội từ ngày 29 tháng 3 cùng năm. Trong giai đoạn này, bà tham gia ứng cử đại biểu Quốc hội từ Hà Nội, tại đơn vị bầu cử số 7 gồm các huyện Phúc Thọ, Ba Vì, Đan Phượng và thị xã Sơn Tây, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV, Ủy viên Ủy ban Xã hội của Quốc hội với tỷ lệ 74,62%.
! colspan="3" style="border-top: 5px solid #bebebe;" | Chức vụ nhà nước |
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Cotai Arena () là một nhà thi đấu nằm trong khuôn viên của The Venetian Macao ở Dải Lộ Đãng Thành, Ma Cao, Trung Quốc. Nhà thi đấu có sức chứa 15.000 chỗ ngồi và được khánh thành vào năm 2007. Nhà thi đấu được gọi là Venetian Arena từ năm 2007 đến năm 2010, trước khi được đổi tên thành "CotaiArena". Nơi đây tổ chức các sự kiện thể thao như các trận đấu bóng rổ, quần vợt và quyền Anh, cũng như các buổi hòa nhạc và các lễ trao giải quốc tế. |
Amber Marshall (quần vợt)
Amber Marshall (sinh ngày 19 tháng 7 năm 2001) là vận động viên quần vợt chuyên nghiệp người Úc.
Marshall có thứ hạng cao nhất trên bảng xếp hạng WTA ở nội dung đơn là thứ 773, đạt được vào ngày 20 tháng 1 năm 2020. Cô cũng có vị trí thứ 465, thứ hạng cao nhất trên bảng xếp hạng WTA nội dung đơn, đạt được vào ngày 18 tháng 11 năm 2019. Marshall đã từng dành 1 chức vô địch ITF nội dung đơn.
Cô ấy đã có lần ra mắt ở trận hòa tại Grand Slam sau khi giành chiến thắng trong Vòng loại trực tiếp ký tự đại diện đôi nữ Úc Mở rộng 2020, cấp cho cô ấy một suất đặc cách để tham dự nội dung đôi nữ cùng với người đánh cặp Alexandra Bozovic. |
Cymothoe consanguis, là một loài bướm thuộc họ Nymphalidae. Loài này phân bố ở Nigeria (Cross River Loop) và Cameroon. Môi trường sống của loài là rừng.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Đền thờ chuông Ailen thế kỷ thứ 10
Theo giai đoạn Trung cổ sớm, tủ thờ này có "cây thập trên mặt sau và mũ bán nguyệt tinh xảo, với hình ảnh một giáo sĩ râu cầm sách, được bao quanh bởi những người cưỡi ngựa trên đầu là những con chim lớn, có vẻ như sắp cất cánh". Vào thế kỷ 15 "(và có thể là thế kỷ 16)", tủ thờ này đã được sửa chữa một cách tỉ mỉ, với việc thêm vào bức tượng thánh giá đồng trung tâm của Chúa Giêsu, bảng vẽ griffin và sư tử, các bảng viền in và tấm lót phía sau. Bức tượng thánh giá bị hư hỏng nặng và đinh tán sứ lớn phía trước được cho là từ ít nhất là thế kỷ 15.
Nguyên gốc thời trung cổ của giá trị này chưa được hoàn chỉnh.Vào năm 1536 cho đến khi nó được chuyển sang sở hữu của các chủ sở hữu người Ai-len sau đó. "Corp Naomh" lần đầu tiên được trưng bày vào năm 1853 bởi Viện Hàn lâm Hoàng gia Ireland (RIA) và đã được chuyển sang Bảo tàng Quốc gia Ireland vào năm 1887.
Khám phá và xuất xứ.
Cuối cùng, khi mở nắp của Corp Naomh, được tìm thấy ở ruộng của tu viện Tristernagh ở Templecross, Quận Westmeath, người ta phát hiện nó chứa một khối gỗ, được cho là thay thế cho chiếc chuông tay của một vị thánh và có lẽ đã được giữ nguyên vị trí để tránh cho các mảnh kim loại bên trong bị sụp đổ. Việc này được miêu tả trong tác phẩm Chorographical Description of the County of Westmeath của Henry Piers (1629-1691), một chính trị gia và nhà khảo cổ, cũng là chủ sở hữu của khu đất tu viện đó. Tác phẩm được viết năm 1682 và xuất bản lần đầu vào năm 1770. Mặc dù ông nhận ra đồ vật này là một báu vật, nhưng ông cho rằng nó là một thùng chứa bằng tay để giữ một tài liệu nhỏ.
Có thể đưa ra rằng đền thờ này đã có mặt tại thế kỷ 11 hoặc 12, được trang bị một chiếc nón và một cái cờ. Tuy nhiên, các bổ sung hiện đại trên bề mặt chính, bao gồm bức thánh giá và các chi tiết khác, được thực hiện vào thế kỷ 15. Mặc dù nguồn gốc thời Trung cổ sớm của đền thờ này chưa được xác định chính xác, nhưng nó đã trở thành trung tâm thu hút sự chú ý của Piers sau khi các bổ sung hiện đại sớm đã được hoàn tất tại Tristernagh.Có những giả thuyết cho rằng tu viện đã đầu tư vào việc nâng cấp đền thờ này để chuộc lỗi và phục hồi danh tiếng sau khi bị buộc tội phản quốc vào năm 1468. Năm đó, "tu viện bị cáo buộc đã cùng với các kẻ thù của Ireland và các nổi dậy người Anh tham gia tấn công và đốt phá thị trấn Taghmon, gây ra nhiều thiệt hại và tiêu diệt nhiều công dân trung thành của vua".
Hiện chưa có nhiều thông tin về nguồn gốc thời kỳ hiện đại sớm của đền thờ này. Sau khi tu viện bị giải thể vào năm 1536.Piers nhận được đền thờ tại Tristernagh từ một người không xác định mà ông mô tả là "một quý ông nghiện niềm tin của Giáo hội La Mã". Ông đã thận trọng để không làm hư hại cấu trúc của đền thờ và không mở nó ra "(nó được mở lần đầu tiên vào cuối thế kỷ 19)", nhưng nghi ngờ rằng nó chứa ""một kinh thánh có kích thước nhỏ hơn" (tức là "kinh thánh túi" hoặc sách phúc âm túi)". Ông viết rằng "cho dù có bất cứ điều gì được giấu bên trong nó hay không, tôi tin rằng không ai biết đến điều đó, nhưng đền thờ này ... vẫn được tôn kính rất cao bởi tất cả những người theo giáo hội La Mã sống ở đây". Piers ghi lại rằng đền thờ này có một truyền thống sử dụng để thề nguyện, và ghi nhận rằng nó được tôn kính và có một "tính trang trọng đặc biệt" đến mức bất kỳ người đàn ông nào "phát ngôn dối trá ... chắc chắn sẽ bị phạt một cách đáng sợ".
Corp Naomh là một tác phẩm nghệ thuật quan trọng trong lịch sử nghệ thuật Ireland. Lần đầu tiên được giới thiệu tại Triển lãm Công nghiệp Ireland tại Cork vào năm 1852, tác phẩm này đã thu hút sự chú ý của giới nghệ thuật cùng với các tác phẩm Insular mới được khám phá, bao gồm Cathach, Shrine của Thánh Manchan và Cross of Cong.Năm 1868, Viện Hàn lâm Hoàng gia Ireland (RIA) đã mua lại tác phẩm này với giá 21 bảng từ Công ty Hodges Figgis Co. trên đường Grafton, Dublin. Sau đó, nó đã được quyên góp vào năm 1887 cho Bảo tàng Quốc gia Ireland.
Các chiếc chuông tay đã được sử dụng từ thời kỳ Sơ kỳ Trung Cổ ở Ireland nhằm triệu tập các tu sĩ đến cầu nguyện. Về sau, những chiếc chuông này đã trở thành biểu tượng đại diện cho hội giáo sĩ và được liên kết với các thánh. Đến thế kỷ 11,"những chiếc chuông quan trọng hơn từ thời kỳ 600-900 được coi là những mảnh thánh tích có khả năng chữa bệnh, bảo đảm lời thề hoặc mang lại may mắn".Một số ít trong số này đã được bảo tồn vào cuối thế kỷ 11 và đầu thế kỷ 12, trong thời kỳ đóng khung các thánh tích bởi các thợ kim hoàn cao cấp đang ở đỉnh cao. Tương tự như các Cumdachs "(thánh cúng hình sách)" và các lồng chuông hình nhà.Hầu hết các bọc lồng chuông trang trí, bao gồm Corp Naomh, có hình dạng chung của một chiếc chuông tay trụ và được đánh vòm với một lưỡi cong bao quanh hình dạng của một tay cầm. Các lồng chuông này được coi là những vật phẩm quý giá và mang đầy đủ tính trang trọng.
Tên gọi "Corp Naomh" là một thuật ngữ đương đại, dịch từ tiếng Ireland với nghĩa là "thân thể thánh". Thuật ngữ này được lấy cảm hứng từ hình ảnh trung tâm quan trọng của Chúa Giêsu trên thập giá. Với chiều cao khoảng "23 cm (9,1 inch)", chiếc chuông này có kích thước tương đương với một Kinh Thánh túi và từng được xem như là một thùng chứa. Về hình dáng và kích thước, đây được xem là một trong những chiếc chuông tay "Lớp 1" theo phân loại của nhà khảo cổ học Cormac Bourke. Theo đó, những chiếc chuông này được sản xuất từ năm 600 đến 900 bằng sắt phủ đồng, chủ yếu tại Tây Trung Bộ của Ireland. |
Trần Việt Anh (sinh ngày 22 tháng 10 năm 1975) là Đại biểu Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ông hiện là Ủy viên chuyên trách Ủy ban Văn hóa, Giáo dục của Quốc hội, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Hà Nội, Phó Chủ tịch Nhóm nghị sĩ Việt Nam – Thổ Nhĩ Kỳ. Ông từng là Bí thư Đảng ủy, Giám đốc Trung tâm Bảo tồn di sản Thăng Long – Hà Nội, kiêm Giám đốc Ban Quản lý dự án Bảo tồn, tôn tạo Khu di tích Cổ Loa – Thành cổ Hà Nội.
Trần Việt Anh là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Tiến sĩ Kiến trúc, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có sự nghiệp tập trung về bảo tồn di tích lịch sử ở thủ đô.
Xuất thân và giáo dục.
Trần Việt Anh sinh ngày 22 tháng 10 năm 1975, quê quán tại xã Tam Hiệp, huyện Núi Thành, tỉnh Quảng Nam. Ông lớn lên và tốt nghiệp phổ thông 12/12, thi đỗ Trường Đại học Kiến trúc Hà Nội năm 1993, theo học và tốt nghiệp Cử nhân Kiến trúc vào năm 1997, sau đó học cao học, nghiên cứu sinh sau đại học và trở thành Tiến sĩ Kiến trúc. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 23 tháng 9 năm 2001, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng theo học các khóa chính trị ở Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và tốt nghiệp Cao cấp lý luận chính trị. Hiện ông thường trú ở phố Đặng Thai Mai, quận Tây Hồ, thành phố Hà Nội.
Tháng 10 năm 1997, sau khi tốt nghiệp trường Kiến trúc Hà Nội, Trần Việt Anh bắt đầu sự nghiệp ở vị trí Cán bộ kỹ thuật của Công ty Công trình Hàng không. Sau đó 1 năm, ông chuyển sang làm viên chức tại Ban Quản lý Phố cổ Hà Nội, một đơn vị sự nghiệp công lập của Ủy ban nhân dân quận Hoàn Kiếm. Đến tháng 8 năm 2006, ông là Trưởng phòng Quản lý Kiến trúc của Ban Quản lý Phố cổ Hà Nội, rồi Phó Trưởng ban thường trực của Ban Quản lý này từ tháng 1 năm 2007. Tháng 2 năm 2010, ông được bổ nhiệm làm Phó Giám đốc Trung tâm Bảo tồn di sản Thăng Long – Hà Nội, kiêm Giám đốc Ban Quản lý dự án Bảo tồn, tôn tạo Khu di tích Cổ Loa – Thành cổ Hà Nội, các đơn vị sự nghiệp công lập của Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội. Từ tháng 10 năm 2014, ông kiêm nhiệm thêm vị trí Phó Giám đốc Trung tâm Hà Nội học và Phát triển Thủ đô.
Tháng 3 năm 2015, Trần Việt Anh nhậm chức Giám đốc Trung tâm Bảo tồn di sản Thăng Long – Hà Nội, kiêm Giám đốc Ban Quản lý dự án Bảo tồn, tôn tạo Khu di tích Cổ Loa – Thành cổ Hà Nội, là Đại biểu Hội đồng nhân dân thành phố nhiệm kỳ 2016–2021, thành viên Ban đô thị. Năm 2021, ông tham gia ứng cử đại biểu Quốc hội từ Hà Nội, tại đơn vị bầu cử số 7 gồm các huyện Phúc Thọ, Ba Vì, Đan Phượng và thị xã Sơn Tây, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 77,86%. Ngày 23 tháng 7 năm 2021, ông được phê chuẩn bổ nhiệm làm Ủy viên chuyên trách Ủy ban Văn hóa, Giáo dục của Quốc hội, Phó Chủ tịch Nhóm nghị sĩ Việt Nam – Thổ Nhĩ Kỳ, đến tháng 11 thì miễn nhiệm các chức vụ ở Trung tâm Bảo tồn di sản Thăng Long – Hà Nội.
! colspan="3" style="border-top: 5px solid #191970;" | Chức vụ xã hội |
Tổng công ty Bưu điện Việt Nam
Tổng công ty Bưu điện Việt Nam (tên cũ: "Tổng công ty Bưu chính Việt Nam"; viết tắt: "VNPost") là một công ty dịch vụ bưu chính thuộc sở hữu của chính phủ Việt Nam được thành lập vào ngày 15 tháng 6 năm 2007. Hiện nay, VNPost có tổng cộng 68 đơn vị hoạch toán phụ thuộc với 63 bưu điện tại các tỉnh, thành phố cùng Công ty Phát hành báo chí Trung ương, Công ty Datapost, Công ty Vận chuyển và Kho vận, Trung tâm Đào tạo và Công ty Tem Bưu chính.
Trên cơ sở thí điểm hình thành Tập đoàn Bưu chính Viễn thông Việt Nam (VNPT) do Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng phê duyệt tại Quyết định số 58/2005/QĐ-TTg ngày 23 tháng 3 năm 2005, thì vào ngày 1 tháng 6 năm 2007, Nguyễn Tấn Dũng đã tiếp tục ký phê duyệt đề án thành lập Tổng công ty Bưu chính Việt Nam với tên quốc tế là Vietnam Post và viết tắt là VNPost. Trụ sở chính của Tổng công ty được đặt tại Hà Nội, Việt Nam. Theo quyết định, Tổng công ty Bưu chính Việt Nam là Tổng công ty nhà nước, do Nhà nước thành lập và hoạt động chuyên về lĩnh vực Bưu chính, hạch toán kinh tế độc lập và được Nhà nước giao vốn thông qua Tập đoàn, Hội đồng thành viên Tập đoàn VNPT là đại diện chủ sở hữu Nhà nước tại Tổng công ty và là Hội đồng thành viên của Tổng công ty. Đến ngày 15 tháng 6 năm 2007, Bộ Bưu chính Viễn Thông (nay là Bộ Thông tin và Truyền thông) đã ban hành quyết định Quyết định số 16/2007/QĐ-TCCB-BBCVT chính thức thành lập Tổng công ty Bưu chính Việt Nam.
Ngày 16 tháng 11 năm 2012, Thủ tướng Chính phủ đã ban hành Quyết định số 1746/QĐ-TTg thông qua việc chuyển quyền đại diện chủ sở hữu nhà tại tại Tổng công ty Bưu chính Việt Nam từ Tập đoàn Bưu chính Viễn thông Việt Nam sang Bộ Thông tin và Truyền thông. Ngay sau đó, vào ngày 28 tháng 12 năm 2012, Bộ Thông tin và Truyền thông đã ra Quyết định số 2596/QĐ-BTTTT đổi tên Tổng công ty Bưu chính Việt Nam thành Tổng công ty Bưu điện Việt Nam. Vào ngày 6 tháng 1 năm 2015, Bộ Thông tin và Truyền thông đã ra Quyết định số 09/QĐ-BTTTT tổ chức lại Công ty mẹ Tổng công ty Bưu điện Việt Nam theo mô hình tổ chức quản lý của Tổng công ty gồm Hội đồng thành viên và Ban Tổng giám đốc theo Nghị định số 69/2014/NĐ-CP của Chính phủ.
Hiện nay, Tổng công ty Bưu điện Việt Nam là thành viên của Liên minh Bưu chính Quốc tế, và là đối tác của Prudential plc, Pacific Airlines, Air Mekong, Western Union, Ngân hàng Quân độ |
Nghiệm pháp dây thắt
Nghiệm pháp dây thắt ("tourniquet test") là nghiệm pháp dùng để kiểm tra và đánh giá sức bền thành mạch, chủ yếu là mao mạch. Đây là một phương pháp chẩn đoán lâm sàng để xác định xu hướng xuất huyết của bệnh nhân. Nghiệm pháp được sử dụng để xác định tình trạng giảm tiểu cầu.
Xét nghiệm này là một phần trong quy trình chẩn đoán bệnh sốt xuất huyết Dengue của WHO. Sử dụng băng đo huyết áp, duy trì áp lực ở trị số trung bình của huyết áp tâm thu và tâm trương tối thiểu 10 phút. Quan sát mặt trước cánh tay và cẳng tay phần dưới dây thắt. Nghiệm pháp dương tính nếu có hơn 10 đến 20 chấm xuất huyết trên mỗi inch vuông. Quy ra 1cm2:
Một số nghiên cứu đã chỉ ra rằng nghiệm pháp dây thắt không có độ đặc hiệu cao. Các yếu tố nhiễu là phụ nữ đang trong thời kỳ tiền kinh nguyệt, sau kỳ kinh nguyệt và không sử dụng hormone, hoặc những người có da bị tổn thương do ánh nắng mặt trời, vì tất cả các yếu tố trên đều làm giảm sức bền mao mạch. Tuy nhiên, nhiều nghiên cứu khác đã chỉ ra rằng nghiệm pháp dây thắt có độ đặc hiệu cao nhưng độ nhạy thấp. Do đó, việc sử dụng nghiệm pháp như một xét nghiệm chẩn đoán bệnh sốt xuất huyết đang bị nghi ngờ vì những người có kết quả nghiệm pháp âm tính vẫn có thể mắc bệnh sốt xuất huyết. Nghiệm pháp dây thắt không còn được sử dụng như một nghiệm pháp để sàng lọc bệnh sốt xuất huyết Dengue trong hướng dẫn mới nhất của WHO. |
Pristipomoides amoenus là một loài cá biển thuộc chi "Pristipomoides" trong họ Cá hồng. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1911.
Tính từ định danh "typus" trong tiếng Latinh mang nghĩa là "duyên dáng; xinh đẹp", hàm ý không được nhắc đến nhưng có lẽ là nhận xét của tác giả Snyder về màu sắc và/hoặc hình dáng tổng thể của loài cá này (cơ thể có màu hồng với các vệt đốm vàng trên lưng).
"P. amoenus" từ lâu đã được coi là đồng nghĩa của "Pristipomoides argyrogrammicus", tuy nhiên hai loài này có sự khác biệt từ màu sắc đến số lượng lược mang dựa trên việc kiểm tra các mẫu định danh cùng những mẫu vật phụ của cả hai. Hơn nữa, sự khác biệt di truyền dựa trên việc phân tích DNA ty thể giữa hai loài củng cố thêm minh chứng cho tính hợp lệ của "P. amoenus".
Ban đầu, "P. amoenus" chỉ được biết đến tại đảo Okinawa và đảo Ishigaki (phía nam của quần đảo Ryukyu, Nhật Bản). Gần đây, "P. amoenus" được thu thập thêm từ đảo Amami Ōshima và những vị trí bên ngoài Nhật Bản, bao gồm đảo Đài Loan (Đông Cảng, Bình Đông), Philippines (Iloilo, đảo Panay) và Fiji (đảo Viti Levu).
Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "P. amoenus" là 22 cm. Loài này có thể được phân biệt với "P. argyrogrammicus" ở chỗ không có viền trắng ở vây lưng, vây hậu môn và vây đuôi, và trung bình có 10 lược mang hàm dưới (so với 12 ở "P. argyrogrammicus"). Các đốm màu xanh lam ánh bạc nằm bên trong các vệt vàng ở hai bên lưng. "P. amoenus" không có (hoặc khá mờ) các đốm xanh bạc bên dưới đường bên, cũng như không có đường xanh óng ở cuống đuôi dưới như "P. argyrogrammicus" (cuống đuôi trên vẫn có sọc đó). Một vệt lớn màu xanh bạc xuất hiện ở phía trên nắp mang, kéo dài về phía trước rìa xương trước nắp mang. Có một cặp sọc được tạo bởi các đốm nhỏ màu xanh bạc dọc theo gốc vây lưng. Một cặp đốm màu xanh bạc hình elip trên vùng chẩm. |
Thousand-yard stare (tạm dịch "Ánh nhìn chằm chằm ngàn thước Anh", còn gọi là sốc vỏ đạn) là một cụm từ thường được sử dụng để mô tả ánh mắt trống rỗng, không tập trung của cựu chiến binh do sang chấn tâm lý. Đôi khi cụm từ được sử dụng một cách tổng quát để mô tả trạng thái "phân ly" của nạn nhân do các chấn thương tâm lý khác không chỉ do chiến tranh.
Thousand-yard stare có thể giống như hiện tượng mà các nhà nghiên cứu y học gọi là phản ứng stress cấp.
Cụm từ này được phổ biến rộng rãi sau khi tạp chí "Life" xuất bản bức tranh "Marines Call It That 2,000 Yard Stare" của họa sĩ kiêm phóng viên thời Thế chiến II, ông Tom Lea. Bức chân dung năm 1944 của một Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ vô danh trong Trận Peleliu, hiện được Trung tâm Lịch sử Quân sự Quân đội Hoa Kỳ ở Fort Lesley J. McNair, Washington, DC lưu trữ.
Khi kể lại lần đến Việt Nam năm 1965, Hạ sĩ Joe Houle lúc bấy giờ (giám đốc Bảo tàng Thủy quân lục chiến Carolinas năm 2002) cho biết ông không còn nhìn thấy bất cứ cảm xúc nào toát lên từ ánh mắt của những người lính mới của mình: "Ánh mắt họ trông như thể mất hồn". Ông giải thích: "Sau khi người bạn đầu tiên qua đời, tôi cảm thấy tốt nhất là nên sống tách biệt". |
Giải thể nhân cách
Giải thể nhân cách (tiếng Anh: "Depersonalization") là cảm giác tách ra khỏi cơ thể, tâm trí, cảm xúc và/hoặc cảm giác của một người. Bệnh nhân cảm thấy họ có sự thay đổi và cảm thấy được rằng thế giới trở nên mơ hồ, hão huyền, ít thực tế hơn, vô nghĩa hoặc xa rời thực tế. Bệnh nhân cảm thấy như có một người quan sát bên ngoài cuộc sống của họ. Họ cảm thấy không thực hoặc giống như một con robot hoặc tự động (không kiểm soát những gì họ làm hoặc nói). Họ có thể cảm thấy tình cảm và thể chất tê liệt hoặc cảm thấy tách ra, với ít cảm xúc. Một số bệnh nhân không thể nhận ra hoặc mô tả cảm xúc của họ (chứng mù cảm xúc). Họ thường cảm thấy bị ngắt kết nối khỏi ký ức và không thể nhớ rõ ràng.
Giải thể nhân cách mạn tính đề cập đến Rối loạn giải thể nhân cách/tri giác sai thực tại, được DSM-5 phân loại là rối loạn phân ly, dựa trên những phát hiện cho thấy quá trình giải thể nhân cách và tri giác sai thực tại phổ biến trong các rối loạn phân ly khác bao gồm cả rối loạn nhận dạng phân ly.
Mặc dù mức độ giải thể nhân cách và tri giác sai thực tại ("derealization") có thể xảy ra với bất kỳ ai đang bị lo lắng hoặc căng thẳng tạm thời, nhưng tình trạng giải thể nhân cách mạn tính liên quan nhiều hơn đến những cá nhân đã từng trải qua chấn thương nghiêm trọng hoặc căng thẳng/lo lắng kéo dài. Rối loạn giải thể nhân cách/tri giác sai thực tại là triệu chứng quan trọng nhất trong phổ rối loạn phân ly, bao gồm rối loạn nhân dạng phân ly và " rối loạn phân ly không biệt định khác " ("dissociative disorder not otherwise specified", DD-NOS). Đây cũng là một triệu chứng nổi bật trong một số rối loạn không phân ly khác, chẳng hạn như rối loạn lo âu, trầm cảm, rối loạn lưỡng cực, tâm thần phân liệt, rối loạn nhân cách phân liệt, suy giáp hoặc rối loạn nội tiết, rối loạn nhân cách loại phân liệt, rối loạn nhân cách ranh giới, rối loạn ám ảnh cưỡng chế, migraine và thiếu ngủ ; giải thể nhân cách cũng có thể là triệu chứng của một số loại động kinh do nguyên nhân thần kinh.
Một người đã trải qua quá trình giải thể nhân cách đều nhận thức được rằng mọi thứ mà họ cảm nhận được dường như không có thật hoặc mơ hồ. Giải thể nhân cách có thể làm tăng cảm giác lo âu, do đó lại càng làm tăng rối loạn tri giác này.
Giải thể nhân cách là một trải nghiệm chủ quan về sự không thực tế trong bản thân của một người, trong khi tri giác sai sự thật là sự phi thực tế của thế giới bên ngoài. Mặc dù hầu hết các tác giả hiện coi quá trình giải thể nhân cách (cá nhân/bản thân) và tri giác sai sự thật (thực tế/môi trường xung quanh) là những cấu trúc độc lập, nhưng nhiều người muốn gộp hai rối loạn tri giác đó lại với nhau.
Nguyên nhân do thuốc.
Giải thể nhân cách đã được một số người mô tả là một trạng thái ham muốn, đặc biệt là bởi những người đã trải qua nó dưới ảnh hưởng của các loại thuốc giải trí thay đổi tâm trạng. Đây là tác dụng của chất gây ảo giác phân ly và kích thần, cũng như tác dụng phụ có thể có của caffein, rượu, amphetamin, cần sa và thuốc chống trầm cảm. Giải thể nhân cách là một triệu chứng cai nghiện cổ điển của các chất gây nghiện.
Nghiện benzodiazepine có thể xảy ra khi sử dụng lâu dài các loại thuốc benzodiazepine, gây ra triệu chứng giải thể nhân cách mãn tính và rối loạn tri giác ở một số người, ngay cả ở những người đang dùng liều lượng ổn định hàng ngày và rối loạn cũng có thể trở thành một đặc điểm của hội chứng cai nghiện benzodiazepine.
Trung tá Dave Grossman, trong cuốn sách "", gợi ý rằng việc huấn luyện quân sự tạo ra tri giác giải thể nhân cách một cách giả tạo ở những người lính, ngăn chặn sự đồng cảm và khiến họ dễ dàng giết người khác hơn.
Graham Reed (1974) cho rằng quá trình giải thể nhân cách xảy ra liên quan đến trải nghiệm yêu.
Giải thể nhân cách như một cơ chế tâm sinh.
Giải thể nhân cách là một phản ứng cổ điển đối với sang chấn tâm lý cấp tính và có thể rất phổ biến ở những cá nhân liên quan đến các tình huống sang chấn khác nhau bao gồm tai nạn xe cơ giới và phạt tù.
Giải thể nhân cách về mặt tâm lý, giống như sự phân ly nói chung, có thể được coi là một loại cơ chế đối phó. Trong trường hợp đó, giải thể nhân cách được sử dụng một cách vô thức để giảm cường độ của trải nghiệm khó chịu, cho dù đó là điều gì đó nhẹ như stress hay điều gì đó nghiêm trọng như chứng lo âu mãn tính và rối loạn stress sau chấn thương (PSTD). Việc giảm bớt lo âu và chứng cuồng loạn tâm sinh giúp duy trì các hành vi và nguồn lực thích ứng trước các mối đe dọa hoặc nguy hiểm.
Giải thể nhân cách là một phản ứng tổng quát hóa ở chỗ nó không chỉ làm giảm trải nghiệm khó chịu mà ít nhiều làm giảm tất cả trải nghiệm – dẫn đến cảm giác tách rời khỏi thế giới và trải nghiệm nó một cách nhạt nhẽo hơn. Một sự khác biệt quan trọng phải được thực hiện giữa việc giải thể nhân cách như một phản ứng nhẹ, ngắn hạn đối với trải nghiệm khó chịu và việc giải nhân cách như một triệu chứng mãn tính bắt nguồn từ một chứng rối loạn tâm thần nghiêm trọng như PTSD hoặc rối loạn nhận dạng phân ly. Các triệu chứng mãn tính có thể biểu hiện sự dai dẳng của quá trình giải thể nhân cách ngoài các tình huống bị đe dọa.
Nếu giải thể nhân cách là một triệu chứng của các nguyên nhân tâm lý như sang chấn trong quá trình phát triển, thì việc điều trị tùy thuộc vào chẩn đoán. Trong trường hợp rối loạn nhận dạng phân ly hoặc rối loạn phân ly không biệt định khác (DD-NOS) là một rối loạn phát triển, trong đó sang chấn tâm lý phát triển nghiêm trọng cản trở việc hình thành một bản sắc gắn kết duy nhất, việc điều trị cần có liệu pháp tâm lý phù hợp. Nó cũng có thể là một triệu chứng của rối loạn nhân cách ranh giới, có thể được điều trị lâu dài bằng liệu pháp tâm lý và hóa dược phù hợp.
Việc điều trị chứng mất nhân cách mãn tính được đề cập trong rối loạn giải thể nhân cách/tri giác sai sự thật.
Một nghiên cứu của Nga năm 2001 cho thấy naloxone, một loại thuốc được sử dụng để giải độc thuốc opioid, có thể điều trị thành công rối loạn giải thể nhân cách. Theo nghiên cứu: "3 trong số 14 bệnh nhân, các triệu chứng giải thể nhân cách đã biến mất hoàn toàn và 7 bệnh nhân cho thấy cải thiện rõ rệt. Hiệu quả điều trị của naloxone cung cấp bằng chứng về vai trò của hệ thống opioid nội sinh trong cơ chế bệnh sinh của giải thể nhân cách." Thuốc chống co giật Lamotrigin có những bước đầu thành công trong việc điều trị các triệu chứng giải thể nhân cách, thường được kết hợp với chất ức chế tái hấp thu serotonin có chọn lọc (SSRI) và là loại thuốc được lựa chọn đầu tiên tại đơn vị nghiên cứu giải thể nhân cách tại Đại học Nhà vua Luân Đôn. |
Paracaesio brevidentata là một loài cá biển thuộc chi "Paracaesio" trong họ Cá hồng. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 2012.
Tính từ định danh "brevidentata" được ghép bởi hai âm tiết trong tiếng Latinh: "brevis" ("nhỏ; ngắn") và "dentata" ("có răng"), hàm ý đề cập đến bộ răng rất nhỏ, nhỏ hơn so với đồng loại ở loài này.
"P. brevidentata" mới chỉ được biết đến tại ngoài khơi đảo Lombok (Indonesia).
Chiều dài cơ thể (tiêu chuẩn) lớn nhất được ghi nhận ở "P. brevidentata" là 18 cm. "P. brevidentata" được phân biệt với các loài cùng chi bởi các đặc điểm sau: hàm răng rất nhỏ mà không có răng nanh lớn, vảy ống đường bên 71–73, số tia vây ngực 18–19, vây đuôi chẻ sâu, tia áp chót của vây lưng mềm và vây hậu môn không dài hơn các tia gần kề, thân màu nâu tía và vây đuôi màu đỏ. |
Phạm Thị Thanh Mai
Phạm Thị Thanh Mai (sinh ngày 3 tháng 11 năm 1975) là nữ Đại biểu Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Bà hiện là Thành ủy viên, Phó Trưởng Đoàn Đại biểu Quốc hội chuyên trách thành phố Hà Nội, Ủy viên Ủy ban Tài chính – Ngân sách của Quốc hội, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Hà Nội. Bà từng là Bí thư Thị ủy Sơn Tây, Hà Nội; Trưởng ban Kinh tế – Ngân sách của Hội đồng nhân dân thành phố Hà Nội.
Phạm Thị Thanh Mai là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Tài chính – Tín dụng, Cử nhân Luật, Tiến sĩ Quản lý kinh tế, Cao cấp lý luận chính trị. Bà có sự nghiệp hơn 20 năm công tác ở Hà Nội trước khi được bầu vào Quốc hội.
Xuất thân và giáo dục.
Phạm Thị Thanh Mai sinh ngày 3 tháng 11 năm 1975 tại xã Cự Khê, huyện Thanh Oai, thành phố Hà Nội. Bà lớn lên và tốt nghiệp phổ thông 12/12, thi đỗ Học viện Tài chính năm 1993, theo học và tốt nghiệp Cử nhân Tài chính – Tín dụng vào năm 1997, sau đó học thêm văn bằng hai là Cử nhân Luật, tiếp tục học cao học, nghiên cứu sinh sau đại học và trở thành Tiến sĩ Quản lý kinh tế. Bà được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 22 tháng 12 năm 2001, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng theo học các khóa chính trị ở Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và tốt nghiệp Cao cấp lý luận chính trị. Hiện bà thường trú ở phường Nhật Tân, quận Tây Hồ, thành phố Hà Nội.
Tháng 1 năm 1997, sau khi tốt nghiệp Học viện Tài chính, Phạm Thị Thanh Mai ký hợp đồng với Ban Quản lý Dự án Nâng cao năng lực quản lý đô thị – VIE 95/050, làm cán bộ hợp đồng. Sau đó năm, bà được tuyển dụng công chức vào Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội, bổ nhiệm làm Chuyên viên Phòng Tổ chức hành chính, Sở Kế hoạch và Đầu tư. Tháng 8 năm 2004, bà được chuyển sang Phòng Kế hoạch nông nghiệp và Phát triển nông thôn của Sở làm chuyên viên, đồng thời là Phó Bí thư chi đoàn cơ quan, sau đó 2 năm thì nhậm chức Phó Bí thư Chi bộ, Phó Chủ tịch Công đoàn cơ quan, được bổ nhiệm làm Phó Chánh Văn phòng Sở Kế hoạch và Đầu tư thành phố Hà Nội. Tháng 6 năm 2011, bà trúng cử Đại biểu Hội đồng nhân dân thành phố Hà Nội khóa XIV, nhiệm kỳ 2011–2016, là Ủy viên chuyên trách Ban Kinh tế – Ngân sách Hội đồng nhân dân thành phố, đồng thời là Phó Bí thư Chi bộ phòng Công tác Hội đồng nhân dân, Văn phòng Đoàn đại biểu Quốc hội và Hội đồng nhân dân thành phố. Tháng 7 năm 2013, bà được vào làm Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ cơ quan, Ủy viên Ban Chấp hành Công đoàn cơ quan của Văn phòng Đoàn đại biểu Quốc hội và Hội đồng nhân dân thành phố, được phân công làm Phó Trưởng ban chuyên trách Ban Kinh tế – Ngân sách của Hội đồng nhân dân. Vào tháng 6 năm 2016, bà tái đắc cử Đại biểu Hội đồng nhân dân thành phố khóa XV, nhiệm kỳ 2016–2021, là Ủy viên Thường trực rồi Trưởng ban Kinh tế – Ngân sách, Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ cơ quan Văn phòng Hội đồng nhân dân thành phố.
Tháng 3 năm 2019, Phạm Thị Thanh Mai được bầu bổ sung vào Ban Chấp hành Đảng bộ thành phố Hà Nội, được điều về thị xã Sơn Tây, nhậm chức Bí thư Thị ủy Sơn Tây, vẫn tiếp tục kiêm nhiệm Ủy viên Ban Kinh tế – Ngân sách của Hội đồng nhân dân thành phố. Bà cũng tái đắc cử Thành ủy viên tại Đại hội Đảng bộ thành phố lần thứ XVII, nhiệm kỳ 2020–2025. Năm 2021, bà tham gia ứng cử đại biểu Quốc hội từ Hà Nội, tại đơn vị bầu cử số 7 gồm các huyện Phúc Thọ, Ba Vì, Đan Phượng và thị xã Sơn Tây, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 80,61%. Ngày 23 tháng 7 năm 2021, bà được phê chuẩn làm Phó Trưởng Đoàn Đại biểu Quốc hội chuyên trách thành phố Hà Nội, Ủy viên Ủy ban Tài chính – Ngân sách của Quốc hội.
! colspan="3" style="border-top: 5px solid #FFBF00;" | Chức vụ Đảng |
Sự nghiệp chính trị của Vladimir Putin
Sự nghiệp chính trị của Vladimir Putin liên quan đến sự nghiệp của Vladimir Putin trong lĩnh vực chính trị, bao gồm cả nhiệm kỳ hiện tại của ông với tư cách là Tổng thống Nga. Ông Putin lên nắm quyền kể từ năm 2000, trải qua các vị trí tổng thống và thủ tướng của Nga. Ông là lãnh đạo Điện Kremlin tại vị lâu nhất kể từ thời nhà độc tài Liên Xô Joseph Stalin. Sự nghiệp chính trị của Putin bắt đầu vào đầu những năm 1990, khi ông làm trợ lý hàng đầu thị trưởng St Petersburg là Anatoly Sobchak, người trước đây đã dạy luật cho ông tại trường Đại học. Là Tổng thống thứ hai của Nga thời kỳ hậu Xô Viết trải qua 3 nhiệm kỳ với gần 15 năm, Vladimir Putin đã tạo được dấu ấn mạnh mẽ trên chính trường và được nhiều người yêu mến. Năm 2007, tạp chí Time bình chọn ông là Nhân vật của năm. Ngoài ra, vào các năm 2013, 2014, 2015 và 2016, ông luôn đứng đầu danh sách những người quyền lực nhất theo bình chọn của tạp chí Forbes. Tuy nhiên, ông cũng bị chỉ trích rất nhiều từ phương Tây và các phong trào đấu tranh dân chủ trong nước Nga.
Sự nghiệp chính trị.
Sau sự sụp đổ của Liên Xô, ông rời KGB và trở về Leningrad với tư cách là người ủng hộ cho chính trị gia đảng Tự do Anatoly Sobachak. Sau khi chính trị gia Sobachak đắc cử Thị trưởng Leningrad, Putin trở thành Phó thị trưởng kiêm Chủ tịch Ủy ban quan hệ đối ngoại của thành phố này. Khi ông Sobachak thất bại trong cuộc bầu cử năm 1996, ông Putin rời vị trí và trở lại Moscow cùng với gia đình. Năm 1997, ông công tác tại Điện Kremlin với chức vụ là Giám đốc Cơ quan An ninh Liên bang (FSB - cơ quan kế thừa của KGB) và sớm được bổ nhiệm làm thủ tướng. Vào tháng 8 năm 1999, tổng thống Boris Yeltsin đã chọn Putin làm thủ tướng thay thế cho Sergei Stepashin.
Vào ngày 31 tháng 12 năm 1999, Tổng thống Nga, Boris Yeltsin, từ chức và bổ nhiệm ông Putin thành quyền tổng thống. Ngày 26 tháng 3 năm 2000, bầu cử sớm diễn ra ở Nga với 11 ứng viên tranh cử. Putin giành 52,94% số phiếu trong vòng đầu tiên, ứng viên đảng Cộng sản Nga là Gennady Zyuganov về nhì với số phiếu 29,21%. Ngày 7 tháng 5 năm 2000, Putin tuyên thệ nhậm chức Tổng thống Nga. Sự xuất hiện và nhanh chóng thăng tiến của ông Putin trên chính trường gây nhiều bất ngờ cho giới quan sát. Nhưng chỉ sau thời gian ngắn nhậm chức, Tổng tự lệnh nước Nga đã chứng minh cho cả thế giới thấy khả năng chèo lái con thuyền nước Nga với những thành tựu rực rỡ.
Ông đã nhậm chức nắm quyền kể từ đó, mặc dù Putin đã giữ chức thủ tướng từ năm 2008 đến năm 2012. Ông Putin đã trở lại nắm quyền khi giành chiến thắng trong cuộc bầu cử năm 2012 với hơn 66% số phiếu bầu và sau đó là chiến thắng trong cuộc bầu cử năm 2018. Ông Putin được giới truyền thông ca ngợi vì đã phục hồi sức mạnh của đất nước sau những năm cầm quyền gây hỗn loạn của Yeltsin. Trong tám năm cầm quyền (2000-2008), nền kinh tế đã ra khỏi cơn khủng hoảng với GDP tăng gấp sáu lần. Trong nhiệm kỳ thứ ba, Tổng thống Putin tập trung giải quyết các vấn đề địa chính trị. Thế giới bắt đầu nhìn nhận ông là một nhà chính trị đi theo giá trị truyền thống và bảo thủ. Tuy nhiên, điều này lại dẫn tới tình trạng Mỹ gây sức ép về mặt chính trị và kinh tế lên Nga.
Trong những năm tháng cầm quyền, Putin đã ghi điểm chính trị vì đã giữ cho nước Nga tương đối ổn định sau cuộc hỗn loạn thời hậu cộng sản những năm 1990. Bên cạnh việc khôi phục niềm tự hào dân tộc, ông Putin đã để cho một tầng lớp trung lưu nổi lên và thịnh vượng, mặc dù còn nhiều nghèo đói ở nông thôn. Sự quản trị của Putin được đánh dấu bởi chủ nghĩa dân tộc bảo thủ của Nga. Nắm quyền lãnh đạo đất nước trong thời kỳ khó khăn, Putin không chỉ giữ cho nước Nga luôn đoàn kết mà còn trở thành siêu cường với nền kinh tế, công nghiệp phát triển và một quân đội hùng mạnh. Putin đã chứng tỏ cho toàn thế giới thấy rằng nước Nga không dễ bị đánh bại. Trong gần 18 năm dưới sự lãnh đạo của Tổng thống Putin, nước Nga lại một lần nữa được gọi tên với sự tôn trọng, Năm 2014, Olympic Sochi đã đánh dấu sự trở lại mạnh mẽ của Nga. Cùng năm, việc sáp nhập Bán đảo Crưm đã làm trào dâng làn sóng yêu nước và tỷ lệ ủng hộ đối với Tổng thống Putin tăng tới gần 90%, theo thăm dò của trung tâm Levada.
Trong một cuộc trả lời phỏng vấn với đài NBC của Mỹ, Tổng thống Putin phát biểu rằng: ""Thành tựu lớn nhất của nước Nga là nền kinh tế đã thay đổi mạnh mẽ, tăng gấp đôi quy mô. Số lượng người dân sống dưới mức đói nghèo đã giảm một nửa". "Tuy nhiên, số người sống dưới mức nghèo vẫn còn rất lớn và chúng tôi phải nỗ lực cải thiện. Chúng tôi phải xóa bỏ khoảng cách giữa những người có thu nhập rất cao và rất thấp. Trong lĩnh vực này, chúng tôi đã đạt được nhiều thành tích nhưng vẫn còn nhiều vấn đề chưa giải quyết". "Chúng tôi vẫn chưa đạt được mức phát triển lao động hiệu quả. Tuy nhiên, chúng tôi biết phải làm thế nào và tôi tin rằng chúng tôi có thể làm được". "Dự trữ vàng và tiền của Nga đang tăng lên và chúng tôi đã đạt được sự bình ổn kinh tế vĩ mô. Điều đó tạo cơ hội cho chúng tôi đi những bước tiếp theo, nhằm nâng cao hiệu suất lao động, thu hút đầu tư, gồm cả quỹ tư nhân, thay đổi cấu trúc kinh tế". "Tôi tin tưởng mạnh mẽ rằng di sản của tôi sẽ tạo ra động lực phát triển mạnh mẽ cho Nga và giúp đất nước được lợi từ sự phát triển của cách mạng công nghệ. Chúng tôi sẽ nỗ lực cải thiện hệ thống chính trị và tư pháp. Tôi dám chắc rằng nếu áp dụng tất cả các yếu tố trên, thì nó sẽ củng cố sự thống nhất của Liên bang Nga và sự đoàn kết của người dân, cho phép chúng tôi tiến về phía trước với sự tự tin"" |
BlueSpice MediaWiki (viết tắt: BlueSpice) là một phần mềm wiki tự do dựa trên phần mềm MediaWiki và được cấp phép theo Giấy phép Công cộng GNU. Phần mềm được phát triển đặc biệt cho các doanh nghiệp dưới dạng phân phối wiki doanh nghiệp cho MediaWiki và được sử dụng trên hơn150 quốc gia.
Năm 2007, công ty Hallo Welt! tại Đức bắt đầu phát triển phần mềm wiki mã nguồn mở BlueSpice. Ban đầu dự án được khởi xướng với tên gọi "bluepedia" bởi IBM, người muốn triển khai MediaWiki nhưng không thể sống chung với những nhược điểm của phần mềm này.
Năm 2011, Hallo Welt! quyết định xuất bản wiki của họ như một phần mềm mã nguồn mở tự do. Phiên bản ổn định của BlueSpice được phát hành lần đầu vào ngày 4 tháng 7 năm 2011.:28 Kể từ đây, một phiên bản để tải xuống được phát hành miễn phí trên SourceForge. Bản phát hành ban đầu của BlueSpice chỉ là một vài phần mở rộng nhưng đã được phát triển thành một bản phân phối độc lập hoàn chỉnh sử dụng phiên bản MediaWiki mới nhất làm hệ thống cốt lõi và cung cấp hơn 50 tiện ích mở rộng cùng với giao diện người dùng riêng biệt. Theo các nguồn độc lập, BlueSpice là một trong những phần mềm wiki phổ biến nhất để quản lý tri thức trong các tổ chức.
Vào mùa thu năm 2013, Hallo Welt! đã phát hành phiên bản làm lại hoàn toàn của BlueSpice là BlueSpice 2. Theo các nhà phát triển BlueSpice, phiên bản này nhằm mục đích cung cấp BlueSpice cho các lập trình viên tự do của cộng đồng MediaWiki toàn cầu và nhiều phiên bản ngôn ngữ.
Năm 2014, BlueSpice cho MediaWiki trở thành một dự án của T, các nhà phát triển đã thông báo rằng họ sẽ chuyển sang mô hình đăng ký.
Một số tính năng chính của BlueSpice bao gồm:
BlueSpice được viết bằng trên PHP và sử dụng MySQL, Apache/IIS, Tomcat (tùy chọn). Các phiên bản có thể được cài đặt trên bản cài đặt MediaWiki hiện có hoặc dưới dạng bản cài đặt độc lập chứa MediaWiki.
Bản phân phối BlueSpice là một tập hợp các phần mở rộng có thể được mở rộng với các tính năng hoặc giao diện dành riêng cho người dùng. Mặc dù mọi phần mở rộng đều có thể bị hủy kích hoạt, các phiên bản BlueSpice tích hợp và chuẩn hóa các phần mở rộng để cải thiện trải nghiệm người dùng và công việc bảo trì.
Dựa trên tiêu chuẩn của MediaWiki, tất cả các phần mở rộng của BlueSpice được xuất bản theo giấy phép GPLv3. |
Giải đua xe Công thức 1 2015
Giải đua xe Công thức 1 2015 là mùa giải thứ 66 của Công thức 1 do Liên đoàn Ô tô Quốc tế (FIA) tổ chức. Giải này bao gồm 19 chặng đua, bắt đầu ở Úc vào ngày 15 tháng 3 và kết thúc ở Abu Dhabi vào ngày 29 tháng 11.
Lewis Hamilton là đương kim vô địch hạng mục tay đua sau khi giành được danh hiệu thứ hai của mình tại giải đua ô tô Công thức 1 Abu Dhabi 2014. Đội đua của anh, Mercedes, đã bắt đầu mùa giải với tư cách là đương kim vô địch hạng mục đội đua sau khi vô địch lần đầu tiên tại giải đua ô tô Công thức 1 Nga 2014.
So với năm 2014, lịch đua có hai thay đổi: Đầu tiên là sự trở lại của giải đua ô tô Công thức 1 México kể từ năm 1992. Sự thay đổi khác là giải đua ô tô Công thức 1 Đức bị hủy bỏ sau khi không thống nhất về địa điểm tổ chức, khiến Đức lần đầu tiên không tổ chức một sự kiện Công thức 1 nào kể từ 55 năm.
Hamilton đã giành được chức vô địch hạng mục tay đua thứ ba của mình từ ba chặng đua còn lại. Người đứng thứ nhì là đồng đội của anh, Nico Rosberg và người đứng thứ ba là Sebastian Vettel của Ferrari. Mercedes đã giành chức vô địch hạng mục đội đua tại giải đua ô tô Công thức 1 Nga trước Ferrari và Williams và đồng thời kết thúc mùa giải với số điểm kỷ lục là 703. Hamilton cũng đã giành được giải thưởng FIA Pole Trophy với tổng cộng 11 vị trí pole trong mùa giải và giải thưởng Vòng đua nhanh nhất DHL. Ferrari lần đầu tiên giành được giải thưởng Lần đổi lốp Nhanh nhất DHL.
Các tay đua và đội đua.
Bảng này liệt kê tất cả các tay đua có hợp đồng với đội đua với tư cách là tay đua chính hoặc tay đua dự bị/lái thử cho mùa giải 2015. Các đội đua sau đây được sắp xếp theo thứ tự của bảng xếp hạng các đội đua vào năm 2014. Tất cả các đội đua thi đấu trong mùa giải này sử dụng lốp Pirelli.
19 chặng đua sau đây diễn ra vào năm 2015:
Thay đổi lịch đua.
Một chặng đua mới xuất hiện trong mùa này là giải đua ô tô Công thức 1 México (ngày nay là "giải đua ô tô Công thức 1 Thành phố México"). Chặng đua này cũng được đưa vào lịch đua tạm thời cho mùa giải 2014 nhưng không được đưa vào lịch cuối cùng của năm 2014. Giải đua ô tô Công thức 1 Hàn Quốc xuất hiện lần cuối cùng trong lịch đua vào năm 2013. Mặc dù sự kiện này quay trở lại lịch trong thời gian, tuy nhiên, nhà quản lý không chắc cuộc đua sẽ diễn ra ở đâu. Ngoài trường đua Korea International ở Yeongam, một truờng đua đường phố ở Seoul cũng được đề cập đến. Đây đã có thể là lần đầu tiên trong lịch sử Công thức 1, lịch đua sẽ bao gồm 21 chặng đua trong một mùa giải. Thế nhưng, vào ngày 6 tháng 1 năm 2015, FIA thông báo rằng giải đua ô tô Công thức 1 Hàn Quốc đã bị xóa khỏi lịch khiến số lượng chặng đua xuống còn 20.
Việc thay đổi địa điểm mỗi năm một lần của giải đua ô tô Công thức 1 Đức từ trường đua Hockenheimring sang trường đua Nürburgring không được xác nhận sau khi lịch đua chính thức được công bố do sự thay đổi quyền sở hữu của ban quản lý trường đua Nürburgring. Ông Bernie Ecclestone cho biết, vào giữa tháng 1 năm 2015, các cuộc đàm phán đang được tiến hành với ban quản lý trường đua Hockenheimring về việc tổ chức cuộc đua vì giải đua ô tô Công thức 1 Đức không thể diễn ra tại Nürburgring vì không có ai ở đó. Giám đốc điều hành trường đua Nürburgring, ông Carsten Schumacher, thừa nhận rằng Nürburgring không có hợp đồng cho năm 2015 trong khi giám đốc điều hành trường đua Hockenheimring, ông Georg Seiler, xác nhận rằng hợp đồng hiện tại của Hockenheimring chỉ bao gồm các cuộc đua cho những năm 2016 và 2018. Trong một bản fax gửi tới tờ báo Rhein-Zeitung vào ngày 2 tháng 2 năm 2015, Ecclestone đã viết rằng sẽ không có bất kỳ một chặng đua Công thức 1 nào được tổ chức ở Đức. Tuy nhiên, sau đó ông nói với Reuters rằng giải đua ô tô Công thức 1 Đức khó có thể tiếp tục diễn ra nhưng các bên có sẵn những nỗ lực để cứu sự kiện đó. Vào ngày 17 tháng 3, ban quản lý trường đua Hockenheimring thông báo rằng họ sẽ không tổ chức một chặng đua Công thức 1 nào mặc dù Mercedes-Benz đã đề nghị đóng góp 12 triệu euro cho chi phí của cuộc đua theo báo cáo của các phương tiện truyền thông. Hai ngày sau, ban quản lý của trường đua Nürburgring cũng thông báo rằng họ sẽ không tổ chức sự kiện này. Vì vậy, giải đua ô tô Công thức 1 Đức chính thức bị hủy bỏ vào ngày 20 tháng 3.
Thay đổi quy định.
Thay đổi quy định kỹ thuật.
Số lượng bộ nguồn mà tay đua có thể sử dụng trong một mùa giải đã giảm từ năm vào năm 2014 xuống còn bốn vào năm 2015. Quy định này đã được điều chỉnh sau giải đua ô tô Công thức 1 Anh 2015 với việc các nhà sản xuất bộ nguồn mới được phép sử dụng một bộ nguồn khác trong mùa giải thi đấu đầu tiên của họ. Nhà sản xuất bộ nguồn duy nhất bị ảnh hưởng trong mùa giải 2015 là Honda. Honda được phép tận dụng quy tắc này mặc dù nó đã được xóa sau khi mùa giải bắt đầu. Các quy tắc liên quan đến phát triển động cơ đã được giới thiệu cho mùa trước cũng đã được thay đổi với việc các nhà sản xuất được phép thực hiện một nửa quá trình phát triển được phép vào năm 2014.
Sau phản ứng dữ dội về thiết kế mũi xe "xấu xí" vào năm 2014, FIA đã sửa đổi các quy tắc liên quan đến thiết kế mũi xe cho mùa giải 2015. Mũi xe năm 2015 thấp hơn so với năm 2014 và giữ lại tiết diện tối thiểu. Mặc dù vậy, chúng phải thuôn nhọn đến một điểm với tốc độ tuyến tính cố định để loại bỏ hiệu quả các hình dạng ngón tay ấn tượng được thấy trong năm 2014 để có hình dạng thẳng hơn. Hơn nữa, thiết kế của mũi phải đối xứng và nhất quán với đường tâm của xe. Do đó, FIA đã cấm tất cả các đội đua thiết kế mũi xe theo kiểu kỳ lạ hơn, chẳng hạn như kiểu "hình ngà voi đôi" được Lotus sử dụng trên chiếc xe đua Lotus E22 của đội vào năm ngoái.
Trọng lượng tối thiểu của xe đua đã được tăng lên 702 kg, hơn 10 kg so với năm 2014. Quy định mới này đã giải quyết những lo ngại được đưa ra vào năm trước rằng giới hạn trọng lượng nhẹ hơn buộc tay đua cao hơn trở nên gầy gò một cách không lành mạnh. Quy định cấm hệ thống treo liên kết phía trước và phía sau (FRIC) đã được thực hiện vào giữa mùa giải 2014 đã được chính thức hóa cùng với các quy định nêu rõ rằng hệ thống treo lốp trước và sau phải được thiết kế sao cho bất kỳ sự thay đổi nào trong hiệu suất phải là kết quả trực tiếp của sự thay đổi tải áp dụng riêng cho chúng. Các tấm chống xâm nhập ở cả hai bên của ô sinh tồn được mở rộng lên trên mép buồng lái và dọc theo đầu tay đua để cải thiện sự an toàn của tay đua trong trường hợp có tác động phụ. Các khối trượt bằng titan ở mặt dưới của xe đua bắt buộc phải có trong mùa giải 2015 dẫn đến xe đua tạo ra tia lửa điện trở lại khi gầm xe chạm vào đường đua.
Thay đổi quy định thể thao.
Một số quy tắc liên quan đến án phạt đã được thay đổi cho mùa giải 2015. Trong mùa giải 2015, các án phạt không còn được áp dụng đối với việc thay thế đơn vị năng lượng vượt quá số lượng tối đa cho phép mỗi mùa. Ngoài ra, các án phạt tiếp tục được áp dụng cộng dồn cho việc thay thế các bộ phận riêng lẻ của bộ nguồn và được áp dụng với ảnh hưởng đến vị trí xuất phát của tay đua. Điều đó không thể áp dụng đầy đủ thì phần còn lại của hình phạt không còn nữa. Thay vào đó, án phạt được chuyển sang cuộc đua tiếp theo nhưng thay vào đó được áp dụng dưới hình thức phạt thời gian trong cuộc đua tương ứng cùng với tụt xuống vị trí cuối cùng. Điều này đã được điều chỉnh và có hiệu lực sau giải đua ô tô Công thức 1 Anh 2015 để khiến việc tụt xuống vị trí xuất phát cuối cùng trở thành hình phạt tối đa cho những thay đổi động cơ. Thêm vào đó, các án phạt thời gian phải được thi hành sẽ được loại bỏ trong cuộc đua.
Cũng như hình phạt năm giây hiện tại có thể được thực hiện trong lúc đổi lốp trong suốt cuộc đua, một án phạt mười giây mới đã được đưa vào và án phạt này cũng được thực hiện tương tự như án phạt năm giây. Nếu một chiếc xe đua rời khỏi chỗ đổi lốp một cách không an toàn, tay đua đó sẽ bị phạt mười giây theo kiểu "stop and go". Các án phạt khác cũng có thể được áp dụng nếu ban quản lý tin rằng tay đua biết rõ điều lệ này và vẫn cố tình vi phạm. Nếu bất kỳ nhân viên nào của đội hoặc thiết bị của đội vẫn còn trên làn xuất phát sau khi tín hiệu 15 giây được hiển thị trước khi bắt đầu vòng đua theo đội hình, thì tay đua có liên quan sẽ phải bắt đầu cuộc đua từ làn pit. Nếu tay đua liên quan không tuân theo điều này, họ sẽ bị phạt mười giây stop and go.
Các quy tắc liên quan đến vòng phân hạng đã được điều chỉnh cho mùa giải 2015. Quy trình của vòng phân hạng đã được làm rõ hơn để phục vụ cho số lượng khác nhau của số lượng xe đua xuất phát:
Thời gian xuất phát.
Các quy tắc liên quan đến thời gian bắt đầu của một số cuộc đua đã được điều chỉnh cho mùa giải 2015. Do vụ tai nạn của Jules Bianchi tại giải đua ô tô Công thức 1 Nhật Bản 2014 trong lúc trời bắt đầu tối nên các chặng đua Úc, Malaysia, Trung Quốc, Nhật Bản và Nga bắt đầu sớm hơn một giờ.
Trong mùa giải này, những thay đổi khác được đưa ra nhằm tăng cường sự an toàn trong các cuộc đua. Sau vụ tai nạn của Bianchi, xe an toàn ảo (VSC) đã được giới thiệu sau các cuộc thử nghiệm trong ba chặng đua cuối cùng của năm 2014. Xe an toàn ảo có thể được triển khai khi cờ vàng được vẫy kép trên bất kỳ đoạn nào của đường đua mà các tay đua đang cạnh tranh và các người quan sát đang gặp nguy hiểm nhưng xe an toàn ảo không đảm bảo nhiệm vụ của chiếc xe an toàn thực sự. Xe an toàn ảo sẽ buộc tay đua phải giảm tốc độ để phù hợp với tốc độ hiển thị trên màn hình trên vô lăng.
Ngoài ra, quy trình triển khai xe an toàn cũng được sửa đổi:
Thay đổi những quy định khác.
Kể từ giải đua ô tô Công thức 1 Bỉ trở đi, liên lạc vô tuyến từ kỹ sư đến tay đua trong phần mở màn của cuộc đua, chẳng hạn như cài đặt bản đồ mô-men xoắn được khuyến nghị để tăng tốc tối ưu, không còn được phép nữa. Hạn chế này được bổ sung vào các quy định cấm liên lạc qua đài được thực hiện vào cuối mùa giải trước. Thêm vào đó, tay đua cũng không còn được phép thay đổi thiết kế mũ bảo hiểm trong suốt mùa giải. Ngoài ra, quy tắc giới hạn thời gian cũng được điều chỉnh sao cho các cuộc đua kéo dài đúng hai tiếng và người dẫn đầu hoàn thành một vòng và một vòng đầy đủ bổ sung sẽ được thực hiện trước khi cuộc đua kết thúc.
Buổi thử nghiệm tiền mùa giải.
Để giảm chi phí, các buổi thử nghiệm trước mùa giải ở Bahrain sẽ không diễn ra và được thay thế bằng ba buổi thử nghiệm trước mùa giải riêng ở Châu Âu:
Diễn biến mùa giải.
Trong chặng đua đầu tiên của mùa giải ở Úc, chỉ có 15 tay đua xuất phát do năm tay đua còn lại rút lui hoặc không thể xuất phát. Điều tương tự đã xảy ra tại giải đua ô tô Công thức 1 Hoa Kỳ 2005 khi tất cả các xe sử dụng lốp Michelin đi vào làn pit và bỏ cuộc sau vòng khởi động và chỉ có sáu xe sử dụng lốp Bridgestone tham gia tranh tài cuộc đua. Chặng đua tương tự gần đây nhất là giải đua ô tô Công thức 1 San Marino 1982. Lewis Hamilton giành chiến thắng cuộc đua này trước Nico Rosberg và Sebastian Vettel. Đồng thời, Hamilton cũng đã lập được một hat trick sau khi giành chiến thắng, đứng ở vị trí pole và lập vòng đua nhanh nhất. Các tay đua ghi điểm còn lại trong cuộc đua này là Felipe Massa, Felipe Nasr, Daniel Ricciardo, Nico Hülkenberg, Marcus Ericsson, Carlos Sainz Jr. và Sergio Pérez. Sau cuộc đua này, ba tay đua tân binh Nasr, Sainz và Ericsson lần đầu tiên ghi điểm trong cuộc đua đầu tiên của họ. Button về đích ở vị trí thứ 11 và là người v cuối cùng với khoảng cách kém hai vòng đua. Tay đua tân binh Max Verstappen đã phải bỏ cuộc do gặp vấn đề về động cơ ở vòng đua thứ 34. Sau cuộc đua này, Hamilton đứng trước Rosberg và Vettel trong bảng xếp hạng các tay đua. Trong bảng xếp hạng các tay đua, Mercedes đứng trước Ferrari và Sauber với tổng cộng 43 điểm từ Hamilton và Rosberg.
Tại giải đua ô tô Công thức 1 Malaysia, chặng đua thứ hai của mùa giải, Lewis Hamilton đứng ở vị trí pole. Anh xuất phát tốt và bảo vệ được vị trí dẫn đầu trong khi Rosberg gây sức ép lên để tấn công Vettel nhưng không thể vượt qua. Ở vòng đua thứ tư, phanh của Marcus Ericsson bị hỏng khiến Ericsson lao vào bẫy sỏi. Do vậy, xe an toàn được triển khai để chiếc xe đó có thể bị thu hồi. Sau khi cuộc đua bắt đầu trở lại, Vettel dẫn trước Nico Hülkenberg, Romain Grosjean, Carlos Sainz Jr., Sergio Pérez, Hamilton, Daniel Ricciardo, Felipe Massa, Nico Rosberg và Max Verstappen. Ở vòng đua thứ 18, Vettel đổi lốp lần đầu tiên và tụt xuống thứ ba sau hai tay đua Mercedes. Tuy nhiên, tốc độ của Vettel càng ngày càng nhanh hơn so với các tay đua Mercedes và sau đó, anh vượt qua Rosberg. Trong vài vòng đua tiếp theo, Hülkenberg và Daniil Kvyat va chạm ở góc cua thứ hai và Hülkenberg nhận một án phạt mười giây vì đã gây ra vụ va chạm này. Mặc dù liên tục thay lốp mới trong các vòng đua sau đó, cả hai tay đua Mercedes không thể về đích trước Vettel mặc dù lập thời gian nhanh hơn Vettel. Sau khi cuộc đua kết thúc, Vettel giành chiến thắng trong cuộc đua khoảng 9 giây trước Hamilton và Rosberg. Các tay đua còn lại ghi điểm trong cuộc đua này là Kimi Räikkönen, Valtteri Bottas, Felipe Massa, Max Verstappen, Carlos Sainz Jr., Daniil Kvyat và Daniel Ricciardo. Đó là chiến thắng đầu tiên của Vettel cho Ferrari và là chiến thắng đầu tiên của Ferrari kể từ giải đua ô tô Công thức 1 Tây Ban Nha 2013. Đồng thời, đó cũng là chiến thắng đầu tiên của anh kể từ năm 2013. Ngoài ra, Max Verstappen cũng trở thành tay đua trẻ nhất ghi được điểm trong lịch sử Công thức 1 sau khi về đích ở vị trí thứ bảy và phá được kỷ lục của Kvyat tại giải đua ô tô Công thức 1 Úc 2014. Hamilton tiếp tục dẫn đầu bảng xếp hạng các tay đua trong khi Vettel vượt qua Rosberg để giành vị trí thứ hai. Trong bảng xếp hạng các đội đua, Mercedes dẫn trước Ferrari trong khi Williams giành vị trí thứ ba từ tay Sauber.
Sau khi giải đua ô tô Công thức 1 Trung Quốc bắt đầu, Lewis Hamilton dẫn trước Nico Rosberg và Sebastian Vettel. Tiếp theo đó, Kimi Räikkönen vượt qua cả hai tay đua của Williams ở vòng đua đầu tiên và đứng ở vị trí thứ tư. Ở vòng đua thứ mười, Nico Hülkenberg là tay đua đầu tiên phải bỏ cuộc trong cuộc đua này do hộp số hỏng. Sáu vòng đua sau đó, Daniil Kvyat phải bỏ cuộc do động cơ hỏng. Trong khi các tay đua dẫn đầu xích lại gần nhau hơn, Rosberg liên tục phàn nàn nhiều lần qua đài phát thanh rằng Hamilton đang đua quá chậm và yêu cầu Hamilton phải giữ khoảng cách để lốp xe của Rosberg không bị xuống cấp quá mạnh. Ở vòng đua thứ 48, Jenson Button và Pastor Maldonado va chạm ở cuối đường thẳng xuất phát khiến mũi xe của Button bị hư hại, thế nhưng, Button vẫn có thể tiếp tục cuộc đua. Maldonado cũng có thể tiếp tục đua tiếp nhưng phải bỏ cuộc hai vòng đua sau đó do phanh trục sau có vấn đề. Vì gây ra vụ va chạm này, Button bị phạt năm giây và nhận hai điểm phạt. Trong vòng sáu vòng đua tiếp theo, Max Verstappen phải dừng xe giữa đường thẳng xuất phát do lỗi kỹ thuật. Trong vòng hai vòng đua tiếp theo, Hamilton vượt qua vạch vôi để giành chiến thắng lần thứ hai trong mùa giải, với Rosberg theo sau anh ấy ở vị trí thứ 2 và Vettel ở vị trí thứ 3. Đây cũng là lần thứ ba liên tiếp khi cả ba tay đua giống nhau cùng lên bục vinh quang. Sau cuộc đua, Hamilton cũng thiết lập một hat-trick sau khi lập vòng đua nhanh nhất. Kimi Räikkönen, Felipe Massa, Valtteri Bottas, Romain Grosjean, Felipe Nasr, Daniel Ricciardo và Marcus Ericsson là các tay đua ghi điểm còn lại trong chặng đua này. Ngoài ra, Grosjean có thể ghi điểm đầu tiên cho Lotus trong mùa giải này sau khi về đích ở vị trí thứ 7. Trong bảng xếp hạng các tay đua, Hamilton kéo dài vị trí dẫn đầu của mình trước Vettel và Rosberg. Trong bảng xếp hạng các đội đua, Mercedes tiếp tục dẫn trước Ferrari và Williams.
Hệ thống ghi điểm.
Điểm được trao cho các tay đua về đích ở 10 vị trí đầu tiên.
Bảng xếp hạng các tay đua.
Bảng xếp hạng các đội đua.
Chú thích mở rộng cho các bảng trên: |
Nước Nga dưới thời Vladimir Putin
Nước Nga dưới thời của Vladimir Putin chỉ về giai đoạn của đất nước Nga trong những năm tháng nắm quyền của Vladimir Putin từ năm 1999 đến nay, cả trên cương vị Tổng thống Nga và Thủ tướng Nga. Kể từ năm 1999, Vladimir Putin đã liên tục giữ chức vụ Tổng thống (Quyền Tổng thống từ năm 1999 đến 2000; 2000–2004, 2004–2008, 2012–2018 và 2018 đến nay) hoặc Thủ tướng Nga (ba tháng năm 1999, nhiệm kỳ trọn vẹn từ năm 2008–2012). Tùy quan điểm, lập trường, tình cảm mà có những đánh giá khác nhau về nước Nga ở giai đoạn Putin nắm quyền. Nhìn chung, dưới thời Tổng thống Putin, nền kinh tế Nga đã có những bước chuyển biến tích cực, đưa nước Nga thoát khỏi thảm họa giải thể và dần khôi phục lại vị thế cường quốc. Nền kinh tế Nga và mức sống tăng trưởng nhanh chóng trong thời kỳ đầu của chế độ Putin, chủ yếu được thúc đẩy từ sự bùng nổ trong ngành công nghiệp dầu mỏ.. Tuy nhiên, giá dầu thấp hơn và các biện pháp trừng phạt đối với Sự sáp nhập Crimea của Nga đã dẫn đến suy thoái và đình trệ vào năm 2015 kéo dài cho đến ngày nay. Các quyền tự do chính trị đã bị hạn chế, dẫn đến sự lên án rầm rộ từ các nhóm nhân quyền cũng như việc Putin được miêu tả là một nhà độc tài.
Trong nhiệm kỳ tổng thống của mình, ông là thành viên của đảng Thống nhất và đảng Nước Nga thống nhất. Ông ta cũng liên kết với Mặt trận Nhân dân, một nhóm những người ủng hộ mà Putin đã tổ chức vào năm 2011 để giúp cải thiện nhận thức của công chúng về Nước Nga Thống nhất. Tư tưởng chính trị, ưu tiên và chính sách của ông đôi khi được gọi là Chủ nghĩa Putin (Putinism). Putin đã nhận được tỷ lệ ủng hộ cao trong nước trong suốt phần lớn nhiệm kỳ tổng thống của mình, ngoại trừ giai đoạn 2011–2013, điều này có thể là do Các cuộc biểu tình của Nga 2011–2013. Trong những năm cầm quyền đầu tiên, ông đã vô hiệu hóa quyền lực của các nhà tài phiệt Nga, những người đã tích lũy được khối tài sản khổng lồ sau khi Liên Xô tan rã và tìm mọi cách dùng tiền thao túng chính trường. Năm 2003, Nga bắt nhà tài phiệt Mikhail Khodorkovsky, ông chủ tập đoàn dầu khí Yukos với khối tài sản 8 tỷ USD, với cáo buộc lừa đảo, trốn thuế, biển thủ và rửa tiền. Sau khi Khodorkovsky lĩnh án 9 năm tù năm 2005, tập đoàn Yukos sụp đổ, việc hạ bệ Khodorkovsky đánh dấu thắng lợi của Siloviki (nhóm các quan chức hàng đầu thuộc cơ quan an ninh, cảnh sát, quân đội Nga) trước giới tài phiệt lũng đoạn kinh tế Nga từ thời Yeltsin. Thắng lợi này giúp Putin giành lợi thế đáng kể về chính trị và kinh tế trước các đối thủ, giúp ông lấy lại quyền kiểm soát của nhà nước đối với các lĩnh vực quan trọng của nền kinh tế và hệ thống truyền hình.
Năm 2013, nước Nga dưới thời Tổng thống Vladimir Putin đã ra bộ luật cấm mọi hình thức tuyên truyền về đồng tính luyến ái và hôn nhân đồng tính. Bộ luật cấm những sự kiện cổ vũ cho người đồng tính, quy định việc cung cấp những thông tin "tuyên truyền việc về đồng tính nữ, lưỡng tính và chuyển giới" cho trẻ vị thành niên là phạm pháp, đồng thời các sự kiện cổ vũ cho quan hệ đồng tính cũng bị cấm. Đây là một nỗ lực nhằm tuyên dương những giá trị truyền thống của nước Nga và chống lại trào lưu cổ vũ đồng tính luyến ái, đòi hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính đến từ các nước phương Tây, mà Chính phủ Nga tin rằng đang làm băng hoại giới trẻ và phá hủy nền tảng luân lý gia đình của nước Nga, khiến nước Nga suy yếu. Bộ luật cấm tuyên truyền đồng tính đã được Duma Quốc gia Nga (Hạ viện Nga) thông qua với số phiếu tuyệt đối 436 thuận - 0 phiếu chống, và 88% người dân Nga được phỏng vấn đã bày tỏ ủng hộ đối với lệnh cấm. Bên cạnh đó, từ năm 2015, Chính quyền thành phố Moskva và quốc hội Nga đã đề ra Ngày tình yêu gia đình để tập hợp các chiến dịch tuyên truyền bảo vệ giá trị gia đình truyền thống, ngăn chặn sự truyền bá của các nhóm hoạt động đồng tính, các tổ chức phi chính phủ đòi hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính.
Vào thời điểm đầu tiên khi ông Putin tiếp quản một đất nước đầy thương tích khác xa với thời thịnh vượng của nhà nước Xô viết khi nền kinh tế bị sụp đổ, GDP giảm liên tục trong mười năm và tình hình chính trị rối loạn, đất nước đối mặt với sự chia rẽ, các địa phương đòi quyền độc lập, các ông trùm tài chính can thiệp vào chính trị để quyết định việc bầu cử các thành viên trong chính phủ. Chỉ trong một năm GDP phục hồi và bắt đầu tăng, cuộc nổi loạn Chechen được bình định, một quốc gia thống nhất, vững vàng và an toàn được duy trì, những ông trùm xã hội đen, những ông trùm tài chính có thế lực đều bị nghiêm trị. Trong nhiệm kỳ thứ nhất và thứ hai của ông Putin nhà nước đã giành lại quyền kiểm soát đòn bẩy kinh tế, giữ vững trật tự và khôi phục cơ cấu quyền lực nhà nước. Song song với những thành tựu trên, chính phủ đã khởi xướng cải cách, bao gồm cải cách quân đội, phục hồi công nghiệp, chống tham nhũng và chỉnh đốn việc lãnh đạo ở các địa phương. Ngoài ra, sức mạnh quân sự của nước Nga đã minh chứng cho sự tăng trưởng của đất nước Dưới thời ông Putin, Nga đã khôi phục vị thế địa chính trị ở một số khu vực trên thế giới. Vai trò và vị thế của nước Nga đang ngày càng được nâng cao qua nhiều sự kiện quốc tế, từ giải quyết xung đột tại các điểm nóng thế giới đến việc tổ chức thành công World Cup 2018.
Thành tựu lớn nhất và quan trọng nhất của nước Nga trong những năm cầm quyền của Tổng thống Putin là bảo vệ vững chắc chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ quốc gia, ngăn chặn thảm họa tan rã của nước Nga trước các hành động phá hoại có hệ thống và ngày càng quyết liệt của phương Tây gồm Mỹ và đồng minh. Theo các tài liệu đã được giải mật, nhiệm vụ của giai đoạn cuối trong chiến lược “diễn biến hòa bình” của Mỹ được thể hiện trong Dự án Harvard và Dự án Houston là không chỉ làm sụp đổ Liên Xô mà còn chia nhỏ nước Nga. Theo đó, sẽ đưa khu vực Siberi của Nga về thuộc quyền kiểm soát của Mỹ; khu vực Tây Bắc nước Nga sẽ thuộc về quyền kiểm soát của Đức; khu vực của Nga dọc theo sông Volga sẽ thuộc quyền kiểm soát của Thổ Nhĩ Kỳ; khu vực Viễn Đông của Nga sẽ thuộc quyền kiểm soát của Nhật Bản. Như vậy, trên thực tế, nước Nga sẽ bị xóa sổ trên bản đồ thế giới. Sau 20 năm cầm quyền của Putin, nước Nga không chỉ giữ được toàn vẹn lãnh thổ mà còn phát triển bền vững và trở thành cường quốc mới. Tổng thống Putin đã đưa ra nhiều biện pháp khẩn cấp nhằm tái lập, làm trong sạch và tăng cường quyền lực quản lý của Điện Kremlin đối với đời sống chính trị của Nga và ông gọi đó là xây dựng “nền dân chủ có chủ quyền”.
Về kinh tế, trước khi Tổng thống Vladimir Putin nhậm chức, tổng sản phẩm quốc nội (GDP) bình quân trên đầu người của Nga đạt mức 9.889 theo Ngang giá Sức mua (PPP). Con số này đã tăng lên gấp 3 lần vào năm 2017, ở mức 27.900 USD. Khi Tổng thống Putin đắc cử năm 2000, Nga chỉ có 12 tỷ USD lượng dự trữ ngoại hối theo đó là một khoản nợ công gần như bằng với sản lượng kinh tế nước này ở mức 92,1%. Tình hình dần thay đổi sau 18 năm, hiện tại nợ công của Nga đã co lại ở mức 17,4% theo GDP và lượng dự trữ ngoại hội đã tăng lên 356 tỷ USD. Nợ công thấp và sự tăng trưởng dự trữ ngoại hối đã giúp Nga vượt qua cuộc khủng hoảng kinh tế năm 2008 và cuộc suy thoái giai đoạn 2014-2016 do giá dầu giảm và các lệnht trừng phạt của Châu Âu. Lượng dự trữ vàng của Nga đã tăng lên hơn 500% kể từ năm 2000. Ngân hàng Trung ương Nga (CBR) đã thêm 9,3 tấn vàng vào lượng dự trữ hồi tháng 12 năm 2017, giúp nâng lượng tổng dự trữ vàng hàng năm lên con số kỷ lục 1.838,211 tấn, tương đương 76 triệu USD. |
Chính sách đối ngoại của Vladimir Putin
Chính sách đối ngoại của Vladimir Putin liên quan đến các chính sách của tổng thống Vladimir Putin của Liên bang Nga đối với các quốc gia khác. Ông đã giữ chức vụ Tổng thống trước đó từ năm 2000 đến năm 2008, và tái nắm quyền vào năm 2012 và giữ chức Tổng thống kể từ đó. Chính sách đối ngoại của Nga dưới thời Putin có sự linh hoạt nhưng nhất quán về mục tiêu lợi ích và việc củng cố, gia tăng ảnh hưởng của nước Nga.
Quan hệ với phương Tây.
Trong khi tổng thống Putin bị một số nhân vật đồng nhiệm phương Tây chỉ trích là chuyên quyền, các mối quan hệ của ông với Cựu Tổng thống Hoa Kỳ George W. Bush, cựu Thủ tướng Đức Gerhard Schröder, Cựu Tổng thống Pháp Jacques Chirac, và cựu Thủ tướng Italy Silvio Berlusconi rõ ràng là thân thiện. Mối quan hệ của Putin với cựu Thủ tướng của Đức, bà Angela Merkel, được cho là "lạnh" và theo "kiểu thương mại" hơn so với quan hệ với Gerhard Schröder.. Putin đã làm nhiều người theo chủ nghĩa quốc gia Nga và cả bộ trưởng quốc phòng của ông bất ngờ, khi ngay sau Các vụ tấn công ngày 11 tháng 9 năm 2001 tại Hoa Kỳ, đồng ý thành lập các căn cứ quân sự liên minh tại Trung Á trước và trong khi diễn ra cuộc tấn công quân sự do Mỹ tiến hành vào Afghanistan. Những người theo chủ nghĩa quốc gia Nga phản đối bất kỳ sự hiện diện quân sự Hoa Kỳ nào tại lãnh thổ thuộc Liên Xô cũ, và đã hy vọng rằng Putin sẽ giữ người Mỹ bên ngoài các nước cộng hòa Trung Á, hay ít nhất buộc Washington phải đảm bảo rút quân ngay lập tức khi hoàn thành sứ mệnh. Mặt khác, Putin ủng hộ cuộc chiến tranh chống khủng bố của chính phủ Hoa Kỳ , và đã bày tỏ sự chia buồn sâu sắc tới các nạn nhân của vụ khủng bố kinh hoàng tại Mỹ.
Trong cuộc Khủng hoảng Iraq năm 2003, Putin phản đối hành động xâm lược Iraq của Washington khi chưa có một nghị quyết của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc cho phép rõ ràng một sự sử dụng quân sự như vậy. Sau cuộc chiến này được chính thức tuyên bố kết thúc, Tổng thống Hoa Kỳ George W. Bush đã yêu cầu Liên hiệp quốc dỡ bỏ lệnh cấm vận Iraq. Putin ủng hộ thực hiện việc này theo đúng trình tự, cho rằng phái bộ Liên hiệp quốc đầu tiên phải có cơ hội hoàn thành công việc tìm kiếm vũ khí hủy diệt hàng loạt tại Iraq. Trong thời gian nhiệm kỳ của mình, Putin đã tìm cách tăng cường quan hệ với các nước thành viên khác thuộc Cộng đồng các quốc gia độc lập. Vùng "đệm" với ảnh hưởng truyền thống của Nga một lần nữa lại trở thành chính sách đối ngoại ưu tiên thời Putin, khi EU và NATO đã mở rộng ảnh hưởng ra đa phần các quốc gia vùng Trung Âu và gần đây là cả các nước Baltic. Trong khi khôn khéo chấp nhận sự mở rộng của NATO tới các nước Baltic, Putin tìm cách tăng cường ảnh hưởng của Nga tại Belarus và Ukraina.
Năm 2008, Putin đem quân can thiệp vào cuộc nội chiến tại Gruzia, ủng hộ hai tỉnh Nam Ossetia và Abkhazia ly khai khỏi quốc gia này. Hành động can thiệp quân sự này của Nga bị cộng đồng quốc tế, nhất là các nước Phương Tây phản đối quyết liệt. Vào ngày 26 tháng 8 năm 2008, trong khoảng thời gian đình chiến, Nga đã chính thức công nhận nền độc lập của Nam Ossetia và Abkhazia. Gruzia bác bỏ hoàn toàn động thái này để bảo toàn sự toàn vẹn lãnh thổ của họ; một số quốc gia phương Tây như Hoa Kỳ và Đức cũng phản đối quyết định này và cho rằng nó vi phạm luật pháp quốc tế. Toàn bộ 7 nước thuộc khối G7 cũng lên án Nga đang xâm phạm quyền toàn vẹn lãnh thổ của Gruzia khi công nhận nền độc lập tại hai tỉnh ly khai Nam Ossetia và Abkhazia của Gruzia.. 189 trên tổng số 193 quốc gia thành viên của Liên Hợp Quốc (ngoại trừ Nga, Venezuela, Nicaragua, và Nauru) cũng không công nhận nền độc lập của Nam Ossetia mà vẫn tiếp tục xem lãnh thổ này là một bộ phận lãnh thổ không thể tách rời của Gruzia .
Tính đến cuối năm 2013, Mối quan hệ Nga–Hoa Kỳ đã ở mức thấp. Hoa Kỳ đã hủy bỏ một hội nghị thượng đỉnh lần đầu tiên kể từ năm 1960, sau khi Putin cho Edward Snowden tị nạn. Washington coi Nga là kẻ cản trở liên quan đến Syria, Iran, Cuba và Venezuela. Đổi lại, những quốc gia đó tìm đến Nga để được hỗ trợ chống lại Hoa Kỳ. Một số quốc gia Tây Âu mua khí đốt của Nga, nhưng lo ngại về sự can thiệp vào công việc của Đông Âu. Sự mở rộng của NATO và EU sang Đông Âu mâu thuẫn nhiều với lợi ích của Nga, điều này đã thúc đẩy họ trở nên hung hăng hơn nhằm cố gắng gây ảnh hưởng và "Nga hóa" như Chiến tranh Nga-Ukraine, Chiến tranh Gruzia-Nga, và Quan hệ Kazakhstan–Nga. Trong cuộc Bầu cử tổng thống Ukraine, 2004, Putin đã tới thăm Ukraine hai lần trước đó để bày tỏ sự ủng hộ Thủ tướng Ukraine Viktor Yanukovych và đã chúc mừng ông trong cái gọi là chiến thắng trước khi các kết quả bầu cử chính thức được ông bố. Sự ủng hộ trực tiếp của Putin với ứng cử viên thân Nga Yanukovych đã bị chỉ trích rộng rãi và bị coi là sự can thiệp trái phép vào các công việc nước Ukraine hậu Xô viết.
Đến năm 2014, nước Nga can thiệp vào cuộc khủng hoảng tại Ukraine thông qua việc hỗ trợ quân ly khai ở các tỉnh miền Đông, sáp nhập vùng Crimea của Ukraine vào lãnh thổ Liên bang Nga sau cuộc trưng cầu dân ý của người dân địa phương bất chấp sự phản đối của các nước phương Tây. Năm 2015, quân đội Nga được cử sang Syria hỗ trợ quân đội chính phủ nước này trong cuộc Nội chiến Syria. Đây là hành động đánh dấu việc Nga đã quay trở lại trong cuộc đua giành quyền ảnh hưởng tại khu vực Trung Đông. Vào năm 2014, với quyết định của NATO đình chỉ hợp tác thực tế với Nga và quyết định của tất cả các nước lớn phương Tây áp đặt một loạt Các biện pháp trừng phạt quốc tế trong cuộc khủng hoảng Ukraine chống lại Nga, để đáp lại Sự can thiệp quân sự của Nga vào Ukraine, mối quan hệ của Nga với phương Tây được mô tả là có tính chất thù địch, hoặc sự ra đời của Chiến tranh Lạnh lần thứ hai.
Theo báo Pravda của Nga, Quỹ Dân chủ Mỹ (NED - National Endowment for Democracy) có mặt trên khắp đất nước Nga, thâm nhập vào diễn biến chính trị ở Nga hiện nay, giúp đỡ "trung tâm tin tức quốc tế" đặt tại Moskva để hơn 80 tổ chức phi chính phủ xuyên quốc gia có thể tận dụng "trung tâm tin tức" này để tổ chức họp báo về các vấn đề. Tổ chức này cũng tài trợ cho nhiều tổ chức thanh niên và các buổi thảo luận dưới nhiều hình thức khác nhau với mục đích "bồi dưỡng thế hệ lãnh đạo mới cho đất nước Nga". Chỉ trong năm 2010, NED tiêu tốn 278.300 USD để tài trợ cho hàng chục chương trình như thế này trên khắp đất nước Nga. Theo học giả người Mỹ Frederick William Engdahl thì ""Washington không muốn Moscow xuất hiện kẻ mạnh. Sự trở lại của Putin sẽ trở thành chướng ngại lớn nhất của Mỹ và châu Â, nước Nga có dân chủ thật sự hay không không quan trọng. Quan trọng nhất là phải lật đổ chướng ngại vật lớn nhất ngăn cản kế hoạch của Mỹ - Putin".
Năm 2006, Chính phủ Nga đã quyết định cấm hoạt động tổ chức Giám sát nhân quyền, Ân xá quốc tế, Viện Cộng hòa quốc tế... cùng hơn 90 tổ chức phi chính phủ (NGO). Một trong những nguyên nhân chính là sự can thiệp vào nội bộ Nga của các tổ chức NGO này. Tuy gọi là "phi chính phủ" nhưng các tổ chức thuộc dạng này ngày càng liên hệ chặt chẽ với chính phủ nhiều nước, thậm chí hiện diện trong các chiến dịch tranh cử tại Nga chứ không đơn thuần hoạt động nhân đạo. Tờ The Economist đã đưa ra câu hỏi rằng liệu có phải vài NGO là bù nhìn của (một số) chính phủ đối thủ của Nga. Một trong những nguyên nhân chính của hiện tượng bùng nổ NGO trong vài năm gần đây là do sự tài trợ từ các chính phủ phương Tây nhằm can thiệp vào nội bộ nước Nga
Trả lời phỏng vấn CNN, Putin nói rằng ông chống lại các giá trị văn hóa ngoại lai du nhập từ phương Tây, bởi nó sẽ gây băng hoại văn hóa truyền thống Nga, làm nước Nga suy đồi. Ông nói: :"Tôi muốn nhắc lại đôi điều mà tôi đã phát biểu trong Diễn văn đọc tại Quốc hội Liên bang: Vâng, đây là một cách tiếp cận bảo thủ, nhưng tôi muốn nhắc bạn về những phát ngôn của nhà triết học Nga Berdyaev rằng: chủ nghĩa bảo thủ không cản trở sự chuyển động về phía trước và tiến lên trên mà nó giúp ngăn chặn sự chuyển động thụt lùi và đi xuống. Theo tôi, đó là một công thức rất tốt, và nó là công thức mà tôi đề xuất. Chẳng có gì bất thường với chúng tôi ở đây. Nga là đất nước có một nền văn hóa cổ đại rất sâu sắc, và nếu chúng tôi muốn trở nên mạnh mẽ và phát triển một cách tự tin, chúng tôi phải dựa vào nền văn hóa và những truyền thống này, chứ không chỉ tập trung vào tương lai."". Hiến pháp năm 2020 do Putin chủ trì sửa đổi cũng bổ sung điều khoản "bảo vệ sự thật lịch sử", cấm "xem thường những người anh hùng đã bảo vệ Tổ quốc", quy định này nhằm chống việc xét lại lịch sử, phủ nhận vai trò của Liên Xô trong thắng chủ nghĩa phát xít ở Thế chiến II.
Các nước ở châu Á.
Ngoài các nước láng giềng của Nga trong quan hệ đối ngoại là Ấn Độ, từng là đồng minh thân cận của Nga và Liên Xô, hiện đang hướng về phía Hoa Kỳ với các mối quan hệ thương mại và hạt nhân mạnh mẽ hơn. Nhật Bản và Nga vẫn còn bất đồng về quyền sở hữu Quần đảo Kuril; tranh chấp này đã cản trở nhiều sự hợp tác trong nhiều thập kỷ, bắt nguồn từ việc Liên Xô sáp nhập vào cuối Chiến tranh thế giới thứ hai
Trung Quốc gần đây đã chuyển sang trở thành một đồng minh thân cận của Nga mặc dù nước này đã bất hòa với Liên Xô cũ. Putin tuyên bố đứng về phía Trung Quốc và ủng hộ lập trường của chính phủ Trung Quốc trong vấn đề tranh chấp chủ quyền tại Biển Đông với các quốc gia khác trong khu vực (bao gồm cả Việt Nam) , theo một chuyên gia, tuyên bố của Tổng thống Putin không có nghĩa một sự thay đổi trong quan điểm của Nga về vấn đề tranh cãi lãnh thổ trên Biển Đông, về tranh chấp lãnh thổ trên Biển Đông, Nga luôn nhất quán với quan điểm không quốc tế hóa tranh chấp, cũng như sẽ không tham gia vào các tranh chấp quốc tế như vậy.
Về vấn đề Triều Tiên, Tổng thống Putin khẳng định Nga không công nhận quy chế cường quốc hạt nhân của nước này. Tuy nhiên, theo ông, chính phương Tây đã kích động Bình Nhưỡng phá bỏ các thỏa thuận về vũ khí. Và sau khi nhìn thấy những bài học quá khứ với Lybya và Iraq, Triều Tiên không còn lối thoát nào khác là phải tự vệ. Putin cũng tái khẳng định lập trường của Nga ủng hộ một Iraq thống nhất. Tuy nhiên, ông cho biết Chính phủ Nga sẽ tiếp tục ủng hộ các hoạt động của Rosneft - công ty dầu mỏ lớn nhất của nước này đang hoạt động ở khu tự trị người Kurd (Cuốc) ở Iraq vì lợi ích của chính nước này, khu tự trị cũng như kinh tế Nga.
Ngày 05 tháng 09 năm 2022, tổng thống Nga Vladimir Putin đã thông qua học thuyết đối ngoại mới dựa trên khái niệm Thế giới Nga. Theo đó, Matxcơva tăng cường quan hệ hợp tác với các quốc gia văn hóa Slave, Trung Quốc và Ấn Độ và xa hơn nữa là thắt chặt quan hệ với Trung Đông, châu Mỹ Latinh và châu Phi. Học thuyết đối ngoại mới, còn được gọi là Chính sách nhân đạo cho rằng nước Nga phải bảo vệ, gìn giữ và thúc đẩy các giá trị truyền thống và hệ tư tưởng của thế giới Nga. Dù được trình bày như là một chiến lược của quyền lực mềm, nhưng học thuyết mới này đề cập đến nhiều ý tưởng liên quan đến chính trị và tôn giáo Nga. Một số nhân vật chủ trương đường lối cứng rắn đã sử dụng những ý tưởng này để biện minh cho hành động Nga xâm chiếm một số vùng lãnh thổ của Ukraina và sự hậu thuẫn của Nga đối với hai vùng ly khai thân Nga ở phía đông Ukraina.
"Thế giới Nga" là khái niệm chỉ sự thống nhất của những người nói tiếng Nga hoặc gắn liền với văn hóa Nga. Khái niệm này cho thấy quan điểm ủng hộ Moskva can thiệp ở nước ngoài để hỗ trợ những người nói tiếng Nga, cho rằng Nga phải bảo vệ và thúc đẩy các truyền thống và lý tưởng của Thế giới Nga. Nga cung cấp sự giúp đỡ đối với các đồng bào sống ở nước ngoài trong việc thực hiện các quyền của họ, bảo đảm lợi ích của họ cũng như bảo tồn bản sắc văn hoá Nga. Theo chính sách đối ngoại mới, mối quan hệ giữa Nga với các kiều bào cho phép nước này "củng cố hình ảnh đất nước trên trường quốc tế như một quốc gia dân chủ đang nỗ lực xây dựng một thế giới đa cực". Nga tiếp tục coi không gian của Liên Xô trước đây, từ Baltic đến Trung Á, là phạm vi ảnh hưởng hợp pháp của Nga. Tổng thống Putin cũng thông qua học thuyết hải quân mới, nêu bật tham vọng của Nga trong việc phát triển một tuyến đường biển "an toàn và cạnh tranh" từ châu Âu đến châu Á, được gọi là Con đường Đông Bắc. Tài liệu coi Mỹ, NATO là "mối đe dọa chính" của Moskva.
Học thuyết mới có nội dung Liên bang Nga ủng hộ những đồng bào định cư ở nước ngoài trong việc công nhận quyền của họ, bảo vệ các lợi ích của họ và để duy trì bản sắc văn hóa Nga của họ. Chính sách đối ngoại cũng nêu rằng các mối liên hệ giữa nước Nga và đồng bào của mình định cư ở nước ngoài sẽ cho phép Matxcơva củng cố hình ảnh quốc gia dân chủ nỗ lực tạo lập một thế giới đa cực trên trường quốc tế. Học thuyết mới về đối ngoại khẳng định Nga phải tăng cường các mối quan hệ hợp tác với các nước văn hóa Slave, Trung Quốc và Ấn Độ, cũng như là phải thắt chặt các mối liên hệ với Trung Đông, châu Mỹ Latinh và châu Phi. Và nhất là Matxcơva cũng phải phát triển các mối quan hệ với các vùng ly khai Abkhasia và Nam Ossetia tách ra từ Gruzia, các nước cộng hòa ly khai tự phong Louhansk và Donetsk ở phía Đông Ukraina. |
Chính sách đối nội của Vladimir Putin
Chính sách đối nội của Vladimir Putin là những quan điểm, hành động liên quan đến các chính sách đối nội của Vladimir Putin trong nhiệm kỳ của ông với tư cách là Tổng thống Nga, cũng như những ảnh hưởng của Chủ nghĩa Putin và chương trình lập pháp của Putin trong nước Nga. Trước đây ông từng là Tổng thống từ năm 2000 đến 2008, và đã giữ vị trí này từ năm 2012. Các chính sách đối nội của Putin, đặc biệt là trong giai đoạn đầu trong nhiệm kỳ tổng thống đầu tiên của ông, nhằm mục đích tạo ra sự tập quyền chặt chẽ. Vào ngày 13 tháng 5 năm 2000, ông ban hành sắc lệnh phân chia 89 đối tượng liên bang của Nga thành 7 các quận liên bang do các đại diện do chính ông chỉ định giám sát để tạo điều kiện thuận lợi cho việc quản lý liên bang. Putin cũng theo đuổi chính sách mở rộng các chủ thể liên bang đó là giảm số lượng từ 89 chủ thể năm 2000 xuống còn 83 chủ thể hiện nay sau khi các khu tự trị của Nga được hợp nhất với các chủ thể mẹ.
Theo Stephen White, nước Nga dưới thời Tổng thống Putin đã nói rõ rằng họ không có ý định thiết lập một "phiên bản thứ hai" của hệ thống chính trị Mỹ hay Anh, mà là một hệ thống gần gũi hơn với truyền thống và hoàn cảnh của Nga. Chính quyền của Putin thường được mô tả là một chế độ "dân chủ có chủ quyền". Thuật ngữ này lần đầu tiên được đề xuất từ Vladislav Surkov vào tháng 2 năm 2006, thuật ngữ này nhanh chóng trở nên phổ biến ở Nga và được cho là đã thống nhất các giới tinh hoa chính trị khác nhau xoay quanh nó. Theo những người ủng hộ nó, các hành động và chính sách của chính phủ trên hết phải nhận được sự ủng hộ phổ biến trong chính nước Nga và không được quyết định từ các thế lực bên ngoài đất nước. Thành tích ấn tượng nhất của Putin trong nhiệm kỳ tổng thống thứ nhất là ngay khi vừa lên cầm quyền ông đã vực dậy nền kinh tế Nga từ chỗ suy thoái nhiều năm liền chuyển sang tăng trưởng. Nước Nga bắt đầu hồi sinh dưới sự lãnh đạo của Putin.
Củng cố quyền lực.
Khi bộ máy chính phủ mới của Putin hình thành sau cuộc bầu cử tổng thống năm 2000, các bộ mặt nhiều ảnh hưởng cũ thời Yeltsin gồm cả Lãnh đạo Nhân sự Aleksandr Staliyevich Voloshin và Thủ tướng Mikhail Mikhailovitch Kasyanov vẫn giữ được nhiều quyền kiểm soát đối với các chính sách và sự chỉ đạo của chính phủ mới. Mặt khác, Putin cũng được hậu thuẫn bởi một nhóm các nhà cải cách kinh tế từ quê hương Sankt-Peterburg của ông, và có thể tin cậy cũng như có được ủng hộ từ cái gọi là "siloviki". (Nhóm này được gọi là những thành viên vẫn giữ nhiều quyền lực bên trong các cơ quan an ninh Nga, họ tự coi mình là những người bảo vệ quyền lợi quốc gia khỏi các chính trị gia và các quan chức tham lam, và thường được cung cấp đầy đủ thông tin về mọi mặt đời sống kinh tế, chính trị Nga.) Sự đấu tranh – và hợp tác – giữa nhiều nhóm đó là đặc trưng lớn nhất của nhiệm kỳ thứ nhất của Tổng thống Putin. Ngày 24 tháng 2 năm 2004, chưa tới một tháng trước cuộc bầu cử, Putin đã cách chức Thủ tướng Kasyanov và toàn bộ chính phủ Nga và chỉ định Viktor Borisovich Khristenko làm quyền thủ tướng. Ngày 1 tháng 3, ông chỉ định Mikhail Yefimovich Fradkov vào vị trí này.
Ngay khi trúng cử, Putin đã đưa ra nhiều biện pháp nhằm tái lập quyền lực tuyệt đối của Kremlin đối với đời sống chính trị Nga. Thời Yeltsin, 89 vùng lãnh thổ chính trị cấp dưới liên bang ở nước Nga (các nước cộng hoà, vùng, krai, Moskva và Sankt-Peterburg) đều được trao những quyền tự trị rất lớn. Trong khi hành động cải cách triệt để này có mục tiêu nhằm giúp cho các thủ đoạn chính trị của Yeltsin trong giai đoạn đầu thập niên 1990, nó cũng dẫn tới tình trạng phá vỡ các quy tắc liên bang và góp phần làm lớn mạnh các phong trào li khai, nổi tiếng nhất như tại Chechnya. Vì thế, một trong những đạo luật đầu tiên của Putin, nhằm tái lập lại cái mà ông gọi là "quyền lực theo chiều dọc" – nghĩa là quay trở lại với hệ thống liên bang từ trên xuống theo truyền thống. Trong hành động đầu tiên, Putin thông báo chỉ định bảy vị "đại diện toàn quyền" của tổng thống. Trong khi được coi là hành động thức hai nhằm phá vỡ kiểu nhà nước liên bang thời Yeltsin, vì nhiều lý do hệ thống đại diện toàn quyền đã mang lại một số thành công.
Những tháng đầu tiên trong nhiệm kỳ tổng thống thứ nhất của Putin được đánh dấu bằng sự dàn xếp quan hệ với các nhóm tài chính-công nghiệp lớn, mà các nguồn tài chính cũng như các đế chế truyền thông của họ từng là những vũ khí quan trọng trong cuộc chiến tranh chính trị xảy ra trong nước những năm trước đó. Các thành viên chủ chốt trong bộ máy cũ của Yeltsin – thường được gọi thông tục là "Gia đình" – do ông trùm tài phiệt Vladimir Aleksandrovich Gusinsky, người từng ủng hộ bộ đôi Primakov/Luzhkov cầm đầu. Trong vòng một năm từ khi Putin lên nắm quyền, Gusinsky từ lúc là một kẻ có ảnh hưởng trở thành người bị giam vào tù. Những lời chỉ trích trong nước và quốc tế buộc tội Putin đã đạo diễn các phiên tòa xử các nhân vật đầu sỏ chính trị như Boris Abramovich Berezovsky, Vladimir Aleksandrovich Gusinsky, và sau này là Mikhail Borisovich Khodorkovsky như một phần trong nỗ lực của Kremlin nhằm kiểm soát toàn bộ phương tiện truyền thông Nga và các lĩnh vực quan trọng trong nền kinh tế Nga. Về phần mình, chính quyền của Putin đã đưa ra lập luận rằng những hành động của họ chống lại các nhân vật đầu sỏ trên dựa trên tinh thần pháp luật và nhằm kìm chế cũng như hủy bỏ những vấn đề xung đột nghiêm trọng trong nền kinh tế Nga sau nhiều năm có được đặc quyền đặc lợi.
Kế thừa quá khứ.
Putin không ủng hộ việc xóa bỏ quá khứ Liên bang Xô viết ra khỏi lịch sử nước Nga — vốn là chính sách trước kia của Yeltsin nhằm mục đích chính là đối phó với các đối thủ của Đảng Cộng sản Nga. Ông đã miêu tả niềm tin của mình rằng Liên Xô trước kia là một phần quan trọng trong lịch sử Nga và những di sản của Liên Xô có một ảnh hưởng lớn trên việc hình thành xã hội Nga hiện đại. Vì thế, Putin đã đưa một số biểu tượng thời Xô viết đã quay trở lại nước Nga, như lá cờ đỏ của Hồng quân, tiêu ngữ "Ngôi sao Xô Viết", và Quốc ca Liên Xô (được sửa chữa lời nhưng giữ nguyên nền nhạc) – tất cả những thứ đó đã tạo được ấn tượng tốt với đa số dân chúng Nga. Trả lời những người chỉ trích các hành động đó, Putin đã đưa ra lý lẽ rằng ông là tổng thống của mọi người Nga - gồm cả những người về hưu đã mất mọi thứ cùng với sự chuyển tiếp thời hậu Xô viết, những người vẫn trung thành với những biểu tượng của quá khứ.
Tổng thống Putin và ê kíp cầm quyền mới cho rằng, con đường phát triển duy nhất đúng cho nước Nga không phải là đoạn tuyệt với quá khứ và thực hiện chủ nghĩa tư bản mô thức phương Tây, mà Nga phải đi một con đường phù hợp với truyền thống, lịch sử, giá trị riêng có của Nga với tư cách là một cường quốc Âu - Á, và triết lý phát triển của nước Nga là: phát huy truyền thống yêu nước, đoàn kết thống nhất xã hội; xây dựng một nhà nước trung ương hùng mạnh, tập trung quyền lực cao; một “"nền dân chủ có thể kiểm soát"”; một “nền kinh tế thị trường định hướng xã hội”; nâng cao đời sống của nhân dân; bảo đảm an ninh quốc gia, toàn vẹn lãnh thổ; cải thiện vị thế nước Nga trên trường quốc tế với tính cách là một cường quốc. Có thể nói, tư duy về triết lý phát triển nước Nga như vậy đã kế thừa phần nào đó từ lịch sử và truyền thống của nước Nga và của cả Liên Xô.
Cách tiếp cận và xử lý vấn đề khủng hoảng Chechnya một cách cứng rắn của Putin đã nhanh chóng lôi cuốn sự ủng hộ của dân chúng. Việc Putin lên nắm quyền chỉ đạo chính phủ vào tháng 8 năm 1999 trùng khớp với sự tái hiện tình trạng gây hấn của cuộc xung đột hầu như đã yên tĩnh tại Bắc Caucasus, khi những người Chechnya tập hợp với nhau và xâm nhập nước Daghestan láng giềng. Cả trong nước Nga và bên ngoài, uy tín của Putin trước công chúng ngày càng tăng qua cách xử lý cứng rắn nhiệm vụ khó khăn này. Trong chiến dịch vận động bầu cử Duma mùa thu năm 1999, các phương tiện truyền thông đại chúng do Kremlin kiểm soát hoặc có liên minh với họ đã cáo buộc các đối thủ chính của Putin không cương quyết với chủ nghĩa khủng bố.
Khi đã lên nắm quyền tổng thống ngày 31 tháng 12 năm 1999, Putin đã thực hiện một cuộc viếng thăm chưa từng có tới doanh trại quân đội Nga ở Chechnya, một trong những hình ảnh sớm nhất mà dân chúng Nga thấy được là vị tổng thống tạm quyền của họ đang thị phạm những con dao săn cho các binh sĩ. Suốt mùa đông năm 1999, chính phủ Putin thường xuyên tuyên bố thắng lợi đã ở gần tầm tay. Quân đội Nga đã chiếm được thủ đô Grozny sau một cuộc vây hãm từ cuối năm 1999 đến tháng 2 năm 2000. Các nhóm nhỏ phiến quân Chechnya tiếp tục đánh du kích ở khu vực Bắc Kavkaz trong 9 năm tiếp theo cho đến năm 2009, về cơ bản quân Nga đã dập tắt được phiến quân Chechnya và còn thu phục họ, sử dụng như một lực lượng tinh nhuệ (Lực lượng Chechen).
Năm 2018, Tổng thống Nga Putin nêu ưu tiên đối nội trong nhiệm kỳ mới bằng cách nỗ lực hướng tới mục tiêu tạo công ăn việc làm, gia tăng thu nhập, cải thiện y tế và xây dựng cơ sở hạ tầng mới. Trong bài diễn văn toàn quốc sau khi chiến thắng của ông Putin trong cuộc bầu cử tổng thống cuối tuần qua được công nhận, nhà lãnh đạo này thừa nhận sẽ là vô trách nhiệm khi cam kết toàn bộ những thiếu sót sẽ được khắc phục ngay. Tổng thống tái đắc cử Nga khẳng định, việc tiến hành tranh luận về hoạt động của nhà chức trách nước này là cần thiết, song cho rằng không có chỗ cho các đối thủ của Điện Kremlin thực hiện chủ nghĩa dân túy vô trách nhiệm. Kinh tế phục hồi đã tạo điều kiện cho chính quyền của Tổng thống Putin thực hiện các chính sách xã hội tích cực như xây dựng, sửa chữa hạ tầng cơ sở, trường học, bệnh viện, tăng lương cho người lao động và lương hưu để làm cải thiện rõ rệt đời sống nhân dân lao động Nga. Tuy vậy, về kinh tế, Nga chưa khắc phục được tình trạng mất cân đối của cơ cấu kinh tế, thu ngân sách còn phụ thuộc nhiều vào xuất khẩu nhiên, nguyên liệu. Nhìn chung, kinh tế Nga phát triển chưa bền vững, khả năng cạnh tranh của các ngành sản xuất trong nước chưa cao, môi trường đầu tư, kinh doanh cũng chưa thuận lợi. Các chính sách trừng phạt và mang tính thù địch của các nước phương Tây đối với Nga vẫn tác động tiêu cực đến kinh tế Nga.. |
Trong toán học, giả thuyết Feit–Thompson là giả thuyết trong lý thuyết số, được giới thiệu bởi #đổi . Giả thuyết phát biểu rằng không có hai số nguyên tố phân biệt "p" và "q" sao cho
formula_1 là ước của formula_2.
Nếu giả thuyết đúng, nó sẽ giản hoá đi rất nhiều lập luận trong phần cuối của bài chứng minh định lý Feit–Thompson rằng mọi nhóm hữu hạn có cấp lẻ đều giải được. Dạng mạnh hơn chỉ yêu cầu hai số đó nguyên tố cùng nhau được chứng minh là sai, bài chứng minh đó được đưa bởi #đổi với ví dụ phản chứng "p" = 17 và "q" = 3313 cùng với ước số chung 2"pq" + 1 = 112643.
Hiện mới biết giả thuyết đúng khi "q" = 3 .
Sử dụng lập luận xác suất tiên đoán số ngoại lệ "chắc có" của giả thuyết Feit–Thompson rất gần với 0, tức là giả thuyết Feit–Thompson khả năng cao là đúng. |
Louie Smotherman là cầu thủ bóng đá người Mỹ gốc Việt đã nghỉ hưu, từng thi đấu chuyên nghiệp tại Giải USISL A-League.
Cha của Smotherman là quân nhân Mỹ đang công tác tại Việt Nam Cộng hòa thời chiến tranh Việt Nam thì tình cờ làm quen và kết hôn với một phụ nữ người Việt bản địa. Smotherman sinh ra ở Việt Nam nhưng về sau gia đình ông vượt biên sang Mỹ theo diện tị nạn rồi chuyển về bang Arizona sinh sống hồi ông còn nhỏ. Lớn lên, Smotherman tốt nghiệp Trường Trung học Greenway rồi làm cầu thủ bóng đá chơi cho đội All State. Smotherman nhập học Đại học Lander và chơi trong đội bóng đá nam từ năm 1988 đến năm 1991. Ông đoạt giải thưởng NAIA Toàn nước Mỹ năm 1991 và tốt nghiệp cử nhân khoa học thể dục. Smotherman bắt đầu sự nghiệp bóng đá của mình từ đội tuyển South Carolina Shamrocks. Năm 1997, ông chuyển sang chơi cho đội New Orleans Riverboat Gamblers tại Giải USISL A-League. Năm 1998, ông trở thành cầu thủ/trợ lý huấn luyện viên của đội Gamblers được đổi tên thành New Orleans Storm vào năm 1999 trước khi giải tán vào năm 2000.
Năm 2005, Smotherman trở thành huấn luyện viên trưởng của đội bóng đá nam Trường Trung học Brother Martin. Đến tháng 4 năm 2013, Smotherman lên làm nhà quản lý bóng đá tại Brother Martin. |
Bánh gan (; ) là loại bánh mặn nhiều lớp trong nền ẩm thực Ukraine, Nga, và Hungary. Gan gà thường được sử dụng trong món ăn nên chiếc bánh sẽ có vị nhạt và mềm, mặc dù gan bò hoặc gan lợn cũng thường được sử dụng. Gan được trộn trong bột bánh chứ không được dùng làm nhân bánh. Cream cheese hoặc mayonnaise được quết đều giữa các lớp gan. Toppings có thể gồm cà rốt, trứng nạo, rau thơm, hoặc hành tây.
Món bánh này có thể được thưởng thức vào các dịp lễ của gia đình, có thể kể đến như sinh nhật hoặc lễ hội như Maslenitsa, một lễ hội thường tổ chức vào cuối mùa đông ở vùng Slav Đông. |
Đỗ Đức Hiển (sinh ngày 14 tháng 9 năm 1977) là Đại biểu Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ông hiện là Ủy viên thường trực Ủy ban Pháp luật của Quốc hội, Phó Chủ tịch Nhóm nghị sĩ Việt Nam – Thụy Sĩ, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Thành phố Hồ Chí Minh. Ông từng giữ các chức vụ cấp cục trưởng, vụ trưởng của Bộ Tư pháp gồm Vụ trưởng Vụ Pháp luật hình sự – hành chính, Chánh Văn phòng kiêm Người Phát ngôn Bộ Tư pháp, và quyền Vụ trưởng Vụ Tổ chức cán bộ.
Đỗ Đức Hiển là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân tiếng Anh, Thạc sĩ Luật, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có 20 năm công tác ở Bộ Tư pháp trước khi tham gia hoạt động của Quốc hội.
Xuất thân và giáo dục.
Đỗ Đức Hiển sinh ngày 14 tháng 9 năm 1977 tại xã Hồng Thái, huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình. Ông lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Kiến Xương, lên thủ đô Hà Nội học đại học từ năm 1997 và tốt nghiệp Cử nhân tiếng Anh vào năm 2001, sau đó ông học thêm bằng Cử nhân Luật, tiếp tục học cao học và nhận bằng Thạc sĩ Luật. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 27 tháng 10 năm 2005, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng theo học các khóa chính trị ở Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và tốt nghiệp Cao cấp lý luận chính trị. Hiện ông thường trú ở phường Mỹ Đình 2, quận Nam Từ Liêm, thành phố Hà Nội.
Tháng 4 năm 2001, sau khi tốt nghiệp đại học, Đỗ Đức Hiển được nhận vào làm việc ở Công ty Kinh doanh nước sạch số 2 Hà Nội – doanh nghiệp nhà nước, công ty con của Công ty Nước sạch Hà Nội, làm nhân viên Phòng Tổ chức hành chính. Đến cuối năm 2002, ông được tuyển dụng công chức vào Bộ Tư pháp, được phân công về Vụ Quản lý công chứng, giám định, hộ tịch, quốc tịch, lý lịch tư pháp làm chuyên viên. Ở vụ 7 năm cho đến tháng 1 năm 2009 thì ông được điều sang Văn phòng Bộ, nhậm chức Phó Trưởng phòng Tổng hợp. Ông tiếp tục công tác 7 năm 2009–16 tại Văn phòng Bộ, từng kiêm nhiệm Giảng viên Học viện Tư pháp, thăng chức Trưởng phòng Lễ tân – Quan hệ công chúng, đồng thời là Bí thư Chi đoàn Văn phòng Bộ, Phó Bí thư Đảng ủy Văn phòng Bộ, rồi Phó Chánh Văn phòng Bộ kiêm Trưởng Ban Thư ký, Thư ký Bộ trưởng Bộ Tư pháp Hà Hùng Cường.
Tháng 2 năm 2016, Đỗ Đức Hiển được giao quyền Vụ trưởng Vụ Tổ chức cán bộ, Bộ Tư pháp, đến tháng 10 cùng năm thì được bầu làm Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ, Bí thư Đảng ủy Văn phòng Bộ, nhậm chức Chánh Văn phòng kiêm Người Phát ngôn Bộ Tư pháp. Tháng 5 năm 2019, ông được điều chuyển vị trí làm Bí thư Chi bộ, Vụ trưởng Vụ Pháp luật hình sự – hành chính Bộ Tư pháp, đồng thời là Ủy viên Ban Thư ký Ủy ban Quốc gia Thanh niên Việt Nam. Năm 2021, với sự giới thiệu của Đảng ủy khối cơ quan trung ương, ông tham gia ứng cử đại biểu Quốc hội từ Thành phố Hồ Chí Minh, bầu cử ở đơn vị bầu cử số 2 gồm Quận 1, Quận 3, Bình Thạnh rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 60,28%. Vào ngày 23 tháng 7 năm 2021, ông được phê chuẩn làm Ủy viên thường trực Ủy ban Pháp luật của Quốc hội, Phó Chủ tịch Nhóm nghị sĩ Việt Nam – Thụy Sĩ từ tháng 11 cùng năm.
! colspan="3" style="border-top: 5px solid #bebebe;" | Chức vụ nhà nước |
Bustrengo (hay còn được gọi là Bustreng) là món bánh trong nền ẩm thực Romagna và San Marino. Ngoài ra, nó còn là một món bánh truyền thống trong dịp lễ Giáng sinh ở San Marino, tỉnh Forlì-Cesena và Rimini, nơi ở Emilia-Romagna và 1 phần ở Marche. It is consumed at all times of the year. Nguyên liệu gồm bột mì, men, dầu ăn hoặc mỡ trừu, đường hoặc mật , vụn bánh mì hoặc bánh mì ôi, sung, nho khô, táo thái hạt lựu, vỏ chanh và cam. Nó thường là một loại bánh đặc và ẩm.
Quá trình chuẩn bị truyền thống của bustrengo bao gồm việc nấu nó trong lò sưởi trong một chiếc nồi đồng có nắp đậy bằng than nóng. |
Hà Phước Thắng (sinh ngày 26 tháng 3 năm 1976) là Đại biểu Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ông hiện là Thành ủy viên, Phó Trưởng đoàn Đại biểu Quốc hội chuyên trách Thành phố Hồ Chí Minh, Ủy viên Ủy ban Pháp luật của Quốc hội, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Thành phố Hồ Chí Minh. Ông từng là Chánh Văn phòng Ủy ban nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh; Trưởng ban Quản lý Khu Nam Thành phố.
Hà Phước Thắng là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Chính trị, Thạc sĩ Luật, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có xuất phát điểm từ hoạt động thanh niên khi 18 tuổi, có sự nghiệp đều công tác ở Thành phố Hồ Chí Minh.
Xuất thân và giáo dục.
Hà Phước Thắng sinh ngày 26 tháng 3 năm 1976, quê quán phường Điện An, thị xã Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam. Ông lớn lên và tốt nghiệp phổ thông 12/12 ở Thành phố Hồ Chí Minh, học đại học và tốt nghiệp Cử nhân Chính trị chuyên ngành Công tác tư tưởng, có thêm văn bằng đại học thứ hai là Cử nhân Luật, tiếp tục học cao học và nhận bằng Thạc sĩ Luật. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 7 tháng 11 năm 1996, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng theo học các khóa chính trị ở Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và tốt nghiệp Cao cấp lý luận chính trị. Hiện ông thường trú ở đường Điện Biên Phủ, Phường 1, Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh.
Tháng 9 năm 1994, sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông ở Thành phố Hồ Chí Minh, Hà Phước Thắng bắt đầu tham gia công tác Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh, được bầu làm Bí thư Đoàn Phường 3, Quận 3, rồi được kết nạp vào Đảng Cộng sản. Vào tháng 10 năm 1997, ông được bầu vào Ban Thường vụ Quận đoàn, Phó Chủ tịch Hội Liên hiệp Thanh niên Quận 3, sau đó được bầu là Phó Bí thư Quận Đoàn 3. Vào tháng 4 năm 2002, ông được bầu vào Ban Chấp hành Đảng bộ Quận 3, giữ chức Bí thư Quận Đoàn 3, Chủ tịch Hội Liên hiệp Thanh niên Quận 3 ở tuổi 25. Tháng 7 năm 2003, ông kết thúc gần 10 năm công tác thanh niên, được điều về Phường 5, Quận 3, nhậm chức Phó Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch Ủy ban nhân dân Phường 5. Sang tháng 1 năm 2005, ông thăng chức, được bổ nhiệm làm Phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân Quận 3, sau đó được bầu làm Ủy viên Ban Thường vụ Quận ủy Quận 3, giữ vị trí này gần 10 năm 2005–14. Tháng 6 năm 2014, ông được điều chuyển làm Trưởng ban Quản lý Khu Nam Thành phố – cơ quan hành chính trực thuộc Ủy ban nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh, sau đó được bầu làm Phó Bí thư Đảng ủy cơ quan Ban Quản lý Khu Nam Thành phố. Trong những năm này, ông cũng là Đại biểu Hội đồng nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh khóa VIII nhiệm kỳ 2011–2016, và khóa IX nhiệm kỳ 2016–2021.
Tháng 9 năm 2019, Hà Phước Thắng được chỉ định vào Ban Cán sự Đảng Ủy ban nhân dân Thành phố, nhậm chức Bí thư Đảng ủy, Chánh Văn phòng Ủy ban nhân dân Thành phố, sau đó được bầu bổ sung Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ Thành phố, rồi tái đắc cử Thành ủy viên tại Đại hội Đảng bộ Thành phố Hồ Chí Minh lần thứ XI, nhiệm kỳ 2020–2025 vào tháng 10 năm 2020. Năm 2021, với sự giới thiệu của Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam Thành phố, ông tham gia ứng cử đại biểu Quốc hội từ Thành phố Hồ Chí Minh, bầu cử ở đơn vị bầu cử số 6 ở quận Bình Tân rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 59,26%. Ngày 23 tháng 7 năm 2021, ông được phê chuẩn làm Ủy viên Ủy ban Pháp luật của Quốc hội và Phó Trưởng Đoàn Đại biểu Quốc hội chuyên trách Thành phố Hồ Chí Minh.
! colspan="3" style="border-top: 5px solid #bebebe;" | Chức vụ nhà nước |
Danh sách trận đấu Super Bowl
Siêu cúp Bóng bầu dục Mỹ ("Super Bowl") là trận đấu bóng bầu dục thường niên nhằm xác định nhà vô địch của Giải Bóng bầu dục Quốc gia (NFL). Trận đấu đánh dấu sự kết thúc của mùa giải bắt đầu trong năm dương lịch trước đó và là phần cuối cùng của vòng loại trực tiếp NFL. Đội bóng giành chiến thắng nhận được giải thưởng là Cúp Vince Lombardi. Super Bowl tổ chức tại một thành phố của Mỹ được chọn trước từ ba đến bốn năm, thường tại các địa điểm có thời tiết ấm áp hoặc sân vận động mái vòm. Kể từ tháng 1 năm 1971, Super Bowl là trận đấu giữa đội chiến thắng vòng tuyển của Liên đoàn Bóng đá Mỹ và đội chiến thắng vòng tuyển của Liên đoàn Bóng đá Quốc gia để tìm ra nhà vô địch cuối cùng.
Các con số trong ngoặc đơn được xem như sau: |
Jake Wesley Rogers (sinh ngày 19 tháng 12 năm 1996) là một ca sĩ và nhạc sĩ người Hoa Kỳ.
Rogers lớn lên ở Springfield, Missouri, nơi anh học chơi guitar năm 6 tuổi và bắt đầu chơi piano và luyện giọng ở tuổi 12. Anh bắt đầu biểu diễn trong các vở kịch từ năm lớp 5 và viết bài hát ngay sau đó. Khi còn trẻ, anh ấy đã tham dự các buổi hòa nhạc thành lập cho các nghệ sĩ như Lady Gaga và Nelly Furtado. Anh ấy công khai là đồng tính luyến ái vào năm lớp sáu, và mặc dù được gia đình ủng hộ nhưng anh ấy cảm thấy mình phải che giấu xu hướng của mình do môi trường văn hóa ở quê hương anh ấy.
Rogers chuyển đến Nashville, Tennessee năm 18 tuổi để học sáng tác tại Đại học Belmont. Trong năm đầu tiên, buổi biểu diễn trực tiếp của Rogers đã thu hút sự quan tâm của Sony/ATV, dẫn đến một hợp đồng xuất bản. Anh tốt nghiệp năm 2018.
2016–2020: "Khởi đầu sự nghiệp".
Rogers bắt đầu phát hành âm nhạc một cách độc lập vào năm 2016, dẫn đến EP đầu tay "Evergreen" vào tháng 6 năm 2017. Sau khi phát hành hai đĩa đơn tiếp theo "Jacob from the Bible" và "Little Queen" lần lượt vào tháng 2 và tháng 3 năm 2019, Rogers đã phát hành EP "Spiritual" thứ hai vào tháng 4 2019, tiếp theo là chuyến lưu diễn châu Âu và buổi biểu diễn trên BBC Radio 4 vào mùa thu năm đó.
Vào tháng 11 năm 2020, Rogers được giới thiệu trong giám đốc điều hành nhạc phim "Happiest Season" do Justin Tranter sản xuất, cùng với một số nghệ sĩ và nhạc sĩ LGBTQ khác.
2021–nay: "Ký hợp đồng với Warner Records".
Vào tháng 5 năm 2021, có thông tin tiết lộ rằng Rogers đã ký hợp đồng với Warner Records thông qua Facet Records của Tranter. Người quản lý của Rogers, Lucas Canzona, đã thu hút sự chú ý của Tranter vào năm 2019 với một email nêu bật buổi biểu diễn trực tiếp đĩa đơn "Jacob from the Bible" của Rogers. Tranter đã thu hút sự chú ý của Rogers đến Giám đốc điều hành kiêm đồng chủ tịch của Warner Records Aaron Bay-Schuck, người đã bị "hớp hồn" bởi buổi biểu diễn trực tiếp của Rogers và cả hai đã ký hợp đồng với Rogers vào cuối năm 2020. Rogers đã phát hành đĩa đơn đầu tay của hãng lớn "Middle of Love" cùng với thông báo. Đĩa đơn được đồng sáng tác với Tranter và Eren Cannata, là sản phẩm đầu tiên từ EP sắp ra mắt năm 2021 của Rogers. Rogers phát hành đĩa đơn tiếp theo "Momentary" vào tháng 6 năm 2020. Rogers ra mắt truyền hình vào ngày 5 tháng 10 năm 2021 trên "The Late Late Show with James Corden" (Phần 7, Tập 17), biểu diễn bài hát "Middle of Love". Rogers sẽ xuất hiện với tư cách là người mở màn trong Chuyến tham quan Reverie của Ben Platt vào tháng 9 và tháng 10 năm 2022. Rogers cũng sẽ xuất hiện như một tiết mục mở đầu trong Panic! at the Disco's Viva Las Vengeance Tour vào tháng 9 và tháng 10 năm 2022. |
Thư viện Khoa học Tổng hợp Thành phố Hồ Chí Minh
Thư viện Khoa học Tổng hợp Thành phố Hồ Chí Minh là một thư viện công cộng tại trung tâm Thành phố Hồ Chí Minh. Thư viện hiện trực thuộc Sở Văn hóa và Thể thao Thành phố Hồ Chí Minh, được xem là một trong những thư viện lâu đời nhất tại Việt Nam.
Thư viện Khoa học Tổng hợp Thành phố Hồ Chí Minh có địa chỉ tại số 69 đường Lý Tự Trọng, phường Bến Thành, Quận 1, nằm trên một khuôn viên bao quanh là bốn tuyến đường Lý Tự Trọng, Lê Thánh Tôn, Nguyễn Trung Trực và Nam Kỳ Khởi Nghĩa.
Tính đến đầu năm 2019, thư viện có một Giám đốc và hai Phó Giám đốc. Về hệ thống phòng ban, thư viện chia ra 8 phòng chuyên môn, nghiệp vụ, bao gồm:
Năm 1868, Thống đốc Nam Kỳ Gustave Ohier cho thành lập Thư viện Tư liệu Chính phủ Nam Kỳ cho hai Hội đồng chiến tranh thường trực ở Nam Kỳ. Năm 1882, thư viện này trở thành thư viện công cộng, là thư viện công cộng đầu tiên của Việt Nam. Tuy nhiên, thư viện hoạt động không hiệu quả vì không đủ kinh phí mua sách báo, trả công cho nhân viên. Đến năm 1902, thư viện được đổi tên thành Thư viện Nam Kỳ (tiếng Pháp: ), còn gọi là Thư viện Sài Gòn (tiếng Pháp: ), cơ sở đặt tại cánh trái của Văn phòng Thư ký Chính phủ Nam Kỳ tại địa chỉ số 27 đường De La Grandière (tức tòa nhà Dinh Thượng thơ). Tính đến năm 1909, vốn tài liệu của Thư viện Sài Gòn đã đạt 10.000 tập sách về các chủ đề: luật pháp, khoa học, lịch sử và văn học, cùng với số lượng báo và tạp chí. Năm 1919, thư viện chuyển sang địa chỉ số 34 đường De La Grandière, sử dụng chung cơ sở với Kho Văn khố. Theo tuần báo "L'Éveil Économique de l'Indochine" ngày 2 tháng 11 năm 1924, cơ sở mặc dù đã được mở rộng nhưng vẫn không đáp ứng được yêu cầu phát triển của thư viện, không gian nơi đây được nhận xét là quá nhỏ hẹp với một thư viện hiện đại nên thư viện được xem xét chuyển cơ sở sang một tòa nhà khác rộng rãi và phù hợp hơn. Bấy giờ, tại phòng đọc thư viện đã có 700 độc giả mỗi tháng, bên cạnh đó có 1.000 lượt mượn sách.
Năm 1946, Thư viện Nam Kỳ được chính quyền Pháp bàn giao cho chính quyền Cộng hòa Tự trị Nam Kỳ. Năm 1949, chính quyền Quốc gia Việt Nam đổi tên thành Thư viện Nam phần. Thủ thư đầu tiên của Thư viện Nam phần là ông Đoàn Quang Tấn, nhận chức vào tháng 1 năm 1948. Thời điểm này thư viện có 56.000 tập sách, chủ yếu là sách tiếng Pháp, và 470 nhan đề. Theo báo cáo gửi Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên Hợp Quốc vào năm 1950, Thư viện Nam phần có gần 70.000 tập sách, trong đó có phần vốn tài liệu tiếng Trung mới nhập. Đây là nơi nhận lưu chiểu các tài liệu xuất bản ở miền Nam Việt Nam.
Tháng 5 năm 1955, vốn tài liệu gồm 17.000 quyển sách quý, một nửa số sách báo thời thuộc địa và 35.000 tài liệu lưu chiểu của Tổng Thư viện tại Hà Nội được chuyển vào miền Nam, lập thành Tổng Thư viện thuộc Viện Đại học Sài Gòn. Đến năm 1957, Tổng Thư viện chuyển sang trực thuộc Bộ Quốc gia Giáo dục Việt Nam Cộng hòa.
Ngày 13 tháng 4 năm 1959, chính quyền ra quyết định thành lập Nha Văn khố và Thư viện Quốc gia. Đồng thời, Thư viện Quốc gia (đổi tên từ Thư viện Nam phần trước đó) và Tổng Thư viện được đặt trực thuộc Nha Văn khố và Thư viện Quốc gia. Thư viện Quốc gia có phòng đọc tại địa chỉ số 34 Gia Long, phòng cho mượn tại số 194D Pasteur; còn Tổng Thư viện thì đặt cơ sở tại trường Pétrus Ký trên đường Trần Bình Trọng. Thư viện Quốc gia và Tổng Thư viện được xem là hai thư viện cấp quốc gia của Việt Nam Cộng hòa, tuy nhiên các cơ sở của hai thư viện này lại chật hẹp, không đáp ứng được tiêu chuẩn của một thư viện quốc gia. Dự án xây dựng tòa nhà Thư viện Quốc gia mới đã được Tổng thống Ngô Đình Diệm khởi động từ năm 1955, tuy nhiên do nhiều nguyên nhân khác nhau nên đã bị hoãn lại. Để có đủ kinh phí xây dựng, chính quyền Việt Nam Cộng hòa đã phải mở đến 4 kỳ xổ số. Đến ngày 28 tháng 12 năm 1968, công trình mới được khởi công xây dựng tại số 69 Gia Long, tức vị trí Khám Lớn Sài Gòn cũ, theo bản thiết kế của hai kiến trúc sư Bùi Quang Hanh và Nguyễn Hữu Thiện.
Ngày 23 tháng 12 năm 1971, trụ sở mới của Thư viện Quốc gia được khánh thành. Công trình cao 16 tầng, chia làm hai khối gần như riêng biệt. Khối thứ nhất là một dãy nhà dài 71 m, ngang 23 m với tầng hầm, tầng trệt, hai lầu và một sân thượng; khối thứ hai nằm giữa, vuông vức và vọt lên như một ngọn tháp, có 14 tầng với chiều cao 43 m dành làm kho chứa sách báo. Tòa nhà mới lúc này đã có thể chứa toàn bộ vốn tài liệu của hai thư viện trước đó. Trong bài phát biểu tại lễ khánh thành, ông Mai Thọ Truyền, Quốc vụ khanh đặc trách Văn hóa, đã gọi nơi đây là "bộ não khổng lồ của quốc gia". Ngoài ra, cũng từ thời điểm này, Nha Văn khố và Thư viện Quốc gia chính thức chia thành hai đơn vị là Nha Văn khố Quốc gia và Thư viện Quốc gia. Để người dân có thể tiếp cận sách tốt hơn, Thư viện Quốc gia đã tổ chức xe thư viện lưu động với 12.000 quyển sách cho người lớn, 6.000 quyển sách thiếu nhi. Thư viện cũng thành lập bộ phận sửa chữa, đóng sách và ứng dụng vi phim để hỗ trợ bảo quản tài liệu.
Sau sự kiện 30 tháng 4 năm 1975, chính quyền Cộng hòa Miền Nam Việt Nam tiếp quản Thư viện Quốc gia. Ngày 1 tháng 11 năm 1976, thư viện được đổi tên thành Thư viện Quốc gia II trực thuộc Bộ Văn hóa. Sau đó thư viện lại được giao cho Ủy ban nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh quản lý, đến ngày 14 tháng 4 năm 1978 thì hợp nhất với Thư viện Khoa học Kỹ thuật thành Thư viện Khoa học Tổng hợp Thành phố Hồ Chí Minh trực thuộc Sở Văn hóa Thông tin (nay là Sở Văn hóa và Thể thao). Bên cạnh đó, sau ngày thống nhất, chính quyền cũng sắp xếp, phân bổ lại tài liệu thư viện hai miền Bắc và Nam.
Theo thống kê năm 2005, số lượng người đăng ký sử dụng thư viện năm sau cao hơn năm trước từ 5–10%, mật độ sử dụng tài liệu trong thư viện tăng 4–5% mỗi năm, tài liệu nhập về thư viện cũng tăng cả về số lượng, thành phần nội dung và hình thức thông tin: sách từ 6000–9000 bản/năm, báo và tạp chí lưu hành hơn 870 nhan đề/năm, và các cơ sở dữ liệu điện tử, trực tuyến khác.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Marie của Bourbon hay Marie của Bourbon-Vendôme (tiếng Pháp: "Marie de Bourbon-Vendôme"; tiếng Anh: "Mary of Bourbon"; 29 tháng 10 năm 1515 - 28 tháng 9 năm 1538) là con gái của Charles, Công tước xứ Vendôme, và Françoise xứ Alençon. Marie là đối tượng trong thỏa thuận hôn nhân của James V của Scotland theo Hiệp ước Rouen.
Lần đàm phán hôn nhân đầu tiên.
Một cuộc hôn nhân giữa một Vương nữ Pháp và Quốc vương Scotland đã được ký kết thông qua Hiệp ước Rouen năm 1517. Nội dung Hiệp ước chủ yếu là về việc hỗ trợ quân sự lẫn nhau. Khi James V của Scotland đến tuổi trưởng thành, ban đầu Madeleine của Pháp là người được dự tính gả cho James. Tuy nhiên, đến tháng 12 năm 1534, sức khỏe của Madeleine quá yếu để gả đi. François I của Pháp gợi ý rằng James V nên kết hôn với Marie xứ Bourbon để thực hiện Hiệp ước. Cuộc hôn nhân được thúc đẩy bởi John Stewart, Công tước xứ Albany, và vào cuối năm 1534, thư ký của ông là Nicolas Canivet và thư ký của James V là Thomas Erskine của Haltoun đã gặp Vua Scotland và cho ông xem bức chân dung của Marie. Tuy nhiên, Marguerite xứ Angoulême đã thảo luận về kế hoạch kết hôn này với nhà ngoại giao của Henry VIII của Anh, Công tước xứ Norfolk vào tháng 6 năm 1533. Bà chỉ ra rằng Charles I, Công tước xứ Vendôme đã liên minh chặt chẽ với Karl V, Hoàng đế La Mã Thần thánh và tuyên bố rằng Marie xứ Bourbon và em gái của cô "đã rất tồi tệ". Marguerite đề nghị James V có thể kết hôn với Christine của Đan Mạch hay không, và đề nghị em dâu Isabel làm Vương hậu Scotland thay thế.
Vào tháng 1 năm 1535, James V của Scotland đã viết thư cho François I của Pháp giải thích rằng bản thân bị truyền đạt thông tin sai trong cuộc đàm phán này, và gửi sứ giả của mình, James Atkinhead đến Pháp. Aikenhead được hướng dẫn giải thích rằng James không thể vi phạm Hiệp ước 1517 bằng cách kết hôn với một nàng dâu không phải là Vương nữ Pháp mà không có sự đồng ý của Quốc hội Scotland.
Lần đàm phán hôn nhân thứ hai.
Như François I của Pháp đã một lần nữa chỉ rõ với James V rằng một Vương nữ Pháp không thể kết hôn với James vì vấn đề sức khỏe của Vương nữ Madeleine, việc kết hôn với Marie xứ Bourbon thay cho Madeleine lại được thảo luận một cách nghiêm túc.
Vào ngày 3 tháng 6 năm 1535, James V đã viết thư từ Lâu đài Stirling cho François I của Pháp về cuộc hôn nhân của mình với Madeleine, hiệp ước, và lời đề nghị thay thế bằng Marie của Bourbon. James viết rằng mình được nghe từ Nicolas Canivet rằng Marie là một nàng dâu khả thi. James đã gửi bức thư cùng với sứ giả James Atkenhead, người được yêu cầu ghi nhận tính cách, ứng xử, cách Marie hành xử trong cuộc trò chuyện. Atkinhead, nếu hài lòng về Marie, sẽ thương lượng về của hồi môn của Marie như thể Marie là con gái François. Nếu cuộc thỏa thuận thành công, Marie sẽ đến Scotland trước mùa đông cùng với các người phu nữ.
Một lần nữa, Công tước xứ Albany đã đề xuất ý tưởng rằng James V có thể kết hôn với Christine của Đan Mạch, hiện là Bà Thái Công tước xứ Milan, và James V đã tạm dừng tiến trình hôn nhân với Marie xứ Bourbon. Bên cạnh đó, cũng có khả năng James sẽ kết hôn với tình nhân cũ của mình, Margaret Erskine. Sau đó, vào ngày 28 tháng 12 năm 1535, Aikenhead được cử đến Pháp để tiếp tục kế hoạch kết hôn với nhà Vendôme và có được thỏa thuận tốt nhất cho James V. James sau đó đã chỉ định người đại diện để hoàn thành kế hoạch hôn nhân.
Vào ngày 29 tháng 3 năm 1536, một hợp đồng hôn nhân được ký kết tại Cremieu, gần Lyon, để Marie kết hôn với James V của Scotland, đã được ký bởi François I của Pháp. James V đã đồng ý cuộc hôn nhân bằng cách chỉ định những người đại diện của mình hoàn thiện các chi tiết vào ngày 29 tháng 12 năm 1535. Trong số các điều khoản của nó, hợp đồng quy định rằng Francis I sẽ chuyển nhượng Lâu đài Dunbar với món quà là tất cả các khẩu súng của lâu đài, được Công tước xứ Albany nắm giữ, cho James V, và nếu James qua đời trước thì Marie sẽ sở hữu Cung điện Falkland cho tới cuối đời.
Vào tháng 4 năm 1536, François I của Pháp đã củng cố thỏa thuận bằng cách gửi cho James V chiếc vòng cổ của Huy hiệu Thánh Michael như một dấu hiệu thể hiện tình cảm của mình và sự kết hợp gia đình của hai bên. Francis đã gửi chiếc vòng cổ có một cận thần, Guillaume d ' Yzernay, cho James Stewart, Bá tước xứ Moray. James Stewart đã được Công tước xứ Vendôme chỉ định là thành viên, có lẽ đã tham gia vào các cuộc đàm phán. Ông được hướng dẫn đưa chiếc vòng cổ cho James V với cùng những nghi lễ mà Công tước đã tuân theo lúc được nhận chức. Công tước xứ Albany, người đã xúc tiến kế hoạch kết hôn, qua đời vào tháng 7 năm 1536.
James V quyết định đi đến Pháp và thăm Marie của Bourbon tại St. Quentin ở Picardy vào tháng 9 năm 1536, nhưng sau đó đi về phía nam để gặp François. Thay vì kết hôn với Marie, James đã kết hôn với con gái của vua Pháp, Madeleine của Pháp. Vào ngày 14 tháng 10 năm 1536, Rodolfo Pio da Carpi, Giám mục của Faenza, viết rằng François I của Pháp hiện dự tính cho Marie kết hôn với François, Hầu tước xứ Lorraine. Cả Madeleine và Marie đều qua đời ngay sau đó. Nhà biên niên sử người Scotland Robert Lindsay ở Pitscottie đã viết;"the duik of Vandones dochter, quho tuke sick displeasour at the king of Scotlandis marriage that shoe deceast immediately thaireftir: quhairat the king of Scotland was highlie displeased, thinkand that he was the occasioun of that gentlewoman's death."
Một cuộc gặp gỡ ngụy trang?
Bốn biên niên sử Scotland ghi lại một câu chuyện rằng James V đã cải trang khi đến triều đình của Công tước xứ Vendôme. Anh ta đã đổi quần áo của mình với một người hầu, có lẽ là John Tennent của Listonshiels. Marie đã không bị lừa và nhận ra James nhờ vào mái tóc đỏ của James và bức chân dung mà Marie đã được tặng. Mặc dù câu chuyện này có vẻ đáng nghi ngờ, một sử gia hiện đại đã lưu ý rằng các nhà quan sát người Anh đã báo cáo một số bí mật về chuyến đi của James đến St Quentin từ Dieppe. Biên niên sử đương đại của Adam Abell là nguồn sớm nhất;"In ane dissimilit vestement he com to the duik of Vendôme fathir of the lady that he suld haif marreit. He wes knawin thare be his picture. " Sau khi James V kết hôn với Madeleine, lâu đài Dunbar và súng của nó đã được chuyển giao, James Aikenhead, người được gọi là "the King's Great Butler", được phong làm Đội trưởng của lâu đài. |
Bùi Hoài Sơn (sinh ngày 24 tháng 10 năm 1975) là nhà văn hóa, Đại biểu Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ông hiện là Ủy viên thường trực Ủy ban Văn hoá, Giáo dục của Quốc hội, Phó Chủ tịch Nhóm nghị sĩ Việt Nam – Azerbaijan, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Hà Nội. Ông từng là Viện trưởng Viện Văn hóa Nghệ thuật Quốc gia Việt Nam, Thành viên Tổ tư vấn của Hội đồng Quốc gia về Phát triển bền vững và Nâng cao năng lực cạnh tranh, là Ủy viên các cơ quan như Hội đồng Lý luận trung ương, Hội đồng Lý luận văn học nghệ thuật trung ương, Hội đồng Quốc gia về giáo dục và phát triển nguồn nhân lực.
Bùi Hoài Sơn là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học hàm và học vị Phó Giáo sư, Tiến sĩ Văn hóa, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có hơn 20 năm công tác khoa học ngành văn hóa trước khi tham gia hoạt động Quốc hội.
Xuất thân và giáo dục.
Bùi Hoài Sơn sinh ngày 24 tháng 10 năm 1975 tại xã Bản Nguyên, huyện Lâm Thao, tỉnh Phú Thọ. Ông lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Phú Thọ, thi đỗ Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia Hà Nội năm 1992, theo học và tốt nghiệp Cử nhân Xã hội học vào năm 1996. Tháng 9 năm 2001, ông sang Vương quốc Anh để học cao học ở Đại học Bắc London, tốt nghiệp Thạc sĩ Quản lý di sản và nghệ thuật vào tháng 8 năm 2002. Sau đó, ông là nghiên cứu sinh chuyên ngành quản lý văn hoá ở Viện Văn hóa Nghệ thuật Quốc gia Việt Nam, bảo vệ thành công luận án tiến sĩ đề tài "Quản lý lễ hội của người Việt ở châu thổ Bắc Bộ từ năm 1945 đến nay", trở thành Tiến sĩ Văn hóa vào năm 2007. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 25 tháng 5 năm 2001, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng theo học các khóa chính trị ở Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và tốt nghiệp Cao cấp lý luận chính trị. Hiện ông thường trú ở phường Thanh Xuân Trung, quận Thanh Xuân, thành phố Hà Nội.
Tháng 4 năm 1997, sau khi tốt nghiệp trường Nhân văn, Bùi Hoài Sơn được tuyển dụng viên chức vào Viện Văn hóa Nghệ thuật Quốc gia Việt Nam – đơn vị sự nghiệp khoa học thuộc Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch, bắt đầu ở vị trí Nghiên cứu viên của Ban Nghiên cứu thông tin. Ông công tác 4 năm rồi đi du học Vương quốc Anh, trở về vào năm 2002 thì tiếp tục hoạt động ở Viện, được bổ nhiệm làm Trưởng ban Nghiên cứu văn hóa nước ngoài. Tháng 1 năm 2008, ông được điều chuyển sang làm Trưởng phòng Khoa học, Đào tạo, Hợp tác quốc tế, rồi tiếp tục điều chuyển làm Trưởng phòng Đào tạo của Viện. Giai đoạn này, ông nghiên cứu và được phong học hàm Phó Giáo sư ngành Văn hóa. Tháng 1 năm 2012, ông được bổ nhiệm làm Phó Viện trưởng Viện Văn hóa Nghệ thuật Quốc gia Việt Nam, rồi được phân công là Phó Viện trưởng phụ trách từ tháng 8 năm 2017. Đến tháng 11 cùng năm, ông được bổ nhiệm làm Viện trưởng, rồi lần lượt kiêm nhiệm các vị trí Thành viên Tổ tư vấn của Hội đồng Quốc gia về Phát triển bền vững và Nâng cao năng lực cạnh tranh từ tháng 3 năm 2020, Bí thư Đảng ủy Viện từ tháng 6, và Ủy viên Ban Chấp hành Đảng ủy Bộ Văn hóa, Thế thao và Du lịch từ tháng 8. Bên cạnh đó, ông giữ các vị trí khác của nhiệm kỳ 2021–2026 như Ủy viên Hội đồng Lý luận Trung ương, Ủy viên Hội đồng Lý luận Văn học nghệ thuật trung ương, Ủy viên Hội đồng quốc gia về giáo dục và phát triển nguồn nhân lực.
Năm 2021, Bùi Hoài Sơn tham gia ứng cử đại biểu Quốc hội từ Hà Nội, tại đơn vị bầu cử số 5 gồm các quận Tây Hồ, Bắc Từ Liêm, và huyện Hoài Đức, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 73,53%. Ngày 23 tháng 7 năm 2021, ông được phê chuẩn bổ nhiệm làm Ủy viên thường trực Ủy ban Văn hoá, Giáo dục của Quốc hội, Phó Chủ tịch Nhóm nghị sĩ Việt Nam – Azerbaijan từ tháng 11 cùng năm.
! colspan="3" style="border-top: 5px solid #191970;" | Chức vụ xã hội |
Xuất thân từ tỉnh Battambang của Campuchia, Rumchong lần đầu tiên bắt đầu học Kun Khmer khi mới 5 tuổi. Tại Campuchia, anh đã nhiều lần trở thành nhà vô địch Bayon TV Kun Khmer.
Được coi là một huyền thoại ở quê nhà, Rumchong đã nhiều lần chiến đấu ở nước ngoài. Anh ấy đã xuất hiện trong chương trình khuyến mãi Thai Fight của Thái Lan, nơi anh ấy đã thi đấu theo bộ quy tắc Kard Chuek có chữ ký của họ. Khi ở đó, anh ấy đã đối đầu với những võ sĩ như Yodsanklai Fairtex và Iquezang Kor.Rungthanakeat.
Vào ngày 24 tháng 10 năm 2015, Keo Rumchong thua Iquezang Kor.Rungthanakeat trong một trận đấu gây tranh cãi tại THAI FIGHT: Vòng 1 ở Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam. Đây sẽ là trận đầu tiên trong ba trận chiến mà cả hai sẽ tham gia.
Sau khi đánh bại Maung Jor của Myanmar tại THAI FIGHT: Vòng 2 vào ngày 21 tháng 11 năm 2015, Rumchong chuẩn bị cho một trận tái đấu với Iquezang. Trong trận đấu thứ hai, người Campuchia đã giành được chiến thắng quyết định tại THAI FIGHT Count Down vào ngày 31 tháng 12 năm 2015.
Tiếp theo, Keo Rumchong đối mặt với Sasha Moisa người Ukraine trong trận bán kết Giải đấu Cúp Nhà Vua hạng 70 kg Thai Fight Kard Chuek 2018 tại THAI FIGHT Saraburi vào ngày 24 tháng 11 năm 2018. Là võ sĩ thấp hơn 14 cm, Rumchong đã bị Moisa áp đảo và bị hạ gục hạ gục ba lần trên đường đến loại trực tiếp kỹ thuật ở vòng hai.
Vào ngày 24 tháng 11 năm 2019, Rumchong đối đầu với Omar Samb để tranh đai vô địch MTGP Super Welterweight -75 kg tại Muay Thai Grand Prix 31 Bataclan ở Paris. Anh ta thua bằng loại trực tiếp kỹ thuật ở hiệp thứ tư.
Năm 2023, Keo Rumchong bị loại khỏi đội tuyển quốc gia ở hạng cân 81 kg để nhường chỗ cho Prom Samnang. Anh ấy muốn đại diện cho Campuchia trước khi giải nghệ. |
Nguyễn Trần Phượng Trân
Nguyễn Trần Phượng Trân (sinh ngày 28 tháng 1 năm 1976) là nữ Đại biểu Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Bà hiện là Thành ủy viên, Bí thư Đảng đoàn, Bí thư Đảng ủy cơ quan, Chủ tịch Hội Liên hiệp Phụ nữ Thành phố Hồ Chí Minh, Ủy viên Đoàn Chủ tịch Trung ương Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam, Ủy viên Ủy ban Văn hóa, Giáo dục của Quốc hội, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Thành phố Hồ Chí Minh.
Nguyễn Trần Phượng Trân là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Xã hội học, Cử nhân Chính trị, Thạc sĩ Xây dựng Đảng, Cao cấp lý luận chính trị. Bà có sự nghiệp đều công tác ở Thành phố Hồ Chí Minh.
Xuất thân và giáo dục.
Nguyễn Trần Phượng Trân sinh ngày 28 tháng 1 năm 1976 tại Phường 8, thành phố Đà Lạt, tỉnh Lâm Đồng. Bà lớn lên và tốt nghiệp phổ thông 12/12, học đại học và tốt nghiệp Cử nhân Xã hội học, có thêm văn bằng đại học thứ hai là Cử nhân Chính trị, tiếp tục học cao học và nhận bằng Thạc sĩ Xây dựng Đảng và Chính quyền Nhà nước. Bà được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 8 tháng 12 năm 2003, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng theo học các khóa chính trị ở Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và tốt nghiệp Cao cấp lý luận chính trị. Hiện bà thường trú ở Tổ 49, Khu phố 3, phường Cầu Ông Lãnh, Quận 1, Thành phố Hồ Chí Minh.
Tháng 9 năm 1994, sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông, Nguyễn Trần Phượng Trân bắt đầu công tác với vai trò là cộng tác viên của Hội Liên hiệp Phụ nữ Phường 17, quận Gò Vấp, Thành phố Hồ Chí Minh. Bà được tuyển dụng công chức, công tác thời gian dài và liên tục ở đây, được điều lên Hội Liên hiệp Phụ nữ quận Gò Vấp, là cán bộ rồi Phó Chủ tịch Hội Liên hiệp Phụ nữ quận Gò Vấp. Tháng 5 năm 2008, bà được điều chuyển sang Liên đoàn Lao động quận Gò Vấp, nhậm chức Phó Chủ tịch thường trực, sau đó được bầu vào Ban Chấp hành Đảng bộ quận Gò Vấp, rồi Ủy viên Ban Thường vụ Quận ủy Gò Vấp, thăng chức làm Chủ tịch Liên đoàn Lao động quận Gò Vấp. Tháng 3 năm 2013, bà được bổ nhiệm làm Phó Chủ tịch Liên đoàn Lao động Thành phố Hồ Chí Minh, kiêm nhiệm là Trưởng ban Chính sách pháp luật. Sau đó, bà được điều về quận Bình Tân, nhậm chức Phó Bí thư Quận ủy rồi tiếp tục là Phó Bí thư thường trực Quận ủy. Bà là Đại biểu Hội đồng nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh nhiệm kỳ 2016–2021.
Tháng 6 năm 2019, Nguyễn Trần Phượng Trân được điều lên Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh, nhậm chức Phó Trưởng Ban Dân vận Thành ủy, đến ngày 13 tháng 3 năm 2020 thì được bổ nhiệm làm Chủ tịch Hội Liên hiệp Phụ nữ Thành phố Hồ Chí Minh. Đến tháng 10 cùng năm, tại Đại hội Đảng bộ Thành phố Hồ Chí Minh lần thứ XI, nhiệm kỳ 2020–2025, bà được bầu làm Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ Thành phố Hồ Chí Minh, sau đó được bầu làm Ủy viên Đoàn Chủ tịch Trung ương Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam. Năm 2021, với sự giới thiệu của Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam Thành phố, bà tham gia ứng cử đại biểu Quốc hội từ Thành phố Hồ Chí Minh, bầu cử ở đơn vị bầu cử số 9 ở Quận 4, Quận 7, huyện Nhà Bè, Cần Giờ rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 63,73%. Trong nhiệm kỳ này, bà là Ủy viên Ủy ban Văn hóa, Giáo dục của Quốc hội.
! colspan="3" style="border-top: 5px solid #191970;" | Chức vụ xã hội |
Núi Phnom Den (tiếng Campuchia: ភ្មំដិន; tiếng Việt: Phnôm Đen) hay Phnum Den là một ngọn núi của Campuchia nằm ở khu vực biên giới, gần cửa khẩu Tịnh Biên, Việt Nam. Núi thuộc địa phận xã Phnum Den, huyện Kiri Vong, tỉnh Takéo, cách Takéo 45 km về phía nam. Vị trí cao nhất gần 230 m nằm ở phần phía nam ngọn núi. Núi cấu thành gồm đá granit nhiều khoáng vật, trong đó có thạch anh trắng. Xung quanh núi là ruộng lúa.
Năm 2009, con đường mới ở khu vực kết nối cửa khẩu Phnôm Đen (Campuchia) và cửa khẩu Tịnh Biên (Việt Nam) hoàn thành. Con đường chạy ngang phía bắc ngọn núi, chạy về hướng đông hơn 1 km là cửa khẩu. Dân cư sống tập trung xung quanh ngọn núi, đông nhất ở phía bắc, chợ xã nằm ở vị trí này, phía nam dân cư thưa thớt, có một hồ nước khoảng 15 ha nằm ở tây nam. Phía bắc có chùa Bắc Phnom Den. |
Peredvizhniki (tiếng Nga: Передвижники/Peredvizhniki, [pʲɪrʲɪˈdvʲiʐnʲɪkʲɪ]), nghĩa tiếng Việt là "khách lãng du)" là nhóm các họa sĩ hiện thực người Nga hợp tác cùng nhau tác thành lập một hội chống lại những hạn chế của hội họa hàn lâm kinh viện. Năm 1870, hội này trở thành "Hội Triển lãm Nghệ thuật lưu động" ("Товарищество передвижных художественных выставок)."
Năm 1863, một nhóm mười bốn học viên quyết định bỏ học Học viện Nghệ thuật Hoàng gia Sankt-Peterburg vì họ đều thấy luật lệ ở học viện này cực kỳ khắt khe, bức bách, giảng viên bảo thủ và ranh giới nghiêm ngặt giữa nghệ thuật đỉnh cao và nghệ thuật bình dân. Với mong muốn đưa nghệ thuật tới cho tất cả mọi người, nhóm học viên này cùng nhau thành lập một hội nghệ thuật độc lập mang tên "Hội hợp tác Nghệ sĩ Petersburg". Năm 1870, "Hội Triển lãm Nghệ thuật lưu động" đã kế tục sứ mệnh của tổ chức này và mang đến cho người dân tỉnh lẻ để những người này có cơ hội theo dõi các thành quả của nền nghệ thuật Nga và dạy cho mọi người hiểu rõ giá trị của nghệ thuật. Dù không hề nhận tài trợ từ chính phủ, tổ chức này vẫn không ngừng đưa nghệ thuật phản ánh cuộc sống đương đại của người Moskva và Sankt-Peterburg tới các tỉnh thành.
Từ năm 1871 tới 1923, hội tổ chức 48 triển lãm lưu động ở Sankt-Peterburg và Moskva, ngoài ra còn ở Kyiv, Kharkiv, Kazan, Oryol, Riga, Odessa và nhiều thành phố khác.
Trong thời kỳ hoàng kim (1870–1890), phong trào Peredvizhniki đã phát triển với phạm vi ngày càng rộng hơn cùng với nhiều bức vẽ tự nhiên và tự do hơn. Trái ngược với bảng màu tối truyền thống vào thời điểm đó, họ chọn bảng màu sáng hơn cùng với phong cách tự do hơn trong kỹ thuật vẽ của họ. Họ sáng tạo những bản vẽ này để tạo ra sự tự nhiên trong hình ảnh của mình và mô tả mối quan hệ của con người với môi trường xung quanh. Ngoài ra, các nghệ sĩ từ Ukraina, Latvia và Armenia cũng tham gia phong trào này. Thêm vào đó, hội cũng trưng bày tác phẩm của Mark Antokolski, Vasili Vereshchagin và Andrei Ryabushkin. Tác phẩm của nhà phê bình kiêm nhà dân chủ Vladimir Stasov rất quan trọng đối với sự phát triển nghệ thuật của phong trào này và ngoài ra, Pavel Tretyakov trưng bày tác phẩm của những nghệ sĩ này trong phòng tranh của mình và ủng hộ họ về mặt vật chất cũng như tinh thần.
Bắt đầu từ thế kỷ 20, phong trào Peredvizhniki bắt đầu không tập trung vào việc miêu tả cuộc sống và ảnh hưởng của họ đối với xã hội dần dần suy yếu. Thêm vào đó, một số nghệ sĩ trong phong trào này bắt đầu miêu tả những ý tưởng liên quan đến xã hội chủ nghĩa và vạch ra sự phát triển của phong trào lao động. Nhiều nghệ sĩ trong phong trào này cam kết với nghệ thuật Xô Viết và góp phần vào sự xuất hiện của trào lưu hiện thực xã hội chủ nghĩa trong hội họa.
Năm 1923, triển lãm của phong trào Peredvizhniki diễn ra lần thứ 48 và đồng thời cũng là lần cuối cùng.
Ảnh hưởng của giới phê bình văn học.
Peredvizhniki tiếp nhận ảnh hưởng từ hai nhà phê bình văn học nổi tiếng Vissarion Belinsky and Nikolai Chernyshevsky, hai người ủng hộ lý tưởng khai phóng. Belinsky cho rằng văn học và nghệ thuật nên gắn liền với trách nhiệm xã hội và luân lý. Giống như đa số những người theo chủ nghĩa thân-Slav (Slavophile), Chernyshevsky hăng hái ủng hộ công cuộc giải phóng nông nô, điều đã trở thành sự thực trong cuộc cải tổ năm 1861. Ông coi kiểm duyệt báo chí, chế độ nông nô và hình phạt tử hình là những ảnh hưởng từ phương Tây. Lo sợ trước những quan điểm xã hội này, chính quyền Nga cấm xuất bản tất cả tác phẩm của ông, bao gồm cả các bài chuyên luận, bình luận. Dẫu vậy, cuối cùng tác phẩm của ông vẫn tìm ra được con đường kết nối với nền nghệ thuật Nga thế kỷ 19. Năm 1863, gần như ngay sau khi chế độ nông nô sụp đổ, các quan điểm của Chernyshevsky đã được truyền bá rộng rãi nhờ sự hỗ trợ của Peredvizhniki - tổ chức này ủng hộ lý tưởng "thân Slav (Slavophile)", tin rằng nước Nga có một vẻ đẹp nội tại riêng biệt, dung dị và tìm cách thể hiện vẻ đẹp đó lên trên tranh vẽ.
Chủ đề của bức vẽ.
Đối với các chủ đề của bức vẽ, phong trào Peredvizhniki miêu tả các khía cạnh nhiều mặt của đời sống xã hội, ví dụ như chỉ trích sự bất bình đẳng và bất công. Nghệ thuật của họ không chỉ thể hiện sự nghèo khó mà còn thể hiện vẻ đẹp của lối sống dân dã; không chỉ là khổ đau mà còn là nghị lực, sức mạnh của nhân vật. Thêm vào đó, phong trào Peredvizhniki cũng lên án trật tự quý tộc Nga và vai trò của chính phủ chuyên quyền trong nghệ thuật nhân văn của họ. Phong trào này cũng mô tả phong trào giải phóng của người dân Nga bằng sự đồng cảm thông qua những bức vẽ như "Tự bắt giữ một nhà tuyên truyền", "Từ chối thú tội" và "Họ không mong đợi anh ta" của Ilya Yefimovich Repin. Ngoài ra, cuộc sống xã hội-thành thị được miêu tả và sau đó sử dụng nghệ thuật lịch sử để miêu tả những người bình thường thông qua bức vẽ "Buổi sáng của cuộc hành quyết lính Streltsy" của Vasily Surikov.
"Thành viên của phong trào Peredvizhniki bao gồm" : |
The Hong Kong Massacre
The Hong Kong Massacre là tựa game bắn súng góc nhìn từ trên xuống do Vreski phát triển và phát hành cho Microsoft Windows và PlayStation 4 vào tháng 1 năm 2019 và cho Nintendo Switch vào tháng 12 năm 2020. Đây là trò chơi đầu tiên do studio phát triển. Lấy bối cảnh ở Hồng Kông thập niên 1990, game theo chân một cựu thám tử cảnh sát khi anh ta bắt đầu trả thù thích đáng Hội Tam Hoàng vì cái chết của đồng nghiệp mình.
Lấy cảm hứng từ những bộ phim hành động kinh điển như của John Woo cũng như các tựa game khác như "Hotline Miami" và "Max Payne", "The Hong Kong Massacre" thuộc thể loại bắn súng góc nhìn từ trên xuống mà nhân vật của người chơi sẽ chết khi bị bắn chỉ một lần duy nhất. Để cân bằng, trò chơi có một số khả năng đặc biệt, chẳng hạn như hệ thống chuyển động chậm, bổ nhào/né tránh khiến người chơi trở nên bất khả chiến bại trong một khoảng thời gian ngắn cũng như nâng cấp vũ khí.
Câu chuyện trong game được kể lại thông qua một loạt các đoạn hội thoại và đoạn phim cắt cảnh, với mỗi màn trong số 35 màn chơi đóng vai trò hồi tưởng. Khi bắt đầu vào mỗi màn chơi, người chơi có thể chọn trang bị một trong bốn loại súng có sẵn: súng lục, súng trường, SMG hoặc shotgun. Sau đó, người chơi phải bước chân vào màn chơi và tiêu diệt tất cả kẻ địch bên trong để chuyển sang màn chơi tiếp theo. Nhìn bề ngoài, trò chơi gợi nhớ đến các bộ phim hành động Hồng Kông, bao gồm các địa điểm như tòa nhà đổ nát, nhà bếp, ngõ sau, mái nhà và nhà hàng bỏ hoang.
Theo trang tổng hợp kết quả đánh giá Metacritic, "The Hong Kong Massacre" nhận được "các bài đánh giá trái chiều hoặc trung bình".Mặc dù game được khen ngợi vì những pha hành động gay cấn và mô phỏng theo những bộ phim hành động kinh điển, nhưng lại bị chỉ trích vì lối chơi và thử thách thiếu đa dạng và nhanh chóng trở nên lặp đi lặp lại. |
Liberate Hong Kong là tựa game mô phỏng góc nhìn thứ ba một người chơi đồ họa 3D được những người biểu tình Hồng Kông phát triển trong các cuộc biểu tình ở Hồng Kông năm 2019–2020. Trò chơi mô phỏng môi trường biểu tình ở Hồng Kông, và nhân vật chính là một người biểu tình không có vũ khí và không có tên tuổi. Game được phát hành cho Microsoft Windows và Mac OS vào tháng 11 năm 2019 và hỗ trợ các thiết bị thực tế ảo như Oculus Rift và HTC Vive.
Trong game, cảnh sát tấn công những người biểu tình bằng nhiều loại vũ khí, nhưng phe biểu tình hoàn toàn không có vũ khí nên không thể bắn trả lại được. Người chơi sẽ hóa thân vào vai một trong những người biểu tình phải né tránh các cuộc tấn công của cảnh sát và tiếp tục phản đối mà không để bị bắt. Trò chơi không kết thúc cho đến khi người chơi bị cảnh sát bắt giữ hoặc bắn chết.
Kiểm duyệt trên Steam.
Tháng 6 năm 2018, Steam, nền tảng phân phối trò chơi, đã tuyên bố rằng họ sẽ ngừng kiểm duyệt những tựa game kiểu này vì điều đó không bất hợp pháp hoặc hàm ý troll. Tuy vậy, vẫn có những cáo buộc về kiểm duyệt chính trị của Steam. Vào tháng 12 năm 2019, nhóm phát triển "Liberate Hong Kong" đã viết một bức thư ngỏ tới Steam, tố cáo công ty này kiểm duyệt tựa game của họ mà không đưa ra bất kỳ lý do nào cả. |
Project Nobska là một chương trình nghiên cứu tác chiến chống ngầm của Hải quân Mỹ thực hiện vào mùa hè năm 1956, dưới sự chỉ đạo của Chủ nhiệm tác chiến Hải quân Hoa Kỳ Đô đốc Arleigh Burke. Chương trình này cũng hay được gọi dưới cái tên Nobska Study, được đặt theo địa danh mũi Nobska gần Học viện nghiên cứu hải dương tại mũi Nobska, gần Viện hải dương học Woods Hole, Cape Cod, Massachusetts. Chương trình nghiên cứu tập trung vào phát triển các biện pháp tác chiến chống ngầm, bao gồm tàu ngầm nguyên tử. Chương trình nghiên cứu này có sự tham gia của 73 công ty chuyên thiết kế tàu ngầm, sản xuất vũ khí, bao gồm các nhà khoa học từ phòng thí nghiệm vũ khí hạt nhân thuộc Ủy ban Năng lượng nguyên tử Hoa Kỳ. Trong số các nhà khoa học tham gia dự án có những nhà khoa học nổi tiếng từng đoạt giải Nobel bao gồm Isidor Rabi, Paul Nitze, và Edward Teller. Kết quả của chương trình nghiên cứu là Hải quân Mỹ đã nâng cấp thiết kế tàu ngầm hạt nhân, cũng như cải tiến vũ khí hạt nhân chống ngầm, cho đến khi loại vũ khí này bị loại khỏi trang bị những năm 1980. Chương trình phát triển ngư lôi hạng nhẹ (Mark 46) và ngư lôi hạng nặng Mark-48 cũng được chấp nhận triển khai. Dự án Nobska cũng cân nhắc đến việc phát triển tên lửa đạn đạo phóng từ tàu ngầm (SLBM) Polaris. Trong vòng 5 năm sau đó, Polaris đã trở thành vũ khí răn đe hạt nhân chủ yếu của Hải quân Mỹ.
Tàu ngầm hạt nhân đầu tiên của Hải quân Mỹ, , đi vào hoạt động từ năm 1955. Qua cuộc diễn tập đầu tiên của nó, Hải quân Mỹ đã nhận thấy việc phát hiện và tấn công tàu ngầm năng lượng hạt nhân khó khăn hơn so với các loại tàu ngầm thông thường do tàu ngầm chạy bằng năng lượng hạt nhân có khả năng duy trì tốc độ cao ngay cả ở độ sâu lớn. Trong vòng vài năm sau đó, nhiều cuộc diễn tập khác đã chỉ ra rằng các tàu ngầm tấn công năng lượng hạt nhân của quân ta khó có thể phát hiện và theo dõi các tàu ngầm tấn công năng lượng hạt nhân của đối phương. Các tàu ngầm tấn công năng lượng hạt nhân dự kiến sẽ ngày càng trở nên nhanh hơn, và có thiết kế thân vỏ giọt nước, tương tự như tàu ngầm .
Theo dự đoán của các chuyên gia, Liên Xô sẽ xây dựng được hạm đội tàu ngầm tấn công chạy bằng năng lượng hạt nhân trong vòng vài năm, dựa trên việc Liên Xô cũng có khả năng chế tạo được bom nguyên tử, bom nhiệt hạch và các tàu ngầm tiên tiến chỉ vài năm sau khi các nước phương Tây sở hữu chúng. Hải quân Liên Xô đã triển khai chiếc tàu ngầm năng lượng hạt nhân đầu tiên của mình chỉ sau 3 năm so với Hải quân Mỹ.
Nhiều công nghệ và vũ khí chống ngầm đã được phát triển, như sonar, SOSUS, ASROC, ngư lôi hạt nhân Mark 45, và hệ thống "Stinger" (sau này là SUBROC). Chương trình nghiên cưus được tiến hành từ ngày 18/6 đến ngày 15 tháng 9 năm 1956, với biên bản cuối cùng được đưa ra ngày 1/12/1956.
Các phát hiện then chốt.
Bản báo cáo cuối cùng đã đưa ra cách các nhà hải dương học giải quyết vấn đề chống ngầm, theo đó chỉ ra rằng các căn cứ tàu ngầm Liên Xô đều có vùng biển nông khá rộng trước khi đến vùng biển sâu, nơi tác chiến của tàu ngầm, và khuyến cáo triển khai các sonar thụ động cũng như chủ động có khả năng cải thiện khả năng chống ngầm. Ngư lôi hạt nhân Mark 45 nằm trong số những vũ khí được khuyến nghị phát triển thêm, cũng như hệ thống "Stinger" (sau này là SUBROC). Ngư lôi hạt nhân Mark 45 là loại vũ khí hạt nhân chiến thuật đầu tiên của tàu ngầm Hải quân Mỹ, nó được đưa vào trang bị vào năm 1959. SUBROC là một loại tên lửa đạn đạo tầm ngắn mang theo bom chìm; được đưa vào triển khai năm 1965. ASROC không được đưa vào danh sách các vũ khí được khuyến nghị của Nobska; tuy nhiên, nó đã trở thành vũ khí chống ngầm chính trên các hạm đội tàu nổi của Hải quân Mỹ.
Mặc dù các tài liệu tham khảo không đưa ra các liên kết trực tiếp, nhưng việc thiết kế lại các tàu ngầm tấn công nhanh của Hải quân Mỹ với thân vỏ có thiết diện dạng giọt nước từ lớp tàu ngầm "Skipjack" và "Thresher" được cho là do chương trình Nobska. Thiết kế này giúp cho phép đặt sonar dạng hình cầu cỡ lớn ở mũi tàu ngầm. Dạng cầu cho phép sonar có khả năng phát hiện ở cự ly xa hơn theo ba chiều. Để tạo ra không gian cho khối cầu sonar, các ống phóng ngư lôi đã được bố trí lại và lắp ở phần giữa tầu ngầm, với góc phóng đặt nghiêng ra bên ngoài. Tàu ngầm đầu tiên được thiết kế kiểu này là chiến "Tullibee" năm 1961, ngay sau đó là chiếc "Thresher". Thiết kế này đã được áp dụng trên tất cả các mẫu tàu ngầm tấn công sau này của Hải quân Mỹ.
Việc thiết kế thế hệ ngư lôi tiếp theo cũng được đưa ra trong hội nghị Nobska. Ngay sau hội nghị Nobska, chương trình REsearch TORpedo Configuration (RETORC) đã được tiến hành. RETORC I là mẫu thiết kế ngư lôi hạng nhẹ, với kết quả là sự ra đời của ngư lôi Mark 46, đi vào trang bị vào năm 1963. Trong khi chương trình thiết kế ngư lôi hạng nặng, RETORC II, đã đi đến kết quả là ngư lôi Mark 48, đi vào trang bị vào năm 1971. Với các tính năng tiên tiến, các ngư lôi Mark 46 và Mark 48 hiện vẫn là tiêu chuẩn của ngư lôi sử dụng trong Hải quân Hoa Kỳ hiện nay.
Chương trình tên lửa đạn đạo phóng từ tàu ngầm Polaris.
Nhờ có chương trình nghiên cứu Nobska, chương trình tên lửa đạn đạo phóng từ tàu ngầm Polaris đã được chấp nhận. Trong chuyên đề thu nhỏ đầu đạn hạt nhân để sử dụng trên ngư lôi Mark 45, nhà vật lý Edward Teller của Phòng thí nghiệm quốc gia Lawrence Livermore đã đưa ra tính khả thi của việc phát triển một đầu đạn hạt nhân có đương lượng nổ 1 Megaton để lắp lên tên lửa Polaris. Nhà vật lý J. Carson Mark của Los Alamos National Laboratory, ban đầu cho rằng việc phát triển đầu đạn này không khả thi. Tuy nhiên, Tiến sĩ Mark sau đó cho rằng có khả năng phát triển đầu đạn có kích thước đủ nhỏ có đương lượng nổ 0,5 megaton. Đương lượng nổ này gấp 30 lần đương lượng nổ của bom nguyên tử đã từng thả xuống Hiroshima, và là mức mà Đô đốc Burke cảm thấy phù hợp, và ngay sau đó các nỗ lực phát triển tên lửa chiến thuật của Hải quân Mỹ đã chuyển từ tên lửa đạn đạo Jupiter sang Polaris vào cuối năm.
Chương trình Nobska cũng đưa ra khuyến nghị không sản xuất và triển khai số lượng lớn các tàu tấn công nhanh hạt nhân có lượng dãn nước 500 tấn cũng như các tàu hộ tống khu trục hạt nhân. Một đội tàu ngầm sử dụng pin nhiên liệu, với khả năng cung cấp nhiệt từ lò phản ứng cũng được tính đến. Tuy nhiên cả tàu ngầm tấn công nhanh và DEN đều hoạt động dựa trên các lò phản ứng có tỉ lệ lực đẩy/khối lượng của động cơ lớn được phát triển từ chương trình phát triển động cơ hạt nhân cho máy bay; tuy nhiên các lò phản ứng này đã không bao giờ được đưa vào hoạt động. Công nghệ pin nhiên liệu do đó cũng không được phát triển và ứng dụng thực tế vào thời điểm đó. Thiết kế của DEN được giới thiệu vào năm 1958, cùng với các loại tên lửa dẫn đường bao gồm RIM-24 Tartar. Tuy nhiên, người ta đã quyết định giới hạn chỉ đưa vào trang bị tàu khu trục mang tên lửa chạy bằng năng lượng hạt nhân (DLGN) (Sau năm 1975 được thiết kế lại thành tàu tuần dương mang tên lửa dẫn đường chạy bằng năng lượng hạt nhân (CGN)). |
Integration Bee là một cuộc thi về chủ đề tích phân được tổ chức thường niên với lần đầu tiên vào năm 1981 bởi Andy Bernoff - một sinh viên ngành toán học ứng dụng tại Viện Công nghệ Massachusetts (MIT). Các cuộc thi tương tự cũng được tổ chức hàng năm tại nhiều trường đại học và cao đẳng trên toàn nước Mỹ và một vài các quốc gia khác.
Phương thức tổ chức.
Các thí sinh đăng kí tham gia thường phải tham gia một bài thi loại, phần bài thi loại này có phần giống với các giải đấu thể thao - khi mà một thí sinh không thực hiện thành công việc tính toán một tích phân sau một số lần thử nhất định sẽ bị loại. Việc thêm hằng số "C" ở cuối cho kết quả tích phân thường không được quan tâm, tuy nhiên kết quả cuối cùng phải ở dạng tối giản nhất và trả về biến số ban đầu. Ở một vài viện, ví dụ như chính MIT, các thí sinh phải thực hiện việc tính toán các tích phân trong đề bài trên một bảng đen trước sự theo dõi của khán giả, còn ở một vài nơi khác, ví dụ như Trường Đại học Connecticut, các thí sinh ngồi tại chỗ làm bài thi trên giấy. Các thí sinh tham gia có thể là toàn bộ sinh viên tại viện nơi tổ chức kì thi (ví dụ như MIT hay Đại học California tại Berkeley), hoặc các sinh viên chưa tốt nghiệp (như tại Trường Đại học Connecticut), hay chỉ các sinh viên chưa tốt nghiệp và các học sinh Trung học phổ thông (ví dụ như Trường Đại học Bắc Texas).
Các thí sinh thường đã quen thuộc với các phương pháp tính tích phân thường gặp.
Phần thưởng cho các thí sinh thường là tiền mặt, các phiếu ưu đãi hoặc/và sách.
Cuộc thi Integration Bee thường được tổ chức tại Viện Công nghệ Massachusetts, với người chiến thắng được tặng một chiếc mũ với dòng chữ "Grand Integrator".
Tới nay, thường thì Integration Bee chỉ được tổ chức ở các trường đại học lớn ở Mỹ, ví dụ như Cao đẳng Connecticut, Trường Đại học Bắc Texas, Đại học California tại Berkeley hay Đại học Brigham Young.
Cuộc thi ngoài nước Mỹ.
Cuộc thi về chủ đề tích phân, tương tự với "Integration Bee" cũng được tổ chức tại Philippines với tên "Integ Bee" đã được tổ chức bốn lần tại Đại học Philippines Diliman tại thành phố Quezon và được tài trợ bởi "Hiệp hội Vật lý UP" (hay UPPA). Cuộc thi này giới hạn thí sinh tham gia là các sinh viên chưa tốt nghiệp các trường đại học trên toàn Philippines. Một sự kiện tương tự cũng được tổ chức vào năm 2014 tại Viện Vật lý Quốc gia Philippines với mục đích thử tốc độ và sự chính xác của các thí sinh, cùng với rèn luyện kĩ năng tích phân. Người chiến thắng nhận phần thưởng trị giá 5 ngàn peso Philippines (khoảng hơn 2 triệu đồng tiền Việt Nam), hai Á quân nhận phần thường một ngàn peso.
"Integration Bee"cũng đã được tổ chức tại Đại học Cambridge, Đại học New South Wales tại Úc, và Viện Giáo dục và Nghiên cứu Khoa học Ấn Độ, Pune. Đối với cuộc thi được tổ chức ở Cambridge, các thí sinh từ những trường đại học khác tại Anh cũng được tham gia, ví dụ như Đại học Oxford, Đại học Durham. |
Đời cát là bộ phim chính kịch, lãng mạn của điện ảnh Việt Nam do NSND Nguyễn Thanh Vân đạo diễn với sự tham gia của các diễn viên Mai Hoa, Hồng Ánh, Đơn Dương, Công Ninh. Đời Cát được chuyển thể theo truyện ngắn "Ba người trên sân ga" của Hữu Phương, do nhà văn Nguyễn Quang Lập viết kịch bản.
Sau hơn 20 thoát ly, khi chiến tranh kết thúc một thời gian Cảnh từ miền bắc trở lại quê nhà ở phía nam vĩ tuyến.
Bộ phim lấy bối cảnh một làng chài ở miền trung Việt Nam, tại đây Cảnh còn có Thoa người vợ mà anh đã kết hôn trong thời chiến. Cảnh không giấu diếm việc mình có vợ khác và một cô con gái, ít lâu sau Tâm -người vợ hiện tại- và Gianh -con gái họ- tìm đến. Thoa ngậm ngùi chấp nhận việc hai mẹ con họ, nhưng vẫn muốn chồng và hạnh phúc đến với mình. Sống cô đơn nhiều năm, Thoa được Huy -cựu dân quân cụt một chân- đem lòng yêu thương, nhưng Thoa luôn trốn tránh Huy; bản thân Huy cũng được Hoa, một phụ nữ trẻ cụt hai chân để ý tới.
Khi mối quan hệ giữa ba người giữa Cảnh, Thoa và Tâm ngày càng căng thẳng, Tâm đành quyết định đưa con về bắc. Cảnh thì ở lại với Thoa dù tình cảm luôn dành cho vợ trẻ và con gái nhỏ; Huy cũng nhìn nhận lại và chấp nhận tình cảm của Hoa.
Khoảng năm 1995, đạo diễn Thanh Vân nảy ra ý tưởng chuyển thể truyện ngắn "Ba người trên sân ga" của Hữu Phương, ông đã tìm đến nhà văn Nguyễn Quang Lập và hai người đã cùng nhau hoàn thành kịch bản trong 4 năm với 7 bản chỉnh sửa. Kịch bản hoàn thiện được nộp lên Hãng phim truyện Việt Nam nhưng bị từ chối vì nội dung khá nhạy cảm, đến khi nhà biên kịch Nguyễn Thị Hồng Ngát trở thành giám đốc, kịch bản mới được thông qua. Ban đầu "Đời cát" là kịch bản phim truyền hình, khi có người cho rằng kịch bản này nếu dựng thành phim truyền hình sẽ rất phí; đạo diễn Nguyễn Thanh Vân theo đó đã rút lại kịch bản để chỉnh sửa thành kịch bản điện ảnh.
Địa điểm quay nằm rải rác từ Quảng Trị, (Quang Phú, Lệ Thủy) Quảng Bình và (Phú Lộc) Huế, vai nữ chính được giao cho diễn viên kịch Mai Hoa của Sân khấu kịch Idecaf. Đoàn làm phim cất công tìm một người phụ nữ cụt hai chân tại khắp Quảng Trị cho một vai phụ được sáng tạo riêng cho bộ phim, và bé gái trong phim cũng là một diễn viên không chuyên đoàn tìm thấy ở Huế.
Bộ phim không không lên án hay phủ nhận cũng không làm khơi lại vết thương chiến tranh mà tìm cách cứu chữa, băng bó cho vết thương và hướng về tương lai. Những tín hiệu mang tính nhân đạo và nhân văn này đã có vượt qua biên giới để đến với cộng đồng thế giới.
Người đóng Hảo -người phụ nữ cụt chân- là Trần Thị Bé, tương tự hoàn cảnh của nhân vật, bà Bé là một nạn nhân của chiến tranh Việt Nam. Năm 1972 tại Trại tạm cư Hòa Khánh (Đà Nẵng), một quả lựu đạn phát nổ trong bữa ăn khiến mẹ và năm người anh chị của thiệt mạng, cha bị thương nặng còn bà mất đi đôi chân khi mới 3 tuổi. Sau khi bài báo viết về bà đăng trên báo Tuổi Trẻ ngày 3 tháng 2 năm 2001, đã có một số nhà hảo tâm tặng xe lăn cho bà. Bà Bé giữ lại một cái, số còn được gửi đến Ủy ban Chăm sóc và bảo vệ bà mẹ, trẻ em tỉnh. Bà sau này giành được một số giải thể thao cho người khyết tật, trở thành đại sứ cho tổ chức HANDICAP. Bà có hai người con Phong An và Thanh Nhuệ, tên của Thanh Nhuệ được ghép từ tên đệp của vợ chồng Thanh Vân - Nhuệ Giang, đạo diễn và phó đạo diễn của bộ phim. |
Hiệp sĩ Thập tự
Hiệp sĩ Thập tự hay Hiệp sĩ Thánh chiến (tiếng Ba Lan: Krzyżacy) là một cuốn tiểu thuyết lịch sử năm 1900 được viết bởi nhà văn theo chủ nghĩa thực chứng Ba Lan và người đoạt giải Nobel năm 1905, Henryk Sienkiewicz. Bản dịch tiếng Anh đầu tiên của nó được xuất bản cùng năm với bản gốc.
Cuốn sách được tạp chí Tygodnik Illustrowany đăng nhiều kỳ trong khoảng thời gian từ 1897–1899 trước khi ấn bản hoàn chỉnh đầu tiên xuất hiện vào năm 1900. Cuốn sách được dịch sang tiếng Anh lần đầu tiên bởi Jeremiah Curtin, một người cùng thời với Henryk Sienkiewicz. Hiệp sĩ Thánh chiến kể từ đó đã được dịch sang 25 thứ tiếng. Đây là cuốn sách đầu tiên được in ở Ba Lan vào cuối Thế chiến thứ hai năm 1945, do tính liên quan của nó trong bối cảnh Đức Quốc xã tàn phá Ba Lan sau đó là sự di chuyển dân số hàng loạt. Cuốn sách đã được dựng thành phim vào năm 1960 bởi Aleksander Ford.
Cuốn tiểu thuyết được dịch bởi Nguyễn Hữu Dũng, Đông A ấn hành.
Bối cảnh lịch sử.
Cuốn tiểu thuyết được Sienkiewicz viết vào năm 1900, khi nhà nước Ba Lan, sau khi bị chia cắt giữa các đế quốc Nga, Áo và Phổ vào cuối thế kỷ 18, không tồn tại, và hầu hết người Ba Lan đang sống trong khu vực chiếm đóng của Nga có tên là vùng đất Vistula, trước đây thuộc về Vương quốc Lập hiến Ba Lan. Một trong những mục tiêu của Sienkiewicz khi viết cuốn sách này là khuyến khích và củng cố niềm tin của dân tộc Ba Lan trước các thế lực chiếm đóng. Để tránh sự kiểm duyệt của Nga, ông đã đặt cốt truyện vào thời Trung cổ khi Ba Lan nằm xung quanh nước Phổ và nhà nước của Kị sĩ đoàn quốc Teuton (Deutschordenstaat).
Lịch sử của dòng Hiệp sĩ Teuton của Đức là bối cảnh cho câu chuyện. Từ thế kỷ 13 trở đi, dòng hiệp sĩ này đã kiểm soát phần lớn bờ biển Baltic cho đến khi bị liên bang Ba Lan và Lietuva đánh bại trong trận Grunwald năm 1410. Cuốn tiểu thuyết tập trung nhiều vào cuộc sống và phong tục thời trung cổ của cả vùng đô thị và vùng nông thôn của Ba Lan thời Trung cổ.
Năm 1960, cuốn tiểu thuyết được đạo diễn Aleksander Ford dựng thành phim Ba Lan cùng tên với Emil Karewicz trong vai Władysław II Jagiełło.
Tóm tắt cốt truyện.
Hiệp sĩ Thánh chiến kể câu chuyện về một nhà quý tộc trẻ tuổi, Zbyszko xứ Bogdaniec, người cùng với chú của mình là Maćko xứ Bogdaniec trở về sau cuộc chiến chống lại Teuton (Hiệp sĩ Thập tự giá) ở Litva gần đó. Trong một quán trọ, Zbyszko phải lòng Danusia đáng yêu, người đang đi cùng triều đình của Nữ công tước Anna. Anh thề với cô cùng lời thề hiệp sĩ của mình và hứa sẽ mang lại cho cô "ba chiếc cúp" từ Hiệp sĩ Teuton.
Trên đường đến thành phố hoàng gia Kraków, Zbyszko tấn công Kuno von Liechtenstein, một đại biểu ngoại giao chính thức của Hiệp sĩ Teuton. Hình phạt là cái chết. Tuy nhiên, trên đoạn đầu đài, Danusia đã cứu anh ta khỏi bị hành quyết khi cô nhảy lên bục trước sự chứng kiến của đám đông, và hứa sẽ kết hôn với anh ta, lấy khăn tay che đầu anh ta (một truyền thống lâu đời của người Ba Lan mang theo thời gian hành quyết nếu cặp đôi kết hôn). Zbyszko và Maćko trở về dinh thự của họ, nơi họ xây dựng lại dinh thự của mình. Sau một thời gian, Zbyszko quay lại Danuśka và kết hôn với cô ấy. Tuy nhiên, cô sớm bị bắt cóc bởi bốn Hiệp sĩ Teuton muốn trả thù - cha cô Jurand đã chiến đấu chống lại quân Đức. Bản thân Jurand sớm bị chúng bắt, bỏ tù và tra tấn dã man và tàn tật.
Nhiệm vụ tìm và cứu Danusia bị bắt cóc của Zbyszko vẫn tiếp tục cho đến khi, cuối cùng, anh giải cứu được cô. Tuy nhiên, đã quá muộn rồi. Danusia đã phát điên vì bị đối xử dưới bàn tay của những kẻ bắt giữ cô, và cuối cùng chết. Cuộc chiến được chờ đợi từ lâu bắt đầu. Lực lượng kết hợp của Ba Lan và Litva dưới sự chỉ huy của Vua Ba Lan Ladislaus Jagiello đã tiêu diệt Dòng Teuton trong Trận chiến Grunwald hoành tráng năm 1410. Trận chiến này báo hiệu sự suy tàn cuối cùng thực sự của Hiệp sĩ Teuton.
Mô tả cốt truyện.
Chương 1 – 6.
Cuốn tiểu thuyết mở đầu bằng cảnh một số người Ba Lan giàu có trò chuyện với một hiệp sĩ, Maćko xứ Bogdaniec, trong quán trọ Savage Bull ở Tyniec. Hiệp sĩ già và cháu trai của ông, Zbyszko, đang trở về nơi sinh của họ sau khi chiến đấu cho Vua Vitold xứ Litva chống lại Hiệp sĩ Thập tự giá dưới sự chỉ huy của Konrad, Grand Master và anh trai của ông ta, Ulrich xứ Jungingen, tên trộm của Sambia. Công chúa Anna Danuta đoàn tùy tùng của Mazovia đến quán trọ trên đường đến Cracow và chính tại đây, Zbyszko đã rơi vào bùa mê của người giám hộ của cô ấy, Danusia, và thề với cô ấy sẽ đặt một số con công Đức trước mặt cô ấy. Maćko và Zbyszko, sau một cuộc cãi vã, quyết định nộp đơn xin Hoàng tử Jurand của Spychów phục vụ chống lại quân Đức khi một cuộc đại chiến sắp diễn ra và đi cùng với Công chúa Anna.
Trên đường họ gặp một hiệp sĩ được vũ trang lộng lẫy đang cầu nguyện. Đằng sau anh ta là một tùy tùng và Zbyszko phát hiện ra một hiệp sĩ Đức và tấn công anh ta bằng cây thương của anh ta nhưng hiệp sĩ đầu tiên, Povala của Tachev, ngăn anh ta lại và tiết lộ rằng anh ta đang phục vụ Nhà vua hộ tống sứ thần Đức và nói rằng Zbyszko đã phạm tội hình sự và bắt anh ta thề xuất hiện trước tòa án Cracow. Matsko cố gắng cầu xin sự tha thứ từ người Đức, Kuno von Lichtenstein, nhưng anh ta khăng khăng rằng họ phải cúi đầu trước anh ta, điều mà các hiệp sĩ Ba Lan từ chối làm vì điều đó đi ngược lại danh dự của họ.
Matsko và Zbyshko đến ở với Povala tại nhà của anh ta trên Phố Saint Anne. Họ thảo luận về các chiến dịch gần đây của họ với các hiệp sĩ Ba Lan khác và tham dự triều đình của Yagello và Yadviga, người đang mang thai. Vào bữa tối, Lichtenstein tiết lộ rằng anh ta đã bị tấn công trên đường đến Tynets bởi một hiệp sĩ và Povala xác nhận điều đó. Nhà vua rất tức giận; ông đã chấp nhận đề nghị của người Ba Lan chuyển sang Công giáo và kết hôn với Nữ hoàng trẻ tuổi Yadviga để ngăn chặn các cuộc thập tự chinh chống lại Litva của các Hiệp sĩ Teutonic. Trong cơn tức giận, Yagello ra lệnh chặt đầu Zbyshko vì đã làm ô nhục anh ta và anh ta bị tống vào tù. Tại tòa án, bản án tử hình được Castellan of Cracow truyền lại nhưng việc thi hành bị trì hoãn cho đến khi Yadviga sinh con.
Đứa bé chết và Yagello, người đã rời Cracow, quẫn trí trở về và Matsko cũng trở về sau chuyến hành trình đến gặp Grand Master để cầu xin sự tha thứ cho mạng sống của Zbyshko. Trên đường đi, anh ta bị thương bởi một mũi tên của Đức từ một cuộc phục kích trong rừng. Một đoạn đầu đài được dựng lên và Công chúa Anna hội ý với Yastrembets, Cha Stanislav của Skarbimir và những người đàn ông uyên bác khác để tìm lối thoát hợp pháp. Vào ngày hành quyết và khi Zbyshko bị dẫn ra ngoài, Povala đưa cho anh ta Danusia, người đã trùm khăn trùm lên đầu anh ta và nói: 'Anh ấy là của tôi! Anh ấy là của tôi!'. Theo phong tục của người Slav, khi một thiếu nữ ngây thơ làm điều này, đó là dấu hiệu cho thấy cô ấy muốn kết hôn với anh ta và anh ta được cứu thoát khỏi cái chết.
Cháu trai và chú quyết định quay trở lại Bogdanets, nơi Matsko già cần uống mỡ gấu để loại bỏ đầu mũi tên. Yurand of Spyhov, cha của Danusia, đến tòa án và Zbyshko gặp anh ta nhưng được thông báo rằng anh ta không thể cưới con gái mình và hai cha con trở về Tsehanov.
Chương 7 – 14.
Hai người đàn ông gặp người hàng xóm Zyh của Zgorzelitse gần Bogdanets, người đang đi săn cùng con gái của mình, Yagenka, người ngưỡng mộ Zbyshko vì đã giết một con bò rừng bò rừng khổng lồ bằng nỏ của mình. Họ ổn định cuộc sống trong ngôi nhà cũ và Yagenka đến giúp họ dọn đồ đạc và thức ăn từ người cha hào phóng của cô. Họ cũng biết được từ cha cô rằng hai chàng trai trẻ đang tìm kiếm tình yêu của cô, Vilk of Brozova và Stan of Rogov. Zbyshko vào rừng để giết một con gấu ở đầm lầy gần đó và gần như bị nó khuất phục nhưng Yagenka đã hỗ trợ đặt chiếc nĩa xuống đất để anh có thể giết nó bằng rìu của mình. Matko uống chất béo tươi và ngay lập tức bắt đầu hồi phục và cuối cùng đầu mũi tên được rút ra. TRONG một chuyến đi săn giết hải ly, Yagenka hỏi Zbyskho về Danusia (sau khi được cha cô kể về sự cố tấm màn che). Sau đó, hai người đàn ông gặp người họ hàng xa của họ, vị trụ trì mà đất đai của họ được thế chấp, và tất cả đều tham dự một buổi lễ nhà thờ với giới quý tộc ở Kresnia và Zybshko chiến đấu với Vilk và Stan, vì là kẻ thù của vị trụ trì, Matko nhận được một chiếc túi xu từ anh ta. Tuy nhiên, lời thề của Zbyshko với Danusia đã khiến vị trụ trì tức giận, người đã cầu chúc cho anh ta về Yagenka, người mà anh ta rất yêu quý và vị giáo sĩ đã bỏ đi trong cơn tức giận.
Chương 15 – 20
Zbyshko và Matsko lên đường đến Mazovia cùng với những người Thổ Nhĩ Kỳ bị bắt của họ như một người hộ tống - Zbyshko tuyên bố Danusia là vợ của anh ta từ cha cô. Theo sau anh ta là Cheh, tên là Hlava, của Yagenka's. Họ tình cờ gặp một người đàn ông trong rừng - một người bán di vật giả người Đức tên là Sanderus, người tham gia đoàn tùy tùng và nói với Zbyshko rằng anh ta đã nhìn thấy Danusia. Trên đường, anh chạm trán với một số hiệp sĩ thập tự giá, và gặp De Lorche, một hiệp sĩ của Lorraine, người mà anh thách đấu nhưng Yendrek, người hộ tống người Ba Lan, cấm chiến đấu. Cuối cùng họ cũng đến được hoàng cung Mazovian của Hoàng tử Yanush, người đang trong chuyến thám hiểm săn bắn tại Kurpie, nơi họ tìm thấy Danusia cùng với Công chúa Anne. Trong cuộc đi săn, một con bò tót hoang dã tấn công tùy tùng của Công chúa và De Lorche và Zybshko đã bảo vệ nó nhưng cả hai đều bị thương và chính Hlava đã giết nó bằng rìu của mình.
Danveld và Siegfried von Lowe, Anh Rotgier và Anh Gottfried là các sứ thần của Đức đang tìm cách trừng phạt Yurand của Hoàng tử Yanush vì những hành động chết người của anh ta chống lại Dòng của họ nhưng anh ta từ chối. Do đó, họ ấp ủ một âm mưu bắt cóc Danusia và dùng cô làm vật chuộc để bắt cha cô. Khi trở lại biên giới, họ đi cùng với De Fourcy, người không thích âm mưu này và bốn người đàn ông đã giết anh ta và cho rằng việc đó được thực hiện bởi Hlava, người đã vượt qua thử thách của Zbyshko; tránh được nhát dao của Danveld, Cheh quay trở lại nhà nghỉ săn bắn để kể lại câu chuyện có thật.
Chương 25 – 33.
Công chúa Anna nhận được một bức thư giả từ Yurand, do Danveld viết, yêu cầu trả lại Danusia cho anh ta tại Spyhov. Công chúa Anna quyết định họ nên kết hôn trước và buổi lễ diễn ra, sau đó Danusia khởi hành. Zbyshko, khi hồi phục, đến lâu đài của Hoàng tử Yanush tại Tsehanov và giúp cứu Yurand khỏi cái chết trong một cơn bão tuyết nghiêm trọng; khi hồi phục, anh biết rằng Yurand chưa bao giờ gửi bức thư và Yurand chắc chắn rằng Hiệp sĩ Thập tự giá đã bắt cóc con gái anh và hai người đàn ông được đưa đến Spyhov. Một chị gái của Dòng và một người hành hương đến gặp Yurand và nói rằng anh ta phải hạ mình trước Dòng và chuộc lại. Sau một vài ngày, Zbyshko phát hiện ra từ Tolima, người hầu già trung thành của Yurand, rằng chủ nhân của anh ta đã rời đi.
Tại lâu đài ở Schytno, Yurand buộc phải đợi bên ngoài cổng cả đêm khi những người xem chế nhạo anh. Sáng hôm sau, anh ta được phép vào và bị buộc phải quỳ gối trong một chiếc túi làm từ sợi gai dầu trước khi đến gặp Danveld. Cuối cùng, họ mang con gái của anh ta đến cho anh ta nhưng đó là một người phụ nữ ngốc nghếch và trong cơn thịnh nộ, anh ta đã giết Danveld và tàn sát nhiều người đang chế nhạo trước khi anh ta bị thương nặng và mắc kẹt trong lưới. Siegfried chịu trách nhiệm và cử Rotgier đến gặp Hoàng tử Yanush tại Tsehanov để đưa ra một phiên bản sai sự kiện. Zbyshko thách thức Rotgier và giết anh ta trong cuộc đấu tay đôi của họ.
Chương 34 – 50.
Zbyshko và De Lorche lên đường đến Malburg để thách thức các Hiệp sĩ ở đó và biết được từ linh mục ở Spyhov rằng Yurand đã để lại tất cả các vùng đất của mình cho Danusia và, trong trường hợp cô ấy chết, cho Zbyshko. Anh ấy cũng gửi một lá thư cho Matsko qua Hlava tại Zgorzelitse. Tại Schytno, Siegfried nhận được xác của Rotgier, người gần như là con trai của anh ta và để trả thù, người hầu câm của anh ta, Diedrich, lưỡi của Yurand bị cắt, mù một mắt và cánh tay phải của anh ta bị chặt đứt và sau đó anh ta bị thả rông trên đường. Matsko, sau khi tham khảo ý kiến của Hlava, quyết định đến gặp Spyhov và mang theo Yagenka, cải trang thành một người hầu trẻ. Tại Plotsk Matsko kết bạn với Lichtenstein để có được giấy chứng nhận hành vi an toàn qua lãnh thổ của Hiệp sĩ. Họ nhận được tin tức về Zbyshko và quyết định đến Schytno. Trên đường, họ gặp Yurand mù và quyết định đưa anh ta trở lại Spyhov, có thể phục hồi sức khỏe cho anh ta ở một mức độ nào đó. Tại Spyhov, họ biết được từ Cha Kaleb rằng Zbyshko, sau một số lần ở Malborg, nơi anh ta rơi vào sự bảo vệ của anh trai của Grand Master, đã gia nhập lực lượng của Hoàng tử Vitold. Matsko quyết tâm đến Warsaw.
Chương 51 – 55.
Chiến tranh đã nổ ra giữa Grand Prince Vitold và các Hiệp sĩ về cách đối xử của họ đối với người Jmud. Lực lượng của Skirvoillo, thủ lĩnh của những người đàn ông Jmud, tập hợp lại và Matsko và Hlava đoàn tụ với Zbyshko. Skirvoillo lên kế hoạch tấn công một lâu đài và Zbyshko và Matsko được chỉ thị cho lực lượng phục kích ra khỏi lâu đài, Gotteswerder, đến sự hỗ trợ của một cột cứu trợ. Quân Đức bị quét sạch, De Lorche bị bắt làm tù binh nhưng được Zbyshko giải thoát, và họ biết được từ Sanderus, tù nhân của họ, rằng Danusia còn sống và đã bị Siegfried và một hiệp sĩ, Arnold von Baden, mang đi. Họ truy đuổi họ và bắt được quân Đức tại một số túp lều của người đốt dầu nhưng Danusia bị ốm và mất trí. Đến lượt họ bị bắt bởi lực lượng cứu trợ của Đức - do anh trai của Arnold, Wolfgang lãnh đạo - và Zbyshko và Matsko đồng ý một khoản tiền chuộc với những kẻ bắt giữ họ, cho phép Zbyshko và Danusia đi theo Hlava, người may mắn được hướng dẫn đưa Siegried đến thẳng Spyhov. Hlava lần đầu tiên của họ và kể lại cho Yagenka nghe những gì đã xảy ra và đưa tù nhân của anh ta đến gặp Yurand, người nhờ ơn Chúa đã giải thoát anh ta.
Chương 56 – 63.
Ngay bên ngoài Spyhov Danusia chết. Yurand nằm trên giường không thể cử động nhưng luôn mỉm cười và Zbyshko chìm vào trạng thái hôn mê sâu. Tolima được gửi đi với một khoản tiền chuộc để giải thoát Matsko khỏi Malborg nhưng bản thân lại bị giam trong nhà tù của một comtur và Cha Kaleb và De Lorche, người đã đến Spyhov để cầu nguyện cho Danusia, thuyết phục Zbyshko đi. Họ biết về cuộc gặp gỡ giữa Vua Yagiello và Grand Master tại Ratsiondz và Zybshko biết được từ Hlava, người đã trở về Spyhov, về Yagenka, người đã chuyển đến Bishop tại Plotsk.
Tại Plotsk, Yagiello có mặt và Hoàng tử Yanush và Hoàng tử Anna Danuta. Zbyshko gặp Yagenka, người hiện đang là tùy tùng của Công chúa Alexandra của Plotsk và cô ấy đã thay đổi rất nhiều, biến thành một nữ quý tộc xinh đẹp và thanh lịch. Một bữa tiệc lớn được tổ chức và ngày hôm sau, Hoàng tử Yanush ra lệnh cho Zbyshko và De Lorche tham gia hộ tống anh ta đi săn. Cuộc họp tại Ratsiondz trên một hòn đảo trên Vistula diễn ra và trở nên tồi tệ đối với Grand Master Conrad và các Hiệp sĩ của Hội. Thông qua Hoàng tử Yamont, Zbyshko có thể giải quyết được vụ án của chú mình do Nhà vua nêu ra và anh đi cùng hai hiệp sĩ Ba Lan khác đến Malborg để trao đổi tù nhân. Povala và đặc biệt là Zyndram, thủ lĩnh của quân đội Ba Lan, không mấy ấn tượng với lâu đài mặc dù kích thước khổng lồ của nó và rất nhiều hiệp sĩ nước ngoài hiện diện trong các bức tường của nó. Zbyshko và Matsko cuối cùng cũng được đoàn tụ và ông già biết về cái chết của Danusia.
Chương 64 – 69.
Khi họ trở lại Spyhov, Yurand chết. Một quyết định được đưa ra là để Hlava, cùng với người hầu gái của Yagenka là Anulka, người mà anh ta yêu, phụ trách Spyhov khi Matsko và Yagenka trở về Bogdanets với một lượng lớn tiền và vật có giá trị - hầu hết do Yurand chiếm được từ tay quân Đức trong trận chiến - và Zbyshko gia nhập lực lượng của Hoàng tử Vitold. Nhiều tháng trôi qua khi họ chờ đợi Zbyshko trở về và Matsko quyết tâm xây lâu đài cho cháu trai của mình.
Chương 70 – 75.
Matsko và Vilk già được đoàn tụ sau cái chết của người con trai sau khi tấn công một lâu đài của Đức. Zbyshko trở lại Bogdanet nhưng nằm ốm trên giường và Matsko cuối cùng nhận ra rằng anh yêu Yagenka nhưng không biết nói với cô ấy như thế nào. Cuối cùng, khi đứng dậy khỏi giường, Yagenka nhận trách nhiệm cắt tóc cho mình và cả hai đã thống nhất. Cặp đôi sống ở Mochydoly trong khi lâu đài đang được xây dựng cho họ ở Bogdanets và Yagenka hạ sinh cặp song sinh, Matsko và Yasko, và bắt đầu trở nên nổi tiếng trong vùng khi họ chuyển đến lâu đài vào năm thứ năm sau khi tất cả các công trình phụ được hoàn thành .
Chương 76 – 81.
Trong cùng năm chiến tranh đang diễn ra. Matsko rời đi Spyhov và đã ra đi trong sáu tháng. Khi trở về, Zbyshko biết rằng anh ta đã đến Malborg để thách đấu với Lichtenstein nhưng thất bại vì người sau đã được bổ nhiệm làm đại công tước và không có mặt - thay vào đó anh ta đã chiến đấu và giết chết người họ hàng cùng tên của Lichtenstein.
Một cuộc tranh chấp nảy sinh giữa các Hiệp sĩ Ba Lan về lâu đài Drezdenko mà Hội tham lam đã chiếm được và từ chối trao trả, điều mà Matsko cho rằng sẽ dẫn đến chiến tranh toàn diện. Yagiello ra lệnh cho những cuộc săn lùng lớn để cung cấp thịt khô cho quân đội và nhiều người Mazovian chạy trốn khỏi Phổ để thoát khỏi sự cai trị sắt đá của Hiệp sĩ. Vitold được chỉ định để xem xét tranh chấp và phân xử nó với người Ba Lan và Jmud lại nổ ra cuộc nổi loạn. Quân đội của Litva và Ba Lan được hợp nhất cùng với các trung đoàn của Mazovia chống lại quân Đức tại doanh trại của họ ở Sviet. Một trận chiến chung sắp diễn ra và sau khi chiếm được pháo đài Dambrova của Đức, quân đội dựng trại và sáng hôm sau đến cánh đồng Grunwald, nơi quân đội dừng lại nghỉ ngơi. Khi Yagello chuẩn bị bắt đầu thánh lễ thứ hai, các trinh sát xuất hiện xác nhận sự xuất hiện của quân Đức. Trong trận chiến đẫm máu, Grand Master Ulrich bị binh lính Litva giết chết và nhiều hiệp sĩ nổi tiếng của Western Order bị bắt. Matsko tìm kiếm Kuno Lichtenstein trên cánh đồng và tìm thấy anh ta trong số một số tù nhân bị bắt và sau khi thách đấu tay đôi với anh ta, giết anh ta bằng thuốc misericordia của mình.
Cuốn tiểu thuyết kết thúc với cảnh Matsko và Zbyshko trở lại Bogdanet, nơi người trước sống một cuộc sống lâu dài với bốn đứa cháu trai xung quanh và người sau chứng kiến Chưởng môn của Dòng rời Malborg với đôi mắt đẫm lệ từ một cánh cổng khi voevoda Ba Lan đi qua một cánh cổng khác . |
Viết tắt trong tiếng Việt
Tiếng Việt tại Việt Nam hiện sử dụng chữ Quốc ngữ (chữ Latinh) là chủ yếu, áp dụng cách viết tắt không nhất định theo một thể duy nhất. Do các chữ Latinh không có độ dài cố định nên không thể đoán trước kích thước của câu từ, viết tắt thường được sử dụng trong trường hợp khi đã viết ra thì không thể xóa, nhằm tránh bị quá chữ hay xuống dòng (như khi viết bằng bút mực, sơn).
Thông dụng nhất là dùng chữ cái đầu tiên của mỗi âm tiết. Đối với những ngôn ngữ dùng chữ cái Latinh thì họ thường lấy chữ cái đầu tiên của một từ, nhưng tiếng Việt phụ thuộc nhiều vào âm tiết nên không theo hẳn các ngôn ngữ dùng chữ Latinh khác. Ví dụ như tiếng Anh viết "United States Agency for International Development" thành "USAID", dịch sang tiếng Việt là Cơ quan Phát triển Quốc tế Hoa Kỳ. Nếu áp dụng quy tắc theo tiếng Anh như trên thì sẽ viết tắt tiếng Việt là "CPQH", nhưng vì tiếng Việt căn cứ theo âm tiết nên sẽ viết là "CQPTQTHK".
Dùng chữ cái đầu tiên của mỗi âm tiết.
Đây là cách phổ biến nhất khi viết tắt tiếng Việt, dùng chữ cái đầu tiên của mỗi âm tiết:
Ngoài ra có một số danh từ khác cũng hay xuất hiện trên sách báo dưới dạng viết tắt như:
Cách viết tắt dùng gạch xiên cũng có trong các văn bản:
Giảm bớt mẫu âm.
Cũng có khi cách viết tắt dùng hai chữ cái của một âm tiết hay giảm bớt một số mẫu âm và phụ âm như:
Những chữ này thường thấy trong thư từ, ít khi thấy trong sách in.
Viết tắt chỉ một âm tiết.
Lối viết tắt trong tiếng Việt cũng có khi rút ngắn 1 trong 2 phần cấu tự mà thôi. Ví dụ như:
Rút ngắn âm tiết.
Tiếng Việt có một số tên dùng nguyên tắc viết tắt nhưng thay vì rút lại chỉ chữ cái thì rút lại thành một âm tiết đơn giản:
Việc rút ngắn âm tiết như này lại "vô tình" khiến cho các tên tiếng Việt dần bị "tây hóa" và không còn theo đúng chuẩn ngôn ngữ đơn âm tiết của tiếng Việt nữa. Tiêu biểu như ngày nay chính người Việt không còn gọi "Võ Việt Nam" nữa mà thường gọi là "Vovinam".
Danh từ ngoại quốc.
Một số danh từ ngoại quốc cũng du nhập tiếng Việt dưới dạng viết tắt như:
Viết tắt và trò chuyện trực tuyến.
Với kỹ thuật tin học và sự phát triển của các ngành thông tin mới như điện thoại thông minh, máy tính bảng, cách đánh chữ cũng đã thay đổi và hiện tượng viết tắt càng phổ biến với nhiều cách viết chưa từng thấy trong tiếng Như dưới dạng sách báo. Chẳng hạn, "không" viết tắt thành "ko", "k"...; "được" viết tắt là "dc"... Thậm chí tại Việt Nam, có nhiều học sinh còn dùng ngôn ngữ viết tắt để sử dụng và che giấu đi sự thiếu văn hóa hay che đi những từ thô tục, tục tĩu của mình khi trò chuyện trực tuyến.
Viết tắt giúp giảm ký tự tối ưu hơn, tiết kiệm mực và giấy, giảm bộ nhớ lưu trữ văn bản.
Viết tắt cũng khiến các vấn đề khác nảy sinh như tối nghĩa hay nhầm nghĩa. Đối với tiếng Việt, viết tắt còn khiến cho việc biểu âm của chữ Quốc ngữ bị kém đi. Do thường chỉ lấy chữ cái đầu tiên của mỗi âm tiết, những chữ cùng ký tự đầu như C-Ch thành C; G-Gh-Gi thành G; N-Ng-Ngh-Nh thành N; K-Kh thành K; P-Ph thành P; T-Th-Tr thành T, nếu không giải thích thì khó phân biệt. Thậm chí là việc viết tắt không dấu (thường trong tin nhắn SMS) phát sinh A-Ă-Â thành A, D-Đ thành D; E-Ê thành E; O-Ô-Ơ thành O; U-Ư thành U, khiến việc đoán âm trở nên khó hơn.
Áo thi đấu của các đội tuyển thể thao (bóng đá, bóng chuyề) Việt Nam thường in tên vận động viên bằng cách viết tắt các âm tiết đầu và chỉ để lại đầy đủ phần tên cuối (như Đỗ Hùng Dũng = "D.H.Dung", Hà Đức Chinh = "H.D.Chinh", Trần Thị Thanh Thúy = "T.T.T.Thuy"). Cách in "tiết kiệm hết sức" này có những nhược điểm cố hữu không thể xoá bỏ:
Riêng vấn đề chữ D và Đ thành D, vì quy tắc bỏ dấu luôn được áp dụng nhưng người Việt không linh động dùng chữ Z thay D hoặc biến D thành Dz, người nước ngoài khi nhìn chữ "D" thường đọc âm /d/ (đờ) thay vì âm /z/ (dờ), và Hung Dung có thể bị đọc như "Hùng Đũng" (nếu áo in "D. Hung Dzung" thì sẽ dễ đọc đúng "Hùng Dũng" hơn). |
Street Without Joy hoặc "La Rue Sans Joie" (tạm dịch: "Con đường đau khổ") là tên gọi do quân đội viễn chinh Pháp vùng Viễn Đông đặt cho đoạn đường Quốc lộ 1 từ Huế đến Quảng Trị trong cuộc chiến tranh Đông Dương lần thứ nhất.
Việt Minh đã củng cố một chuỗi làng mạc dọc theo cồn cát và đầm lầy muối giữa Quốc lộ 1 và Biển Đông và sử dụng các căn cứ này để mở nhiều đợt phục kích vào hàng đoàn xe đi qua Quốc lộ 1 và trên tuyến đường sắt Hà Nội–Sài Gòn liền kề, cùng nhau tạo thành các tuyến giao thông chính giữa miền Bắc và miền Nam Việt Nam.
Quân đội thực dân Pháp đã tiến hành một cuộc tấn công lớn vào con đường này trong chiến dịch Camargue vào tháng 7–tháng 8 năm 1953.
Khu vực này được độc giả nói tiếng Anh biết đến qua cuốn sách "Street Without Joy" của Bernard B. Fall, xuất bản lần đầu năm 1961. Ông mô tả địa hình mà quân Pháp gặp phải trong chiến dịch Camargue như sau:
Về phía đất liền, đằng trước "Con đường đau khổ" là một dãy làng khác ít được xác định rõ hơn, trung tâm là làng Vân Trình. Lần lượt được khu vực rộng lớn gồm đầm lầy, hố cát và bãi cát lún bảo vệ kéo dài đến tận Quốc lộ 1. Với chiều rộng trung bình khoảng 8 km, nó tạo thành một rào cản gần như không thể vượt qua đối với xe tăng và các phương tiện cơ giới khác của quân đội Pháp, ngoại trừ một vài con đường băng qua đây, tất nhiên là đều bị gài mìn và phá hoại nặng nề".:145-7
Trong chiến tranh Việt Nam, "Con đường đau khổ" này một lần nữa lại trở thành cứ điểm và căn cứ của Việt Cộng.
Tháng 2 năm 1967, Trung đoàn 9 Thủy quân lục chiến đang tiến hành Chiến dịch Chinook II trên "Con đường đau khổ". Bernard Fall đang quan sát chiến dịch này thì bị một quả mìn nổ giết chết.
Trong trận Quảng Trị lần thứ nhất trong Chiến dịch Xuân – Hè năm 1972, binh lính Quân đội Nhân dân Việt Nam đã bắn bừa bãi vào đoàn người tị nạn và quân đội Việt Nam Cộng hòa đang chạy về phía nam từ Quảng Trị, giết chết khoảng 2.000 thường dân trong trận Pháo kích Quốc lộ 1. |
Chuột Nậm Yum là từ dùng để chỉ những binh lính đào ngũ nội bộ khỏi quân đội Pháp tại trận Điện Biên Phủ trong chiến tranh Đông Dương lần thứ nhất.
"Chuột" ở đây bao gồm binh lính Pháp, Binh đoàn Lê dương, người châu Phi, người Việt Nam và tộc người Thái không thể hoặc không muốn đào thoát sang Việt Minh để chống lại Pháp, nhưng miễn cưỡng tiếp tục chiến đấu như một phần của lực lượng Pháp. Được biết, phần lớn là người Đông Dương được tuyển mộ tại địa phương, cộng với những người lính tập xứ Algérie và Maroc.
Ước tính có khoảng một nghìn người, Đám lính "Chuột" này đều ẩn náu trong một phần của pháo đài Điện Biên Phủ trên vách đá nhìn ra sông Nậm Yum để chờ tham chiến. Họ sống dựa vào khẩu phần ăn và thiết bị bị đánh cắp từ quân đội Pháp hoặc từ nguồn cung cấp bằng đường hàng không mà họ có thể đánh chặn. Thiếu nơi ẩn náu hoặc vật dụng xây dựng, họ đành đào hầm trú ẩn sống qua ngày.
Lịch sử Trận Điện Biên Phủ được xuất bản gần đây (2018) dựa trên các báo cáo của chỉ huy đội hiến binh pháo đài hòng gợi ý rằng số lượng "Chuột Nam Yum" đã được phóng đại trong đống tài liệu trước đó; và nhiều người không phải là lính đào ngũ mà ở lại với các đơn vị nhỏ bị tan rã hoặc vô tổ chức được rút lui khỏi hỏa tuyến và phân tán dọc theo bờ sông. Mặc dù không tham gia thực chiến trong giai đoạn cuối của cuộc bao vây, nhưng một số lính này đã thực hiện vai trò hỗ trợ; thu thập và mang quân dù tới đơn vị đồn trú chính. |
Acidophiline (tiếng Nga: ацидофилин) là một loại sữa chua uống được, với Lactobacillus acidophilus là chất khởi đầu. Men Kefir đôi khi được thêm vào. Nó có đặc tính kháng khuẩn và được sử dụng ở các quốc gia thuộc Khối Xô viết, trước đây để điều trị các bệnh đường ruột như viêm đại tràng và viêm ruột kết. Acidophiline ngọt được sản xuất rộng rãi ở Liên Xô, trong số các loại sữa lên men khác, chẳng hạn như kefir và ryazhenka. |
Chị chị em em 2
Chị chị em em 2 là một bộ phim điện ảnh chính kịch, hài của Việt Nam do Vũ Ngọc Đãng làm đạo diễn. Bộ phim có sự tham gia của Minh Hằng, Ngọc Trinh, Lê G
Bộ phim được chính thức khởi chiếu ở các rạp vào mùng 1 Tết năm 2023, công chiếu cùng với phim Nhà bà Nữ của Trấn Thành.Vào ngày 8 tháng 3, Chị chị em em 2 được chiếu trên Galaxy Play, và bộ phim chỉ dành cho người trên 18 tuổi.
Phần sau đây có thể cho bạn biết trước nội dung của tác phẩm.
Câu chuyện của Chị chị em em 2 lấy bối cảnh Sài Gòn những năm đầu thế kỷ 20, kể về hai đại mỹ nhân xưa là Ba Trà (Minh Hằng) và Tư Nhị (Ngọc Trinh). Chuyện phim mở đầu bằng vũng nước dơ vô tình văng ra từ chiếc xe của Ba Trà, khiến Tư Nhị (khi đó vẫn là Nhi gái điếm), nổi đóa. Ba Trà xòa tiền đền chiếc áo cho Tư Nhị nhưng nào có ngờ, từ những đồng tiền này, Nhi quyết tâm đi theo làm "đệ tử" của Ba Trà. Nhi đã tìm mọi cách, bày mưu tính kế để tiếp cận Đệ Nhất Mỹ Nhân Sài Thành – Ba Trà nhằm đổi đời.
Đầu tiên, Nhi đã lừa Ba Trà rằng mẹ cô bị bắt cóc, buộc cô phải mang tiền đến chuộc lại mẹ của mình, nhưng khi Ba Trà đến khu Bồ Rệt thì vừa bị mất tiền vừa bị quân lính bắt vì không có giấy tờ tùy thân, ngay lúc này Nhi đã đến giải cứu. Sau đó Ba Trà đã trả tiền nợ để giúp Nhi thoát khỏi khu gái điếm vì Nhi đã giải cứu cô ngày hôm qua. Sau khi thoát khỏi khu gái điếm thì Nhi vẫn không được Ba Trà nhận, cô cho Nhi tiền để trở về quê làm ruộng, nhưng lúc đó cô không bỏ cuộc liền nghĩ ra kế hoạch để lấy lòng Ba Trà lần 2. Nhi đã thuê người giả dạng người đánh ghen Ba Trà, thả Ba Trà xuống dưới nước và để Nhi giải cứu.
Sự việc tiến triển như mong đợi, cô Ba nhận Nhi làm em gái nuôi, giúp cô gột rửa cái mác thấp hèn và tái sinh trong thân phận Tiểu thư Tư Nhị. Cũng từ đó, cả hai trở thành cặp chị em tình thâm, danh tiếng ngày một thăng hạng kéo theo tiền tài, danh vọng và cả những mưu kế khôn lường nhằm độc chiếm vị trí số một cho mình. Trong một lần bất cẩn, Nhi đã để cho Ba Trà phát hiện ra những kế hoạch trước đây đều do Nhi dàn xếp.
Sau đó, Ba Trà đã mời nhà báo đến và nói rằng Tư Nhị trên đường đến Sài Thành không may mắc bệnh đã qua đời, tố Nhi đã lợi dụng điều này, mạo danh Tư Nhị và tiếp cận Ba Trà. Cô Ba còn mời những người trong động Ba Phò và những người biết được quá khứ của Nhi đến để xác thực xem cô có phải là con điếm Nhi không. Nhưng mọi chuyện không như Ba Trà nghĩ, tất cả mọi người đều phủ nhận đây không phải là con điếm Nhi mà là Tư Nhị, (trước đó Nhi đã đi trước Ba Trà một bước, dùng tiền mua chuộc tất cả mọi người để không ai nói rằng cô chính là Nhi ngày xưa). Nhi đã quyết định dùng kế cuối cùng để lật đổ Ba Trà, cô nói chính mắt nhìn thấy Ba Trà chơi ngải quyến rũ các công tử và nói cho mọi người biết cô đang giấu bùa ngải trong phòng ngủ.
Từ đó Ba Trà bị thân bại danh liệt và biến mất, Tư Nhị nghiễm nhiên trở thành Đệ Nhất Mỹ nhân Sài Thành. Sau đó, Ba Trà xuất hiện với hai con át chủ bài cuối cùng chính là hai tên lính mà Nhi không tìm thấy dấu vết để mua chuộc. Ba Trà đã bắt cô phải chia 9-1, tức là Tư Nhị kiếm được 10 đồng sẽ phải đưa cho Ba Trà 9 đồng. |
Midnight Museum (; RTGS: "Phi Phit Phan Ratti Kan"; tạm dịch: Bảo tàng Nửa Đêm) là một bộ phim truyền hình Thái Lan phát sóng năm 2023 với sự tham gia của Thanapob Leeratanakajorn (Tor) và Atthaphan Phunsawat (Gun).
Bộ phim được đạo diễn bởi Attaporn Teemarkorn và sản xuất bởi GMMTV cùng với Anda99. Đây là một trong 19 dự án phim truyền hình cho năm 2023 được GMMTV giới thiệu trong sự kiện "GMMTV 2023 Diversely Yours," vào ngày 22 tháng 11 năm 2022. Bộ phim được phát sóng vào lúc 20:30 (), thứ Hai và thứ Ba trên GMM 25 và có mặt trên nền tảng trực tuyến Viu vào 22:30 (ICT) cùng ngày, bắt đầu từ ngày 6 tháng 3 năm 2023. Bộ phim kết thúc vào ngày 4 tháng 4 năm 2023. |
Nguyễn Duy Minh (sinh ngày 26 tháng 7 năm 1982) là Đại biểu Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ông hiện là Thành ủy viên, Ủy viên Đoàn Chủ tịch Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam, Bí thư Đảng đoàn, Chủ tịch Liên đoàn Lao động thành phố Đà Nẵng, Ủy viên Ủy ban Văn hóa, Giáo dục của Quốc hội, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Đà Nẵng. Ông từng là Ủy viên Ban Thường vụ Trung ương Đoàn, Phó Chủ tịch Trung ương Hội Sinh viên Việt Nam, Bí thư Thành đoàn Đà Nẵng.
Nguyễn Duy Minh là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Kinh tế, Thạc sĩ Quản trị kinh doanh, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có xuất phát điểm từ lĩnh vực thanh niên, và đều công tác ở Đà Nẵng.
Xuất thân và giáo dục.
Nguyễn Duy Minh sinh ngày 26 tháng 7 năm 1982 tại xã Điện Quang, thị xã Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng, nay thuộc tỉnh Quảng Nam. Ông lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Điện Bàn, học đại học và tốt nghiệp Cử nhân Kinh tế phát triển, tiếp tục học cao học và nhận bằng Thạc sĩ Quản trị kinh doanh. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 9 tháng 1 năm 2009, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng theo học các khóa chính trị ở Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và tốt nghiệp Cao cấp lý luận chính trị. Hiện ông thường trú ở phường Hòa Khê, quận Thanh Khê, thành phố Đà Nẵng.
Tháng 1 năm 2006, sau khi hoàn tất chương trình đại học, Nguyễn Duy Minh bắt đầu công tác lĩnh vực thanh niên khi được tuyển dụng vào Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh thành phố Đà Nẵng, bắt đầu ở vị trí Chuyên viên Ban Thanh niên Công nhân, Nông thôn và Đô thị. Sau đó 1 năm, ông chuyển sang làm Chuyên viên Ban Tổ chức – Kiểm tra của Thành đoàn Đà Nẵng, được bầu làm Ủy viên Ban Chấp hành Thành đoàn Đà Nẵng từ tháng 11 năm 2007. Vào tháng 4 năm 2009, ông nhậm chức Phó Trưởng Ban Thanh Thiếu nhi – Trường học, được giao nhiệm vụ quyền Trưởng ban từ tháng 2 năm 2011, và Trưởng ban từ tháng 8 cùng năm. Bên cạnh đó, ông cũng là Phó Chủ tịch thường trực Hội Sinh viên thành phố Đà Nẵng, đến tháng 7 năm 2013 thì được bầu làm Phó Bí thư Thành đoàn Đà Nẵng. Tháng 12 năm 2017, tại Đại hội Đoàn toàn quốc lần thứ XI, nhiệm kỳ 2017–2022, ông được bầu làm Ủy viên Ban Thường vụ Trung ương Đoàn, đồng thời là Bí thư Thành đoàn Đà Nẵng, rồi kiêm nhiệm vị trí Bí thư Đảng ủy Thành đoàn Đà Nẵng, Chủ tịch Hội Sinh viên thành phố Đà Nẵng. Vào tháng 7 năm 2018, ông giữ thêm một chức vụ là Phó Chủ tịch Trung ương Hội Sinh viên Việt Nam, được bầu bổ sung vào Ban Chấp hành Đảng bộ thành phố từ tháng 11 năm 2018. Về mặt chính trị – xã hội, ông còn là Ủy viên Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam thành phố Đà Nẵng, Ủy viên Ban Chấp hành Hội Từ thiện và Bảo vệ quyền trẻ em thành phố Đà Nẵng.
Ngày 29 tháng 11 năm 2019, Nguyễn Duy Minh được chỉ định làm Bí thư Đảng đoàn, rồi được bầu làm Chủ tịch Liên đoàn Lao động thành phố Đà Nẵng, tái đắc cử Thành ủy viên tại Đại hội Đảng bộ thành phố Đà Nẵng lần thứ XXII, nhiệm kỳ 2020–2025. Năm 2021, với sự giới thiệu của Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam thành phố, ông tham gia ứng cử đại biểu Quốc hội từ thành phố Đà Nẵng, bầu cử ở đơn vị bầu cử số 2 gồm quận Sơn Trà, Ngũ Hành Sơn, Cẩm Lệ, huyện Hoàng Sa, Hòa Vang, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 70,93%. Trong nhiệm kỳ này, ông là Ủy viên Ủy ban Văn hóa, Giáo dục của Quốc hội.
! colspan="3" style="border-top: 5px solid #191970;" | Chức vụ xã hội |
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
, , ), phiên âm với nhiều cách viết khác nhau, là một món thịt truyền thống được làm ở Trung Á. Cái tên này bắt nguồn từ sự danh từ hóa của từ "nướng", "chiên", ám chỉ cách chế biến món ăn. Nó được mô tả là "thịt nâu hầm".
Kuurdak là một trong những món ăn chính và lâu đời trong nền ẩm thực Kyrgyzstan. Kuurdak thường được làm từ thịt cừu, hành tây và dầu thực vật hoặc mỡ động vật. Ngoài ra, có thể thay bằng thịt bò hay các loại thịt khác. Trong nền ẩm thực Kazakhstan, Kuurdak được làm từ gan cừu, thận, tim và phổi.
Kuurdak thường được gọi là kavurma trong âm thực Thổ Nhĩ Kỳ, thường được làm từ thịt cừu, thịt bò hoặc gan cừu hay đôi khi là rau củ. |
Nguyễn Mạnh Hùng (Hải Dương)
Nguyễn Mạnh Hùng (sinh ngày 15 tháng 7 năm 1975) là Đại biểu Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ông hiện là Ủy viên thường trực Ủy ban Kinh tế của Quốc hội, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Cần Thơ, Phó Chủ tịch Nhóm nghị sĩ Việt Nam – Israel. Ông từng là Phó Bí thư thường trực Đảng ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Đảng ủy Ủy ban Quản lý vốn nhà nước tại doanh nghiệp.
Nguyễn Mạnh Hùng là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Tài chính, Cử nhân tiếng Anh, Thạc sĩ Quản trị Marketing, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có hơn 15 năm giảng dạy đại học rồi tham gia hệ thống cơ quan nhà nước.
Xuất thân và giáo dục.
Nguyễn Mạnh Hùng sinh ngày 15 tháng 7 năm 1975 tại xã Nhật Tân, huyện Gia Lộc, tỉnh Hải Hưng, nay thuộc tỉnh Hải Dương. Ông lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Gia Lộc, thi đại học và đỗ Trường Đại học Kinh tế Quốc dân vào năm 1993, lên thủ đô Hà Nội theo học và tốt nghiệp hai bằng gồm Cử nhân Tài chính và Cử nhân tiếng Anh vào năm 1997, tiếp tục học cao học và nhận bằng Thạc sĩ Thạc sĩ Quản trị Marketing. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 8 tháng 1 năm 2001, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng theo học các khóa chính trị ở Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và tốt nghiệp Cao cấp lý luận chính trị. Hiện ông thường trú ở phường Ô Chợ Dừa, quận Đống Đa, Hà Nội.
Tháng 4 năm 1997, sau khi tốt nghiệp Kinh tế Quốc dân, Nguyễn Mạnh Hùng ở lại trường làm trợ giảng. Ông liên tục công tác ở đây hơn 15 năm 1997–2013, là giảng viên Khoa Marketing của trường. Vào tháng 1 năm 2013, ông được chuyển sang ngạch công chức, điều lên Ủy ban Giám sát tài chính Quốc gia, được bổ nhiệm làm Chuyên viên Phòng Nghiên cứu dự báo kinh tế vĩ mô thuộc Ban Nghiên cứu điều phối chính sách giám sát. Sau đó 1 năm, vào tháng 6 năm 2014, ông nhậm chức Phó Bí thư Chi bộ, Phó Trưởng phòng Tổ chức cán bộ và đào tạo của Ủy ban Giám sát tài chính Quốc gia, được bầu làm Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ phụ trách Văn phòng Đảng ủy và công tác bảo vệ chính trị nội bộ – Đảng ủy Ủy ban Giám sát tài chính Quốc gia, sau đó thăng chức Bí thư Chi bộ, Trưởng phòng Tổ chức cán bộ và đào tạo. Vào tháng 8 năm 2018, ông được điều tới Ủy ban Quản lý vốn nhà nước tại doanh nghiệp, nhậm chức Bí thư Chi bộ, Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ Ủy ban Quản lý vốn nhà nước tại doanh nghiệp, Phó Vụ trưởng rồi Phó Vụ trưởng phụ trách Vụ Công nghiệp. Đến tháng 1 năm 2020, ông là Phó Bí thư thường trực, Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Đảng ủy Ủy ban Quản lý vốn nhà nước tại doanh nghiệp.
Năm 2021, với sự giới thiệu của Ủy ban Quản lý vốn nhà nước tại doanh nghiệp, Nguyễn Mạnh Hùng tham gia ứng cử đại biểu Quốc hội từ thành phố Cần Thơ, bầu cử ở đơn vị bầu cử số 3 gồm quận Thốt Nốt, huyện Vĩnh Thạnh, Cờ Đỏ, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 63,40%. Ngày 23 tháng 7 năm 2021, ông được phê chuẩn làm Ủy viên thường trực Ủy ban Kinh tế của Quốc hội, Phó Chủ tịch Nhóm nghị sĩ Việt Nam – Israel. |
Fastlane 2021 là sự kiện phát trực tiếp đấu vật chuyên nghiệp và trả tiền theo lượt xem (PPV) lần thứ sáu và cũng là cuối cùng của Fastlane do WWE sản xuất. Nó được tổ chức cho các đô vật từ các bộ phận thương hiệu Raw và SmackDown. Sự kiện diễn ra vào ngày 21 tháng 3 năm 2021 từ WWE ThunderDome, được tổ chức tại Tropicana Field ở St. Petersburg, Florida—đây là PPV cuối cùng của WWE được trình diễn từ Tropicana Field trong đại dịch COVID-19 khi ThunderDome được chuyển đến Yuengling Center ở Tampa, Florida do mùa giải Tampa Bay Rays năm 2021 bắt đầu. Đây là sự kiện Fastlane đầu tiên được tổ chức kể từ năm 2019. Đây cũng là sự kiện PPV đầu tiên của WWE phát trực tiếp trên Peacock ở Hoa Kỳ và là sự kiện cuối cùng có sẵn trên phiên bản độc lập của WWE Network ở Hoa Kỳ trước khi ngừng hoạt động vào ngày 4 tháng 4.
Fastlane là sự kiện trả tiền theo lượt xem (PPV) và WWE Network do WWE tổ chức lần đầu tiên vào năm 2015. Tên của sự kiện liên quan đến chuỗi sự kiện "Road to WrestleMania", được tổ chức trong khoảng thời gian hai tháng giữa sự kiện hàng đầu của Royal Rumble và WWE's flagship; hai sự kiện Fastlane đầu tiên được tổ chức vào tháng hai trước khi chuyển sang tháng ba. Sự kiện được tổ chức hàng năm cho đến năm 2020 khi Fastlane bị loại khỏi lịch trình để WWE tổ chức Super ShowDown năm đó, nhưng Fastlane đã được khôi phục vào năm 2021. Sự kiện thứ sáu trong trình tự thời gian của Fastlane, được tổ chức vào ngày 21 tháng 3 năm 2021 và được giới thiệu các đô vật từ bộ phận thương hiệu Raw và SmackDown.
Ngày 25 tháng 1 năm 2021, WWE thông báo rằng WWE Network sẽ được phân phối độc quyền bởi Peacock tại Hoa Kỳ như một phần của thỏa thuận mới với NBCUniversal, phát sóng Monday Night Raw và NXT trên USA Network. Vào ngày 18 tháng 3, WWE Network đã trở thành một kênh cao cấp của Peacock, với những người đăng ký dịch vụ cao cấp sẽ nhận được quyền truy cập vào WWE Network mà không phải trả thêm phí. Do đó, Fastlane là chương trình trả tiền cho mỗi lần xem đầu tiên được phát sóng trên kênh WWE Network của Peacock. Sau một thời gian chuyển tiếp ngắn, phiên bản độc lập của WWE Network ở Hoa Kỳ ngừng hoạt động vào ngày 4 tháng 4, với các sự kiện trong tương lai chỉ có sẵn qua kênh WWE Network của Peacock và PPV truyền thống, do đó, Fastlane cũng trở thành sự kiện cuối cùng phát sóng trên phiên bản độc lập của WWE Network ở Mỹ trước khi ngừng hoạt động. Điều này không ảnh hưởng đến các quốc gia khác duy trì dịch vụ WWE Network riêng biệt do WWE phân phối.
Tác động của đại dịch COVID-19.
Do đại dịch COVID-19 bắt đầu ảnh hưởng vào giữa tháng 3 năm 2020, WWE đã phải trình chiếu phần lớn chương trình của mình trong một không gian khép kín. Ban đầu, các chương trình truyền hình và PPV của Raw và SmackDown được thực hiện tại WWE Performance Center ở Orlando, Florida. Một số lượng hạn chế các học viên của WWE Performance Center cũng như bạn bè và thành viên gia đình của các đô vật sau đó đã được cổ vũ để phục vụ khán giả trực tiếp. Vào cuối tháng 8, WWE đã chuyển chương trình của mình cho Raw và SmackDown đến Amway Center của Orlando trong một bong bóng an toàn khép kín có tên là WWE ThunderDome và hiển thị khán giả ảo trên màn hình LED xung quanh sàn đấu, nhưng vẫn không có khán giả bên ngoài. Ngoài ra, ThunderDome đã sử dụng nhiều hiệu ứng đặc biệt khác nhau để nâng cao hơn nữa lối vào của các đô vật và âm thanh của sân khấu được trộn lẫn với âm thanh của tiếng hô từ những người hâm mộ ảo. Sau khi được tổ chức tại Amway Center ở Orlando, ThunderDome đã được chuyển đến Tropicana Field ở St. Petersburg, Florida vào tháng 12.
Do mùa giải Tampa Bay Rays năm 2021 bắt đầu, vì Tropicana Field là sân nhà của Tampa Bay Rays, nên vào ngày 24 tháng 3 năm 2021, WWE đã thông báo rằng họ sẽ chuyển ThunderDome đến Yuengling Center, nằm trong khuôn viên của Đại học Nam Florida ở Tampa, bắt đầu với tập Raw ngày 12 tháng 4. Fastlane là lần trả tiền cho mỗi lần xem WWE cuối cùng được sản xuất từ ThunderDome tại Tropicana Field.
Riddle bảo vệ đai United States Championship trước Mustafa Ali (cùng với những người bạn trong nhóm Retribution của anh ấy là T-Bar, Mace, Slapjack và Reckaming). Cuối cùng, Riddle thực hiện cú Bro-Derek với Ali từ sợi dây thừng trên cùng để giữ lại danh hiệu. Sau trận đấu, Ali hét vào mặt Reckaming và Slapjack, khiến họ bỏ mặc anh ta, sau đó, Mace và T-Bar tấn công Ali bằng cú Chokeslam.
Các trận đấu sơ bộ.
Nia Jax và Shayna Baszler (cùng với Reginald) bảo vệ đai WWE Women's Tag Team Championship trước SmackDown Women's Championship Sasha Banks và Bianca Belair. Ở đoạn cao trào, khi Banks áp dụng đòn Bank Statement trên Baszler, Belair đã tấn công Jax để ngăn Jax phá vỡ đòn khóa, tuy nhiên Jax đã xô Belair vào người Banks, khiến đòn khóa bị vô hiệu. Khi Banks đang tranh cãi với Belair, Baszler đã tận dụng lợi thế và thực hiện một cú lộn ngược với Banks đang mất tập trung để giữ lại danh hiệu. Sau trận đấu, Banks đổ lỗi cho Belair về trận thua của họ và tát Belair trước khi rời sàn đấu.
Các bình luận viên đã nói về trận đấu đã lên lịch giữa Shane McMahon và Braun Strowman, sau đó, cảnh quay được chiếu từ trước đó trong ngày rằng Shane bị thương ở chân trong quá trình luyện tập. Sau cảnh quay, Shane bước ra khỏi phòng huấn luyện viên với một chiếc nạng và đầu gối được băng bó. Elias và Jaxson Ryker sau đó đã tiếp cận Shane về việc tổ chức một buổi hòa nhạc tại WrestleMania. Shane sau đó nói rằng anh ấy có một ý tưởng.
Big E bảo vệ đai Intercontinental Championship trước Apollo Crews. Big E đã đảo ngược nỗ lực ghim của Crews thành nỗ lực ghim của chính anh ta để giữ lại danh hiệu. Sau trận đấu, Crews tấn công Big E.
Ở hậu trường cho một quảng cáo của Old Spice, Akira Tozawa đang tìm kiếm R-Truth (người giữ đai 24/7 Championship) đang trốn trong màn hình Old Spice. Đại diện của Old Spice, Joseph Average (do thực tập sinh của NXT và WWE Performance Center thể hiện, Erik Bugez) sau đó đã vô tình ghim R-Truth để giành đai vô địch sau khi kệ để chất khử mùi bị đổ. R-Truth sau đó đã thực hiện pha cuộn lên để giành lại đai vô địch 24/7 kỷ lục lần thứ 51 của anh ấy.
Shane McMahon bước ra sàn đấu và giới thiệu Elias (đi cùng với Jaxson Ryker). Shane cho phép Elias xem trước buổi hòa nhạc WrestleMania của anh ấy, tuy nhiên, sau khi Elias bắt đầu chơi guitar, Shane đã ngắt lời anh ấy và thông báo rằng Elias sẽ thay thế anh ấy trong trận đấu theo lịch trình của anh ấy với Braun Strowman, người sau đó đã tham gia. Strowman đã thực hiện cú Running Powerslam với Elias để giành chiến thắng.
Seth Rollins đối mặt với Shinsuke Nakamura. Ở đoạn cao trào, Rollins thực hiện cú Black Magic Kick và Curb Stomp vào Nakamura để giành chiến thắng trong trận đấu.
Drew McIntyre đối mặt với Sheamus trong trận đấu No Holds Barred. McIntyre thực hiện cú Future Shock DDT trên Sheamus trên màn hình tivi trước khi thực hiện cú Claymore Kick để giành chiến thắng.
Randy Orton đối mặt với Alexa Bliss trong một trận đấu liên giới tính. Trước khi trận đấu bắt đầu, Orton bắt đầu phun ra một chất lỏng màu đen. Trong trận đấu, Bliss đã sử dụng sức mạnh siêu nhiên, chẳng hạn như làm rơi giàn đèn chiếu sáng suýt rơi xuống Orton và bắn một quả cầu lửa vào Orton. Cuối cùng, "The Fiend" Bray Wyatt — người đã không được nhìn thấy kể từ khi Orton phóng hỏa anh ta tại TLC 2020 — đã xé toạc tấm mặt nạ, trông rất kỳ cục với làn da cháy đen. Bliss, người đang ngồi trên bàn xoay, đẩy Orton vào The Fiend, kẻ sau đó tấn công Orton bằng cú Sister Abigail, cho phép Bliss ghim Orton để giành chiến thắng.
Trận đấu tâm điểm.
Roman Reigns (cùng với Paul Heyman) đã bảo vệ đai Universal Championship trước Daniel Bryan với Edge là khách mời đặc biệt. Ở đoạn cao trào, Bryan vô tình làm trọng tài bất tỉnh, sau đó, Reigns thực hiện cú Spear vào Bryan, khiến Edge phải lên làm trọng tài chính. Trong khi Bryan áp dụng đòn Yes! Lock lên Reigns, Jey Uso bước vào sàn đấu và thực hiện cú superkick vào Edge và Bryan, sau đó Jey lấy được một chiếc ghế thép. Khi Jey định tấn công Bryan, Bryan đã phản công và tấn công Jey bằng chiếc ghế. Bryan cố gắng tấn công Reigns bằng chiếc ghế, tuy nhiên, Reigns đã cúi xuống và Bryan vô tình va phải Edge. Bryan sau đó đã áp dụng đòn Yes! Lock lên Reigns một lần nữa, tuy nhiên, không có trọng tài nào có mặt để đếm, Edge tức giận đã tấn công cả Bryan và Reigns bằng chiếc ghế thép trước khi rời hậu trường. Trọng tài thứ hai bước xuống và Reigns đã ghim Bryan để giữ đai. |
Billlie (tiếng Hàn: 빌리; Romaja: Billi; được cách điệu thành Bi11lie hoặc Billlǃə) là một nhóm nhạc nữ Hàn Quốc được thành lập bởi Mystic Story. Billlie ra mắt vào ngày 10 tháng 11 năm 2021, với mini album đầu tay The Billage of Perception: Chapter One. Nhóm gồm 7 thành viên: Moon Sua, Suhyeon, Haram, Tsuki, Sheon, Siyoon, Haruna. (Ban đầu nhóm chỉ có 6 thành viên nhưng sau khi debut khoảng 1 tháng, Kim Suyeon (cựu thí sinh của Girls Planet 999, xếp hạng thứ 10 chung cuộc) gia nhập nhóm với nghệ danh Sheon)
Tên Billlie được đánh vần bằng ba chữ L do tên này có thể được chia nhỏ thành "'Bi'" (từ tiếng Hàn có nghĩa là mưa), "'11 "', và "'lie' — Bi11lie." Con số '11' xuất phát từ cốt truyện của nhóm họ; "Khi tiếng chuông "ngày 11" vang lên giữa 'cơn mưa' màu tím, một điều kỳ lạ đã xảy ra", các thành viên "nói dối" về những gì đã xảy ra để giữ bí mật về sự kiện. Cái tên cũng phản ánh "B-sides, nội tâm mà mọi người đều có bên trong họ", mà nhóm thể hiện với hy vọng khán giả sẽ đồng cảm.
Trước khi ra mắt.
Các thành viên của Billlie được biết đến với cái tên Mystic Rookies — một chương trình đào tạo thực tập sinh của Mystic Story. Vào ngày 14 tháng 9, Mystic Story đã công bố kế hoạch ra mắt Mystic Rookies vào tháng 11 năm 2021. Vào ngày 11 tháng 10, có thông tin tiết lộ rằng nhóm sẽ được gọi là 'Billlie'.
Trước khi ra mắt, Moon Sua là thực tập sinh của YG Entertainment trong 10 năm. Cô tham gia chương trình cuộc thi âm nhạc "Unpretty Rapstar 2" với vị trí á quân. Suhyeon đã tham gia Mnet chương trình sống còn "Produce 101" với vị trí thứ 69 và bị loại ở tập thứ năm. Cô cũng tham gia chương trình sống còn của JTBC "Mix Nine" và đóng vai chính trong web drama "A-Teen" vào năm 2018 và phần tiếp theo năm 2019 "A-Teen 2". Haram và Tsuki là cựu thực tập sinh của SM Entertainment. Ngoài ra , Tsuki làm người mẫu cho tạp chí "Popteen" và phát hành đĩa đơn "Magic" với nhóm người mẫu MAGICOUR vào năm 2020. Sheon đã tham gia chương trình sống còn Mnet "Girls Planet 999", và bị loại ở tập cuối với vị trí thứ mười. Siyoon đã tham gia chương trình tìm kiếm tài năng "K-pop Star 5" và còn làm người mẫu cho tạp chí "Popteen" .
Vào ngày 28 tháng 10, có thông báo rằng mini album đầu tay của nhóm "The Billage of Perception: Chapter One" sẽ được phát hành vào ngày 10 tháng 11.
Một bài hát dành cho người hâm mộ có tên "Flowerld", nằm trong mini album, cũng được phát hành cùng ngày.
Vào ngày 10 tháng 11, mini album đầu tay "The Billage of Perception: Chapter One" đã được phát hành với đĩa đơn chủ đề "Ring X Ring" và năm bản nhạc B-side.
Vào ngày 19 tháng 11, có thông báo rằng Kim Su-yeon, người đã tham gia "Girls Planet 999", sẽ tham gia nhóm với nghệ danh Sheon (션) với tư cách là thành viên thứ bảy và sẽ chính thức gia nhập nhóm và thu âm cho album tiếp theo của nhóm. Vào ngày 27 tháng 11, Sheon bất ngờ xuất hiện khi biểu diễn ca khúc chủ đề "Ring X Ring" cùng với các thành viên khác trên chương trình Hàn Quốc chương trình ca nhạc "Show! Music Core", đánh dấu lần đầu tiên cô xuất hiện cùng nhóm.
2022 - nay : '"The Collective Soul and Uncious: Chapter One và và tiếp tục serries 'The Billage of Perception"'.
Vào ngày 11 tháng 2 năm 2022, có thông báo rằng Billlie sẽ phát hành mini album thứ hai của nhóm "The Collective Soul and Unconscious: Chapter One," với đĩa đơn chính " GingaMingaYo (The Strange World)" vào ngày 23 tháng 2. Vào ngày 1 tháng 3, nhóm đã phát hành album nhạc phim đầu tiên "The Collective Soul and Uncious: Chapter One Original Soundtrack from "What Is Your B?"".
Vào ngày 8 tháng 8 năm 2022, có thông báo rằng nhóm sẽ phát hành phần tiếp theo của mini album đầu tiên của nhóm. Vào ngày 16 tháng 8, có thông báo rằng mini album thứ ba của nhóm "The Billage of Perception: Chapter Two", với đĩa đơn chủ đề "Ring Ma Bell (What a Wonderful World)", sẽ được phát hành vào ngày 31 tháng 8. |
Euronews là mạng truyền hình có trụ sở tại Lyon, Pháp. Bắt đầu phát sóng vào ngày 1 tháng 1, 1993. Được quản lý bởi hai công ty lớn là Euronews SA, Alpac Capital. Ngoài ra, có 20 thành viên thuộc EBU cũng quản lý mạng truyền hình này. Hiện tại, Euronews được phát sóng với hơn 12 ngôn ngữ khác nhau. |
Hogwarts Legacy là trò chơi hành động nhập vai phát triển bởi Avalanche Software và được xuất bản bởi Warner Bros. Games dưới nhãn hiệu Portkey Games. Trò chơi được đặt trong vũ trụ Thế giới phù thủy, dựa trên tiểu thuyết Harry Potter, và được phát hành cho PlayStation 5, Windows và Xbox Series X/S vào năm 2023. Trò chơi sẽ được phát hành trên PlayStation 4, Xbox One và Nintendo Switch vào cuối năm 2023.
Bối cảnh của trò chơi diễn ra trước sự kiện của tiểu thuyết, người chơi điều khiển một học sinh tại trường Phù thủy và Pháp sư Hogwarts vào cuối thế kỷ 19, học sinh học cách sử dụng những khả năng và vật phẩm ma thuật khác nhau, được giúp đỡ bởi bạn bè và giáo sư khác. "Hogwarts Legacy" là sản phẩm đầu tiên của Avalanche kể từ khi được Warner Bros mua lại vào năm 2017. Việc phát triển bắt đầu từ năm 2018. Việc phát triển trò chơi này đã bị trì hoãn nhiều lần vì nhiều lý do khác nhau. Trước khi được công khai, hình ảnh trò chơi trước khi phát hành đã bị rò rỉ lên mạng vào năm 2018.
Trò chơi đã nhận được những đánh giá tích cực từ các nhà phê bình, với những lời khen cho hệ thống chiến đấu, thiết kế thế giới và nhân vật, cùng với những chỉ trích về các nhiệm vụ phụ và các vấn đề kỹ thuật. Trước khi phát hành, trò chơi đã gây ra nhiều tranh cãi do quan điểm về người chuyển giới của tác giả của Harry Potter, J.K. Rowling và những cáo buộc rằng trò chơi bao gồm các mẫu chuyện có tính chất bài trừ Do Thái, dẫn đến lời kêu gọi tẩy chay.
"Hogwarts Legacy" cho phép người chơi tham gia vào các lớp học tại Trường Phù Thủy Hogwarts. Người chơi có thể khám phá các địa điểm trong vũ trụ Thế giới phù thủy, chẳng hạn như "Khu Rừng Cấm, Hẻm Xéo và Làng Hogsmeade". Ngoài ra, các khu vực chưa được khám phá trực quan trong các phương tiện khác bao gồm "Phòng Sinh Hoạt Chung" của Hufflepuff và Ravenclaw. Khi trải qua các giai đoạn của trò chơi, cảnh nội và ngoại thất của lâu đài cũng sẽ thay đổi theo mùa.
Trong quá trình tạo nhân vật, người chơi có thể lựa chọn ngoại hình, giới tính và một trong bốn Nhà (trường phái) của Hogwarts. Người chơi có thể tùy chỉnh giọng nói, hình thể và thêm phụ kiện như kính trong quá trình tạo nhân vật. Tiến trình trò chơi cho phép người chơi truy cập và nâng cấp các loại phép thuật, tài năng và khả năng khác nhau. Qua các thử thách trong trò chơi, nhân vật người chơi sẽ thu thập điểm kinh nghiệm để lên cấp. Những thử thách này có thể là chiến đấu, nhiệm vụ, khám phá, trang tìm kiếm và Phòng Yêu cầu (còn được gọi là Phòng Đến và Đi). Người chơi có thể thay đổi Phòng Hội Thoại khi đạt đến một cấp độ nhất định.
Người chơi sẽ được điều khiển nhân vật của mình thông qua thế giới mở rộng của Hogwarts và vùng lân cận, gặp gỡ và tương tác với các nhân vật khác trong trò chơi và thực hiện các nhiệm vụ trong câu chuyện. Trong quá trình chơi, người chơi sẽ học cách sử dụng phép thuật và tham gia vào các cuộc phiêu lưu đầy mạo hiểm để giải quyết các bí ẩn và ngăn chặn các thế lực đen tối. Người chơi có thể tùy chỉnh nhân vật của mình, bao gồm cả ngoại hình và kỹ năng phép thuật, thu thập các vật phẩm, đồ trang sức và phép thuật để cải thiện sức mạnh của nhân vật. Trong quá trình học tập tại Hogwarts, người chơi sẽ chọn những môn học để tăng cường kỹ năng và phát triển nhân vật của mình.
Trò chơi "Hogwarts Legacy" lấy bối cảnh vào cuối thế kỷ 19 và theo chân một học sinh bắt đầu tại trường Hogwarts từ năm thứ năm. Vì bắt đầu học trễ hơn so với các học sinh khác, Bộ Pháp Thuật cung cấp một hướng dẫn thực địa phù thủy. Nhân vật chính, người giữ chìa khóa cho một "bí mật cổ xưa đe dọa phá vỡ thế giới phù thủy", có khả năng thao túng một loại ma thuật cổ đại và dấn thân vào hành trình phám phá tại sao ma thuật Hắc Ám đột ngột trỗi dậy và ngăn chặn những kẻ đang cố gắng sở hữu loại ma thuật cổ đại này.
Sau khi Giáo sư Fig qua đời, nhân vật chính quyết tâm tìm ra kẻ thù bí ẩn đã sắp đặt cuộc tấn công vào Fig và nhân vật chính ở đầu trò chơi. Chẳng bao lâu sau đó, họ phát hiện ra rằng Victor Rookwood - một cựu học sinh Hogwarts, là kẻ đứng sau cuộc tấn công và đang cố gắng tìm kiếm bí mật của phép thuật cổ đại.
Nhân vật chính cùng với những người bạn của mình khởi hành vào nhiệm vụ để ngăn chặn Rookwood và lực lượng tà ác của hắn. Trên đường đi, họ phải hoàn thành nhiều nhiệm vụ và thử thách, học những phép thuật mới và đối phó với những nguy hiểm tiềm tàng trong suốt cuộc hành trình. Nhân vật chính cũng phải đối mặt với thử thách từ chính bản thân, khi phải cân bằng giữa việc học tập, mối quan hệ với bạn bè với vai trò là người được chọn để sử dụng phép thuật cổ đại.
Cuối cùng, nhân vật chính phải đối đầu với Rookwood trong một chiến cuối cùng. Kết quả của trận chiến và số phận của Thế giới phù thủy phụ thuộc vào những lựa chọn của nhân vật chính trong suốt trò chơi.
Trò chơi "Hogwarts Legacy" được phát triển bởi Avalanche Software, một công ty được Warner Bros. Interactive Entertainment mua lại vào năm 2017. Năm 2020, Warner Bros. Games đã thông báo rằng trò chơi sẽ được phát hành trên PlayStation 4, PlayStation 5, Windows, Xbox One và Xbox Series X/S vào năm 2021. Tuy nhiên, trò chơi đã bị hoãn hai lần và cuối cùng được phát hành vào ngày 10 tháng 2 năm 2023, với phiên bản PS4 và Xbox One được hoãn đến tháng 4. Dàn diễn viên lồng tiếng chính của trò chơi đã được công bố vào ngày 12 tháng 1 năm 2023. Trò chơi có cơ chế thế giới mở và âm nhạc sẽ thay đổi tương ứng với vị trí của nhân vật chơi. Ngân sách của trò chơi được ước tính 150 triệu đô la và được phát hành dưới nhãn hiệu Portkey Games của Warner Bros., đơn vị sở hữu bản quyền Thế giới phù thủy. Đáng chú ý, tác giả của "Harry Potter", J.K. Rowling, không tham gia vào quá trình phát triển trò chơi.
Trò chơi "Hogwarts Legacy" đã được đánh giá cao và được liệt kê trong danh sách các trò chơi được mong đợi nhất năm 2023. Trong giai đoạn early-acess trên Steam, trò chơi này đã thu hút hơn 489.000 người chơi trực tuyến và đạt vị trí thứ hai trong danh sách các trò chơi trả phí cho người chơi đơn. Sau khi phát hành chính thức, số lượng người chơi trực tuyến đồng thời đã tăng gấp đôi lên hơn 879.000 người. Trò chơi hiện đang giữ vị trí thứ hai trong danh sách các trò chơi đơn (sau Cyberpunk 2077), và là trò chơi phổ biến thứ 8 về số lượng người chơi trực tuyến. "Hogwarts Legacy" đã dẫn đầu bảng xếp hạng doanh thu trên các nền tảng Steam.
"Hogwarts Legacy" cung cấp cho người chơi một số vật phẩm và nội dung độc quyền thông qua kết nối tài khoản "WB Games" và tham gia câu lạc bộ "Harry Potter Fan Club". Phiên bản PlayStation của trò chơi có nội dung độc quyền như "The Haunted Hogsmeade Shop" và thuốc "Felix Felicis" thông qua đặc quyền pre-order. Trò chơi cũng có gói "Dark Arts Pack", một bộ sưu tập độc quyền có thể nhận được được thông qua phiên bản "Deluxe và Collector's Editions" hoặc bản mở rộng (DLC) cho người dùng phiên bản thường. Gói này bao gồm một vật trang trí độc quyền, một bộ đồ, và một đấu trường mới.Ngoài ra, trong giai đoạn truy cập sớm, người chơi có thể nhận được 5 vật phẩm trang trí miễn phí độc quyền thông qua Twitch Drops.
Mặc dù trò chơi có nhiều nội dung bổ sung, giám đốc trò chơi Alan Tew cho biết vào tháng 2 năm 2023 rằng nhóm phát triển đang tập trung vào việc phát hành trò chơi chính thức và không có kế hoạch phát hành thêm nội dung trong thời gian này. Hiện chưa rõ liệu nhóm phát triển sẽ phát hành thêm nội dung cho trò chơi trong tương lai hay không.
Cáo buộc bài trừ Do Thái.
Vào tháng 2 năm 2021, một số thông tin đã rò rỉ cho biết rằng trong trò chơi này, người chơi sẽ có thể tạo ra một nhân vật phù thủy hoặc pháp sư Do Thái bị phân biệt ở trường Hogwarts và bị bài trừ khỏi trường. Sau đó, thông tin này đã gây ra tranh cãi và phản đối từ cộng đồng, vì được xem là vi phạm chính sách về việc giáo dục và giới hạn pháp lý về việc phân biệt chủng tộc và tôn giáo. Phía nhà sản xuất đã phát biểu rằng họ cam kết tạo ra một trò chơi có tính đa dạng và bao gồm nhiều tùy chọn cho người chơi để tạo ra nhân vật của riêng họ. Warner Bro. Games cũng nói rằng họ đang nghiên cứu các ý kiến và quan điểm của cộng đồng về vấn đề này và sẽ giải quyết một cách nghiêm túc.
Làn sóng tẩy chay J. K. Rowling.
Trò chơi đã trở thành đề tài gây tranh cãi vào năm 2021 do quan điểm về người chuyển giới của tác giả series "Harry Potter" J. K. Rowling Nhiều người kêu gọi tẩy chay trò chơi để thể hiện tình đoàn kết với cộng đồng LGBT và ngăn cản bà nhận lợi ích tài chính từ việc phát hành trò chơi. Để giải quyết tranh cãi, Avalanche Software và Warner Bros. phủ nhận sự tham gia của Rowling vào quá trình phát triển trò chơi và giới thiệu công cụ tạo nhân vật bao gồm tính năng hỗ trợ người chuyển giới, cũng như nhân vật chuyển giới đầu tiên trong loạt phim - Sirona Ryan. Tuy nhiên, một số nhà phát triển "Hogwarts Legacy" đã xem việc bổ sung Ryan là không thành thật. Trước khi trò chơi được phát hành, đã có một trang web được lập ra để khuyến khích quấy rối các streamer chơi trò chơi trên Twitch. Bất chấp nỗ lực để tẩy chay trò chơi, "Hogwarts Legacy" đã phá vỡ kỷ lục trên Twitch, trở thành trò chơi chơi đơn được xem nhiều nhất trong lịch sử với số lượt xem đỉnh cao trên nền tảng này.
Vào tháng 2 năm 2021, Avalanche Software và nhà thiết kế chính của trò chơi "Hogwarts Legacy", Troy Leavitt, đã phải đối mặt với sự phản đối rộng rãi sau khi một loạt bài đăng và video trên mạng xã hội của ông thể hiện ủng hộ việc chiếm dụng văn hóa và quấy rỗi phụ nữ. Một thời gian sau, Leavitt đã rời khỏi Avalanche Software và dự án "Hogwarts Legacy". Tuy nhiên, ông tuyên bố rằng việc ra đi của mình không liên quan đến vấn đề trên mạng xã hội. Warner Bros., nhà phát hành trò chơi từ chối bình luận về vấn đề này.
Trò chơi Hogwarts Legacy đã được đề cử cho giải "Most Anticipated Game" tại Game Awards 2022 và giải "Most Wanted Game" tại Golden Joystick Awards 2022, nhưng đều thất bại trước trò chơi . |
Subsets and Splits
No community queries yet
The top public SQL queries from the community will appear here once available.