text
stringlengths
82
354k
Đường cao tốc Sejong–Pocheon Đường cao tốc Sejong–Pocheon (Tiếng Hàn: 세종포천고속도로, Hanja: 世宗抱川高速道路) hay Đường cao tốc số 29 (Tiếng Hàn: 고속도로 제29호선) là một đường cao tốc ở Hàn Quốc đang được xây dựng bắt đầu tại Thành phố Sejong và kết thúc tại Pocheon-si, Gyeonggi-do. Việc xây dựng phần Guri ~ Pocheon bắt đầu vào ngày 30 tháng 6 năm 2012 và tất cả các phần đã được thông xe vào ngày 30 tháng 6 năm 2017. Đây là một dự án đầu tư tư nhân và phí cầu đường thấp do được chính phủ trợ cấp. Đơn vị thực hiện dự án là Công ty TNHH Đường cao tốc Bắc Seoul. Điểm đầu với Đường cao tốc Gangbyeon. Đoạn Sejong ~ Guri được gọi là Đường cao tốc Seoul ~ Sejong hoặc Đường cao tốc Gyeongbu thứ 2 và là đoạn được lên kế hoạch để đa dạng hóa giao thông từ Đường cao tốc Gyeongbu và Đường cao tốc Jungbu. Trong số đó, việc xây dựng phần Anseong ~ Guri sẽ bắt đầu vào tháng 12 năm 2016 và dự kiến ​​​​khai trương vào năm 2024. Việc xây dựng đoạn Sejong ~ Anseong bắt đầu vào ngày 27 tháng 12 năm 2019 và dự kiến ​​mở cửa vào năm 2025. Hiện tại, Quốc lộ 43, Quốc lộ 47 và Đường cao tốc đô thị Dongbu nối Pocheon và Seoul thường xuyên tắc nghẽn nhất ở khu vực trung tâm thành phố và đèn giao thông tại các giao lộ. Thời gian di chuyển trước đây mất khoảng 1 giờ 30 phút ở Seoul, hiện tại đã giảm xuống còn khoảng 40 phút sau khi hoàn thành đường cao tốc.
Pierre-Jules Hetzel (15 tháng 1 năm 1814 – 17 tháng 3 năm 1886) là một người biên tập và xuất bản sách. Ông được biết đến nhiều vì những ấn bản minh họa các tác phẩm của Jules Verne ngày nay được giới sưu tầm đánh giá rất cao. Sinh ra ở Chartres, Eure-et-Loir, Hetzel học luật ở Strasbourg, và thành lập một công ty xuất bản vào năm 1837. Ông xuất bản tác phẩm của Honoré de Balzac - cuốn Comédie humaine bắt đầu xuất hiện vào năm 1841, và của Victor Hugo và Émile Zola. Năm 1843, ông thành lập tạp chí Nouveau des enfants ("Tạp chí dành cho trẻ em mới"). Hetzel là một người thuộc phe cộng hòa, và vào năm 1848, ông trở thành chánh văn phòng của Alphonse de Lamartine (lúc đó là bộ trưởng Bộ Ngoại giao), và sau đó là bộ trưởng Hải quân. Ông tự lưu vong ở Bỉ sau cuộc đảo chính mở ra Đệ nhị đế chế Pháp, và ở đó ông tiếp tục các hoạt động chính trị và biên tập của mình, đặc biệt là việc bí mật xuất bản Les Châtiments của Victor Hugo, một cuốn sách nhỏ gay gắt chống lại Đệ nhị đế chế Pháp. Khi chế độ chính trị thay đổi ở Pháp, ông về nước và xuất bản Proudhon và Baudelaire. Một ấn bản quan trọng của những câu chuyện do Charles Perrault sáng tác, được minh họa bởi Gustave Doré. Ông thành lập Bibliothèque illustrée des Familles ("Thư viện Minh họa Gia đình"), được đổi tên thành Le Magasin d'éducation et de récréation ("Tạp chí Giáo dục và Giải trí") vào năm 1864. Mục tiêu của ông là cộng tác với các nhà khoa học, tác giả và họa sĩ minh họa để tạo ra các tác phẩm giáo dục cho cả gia đình. Sự nổi tiếng của Hetzel chủ yếu đến từ các ấn bản của ông về Những chuyến du hành kỳ thú của Jules Verne. Những câu chuyện ban đầu được xuất bản thành các chương hai tuần một lần dưới dạng một phần trong tạp chí. Sau khi tất cả các chương của một câu chuyện được in, câu chuyện sẽ xuất bản dưới dạng sách. Thông thường, sách sẽ ra mắt cuối năm để có thể được mua làm quà Giáng sinh cho trẻ em. Ban đầu, có ba dạng ấn bản: một là dạng tiết kiệm, không có hình minh họa; một số khác ở khổ nhỏ, với một vài hình ảnh minh họa; và định dạng in-octavo lớn hơn và được minh họa phong phú. Đây là ấn bản cuối cùng hiện đang rất phổ biến trong giới sưu tầm sách. Hetzel đã khám phá ra Jules Verne, nhưng các học giả vẫn còn tranh cãi xem Hetzel đã "tạo ra" Verne ở mức độ nào, hay liệu chính Verne có phải là người đã "tạo nên" sự nghiệp xuất bản của Hetzel hay không. Mỗi bên đều được hưởng lợi từ bên kia, và mối quan hệ của họ vượt ra ngoài mối quan hệ giữa tác giả và nhà xuất bản. Hetzel từ chối bản thảo viết năm 1863 của Verne về Paris trong thế kỷ 20 vì ông cho rằng nó trình bày một tầm nhìn về tương lai quá tiêu cực và khó tin đối với khán giả đương thời, mặc dù đối với nhiều học giả ngày nay, câu chuyện này rất chính xác trong những dự đoán của nó. Verne đã đóng bản thảo lại và không viết những câu chuyện tương lai nữa. Cuốn này sau đó được xuất bản tại Pháp năm 1994. Hetzel là một người vô thần. Ông sáng tác dưới bút danh P.-J. Stahl, ông là tác giả của nhiều truyện cho thiếu nhi và thanh niên. Hetzel qua đời ở Monte Carlo năm 1886. Sau khi Hetzel qua đời, công việc kinh doanh xuất bản được giao cho con trai ông và sau đó được Hachette mua lại vào năm 1914. Cha của Pierre-Jules Hetzel là Jean Jacques Hetzel, sinh ngày 31 tháng 3 năm 1781 tại Strasbourg (Bas-Rhin), xuất thân từ một gia đình theo đạo Tin lành Alsatian lâu đời, là bậc thầy đóng yên ngựa trong trung đoàn 1 ngựa thương nhẹ, đóng tại Chartres. Ông qua đời tại thành phố này vào ngày 23 tháng 9 năm 1852. Mẹ của ông, Louise Jacqueline Chevallier, sinh ngày 2 tháng 10 năm 1777 tại Mamers, là một nữ hộ sinh tại Hôtel-Dieu ở thành phố này. Bà mất tại đó vào ngày 19 tháng 7 năm 1859. Cha mẹ ông kết hôn ở Chartres vào ngày 28 tháng 4 năm 1813. Tuy gia đình theo đạo Tin lành, nhưng bản thân Hetzel là người vô thần. “Một số nhà viết tiểu sử đã nhấn mạnh thực tế dù là một người vô thần, nhưng ông luôn thúc ép Jules Verne đưa nhiều giá trị gia đình hơn vào các câu chuyện của mình - theo sở thích của Cơ đốc giáo - để thúc đẩy thành công thương mại của chúng với đa số độc giả. Vợ của ông là bà Catherine Sophie Quirin Fischer sinh ngày 2 tháng 6 năm 1816 tại Strasbourg và mất ngày 3 tháng 7 năm 1891 tại Sèvres (số 2 rue des Charrons). Hai ông bà kết hôn vào ngày 13 tháng 10 năm 1852 tại quận 1, Paris. Họ có 2 người con: Marie-Julie, sinh ngày 5 tháng 1 năm 1840 tại Paris và mất ngày 9 tháng 3 năm 1853 tại Brussels, và Louis-Jules Hetzel, sinh ngày 8 tháng 11 năm 1847 tại Paris, quận 2 và mất ngày 6 tháng 12 năm 1930 tại Paris.
Gia tộc Battenberg (tiếng Đức: "Haus Battenberg"; tiếng Anh: "Battenberg family") là một nhánh của Nhà Hessen-Darmstadt, cai trị Đại Công quốc Hessen cho đến năm 1918. Thành viên đầu tiên là Julia von Hauke, người có anh rể là Đại Công tước Ludwig III của Hessen đã phong bà làm Nữ bá tước của Battenberg vào năm 1851, với kính ngữ "Illustrious Highness" (H.l.H.) lúc bà kết hôn với em trai của Đại công tước là Đại Công tử Alexander của Hessen và Rhein. Tước vị đề cập đến thị trấn Battenberg ở Hessen. Năm 1858, tước hiệu của nữ bá tước được nâng lên thành Nữ thân vương của Battenberg, với kính ngữ là "Serene Highness" (H.S.H.). Tên Battenberg được sử dụng lần cuối bởi Thân vương tử Francis Josef của Battenberg, con trai út của Nữ thân vương của Battenberg, người đã chết không con vào năm 1924. Năm 1917, hầu hết các thành viên trong gia đình đã cư trú tại Đế quốc Anh và đã từ bỏ tước vị Hessen của họ, do tình cảm chống Đức đang gia tăng của người Anh trong Chiến tranh thế giới thứ nhất. Vào thời điểm đó, họ đã đổi họ thành Mountbatten, tên Battenberg trong tiếng Anh. Tuy nhiên, các con của Vương hậu Victoria Eugenie của Tây Ban Nha, mang họ "Borbón y Battenberg" cho đến khi qua đời. Hậu duệ của Gia tộc Battenberg được tạo ra từ một cuộc hôn nhân quý tiện kết hôn, nên không được mang tước vị hoàng gia và thừa kế ngai vàng của Nhà Hessen ở Đức, tuy nhiên, trong suốt lịch sử của mình, họ đã hôn phối với Vương thất Anh, Hoàng gia Hy Lạp, Hoàng gia Tây Ban Nha và cũng từng có một nhân vật của gia tộc này được bầu lên ngai vàng của Thân vương quốc Bulgaria. Julia, Nữ thân vương của Battenberg (1825–1895), kết hôn với Đại Công tử Alexander của Hessen và Rhein, con trai thứ ba của Ludwig II, Đại Công tước của Hessen, và Wilhelmina của Baden
Nguyễn Hữu Đàn (sinh ngày 28 tháng 5 năm 1974) là sĩ quan Quân đội nhân dân Việt Nam. Ông hiện là Đại tá, Ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy Quảng Trị, Phó Bí thư Đảng ủy Quân sự tỉnh, Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Quảng Trị, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Quảng Trị. Ông cũng từng là Phó Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự này. Nguyễn Hữu Đàn là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Quân sự, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có sự nghiệp công tác ở Quân đoàn 4 và Quân khu 4. Xuất thân và giáo dục. Nguyễn Hữu Đàn sinh ngày 28 tháng 5 năm 1974 tại xã Vĩnh Trung, nay là Trung Nam thuộc huyện Vĩnh Linh, tỉnh Quảng Trị. Ông lớn lên và tốt nghiệp 12/12 tại Vĩnh Linh, đến tháng 9 năm 1993 thì nhập ngũ Quân đội nhân dân Việt Nam, tới Biên Hòa theo học Trường Sĩ quan Lục quân 2, nay là Trường Đại học Nguyễn Huệ, tốt nghiệp Cử nhân Quân sự vào tháng 7 năm 1998. Từ tháng 9 năm 2011 đến tháng 8 năm 2013, ông học chuyên ngành Chỉ huy tham mưu binh chủng hợp thành tại Học viện Lục quân. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam ở Lục quân 2 vào ngày 28 tháng 9 năm 1996, là đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng tham gia khóa chính trị giai đoạn tháng 2–11 năm 2017 tại Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh, nhận bằng Cao cấp lý luận chính trị. Ông thường trú ở Phường 5, thành phố Đông Hà. Trong giai đoạn 1993–98 ở trường Sĩ quan Lục quân 2, ông là học viên và công tác ở nhiều vị trí, ban đầu là Binh nhất, Binh nhì, Chiến sĩ tạo nguồn tại Trung đội 3, Đại đội 2, Tiểu đoàn 10, Trung đoàn 96, Sư đoàn 309 thuộc Quân đoàn 4. Từ tháng 9 năm 1994, ông là Hạ sĩ, Trung sĩ, Học viên, đến khi tốt nghiệp vào tháng 8 năm 1998 thì được điều tới Sư đoàn 968 của Quân đoàn 4, nhận quân hàm Thiếu úy, Trung đội trưởng Trung đội 4, Đại đội 6, Tiểu đoàn 5, Trung đoàn 19. Sau đó, ông lần lượt là Trung úy, Thượng úy, Phó Bí thư Chi bộ từ tháng 4 năm 2004, Phó Đại đội trưởng Quân sự, Phụ trách Đại đội trưởng Quân sự, rồi thăng chức làm Đại đội trưởng Đại đội 6, Tiểu đoàn 5. Vào tháng 9 năm 2005, ông nhận quân hàm Đại úy, được điều về quê nhà Quảng Trị, phân công làm Giáo viên Trường Quân sự, Trợ lý Ban Dân quân, Trợ lý tác huấn thuộc Ban Tác huấn Phòng Tham mưu Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Quảng Trị. Tháng 4 năm 2010, ông là Thiếu tá, Phó Tham mưu trưởng Ban Chỉ huy Quân sự thành phố Đông Hà, thăng quân hàm Trung tá, được bầu vào Ban Thường vụ Thành ủy Đông Hà từ tháng 3 năm 2015, rồi chuyển chức Phó Chỉ huy trưởng kiêm Tham mưu trưởng, và là Chỉ huy trưởng Ban Chỉ huy Quân sự thành phố Đông Hà cùng năm. Đến cuối năm 2018, ông là Thượng tá, Đảng ủy viên Đảng ủy Quân sự tỉnh, giữ chức Phó Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Quảng Trị trong 1 năm. Vào ngày 27 tháng 12 năm 2019, Nguyễn Hữu Đàn được bầu bổ sung vào Ban Thường vụ Tỉnh ủy Quảng Trị, là Phó Bí thư Đảng ủy Quân sự tỉnh, được bổ nhiệm làm Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Quảng Trị. Ông tiếp tục là Thường vụ Tỉnh ủy được bầu tại Đại hội Đảng bộ Quảng Trị lần thứ XVII, nhiệm kỳ 2020–2025. Đầu năm 2021, ông được Bộ Tư lệnh Quân khu 4 giới thiệu tham gia ứng cử đại biểu quốc hội từ Quảng Trị, thuộc đơn vị bầu cử số 2 gồm huyện Cam Lộ, Triệu Phong, Hải Lăng, thành phố Đông Hà và thị xã Quảng Trị, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 79,15%. Vào cuối năm 2022, ông được thăng quân hàm Đại tá. ! colspan="3" style="border-top: 5px solid #CF9C65;" | Chức vụ quân sự
Kshatriya (; có nguồn gốc từ tiếng Phạn "kṣatra", "quy tắc, quyền hạn") là một trong bốn varna (giai tầng) của xã hội Hindu cổ đại, gắn liền với tầng lớp quý tộc chiến binh. Thuật ngữ tiếng Phạn "kṣatriyaḥ" được sử dụng trong bối cảnh của xã hội Vệ đà sau này, trong đó mọi cá nhân trong xã hội được phân thành bốn giai cấp: "brahmin", kshatriya, "vaishya" và "shudra". Các lãnh thổ ở Ấn Độ thời kỳ Vệ-đà do các thủ lĩnh bộ tộc, được gọi là "Rajan" (vua), đứng đầu, vị trí này có thể được cha truyền con nối hoặc không. Nhà vua có thể đã được bầu trong một hội đồng bộ tộc (gọi là "Samiti"), bao gồm cả phụ nữ. Rajan lãnh đạo các thành viên bộ tộc bảo vệ bộ tộc và gia súc; được giúp đỡ bởi một tư tế; và không duy trì một đội quân thường trực, mặc dù trong thời kỳ sau đó, tầng lớp cai trị dường như đã hình thành với tư cách là một tầng lớp xã hội. Khái niệm về hệ thống varna bốn giai cấp vẫn chưa được ghi nhận. Hậu kỳ Vệ Đà. Thánh ca "Purusha Sukta" diễn ra sự mô tả "Rigveda" sáng tạo mang tính biểu tượng của bốn varna thông qua sự tan rã vũ trụ (yajña). Một số học giả coi Purusha Sukta là bản nội suy muộn hơn trong Rigveda dựa trên đặc điểm thần học của nó, so với phong cách cổ xưa hơn của văn học Vệ-đà. Vì không phải tất cả người Ấn đều được xếp đầy đủ theo varna trong xã hội Vệ-đà, Purusha Sukta được cho là đã tạo ra nhằm đảm bảo sự răn đe của Vệ-đà đối với hệ thống đẳng cấp di truyền. Một cách giải thích khác là từ 'Shudra' không xuất hiện ở bất kỳ nơi nào khác trong "Rig-veda" ngoại trừ "Purusha Sukta", khiến một số học giả tin rằng "Purusha Sukta" là một sáng tác của chính thời kỳ Rig-veda sau này để biểu thị, hợp pháp hóa và thần thánh hóa sự ra đời của một cấu trúc giai cấp áp bức và bóc lột. Mặc dù "Purusha Sukta" sử dụng thuật ngữ "rajanya", không phải là "Kshatriya", nó vẫn được xem là trường hợp đầu tiên trong các văn bản Vệ-đà còn tồn tại đề cập đến cả bốn tầng lớp xã hội. Việc sử dụng thuật ngữ "Rajanya" nhằm chỉ đến 'thân tộc của Rajan' (tức là thân tộc của người cai trị) đã nổi lên như một nhóm xã hội riêng biệt sau đó, đến nỗi vào cuối thời kỳ Vệ-đà, thuật ngữ "rajanya" đã được thay thế bởi thuật ngữ "Kshatriya"; trong đó "rajanya" nhấn mạnh mối quan hệ họ hàng với "Rajan" và "Kshatriya" biểu thị quyền lực đối với một lãnh thổ cụ thể. Thuật ngữ rajanya không giống như từ Kshatriya, về cơ bản biểu thị địa vị trong một dòng tộc. Trong khi đó "Kshatra" lại mang ý nghĩa "cai trị; một trong những trật tự cai trị". Jaiswal chỉ ra thuật ngữ "Brahman" hiếm khi xuất hiện trong Rig-veda, ngoại trừ "Purusha Sukta" và có thể không được sử dụng cho giai cấp tư tế. Dựa trên thẩm quyền của Pāṇini, Patanjali, Kātyāyana và "Mahabharata", Jayaswal tin rằng Rajanya là danh xưng của những nhà cai trị và do đó, Rajanya hàm chỉ đến một nền dân chủ quý tộc (với một người cai trị được bầu chọn). Một số ví dụ là Andhaka và Vrsni Rajanya, những người tuân theo hệ thống những người cai trị được bầu chọn. Ram Sharan Sharma trình bày chi tiết cách thức thủ lĩnh trung tâm được bầu chọn bởi nhiều tộc trưởng hoặc thủ lĩnh dòng dõi khác nhau với sự phân cực ngày càng tăng giữa "rajanya" (tầng lớp quý tộc giúp đỡ người cai trị) và "vis" (nông dân) dẫn đến sự phân biệt giữa các thủ lĩnh như một giai cấp riêng biệt ("raja, rajanya, kshatra, kshatriya)" và những người còn lại (tầng lớp thường dân). Thuật ngữ kshatriya bắt nguồn từ "kshatra," chỉ đến yếu tố quyền lực và quyền hạn, ít dựa trên việc trở thành một nhà lãnh đạo chiến thắng trong trận chiến, mà dựa nhiều vào sức mạnh hữu hình của việc tuyên bố chủ quyền đối với một lãnh thổ, tượng trưng cho quyền sở hữu đối với các vùng đất của thị tộc. Điều này sau đó đã làm nảy sinh ý tưởng về vương quyền. Trong thời kỳ của Brahmana (800 TCN đến 700 TCN), có sự mơ hồ về vị trí của varna. Trong "Panchavimsha Brahmana" (13,4,7), Rajanya được đặt đầu tiên, tiếp theo là Brahmana rồi đến Vaishya. Trong "Shatapatha Brahmana 13.8.3.11", Rajanya lại được xếp thứ hai. Trong "Shatapatha Brahmana 1.1.4.12", thứ tự là Brahmana, Vaishya, Rajanya, Shudra. Thứ tự của truyền thống Bà-la-môn — Brahmana, Kshatriya, Vaishya, Shudra — đã trở nên cố định từ thời của các Dharmasutra (450 TCN đến 100 TCN). Các kshatriya thường được coi là tinh hoa trong giới Phật giáo. Ngay cả trong các cộng đồng xã hội Ấn giáo, đôi khi họ cũng có sự cạnh tranh với những người Bà-la-môn, nhưng nhìn chung họ thừa nhận tính ưu việt của tầng lớp tu sĩ. Các Kshatriyas cũng bắt đầu đặt câu hỏi về yajna của tôn giáo Vệ-đà lịch sử, dẫn đến những ý tưởng tôn giáo được phát triển trong Upanishad. Hình thức chính quyền "gaṇa sangha" là một hình thái thể chế cộng hòa đầu sỏ trong thời kỳ Mahajanapada (khoảng 600–300 TCN), được cai trị bởi các thành viên gia tộc Kshatriya. Tuy nhiên, những kshatriya này không theo tôn giáo Vệ-đà, và đôi khi được các nguồn Bà-la-môn giáo gọi là Kshatriya hoặc Shudra suy thoái. Các kshatriya phục vụ với tư cách là đại diện trong hội đồng tại kinh đô, tranh luận về nhiều vấn đề khác nhau được đưa ra trước hội đồng. Do thiếu sự bảo trợ của đạo Bà-la-môn Vệ-đà, các kshatriya của gana sangha thường là những người bảo trợ cho Phật giáo và Kỳ Na giáo. Trong các vương quốc của Mahajanapada, nhà vua tuyên bố địa vị kshatriya thông qua tôn giáo Vệ-đà. Trong khi các vị vua tự xưng là kshatriya, một số vị vua có nguồn gốc không phải là kshatriya. Sau thời kỳ Mahajanapada, hầu hết các triều đại nổi bật ở Bắc Ấn Độ đều không thuộc gia cấp kshatriya. Những nhà cai trị đế chế Nanda, được cho là thuộc giai cấp shudra, nhưng đã tiêu diệt nhiều bộ tộc kshatriya để nắm quyền cai trị. Thời kỳ hậu Mauryan Kshatriya. Sau sự sụp đổ của Đế chế Maurya, nhiều chính quyền thị tộc ở Punjab, Haryana và Rajasthan đã tuyên bố thuộc đẳng cấp kshatriya. Những người Shaka và Yavana được các tác gia Bà-la-môn xem là những kshatriya có địa vị thấp. Vào thế kỷ thứ ba đến thế kỷ thứ tư sau Công nguyên, các vương quốc vùng lưu vực sông Krishna và Godavari đã tuyên bố địa vị kshatriya và thực hiện các nghi lễ Vệ-đà để hợp pháp hóa mình với tư cách là người cai trị. Sự xuất hiện của "Puranic" Kshatriyas. Từ khoảng năm 300 đến năm 700 sau Công nguyên, các triều đại mới đã được các bà-la-môn phong cho địa vị kshatriya bằng cách liên kết bộ tộc của họ với các bộ tộc kshatriya trong sử thi và Purana. Các triều đại này bắt đầu liên kết với các triều đại Mặt trời và Mặt trăng, điều này cung cấp cho họ tính hợp pháp với tư cách là những người cai trị. Đổi lại, các dòng tộc kshatriya mới sẽ bảo trợ và ban thưởng cho các bà-la-môn. Văn hóa tiếng Phạn của các kshatriya thời kỳ này có ảnh hưởng lớn đến các thời kỳ sau và lập ra phong cách mà các kshatriya thời kỳ sau này ưa chuộng. Quá trình này diễn ra cả ở Bắc Ấn Độ và Deccan. Kỷ nguyên hiện đại. Thập niên 1960, Pauline Kolenda lưu ý rằng "chức năng đẳng cấp của Kshatriya là lãnh đạo và bảo vệ ngôi làng, đồng thời quản lý các vùng đất bị chinh phục của họ. Các Kshatriya thực hiện các chức năng này ngày nay ở mức độ có thể, bằng cách phân phối thực phẩm dưới dạng thanh toán cho "kamin" và cung cấp khả năng lãnh đạo." Một số đẳng cấp trong thời kỳ hiện đại bắt đầu tuyên bố nguồn gốc kshatriya, nhưng họ được cho là đã giảm địa vị do nhu cầu kinh tế hoặc nghi lễ. Trong các nghi lễ, "nyagrodha" ("Ficus indica" hoặc cây vả Ấn Độ hoặc cây đa) "danda", hoặc quyền trượng, được giao cho tầng lớp kshatriya, cùng với một câu thần chú, nhằm truyền sức sống thể chất hoặc 'ojas'. Kinh Vệ-đà không đề cập đến kshatriya (hoặc varna) của bất kỳ "vansha" (dòng dõi) nào. Các dòng truyền thừa của truyền thống Itihasa - Purana là: triều đại Mặt Trời (Suryavamsha); và triều đại Mặt Trăng (Chandravamsha/ Somavamsha). Có những dòng dõi khác, chẳng hạn như Agnivanshi ("dòng dõi lửa"), trong đó một tổ tiên cùng tên xuất hiện từ Agni (lửa), và Nagavanshi (gốc rắn), tuyên bố có nguồn gốc từ Nāga. Nagavanshi, là các bộ lạc Naga có nguồn gốc được tìm thấy trong các kinh điển như Mahabharata.
Criminal Minds (mùa 1) Mùa đầu tiên của "Criminal Minds" lần đầu lên sóng đài CBS vào ngày 22 tháng 9 năm 2005, và kết thúc vào ngày 10 tháng 5 năm 2006. Trong tập mở màn, "Extreme Aggressor", Andrew Jackson làm khách mời trong vai Timothy Vogel. Chelah Horsdal làm khách mời trong vai nạn nhân của anh ta, Heather Woodland. Trong tập "Won't Get Fooled Again", Tim Kelleher làm khách mời trong vai Adrian Bale, một kẻ đánh bom hàng loạt chịu trách nhiệm cho cái chết của sáu đặc vụ FBI. Trong tập "Plain Sight", Kirk B. R. Woller làm khách mời trong vai kẻ hiếp dâm hàng loạt Franklin Graney. Trong tập "Broken Mirror", Matt Letscher làm khách mời trong vai Vincent Shyer, một kẻ đeo bám bị hội chứng erotomania bắt cóc một trong hai đứa con gái sinh đôi của Trợ lý Điều hành Luật sư Quận Evan Davenport, do Robin Thomas thủ vai. Elisabeth Harnois làm khách mời trong hai vai con gái của Davenport, Patricia và Cheryl. Trong tập "L.D.S.K.", Marcus Giamatti làm khách mời trong vai Barry Landman, một bác sĩ phẫu thuật bị sang chấn tự ái bị tình nghi cho các vụ xả súng. Paula Newsome đóng vai thám tử Shea Calvin, người dẫn đầu cuộc điều tra các vụ xả súng. Trong tập "The Fox", Neal Jones làm khách mời trong vai một trong những tội phạm khét tiếng nhất của phim, Karl Arnold, còn gọi là "The Fox", một sát nhân hàng loạt đã giết toàn bộ gia đình. Tony Todd làm khách mời trong vai Eric Miller, người bị bỏ tù sai vì án mạng gia đình mình. Trong tập "Natural Born Killer", Patrick Kilpatrick làm khách mời trong vai Vincent Perotta, một sát thủ chuyên nghiệp đã bắt cóc đặc vụ FBI Josh Cramer của Đơn vị Tội phạm Có tổ chức. Francesco Quinn làm khách mời trong vai Michael Russo, một trùm băng đảng thuê Perotta để bắt cóc Cramer. Trong tập "Derailed", Chris Bauer làm khách mời trong vai Tiến sĩ Theodore Bryar, người bị tâm thần phân liệt hoang tưởng và giữ các hành khách làm con tin, bao gồm Elle Greenaway, trên một đoàn tàu. Jeff Kober làm khách mời trong vai người bạn tưởng tượng của Bryar, Leo, và M. C. Gainey làm khách mời trong vai thám tử Frank Moretti, người dẫn đầu cuộc điều tra bắt cóc con tin. Trong tập "The Popular Kids", Will Rothhaar làm khách mời trong vai Cory Bridges, một sát nhân giáo phái đã giết hai học sinh trung học. Trong tập "Blood Hungry", Kris Lemche làm khách mời trong vai kẻ giết người ăn thịt người, Eddie Mays, và Lindsay Crouse vào vai mẹ hắn, Mary. Trong tập "What Fresh Hell?", Ned Vaughn làm khách mời trong vai Donald Curtis, một kẻ ấu dâm bắt cóc một bé gái 11 tuổi tên Belinda Copeland. Trong tập "Poison", Nick Jameson làm khách mời trong vai Edward Hill, một sát nhân hàng loạt giết người bằng thuốc độc. Trong tập "Riding the Lightning", Jeannetta Arnette làm khách mời trong vai Sarah Jean Dawes, một tử tù kiên quyết đảm bảo con trai cô ta không bao giờ biết sự thật về nguồn gốc bố mẹ mình. Michael Massee làm khách mời trong vai Jacob Dawes, chồng của cô ta và một sát nhân hàng loạt đã giết nhiều cô gái tuổi teen. Trong tập "Unfinished Business", Aaron Lustig làm khách mời trong vai Walter Kern, còn được gọi là "The Keystone Killer", và Geoff Pierson làm khách mời trong vai Max Ryan, một đặc vụ FBI đã về hưu kiên quyết tìm ra tên sát nhân. Trong tập "The Tribe", Chad Allen làm khách mời trong vai Jackson Cally, một lãnh đạo giáo phái tra tấn và giết sinh viên đại học. Trong tập "A Real Rain", Ethan Phillips làm khách mời trong vai sát nhân quái hiệp bị tâm thần phân liệt Marvin Doyle. David Aaron Baker vào vai Will Sykes, một kẻ bắt chước Doyle muốn được nổi tiếng, và Tonya Pinkins vào vai thám tử Nora Bennett, người dẫn đầu cuộc điều tra án mạng. Trong tập "Somebody's Watching", Katheryn Winnick làm khách mời trong vai Maggie Lowe, một sát nhân hàng loạt và kẻ đeo bám ám ảnh nữ diễn viên Lila Archer. Ian Anthony Dale làm khách mời trong vai thám tử Owen Kim, dẫn đầu cuộc điều tra án mạng. Trong tập "Charm and Harm", Andy Comeau làm khách mời trong vai Mark Gregory, một sát nhân hàng loạt và kẻ bắt cóc đã giết nạn nhân bằng cách làm họ chết đuối. Trong tập, "Secrets and Lies", Ray Baker làm khách mời trong vai đặc vụ CIA lừa đảo Bruno Hawks. Trong tập cuối "The Fisher King (Part I)", Charles Haid làm khách mời trong vai một trong những tội phạm khét tiếng nhất phim, Randall Garner, còn gọi là "The Fisher King", một sát nhân hàng loạt và kẻ bắt cóc chịu trách nhiệm cho vụ giết Elle Greenaway bất thành. Vụ tai nạn gây sang chấn nặng, cô từ chức khỏi BAU trong mùa sau.
Nguyễn Văn Hận (sinh ngày 19 tháng 8 năm 1971) là sĩ quan Công an nhân dân Việt Nam. Ông hiện là Đại tá, Ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy Kiên Giang, Bí thư Đảng ủy, Giám đốc Công an tỉnh Kiên Giang, Đại biểu Quốc hội khóa XV, Tổ trưởng Tổ Đảng, Phó Trưởng Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Bạc Liêu. Ông từng là Phó Giám đốc Công an tỉnh Bạc Liêu. Nguyễn Văn Hận là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Cảnh sát nhân dân, Cử nhân Lý luận chính trị, Tiến sĩ Luật. Ông có hơn 30 năm sự nghiệp ngành công an, công tác ở Bạc Liêu, Kiên Giang. Xuất thân và giáo dục. Nguyễn Văn Hận sinh ngày 19 tháng 8 năm 1971 tại xã Vĩnh Hồng, huyện Hồng Dân, tỉnh Minh Hải, quê quán ở xã Vĩnh Thanh, huyện Phước Long, tỉnh Bạc Liêu. Ông lớn lên và tốt nghiệp 12/12 ở Phước Long, vào tháng 9 năm 1993 thì nhập học Trường Đại học Cảnh sát nhân dân, tốt nghiệp Cử nhân Cảnh sát nhân dân vào tháng 9 năm 1998. Ông là nghiên cứu sinh về tội phạm học và phòng ngừa tội phạm, là Tiến sĩ Luật. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 20 tháng 3 năm 1993, là đảng viên chính thức sau đó 1 năm, có bằng cử nhân lý luận chính trị. Hiện ông thường trú ở Phường 7, thành phố Bạc Liêu. Tháng 6 năm 1991, Nguyễn Văn Hận tham gia nghĩa vụ Công an nhân dân, là cảnh sát khu vực của Công an Phường 3, thị xã Bạc Liêu, tỉnh Minh Hải. Sau đó 2 năm, khi hoàn thành nghĩa vụ công an, ông theo học 5 năm cho đến tháng 9 năm 1998, tốt nghiệp với cấp hiệu Thiếu úy, được phân công làm cán bộ công an ở thị xã Bạc Liêu, dần dần là Phó Đội trưởng Đội Cảnh sát hình sự, Phó Trưởng Công an Phường 7 của thị xã này. Vào tháng 7 năm 2002, ông được bầu vào Ban Chấp hành Đảng bộ, là Bí thư Chi bộ, Trưởng Công an Phường 1, thị xã Bạc Liêu, công tác 2 năm thì được điều lên Công an tỉnh Bạc Liêu với vị trí Ủy viên Ban Chấp hành Chi bộ, Phó Trưởng phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy. Tháng 3 năm 2009, Nguyễn Văn Hận được điều về huyện Giá Rai, là Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy, Phó Trưởng Công an huyện, sau 3 năm thì điều chuyển sang thành phố Bạc Liêu, là Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy, Phó Trưởng Công an thành phố. Vào tháng 4 năm 2013, ông được bầu làm Đảng ủy viên, Bí thư Chi bộ, Chánh Văn phòng Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Bạc Liêu, sau đó 1 năm thì trở lại Giá Rai làm Bí thư Đảng ủy, Trưởng Công an thị xã khi huyện này đã được nâng cấp thành thị xã. Tháng 8 năm 2016, Nguyễn Văn Hận được bầu vào Ban Thường vụ Đảng ủy, được bổ nhiệm làm Phó Giám đốc Công an tỉnh Bạc Liêu. Vào tháng 10 năm 2020, tại Đại hội Đảng bộ tỉnh Bạc Liêu lần thứ XVI nhiệm kỳ 2020–2025, ông được bầu vào Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh, bên cạnh đó được phong cấp hiệu Đại tá Công an. Đầu năm 2021, ông ứng cử là đại biểu quốc hội từ tỉnh Bac Liêu, bầu cử tại đơn vị số 1 gồm thành phố Bạc Liêu, huyện Vĩnh Lợi, huyện Hòa Bình, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 80,26%. Ông được phân công làm Phó Trưởng Đoàn Đại biểu Quốc hội chuyên trách phụ trách Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Bạc Liêu khóa XV, Tổ trưởng Tổ Đảng. Vào ngày 12 tháng 4 năm 2022, ông được điều tới tỉnh Kiên Giang, được bổ nhiệm làm Giám đốc Công an tỉnh Kiên Giang, đồng thời được bầu bổ sung vào Ban Thường vụ Tỉnh ủy Kiên Giang. ! colspan="3" style="border-top: 5px solid #CF9C65;" | Chức vụ quân sự
Hobart International 2023 là một giải quần vợt nữ thi đấu trên mặt sân cứng ngoài trời. Đây là lần thứ 28 giải Hobart International được tổ chức và là một phần của WTA 250 trong WTA Tour 2023. Giải đấu diễn ra tại Hobart International Tennis Centre ở Hobart, Úc từ ngày 9 đến ngày 14 tháng 1 năm 2023. Giải đấu được tổ chức trở lại kể từ năm 2020, sau khi giải đấu năm 2021 và 2022 bị hủy do đại dịch COVID-19. Điểm và tiền thưởng. 1 Điểm theo WTA.br Vận động viên khác. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Bảo toàn thứ hạng: Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Vượt qua vòng loại: Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Thua cuộc may mắn: Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Danka Kovinić → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Wang Xiyu → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Vận động viên khác. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Latisha Chan / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Olivia Gadecki / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Alicia Barnett / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Olivia Nicholls → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Alicia Barnett / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Makoto Ninomiya / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Alycia Parks → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Vivian Heisen / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Lauren Davis đánh bại #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Elisabetta Cocciaretto 7–6(7–0), 6–2 Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Kirsten Flipkens / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Laura Siegemund đánh bại #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Viktorija Golubic / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Panna Udvardy 6–4, 7–5
Hobart International 2023 - Đơn Lauren Davis là nhà vô địch, đánh bại Elisabetta Cocciaretto trong trận chung kết, 7–6(7–0), 6–2. Đây là danh hiệu WTA Tour đầu tiên của Davis kể từ năm 2017. Elena Rybakina là đương kim vô địch, nhưng chọn tham dự ở Adelaide. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Vượt qua vòng loại. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Thua cuộc may mắn. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Hobart International 2023 - Đôi Kirsten Flipkens và Laura Siegemund là nhà vô địch, đánh bại Viktorija Golubic và Panna Udvardy trong trận chung kết, 6–4, 7–5. Nadiia Kichenok và Sania Mirza là đương kim vô địch, nhưng Mirza chọn tham dự ở Adelaide. Kichenok đánh cặp với Kimberley Zimmermann, nhưng thua ở vòng bán kết trước Flipkens và Siegemund. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Tetrosomus stellifer là một loài cá biển thuộc chi "Tetrosomus" trong họ Cá nóc hòm. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1801. Tính từ định danh "stellifer" trong tiếng Latinh có nghĩa là "đầy sao", do lớp da của chúng có các hoa văn hình ngôi sao. Tình trạng phân loại. "T. stellifer" chỉ được biết qua 4 bộ da được thu thập ở bờ biển Hoa Kỳ. Không có thêm bất kỳ dữ liệu nào về loài này khiến tình trạng phân loại của chúng trở nên khá mơ hồ.
Paracanthostracion lindsayi là loài cá biển duy nhất thuộc chi Paracanthostracion trong họ Cá nóc hòm. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1932. Từ định danh được ghép bởi tiền tố "pará" (παρά; "gần, bên cạnh") trong tiếng Hy Lạp cổ đại và "Acanthostracion", một chi cá nóc hòm khác nhưng được phân biệt bởi hình dạng của mai và vị trí của gai trên đó. Từ định danh "lindsayi" được đặt theo tên của Charles John Lindsay (1902 – 1966), nhà phân loại học, Người phụ trách Công nghệ và là đồng nghiệp của tác giả William John Phillipps tại Bảo tàng Dominion (Wellington, New Zealand). Lindsay là người đã chụp ảnh mẫu vật. Tình trạng phân loại. "P. lindsayi" mới chỉ được ghi nhận tại vùng Otago nằm ở nửa phía nam của Đảo Nam (New Zealand). Không có thêm bất kỳ dữ liệu nào về loài này.
Lại Văn Hoàn (sinh ngày 8 tháng 1 năm 1974) là chính trị gia nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ông hiện là Tỉnh ủy viên, Phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Thái Bình, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Thái Bình, Ủy viên Ủy ban Kinh tế của Quốc hội. Ông từng là Bí thư Huyện ủy Tiền Hải; Ủy viên Ban Cán sự Đảng Ủy ban, Chánh Văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh Thái Bình. Lại Văn Hoàn là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Kỹ sư Đường bộ, Cử nhân Kinh tế, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có sự nghiệp hơn 20 năm công tác trong ngành giao thông vận tải, và đều công tác ở quê nhà Thái Bình. Xuất thân và giáo dục. Lại Văn Hoàn sinh ngày 8 tháng 1 năm 1974 tại xã Tân Hòa, huyện Vũ Thư, tỉnh Thái Bình. Ông lớn lên và tốt nghiệp phổ thông 12/12 ở Vũ Thư, lên thủ đô Hà Nội học đại học và tốt nghiệp với 2 bằng đại học là Kỹ sư Đường bộ và Cử nhân Kinh tế. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 30 tháng 1 năm 1997, là đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng tham gia khóa học chính trị và có trình độ Cao cấp lý luận chính trị tại Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh. Hiện ông thường trú ở phường Trần Hưng Đạo, thành phố Thái Bình. Tháng 6 năm 1995, sau khi tốt nghiệp đại học ở Hà Nội, Lại Văn Hoàn trở lại Thái Bình, được Công ty Quản lý đường bộ Thái Bình – một doanh nghiệp nhà nước thuộc Sở Giao thông Vận tải tỉnh – nhận vào làm, bắt đầu ở vị trí cán bộ doanh nghiệp. Ông làm việc ở công ty này trong 7 năm, cho đến đầu năm 2002 thì được nâng ngạch lên công chức, bổ nhiệm làm Chuyên viên của Phòng Kế hoạch kỹ thuật tổng hợp thuộc Sở Giao thông vận tải Thái Bình. Sau đó 2 năm, ông được thăng chức làm Phó Trưởng phòng Kế hoạch kỹ thuật tổng hợp, giữ chức trong hơn 1 tháng thì được điều sang Ban Quản lý dự án giao thông nông thôn Thái Bình làm Phó Giám đốc, và rồi thăng chức Giám đốc vào từ tháng 9 năm 2009. Vào tháng 10 năm 2013, Lại Văn Hoàn được bổ nhiệm làm Phó Giám đốc Sở Giao thông vận tải Thái Bình, vẫn kiêm nhiệm là Giám đốc Ban Quản lý dự án giao thông nông thôn Thái Bình, và là Phó Bí thư Đảng ủy Sở từ tháng 3 năm 2015. Sang tháng 4 năm 2016, ông được chỉ định vào Ban Cán sự Đảng Ủy ban nhân dân tỉnh Thái Bình, giữ chức Bí thư Đảng ủy, Chánh Văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh. Cuối năm 2018, ông được điều về huyện Tiền Hải, nhậm chức Bí thư Huyện ủy Tiền Hải, được bầu bổ sung vào Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh Thái Bình từ tháng 7 năm 2019. Tháng 10 năm 2020, tại Đại hội Đảng bộ tỉnh Thái Bình lần thứ XX nhiệm kỳ 2020–2025, Lại Văn Hoàn tái đắc cử Tỉnh ủy viên, rồi sau đó miễn nhiệm ở Tiền Hải, được bầu làm Phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Thái Bình. Đầu năm 2021, ông tham gia ứng cử đại biểu quốc hội từ Thái Bình, bầu cử ở đơn vị bầu cử số 3 gồm thành phố Thái Bình, huyện Kiến Xương, Tiền Hải, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 84,72%, được phân công làm Ủy viên Ủy ban Kinh tế của Quốc hội. ! colspan="3" style="border-top: 5px solid #FFBF00;" | Chức vụ Đảng
Hội quán Việt Đông (Hà Nội) Hội quán Việt Đông (tiếng Trung: 粵東會館), còn được gọi là Hội quán Quảng Đông, là một công trình kiến trúc cổ do người Hoa gốc Quảng Đông xây dựng tại Hà Nội. Địa điểm này hiện là một trung tâm triển lãm nghệ thuật với tên gọi chính thức là Trung tâm Văn hóa Nghệ thuật 22 Hàng Buồm. Theo "Đại Nam nhất thống chí", Hội quán Việt Đông được dựng vào năm Gia Long thứ 2 (1803) tại phường Hà Khẩu, huyện Thọ Xương. Khoảng thời gian này, Thăng Long có bốn cộng đồng người Hoa là Quảng Đông, Phúc Kiến, Triều Châu và Hải Nam. Người Quảng Đông thành lập cộng đồng sớm và mạnh nhất, chủ yếu sống tập trung tại phố Đường nhân, nên phố này còn gọi là Quảng Đông hay Việt Đông, nay là phố Hàng Ngang. Theo một tài liệu, Hội quán Việt Đông Hà Nội ban đầu tọa lạc tại miếu Thiên Hậu bên bờ sông Hồng ở huyện Thanh Trì. Sau do dòng chảy sông thay đổi nên Hội quán dời về phố Hàng Buồm. Đến năm 1928, Hội quán được trùng tu và mang kiến trúc Trung Hoa với tường xám, ngói xanh. Hội quán đã từng là nơi dừng chân của nhà cách mạng Trung Quốc Tôn Trung Sơn vào năm 1904. Tôn Trung Sơn vì muốn để lật đổ phong kiến Mãn Thanh nên đã trốn lệnh truy nã và gây quỹ cho cách mạng. Ông đã nhiều lần trú ngụ tại Hội quán Việt Đông và tuyên truyền cách mạng trong cộng đồng Hoa kiều tại đây. Hiện nay vẫn còn tấm bảng đá ghi lại sự kiện lịch sử này. Hội quán Việt Đông có chức năng là một nơi sinh hoạt tín ngưỡng và cộng đồng của người Hoa Quảng Đông, đồng thời là điểm giao dịch, thỏa thuận buôn bán và còn là nơi phân xử tranh chấp thương mại giữa các thương nhân. Bên cạnh đó tại Hội quán trước đây còn có một trường tư thục do người Hoa thành lập. Trước Chiến tranh thế giới thứ nhất, các Hoa kiều Quảng Đông đã thuê một giáo viên dạy Tứ thư, Ngũ kinh cho học sinh của trường. Về sau trường được mở rộng quy mô, trở thành Trường trung học Trung Hoa. Năm 1945, sau sự kiện Nhật Bản đầu hàng Đồng minh, Hoa kiều đã tổ chức ăn mừng chiến thắng tại Hội quán, đến tham dự có Hà Ứng Khâm, Hồ Chí Minh, Nguyễn Hải Thần cùng nhiều nhân vật khác. Tháng 8 năm 1955, Ban Trù bị Tổng hội liên hiệp Hoa kiều Việt Nam và Ban Trù bị Liên hội người Hoa Hà Nội được thành lập. Các tài sản công của người Hoa tại Hà Nội, bao gồm cả Hội quán Việt Đông, Hội quán Phúc Kiến, trường học, bệnh viện được giao cho Liên hội người Hoa Hà Nội quản lý và đến năm 1958 thì bàn giao cho chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Năm 1978, cũng có thông tin cho rằng năm 1979, không gian Hội quán Việt Đông bị trưng dụng để làm trường mẫu giáo, sau đó đã dần bị lãng quên trong một khoảng thời gian dài. Những cánh cửa sơn son thếp vàng, được chạm trổ tinh xảo từ Quảng Đông đưa sang bị phủ lên một lớp sơn công nghiệp, gian thờ Quan Công và Thiên Hậu bị che kín sau một tấm màn lớn, những tấm bia chất liệu xi măng giả đá khắc chữ nguyên bản chưa được lý giải đã bị đục khoét để lắp đặt công tắc điện. Ngày 23 tháng 10 năm 2018, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã có văn bản số 4790/BVHTTDL-DSVH gửi Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội về việc thẩm định dự án tu bổ, tôn tạo di tích Hội quán Quảng Đông tại số 22 Hàng Buồm. Theo đó, dự án trùng tu được Bộ này thỏa thuận bao gồm các hạng mục: trùng tu Tiền đường, phương đình, Trung đường và Hậu cung (khu 1); trùng tu cung Thiên Hậu và tôn tạo phòng trưng bày, giới thiệu di tích (khu 2); trùng tu Nhà tưởng niệm Tôn Trung Sơn, tôn tạo nhà Ban quản lý di tích (khu 3); Phục dựng giếng nước và xây dựng mới nhà vệ sinh (khu 4); Tu bổ 6 cổng phụ và tôn tạo cổng, tường rào mặt trước (phố Hàng Buồm); cổng, tường rào mặt sau (phố Nguyễn Siêu), tôn tạo sân, lối đi trong di tích (khu 5) đồng thời lắp đặt hệ thống chiếu sáng, phòng cháy chữa cháy tại di tích. Năm 2020, Ủy ban nhân dân quận Hoàn Kiếm đã thực hiện xây dựng mới Trường Mẫu giáo Tuổi Thơ (cách vị trí hội quán 300 m) để di dời trường học ra khỏi khuôn viên di tích và bắt đầu chỉnh trang, trùng tu lại di tích. Công tác trùng tu Hội quán được hoàn thành vào cuối năm 2021. Trong quá trình trùng tu, biện pháp thi công được tính toán kỹ lưỡng để không ảnh hưởng đến tính nguyên gốc của các chi tiết công trình, đặc biệt là các bức phù điêu gốm. Sau khi hoàn thành, Hội quán đã được trả về với đúng kiến trúc ban đầu. Việc tôn tạo và phục dựng Hội quán Việt Đông được xem là một "dấu ấn thành công" trong nỗ lực bảo tồn di tích văn hóa và gìn giữ những dấu tích lịch sử có giá trị quan trọng tại Hà Nội. Hội quán Việt Đông tọa lạc trên một khuôn viên rộng 1.800 m² tại địa chỉ số 22 phố Hàng Buồm, được đánh giá là một quần thể kiến trúc độc đáo trong khu phố cổ Hà Nội. Kiến trúc tổng thể của Hội quán có hình chữ Khẩu (口), kiểu kiến trúc đặc trưng của các Hội quán người Hoa, với bốn dãy nhà và ở giữa là giếng trời. Từ trước ra sau, Hội quán bao gồm các khối nhà lần lượt là tiền đường, phương đình, trung đường và hậu cung. Tiền đường hội quán gồm có 3 gian, với 2 bộ vì kết cấu theo kiểu chồng rường giả thủ và được bào trơn đóng bén. Hệ thống mái của tiền đường được lợp ngói ống âm dương, đường diềm được tráng men thanh lưu ly. Nóc mái gồm 3 tầng, được gắn các họa tiết bằng gốm sứ. Tường và nền công trình ốp đá phiến màu xám, chính giữa tường là một cửa lớn bằng gỗ lim đề 4 chữ: "Dân Quốc hội quán" còn phía trên là bức đại tự bằng đá khắc dòng chữ: "Việt Đông hội quán". Nhà phương đình có diện tích 334 m², là kiểu nhà vuông 4 mái. Bờ nóc và bờ dải được trang trí hoa chanh, bình hồ lô và hình lá đề cách điệu. Trung đường rộng 100 m², nổi bật với hai hàng cột cùng hệ thống cửa vòm trang trí hình tượng dơi và chim phượng đang múa. Hai bên tả – hữu trung đường là dãy hành lang nối với hậu cung. Hậu cung có kiến trúc 1 gian, 2 dĩ kiểu đầu hồi bít đốc với 2 bộ vì kèo kết cấu kiểu giá chiêng chồng rường con nhị. Các gian thờ cúng được bố trí chạy ngang theo lòng hậu cung. Chính giữa là khám thờ Quan Công với một pho tượng lớn, trước đó có 2 pho tượng thị giả cùng 4 bài vị và 6 long ngai; bài vị được bài trí trong 2 khám gỗ chạm trổ cầu kỳ. Cung Thiên Hậu nằm sát với cung Quan Công, có mặt bằng kiến trúc 1 gian, theo kiểu trốn cột (không vì kèo) và mái được lợp ngói ống. Hệ thống cửa bức bàn, chấn song, cửa gió của cung được trang trí hoa văn tinh xảo. Bên trong có một khám thờ lớn với tượng Bà Thiên Hậu ngồi trên ngai cùng hai vị thần Thiên lý nhãn và Thuận phong nhĩ. Vật liệu xây dựng, trang trí trong Hội quán Việt Đông được đánh giá là rất phong phú. Ngoài vật liệu tại địa phương được sử dụng như gạch, gỗ, vôi thì ở đây là công trình duy nhất trong khu phố cổ Hà Nội sử dụng đá hoa cương làm một số cột nhà, lát nền sân và tường trang trí. Từ năm 1902 đến năm 1948, Hội quán được xây dựng thêm một khu nhà sau cổng vào với một số vật liệu nhập từ Pháp như cột thép chịu lực, hệ vì kèo thé Theo các bản đồ mô phỏng những mốc chính của Hội quán Việt Đông, kiến trúc công trình có sự thay đổi qua các thời kỳ khác nhau. Từ một công trình theo lối kiến trúc truyền thống của Việt Nam, rồi đến giai đoạn 1920–1930 được trùng tu với toàn bộ những vật liệu được nhập từ Pháp về, kết cấu vòm cao ở giữa là kết cấu thép nên mới có không gian lớn như hiện tại. Hội quán này không chỉ đơn thuần là sự giao thoa giữa hai dòng văn hóa châu Á, mà còn là một sự tiếp xúc giữa ba văn hóa Việt – Hoa – Pháp. Kiến trúc của Hội quán được đánh giá là nổi bật nhờ các bức phù điêu khắc nổi, có sự cầu kỳ ở từng chi tiết điêu khắc. Các phù điêu này tái hiện các câu chuyện trong Tam quốc diễn nghĩa và Tây du ký, có nét tương đồng lớn với gốm Biên Hòa. Tuy nhiên theo thời gian, những phù điêu người phía bên ngoài đã hư hỏng, có bức đã mất hết đầu người. Sau khi trùng tu. Mặc dù trải qua nhiều lần trùng tu, sửa chữa, nhưng các hạng mục gốc cấu thành di tích về cơ bản vẫn được giữ nguyên trạng theo kiến trúc ban đầu. Một số điện thờ cũ được cải tạo thành không gian trưng bày nghệ thuật, là nơi để các nghệ sĩ đương đại giới thiệu những các phẩm của mình. Trong đó, phía sau Hội quán nơi thông ra phố Nguyễn Siêu được cải tạo thành một không gian mở phục vụ các hoạt động cộng đồng. Mái lợp của Hội quán Việt Đông mặc dù có sự phục dựng, tái tạo nhưng vẫn giữ được phong cách người Quảng Đông xưa qua một số chi tiết kiến trúc. Hội quán Việt Đông được xem là một trong những dấu ấn tiêu biểu về khu phố người Hoa tấp nập nhất tại Hà Nội xưa. Năm 2007, Hội quán Việt Đông được xếp hạng Di tích lịch sử – kiến trúc nghệ thuật cấp quốc gia. Ngay sau khi được trùng tu, Hội quán Việt Đông đã trở thành trung tâm triển lãm thu hút giới trẻ. Cũng bởi nét giao thoa giữa 3 nền văn hóa nên nơi đây đã thu hút được nhiều nghệ sĩ bố trí các tác phẩm nghệ thuật. Những công trình có tuổi đời hơn một thế kỷ như Hội quán Việt Đông đồng thời đã khơi gợi những hoạt động văn hóa, sáng tạo, thu hút đông đảo công chúng tham gia chiêm ngưỡng. Đầu thập niên 2020, không gian Hội quán Việt Đông thường có tần suất dày các chương trình nghệ thuật. Tuy vậy, hầu như những dự án đó các nghệ sĩ đều làm theo tinh thần tự nguyện và không thù lao, dấy lên một vấn đề về việc kinh phí cho các sự kiện văn hóa tại Việt Nam luôn "ngặt nghèo". Ngoài ra, một số khách tham quan tỏ ra bức xúc vì nhiều người đến hội quán chỉ để chụp ảnh. Thậm chí một số thương hiệu thời trang còn chụp ảnh quảng cáo sản phẩm tại đây, gây khó khăn cho khách tham quan.
Uyên Thao tên thật là Vũ Quốc Châu, sinh năm 1933 tại Hà Nội, là một nhà văn, nhà báo, chủ bút nhật báo Sóng Thần. Ông cũng là người sáng lập ra nhà xuất bản Tiếng Quê Hương., Vũ Quốc Châu bắt đầu sự nghiệp viết lách vào năm 1951 ở Hà Nội., Năm 1953 ông vào Sài Gòn viết cho báo Đời Mới cũng như những tập san văn học nghệ thuật. Sau đó ông gia nhập quân đội của Quốc Gia Việt Nam nhưng không thích chiến đấu. Đến năm 1955 thì ông được chọn làm đặc phái viên quân đội ở vùng 1, vùng 2. Sau đó ông làm việc cho Đài Phát Thanh Quốc Gia Sài Gòn, cộng tác với nhiều tờ báo. Đến cuối năm 1970 ông lại phải đi lính, nhưng đầu năm 1971 thì lại được giải ngũ. Cuối năm 1971 ông tham gia với 1 nhóm trí thức bao gồm Chu Tử, Nguyễn Liệu và Phạm Văn Lương thành lập nhật báo Sóng Thần với chủ trương bài trừ tham nhũng. Báo có lần bị Bộ Nội vụ kiện ra tòa ngày 31 Tháng Mười năm 1974, cho là phỉ báng, mạ lị tổng thống vì đã cho đăng bản cáo trạng số một về sự tham nhũng trong chính quyền và quân đội của Phong trào chống tham nhũng của linh mục Trần Hữu Thanh và 300 linh mục khác và một bức hoạ ở mục “Hí Độc Diễn” diễn tả mức nguy hại khi tệ nạn tham nhũng lan tràn. Tháng Giêng năm 1975 Sóng Thần bị rút giấy phép. 3 tháng sau ngày 30 tháng 4 1975, ông bị bắt giam, mãi đến cuối năm 1986 mới được thả về. Tuy nhiên ông bị chỉ định theo lời kể phải ở tại chùa Pháp Hoa, cạnh Đại Học Vạn Hạnh, và trình diện 2 lần sáng và tối, được nhà nước cho đi hốt rác tại quân Gò Vấp. Sau đó Uyên Thao làm đơn xin đi định cư tại Hoa kỳ theo diện HO, và được Hội Gia đình Tù Nhân Chính Trị của bà Khúc Minh Thơ bảo trợ, tới tiểu bang Virginia vào tháng 9 năm 1999. , Vào tháng sau, đầu năm 2000, ông thành lập lên nhà xuất bản Tủ Sách Tiếng Quê Hương phát hành tại trụ sở Nhà Việt Nam đường Hillwood, thành phố Falls Church, bắc Virginia. Nhiều tác phẩm đã in trên báo và sau đó được xuất bản. Tủ Sách Tiếng Quê Hương. Nhà xuất bản Tủ Sách Tiếng Quê Hương được Uyên Thao thành lập vào đầu năm 2000. Tác phẩm đầu tiên được phát hành vào tháng 9 cùng năm là của tác giả
Võ Văn Hội (sinh ngày 25 tháng 4 năm 1971) là sĩ quan Quân đội nhân dân Việt Nam. Ông là Đại tá, hiện là Ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy Bến Tre, Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Bến Tre, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Bến Tre, Ủy viên Ủy ban Quốc phòng và An ninh của Quốc hội. Ông từng là Phó Chỉ huy trưởng kiêm Tham mưu trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh. Võ Văn Hội là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Quân sự, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có hơn 30 năm trong quân ngũ, đều công tác ở quê nhà Bến Tre. Xuất thân và giáo dục. Võ Văn Hội sinh ngày 25 tháng 4 năm 1971 tại xã Lương Hòa, huyện Giồng Trôm, tỉnh Bến Tre. Ông lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Giồng Trôm, bắt đầu tham gia các khóa học quân sự vào tháng 9 năm 1992 đến tháng 7 năm 1993 với chương trình học viên đào tạo Trợ lý huyện tại Trường Quân sự Quân khu 9. Tháng 9 năm 2005, ông được điều tới Biên Hòa để theo học hoàn thiện sĩ quan cấp phân đội tại Trường Sĩ quan Lục Quân 2, nay là Trường Đại học Nguyễn Huệ, tốt nghiệp tháng 7 năm 2006. Sang tháng 9 năm 2008, ông học khóa Chỉ huy, Tham mưu cấp Trung, Sư đoàn tại Học viện Lục quân ở Đà Lạt, tốt nghiệp tháng 2 năm 2010, rồi học khóa cao cấp ngắn hạn quân sự địa phương giai đoạn tháng 3–7 năm 2017 tại Học viện Quốc phòng. Võ Văn Hội được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 19 tháng 8 năm 1993, là đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng tham gia khóa chính trị tại Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh, nhận bằng Cao cấp lý luận chính trị. Hiện ông thường trú tại Ấp 5A, thị trấn Giồng Trôm, huyện Giồng Trôm. Tháng 6 năm 1990, Võ Văn Hội nhập ngũ Quân đội nhân dân Việt Nam, là chiến sĩ tại Phòng Tham mưu của Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Bến Tre. Sau đó 1 năm, vào tháng 7 năm 1991 ông được điều về Ban Chỉ huy Quân sự huyện Giồng Trôm, làm chiến sĩ văn thư bảo mật. Tiếp tục được 1 năm, ông theo học quân sự ở trường Quân khu 9, tốt nghiệp tháng 8 năm 1993 và là Trợ lý Dân quân tự vệ của Ban Chỉ huy Quân sự huyện Giồng Trôm. Giữ vị trí này gần 10 năm cho đến tháng 7 năm 2002, ông chuyển chức làm Trợ lý Tác huấn, rồi Trợ lý Tác huấn Phòng Tham mưu từ tháng 5 năm 2004. Tháng 8 năm 2006, sau khi kết thúc khóa học sĩ quan cấp phân đội ở Đà Lạt, ông tiếp tục là Trợ lý Tác huấn thời gian ngắn, đến tháng 11 cùng năm thì được bầu làm Đảng ủy viên Đảng ủy Quân sự tỉnh, bổ nhiệm làm Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn 516, Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Bến Tre. Vào tháng 3 năm 2010, ông được điều về Ban Chỉ huy Quân sự huyện Mỏ Cày Bắc, nhậm chức Phó Chỉ huy trưởng kiêm Tham mưu trưởng của ban này, được 1 năm thì điều trở lại cấp tỉnh, giữ chức Trưởng Ban Tác huấn Phòng Tham mưu của Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Bến Tre. Vào tháng 10 năm 2012, Võ Văn Hội được điều tới huyện Châu Thành, được chỉ định vào Ban Thường vụ Huyện ủy, giữ chức Chỉ huy trưởng Ban Chỉ huy Quân sự huyện Châu Thành. Tròn 2 năm sau, vào tháng 10 năm 2014, ông chuyển vị trí là Ủy viên Ban Thường vụ Phòng Tham mưu, Phó Tham mưu trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh, rồi được bầu làm Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy Quân sự tỉnh, Phó Chỉ huy trưởng kiêm Tham mưu trưởng từ tháng 7 năm 2015. Tháng 6 năm 2020, Võ Văn Hội được bổ nhiệm tạm thời làm Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Bến Tre, sang tháng 8 thì được bầu bổ sung làm Ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy Bến Tre. Từ tháng 10 cùng năm, tại Đại hội Đảng bộ tỉnh Bến Tre lần thứ XI, nhiệm kỳ 2020–2025, ông tiếp tục là Thường vụ Tỉnh ủy. Đầu năm 2021, ông được Bộ Tư lệnh Quân khu 9 giới thiệu tham gia ứng cử đại biểu quốc hội từ Bến Tre, thuộc đơn vị bầu cử số 2 gồm huyện Giồng Trôm, Ba Tri, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 62,31%, đồng thời được phân công làm Ủy viên Ủy ban Quốc phòng và An ninh của Quốc hội. ! colspan="3" style="border-top: 5px solid #CF9C65;" | Chức vụ quân sự
Đặng Ngọc Huy (sinh ngày 25 tháng 12 năm 1975) là chính trị gia nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ông hiện là Phó Bí thư thường trực Tỉnh ủy Quảng Ngãi, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Quảng Ngãi, Trưởng Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh, Ủy viên Ủy ban Kinh tế của Quốc hội. Ông từng là Phó Trưởng Ban Công tác đại biểu của Ủy ban Thường vụ Quốc hội, Phó Chánh Văn phòng Đảng đoàn Quốc hội; và Trợ lý Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Chủ tịch Quốc hội Tòng Thị Phóng. Đặng Ngọc Huy là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Luật Kinh tế, Thạc sĩ Luật, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có sự nghiệp đa phần công tác ở các cơ quan của Quốc hội, từng là thư ký của hai Phó Chủ tịch Quốc hội là Nguyễn Văn Yểu và Tòng Thị Phóng. Xuất thân và giáo dục. Đặng Ngọc Huy sinh ngày 25 tháng 12 năm 1975 tại phường Ô Đống Mác, quận Hai Bà Trưng, quê quán ở thị trấn Vân Đình, huyện Ứng Hòa, thành phố Hà Nội. Ông lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở thủ đô, du học ngành luật và tốt nghiệp Cử nhân Luật Kinh tế, học cao học và có bằng Thạc sĩ chuyên ngành Luật Cạnh tranh so sánh. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 31 tháng 8 năm 2004, là đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng tham gia khóa học chính trị và có trình độ Cao cấp lý luận chính trị tại Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh. Hiện ông thường trú ở phố Yên Lạc, phường Vĩnh Tuy, quận Hai Bà Trưng. Tháng 7 năm 1998, sau khi tốt nghiệp đại học, Đặng Ngọc Huy được tuyển dụng vào Văn phòng Quốc hội, bắt đầu công tác ở vị trí Chuyên viên Vụ Pháp luật. Sau đó 5 năm, vào tháng 9 năm 2003, ông chuyển vị trí sang Chuyên viên Vụ Công tác lập pháp của Văn phòng Quốc hội trong thời gian ngắn, sang tháng 10 thì được phân công làm Thư ký Ủy viên Trung ương Đảng, Phó Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn Yểu, Hàm Trưởng phòng Vụ Công tác lập pháp của Văn phòng Quốc hội. Vào tháng 2 năm 2007, ông được thăng hàm lên Hàm Phó Vụ trưởng Vụ Công tác lập pháp, đến tháng 11 cùng năm thì được phân công làm Thư ký Bí thư Trung ương Đảng, Phó Chủ tịch Quốc hội Tòng Thị Phóng khi Phó Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn Yểu kết thúc nhiệm kỳ. Sang tháng 3 năm 2008, ông được chuyển hàm sang Hàm Phó Vụ trưởng Vụ Tổng hợp của Văn phòng Quốc hội, và là Phó Vụ trưởng của Vụ này từ tháng 12 cùng năm. Đầu năm 2011, khi Tòng Thị Phóng được bầu làm Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Chủ tịch thường trực Quốc hội, Đặng Ngọc Huy tiếp tục là Thư ký của bà, được nâng lên Hàm Vụ trưởng Vụ Tổng hợp. Đến tháng 11 năm 2014, ông được bổ nhiệm làm Trợ lý Ủy viên Bộ Chính trị Tòng Thị Phóng. Tháng 6 năm 2017, Đặng Ngọc Huy nhậm chức Phó Trưởng Ban Công tác đại biểu của Ủy ban Thường vụ Quốc hội, Phó Chánh Văn phòng Đảng đoàn Quốc hội. Cho đến tháng 8 năm 2020, ông được điều về tỉnh Quảng Ngãi, được chỉ định làm Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy Quảng Ngãi, được bầu giữ chức vụ này tại Đại hội Đảng bộ tỉnh Quảng Ngãi lần thứ XX, nhiệm kỳ 2020–2025. Đầu năm 2021, ông ứng cử đại biểu quốc hội từ Quảng Ngãi, bầu cử ở đơn vị bầu cử số 1 gồm các huyện Bình Sơn, Sơn Tịnh, Trà Bồng, Sơn Tây và Sơn Hà, trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 79,71%, được phân công làm Trưởng Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Quảng Ngãi, Ủy viên Ủy ban Kinh tế của Quốc hội. ! colspan="3" style="border-top: 5px solid #FFBF00;" | Chức vụ Đảng
Tôn giáo tại Bhutan Tôn giáo chính thức của Bhutan là Phật giáo Kim cương thừa với hơn 84% dân số là tín đồ. Theo Hiến pháp Bhutan, Phật giáo được quy định là quốc giáo, di sản quốc gia và là bản sắc của nhân dân Bhutan. Druk Gyalpo (Quốc vương Bhutan) là người bảo hộ tất cả các tôn giáo và đảm bảo quyền tự do tôn giáo của cư dân Bhutan. Khoảng 85% dân số của Bhutan theo dòng truyền thừa Drukpa của trường phái Kagyu hoặc trường phái Nyingma của Phật giáo Tây Tạng hoặc các trường phái Phật giáo khác. 11.3% dân số Bhutan (chủ yếu là người Lhotshampa) theo Ấn Độ giáo. Người Ngalop (có gốc gác từ Tây Tạng) chiếm phần lớn dân số ở khu vực phía tây và trung tâm Bhutan và chủ yếu theo dòng truyền thừa Drukpa của trường phái Kagyu (Phật giáo Kim cương thừa). Người Sharchop (người bản địa tại vùng đất thuộc Bhutan ngày nay) sinh sống tại khu vực phía đông Bhutan. Một bộ phận người Sharchop được cho là thực hành tín ngưỡng Phật giáo kết hợp một số yếu tố của Bôn giáo trong khi một bộ phận khác theo Ấn Độ giáo và tin vào thuyết vật linh. Nhà nước Bhutan bảo hộ các tu viện Phật giáo của hai trường phái Kagyu và Nyingma. Hoàng gia Bhutan thực hành tín ngưỡng Phật giáo kết hợp cả hai trường phái trên, bên cạnh đó nhiều công dân tin vào khái niệm "kanying zungdrel" (tiếng Dzongkha: བཀའ་རྙིང་ཟུང་འབྲེལ་, tạm dịch: Kagyu và Nyingma đồng nhất). Người theo Ấn Độ giáo sống chủ yếu tại khu vực phía nam Bhutan, có dân số lên đến 92,167 người - tức chiếm hơn 11% dân số của nước này - và khiến cho Ấn Độ giáo trở thành tôn giáo lớn thứ hai Bhutan. Đa phần người theo Ấn Độ giáo là người Lhotshampa, mặc dù một bộ phận người dân tộc này cũng theo đạo Phật. Ngôi đền Ấn Độ giáo đầu tiên tại thủ đô Thimphu được đức Je Khenpo đặt nền móng khởi công vào năm 2012. Người dân thực hành tín ngưỡng Ấn Độ giáo theo từng nhóm có quy mô từ nhỏ đến vừa. Bôn giáo là một hệ thống tín ngưỡng vật linh và tín ngưỡng Shaman xuất hiện tại Bhutan trước khi thời kỳ truyền bá Phật giáo bắt đầu, xoay quanh việc sùng bái các hiện tượng thiên nhiên. Các thầy cúng Bôn giáo thường hành lễ cũng như kết hợp các nghi quỹ Bôn giáo tại các ngày lễ Phật giáo, tuy vậy số lượng cư dân Bhutan hoàn toàn theo tín ngưỡng đạo Bôn là rất ít. Số lượng Kitô hữu tại Bhutan rất nhỏ, chủ yếu là người dân thuộc nhóm sắc tộc Nepal. Theo một báo cáo vào năm 2007, không có nhà truyền giáo nào được hoạt động trong nước, mặc dù các tổ chức cứu trợ của Kitô giáo cũng như một số linh mục dòng Tên có tham gia vào các hoạt động giáo dục và nhân đạo tại Bhutan. Kitô giáo được một số linh mục dòng Tên từ Bồ Đào Nha truyền bá đến Bhutan vào khoảng cuối thế kỉ 17, tuy nhiên những lời dạy của đạo này đã không tạo được sức hút đối với những người Phật tử Bhutan sùng đạo. Vào năm 2010, khảo sát của Trung tâm nghiên cứu Pew ước tính có tới 0.1% dân số Bhutan là người Muslim và Islam giáo không được bảo hộ theo Hiến pháp của quốc gia này. Tự do tôn giáo và quản lý đối với tôn giáo. Luật pháp quy định quyền tự do tôn giáo; các tổ chức và cá nhân có nghĩa vụ "phát huy di sản tinh thần của đất nước, đồng thời bảo đảm sự tách biệt giữa tôn giáo và chính trị" và chỉ tập trung vào nhiệm vụ tôn giáo của mình. Nhằm mục đích bảo tồn các giá trị tôn giáo và văn hóa của người dân, một số quy định tại Hiến pháp có tác động tới hành vi thuyết phục người khác cải đạo và không cho phép chức sắc tôn giáo bầu cử. Luật Tổ chức tôn giáo 2007 có mục đích bảo vệ và bảo tồn di sản tinh thần của Bhutan thông qua việc quản lý và yêu cầu đăng ký thành lập tổ chức tôn giáo. Để hiện thực hóa mục tiêu này, Luật đã tổ chức ra Chhoede Lhentshog (tức Ủy ban về Tổ chức tôn giáo) để quản lý, giám sát và lưu trữ hồ sơ của tất cả các tổ chức tôn giáo tại Bhutan. Trong năm 2007, không có báo cáo nào về bạo lực liên quan tới việc ép buộc tuân theo tín ngưỡng Phật giáo Kim cương thừa, về ngược đãi trong xã hội cũng như phân biệt đối xử trong tín ngưỡng và tôn giáo.
Giải bóng đá vô địch U-17 quốc gia 2023 Giải bóng đá vô địch U-17 quốc gia 2023 là mùa giải bóng đá lần thứ 19 của Giải bóng đá vô địch U-17 quốc gia do Liên đoàn bóng đá Việt Nam (VFF) tổ chức. Vòng loại giải bóng đá vô địch U-17 quốc gia 2023 gồm 30 đội chia thành 5 bảng thi đấu vòng tròn 2 lượt. 12 đội gồm 10 đội nhất nhì của các bảng và 2 đội xếp thứ 3 có thành tích tốt nhất sẽ giành quyền tham dự vòng chung kết. Vòng chung kết giải bóng đá vô địch U17 Quốc gia – Cúp Thái Sơn Nam 2023 khởi tranh từ ngày 10 tháng 3 đến ngày 21 tháng 3 năm 2023 tại Trung tâm PVF- Bộ Công An (Hưng Yên) và sân vận động Thanh Trì, Hà Nội. Theo kết quả bốc thăm, ở bảng A, PVF sẽ gặp SHB Đà Nẵng , Hoàng Anh Gia Lai và Hà Nội. Bảng B, Huế đối đầu Sông Lam Nghệ An, Khánh Hòa, Đồng Tháp. Tại bảng C, Hồng Lĩnh Hà Tĩnh (thay thế cho Becamex Bình Dương), Bình Phước, Thành phố Hồ Chí Minh, Viettel chung bảng. Đội U-17 PVF là đội chủ nhà. 12 đội vượt qua vòng loại chia thành 3 bảng thi đấu vòng tròn 1 lượt chọn ra 8 đội (6 đội nhất nhì mỗi bảng và 2 đội thứ 3 có thành tích tốt nhất) thi đấu vòng tứ kết.
Giải bóng đá Hạng Nhì Quốc gia 2023 Giải bóng đá Hạng Nhì Quốc gia 2023 là mùa giải thứ 25 của Giải bóng đá Hạng Nhì Quốc gia do Liên đoàn bóng đá Việt Nam (VFF) tổ chức. Giải đấu diễn ra từ ngày 24 tháng 5 đến ngày 16 tháng 8 năm 2023. Thể thức thi đấu. Vòng loại (24 tháng 5 - 5 tháng 8). 14 đội bóng chia làm hai bảng để thi đấu vòng loại. Các đội bóng thi đấu theo thể thức vòng tròn hai lượt chọn ra hai đội đứng đầu mỗi bảng vào vòng chung kết. Đội xếp cuối mỗi bảng sẽ phải xuống hạng. Các tiêu chí xếp hạng ở vòng loại. Các đội được xếp thứ hạng theo điểm (3 điểm cho một trận thắng, 1 điểm cho một trận hòa, 0 điểm cho một trận thua). Nếu có từ hai đội trở lên bằng điểm nhau, thứ hạng các đội sẽ được xác định theo các tiêu chí lần lượt như sau: Bốn đội bóng vượt qua vòng loại sẽ được bắt cặp thi đấu 2 trận theo lịch sau: Các trận đấu ở vòng chung kết thi đấu theo thể thức loại trực tiếp một lượt trận, nếu sau 90 phút thi đấu chính thức tỷ số hòa, hai đội sẽ thi đá luân lưu 11m để xác định đội thắng (không có hiệp phụ). Hai đội thắng trận 1, 2 sẽ xếp đồng hạng nhất giải bóng đá Hạng Nhì Quốc gia 2023 và trực tiếp giành quyền tham dự Giải bóng đá Hạng Nhất Quốc gia 2023–24. Đội thắng trong trận 3 sẽ thi đấu play-off với đội đứng cuối Giải bóng đá Hạng Nhất Quốc gia 2023. 14 câu lạc bộ chia làm 2 bảng theo khu vực địa lý như sau: Lễ khai mạc chính thức được diễn ra lúc 15:15 ngày 24 tháng 5 tại Khu liên hợp thể thao tỉnh Quảng Ninh, Hạ Long, Quảng Ninh với trận đấu khai mạc diễn ra lúc 15:30 giữa Luxury Hạ Long và PVF. Bảng xếp hạng vòng loại. Hai đội thắng giành quyền lên hạng V.League 2 2023–24, hai đội thua đá play-off. Đội thắng đá play-off với đội cuối bảng V.League 2 2023 tranh suất tham dự V.League 2 2023–24. Play-off với đội cuối bảng V.League 2 2023. Đội thắng giành quyền tham dự V.League 2 2023–24. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Nguyễn Thị Thúy Ngần Nguyễn Thị Thúy Ngần (sinh ngày 20 tháng 1 năm 1972) là nữ chính trị gia nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Bà hiện là Phó Tổng thư ký Quốc hội, Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội, Đảng ủy viên Đảng bộ cơ quan Văn phòng Quốc hội, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Bắc Giang, Ủy viên Ủy ban Kinh tế của Quốc hội, Chủ tịch Nhóm nghị sĩ Việt Nam – Maroc. Bà từng là Trợ lý Ủy viên Bộ Chính trị, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân. Nguyễn Thị Thúy Ngần là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Luật, Cao cấp lý luận chính trị. Bà có xuất phát điểm từ pháp chế Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội, hơn 10 năm là thư ký, trợ lý của chính trị gia Nguyễn Thị Kim Ngân khi lần lượt là Bộ trưởng, Phó Chủ tịch rồi Chủ tịch Quốc hội, Ủy viên Bộ Chính trị. Xuất thân và giáo dục. Nguyễn Thị Thúy Ngần sinh ngày 20 tháng 1 năm 1972 tại xã Nhân Hào, huyện Mỹ Hào, tỉnh Hải Hưng, nay là phường Nhân Hòa, huyện Mỹ Hào, tỉnh Hưng Yên. Bà lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Mỹ Hào, thi đỗ đại học vào tháng 6 năm 1990, lên thủ đô Hà Nội nhập học Khoa Luật của Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội, tốt nghiệp Cử nhân khoa học Luật vào tháng 5 năm 1994. Bà được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 5 tháng 4 năm 2001, là đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng tham gia khóa học chính trị và có trình độ Cao cấp lý luận chính trị tại Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh. Hiện bà thường trú ở phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân, Hà Nội. Tháng 5 năm 1994, sau khi tốt nghiệp trường Tổng hợp, Nguyễn Thị Thúy Ngần ký hợp đồng lao động với Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội (MOLISA), là nhân viên làm việc theo hợp đồng ở Vụ Tổng hợp – Pháp chế của bộ. Sau đó, bà được tuyển vào bộ, là chuyên viên tập sự, rồi chính thức là chuyên viên của Vụ Tổng hợp – Pháp chế. Trong giai đoạn này, bà còn là Ủy viên Ban Chấp hành rồi Ủy viên Ban Thường vụ, Phó Bí thư Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh cơ quan MOLISA. Năm 2004, khi Vụ Tổng hợp – Pháp chế được tách ra thành 2 đơn vị là Vụ Tổng hợp và Vụ Pháp chế, bà được điều sang Vụ Pháp chế, là chuyên viên rồi được bổ nhiệm làm Trưởng phòng Pháp chế – Lao động của vụ. Tháng 10 năm 2008, sau gần 15 năm công tác ở lĩnh vực pháp chế của bộ, Nguyễn Thị Thúy Ngần được điều sang Văn phòng Bộ, là Trưởng phòng, rồi thăng chức Phó Chánh Văn phòng Bộ, được phân công làm Thư ký Bộ trưởng Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội Nguyễn Thị Kim Ngân. Giai đoạn này, bà cũng là Phó Bí thư Chi bộ của Văn phòng Bộ, là Thư ký Tổng hợp thuộc Đảng bộ Văn phòng Bộ. Cuối năm 2011, Bộ trưởng Nguyễn Thị Kim Ngân được bầu làm Phó Chủ tịch Quốc hội, với cương vị là thư ký trước đó, Nguyễn Thị Thúy Ngần được điều sang Văn phòng Quốc hội và tiếp tục là Thư ký Phó Chủ tịch Quốc hội, đồng thời là Phó Vụ trưởng rồi Vụ trưởng Vụ Tài chính – Ngân sách của Văn phòng Quốc hội. Tại Hội nghị Trung ương 7 khóa XI năm 2013, khi mà Nguyễn Thị Kim Ngân được bầu bổ sung vào Bộ Chính trị, Nguyễn Thị Thúy Ngần tiếp tục là Thư ký Ủy viên Bộ Chính trị, đến tháng 8 năm 2015 thì được bổ nhiệm làm Trợ lý Ủy viên Bộ Chính trị, và sang tháng 3 năm 2016 thì là Trợ lý Ủy viên Bộ Chính trị, Chủ tịch Quốc hội khi Nguyễn Thị Kim Ngân được bầu làm Chủ tịch Quốc hội. Vào tháng 9 năm 2016, Nguyễn Thị Thúy Ngần được bổ nhiệm làm Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội kiêm Trợ lý Chủ tịch Quốc hội, đến tháng 4 năm 2020 thì kiêm nhiệm là Phó Tổng Thư ký Quốc hội, Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ cơ quan Văn phòng Quốc hội. Trong năm này, bà cũng được miễn nhiệm vị trí Trợ lý Chủ tịch Quốc hội, sau hơn 10 năm là thư ký, trợ lý của Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân. Tháng 8 cùng năm, tại Đại hội Đảng bộ cơ quan Văn phòng Quốc hội lần lần thứ XIV nhiệm kỳ 2020–2025, bà tái đắc cử là Đảng ủy viên. Đầu năm 2021, bà được giới thiệu ứng cử đại biểu quốc hội từ tỉnh Bắc Giang, bầu cử ở đơn vị bầu cử số 3 gồm huyện Tân Yên, Việt Hòa, Việt Yên, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 74,88%. Tại Quốc hội nhiệm kỳ này, bà tiếp tục là Phó Tổng Thư ký Quốc hội, Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội, đồng thời là Ủy viên Ủy ban Kinh tế của Quốc hội, Chủ tịch Nhóm nghị sĩ Việt Nam – Maroc. ! colspan="3" style="border-top: 5px solid #bebebe;" | Chức vụ nhà nước
Cúp Liên đoàn bóng đá Đức 2007 Ligapokal 2007 chứng kiến ​​một sự thay đổi nhỏ về thể thức, với nhà vô địch 2. Bundesliga (với trường hợp này là Karlsruher SC) thay cho đội xếp thứ năm tại Bundesliga. Danh hiệu này đã thuộc về Bayern Munich, đội đã giành được chiến thắng thứ sáu với chiến thắng 1–0 trước Schalke 04. Các đội bóng tham gia. Tổng cộng có sáu đội đủ điều kiện tham gia giải đấu. Các kí hiêuh ngoặc đơn cho biết cách mỗi đội đủ tiêu chuẩn cho vị trí của vòng đầu tiên:
Động đất Valentine 1931 Vào sáng ngày 16 tháng 8 năm 1931, một trận động đất mạnh đã xảy ra ở Tây Texas với cường độ lớn nhất theo thang đo Mercalli là VIII ("Trầm trọng"). Đây là trận động đất mạnh nhất từng được ghi nhận trong lịch sử Texas với cường độ được ước tính trong khoảng 5.8-6,4. Tâm chấn của trận động đất gần thị trấn Valentine, Texas. Trận động đất đã gây ra thiệt hại cho nhiều ngôi nhà và tòa nhà tại đây. Nó có thể được gây ra bởi sự di chuyển dọc theo đứt gãy trượt xiên ở Tây Texas, khu vực hoạt động địa chấn mạnh nhất trong tiểu bang. Rung chuyển từ trận động đất có thể cảm nhận được trong vòng từ tâm chấn, ảnh hưởng đến bốn tiểu bang của Hoa Kỳ và miền bắc Mexico. Một số tiền chấn và dư chấn đi kèm vẫn tiếp tục xảy ra đến ngày 3 tháng 11, 1931. Vụ động đất không gây thiệt hại nào về người, tuy nhiên lại gây ra thiệt hại kinh tế tại Valentine lên tới $50,000–$75,000 (tương đương $962,195–$1,443,293 năm 2023). Các trận động đất lớn trong lịch sử Texas thường xảy ra ở Tây Texas, là khu vực có hoạt động địa chấn mạnh nhất của bang. Động đất đã được báo cáo tại El Paso từ đầu năm 1887. Có một số đường đứt gãy trong khu vực, bao gồm đứt gãy Mayfield, đứt gãy Rim Rock và đứt gãy Valentine, ngoài ra còn có các địa điểm địa chất chính khác như nền lưu vực trung tâm, mảng kiến tạo Ouachita và đường đứt gãy Rio Grande. Trận động đất Valentine năm 1931 có thể được tạo ra bởi sự di chuyển dọc theo các đứt gãy Mayfield hoặc Rim Rock, mặc dù không có cuộc điều tra nào về sự dịch chuyển của đứt gãy được thực hiện trong khu vực sau trận động đất. :18–21Một  nghiên cứu được công bố trên "Bản tin của Hiệp hội Địa chấn Hoa Kỳ" vào năm 1987 cho rằng trận động đất được gây ra bởi đứt gãy thường hoặc đứt gãy trượt ở độ sâu 6 mi (10 km), với góc dốc 54° về phía đông, đường phương 10–20° và góc xiên –150°. Chấn động có thể dẫn đến sụt lún tới 4 in (11 mm) trong bán kính 10–20 mi (20–30 km) tại khu vực Valentine.:21 Mặc dù không có vết nứt bề mặt nào được báo cáo liên quan đến trận động đất dọc theo đường đứt gãy, các vết nứt trên bồi tích tại hẻm núi Quitman gần đó đã mở rộng sau trận động đất, với độ sâu và chiều rộng ít nhất 17 năm sau trận động đất. Trận động đất chính xảy ra lúc 5:40 là Giờ chuẩn miền Trung (11:40 UTC) vào tháng 16 tháng 11 năm 1931, với tâm chấn gần tọa độ , khoảng 7 mi (12 km) về phía tây nam của Valentine, Texas, và về phía đông nam của đứt gãy Rio Grande. Trận động đất có thể được cảm nhận được ở hầu hết các địa điểm tại Texas và một phần của Kansas, New Mexico, Oklahoma, bắc Mexico. Rung chấn có thể cảm nhận được từ vị trí cách từ tâm chấn. :147 Chấn tiêu của nó nằm bên dưới Thung lũng Lobo, một đồng bằng phù sa ở phía tây bắc. Các ước tính về cường độ của nó trong khoảng từ 5,6 – 6,4, khiến nó trở thành trận động đất mạnh nhất từng được ghi nhận ở Texas. Cục khảo sát Địa chất Hoa Kỳ (USGS) liệt kê trận động đất có cường độ 5,8 dựa trên biên độ của sóng địa chấn. Danh mục ISC–GEM tính toán trận động đất có cường độ M w 6,3. Các máy đo địa chấn ở tận St. Louis, Missouri, đã ghi lại được các tiền chấn và dư chấn bắt đầu từ ngày 16 tháng 8 và vẫn tiếp tục xảy ra sau trận động đất chính. Chấn động khiến nhiều người ngủ ngoài trời, đây có thể là nguyên nhân khiến ít thương vong xảy ra do trận động đất chính. Nhiều dư chấn xảy ra sau trận động đất, đặc biệt là trong 8 giờ sau đó. Dư chấn mạnh nhất xảy ra lúc 13 giờ 37 phút CST (19:37 UTC) vào ngày 18 tháng 8, làm nứt các bức tường tại Valentine và khiến đồng hồ ở El Paso dừng hoạt động. :153 Dư chấn có cường độ xấp xỉ 4,2 và cường độ lớn nhất là V ("Trung bình"). :152 Một dư chấn cường độ 3,0 hoặc 3,2 xảy ra gần Valentine lúc 9:50 giờ CST (15:50 UTC) vào ngày 3 tháng 11  và được phát hiện bởi máy đo địa chấn ở Tucson, Arizona. :153 Rung chuyển từ trận động đất xảy ra mạnh nhất ở khu vực Valentine, Texas. Tại đây, cường độ rung lắc đạt đến cấp VIII (Rất mạnh) trên thang đo Rossi–Forel và cấp VIII ("Nghiêm trọng") trên thang đo Mercalli sửa đổi. Mọi tòa nhà trong thị trấn ngoại trừ những tòa nhà làm từ khung gỗ đều bị hư hại. Nhiều ống khói bị lật hoặc nứt sau trận động đất. Cơ sở trường học địa phương đã bị thiệt hại nặng và không thể sửa chữa, trên sân trường còn xuất hiện những vết nứt nhỏ. Các tòa nhà xây bằng gạch nung bị sập tường, trong khi các công trình kiến trúc bằng gỗ thì bị nứt trần nhà. Các bức tường khác làm bằng bê tông, gạch và các vật liệu tương tự có những vết nứt lớn. Thiệt hại cũng xảy ra ở các quận Brewster, Culberson, Jeff Davis và Presidio. Vụ động đất không gây từ vong mà chỉ có một số thương tích nhẹ do gạch adobe rơi xuống. :149 Tổng thiệt hại tại Valentine lên tới $50,000–$75,000. Rung chấn từ trận động đất cũng ảnh hưởng đến Texas Panhandle, làm rung chuyển các tòa nhà và đánh thức nhiều người. Cường độ Mercalli ở Houston được ước tính cao tới mức III ("Yếu"). Rung chấn nhẹ cũng xuất hiện ở Ciudad Jiménez, cách Valentine 250 mi (410 km) về phía nam ở Mexico. Mặc dù tờ "Houston Post-Dispatch" cho rằng việc một số ngôi nhà ở Thành phố Oaxaca bị sập là do trận động đất Valentine gây ra, tuy nhiên thành phố cách tâm chấn tới 1.080 dặm (1.750 km), do đó nguyên nhân được dự đoán là do một trận động đất cục bộ gây ra. :151 Một số vụ lở đất đã xảy ra do trận động đất ở Dãi núi Van Horn, Dãy núi Chisos, phía tây nam Lobo, Big Bend, và gần Porvenir. Tại New Mexico, dãy núi Guadalupe và Picacho cũng xuất hiện lở đất. Các vấn đề về thủy văn cũng xảy ra ở một số vùng nước nhân tạo, dẫn đến nước bị đục.
Lại Thế Nguyên (sinh ngày 22 tháng 6 năm 1970) là chính trị gia nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ông hiện là Phó Bí thư thường trực Tỉnh ủy Thanh Hóa, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Thanh Hóa, Ủy viên Ủy ban Tài chính – Ngân sách của Quốc hội, Trưởng Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Thanh Hóa. Ông từng giữ hai chức vụ lãnh đạo cấp cao của Tỉnh ủy Thanh Hóa là Trưởng Ban Tổ chức và Trưởng Ban Tuyên giáo. Lại Thế Nguyên là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, Cử nhân Luật Kinh tế, Cử nhân Lý luận chính trị, Thạc sĩ Luật học. Ông có sự nghiệp hơn 30 năm đều công tác ở quê nhà Thanh Hóa. Xuất thân và giáo dục. Lại Thế Nguyên sinh ngày 22 tháng 6 năm 1970 tại xã Nga Trường, huyện Nga Sơn, tỉnh Thanh Hóa. Ông lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Nga Sơn, thi đỗ đại học năm 1988, lên thủ đô Hà Nội nhập học Trường Đại học Pháp lý Hà Nội, nay là Trường Đại học Luật Hà Nội, tốt nghiệp Cử nhân chuyên ngành Luật Kinh tế vào năm 1992, học cao học và có bằng Thạc sĩ Luật học. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 28 tháng 12 năm 1993, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm. Tháng 9 năm 2001, ông theo học khóa chính trị tại Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh, tốt nghiệp Cử nhân Lý luận chính trị vào tháng 6 năm 2003. Hiện ông thường trú ở phường Đông Hương, thành phố Thanh Hóa. Tháng 2 năm 1992, sau khi tốt nghiệp trường Luật Hà Nội, Lại Thế Nguyên trở về quê nhà Thanh Hóa, bắt đầu công tác tại Trạm Xuất nhập khẩu Bỉm Sơn thuộc Công ty Xuất nhập khẩu Thanh Hóa – một doanh nghiệp nhà nước của chính quyền địa phương. Ông làm việc ở đây nửa năm thì được tuyển vào Ủy ban nhân dân tỉnh Thanh Hóa, bổ nhiệm làm Chuyên viên Phòng Văn bản pháp quy thuộc Sở Tư pháp Thanh Hóa, cho đến đầu năm 1998 thì được thăng chức làm Phó Trưởng phòng Văn bản pháp quy. Trong giai đoạn này, ông còn là Bí thư Chi đoàn Thanh niên Sở Tư pháp tỉnh nhiệm kỳ 1992–2001, Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ, Bí thư Chi bộ Văn bản Tuyên truyền Trợ giúp pháp lý của Sở Tư pháp trong nhiệm kỳ 1999–2001. Tháng 6 năm 2005, ông được bầu làm Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ Sở Tư pháp Thanh Hóa, sau đó nửa năm vào tháng 6 năm 2006 thì rời Sở Tư pháp sau gần 15 năm công tác, được điều tới Văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh làm Chuyên viên phòng Tổng hợp, Thư ký Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Thanh Hóa Nguyễn Văn Lợi. Từ tháng 8 cùng năm, ông là Phó Trưởng phòng Tổng hợp, thăng chức Trưởng phòng sau đó 1 năm. Vào tháng 3 năm 2008, Chủ tịch Nguyễn Văn Lợi được bầu làm Bí thư Tỉnh ủy, Lại Thế Nguyên tiếp tục là Thư ký Bí thư Tỉnh ủy, được bổ nhiệm làm Phó Chánh văn phòng Tỉnh ủy Thanh Hóa vào tháng 12 năm này. Tháng 10 năm 2010, tại Đại hội Đảng bộ tỉnh Thanh Hóa lần thứ XVII, nhiệm kỳ 2010–2015, Lại Thế Nguyên được bầu làm Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh, sau đó nửa năm thì nhậm chức Chánh Văn phòng Tỉnh ủy, Bí thư Đảng bộ Cơ quan Văn phòng Tỉnh ủy Thanh Hóa từ tháng 4 năm 2011. Tháng 6 năm này, ông được bầu làm Đại biểu Hội đồng nhân dân tỉnh Thanh Hóa khóa XVI, nhiệm kỳ 2011–2016. Tháng 4 năm 2013, ông được điều về huyện Ngọc Lặc, nhậm chức Bí thư Huyện ủy Ngọc Lặc. Giữ cương vị lãnh đạo huyện 2 năm, vào tháng 6 năm 2015, ông được điều trở lại, bổ nhiệm làm Trưởng Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, đồng thời cũng là Trưởng Ban Văn hóa – Xã hội của Hội đồng nhân dân tỉnh Thanh Hóa. Lãnh đạo Thanh Hóa. Tháng 11 năm 2015, tại Đại hội Đảng bộ tỉnh Thanh Hóa lần thứ XVIII, nhiệm kỳ 2015–2020, Lại Thế Nguyên tái đắc cử Tỉnh ủy viên, được bầu vào Ban Thường vụ Tỉnh ủy, phân công làm Trưởng Ban Tổ chức Tỉnh ủy, rồi tiếp tục là Đại biểu Hội đồng nhân dân tỉnh Thanh Hóa khóa XVII, nhiệm kỳ 2016–2021, Trưởng Ban Kinh tế – Ngân sách Hội đồng nhân dân tỉnh. Bên cạnh đó, ông cũng kiêm nhiệm là Trưởng Ban Bảo vệ và chăm sóc sức khoẻ cán bộ tỉnh và Phó Chủ tịch Hội đồng Thi đua khen thưởng Tỉnh ủy Thanh Hóa. Tháng 10 năm 2020, tại Đại hội Đảng bộ tỉnh Thanh Hóa lần thứ XIX, nhiệm kỳ 2020–2025, ông được bầu làm Phó Bí thư thường trực Tỉnh ủy. Đầu năm 2021, ông ứng cử đại biểu quốc hội từ Thanh Hóa, bầu cử tại đơn vị bầu cử số 5 gồm các huyện Quan Hóa, Quan Sơn, Mường Lát, Lang Chánh, Bá Thước, Ngọc Lặc, Cẩm Thủy, Thường Xuân, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 96,53%. Trong nhiệm kỳ này, ông được phân công làm Ủy viên Ủy ban Tài chính – Ngân sách của Quốc hội và Trưởng Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Thanh Hóa. ! colspan="3" style="border-top: 5px solid #FFBF00;" | Chức vụ Đảng
Ostracion trachys là một loài cá biển thuộc chi "Ostracion" trong họ Cá nóc hòm. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1975. Tính từ định danh "trachys" (τραχύς; "trākhús") trong tiếng Hy Lạp cổ đại có nghĩa là "thô ráp", hàm ý đề cập đến cấu trúc xù xì của mai, đặc biệt là những vị trí mà các mảng có gai bao phủ ở loài này. "O. trachys" hiện chỉ được biết đến tại Mauritius và Réunion, hai đảo quốc ở Tây Ấn Độ Dương. Độ sâu tìm thấy chúng trong khoảng từ 15 đến ít nhất là 30 m. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "O. trachys" là 11 cm. Cá cái và cá con màu đen thẫm, lốm đốm các chấm trắng khắp cơ thể (trừ bắp đuôi). Cá đực màu xanh xám, trừ phần đỉnh đầu dọc lưng vẫn còn màu đen và chấm trắng; một sọc trắng nối giữa hai mắt, ngược ra sau đến gần cuống đuôi; cuống đuôi và vây đuôi màu nâu sẫm.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Passerea là một nhánh chim thuộc nhánh Neoaves, do Jarvis và đồng nghiệp đề xuất năm 2014. Nghiên cứu phân tích gen của họ đã chỉ ra hai nhánh chính của nhánh Neoaves, Passerea và Columbea, và kết luận rằng cả hai nhánh dường như có nhiều đặc điểm chung về mặt sinh thái. Theo Jarvis (2014), những đặc điểm chung này bao gồm đặc điểm lặn bằng chân của loài chim lặn ở Columbea với chim "loon" và chim cốc ở Passerea; đặc điểm kiếm ăn dưới nước của hồng hạc ở Columbea với cò quăm và diệc ở Passerea; và chim bồ câu và gô cát ở Columbea cùng với chim lội ở Passerea. Đối với Jarvis (2014), các nhóm hình thái và đặc điểm đã biết từ lâu này gợi ý rằng một số cách phân loại đặc điểm phi gen truyền thống dựa trên các nhóm đa ngành. Passerea không được ghi nhận trong các nghiên cứu khác. Sơ đồ phát sinh chủng loại về mối quan hệ trong nhánh Passerea dưới đây dựa trên Jarvis, E.D. "et al." (2014), với một vài nhánh đặt tên theo Yuri, T. "et al." (2013) và Kimball "et al." 2013. Biểu đồ phát sinh chủng loài dưới đây minh họa các mối quan hệ được đề xuất giữa tất cả các nhóm thuộc nhánh Neoaves. Nghiên cứu phát sinh học được đồng thuận này của các loài chim dựa trên dữ liệu phát sinh loài, phản ánh một phân tích siêu cây phát sinh loài gần đây và được sửa đổi sau hai nghiên cứu phát sinh loài gần đây hơn.
Động đất Điện Biên 1935 Động đất Điện Biên 1935 là một trận động đất xảy ra tỉnh Điện Biên thuộc vùng Tây Bắc Việt Nam, tâm chấn nằm tại xã Keo Lôm, huyện Điện Biên Đông, cách thủ đô Hà Nội của Việt Nam ngày nay khoảng 465 km. Trận động đất xảy ra vào lúc 16:22:09.28 UTC (23:22:09.28 theo giờ Việt Nam) vào ngày 1 tháng 11 năm 1935. Cường độ của trận động đất vào khoảng 6.76 Mw theo Cục Khảo sát Địa chất Hoa Kỳ (USGS). Các trận động đất diễn ra tại Điện Biên được cho là do có 2 vết đứt gãy địa chất lớn là Điện Biên–Mường Lay dài 200 km và vết đứt gãy Sông Mã–Tuần Giáo–Lai Châu. Trận đất động đất có chấn tiêu nông, vùng rung động phá hủy hẹp nên không gây ra thiệt hại đáng kể. Tuy nhiên, các trận động đất này lại không được ghi chép lại chi tiết cho đến ngày nay. Đây đồng thời được xem là một trong 3 trận động đất mạnh nhất tại Việt Nam. Theo trung tâm báo tin động đất và cảnh báo sóng thần Việt Nam, Điện Biên là một trong 7 vùng trọng điểm có nguy cơ phát sinh động đất tại khu vực Tây Bắc. Đồng thời, Điện Biên còn nằm trên hệ thống đứt gãy Sơn La–Điện Biên–Lai Châu.
Hầm Namsan số 1 Hầm Namsan số 1(Tiếng Hàn: 남산1호터널, Hanja: 南山一號터널)là một đường hầm ống đôi bốn làn xe nối liền Hannam-dong, Yongsan-gu, Seoul và Yejang-dong, Jung-gu, Seoul. Nó thuộc Samil-daero và được quản lý bởi Tổng công ty quản lý cơ sở vật chất Seoul. Ở phía bắc, nó kết nối với Euljiro 2-ga, Jongno 2-ga và Myeong-dong, Eulji-ro và Chungmu-ro đồng thời kết nối với Cầu Hannam qua Hannam-daero ở phía nam và kết nối với Đường cao tốc Gyeongbu và Gangnam-daero ở đầu phía nam của cầu Hannam​​. Đây tuyến đường kết nối trực tiếp khu trung tâm Seoul với khu Gangnam, lưu lượng giao thông qua lại khá cao. Nó là một phần của Đường Xuyên Á 1. Bối cảnh xây dựng. Sự kiện tấn công Nhà Xanh xảy ra ở Seoul vào ngày 12 tháng 1 năm 1968 đã khiến thị trưởng Seoul lúc bấy giờ là Kim Hyun-ok bị bất ngờ. Vào ngày 7 tháng 1 năm 1969, kế hoạch cụ thể là xây dựng Đường hầm Namsan số 1 và Đường hầm Namsan số 2. Vào ngày 4 tháng 3 năm 1969, người ta chính thức xác nhận rằng Đường hầm Namsan số 1 và Đường hầm Namsan số 2 đã được lên kế hoạch có một giao lộ ba chiều. Một hình vuông có diện tích từ 5.000 đến 7.000 mét vuông đã được lên kế hoạch thiết lập phía trên giao lộ, có thể chứa 300.000 người trong trường hợp khẩn cấp. Việc xây dựng đường hầm bắt đầu vào ngày 13 tháng 3 năm 1969 với sự hỗ trợ tài chính 1 tỷ won từ Ngân hàng Ủy thác Hàn Quốc. Trạm thu phí nằm ở lối vào và lối ra phía bắc của đường hầm, từ tháng 11 năm 1996 thu phí 2.000 won các phương tiện có sức chở dưới 10 người, thời gian thu phí 14 giờ từ 7:00 sáng đến 9:00 tối vào các ngày trong tuần và không tính phí ngoài những giờ này vào các ngày trong tuần (miễn phí vào ngày lễ và cuối tuần) và và có thể thanh toán bằng tiền mặt, T-money, Cashbee hoặc thẻ tín dụng.
Tẩy chay Thế vận hội Mùa hè 1984 Cuộc tẩy chay Thế vận hội Mùa hè 1984 đã diễn ra vào ngày 8 tháng 5, 1984. Cuộc tẩy chay có sự tham gia bởi các quốc gia vệ tinh và đồng minh thuộc khối Khối phía Đông (trong đó có Việt Nam), do Liên Xô dẫn đầu và khởi xướng. Liên Xô và các quốc gia tẩy chay Thế vận hội Mùa hè 1984 đã tổ chức một sự kiện thay thế, được gọi là vào tháng 7 và tháng 8 năm 1984. Tuyên bố tẩy chay. Liên Xô tuyên bố ý định tẩy chay Thế vận hội Mùa hè 1984 vào ngày 8 tháng 5, 1984 với hai lý do lo ngại về an ninh và cáo buộc Hoa Kỳ tìm cách lợi dụng thế vận hội cho mục đích chính trị (coi Liên Xô là thù địch của Hoa Kỳ). Tổng thống Ronald Reagan đã đáp trả những cáo buộc này bằng tuyên bố rằng cuộc tẩy chay do Liên Xô phát động là "một quyết định chính trị trắng trợn mà không có lý do chính đáng". Ngay sau khi Liên Xô tuyên bố tẩy chay, sáu quốc gia thuộc khối Xã hội chủ nghĩa đã tham gia tẩy chay bao gồm Bulgaria và Đông Đức (10 tháng 5), Mông Cổ và Việt Nam (11 tháng 5), Lào và Tiệp Khắc (13 tháng 5), đồng thời cùng tuyên bố không tham dự thế vận hội. Riêng Trung Quốc chính thức xác nhận rằng họ sẽ tham dự Thế vận hội Mùa hè 1984 tại Los Angeles, trong khi Lào và Tiệp Khắc tuyên bố quyết định tẩy chay sự kiện này.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Sinan Erdem Dome (), trước đây được gọi là Ataköy Dome, là một nhà thi đấu đa năng nằm ở Ataköy, Bakırköy, thuộc phần châu Âu của Istanbul, Thổ Nhĩ Kỳ. Nhà thi đấu có sức chứa 22.500 chỗ ngồi cho các buổi hòa nhạc. Đối với các môn thể thao, nhà thi đấu có sức chứa 16.000 chỗ ngồi cho các trận đấu bóng rổ và 16.457 chỗ ngồi cho các trận đấu quần vợt, khiến nhà thi đấu này trở thành nhà thi đấu đa năng lớn nhất ở Thổ Nhĩ Kỳ và là nhà thi đấu lớn thứ ba ở châu Âu (mặc dù không phải là nhà thi đấu lớn thứ ba ở châu Âu đối với các trận đấu bóng rổ). Nhà thi đấu được đặt tên theo Sinan Erdem (1927–2003), từng là Chủ tịch Ủy ban Olympic Thổ Nhĩ Kỳ từ năm 1989 cho đến khi ông qua đời vào năm 2003.
Nguyễn Văn Thông (đạo diễn) Nguyễn Văn Thông (30 tháng 11 năm 1926 – 25 tháng 9 năm 2010) là một đạo diễn phim truyện, nhà văn và biên kịch người Việt Nam, Đại tá Quân đội nhân dân Việt Nam. Ông đã được nhà nước trao tặng danh hiệu Nghệ sĩ nhân dân vào năm 1993 và Giải thưởng Nhà nước năm 2007. Nguyễn Văn Thông sinh ngày 30 tháng 11 năm 1926, là con cả trong một gia đình công chức trung lưu sinh sống lâu đời tại xã Trà Khê, huyện Hòa Vang, tỉnh Quảng Nam, nay huyện Hòa Vang đã sát nhập vào thành phố Đà Nẵng. Thân phụ của ông là Nguyễn Văn Hạnh, thư ký nhà ga; thân sinh ông là bà Đặng Thị Huệ, nội trợ. Dưới ông là ba người em gái, một người là nữ hộ sinh và hai người còn lại làm trong ngành giáo dục. Sau khi học xong tiểu học, ông được cha gửi ra học trường trung học Thiên Hữu, Huế dành cho những người theo đạo Thiên chúa. Tại đây, ông đã được dạy tiếng Pháp, tiếng Anh và tiếng Latinh. Tốt nghiệp trung học, Nguyễn Văn Thông tiếp tục theo học tại Đại học Văn khoa Huế. Cuối năm 1945, khi Cách mạng Tháng Tám nổ ra, ông bỏ dở đại học ở năm thứ nhất rồi quay về với gia đình, làm nhiều công việc như tham gia tự vệ, tuyên truyền xung phong hay dạy bình dân học vụ. Tháng 10 năm 1946, ông gia nhập quân đội. Khoảng thời gian này Nguyễn Văn Thông đã được cử vào lớp võ Trần Quốc Tuấn, nhưng đến giữa chừng thì phải bỏ dở vì lâm bệnh nặng. Năm 1947, ông xin nhập ngũ trở lại và tham gia lớp chính trị viên đại đội. Sau khi hoàn thành lớp chính trị, ông về giảng dạy Trường Thiếu niên Quân chính Lý Tự Trọng, Quân khu 6. Một thời gian sau đó, ông lại được điều về làm cán bộ đại đội ở đơn vị Trung đoàn 210, Quân khu 5, trở thành tuyên huấn Trung đoàn, rồi phụ trách đoàn văn công quân đội Liên khu 5 từ 1952. Năm 1949, Nguyễn Văn Thông đã gia nhập làm đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam. Năm 1954, ông cùng đoàn văn công tập kết ra Hà Nội, làm công tác tuyên huấn Sư đoàn 305, xong về Tổng cục Chính trị, cộng tác viên tạp chí "Văn nghệ Quân đội". Trong thời gian trên, ông đã có truyện ngắn xuất bản lên báo chí. Sự nghiệp điện ảnh. Năm 1959, Nguyễn Văn Thông được điều về Xưởng Điện ảnh Quân đội nhân dân và được cử đi học khóa đạo diễn đầu tiên Trường Điện ảnh Việt Nam. Ông đã viết kịch bản lấy từ tình huống trong truyện ngắn "Câu chuyện một bài ca" do chính ông sáng tác và dựng thành phim "Con chim vành khuyên", đồng đạo diễn Trần Vũ – là sản phẩm tốt nghiệp của cả hai đạo diễn và ra mắt lần đầu năm 1962. Cuốn phim sau khi ra đời nhanh chóng trở thành chủ đề bàn luận sôi nổi của giới điện ảnh và công luận Việt Nam, cũng như là một trong những bộ phim truyện đầu tiên của Điện ảnh cách mạng Việt Nam đoạt giải thưởng quốc tế lớn khi thắng giải Đặc biệt từ ban giám khảo tại Liên hoan phim quốc tế Karlovy Vary (Tiệp Khắc). Bộ phim đã mở đầu cho khuynh hướng thơ trong điện ảnh miền Bắc và ông được xem là người "có công đặt viên gạch đầu tiên cho phong cách thơ trong phim truyện Việt Nam". Trong giai đoạn Chiến tranh Việt Nam, Nguyễn Thông nhiều lần tham gia vào chiến trường quân khu 4 và quân khu 5, đường 9 Nam Lào với tư cách là một nhà làm phim quân đội để quay phóng sự, tài liệu về cuộc sống chiến đấu của người dân và binh sĩ như "Dòng sông quê hương" (1964), "Gặp các dũng sỹ diệt Mỹ" (1965), "Sóng hồ Tây" (1967)... Những cuốn phim tài liệu do ông đạo diễn đã đạt thành tích cao tại các kỳ Liên hoan phim Việt Nam và quốc tế, nổi bật trong số đó có "Chiến thắng Đường Chín-Nam Lào", bộ phim giành giải Bông sen vàng Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 2 năm 1973 và Bồ câu vàng tại năm 1972. Từ những phim tài liệu này, Nguyễn Thông sử dụng chất liệu để làm nên các tác phẩm điện ảnh gây tiếng vang như "Rừng xà nu" (1968), "Cuộc gặp gỡ bất ngờ" (1984)... Trong số hơn 20 kịch bản phim truyện và phim tài liệu Nguyễn Văn Thông sản xuất, hầu hết đều do ông tự chắp bút viết kịch bản và làm phim. Năm 1963 hoặc 1964, ông tham gia đạo diễn cho phim điện ảnh chuyển thể từ vở kịch múa "Ngọn lửa Nghệ Tĩnh"; sau khi hoàn thành, ông cùng một số thành viên trong đoàn phim đã được đích thân Hồ Chí Minh trao tặng Huy hiệu Bác Hồ. Là một nhà văn, ông đã xuất bản các tiểu thuyết như "Lãng tử và Vũ nữ Chàm", "Hồn trúc"... Năm 1981, Nguyễn Văn Thông quyết định rời khỏi quân đội ở tuổi 55 và chuyển sang làm việc cho Xưởng phim Nguyễn Đình Chiểu, Thành phố Hồ Chí Minh. Xuyên suốt quá trình công tác tại hãng phim, ông đã cho xuất xưởng 5 bộ phim truyện – đều là những tác phẩm nổi tiếng, tạo nên danh tiếng cho đạo diễn và hãng phim. Hai cuốn phim nổi bật trong số này có thể kể đến "Bài ca không quên" (1981) và "Nữ thần Laksmi" (1989). Đối với "Bài ca không quên", nhà phê bình điện ảnh Trần Trọng Đăng Đàn đã nhận xét đây là "một phim tốt, một phim hay, một phim - thơ", ghi nhận tác phẩm góp phần vào sự phát triển của xưởng phim Nguyễn Đình Chiểu non trẻ nói chung và "bước tiến dài trong sáng tạo nghệ thuật" của Nguyễn Văn Thông nói riêng. Trong khi đó, tác giả Ngô Phương Lan tại cuốn tiểu luận "Đồng hành với màn ảnh" đánh giá "Nữ thần Laksmi" mang "những nét riêng khá độc đáo", không lặp lại những tác phẩm trước đây từ chủ đề đến cách dàn dựng. Việc bộ phim chọn điểm nhìn tường thuật từ một lính Mỹ là điều gần như đầu tiên xuất hiện trong lịch sử điện ảnh cách mạng Việt Nam, đồng thời cũng là lần đầu tiên phim không có một đối thoại nào mà thay vào đó chỉ chủ yếu là âm nhạc và tiếng động, đôi lúc có độc thoại của nhân vật. Chính đạo diễn Nguyễn Văn Thông sau này đã coi đây là bộ phim mà ông tâm đắc nhất về mặt ngôn ngữ điện ảnh và là "phim thơ" đạt đến độ "nhuần nhuyễn nhất". Sau khi nghỉ hưu ở xưởng phim, đến năm 2005 Nguyễn Văn Thông trở về sinh sống tại Hà Nội và là Hội viên Hội điện ảnh Việt Nam. Ông đã mất ngày 25 tháng 9 năm 2010, hưởng thọ 84 tuổi; thi hài ông được hỏa táng sau đó tại Đài Hóa thân Hoàn vũ thành phố. Nguyễn Thông đã nảy sinh tình cảm với Đàm Thanh, một nghệ sĩ sân khấu tuồng, khi bà đang làm người lồng tiếng cho bộ phim "Con chim vành khuyên"; cả hai sau đó kết hôn tại Hà Nội vào năm 1965. Trong quãng thời gian 1965-1976, hai vợ chồng ông phải ở nhờ nhà bố mẹ vợ và bạn bè thời gian dài vì khi đó chính quyền chưa cấp nhà. Mãi đến sau này, Đàm Thanh mới được cơ quan chia cho một căn hộ nhỏ, rộng 24 m2. Bà từng mang thai một đứa con, nhưng đến tháng thứ bảy thì bị sảy thai, băng huyết đến suýt mất mạng. Sau này, hai người đã không có con do bà bị mắc bệnh tim và phải trải qua nhiều cuộc phẫu thuật để chống chọi với căn bệnh. Giải thưởng và vinh danh. Là một cây đại thụ trong làng điện ảnh Việt Nam, một cây bút xuất sắc trong lĩnh vực văn học (truyện ngắn lẫn tiểu thuyết), một chiến sĩ với những cống hiến lớn lao trong suốt chín năm kháng chiến chống Pháp rồi chống Mỹ nhưng Nguyễn Văn Thông lúc nào cũng lặng lẽ. Chính cái lặng lẽ khiêm nhường đó đã làm cho hình ảnh về ông lại càng cao đẹp hơn… Nhờ vào những đóng góp không ngừng nghỉ của mình, Nguyễn Văn Thông đã được nhà nước trao tặng Huân chương Kháng chiến hạng Nhất; Huân chương Chiến sĩ vẻ vang hạng Nhất, Nhì và Huân chương Lao động Hạng Nhất, Nhì. Ông cũng được trao tặng huy hiệu 60 năm tuổi Đảng bởi Đảng Cộng sản Việt Nam. Ở lĩnh vục điện ảnh, đạo diễn Nguyễn Văn Thông được phong danh hiệu Nghệ sĩ ưu tú vào năm 1984 và Nghệ sĩ nhân dân đợt III năm 1993. Ông cũng nằm trong danh sách xét tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật chuyên ngành điện ảnh, vào đợt II năm 2007. Tại Lễ trao giải Cánh diều 2010, sau khi Nguyễn Văn Thông mất, ông đã được vinh danh trên sân khấu và nhận Cúp Cánh diều cùng với hai cố đạo diễn khác là Trần Vũ và Nguyễn Ngọc Quỳnh. Từ năm 1998, tác giả Hoàng Hương Việt đã biên soạn một cuốn sách về tiểu sử hoạt động điện ảnh và văn chương của Nguyễn Văn Thông, đặt tên là "Từ con chim vành khuyên đến Hồn Trúc", do Nhà xuất bản Đà Nẵng ấn hành. Đàm Thanh sau đó cũng viết một cuốn sách về chồng, có tựa đề "Từ điện ảnh thơ đến tiểu thuyết - Đạo diễn điện ảnh - NSND Nguyễn Văn Thông", xuất bản năm 2011. Cuộc đời ông từng được làm thành bộ phim tài liệu "Nghệ sĩ nhân dân Nguyễn Văn Thông" (2004; chiếu trên Điện ảnh chiều thứ bảy) và "Chân dung Nguyễn Văn Thông" (đạo diễn bởi Trần Tuấn Hiệp); cả hai tác phẩm đã giành được giải Cánh diều bạc hạng mục phim tài liệu. Tên của ông sau này được đặt cho một con đường ở phường Hòa Xuân, quận Cẩm Lệ, Đà Nẵng.
Criminal Minds (mùa 2) Mùa thứ hai của "Criminal Minds" lần đầu phát sóng trên đài CBS vào ngày 20 tháng 9 năm 2006, và kết thúc vào ngày 16 tháng 5 năm 2007. Lola Glaudini rời bộ phim sau sáu tập và có Paget Brewster thay vào ba tập sau đó trong khi Kirsten Vangsness được đưa lên làm diễn viên chính. Trong tập đầu mùa phim "The Fisher King (Part II)", Jeff Marchelletta làm khách mời trong vai người cha đã mất của Elle Greenaway, Robert, trong một cảnh mơ trong khi Elle đang phẫu thuật. Trong tập "P911", Mary Page Keller làm khách mời trong vai Đặc vụ giám sát Katherine Cole, một cựu đặc vụ BAU hiện tại là Trưởng Đơn vị của Đơn vị Tội phạm Nhắm vào Trẻ em, và đang điều tra một cậu bé có nguy cơ bị bán cho một kẻ ấu dâm trong một buổi đấu giá trên mạng. John Rubinstein làm khách mời trong vai Principal Hayden Rawlings, một kẻ ấu dâm và một trong những người đấu giá, mặc dù tuyên bố rằng hắn cố giải cứu cậu bé khỏi kẻ bắt cậu bé. Trong tập "The Perfect Storm", Nicki Aycox làm khách mời trong vai Amber Canardo, một nạn nhân hiếp dâm đã bắt cóc và giết phụ nữ. Đồng phạm của cô là chồng cô, Tony Canardo, do Brad Rowe thủ vai. Trong tập "Psychodrama", Jason Wiles làm khách mời trong vai Caleb Dale Sheppard, còn gọi là "The Stripping Bandit", một tên cướp ngân hàng nghiện ma túy đá ép những người ngoài cuộc cởi đồ trần truồng. Trong tập "Aftermath", Jason London làm khách mời trong vai William Lee, một kẻ hiếp dâm hàng loạt làm các nạn nhân của hắn có thai, và sau đó bị Elle Greenaway giết. Dahlia Salem làm khách mời trong vai thám tử Maggie Callahan, dẫn đầu cuộc điều tra các vụ hiếp dâm. Trong tập "The Boogeyman", Elle Fanning làm khách mời trong vai Tracy Belle, một học sinh tiểu học suýt bị giết bởi kẻ giết trẻ em Jeffrey Charles, do Cameron Monaghan thủ vai. Sean Bridgers làm khách mời trong vai bố của Jeffrey, James, người là nghi phạm chính trong các án mạng. Trong tập "North Mammon", Mimi Michaels làm khách mời trong vai Brooke Chambers, một vận động viên bóng đá, cùng với hai người bạn thân, bị bắt cóc, và bị ép chọn ai trong họ sẽ bị giết. Kelly Kruger làm khách mời trong vai Kelly Seymour, người đến cuối cùng đã chết. Trong tập "Empty Planet", Jamie Elman làm khách mời trong vai Kenneth Roberts, một kẻ đánh bom hàng loạt có biệt danh "Allegro", nhân vật chính từ tiểu thuyết khoa học viễn tưởng yêu thích của hắn. JoBeth Williams làm khách mời trong vai Ursula Kent, một giáo sư bị Kenneth giữ làm con tin. Trong tập "The Last Word", Jason O'Mara làm khách mời trong vai Mill Creek Killer, một sát nhân hàng loạt thi thố với The Hollow Man trong việc công nhận tội ác của họ. Trong tập "Lessons Learned" Anthony Azizi làm khách mời trong vai Jamal Abaza, một tù nhân Guantanamo Bay là một thành viên của một tổ chức khủng bố gọi là "Militant Islamic Society." Kevin Chapman làm khách mời trong vai đặc vụ FBI Andrew Bingham, trợ giúp BAU trong việc ngăn chặn đánh bom bất thành ở một trung tâm mua sắm mới mở. Trong tập "Sex, Birth, Death", Jessica Tuck làm khách mời trong vai bác sĩ Sarah Harris, một bác sĩ tuyệt vọng giúp ngăn chặn thôi thúc và ảo tưởng giết người của con trai cô. Trong tập "Profiler, Profiled", Erica Gimpel làm khách mời trong vai Sarah Morgan, chị gái của Derek Morgan. Trong tập "No Way Out", Keith Carradine làm khách mời trong vai một trong những tội phạm khét tiếng nhất của phim, Frank Breitkopf. Amy Madigan làm khách mời trong vai người tình của Frank, Jane Hanratty. Trong các tập "The Big Game" và "Revelations", James Van Der Beek làm khách mời trong vai Tobias Hankel, một sát nhân hàng loạt ảo tưởng theo bước cha mình Charles. Cullen Douglas làm khách mời trong vai Tiến sĩ Tony Wilson. Trong tập "Distress", Holt McCallany làm khách mời trong vai Roy Woodridge, một cựu biệt động Mỹ bị ảo tưởng người khác là binh lính Somali. Nick Chinlund làm khách mời trong vai Max Weston. Trong tập "Jones", Simone Kessell làm khách mời trong vai Sarah Danlin, một kẻ bắt chước Jack the Ripper từng được bố của William LaMontagne, Jr. giúp đỡ trước khi cô trở thành một sát nhân. Trong tập "Honor Among Thieves", Kate Jackson làm khách mời trong vai mẹ của Emily Prentiss, Elizabeth, người trợ giúp BAU trong việc tìm người Nga nhập cư mất tích. Trong tập "Open Season", Jim Parrack và Jake Richardson làm khách mời trong vai Paul và Johnny Mulford, hai anh em bắt cóc và săn người trong rừng. Laura Allen làm khách mời trong vai Bobbi Baird, một người phụ nữ bị anh em Mulford bắt cóc và săn. Trong tập cuối mùa phim "No Way Out II: The Evilution of Frank", Keith Carradine và Amy Madigan trở lại các vai Frank Breitkopf và Jane Hanratty. Elle Fanning trở lại vai Tracy Belle, người bị Frank bắt cóc.
Trận đảo Wake là một trận đánh tại Mặt trận Thái Bình Dương trong Thế chiến 2, diễn ra trên đảo Wake. Cuộc tấn công bắt đầu đồng thời với cuộc tấn công Trân Châu Cảng tại Hawaii vào sáng ngày 8 tháng 12 năm 1941 (7 tháng 12 theo giờ Hawaii), và kết thúc vào ngày 23 tháng 12 năm 1941, với việc quân Mỹ trên đảo đầu hàng. Chiến trường chính diễn ra ở phía trên và xung quanh rặng san hô được hình thành bởi đảo Wake và các đảo nhỏ của nó là quần đảo Peale và Wilkes, cuộc tấn công này được thực hiện bởi các lực lượng không quân, trên bộ và hải quân của Đế quốc Nhật Bản nhằm chống lại quân Mỹ, với Thuỷ quân Lục chiến Hoa Kỳ đóng vai trò chủ lực ở cả hai bên. Hòn đảo nằm dưới quyền kiểm soát của người Nhật trong suốt cuộc chiến; cho đến khi đầu hàng trước quân Mỹ vào ngày 4 tháng 9 năm 1945, sau khi Nhật Bản đầu hàng Đồng minh vào ngày 2 tháng 9 năm 1945 trên chiếc Thiết giáp hạm USS Missouri tại vịnh Tokyo trước Thống tướng Hoa Kỳ Douglas MacArthur. Vào tháng 1 năm 1941, Hải quân Hoa Kỳ đã xây dựng một căn cứ quân sự trên đảo san hô. Vào ngày 19 tháng 8, đơn vị đồn trú quân sự thường trực đầu tiên, các đơn vị của Tiểu đoàn Phòng vệ Thuỷ quân Lục chiến 1 được triển khai đến đảo Wake dưới quyền chỉ huy của Thiếu tá P.S. Devereux, với lực lượng bao gồm 450 sĩ quan và thuỷ thủ. Mặc dù diện tích của đảo san hô là tương đối nhỏ, Thuỷ quân Lục chiến không thể điều khiển tất cả các vị trí phòng thủ của họ cũng như đối với tất cả các thiết bị của họ, đặc biệt là các đơn vị radar phòng không của họ. Biệt đội Thuỷ quân Lục chiến được bổ sung thêm bởi Phi đội Tiêm kích Thuỷ quân Lục chiến VMF-211, bao gồm 12 máy bay tiêm kích F4F-3 Wildcat, do Thiếu tá Thuỷ quân Lục chiến Paul A. Putnam chỉ huy. Ngoài ra, trên đảo còn có 68 nhân viên Hải quân Hoa Kỳ và khoảng 1,221 công nhân xây dựng của Công ty Kỹ thuật Xây dựng Morrison-Knudsen. Các công nhân đã thực hiện các kế hoạch xây dựng của công ty cho hòn đảo. Hầu hết những những người này đều tham gia các dự án xây dựng trước đây như dự án đập Boulder, đập Bonneville hoặc đập Grand Coulee. Còn những người còn lại thì cần việc làm và có tiền. 45 người Chamorro (người Micronesians bản địa từ Quần đảo Mariana và Guam) đã được Pan American Airways tuyển dụng tại các cơ sở của công ty trên Đảo Wake, một trong những điểm dừng của dịch vụ hàng không đổ bộ xuyên Thái Bình Dương Pan Am Clipper được khởi xướng vào năm 1935. Thuỷ quân Lục chiến được trang bị 6 mảnh 5-inch (127 mm)/51 cal, có nguồn gốc từ Thiết giáp hạm cũ USS Texas; 12 khẩu pháo phòng không 76 mm (3 inch)/50 cal (chỉ có một điều khiển phòng không làm việc duy nhất trong số đó); 18 khẩu đại liên Browning.50 in (12.7 mm); và 30 khẩu đại liên .30 in (7.62 mm), trung liên và tiểu liên. Vào ngày 28 tháng 11, Chỉ huy phi công hải quân Winfield S. Cunningham, đã báo cáo với Bộ Chỉ huy đảo Wake để đảm nhận quyền chỉ huy tổng thể các lực lượng Hoa Kỳ trên đảo. Ông có 10 ngày để kiểm tra hệ thống phòng thủ và đánh giá quân mình trước khi chiến sự nổ ra. Vào ngày 6 tháng 12, Sư đoàn Tàu ngầm 27 Nhật Bản ("Ro-65, Ro-66, Ro-67") xuất phát từ đảo san hô Kwajalein để tuần tra và tiến hành chiến dịch phong toả. Ngày 7 tháng 12 là một ngày đẹp trời và đầy nắng trên đảo Wake. Chỉ một ngày trước đó, Thiếu tá Devereux tiến hành một cuộc tập trận cho lực lượng thuỷ quân lục chiến, đây là cuộc tập trận đầu tiên được thực hiện với mục đích là nhằm nâng cao khả năng phòng thủ hòn đảo. Cuộc tập trận diễn ra đủ tốt để Thiếu tá Devereux ra lệnh cho quân của mình nghỉ ngơi và dành thời gian để thư giãn, giặt giũ, viết thư, suy nghĩ, dọn dẹp, hoặc làm bất cứ điều gì họ muốn. Các cuộc tấn công ban đầu. Vào ngày 8 tháng 12, chỉ vài giờ sau khi nhận được tin tức về cuộc tấn công Trân Châu Cảng (Wake nằm ở phía đối diện của Đường ngày Quốc tế), 36 máy bay ném bom hạng trung Mitsubishi G3M3 của Nhật Bản đã bay từ các căn cứ trên quần đảo Marshall đã tấn công đảo Wake, phá huỷ 8 trong số 12 chiếc F4F-3 Wildcats trên mặt đất và đánh chìm chiếc "Nisqually", một tàu chở hàng cũ được cải tiến thành thuyền buồm. 4 chiếc Wildcats còn lại đang tuần tra trên không, nhưng vì tầm nhìn kém nên không nhìn thấy những chiếc máy bay ném bom của Nhật Bản đang tấn công. Những chiếc Wildcats này đã bắn rơi 2 máy bay ném bom vào ngày hôm sau. Tất cả các vị trí phòng thủ của lực lượng đồn trú Thuỷ quân Lục chiến đều được giữ nguyên vẹn trong cuộc đột kích, chủ yếu nhắm vào máy bay. Trong số 55 nhân viên hàng không hải quân, có 23 người thiệt mạng và 11 người bị thương. Sau cuộc tấn công này, các nhân viên của Pan Am đã được sơ tán, cùng với các hành khách của "Philippine Clipper", một chiếc máy bay Martin 130 đi qua đã sống sót sau cuộc tấn công mà không bị hư hại. Những công nhân người Chamorro không được phép lên máy bay và bị bỏ lại phía sau. Hai cuộc không kích khác diễn ra ngay sau đó. Trại chính trở thành mục tiêu tấn công vào ngày 9 tháng 12, phá huỷ bệnh viện dân sự và cơ sở hàng không Pan Am. Ngày hôm sau, máy bay ném bom Nhật Bản tập trung ở ngoài đảo Wilkes. Sau cuộc không kích vào ngày 9 tháng 12, 4 khẩu pháo phòng không đã được di dời trong trường hợp quân Nhật chụp ảnh các vị trí. Các bản sao bằng gỗ được dựng lên ở vị trí của chúng, và các máy bay ném bom Nhật Bản đã tấn công các vị trí mồi nhử. Một cuộc tấn công may mắn vào một kho thuốc nổ dân sự đã tạo ra một vụ nổ liên tiếp và phá huỷ kho đạn dược tại đảo Wilkes. Cuộc tấn công lần thứ nhất. Sáng sớm ngày 11 tháng 12, lực lượng đồn trú, với sự hỗ trợ của 4 chiếc Wildcats, đã đẩy lùi được cuộc đổ bộ đầu tiên của Lực lượng Nam Hải của Nhật Bản, bao gồm các tuần dương hạm hạng nhẹ "Yubari", "Tenryū", và "Tatsuta"; các khu trục hạm cũ thuộc lớp "Mutsuki" và "Kamikaze" ("Yayoi, Mutsuki, Kisaragi, Hayate, Mochizuki" và "Oite"), tàu ngầm cơ xưởng "Jingei", hai tàu buôn vũ trang ("Kinryu Maru" và "Kongō Maru"), và hai khu trục hạm thuộc lớp "Momi" được cải biên thành tàu tuần tra được cấu hình lại vào năm 1941 để hạ thuỷ một tàu đổ bộ qua một đoạn đường dốc phía đuôi tàu (Tàu tuần tra số 32 và Tàu tuần tra số 33) chứa 450 lính Hải đoàn Đặc nhiệm. Các tàu ngầm "Ro-65", "Ro-66", và "Ro-67" làm nhiệm vụ tuần tra để bảo vệ lực lượng đổ bộ. Thuỷ quân Lục chiến Hoa Kỳ đã tấn công vào lực lượng đổ bộ bằng 6 khẩu pháo phòng thủ bờ biển 5-inch (127 mm). Thiếu tá Devereux, chỉ huy thuỷ quân lục chiến dưới quyền Cunningham, đã ra lệnh cho các pháo thủ tiếp tục duy trì hoả lực cho đến khi đối phương di chuyển trong phạm vi phòng thủ ven biển. "Khẩu đội pháo L", trên đảo Peale, đã bắn chìm "Hayate" ở khoảng cách 4,000 yd (3,700 m) với ít nhất hai phát bắn trúng trực tiếp vào kho đạn, khiến nó phát nổ và chìm trong vòng hai phút, trong tầm nhìn đầy đủ của lực lượng phòng thủ trên đảo. Khẩu đội pháo A tuyên bố đã bắn trúng "Yubari" nhiều lần, nhưng các báo cáo của "Yubari" không đề cập đến bất kỳ thiệt hại nào. 4 chiếc Wildcats cũng thành công trong việc đánh chìm khu trục hạm "Kisaragi" bằng cách thả một quả bom xuống đuôi tàu, nơi cất giữ bom chìm, cho dù một số người cho rằng quả bom đánh trúng nơi khác và gây ra vụ nổ ở giữa tàu. Do đó, hai khu trục hạm bị mất gần như tất cả thuỷ thủ (chỉ có một người sống sót, từ "Hayate"), với việc Hayate là tàu chiến mặt nước Nhật Bản đầu tiên trong chiến tranh. Người Nhật đã ghi nhận 407 thương vong trong cuộc tấn công đầu tiên. Lực lượng đổ bộ Nhật Bản buộc phải rút lui, chịu thất bại đầu tiên trong cuộc chiến chống lại người Mỹ. Sau khi cuộc đột kích ban đầu bị đánh bại, truyền thông Mỹ đưa tin rằng, khi được hỏi về việc tiếp viện và tiếp tế, Chỉ huy Cunningham được cho là châm biếm, "Hãy gửi cho chúng tôi thêm người Nhật." Trên thực tế, Cunningham đã gửi một danh sách dài các thiết bị quan trọng - bao gồm súng ngắm bắn, phụ tùng thay thế và radar điều khiển hoả lực-cho cấp trên trực tiếp của mình: Tư lệnh Quân khu Hải quân 14. Nhưng cuộc bao vây và các cuộc không kích thường xuyên của Nhật Bản vào đảo Wake vẫn tiếp tục, mà không tiếp tế cho lực lượng đồn trú. Nỗ lực tiếp viện của Hải quân Mỹ đã bị huỷ bỏ. Lực lượng Đặc nhiệm 14 (TF-14) của Phó Đô đốc Fletcher được giao nhiệm vụ hỗ trợ đảo Wake trong khi Lực lượng Đặc nhiệm 11 (TF-11) của Phó Đô đốc Brown thực hiện một cuộc không kích vào đảo Jaluit thuộc quần đảo Marshall để đánh lạc hướng. Lực lượng đặc nhiệm thứ ba, dưới quyền chỉ huy của Phó Đô đốc Halsey, với tàu sân bay "USS Enterprise" là chủ lực được giao nhiệm vụ hỗ trợ hai lực lượng đặc nhiệm khi Sư đoàn Hàng không mẫu hạm 2 Nhật Bản (第二航空戦隊) vẫn ở trong khu vực hoạt động, gây ra một rủi ro đáng kể. Lực lượng Đặc nhiệm 14 bao gồm hàng không mẫu hạm "Saratoga", tàu chở dầu hạm đội "Neches", tàu chở thuỷ phi cơ "Tangier", ba tuần dương hạm hạng nặng ("Astoria", "Minneapolis", và "San Francisco"), và 8 khu trục hạm ("Selfridge", "Mugford", "Jarvis", "Patterson", "Ralph Talbot", "Henley", "Blue", và "Helm"). Đoàn tàu vận tải mang theo Tiểu đoàn Phòng thủ Thuỷ quân Lục chiến 4 (Khẩu đội F, với 4 khẩu pháo phòng không 3-inch, và Khẩu đội B, với 2 khẩu pháo 5-inch/51) và phi đội tiêm kích VMF-221, được trang bị máy bay tiêm kích Brewster F2A-3 Buffalo, cùng với 3 bộ thiết bị Điều khiển hoả lực hoàn chỉnh cho các khẩu đội pháo phòng không 3-inch đã có mặt trên đảo, cộng với các công cụ và phụ tùng; phụ tùng thay thế cho pháo phòng thủ bờ biển 5-inch và thiết bị điều khiển hoả lực thay thế; 9,000 viên đạn 5-inch, 12,000 viên đạn 3-inch (76 mm), và 3 triệu viên đạn .50-inch (12.7 mm); đội súng máy và các nhân viên phục vụ, hỗ trợ của Tiểu đoàn Phòng thủ 4; Biệt đội VMF-221 (với những chiếc máy bay được đưa lên Saratoga); cũng như một radar phòng không SCR-270 và một radar điều khiển hoả lực SCR-268 cho pháo 3-inch, và một lượng lớn đạn dược cho súng cối và các vũ khí nhỏ khác của tiểu đoàn. Lực lượng Đặc nhiệm 11 (TF-11) bao gồm hàng không mẫu hạm "Lexington", tàu chở dầu hạm đội "Neosho", 3 tuần dương hạm hạng nặng ("Indianapolis", "Chicago" và "Portland"), và 9 khu trục hạm thuộc Hải đội Khu trục 1 (Soái hạm "Phelps" của Hải đội cùng với "Dewey", "Hull", "MacDonough", "Worden", "Aylwin", "Farragut", "Dale", và "Monaghan"). Vào lúc 21:00 ngày 22 tháng 12, sau khi nhận được thông tin cho thấy sự hiện diện của hai tàu sân bay Nhật Bản và hai thiết giáp hạm nhanh (thực chất là tuần dương hạm hạng nặng) gần đảo Wake, Phó Đô đốc William S. Pye-Quyền Tổng Tư lệnh Hạm đội Thái Bình Dương Hoa Kỳ-ra lệnh cho Lực lượng Đặc nhiệm 14 quay trở về Trân Châu Cảng. Cuộc tấn công lần thứ hai. Sức kháng cự của lực lượng đồn trú trên đảo đã thúc đẩy Hải quân Nhật Bản tách Sư đoàn Hàng không Mẫu hạm 2 ("Sōryū" và "Hiryū") cùng với các tàu hộ tống của nó là Sư đoàn Tuần dương hạm 8 ("Chikuma" và "Tone"), và Sư đoàn Khu trục hạm 17 ("Tanikaze" and "Urakaze"), tất cả đều được làm mới kể từ sau cuộc tấn công Trân Châu Cảng; cũng như Sư đoàn Tuần dương hạm 6 ("Kinugasa", "Aoba", "Kako", và "Furutaka"), khu trục hạm "Oboro", tàu chở thuỷ phi cơ "Kiyokawa Maru", và tàu vận tải/rải mìn "Tenyo Maru" từ cuộc xâm lược Guam; và Sư đoàn Khu trục hạm 29 ("Asanagi" và "Yūnagi") từ cuộc xâm chiếm quần đảo Gilbert, để hỗ trợ cho cuộc tấn công. Lực lượng đổ bộ thứ hai của Nhật Bản đến vào ngày 23 tháng 12, bao gồm hầu hết các con tàu từ cuộc tấn công đầu tiên cộng với 1,500 lính thuỷ đánh bộ Nhật Bản. Cuộc đổ bộ bắt đầu vào lúc 02:35; sau một cuộc bắn phá sơ bộ, quân Nhật đổ bộ lên các điểm khác nhau trên đảo san hô. Họ ngay lập tức phải đối mặt với sự kháng cự bởi một khẩu pháo "3" inch do Trung uý Robert Hanna. Khẩu pháo của ông đã phá huỷ các tàu khu trục cũ là "Tàu tuần tra số 32" và "Tàu tuần tra số 33". Thuỷ quân lục chiến Nhật Bản đã bỏ qua các vị trí súng máy và tấn công sân bay. Trong khi đó, một đại đội thuỷ quân lục chiến của Lực lượng Đổ bộ Hải đoàn Đặc nhiệm Nhật Bản đã đổ bộ lên đảo Wilkes. Họ đã tiến vào đất liền, cho đến khi họ gặp phải một cuộc phản công mạnh mẽ từ quân Mỹ do Đại uý Platt chỉ huy, đã gây ra thương vong nặng nề cho quân Nhật và buộc họ phải rút lui về khu vực đổ bộ của mình. Sau cuộc giao tranh ác liệt, lực lượng thuỷ quân lục chiến bảo vệ sân bay rút về một phòng tuyến cuối cùng ở phía đông bắc sân bay. Một nhóm gồm 100 lính thuỷ đánh bộ SNLF đã xâm nhập vào vị trí này và tấn công, cuối cùng buộc lực lượng đồn trú trên đảo phải đầu hàng. Thuỷ quân Lục chiến Hoa Kỳ có 49 người chết, 2 người mất tích, và 49 người bị thương trong cuộc bao vây kéo dài 15 ngày, trong khi 3 nhân viên Hải quân Hoa Kỳ và ít nhất 70 thường dân Hoa Kỳ bị giết, bao gồm 10 người Chamorros và 12 thường dân bị thương. 433 nhân viên Hoa Kỳ bị bắt giữ. Người Nhật đã bắt giữ tất cả những người còn lại trên đảo. phần lớn trong số họ là các nhà thầu dân sự làm việc cho Công ty Morrison-Knudsen. Tổn thất của Nhật Bản là 144 người thương vong, 140 SNLF và thương vong của Lục quân cùng với 4 người khác trên tàu. Ít nhất có 28 máy bay hoạt động trên đất liền và trên tàu sân bay cũng bị bắn rơi hoặc bị hư hại. Đại uý Henry T. Elrod, một trong những phi công của VMF-211, đã được trao tặng Huân chương Danh dự vì những hành động dũng cảm của ông trên đảo: ông đã bắn hạ 2 chiếc G3M Nell của Nhật Bản, đánh chìm khu trục hạm Nhật Bản "Kisaragi" và chỉ huy lực lượng bộ binh sau khi không còn máy bay Mỹ nào có thể bay được. Một vật trang trí quân sự đặc biệt, Thiết bị đảo Wake, được gắn vào Huân chương Viễn chinh Hải quân hoặc Huân chương Viễn chinh Thuỷ quân Lục chiến, được lập ra để tôn vinh những người đã chiến đấu trong việc bảo vệ hòn đảo. Linh thuỷ đánh bộ duy nhất thoát khỏi sự bắt giữ trên đảo Wake là Trung tá Walter Bayler, người đã khởi hành trên một chiếc PBY Catalina của Hải quân Hoa Kỳ vào ngày 20 tháng 12. Do đó, ông đã có thể kể lại chính xác những diễn biến thực tế trên đảo Wake cho báo chí truyền thông và người dân Mỹ, đồng thời cung cấp hình ảnh và bản đồ của hòn đảo. Anh ta cũng được đăng trên một tạp chí toàn quốc về vụ tấn công. Lý do duy nhất khiến Bayler có thể rời đảo Wake là vì anh ấy là một kỹ thuật viên vô tuyến, và do đó các dịch vụ và khả năng của anh ấy rất cần thiết ở những nơi khác. Do đó, anh ta rời đi trong chiếc máy bay duy nhất có sẵn. Nhật Bản chiếm đóng đảo Wake. Lo sợ một cuộc xâm lược sắp xảy ra, người Nhật đã củng cố đảo Wake với khả năng phòng thủ mạnh hơn. Những tù binh người Mỹ bị bắt lao động khổ sai để xây dựng một loạt các bunker và công sự trên đảo Wake. Người Nhật mang theo 4 khẩu pháo hải quân 8 inch (200 mm) thường được báo cáo không chính xác là đã bị bắt ở Singapore. Hải quân Hoa Kỳ đã tiến hành phong toả hòn đảo bằng tàu ngầm thay vì lên kế hoạch tái chiếm hòn đảo. Kết quả là quân Nhật bị bỏ đói dẫn đến việc họ săn lùng một loài chím đặc hữu chỉ sinh sống trên đảo Wake đã dẫn đến việc loài này bị tuyệt chủng. Vào ngày 24 tháng 2 năm 1942, các máy bay từ tàu sân bay "Enterprise" đã tấn công vào lực lượng đồn trú Nhật Bản trên đảo Wake. Các lực lượng Hoa Kỳ đã ném bom hòn đảo theo định kỳ từ năm 1942 cho đến khi Nhật Bản đầu hàng vào năm 1945. Vào ngày 24 tháng 7 năm 1943, những chiếc B-24 Liberators dưới quyền chỉ huy của Trung uý Jesse Stay thuộc Phi đội 42 (Liên đội Ném bom 11) của Không lực Hoa Kỳ, quá cảnh từ đảo Midway, tấn công lực lượng đồn trú Nhật Bản trên đảo Wake. Ít nhất có hai người từ cuộc không kích đó được trao tặng Huân chương Chữ thập Bay Xuất xắc cho những nỗ lực của họ. George H. W. Bush (sau này là vị tổng thống đời thứ 41 của Hoa Kỳ) cũng thực hiện nhiệm vụ chiến đấu đầu tiên của mình với tư cách là một phi công hải quân trên đảo Wake. Sau đó, Wake thỉnh thoảng bị không kích nhưng không bao giờ tấn công hàng loạt. Tội ác chiến tranh. "Xem thêm: Tội ác chiến tranh của Nhật Bản." Vào ngày 5 tháng 10 năm 1943, các máy bay Mỹ xuất phát từ "Lexington" tiến hành không kích hòn đảo. Hai ngày sau, Đại uý Hải quân Nhật Bản Shigematsu Sakaibara ra lệnh chặt đầu một thường dân Mỹ bị bắt quả tang ăn cắp. Ông và 97 người khác ban đầu được giữ lại để thực hiện lao động cưỡng bức. Lo sợ một cuộc xâm lược có thể xảy ra, Sakaibara đã ra lệnh giết hết tất cả. Họ bị đưa đến phía bắc hòn đảo, bịt mắt và bị hành quyết bằng súng máy. Một trong những tù nhân (chưa biết họ tên) đã trốn thoát, dường như quay trở lại địa điểm này để khắc một thông điệp "98 US PW 5-10-43" trên một tảng đá san hô lớn gần nơi các nạn nhân đã được chôn cất vội vàng trong một ngôi mộ tập thể. Người Mỹ vô danh đã bị bắt, và Sakaibara đích thân chặt đầu anh ta bằng một thanh "katana". Dòng chữ trên đá cho đến ngày nay vẫn có thể được nhìn thấy và là một địa danh lịch sử của đảo Wake. Vào ngày 4 tháng 9 năm 1945, lực lượng đồn trú Nhật Bản còn lại đầu hàng trước một đơn vị Thuỷ quân Lục chiến Hoa Kỳ dưới quyền chỉ huy của Chuẩn tướng Lawson H. M. Sanderson, với việc bàn giao quyền kiểm soát hòn đảo chính thức diễn ra trong một buổi lễ ngắn trên khu trục hạm hộ tống "Levy". Trước đó, lực lượng đồn trú nhận được tin rằng Đế quốc Nhật Bản sắp bị đánh bại, vì vậy ngôi mộ tập thể đã nhanh chóng được khai quật và xương được chuyển đến nghĩa trang Hoa Kỳ đã được thành lập trên Peacock Point sau cuộc xâm lược, với những cây thánh giá bằng gỗ được dựng lên để chuẩn bị cho sự xuất hiện dự kiến của lực lượng Hoa Kỳ. Trong các cuộc thẩm vấn ban đầu, người Nhật tuyên bố rằng 98 người Mỹ còn lại trên đảo hầu hết đã thiệt mạng bởi một cuộc ném bom của Mỹ, mặc dù một số người đã trốn thoát và chiến đấu đến chết sau khi bị dồn vào bãi biển ở cuối phía bắc hòn đảo. Một số sĩ quan Nhật Bản bị giam giữ tại Mỹ đã tự sát về vụ việc, để lại những tuyên bố bằng văn bản buộc tội Sakaibara. Sakaibara và cấp dưới của ông, Trung tá Tachibana, sau đó đã bị kết án tử hình vì các tội ác chiến tranh. Sakaibara bị xử từ bằng hình thức treo cổ ở Guam vào ngày 19 tháng 6 năm 1947, trong khi bản án của Tachibana được giảm xuống còn tù chung thân. Hài cốt của những thường dân bị sát hại đã được khai quật và cải táng tại Khu G của Nghĩa trang Tưởng niệm Quốc gia Thái Bình Dương, thường được gọi là Miệng núi lửa Punchbowl, trên Honolulu.
Nguyễn Thị Yến Nhi Nguyễn Thị Yến Nhi (sinh ngày 7 tháng 6 năm 1980) là nữ chính trị gia nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Bà hiện là Phó Chủ tịch Hội đồng nhân dân tỉnh Bến Tre, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Bến Tre, Ủy viên Ủy ban Pháp luật của Quốc hội, Phó Trưởng Đoàn chuyên trách Đại biểu Quốc hội tỉnh Bến Tre. Nguyễn Thị Yến Nhi là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Thạc sĩ Luật học, Cao cấp lý luận chính trị. Bà có sự nghiệp đều công tác ở quê nhà Bến Tre. Xuất thân và giáo dục. Nguyễn Thị Yến Nhi sinh ngày 7 tháng 6 năm 1980 tại xã Định Thủy, huyện Mỏ Cày, nay là huyện Mỏ Cày Nam, tỉnh Bến Tre. Bà lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Mỏ Cày, thi đỗ Trường Đại học Luật Thành phố Hồ Chí Minh năm 1998, lên Thành phố Hồ Chí Minh nhập học rồi tốt nghiệp cử nhân luật vào năm 2002. Bà theo học cao học và có bằng Thạc sĩ Luật học. Bà được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 30 tháng 6 năm 2006, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm, theo học khóa chính trị tại Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và có chứng chỉ Cao cấp lý luận chính trị. Bà hiện thường trú ở ấp Phước Mỹ, xã Phước Long, huyện Giồng Trôm, tỉnh Bến Tre. Tháng 12 năm 2002, sau khi tốt nghiệp trường Luật Thành phố Hồ Chí Minh, Nguyễn Thị Yến Nhi trở về quê nhà Bến Tre, được tuyển dụng vào Ủy ban nhân dân tỉnh Bến Tre, bổ nhiệm làm Chuyên viên Trung tâm Trợ giúp pháp lý thuộc Sở Tư pháp tỉnh. Sau đó 4 năm, vào tháng 11 năm 2006, bà được thăng chức làm Phó Trưởng phòng Phổ biến giáo dục pháp luật của Sở Tư pháp, tiếp tục thăng chức Trưởng phòng vào tháng 11 năm 2008. Sang tháng 6 năm 2010, bà được điều chuyển sang làm Chánh Văn phòng Sở Tư pháp, sau đó 1 năm thì được bổ nhiệm làm Phó Giám đốc Sở Tư pháp Bến Tre vào tháng 5 năm 2011 khi mới 30 tuổi. Tháng 4 năm 2015, bà được điều về huyện Mỏ Cày Bắc, chỉ định vào Ban Thường vụ Huyện ủy, nhậm chức Phó Bí thư thường trực Huyện ủy Mỏ Cày Bắc. Ở huyện này hơn 1 năm, vào tháng 7 năm 2016, bà trở lại Tỉnh ủy Bến Tre, được phân công làm Phó Trưởng Ban Nội chính Tỉnh ủy Bến Tre. Ngày 5 tháng 11 năm 2018, Hội đồng nhân dân tỉnh Bến Tre tổ chức phiên họp chuyên đề, bầu Nguyễn Thị Yến Nhi làm Phó Chủ tịch Hội đồng nhân dân tỉnh theo sự giới thiệu của Tỉnh ủy. Đến năm 2021, Hội đồng nhân dân tỉnh Bến Tre có chủ tịch và phó chủ tịch đều là nữ chính trị gia, với chủ tịch là Hồ Thị Hoàng Yến. Sang tháng 1 năm 2019, bà được bầu bổ sung làm Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh, đến tháng 10 năm 2010, tại Đại hội Đảng bộ tỉnh Bến Tre lần thứ XI, nhiệm kỳ 2020–2025, bà tái đắc cử là Tỉnh ủy viên. Đầu năm 2021, bà ứng cử đại biểu quốc hội từ Bến Tre, thuộc đơn vị bầu cử số 3 gồm huyện Thạnh Phú, Chợ Lách, Mỏ Cày Bắc, Mỏ Cày Nam, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 72,43%. Trong nhiệm kỳ này, bà được phân công làm Ủy viên Ủy ban Pháp luật của Quốc hội, Phó Trưởng Đoàn chuyên trách Đại biểu Quốc hội tỉnh Bến Tre. ! colspan="3" style="border-top: 5px solid #bebebe;" | Chức vụ nhà nước
Criminal Minds (mùa 3) Mùa thứ ba của "Criminal Minds" lần đầu phát sóng trên đài CBS vào ngày 26 tháng 9 năm 2007 và kết thúc vào ngày 21 tháng 5 năm 2008. Mùa ba ban đầu có 25 tập; tuy nhiên, chỉ có 13 tập được làm xong trước vụ đình công Hiệp hội nhà văn Mỹ (2007–08). Thêm bảy tập nữa được sản xuất sau vụ đình công, nâng tổng số tập lên 20 cho mùa ba. Mandy Patinkin muốn rời bộ phim, do ông ghét bản chất tàn bạo của nó. Ông được Joe Mantegna thay vào vài tập sau đó. Trong tập đầu mùa phim "Doubt", Shelly Cole làm khách mời trong vai Anna Begley, một sinh viên đại học tự sát sao chép tội ác của Nathan Tubbs, còn gọi là "The Campus Killer". Alexa Alemanni làm khách mời trong vai Amy Deckerman, nạn nhân đầu tiên của Anna Begley. Trong tập "In Name and Blood", Eddie Cibrian làm khách mời trong vai Joe Smith, một sát nhân hàng loạt lợi dụng con trai mình để dụ phụ nữ và giết họ. Gordon Clapp làm khách mời trong vai thám tử Victor Wolynski, dẫn đầu cuộc điều tra các án mạng. Trong tập "Scared to Death", Michael O'Keefe làm khách mời trong vai bác sĩ Stanley Howard, một bác sĩ tâm thần lợi dụng nỗi sợ lớn nhất của bệnh nhân để giết họ. Trong tập "Children of the Dark", Francis Capra làm khách mời trong vai Ervin Robles, một sát nhân hàng loạt bị một gia đình nhận nuôi nghiêm khắc lạm dụng. William Lee Scott làm khách mời trong vai em nuôi của Robles và đồng phạm tên Gary, và Christine Healy làm khách mời trong vai bà Manwaring, một bà mẹ nuôi lạm dụng. Trong tập "Seven Seconds", Ariel Winter làm khách mời trong vai Katie Jacobs, một bé gái bị bắt cóc ở một trung tâm mua sắm. Suzanne Cryer làm khách mời trong vai Susan Jacobs, dì của Katie Jacobs có thể liên quan đến sự biến mất của cô ấy. Paula Malcomson làm khách mời trong vai mẹ của Katie, Beth, và Alexander Gould làm khách mời trong vai con trai của Susan, Jeremy. Trong tập "About Face", Andrew Kavovit làm khách mời trong vai Max Poole, còn gọi là "Sát nhân Bạn Đã Gặp Tôi Chưa". Michael O'Neill làm khách mời trong vai thám tử Frank Yarborough, người điều tra án mạng bạn vợ mình. Trong tập "Identity", Kaj-Erik Eriksen làm khách mời trong vai Henry Frost, một sát nhân hàng loạt đã làm giả danh tính đồng phạm và là tên ngốc, Francis Goehring, kẻ đã tự tử. Pat Skipper làm khách mời trong vai Harris Townsend, một tay bắn tỉa Lực lượng Đặc nhiệm Hoa Kỳ đã về hưu bất đắc dĩ hỗ trợ BAU trong vẻ lạnh lùng. Trong tập "Lucky", Michael Beach làm khách mời trong vai Cha Marks, và Nick Searcy làm khách mời trong vai thám tử Jordan. Trong tập "True Night", Frankie Muniz làm khách mời trong vai Johnny McHale, một họa sĩ truyện tranh nổi tiếng mà có các tác phẩm gần đây giống với các án mạng mà anh có thể đã gây ra. Trong tập "3rd Life", Riley Smith làm khách mời trong vai Ryan Phillips, một sát nhân khiếp sợ dẫn đầu ba kẻ bắt cóc. Gia Mantegna (con gái của diễn viên trong phim Joe Mantegna) làm khách mời trong vai Lindsey Vaughan, một cô gái trẻ bị băng của Ryan bắt cóc, Hayley McFarland làm khách mời trong vai Katie Owens, nạn nhân đầu tiên bị hiếp và giết bởi băng của Ryan, Fredric Lehne làm khách mời trong vai Jack Vaughan, một cựu sát nhân và bố của Lindsey, và Michael Harney làm khách mời trong vai cảnh sát tư pháp Pat Mannan. Trong tập "Limelight", Andrea Roth làm khách mời trong vai Jill Morris, một đặc vụ FBI thèm khát danh tiếng và ít quan tâm đến thiệt hại phụ sau cùng trở nên rõ ràng hơn với BAU. Trong tập "Damaged", Dennis Christopher làm khách mời trong vai Abner Merriman, một cai tù cho phép Hotch và Reid thẩm vấn Chester Hardwick, một tử tù. Trong tập "A Higher Power", Jennifer Aspen làm khách mời trong vai Laurie Ann Morris, một người phụ nữ trầm cảm bị Peter Redding thuyết phục tự tử. Renee O'Connor làm khách mời trong vai Pam Baleman, vợ của Paul Baleman, một trong những người tự tử, và chị dâu của thám tử Ronnie Baleman, người đang điều tra. Trong tập "Elephant's Memory", Cody Kasch làm khách mời trong vai Owen Savage, một sát nhân bám theo những người gây rối với hắn trong thời thơ ấu. Lindsey Haun làm khách mời trong vai Jordan Norris, bạn gái của Owen, và Alexandra Krosney làm khách mời trong vai Eileen Bechtold, bạn của Jordan. Trong tập "In Heat", Michael Graziadei làm khách mời trong vai Steven Fitzgerald, một sát nhân hàng loạt lú lẫn về định hướng tính dục của hắn. Tia Texada làm khách mời trong vai thám tử Tina Lopez, dẫn đầu cuộc điều tra án mạng. Trong tập "The Crossing", Scott Lowell làm khách mời trong vai Michael Hicks, một kẻ đeo bám ảo tưởng ám ảnh một cô gái tên Keri Derzmond, do Bonnie Root thủ vai. Mary-Margaret Humes làm khách mời trong vai Audrey Sawyer-Henson, một vợ nội trợ và người mẹ bị hành hạ đã giết chồng. Trong tập "Tabula Rasa", Eric Lange làm khách mời trong vai Brian Matloff, còn gọi là "The Blue Ridge Strangler", một sát nhân hàng loạt bị mất trí nhớ sau khi hắn cố trốn tránh BAU bằng cách nhảy khỏi một tòa nhà. Trong tập cuối mùa phim "Lo-Fi", Sienna Guillory làm khách mời trong vai đặc vụ giám sát Kate Joyner, một đặc vụ FBI hỗ trợ BAU trong việc bắt giữ các thành viên của phần tử khủng bố New York. Erik Palladino làm khách mời trong vai thám tử Cooper, một sĩ quan cảnh sát New York bị một thành viên của phần tử khủng bố New York bắn trong khi làm nhiệm vụ.
Khu công nghiệp Morowali Khu công nghiệp Morowali là một khu công nghiệp ở huyện Morowali, Trung Sulawesi, Indonesia. Được điều hành bởi một liên doanh Trung Quốc–Indonesia, khu này chủ yếu là các ngành công nghiệp liên quan đến nickel. Khu công nghiệp có vị trí tại vùng Bahodopi thuộc huyện Morowali, Trung Sulawesi. Khu công nghiệp có diện tích 2.000 ha, phục vụ bởi một hải cảng, một sân bay và một nhà máy điện than 2 GW. Nó được quản lý bởi Khu công nghiệp PT Indonesia Morowali. Morowali từng là nơi diễn ra hoạt động khai thác nickel bởi chi nhánh công ty Inco của Vale từ năm 1968. Vào tháng 8 năm 2013, Bộ Công nghiệp công bố kế hoạch phát triển một khu công nghiệp định hướng nickel ở huyện Morowali, ban đầu dự kiến ​​đầu tư 1,5 tỷ USD và có diện tích 1.500 ha, điều hành liên doanh giữa một công ty Trung Quốc và Indonesia. Một biên bản ghi nhớ được ký kết giữa hai công ty vào tháng 10 năm 2013 và viên đá đầu tiên cho việc xây dựng khu công nghiệp được Bộ trưởng Bộ Công nghiệp Saleh Husin đặt vào ngày 5 tháng 12 năm 2014. Các công ty bắt đầu hoạt động từ tháng 4 năm 2015, cùng với việc Tổng thống Joko Widodo khánh thành một lò nấu luyện kim loại vào ngày 28 tháng 5 năm 2015. Năm 2018, ước tính khu công nghiệp này đã sản xuất 50% sản lượng các sản phẩm nickel của Indonesia. Đây là khu công nghiệp nickel lớn nhất ở Indonesia, quốc gia này là nước sản xuất nickel hàng đầu thế giới. Lực lượng lao động. Vào tháng 3 năm 2022, xấp xỉ 56.000 người làm việc tại khu công nghiệp, trong đó có khoảng 5.000 người từ Trung Quốc đại lục tính đến năm 2020. Có khoảng 28.500 công nhân làm việc tại khu công nghiệp vào tháng 8 năm 2018, trong đó có khoảng 3.100 người lao động nước ngoài, không bao gồm ước tính khoảng 50.000 việc làm gián tiếp liên quan đến khu công nghiệp. Theo báo cáo có 18 công ty đang hoạt động trong khu công nghiệp với tổng vốn đầu tư 15,3 tỷ USD vào tháng 10 năm 2022, ban quản lý khu công nghiệp cho biết con số này sẽ tăng lên 40 tỷ USD vào năm 2025. Ước tính tổng năng suất chế tạo thép không gỉ tại khu công nghiệp là 3 triệu tấn mỗi năm. Sản phẩm từ khu công nghiệp chủ yếu là sản phẩm luyện kim, với kế hoạch phát triển thiết bị pin xe điện. Khu công nghiệp đạt 6,6 tỷ USD xuất khẩu cho Indonesia vào năm 2019.
Casualties of War hay Nạn nhân của Chiến tranh là bộ phim chiến tranh, chính kịch của Hoa Kỳ phát hành năm 1989 , được đạo diễn bởi Brian De Palma và biên kịch bởi David Rabe, với diễn viên chính là Michael J. Fox và Sean Penn. Bộ phim chủ yếu dựa theo bài viết cùng tên của Daniel Lang trên tạp chí "The New Yorker" năm 1969, bài viết sau này được tái bản thành sách. Nội dung phim dựa trên sự kiện có thật xảy ra năm 1966 là Sự cố đồi 192 trong Chiến tranh Việt Nam, một phụ nữ người Việt Nam bị bắt cóc, hiếp dâm tập thể và giết chết bởi một nhóm lính Mĩ. Tên các nhân vật và một số chi tiết của sự kiện đã được thay đổi khi lên phim. Câu chuyện trong phim là sự tái hiện hồi ức của một cựu binh tham chiến tại Việt Nam, Max Eriksson. Trong một trận đánh, đội của Eriksson bị Việt Cộng vây đánh và thương vong, cả đội rút về căn cứ và được bổ sung nhân lực. Bất mãn vì cả đội chưa được nghỉ phép trong thời gian dài, đội trưởng là Trung sĩ Tony Meserve ra lệnh cấp dưới đi bắt cóc một phụ nữ Việt Nam về. Nạn nhân của họ là cô gái trẻ Trần Thị Oanh. Trên đường hành quân Diaz xem xét lại việc cưỡng hiếp Oanh và muốn Eriksson giúp đỡ mình, nhóm lính đưa Oanh đến một căn lều hoang, Eriksson cản trở việc cưỡng hiếp nhưng Diaz lại bỏ mặc anh bị các đồng đội khác đe dọa. Meserve bắt Eriksson đứng canh bên ngoài trong khi những người còn lại thay phiên nhau cưỡng hiếp Oanh. Một hôm Eriksson được lệnh canh phòng Oanh khi đồng đội còn lại theo dõi một nhà kho ven sông của Việt Cộng. Eriksson có ý định thả Oanh nhưng Meserve kịp cử Clark về dẫn Eriksson và Oanh đến chỗ cây cầu trước khi Eriksson kịp thực hiện kế hoạch của mình. Sau đó, Meserve lệnh cho Dìaz đâm chết Oanh, trước khi Dìaz kịp ra tay, Eriksson đã bắn chỉ thiên khiến Việt Cộng phát giác vị trí của đội. Trong khi hai bên đấu súng, Oanh đã cố gắng bỏ trốn dù bị Clark đâm nhiều lần. Eriksson giúp cô chạy chốn nhưng anh lại bị Meserve đánh gục và bất lực nhìn cô rơi xuống vực. Sau trận đánh, Eriksson bị các lãnh đạo tìm cách đưa đi đơn vị khác và giấu diếm sự việc. Eriksson thoát chết khi Clark cố giết anh bằng lựu đạn, sau đó anh gặp một tuyên úy quân đội và kể hết cho người này. Tuyên úy báo cáo sự việc khiến một cuộc điều tra được thực thi. Bốn người đàn ông tham gia vào vụ cưỡng hiếp và giết người đã bị đưa ra tòa án quân sự: Meserve nhận 10 năm lao động khổ sai và bị giải ngũ một cách nhục nhã, Clark nhận án tù chung thân, còn Hatcher và Diaz lần lượt nhận 15 và 8 năm lao động khổ sai. Kết thúc phim, trên một chuyến tàu tại Mĩ, Eriksson tình cờ gặp một nữ sinh gốc Việt giống hệt Oanh. Bộ phim sử dung các danh tính do Lang tạo ra trong bài viết của ông, kể cả khi tên thật của các tên lĩnh được công khai từ trước. Bộ phim dựa trên Sự cố đồi 192 và bài báo "Casualties of War" của Daniel Lang trên trang New Yorker, phát hành tháng 10 năm 1969 và được xuất bản thành sách cùng tựa đề, một tháng sau đó. Bản quyền của bộ phim được mua bởi nhà sản xuất phim David Susskind, dự định bộ phim sẽ do Pete Hamill viết kịch bản và Jack Clayton đạo diễn. Nhưng bộ phim sau đó không được sản xuất. Trong thời gian này, Michael Verhoeven đã sản xuất một bộ phim dựa theo sự cố này với đậu đề """. Phim của" Verhoeven được đưa đến Liên hoan phim quốc tế Berlin năm 1970 và gây ra nhiều ý kiến tranh cãi, dẫn đến việc liên hoan phim năm này đã bị hủy bỏ mà không có giải thưởng chính nào được trao. Cuối những năm 1970, Susskind cho biết sẽ làm bộ phim này cho kênh ABC. Nhưng chuyện này đã không xảy ra. Năm 1979, David Rabe đề cập dự án này tới Brian De Palma, người có hứng thú nhưng không có khả năng gọi vốn. Vài năm sau Rabe đã viết kịch bản còn De Palma chọn Michael J. Fox và Sean Penn làm diễn viên chính. Họ suýt thành công nhận được tài trợ tại Paramount Pictures, nhưng cuối cùng quyết định không thực hiện khi kinh phí sản xuất tăng từ 17 lên 20 triệu USD. De Palma sau đó quay sang sản xuất "The Untouchables" và thành công lớn; Dawn Steel đã thích dự án này khi còn ở Paramount, và khi bà trở thành lãnh đạo sản xuất tại Columbia Pictures, "Casualties of War" là bộ phim đầu tiên được bà "bật đèn xanh". "Phim lịch sử về Chiến tranh Việt Nam từng rất có lãi", bà Steel nói. "Toàn bộ "Platoon", "Full Metal Jacket", "Apocalypse Now", "The Deer Hunter". Các bạn đang thấy những bộ phim không chỉ khá thành công mà là rất thành công. Những số liệu (doanh thu) nước ngoài thật phi thường." Bộ phim được quay trong tháng 4 và tháng 5 năm 1988, hầu hết cảnh quay tại Thái Lan, số ít được quay tại San Francisco. Cây cầu trong phim được quay tại Kanchanaburi, Thái Lan, cũng là nơi quay bộ phim "Cầu trên sông Kwai". Bộ phim là vai diễn lớn thứ ba trong sự nghiệp của Fox và là bộ phim đầu tiên của John C.Reilly và John Leguizamo. "Casualties of War" phát hành tại 1,487 rạp và xếp hạng 4 doanh thu cho tuần đầu tiên. Cuối cùng thu về 18.7 triệu USD. Phiên bản chiếu rạp của phim được phát trên định dạng DVD vào năm 2001, gồm 113 phút thời lượng chính thức. Bản mở rộng dài 119 phút được phát hành qua DVD năm 2006, gồm hai cảnh đã bị cắt khỏi bản chiếu rạp. Một cảnh có Eriksson đang được thẩm vấn bởi hai điều tra viên, và một cảnh là luật sư bào chữa (Gregg Henry đóng) đang cố làm Eriksson mất uy tín trong phiên tòa. De Palma đã mời Steven Spielberg đến buổi chiếu riêng của bộ phim và sau khi buổi chiếu kết thúc, Spielberg đã nói bà Dawn Steel, "Cô sẽ phải nghĩ đến nó suốt cả tuần." David Rabe tự rũ bỏ bản thân khỏi bộ phim, ông cho rằng De Palma đã không có niềm tin vào kịch bản mà ông viết. Nó cũng bị chỉ trích bởi các nhóm cựu chiến binh Việt Nam. Quentin Tarantino gọi nó là "Bộ phim hay nhất về Chiến tranh Việt Nam."
Trong khoa học và kỹ thuật, parts-per notation) là một tập hợp các đơn vị pseudo- để mô tả các giá trị nhỏ của các đại lượng không thứ nguyên khác nhau, ví dụ như tỷ lệ mol hoặc tỷ lệ khối lượng. Các đơn vị thường được sử dụng là parts-per-million (ppm, 10−6), parts-per-billion (ppb, 10−9), parts-per-trillion (ppt, 10−12) và parts-per-quadrillion (ppq, 10−15). Các đơn vị này không phải là một phần của Hệ đo lường quốc tế (SI) và ý nghĩa của nó không rõ ràng. Parts-per notation thường được sử dụng để mô tả các dung dịch loãng trong hóa học, chẳng hạn như lượng khoáng chất hòa tan hoặc các chất ô nhiễm trong nước. Số lượng "1 ppm" có thể được sử dụng cho phần khối lượng nếu chất ô nhiễm trong nước có mặt ở mức một phần triệu gam trên gam dung dịch mẫu. Khi thí nghiệm với dung dịch nước, người ta thường cho rằng khối lượng riêng của nước là 1,00 g/mL. Do đó, người ta thường đánh đồng 1 kg nước với 1 L nước. Do đó, 1 ppm tương ứng với 1 mg/L và 1 ppb tương ứng với 1 μg/L. Tương tự, parts-per notation cũng được sử dụng trong vật lý và kỹ thuật để biểu thị giá trị của các hiện tượng tỷ lệ khác nhau. Ví dụ: một hợp kim kim loại đặc biệt có thể giãn nở 1,2 micromet trên một mét chiều dài ở mỗi độ C và giá trị này sẽ được biểu thị bằng ""α" = 1.2 ppm/°C". Parts-per notation cũng được sử dụng để biểu thị sự thay đổi, độ ổn định hoặc độ lệch chuẩn trong các phép đo. Mặc dù Văn phòng Cân đo Quốc tế (một tổ chức tiêu chuẩn quốc tế còn được biết đến với tên viết tắt bằng tiếng Pháp là BIPM) công nhận việc sử dụng parts-per notation, nhưng nó không chính thức là một phần của Hệ đo lường quốc tế (SI). Lưu ý rằng mặc dù "phần trăm" (%) không phải là một phần chính thức của SI, cả BIPM và Tổ chức tiêu chuẩn hóa quốc tế (ISO) đều cho rằng "trong các biểu thức toán học, ký hiệu % (phần trăm) được quốc tế công nhận có thể được sử dụng với SI để biểu thị số 0,01" cho các đại lượng không thứ nguyên. Theo IUPAP, "một điều tiếp tục gây khó chịu cho những người theo chủ nghĩa thuần túy đơn vị là việc tiếp tục sử dụng phần trăm, ppm, ppb và ppt". Các vấn đề chính với parts-per notation được trình bày dưới đây. Quy mô dài và ngắn. Do các số được đặt tên bắt đầu bằng "billion" ("tỷ") có các giá trị khác nhau ở các quốc gia khác nhau, BIPM đề xuất tránh sử dụng "ppb" và "ppt" để tránh gây hiểu lầm. Nghìn với nghìn tỷ. Mặc dù "ppt" thường có nghĩa là "parts per trillion" ("một phần nghìn tỷ"), đôi khi nó có nghĩa là "parts per thousand" ("một phần nghìn"). Trừ khi ý nghĩa của "ppt" được xác định rõ ràng, nó phải được xác định ngữ cảnh. Tỷ lệ khối lượng với tỷ lệ mol với tỷ lệ thể tích. Một vấn đề khác của parts-per notation là nó có thể đề cập đến tỷ lệ khối lượng, tỷ lệ mol hoặc tỷ lệ thể tích. Vì thường không nêu rõ đại lượng nào được sử dụng, nên tốt hơn là viết đơn vị là kg/kg, mol/mol hoặc m3/m3 (mặc dù tất cả chúng đều không có thứ nguyên). Việc sử dụng parts-per notation nhìn chung khá cố định trong từng ngành khoa học cụ thể, nhưng thường không nhất quán khi sử dụng nó trong các ngành khác, khiến một số nhà nghiên cứu cho rằng cách sử dụng (khối lượng/khối lượng, mol/mol, khối lượng/thể tí) là chính xác và những cách sử dụng khác là không chính xác. Giả định này đôi khi khiến họ không chỉ định chi tiết cách sử dụng của riêng họ trong các ấn phẩm của họ và do đó những người khác có thể hiểu sai kết quả của họ. Ví dụ, các nhà điện hóa thường sử dụng thể tích/thể tích, trong khi các nhà kỹ thuật hóa học có thể sử dụng khối lượng/khối lượng cũng như thể tích/thể tích. Nhiều ấn phẩm học thuật ở mức xuất sắc khác không chỉ định cách sử dụng parts-per notation. Uno (đơn vị không thứ nguyên được đề xuất). Do tính chất rườm rà của việc biểu thị một số đại lượng không thứ nguyên nhất định theo hướng dẫn của SI, Liên đoàn Quốc tế về Vật lý Thuần túy và Ứng dụng (IUPAP) năm 1999 đã đề xuất sử dụng đơn vị "uno" (ký hiệu: U) để biểu thị số 1 trong đại lượng không thứ nguyên. Năm 2004, một báo cáo gửi lên Ủy ban Quốc tế về Cân đo (CIPM) tuyên bố rằng phản ứng đối với đề xuất này "gần như hoàn toàn tiêu cực" và người đề xuất chính "đã đề nghị từ bỏ ý tưởng". Cho đến nay, uno vẫn chưa được bất kỳ tổ chức tiêu chuẩn nào chấp nhận.
Criminal Minds (mùa 4) Mùa thứ tư của "Criminal Minds" lần đầu phát sóng trên đài CBS vào ngày 24 tháng 9 năm 2008, và kết thúc vào ngày 20 tháng 5 năm 2009. Trong tập đầu mùa phim "Mayhem", Sienna Guillory và Erik Palladino trở lại với các vai đặc vụ Kate Joyner và thám tử Cooper. Adoni Maropis làm khách mời trong vai Ben Abner, một thành viên của phần tử khủng bố New York cải trang thành nhân viên cấp cứu, và Michael Steger làm khách mời trong vai Sam, thành viên khác. Trong tập "The Angel Maker", Lauren Bowles làm khách mời trong vai Chloe Kelcher, sát nhân bắt chước và người tình của Courtland Bryce Ryan, còn gọi là "The Angel Maker", do Neil Hopkins thủ vai. Blake Lindsley làm khách mời trong vai Shara Carlino, kẻ cố gắng bắt chước khác và ái mộ Ryan. Trong tập "Minimal Loss", Luke Perry làm khách mời trong vai Benjamin Cyrus, lãnh đạo của một giáo phái được biết là "Separatarian Sect". Jeff Fahey làm khách mời trong vai Leo Kane, một tù nhân và người theo chủ nghĩa tự do nồng nhiệt đã sáng lập Liberty Ranch. Trong tập "Paradise", William Mapother và Robyn Lively làm khách mời trong vai Ian và Abby Corbin, một cặp đôi kết hôn đi nghỉ dưỡng, rồi bị Floyd Hansen bắt. Trong tập "The Instincts", Melinda Page Hamilton làm khách mời trong vai Claire Bates, một kẻ bắt cóc trẻ em đã bắt cóc một bé trai. Trong tập "Memoriam", Taylor Nichols làm khách mời trong vai bố của Spencer Reid, William, người nhận tội giết Gary Michaels, một kẻ ấu dâm có ý định hiếp và giết Reid sau khi hắn đã hiếp và giết bé trai khác. Dee Wallace làm khách mời trong vai nhà trị liệu của Reid, bác sĩ Jan Mohikian. Trong tập "Masterpiece", Jason Alexander làm khách mời trong vai Henry Grace, một sát nhân hàng loạt ám ảnh dãy Fibonacci. Trong tập "52 Pickup", Gabriel Olds làm khách mời trong vai Robert Parker, một sát nhân hàng loạt đã hoàn thiện kỹ năng của hắn như một bậc thầy tán tỉnh. Courtney Ford làm khách mời trong vai Austin, một bartender phát triển tình cảm với Reid. Currie Graham làm khách mời trong vai Paul "Viper" Thomas, bậc thầy tán tỉnh khác là nghi phạm trong án mạng, và Joanna Cassidy làm khách mời trong vai bà Holden, một người phụ nữ có con gái út Vanessa, bị Parker giết. Trong tập "Normal", Mitch Pileggi làm khách mời trong vai Norman Hill, còn gọi là "The Road Warrior", một người có cơn thịnh nội chết người sau khi giết cả gia đình mình. Faith Ford làm khách mời trong vai vợ đã chết của Norman, Vanessa, và Gina Torres làm khách mời trong vai thám tử Thea Salinas, người dẫn đầu cuộc điều tra án mạng. Trong tập "Soul Mates", George Newbern và Michael Boatman làm khách mời trong vai Steven Baleman và William Harris, còn gọi là "The Soul Mates", một cặp hiếp dâm hàng loạt đã giết vài cô gái. Dana Davis làm khách mời trong vai con gái của William, Andrea. Trong tập "Bloodline", Andrew Divoff và Cynthia Gibb làm khách mời trong vai Lewis và Kathy "Sylvia" Gray, một cặp đôi du mục đã bắt cóc các bé gái cho con trai họ để kết hôn khi con trai đến tuổi. Trong tập "Cold Comfort", Vondie Curtis-Hall làm khách mời trong vai Stanley Usher, một nhà ngoại cảm tự xưng bị David Rossi hoài nghi, và Cybill Shepherd vai Leona Gless. Trong tập "Zoe's Reprise", Amy Davidson làm khách mời trong vai Zoe Hawkes, một người ái mộ Rossi truyền cảm hứng để trở thành một đặc vụ FBI, sau này bị Eric Olson, do Johnny Lewis thủ vai, giết. Shannon Woodward làm khách mời trong vai bạn gái của Eric, Linda Jones. Trong tập "Pleasure Is My Business", Brianna Brown làm khách mời trong vai Megan Kane, một gái gọi đầu độc chết khách hàng của mình. Trong tập "Demonology", Carmen Argenziano làm khách mời trong vai Cha Paul Silvano, một linh mục người Ý giết các nạn nhân thông qua lễ trừ tà. Bruce Davison làm khách mời trong vai đồng phạm của Paul, Cha Jimmy Davison. Trong tập "Omnivore", C. Thomas Howell làm khách mời trong vai George Foyet, người duy nhất sống sót trong một chuỗi án mạng do một sát nhân được biết là "The Boston Reaper" gây ra. Louis Ferreira làm khách mời trong vai Roy Colson, người viết tiểu thuyết và tác giả của tiểu thuyết "Night of The Reaper". Trong tập "House on Fire", Tommy Dewey làm khách mời trong vai Tommy Wheeler, một kẻ đốt phá hàng loạt đã đốt một rạp phim, giết mọi người bị kẹt bên trong. Shannon Lucio làm khách mời trong vai em gái của Tommy, Tina. Trong tập "Conflicted", Jackson Rathbone làm khách mời trong vai Adam Jackson, một sát nhân hàng loạt ảo tưởng có một bản ngã nữ khác tên là Amanda. Susan Ward làm khách mời trong vai Julie Riley, một quản lý khách sạn bị nghi gây ra án mạng của vài đàn ông. Roma Maffia làm khách mời trong vai thám tử Reese Evans, người dẫn đầu cuộc điều tra các án mạng. Trong tập "The Big Wheel", Alex O'Loughlin làm khách mời trong vai Vincent Rowlings, một sát nhân hàng loạt ăn năn có thôi thúc giết người không kiểm soát được. Trong tập "Amplification", Tamlyn Tomita làm khách mời trong vai tiến sĩ Linda Kimura, trợ giúp BAU với cuộc điều tra vụ bùng phát khuẩn than làm ảnh hưởng nhiều người. Trong tập cuối hai phần "To Hell and Back", Garret Dillahunt làm khách mời trong vai Mason Turner, có người em bị thiểu năng và đồng phạm, Lucas, bắt cóc gái trẻ và giam giữ trong một chuồng gia súc ở Canada. C. Thomas Howell trở lại với vai George Foyet, người đột nhập căn hộ của Aaron Hotchner và bắn anh ấy. Số phận của Hotch không được biết cho đến tập đầu mùa tiếp theo.
Nguyễn Trúc Sơn (sinh ngày 8 tháng 6 năm 1971) là chính trị gia nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ông hiện là Ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy Bến Tre, Phó Bí thư Ban Cán sự Đảng, Phó Chủ tịch thường trực Ủy ban nhân dân tỉnh Bến Tre, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Bến Tre, Ủy viên Ủy ban Đối ngoại của Quốc hội, Trưởng Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Bến Tre, Chủ tịch Hội Hữu nghị Việt Nam – Hàn Quốc tỉnh Bến Tre. Ông từng là Bí thư Huyện ủy Thạnh Phú, và Giám đốc Sở Kế hoạch và Đầu tư Bến Tre. Nguyễn Trúc Sơn là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân tiếng Anh, Thạc sĩ Quản trị học, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có sự nghiệp đều công tác ở quê nhà Bến Tre. Xuất thân và giáo dục. Nguyễn Trúc Sơn sinh ngày 8 tháng 6 năm 1971 tại ấp Bình Phú, xã An Hội, quận Trúc Giang, tỉnh Kiến Hòa, nay là xã Bình Phú thuộc thành phố Bến Tre tỉnh Bến Tre. Ông lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Bến Tre, thi đỗ đại học năm 1989, lên Thành phố Hồ Chí Minh để nhập học và tốt nghiệp Cử nhân chuyên ngành tiếng Anh vào năm 1993, sau đó, ông theo học cao học bằng chương trình tiếng Anh, nhận bằng Thạc sĩ Khoa học về quản trị chương trình và chính sách công vào năm 1995. Ồng được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 14 tháng 7 năm 2000, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm, theo học khóa chính trị tại Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và có chứng chỉ Cao cấp lý luận chính trị – hành chính. Ông hiện thường trú ở Khu phố 1, Phường 4, thành phố Bến Tre. Tháng 11 năm 1995, sau khi hoàn thành chương trình học đại học và cao học ở Thành phố Hồ Chí Minh, Nguyễn Trúc Sơn trở về quê nhà Bến Tre, được tuyển dụng vào Ủy ban nhân dân tỉnh Bến Tre, bổ nhiệm làm Chuyên viên Kinh tế đối ngoại của Ủy ban Kế hoạch tỉnh, sau đó được cơ cấu lại thành Sở Kế hoạch và Đầu tư tỉnh Bến Tre. Đến tháng 2 năm 2002, ông được thăng chức làm Phó Trưởng phòng Kinh tế đối ngoại của sở, giữ chức 2 năm thì được điều tới Trung tâm Xúc tiến đầu tư trực thuộc Sở, nhậm chức Giám đốc trung tâm này. Sang năm 2008, ông kiêm nhiệm thêm vị trí Giám đốc Ban Quản lý Dự án ODA về Phát triển kinh doanh với người nghèo nông thôn và Dự án thích ứng với biến đổi khí hậu do Quỹ Quốc tế về Phát triển nông nghiệp (IFAD) của Liên Hợp Quốc tài trợ cho Bến Tre. Ông giữ chức vụ này trong 4 năm cho đến tháng 4 năm 2012 thì được điều chuyển làm Bí thư Chi bộ, Giám đốc Trung tâm Xúc tiến đầu tư trực thuộc Ủy ban nhân dân tỉnh Bến Tre. Vào tháng 8 năm 2013, Nguyễn Trúc Sơn được bầu bổ sung vào Ban Chấp hành Đảng bộ tỉnh, được bổ nhiệm làm Giám đốc Sở Kế hoạch và Đầu tư tỉnh Bến Tre, tái đắc cử Tỉnh ủy viên tại Đại hội Đảng bộ tỉnh Bến Tre lần thứ X, nhiệm kỳ 2015–2020. Tháng 6 năm 2016, ông được điều về huyện Thạnh Phú, nhậm chức Bí thư Huyện ủy, kiêm Bí thư Đảng ủy Quân sự huyện Thạnh Phú. Trong thời gian này, từ năm 2017, ông kiêm nhiệm thêm chức vụ xã hội là Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Hội Hữu nghị Việt Nam – Hàn Quốc, Chủ tịch Hội Hữu nghị Việt Nam – Hàn Quốc tỉnh Bến Tre. Tháng 9 năm 2019, tại kỳ họp chuyên đề của Hội đồng nhân dân tỉnh, Nguyễn Trúc Sơn được bầu làm Phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Bến Tre, chỉ định làm Ủy viên Ban Cán sự Đảng Ủy ban nhân dân tỉnh. Tháng 10 năm 2020, tại Đại hội Đảng bộ tỉnh Bến Tre lần thứ XI, nhiệm kỳ 2020–2025, ông được bầu làm Ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy, sau đó được phân công làm Phó Bí thư Ban Cán sự Đảng Ủy ban nhân dân tỉnh, Ủy viên Đảng đoàn Hội đồng nhân dân tỉnh, Phó Chủ tịch thường trực Ủy ban nhân dân tỉnh Bến Tre, kế nhiệm Trương Duy Hải nghỉ hưu theo chế độ. Năm 2021, với sự giới thiệu của tổ chức Đảng, chính quyền địa phương, ông ứng cử đại biểu quốc hội, bầu cử ở đơn vị bầu cử số 3 gồm huyện Thạnh Phú, Chợ Lách, Mỏ Cày Bắc, Mỏ Cày Nam, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 78,16%. Trong nhiệm kỳ này, ông được phân công làm Ủy viên Ủy ban Đối ngoại của Quốc hội, Trưởng Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Bến Tre. ! colspan="3" style="border-top: 5px solid #bebebe;" | Chức vụ nhà nước
, đôi khi được gọi là O.K., là một bộ phim phản chiến của Tây Đức sản xuất năm 1970, biên kịch và đạo diễn bởi Michael Verhoeven. Phim được chọn là ứng cử chính thức của Tây Đức đến Giải Oscar lần thứ 43 cho hạng mục Phim nói tiếng nước ngoài xuất sắc, nhưng không được đề cử nào . Bộ phim cũng tham dự Liên hoan phim quốc tế Berlin lần thứ 20, tuy nhiên, sự kiện này đã bị hủy bỏ và không có giải thưởng nào được trao, do tranh cãi xung quanh chính bộ phim. Câu chuyện lấy bối cảnh trong một khu rừng ở Bavarian và tái hiện Sự cố đồi 192 năm 1966 trong cuộc chiến tranh Việt Nam. Những người lính mặc quân phục Hoa Kỳ, sử dụng tên thật nhưng nói với chất giọng Bavarian. Đối với bộ phim có kinh phí rất nhỏ này với sự cố tình coi thường chủ nghĩa hiện thực, đã tạo ra Hiệu quả gián cách Brechtian. Bốn nhân viên cứu hỏa Hoa Kỳ đi tuần tra ngang qua một cô gái trẻ người Việt Nam và sau đó bắt cóc, tra tấn rồi giết cô. Chỉ có một người lính từ chối tham gia và đã tố cáo sự việc lên cấp trên, những kẻ đã chối bỏ sự việc, coi nó như một sự cố bình thường trong chiến tranh. Người lính này phải sống trong sợ hãi, cuối cùng những đồng đội kia đã phải trả giá, bị kết án nhưng rồi những bản án cũng được giảm dần theo những lần kháng cáo của họ. Năm 1969, Michael Verhoeven từng làm một phim ngắn với tựa đề TISCHE, nói về quá trình đàm phán sơ bộ về hòa bình của Việt Nam tại Paris. Bộ phim dành được một số giải thưởng quốc tế, nhưng bộ phim không được khán giả chú ý đến. "O.k." ban đầu là là sản phẩm kịch phong cách Brechtian với tựa đề "Massaker" ("Những kẻ sát nhân") do Verhoeven soạn, dựa theo bài viết trên tạp chí Der Spiegel năm 1969 ở Đức. Bài viết nói về năm lính Mĩ tham chiến tại miền Nam Việt Nam đã bắt cóc, hãm hiếp và giết một cô gái trẻ tên "Mao". Thời gian này Verhoeven có hợp đồng làm hai bộ phim cho hãng Rob Houwer Film Production, khi chưa tìm được kịch bản ưng ý, Verhoeven đã giới thiệu vở kịch Massaker cho Houwer và được chấp nhận chuyển thể. Dự định bộ phim này sẽ là phương pháp ngắn nhất bộc lộ bản chất cuộc chiến của Mĩ tại Việt Nam. Đây cũng là cách đạo diễn kiểm chứng phản ứng của các tầng lớp người Đức về Chiến tranh Việt Nam. Bộ phim được quay vào tháng 3 năm 1970, trường quay là một trang trại ngựa nơi có nền đất tương tự đất rừng. Igor Luther là nhà quay phim, Verhoeven là đạo diễn và cũng đảm nhận vai Erickson, người lính đã tách khỏi nhóm và báo cáo các sự kiện cho đại úy của mình. Những người Bavaria như Hartmut Becker, Friedrich von Thun, Wolfgang Fischer, và Ewald Prechtl đã đóng vai những người lính Mỹ còn lại. Nam diễn viên nổi tiếng Gustl Bayrhammer đóng vai đội trưởng. Các diễn viên nam mặc quân phục của Quân đội Hoa Kỳ, nhưng nói tiếng Bavaria thông tục trong các vai diễn của mình. Quá trình biên tập phim diễn ra nhanh chóng vì sát thời điểm tổ chức Liên hoan phim Berlin. Tại buổi chiếu ở LHP Berlin, thành viên ban giám khảo người Đức Manfred Durniok rời rạp chiếu phim trong khi hét lớn, sau đó bộ phim bị gián đoạn. Tại buổi chiếu, chủ tịch ban giám khảo, George Stevens đã yêu cầu Alfred Bauer - giám đốc LHP - rằng bộ phim phải bị loại khỏi cuộc thi ngay lập tức. Bauer trả lời rằng LHP Berlin là một liên hoan hạng A, điều đó có nghĩa là khi một bộ phim đã được chấp nhận sẽ không thể bị loại khỏi cuộc thi. Các đánh giá ngay lập tức trên báo chí về bộ phim hầu hết là tích cực. Các tờ báo bảo thủ và tự do đều nêu bật sự sâu sắc và niềm đam mê của đạo diễn, cũng như sự khiêu khích chính trị, trong khi các ý kiến ​​​​khác nhau về giá trị thẩm mỹ. Nhà phê bình phim Hans-Ulrich Pönack đã đánh giá mặt nghệ thuật của bộ phim là rất kém. Tuy nhiên, các vấn đề khác biệt chính trị đã được đặt lên hàng đầu trong các tranh chấp sau đó. Trong Liên hoan phim Berlin năm 1970, ban giám khảo, đứng đầu bởi đạo diễn người Mĩ George Stevens, đã quyết định (sau khi bỏ phiếu 7–2 trong ban giám khảo) nhằm loại bỏ bộ phim khỏi cuộc thi, biện minh cho quyết định của họ với trích dẫn một hướng dẫn của FIAPF (Hiệp hội các nhà sản xuất phim quốc tế) rằng: "Mọi liên hoan phim nên góp phần để sự hiểu biết giữa các quốc gia với nhau được tốt hơn". Sau khi vận động loại bỏ bộ phim không thành công, George đã từ chức giám khảo. Phán quyết này dựa trên thực tế là bộ phim mô tả bốn lính Mỹ bắt cóc, hãm hiếp, đâm và bắn một phụ nữ Việt Nam cho đến chết. Người lính thứ năm trong đội từ chối tham gia vụ tấn công người phụ nữ và bản báo cáo của anh ấy với chỉ huy của mình bị chôn vùi trong đống hồ sơ. Stevens từng phục vụ trong Thế Chiến II và ông cho rằng bộ phim có tính bài Hoa Kỳ. Một thành viên giám khảo là Dušan Makavejev, phản đối biện pháp này, ông ủng hộ bộ phim, đạo diễn và nhà sản xuất. Verhoeven đã bảo vệ bộ phim của mình bằng cách tuyên bố như sau: "Tôi không hề làm một bộ phim chống Mỹ. Nếu tôi là người Mỹ, tôi thậm chí sẽ nói rằng bộ phim của mình là thân Mỹ. Phần lớn người dân Mỹ ngày nay đều phản đối chiến tranh Việt Nam". Sau buổi chiếu của bộ phim, Rob Bauer nói dối với Verhoeven rằng George Stevens không hề phản đối bộ phim. Kể cả khi triệu tập một cuộc họp báo, ông Bauer vẫn tiếp tục nói dối, mặc dù Stevens đã rời đi và các giám khảo không thể thực hiện chức năng của mình. Lời nói dối sau đó bị đạo diễn Makavejev phanh phui, vị đạo diễn cũng rút khỏi cương vị ban giám khảo. Các đạo diễn tham gia liên hoan đã tức giận rút lại phim của họ để phản đối, khi liên hoan phim đã diễn ra được một nửa chương trình. Ban giám khảo bị buộc tội kiểm duyệt và cuối cùng bị giải tán, do đó không có giải thưởng nào được trao và cuộc thi bị đình chỉ. Vụ bê bối này có ảnh hưởng lớn đến mức lúc bấy giờ người ta không rõ liệu lễ hội có tiếp tục diễn ra vào năm sau hay không, tuy nhiên những liên hoan phim những năm kế tiếp vẫn diễn ra bình thường.
Cầu Thống Nhất (Biên Hòa) Cầu Thống Nhất là một cây cầu bắc qua sông Cái thuộc Dự án Đường trục Trung tâm thành phố Biên Hòa đang được triển khai thi công xây dựng, nối liền hai phường Thống Nhất và Hiệp Hòa. Công trình có điểm đầu tại nút giao đường Võ Thị Sáu và điểm cuối giao với đường Đặng Văn Trơn. Cầu Thống Nhất dự kiến có mặt cầu rộng 45-95 m, gồm 6-10 làn xe. Cầu được chính thức triển khai thi công vào ngày 31 tháng 1 năm 2023 và dự kiến hoàn thành trong vòng 300 ngày.
Ostracion whitleyi là một loài cá biển thuộc chi "Ostracion" trong họ Cá nóc hòm. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1931. Từ định danh được đặt theo tên của Gilbert Percy Whitley, nhà ngư học người Úc, người đã chỉ ra rằng danh pháp ban đầu của loài cá này, "O. ornatus" Hollard, 1856, vốn đã đặt trước đó cho loài "Aracana ornata" (Gray, 1838). "O. whitleyi" hiện được ghi nhận từ đảo Johnston và quần đảo Hawaii trải dài về phía nam đến quần đảo Marquises, quần đảo Société và Tuamotu. Độ sâu tìm thấy chúng trong khoảng từ 3 đến ít nhất là 27 m. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "O. whitleyi" là 16 cm. Cá cái màu nâu vàng với một dải trắng rộng dọc hai bên lườn, lốm đốm các chấm trắng khắp vùng thân còn lại. Cá đực màu xanh xám sẫm, phần đỉnh đầu dọc lưng phủ đầy chấm trắng, phần thân còn lại không có đốm nhưng có các vệt sọc trắng viền đen dày. "O. whitleyi" được đánh bắt trong ngành thương mại cá cảnh.
FC Metz (bóng đá nữ) FC Metz Feminines (hay còn được gọi là FC Metz hoặc Metz) là câu lạc bộ bóng đá nữ có trụ sở tại Metz, Lorraine, hiện đang thi đấu tại D2 Féminine. Câu lạc bộ được thành lập năm 1974. Đội được huấn luyện bởi huấn luyện viên Manuel Peixoto. FC Metz chơi các trận đấu trên sân nhà Stade du Batzenthal 1 ở Algrange. Sân có sức chứa 2,500 người. "Tính đến 7 tháng 8 năm 2023" Đội hình hiện tại.
Chuyến bay 3378 của Hapag-Lloyd Chuyến bay 3378 của Hapag-Lloyd (HF-3378) là một chuyến bay thương mại do Hapag-Lloyd Flug khai thác từ Chania, Hy Lạp, đến Hannover, Đức. Vào ngày 12 tháng 7 năm 2000, chiếc máy bay Airbus A310-304 mang số đăng bạ D-AHLB với 143 hành khách và 8 thành viên phi hành đoàn trên máy bay bắt đầu hành trình tới Hannover. Tuy nhiên, vì bị trục trặc kĩ thuật nên càng đáp của máy bay không được thu lại sau khi cất cánh. Cuối cùng, máy bay đã hết nhiên liệu khi hạ cánh tại đường băng 34 của sân bay Vienna-Schwechat. Sau tai nạn, không có trường hợp tử vong nào xảy ra, và chiếc máy bay bị loại bỏ.
Ostracion solorense là một loài cá biển thuộc chi "Ostracion" trong họ Cá nóc hòm. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1853. Từ định danh "solorensis" được đặt theo tên gọi của đảo Solor, nơi mà mẫu định danh của loài cá này được thu thập (–"ensis": hậu tố biểu thị nơi chốn). Tên chi "Ostracion" là trung tính, do đó tên gọi của các loài trong chi này phải là một tính từ, nên "solorensis" được đổi thành "solorense". Từ đảo Giáng Sinh, "O. solorense" được phân bố trải dài về phía đông đến Palau, Fiji và Tonga, giới hạn phía bắc đến Philippines, phía nam đến bờ bắc Úc và Nouvelle-Calédonie. "O. solorense" cũng được ghi nhận tại Côn Đảo (Việt Nam). "O. solorense" sống tập trung trên các rạn san hô ở độ sâu đến ít nhất là 20 m. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "O. solorense" là 12 cm. Cá cái có màu nâu vàng hoặc nâu lục ở hai bên lườn với hoa văn mắt lưới màu đen, lưng có các vân màu đen. Cá đực màu xanh xám sẫm (gần như đen) với các vân sọc gợn sóng màu xanh lam nhạt trên lưng, phần thân trên có sọc đen viền xanh óng băng ngang mắt ngược ra sau, hai bên lượn cũng có các vệt sọc và đốm tròn màu xanh óng. "O. solorense" được đánh bắt trong ngành thương mại cá cảnh.
Babymetal (ベビーメタル, Bebīmetaru) (tất cả viết cách điệu in hoa) là một ban nhạc heavy metal người Nhật Bản. Đội hình ban nhạc gồm có Nakamoto Suzuka nghệ danh "Su-metal", Kikuchi Moa nghệ danh "Moametal" và Okazaki Momoko nghệ danh "Momometal". Nhà sản xuất của nhóm là Kobametal từ công ty quản lý tài năng Amuse. Giọng hát của họ được đệm bởi phần hòa tấu heavy metal, do một nhóm các nhạc công thuê (có tên gọi "Kami Band") thể hiện tại các buổi trình diễn. Ban nhạc được thành lập vào năm 2010, với đội hình đời đầu gồm Su-metal (hát và nhảy), Moametal (gào và nhảy) và Mizuno Yui vai "Yuimetal" (gào và nhảy), với ý tưởng tạo ra sự pha trộn giữa thể loại nhạc heavy metal và thần tượng Nhật Bản. Khởi đầu là một tiểu đơn vị của nhóm nhạc thần tượng Nhật Bản Sakura Gakuin, Babymetal dần hoạt động độc lập vào năm 2013, sau khi Nakamoto chia tay Sakura Gakuin. Babymetal đã phát hành album đầu tay cùng tên nhóm vào tháng 2 năm 2014. Album thứ hai "Metal Resistance" của họ được phát hành toàn thế giới vào tháng 4 năm 2016. Babymetal còn khởi động nhiều chuyến lưu diễn, phần lớn trong số đó diễn ra ở ngoài châu Á. Ngày 19 tháng 10 năm 2018, Babymetal thông báo Mizuno Yui đã quyết định rời ban nhạc do sức khỏe yếu, sau khi cô vắng mặt trong các buổi trình diễn nhạc sống từ tháng 12 năm 2017. Sau khi chia tay Yui, ban nhạc đã biểu diễn cùng các vũ công dự bị tại các buổi trình diễn nhạc sống. Một trong các vũ công ấy là Okazaki Momoko (cựu thành viên của Sakura Gakuin) đã gia nhập Babymetal với tư cách thành viên chính thứ ba vào tháng 4 năm 2023, dưới nghệ danh Momometal. Lịch sử hoạt động. Kobametal (nhà sản xuất của ban nhạc và người đam mê nhạc heavy metal lâu năm) bắt đầu nhen nhóm kế hoạch cho ra đời một nhóm kết hợp heavy metal/thần tượng vào năm 2009 sau khi ông ấn tượng với màn biểu diễn của Nakamoto Suzuka với nhóm nhạc cũ Karen Girl's của cô, thấy rằng cô bé là lựa chọn phù hợp ở vị trí hát chính cho nhóm nhạc mới. Ban nhạc được thành lập vào năm 2010 ở Tokyo, Nhật Bản, dưới dạng câu lạc bộ nhạc heavy [metal] (重音部, Jūonbu), hay tiểu đơn vị của nhóm nhạc nữ thần tượng Sakura Gakuin (cũng mới được thành lập cùng năm đó). Tên của ban nhạc là sự kết hợp giữa "baby" (ベビー, bebī) và "heavy metal" (ヘビーメタル, hebī metaru), cách phát âm cái tên bằng tiếng Nhật lại vần với từ "heavy metal". Theo Kobametal, Mizuno Yui và Kikuchi Moa là những nhân tố bổ sung để tạo nên "sự hiện diện độc đáo trên sân khấu" của Nakamoto với hai cô bé có vóc người nhỏ hơn, nhảy quanh cô "giống như những thiên thần". Không ai trong số ba thành viên quen nghe nhạc metal trước khi ban nhạc ra đời. Babymetal lần đầu trình diễn trực tiếp vào ngày #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. , tại buổi hòa nhạc solo đầu tiên của Sakura Gakuin mang tên Sakura Gakuin Festival ☆ 2010. Tháng 7 năm 2011, Babymetal cho ra mắt ca khúc "Ijime, Dame, Zettai" ("Không còn bắt nạt nữa") tại một buổi hòa nhạc của Sakura Gakuin, nhưng bài hát chỉ được thể hiện trong các buổi hòa nhạc sống lúc bấy giờ. Đĩa đơn đầu tiên của ban nhạc là "Doki Doki Morning" lúc đầu xuất hiện trong album đầu tay "" của Sakura Gakuin, phát hành vào #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. . Một MV của ca khúc được đăng tải lên kênh Youtube của Toy's Factory vào ngày 12 tháng 10 năm 2011, và trình làng dưới dạng đĩa đơn DVD vào cuối năm 2011 bởi hãng đĩa chi nhánh độc lập Juonbu Records của Toy's Factory. MV đã vượt mốc 1 triệu lượt xem tính đến cuối năm 2012. Đĩa đơn CD đầu tiên của Babymetal là một thành phẩm hợp tác với ban nhạc Kiba of Akiba, có tên "Babymetal / Kiba of Akiba". Được Juonbu Records phát hành vào năm 2012, đĩa đơn giành vị trí thứ 3 trên bảng xếp hạng indie hàng tuần của Oricon, và vị trí số một trên bảng xếp hạng indie hàng tuần của Tower Records Shibuya. Mùa hè năm 2012, ban nhạc trình làng MV cho đĩa đơn kế tiếp là "Headbangeeeeerrrrr!!!!!", do Tanabe Hidenobu làm đạo diễn. Tháng 8 năm 2012, Babymetal ra mắt tại Nhạc hội Summer Sonic Festival của Nhật, trở thành nghệ sĩ nhỏ tuổi nhất từ trước đến nay trình diễn tại nhạc hội, với độ tuổi trung bình là 12. Cùng năm ấy, Babymetal trình diễn bên ngoài nước Nhật lần đầu tiên tại Nhạc hội Anime Festival Asia 2012 ở Singapore. 2013–2015: Ra mắt hãng đĩa lớn và "Babymetal". Ngày 9 tháng 1 năm 2013, ban nhạc có màn ra mắt hãng đĩa lớn với "Ijime, Dame, Zettai". Được phát hành dưới hãng đĩa chính của Toy's Factory và Juonbu Records, đĩa đơn đã bán ra 19.000 bản trong tuần đầu tiên và ra mắt ở vị trí số 6 trên bảng xếp hạng Oricon Singles Chart. Mùa hè năm 2013, Nakamoto tốt nghiệp sơ trung và do đó cũng "tốt nghiệp" luôn ở Sakura Gakuin (một nhóm gồm các bé gái tiểu học và sơ trung). Tuy nhiên, quản lý của nhóm quyết định rằng Babymetal sẽ không giải tán và tiếp tục hoạt động với hình thức một ban nhạc. Nhóm phát hành đĩa đơn kế tiếp là "Megitsune" vào ngày 19 tháng 6 năm 2013, dưới quyền phân phối của Toy's Factory và BMD Fox Records (hãng đĩa chinh nhánh mới của ban nhạc). Ngày 10 và 11 tháng 8 năm 2013, Babymetal một lần nữa tham dự nhạc hội Summer Sonic Festival, trình diễn tại Tokyo và Osaka. Sau đó vào tháng 10, Babymetal cũng trở thành những nghệ sĩ nhỏ tuổi nhất từ trước đến nay từng biểu diễn ở liên hoan nhạc heavy metal Loud Park. Vào tháng 11, Babymetal phát hành video quảng bá cho bộ phim "Through the Never" của Metallica trình chiếu ở Nhật, và phát hành MV nhạc sống đầu tiên của nhóm là "", ra mắt ở vị trí số 7 trên bảng xếp hạng đĩa Blu-ray hàng tuần của Oricon, và vị trí số hai trong số các đĩa Blu-ray ca nhạc. Vào tháng 12 năm ấy, Babymetal trình diễn tại nhạc hội Anime Festival Asia Indonesia 2013 và lần thứ hai biểu diễn ở Singapore. Ngày 26 tháng 2 năm 2014, Babymetal phát hành album trùng tên đầu tay. Album có 13 bài và cũng được bày bán với số lượng hạn chế gồm một đĩa DVD, các đoạn video hậu trường và nhạc sống. Album nhận được phản hồi tốt từ các nhà phê bình âm nhạc cũng như phía khán giả, tiêu thụ hơn 37.000 bản tại Nhật trong tuần đầu tiên, ra mắt ở vị trí số 4 trên bảng xếp hạng Oricon Weekly Album Chart, và vị trí thứ hai trên "Billboard Japan". Nhạc phẩm còn đứng đầu bảng xếp hạng nhạc metal của iTunes tại Đức, Liên hiệp Anh và Mỹ, rồi đạt vị trí số 187 trên bảng xếp hạng "Billboard" 200 của Mỹ vào ngày 22 tháng 3. Album của nhóm còn lọt vào bảng xếp hạng Heatseekers ở vị trí thứ 4. Ngày 1 và 2 tháng 3 năm 2014, ban nhạc có hai buổi hòa nhạc tại Budokan. Với độ tuổi trung bình 14,7, họ trở thành những nghệ sĩ nữ trẻ nhất trình diễn một show tại đây. Hai buổi hòa nhạc có sự tham gia của 20.000 khán giả. Ngày 3 tháng 4 năm 2014, một tập chương trình "YouTubers React" của Fine Brothers đã được đăng trên YouTube nói về ban nhạc cùng các MV của "Doki Doki Morning", "Iine!" và "Gimme Chocolate!!"; phản ứng của các thành viên trước video được phát hành vào ngày 30 tháng 4 năm 2016. Cuối buổi hòa nhạc ở Budokan vào ngày 2 tháng 3, Babymetal còn thông báo tour diễn thế giới đầu tiên của họ mang tên Babymetal World Tour 2014, với những đêm diễn đầu tiên ở Paris và Köln. Sau đó nhạc hội Sonisphere Festival của Anh được điền tên thêm vào tour diễn, nhóm chính thức được mời tham dự sau một chiến dịch do người hâm mộ vận động mang tên "Babymetal For Sonisphere UK 2014", được Sonisphere thừa nhận trên trang chủ sau này. Sau chặng diển ở Liên hiệp Anh, ban nhạc tiếp tục có màn ra mắt ở Mỹ vào ngày 27 tháng 7 với một show diễn chính tại Nhà hát Fonda ở Hollywood. Nhóm trình diễn tại Heavy Montréal 2014 ở Canada vào ngày 9 tháng 8 bên cạnh Metallica và Slayer và Anthrax; và còn trình diễn tại Summer Sonic 2014 ở Nhật Bản trên sân khấu Mountain cùng những ban nhạc như Avenged Sevenfold và Megadeth. Babymetal cũng nghệ sĩ có tiết mục khai mạc cho 5 buổi hòa nhạc của Lady Gaga trong tour diễn 2014 vào tháng 8 dọc theo miền Tây nước Mỹ. Babymetal còn cho phát hành album nhạc sống thứ hai "" vào ngày 19 tháng 10 năm 2014; trong album có ghi lại những buổi nhạc sống của họ tại NHK Hall và Makuhari Messe từ năm 2013. Tháng 8 năm 2014, ban nhạc được cho sẽ trở lại Anh để diễn một show nữa tại sân O2 Academy Brixton của Luân Đôn vào ngày 8 tháng 11, show cuối năm của nhóm ở châu Âu, nằm trong chặng diễn "Babymetal Apocalypse". Sau đấy ban nhạc cũng trở lại thành phố New York (nơi họ từng ghé thăm trước đó nhưng không trình diễn) để thể hiện các tiết mục tại Hammerstein Ballroom vào ngày 4 tháng 11. Sau buổi diễn ở Brixton, ban nhạc ra mắt ca khúc mới có nhan đề "Road of Resistance." Ca khúc về sau được tiết lộ là sản phẩm hợp tác với Sam Totman và Herman Li của ban nhạc power metal nổi tiếng DragonForce, và sau đấy được phát hành dưới dạng đĩa tặng kèm trong album nhạc sống đầu tiên ', phát hành cùng lúc với album nhạc sống thứ ba của nhóm là ' vào ngày 7 tháng 1 năm 2015, rồi được phát hành dưới dạng đĩa đơn kĩ thuật số. Sau đấy Li tiết lộ qua Twitter và Facebook rằng anh và Totman đã tiến hành chơi các đoạn guitar của bài hát từ năm 2013. Năm 2015, họ tái phát hành album cùng tên thông qua earMusic và RAL/Sony Music Entertainment. Ngay trước buổi diễn ở lễ trao giải Golden Gods Awards của tạp chí Metal Hammer vào ngày 15 tháng 6, bộ ba bất ngờ xuất hiện trong một đêm diễn của DragonForce tại Download Festival, thể hiện bài "Gimme Chocolate!!", mặc cho nhà tổ chức sự kiện Andy Copping cho biết anh chưa hề liên hệ trước với ban nhạc. 2016–2017: Lưu diễn và "Metal Resistance". Trong show diễn chính ở nhà thi đấu Yokohama Arena vào tháng 12 năm 2015, ban nhạc thông báo album phòng thu thứ hai dự kiến phát hành vào ngày 1 tháng 4 năm 2016, cũng như một chuyến lưu diễn toàn thế giới khởi động ở Luân Đôn tại Wembley Arena, và khép lại tại Nhật Bản bằng màn ra mắt ở Tokyo Dome. Ngày 15 tháng 1 năm 2016, tựa album thứ hai được tiết lộ là "Metal Resistance". Album thứ hai thể hiện những điểm khác biệt so với album đầu tay của nhóm. Yuimetal chia sẻ rằng "so với album đầu tiên thì chắc chắn với album thứ hai, họ đã tự thử thách mình ở nhiều thể loại nhạc, thậm chí hơn cả trước kia." Một điểm khác biệt nữa là album có lời ca tích cực hơn. Ban nhạc chú ý tới việc đem lại nhiều phong cách đa dạng để thu hút nhiều khán giả hơn và trình bày toàn bộ bài hát bằng tiếng Anh. Ban nhạc nghĩ ra tựa album "Metal Resistance" vì họ tin rằng no đại diện cho họ là ai và làm gì với tư cách Babymetal. Su-metal cho biết: "Tựa nói về những khía cạnh khám phá mới khác mà chúng tôi có thể làm." Ngày 13 tháng 3, Kobametal (nhà sản xuất của ban nhạc) nhận giải Xuất sắc từ Hiệp hội truyền thông kỹ thuật số (AMD) tại Nhật Bản vì thành công trong việc quảng bá ban nhạc ra thị trường quốc tế. Ngày 2 tháng 4, tức một ngày sau khi trình làng "Metal Resistance", Babymetal trở thành nghệ sĩ Nhật đầu tiên diễn chính ở Wembley Arena, với doanh số bán hàng cao nhất dành cho một sự kiện dài một ngày trong lịch sử của tụ điểm, diễn ra trùng với kỷ lục lọt thứ hạng cao nhất đối với một album của nghệ sĩ Nhật trên bảng xếp Liên hiệp Anh. "The Guardian" chấm màn biểu diễn ở Wembley của họ 5/5 sao. Ngày 5 tháng 4 Babymetal có màn ra mắt truyền hình Mỹ với tiết mục diễn "Gimme Chocolate!!" trên "The Late Show with Stephen Colbert". Ngoại hình của Babymetal được thêm vào da nhân vật trong trò chơi điện tử "Super Mario Maker" của Wii U vào năm 2016. Ngày 26 tháng 5 năm 2016, Triple H của WWE thông báo trên Twitter rằng ca khúc "Karate" của Babymetal, cùng với "Paranoia" của A Day to Remember sẽ được dùng làm nhạc hiệu chính thức của . Ngày 18 tháng 7, ban nhạc có màn xuất hiện đặc biệt tại lễ trao giải âm nhạc Alternative Press Music Awards, nơi họ thể hiện bài "Karate" trước khi có thêm giọng ca Rob Halford của Judas Priest cùng lên sân khấu. Halford, cùng với Nakamoto và Kami Band đã biểu diễn ngắn gọn bài "Painkiller", kế đến là màn biểu diễn bài "Breaking the Law" với Mizuno và Kikuchi chơi guitar. Ngày 27 tháng 7, độc giả của tạp chí "Metal Hammer" bầu chọn album đầu tay của Babymetal là album hay nhất thế kỷ 21. Tháng 9 năm 2016, Warner Bros. thông báo một loạt phim hoạt hình-người đóng ngắn tập thuộc thể loại kỳ ảo-phiêu sử có sự tham gia của các thành viên trong ban đang được phát triển. Bộ phim sẽ do Blue Ribbon Content phát triển hợp tác với Amuse Group USA (một chi nhánh của Amuse Inc. tại Mỹ). Kobametal (nhà sản xuất của ban nhạc) cũng tham gia vào khâu sản xuất bộ phim. Ngày 19 tháng 9 (Red Night) và ngày 20 tháng 9 năm 2016 (Black Night), Babymetal kết thúc tour diễn bằng các tiết mục tại Tokyo Dome, cả hai đêm đều bán cháy vé và có khoảng 55.000 khán giả tham dự mỗi đêm. Trong số này có những người hâm mộ từ Nhật Bản và nhiều nơi trên thế giới. Yuimetal thừa nhận rằng cô "vẫn sốc" khi có mặt tại đêm diễn. Moametal cũng thấy vậy, ví đó là "một thách thức khi đứng trên sân khấu ấy đối với những cô gái nhí ở độ tuổi bọn em". Su-metal giải thích rằng "Ở Nhật bọn em biểu diễn tại nhiều tụ điểm giải trí lớn như Budokan và những nơi khác, nhưng Tokyo Dome thì luôn là nơi em luôn mơ được biểu diễn ở đấy." Tháng 9 năm 2016, Babymetal hỗ trợ Red Hot Chili Peppers trong The Getaway World Tour tại Anh. Trong show cuối khép lại tour của mình, tay trống Chad Smith của Red Hot Chili Peppers lên sân khấu cùng Babymetal để thể hiện các bản cover "Painkiller" và "Breaking the Law" của Judas Priest. Sau buổi diễn, Smith cảm ơn Babymetal vì đã đi tour cùng họ và dẫn khán giả hát "Happy Birthday" mừng sinh nhật Su-metal. Tháng 1 năm 2017, Babymetal hỗ trợ Metallica trong WorldWired Tour của họ tại Gocheok Sky Dome và cũng xuất hiện với vai trò diễn khai mạc của buổi diễn thuộc Not in This L' Roses ở Nhật. Tháng 4 năm 2017, Babymetal hỗ trợ Red Hot Chili Peppers trong The Getaway World Tour tại Mỹ. Tháng 6 năm 2017, Babymetal biểu diễn tại đêm KISW Pain thuộc sự kiện âm nhạc Grass ở Auburn, Washington. Ở mùa hè năm 2017, họ hỗ trợ Korn trong Serenity of Summer Tour. Sau đó, nhóm tổ chức tour The Five Fox Festival in Japan. Tháng 9 năm 2017, Babymetal chính thức được tiết lộ là những người thể hiện ca khúc "Unikitty Theme" nhạc hiệu cho bộ phim truyền hình "Unikitty!". Ngày 2 và 3 tháng 12 năm 2017, Babymetal đã biểu diễn tại nhà thi đấu Hiroshima Green Arena, với các show dán tên quảng bá là . Đây là lần đầu tiên nhóm biểu diễn tại quê hương của Su-Metal là Hiroshima, và đó là một lễ kỷ niệm trưởng thành sớm đối với cô, vì ngày 20 tháng 12 năm 2017 mới là sinh nhật tuổi 20 của cô (như được gợi ý trong tên chương trình), độ tuổi trưởng thành ở Nhật; lời bài hát "Headbangeeeeerrrrr!!!!" (nói về sinh nhật tuổi 15 của một cô gái) thậm chí còn được chỉnh sửa cho phù hợp với dịp này. Đây cũng là buổi biểu diễn đầu tiên của Babymetal mà không đủ ba thành viên do Yuimetal không thể biểu diễn vì bị ốm. Vào ngày 30 tháng 12 năm 2017, nghệ sĩ guitar Fujioka Mikio của Kami Band rớt từ đài quan sát xuống; anh tử vong vì các vết thương của mình vào ngày 5 tháng 1 năm 2018. Babymetal đã phát hành một bài điếu văn trên Twitter vào ngày 9 tháng 1, tưởng nhớ những đóng góp của anh cho ban nhạc. Ngày 1 tháng 4 năm 2018, Babymetal đăng tải một video lên YouTube có nhan đề đề "Metal Resistance Episode VII – The Revelation". Trong video, một nhân vật giải thích rằng một "mặt tối" của Babymetal có tồn tại, "với bảy linh hồn metal" và rằng một "kỷ nguyên mới sắp bắt đầu". Một graphic novel mang tên "Apocrypha: The Legend of Babymetal" cũng được công bố trong những ngày tiếp theo. Do "Prophet of the Fox God" (nhà tiên tri của Thần cáo) và minh họa bởi GMB Chomichuk, ấn phẩm được Z2 Comics phát hành vào ngày 30 tháng 10. Ngày 1 tháng 5 năm 2018, Babymetal thông báo rằng họ sẽ thành lập hãng thu âm của riêng mình, đặt tên là Babymetal Records. Ngày 8 tháng 5, ngay trước thềm Babymetal World Tour 2018, ban nhạc đã phát hành MV cho đĩa đơn mới, "Distortion". Yuimetal đã vắng mặt trong chuyến lưu diễn của Babymetal tại Hoa Kỳ vào tháng 5 năm 2018 mà không có thông báo trước. Giữa những suy đoán của người hâm mộ về tình trạng của Mizuno với nhóm, đại diện của 5B Management (công ty quản lý của Mỹ đại diện cho Babymetal) trả lời câu hỏi từ tạp chí "Alternative Press" rằng "Yuimetal vẫn là thành viên của ban nhạc, nhưng cô ấy hiện không tham gia tour ở Mỹ." Câu trả lời cũng ẩn ý về "một câu chuyện mới cho tương lai của ban nhạc hiện đang phát triển" và một "cốt truyện" "đã thay đổi." Yuimetal vắng mặt trong phần còn lại của chuyến lưu diễn, cho đến khi công ty quản lý của họ thông báo tại cuộc họp cổ đông vào tháng 6 rằng sức khỏe của cô ấy không tốt kể từ tháng 12 năm 2017 và "hiện đang hồi phục". Ngày 19 tháng 10 năm 2018, ngay trước thềm chặng diễn tại Nhật Bản, ban nhạc đã phát hành đĩa đơn mới, "Starlight". Cùng ngày hôm ấy, ban nhạc chính thức thông báo Yuimetal rời nhóm. Sau đó, Mizuno phát ngôn giải thích quyết định của mình và mong muốn theo đuổi sự nghiệp solo riêng. Trong chuyến lưu diễn của họ, Babymetal cũng biểu diễn tại Rock on the Range ở Columbus, Ohio, nhạc hội Download festival ở Donington Park, Vương quốc Anh, và nhạc hội Rock am Ring và Rock im Park ở Đức. Ngày 9 tháng 7 năm 2018, ban nhạc được xưng danh là nhà vô địch của Heavy Metal World Cup 2018. Ngày 1 tháng 4 năm 2019, Babymetal thông báo rằng họ sẽ phát hành album thứ ba vào cuối năm đó. Ngày 10 tháng 5 năm 2019, ban nhạc phát hành đĩa đơn "Elevator Girl". Ngày 29 tháng 5 năm 2019, có thông báo rằng Babymetal sẽ biểu diễn tại Nhạc hội Glastonbury ở Anh vào ngày 30 tháng 6, biến họ trở thành ban nhạc Nhật Bản đầu tiên biểu diễn trên một trong những sân khấu chính của lễ hội. Babymetal còn tiết lộ kế hoạch cho buổi hòa nhạc đầu tiên của họ tại nhà thi đấu The Forum ở Los Angeles, Hoa Kỳ vào ngày 11 tháng 10 năm 2019. Ngày tổ chức buổi hòa nhạc trùng với ngày phát hành album phòng thu thứ ba của họ, "Metal Galaxy". Buổi biểu diễn của họ tại The Forum đã được tổng hợp thành một album trực tiếp, "Live at the Forum", phát hành ở định dạng DVD và Blu-ray vào ngày 13 tháng 5 năm 2020. Ngày 27 tháng 6 năm 2019, Babymetal phát hành đĩa đơn "Pa Pa Ya!!", hợp tác với rapper người Thái Lan F.Hero, trước buổi hòa nhạc của họ tại Yokohama Arena cùng ngày. MV được phát hành vào ngày 1 tháng 7, chứa cảnh quay từ buổi hòa nhạc của họ ở Yokohama. MV có mặt của thành viên lưu diễn Fujihira Kano, một trong ba cô gái luân phiên thay thế cho Yui; Fujihira Kano, Sayashi Riho và Okazaki Momoko - bộ ba được gọi là "Avengers". Sau tiết mục, họ đã công bố Metal Galaxy Wourld Tour để quảng bá cho album mới của mình, bắt đầu từ tháng 9 năm 2019 và kết thúc vào tháng 3 năm 2020. Một buổi biểu diễn dự kiến tại Clockenflap ở Hồng Kông vào tháng 11 năm 2019 đã bị hủy do các cuộc biểu tình ở Hồng Kông 2019–2020. Các buổi hòa nhạc tiếp theo ở châu Á lúc đầu bị hoãn lại vào ngày 4 tháng 3 do đại dịch COVID-19, nhưng cuối cùng bị hủy bỏ toàn bộ vào tháng 6. Vào tháng 4, họ đã phát trực tuyến hai chương trình "Stay Home, Stay Metal" trên YouTube trong thời gian xảy ra đại dịch, bao gồm các cảnh quay từ hai buổi hòa nhạc trước đó từ năm 2016. Buổi biểu diễn của nhóm tại Makuhari Messe vào tháng 1 năm 2020 đã được tổng hợp thành album trực tiếp "Legend – Metal Galaxy", phát hành vào ngày 9 tháng 9. Tháng 10 năm 2019, ban nhạc đã trở thành nghệ sĩ châu Á đầu tiên đứng đầu bảng xếp hạng Top Rock Albums của Billboard. Năm 2020, Babymetal được giới thiệu với tư cách là nghệ sĩ khách mời trong EP "" của Bring Me the Horizon, cụ thể là trong bài hát "Kingslayer". Ngày 16 tháng 11 năm 2020, NHK thông báo rằng Babymetal sẽ tham gia chương trình NHK Kōhaku Uta Gassen lần thứ 71 vào dịp giao thừa, đánh dấu lần đầu tiên họ xuất hiện trong cuộc thi. Một cuộc thăm dò do Yahoo! Nhật Bản trước khi phát sóng đã xác định rằng bài hát được mong đợi nhất trong đêm là tiết mục "Ijime, Dame, Zettai" của Babymetal, với 26,3% phiếu bầu. Với việc tham gia đội đỏ, họ đã giành chiến thắng với 2.635.200 phiếu so với 1.383.180 phiếu của đội trắng. 2021–nay: "The Other One". Album hồi tưởng đầu tiên của ban nhạc "10 Babymetal Years" được phát hành vào ngày 23 tháng 12 năm 2020. Để kỷ niệm 10 năm thành lập ban nhạc, các video trực tiếp của họ đã được phát hành ở định dạng vinyl chỉ có âm thanh vào ngày 25 tháng 8 năm 2021. Vào ngày 11 tháng 10 năm 2021, ban nhạc đã phát hành một video khó hiểu ám chỉ sự gián đoạn hoặc kết thúc của ban nhạc với thông điệp "3 tinh thần kim loại đã tỏa sáng từ năm 2010, ngay cả khi họ rời khỏi Trái đất, sẽ tiếp tục tỏa sáng mãi mãi trong thế giới của chúng ta". trái tim và trên khắp Thiên hà kim loại. Truyền thuyết biến thành thần thoại rồi trở thành Huyền thoại số" Babymetal công bố album thứ tư sắp tới, "The Other One" (mà họ tiết lộ là một album chủ đề) vào ngày 11 tháng 10 năm 2022 và sẽ phát hành vào ngày 24 tháng 3 năm 2023. Đĩa đơn chính trong album, "Divine Attack (Shingeki)" (), được phát hành vào ngày 20 tháng 10 năm 2022. Đây là bài hát đầu tiên của Babymetal mà tất cả phần lời được viết bởi Nakamoto. Đĩa đơn thứ hai trong album, "Monochrome", được phát hành vào ngày 17 tháng 11 với một video ca từ, đĩa đơn đầu tiên của ban nhạc. Ngày 19 tháng 1 năm 2023, Babymetal phát hành đĩa đơn "Metal Kingdom", cùng với việc tiết lộ danh sách ca khúc cho "The Other One" . Ngày 18 tháng 10 năm 2022, ban nhạc metal Thụy Điển Sabaton thông báo rằng Babymetal sẽ biểu diễn tại các buổi biểu diễn của họ cho chặng châu Âu, nằm trong chuyến lưu diễn vòng quanh thế giới cùng với ban nhạc Phần Lan Lordi. Phong cách nghệ thuật. Phong cách âm nhạc và ca từ. Hầu hết các thần tượng nhạc pop Nhật Bản thể hiện bầu không khí tươi sáng, nhạc nhẹ, nụ cười và khuôn mặt quyến rũ. Tuy nhiên, Lorraine Plourde nhận định rằng Babymetal làm người ta nhớ đến một phiên bản dễ thương mà hơi đen tối hơn, phức tạp hơn một chút. Ban nhạc xác định phong cách của họ theo một thể loại mới gọi là "kawaii metal" ("kawaii" có nghĩa là "dễ thương") và giải thích rằng đó là "sự pha trộn giữa thần tượng J-pop và heavy metal". Nhóm cũng được mô tả theo các thể loại alternative metal, death metal, power metal, nu metal và speed metal. Tristan Peterson của Metal Obsession nhận xét trong bài đánh giá của mình về album đầu tay của ban nhạc: "Ban nhạc này được tạo ra cho nhóm nhân khẩu học 'Âm nhạc mà cậu bạn trai/cô bạn gái người Nhật của bạn, những người không thực sự thích Metal, sẽ thích.'" cũng như "[ Babymetal] đã làm cho nhạc metal trở nên dễ thương mà không làm mất đi bất kỳ đặc tính nào của nó." Patrick St. Michel từ trang âm nhạc và văn hóa Nhật Bản "MTV 81" ca ngợi "năng lượng thuần khiết, gây headbang" trong các buổi biểu diễn trực tiếp của nhóm nhạc và mô tả phong cách của họ là sự pha trộn giữa "...âm thanh dường như tạp nham giữa heavy metal và idol pop, tạo ra thứ âm nhạc bấu víu bằng cả những tiếng rít xé cổ họng và những điệp khúc nâng niu." Các đề tài ca từ trong âm nhạc của Babymetal chú trọng vào các vấn đề trong thế giới thực. Ngoài ra, họ đưa ra thông điệp về sự tích cực và tự khơi dậy bản thân bằng bầu không khí âm nhạc của họ mang các chủ đề vui đùa và ít nghiêm túc hơn. Cụ thể, đấy là mối quan tâm về hình ảnh cơ thể của các cô gái và phụ nữ bị xã hội gây áp lực phải gầy và còn bị bắt nạt, đồng thời họ cũng hát về cảm giác ra sao khi đến buổi hòa nhạc đầu tiên của bạn, khái niệm về "phụ nữ lý tưởng" và sô-cô-la, những chủ đề mà các nhà phê bình phê phán là khác xa so với các phong cách đề tài điển hình mà hầu hết các ban nhạc metal sử dụng. Trong một phép phân tích về ca từ của Babymetal trong album đầu tay và album thứ hai của họ, "Babymetal" và "Metal Resistance", chuyên gia âm nhạc Lewis F. Kennedy bình luận về sự tương phản giữa các đề tài thường dành cho thiếu niên của nhóm và tính thẩm mỹ ác nghiệt của thể loại metal. Anh cũng nhận xét về việc họ thường xuyên sử dụng lối chơi chữ trong album đầu tiên, càng làm tăng tính thiếu nhi trong ca từ. Qua việc sử dụng từ vựng tiếng Anh rộng rãi hơn trong "Metal Resistance," Kennedy xem đấy là nỗ lực của ban nhạc nhằm quốc tế hóa các chủ đề trong album của họ để tiếp cận nhiều khán giả hơn. Anh mô tả đường lối phát triển này là làm nhóm trở nên "metal theo hướng truyền thống" hơn, điều mà những người hâm mộ metal sẽ thấy đáng tin hơn. Anh còn cho rằng chủ đề bao quát về phản kháng tập thể của album là nét khác biệt so với tác phẩm trước đó của nhóm và âm nhạc thần tượng theo hướng truyền thống hơn. Trình diễn trực tiếp và video âm nhạc. Su-metal là giọng ca chính, được ghi công trên trang web chính thức của Babymetal là giọng hát và nhảy, trong khi Moametal và Yuimetal đều được ghi nhận là tiếng hét và nhảy, biểu diễn ở hai bên cạnh cô theo đội hình tam giác. Trong những năm đầu tiên của ban nhạc, các thành viên không nói chuyện trực tiếp với khán giả hay mỉm cười với đám đông, nhưng theo thời gian, ban nhạc đã kết hợp thêm nhiều tương tác hơn với khán giả. Giữa các bài hát, Babymetal không tiếp xúc với đám đông. Thay vào đó, ở những tình huống mất điện hoặc bất khả kháng, họ sẽ ở tư thế đóng băng hoặc quay lưng lại với đám đông. Trang phục của Babymetal vay mượn nhiều từ phong cách gothic và punk Lolita phổ biến của Nhật Bản, với điểm nhấn là màu đỏ và đen. Trong chuyến lưu diễn thế giới năm 2018, do Yuimetal vắng mặt, ban nhạc đã biểu diễn với Moametal và Su-metal trước mặt nhau, sử dụng các bậc thang để chia nhau, trong khi hai vũ công dự bị biểu diễn ở hai bên sân khấu. Thay vì dùng ký hiệu sừng, ban nhạc sử dụng động tác tay của kitsune để tượng trưng cho nguồn cảm hứng được cho là thiêng liêng của ban nhạc. Ban đầu, các thành viên được cho xem những bức ảnh chụp ký hiệu sừng, nhưng lại tưởng nhầm nó là đầu của một con cáo. Thay vì sửa ký hiệu, ban quản lý đã chấp nhận lấy ký hiệu kitsune làm ký hiệu của ban nhạc. Ngoài ra, phong cách moshing Babymetal, được gọi là mosh'sh (モッシュッシュ, mosshusshu) , được mô tả là một trò chơi xô đẩy thân thiện, vui vẻ và an toàn. Trong các buổi hòa nhạc, Babymetal có một ban nhạc hỗ trợ. Trong giai đoạn đầu của họ, ban nhạc hỗ trợ gồm "Babybones" —một nhóm gồm những cá nhân vô danh mặc trang phục bộ xương sẽ bắt chước các buổi biểu diễn trực tiếp đồng thời các bản ghi nhạc thu âm trước đang được sử dụng. Cuối năm 2012, Babymetal cho ra mắt một ban nhạc sống cho các buổi biểu diễn trực tiếp mà họ gọi là "Full Metal Band" - một nhóm nhạc công mặc áo choàng trắng và sơn xác chết. Kể từ đó, họ được các thành viên và người hâm mộ gọi là "Gods of Metal" và gần đây là "Kami Band". Từ cuối năm 2012 đến đầu năm 2014, hai nhóm sẽ luân phiên hoạt động, trong đó Kami Band được sử dụng nhiều hơn cho các nhạc hội và sự kiện đặc biệt. Tại Babymetal Death Match Tour vào tháng 5 năm 2013, Kami Band lần đầu biểu diễn trực tiếp tất cả phần nhạc. Kể từ đầu năm 2014, ban nhạc Babybones âm thầm giải tán còn Kami Band kể từ đó được xem là ban nhạc hỗ trợ chính của Babymetal. Các video âm nhạc của Babymetal thể hiện gu thẩm mỹ hình ảnh khác biệt của họ và giúp ban nhạc thu hút đông đảo khán giả chú ý. MV cho bài "Gimme Chocolate!!" của họ đã thịnh hành vào năm 2014 khi Brian Mansfield của "USA Today" nhận xét rằng "video trông giống như một loại anime kỳ quái nào đó, với bối cảnh theo phong cách goth đen tối và các thành viên ban nhạc diễn trong trang phục bộ xương, và ba bé gái thực hiện vũ đạo phức tạp, nhấp nháy dấu hiệu trái tim và chuyển động cánh tay hình cối xay gió giống như họ đang vờ chơi guitar". Nhắc đến MV cho ca khúc "Karate", Moametal chia sẻ rằng cô "rất tự hào khi họ hiện đang đại diện cho thứ văn hóa này đến từ Nhật Bản thông qua âm nhạc của họ và đó là cách để nhiều người bên ngoài Nhật Bản cũng biết tới karate." Lời bài hát nói về việc không bao giờ bỏ cuộc và tiến về phía trước. Yuimetal nói rằng vũ đạo của bài hát đại diện cho ca từ và "điều quan trọng là có thể trình bày những thông điệp mà họ muốn truyền tải qua âm nhạc bằng những bước nhảy của họ." Phần lớn lời bài hát bằng tiếng Nhật và nhóm coi vũ đạo của mình là một cách để phá bỏ rào cản ngôn ngữ. Hình ảnh công chúng. Theo Kobayashi "Kobametal" Kei (giám đốc sản xuất của ban nhạc), nhóm được thành lập theo ý tưởng về một loại nhạc metal mới và các thành viên nhận được "thông điệp thiêng liêng" từ Thần Cáo, mặc dù Nakamoto giải thích rằng những thông điệp mà họ nhận được là gián tiếp, vì chúng sẽ được gửi đến Kobametal trước. Ông cho biết việc chấp nhận hay từ chối ý tưởng là tùy thuộc vào quyết định của mọi người. Ngoài ra, ông bác bỏ quan điểm cho rằng ban nhạc là một nghệ sĩ "metal" hoặc "pop", ưa thích câu "Babymetal có một không hai." Kikuchi đùa rằng ba thành viên quyết định tham gia ban nhạc vì đó là định mệnh do Thần Cáo lựa chọn, mục tiêu được cho là để ban nhạc biểu diễn và truyền bá âm nhạc của họ ra khắp thế giới. Ban nhạc đã đón nhận nhiều luồng ý kiến của khán giả. Một số nhà phê bình ca ngợi ban nhạc là "sáng tạo" và "phá vỡ luật lệ" trong thể loại metal, trong khi những người khác gọi ban nhạc là "nhóm độc lạ" ("novelty act") và một "màn trình diễn cố làm hài lòng mọi người một cách ngốc nghếch". Khi được hỏi về những người không coi âm nhạc pha trộn pop của ban nhạc là "metal", Nakamoto thừa nhận những nhận định ấy và khen những lời cáo buộc đó, cam đoan rằng những yêu nhạc metal thuần túy có gu riêng nhất định đối với metal và xem xét chúng vì sự tiến bộ của ban nhạc. Lượng người hâm mộ trung thành (được gọi chung là "The One") được Mizuno lưu ý là một nhóm nhân khẩu hỗn hợp ở nhiều độ tuổi khác nhau. Để ý đến những người hâm mộ metal và pop, cô ấy mô tả những "metalhead" trông giống họ, còn những người hâm mộ nhạc pop ăn mặc và cosplay thành họ. Cô nhấn mạnh thêm tầm quan trọng của khả năng tiếp cận với những người yêu nhạc trẻ hơn đang yêu thích thể loại metal thông qua Babymetal, đồng thời lưu ý rằng bản thân cô còn thiếu kinh nghiệm về metal trước khi gia nhập ban nhạc. Babymetal được ghi nhận đã tạo ra thể loại kawaii metal ("cute metal" trong tiếng Anh), kết hợp các yếu tố từ J-pop và heavy metal. Thể loại này giới thiệu metal với khán giả mới và nhiều ban nhạc kawaii metal mới như Doll$Boxx và Deadlift Lolita đã thành lập kể từ khi Babymetal ra mắt. Trong khi hầu hết các ban nhạc kawaii metal đều trú ở Nhật Bản, thì thể loại này bắt đầu lan rộng ra bên ngoài đất nước đến những nơi như Hàn Quốc, nơi các ban nhạc kawaii metal như Pritz đã ra đời. Ngoài ra, phạm vi ảnh hưởng của Babymetal đã vượt xa khỏi Nhật Bản. Năm 2016, Babymetal trở thành ban nhạc Nhật Bản có thứ hạng cao nhất từ trước đến nay trong lịch sử Official Charts của Vương quốc Anh với việc trình làng album "Metal Resistance." Tại Mỹ, "Metal Resistance" là album tiếng Nhật đầu tiên lọt vào bảng xếp hạng Billboard Top 40 sau hơn 50 năm, đạt vị trí thứ 39 trong tuần đầu tiên. Nghệ sĩ Nhật Bản cuối cùng lọt vào Top 40 là Sakamoto Kyu vào năm 1963. Năm 2019, Babymetal trở thành nghệ sĩ châu Á đầu tiên đứng đầu bảng xếp hạng Billboard Rock Albums với việc phát hành album phòng thu thứ ba "Metal Galaxy." Kayama Yūzō (một nhạc sĩ, diễn viên và nhạc sĩ nổi tiếng ở Nhật Bản) nói về bài hát "Gimme Chocolate!!": "Tôi nghĩ rằng thật khó hát [bài đó], nhưng cao độ của ca khúc thì chuẩn. Nhịp điệu mới mẻ, có một số nét của Nhật Bản, điệu nhảy đổi thì sáng tạo và hoạt bát." Yukawa Reiko (một nhà phê bình âm nhạc nổi tiếng ở Nhật Bản) cho biết: "Babymetal hát và nhảy khá dễ thương, họ có sức hút giống như Himiko và tỏa sáng theo cách mà không ai có thể thay thế được." Yoshiki (thủ lĩnh nhóm nhạc rock X Japan) nhận xét: "Tôi thực sự thích cái ý tưởng kết hợp giữa những cô bé dễ thương và metal", rồi nói thêm "một ngày nào đó (X Japan có thể diễn với Babymetal)". Tổng biên tập Hirose của "Burrn!" cho biết ban nhạc "được chào đón ở Anh như một món giải trí hoàn toàn mới từ Nhật Bản bất kể đó có phải là heavy metal hay không." Umezawa Naomiyuki của "Burrn!" thấy rằng Babymetal "trực tiếp đối diện với metal" và "tạo ra những âm thanh cực kỳ tỉ mỉ thu hút người hâm mộ và đòi hỏi sự ngưỡng mộ". Báo "The Daily Dot" viết, "đối với những ai trong chúng ta có gu âm nhạc ở mức trung bình, Babymetal giống như một con kỳ lân phát ra âm thanh kỳ diệu, mặc áo khoác da và thở ra lửa." Theo tờ "The Guardian" của Anh, "Đây là nhạc pop Nhật Bản, được tạo ra ở hậu trường bởi thiên tài xảo quyệt tàn ác nào đó, kẻ gần như chắc chắn có một khoảnh khắc 'Eureka!' đột ngột vào lúc nửa đêm và nhận ra rằng khán giả Nhật Bản nhất định sẽ đón nhận vô điều kiện đống tạp nham dường như phi lý của những ý tưởng âm nhạc tân tiến như vậy." Nhật báo "Los Angeles Times" bình luận: "Babymetal là một nhóm nhạc chủ đề Nhật Bản và giờ đây họ là thứ gây chia rẽ nhất trong làng nhạc nặng." "MetalSucks" tuyên bố: "Babymetal không phải là nhạc metal. Đó là diễn kịch, ngành công nghiệp nhạc pop Nhật Bản phá cấu trúc của nhạc pop hiện đại và metal hậu thiên niên kỷ và tái chế chúng thành một trải nghiệm giải trí 360 độ nay đã thành sự thực." Sau khi Rob Halford của Judas Priest biểu diễn cùng Babymetal vào tháng 7 năm 2016, anh tuyên bố: "Babymetal là tương lai của nhạc metal." Thành viên chủ chốt Dòng lịch sử hoạt động
Pristipomoides auricilla là một loài cá biển thuộc chi "Pristipomoides" trong họ Cá hồng. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1832. Từ định danh "auricilla" được ghép bởi hai âm tiết trong tiếng Latinh: "aurum" ("vàng") và "cilia" ("lông mi", ở đây có lẽ ám chỉ "vây đuôi"), hàm ý đề cập đến thùy vây đuôi trên có màu vàng ở loài này. Phạm vi phân bố và môi trường sống. "P. auricilla" có phân bố rộng khắp khu vực Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương, từ Seychelles và Comoros (trừ Madagascar) trải dài về phía đông đến quần đảo Hawaii và đảo Rapa Iti, giới hạn phía bắc đến Nam Nhật Bản, phía nam đến Úc, Nouvelle-Calédonie và Tonga. "P. auricilla" cũng được ghi nhận tại vùng biển Việt Nam. "P. auricilla" sống tập trung trên các rạn san hô ở độ sâu khoảng từ 80 đến ít nhất là 360 m. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "P. auricilla" là 45 cm, nhưng phổ biến hơn với chiều dài khoảng 25 cm. Cá có màu tím nhạt hoặc tím phớt nâu, hai bên có nhiều đốm vàng hoặc các sọc chữ V mờ. Vây lưng màu vàng nhạt đến nâu vàng. Thùy trên của vây đuôi màu vàng. Cá đực trên 27 cm thường có màu vàng ở thùy đuôi dưới nhưng dưới dạng là một vệt đốm, cá cái có thể có hoặc không có màu vàng trên thùy đuôi dưới, nếu có thì cũng không tạo thành đốm rõ rệt. Số gai ở vây lưng: 10; Số tia vây ở vây lưng: 11; Số gai ở vây hậu môn: 3; Số tia vây ở vây hậu môn: 8; Số tia vây ở vây ngực: 15–16; Số vảy đường bên: 67–74. Thức ăn của "P. auricilla" là cá nhỏ hơn và họ Salpidae. Cá thể "P. auricilla" có tuổi thọ lớn nhất được ghi nhận là 32. "P. auricilla" là một loài cá thực phẩm phổ biến ở một số khu vực như tại quần đảo Samoa và Guam, được bán tươi trong các chợ cá.
Miura Sakura ( (Thủy-Bốc Anh), Miura Sakura 30 tháng 11 năm 1997 –) là một nữ diễn viên khiêu dâm người Nhật Bản. Cô xuất thân từ Tokyo. Cô thuộc về công ti ARCHE Production. Nickname của cô là Mito-chan (ミトちゃん) 7/4/2017, cô ra mắt ngành phim khiêu dâm với phim "(Phim khiêu dâm không tưởng) Bộ ngực Cup G trong suốt trắng hồng chà xát một cách điên rồ không thể tin nổi" (『AV無理』透き通る白桃Gカップおっぱいムチャクチャ騙し揉み) của hãng "Miman" (未満). 7/5/2017, cô ra mắt với tư cách là nữ diễn viên khiêu dâm của hãng S1 với phim "Tân binh NO.1 STYLE Miura Sakura ra mắt ngành phim khiêu dâm" (新人NO.1STYLE 水卜さくらAVデビュー). Trong một cuộc phỏng vấn, cô nói rằng lí do cô trở thành nữ diễn viên khiêu dâm là do cô "thích các nam diễn viên khiêu dâm". Tháng 2/2018, cô chuyển hãng phim từ S1 sang MOODYZ. Tháng 5 cùng năm, cô nhận giải Nữ diễn viên mới xuất sắc nhất tại Giải thưởng phim người lớn DMM 2018. 1/3/2019, cô được đề cử cho giải Nữ diễn viên tốt nhất của Giải thưởng phim người lớn FANZA 2019. Cô đã nhận giải Media hôm đó. Tháng 4/2021, cô xếp thứ 5 trong bảng "bầu cử nữ diễn viên phim khiêu dâm SEXY đang hoạt động 2021" của Asahi Geino. Tháng 8 cùng năm, cô xếp thứ 15 trong "Bảng xếp hạng FLASH 2021 diễn viên nữ gợi cảm chọn bởi 300 độc giả". Tháng 10/2021, trong bảng xếp hạng sàn video FANZA hàng tuần ngày 11/10, phim của cô "Là một giáo viên chủ nhiệm, tôi chịu thua sự cám dỗ của các học sinh và cuối cùng đã quan hệ tình dục qua lại nhiều lần tại một nhà nghỉ sau giờ họ" (担任教師の僕は生徒の誘惑に負けて放課後ラブホで何度も、何度も、セックスしてしまった… 水卜さくら) đã xếp thứ nhất. Tháng 5/2022, cô xếp thứ 8 trong bảng "bầu cử nữ diễn viên phim khiêu dâm SEXY đang hoạt động 2022" của Asahi Geino. Tháng 10/2022, trong bảng xếp hạng bán hàng qua bưu điện của FANZA hàng tuần ngày 10/10, phim của cô "Khi một cô hàng xóm ngực lớn người luôn ra nhà tắm công công tắm nhờ, tôi nhìn trộm cơ thể Cup G của cô và làm ướt người và tóc cô!! Miura Sakura" đã xếp thứ nhất. Người ta nói rằng ngực cô đã phát triển kể từ khi cô 12 tuổi và cô chưa từng nâng ngực. Ngoài ra, cô cũng được nói là thường chạm vào ngực của bản thân khá nhiều. Lần đầu cô thủ dâm là khi cô học cấp hai. Lần đầu tiên cô hẹn hò là vào năm hai cấp ba. Các vai diễn cô muốn đóng trong phim khiêu dâm là y tá và nữ phục vụ. Cô có một tính cách khá tự linh động, thích hoạt động một mình hơn là theo các nhóm ví dụ như đi Disneyland một mình. Nhà văn Mori Tetsuya nói cô là một "đại diện cho nhưng bộ ngực lớn bị ẩn giấu", do người cô nhỏ nhắn và số đo ngực là 79 cm nên ngực cô không trông quá lớn khi mặc quần áo, và ngực cô được miêu tả là khi trần có một hình dạng phổ biến với mọi người. Hình ảnh của cô thường được sử dụng trong các phiên bản tổng hợp hay nhất và các tổng tập phim khiêu dâm.
Phạm Bái (13/12/1925 - 12/10/2019) là chính khách Việt Nam. Ông từng là Chủ tịch Hội Nông dân Việt Nam, nguyên Đại biểu Quốc hội khóa VIII (1987-1992), nguyên Bí thư Tỉnh ủy Thái Bình Thân thế và sự nghiệp. Phạm Bái sinh ngày 13/12/1925 tại thôn Nam Huân, xã Đình Phùng (Kiến Xương) trong một gia đình giàu có. Tuy nhiên, ngay từ nhỏ ông đã chịu ảnh hưởng sâu sắc về tư tưởng cộng sản và phong trào đấu tranh giành độc lập dân tộc của người cha và những chí sĩ yêu nước khác. Vì vậy, cũng như cha mình, Phạm Bái đã từ bỏ cuộc sống giàu sang, lựa chọn con đường cách mạng để cống hiến cho dân, cho nước. Do sớm giác ngộ cách mạng và được sự chỉ bảo của người cha, ngay từ năm 1945, khi mới 20 tuổi Phạm Bái đã vinh dự đứng trong hàng ngũ của Đảng. Những năm sau đó ông hăng hái tham gia các hoạt động cách mạng ở Thái Bình, Nam Định và ở trung ương. Năm 1959, ông vinh dự được chọn cử đi học Trường Đảng cao cấp tại Liên Xô trong 3 năm. Trở về nước, ông tiếp tục tham gia công tác Đảng tại quê hương Thái Bình. Tham gia Ban Thường vụ Tỉnh ủy từ năm 1963, đến năm 1977, ông vinh dự tham gia Ban Chấp hành Trung ương Đảng, đảm nhận cương vị Bí thư Tỉnh ủy đến năm 1984. Trên cương vị người đứng đầu Tỉnh ủy, giai đoạn 1977 - 1979, đồng chí Phạm Bái cùng Ban Chấp hành tiếp tục lãnh đạo địa phương thực hiện phương châm hành động “từ đất và sức lao động đi ra, từ lúa và lợn đi lên” và đề ra 4 hướng cơ bản nhằm xây dựng Thái Bình thành tỉnh có cơ cấu nông nghiệp phát triển, có nền văn hóa và đời sống tốt đẹp, có con người mới xã hội chủ nghĩa. Bước sang giai đoạn 1979 - 1983, đồng chí Phạm Bái trên cương vị Bí thư Tỉnh ủy tiếp tục có những đóng góp quan trọng góp phần phát triển kinh tế - xã hội địa phương. Xác định rõ nhiệm vụ chính trị cơ bản của tỉnh thời kỳ này là tiếp tục nắm vững phương châm hành động “từ đất và sức lao động đi ra, từ lúa và lợn đi lên”. Đặt mục tiêu trong 2 năm (1980 - 1981) phải tập trung sức mạnh tổng hợp của toàn Đảng bộ và nhân dân thực hiện tốt 5 nhiệm vụ trọng tâm: Tổ chức và sử dụng tốt sức lao động, khai thác mọi tiềm năng đất đai, tài nguyên vùng biển, cơ sở vật chất kỹ thuật và những kinh nghiệm có sẵn tạo ra bước chuyển mới và mạnh mẽ phát triển nông nghiệp và nông sản chế biến cho xuất khẩu; trên cơ sở xây dựng lực lượng vũ trang, củng cố quốc phòng, sẵn sàng chiến đấu, giữ gìn an ninh chính trị, trật tự an toàn xã hội; kiên quyết đấu tranh khắc phục những mặt tiêu cực trong hoạt động kinh tế và xã hội, nhất là tệ ăn cắp, hối lộ, ức hiếp quần chú; tăng cường công tác xây dựng Đảng về chính trị, tư tưởng và tổ chức, phát huy vai trò lãnh đạo và sức chiến đấu của Đảng; khắc phục khó khăn đưa hoạt động kinh tế - xã hội trong tỉnh chuyển dần sang cơ chế mới, thực hiện thắng lợi kế hoạch nhà nước giai đoạn 1981 - 1986. Ngoài đảm nhận các cương vị lãnh đạo chủ chốt của tỉnh, đồng chí Phạm Bái còn tham gia công tác tại Ban Tổ chức Trung ương, làm Phó Trưởng đoàn chuyên gia Trung ương tại Campuchia, Chủ tịch Hội Nông dân Việt Nam và là đại biểu Quốc hội khóa VIII. Do tuổi cao, sức yếu, lâm bệnh nặng, đồng chí Phạm Bái đã từ trần hồi 14 giờ ngày 12/10/2019 (tức 14/9 âm lịch) tại nhà riêng, số nhà 17A, phố Hàm Long, phường Phan Chu Trinh, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội. Linh cữu đồng chí Phạm Bái được quàn tại nhà tang lễ số 5 Trần Thánh Tông, Hà Nội. Lễ viếng đồng chí Phạm Bái được tổ chức từ 7h - 9h30’ ngày 16/10/2019 (tức ngày 18/9 Kỷ Hợi); lễ truy điệu vào hồi 9h30’ ngày 16/10/2019, sau đó di quan và hỏa táng tại Đài hóa thân hoàn vũ Văn Điển, Hà Nội; Lễ an táng từ 7h - 8h30’ ngày 17/10/2019 tại nghĩa trang xã Đình Phùng, huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình.
Giải đua xe Công thức 1 2013 Giải đua xe Công thức 1 2013 là mùa giải thứ 64 của Công thức 1 do Liên đoàn Ô tô Quốc tế (FIA) tổ chức. Giải này bao gồm 19 chặng đua từ tháng 3 cho đến tháng 11. 2013 cũng là năm cuối cùng khi động cơ V8 2,4 l được giới thiệu vào năm 2006 được sử dụng. Sebastian Vettel đã bảo vệ thành công chức vô địch của mình và đồng thời giành chức vô địch thứ tư liên tiếp tại giải đua ô tô Công thức 1 Ấn Độ 2013, chặng đua thứ 15 của mùa giải. Anh trở thành tay đua thứ ba trong lịch sử Công thức 1 giành được bốn chức vô địch hạng mục tay đua liên tiếp. Ngoài ra, anh trở thành tay đua thứ tư vô địch ít nhất bốn lần cùng với Alain Prost, Juan Manuel Fangio và Michael Schumacher. Đó là một trong những chức vô địch với thành tích thống trị nhất trong lịch sử Công thức 1 và là chức vô địch cuối cùng mà một tay đua của Red Bull Racing giành được cho đến năm 2021 khi Max Verstappen giành được chức vô địch hạng mục tay đua đầu tiên của mình tại giải đua ô tô Công thức 1 Abu Dhabi 2021. Đồng thời, đó cũng là chức vô địch cuối cùng dành cho một tay đua tham gia với một đội đua sử dụng động cơ Renault cho đến năm 2022. Vettel giành chức vô địch với khoảng cách kỷ lục 155 điểm và màn trình diễn ấn tượng đó giúp anh giành được Giải thưởng Thể thao Thế giới Laureus với tư cách là Vận động viên nam của năm. Anh cũng chính là tay đua Công thức 1 thứ hai giành được giải này. Vettel đã phá kỷ lục 13 lần giành chiến thắng trong một mùa giải của Schumacher và kết thúc mùa giải với chín chiến thắng liên tiếp. Fernando Alonso đứng thứ nhì trong bảng xếp hạng các tay đua cho Ferrari lần thứ ba sau bốn mùa giải và đây cũng là lần cuối cùng anh giành chiến thắng trong một cuộc đua hoặc lên bục trao giải cho đến giải đua ô tô Công thức 1 Qatar 2021. Đội của Vettel, Red Bull Racing, với sự hỗ trợ của đồng đội Mark Webber, đã bảo vệ thành công chức vô địch hạng mục đội đua và Red Bull Racing giành được chức vô địch lần thứ tư trong lịch sử đội. Các tay đua và đội đua. Bảng này liệt kê tất cả các tay đua có hợp đồng với đội đua với tư cách là tay đua chính hoặc tay đua dự bị/lái thử cho mùa giải 2013 hoặc những tay đua đã tham gia các cuộc lái thử chính thức. Các đội đua sau đây được sắp xếp theo thứ tự của bảng xếp hạng các đội đua vào năm 2012. Thay đổi đội đua. Vào tháng 11 năm 2012, Thesan Capital, công ty sở hữu của đội đua HRT, thông báo rằng họ đang rao bán đội này. Do vậy, đội này cần tìm được người mua trước ngày 30 tháng 11—ngày phải trả phí để tham dự giải đấu năm 2013. Vì Thesan Capital đã không tìm được người mua kịp thời, HRT đã bị loại khỏi danh sách tham gia năm 2013. Thay đổi lịch đua. Giải đua ô tô Công thức 1 Châu Âu bị tạm ngừng từ năm 2013 khiến năm 2013 trở thành mùa giải đầu tiên không có giải đua ô tô Công thức 1 Châu Âu kể từ năm 1998, với trường đua đường phố Valencia đã tổ chức sự kiện này từ năm 2008. Mặc dù vậy, khả năng trở lại của trường đua này trong tương lai không hoàn toàn bị loại trừ. Thế nhưng, vào ngày 12 tháng 3 năm 2013, trường đua đường phố Valencia đã đóng cửa vĩnh viễn và giải đua ô tô Công thức 1 Châu Âu đã quay trở lại lịch đua vào năm 2016 tại trường đua thành phố Baku ở Baku, Azerbaijan. Bắt đầu từ năm 2008, giải đua ô tô Công thức 1 Đức đã diễn ra luân phiên giữa trường đua Nürburgring ở Nürburg và trường đua Hockenheimring ở Hockenheim. Nürburgring đã tổ chức giải đua ô tô Công thức 1 Đức vào năm 2013. Giải đua ô tô Công thức 1 Nga đã nhận một hợp đồng vào năm 2013 và sẽ ra mắt tại trường đua Sochi ở Sochi, thành phố chủ nhà của Thế vận hội Mùa đông 2014. Tuy nhiên, chặng đua này đã bị trì hoãn đến năm 2014 sau khi việc xây dựng chưa hoàn thành. Grand Prix of America được dự kiến đưa vào lịch và dự kiến sẽ diễn ra trên một trường đua đường phố mới ở New Jersey do Hermann Tilke thiết kế vào tháng 6 năm đó. Tuy nhiên, ngay sau khi cuộc đua được ấn định ngày trên lịch tạm thời, Bernie Ecclestone đã hủy bỏ hợp đồng với các nhà tổ chức ở New Jersey và các nhà tổ chức sau đó xác nhận rằng cuộc đua đã bị xóa khỏi lịch năm 2013 và được lên lịch lại cho 2014. Việc cuộc đua bị hủy được cho là do không có đủ tất cả các giấy phép cần thiết để tổ chức cuộc đua từ nhiều chi nhánh của các cơ quan chính phủ tiểu bang và liên bang. Thay đổi quy định. Từ mùa giải 2013, hệ thống DRS, trước đây được phép sử dụng trong buổi chạy, chỉ được phép sử dụng trong các khu vực DRS được chỉ định trong cuộc đua. Ngoài ra, hệ thống DRS kép chủ động (còn được gọi là "trục F thụ động"), trong đó có cơ chế kích hoạt của DRS, bị cấm sử dụng cho các mục đích khác, chẳng hạn như trục F trên chiếc xe Mercedes F1 W03. Lốp của Pirelli được sử dụng trong năm 2013 nặng hơn khoảng 2 kg mỗi bộ so với lốp năm ngoái do cấu trúc khác - 200 g cho lốp trước, 700 g cho lốp sau. Do vậy, FIA tăng trọng lượng tối thiểu của xe đua (cộng thêm tay đua) từ 640 lên 642 kg. Các đội được phép sử dụng bộ phận chắn để che mũi xe để chiếc xe đẹp hơn. Các bài thử nghiệm trên mũi xe đã được sửa đổi để chống lại sự biến dạng sau khi các đội đã phát triển lại đôi cánh tà rất đắt tiền vào năm ngoái. Loại cánh này bị biến dạng dưới áp suất tiếp xúc cao và do đó tính khí động học của chiếc xe đua được cải thiện. Vì chỉ có 22 tay đua tham gia vào năm 2013 nên thể thức vòng phân hạng đã được điều chỉnh. Trong hai phần đầu tiên của vòng phân hạng, Q1 và Q2, sáu (thay vì bảy) tay đua chậm nhất sẽ bị loại. Phần cuối cùng vẫn được tranh tài bởi mười tay đua nhanh nhất. Từ giải đua ô tô Công thức 1 Hungary trở đi, giới hạn tốc độ trong làn pit sẽ giảm từ 100 xuống 80 km/h và tất cả các thành viên trong đội pit trong cuộc đua bắt buộc phải đội mũ bảo hiểm. Trong suốt vòng phân hạng và cuộc đua, chỉ các thành viên trong đội và nhân viên quan sát được phép di chuyển tự do trong làn pit và các đại diện truyền thông phải ở sát đường pit. Những thay đổi này được áp dụng sau khi chiếc xe của Mark Webber bị mất bánh sau bên phải vì bị lắp không đúng cách ngay sau khi đổi lốp tại giải đua ô tô Công thức 1 Đức. Lốp đó đâm phải một người quay phim khiến anh này phải nhập viện vì gãy xương và chấn động. Diễn biến mùa giải. Những chặng đua đầu tiên. Giải đua ô tô Công thức 1 Úc, chặng đua đầu tiên của mùa giải, diễn ra ở trường đua Albert Park vào ngày 17 tháng 3 năm 2013 và kéo dài tổng cộng 58 vòng đua. Kimi Räikkönen giành chiến thắng cuộc đua này bằng cách sử dụng chiến thuật hai lần đổi lốp trước Fernando Alonso và Sebastian Vettel. Đó cũng là chiến thắng thứ 20 của Kimi Räikkönen. Mặc dù xuất phát ở vị trí pole, Vettel về đích ở vị trí thứ 3. Do trời mưa to, vòng phân hạng đã bị hủy bỏ sau phần đầu tiên và được kết thúc vào sáng Chủ nhật. Chỉ có 21 tay đua xuất phát vì chiếc xe đua Sauber của Nico Hülkenberg gặp sự cố về nhiên liệu. Maldonado chạy lệch khỏi đường đua và bỏ cuộc và một tay đua khác phải bỏ cuộc là Rosberg do hệ thống điện bị hỏng. Felipe Massa, Lewis Hamilton, Mark Webber, Adrian Sutil, Paul di Resta, Jenson Button và Romain Grosjean ghi điểm sau khi cuộc đua kết thúc. Trong bảng xếp hạng các đội đua, Ferrari dẫn đầu với 30 điểm trước Lotus F1 Team (26 điểm) và Red Bull Racing (23 điểm). Giải đua ô tô Công thức 1 Malaysia, chặng đua thứ hai trong tổng số 19 chặng đua của mùa giải này, diễn ra ở trường đua Sepang International vào ngày 24 tháng 3 năm 2013 và bao gồm 56 vòng đua. Khi bắt đầu cuộc đua, mặt đường đua vẫn còn hơi ướt và do đó vết dầu loang chỉ được sử dụng khi thờ tiết khô ráo trong cuộc đua. Vào cuối cuộc đua, hai tay đua của Red Bull so kè với nhau để giành chiến thắng một cách tranh cãi sau Mark Webber bịSebastian Vettel vượt và một cuộc so kè khác nữa giữa các tay đua của Mercedes để giành vị trí thứ ba. Sebastian Vettel đã giành chiến thắng cuộc đua này trước đồng đội Webber và Lewis Hamilton. Các tay đua còn lại lấy được điểm trong cuộc đua này là Nico Rosberg, Felipe Massa, Romain Grosjean, Kimi Räikkönen, Nico Hülkenberg, Sergio Pérez và Jean-Éric Vergne. Với chiến thắng này, Vettel dẫn đầu bảng xếp hạng các tay đua với 40 điểm, xếp trên Räikkönen (31 điểm) và Webber (26 điểm). Trong bảng xếp hạng các đội đua, Red Bull Racing có được 66 điểm trước Lotus F1 Team (40 điểm) và Ferrari (cùng 40 điểm). Fernando Alonso giành chiến thắng tại giải đua ô tô Công thức 1 Trung Quốc tại trường đua Shanghai International với khoảng cách 10 giây trước Kimi Räikkönen và Lewis Hamilton. Cuộc đua diễn ra vào ngày 14 tháng 4 năm 2013 với tổng cộng 56 vòng. Trong cuộc đua này, Mark Webber bỏ cuộc sau do mất một lốp xe vì đội đổi lốp của anh không lắp lốp đúng cách. Các tay đua khác ghi điểm trong cuộc đua này là Sebastian Vettel, Jenson Button, Felipe Massa, Daniel Ricciardo, Paul di Resta, Romain Grosjean và Nico Hülkenberg. Trong cuộc đua này, Ricciardo lập được kết quả tốt nhất của mình trong mùa giải này sau khi về đích ở vị trí thứ 7. Sau cuộc đua này, Vettel tiếp tục dẫn đầu bảng xếp hạng các tay đua với 52 điểm, xếp trên Räikkönen (49 điểm) và Alonso (43 điểm). Trong bảng xếp hạng các đội đua, Red Bull Racing dẫn đầu với 78 điểm trước Ferrari (73 điểm) và Lotus F1 Team (60 điểm). Tại giải đua ô tô Công thức 1 Bahrain diễn ra vào ngày 21 tháng 4 năm 2013, Sebastian Vettel giành chiến thắng cuộc đua này trước cặp tay đua của Lotus F1 Team, Kimi Räikkönen và Romain Grosjean, tuơng tự chặng đua vào năm 2012. Vettel phần lớn dẫn đầu cuộc đua và cũng lập vòng đua nhanh nhất. Các tay đua ghi điểm khác trong chặng đua này là Paul di Resta, người đạt kết quả tốt nhất trong sự nghiệp Công thức 1 của mình, Lewis Hamilton, Sergio Pérez, Mark Webber, Fernando Alonso, Nico Rosberg và Jenson Button. Vettel tiếp tục dẫn đầu bảng xếp hạng các tay đua với 77 điểm, xếp trên Räikkönen (67 điểm) và Hamilton (50 điểm). Trong bảng xếp hạng các đội đua, Red Bull Racing dẫn đầu với 109 điểm trước Lotus F1 Team (93 điểm) và Ferrari (77 điểm). Ngoài ra, sự kiện này diễn ra trong điều kiện khó khăn vì các cuộc biểu tình chống lại chế độ chính trị ở Bahrain. Hệ thống ghi điểm. Điểm được trao cho các tay đua về đích ở 10 vị trí đầu tiên. Bảng xếp hạng các tay đua. Bảng xếp hạng các đội đua. Chú thích mở rộng cho các bảng trên:
Mèo Hermitage () là một nhóm mèo sống trong Bảo tàng Hermitage ở Saint Petersburg, Nga. Bảo tàng có một thư ký báo chí dành riêng cho mèo và ba người đóng vai trò là người chăm sóc. Những con mèo sống trong tầng hầm của bảo tàng, và chúng cũng xuất hiện trên bờ kè và quảng trường vào mùa hè. Trong các thời đại trước, chúng lang thang khắp các phòng trưng bày của bảo tàng. Năm 2010, Maria Khaltunen (còn gọi là "Khaltunin" hoặc "Haltunen"), người chỉ đạo chương trình mèo của bảo tàng, tuyên bố rằng có 60 con mèo trong khuôn viên bảo tàng, mặc dù các nhân viên đã nói đùa rằng bảo tàng chỉ được phép có 50 con mèo. Irina Popovets, người đã trở thành người đứng đầu bộ phận mèo, nói rằng những con mèo "nổi tiếng như bộ sưu tập của chúng tôi". Tháng 5 năm 2013, số lượng đã tăng lên 74 con mèo, thuộc cả hai giới tính (nhưng đã bị thiến), theo Haltunen. Có nhà bếp để chuẩn bị thức ăn cho chúng ("tất cả chúng đều có những sở thích khác nhau") và thậm chí là một bệnh viện nhỏ. Kể từ năm 2013, các khoản quyên góp (khoản thanh toán €400 mỗi tháng từ tổ chức từ thiện Pro Animale và sự tài trợ của Royal Canin) tài trợ cho sự hiện diện của mèo. Từ thế kỷ 18, mèo đã có mặt trong bảo tàng, vốn là một cung điện. Năm 1745, nữ hoàng Yelizaveta của Nga ra lệnh đặt mèo trong cung điện để kiểm soát chuột. James Rodgers của BBC nói rằng người ta tin những con mèo có nguồn gốc từ Kazan, một thành phố nổi tiếng vì có những con mèo giỏi bắt chuột. Những con mèo vẫn ở St. Petersburg ngoại trừ trong Chiến tranh thế giới thứ hai, khi quần thể mèo hiện có bị giết. Một nhóm mèo mới đã thay thế những con mèo trước đó, vì số lượng chuột đã tăng lên. Vào cuối những năm 1990, Khaltunen bắt đầu chương trình chăm sóc mèo trước đây sống trong điều kiện tồi tàn. Kể từ năm 2007, bảo tàng bắt đầu nhận nuôi mèo cần nhà. Năm 2011, bảo tàng bắt đầu tổ chức "Catfest", lễ kỷ niệm số lượng mèo của bảo tàng. "Catfest" bao gồm các cuộc thi vẽ mèo và trò chơi truy tìm kho báu cho trẻ em. Bắt đầu từ năm 2015, do số lượng khách du lịch đến thăm, bảo tàng đã thành lập một trang web dành cho những người quan tâm đến việc nhận nuôi mèo. "Thật vinh dự khi được nhận nuôi một chú mèo Hermitage", một chủ sở hữu mèo nói. Những con mèo khác được nuôi để đuổi chuột trong các tòa nhà công cộng bao gồm:
Thuyền trưởng 15 tuổi Thuyền trưởng 15 tuổi () là một tiểu thuyết phiêu lưu của Jules Verne xuất bản năm 1878. Tác phẩm kể về Dick Sand, một cậu bé 15 tuổi, bất đắc dĩ trở thành thuyền trưởng của một con tàu, dẫn dắt đoàn người vượt qua cuộc hành trình đầy hiểm nguy trắc trở trên đại dương và trên lục địa châu Phi. Dick Sand là cậu bé mồ côi được gia đình chủ hãng tàu Weldon nhận nuôi, cậu học việc trên tàu Pilgrim do ông Hull làm thuyền trưởng. Gần đây tàu mới có thêm 1 đầu bếp là Negoro dù thuyền trưởng Hull chưa hẳn rõ nhân thân của hắn. Pilgrim là con tàu săn cá voi. Mùa săn cá voi lần ấy, năm 1873, trong hành trình từ New Zealand trở về lại Mỹ, tàu chở thêm bà Weldon-vợ chủ hãng tàu, con trai 5 tuổi của bà (Jack) và anh họ bà (ông Bénédict, một nhà côn trùng học) và người vú già da đen (Nan). Khi đang trên biển, tàu Pilgrim bắt gặp một chiếc tàu đắm, cả tàu đã thoát đi cả, chỉ còn lại 5 người da đen (Tom, Actéon, Austin, Bat, Hercules) và 1 con chó tên Dingo, tuy là dân da đen nhưng họ là công dân tự do của Mỹ đi làm thuê và đang trên đường trở lại Mỹ. Con chó Dingo sau khi lên tàu có phản ứng rất ác cảm với tên đầu bếp Negoro. Dingo là chú chó được chủ con tàu đắm nhặt được trên bờ biển châu Phi, nó rất nhạy với hai chữ cái S, V và vòng trên cổ cũng có chữ SV, nhờ đó, thuyền trưởng Hull đoán, có thể nó là chó của Samuel Vernon - một nhà thám hiểm đã mất tích trên đất châu Phi. Sau ít ngày, tàu gặp một con cá voi trên biển, thuyền trưởng Hull quyết định cho cả thủy thủ đoàn xuống thuyền nhỏ để săn cá, để lại Dick Sand coi sóc tàu chốc lát nhưng nhóm thủy thủ đã bị cá voi tấn công và thiệt mạng, Dick Sand đành phải đảm đương trách nhiệm thuyền trưởng để đưa tàu cập bờ. Dick Sand dự định sẽ đi quãng đường ngắn nhất là cập vào bờ biển Nam Mỹ rồi di chuyển đường bộ về Mỹ. Tuy nhiên trong hành trình Negoro đã dùng nhiều thủ đoạn khiến tàu đi sai lệch phương hướng mà cả tàu không ai hay biết vẫn cứ đinh ninh là đến Nam Mỹ. Đến khi tàu vào đất liền, bị xô vào đá vỡ tan tành, đoàn người lên bờ thì Negoro trốn đi mất. Cả đoàn gặp một người đàn ông gốc Mỹ tên Harris, hắn nói với cả đoàn nơi đây là Nam Mỹ và ngỏ ý muốn dẫn cả đoàn đến một nông trại trong nội địa của họ hàng hắn để mọi người được đón tiếp và bắt phương tiện về lại Mỹ. Tuy nhiên trong hành trình, Dick Sand đã dần nghi ngờ và phát hiện ra thực chất cả đoàn đã lưu lạc đến tận châu Phi. Bị bại lộ, Harris liền bỏ trốn. Harris và Negoro thực chất là thủ hạ của một tên trùm buôn người, khi tàu cập đất liền chúng đã gặp nhau, Negoro bàn Harris lừa cả đoàn vào trong lục địa châu Phi rồi sẽ bắt lấy những người da đen bán làm nô lệ còn gia đình bà Weldon sẽ bắt làm con tin đòi tiền chuộc. Đoàn của Dick Sand tìm cách quay ngược ra bờ biển, nhưng sau nhiều ngày lưu lạc, họ đã bị những tên buôn người bắt giữ, duy chỉ có 1 trong 5 người da đen là Hercules trốn được. Đến đây, đoàn bị phân tán, bà Weldon cùng con trai và anh họ bị giải theo hướng khác. Dick Sand đi cùng nhóm 5 người da đen và vú già Nan. Vú già Nan chết trên đường do bị đánh đập kiệt quệ. Bốn người da đen ((Tom, Actéon, Austin, Bat) bị bán đi mất. Harris gặp lại Dick Sand và khi được hỏi tin, hắn nói mẹ con bà Weldon đã chết do không chịu được cực khổ trên đường. Quá tức giận, Dick Sand đã lao vào đâm chết hắn. Nhưng thực ra mẹ con bà còn sống. Nhờ Hercules còn ở ngoài, anh đã lần lượt cứu thoát được Dick Sand, mẹ con bà Weldon và anh họ bà. Cả đoàn lại chạy trốn ra bờ biển. Trong cuộc trốn chạy, tại một điểm không xa nơi cửa sông đổ ra biển, cả đoàn vô tình phát hiện thi thể nhà thám hiểm Samuel Vernon - chủ của con chó Dingo, nhờ vào những dòng chữ gượng viết trước lúc chết, họ biết được chính Negoro đã lừa gạt và sát hại ông để chiếm đoạt số của cải. Negoro trên đường truy đuổi nhóm người cũng tạt vào chính nơi đây, vì số tiền vàng chiếm đoạt được của Samuel Vernon được hắn chôn gần đó. Dingo thấy Negoro liền sông ra tấn công và kết liễu đời hắn nhưng không may Dingo cũng bị đâm chết. Cả đoàn sau đó mau mắn ra được bờ biển, gặp được những người Bồ Đào Nha và được họ giúp đỡ về lại San Francisco. Sau đó, nhờ dò hỏi mà gia đình Weldon đã chuộc lại được 4 người da đen.
Ó biển là một nhóm gồm các loài chim biển thuộc chi Morus, họ Chim điên ("Sulidae"). Ó biển là loài chim lớn màu trắng với đầu hơi vàng, cánh đen và mỏ dài. Ó biển phương Bắc là loài chim biển lớn nhất ở Bắc Đại Tây Dương, có sải cánh dài tới hai mét . Hai loài còn lại xuất hiện ở các vùng biển ôn đới xung quanh miền nam châu Phi, miền nam Australia và New Zealand. Ba loài ó biển hiện thường được đặt trên chi "Morus". Tuy nhiên, một số người tin rằng cả 9 loài thuộc họ Chim điên nên được đặt trong một chi duy nhất, chi "Sula". Đôi khi, các loài ó biển cũng được coi là chung một loài.
Pici ([ˈpiːtʃi]; [ˈpiːʃi]) là một loại pasta dày, được làm thủ công bằng tay, giống như chất béo của spaghetti. Nó có nguồn gốc Tỉnh Siena ở Toscana; ở khu vực Montalcino, chúng còn được gọi là pinci ([ˈpintʃi]). Phần bột thường được làm từ bột mì và nước. Việc bổ sung trứng là do tùy chọn, được xác định bởi truyền thống gia đình. Ngoài ra, rau chân vịt có thể được sử dụng thay cho nước. Bột được cán mỏng thành một tấm phẳng dày, sau đó cắt thành dải. Ở một số gia đình, dải bột được cuộn giữa một lòng bàn tay và bàn, trong khi tay kia quấn phần còn lại của dải bột. Nó cũng có thể được hình thành bằng cách lăn dải giữa hai lòng bàn tay. Cả hai phương pháp đều tạo thành một sợi mì dày, mỏng hơn một chút so với một chiếc bút chì thông thường. Không giống như spaghetti hay macaroni, loại pasta này có kích thước không đồng đều và có độ dày khác nhau dọc theo chiều dài của nó. Các loại thực phẩm ăn kèm. Nó được ăn với nhiều loại thực phẩm, đặc biệt là:
Fly Gangwon (Hangul: 플라이강원; Romaja: Peullai Gangwon) là một hãng hàng không giá rẻ của Hàn Quốc được thành lập vào năm 2016 và thực hiện chuyến bay đầu tiên vào ngày 22 tháng 11 năm 2019 từ Yangyang đến Jeju. Khẩu hiệu của công ty là "Fly To Your Dream." Độ tuổi trung bình đội bay tính đến tháng 2 năm 2023 là 11.8 năm. Tính đến tháng 2 năm 2023: Đội bay dừng hoạt động. Đội bay dừng hoạt động của Fly Gangwon bao gồm các máy bay sau:
Danh sách tập của Siêu Trí Tuệ Trung Quốc (mùa 8) Dưới đây là danh sách các tập của chương trình Siêu trí tuệ (Trung Quốc) mùa 8 được phát sóng năm 2021. Vòng 1 - Xếp thứ hạng. 88 tuyển thủ tự xét vào năng lực bản thân mà chọn cho mình một chỗ ngồi thuộc 4 bảng xếp hạng. Sau đó, căn cứ kết quả kiểm tra năng lực mà Ban tổ chức sắp xếp lại vị trí ngồi một lần nữa để bắt đầu tiến hành thi đấu. Tuyển thủ tham gia các thử thách, sau mỗi thử thách tuyển thủ được cộng hoặc trừ điểm trên Bậc thang trí não - Thiên thê bảng dựa theo thành tích thi đấu (điểm số được cộng dồn từ các thử thách trước, điểm sàn của tuyển thủ là 0 điểm). Sáu tuyển thủ đứng đầu bảng tham gia vòng thi Tranh cup Não vương mùa này. Vòng 2 - Vòng tranh bá Cup Não Vương. 6 tuyển thủ đứng đầu bảng được bước vào vòng thi tranh Cup Não Vương. Quan Duệ Di được vé vớt do ban giám khảo bình chọn vào vòng thi tranh Cup Não Vương. Phần mềm ứng dụng Giáo dục trực tuyến Ape Zhi Pushing. Dầu hào Hải Thiên. Thêm là ngon liền.
Wikipedia tiếng Extremadura () hay Güiquipedia (tiền thân là Güiquipeya) là phiên bản tiếng Extremadura của bách khoa toàn thư trực tuyến miễn phí Wikipedia. Ngôn ngữ này có 3.362 bài viết và được xếp hạng 225 trong danh sách Wikipedia theo số lượng bài viết. Các hãng truyền thông khác nhau đã chỉ trích phiên bản Extremadura của Wikipedia. Người ta đặt câu hỏi rằng Extremadura không thực sự là một ngôn ngữ riêng biệt, mà thay vào đó chỉ là một phương ngữ của tiếng Asturias và tiếng Castilla, và nó không có quy tắc chính tả xác định. Việc trang chỉ có ba người đóng góp chính đồng thời là người khởi xướng dự án cũng là chủ đề gây tranh cãi.
Wikipedia tiếng Miến Điện Wikipedia tiếng Miến Điện ( [mjəmà wɪkɨˈpiːdiə]) là phiên bản tiếng Miến Điện của bách khoa toàn thư trực tuyến miễn phí Wikipedia. Phiên bản này bắt đầu vào tháng 7 năm 2004 và có khoảng 104.000 bài viết tính đến tháng 1 năm 2023. Tính đến tháng 1 năm 2023, có khoảng 108.000 người dùng, 4 quản trị viên và 2.965 tập tin trên Wikipedia tiếng Miến Điện, xếp thứ 70 theo số lượng bài viết. Sự kiện và khuyến khích. Hiệp hội Chuyên gia Máy tính Myanmar đã khởi động "dự án Wikipedia Myanmar" với mục đích mở rộng Wikipedia vào năm 2010. Cộng đồng Wikipedia tiếng Miến Điện đã tổ chức hội thảo chung đầu tiên tại Yangon, Miến Điện (Myanmar) với sự giúp đỡ của Telenor Myanmar vào tháng 6 năm 2014 để tuyển tình nguyện viên mới. Diễn đàn Wikipedia tiếng Miến Điện được tổ chức tại Đại học Dagon vào tháng 7 năm 2014 thu hút hơn 2.000 người, bao gồm cả sinh viên. Phần lớn người dùng Internet Miến Điện sử dụng phông chữ Zawgyi không phải Unicode nên họ gặp khó khăn khi xem Wikipedia tiếng Miến Điện trước năm 2019.
Lưu Bội Kỳ là nam diễn viên hạng nhất Trung Quốc. Ông được biết đến với vai diễn trong phim điện ảnh "Những ngày rời xa Lôi Phong" năm 1997, "Cây vĩ cầm vàng" năm 2001 và phim truyền hình "Đại trạch môn" năm 2001. Ông từng giành được nhiều giải thưởng như Nam diễn viên chính xuất sắc nhất trong giải Kim Kê của Điện ảnh Trung Quốc. Lưu Bội Kỳ ban đầu là một vũ công, nhưng sau đó chuyển sang đóng kịch, năm 1979, ông được nhận vào Học viện Nghệ thuật PLA và trở thành đội trưởng. Sau khi tốt nghiệp nghệ thuật quân sự năm 1983, ông được bổ nhiệm vào Đoàn văn nghệ Quân khu Tân Cương, hai năm sau, ông trở lại Bắc Kinh và bắt đầu lấn sân sang lĩnh vực điện ảnh. Vào cuối năm 1996, sau khi bộ phim "Những ngày rời xa Lôi Phong" được công chiếu, nó đã lập kỷ lục về doanh thu phòng vé cao nhất trong năm, và Lưu Bội Kỳ cũng đã giành được sự nổi tiếng lớn và nhiều giải thưởng. Năm 1994, Lưu Bội Kỳ giành được 4 giải thưởng tại Liên hoan phim quốc tế Lorcano với bộ phim "Nhị Mô" (二嫫). Năm 1996, ông được chuyển đến Nhà hát Thể nghiệm Trung ương (Nhà hát Quốc gia Trung Quốc), được phong Diễn viên hạng nhất quốc gia. Năm 2000, ông tham gia bộ phim truyền hình Đại trạch môn với vai cậu ba Bạch Dĩnh Vũ, vai phản diện đầu tiên của ông.
Phản ứng quốc tế đối với động đất Thổ Nhĩ Kỳ–Syria 2023 Vào hôm 6 tháng 2 năm 2023, hai trận động đất với trận động đất đầu tiên có cường độ khoảng 7,8 "Mw" ở Gaziantep và sau đó 9 giờ ở Kahramanmaraş với cường độ khoảng 7,5 "Mw". Trận động đất đã khiến hàng nghìn người chết và bị thương ở Thổ Nhĩ Kỳ và Syria. Hơn 1150 dư chấn đã được ghi nhận sau trận động đất. Ít nhất 105 quốc gia và 16 tổ chức quốc tế cam kết hỗ trợ các nạn nhân trong trận động đất, bao gồm việc viện trợ nhân đạo. Tổng thư ký Liên đoàn Ả Rập #đổi đã kêu gọi sự hỗ trợ quốc tế đối với những người bị ảnh hưởng bởi "thảm họa nhân đạo". #đổi , Ủy ban châu Âu đã ra thông báo các cơ chế bảo vệ dân sự của Liên minh châu Âu mà Thổ Nhĩ Kỳ là thành viên đã được kích hoạt. EU ngay sau đó đã cử 31 đội cứu hộ và 5 đội y tế từ 23 quốc gia thành viên tới Thổ Nhĩ Kỳ và Syria, cam kết hỗ trợ lần lượt 3 triệu euro và 3,5 triệu euro cho Thổ Nhĩ Kỳ và Syria, đồng thời công bố một quỹ tài trợ để quyên góp tiền gửi đến vùng bị nạn. Một số cơ quan của Liên Hợp Quốc cũng đã phản ứng trước vụ thảm họa bao gồm các cơ quan #đổi , Văn phòng Điều phối các vấn đề nhân đạo của Liên Hợp Quốc, Cao ủy Liên Hợp Quốc về người tị nạn, Quỹ Nhi đồng Liên Hợp Quốc và Tổ chức Di trú Quốc tế. Giám đốc khu vực của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) tại châu Âu, #đổi , cho biết các văn phòng khu vực của tổ chức đang hỗ trợ hết mình cho việc vận chuyển thuốc men và các thiết bị cứu trợ. Liên Hợp Quốc cũng đã gửi viện trợ 25 triệu đô la Mỹ từ quỹ khẩn cấp của tổ chức. Ngoài ra, hàng viện trợ nhân đạo của Liên Hợp Quốc đã được gửi tới Syria thông qua Thổ Nhĩ Kỳ ở biên giới Bab al Hawa. Tổng thư ký NATO Jens Stoltenberg cũng cho biết các nước thành viên đang huy động sự ủng hộ. Tổng thống Ai Cập Abdel Fattah el-Sisi đã gọi điện cho người đồng cấp Syria để đề nghị hỗ trợ. Ai Cập cho biết 2 máy bay đã vận chuyển viện trợ y tế tới Thổ Nhĩ Kỳ, trong khi một đội tình nguyện và 3 máy bay chở hàng đã được gửi tới Syria. Tổng thống Algeria đã xác nhận việc nước này sẽ gửi một đội tìm kiếm và cứu nạn gồm 89 người tới Thổ Nhĩ Kỳ. Ngoài ra, nước này cũng đã gửi 210 tấn hàng cứu trợ. Quốc gia này đã tuyên bố sẽ cung cấp 15 triệu AFN (166.000 đô la Mỹ) cho các nạn nhân trong trận động đất, hai phần ba sẽ dành cho Thổ Nhĩ Kỳ và một phần ba dành cho cho Syria. Chính phủ Ấn Độ đã bắt đầu "Chiến dịch Dost" để hỗ trợ miền Đông Thổ Nhĩ Kỳ và Tây Bắc Syria bị thảm họa. Từ "Dost" được hiểu là người bạn trong tiếng Hindi và cả tiếng Thổ Nhĩ Kỳ. Tính đến ngày 9 tháng 2 năm 2023, Ấn Độ đã gửi tổng cộng sáu máy bay C-17 để hỗ trợ công tác cứu hộ. Trước đó một ngày, hơn 6 tấn hàng cứu trợ khẩn cấp đã đến Sân bay quốc tế Damas cùng Thứ trưởng Bộ Hành chính Địa phương Môi trường Moutaz Douaji với 3 xe tải chất đầy đồ bảo hộ, thuốc cấp cứu, máy điện tâm đồ và các vật tư y tế khác. Thủ tướng Nikol Pashinyan đã xác nhận Armenia sẵn sàng hỗ trợ các nước liên quan vụ thảm họa. Vào ngày 7 tháng 2 năm 2023, Pashinyan đã điện đàm với Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ và Syria, sau đó, chính phủ Armenia xác nhận nước này sẽ cử các đội tìm kiếm cứu nạn và viện trợ lương thực tới Thổ Nhĩ Kỳ và Syria.. Cửa khẩu biên giới giữa Armenia và Thổ Nhĩ Kỳ cũng đã được mở cho phép viện trợ nhân đạo đi qua, lần đầu tiên biên giới Armenia-Thổ Nhĩ Kỳ mở cửa kể từ năm 1988, khi Thổ Nhĩ Kỳ gửi viện trợ cho Armenia sau trận động đất ở Armenia năm 1988. Tổng thống Ilham Aliyev cho biết, Azerbaijan sẽ cử một đội tìm kiếm và cứu nạn gồm 370 người tới Thổ Nhĩ Kỳ và chuyến bay thứ hai chở hàng tiếp tế. Có thông tin cho rằng các địa điểm giải trí ở Baku đã ngừng phát nhạc trực tuyến để đoàn kết với Thổ Nhĩ Kỳ. Số lượng thành viên đội tìm kiếm và cứu nạn của Azerbaijani đã lên tới 725 người trong những ngày sau đó. Chính phủ Bangladesh đã ra thông báo quốc tang trên toàn quốc sau trận động đất kinh hoàng vào ngày 9 tháng 2. Bangladesh cũng đã gửi một đội cứu hộ và nhân viên y tế gồm 46 người tới Thổ Nhĩ Kỳ cùng với các thiết bị cứu hộ, thuốc men, lều và thực phẩm. Đội cứu hộ bao gồm 24 thành viên từ Quân đội Bangladesh, 12 nhân viên từ Sở Cứu hỏa Dân phòng Bangladesh và 10 chuyên gia y tế cùng với một nhà báo. Tất cả di chuyển đến Thổ Nhĩ Kỳ bằng máy bay vận tải C-130J của Không quân Bangladesh. Đại sứ quán Thổ Nhĩ Kỳ tại Dhaka đã kêu gọi sự hỗ trợ của người dân Bangladesh gửi tặng các mặt hàng thiết yếu thông qua chiến dịch của TIKA (Cơ quan Hợp tác và Điều phối Thổ Nhĩ Kỳ) do Hãng hàng không Thổ Nhĩ Kỳ hỗ trợ. Hãng hàng không Thổ Nhĩ Kỳ đề nghị vận chuyển hàng cứu trợ đến Thổ Nhĩ Kỳ miễn phí và chính phủ Bangladesh sẽ hỗ trợ các yêu cầu hải quan nhằm đảm bảo việc vận chuyển viện trợ nhân đạo nhanh chóng. Chính phủ nước này xác nhận sẽ gửi 100.000 đô la Mỹ viện trợ cho Thổ Nhĩ Kỳ. Tổng thống Yoon Suk-yeol đã cam kết sẽ hỗ trợ nhân đạo cho cả Thổ Nhĩ Kỳ và Syria. Ngày hôm sau, chính phủ Hàn Quốc chấp thuận việc cử đội cứu hộ bao gồm 118 thành viên và thành lập Đội Cứu trợ Thảm họa Hàn Quốc (KDRT) — 60 người trong số đó được tuyển chọn từ Cơ quan Cứu hỏa Quốc gia, Bộ Ngoại giao và KOIKA, trong khi 50 người khác đến từ cơ quan của Bộ Quốc phòng. Tổng số hàng viện trợ nhân đạo trị giá 5 triệu đô la Mỹ cũng được gửi cùng với vật tư y tế thông qua máy bay vận tải quân sự. Nước này cũng đã gửi viện trợ nhân đạo tới Thổ Nhĩ Kỳ. Thống đốc Trung Sulawesi, Rusdy Mastura cũng gửi yêu cầu đến chính quyền địa phương trong tỉnh gửi viện trợ cho Thổ Nhĩ Kỳ, do nước này là một trong những quốc gia đầu tiên hỗ trợ tỉnh này trong trận động đất và sóng thần Sulawesi 2018. Iran đã chuyển 45 tấn thuốc men, thực phẩm, lều và chăn cho Syria vào ngày 7 tháng 2. Bassem Masour, người đứng đầu Cơ quan Hàng không Dân dụng Syria, cho biết thêm nhiều máy bay chở hàng viện trợ nhân đạo đang đến hiện trường vụ thảm họa. Tổng thống Iran Ebrahim Raisi đã tuyên bố nước này sẵn sàng cung cấp "viện trợ cứu trợ ngay lập tức". Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Nasser Kanaani cho biết, Iran sẵn sàng cử các đội y tế và viện trợ tới Thổ Nhĩ Kỳ và Syria. Ông gọi đây là một "trách nhiệm đạo đức, nhân tính và Hồi giáo". Jordan đã tuyên bố sẽ gửi 99 nhân viên cứu hộ, 5 bác sĩ, thiết bị tìm kiếm cứu nạn, lều trại và vật tư y tế tới Thổ Nhĩ Kỳ và Syria. Bộ Ngoại giao Nhật Bản cho biết nước này sẽ cử 75 nhân viên cứu hội và Đội cứu hộ thiên tai Nhật Bản (JDR) để hỗ trợ Thổ Nhĩ Kỳ trong công tác tìm kiếm và giải cứu các nạn nhân trong vụ động đất. Pakistan đã gửi viện trợ nhân đạo cho cả Thổ Nhĩ Kỳ và Syria, đồng thời cử nhân viên cứu hộ và bác sĩ đến Thổ Nhĩ Kỳ. Đội Cứu hộ 1122 gồm 51 thành viên từ Pakistan đã được cử đến Thổ Nhĩ Kỳ sớm nhất. Ngay sau đó, hai đội trong Quân đội Pakistan cũng tham gia chiến dịch cứu hộ và cứu nạn ở Thổ Nhĩ Kỳ và Syria, nâng tổng số người tham gia hỗ trợ vùng thảm họa lên hơn 200 người. Thủ tướng Pakistan Shehbaz Sharif và nội các liên bang Pakistan đã quyết định quyên góp một tháng lương cho quỹ cứu trợ. Các đội viện trợ đã bay đến Adana thông qua một chiếc máy bay đặc biệt của Lực lượng Không quân Pakistan vào đêm ngày 6–7 tháng 2 năm 2023, để thực hiện các nỗ lực cứu trợ cho người dân Thổ Nhĩ Kỳ và phối hợp chặt chẽ với chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ, AF và Đại sứ quán Pakistan ở Islamabad. Theo chỉ thị của Thủ tướng Chính phủ, Cơ quan Quản lý Thảm họa Quốc gia (NDMA) đang huy động tất cả các nguồn lực sẵn có bao gồm lều trú đông, chăn và các vật dụng cứu sinh quan trọng khác. Các Đội Tìm kiếm và Cứu nạn Đô thị được đào tạo để hoạt động trong các khu vực bị thảm họa cũng được gửi đi cùng với thiết bị và thuốc men. Đại sứ Palestine tại Syria đã thông báo 8 người tị nạn Palestine đã tử vong trong vụ thảm họa, bao gồm 3 trẻ em trong số đó. Tổng thống Mahmoud Abbas đã đưa ra chỉ thị cho đại sứ quán nước này tại Damascus cung cấp tất cả những gì cần thiết để hỗ trợ gia đình các nạn nhân. Chính quyền Palestine sẽ cử hai phái bộ nhân đạo đến Syria và Thổ Nhĩ Kỳ, bao gồm các đội dân phòng và y tế. Chính phủ Qatar đã hứa sẽ gửi đội cứu hộ và vật tư khẩn cấp đến hiện trường vụ động đất. Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Triều Tiên Choe Son Hui đã gửi lời chia buồn tới Bộ trưởng Ngoại giao Thổ Nhĩ Kỳ Mevlüt Çavuşoğlu. Tập Cận Bình, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc và Chủ tịch nước Trung Quốc, đã gửi lời chia buồn tới cả Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Recep Tayyip Erdoğan và Tổng thống Syria Bashar al-Assad, đồng thời hứa sẽ gửi viện trợ và vật tư y tế đến các khu vực bị ảnh hưởng. Ngoài ra, chính phủ nước này cũng sẽ gửi 30 triệu nhân dân tệ cho Syria và 40 triệu nhân dân tệ cho Thổ Nhĩ Kỳ dưới dạng hỗ trợ nhân đạo khẩn cấp. Vào ngày 8 tháng 2 năm 2023, đội cứu hộ của chính phủ Trung Quốc bao gồm 82 nhân viên cứu hộ và 4 chú chó cứu hộ đã đến Sân bay Adana Şakirpaşa của Thổ Nhĩ Kỳ. Chính quyền Hồng Kông đã cử một đội cứu hộ gồm 59 người và 2 chú chó đến Thổ Nhĩ Kỳ để giúp tìm kiếm những người sống sót. Quyền Chủ tịch nước Việt Nam Võ Thị Ánh Xuân và Chủ tịch Quốc hội Việt Nam Vương Đình Huệ cũng đã gửi lời chia buồn đến người đồng cấp của Thổ Nhĩ Kỳ và Syria. Ngay sau đó, chính phủ Việt Nam cũng đã cử 100 người tham gia công tác cứu nạn, cứu hộ tại Thổ Nhĩ Kỳ với 76 quân nhân và 24 chiến sĩ công an. Quốc gia này đã gửi một đội gồm 53 người tới Thổ Nhĩ Kỳ, bao gồm các nhân viên cứu hộ khẩn cấp và nhân viên y tế. Thủ tướng Karl Nehammer cho biết Áo sẽ gửi 84 binh sĩ từ Đơn vị cứu trợ thiên tai tới Thổ Nhĩ Kỳ và cam kết gửi 3 triệu euro cho các tổ chức viện trợ. Phó Thủ tướng Ireland Micheál Martin cho biết nước này sẽ cung cấp 2 triệu euro quỹ khẩn cấp cho Thổ Nhĩ Kỳ và Syria. Ngoại trưởng Anh James Cleverly cho biết các đội cứu hộ và thiết bị đã được gửi đến Gaziantep, Thổ Nhĩ Kỳ. Vương quốc Anh sau đó đã gửi 3,8 triệu bảng Anh cho tổ chức White Helmets đang hoạt động ở Syria, và cam kết sẽ gửi thêm 3 triệu bảng Anh. Nước này sẽ cử đội B-FAST tới Thổ Nhĩ Kỳ và Syria để hỗ trợ y tế. Ngoài ra, các nhà khai thác viễn thông của Bỉ đang cung cấp những cuộc gọi miễn phí tới Thổ Nhĩ Kỳ. Cơ quan bảo vệ dân sự THW đã gửi một đội tìm kiếm và cứu nạn gồm 50 người và 7 chú chó đến Thổ Nhĩ Kỳ. Đức đã cam kết hỗ trợ 26 triệu euro cho các quỹ cứu trợ Thổ Nhĩ Kỳ và Syria. Không quân Đức sẽ bay viện trợ nhân đạo cho Thổ Nhĩ Kỳ. Tổ chức tìm kiếm và cứu nạn quốc tế từ thiện của Đức (ISAR Đức) đã gửi 40 nhân viên cứu hộ đến Thổ Nhĩ Kỳ, cùng một số sĩ quan Cảnh sát Liên bang Đức. Deutsche Telekom đã cho phép thực hiện các cuộc gọi miễn phí giữa Đức, Thổ Nhĩ Kỳ và Syria trong một tuần và quyên góp 1 triệu euro. Malta đã cử một đội cứu hộ bao gồm 32 người và 1 chú chó cứu hộ tới Thổ Nhĩ Kỳ. Bộ trưởng Bộ Nội vụ Gérald Darmanin cho biết Pháp sẽ cử 139 nhân viên cứu hộ an ninh dân sự tới Thổ Nhĩ Kỳ. Ngoài ra, Pháp cũng cam kết viện trợ 12 triệu euro cho người Syria thông qua Liên Hợp Quốc và các tổ chức phi chính phủ. Chính phủ nước này cho sẽ sẵn sàng gửi trợ giúp Thổ Nhĩ Kỳ. : Theo tuyên bố của Bộ Ngoại giao Argentina, nước này sẽ gửi viện trợ đến Thổ Nhĩ Kỳ và Syria bao gồm nhân viên chăm sóc vệ sinh xã hội, hỗ trợ tâm lý xã hội và hậu chấn thương, nhân viên hậu cần có kinh nghiệm quản lý kho hàng quyên góp, lắp ráp nơi ở cho Cao ủy Liên Hợp Quốc về người tị nạn, quản lý trại cho người bị ảnh hưởng và nơi trú ẩn, viên lọc nước, chất khử trùng. Ngoài ra, quốc gia này cũng sẽ hỗ trợ việc quản lý và hướng dẫn sử dụng cho những người bị ảnh hưởng. Bộ Ngoại giao Brazil đã đưa ra thông báo về việc đang cung cấp viện trợ nhân đạo cho những người dân bị ảnh hưởng bởi trận động đất. Một đội cứu hộ bao gồm 42 người bao gồm lính cứu hỏa từ các bang São Paulo, Minas Gerais và Espírito Santo, các bác sĩ và thành viên của Ban Thư ký Quốc gia về Phòng thủ và Bảo vệ Dân sự cùng Bộ Hội nhập và Phát triển Khu vực đã rời Guarulhos đến Thổ Nhĩ Kỳ trên một chiếc máy bay KC-30. Thủ tướng Justin Trudeau cho biết Canada đang cung cấp 10.000.000 đô la Canada để "viện trợ ngay lập tức cho người dân Thổ Nhĩ Kỳ và Syria". Chính phủ Chile cho biết nước này sẽ bắt đầu viện trợ cho người dân vùng thảm họa của Thổ Nhĩ Kỳ và Syria, đồng thời sẽ làm việc với Đại sứ quán Chile tại Thổ Nhĩ Kỳ và chính quyền Thổ Nhĩ Kỳ để phân phát hàng viện trợ. Miguel Diaz-Canel, Bí thư thứ nhất Đảng Cộng sản Cuba, Chủ tịch nước Cuba và Bộ trưởng Ngoại giao Bruno Rodríguez Parrilla đã gửi điện chia buồn tới nhân dân và chính phủ Syria và Thổ Nhĩ Kỳ. Diaz-Canel sau đó cũng đã gửi lời chia buồn trên Twitter và đề nghị hỗ trợ. Tổng thống Nayib Bukele cho biết "Chính phủ sẵn sàng cung cấp mọi hỗ trợ cần thiết cho chính phủ của Tổng thống Erdogan". Một nhóm tìm kiếm và cứu hộ cũng đã được gửi đến Thổ Nhĩ Kỳ. El Salvador đã gửi 111 nhân viên cứu hộ USAR và 3 chú chó cứu hộ. Tất cả đã đến hiện trường vụ thảm họa vào ngày 9 tháng 2 năm 2023. Cơ quan Phát triển Quốc tế Hoa Kỳ (USAID) cho biết đã triển khai hai đội cứu hộ tới Thổ Nhĩ Kỳ. Các đội cứu hộ lần lượt là VA-TF1 với 79 người và 6 con chó nghiệp vụ; và CA-TF2 với có 78 người. Hoa Kỳ cũng đã triển khai tổng cộng hơn 150 nhân viên tìm kiếm và cứu nạn, cùng với các đội chó nghiệp vụ, để tham gia các nỗ lực cứu hộ tại Thổ Nhĩ Kỳ. Các chuyên gia Hoa Kỳ bao gồm các nhà quản lý khẩn cấp có kinh nghiệm, kỹ thuật viên vật liệu nguy hiểm, kỹ sư, nhà hậu cần, nhân viên y tế và nhiều người khác – cùng với công cụ và thiết bị chuyên dụng. Ngay sau đó, Tổng thống Joe Biden đã công bố khoản viện trợ vật chất trị giá 85 triệu đô la Mỹ cho Thổ Nhĩ Kỳ và Syria. Thủ tướng Úc Anthony Albanese đã công bố gói hỗ trợ nhân đạo ban đầu trị giá 10 triệu đô la Úc để hỗ trợ quá trình phục hồi ở Thổ Nhĩ Kỳ và Syria. Một đội tìm kiếm và cứu nạn gồm 72 thành viên đã được cử đến Thổ Nhĩ Kỳ. Ngoại trưởng Nanaia Mahuta đã công bố gói hỗ trợ nhân đạo trị giá 1,5 triệu đô la New Zealand để hỗ trợ các nỗ lực phục hồi nhân đạo ở Thổ Nhĩ Kỳ và Syria. Thủ tướng Chris Hipkins cũng bày tỏ sự chia buồn tới các nạn nhân. Sau đó, thêm 3 triệu đô la New Zealand đã được cung cấp, với 2 triệu sẽ được trao cho Chương trình Lương thực Thế giới ở Thổ Nhĩ Kỳ và 1 triệu còn lại sẽ được chuyển đến UNICEF ở Syria. New Zealand cũng sẽ cung cấp hai chuyên gia quản lý thông tin để giúp điều phối các nỗ lực tìm kiếm và cứu nạn quốc tế ở Thổ Nhĩ Kỳ. Tổng thống Ersin Tatar đã bày tỏ sự đoàn kết và cho biết đang gửi các đội tìm kiếm và cứu hộ gồm 59 người với tổng cộng 8 phương tiện. Tổng thống Thái Anh Văn tuyên bố sẽ quyên góp 200.000 đô la Mỹ để cứu trợ thiên tai, nhưng sau đó thì được tăng lên 2.000.000 đô la Mỹ. Chính phủ Đài Loan cũng cử một đội gồm 40 người, 3 chó cứu hộ và 5 tấn thiết bị để hỗ trợ hoạt động cứu hộ, sau đó lại tiếp tục cử thêm một đội 90 người và 2 chó cứu hộ. Bộ Y tế và Phúc lợi Đài Loan đã thành lập quỹ cứu trợ động đất và thu được hơn 271,77 triệu Đài tệ. Tổng thống Vjosa Osmani đã xác nhận Kosovo "sẵn sàng cung cấp hỗ trợ cần thiết thông qua Lực lượng An ninh Kosovo". Một nhóm chuyên gia đã được gửi đến Thổ Nhĩ Kỳ vào cuối ngày hôm đó. Nước này cũng đã tuyên bố quốc tang một ngày vào ngày 8 tháng 2 cho các nạn nhân ở Thổ Nhĩ Kỳ và Syria. Tờ "Sputnik" đã dẫn lời cố vấn Tổng thống Syria #đổi cho rằng các nước phương Tây đã không hỗ trợ chính phủ nước này sau trận động đất mà chỉ hỗ trợ vùng lãnh thổ do phe đối lập chính phủ kiểm soát. Bà nói thêm, "Hầu hết kinh phí, tất cả trang thiết bị từ châu Âu và Mỹ đều được gửi tới Thổ Nhĩ Kỳ. Không có gì cho Syria từ châu Âu cả". Đại sứ Syria tại Nga cũng đã tuyên bố Hoa Kỳ và các nước đồng minh đã không dỡ bỏ lệnh trừng phạt nào cho quốc gia này sau vụ thảm họa.
John Jefferson Williams hay John J. Williams (1843 – 13 tháng 5 năm 1865) là người lính cấp bậc binh nhì thuộc Đại đội B, Trung đoàn 34 Bộ binh Indiana Liên bang miền Bắc. Ông bị giết trong trận Palmito Ranch, trận đánh trên bộ cuối cùng của Nội chiến Hoa Kỳ, và thường được công nhận là người lính cuối cùng thiệt mạng trong cuộc xung đột này. Williams chào đời năm 1843 tại Quận Jay, Indiana, và gia nhập Quân đội Liên bang miền Bắc vào tháng 9 năm 1863, có lẽ là ở Anderson. Ông chuyển đến Trại Joe Holt nơi diễn tập đơn vị trước khi được giao nhiệm vụ trên trận địa của họ. Trung đoàn của ông đã dành phần lớn thời gian của cuộc chiến để làm nhiệm vụ canh gác và Đồn trú tại Chiến trường phía Tây, bao gồm cả New Orleans là nơi Williams đóng quân trước khi đơn vị của ông gia nhập quân đội chuẩn bị cho cuộc xâm lược và chiếm đóng Texas vào mùa xuân năm 1865. Lần đầu tiên ông tham chiến trong trận Palmito Ranch ở gần Brownsville, Texas và rồi tử trận vào ngày 13 tháng 5 năm 1865. Williams thường được công nhận là người lính cuối cùng tử trận trong cuộc Nội chiến, mặc dù một số nguồn tài liệu đưa sự công nhận này cho Hạ sĩ John W. Skinner, bị giết vào ngày 19 tháng 5 năm 1865 trong một cuộc phục kích ở Cầu Hobdy gần Eufaula, Alabama. Ông được chôn cất tại Nghĩa trang Quốc gia Alexandria ở Pineville, Louisiana nhưng người ta đã giao hài cốt của ông đem về quê nhà ở Quận Jay, Indiana vào khoảng năm 1897 hoặc 1898 và hiện được chôn cất tại Nghĩa trang Bệnh xá Quận Jay.
John Emery Harriman, Jr. là nhà phát minh người Mỹ nổi tiếng vì có công chế ra loại ô tô bay gọi là aerocar vào năm 1906. Bằng sáng chế được cấp vào năm 1910. Không có bằng chứng nào cho thấy loại xe này từng được đưa vào sản xuất.
Bích Minh "Beth" Nguyễn (sinh năm 1974) là tiểu thuyết gia và nhà văn phi hư cấu người Mỹ gốc Việt. Bà là tác giả cuốn tiểu thuyết "Short Girls" ("Những cô nàng thấp bé") đoạt Giải thưởng Sách Mỹ năm 2010 và "Pioneer Girl" ("Cô nàng tiên phong") cùng quyển hồi ký nhan đề "Stealing Buddha's Dinner" ("Ăn trộm đồ cúng Phật"). Bích Minh Nguyễn tên thật là Nguyễn Minh Bích chào đời năm 1974 tại Sài Gòn, Việt Nam Cộng hòa. Đêm ngày 29 tháng 4 năm 1975, mấy tiếng đồng hồ trước khi thành phố này đổi chủ vào sáng ngày hôm sau, gia đình bà đã kịp trèo lên một chiến hạm hải quân trốn sang Mỹ. Sau một thời gian tạm trú ở các trại tị nạn trên đảo Guam và tại Fort Chaffee ở bang Arkansas, họ chọn định cư ở Grand Rapids, Michigan là nơi mà Nguyễn sinh sống từ nhỏ đến lớn. Bà tốt nghiệp Đại học Michigan với tấm bằng Thạc sĩ Mỹ thuật và đã kết hôn với tiểu thuyết gia Porter Shreve, cả hai có với nhau hai đứa con. Năm 2005, Nguyễn được trao Giải thưởng PEN/Jerard. Hiện bà đảm nhận việc giảng dạy tại Đại học Purdue và Đại học San Francisco, và hiện là giáo sư tại Đại học Wisconsin–Madison về môn viết tiểu thuyết và phi hư cấu sáng tạo.
Nguyễn Quí Đức (1958 – 22 tháng 11 năm 2023) là phát thanh viên, nhà văn, biên tập viên và dịch giả người Mỹ gốc Việt. Nguyễn Quí Đức chào đời tại Đà Lạt, Việt Nam Cộng hòa, ông sang Mỹ năm 1975 rồi về sau trở về sống ở Hà Nội vào mùa thu năm 2006. Đức từng là nhà sản xuất đài phát thanh và nhà văn từ năm 1979, làm việc cho hãng BBC ở Luân Đôn và nhà đài KALW-FM tại San Francisco, đồng thời là bình luận viên cho National Public Radio. Ông hiện là người dẫn chương trình quốc gia "Pacific Time" của Đài phát thanh công cộng KQED-FM, về các vấn đề của người châu Á và người Mỹ gốc Á, từ năm 2000 đến năm 2006. Các bài xã luận của ông từng được đăng trên "The Asian Wall Street Journal Weekly, The New York Times Magazine, The San Francisco Examiner, The San Jose Mercury News" và các tờ báo khác. Ông còn đóng góp nhiều bài tiểu luận, bài thơ và truyện ngắn khác trên những tạp chí gồm "City Lights Review, Salamander, Zyzzyva, Manoa Journal, Van, Van Hoc" và "Hop Luu", cũng như trong một số tuyển tập mang tên "Under Western Eyes", "Watermark" và "Veterans of War, Veterans of Peace." Nguyễn Quí Đức là tác giả cuốn sách "Tro tàn nơi đâu: Cuộc phiêu lưu của một gia đình Việt Nam", và là dịch giả bộ tiểu thuyết "Phía sau màn sương đỏ" của Hồ Anh Thái, (Curbstone Press, 1997). Ông cùng với John Balaban đồng chủ biên cuốn "Việt Nam: Người bạn văn chương đồng hành của lữ khách" (Whereabouts Press, 1995) và "Ngày xửa ngày xưa, Trải nghiệm của người Mỹ gốc Việt", (Andrews and McMeel, 1995). Bản dịch tập thơ "Cây thời gian, thơ Hữu Thỉnh", (Curbstone Press, 2004), với George Evans, đã lọt vào vòng chung kết Giải Dịch Thuật năm 2004 của Hiệp hội Phê Bình Sách Bắc California. Đức được trao "Giải thưởng Xuất sắc" của Câu lạc bộ Báo chí Hải ngoại cho các bài phóng sự của ông từ Việt Nam cho NPR năm 1989, và vào năm 1994, ông là nghệ sĩ thường trú tại Villa Montalvo Estates for the Arts để rồi viết nên vở kịch "Người lính tên Tony D." ngay tại đây, dựa trên truyện ngắn của Lê Minh Khuê, được Sân khấu EXIT dàn dựng vào năm 1995 ở Knuth Hall, San Francisco. Năm 2001, Nguyễn Quí Đức được A-Media vinh danh là "Một trong 30 Người Mỹ gốc Á nổi bật nhất". Phim tài liệu của ông về giới trẻ Trung Quốc có tựa đề "Đêm Thượng Hải", là một phần của sê-ri phim Frontline/World thuộc hãng PBS đã được Câu lạc bộ Báo chí Hải ngoại Hoa Kỳ trao "Giải thưởng Edward R. Murrow về Phim tài liệu truyền hình xuất sắc" năm 2004, và cùng năm đó, ông còn nhận được học bổng cho những thành tích xuất sắc từ Quỹ Alexander Gerbode. Tháng 10 năm 2006, Hội Nhà báo Chuyên nghiệp đã trao "Giải thưởng Công vụ Xuất sắc" cho những đóng góp trong ngành báo chí của ông.
Lò Việt Phương (sinh ngày 17 tháng 6 năm 1973, người Thái) là chính trị gia nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ông hiện là Phó Trưởng Ban Dân nguyện thuộc Ủy ban Thường vụ Quốc hội, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Sơn La. Ông từng là Vụ trưởng Vụ Dân nguyện của Văn phòng Quốc hội. Lò Việt Phương là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Kỹ sư Cầu đường, Thạc sĩ Quản lý công, Cao cấp lý luận chính trị. Ông cùng em gái Lò Thị Việt Hà có sự nghiệp từng công tác ở nhiều cơ quan, đơn vị ở địa phương và trung ương trước khi trở tại Đại biểu Quốc hội. Xuất thân và giáo dục. Lò Việt Phương sinh ngày 17 tháng 6 năm 1973 tại xã Chiềng An, thị xã Sơn La, tỉnh Sơn La, Khu tự trị Tây Bắc, nay là phường Chiềng An của thành phố Sơn La. Ông là người dân tộc Thái, quê quán ở Bản Cọ của Chiềng An, có em gái cũng là nữ chính trị gia Lò Thị Việt Hà, lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở đây, lên thủ đô Hà Nội học đại học và có bằng Kỹ sư Cầu đường, Thạc sĩ Quản lý công. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 20 tháng 9 năm 1999, trở thành đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng theo học các khóa chính trị ở Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và có chứng chỉ Cao cấp lý luận chính trị. Hiện ông thường trú ở đường Đặng Thai Mai, phường Quảng An, quận Tây Hồ, Hà Nội. Tháng 8 năm 1994, sau khi tốt nghiệp đại học ở Hà Nội, Lò Việt Phương trở về quê nhà Sơn La, được Xí nghiệp khảo sát thiết kế giao thông Sơn La – một doanh nghiệp nhà nước thuộc Ty Giao thông tỉnh Sơn La – nhận vào làm, bắt đầu ở vị trí Kỹ sư. Sau đó gần 2 năm, ông được điều lên Sở Giao thông Vận tải Sơn La cơ quan được thành lập từ Ty Giao thông, được tuyển dụng công chức và bổ nhiệm làm Chuyên viên Phòng Quản lý giao thông, rồi được thăng chức Phó Trưởng phòng Quản lý giao thông. Đến tháng 11 năm 2002, ông được điều tới Ngân hàng Phát triển Việt Nam chi nhánh Sơn La, nhậm chức Trưởng phòng Kế hoạch thẩm định. Đến tháng 9 năm 2006, ông được điều về hội sở ngân hàng ở Hà Nội, công tác ở vị trí Chuyên viên Phòng Thẩm định thuộc Sở Giao dịch I Ngân hàng Phát triển Việt Nam. Vào tháng 8 năm 2008, Lò Việt Phương một lần nữa được điều chuyển cơ quan, lần này là tới Văn phòng Chính phủ, là Chuyên viên của vụ. Sau đó, ông là Chuyên viên chính rồi Phó Vụ trưởng Vụ Công tác Quốc hội, Địa phương và Đoàn thế của Văn phòng Chính phủ. Tháng 4 năm 2020, ông được điều sang Văn phòng Quốc hội, nhậm chức Vụ trưởng Vụ Dân nguyện của Văn phòng Quốc hội, kế nhiệm Hoàng Anh Công. Năm 2021, với sự giới thiệu của tổ chức Đảng cơ quan trung ương, ông ứng cử đại biểu quốc hội từ Sơn La, bầu cử ở đơn vị bầu cử số 1 gồm các huyện Mai Sơn, Yên Châu, Thuận Châu và thành phố Sơn La, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 81,60%. Đến ngày 23 tháng 7 năm 2021, ông được bổ nhiệm làm Phó Trưởng Ban Dân nguyện thuộc Ủy ban Thường vụ Quốc hội. ! colspan="3" style="border-top: 5px solid #bebebe;" | Chức vụ nhà nước
Microsoft Forms (trước đây là Office Forms) là một trình tạo khảo sát trực tuyến, và là một phần của Office 365. Được Microsoft phát hành vào tháng 6 năm 2016, Microsoft Forms cho phép người dùng tạo khảo sát và câu đố trực tuyến bằng cách đánh dấu tự động. Dữ liệu có thế xuất sang Microsoft Excel. Vào năm 2019, Microsoft giới thiệu về Forms Pro, nó sẽ hỗ trợ người dùng khả năng xuất dữ liệu trên bảng điều khiển Power BI. Ngăn chặn lừa đảo. Do làn sóng lừa đảo tấn công Microsoft 365 vào đầu năm 2021, Microsoft sử dụng thuật toán để tự động phát hiện và ngăn chặn các nỗ lực lừa đảo tấn công Miccrosoft Forms. Ngoài ra, Microsoft khuyên người dùng không gửi các thông tin cá nhân (chẳng hạn như mật khẩu) trong một biểu mẫu hoặc khảo sát, đồng thời cũng đặt một lời khuyên tương tự bên dưới nút “Gửi” trong mọi biểu mẫu được tạo bằng Microsoft Forms, cảnh báo người dùng không cung cấp mật khẩu của họ.
Cộng hòa Congo (Léopoldville) Cộng hòa Congo () là một quốc gia có chủ quyền ở Trung Phi, được thành lập khi Congo thuộc Bỉ giành độc lập vào năm 1960. Từ năm 1960 đến 1966, quốc gia này còn được gọi là Congo-Léopoldville (theo tên thủ đô) để phân biệt với nước láng giềng phía tây bắc, cũng mang tên Cộng hòa Congo, với cách gọi khác "Congo-Brazzaville". Năm 1964, tên chính thức của nhà nước được đổi thành Cộng hòa Dân chủ Congo, nhưng hai nước vẫn tiếp tục được phân biệt bởi thủ đô của họ; với việc đổi tên Léopoldville thành Kinshasa vào năm 1966, nó còn được gọi là Congo-Kinshasa. Sau khi tổng tư lệnh quân đội quốc gia Joseph Désiré Mobutu nắm quyền kiểm soát chính phủ, Cộng hòa Dân chủ Congo trở thành Cộng hòa Zaire vào năm 1971. Nó lại trở thành Cộng hòa Dân chủ Congo vào năm 1997. Giai đoạn từ 1960 đến 1964 được gọi là Đệ Nhất Cộng hòa Congo.
Psittacopasserae là một nhánh chim bao gồm hai bộ: Passeriformes (chim biết hót) và Psittaciformes (vẹt). Per Ericson và các đồng nghiệp, trong quá trình phân tích bộ gen, đã tiết lộ một nhóm bao gồm chim biết hót, vẹt và cắt (Falconiformes). Ý nghĩa trong sự tiến hóa của tiếng chim hót. Chim sẻ nổi tiếng là loài chim biết hót, và vẹt có chung khả năng học phát âm thanh. Vì vậy, có thể việc học thanh nhạc và nhiều loại bài hát tương ứng đã có trong tổ tiên của nhánh này.
Vong nhi là một bộ phim điện ảnh Việt Nam thuộc thể loại tâm lý – siêu nhiên – kinh dị – chính kịch công chiếu năm 2023 do Hoàng Tuấn Cường làm đạo diễn và đồng sản xuất, với sự tham gia của các diễn viên chính gồm Lê Phương, Quốc Huy, Nhật Kim Anh, Lê Trang và Hạnh Thúy – người cũng tham gia viết kịch bản cho bộ phim. Với chủ đề về nạn phá thai, phim xoay quanh nhân vật Thảo, người đã có con đầu lòng sau bốn năm kết hôn. Tuy nhiên, cô lại phải đối diện với những ám ảnh trong quá khứ khi một vong nhi xuất hiện để báo thù cô, và điều này lại bắt nguồn từ chính những sai lầm mà cô đã từng trải qua. "Vong nhi" được khởi chiếu tại các cụm rạp trên toàn quốc vào ngày 3 tháng 2 năm 2023 và nhận về những lời nhận xét đa phần là tích cực từ giới chuyên môn, với những lời khen ngợi về phần bối cảnh, thông điệp và diễn xuất của các diễn viên, mặc dù phần kịch bản còn tồn tại một số hạn chế. Bộ phim thu về 24,9 tỷ VND sau khi ra mắt. Tùng và Thảo là một cặp vợ chồng có cuộc sống đáng mơ ước, kinh tế ổn định và yêu thương nhau hết mực, dù rằng cả hai vẫn chưa có con trong suốt bốn năm qua. Phương là một nữ bác sĩ làm việc trong một bệnh viện phụ sản, việc cô làm hằng ngày trong giờ làm là đi nạo phá thai của những phụ nữ, ngoài giờ làm thì cô dành thời gian chăm sóc cho Minh – người con trai của cô đang bị ung thư sắp phải lìa xa cõi đời. Điều kỳ lạ là những bào thai bị phá bỏ ở bệnh viện của Phương được bí mật giao lại cho bà Thuận – một người đàn bà trông coi một cô nhi viện được gọi là Mái ấm Thiên thần nhỏ, bà thường nhận những thai nhi xấu số rồi chôn cất chúng trong khu nghĩa địa ở mái ấm của mình. Thảo có một cô em gái tên Như – người từng có thai và được Thảo đưa đi phá. Thời gian gần đây, Như mang tâm trạng hoảng sợ, tự nhốt mình trong nhà và cho rằng vong nhi con cô đang hiện về trả thù cô, nhưng Thảo cho rằng em gái mình bị hoang tưởng. Ngờ đâu, những hiện tượng ma quái bỗng dưng xảy ra trong nhà của vợ chồng Thảo khiến Thảo sợ hãi. Một ngày nọ, Tùng vui sướng khi nghe tin Thảo đang có bầu, tuy nhiên, những hiện tượng kỳ quái vẫn thường xảy ra trong nhà họ, tệ hơn nữa là những cơn ác mộng cứ đeo bám Thảo. Tin rằng có một vong nhi nào đó đang ám ảnh mình, Thảo đi gặp một thầy bùa rồi mang một lá bùa về dán trước cửa nhà để trấn vong nhi. Gã thầy bùa còn bảo rằng đứa con của Như đang cố gắng đầu thai làm con của Thảo để trả thù cô. Thảo quyết định đi phá thai, nhưng bà Thuận gặp Thảo trong bệnh viện và thuyết phục cô hãy suy nghĩ lại. Sáng hôm sau, trên truyền hình phát bản tin gã thầy bùa đó đã bị công an bắt vì tội lừa đảo. Sau đó, Thảo và Như lên chùa lập bài vị cho con của Như, từ đó Như cố gắng làm nhiều chuyện công đức nhằm sám hối tội lỗi mình đã gây ra. Trong lúc đó, sức khỏe của bé Minh ngày càng yếu dần, rồi cũng đến ngày cậu qua đời, bỏ lại người mẹ Phương đầy đau khổ. Một cảnh hồi tưởng tiết lộ rằng nhiều năm trước Thảo đã từng bị cưỡng hiếp bởi ba tên đàn ông trong một chuyến đi cắm trại. Chính vì sự việc kinh hoàng này mà cô phải từng phá thai một lần. Thời điểm hiện tại, bác sĩ Nam – một người bạn của Tùng – cho Tùng biết rằng con của vợ chồng anh bị mắc hội chứng Down, mà nếu sinh ra thì sẽ bị dị tật suốt đời, và khuyên anh nên cho Thảo phá cái thai này. Trên đường về, Thảo và Tùng tranh cãi dữ dội để rồi xe của họ gặp tai nạn. Thảo tỉnh lại thì thấy trong nhà có một bàn thờ, cô tin rằng Tùng đã chết trong vụ tai nạn xe. Sau đó Thảo gặp hồn ma một bé gái, bé gái dẫn cô đến ngôi mộ của cô bé trong khu nghĩa địa ở mái ấm của bà Thuận. Cô bé này chính là con gái của Thảo từng bị cô phá bỏ, mấy năm qua cô bé vẫn luôn âm thầm đi theo Thảo. Bé gái xin Thảo đặt tên cho mình, và Thảo đặt tên cô bé là Thương. Bé Thương dần tan biến, để lại Thảo đầy đau khổ. Một sự thật khác được tiết lộ là bà Thuận có khả năng nhìn thấy ma, lúc ở bệnh viện bà đã thấy hồn ma bé Thương đi theo Thảo nên thuyết phục cô đừng phá thai. Lúc Thảo về nhà, cô thấy Tùng đang khóc than trước bàn thờ có di ảnh của mình, ngay lúc này cô bàng hoàng nhận ra mình mới thật sự là người đã tử nạn trong vụ tai nạn xe. Nỗi đau ngày càng chồng chất đã khiến Thảo giờ đây trở thành một hồn ma điên dại, để rồi hằng ngày cô chỉ ôm búp bê luẩn quẩn trong mái ấm của bà Thuận và tự dằn vặt suốt cả đời. Trong khi đó, Phương gặp một cô gái trẻ vào bệnh viện đòi phá thai, cô bảo cô gái kia hãy suy nghĩ thật kỹ. Phần nhạc phim cho "Vong nhi" do Lê Xuân Vũ – người từng là cộng tác viên lâu năm của Mega GS Entertainment – biên soạn. Ca khúc "Con chưa kịp nói" được chọn là ca khúc chủ đề của bộ phim, do Tống Hạo Nhiên sáng tác và được ca sĩ Hoài Lâm thể hiện. Bộ phim còn sử dụng ca khúc "Nhật ký của mẹ" của ca sĩ Hiền Thục và được Bạch Công Khanh thể hiện lại.
Báo Sơn La là một tờ báo điện tử ở Việt Nam, và trực thuộc Đảng bộ Đảng cộng sản Việt Nam tỉnh Sơn La. Lịch sử hình thành. Năm 1963, tỉnh Sơn La được tái lập, Ban Tuyên huấn Tỉnh ủy đã xuất bản tờ Tin Sơn La. Báo Sơn La thành lập ngày 3/1/1964 theo Nghị quyết số 03/NQ-TU của Ban Thường vụ Tỉnh ủy Sơn La về việc chuyển tờ Tin Sơn La thành tờ báo Đảng với tên gọi Sơn La Đổi Mới. Số báo đầu tiên được xuất bản đúng ngày thành lập Đảng 3/2/1964. Báo điện tử Sơn La được Bộ Thông tin và Truyền thông cấp giấy phép hoạt động số 723/GP-BTTTT
Kawaii metal (còn được gọi là idol metal, cute metal, J-pop metal hoặc kawaiicore) là một thể loại nhạc pha trộn các yếu tố của heavy metal và J-pop ra đời tiên phong ở Nhật Bản vào đầu thập niên 2010. Thể loại này kết hợp cả ảnh hưởng của phương Đông và phương Tây, hấp dẫn cả hai nền văn hóa. Một sáng tác kawaii metal điển hình kết hợp phần hòa tấu trong nhiều loại nhạc heavy metal khác nhau với giai điệu J-pop và tính thẩm mỹ thần tượng Nhật Bản. Các đề tài ca từ của kawaii metal thường chứa các chủ đề kawaii (dễ thương, đáng yêu, giống trẻ con), làm chúng thân thiện hơn nhiều so với các chủ đề của những dòng heavy metal khác. Nhóm nhạc nữ Nhật Bản Babymetal thường được xem là những người sáng tạo và thành công của dòng kawaii metal. Ngoài Babymetal, các nghệ sĩ kawaii metal như Ladybaby đã thu hút được sự chú ý của giới truyền thông cũng như chú ý nhỏ về mặt thương mại nhờ biểu diễn các bài hát thuộc thể loại này. Lịch sử và đặc điểm. Nhóm nhạc thần tượng heavy metal Nhật Bản Babymetal được xem là nhóm khai sinh ra thể loại kawaii metal. Khái niệm kawaii metal bắt đầu bằng Kobayashi “Kobametal” Key, nhà sản xuất của Babymetal. Trong một cuộc phỏng vấn do Billboard thực hiện, Kobayashi giải thích rằng anh "chỉ đang cố làm điều gì đó mà chưa ai từng nghe thấy trước đây". Kawaii metal trở nên nổi tiếng trên thị trường quốc tế vào năm 2014, khi nhóm Babymetal tải một MV bài hát lên Youtube có tên "Gimme Chocolate!!". Tính đến tháng 4 năm 2021, MV đã nhận được hơn 140 triệu lượt xem. Angelica Wallingford của "City Times" cho rằng album đầu tay cùng tên của Babymetal là tác phẩm tiên phong trong thể loại nhạc kawaii metal. Wallingford còn định nghĩa thể loại và album là "sự kết hợp của nhiều dòng nhạc khác nhau gồm pop, rock, heavy metal, dance điện tử, industrial và symphonic death metal". Một cây viết khách mời tại "The Independent" tin rằng thể loại này là một sản phẩm bắt nguồn từ J-pop và nhiều dòng extreme metal khác, cụ thể là "speed metal, power metal, black metal và industrial metal". Trong khi thảo luận về Babymetal, Rob Nash của "The Sydney Morning Herald" cho rằng thể loại này bao gồm "giai điệu pop ngọt ngào trên nền thrash metal", Nash cũng tin rằng bài hát "Awadama Fever" của nhóm là ví dụ tiêu biểu cho thể loại này, cho rằng bài hát chứa "những tấm guitar giận dữ và các breakbeat nhanh không kịp nhảy, đồng thời các cô bé [Babymetal] rít lên về 'cơn sốt bong bóng' và kẹo cao su". Ban nhạc còn hát về cảm giác ra sao khi đến buổi hòa nhạc đầu tiên của bạn, khái niệm về "phụ nữ lý tưởng" và sô-cô-la, những chủ đề mà các nhà phê bình phê phán là khác xa so với các phong cách đề tài điển hình mà hầu hết các ban nhạc metal sử dụng. Babymetal vẫn cực kỳ thịnh hành. Trên thực tế, vào năm 2019, Babymetal trở thành nghệ sĩ châu Á đầu tiên đứng đầu bảng xếp hạng Top Rock Albums của Billboard, với album phòng thu thứ ba của họ là "Metal Galaxy". Murray Stassen trong "Music Week" nhận xét rằng "Không còn nghi ngờ gì nữa, Babymetal là một hiện tượng âm nhạc đa thể loại thực sự" và rằng bất chấp mâu thuẫn giữa metal và J-pop dường như chẳng có nghĩa lý gì trên giấy tờ, "[Babymetal] đã chứng minh rằng điều ấy có thể tồn tại và hiệu quả, còn việc kháng lại hiện tượng Babymetal là vô ích." Trong thảo luận về Ladybeard và Ladybaby, Jake Cleland của "The Sydney Morning Herald" định nghĩa thể loại này là "nhạc pop ngọt lịm pha với tiếng growl của heavy metal". Alex Weiss của tạp chí "Paper" thì định nghĩa dòng nhạc này này là "hard rock với những đoạn hook của nhạc pop ngọt ngào có đường". Weiss còn sử dụng các bài hát của Babymetal là "Karate" và "Road of Resistance" làm ví dụ để giải thích quan điểm ca từ khác nhau giữa kawaii metal và các dòng metal khác, cho rằng những bài hát kawaii metal "mang lại một góc nhìn thường bị thiếu trong phần lời siêu nam tính, gây hấn thường xuất hiện trong hầu hết các bản hit của thể loại [metal]". Felix Clay của C, với lý do dòng nhạc này có lời ca về "các đề tài nhạc pop như mèo con, sôcôla và niềm vui".
Godfrey xứ Bouillon (tiếng Pháp: "Godefroy"; tiếng Hà Lan: "Godfried", tiếng Đức: "Gottfried", tiếng Latinh: "Godefridus Bullionensis"; 1060 – 18 tháng 7 năm 1100) là một nhà cai trị và quý tộc người Pháp, ông là lãnh đạo lỗi lạc của cuộc Thập tự chinh lần thứ nhất và người cai trị đầu tiên của Vương quốc Jerusalem từ năm 1099 đến năm 1100, tuy Godfrey không xưng vua mà chỉ dùng tước hiệu Thân vương (princeps) và "Advocatus Sancti Sepulchri", có nghĩa là "Người bênh vực hoặc Người bảo vệ Nhà thờ Mộ Thánh". Ông là con trai thứ hai của Eustace II, Bá tước xứ Boulogne, Godfrey trở thành Lãnh chúa xứ Bouillon vào năm 1076 và vào năm 1087, Hoàng đế Henry IV của Thánh chế La Mã đã xác nhận ông là Công tước xứ Hạ Lorraine, một phần thưởng cho sự hỗ trợ của ông trong Cuộc nổi dậy Đại Sachsen. Cùng với những người anh em của mình là Eustace III và Baldwin xứ Boulogne, Godfrey tham gia cuộc Thập tự chinh đầu tiên vào năm 1096. Ông đã tham gia các hoạt động tại Nicaea, Dorylaeum và Antioch, trước khi đóng vai trò quan trọng trong việc chiếm giữ Jerusalem vào năm 1099. Khi Raymond IV xứ Toulouse từ chối Lời đề nghị trở thành người cai trị vương quốc Jerusalem mới thành lập, Godfrey đã chấp nhận vai trò này và bảo vệ vương quốc của mình bằng cách đánh bại Lực lượng Fatimid tại Trận Ascalon một tháng sau đó, kết thúc cuộc Thập tự chinh đầu tiên. Ông qua đời vào tháng 7 năm 1100 và người em trai Baldwin đã kế vị ông trở thành Vua Jerusalem.
Pristipomoides flavipinnis là một loài cá biển thuộc chi "Pristipomoides" trong họ Cá hồng. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1963. Từ định danh "flavipinnis" được ghép bởi hai âm tiết trong tiếng Latinh, "flavus" ("có màu vàng") và "pinnis" ("vây"), hàm ý đề cập đến màu vàng nhạt trên vây lưng và vây hậu môn, màu vàng hồng trên vây ngực và vây bụng, và viền vàng trên vây đuôi của loài cá này. Phạm vi phân bố và môi trường sống. "P. flavipinnis" có phân bố rộng rãi ở khu vực Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương, từ biển Andaman trải dài về phía đông đến quần đảo Société và đảo Rapa Iti, giới hạn phía bắc đến quần đảo Ryukyu (Nhật Bản), phía nam đến Úc, Nouvelle-Calédonie và Tonga. "P. flavipinnis" cũng được ghi nhận tại vùng biển Việt Nam. "P. flavipinnis" sống tập trung trên các rạn san hô ở độ sâu khoảng từ 90 đến ít nhất là 360 m. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "P. flavipinnis" là 56,5 cm, nhưng phổ biến hơn với chiều dài khoảng 35 cm. Cá có màu tím nhạt hoặc phớt hồng ở hai bên thân trên và lưng, thân dưới và bụng màu xám bạc. Có các cụm đốm đen trên đỉnh đầu. Rìa vây lưng màu vàng. Số gai ở vây lưng: 10; Số tia vây ở vây lưng: 11; Số gai ở vây hậu môn: 3; Số tia vây ở vây hậu môn: 8; Số tia vây ở vây ngực: 16; Số vảy đường bên: 59–63. Thức ăn của "P. flavipinnis" là cá nhỏ hơn và nhiều loài thủy sinh không xương sống khác (như động vật giáp xác và động vật thân mềm). Cá thể "P. flavipinnis" có tuổi thọ lớn nhất được ghi nhận là 28. "P. flavipinnis" là một loài cá thương mại quan trọng ở nhiều khu vực, được bán chủ yếu ở dạng tươi trong các chợ cá.
templatestyles src="Infobox road/" /#đổi Giao lộ Cheonan (Tiếng Hàn: 천안 분기점, 천안 분기점JC, Hanja: 天安分岐點), còn được gọi là Cheonan JC, là điểm giao nhau giữa Đường cao tốc Gyeongbu, Đường cao tốc Nonsan–Cheonan và Đường cao tốc Asan–Cheongju, nằm giữa Mokcheon-eup và Samryong-dong, Dongnam-gu, Cheonan-si, Chungcheongnam-do. Đoạn từ giao lộ này đến giao lộ Oksan là đoạn đi trùng của Đường cao tốc Gyeongbu và Đường cao tốc Dangjin–Cheongju. Với cấu trúc hình chữ Y, đoạn đường nối từ Đường cao tốc Nonsan–Cheonan đến Đường cao tốc Gyeongbu được kết nối với Seoul ở bên ngoài và Busan ở bên trong. Khi Đường cao tốc Asan–Cheongju thông xe, nó sẽ chuyển từ hình chữ Y sang dạng tự do.
Pristipomoides aquilonaris là một loài cá biển thuộc chi "Pristipomoides" trong họ Cá hồng. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1896. Tính từ định danh "aquilonaris" trong tiếng Latinh mang nghĩa là "từ phương bắc", hàm ý có lẽ đề cập đến phân bố của loài cá này nằm ở phía bắc (vịnh México) so với "Etelis oculatus" (ở Martinique), được cho là họ hàng gần nhất của nhau vào thời điểm đó. Phạm vi phân bố và môi trường sống. Từ Canada và bang North Carolina của Hoa Kỳ, "P. aquilonaris" có phân bố trải dài về phía nam, băng qua khắp vịnh México và biển Caribe đến bang Santa Catarina (Brasil). "P. aquilonaris" sống tập trung trên các rạn san hô ở độ sâu khoảng từ 24 đến ít nhất là 650 m. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "P. aquilonaris" là 56 cm, nhưng phổ biến hơn với chiều dài khoảng 20 cm. Cá có màu hồng tím ở thân trên và lưng, thân dưới và bụng màu xám bạc. Mống mắt màu vàng cam. Gốc vây ngực, rìa vây lưng và hai thùy đuôi màu vàng. Số gai ở vây lưng: 10; Số tia vây ở vây lưng: 10–11; Số gai ở vây hậu môn: 3; Số tia vây ở vây hậu môn: 7–8; Số tia vây ở vây ngực: 14–17; Số vảy đường bên: 48–52. Thức ăn của "P. aquilonaris" chủ yếu là những loài cá nhỏ, nhưng cũng bao gồm động vật giáp xác và cá mực. Tuổi thọ lớn nhất được ghi nhận ở loài này là 14. Các nhà khoa học đã mô tả một loài giun dẹp ký sinh mới trong họ Opecoelidae là "Bentholebouria colubrosa", được phát hiện trên cơ thể của "P. aquilonaris". "P. aquilonaris" không phải loài được nhắm mục tiêu, nhưng có tầm quan trọng đối với nghề đánh bắt cá hồng quy mô nhỏ ở khu vực Tiểu Antilles.
Phan Thị Thanh Phương Phan Thị Thanh Phương (sinh ngày 29 tháng 2 năm 1984) là nữ chính trị gia nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Bà hiện là Ủy viên Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh, Bí thư Thành Đoàn, Ủy viên Ban Thường vụ Trung ương Đoàn, Phó Chủ tịch Hội Sinh viên Việt Nam, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Thành phố Hồ Chí Minh. Phan Thị Thanh Phương là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Sinh học, Cử nhân Chính trị học, Thạc sĩ Khoa học chính trị, Cao cấp lý luận chính trị. Bà có sự nghiệp tập trung vào hoạt động công tác thanh niên từ Thành phố Hồ Chí Minh. Xuất thân và giáo dục. Phan Thị Thanh Phương sinh ngày 29 tháng 2 năm 1984 tại xã Điện Trung, huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng, nay là tỉnh Quảng Nam. Bà lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Điện Bàn, thi đại học vào tháng 6 năm 2002 và đỗ Trường Đại học Khoa học Tự nhiên, Đại học Quốc gia Thành phố Hồ Chí Minh, đến Thành phố Hồ Chí Minh nhập học vào tháng 9 cùng năm, rồi tốt nghiệp Cử nhân Sinh học vào tháng 7 năm 2006. Bà cũng học thêm văn bằng 2 là Cử nhân Chính trị học, học cao học và nhận bằng Thạc sĩ Khoa học chính trị. Bà được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 5 tháng 11 năm 2004 ở Trường Khoa học Tự nhiên, là đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng theo học các khóa chính trị tại Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh và có chứng chỉ Cao cấp lý luận chính trị. Bà hiện thường trú ở Tổ dân phố 37, Phường 3, quận Gò Vấp, Thành phố Hồ Chí Minh. Từ khi nhập học đại học ở Thành phố Hồ Chí Minh, Phan Thị Thanh Phương đã bắt đầu tham gia hoạt động phong trào thanh niên sinh viên. Từ tháng 10 năm 2002, bà được bầu làm Ủy viên Ban Chấp hành Đoàn trường của Trường Đại học Khoa học Tự nhiên giai đoạn 2002–04. Vào tháng 11 năm 2004, bà được bầu làm Chủ tịch Hội Sinh viên trường, đồng thời là Phó Chủ tịch Hội Sinh viên Việt Nam Thành phố Hồ Chí Minh, đến tháng 5 năm 2006, khi tốt nghiệp thì được giữ lại công tác ở trường với vị trí Phó Bí thư Đoàn trường. Vào tháng 11 năm 2009, bà được bầu và phê chuẩn làm Bí thư Đoàn trường, kiêm Bí thư Chi Bộ Sinh viên 4 của trường, sang tháng 1 năm sau thì được bầu làm Ủy viên Ban Chấp hành Thành Đoàn Thành phố Hồ Chí Minh. Tháng 9 năm này, bà được miễn nhiệm ở trường Tự nhiên, được điều lên Thành đoàn nhậm chức Phó Ban Thành Đoàn, tiếp theo đó được bầu làm Ủy viên Ban Thường vụ Thành Đoàn, Phó Chủ tịch thường trực Hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam Thành phố Hồ Chí Minh từ tháng 8 năm 2014. Đến cuối năm 2017, bà nhậm chức Phó Bí thư Thành Đoàn, kiêm nhiệm Chủ tịch Hội đồng Đội Thành phố từ đầu năm 2018. Tháng 1 năm 2020, Phan Thị Thanh Phương được bầu làm Chủ tịch Hội Sinh viên Việt Nam Thành phố Hồ Chí Minh, và đến ngày 28 tháng 5, tại Hội nghị đột xuất của Ban Chấp hành Thành đoàn, bà được bầu làm Bí thư Thành Đoàn, đồng thời giữ các vị trí khác gồm Ủy viên Ban Thường vụ Trung ương Đoàn, Thành viên Ủy Ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam Thành phố Hồ Chí Minh, Phó Chủ tịch Hội Sinh viên Việt Nam. Tháng 10 năm 2020, tại Đại hội Đảng bộ Thành phố Hồ Chí Minh lần thứ XI, nhiệm kỳ 2020–2025, bà được bầu vào Ban Chấp hành Đảng bộ thành phố. Sang năm 2021, với sự giới thiệu của tổ chức Đảng, Mặt trận, bà ứng cử đại biểu quốc hội từ Thành phố Hồ Chí Minh, bầu cử ở đơn vị bầu cử số 7 gồm quận Phú Nhuận và Gò Vấp, rồi trúng cử Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 64,89%. Tháng 10 năm 2022, bà tiếp tục tái đắc cử là Bí thư Đảng ủy cơ quan Thành Đoàn, Bí thư Thành Đoàn Thành phố Hồ Chí Minh, nhiệm kỳ 2022–2027. ! colspan="3" style="border-top: 5px solid #191970;" | Chức vụ xã hội
Phim truyện điện ảnh Phim truyện điện ảnh là một dạng có thời lượng đủ dài để được xuất hiện chính hoặc duy nhất trên một chương trình giải trí thương mại. Thuật ngữ này thường chỉ đến một bộ phim chính đủ dài trong một chương trình chiếu phim vốn bao gồm cả một bộ phim ngắn và thường có cả . Đặc biệt tại Mỹ và Canada nói chung thì các chương trình buổi chiều, bao gồm cả phim hoạt hình, được chiếu ít nhất một /tuần và tiêu biểu là một bộ phim truyện điện ảnh bổ sung vào dịp cuối tuần. Bộ phim truyện điện ảnh đầu tiên trên thế giới có tên là "The Story of the Kelly Gang" dài 60 phút, do Úc sản xuất năm 1906.
Kình địch bóng đá Trung Quốc – Hồng Kông Kình địch bóng đá Hồng Kông - Trung Quốc là sự kình địch thể thao giữa hai đội tuyển bóng đá quốc gia của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa và Hồng Kông. Sự cạnh tranh càng trở nên trầm trọng hơn bởi vị thế của Hồng Kông là một Đặc khu hành chính của Trung Quốc, với những khác biệt lớn về chính trị và ý thức hệ so với ở Trung Quốc đại lục, một di sản của việc từng nằm dưới sự cai trị của thực dân Anh cho đến khi bàn giao chủ quyền vào năm 1997. Khái quát lịch sử. Trung Quốc và Hồng Kông đã thi đấu với nhau trong các trận đấu bóng đá kể từ trận giao hữu ở Hồng Kông vào năm 1978. Năm 1985, Hồng Kông, khi đó là một lãnh thổ phụ thuộc của Anh, đối đấu với Trung Quốc ở Vòng một Nhóm Châu Á (AFC) ở vòng loại Giải vô địch bóng đá thế giới 1986. Trận chung kết diễn da tại Sân vận động Công Nhân, Bắc Kinh có ý nghĩa là Trung Quốc chỉ cần không thất bại để đi tiếp và Hồng Kông bắt buộc phải giành chiến thắng. Mặc dù vậy, Hồng Kông đã thắng với tỷ số 2-1. Đáp lại, người hâm mộ Trung Quốc đã chặn không cho đội tuyển Hồng Kông rời đi và bắt đầu bạo loạn trong trường hợp côn đồ bóng đá đầu tiên được biết đến ở Trung Quốc. Năm 1997, Hồng Kông được bàn giao từ Vương quốc Anh cho Trung Quốc nhưng được phép tiếp tục thành lập một đội tuyển bóng đá quốc gia riêng biệt theo các điều khoản của Tuyên bố chung Trung-Anh bất chấp vị thế mới là Đặc khu hành chính của Trung Quốc dưới chính sách Một quốc gia, hai chế độ.Năm 2003, khi Trung Quốc và Hồng Kông gặp nhau trong vòng loại Giải vô địch bóng đá thế giới năm 2006 khu vực AFC, cựu huấn luyện viên đội tuyển bóng đá quốc gia Trung Quốc, Bora Milutinovic đã phát biểu: "Thật không thể tin được. Làm sao Trung Quốc có thể đấu với Hồng Kông?Hồng Kông là Trung Quốc. Họ là cùng một quốc gia." Trong chiến dịch này, Trung Quốc đã thắng cả hai trận: thắng 1–0 tại Hồng Kông và 7–0 tại Trung Quốc. Năm 2015, Hong Kong lại được xếp vào cùng một nhóm với Trung Quốc lần thứ ba. Lần này, Hồng Kông cầm hòa Trung Quốc cả hai lượt không bàn thắng. Mặc dù vậy, Trung Quốc vẫn tiến vào vòng tiếp theo. Vào năm 2019, Hồng Kông đã bị Trung Quốc đánh bại với tỷ số 2-0 trong Giải vô địch bóng đá Đông Á 2019. Sự cố "ngày 19 tháng 5". Năm 1985, Hồng Kông, khi đó là một lãnh thổ phụ thuộc của Anh, đối đấu với Trung Quốc ở Vòng 1 nhóm AFC vòng loại Giải vô địch bóng đá thế giới 1986. Trận chung kết tại Sân vận động Công Nhân, Bắc Kinh có nghĩa là Trung Quốc chỉ cần không thua để đi tiếp và Hồng Kông bắt buộc phải thắng. Tuy nhiên, Trương Chí Đắc đã đưa Hong Kong vượt lên dẫn trước ở phút thứ 19. Lý Huê gỡ hòa 12 phút sau đó, nhưng bàn thắng của Cố Kim Huy ở phút 60 đã giúp Hong Kong giành chiến thắng. Người hâm mộ Trung Quốc rất không hài lòng với kết quả cuối cùng nên họ đã chặn đội tuyển Hồng Kông rời đi và bắt đầu bạo loạn trong vụ côn đồ bóng đá đầu tiên được biết đến ở Trung Quốc. Mãi đến năm 2002, Trung Quốc mới lần đầu tiên vượt qua vòng loại World Cup. Vòng loại World Cup 2006. Năm 2003, Trung Quốc và Hồng Kông một lần nữa được xếp vào cùng một bảng đấu (Bảng 4). Trận đấu đầu tiên diễn ra tại Hồng Kông, kết quả chung quộc thất bại 0-1 cho Hồng Kông do bàn thắng được ghi bởi Hác Hải Đông. Tuy nhiên, Kuwait sau đó đã đánh bại Trung Quốc với tỷ số 1–0. Trung Quốc phải đánh bại Hong Kong với cách biệt 8 bàn để đi tiếp. Tuy nhiên, kết quả cuối cùng là 7–0, cách vòng loại tiếp theo 1 bàn. Thủ môn Hồng Kông Fan Chun Yip đã thực hiện nhiều pha cứu thua quan trọng trong trận đấu, bao gồm cả việc cản phá quả phạt đền của Zheng Zhi, điều này đã "gián tiếp" ngăn cản Trung Quốc tiến vào vòng sau. Fan được các tờ báo ở Trung Quốc Đại lục mệnh danh là "Kẻ độc ác của Trung Quốc". Hầu hết người hâm mộ Hong Kong đều tôn vinh anh như một người hùng. Thật kỳ lạ, "Oriental Daily News" đã chế giễu rằng Fan đang "phô trương sự vượt trội của mình". Vòng loại World Cup 2018. Trong vòng loại Giải vô địch bóng đá thế giới 2018, Trung Quốc và Hồng Kông được bốc thăm vào cùng một bảng ở vòng hai. Tình hình chính trị giữa hai nước đã trở nên căng thẳng hơn bởi Phong trào Dù vàng ở Hồng Kông vào năm 2014. Trận đấu đầu tiên diễn ra tại Sân vận động Bao'an, Thâm Quyến. Trận đấu kết thúc với tỷ số hòa 0–0. Trung Quốc đã cầm bóng nhiều hơn đáng kể và cũng có nhiều cơ hội hơn, nhưng tất cả các nỗ lực của họ đều đi trúng khung gỗ, bị thủ môn Diệp Hồng Huy của Hồng Kông cản phá hoặc bị các hậu vệ của Hồng Kông cản phá. Ngược lại, đội Hồng Kông chỉ có một cơ hội duy nhất cận thành khi nỗ lực trực tiếp ghi bàn từ quả phạt góc của Lâm Gia Vệ đã bị thủ môn đẩy ra ngoài. Ở phút bù giờ, cú đánh đầu của Trương Lâm Bằng đã bị cản phá bởi Trần Tiểu Kì. Tuy nhiên, trọng tài đã không thổi phạt đền bất chấp sự phản đối của đội tuyển quốc gia Trung Quốc. Trận đấu thứ hai tại Sân vận động Vượng Giác cũng kết thúc với tỷ số hòa không bàn thắng. Cũng giống như trận đầu tiên, Trung Quốc có rất nhiều cơ hội hoặc trúng khung gỗ hoặc bị Diệp cản phá. Đội tuyển quốc gia Hồng Kông cũng có một số cơ hội bằng đánh đầu trong trận đấu này, nhưng cú đánh đầu của Jaimes McKee dội xà ngang và cú đánh đầu của Sandro đi vọt xà ngang. Có một số quyết định gây tranh cãi của trọng tài trong trận đấu này, như bàn thắng của Festus Baise từ Hồng Kông không được công nhận do Paulinho phạm lỗi với thủ môn Trung Quốc, trong khi trọng tài không công nhận bàn thắng của Dư Đại Bảo bất chấp lời phản bác của đội Trung Quốc rằng bóng đã hoàn toàn đi qua vạch vôi trước khi Diệp đẩy bóng trở lại cuộc sân. Liên đoàn bóng đá Trung Quốc sa thải HLV trưởng Alain Perrin, ngừoi mà Chủ tịch Hiệp hội bóng đá Hồng Kông, Brian Leung cho là nguyên nhân dẫn đến các trận hòa của Trung Quốc với Hồng Kông. Tranh cãi về phân biệt chủng tộc và quốc ca. Trước trận đấu đầu tiên ở Trung Quốc, Liên đoàn bóng đá Trung Quốc đã phát hành một áp phích gọi đội tuyển bóng đá quốc gia Hồng Kông là "Hồng Kông, Trung Quốc" và nêu rõ "Đội này có các cầu thủ da đen, da vàng và da trắng. Tốt nhất là hãy cảnh giác với một đội nhiều màu da như vậy!" liên quan đến đội tuyển quốc gia Hồng Kông là một đội tuyển đa chủng tộc. Điều này đã bị chỉ trích là phân biệt chủng tộc ở Hồng Kông. Đáp lại, người hâm mộ Hồng Kông trong các trận đấu tiếp theo bắt đầu la ó quốc ca Trung Quốc " Nghĩa dũng quân tiến hành khúc", được dùng như quốc ca của Hồng Kông kể từ năm 1997 khi nó thay thế " God Save the Queen". Do bị la ó, FIFA phạt Hiệp hội bóng đá Hồng Kông 40.000 đô la Hồng Kông. Người hâm mộ Hồng Kông đã được cảnh báo không được xúc phạm quốc kỳ hoặc quốc ca Trung Quốc để "gây nguy hiểm cho an ninh quốc gia" và có nguy cơ bị bắt giữ. Khi trận đấu kết thúc với tỷ số 0–0, nơi Cảnh sát vũ trang nhân dân tham dự được trang bị thiết bị kiểm soát bạo loạn. Vào ngày diễn ra trận lượt về giữa Hồng Kông và Trung Quốc tại Sân vận động Vượng Giác ở Hồng Kông, 500 cổ động viên Trung Quốc đã bị hộ tống từ cửa khẩu biên giới ở Thâm Quyến đến sân vận động và đi vào bằng một lối vào riêng trong khi bị người hâm mộ Hồng Kông ngược đãi. Lực lượng Cảnh sát Hồng Kông có 1.300 sĩ quan, cứ 5 khán giả thì có khoảng một sĩ quan làm nhiệm vụ cho trận đấu. Bên trong, người hâm mộ Trung Quốc vẫy tay chào cờ đỏ, một biểu tượng của chủ nghĩa cộng sản không được thực hiện ở Hồng Kông, và hát các bài hát của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Người hâm mộ Hồng Kông đã đáp lại bằng cách hô vang "Chúng tôi là người Hồng Kông" và giương cao các biểu ngữ có nội dung "Hồng Kông không phải là Trung Quốc" bằng tiếng Anh. Khi "Nghĩa dũng quân tiến hành khúc" được phát, người hâm mộ Hồng Kông đã la ó đồng thời quay lưng lại và giơ cao những tấm biển có chữ "la ó" trên đó. Vì tiếng la ó trong khi quốc ca Trung Quốc đang được phát, FIFA đã phạt Hiệp hội bóng đá Hồng Kông 78.000 đô la Hồng Kông vì tái phạm. Vào năm 2016, tại trận đấu đầu tiên trên sân nhà trong vòng một năm của Hồng Kông với đội tuyển bóng đá quốc gia Campuchia tại Sân vận động Vượng Giác, người hâm mộ Hồng Kông tiếp tục la ó quốc ca Trung Quốc. Người hâm mộ Hồng Kông cũng đã la ó quốc ca Trung Quốc trong các trận đấu với Bhutan và Maldives, và cả trong những dịp khác. Người hâm mộ bóng đá Hồng Kông cũng đã la ó quốc ca Trung Quốc vào những dịp khác nhau trong năm 2017, chẳng hạn như trong trận thắng 2–0 trước Malaysia và trận thua 0–2 trước Bahrain. Điều này khiến CHND Trung Hoa thông qua luật rằng những người không tôn trọng quốc ca có thể bị phạt hoặc bỏ tù. Tranh cãi về đội tuyển quốc gia của Quân Đại. Quân Đại, một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Hồng Kông, là cầu thủ Hồng Kông thứ hai xuất hiện trong một trận đấu chuyên nghiệp của Anh, và đã từng chơi cho Bury, Oxford United và Wolverhampton Wanderers. Đại có cả hộ chiếu Hồng Kông và Anh và do đó đủ điều kiện để chơi cho Hồng Kông, Trung Quốc hoặc Anh. Vào tháng 9 năm 2018, Đại được gọi vào đội tuyển sơ bộ của đội tuyển quốc gia Hồng Kông. Mặc dù ban đầu có thông tin cho rằng anh đã từ chối cuộc gọi lên Hồng Kông vì chấn thương, nhưng sau đó anh ấy đã chấp nhận một cuộc gọi lên trong cùng thời gian tới trại huấn luyện dưới 21 tuổi của đội tuyển Trung Quốc do Guus Hiddink dẫn dắt ở Amsterdam. Hai tuần sau hội trại, Đại một lần nữa có tên trong đội hình sơ bộ của Hồng Kông cho vòng loại Giải vô địch bóng đá Đông Á 2019. Nhiều người hâm mộ Hồng Kông đã tức giận về việc Đại tham gia trại huấn luyện của Trung Quốc, nhiều người gọi anh là "kẻ phản bội" trên mạng xã hội và yêu cầu anh đừng bao giờ quay lại thành phố. Huấn luyện viên Hồng Kông lúc đó Gary White nói rằng ông ấy sẽ tiếp tục để mắt đến Đại và cố gắng đưa những người giỏi nhất cho Hồng Kông, nhưng nếu ai đó không muốn đến, "họ không muốn đến" Dai tuyên bố rằng việc nói liệu anh ấy có chơi cho Trung Quốc hay không là "quá nhạy cảm" đối với anh ấy. Vào năm 2019, Dai lại gây ra tranh cãi trong các cuộc biểu tình ở Hồng Kông 2019–20. Đại đã đăng một bức ảnh của cảnh sát Hồng Kông trên Facebook và bày tỏ sự ủng hộ của anh ấy đối với họ. Nhiều cư dân mạng Hồng Kông đã chỉ trích Đại vì ủng hộ cảnh sát Hồng Kông. Đại đã xóa bài đăng sau phản ứng dữ dội. Vào tháng 9 năm 2020, anh ấy thừa nhận trong một cuộc phỏng vấn rằng "nếu tôi có cơ hội đại diện cho đội tuyển Trung Quốc, tôi sẽ rất vinh dự. Đơn đăng ký của tôi đang được xử lý và câu lạc bộ đang giúp đỡ tôi." Ngày 27 tháng 1 năm 2022, Đại có trận ra mắt quốc tế cho Trung Quốc trước Nhật Bản ở vòng loại Giải vô địch bóng đá thế giới 2022 khi vào sân thay người ở phút 64. Đại lần đầu gặp Hồng Kông vào ngày 27 tháng 6 năm 2022 trong trận lượt trân cuối cùng Giải vô địch bóng đá Đông Á 2022 và thi đấu trong 57 phút với chiến thắng chung cuộc 1-0. Cúp Bóng đá Đông Á 2019. Hồng Kông lại đấu với Trung Quốc một lần nữa trong trận lượt trận cuối cùng Giải vô địch bóng đá Đông Á 2019 tại Hàn Quốc, trong thời gian diễn ra các cuộc biểu tình chống chính phủ ở Hồng Kông. Trước trận đấu, truyền thông trung Quốc đại lục đưa tin rằng "điểm mấu chốt" đối với huấn luyện viên tạm quyền người Trung Quốc Lý Thiết là đánh bại Hồng Kông và tránh vị trí cuối bảng. Cả hai đội đều không chọn đội hình đầy đủ lực lượng vì đây không phải là một giải đấu lớn. Trong suốt trận đấu, số lượng cảnh sát hiện diện ngày càng nhiều để chống lại lo ngại rắc rối từ một trong hai nhóm cổ động viên. Kiểm tra an ninh đã kiểm tra các biểu ngữ có khẩu hiệu chính trị trên đường vào sân vận động, nhưng một số người vẫn tiến vào sân vận động, bao gồm một lá cờ đen mang khẩu hiệu phản đối "Quang phục Hương Cảng, thời đại cách mạng" và một lá cờ thuộc địa Anh. Cũng có báo cáo về một cuộc đối đầu giữa những người ủng hộ Hồng Kông và nhân viên an ninh. Có khoảng 20 cổ động viên đến từ Trung Quốc và gần 200 cổ động viên đến từ Hồng Kông trong trận đấu, họ đã lớn tiếng la ó quốc ca Trung Quốc một lần nữa trước trận đấu. Tuy nhiên, cảnh những người ủng hộ la ó bài quốc ca đã bị cả CCTV ở đại lục và HK Open TV ở Hồng Kông cắt bỏ. Trung Quốc ghi bàn thắng sớm ở phút thứ 8 do tiền đạo Giovane của Hồng Kông không thể thực hiện quả phạt góc và bóng rơi đến chân Tế Tương, người đã ghi bàn từ cự ly gần. Giovane đã có nhiều lần áp sát sau sai lầm của anh ấy trước giờ nghỉ giải lao nhưng đã bị thủ môn người Trung Quốc Liu Dianzuo cản phá, với một trong số đó đã đưa bóng chạm xà ngang. Trong hiệp hai, một quả đá phạt sâu của Hong Kong được Trần Quân Nhạc thực hiện nhưng đội trưởng Trung Quốc Dư Đại Bảo đã cản phá được cú sút. Cầu thủ Trung Quốc Lý Ngang cũng áp sát với 2 quả đá phạt nhưng đều bị Diệp Hồng Huy cản phá. Hậu vệ Helio của Hồng Kông đã hạ gục Đổng Học Sinh ở phút 71, và Trương Hy Triết đã ghi bàn thắng từ quả phạt đền. Bất chấp việc Hồng Kông phản cuộc muộn, Trung Quốc đã giành chiến thắng với tỷ số 2–0. Trung Quốc kiểm soát bóng vượt trội trong trận đấu với 70% thời lượng bóng, mặc dù số cơ hội được tạo ra ngang nhau hơn so với lần gặp nhau trước đó, cả hai đội đều có 9 cú sút. Câu lạc bộ bóng đá. Các câu lạc bộ Trung Quốc trước đây đã thành lập các đội vệ tinh để thi đấu tại các giải bóng đá của Hồng Kông. Bắt đầu với Dongguan Lanwa, sau đó được thay thế sau hai năm bởi đội dự bị của một đội ở Giải bóng đá ngoại hạng Trung Quốc Thành Đô Blades, Sheffield United. Năm 2016, Quảng Châu RF FC, sau khi được Hiệp hội bóng đá Hồng Kông chấp thuận, đã thành lập RF FC cho đội trẻ của họ để thi đấu tại Giải bóng đá ngoại hạng Hồng Kông. Có một luật lệ rằng các cầu thủ sẽ cư trú tại Quảng Châu nhưng chơi các trận đấu trên sân nhà của họ ở Hồng Kông và họ phải đưa các cầu thủ đủ điều kiện của Hồng Kông vào sân. Đã có sự phản đối việc RF tham gia giải bóng đá Hồng Kông, với nhận thức rằng đội tuyển Trung Quốc được ưu tiên thi đấu tại Giải bóng đá ngoại hạng Hồng Kông trước các câu lạc bộ địa phương của Hồng Kông.Vào năm 2015, Hiệp hội bóng đá Trung Quốc đã thay đổi chính sách của họ theo đó các cầu thủ Hồng Kông ở Giải bóng đá ngoại hạng Trung Quốc từ năm 2016 sẽ được đăng ký với tư cách là cầu thủ nước ngoài chứ không phải là "cầu thủ địa phương". Sự thay đổi như vậy một phần được các cầu thủ Hồng Kông coi là đã được thực hiện vì các cầu thủ Hồng Kông có thể kiếm được nhiều tiền hơn ở các câu lạc bộ Trung Quốc có nhiều tiền hơn do tư cách "cầu thủ địa phương" của các cầu thủ, bất chấp sự độc lập của Hiệp hội bóng đá Hồng Kông. Sau 4 năm tham gia HKPL, RF chính thức thông báo rằng họ sẽ rút khỏi giải đấu vào ngày 14 tháng 10 năm 2020. Ở cấp câu lạc bộ, các đội Hồng Kông và Trung Quốc hiếm khi đấu với nhau, vì cấu trúc giải đấu ở Hồng Kông nhỏ hơn của Trung Quốc. Tại AFC Champions League 2017, câu lạc bộ Hồng Kông Đông Phương AA và câu lạc bộ Trung Quốc Quảng Châu Evergrande được bốc thăm vào chung bảng G. Hai đội thi đấu với nhau vào ngày 22 tháng 2 tại Quảng Châu và ngày 25 tháng 4 tại Hồng Kông . Vào ngày 22 tháng 2, câu lạc bộ Đông Phương AA thua 7–0 trước Quảng Châu trong trận đấu diễn ra tại Sân vận động Thiên Hà. Họ thua trận lượt về với tỷ số 6–0 tại Sân vận động Vượng Giác, Hồng Kông. Đối với AFC Champions League 2018, câu lạc bộ Trung Quốc Thiên Tân Thiên Hải và câu lạc bộ Hồng Kông Kiệt Chí được xếp vào cùng bảng. Vào ngày 13 tháng 2 năm 2018, Thiên Tân Thiên Hải đánh bại Kiệt Chí 3–0 tại Trung Quốc. Vào ngày 4 tháng 4 năm 2018, Kiệt Chí lại để thua Thiên Tân Thiên Hải trên sân nhà, lần này là 0–1. Tại AFC Champions League 2021, Kiệt Chí được xếp vào cùng bảng với Quảng Châu. Vì các đội Trung Quốc không thể cử đội hình mạnh nhất của họ tham dự giải đấu do hạn chế của dịch COVID-19, Kiệt Chí đã thắng 1–0 trong cả hai lần chạm trán. Cả hai đội cuối cùng đều không thể vượt qua vòng loại trực tiếp.
Sự kiện vật thể Alaska năm 2023 Vào ngày 10 tháng 2 năm 2023, người phát ngôn của Hội đồng An ninh Quốc gia, John Kirby, xác nhận rằng Tổng thống Joe Biden đã ra lệnh cho Không quân Mỹ bắn hạ một vật thể tầm cao đã đi vào không phận Hoa Kỳ trên vùng Biển Beaufort gần Alaska. Vật thể có kích thước bằng một chiếc ô tô nhỏ, đang bay ở độ cao xấp xỉ và gây ra "mối đe dọa hợp lý đối với sự an toàn của hàng không dân sự". Vật thể này được mô tả là có hình trụ, màu bạc, và trông như lơ lửng. Khi được hỏi liệu vật thể đó có giống với quả khí cầu gây ra sự kiện khí cầu Trung Quốc năm 2023 vào tuần trước đó hay không, Kirby nói "Tôi chỉ có nói là nó không 'bay' với bất kỳ lực đẩy nào, nên nếu cái đấy 'giống như khí cầu', thì..." Reuters gọi vật thể này là một "UFO". Vật thể này đã bị bắn hạ bởi một chiếc F-22 Raptor bằng một tên lửa AIM-9X Sidewinder; đây là lần oanh tác không-đối-không thứ hai của máy bay chiến đấu loại này. Vật thể này bị bắn hạ trên vùng biển đóng băng ngoài khơi Deadhorse, Alaska, gần mỏ dầu Vịnh Prudhoe.
Pristipomoides freemani là một loài cá biển thuộc chi "Pristipomoides" trong họ Cá hồng. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1966. Từ định danh "freemani" được đặt theo tên của nhà sinh vật biển Harry W. Freeman (1923 – 2012), người đã hướng Anderson đến việc nghiên cứu về ngư học. Phạm vi phân bố và môi trường sống. "P. freemani" có phân bố dọc theo Tây Đại Tây Dương, từ bờ đông nam Hoa Kỳ trải dài về phía nam đến Uruguay. "P. freemani" sống tập trung trên các rạn san hô ở độ sâu khoảng từ 50 đến ít nhất là 220 m (thường là khoảng 50–150 m). Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "P. freemani" là 23,3 cm. Cá có màu vàng cam hoặc ửng đỏ ở thân trên và lưng, thân dưới và bụng màu xám bạc hoặc phớt hồng. Mống mắt màu vàng nhạt. Vây lưng có viền vàng. Vây đuôi màu đỏ cam ở gốc, hai thùy màu vàng, hơi phớt đỏ. Các vây khác trong mờ hoặc hơi trắng. Số gai ở vây lưng: 10; Số tia vây ở vây lưng: 10–11; Số gai ở vây hậu môn: 3; Số tia vây ở vây hậu môn: 8; Số tia vây ở vây ngực: 15–17; Số vảy đường bên: 49–51. "P. freemani" là những loài cá nhỏ, động vật giáp xác và động vật thân mềm. Do có kích thước khá nhỏ nên "P. freemani" không mấy được quan tâm trong ngành ngư nghiệp.
Loudwire là một tạp chí truyền thông trực tuyến của Mỹ chuyên đưa tin tức về các nghệ sĩ hard rock và heavy metal. Tạp chí thuộc quyền sở hữu của doanh nghiệp truyền thông và giải trí Townsquare Media. Kể từ khi ra mắt vào tháng 8 năm 2011, "Loudwire" đã có những cuộc phỏng vấn độc quyền với các nghệ sĩ nổi tiếng như Slipknot, Ozzy Osbourne, Metallica, Judas Priest, Guns N' Roses, Megadeth, Iron Maiden, Kiss, Mötley Crüe, Suicidal Tendencies và nhiều nghệ sĩ khác. "Loudwire" còn công chiếu những thước phim mới độc quyền của Judas Priest, Anthrax, Jane's Addiction, Stone Sour, Phil Anselmo và nhiều nghệ sĩ rock và metal nổi tiếng khác. "Loudwire Nights" là chương trình phát thanh tổng hợp toàn quốc của Townsquare, được phát sóng trên các trạm phát nhạc rock của đơn vị trên khắp nước Mỹ, do Toni Gonzalez tổ chức. Giải thưởng âm nhạc Loudwire. Tạp chí tổ chức một lễ trao giải thường niên mang tên "Giải thưởng âm nhạc Loudwire". Buổi lễ trao giải và hòa nhạc đầu tiên (do Chris Jericho dẫn chính) được tổ chức vào ngày 24 tháng 10 năm 2017, tại The Novo ở Los Angeles. Giải thưởng được trao dựa trên bình chọn của độc giả trên trang web. Ca khúc nhạc metal hay nhất mỗi năm kể từ năm 1970. Dưới đây là các ca khúc nhạc rock/metal "hay nhất" kể từ năm 1970 theo bài viết này. Tác phẩm hàng tuần. Kể từ ngày 6 tháng 1, Loudwire đã cho ra các bài hát nhạc metal/rock mới phát hành trên danh sách phát Spotify được liệt kê cho khán giả.
Knud, Vương tử kế vị của Đan Mạch Vương tử Knud của Đan Mạch (Knud Christian Frederik Michael; 27 tháng 7 năm 1900 – 14 tháng 6 năm 1976) là một thành viên của Vương thất Đan Mạch, ông là con út của Christian X, Quốc vương Đan Mạch và Alexandrine xứ Mecklenburg-Schwerin. Knud là người kế vị giả định cho ngai vàng Đan Mạch dưới thời anh trai, Frederick IX từ năm 1947 cho đến khi Đạo luật kế vị của Đan Mạch thay đổi vào năm 1953 tuân theo chế độ con trưởng thừa kế. Vương tử Knud sinh ngày 27 tháng 7 năm 1900 dưới thời Christian IX trị vì. Ông sinh ra tại Cung điện Sorgenfri nằm trên bờ sông Mølleåen, Kongens Lyngby ở phía bắc Copenhagen, trên đảo Sjælland ở Đan Mạch. Cha ông là Vương tôn Christian, con cả của Thái tử Frederick (Frederick VIII sau này), và mẹ là Alexandrine của Mecklenburg-Schwerin, con cả của Frederick Francis III, Đại công tước Mecklenburg-Schwerin. Knud có người anh trai duy nhất là Vương tử Frederick sinh trước ông một năm, về sau lên ngôi, trở thành Frederick IX. Christian IX qua đời vào ngày 29 tháng 1 năm 1906, Frederick VIII là người kế vị. 6 năm sau, vào ngày 14 tháng 5 năm 1912, Frederick VIII qua đời, và cha ông lên ngôi vua, trở thành Christian X. Theo thông lệ đối với các vương tử vào thời điểm đó, Knud bắt đầu học quân sự và vào trường đại học hải quân. Ông kết hôn với người em họ đầu tiên của mình tên là Caroline-Mathilde vào ngày 8 tháng 9 năm 1933 tại Cung điện Fredensborg. Cô là con gái của Vương tử Harald, con trai của Frederick VIII. Knud và Caroline-Mathilde có ba người con: Vương tôn nữ Elisabeth, Vương tôn Ingolf và Vương tôn Christian. Ngai vàng Đan Mạch. Vào ngày 20 tháng 4 năm 1947, sau khi Christian X qua đời, và anh trai ông, Frederick kế vị ngai vàng với tên gọi Frederick IX. Vì Frederick IX không có con trai và Đạo luật Kế vị của Đan Mạch vào thời điểm đó tuân theo nguyên tắc quyền kế vị tuyệt đối nghiêng về nam giới, vì thế Knud trở thành người thừa kế giả định và là người tiếp theo kế vị anh trai mình trở thành vua. Tuy nhiên, Frederick IX có ba cô con gái. Năm 1953, Đạo luật kế vị của Đan Mạch đã được sửa đổi để cho phép hậu duệ nữ giới của đức vua được kế vị ngai vàng nếu đức vua đương nhiệm không có con trai. Đạo luật mới này đã khiến Vương tử Knud đánh mất vị trí thừa kế danh giá trong hàng kế vị ngai vàng Đan Mạch và xếp sau ba cháu gái - các con của anh trai ông là Vương nữ Margrethe (hiện là Margrethe II), Vương nữ Benedikte và Vương nữ Anne-Marie. Cuộc sống sau này. Vương tử Knud dành phần lớn cuộc đời mình tại Lâu đài Sorgenfri, nơi đã trải qua một phần thời thơ ấu của mình ở đây. Năm 1944, Knut và Caroline-Mathilde thừa kế Lâu đài Egelund trên đảo Sjælland từ Vương tử Gustav. Mặc dù trong đời sống cá nhân, Knud không phải là một thành viên nổi bật và có tiếng tâm nhưng ông rất được lòng người dân Đan Mạch vì bản tính thân thiện, ấm áp và gần gũi với mọi người. Ngoài công việc với tư cách là một viên chức, ông còn tham gia vào nhiều tổ chức phi lợi nhuận khác nhau, ông là người bảo trợ của các tổ chức: "Sydslesvigsk Study- og Hjælpefond", "Foreningen af ​​Søofficerer i Reserven", "Foreningen for National Kunst" và "DOF." Vua Frederick IX qua đời năm 1972 và được kế vị bởi con gái là Nữ vương Margrethe II của Đan Mạch. Để bù đắp cho việc tước danh hiệu người thừa kế ngai vàng, chính phủ đã cho phép Knut vẫn tiếp tục nhận được khoản chu cấp bằng người thừa kế ngai vàng theo nghị quyết của quốc hội và được giữ danh hiệu "Vương tử thế tục" trong suốt cuộc đời. Vương tử Knud qua đời ở Gentofte vào ngày 14 tháng 6 năm 1976. Ông được chôn cất tại Nhà thờ lớn Roskilde và vợ ông qua đời vào ngày 12 tháng 12 năm 1995. Năm 1953, ngôi nhà của một sinh viên ở Frederiksberg được đặt tên là "Arveprins Knuds Kollegium" để vinh danh Vương tử Knud. Vào thời điểm đó, Knud là người bảo vệ Sydslesvigsk Studie- og Hjælpefond (Quỹ nghiên cứu và cứu trợ của Nam Schleswig), một khu vực có thể được coi là nơi sinh của Nhà Schleswig-Holstein-Sonderburg -Glücksburg, gia đình Vương thất Đan Mạch. Dãy núi "Princess Caroline-Mathilde Alps" ở Greenland được đặt tên bởi Chuyến thám hiểm Mørkefjord 1938–39 để vinh danh vợ ông vì Knud là người bảo trợ cho chuyến thám hiểm. Câu nói phổ biến “"En gang til for Prins Knud"” (“Một lần nữa cho Vương tử Knud”) đôi khi được sử dụng khi nhắc lại hoặc làm rõ vì người đối thoại hơi chậm hiểu hoặc không nắm bắt ngay được điều gì đó. Cụm từ này lần đầu tiên được sử dụng trong một bài báo của Bent Thorndahl trên tờ "Politiken" ở Copenhagen để mô tả buổi ra mắt ngày 24 tháng 11 năm 1958, tại Trung tâm Falkoner ở Frederiksberg, của vở ballet “"Det Forsinkede Stævnemøde"” (“Điểm hẹn bị hoãn”). Năm sau, Birgitte Reimer, tại buổi biểu diễn sân khấu được gọi là "Cirkusrevyen", đã biểu diễn một bài hát, do Erik Leth viết theo giai điệu của Sven Gyldmark, miêu tả Knud trở nên bất tử.
Pristipomoides macrophthalmus là một loài cá biển thuộc chi "Pristipomoides" trong họ Cá hồng. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1848. Từ định danh "macrophthalmus" được được ghép bởi hai âm tiết trong tiếng Hy Lạp cổ đại: "makrós" (μᾰκρός; "to lớn") và "ophthalmós" (ὀφθαλμός; "mắt"), vì mắt của loài này được mô tả là “lớn hơn khoảng cách giữa cả hai và chiếm 1/3 chiều dài của đầu”. Phạm vi phân bố và môi trường sống. "P. macrophthalmus" có phân bố dọc theo Tây Đại Tây Dương, từ bang Florida (Hoa Kỳ) và Bermuda trải dài về phía nam, dọc theo Trung và Nam Mỹ từ Nicaragua đến Colombia, trong vịnh México từ bang Louisiana dọc theo bờ biển México đến bang Campeche và Cuba. "P. macrophthalmus" sống tập trung trên các rạn san hô ở độ sâu khoảng từ 110 đến ít nhất là 550 m. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "P. macrophthalmus" là 50 cm, nhưng phổ biến hơn với chiều dài khoảng 30 cm. Cá có màu hồng sẫm, nhạt hơn ở dưới bụng. Số gai ở vây lưng: 10; Số tia vây ở vây lưng: 11; Số gai ở vây hậu môn: 3; Số tia vây ở vây hậu môn: 8; Số tia vây ở vây ngực: 15–16; Số vảy đường bên: 54–57. Thức ăn của "P. macrophthalmus" là các loài cá nhỏ hơn và động vật phù du. "P. macrophthalmus" không phải loài được nhắm mục tiêu ở phần lớn phạm vi của chúng. Loài này đã đạt được tầm quan trọng về mặt thương mại ở Puerto Rico, chủ yếu là do sự suy giảm số lượng của loài cá hồng "Lutjanus vivanus".
Tỉnh Abai (, ], ) là một tỉnh của Kazakhstan. Tổng thống Kassym-Jomart Tokayev công bố vào ngày 16 tháng 3 năm 2022 rằng sẽ thành lập tỉnh. Tỉnh được tách ra từ tỉnh Đông Kazakhstan khi dự luật của Tokayev có hiệu lực vào ngày 8 tháng 6 năm 2022. Trung tâm hành chính của tỉnh Abai là Semey. Ranh giới của tỉnh Abai gần tương ứng với tỉnh cũ Semipalatinsk bị giải thể vào năm 1997 khi được sáp nhập vào tỉnh Đông Kazakhstan. Tỉnh Abai được đặt tên theo aqyn nổi tiếng người Kazakh Abai Qunanbaiuly, ông sinh ra rại khu vực nay thuộc tỉnh Abai.
Lim Kok Wing (; 1945 – 1 tháng 6 năm 2021) là một doanh nhân, nhà từ thiện, nhà giáo dục và họa sĩ minh họa người Malaysia. Ông là chủ tịch sáng lập Đại học Công nghệ Sáng tạo Limkokwing. Lim Kok Wing sinh năm 1945 tại Kuala Lumpur, Malaysia. Ông theo học Trường Nam sinh Giám lý và Trường trung học Cochrane Road. Năm 1975, ở tuổi 29, Lim thành lập công ty quảng cáo Wings Creative Consultants. Năm 1992, ông thành lập Đại học Công nghệ Sáng tạo Limkokwing ở Cyberjaya, đồng thời là chủ tịch trường đại học này. Vào tháng 7 năm 2007, sau khi thành lập Đại học Limkokwing Botswana, Lim có bài diễn thuyết trước Nghị viện quốc gia. Cùng năm, Đại học Limkokwing Luân Đôn được thành lập. Vào tháng 6 năm 2020, Đại học Công nghệ Sáng tạo Limkokwing trả tiền để tạo một biển quảng cáo mô tả Lim là "Vua Châu Phi", bên cạnh là một con báo bao quanh là các sinh viên Châu Phi; biển quảng cáo đã bị xóa bỏ sau khi nhận những phản hồi tiêu cực trên mạng. Lim qua đời vào ngày 1 tháng 6 năm 2021, hưởng thọ 75 tuổi. Ông phải nhập viện vào tuần trước sau khi bị ngã tại nhà. Cái chết của ông đã khiến người dân Malaysia vô cùng đau buồn; tờ báo địa phương "The Star" mô tả ông là "một trong những nhân vật nổi bật nhất trong lĩnh vực giáo dục đại học", trong khi Viện Công nghệ Thông tin trong Giáo dục (IITE) của Unesco gọi Lim là "nhân vật vĩ đại trong giáo dục và thiện nguyện". Thủ tướng Mahathir Mohamad nhận xét Lim là một "người ủng hộ nhiệt tình cho tầm nhìn của Malaysia". Lim Kok Wing được trao một số giải thưởng về khả năng kinh doanh và hoạt động thiện nguyện. Năm 2006, ông được Hội đồng Kinh doanh Malaysia Canada bầu chọn CEO của năm. Năm 2007, ông được Học viện Quốc gia Moskva của Quản lý Đô thị trao tặng chức vị giáo sư danh dự.
Nguyên tắc Yogyakarta là một bộ tài liệu tham khảo (nhưng không có giá trị pháp lý) trong các vấn đề về xu hướng tính dục và bản dạng giới, được xuất bản như là kết quả của một cuộc họp giữa các tổ chức phi chính phủ về nhân quyền ở Yogyakarta (Indonesia) vào tháng 11 năm 2006. Các nguyên tắc được bổ sung vào năm 2017, bao gồm các nội dung mới về biểu hiện giới và đặc điểm giới tính và một số nguyên tắc mới. Tuy nhiên, Nguyên tắc Yogyakarta chưa bao giờ được Liên Hợp Quốc chấp nhận. Nhiều quốc gia đã phản đối bộ nguyên tắc này bởi nó xâm phạm các giá trị về xã hội, văn hóa, tôn giáo của họ. Việc đưa bản dạng giới và khuynh hướng tình dục thành các phạm trù chống phân biệt đối xử cũng đã nhiều lần bị Liên Hợp Quốc bác bỏ bởi cả Đại Hội đồng Liên Hợp Quốc, Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc và các cơ quan khác của Liên Hợp Quốc. Vì vậy, Nguyên tắc Yogyakarta, dù đôi lúc được trích dẫn trong các tài liệu liên quan, nhưng bị coi là không có giá trị pháp lý
Sứ mệnh nội gián 2 Sứ mệnh nội gián 2 (tiếng Trung: "使徒行者2:諜影行動", tiếng Anh: "Line Walker 2: Invisible Spy") là một bộ phim điện ảnh Hồng Kông – Trung Quốc thuộc thể loại hành động – hình sự công chiếu năm 2019 do Văn Vỹ Hùng làm đạo diễn, dựa trên bộ phim truyền hình "Sứ đồ hành giả" của TVB ra mắt năm 2014. Là phần phim tiếp nối của "Sứ mệnh nội gián", bộ phim có sự tham gia diễn xuất của các diễn viên gồm Trương Gia Huy, Cổ Thiên Lạc và Ngô Trấn Vũ. Không giống như bản phim gốc, bối cảnh và các nhân vật trong phim đều được làm mới hoàn toàn. Phim được công chiếu vào ngày 7 tháng 8 năm 2019 tại Trung Quốc, 8 tháng 8 năm 2019 tại Hồng Kông, 16 tháng 8 năm 2019 tại Mỹ và ngày 6 tháng 9 cùng năm tại Việt Nam.
Trận Grozny lần thứ nhất là trận đánh giữa Lực lượng mặt đất Nga thuộc Quân đội Nga đã phong tỏa và chiếm đóng thủ phủ Grozny ("Grô-z-nưi") của cộng hòa Chechnya ("Chét-xi-nha") vốn chưa bao giờ khuất phục trong những tháng đầu của cuộc Chiến tranh Chechnya lần thứ nhất. Cuộc tấn công kéo dài từ tháng 12 năm 1994 đến tháng 3 năm 1995, hàng loạt diễn biến chiến sự dẫn đến Quân đội Nga chiếm đóng thành phố Grozny đổ nát trước sự tập hợp của phiến quân Chechnya bất trị xung quanh chính quyền của viên tướng Dzhokhar Dudayev - "Đứa con Chechnya đau khổ". Cuộc đụng độ ban đầu dẫn đến thương vong rất lớn cho Nga dẫn đến sự thất điên bát đảo và mất tinh thần nghiêm trọng hàng loạt trong các lực lượng Nga. Phải mất thêm hai tháng giao tranh ác liệt và thay đổi chiến thuật liên tục thì Quân đội Nga mới có thể tái chiếm được Grozny nhưng trận chiến đã gây ra sự thiệt hại và thương vong to lớn cho thường dân và chứng kiến chiến dịch ném bom nặng nề nhất ở Châu Âu kể từ khi kết thúc Chiến tranh thế giới thứ hai khi quân đội Nga tiến hành vây hãm thành phố Grozny, hàng ngàn thường dân đã thiệt mạng vì các cuộc không kích và pháo kích. Trận đánh kinh điển này cũng đi vào giáo án quân sự như những bài học về tác chiến đô thị. Trận chiến ở Grozny đã cho giới chức quân sự Nga những bài học đắt giá và nhận ra rằng xe tăng Nga không phải lúc nào cũng là thứ vũ khí bất khả chiến bại, rõ ràng nhất là khi tác chiến trong không gian chật chội. Đợt tấn công đầu tiên được quân Nga tiến hành vào đêm giao thừa năm 1995 (tối ngày 22 tháng 12 năm 1994), sau những cuộc oanh kích bằng máy bay, quân Nga tiến lên, nhưng cuộc đột kích ban đầu này đã kết thúc bằng thất bại thảm hại của quân đội Nga với thương vong nặng gồm hơn 2.000 lính Nga đã tử trận trong đợt xung phong đầu tiên này, đa phần là lính nghĩa vụ mới tuyển mộ, trong đó thiệt hại nặng nhất thuộc về "Lữ đoàn Cơ giới 131 "Maikop"" khi lữ đoàn này bị tiêu diệt hoàn toàn trong cuộc chiến tại nhà ga trung tâm Grozny. Để tiêu diệt lực lượng tăng thiết giáp hùng hậu của Nga, các tay súng Chechnya dùng các vũ khí chống tăng do chính Liên Xô và Nga sản xuất, họ chia nhỏ thành các tổ hỏa lực khoảng 3-4 người gọi là ""Tổ săn tăng", mỗi tổ gồm một xạ thủ rocket chống tăng, một xạ thủ bắn tỉa hạ bộ binh, các tay súng còn lại làm nhiệm vụ bọc hậu và vận chuyển đạn cho rocket và tay bắn tỉa. Các toán chiến đấu triển khai các tổ hoả lực của mình vào các đội săn tăng. Xạ thủ bắn tỉa và xạ thủ súng máy chia cắt bộ binh, còn xạ thủ rocket chống tăng tiêu diệt xe tăng-thiết giáp. Các đội được bố trí ở tầng 1, tầng 2, tầng 3 của các toà nhà và trong các tầng hầm. Thường thì 1 xe tăng bị 5-6 đội tấn công đồng thời. Góc bắn thẳng đứng của pháo tăng Nga không cho phép xe tăng tác chiến chống "các thợ săn tăng" khi họ triển khai trong tầng hầm hoặc tầng 2-3, còn cuộc tấn công đồng thời của 5-6 đội làm cho các súng máy trên tăng trở nên vô hiệu. Xe tăng bị bắn vào nóc, vào 2 bên sườn hoặc phía sau xe. Nóc xe bị ném các chai xăng hoặc napalm. Mỗi xe tăng thiết giáp bị diệt phải hứng trung bình 3-6 quả đạn sát thương. Mục tiêu ưa thích của các xạ thủ rocket chống tăng Chechnya là thùng dầu và động cơ. Các "thợ săn tăng"" thường tìm cách lừa các đoàn xe vào các các bẫy trên đuờng phố bằng cách tiêu diệt các xe đi đầu và đi cuối đoàn xe, sau đó lần lượt tiêu diệt cả đoàn xe. Những tổn thất đầu tiên của Nga là do chiến thuật không phù hợp, chủ quan và sẵn sàng chiến đấu kém. Quân Nga tiến vào trung tâm Grozny mà không bao vây thành phố và không cắt được các nguồn tiếp viện vào thành phố. Họ dự định đánh chiếm thành phố trong hành tiến, thậm chí không phải đổ bộ binh xuống chạy bộ. Do thiếu quân, các đoàn xe gồm các đơn vị hỗn hợp và đa số các xe bọc thép chở quân vận động với rất ít lính bộ binh đi cùng yểm trợ hoặc không có, các đoàn xe đầu tiên này đã mất liên lạc và bị tiêu diệt hoàn toàn. Mặc dù chiếm được Grozny nhưng quân Nga đã bị du kích Chechnya và quân chiến đấu vây hãm tiêu diệt. Tại các điểm nóng Argun và Gudermes, quân Nga bị bao vây nhiều tuần liền. Các nỗ lực giải cứu đều bị đánh bật với thương vong lớn, một nửa quân số của Trung đoàn cơ giới 276 bị tiêu diệt chỉ trong 2 ngày chiến đấu giải vây, hàng ngàn quân Nga đã bị bắt hoặc tự nguyện đầu hàng du kích Chechnya. Sau khi rút ra khỏi chiến trường, các đơn vị quân đội Nga tiến hành tổ chức lại đội hình chiến đấu, bổ sung thêm tăng thiết giáp và sinh lực tiêu hao sau trận chiến và tiếp tục tổ chức tấn công. Phải đến ngày 26 tháng 03 năm 1995 thì Nga mới giành lại được thành phố Grozny từ phiến quân Dudayev. Sau khi tái tổ chức, quân số bộ binh được tăng thêm và bắt đầu giải phóng có hệ thống từng ngôi nhà, từng khu phố. Tổn thất xe tăng-thiết giáp đã giảm đáng kể nhờ thay đổi chiến thuật. Bộ binh Nga tiến ngang với xe tăng-thiết giáp để yểm trợ. Để tiêu diệt các thợ săn tăng, quân Nga tổ chức các cuộc phục kích trên các tuyến đường tiếp cận của họ. Nhìn chung, dù bị thiệt hại nặng nề do chiến thuật du kích nhưng quân Nga với ưu thế về kỹ thuật, vũ khí cũng như số lượng lính nghĩa vụ đông đảo cũng chiếm được thủ phủ Grozny qua chiến tranh đường phố đẫm máu. Đỉnh điểm của cuộc chiến là trận tàn phá thủ đô Grozny. Tướng A. Lebed đã cố gắng ngăn chặn đổ máu thêm ở Grozny với vai trò trung gian hòa giải giữa quân Nga và phiến quân Chesnia, tướng A. Lebed đã giúp chấm dứt chiến dịch 1994–1996 của Nga ở Chechnya. Trong những diễn biến sau đó, mặc dù các tay súng thánh chiến Chechnya chống cự ác liệt, ngày 11 tháng 08 năm 1996, quân đội Nga mở hành lang quan trọng tiến vào phủ tổng thống. Sang đến ngày 13 tháng 08 năm 1996, các đơn vị quân đội Nga đồng loạt phản kích đánh lui lực lượng khủng bố khỏi những mục tiêu quan trọng. Ngày 14 tháng 08 năm 1996, quân đội Nga tái kiểm soát hoàn toàn thành phố Grozny một lần nữa, đó là trận đánh thứ ba ở Grozny trong Chiến tranh Chechnya. Trận đánh này bắt đầu khi các phiến quân chống đối Dudayev cùng với quân Nga bất ngờ công kích. Đây là trận đánh dẫn đến thỏa thuận ngừng bắn cuối cùng giữa hai bên. Trong trận này, Nga có ưu thế về quân số và vũ khí, nhưng chiến thuật của họ không phù hợp, tinh thần chiến đấu thấp và binh sĩ chỉ được huấn luyện sơ sài, nên đã bị thiệt hại nặng vì sức chống trả quá dữ dội của quân Chechnya, khiến họ phải đề nghị ngừng bắn.. Nhưng rồi một sự kiện lịch sử bước ngoặt diễn ra vào tháng 4 năm 1996, quân đội Nga đã bắt được tín hiệu vô tuyến điện và thông qua vệ tinh quân sự, tín hiệu này ngay lập tức được truyền đến máy bay chiến đấu đang chờ lệnh trên không. Chiếc máy bay này căn cứ theo tín hiệu, bắn một quả tên lửa không đối đất xóa xổ mục tiêu đã định. Sau vụ việc, Dudayev được chứng minh là đã chết do quả tên lửa đó. Sau cái chết thê thảm của Dudayev, Boris Yeltsin vô cùng vui sướng. Ngày 23 tháng 8 năm 1996, Nga và Chechnya ký kết hiệp định ngừng bắn. Quân đội Nga rút về nước, kêt thúc cuộc chiến tranh lần thứ nhất tại Chechnya.
Vương hậu Margot (tiểu thuyết) Câu chuyện bắt đầu ở Paris vào tháng 8 năm 1572, dưới thời trị vì của Vua Charles IX thuộc Vương tộc Valois trong thời kỳ Chiến tranh Tôn giáo của Pháp. Nhân vật chính là Marguerite de Valois, hay còn gọi là Margot, con gái của Henri II đã khuất. Nhân vật phản diện là người có quyền lực Công giáo đầy mưu mô là Caterina de' Medici, mẹ của Margot. Mặc dù bản thân Margot bị Luật Salic loại trừ khỏi ngai vàng, nhưng cuộc hôn nhân của cô với một Vương tử theo đạo Tin Lành mang đến cơ hội hòa giải trong nước dưới triều đại của vị vua mắc bệnh suy nhược thần kinh Charles IX, trong khi người Công giáo đang tranh giành quyền kiểm soát chính trị của Pháp với những người theo đạo Tin Lành Pháp, người Huguenot. Caterina quyết định thể hiện thiện chí bằng cách gả Margot cho người Huguenot, đồng thời là Quốc vương Navarra, Enrique IV de Borbón, điều này được cho là sẽ củng cố hòa bình Saint-Germain đang bất ổn. Cùng lúc đó, Catherine âm mưu gây ra vụ thảm sát Ngày lễ Thánh Bartholomew năm 1572 khét tiếng và ám sát nhiều người Huguenot giàu có và nổi tiếng nhất, những người đang ở thành phố Paris và phần lớn là theo Công giáo để giúp hoàng tử theo đạo Tin Lành đến dự đám cưới của anh ta. Vụ thảm sát bắt đầu bốn ngày sau lễ cưới, và hàng nghìn người theo đạo Tin Lành đã bị tàn sát. Cuộc hôn nhân tiến triển, nhưng Margot, người không yêu Henri, bắt đầu mối tình say đắm với người lính La Môle, cũng là một người theo đạo Tin Lành xuất thân từ một gia đình khá giả. Những vụ giết người bằng cách đầu độc xảy ra sau đó bởi âm mưu độc ác của Caterina nhằm đưa con trai bà, vị vua tương lai Henri III, lên ngôi và đe dọa tính mạng của La Môle, Margot và Henri. Cốt truyện của cuốn tiểu thuyết đã được đưa vào toàn bộ hoặc một phần trong các bản chuyển thể cho phim và truyền hình, cũng dựa trên các sự kiện lịch sử:
Victor James Osimhen (sinh ngày 29 tháng 12 năm 1998) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Nigeria hiện đang thi đấu ở vị trí tiền đạo cắm cho câu lạc bộ Napoli tại Serie A và Đội tuyển bóng đá quốc gia Nigeria. Anh được đánh giá là một trong những tiền đạo xuất sắc nhất Serie A và thế giới. Sinh ra ở Nigeria, Osimhen bắt đầu sự nghiệp bóng đá của mình tại VfL Wolfsburg vào năm 2017. Sau một mùa giải rưỡi ở câu lạc bộ, anh chuyển đến Charleroi dưới dạng cho mượn trong mùa giải 2018–19, trước khi chuyển đến câu lạc bộ Lille tại Pháp. Năm 2020, Osimhen chuyển đến Napoli ở Serie A, với mức phí kỷ lục của câu lạc bộ là 70 triệu euro. Anh đã được vinh danh là Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất Serie A trong mùa giải 2021–22. Osimhen giành được Chiếc giày Vàng FIFA U-17 World Cup 2015 mà U-17 Nigeria đã giành chức vô địch. Anh ra mắt đội tuyển quốc gia vào tháng 6 năm 2017 và thi đấu tại Cúp bóng đá châu Phi 2019. Osimhen sinh ra ở Lagos (lớn lên ở Olusosun với tư cách cha mẹ đến từ bang Edo). Khi lớn lên, thần tượng bóng đá của anh là cầu thủ người Bờ Biển Ngà, Didier Drogba. Sự nghiệp câu lạc bộ. Khởi đầu sự nghiệp. Osimhen bắt đầu sự nghiệp bóng đá ở Ultimate Strikers Academy, có trụ sở tại Lagos, Nigeria. Tháng 1 năm 2016, sau khi được chú ý nhờ màn trình diễn tại U-17 FIFA World Cup 2015, anh đã cam kết ký hợp đồng trước với VfL Wolfsburg, quy định rằng anh sẽ chính thức gia nhập đội bóng này vào tháng 1 năm 2017. Ngày 5 tháng 1 năm 2017, Osimhen chính thức ký hợp đồng với VfL Wolfsburg, có thời hạn đến tháng 6 năm 2020. Rời sân vì chấn thương khi tới, ngày 13 tháng 5, anh có trận ra mắt Wolfsburg tại Bundesliga, vào sân thay người ở phút thứ 59 trong trận hòa 1–1 trước Borussia Mönchengladbach. Anh cũng vào sân vào tuần tiếp theo, trong trận đấu xuống hạng gặp Hamburger SV, vào ngày cuối cùng của mùa giải 2016–17. Osimhen vào sân thay cho Sebastian Jung khi cầm hòa 1–1, nhưng bị đánh bại bởi Hamburg với tỷ số 1–2, khiến Wolfsburg bị tụt xuống thứ 19 và lọt vào vòng play-off trụ hạng để gặp Eintracht Braunschweig. Anh có mặt trong đội hình thi đấu ngay cả hai trận đấu, được ra sân ở cuối trận lượt về với việc đội bóng anh giành quyền thi đấu ở Bundesliga, khi họ thắng chung cuộc 2–0. Trong nửa đầu mùa giải 2017–18, Osimhen chỉ ra sân 5 trận trong 17 trận với tư cách là cầu thủ dự bị. Ngày 28 tháng 1 năm 2018, anh đá chính và thi đấu trọn vẹn 90 phút trong chiến thắng 1–0 của Wolfsburg trước Hannover. Anh đá chính thêm hai trận nữa trong phần còn lại của mùa giải bao gồm thi đấu trọn vẹn 90 phút trong trận gặp Werder Bremen vào ngày 11 tháng 2 và rời sân nhường chỗ cho Daniel Didavi ở hiệp một trong trận đấu gặp Hertha Berlin vào ngày 31 tháng 3. Wolfsburg một lần nữa tham dự vòng play-off trụ hạng, nhưng Osimhen vắng mặt vì chấn thương. Anh cũng ra sân trong một trận đấu của Wolfsburg tại DFB Pokal, vào sân thay cho tiền vệ Josuha Guilavogui ở mười phút cuối trong trận thua 0–1 trước Schalke ở vòng tứ kết. Anh đã trải qua cuộc phẫu thuật vai vào ngày 2 tháng 5, kết thúc mùa giải với tổng cộng 12 lần ra sân tại Bundesliga. Cho mượn tại Charleroi. Mùa hè năm 2018, Osimhen đã thử việc ở các các câu lạc bộ Bỉ vào thời điểm đó là những nhà đương kim vô địch, Zulte Waregem và Club Brugge. Tuy nhiên, một cơn sốt rét vào mùa hè đã ảnh hưởng đến tình trạng thể chất của anh, khiến các câu lạc bộ từ chối cho mượn cầu thủ này. Ngày 22 tháng 8 năm 2018, anh gia nhập câu lạc bộ Charleroi theo hợp đồng cho mượn kéo dài một mùa giải, anh không ghi được bàn nào trong 16 lần ra sân cho Wolfsburg. Anh đã thay thế Kaveh Rezaei, người đã ra đi và được bán cho Club Brugge sau khi ghi 3 bàn trong 3 trận đầu tiên của mùa giải. Osimhen có trận ra mắt vào ngày 1 tháng 9, vào sân thay người muộn cho Jérémy Perbet trong trận đấu gặp Excel Mouscron. Ngày 22 tháng 9, anh thi đấu trọn vẹn 90 phút và ghi bàn thắng đầu tiên với một cú đánh gót vào lưới Waasland-Beveren. Nhưng Waasland-Beveren gỡ hòa 1–1 trước đội bóng anh có 10 người, Perbet sau đó cũng nhận thẻ đỏ trực tiếp và bị đuổi khỏi sân trong trận đấu. Osimhen đá chính cùng Adama Niane trong bốn trận tiếp theo, chỉ ghi bàn thắng duy nhất cho Charleroi trong các trận thua trước Cercle Brugge và Gent. Anh ghi hai bàn ở năm phút cuối trong chiến thắng 3–2 trước Zulte Waregem vào ngày 21 tháng 10, sau khi Hamdi Harbaoui đưa Waregem dẫn trước 1–2 với một cú đúp trong hiệp hai. Ngày 25 tháng 11, anh ghi một bàn thắng với tư cách cầu thủ dự bị vào sân trong chiến thắng 4–2 của đội bóng trước Lokeren . Sau trận đấu này, Osimhen nói với BBC Sport rằng anh đã "tìm lại được hạnh phúc của mình". Sau một khoảng thời gian thành công ở Charleroi, thi đấu 36 trận và ghi được 20 bàn thắng, Charleroi đã kích hoạt lựa chọn để có được Osimhen sau những màn trình diễn khả quan của anh khi được cho mượn. Tháng 7 năm 2019, Osimhen ký hợp đồng với Lille. Ngày 11 tháng 8 năm 2019, anh có trận ra mắt đội bóng tại Ligue 1, ghi một cú đúp trong chiến thắng 2–1 trước Nantes. Tháng 9 năm 2019, Osimhen được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất tháng của Ligue 1 sau khi ghi được 2 bàn thắng và kiến tạo thêm 2 bàn trong năm trận đấu của Lille ở Ligue 1. Ngày 2 tháng 6 năm 2020, anh giành được danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải của Lille, nhờ có số phiếu bầu cao nhất từ người hâm mộ. Osimhen đã ghi bàn thắng đầu tiên ở UEFA Champions League vào ngày 2 tháng 10 năm 2019, trong trận thua 1–2 trên sân nhà trước câu lạc bộ Anh – Chelsea. Anh đã kết thúc mùa giải với tư cách là cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất cho Lille, với tổng cộng 13 bàn sau 25 trận tại Ligue 1 và 18 bàn trên mọi trận đấu. Màn trình diễn ghi bàn xuất sắc của Osimhen đã giúp cầu thủ này sẽ được đề cử danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất châu Phi trong tương lai gần. Ngày 31 tháng 7 năm 2020, Osimhen ký hợp đồng với Napoli ở Serie A, với mức phí kỷ lục của câu lạc bộ này là 70 triệu euro có khả năng lên tới 80 triệu euro kèm theo các điều khoản bổ sung, khiến anh trở thành vụ chuyển nhượng đắt giá nhất châu Phi cho đến nay. Ngày 17 tháng 10 năm 2020, Osimhen ghi bàn đầu tiên cho Napoli trong chiến thắng 4–1 trước Atalanta. Khi ăn mừng bàn thắng, anh giơ cao chiếc áo kêu gọi ở Nigeria. Ngày 13 tháng 11 năm 2020, trong trận đấu ở vòng loại Cúp bóng đá châu Phi đang diễn ra, Osimhen bị dính chấn thương vai và phải nghỉ thi đấu hơn hai tháng. Trong khi hồi phục chấn thương, Osimhen được Napoli cho phép dành thời gian ở quê nhà, nơi anh có cơ hội tổ chức sinh nhật của mình. Chính trong những lễ kỷ niệm sinh nhật này, Osimhen dương tính với COVID-19 khi trở về Napoli. Kết quả xét nghiệm dương tính COVID-19 cùng với chấn thương vai khiến anh phải nghỉ thi đấu cho đến khi trở lại thi đấu vào ngày 29 tháng 1 năm 2021, anh vào sân từ ghế dự bị ở phút thứ 69 trong chiến thắng của Napoli trước Spezia ở Coppa Italia. Ngày 29 tháng 10 năm 2022, Osimhen lập hat-trick đầu tiên tại Serie A trong chiến thắng 4–0 trước Sassuolo. Ngày 11 tháng 11 năm 2022, anh ghi một bàn thắng và kiến tạo một bàn giúp Napoli giành chiến thắng 2–1 trước Atalanta và trở thành cầu thủ người Nigeria ghi nhiều bàn thắng nhất tại Serie A với 32 bàn thắng, vượt qua kỷ lục 31 bàn của Simy Sự nghiệp quốc tế. Osimhen có tên trong dạnh sách 21 các cầu thủ U-17 Nigeria tham dự Giải vô địch bóng đá U-17 thế giới 2015 tại Chile. Anh đã ghi 10 bàn sau bảy trận tại giải đấu và giành được giải thưởng Chiếc giày vàng và Quả bóng bạc. Màn trình diễn của cầu thủ này cũng đã mang về cho anh để giành được danh hiệu Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất năm của CAF vào năm 2015. Osimhen có trận ra mắt đội tuyển quốc gia Nigeria vào ngày 10 tháng 6 năm 2017, trong trận thua 0–2 trước Nam Phi. Anh ấy đã bỏ lỡ FIFA World Cup 2018 cùng đội tuyển Nigeria sau mùa giải không ổn định của anh ở câu lạc bộ Wolfsburg. Sau khởi đầu thành công trong thời gian cho mượn tại Charleroi, anh được huấn luyện viên Gernot Rohr triệu tập vào đội tuyển quốc gia để thi đấu giao hữu quốc tế vào tháng 11 năm 2018, đá chính trong trận gặp Uganda. Tháng 3 năm 2019, Osimhen đại diện cho U23 Nigeria khi họ đã bị U23 Libya dẫn trước hai bàn ở trận lượt đi. Anh ghi ba bàn thắng trong trận lượt về. Osimhen được huấn luyện viên Gernot Rohr gọi danh sách 25 cầu thủ của Nigeria tham dự Cúp các quốc gia châu Phi 2019 ở Ai Cập Trong trận tranh hạng ba, anh vào thay cho Odion Ighalo, người đã dính chấn thương ở hiệp một trong chiến thắng 1–0 của Nigeria trước Tunisia. Anh đã thi đấu tổng cộng 45 phút tại giải đấu. Đội tuyển Nigeria đã kết thúc vòng loại Cúp bóng đá châu Phi 2021 với thành tích cao, đánh bại đối thủ Lesotho 3–0. Tuy nhiên, Osimhen đã bỏ lỡ Cúp bóng đá châu Phi vì mắc COVID-19 theo tuyên bố của Napoli. Tuyên bố này đã gây ra phản ứng từ một luật sư thể thao Nigeria, người đã viết thư để bày tỏ sự thất vọng trước ý định bị cáo buộc của phía câu lạc bộ của Osimhen, Napoli nhằm tước quyền phục vụ của tiền đạo ngôi sao Nigeria. Osimhen bắt đầu vòng loại vòng loại AFCON 2023 với phong độ chói sáng giúp Nigeria thắng cả hai trận đầu tiên. Osimhen ghi một bàn vào lưới Sierra Leone và bốn bàn khác trong chiến thắng 10–0 trước São Tomé và Príncipe. Cú hat-trick siêu đẳng của Osimhen, là cú hat-trick quốc tế đầu tiên của anh cho Siêu đại bàng. Trong trận đấu ngược lại diễn ra tại Sân vận động Quốc tế Godswill Akpabio, Uyo vào ngày 10 tháng 9 năm 2023, Osimhen ghi hat-trick quốc tế thứ hai trong chiến thắng 6–0 của Nigeria trước São Tomé và Principe, kết thúc Vòng loại Cúp Châu Phi 2023 giành danh hiệu Vua phá lưới với 10 bàn thắng. Cuộc sống cá nhân. Osimhen là người Kito giáo. Anh nói rằng anh đã lấy cảm hứng từ Sadio Mané, người giúp đỡ cộng đồng của anh ấy ở Senegal, và nói rằng anh ấy muốn giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn trên khắp Châu Phi.. "Tính đến ngày 5 tháng 2 năm 2023" "Tính đến ngày 10 tháng 9 năm 2023" "Tỷ số và kết quả liệt kê bàn ​​thắng đầu tiên của Nigeria, cột điểm cho biết điểm số sau mỗi bàn thắng của Osimhen."
Trận chiến Grozny 1999–2000 là cuộc bao vây và tấn công thủ phủ Grozny của Chechnya được các lực lượng Nga triển khai, trận chiến kéo dài từ cuối năm 1999 đến đầu năm 2000, cuộc bao vây và giao tranh khiến thủ đô bị tàn phá. Năm 2003, Liên hợp quốc gọi Grozny là thành phố bị phá hủy nhiều nhất trên Trái đất khoảng 5.000 quân lính và 8.000 thường dân đã thiệt mạng trong cuộc bao vây, khiến nó trở thành hồi đẫm máu nhất của cuộc chiến tranh Chechnya lần thứ hai. Cuộc vây hãm và tử thủ giữa lực lượng ly khai và Quân đội Nga trong thủ đô Grozny của Chechnya kéo dài từ cuối năm 1999 tới tận tháng 2 năm 2000 mới kết thúc với chiến thắng nghiêng về quân đội của Moscow sau khi quân đội Nga tạm thiết lập quyền kiểm soát trực tiếp trên toàn lãnh thổ Chechnya, sau khi thủ đô Grozny của Chechnya thất thủ và nước Cộng hòa Chechnya Ichkeria bị xóa bỏ, nhưng thương vong lớn Nga phải gánh chịu cũng rất lớn. Sau khi được bổ nhiệm làm Thủ tướng, Putin đã tuyên bố đanh thép "phiến quân Chechnya là những tên súc sinh, không đáng được sống trên thế giới này". Thái độ cứng rắn của Putin đã giành được lòng dân Nga, điều này đã đặt cơ sở cho thắng lợi tuyển cử sau này. Sau đó Putin lập tức ra lệnh phát động chiến dịch then chốt nhằm vào thủ đô Grozny của Chechnya, sau khi trở thành Tổng thống Nga, Putin đã thực hiện hóa mục tiêu trực tiếp tiếp quản Chechnya vào tháng 5 năm 2000. Trong giai đoạn này, dưới sự lãnh đạo của Putin, quân đội Nga đã thay đổi hoàn toàn diện mạo so với sự lạc hậu từ thời chiến tranh Chechnya lần thứ nhất, quân đội Nga đã thực hiện sự áp chế hiệu quả đối với quân Chechnya. Sau cuộc chiến tại Chechnya, dư luận phương Tây đã gắn cho Putin hình ảnh là một người có lạnh lùng và quyết đoán. Ngày 26 tháng 9 năm 1999, Tổng thống Aslan Maskhadov đã triệu tập cuộc họp bộ tư lệnh tác chiến, phê chuẩn kế hoạch phòng thủ bí mật Grozny, bổ nhiệm Basayev phụ trách quân sự ở mặt trận phía đông. Ngày 27 tháng 9 năm 1999, toàn thể người dân Chechnya đào chiến hào, xây dựng công sự, lô cốt ở mọi nơi. Sau khi khai chiến, một cánh quân của Nga cũng tiến vào miền Tây của Chechnya, tiến sâu vào Bumute cách thủ phủ Grozny chừng 30 km. Ngày 26 tháng 10 năm 1999, đã có 100 ngàn quân Nga bao vây Grozny. Tiếp sau đó, hai bên có trận quyết chiến ở ngoại ô phía bắc cách thành phố Grozny khoảng 4 km. Ngày 12 tháng 11 năm 1999, quân Nga đã chiếm được Gudermes. Ngày 4 tháng 12 năm 1999, tướng Viktor Kazantsev-chỉ huy quân Nga ở Bắc Caucasus tuyên bố các lực lượng Nga đã bao vây và phong tỏa hoàn toàn thủ phủ Grozny. Quân Nga tấn công thủ phủ Grozny vào đầu tháng 12 năm 1999. Sau 2 tuần nã pháo và không kích, các lực lượng Nga mới chậm rãi tiến vào Grozny. Phiến quân Chechnya kháng cự quyết liệt nhưng quân Nga dùng chiến thuật đánh chậm, thắng chắc. Phần lớn người dân ở Grozny đã sơ tán trước khi quân Nga nã pháo và không kích, các con phố ở Grozny vắng bóng người, quân Nga cũng mở hành lang an toàn để người dân sơ tán, như thế các tòa nhà trong thành phố không còn người để pháo binh Nga mặc sức bắn phá và giảm thiểu nguy cơ bị đánh du kích. Các cuộc giao tranh ban đầu tập trung vào vùng ngoại ô phía đông Grozny. Các đội trinh sát của Nga cũng tiến vào thành phố để xác định vị trí của phiến quân Chechnya. Chiến thuật của quân Nga là họ dùng một nhóm nhỏ làm mồi nhử để dụ phiến quân bắn trả, từ đó biết được vị trí của phiến quân để căn chỉnh tọa độ nã pháo khóa mục tiêu, củng như dụ chiến binh Chechnya vào ổ phục kích. Ngày 13 tháng 12 năm 1999, quân Nga đã kiểm soát sân bay chính của Chechnya. Tới giữa tháng 1 năm 2000, đông đảo binh sĩ Nga bắt đầu tấn công vào trung tâm thủ phủ Grozny theo 3 hướng. Trong cuộc giao tranh ác liệt này, các lực lượng Nga và phiến quân Chechnya giành giật từng khu vực, vị trí quan trọng, có giá trị. Với việc các tuyến đường tiếp tế bị quân Nga chặn đứng, phiến quân Chechnya gặp khó khăn khi lương thực và đạn dược ngày càng cạn kiệt. Phiến quân cũng tổn thất lớn về lực lượng và gặp sức ép tâm lý lớn từ các cuộc pháo kích và không kích. Giới thủ lĩnh của phiến quân Chechnya nhận định việc cố thủ và kháng cự ở Grozny là vô ích. Tại một cuộc họp ở trung tâm Grozny, các thủ lĩnh phiến quân quyết định dồn lực lượng phá vòng vây ở Grozny, đưa lực lượng lên vùng núi phía nam Chechnya để tránh sự truy quét của quân Nga. Tổng thống Aslan Maskhadov đã được sơ tán trước đó tới một địa điểm bí mật ở phía nam Chechnya. Các lực lượng chính của phiến quân Chechnya bắt đầu bỏ trốn khỏi Grozny vào những ngày cuối tháng 1 và đầu tháng 2 năm 2000, trong đó, khoảng 4.000 tay súng phiến quân Chechnya bị quân Nga phục kích hoặc lọt vào bãi mìn mà quân Nga cài sẵn khiến nhiều người thiệt mạng. Khoảng 500-1.000 tay súng Chechnya vẫn trụ lại Grozny. Những người này ẩn náu trong các đường hầm của các tòa nhà vào ban ngày và ban đêm lẻn ra bắn phá các vị trí của quân đội Nga hoặc cài mìn trên các tuyến phố mà binh sĩ Nga hay tuần tra. Ngày 2 tháng 4 năm 2000, quân Nga chiếm được tòa nhà Chính phủ Chechnya, ngày 6 tháng 4 năm 2000, quyền Tổng thống Putin tuyên bố cuộc chiến Chechnya kết thúc. Tháng 6 năm 2000, các lực lượng đặc nhiệm và cảnh sát Nga bắt đầu chiến dịch truy quét các tay súng còn sót lại ở Grozny. Các vụ tấn công do phiến quân thực hiện vẫn diễn ra ở thành phố này nhưng thưa thớt dần, rồi ngừng hẳn. Sau khi kiểm soát Grozny, Tổng thống Putin bổ nhiệm cựu giáo sĩ Akhmad Kadyrov là người đứng đầu cơ quan hành chính của Nga ở Chechnya.
Nút giao thông Suwon–Singal templatestyles src="Infobox road/" /#đổi Nút giao thông Suwon–Singal (Tiếng Hàn: 수원신갈 나들목, 수원신갈IC) còn được gọi là Suwon–Singal IC là nút giao thông số 44 của Đường cao tốc Gyeongbu ở Sanggal-dong, Giheung-gu, Yongin-si, Gyeonggi-do. Lối vào giao lộ giáp với Yeongdeok-dong và Singal-dong, Giheung-gu. Nút giao đường cao tốc đầu tiên được xây dựng trên Đường cao tốc Gyeongbu tại thời điểm khai trương, được đặt tên là Nút giao thông Suwon và Nút giao thông Singali. Nó đã được đổi thành tên hiện tại vào ngày 1 tháng 1 năm 2015. Tuy nhiên, sau một thời gian sử dụng tên hiện tại của Nút giao thông Suwon, phải đến ngày 21 tháng 4 năm 2015, biển tên và biển báo trạm thu phí mới được thay thế. Khi nó mở cửa vào ngày 21 tháng 12 năm 1968, cấu trúc có hình chiếc kèn. Tuy nhiên, do tắc nghẽn giao thông thường xuyên xảy ra xung quanh khu vực nút giao do lưu lượng giao thông tăng lên, công việc cải tạo nút giao để giải quyết vấn đề này đã bắt đầu vào tháng 6 năm 2006 và vào ngày 8 tháng 2 năm 2010, các con đường tiếp cận theo hướng Seoul và Busan đã được di chuyển khoảng 1km về phía nam. Ban đầu, vào cuối tháng 6 năm 2010, văn phòng bán hàng chỉ có lối vào được xây dựng lại và thay đổi cấu trúc.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Nightmare (ナイトメア, Naitomea) là một ban nhạc visual kei rock người Nhật Bản tới từ Sendai. Ra đời vào ngày 1 tháng 1 năm 2000, đội hình của nhóm gồm Yomi (hát chính), Sakito (lead guitar và hát bè), Hitsugi (rhythm guitar), Ni~ya (bass guitar kiêm hát bè) và Ruka (trống và bộ gõ) trong phần lớn sự nghiệp hoạt động của họ. Ban nhạc đã gặt hái thành công lớn với việc đưa các ca khúc "The World" và "Alumina" làm nhạc bộ anime "Death Note" và được xem là một nhân tố nổi bật trong làng nhạc visual kei. Lịch sử hoạt động. Thành lập và "Ultimate Circus" (2000–2003). Nightmare được thành lập bởi Sakito và Hitsugi vào ngày 1 tháng 1 năm 2000 khi hầu hết các thành viên vẫn còn học trung học. Tên ban nhạc do Hitsugi đề xuất, anh cho biết mình muốn một cái tên ban nhạc khiến mọi người sợ hãi để phù hợp với phong cách hình ảnh của họ. Không lâu sau, Ni~ya nhận lời mới từ Sakito, Yomi được Hitsugi mời, còn Zannin tham gia sau khi nghe tin các bạn cùng lớp của mình đang thành lập một ban nhạc. Tất cả thành viên đều bị ảnh hưởng bởi X Japan hoặc Luna Sea, do đó nhóm khởi đầu làm một ban nhạc chuyên cover trước khi bắt đầu sáng tác riêng. Năm 2003, Nightmare ký hợp đồng với Nippon Crown và phát hành đĩa đơn đầu tiên "Believe". Ba tháng sau khi ra mắt, nhóm đã phát hành một đĩa đơn ba mặt A, "Akane/Hate/Over", đánh dấu lần đầu tiên một ban nhạc phát hành đĩa đơn có tới ba bản nhạc mặt A. Bài hát "Over" của Nightmare được sử dụng làm nhạc nền cho bộ phim anime truyền hình "Croket!". Cuối năm đó, họ phát hành album phòng thu đầu tiên, "Ultimate Circus" và thực hiện chuyến lưu diễn đầu tiên. "Livid" và "Anima" (2004–2006). Năm 2004, Nightmare phát hành ba đĩa đơn; "Varuna", "Tokyo Shounen" và "Cyan", cũng như một album dài khác tên "Livid". Nightmare một lần nữa lưu diễn vòng quanh Nhật Bản với Tour CPU 2004. Từ năm 2005 đến 2006, Nightmare tiếp tục hoạt động, phát hành nhiều đĩa đơn hơn và album dài thứ ba của họ vào năm 2006, "Anima", trong đó chuyến lưu diễn hỗ trợ, [Anima]lism đã bán hết sạch vé. Năm 2006, họ thu âm một đĩa hát trực tiếp tại NHK Hall mang tên "Gianism Tsu". Với ba album và nhiều chuyến lưu diễn, Nightmare phát hành một loạt album "greatest hits" (tuyển tập hit hay nhất). "The World Ruler" và "Killer Show" (2007–2008). Tháng 10 năm 2006, Nightmare phát hành "The World/Alumina", đĩa đơn đầu tiên được phát hành dưới hãng đĩa mới của họ là VAP. Hai bài hát này lần lượt được sử dụng làm bài nhạc hiệu mở đầu và kết thúc 19 tập đầu tiên của bộ anime chuyển thể "Death Note". Ngày 27 tháng 2 năm 2007, nhóm phát hành album thứ tư, "The World Ruler" và đi lưu diễn vòng quanh Nhật Bản trong ba tháng. Ban nhạc phát hành đĩa đơn tiếp theo, "Raison d'Etre", chỉ một tháng sau khi kết thúc chuyến lưu diễn (được sử dụng làm bài nhạc hiệu mở đầu cho bộ anime "Claymore"). Tháng 6 năm 2007, họ tổ chức một sự kiện hòa nhạc kéo dài ba ngày mang tên "The World Ruler Encore". Ngày 23 tháng 9 năm 2007, nhóm biểu diễn lần đầu tiên tại "Nippon Budokan". Buổi hòa nhạc có tên Kyokuto Symphony ~The Five Stars Night~ và số vé đã được bán hết trong vòng hai tuần. Họ phát hành thêm hai đĩa đơn, "Konoha" vào ngày 3 tháng 10 năm 2007 và "Dirty" (bài nhạc hiệu mở đầu của "Majin Tantei Nougami Neuro") phát hành vào ngày 7 tháng 11. Nhóm kết thúc năm 2007 bằng Dirty Influence Tour tại các thành phố chọn lọc ở Nhật Bản vào tháng 12. "Majestical Parade" và kỷ niệm 10 năm hoạt động (2009–2010). Nightmare bắt đầu năm 2009 bằng chuyến lưu diễn ngắn kéo dài hai ngày mang tên "the 9th new departure" và thông báo phát hành album "Majestical Parade". Một trong những bài hát trích từ album, "Melody" được phát hành tải nhạc trên internet với số lượng hạn chế vào ngày 29 tháng 4 năm 2009 thông qua Dwango. "Majestical Parade" được phát hành tại Nhật Bản vào ngày 13 tháng 5 năm 2009 và ban nhạc biểu diễn Nightmare Live House Tour 2009 Parade of Nine, một chuyến lưu diễn qua 9 nơi, kết thúc bằng một buổi biểu diễn ở Toyama vào ngày 31 tháng 5 năm 2009. Trong thời gian này, Nightmare hợp tác với công ty video internet Nico Nico để phát trực tuyến buổi hòa nhạc trực tiếp vào ngày 17 tháng 5 qua Nico Nico Live. Buổi biểu diễn kéo dài 19 phút 34 giây. Chuyến lưu diễn tiếp theo của họ mang tên Nightmare Tour 2009 Parade ~ Start of [X]pest Eve~ bắt đầu vào tháng 6. Chuyến lưu diễn mùa hè được kết thúc bằng lần xuất hiện thứ hai của ban nhạc tại "Nippon Budokan" vào ngày 29 tháng 8 năm 2009, trong "Parade Tour Finale "Majestic"". Họ phát hành đĩa đơn thứ 20, "Rem" vào ngày 22 tháng 9 cùng ca khúc mặt B "Love Addict". Để kết thúc năm 2009, họ làm 6 show chỉ dành cho người hâm mộ vào tháng 12. Năm 2010 đánh dấu kỷ niệm 10 năm thành lập ban nhạc. Để kỷ niệm dịp này, Nightmare tổ chức một show Đếm ngược Giao thừa tại Zepp Sendai và phát hành album "Gianizm" vào ngày hôm sau. Tiếp theo là buổi biểu diễn đầu tiên của họ tại nhà thi đấu Saitama Super Arena vào ngày 9 tháng 1. Chương trình đặt tên là Nightmare 10th Anniversary Special Act. Vol.1 [Gianizm] và danh sách tiết mục gồm 27 bài hát, trong đó có tất cả các bài hát trong album mới. Họ biểu diễn lần đầu tiên tại Makuhari Messe vào ngày 25 tháng 12. "Nightmare" và "Scums" (2011–2016). Sau khi đồng hồ đếm ngược xuất hiện trên trang web, Nightmare công bố một buổi phát trực tiếp bất ngờ có tên Publish! tại Shinkiba Studio Coast. Tuy nhiên, do trận động đất và sóng thần ở Sendai vào ngày 11 tháng 3, chương trình bị hoãn lại cho đến ngày 30 tháng 3 và đổi tên thành Publish Recover!. Họ còn thông báo một đĩa đơn mới sẽ được phát hành vào ngày 18 tháng 5, mang tên "Vermilion" thông qua Avex Entertainment. Họ bắt đầu chuyến lưu diễn Time Rewind to Zero vào ngày 15 tháng 4 năm 2011. Buổi biểu diễn cuối cùng của họ trong chuyến lưu diễn là tại Tokyo Kokusai Forum Hall A vào ngày 27 tháng 6. Sau khi phát hành đĩa đơn "Sleeper", họ thực hiện một chuyến lưu diễn mới mang tên Zeppelin, nơi ban nhạc lưu diễn qua các live house của Zepp trên toàn Nhật Bản. Nhân dịp lễ Halloween, Hitsugi tham gia vào nhóm Halloween Junky Orchestra của Hyde cùng với một số nhạc sĩ khác để cho ra ca khúc "Halloween Party" và một bản hòa tấu không tên. Đĩa đơn được phát hành vào ngày 17 tháng 10 năm 2012 và sau đó là chuyến lưu diễn ngắn ngày tại Kobe World Memorial Hall. Ngày 30 tháng 1 năm 2013, ban nhạc phát hành một album mới mang tên "Scums". Album chứa các đĩa đơn "Mimic" và "Deus ex Machina" cùng với 12 bài hát khác. Sau khi phát hành đĩa nhạc, họ bắt đầu chuyến lưu diễn toàn quốc gồm 19 buổi diễn từ ngày 10 tháng 2 với tên Beautiful Scums. Chuyến lưu diễn kết thúc vào ngày 20 tháng 4 năm 2013 tại nhà hát Hibiya Kokaido. Nightmare còn có buổi diễn đầu tiên ở nước ngoài tại Anime Expo 2013 ở Paris, Pháp. Họ đã biểu diễn cùng với May'n, Una và Urbangarde vào ngày 6 tháng 7 rồi có buổi diễn solo vào ngày 7 tháng 7. Lần diễn ra mắt nước ngoài đầu tiên của họ đã kết thúc thành công. Đĩa đơn tiếp theo "Dizzy" của nhóm phát hành vào ngày 21 tháng 8 năm 2013, đánh dấu kỷ niệm 10 năm kể từ khi trở thành một ban nhạc lớn. Cùng với việc phát hành đĩa đơn, ban nhạc cũng sẽ phát hành DVD và Blu-ray về trận chung kết Beautiful Scums của họ tại Nakano Sun Plaza cùng với một bộ phim tài liệu về chuyến lưu diễn. Ban nhạc đột ngột tuyên bố tạm ngừng hoạt động cho đến hết năm vào ngày 3 tháng 4 năm 2016 do chứng rối loạn phát âm của Yomi. Tái xuất sau thời gian tạm nghỉ (2020). Sau 4 năm tạm nghỉ, ban nhạc chính thức hoạt động trở lại vào ngày 11 tháng 2 năm 2020 với "20th Anniversary SPECIAL LIVE GIANIZM ~Sai Aku~" tại Yokohama Arena. Ngày 7 tháng 10 năm 2020, nhóm phát hành đĩa đơn đầu tiên sau 4 năm, mang tên "ink". Ngày 17 tháng 11 năm 2021, ban nhạc phát hành một đĩa đơn khác mang tên Sinners, được sử dụng làm bài nhạc hiệu mở đầu thứ hai cho bộ anime "Duel Masters King!". Phong cách âm nhạc và ảnh hưởng. Khái niệm của ban nhạc Nightmare là Gianizm và từ này xuất hiện trong nhiều tựa bài hát của họ. Gianizm có nguồn gốc từ nhân vật Jaian của "Doraemon". Phương châm của Jaian là "Cái gì của mày là của tao, cái của tao là của tao." (, "Omae no mono wa ore no mono. Ore no mono wa ore no mono."). Tình cờ, đây cũng là tựa hai album 'hay nhất' mà Nightmare tái phát hành các bài hát indie của họ. Ban nhạc thường mạo hiểm với các thể loại hoặc phong cách mới, chẳng hạn như trong album "Scums" năm 2013, tác phẩm họ thử nghiệm với electronica và dubstep hoặc "Masquerade" và "Konoha", những bài mà họ cũng thử nghiệm với ska và reggae; và album "To Be or Not to Be" mà họ thử nghiệm với các yếu tố từ metalcore như breakdown. Nhóm thường kết hợp những phong cách này với gothic/hard rock và thường là pop hoặc jazz. Album "Dahlia" của X Japan và album "Style" của Luna Sea đã đưa Yomi đến với âm nhạc, còn Yomi chơi cover Luna Sea, X Japan, Laputa, Rouage và La'cryma Christi trong những ngày anh học trung học. Sakito còn nhắc đến Sugizo và Steve Vai là những nguồn ảnh hưởng chính của mình.
Hell's Kitchen Mỹ (Mùa 1) Đây là mùa đầu tiên của "Hell's Kitchen". Mùa 1 được phát sóng bắt đầu từ ngày 30 tháng 5 năm 2005 và kết thúc vào ngày 1 tháng 8 năm 2005. Bộ phim được quay trong hơn 3 tuần vào tháng 11 năm 2004. Michael Wray đến từ Fort Collins, Colorado đã giành chiến thắng trong mùa đầu tiên của Hell's Kitchen, do đó giành được nhà hàng của riêng mình ở Los Angeles tên là Tatou (anh ấy được đề nghị đến London để làm việc dưới quyền của Gordon Ramsay, nhưng sau đó đã từ chối vì lý do gia đình). Đây là mùa đầu tiên mà các đội không bị phân chia thành hai đội nam và nữ ngay từ đầu, điều này sẽ không xảy ra nữa cho đến mùa 18. Đây cũng là mùa duy nhất mà Ramsay nói với người xem về tiến trình của chương trình trên máy quay, thay vì chỉ là một giọng nói giải thích tại sao bị loại bỏ. Chương trình được ghi hình ở Los Angeles tại , trong một cơ sở phát sóng truyền hình cũ đã được chuyển đổi, nơi trước đây đã tổ chức các chương trình như ' và ' vào cuối những năm 1970 đến giữa những năm 1980. 12 thí sinh ban đầu được chia thành đội Xanh và đội Đỏ, nhưng không dựa trên giới tính như trong tất cả các mùa tiếp theo (ngoại trừ mùa mùa 18 và 21). Các thí sinh là: Tiến độ thí sinh. Mỗi tuần, thành viên xuất sắc nhất của đội thua cuộc trong thời gian phục vụ gần nhất ("ít tệ nhất" do Ramsay xác định) được yêu cầu đề cử hai đồng đội của họ để loại bỏ, một trong hai người này được Gordon Ramsay gửi về nhà. Mỗi tập bao gồm một thử thách với phần thưởng, buổi phục vụ và phần loại bỏ.
Tỉnh Jetisu (, ]; , ]), đôi khi viết là tỉnh Zhetysu, là một tỉnh của Kazakhstan. Trung tâm hành chính nằm tại Taldykorgan. Tổng diện tích của tỉnh là 118.500 km². Tổng thống Kazakhstan Kassym-Jomart Tokayev công bố vào ngày 16 tháng 3 năm 2022 rằng sẽ thành lập tỉnh. Tỉnh Jetisu được tách ra từ tỉnh Almaty khi sắc lệnh của Tokayev có hiệu lực vào ngày 8 tháng 6 năm 2022. Thủ phủ của tỉnh là Taldykorgan, và trung tâm hành chính tỉnh Almaty chuyển đến Qonayev. Ranh giới của tỉnh gần tương ứng với tỉnh cũ Taldykorgan bị giải thể năm 1997 và hợp nhất với tỉnh Almaty.
Tỉnh Ulytau là một tỉnh của Kazakhstan. Trung tâm hành chính của tỉnh là thành phố Jezkazgan. Tổng thống Kazakhstan Kassym-Jomart Tokayev công bố vào ngày 16 tháng 3 năm 2022 rằng sẽ thành lập tỉnh. Tỉnh Ulytau được tách ra từ tỉnh Karaganda khi dự luật của Tokayev có hiệu lực vào ngày 8 tháng 6 năm 2022. Ranh giới của tỉnh gần tương ứng với nửa tây của tỉnh cũ Jezkazgan bị giải thể vào năm 1997 và sáp nhập vào tỉnh Karaganda.
Giải vô địch pool 9 bóng thế giới 2023 Giải vô địch pool 9 bóng thế giới 2023 là giải vô địch pool 9 bóng diễn ra hàng năm lần thứ 32, được tổ chức tại thành phố Kielce của Ba Lan từ ngày 1 đến 5 tháng 2 năm 2023 do Hiệp hội Bi-a thế giới tổ chức. Cơ thủ Tây Ban Nha Francisco Sánchez Ruíz, người đang nắm giữ vị trí số 1 thế giới trước giải, lần đầu tiên vô địch sau khi vượt qua đối thủ người Syria Mohammad Soufi với tỉ số 13–10 ở chung kết. Đương kim vô địch Shane van Boening thua ở tứ kết. 128 cơ thủ chia ra làm 16 bảng 8 người, đấu theo thể thức loại kép, chọn 4 người vào vòng đánh loại trực tiếp. 64 kỳ thủ qua vòng bảng đánh loại trực tiếp gồm 6 vòng đấu chọn ra nhà vô địch. 128 cơ thủ được phân ra thành 64 cơ thủ hạt giống, dựa trên xếp hạng thế giới của MatchPool vào cuối năm 2022. Mỗi bảng đấu 8 cơ thủ, theo công thức xếp bảng: bảng N có 2N-1 và 66-2N nhánh trên, 2N và 65-2N nhánh dưới, ví dụ bảng 1 có 1 và 64 nhánh trên, 2 và 63 nhánh dưới, cứ như vậy với các bảng còn lại. 64 cơ thủ còn lại không được xếp hạt giống được bốc thăm ngẫu nhiên vào 16 bảng. Dưới đây là danh sách cơ thủ, với số trong ngoặc là xếp hạng thế giới của cơ thủ. Đương kim vô địch Van Boening được xếp hạt giống số 1. Cơ thủ không có xếp hạng thế giới thì xếp theo họ. Vòng đấu bảng diễn ra trong ba ngày, đánh chạm 9. Ngày đầu tiên mỗi bảng 8 cơ thủ chia thành 4 cặp gặp nhau theo hai nhánh trên và dưới. Ngày thứ hai hai cặp thắng và thua ở mỗi nhánh gặp nhau. Sau ngày thứ hai xác định được 2 cơ thủ toàn thắng lọt vào vòng trong, 2 cơ thủ toàn thua bị loại. Ngày thứ ba 4 cơ thủ còn lại chia 2 cặp theo thể thức người thắng ngày thứ hai nhánh trên gặp người thua nhánh dưới và ngược lại; 2 cơ thủ thắng ngày này lọt vào vòng trong, 2 cơ thủ thua bị loại. Vòng loại trực tiếp. Ở vòng loại trực tiếp tất cả các trận đấu đều chạm 11, trừ trận chung kết chạm 13. Trong trận chung kết, hai cơ thủ phá bi luân phiên mỗi ván đấu. Ai đạt đến 13 trước là thắng trận đấu. Sau khi hòa nhau 4 ván đầu, Appleton tận dụng được sai sót của đối thủ để thắng 7 ván liên tiếp và dẫn điểm 9-2. Lý gỡ lại được một ván nhưng Appleton thắng tiếp hai ván để nâng tỉ số lên 11-3. Tại thời điểm này, dường như trận đấu đã được định đoạt. Dù Appleton mắc lỗi ở hai ván phá bi để Lý gỡ 6-11 thì tình thế vẫn chưa thay đổi. Ván 18 Appleton lại nâng tỉ số lên 12-6. Tình thế bắt đầu xoay chuyển từ ván 19. Appleton phá bi và không kết thúc được ván, đồng nghĩa với trận chung kết, khi chỉ còn 4 bóng trên bàn. Lý thắng ván 19. Từ lúc đó, Appleton bị áp lực và thua 5 ván liên tiếp. Trận đấu trở nên kịch tính khi tỉ số hòa sau 24 ván và chỉ được quyết định bằng ván cuối cùng. Ván cuối cùng Appleton có lợi thế phá bi. Tuy nhiên ván đấu chỉ được định đoạt khi Appleton ăn bóng số 2 bằng việc đánh bi cái vượt qua bi số 9. Sau khi ăn bóng số 2, Appleton dễ dàng ăn nốt các bóng còn lại và thắng trận đấu, trở thành nhà vô địch thế giới năm 2012.
Pristipomoides sieboldii là một loài cá biển thuộc chi "Pristipomoides" trong họ Cá hồng. Loài này được mô tả lần đầu tiên vào năm 1855. Từ định danh "sieboldii" không rõ hàm ý, nhưng có lẽ là đặt theo tên của Philipp Franz von Siebold, bác sĩ người Đức, người đã thu thập nhiều loài cá được mô tả trong sách chuyên khảo "Fauna Japonica" (gồm cả loài này). Phạm vi phân bố và môi trường sống. "P. sieboldii" có phân bố rộng khắp khu vực Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương, bao gồm cả Biển Đỏ, trải dài về phía đông đến quần đảo Hawaii và quần đảo Société, giới hạn phía bắc đến bờ nam biển Nhật Bản, phía nam đến Úc, Nouvelle-Calédonie và Tonga. "P. sieboldii" cũng được ghi nhận tại vùng biển Việt Nam. Một mẫu vật của "P. sieboldii" còn được tìm thấy ở ngọn núi ngầm Seamount (Đông Nam Đại Tây Dương). "P. sieboldii" sống tập trung trên các rạn san hô ở độ sâu khoảng từ 100 đến ít nhất là 360 m, nhưng cũng có thể được tìm thấy ở độ sâu lên tới 500 m. Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở "P. sieboldii" là 79 cm, nhưng phổ biến hơn với chiều dài khoảng 40 cm. Cá có màu xám bạc ánh tím. Trên đỉnh đầu có nhiều đốm đen, thấy rõ hơn ở cá con. Viền vây lưng màu cam, vây đuôi màu tía với rìa trong màu trắng. Số gai ở vây lưng: 10; Số tia vây ở vây lưng: 11; Số gai ở vây hậu môn: 3; Số tia vây ở vây hậu môn: 8; Số tia vây ở vây ngực: 16–17; Số vảy đường bên: 69–74. Thức ăn của "P. sieboldii" là những loài cá nhỏ, động vật giáp xác và động vật thân mềm. "P. sieboldii" có thể sống đến hơn 30 năm tuổi, được ghi nhận ở ở quần đảo Okinawa. "P. sieboldii" là một loại cá thực phẩm phổ biến ở một số vùng (như Nhật Bản) và là một trong những loài chính yếu trong nghề đánh bắt xa bờ ở Hawaii. "P. sieboldii" cũng nằm trong số 7 loài cá tầng đáy sâu được quản lý ở Hawaii.
Nút thắt Gordian là một truyền thuyết Hy Lạp cổ đại gắn liền với Alexandros Đại đế, người được cho là đã cắt nút thắt vào năm 333 Trước Công Nguyên. Nó thường được sử dụng như một phép ẩn dụ cho một vấn đề nan giải (tháo gỡ một Nút thắt rối rắm) được giải quyết bằng cách tìm ra một cách tiếp cận vấn đề sáng tạo, có phần "lách luật" để giải quyết, khác với cách nghĩ thông thường. ("cắt nút thắt Gordian") Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Phrygia không có vua, nhưng một Nhà tiên tri ở Telmissus (cố đô của Lycia) đã tiên đoán rằng người đàn ông tiếp theo lái xe bò vào thành phố sẽ trở thành vua của họ. Một nông dân tên là Gordias lái xe bò vào thị trấn và ngay lập tức được tuyên bố là vua.Để tỏ lòng biết ơn, con trai nuôi của ông là Midas đã hiến tặng chiếc xe bò cho vị thần Phrygian Sabazios (người mà Người Hy Lạp đồng nhất với Thần Zeus) và buộc nó vào một cây cột bằng một nút thắt phức tạp bằng vỏ Cây ngô đồng (Cornus mas). Nút thắt sau đó được nhà sử học La Mã Quintus Curtius Rufus mô tả là bao gồm "một số nút thắt vướng chặt vào nhau đến mức không thể biết chúng được thắt như thế nào". Chiếc xe bò vẫn đứng trong cung điện của các vị vua trước đây của Phrygia tại Gordium vào Thế kỷ 4 TCN khi Alexandros đến, lúc đó Phrygia đã thành một tỉnh (satrapy) của Đế chế Achaemenes (Ba Tư) . Một nhà tiên tri đã tuyên đoán rằng bất kỳ người đàn ông nào có thể tháo gỡ những nút thắt phức tạp này sẽ được định sẵn trở thành người thống trị toàn châu Á. Alexandros Đại đế muốn tháo gỡ nút thắt nhưng rất khó khăn. Sau đó, ông lý luận rằng nút thắt được tháo như thế nào cũng không có gì khác biệt, vì vậy ông rút kiếm ra và chém nó làm đôi chỉ bằng một nhát chém. Lời giải của Alexandros làm Zeus thích thú đến nỗi cầm lưỡi tầm sét vung lên làm suốt cả đêm đó trời đầy giông bão, sấm chớp ầm ầm. Zeus đưa Alexanderos từ một "basileus" (quốc vương) thứ 14 thuộc nhà Argead của Vương quốc Macedonia lên tầm Đại đế làm chủ cả Lục địa Á-Âu. Các nguồn tin từ thời cổ đại đồng ý rằng Alexandros Đại đế đã phải đối mặt với thách thức về nút thắt, nhưng giải pháp của ông vẫn bị tranh cãi. Cả Plutarch và Arrian đều cho rằng, theo Aristobulus, Alexandros Đại đế kéo chiếc đinh ghim từ cây cột mà chiếc ách được buộc vào, để lộ hai đầu của sợi dây và cho phép ông tháo nút thắt mà không cần phải chém đứt nó. Một số học giả cổ điển coi điều này hợp lý. Các nguồn văn học của câu chuyện bao gồm Arrian ("Anabasis Alexandri" 2.3), Quintus Curtius (3.1.14), Justin's epitome of Pompeius Trogus (11.7.3), and Aelian's "De Natura Animalium" 13.1. Nút thắt có thể là một mật mã tôn giáo được bảo vệ bởi các linh mục và Nữ tu. Robert Graves gợi ý rằng nó có thể tượng trưng cho cái tên khó tả của Dionysus, được thắt nút như một mật mã, sẽ được truyền qua nhiều thế hệ thầy tu và chỉ được tiết lộ cho các vị vua của Phrygia. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.