text
stringlengths
82
354k
Núi đá vôi Krym Núi đá vôi Krym hoặc núi đá vôi Crimean (; ; ; ) là một núi đá vôi và khu bảo tồn tự nhiên (zakaznik) tại bán đảo Krym, khu vực được quốc tế công nhận là một phần của Ukraina nhưng hiện đang bị Nga chiếm đóng từ năm 2014. Đây là một phần của dãy núi Qarabiy yayla, tạo nên phần trung tâm của dãy. Khu vực này đã được Alexander Kruber mô tả lần đầu tiên vào năm 1915. Đến năm 1989, núi đá vôi Krym đã được công nhận là khu bảo tồn thiên nhiên khu vực bởi Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết Ukraina. Aleksandr Aleksandrovich Kruber được cho là đã lần đầu tiên mô tả vùng núi đá vôi vào năm 1915. Núi đá vôi Krym đã được công nhận là khu bảo tồn tự nhiên vào năm 1989 bao gồm trung tâm Qarabiy yayla, núi đá vôi Krym với hơn 4 nghìn hố sụt và 209 hang động, trong đó có #đổi #đổi nơi sâu nhất bán đảo Krym. Ngoài ra, đỉnh núi đá vôi cũng sở hữu rừng sồi và rừng thông, cũng như các đồng cỏ chứa nhiều loài "Cerastium biebersteinii". Đồng thời, khu vực này có hơn 1000 hang đá vôi tự nhiên và có thể tìm thấy các khoáng chất như canxit, thạch cao, goethit, aragonit, illit, thạch anh, kaolinit và pyrolusit trong các hang động. Phần chính của dãy núi Krym được tạo thành từ các địa chất đá vôi thời kỳ Jura có độ sâu từ 50m (160ft) đến 1.300m (4.300ft). Sườn núi cao 600 m (2.000 ft) phía trên bờ biển phía nam Krym. Có hàng nghìn hố sụt karst cùng một số khe nứt karst dài 100 m (330 ft) và sâu 50 m (160 ft). Núi đá vôi Krym đã được Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết Ukraina công nhận là khu bảo tồn tự nhiên cấp khu vực vào ngày 13 tháng 2 năm 1989 cùng với một số khu vực khác trên khắp Ukraina. Sự công nhận này vẫn được giữ nguyên sau tuyên ngôn độc lập Ukraina. Kể từ khi Nga sáp nhập Krym, núi đá vôi Krym đã được công nhận là Khu bảo tồn tự nhiên quốc gia có ý nghĩa khu vực (), tương đương với danh hiệu khu bảo tồn tự nhiên khu vực của Ukraina.
Doge ( , tiếng Ý: [ˈdɔːdʒe]; số nhiều dogi hoặc doges) là một lãnh chúa tuyển cử và là người đứng đầu nhà nước ở một số thành bang trên Bán đảo Ý, đặc biệt là Cộng hòa Venezia và Cộng hòa Genova, trong thời kỳ Trung cổ và Phục hưng. Các quốc gia như vậy được gọi là "Cộng hòa Vương quyền". Từ Doge có nguồn gốc từ tiếng Veneto, và xuất hiện trong tiếng Anh thông qua tiếng Pháp. Doge, cùng với từ duke trong tiếng Anh có liên quan và duce trong tiếng Ý, duca (nam tính) và duchessa (nữ tính) đều bắt nguồn từ dux trong tiếng Latinh, có nghĩa là "lãnh đạo tinh thần" hoặc "chỉ huy quân sự". Tuy nhiên, từ duce và Duca không thể thay thế cho nhau. Hơn nữa, Duca (công tước) là một tước hiệu quý tộc và cha truyền con nối. Vợ của một tổng trấn được phong là Dogaressa và văn phòng của tổng trấn được gọi là dogeship.
Frequency hay Tần số là bộ phim điện ảnh trinh thám, giật gân, khoa học giả tưởng năm 2000 của Mĩ, với các diễn viên Dennis Quaid, Jim Caviezel, Andre Braugher và Elizabeth Mitchell. Năm 2014, phiên bản truyền hình dài tập chính thức của bộ phim được phát hành bởi kênh CW. Đạo diễn bởi Gregory Hoblit theo kịch bản của Toby Emmerich, đây là phim điện ảnh đầu tiên của Michael Cera. Kịch bản bộ phim được mua bản quyền và sản xuất thành các phiên bản truyền hình tại Nhật Bản, Hàn Quốc, Hồng Kông và Trung Quốc. Lính cứu hỏa Frank Sullivan sống cùng vợ Julia cậu con trai Johnny; nhưng trong một lần tác nghiệp Frank đã anh dũng qua đời khi này John mới 6 tuổi. Năm 1999, John lúc này đã là một thanh tra của Cảnh sát New York và vẫn sống tại nhà của gia đình. Hàng xóm và cũng là bạn nối khố của John là Gordo tình cờ tìm thấy máy vô tuyến đơn biên Heathkit đã hỏng của Frank trong kho. Đêm trước ngày giỗ Frank trùng thời điểm bão điện từ xuất hiện, John phát hiện chiếc máy vô tuyến đã hoạt động trở lại và nhận được tín hiệu từ một ai đó. Sau một hồi nói chuyện, John nhận ra người kia chính là Frank ở quá khứ, nhờ vậy John đã cứu Frank thoát chết khỏi vụ hỏa hoạn và thay đổi lịch sử của bản thân. Như một hệ quả, ý thức của John tiếp nhận loạt ký ức mới, Frank tiếp tục sống đến năm 1989, John tiếp tục liên lạc với bố trong quá khứ. Họ nhận ra mình đã thay đổi cái chết của tên sát nhân Nightingale, lúc trước hắn từng giết 3 y tá và chưa bị bắt, giờ đây hắn đã giết 10 người phụ nữ trong đó có Julia -mẹ của John. Theo hướng dẫn của con trai, Frank tìm cách ngăn chặn Nightingale nhưng bị hắn trộm mất căn cước, đoán rằng dấu vân tay của hắn sẽ nằm trên ví của Frank, John hướng dẫn ông cất ví vào một nơi ít bị ảnh hưởng. John lấy được chiếc ví đưa đi giám định và phát hiện Nightingale là cựu cảnh sát Shepard, John kịp báo cho Frank và sau đó hai bố con trải qua cuộc đấu tay đôi với hai phiên bản Shepard ở năm 1969 và 1999. Frank bắn cụt một tay Shepard khiến gã bỏ chốn, còn John và Shepard giằng co khi mọi thứ xung quanh hoán đổi vì sự can thiệp vào lịch sử của họ. Frank lớn tuổi xuất hiện và bắn chết Shepard, cuối cùng cả gia đình của John đoàn tụ đầy đủ, anh kết hôn với bạn gái và có một cậu con trai. Bộ phim được cho phép sản xuất vào ngày 21 tháng 1 năm 1999. Sylvester Stallone được đồn sẽ thủ vai Frank Sullivan, nhưng đã thất bại trong thỏa thuận sau khi tranh chấp về thù lao của ông ấy. Renny Harlin được đồn sẽ làm đạo diễn bộ phim. Hai tuần trước khi phát hành, đoạn chiếu thử của bộ phim được chiếu cùng "Final Destination". "Frequency" phát hành DVD vào ngày 31 tháng 10 năm 2000 và VHS vào ngày 3 tháng 4 năm 2001. Phiên bản Blu-ray phát hành ngày 10 tháng 7 năm 2012 bởi Warner Home Video. Ngày 5 tháng 10 năm 2003, Frequency được phát sóng trong chương trình Phim cuối tuần trên kênh VTV1 với tựa đề "Sóng điện từ". Các phiên bản khác. Bộ phim dài tập "To Get Unstuck in Time (隔世追凶)" của đài TVB lấy cảm hứng từ Frequency, bộ phim nói về hai bố con cảnh sát ở hai mốc thời gian khác nhau cùng triệt phá các vụ án bằng cách liên lạc điện thoại. Tháng 11 năm 2014, có thông tin nhà sản xuất của "Supernatural" là Jeremy Carver đã đàm phán sản xuất một serie phiên bản chuyển thể hoặc làm lại theo phim điện ảnh cho hệ thống truyền hình của NBC. Biên kịch Toby Emmerich của bộ phim được chọn làm nhà sản xuất của serie. NBC đã dời bỏ dự án, serie sau đoa được chiếu bởi The CW trong Tháng 1 năm 2016. Serie bị hủy bỏ sau khi kết thúc mùa một vào tháng 5 năm 2017. Bộ phim được cải biên sang phiên bản dài tập tại Hàn Quốc với tựa đề "Signal", phát sóng trên kênh tvN từ 22 tháng 1 đến 12 tháng 3 năm 2016. Một phiên bản làm lại của "Signtại" tại Nhật Bản phát sóng từ ngày 10 tháng 4 đến 12 tháng 6 năm 2018 trên kênh Fuji TV. Signal cũng được làm lại tại Trung Quốc với tựa đề "Unknown Number (时空来电)" , phát hành trên Tencent Video ngày 23 tháng 10 năm 2019. Tình tiết của Frequency được serie Reno 911 bắt chước trong mùa 2 của bộ phim.
Trong lý thuyết số, giả thuyết Elliott–Halberstam là giả thuyết về sự phân phối của các số nguyên tố trong cấp số cộng. Nó có nhiều ứng dụng trong lý thuyết sàng. Nó được đặt tên theo nhà toán học Peter D. T. A. Elliott và Heini Halberstam, và được phát biểu bởi họ vào năm 1968. Để phát biểu giả thuyết cần một số ký hiệu sau: Gọi formula_1 là hàm đếm số nguyên tố nhỏ hơn hoặc bằng formula_2. Nếu formula_3 là số nguyên dương và formula_4 nguyên tố cùng nhau với formula_3, thì ta gọi formula_6 là số các số nguyên tố nhỏ hơn hoặc bằng formula_2 và bằng với formula_4 khi modulo formula_3. Định lý Dirichlet trên các số nguyên tố trong cấp số cộng nói với chúng ta rằng trong đó formula_11 là hàm phi Euler. Nếu ta định nghĩa hàm sai số trong đó giá trị max được lấy trên tất cả giá trị formula_4 nguyên tố cùng nhau với formula_3, thì giả thuyết Elliott–Halberstam khẳng định rằng với mọi formula_15 và formula_16, tồn tại hằng số formula_17 sao cho Giả thuyết mới chỉ chứng minh đúng cho mọi formula_20 và được chứng minh bởi Enrico Bombieri và A. I. Vinogradov (xem định lý Bombieri–Vinogradov, đôi khi được gọi ngắn đi là "định lý Bombieri"); kết quả này khá hữu dụng bởi nó là dạng trung bình của phỏng đoán Riemann tổng quát. Hiện người ta cũng biết giả thuyết sai tại điểm formula_21. Giả thuyết Elliott–Halberstam có một số hệ quả sau: Một trong những hệ quả lớn nhất là kết quả của Dan Goldston, János Pintz, và Cem Yıldırım, chứng minh rằng (nếu giả sử giả thuyết này đúng) sẽ có vô số cặp số nguyên tố sai khác nhau tối đa 16. Trong tháng 11 năm 2013, James Maynard đã chứng minh rằng khi giả định giả thuyết Elliott–Halberstam, ta có thể chứng minh sự tồn tại của vô số cặp số nguyên tố sai khác nhau tối đa 12. Trong tháng 8 năm 2014, nhóm dự án Polymath chứng minh dưới giả thuyết Elliott–Halberstam tổng quát, ta có thể chứng minh có vô số cặp số nguyên tố sai khác nhau tối đa 6. Nếu không giả định bất cứ dạng nào của giả thuyết, cận nhỏ nhất thu được là 246.
Thị trường trái phiếu Thị trường trái phiếu ("Bond market") còn gọi là thị trường tín dụng ("Credit market") hay thị trường mua bán các món nợ ("Debt market") là thị trường tài chính (thị trường chứng khoán) nơi những người tham gia có thể phát hành các khoản nợ mới (được gọi là Thị trường chứng khoán sơ cấp) hoặc thực hiện mua và bán chứng khoán nợ (được gọi là Thị trường chứng khoán thứ cấp). Giao dịch ở đây thường ở dạng trái phiếu, nhưng nó có thể bao gồm các loại chứng khoán và tài sản khác cho các khoản chi tiêu công và tư. Hiện nay, thị trường trái phiếu chủ yếu do Hoa Kỳ thống lĩnh, chiếm khoảng 39% toàn thị trường thế giới. Tính đến năm 2021, theo Hiệp hội Thị trường Tài chính và Công nghiệp Chứng khoán (SIFMA) thì quy mô của thị trường trái phiếu (tổng dư nợ) ước tính là 119 nghìn tỷ USD trên toàn thế giới và trong đó có đến 46 nghìn tỷ USD giao dịch tại thị trường Hoa Kỳ. Gần như tất cả các giao dịch trung bình hàng ngày trên thị trường trái phiếu Hoa Kỳ diễn ra giữa nhà môi giới đại lý và các tổ chức lớn theo hình thức OTC (cổ phiếu chưa niêm yết). Thị trường trái phiếu được cho là đã có một lịch sử hình thành lâu đời, ở vùng Lưỡng Hà, vào thời Sumer cổ đại, các ngôi đền thờ có chức năng vừa là nơi thờ cúng vừa đóng vai trò như là ngân hàng, dưới sự giám sát của các tu sĩ và nhà cai trị Các khoản vay nnợ được diễn ra với lãi suất cố định theo thông lệ là hai phần mười (tức 20%); phong tục này được tiếp tục được duy trì ở Babylon, Lưỡng Hà và được chế ước thành Bộ luật Hammurabi. Trái phiếu đầu tiên được biết đến trong lịch sử có từ khoảng năm 2400 trước Công nguyên ở vùng Nippur thuộc Lưỡng Hà (Iraq ngày nay) Hình thức sơ khởi này đã được phát hành và được Thị trưởng đảm bảo việc thanh toán bằng ngũ cốc. Vào thời cổ đại này, ban đầu các khoản vay được hiện thực và quy đổi thế chấp bằng gia súc hoặc ngũ cốc mà từ đó có thể trả lãi thông qua việc các đàn gia súc hoặc cây trồng sẽ sinh sôi, nảy nở để từ đó làm của trả lại một phần cho người cho vay. Sau này, bạc trở nên phổ biến vì nó ít hỏng hơn và cho phép vận chuyển các giá trị lớn dễ dàng hơn, nhưng bạc không giống như gia súc hoặc ngũ cốc, không thể tạo ra lãi một cách tự nhiên (nó không tự đẻ ra thêm) do đó, các món thuế thu được từ lao động của con người đã phát triển như một giải pháp cho vấn đề này. Sau này, ở Vương quốc Anh các nhà tài chính và thương nhân người Ý như Ricciardi của Lucca ở Tuscany đã có mối liên hệ làm ăn lâu dài, những liên kết thương mại này dựa trên các khoản vay, tương tự như Vay ngân hàng ngày nay. Tuy nhiên, các khoản vay vào thời điểm đó vẫn chưa được chứng khoán hóa dưới dạng trái phiếu mà sự đổi mới đó đến từ phía bắc xa hơn là Venice. Ở Venice thế kỷ 12, chính quyền của thành phố-nhà nước bắt đầu phát hành trái phiếu chiến tranh được gọi là "prestiti", trả lãi suất cố định với mức 5%. Các chứng khoán của thời kỳ cuối Trung cổ này được định giá bằng các kỹ thuật rất giống với các kỹ thuật được sử dụng trong Tài chính định lượng thời hiện đại và như vậy, Thị trường trái phiếu đã bắt đầu hình thành. Lượng tiền lưu hành trên thị trường trái phiếu toàn cầu đã tăng 2% trong 12 tháng tính đến tháng 3 năm 2012 lên gần 100 nghìn tỷ USD. Trái phiếu quốc nội chiếm 70% tổng số này và trái phiếu quốc tế chiếm phần còn lại. Hoa Kỳ là thị trường lớn nhất với 33% tổng số lượng tiền lưu hành, tiếp theo là Nhật Bản với 14% lượng tiền. Tính theo tỷ lệ GDP toàn cầu, thị trường trái phiếu đã tăng lên hơn 140% vào năm 2011 từ 119% năm 2008 và 80% một thập kỷ trước đó. Sự tăng trưởng đáng kể có nghĩa là vào tháng 3 năm 2012, nó lớn hơn nhiều so với thị trường vốn cổ phần toàn cầu có giá trị vốn hóa thị trường khoảng 53 nghìn tỷ đô la. Sự tăng trưởng của thị trường kể từ khi bắt đầu suy thoái kinh tế phần lớn là kết quả của việc chính phủ gia tăng phát hành trái phiếu. Giá trị lưu hành của trái phiếu quốc tế tăng 2% trong năm 2011 lên 30 nghìn tỷ USD. Với 1,2 nghìn tỷ đô la được phát hành trong năm đã giảm khoảng 1/5 so với tổng số của năm trước. Nửa đầu năm 2012 đã có một khởi đầu mạnh mẽ với việc phát hành hơn 800 tỷ USD. Hoa Kỳ là trung tâm hàng đầu về giá trị nổi bật với 24% tổng số lượng phát hành, tiếp theo là Vương quốc Anh chiếm 13%. Năm 2006, tổng dòng vốn ròng vào quỹ trái phiếu tăng 97% từ 30,8 tỷ USD năm 2005 lên 60,8 tỷ USD năm 2006.
Sùng bái cá nhân Tập Cận Bình Sự sùng bái cá nhân đã hình thành xung quanh Tập Cận Bình kể từ khi ông trở thành Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc, nhà cầm quyền và là lãnh đạo tối cao của Cộng hòa Nhân Dân Trung Hoa kể từ năm 2012. Sau khi Đặng Tiểu Bình bắt đầu cải cách kinh tế Trung Quốc và đưa ra khái niệm tập thể lãnh đạo vào cuối những năm 1970 thì không còn tồn tại sự sùng bái cá nhân xung quanh các nhà lãnh đạo Trung Quốc. Kể từ khi lên nắm quyền vào năm 2012, ông Tập Cận Bình đã bắt đầu tập trung quyền lực và mở đường cho sự sùng bái cá nhân. Đảng Cộng sản Trung Quốc đã phủ nhận tồn tại bất kỳ sự sùng bái cá nhân nào. Tạ Xuân Đào, trưởng khoa học thuật của Trường Đảng Trung ương do chính phủ tài trợ đã tuyên bố cho rằng "sự kính trọng và yêu mến" mà người dân Trung Quốc dành cho ông Tập là "tự nhiên" và "chân thành"; nó không có điểm gì tuơng đồng với sự sùng bái cá nhân. Hiện nay, Điều lệ Đảng Cộng sản Trung Quốc cấm mọi hình thức sùng bái cá nhân. Sự sùng bái cá nhân. Kể từ khi ông Tập Cận Bình lên nắm quyền vào năm 2012, sách, phim hoạt hình, bài hát nhạc pop và điệu nhảy tôn vinh sự lãnh đạo của ông đã xuất hiện. Vào năm 2017, chính quyền địa phương của tỉnh Giang Tây đã yêu cầu những người theo đạo Cơ Đốc giáo thay ảnh Giê-su của họ bằng ảnh Tập Cận Bình. Viết trên tờ "Sydney Morning Herald", nhà báo Philip Wen đã cho rằng "có lẽ đặc điểm ấn tượng nhất mà ông Tập tương đồng với Mao là văn hóa sùng bái cá nhân ngày càng trở nên phổ biến, nó được thổi phồng bởi ban tuyên truyền trung ương thực hiện, tạo ra những kết quả chói tay như: trang nhất các tờ báo đều xuất hiện mọi hành động của ông Tập, những đoạn video nhạc ngọt ngào khẳng định về tình yêu và lòng trung thành đối với nhà lãnh đạo". Vào tháng 5 năm 2016, ngay trước lễ kỷ niệm 50 năm Đại Cách mạng Văn hóa vô sản của Mao Trạch Đông, nhiều "buổi biễu diễn phục hưng theo chủ đề Mao" được tổ chức tại Đại lễ đường Nhân dân cùng với các "bài nhạc đỏ" cách mạng được sáng tác để khơi dậy nỗi nhớ về kỷ nguyên của Mao với "hình ảnh khổng lồ của Mao và Tập được chiếu trên sân khấu". Ông Tập đã từng tuyên bố đã khiêng bao lúa mì nặng 110 kg đi 3 dặm đường núi mà không đổi vai, một kỳ tích được xem là phi thường và được CCTV phát sóng trong một chiến dịch được mô tả là xây dựng hình ảnh. Khi tái đắc cử vào năm 2017, ông Tập đã chiếm sóng toàn bộ trang nhất của "Nhân Dân nhật báo" khi so với các ấn bản trước đó, vốn chính quyền nước này nhấn mạnh mô hình "tập thể lãnh đạo". Hệ tư tưởng chính trị mang tên ông, tư tưởng Tập Cận Bình đã được ghi vào Điều lệ Đảng Cộng sản Trung Quốc tại Đại hội toàn quốc lần thứ 19 vào tháng 10 năm 2017 và được đưa vào hiến pháp một năm sau đó. CCTV đã mô tả các Đại biểu Quốc hội đã "khóc trong hạnh phúc" vì ông Tập Cận Bình tái đắc cử Chủ tịch nước vào năm 2018. Kể từ tháng 10 năm 2017, nhiều trường đại học trên khắp Trung Quốc đã đặt Tư tưởng Tập Cận Bình làm cốt lõi trong chương trình giảng dạy, đây là lần đầu tiên kể từ thời Mao Trạch Đông, một nhà lãnh đạo Trung Quốc được coi là có tầm vóc học thuật tương tự. Đại học Phục Đán đã sửa đổi điều lệ của trường nhằm loại bỏ "độc lập học thuật và tự do tư tưởng" bao gồm "cam kết tuân theo sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản", dẫn đến nhiều cuộc biểu tình của sinh viên đã diễn ra. Đồng thời, Đại học Phục Đán đã phải "trang bị cho giáo viên và nhân viên" tư tưởng Tập Cận Bình, dẫn đến nhiều lo ngại về việc tự do học thuật của Phục Đán đang giảm dần. Thậm chí, một số cựu tù nhân trong trại cải tạo Tân Cương đã xác nhận họ đã bị buộc phải cảm ơn nhà lãnh đạo bằng cách hô to, "Tập Cận Bình muôn năm". Vào tháng 10 năm 2018, kênh truyền hình Hồ Nam đã bắt đầu phát sóng một trò chơi truyền hình về Tập Cận Bình và tư tưởng của ông. Tháng 1 năm 2019, Alibaba đã cho ra mắt một ứng dụng di động để nghiên cứu về tư tưởng Tập Cận Bình có tên "#đổi ". Tính đến tháng 10 năm 2019, nền tảng này đã có hơn 100 triệu người dùng đang hoạt động, và đồng thời cũng là ứng dụng được tải xuống nhiều nhất nội địa trên App Store của Apple, vượt qua các ứng dụng mạng xã hội khác như WeChat hay TikTok. Tên của ứng dụng là cách chơi chữ của tên ông. Cụm từ "Học Tập" vừa nghĩa là "học tập", vừa có nghĩa là "học hỏi từ ông Tập". Ngày 15 tháng 6 năm 2020, ngày sinh nhật của Tập Cận Bình, "#đổi ", phương tiện truyền thông do Trường Đảng Trung ương điều hành đã gọi tư tưởng Tập Cận Bình là "Chủ nghĩa Marx của thế kỷ 21". Tin tức còn mô tả tư tưởng Tập Cận Bình là phương pháp khoa học duy nhất để giải thích "phép lạ" của Trung Quốc trong thế kỷ 21. Đồng thời cũng cung cấp "giải pháp cho các vấn đề hiện đại của loài người" và khẳng định chủ nghĩa xã hội tốt hơn chủ nghĩa tư bản. Trước đó vào tháng 10 năm 2017, Bộ Chính trị đã gọi ông Tập Cận Bình là lãnh tụ (), một thuật ngữ tôn kính dành cho "nhà lãnh đạo" mà trước đây chỉ trao cho Tưởng Giới Thạch, Mao Trạch Đông và người kế tục ông là Hoa Quốc Phong. Đôi khi ông còn được gọi là Thái Đà Thủ (; "người lái tàu vĩ đại"), hay tháng 7 năm 2018 Lật Chiến Thư, Ủy viên trưởng Ủy ban Thường vụ đã gọi ông Tập là "#đổi " của Đảng. Vào ngày 25 tháng 12 năm 2019, Bộ Chính trị nước này đã chính thức gọi ông Tập là Lãnh tụ Nhân dân (), một danh hiệu trước đây chỉ dành cho ông Mao Trạch Đông.
Cúp bóng đá U-20 nữ châu Á 2022 Bắt đầu từ phiên bản 2022, AFC đã đồng ý với đề xuất chuyển giải đấu từ U19 sang U20. Ngoài ra, giải đấu cũng được đổi tên từ "Giải vô địch bóng đá nữ U-19 châu Á" thành "Cúp bóng đá U-20 nữ châu Á". Giải dự kiến ​​được tổ chức tại Uzbekistan từ ngày 4 đến ngày 17 tháng 4 năm 2022. Có tổng cộng tám đội tham gia giải đấu. AFC thông báo hủy giải đấu vào ngày 5 tháng 7 năm 2021, nhường quyền đăng cai Cúp bóng đá U-20 nữ châu Á 2024 cho Uzbekistan. Bốn đội đủ điều kiện trực tiếp cho giải đấu cuối cùng: đội chủ nhà và ba đội đứng đầu năm 2019. Bốn đội khác được xác định bởi vòng loại. Các đội tuyển đủ điều kiện tham dự U-20 FIFA World Cup nữ 2022. Ba đội sau đây từ AFC đủ điều kiện tham dự Giải vô địch bóng đá nữ U-20 thế giới 2022. Cả ba đội đều đủ điều kiện tham dự Giải vô địch bóng đá nữ U-20 thế giới 2022. Vào ngày 16 tháng 3 năm 2022, AFC thông báo rằng Úc sẽ thay thế Triều Tiên làm đại diện của AFC tại Giải vô địch bóng đá nữ U-20 thế giới.
Thư pháp Nhật Bản Thư pháp tại Nhật Bản gọi là thư đạo(書道. Theo các chuyên gia thư pháp Nhật Bản, chữ Hán được truyền từ Trung Quốc sang Nhật Bản từ khoảng 2000 năm trước, được sử dụng phổ biến ở Nhật Bản từ khoảng thế kỷ 5. Sau đó, dựa trên cơ sở chữ Hán, người Nhật đã sáng tạo ra kiểu chữ của mình là chữ Hiragana và Katakana (kiểu chữ biểu thanh). Thư pháp Nhật Bản được hình thành từ hai kiểu chữ chính là kiểu chữ Hán từ Trung Quốc đến và kiểu chữ Hiragana, Katakana. Hiện nay, ở Nhật Bản có từ 8 đến 10 triệu người tham gia viết thư pháp, và thư pháp được coi là một trong những môn nghệ thuật đặc sắc của Nhật Bản. Thư đạo cũng được thêm vào là một môn học nhỏ trong trường học, học sinh được rèn cách mài mực và cách viết. Theo phân loại của Hội thư pháp Mainichi của Nhật Bản, thư pháp truyền thống đến thư pháp hiện đại của Nhật Bản có thể được xếp theo 7 bộ môn. 7 bộ môn thư pháp. Thư pháp chữ Hán. Được tạo nên nhờ dựa vào thơ, văn xuôi cổ điển viết bằng chữ Hán, dựa vào cảm nhận nghệ thuật và phương pháp học thư pháp của từng người thông qua các tác phẩm từ nhiều chữ đến ít chữ, và các thể loại thư pháp như Ten (Triện thư), Rei (Lệ thư), Kai (Khải thư), Gyo (Hành thư), So (Thảo thư), tìm kiếm thể loại thư pháp vốn có. Bộ môn thư pháp chữ Hán thể hiện tính hiện đại hoà quyện trong tính truyền thống. Thư pháp chữ Kana. Được tạo ra để viết những từ ngữ đẹp của Nhật Bản thông qua việc cải biên, phát triển những bài hát Waka và thơ Haiku. Có sự biểu hiện phong phú tùy theo chí hướng khác nhau của các tác giả về những bài ca cổ mà thư pháp Kana. Vẻ đẹp của chữ Kana hiện đại được hoà trộn với cảm giác mới của Kana chữ lớn (nguồn gốc của chữ Kana là chữ nhỏ). Thư pháp thơ văn cận đại (Cận đại thi văn thư). Là những tác phẩm lấy văn và thơ hiện đại làm đề tài, điều hoà giữa chữ Hán và chữ Kana tạo ra một thư pháp mới. Đây là bộ môn đã được triển khai, mở rộng ở các kì triển lãm Thư pháp Mainichi. Do tính chất dễ đọc và gần gũi nên nó nhận được sự ủng hộ của nhiều ngườ Thư pháp viết chữ lớn (Đại tự thư). Là những tác phẩm thư pháp viết chữ lớn mà số lượng chỉ từ 1 đến 2 chữ. Một thế giới thư pháp mới được tạo ra từ việc định hướng tạo hình, tôi luyện đường nét và sáng tạo về màu đen. Thư pháp chữ in bằng khuôn khắc đá – Tenkoku (Triện khắc). Bộ môn này được cho là tinh hoa của phương Đông và giới thư pháp. Chữ in bằng khuôn hình vuông 3 phân. Người ta khắc trên đá những bản thư pháp và chữ viết thời cổ đại của Trung Quốc sau đó in trên giấy trắng, tạo nên sự tương phản rất đẹp giữa mực (đỏ) và giấy. Tekuko là cảm giác tạo hình mới dựa trên nền tảng truyền thống được hoà quyện trong một không gian nhỏ. Thư pháp chữ khắc gỗ (Khắc tự). Chữ viết được khắc lên bản gỗ. Chữ viết ở đây khác với chữ viết bằng bút, nó mang tính lập thể và còn có thể được tô bằng nhiều màu sắc. Khắc tự là một bộ môn thư pháp đang gây được sự chú ý. Thư pháp ZenEi (Tiền vệ thư). Bộ môn này biến đổi nhận thức trước kia về thư pháp (coi thư pháp là biểu hiện của nhân cách con người). Thư pháp Tiền vệ thư chịu ảnh hưởng của hai trường phái: hội họa trừu trượng phương Tây và triết học phương Đông. Không bị giới hạn bởi việc lấy chữ làm nguyên liệu chính, người viết có thể tự do thể hiện tâm hồn và tình cảm thông qua các tác phẩm nghệ thuật mang tính trừu tượng.
Chữ Maya, còn được gọi là Văn tự Maya ("Glyphs Maya"), là hệ thống chữ viết bản địa của nền văn minh Maya ở Trung Mỹ và là hệ thống chữ viết duy nhất của vùng Trung Mỹ đã được giải mã đáng kể. Những bản khắc sớm nhất được tìm thấy có thể xác định là của người Maya có từ thế kỷ thứ 3 trước Công nguyên ở San Bartolo ở Guatemala. Chữ viết của người Maya được sử dụng liên tục trên khắp Trung Mỹ cho đến khi người Tây Ban Nha chinh phục người Maya vào thế kỷ 16 và 17. Người Maya đã sử dụng các biểu đồ được bổ sung bằng một tập hợp các ký tự âm tiết, có chức năng hơi giống với chữ Nhật Bản hiện đại. Chữ viết Maya được các nhà thám hiểm châu Âu đầu thế kỷ 18 và 19 gọi là "chữ tượng hình" những người tham quan nhận thấy hình dáng tổng thể của nó gợi nhớ đến chữ tượng hình Ai Cập (chữ nêm), mặc dù hai hệ thống này không liên quan đến nhau. Mặc dù các ngôn ngữ Maya hiện đại hầu như được viết hoàn toàn bằng bảng chữ cái Latinh chứ không phải chữ Maya (do sự cai trị của thực dân châu Âu) nhưng hiện nay đã có những phát triển gần đây khuyến khích sự hồi sinh của hệ thống chữ tượng hình Maya.
Thương vong trong Chiến tranh Thế giới Thứ Hai Chiến tranh thế giới thứ hai là một cuộc xung đột quân sự đã gây ra những tổn thất nghiêm trọng nhất trong lịch sử của nhân loại. Theo ước tính, từ 70 đến 85 triệu người đã mất tích, tương đương với khoảng 3% dân số toàn cầu vào năm 1940. Số người chết trực tiếp trong cuộc chiến "(bao gồm quân đội và dân thường)" ước tính khoảng từ 50 đến 56 triệu người, và thêm 19-28 triệu người chết vì bệnh tật và nạn đói liên quan đến cuộc chiến. Tổng số dân thường đã mất tích từ 50 đến 55 triệu người.Số người chết trong quân đội do mọi nguyên nhân lên tới từ 21 đến 25 triệu người, trong đó bao gồm cả người chết trong điều kiện giam giữ của khoảng 5 triệu tù nhân chiến tranh. Hơn một nửa tổng số thương vong được tính bởi những người chết ở Trung Hoa Dân Quốc và Liên Xô. Nhờ những nỗ lực nghiên cứu gần đây, chúng ta có thể cập nhật thêm thông tin về thương vong trong Thế chiến thứ hai. Các nghiên cứu tại Nga kể từ khi Liên Xô tan rã đã đưa ra những ước tính mới về số lượng người chết trong Thế chiến II của quốc gia này. Theo số liệu chính thức từ chính phủ Nga., Liên Xô đã mất 26,6 triệu người, trong đó có 8-9 triệu người chết do nạn đói và bệnh tật.Các nhà nghiên cứu tại Viện Tưởng niệm Quốc gia Ba Lan (IPN) đã thực hiện một nghiên cứu vào tháng 8 năm 2009, ước tính số người Ba Lan thiệt mạng trong Thế chiến II từ 5,6 đến 5,8 triệu người.Nghiên cứu của nhà sử học Rüdiger Overmans thuộc Văn phòng Nghiên cứu Lịch sử Quân sự Đức vào năm 2000 đã cho thấy rằng, Wehrmacht đã mất tích và chết là 5,3 triệu người, bao gồm 900.000 người đàn ông được bổ nhiệm từ bên ngoài biên giới của Đức, Áo và Đông-Trung Âu năm 1937..Theo các nghiên cứu, Hồng quân đã chịu trách nhiệm về phần lớn thương vong của Wehrmacht trong Thế chiến II. Trung Quốc công bố số người chết trong chiến tranh là khoảng 20 triệu người, trong khi chính phủ Nhật Bản ước tính thương vong của mình do chiến tranh là 3,1 triệu người.
Người bản địa México Người bản địa Mexico hay còn gọi là người Mễ bản địa ("Nativos mexicanos") hay người Mễ da đỏ là những người gốc bản địa vốn là một phần của các cộng đồng có nguồn gốc từ các nhóm và cộng đồng tồn tại ở Mexico ngày nay trước khi người Tây Ban Nha đến. Số lượng người Mexico bản địa được xác định thông qua điều hai của Hiến pháp Mexico. Điều tra dân số Mexico không phân loại các cá nhân theo chủng tộc, sử dụng văn hóa-dân tộc của các cộng đồng bản địa bảo tồn ngôn ngữ, truyền thống, tín ngưỡng và văn hóa bản địa của họ. Cụm từ "Người bản địa" thường được ưu tiên sử dụng ở Mexico để chỉ các nhóm dân tộc người da đỏ bản địa ở Bắc Mỹ ("Amerindian"). Theo Viện Bản địa Quốc gia (INI) và Viện Người bản địa Quốc gia (CDI), vào năm 2012, dân số bản địa ở Mexico là khoảng 15 triệu người, được chia thành 68 nhóm sắc tộc Tổng điều tra dân số năm 2020 của Población y Vivienda đã báo cáo có 11,8 triệu người sống trong các hộ gia đình có người nói ngôn ngữ bản địa và 23.232.391 người tự nhận mình là người bản địa. Số lượng người bản địa phân bố trên khắp lãnh thổ Mexico nhưng đặc biệt tập trung ở Sierra Madre del Sur, Bán đảo Yucatán, Sierra Madre Oriental, Sierra Madre Occidental và các khu vực lân cận. Các bang có dân số người bản địa lớn nhất là Oaxaca và Yucatán, bang Yucatán có tỷ lệ dân số người bản địa cao nhất trên lãnh thổ của mình. Kể từ thời thuộc địa của Tây Ban Nha, các vùng Bắc và Bajio của Mexico có tỷ lệ người bản địa thấp hơn, nhưng một số nhóm đáng chú ý bao gồm Rarámuri, Tepehuán, Yaquis và Yoreme. Vào thời điểm người Tây Ban Nha đến miền trung Mexico, nhiều dân tộc ở Trung Mỹ (ngoại trừ người Tlaxcaltec và Vương quốc Purépecha của người Michoacán) đã thiết lập một liên minh lỏng lẻo dưới Đế chế Aztec, nền văn minh Nahua cuối cùng phát triển ở miền Trung Mexico. Thủ đô của đế chế này là Tenochtitlan đã trở thành một trong những trung tâm đô thị lớn nhất thế giới, với dân số ước tính khoảng 350.000 người. Trong cuộc chinh phục Đế chế Aztec, người Tây Ban Nha (những kẻ chinh phục conquistador) đã liên minh với các nhóm bộ tộc khác trong khu vực, bao gồm cả Tlaxcaltec. Chiến lược này của người Tây Ban Nha đã thành công do sự bất mãn với luật lệ của người Aztec buộc những người bộ tộc phải cống nạp và sử dụng những người bị chinh phục để hiến tế theo nghi lễ. Trong những thập kỷ tiếp theo, người Tây Ban Nha củng cố quyền cai trị của họ ở nơi trở thành phó vương quốc của Tân Tây Ban Nha. Các cộng đồng bản địa được hợp nhất thành các cộng đồng dưới sự cai trị của Tây Ban Nha. Trong lịch sử đã xuất hiện một đợt suy giảm nhanh chóng về dân số người da đỏ bản địa, chủ yếu là do sự lây lan của các dịch bệnh có nguồn gốc từ châu Âu mà người da đỏ trước đây chưa từng được biết đến, đồng thời còn do chiến tranh và lao động cưỡng bức. Đại dịch tàn phá dữ dội nhưng các cộng đồng bản địa đã từng bước phục hồi với số lượng ít ỏi hơn.
Kiến vương ba sừng Chalcosoma chiron (thường được gọi là bọ cánh cứng Kavkaz, bọ cánh cứng ba sừng) là một loài bọ cánh cứng trong họ Scarabaeidae. Loài này có thể được tìm thấy từ phía nam Malaysia đến Indonesia (Sumatra, Java), Đông Dương và Thái Lan ở khu vực phía Đông (tỉnh Chanthaburi, Sa Kaeo). Trước đây loài này được gọi là "Chalcosoma caucasus", một tên gọi là một từ đồng nghĩa cơ sở và không có giá trị rộng rãi ("caucasus" là tên tiếng Anh để chỉ vùng Kavkaz). Con đực loài này có thể đạt chiều dài 90–130 mm (3,5–5,1 in), trong khi con cái dài 50–60 mm (2,0–2,4 in). Kiến vương ba sừng là loài lớn nhất trong chi "Chalcosoma" và là một trong những loài bọ cánh cứng lớn nhất châu Á. Loài này có một dị hình giới tính nổi bật. Con đực có những chiếc sừng cong, khổng lồ chuyên biệt trên đầu và ngực để chúng có thể sử dụng để chiến đấu với những con đực khác nhằm giành quyền giao phối với con cái. Con cái nhỏ hơn đáng kể. Cánh của con cái có kết cấu mượt mà, vì chúng được bao phủ bởi những sợi lông nhỏ. Khi con đực tham gia vào các cuộc đạnh nhau để dành con cái, tinh thần chiến đấu của chúng mạnh mẽ như loài bọ "Dynastes hercules" của Nam Mỹ. Do có thể đánh bắt quanh năm nên việc mua những con bọ này khá dễ dàng và giá khá thấp. Kiến vương ba sừng khác với kiếng vương Atlas ("C. atlas") ở chỗ chúng có một chiếc răng nhỏ ở sừng dưới. Ấu trùng của chúng trải qua ba lần lột xác và thường sống dưới lòng đất trong 12–15 tháng; những con đực lớn hơn có quá trình trưởng thành lâu hơn những con cái do chúng cần đủ dinh dưỡng để phát triển sừng. Nhộng của chúng sống từ 1–2 tháng, trong khi con trưởng thành sống từ 3–5 tháng. Con cái sống lâu hơn con đực.
Chính phủ Lâm thời Việt Nam Tự do Chính phủ Lâm thời Việt Nam Tự do (GFCL) là một tổ chức chính trị chống cộng ở hải ngoại do Nguyễn Hoàng Dân thành lập vào ngày 30 tháng 4 năm 1995 và bị giải thể vào năm 2013. Tổ chức này tuyên bố đây là chính phủ lưu vong không được công nhận của Việt Nam Cộng hòa có trụ sở tại các thành phố Garden Grove, California và Missouri City, Texas của Mỹ. Mục tiêu chính trị. Chính phủ Lâm thời Việt Nam Tự do đã công bố danh sách các mục tiêu chính trị của tổ chức bao gồm: Chính phủ Lâm thời Việt Nam Tự do có ngân sách xấp xỉ 1 triệu đô la Mỹ một năm, do người Việt chống cộng ở nước ngoài trên khắp thế giới quyên tặng.#đổi Căn cứ tại Campuchia. KC-702 là một căn cứ quân sự do Chính phủ Lâm thời Việt Nam Tự do điều hành, có lẽ nằm ở Campuchia, gần biên giới Việt Nam. Người ta tin rằng khu căn cứ này từng được sử dụng để giúp lên kế hoạch đánh bom Đại sứ quán Việt Nam tại Lào nhưng không thành công. Chẳng ai biết được về tình trạng hiện tại của căn cứ này. Tuy vậy, vào năm 1999, một số thành viên của nhóm đã bị bắt ở Campuchia cùng với vũ khí, bị trục xuất về Việt Nam và đưa ra xét xử trước tòa án trong nước.
Câu lạc bộ Du thuyền Vịnh Bắc Bộ Câu lạc bộ Du thuyền Vịnh Bắc Bộ () là biệt danh vui nhộn của Hạm đội 7 Hoa Kỳ trong chiến tranh Việt Nam. Trong suốt chiến tranh tại Việt Nam, Hạm đội 7 đã tham gia vào các hoạt động chiến đấu chống lại quân địch thông qua các đợt không kích từ tàu sân bay, yểm trợ hỏa lực hải quân, hoạt động đổ bộ, tuần tra, trinh sát và đặt mìn. Hoạt động hải quân. Hải quân Mỹ từng triển khai không liên tục ngoài khơi bờ biển Việt Nam kể từ tháng 3 năm 1950 với tư cách là các chuyến hành trình "phơi cờ" nhằm tiếp viện cho Việt Nam Cộng hòa. Tháng 5 năm 1964, ba nhóm đặc nhiệm tàu sân bay chiếm được vị trí tại Yankee Station ở vịnh Bắc Bộ. Các chuyến bay do thám đều do các tàu sân bay này thực hiện dù chẳng khởi động nhiệm vụ chiến đấu nào cả. Liên Xô đã hỗ trợ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa xây dựng các hệ thống phòng không tinh vi hơn. Hải quân bèn tìm cách triển khai các "sứ mệnh DeSoto" theo kiểu chiến tranh điện tử hòng xác định các cơ sở này và điều động tàu , dẫn đến sự kiện Vịnh Bắc Bộ. Số lượng tàu tăng lên đáng kể, với "câu lạc bộ du thuyền" bao gồm tàu khu trục và tàu tuần dương dọc theo bờ biển ngang tầm bắn. Sau khi đình chiến năm 1973, Hạm đội này đã tiến hành các hoạt động rà phá bom mìn trên tuyến đường thủy ven biển miền Bắc Việt Nam. Hai năm sau, đội tàu thuyền và máy bay của Hạm đội đã giúp sơ tán hàng nghìn công dân Mỹ và người tị nạn rời khỏi miền Nam Việt Nam và Campuchia khi các quốc gia này rơi vào tay phe cộng sản. Hạm đội này khởi hành năm 1975. Biệt danh và biểu trưng. Tên gọi “Câu lạc bộ Du thuyền Vịnh Bắc Bộ” được sử dụng từ năm 1961 khi Hạm đội 7 đến vùng biển ngoài khơi Việt Nam. Giống như truyền thống hải quân về lễ vượt ranh giới và giấy chứng nhận sở hữu ván thuyền, câu lạc bộ này đóng vai trò kỷ niệm sự tham gia của các thủy thủ trong chiến dịch. Tiêu chuẩn để trở thành thành viên được hiểu rộng rãi cho bất kỳ quân nhân nào được chỉ định vào Hạm đội 7, từ các tàu trực chiến, đến các phi vụ xuất kích của máy bay từ các tàu sân bay, đến các đơn vị ven sông và Thủy quân lục chiến trên bờ. Mặc dù không chính thức, thuật ngữ này đã trở nên đủ phổ biến để được tìm thấy trong lịch sử chỉ huy được giải mật năm 1966 của USS "Enterprise", một trong những con tàu của Hạm đội 7. Tên gọi và biểu trưng đã quá quen thuộc với những tay cựu chiến binh của Hạm đội 7 khi tham gia chiến tranh Việt Nam.
Cung Thiếu nhi Mangyongdae Cung Thiếu nhi Mangyongdae (hay Cung Thiếu niên Học sinh Mangyongdae) ở Bình Nhưỡng là cơ sở công cộng do Đoàn Thanh niên Bắc Triều Tiên quản lý, đây là nơi mà đội viên thiếu niên tiền phong có thể tham gia các hoạt động ngoại khóa, chẳng hạn như học nhạc, ngoại ngữ, kỹ năng máy tính và thể thao. Công trình này được thành lập vào ngày 2 tháng 5 năm 1989 và tọa lạc ở #đổi phía bắc Mangyongdae-guyok. Đây là cung điện lớn nhất ở Bắc Triều Tiên dành cho các hoạt động sau giờ học của trẻ em. Trước Cung Thiếu nhi có một nhóm tác phẩm điêu khắc lớn và hai đài phun nước khổng lồ, cao 90 và 100 mét. Cung Thiếu nhi Mangyongdae có 120 phòng, một hồ bơi, một phòng tập thể dục và một nhà hát 2.000 chỗ ngồi. Không nên nhầm lẫn với Cung Thiếu nhi Bình Nhưỡng (평양학생소년궁전) nằm ở phía bắc Quảng trường Kim Nhật Thành và được thành lập vào năm 1963. [[Thể loại:Phong trào tiền phong]] [[Thể loại:Giáo dục ở Bình Nhưỡng]] [[Thể loại:Cơ sở giáo dục thành lập năm 1989]] [[Thể loại:Khởi đầu năm 1989 ở Bắc Triều Tiên]] [[Thể loại:Kiến trúc thế kỷ 20 ở Bắc Triều Tiên]] [[Thể loại:Công trình xây dựng ở Bình Nhưỡng]] [[Thể loại:Công trình xây dựng tại Bắc Triều Tiên]] [[Thể loại:Tổ chức liên quan đến trẻ em ở Bắc Triều Tiên]]
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Gas South Arena (ban đầu được gọi là Gwinnett Civic Center Arena, sau này được gọi là The Arena tại Trung tâm Gwinnett và Infinite Energy Arena) là một nhà thi đấu nằm ở Duluth, Georgia. Nhà thi đấu cách Atlanta khoảng về phía đông bắc. Nhà thi đấu là một phần của "Gas South District", nơi cũng bao gồm một trung tâm hội nghị với một hội trường tổ chức sự kiện và một trung tâm biểu diễn nghệ thuật.
Tà lễ hay còn gọi là Lễ Đen ("Black Mass") một khái niệm dùng để chỉ các buổi lễ phản thánh của cộng đồng người thờ phụng quỷ Satan (Đạo Satan). Đây là một buổi lễ thường được cử hành bởi các nhóm Satan khác nhau (nhất là đối với Giáo hội Satan), tà lễ này được cho là đã tồn tại trong nhiều thế kỷ dưới nhiều hình thức khác nhau và có chủ ý là một sự nhạo báng và báng bổ đối với một Thánh lễ Công giáo. Ờ châu Âu thời Trung Cổ khi Công giáo cũng đang trong giai đoạn thời kỳ lịch sử đen tối của đêm trường Trung Cổ thì trong xã hội đã bắt đầu xuất hiện nhiều bản nhại Thánh lễ mang tính hoài nghi và dị giáo và được viết bằng tiếng Latinh của Giáo hội Công giáo, được gọi là ""Thánh lễ của những người uống rượu" và "Thánh lễ của những người đánh bạc", than thở và chế diễu về tư cách của các tu sĩ say rượu, cờ bạc, hư hỏng, và thay vì gọi tên "Deus" (Thần), được gọi là "Bacchus" (là vị thần rượu vang của La Mã) và "Decius"" (thần xúc xắc, được cầu khấn trong những màn cờ bạc). Một số tác phẩm nhại tiếng Latinh sớm nhất này được tìm thấy trong tập thơ tiếng Latinh thời Trung cổ là Carmina Burana, được viết vào khoảng năm 1230. Vào thời điểm đó, những giáo sĩ lang thang này đang truyền bá các tác phẩm tiếng Latinh và nhại Thánh lễ của chính họ gọi là Cathars, những người cũng truyền bá chúng giáo lý thông qua các giáo sĩ lang thang, một số nhà sử học đã cho rằng những giáo sĩ lang thang này có thể đôi khi đã lạm dụng sứ vụ tự đứng ra thực hiện các Thánh lễ dị giáo vào những dịp khác nhau. Giáo hội Công giáo coi Thánh lễ là nghi lễ quan trọng nhất của mình và có từ thời các tông đồ. Nói chung, phụng vụ khác nhau của các Thánh lễ phải tuân theo phác thảo của Phụng vụ Lời Chúa, Lễ dâng lễ vật, Phụng vụ Thánh Thể và Phép lành, được phát triển thành cái được gọi là Thánh lễ. Tuy nhiên, khi Cơ đốc giáo sơ khai trở nên rõ rệt hơn và ảnh hưởng của nó bắt đầu lan rộng, Các Giáo phụ thời kỳ đầu bắt đầu mô tả một số nhóm dị giáo thực hành các phiên bản Thánh lễ của riêng họ. Một số nghi lễ này có tính chất tình dục. Chẳng hạn, nhà dị giáo thế kỷ thứ tư sau Công nguyên Epiphanius của Salamis tuyên bố rằng một giáo phái Ngộ đạo theo chủ nghĩa tự do được gọi là Borborites đã tham gia vào một kiểu của Bí tích Thánh Thể mà họ sẽ bôi bẩn tay mình bằng máu kinh nguyệt và tinh dịch để rồi sẽ liếm nuốt chúng tương ứng như máu và mình Chúa Kitô, bất cứ khi nào một trong những phụ nữ trong nhà thờ đến chu kỳ kinh nguyệt, họ sẽ lấy máu hành kinh của cô ấy và mọi người trong nhà thờ sẽ ăn nó như một phần của nghi lễ thánh thiêng. Vào thế kỷ 19, các nghi thức Thánh lễ Đen đã trở nên phổ biến trong văn học Pháp với các cuốn sách như "Satan và Phù thủy", của Jules Michelet, và cuốn LLà-bas của Joris-Karl Huysmans. Các cuộc phục hưng hiện đại bắt đầu với cuốn sách "The Satanic Mass" của H. T. F. Rhodes xuất bản ở London năm 1954, và hiện nay có một loạt các phiên bản hiện đại của "Black Mass" do nhiều nhóm khác nhau thực hiện. Năm 2014, có một Thánh lễ đen được tổ chức công khai tại Trung tâm hành chính thành phố Oklahoma do một nhóm có tên là Dakhma của Angra Mainyu Sự kiện này đã chứng kiến ​​phản ứng dữ dội dưới hình thức những người phản đối tiêu biểu như John Ritchie là Giám đốc Hành động của Sinh viên TFP. Sau đó, Dakhma của Angra Mainyu đã tổ chức một Thánh lễ đen khác vào năm 2016 tại cùng địa điểm trên.
Biểu tình Gruzia 2023 Biểu tình Gruzia 2023 (tiếng Gruzia: საქართველოს საპროტესტო გამოსვლები) là một loạt các cuộc biểu tình đang diễn ra trên khắp Gruzia từ tháng 3, 2023. Nhằm phản đối sự ủng hộ của quốc hội đối với một dự luật đặc vụ nước ngoài. Dự luật đã gây tranh cãi vì nó sẽ phân loại các tổ chức phi chính phủ và truyền thông nhận hơn 20% tài trợ từ nước ngoài vào nhóm quản lý theo diện đặc vụ nước ngoài. Đây là khái niệm để chỉ các cá nhân hoặc tổ chức tích cực thúc đẩy lợi ích của một quốc gia nước ngoài trong khi đang ở nước sở tại. Chủ tịch đảng Giấc mơ Gruzia nói dự luật chỉ nhằm đảm bảo minh bạch nguồn tài trợ của các tổ chức phi chính phủ. Trong khi đó, phe đối lập cáo buộc Đảng Giấc mơ Gruzia cầm quyền chịu ảnh hưởng từ Nga, xây dựng luật mới nhằm kiểm soát ảnh hưởng của phương Tây. Cảnh sát được cho là đã sử dụng vòi rồng và hơi cay để giải tán các cuộc biểu tình, đặc biệt là ở thủ đô Tbilisi. Vào tháng 1 năm 2021, Gruzia và Ukraina đang chuẩn bị nộp đơn xin gia nhập EU vào năm 2024 để gia nhập Liên minh châu Âu vào những năm 2030. Tuy nhiên, do Nga xâm lược Ukraina vào năm 2022, Ukraina, Gruzia và Moldova đã cùng nộp đơn xin gia nhập Liên minh châu Âu vào tháng 2 và tháng 3 năm 2022. Vào ngày 23 tháng 6 năm 2022, Hội đồng châu Âu đã trao cho Ukraina và Moldova tư cách là ứng cử viên gia nhập Liên minh châu Âu. Riêng Gruzia, hội đồng châu Âu đã trì hoãn việc trao tư cách ứng cử viên cho đến khi một số điều kiện nhất định được đáp ứng. Ngày 9 tháng 6 năm 2022, Nghị viện châu Âu đã ban hành một nghị quyết dài sáu trang cáo buộc chính phủ Gruzia đàn áp tự do báo chí ở nước này, nghị quyết trên cũng đề nghị Liên minh châu Âu trừng phạt người sáng lập Đảng Giấc mơ Gruzia cầm quyền Bidzina Ivanishvili vì vai trò của ông ta trong việc làm suy thoái tiến trình chính trị ở Gruzia.
Những Người Canh Giữ Những Người Canh Giữ (tựa gốc tiếng Anh: Watchmen) là một bộ phim truyền hình giới hạn về thể loại chính kịch siêu anh hùng của Hoa Kỳ dựa trên loạt truyện tranh cùng tên năm 1986 của DC Comics do Alan Moore và Dave Gibbons sáng tác. Series được sáng tạo, đồng viết kịch bản và điều hành sản xuất bởi Damon Lindelof do đài HBO phát sóng với sự góp mặt của dàn diễn viên bao gồm Regina King, Don Johnson, Tim Blake Nelson, Yahya Abdul-Mateen II, Andrew Howard, Jacob Ming-Trent, Tom Mison, Sara Vickers, Dylan Schombing, Louis Gossett Jr.,Jeremy Irons. Jean Smart và Hồng Châu gia nhập "Watchmen" trong những tập sau. Nhà biên kịch Lindelof ví bộ phim truyền hình này giống như phiên bản "phối lại" của bộ truyện tranh gốc. Mặc dù về cơ bản dự án là phần tiếp theo diễn ra 34 năm sau các tình tiết của nguyên tác trong cùng một thực tại thay thế. "Watchmen" không phải là bản chuyển thể trực tiếp từ truyện tranh, cũng không hề nối tiếp phiên bản điện ảnh của đạo diễn Zack Snyder. Thay vào đó, tác phẩm giới thiệu các nhân vật và xung đột mới nhằm mục đích kể câu chuyện hoàn toàn khác trong bối cảnh thế giới nơi đã từng diễn ra các sự kiện của cốt truyện gốc. Loạt phim tập trung khai thác xung quanh những vấn nạn bạo lực phân biệt chủng tộc ở Tulsa, Oklahoma ngày nay. Một nhóm theo chủ nghĩa da trắng thượng đẳng mang tên "Trung Đoàn Kỵ Binh Thứ 7" (Seventh Kavalry) đã đứng lên chống lại sở cảnh sát Tulsa vì nhận thức được sự bất công về chủng tộc, khiến toàn lực lượng phải che giấu danh tính qua chiếc mặt nạ kể từ "Đêm Trắng". Đặc vụ Angela Abar - nữ thám tử được biết đến với mật danh Sister Night cùng cảnh sát trưởng Judd Crawford tiến hành điều tra một vụ ám sát, để rồi từ đó khám phá ra những bí mật liên quan đến "công lý dân phòng". Ban đầu HBO giới thiệu đây là loạt phim truyền hình dài tập đang triển khai, được công chiếu vào ngày 20 tháng 10 năm 2019 trước khi kết thúc 9 tập trong tháng cuối cùng của năm. Lindelof rời vai trò người dẫn chương trình sau mùa đầu tiên và cho biết ông đã hoàn thành cốt truyện dự tính của mình. Nhà đài xác nhận không còn kế hoạch nào khác để phát triển tiếp tục bộ phim mà không có Lindelof nên sau đó đã phân loại tác phẩm thành một series giới hạn bao gồm cả bất cứ phần phim nào có thể có trong tương lai. "Watchmen" nhận được sự hoan nghênh rộng rãi của giới phê bình về màn nhập vai, kịch bản, hiệu ứng hình ảnh, âm nhạc và phần mở rộng từ nguyên tác, cũng như dành lời khen vì đã khắc họa rõ nét vụ thảm sát chủng tộc Tulsa vào năm 1921. Tác phẩm xuất hiện trong hàng loạt danh sách giải thưởng truyền hình lớn nhỏ, dẫn đầu đến 26 đề cử và càn quét hết 11 tượng nữ thần tại , bao gồm các hạng mục Series giới hạn hay nhất, Nữ diễn viên chính và Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất. Loạt phim diễn ra 34 năm sau các sự kiện của nguyên tác. Trong lịch sử giả định truyện tranh, nước Mỹ vào thế kỷ 20 tồn tại một nhóm công lý dân phòng (siêu anh hùng) gọi là "Watchmen" bị buộc phải hoạt động ngoài vòng pháp luật vì họ chống lại tội phạm bằng những biện pháp vô cùng bạo lực. Năm 1985, một trong các thành viên của "Watchmen" là Adrian Veidt - trước đây được gọi là cảnh vệ Ozymandias - bằng cách tạo ra một giống loài ngoài hành tinh có hình dạng như con mực, đã phát động một cuộc tấn công cờ giả vào thành phố New York giết chết hàng triệu người. Chính điều này buộc các quốc gia phải hợp tác với nhau để chống lại mối đe dọa chung, ngăn chặn chiến tranh thế giới và thảm sát hạt nhân. Veidt tin rằng kế hoạch của ông tuy tàn nhẫn nhưng tất cả đều chỉ vì gìn giữ nền hòa bình thế giới. Hành động của Veidt khiến những người bạn đồng hành trong nhóm kinh hoàng, đặc biệt là Rorschach. Không lâu sau, nhân vật này lên kế hoạch lật tẩy cho cả thế giới biết điều gì thực sự đã xảy ra nhưng anh ngay lập tức bị Doctor Manhattan - thành viên mạnh nhất nhóm "Watchmen", tiêu diệt bằng cách dùng siêu năng lực làm bốc hơi toàn bộ cơ thể. Dự đoán được cái chết không thể tránh khỏi của chính mình, Rorschach đã kịp gửi đi cuốn nhật ký ghi chép toàn bộ chi tiết các sự kiện cho tờ báo địa phương. Nội dung cuốn sổ này được công bố ngay lập tức sau đó. Loạt phim truyền hình lấy bối cảnh ở Tulsa, Oklahoma tiếp tục diễn ra vào năm 2019. Tại thời điểm này, xuất hiện một nhóm tôn thờ chủ nghĩa da trắng thượng đẳng tự xưng là "Trung Đoàn Kỵ Binh Thứ 7". Chúng tuyên bố kế thừa những tôn chỉ từ Rorschach, lĩnh hội sai lệch cuốn nhật ký của anh như một tuyên ngôn phân biệt chủng tộc, rồi phát động cuộc chiến bạo lực chống lại các nhóm thiểu số và cảnh sát nhằm thực thi các khoản tiền bồi thường đặc biệt cho những nạn nhân của sự phân biệt. Vào đêm giáng sinh năm 2016, trong một sự kiện được gọi là "Đêm Trắng", bọn chúng đã tấn công nhà của 40 sĩ quan làm việc cho sở cảnh sát Tulsa. Trong số những người sống sót, chỉ còn lại duy nhất hai nhân vật quay trở lại ngành, đó là thám tử Angela Abar và cảnh sát trưởng Judd Crawford. Chính "Đêm Trắng" đã tạo tiền đề cho đạo luật mới được thông qua, trong đó yêu cầu cảnh sát không được tiết lộ nghề nghiệp và phải đeo mặt nạ để bảo vệ danh tính khi thi hành công vụ, bao gồm cả việc cho phép các sĩ quan cấp cao hóa trang tùy thích. Đến khi lực lượng cảnh sát của Crawford cố gắng trấn áp hội kỵ binh, Abar mới nhận ra mình bị kẹt giữa hai âm mưu cạnh tranh nhằm bắt cóc Doctor Manhattan, người đã từng làm việc với Hooded Justice - anh hùng đeo mặt nạ và cũng là kẻ sống sót sau vụ thảm sát Tulsa. Tin đồn về khả năng chuyển thể series "Watchmen" xuất hiện lần đầu tiên trong tháng 10 năm 2015, thời điểm này HBO đang có cuộc thảo luận sơ bộ với Zack Snyder - đạo diễn bộ phim điện ảnh cùng tên năm 2009. Nhà đài sau đó xác nhận chính thức thông tin đang tìm cách đưa "Watchmen" lên màn ảnh truyền hình vào tháng 11 năm 2015. Đến tháng 6 năm 2017, HBO bắt đầu kế hoạch đàm phán với Damon Lindelof vì lý do Snyder quyết định rút lui khỏi dự án. Dẫn lời trong một cuộc phỏng vấn, Lindelof đã quan tâm đến việc tạo nên "Watchmen" từ lâu kể từ khi đọc bộ truyện này lúc còn là thiếu niên. Ngoài ra trước đó nhiều bên đề nghị Lindelof viết kịch bản ít nhất hai lần ngay sau khi phiên bản điện ảnh công chiếu, tuy nhiên ông đều từ chối vì nhận thấy mình không thể tạo thêm dấu ấn nào khác cho dự án này. Thay vào đó, ông phát triển nên series "The Leftovers" của HBO kéo dài suốt bốn năm liền (2014-2017). Tác phẩm đã nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt từ giới phê bình và đem về hàng loạt đề cử giải thưởng trong lĩnh vực truyền hình. Chính thành công này khiến nhà đài tiếp tục ngỏ ý thêm một lời đề nghị sáng tạo khác, cuối cùng Lindelof đã đồng ý. Quá trình viết kịch bản bắt đầu vào ngày 19 tháng 9 năm 2017. Sang hôm sau, HBO chính thức bật đèn xanh việc sản xuất cả cốt truyện thí điểm lẫn dự phòng bổ sung. Nicole Kassell đóng vai trò là đạo diễn và giám đốc sản xuất hỗ trợ cho Lindelof vào ngày 30 tháng 1 năm 2018. Tập phim thử nghiệm được quay vào khoảng tháng 6 năm 2018 tại một số địa điểm xung quanh vùng Atlanta, Georgia. Hai tháng sau, HBO ra quyết định phát triển một mùa đầy đủ của "Watchmen," loạt phim dự kiến sẽ lên lịch phát sóng vào năm 2019. Trong suốt khoảng thời gian giữa lúc quay phần thử nghiệm và các tập còn lại, đội ngũ sản xuất mới đã gia nhập vào dàn nhân lực, Kassell vẫn là đạo diễn tập thứ hai nhằm đảm bảo mạch hoạt động liên tục. Thời điểm ra mắt series được công bố vào ngày 3 tháng 9 năm 2019. Những vai diễn trong phim xác định dựa trên các nhân vật do hai tác giả Dave Gibbons và Alan Moore đồng sáng tạo trong nguyên tác. Do xảy ra nhiều tranh chấp với hãng DC Comics và nhà sản xuất của các bộ phim trước, Moore đã yêu cầu tên chính chủ không được liên kết với bất kỳ dự án nào sản xuất các tác phẩm của ông nữa, bao gồm cả series "Watchmen". Ngược lại, Gibbons là người đóng góp tích cực cho chương trình, ông phác thảo hình ảnh minh họa theo phong cách giống như bộ truyện gốc. Lindelof cố gắng liên hệ với Moore để xin lời chúc phước lành cho loạt phim nhưng bị từ chối. Vào năm 2022, tác giả Alan Moore cho biết Lindelof đã gửi lá thư theo nguyên văn mô tả của ông giống như một kẻ "lan man loạn thần", nội dung đề cập đến việc Lindelof tự nhận bản thân là "một trong những tên khốn đang hủy hoại "Watchmen"". Sau đó Moore hồi âm yêu cầu không ai được phép liên hệ nữa vì ông không hề muốn dính dáng gì đến bộ phim chuyển thể. Lindelof nói rằng tầm nhìn của ông đối với series là trở thành "bản phối lại" của bộ truyện tranh. Mặc dù chương trình là phần tiếp theo nối đuôi sau nguyên tác, ông lại muốn kể câu chuyện của riêng mình, biến loạt phim trở thành một phần trong vũ trụ gốc mà không cần sáng tạo thêm phiên bản tái khởi động. Mấu chốt này đã thể hiện rất rõ ngay từ tập đầu tiên. Lindelof khẳng định lại thông tin ​​này trong bức thư gửi người hâm mộ đăng lên mạng xã hội vào năm 2018. Một trong những thách thức đầu tiên đối với Lindelof là xác định trọng tâm câu chuyện sẽ bao gồm điều gì. Ông cho rằng vào thời điểm truyện "Watchmen" gốc phát hành, nó phản ánh sự lo lắng của công chúng về Chiến tranh Lạnh đang diễn ra. Khi tìm kiếm nỗi lo tương tự trong thời hiện đại, Lindelof nhận định căng thẳng chủng tộc đặt ra cùng một bức tranh lớn hơn sẽ hoạt động tốt cho vũ trụ "Watchmen", vì nó thể hiện cả xung đột lịch sử và hiện tại. Ông cảm thấy "không tường thuật giai thoại về sắc tộc trong bối cảnh một văn bản chính trị vào năm 2019 gần như là điều vô trách nhiệm". Mượn vấn nạn phân biệt chủng tộc làm chủ đề trung tâm, Lindelof đã tập hợp đội ngũ viết lách đa dạng có chủ đích, với một nửa số nhà văn là người da màu và nửa còn lại là phụ nữ nhằm giúp đưa ra quan điểm đúng đắn về những vấn đề này. Lindelof chọn cuộc thảm sát Tulsa năm 1921 làm tiền đề cho tập phim thử nghiệm, một sự kiện mà ông biết đến sau khi đọc bài báo trên tạp chí "The Atlantic" có tựa đề "The Case for Reparations" do tác giả Ta-Nehisi Coates viết vào năm 2014. Tò mò về lịch sử bi thương của người da màu và nhận thấy có rất ít thông tin về chủ đề này, Lindelof đã cố gắng tìm hiểu thê="IGN 2019/10/21"/ref Nhiều khía cạnh trong cốt truyện tập trung vào di sản của tiểu thuyết đồ họa và biến cố. Đây là khoảng thời gian mà Lindelof lại được nhà đài tiếp cận để viết kịch bản cho loạt phim "Watchmen", ông cảm thấy vụ thảm sát và ý nghĩa của nó đối với hiện tại của thực tế luân phiên sẽ cung cấp một nhân tố tương đương với Doomsday Clock trong bộ truyện tranh gốc, đồng thời sử dụng xung đột chủng tộc làm yếu tố trung tâm của series. Lindelof tin rằng chính điều này sẽ giúp nhiều người biết đến hơn sự kiện năm 1921 và đảm bảo phải phản ánh chính xác trên màn ảnh, bao gồm cả việc thể hiện các cuộc không kích được sử dụng để bắn phá quận Greenwood. Nhà sáng tạo đặt Angela Abar làm nhân vật trung tâm xoay quanh mọi thứ, với việc phát hiện ra ông của cô (Will) - người da đen, là một trong những anh hùng vận phục trang đầu tiên - Hooded Justice, chỉ xuất hiện thoáng qua trong vài ba panô từ cuốn truyện gốc. Danh tính của Hooded Justice vẫn là điều bí mật trong nguyên tác, vậy nên khi Lindelof gợi ý nhân vật này là người da màu đã tạo ra thách thức lớn cho các nhà văn. Một trong những nhiệm vụ đầu tiên của đội ngũ biên kịch nằm ở việc xác định xem Will sẽ trở thành Hooded Justice như thế nào, cuối cùng hình thành nên cốt truyện hiệu quả cho tập thứ sáu "This Extraordinary Being". Để gắn kết hơn nữa với bộ truyện tranh, đội ngũ biên kịch chỉ cân nhắc sử dụng những nhân vật có sẵn sẽ phục vụ tốt nhất cho câu chuyện của Angela nhằm biến cô ấy luôn là tâm điểm của mọi thứ. Vài cá nhân tối trọng nhất chẳng hạn như Doctor Manhattan, Laurie Blake và Adrian Veidt là vô cùng cần thiết để hỗ trợ chuyến hành trình Angela khám phá ra di sản của mình. Ngoài ra, Dan Dreiberg (Nite Owl đệ nhị) cũng được cân nhắc thêm vào nhưng Lindelof lại muốn có sự cân bằng hợp lý giữa hai tuyến cá thể cũ/mới trong chương trình. Ông nhận thấy nếu Dan xuất hiện sẽ làm cho cán cân lệch quá xa so với dàn nhân vật mới, vậy nên đội ngũ sáng tạo xem số phận Dan là một phần trong tài liệu bổ sung "Peteypedia" do các tác giả của chương trình tạo ra, trong đó Dan vẫn ngồi tù sau khi anh và Laurie bị bắt do vụ công lý dân phòng trong quá khứ, và cũng vì từ chối chấp nhận lời đề nghị làm việc với FBI. Lindelof sử dụng kinh nghiệm của mình từ các chương trình trước đây để phát thảo sơ cốt truyện trước khi viết, ông chia sẻ: "Điều tôi học được theo thời gian là cần phải biết câu trả lời cho những bí ẩ, bạn sẽ bị lạc lối. Mỗi khi đến một giao lộ, bạn không biết nên rẽ trái hay phải." Các nhà văn đã tạo nên một số bí ẩn quan trọng của mùa khi sáng tác cho phiên bản thí điểm, chẳng hạn như Hooded Justice là Will Reeves và Cal là Doctor Manhattan, nhưng bằng một cách nào đó để những điều này được tiết lộ cho các nhân vật trong chương trình và khán giả sau đó suốt quá trình viết. Ban đầu mười tập được lên kế hoạch cho mùa đầu tiên. Sau khi hoàn thành tập thứ sáu - "This Extraordinary Being", Lindelof bắt đầu cảm thấy câu chuyện tiến gần đến đoạn kết hơn là ở điểm giữa, và nếu họ tiếp tục thêm bốn tập nữa, một trong số chúng sẽ là ngoại truyện. Cuối cùng, nhà sáng tạo chọn kết thúc series rút gọn trong ba tập. Theo Lindelof, tình tiết bị bỏ qua có thể sẽ đề cập nhiều hơn đến quá khứ của nhân vật Bà Triệu do Hồng Châu thủ vai, mặc dù tình tiết này không bám sát vào chủ đề chính trong phim dẫu cho màn thể hiện của Châu được đánh giá cao. Thay vào đó, một số thông tin trên sẽ tiết lộ trong các cuộc trò chuyện ở tập thứ bảy: "An Almost Religious Awe". Một chương trình nhỏ trong phim - "American Hero Story", được sử dụng để kể câu chuyện về quá khứ có mục đích của Hooded Justice. Nhà văn Cord Jefferson chia sẻ "American Hero Story" mang ý nghĩa trái ngược với những gì họ đang tạo ra cho truyền trình thực tế, thứ thành phẩm "sến súa" đã duy trì thần thoại trong vũ trụ về việc Hooded Justice là một gã da trắng. Lindelof cho biết chương trình được thiết kế nhằm so sánh với loạt phim "American Horror Story" và "American Crime Story" của Ryan Murphy, và thậm chí đã cân nhắc mời Murphy góp vai với tư cách là nhà sản xuất của series nổi tiếng trên. Tuy nhiên cuối cùng Lindelof gạt bỏ ý định này, nhưng vẫn giữ nguyên chi tiết "American Hero Story" là tác phẩm của Murphy, đồng thời khắc họa chính chủ trong phim là người bí mật và kín đáo. Vài nhà phê bình truyền thông nhận định phân đoạn "American Hero Story" là phiên bản nhái lại bộ phim chuyển thể từ người thật đóng vào năm 2009 của Zack Snyder, tuy nhiên trong một cuộc phỏng vấn, Lindelof và Kassell đã khẳng định đây không phải là ý định của họ. Kassell nói: "Tôi hoàn toàn ngưỡng mộ [Snyder] với tư cách là nhà làm phim nên khi hay tin thứ này thậm chí có thể được sử dụng như bình luận tiêu cực, tôi cảm thấy thật tồi tệ. Điều tôi muốn thực hiện với những cảnh đó [trong American Hero Story] giống như, 'Đây là thứ chúng ta có thể làm', và cụ thể là chúng tôi không phỏng theo phiên bản đó. Tôi đang gầy dựng câu chuyện của mình theo một kiểu chủ nghĩa tự nhiên thực tế hơn nhiều." Vào ngày 23 tháng 5 năm 2018, giới truyền thông đưa tin Regina King, Don Johnson, Tim Blake Nelson, Louis Gossett Jr., Adelaide Clemens và Andrew Howard tham gia dàn diễn viên của tập thí điểm. Tối thiểu một trong số họ dự kiến sẽ được chọn vào vai định kỳ. Một tháng sau, Jeremy Irons, Tom Mison, Frances Fisher, Jacob Ming-Trent, Yahya Abdul-Mateen II và Sara Vickers gia nhập vào dàn nhân lực thử nghiệm đợt hai. Đến ngày 7 tháng 8 cùng năm, các trang báo mạng loan tin Dylan Schombing, Adelynn Spoon và Lily Rose Smith là những gương mặt mới sẽ hiện diện trong series. Hơn hai tháng tiếp theo, cánh báo chí tiếp tục cập nhật Jean Smart được chọn vào vai chính và James Wolk sẽ xuất hiện định kỳ. Ngoài ra, đã có thông tin xác nhận Irons đảm nhiệm vai Adrian Veidt / Ozymandias, Nelson hóa thân nhân vật mới mang biệt danh Looking Glass, cuối cùng là Vickers và Mison chính thức tuyển vào dàn nhân sự sau đợt thí điểm. Trong tháng 1 năm 2019, Hồng Châu và Dustin Ingram đã được chọn vào các vai định kỳ. Diễn xuất của dàn diễn viên xuyên suốt đợt thử nghiệm và những phân cảnh khác đã ảnh hưởng đến các tập sau trong quá trình sáng tác loạt phim. Khi ghi hình Irons ở công đoạn thí điểm, Lindelof và nhóm của ông thấy nam minh tinh kỳ cựu đảm nhận nhân vật Veidt theo hướng hài hước, chi tiết này trong bộ truyện tranh gốc không nhắc đến. Đoàn làm phim nhận ra đây là "một cách đối xử hơi ngớ ngẩn và lố bịch của nhân vật" rất phù hợp với vai diễn của Veidt trong phim và kiên định với cá tính này khi viết các tập sau. Vào tháng 7 năm 2019, nguồn tin từ báo mạng cho biết Robert Redford sẽ vào vai một phiên bản hư cấu trong phim, tuy nhiên không lâu sau đó nhà sáng tạo Lindelof khẳng định Redford thật sẽ không xuất hiện, việc sử dụng Redford là nhằm mục đích tôn vinh những trang kết thúc của truyện tranh gốc, trong đó có ý kiến cho rằng Redford đang định mình ở vị trí lãnh đạo, tương tự như cách cựu diễn viên Ronald Reagan trở thành tổng thống. Bộ đôi Trent Reznor và Atticus Ross của ban nhạc Nine Inch Nails được công bố là nhà soạn nhạc loạt phim vào ngày 20 tháng 9 năm 2018. Lindelof đã cân nhắc đến việc mời Reznor và Ross vì họ chưa từng làm việc trong lĩnh vực truyền hình. Trùng hợp thay, khi Lindelof đề xuất cặp đôi này với HBO, nhà đài cho biết cả hai đã liên hệ về việc hợp tác thực hiện âm nhạc chỉ vài ngày trước đó, vì họ là những người hâm mộ cuồng nhiệt bộ truyện "Watchmen". Reznor cho biết anh và Ross cũng rất yêu thích các tác phẩm trước đây của Lindelof, vậy nên đã tìm cách cung cấp dịch vụ của mình cho chương trình. Hai vị nhạc sĩ chuẩn bị sẵn các phần cho tập thử nghiệm trước khi quay phim, đồng thời cho phép Lindelof hợp nhất âm thanh tốt hơn vào phần thí điểm. Theo Reznor, một vài sáng tác ban đầu của họ thuộc về "thứ giai điệu hung hăng, hơi nhếch nhác" của chương trình, nhưng sau đó điều chỉnh lại cho phù hợp với loạt phim khi nó thay đổi giai điệu trong suốt mùa đầu tiên. Cặp đôi đã ra mắt ba album nhạc từ series trên cả đĩa nhựa và thông qua các dịch vụ phát trực tuyến. Cả ba tập nhạc được phát hành lần lượt vào ngày 4 tháng 11, 25 tháng 11 và 16 tháng 12 năm 2019. Ngoài những sáng tác mới, chương trình còn dùng âm thanh bản quyền do nhà giám sát âm nhạc Liza Richardson lựa chọn. Tương tự như cách các tài liệu tham khảo về âm và lời bài hát được sử dụng trong bộ truyện tranh gốc, tên và lời ca khúc nhạc phim thường gắn liền với các yếu tố tường thuật của chương trình. Ví dụ: một số bài hát trong vở nhạc kịch "Oklahoma!" được dùng trong bối cảnh ở Tulsa. Tập phim thứ tám mang tên "A God Walks into Abar", ngay đoạn Doctor Manhattan da xanh được giới thiệu, phim đã sử dụng vài ca khúc có chủ đề xoay quanh màu xanh lam, chẳng hạn như "Rhapsody in Blue" và "The Blue Danube". Tập cuối cùng "See How They Fly" kết hợp nhiều cụm từ bất thường từ đĩa đơn "I Am the Walrus" của The Beatles vào những tiền tố thị giác của phim. Quay phim chính cho tập thí điểm bắt đầu từ ngày 30 tháng 5 năm 2018 và kéo dài đến 2 tháng 6 tại vùng Cedartown, Georgia. Quá trình này triển khai vào buổi thứ hai của lễ kỷ niệm 97 năm cuộc bạo loạn Tulsa (31/05) trong lịch trình sản xuất. Xuyên suốt tháng, việc ghi hình diễn ra liên tục ở các thành phố và thị trấn của Georgia, bao gồm Macon, Fayetteville, Newnan, Palmetto, Brooks, Griffin, Georgia và Tucker. Vào tháng 10 năm 2018, phân đoạn còn lại của mùa đầu tiên bắt đầu quay ở Georgia, vài địa điểm thu hình khác trong tháng thuộc địa phận khu vực Palmetto, Brookhaven, thành phố Peachtree, Decatur và nhà ga MARTA ở Chamblee. Một tháng sau, đoàn làm phim di chuyển đến những địa phương như Palmetto, Chamblee, McDonough và ga Hồ Tây (MARTA). Đến cuối năm, công đoạn sản xuất triển khai lần lượt tại ba địa điểm là thành phố Union, Newnan và Georgia World Congress Center. Ngoài ra, cảnh quay bên trong cũng được ghi hình ở Atlanta Metro Studios thuộc thành phố Union. Việc quay các cảnh trang viên ở nông thôn được xem như một quá trình sản xuất riêng biệt, về bản chất tương tự như truyện tranh "Tales of the Black Freighter" trong đồ họa gốc của tiểu thuyết "Watchmen". Quá trình ghi hình những cảnh này diễn ra vào tháng 9 năm 2018 tại Lâu đài Penrhyn ở xứ Wales. Theo nam diễn viên Tom Mison, chúng đã được hoàn thành trước khi hầu hết các kịch bản của tập phim còn lại hoàn tất. Dẫn lời từ nhà sáng tạo Lindelof, phân đoạn vườn trại này xuất phát từ "ý tưởng là thực hiện mẩu chuyện trốn thoát với nhân vật Adrian Veidt giống như "Wile E. Coyote and the Road Runner" hơn là "Escape from Alcatraz", cảm thấy quá hấp dẫn để không thực hiện". Cho đến tập thứ ba, HBO không xác định nhân vật của Irons là Veidt mà chỉ là "lãnh chúa của một trang viên đồng quê". Lindelof đã chọn giữ bí mật danh tính của Veidt một phần nhằm tránh việc bộ phim bị ví như phần tiếp theo của nguyên tác, cũng như để phù hợp với lối tường thuật bí ẩn mà truyện tranh sử dụng, trong đó danh tính nhân vật Rorschach không được tiết lộ cho đến giữa bộ truyện. Teaser đầu tiên của loạt phim mang tên "Tick Tock" được phát sóng lần đầu vào ngày 8 tháng 5 năm 2019. Khi ra mắt từng tập, HBO phát hành song song nội dung bổ sung trên trang web đặc biệt có tựa đề "Peteypedia", đây là tập hợp các tệp chứa những nghiên cứu và bằng chứng được biên soạn bởi nhân vật đặc vụ FBI Dale Petey. Peteypedia là ý tưởng phát sinh sau khi phần lớn quá trình quay phim đã hoàn tất, văn phong tệp được kiểm tra bởi nhà văn Jeff Jensen. Nhóm biên kịch cho biết họ triển khai quá nhiều thông tin phù hợp với chương trình nên đã tranh luận về phương hướng truyền thông đến khán giả, bao gồm cả dưới dạng cảnh hậu danh đề hoặc thông qua mạng xã hội. Bên cạnh đó, HBO tiếp tục thảo luận với hai nhạc sĩ Reznor và Ross về cách phát hành album và xem xét đưa phần ghi chú vào bản đĩa than, trong đó có vài tình tiết bổ sung trong phim. Những thứ này tương tự như đoạn trích nhỏ trong bộ truyện "Watchmen" gốc và nó cũng chính là một phần của Peteypedia. Chẳng hạn, Peteypedia cho phép nhà sản xuất giải thích hành trình của nhân vật Laurie Blake từ lúc trở thành Silk Spectre đệ nhị cùng với Nite Owl tiêu diệt bọn tội phạm ở phần cuối bộ truyện tranh, cho đến khi trở thành đặc vụ của FBI. Chi tiết này được viết rất ngắn gọn nhưng cuối cùng không thể nhồi nhét hết lên màn ảnh vì thời lượng phát sóng có hạn. Đội ngũ sáng tạo vẫn bám sát một vài yếu tố trong nguyên tác. Đáng chú ý là cuốn tiểu thuyết kinh dị "Fogdancing" được sáng tác bởi Max Shea trong thế giới giả tưởng "Watchmen", đây cũng chính là kẻ được Veidt thuê để nghĩ ra chiến lược tấn công trái đất của loài mực ngoài hành tinh vào năm 1985. Nhà giám sát Jensen cho biết trong phần ghi chú bổ sung của truyện đồ họa, "Fogdancing" đã được dựng thành phim ít nhất hai lần, vậy nên các nhà biên kịch xem tác phẩm hư cấu này là yếu tố quan trọng đối với các nhân vật trong phiên bản phim truyền hình, cũng cho cuốn sách xuất hiện tương tự hai lần xuyên suốt chương trình. Jensen đã tạo ra một bản tóm tắt toàn bộ cốt truyện của "Fogdancing" dựa trên vài manh mối tối thiểu từ truyện tranh, nội dung tác phẩm nói về siêu chiến binh gắn liền với ý tưởng về văn hóa siêu anh hùng "Watchmen". Trong khi HBO vẫn chưa xác nhận mùa hai sau khi chương trình được phát sóng, Lindelof đã tuyên bố dẫu dự án có triển khai đi chăng nữa, ông có thể không quay lại mà thay vào đó sẽ nhờ nhà sản xuất khác tường thuật một sự kiện riêng biệt lấy bối cảnh từ nguyên tác. Lindelof cho biết ông cảm thấy bộ phim "không phải là câu chuyện của tô"Watchmen"". Lindelof đã tạo ra mùa đầu tiên là một cốt chuyện hoàn chỉnh, tương tự với mỗi mùa của loạt phim "Fargo" và "True Detective" đều thể hiện độc lập. Sau khi phát sóng tập cuối của phần một, Lindelof vẫn khẳng định nội dung tường thuật trong suốt mùa là tất cả những gì ông có thể đưa ra về "Watchmen", với phần mở đầu, giữa và cuối rõ ràng. Tuy nhiên, ông đồng ý cùng HBO ở chi tiết "Watchmen" nên được định danh là một loạt phim tiếp diễn và không loại trừ khả năng quay lại, nhưng muốn có thời gian để phát triển một câu chuyện hoàn chỉnh tương tự trước khi tiến hành dự án mới. Đến tháng 1 năm 2020, Lindelof phản hồi cánh báo chí sẽ không gia nhập dự án sáng tạo mùa hai, đồng thời chúc phúc cho bất kỳ cá nhân nào theo bước chân ông với tư cách là nhà sản xuất phim chính. Giám đốc lập trình của HBO - Casey Bloys, nhận định về phần hai: "Thật khó để tưởng tượng việc làm điều này mà không có Damon tham gia theo một cách nào đó", trong khi không hoàn toàn bác bỏ tiềm năng thực hiện phần tiếp theo. Chính vì lý do này mà nhà đài HBO đã phân loại lại "Watchmen" thành loạt phim giới hạn vào tháng 2 năm 2020, với cơ hội có các phần bổ sung trong tương lai. Bộ phim trình chiếu lần đầu trên đài HBO từ ngày 20 tháng 10 đến 15 tháng 12 năm 2019. Tại New Zealand, "Watchmen" được phân phối độc quyền trên nền tảng Neon, nằm trong loạt phim truyền hình thuê bao của công ty phát thanh Sky Television. Ở Úc, series phát hành bởi dịch vụ trực tuyến Foxtel. Tác phẩm ra mắt trên truyền thông kỹ thuật số qua hình thức đặt mua hoặc phát trực tuyến trong tháng 12 năm 2019. Warner Bros. Home Entertainment phát hành dự án trên đĩa Blu-ray với tựa đề "Watchmen: An HBO Limited Series" vào ngày 2 tháng 6 năm 2020. Xuyên suốt hai tháng 5 và 6 năm 2020, hàng loạt cuộc biểu tình George Floyd nổ ra trên khắp nước Mỹ khi cộng đồng người da màu và hàng ngàn cá nhân thuộc sắc tộc khác phản đối tình trạng bạo lực của cảnh sát, một số khán giả đã xem "Watchmen" như "văn bản tiên đoán thời điểm hiện tại". Sau đó, HBO quyết định phát trực tuyến miễn phí loạt phim từ trang web của đài và các dịch vụ theo yêu cầu khác vào cuối tuần ngày 19 tháng 6 năm 2020. Theo quan sát của Juneteenth, hội xác định chương trình "đã nêu bật trải nghiệm, giọng nói và lối kể chuyện của người da màu", đây là "loạt phim hợp thời, chua xót khai phá di sản chủ nghĩa phân biệt chủng tộc có hệ thống ở Hoa Kỳ". "Watchmen" đã nhận được sự tán dương rộng rãi từ giới phê bình. Trên hệ thống tổng hợp kết quả đánh giá Rotten Tomatoes, bộ phim sở hữu 96% "chứng nhận tươi" dựa trên 398 bài bình luận, với số điểm trung bình là 8.6/10. Nhìn chung loạt bài góp ý đều đồng thuận ở nội dung: "Táo bạo và sôi nổi, "Watchmen" không phải lúc nào cũng dễ xem, nhưng bằng cách thêm từng lớp bối cảnh văn hóa mới và hàng loạt các nhân vật phức tạp, tác phẩm đã xây dựng một cách chuyên nghiệp dựa trên nguồn tài nguyên sẵn có để hình thành nên bản sắc ấn tượng của riêng mình." Trên Metacritic, "Watchmen" nhận về điểm bình quân gia quyền là 85/100 dựa trên đánh giá của 35 nhà phê bình, cho thấy "sự hoan nghênh nhiệt liệt". Điểm khán giả của Rotten Tomatoes thấp hơn so với sự đồng thuận của các nhà phê bình, một số hãng đưa tin điều này là do bom đánh giá (review bomb). Nhà văn Matt Miller đến từ tạp chí "Esquire" cáo buộc "những kẻ chơi khăm cực hữu" đã làm giảm điểm số người xem một cách giả tạo. Các phương tiện truyền thông đồng loạt đưa tin khiếu nại từ những người theo dõi loạt phim là do Rorschach - nhân vật yêu thích của người hâm mộ bị lôi ra sử dụng bởi "Trung Đoàn Kỵ Binh Thứ 7" - tổ chức theo chủ nghĩa tối cao của người da trắng. Một mặt, nhiều fan đồng ý với việc sử dụng hình ảnh Rorschach trong loạt phim truyền hình, họ trích dẫn mục đích của tác giả Alan Moore trong nguyên tác nhằm bình luận về chủ nghĩa phát xít ở thể loại siêu anh hùng. Mặt khác, nhiều fan lại cho rằng bộ phim không phản ánh đúng sự phức tạp trong tính cách của Rorschach. Đáp lại, nhà sáng tạo Damon Lindelof tuyên bố chương trình không nhằm miêu tả Walter Kovacs - Rorschach đệ nhất, là kẻ phân biệt chủng tộc. Tại hội chợ truyện tranh New York, ông cho biết thực chất nhật ký của Rorschach đã bị nhật báo "New Frontiersman" hiểu sai dẫn đến hậu quả hình ảnh gã này sau đó bị chiếm đoạt bởi "Trung Đoàn Kỵ Binh Thứ 7". "Anh ấy đã qua đời hơn 30 năm rồi" - Lindelof giải thích: "Kovacs không cần phải nói, 'Bạn hiểu lầm tôi rồi. Không, tôi không phải là kẻ theo chủ nghĩa tối thượng da trắng.' Chính họ đã quyết định anh ta là ai." Patrick Wilson, nam diễn viên nhập vai Dan Dreiberg / Nite Owl trong phiên bản chuyển thể điện ảnh năm 2009 đã khen ngợi bộ phim. Wilson cho biết ban đầu anh tò mò vì quen thuộc với cốt truyện nhưng sau đó đã bị dàn diễn viên cuốn hút và dần dần yêu thích series. Theo HBO, tập một của "Watchmen" đã có hơn 1.5 triệu người xem trong đêm đầu tiên trên các dịch vụ truyền hình và phát trực tuyến, thành tích ra mắt mạnh nhất của nhà mạng này. Buổi phát sóng đầu trình chiếu vào lúc 9 giờ tối EDT, sở hữu 800.000 người xem, trở thành tập khởi điểm được theo dõi nhiều nhất đối với bất kỳ chương trình truyền hình cáp cao cấp nào trong năm 2019. Dẫu cho tập tiếp theo tuột xuống còn khoảng 1.3 triệu người trong đêm đầu, với 765.000 lượt xem tập phát sóng, đây vẫn được nhìn nhận là thành tích tốt khi loạt phim chiếu cùng thời điểm với Game 5 của giải Vô địch Bóng chày Thế giới 2019. Kể từ tập chín, HBO báo cáo có 7 triệu người xem cho đến nay, trở thành series mới được dõi theo nhiều nhất của nhà đài, phá vỡ kỷ lục trước đó đến từ loạt phim "Big Little Lies". HBO ước tính lượng xem buổi công chiếu vào tối chủ nhật chỉ chiếm khoảng 10% tổng lượng truy cập cho một tập, nhờ hiệu ứng truyền miệng đã thu hút nhiều đối tượng hơn đến với tác phẩm, tập đầu đạt tổng cộng 9.6 triệu lượt theo dõi tính đến ngày 4 tháng 12 năm 2019. Trong số hàng loạt những thành tựu nhận được, "Watchmen" dẫn đầu tổng số đề cử giải Emmy và cho mùa phim truyền hình 2019–20 với 26 đề cử và càn quét hết 11 tượng nữ thần, bao gồm , (dành cho Regina King), (dành cho Yahya Abdul-Mateen II) và (dành cho Damon Lindelof và Cord Jefferson). "Watchmen" đã được giới phê bình khen ngợi vì đưa lên màn ảnh vụ giết hại chủng tộc Tulsa vào năm 1921. Cho đến khi bộ phim công chiếu và các nhà sử học ghi lại sự kiện này, trước đó rất ít nhà làm phim có thể thành công trong việc huy động vốn cho các dự án đề cập đến vụ thảm sát do tương đối ít người biết đến trong lịch sử Hoa Kỳ. Theo cây bút DeNeen Brown của tờ "The Washington Post", "Watchmen" đóng vai trò là "chất xúc tác" để thu hút nhiều sự quan tâm hơn đến những tác phẩm liên quan đến cuộc bạo loạn trước lễ kỷ niệm sự kiện thế kỷ vào năm 2021. Ít nhất bốn bộ phim tài liệu riêng biệt đã được sản xuất trước đại lễ và ngày càng có nhiều mô tả về bi kịch trong các ấn phẩm khác, chẳng hạn như series "Lovecraft Country" của HBO.
Thương Nguyễn Cúc Foshee Thương Nguyễn Cúc Foshee là công dân người Mỹ gốc Việt bị chính phủ Việt Nam giam giữ mà không có tố cáo chính thức sau khi bà bị bắt vào tháng 9 năm 2005 với lời buộc tội âm mưu phát đi các thông điệp chống cộng dưới sự chỉ đạo của một tổ chức chống cộng mang tên Chính phủ Lâm thời Việt Nam Tự do (GFVN). Bà từng ly dị với đại diện của Chính phủ Lâm thời Việt Nam Tự do tên Edgar Foshee. Con gái của họ là luật sư Elizabeth McCausland đã tích cực vận động cho sự tự do của mẹ mình về mặt chính trị thông qua giới quan chức chính phủ Mỹ. Bà Foshee sau cùng bị công an bắt giam và buộc tội tiến hành các hoạt động khủng bố rồi đưa ra tòa xét xử vào ngày 10 tháng 11 năm 2006. Bà cùng với sáu bị cáo khác bị tòa án Việt Nam kết án 15 tháng tù giam. Foshee đã ở tù 14 tháng trước phiên tòa. Nhưng bà ấy đã được thả sớm bốn tuần, có thể là do sau khi bà viết thư cho chính quyền đòi đoàn tụ bên gia đình để được chăm sóc y tế. Một quan chức tòa án nói với hãng tin AP rằng bà bị chứng cao huyết áp và các vấn đề về tim mạch. Em trai của Foshee nói với các phóng viên rằng chính ông đã đưa chị mình đến sân bay Thành phố Hồ Chí Minh ngay khi bà ấy được trả tự do để đáp chuyến bay trở về Mỹ ngay lập tức.
The Vietnamese Gulag là cuốn tự truyện của nhà hoạt động dân chủ Đoàn Văn Toại kể về việc ông bị chính quyền Cộng sản Việt Nam bắt giữ và cầm tù, những sự kiện khiến ông thay đổi niềm tin chính trị từ người cộng sản thờ ơ sang người ủng hộ dân chủ. Viết trên tờ "The New York Times", Robert Shaplan cho rằng cuốn sách này "gợi nhớ một cách hay nhất về hai tác phẩm "Căn phòng to lớn" của E. E. Cummings và "Bóng tối buổi trưa của Arthur Koestler"". Shaplan cũng lưu ý rằng "giá trị của cuốn sách này bắt nguồn từ việc [tác giả] là một trong những người Việt Nam đầu tiên viết một cách hiệu quả về trải nghiệm của mình, và mô tả điều mà ông gọi là 'phương pháp phản bội' những hy vọng và lý tưởng cách mạng của tác giả". John P Roche đã có bài viết đánh giá sách cho tờ "Los Angeles Times", gọi câu chuyện này "gợi lên mối thương tâm" và "được viết nổi bật ở chỗ thiếu sự thương hại cho bản thân mình". "The Vietnamese Gulag" ban đầu được Đoàn Văn Toại viết bằng tiếng Pháp ("Le Goulag Vietnamien") và xuất bản vào năm 1979. Tiếp theo là bản dịch tiếng Đức ra mắt năm 1980. Sau khi nguyên bản tiếng Pháp phát hành được một thời gian đầu, ông định nhờ ai đó dịch giúp sang tiếng Anh nhưng chưa kịp thực hiện do quá bận rộn với công việc. Về sau khi đặt chân sang nước Mỹ, ông mới được David Chanoff giúp đỡ phát hành bản tiếng Anh và trở thành đồng tác giả của ấn bản này. Bản tiếng Anh do Sylvie Romanowski và Françoise Simon-Miller dịch được xuất bản vào năm 1986 và thường nhận được sự tán thành của giới phê bình.
Times of Vietnam là tờ báo tiếng Anh không còn tồn tại ở Việt Nam Cộng hòa dưới thời Tổng thống Ngô Đình Diệm. Từng được coi là cơ quan ngôn luận chính thức của chế độ Diệm, tờ "Times of Vietnam" đã bị đình bản sau cuộc đảo chính năm 1963 và vụ ám sát Tổng thống Diệm ngay sau đó vào ngày 2 tháng 11 năm 1963. Lần xuất bản cuối cùng là ấn bản buổi sáng ngày 1 tháng 11, vì các văn phòng của tờ báo này đã bị những phần tử bạo loạn chống Diệm đốt cháy trong suốt cuộc đảo chính được bắt đầu vào chiều hôm đó. Tờ báo này do Gene và Ann Gregory xuất bản. Họ là hai người Mỹ thân cận nhất cả về mặt cá nhân lẫn thông qua các mối quan hệ kinh doanh với bà Nhu.
Homecoming (phim truyền hình) Homecoming (tựa tiếng Việt: Dự Án Bí Ẩn) là một bộ phim truyền hình kinh dị tâm lý của Hoa Kỳ dựa trên podcast cùng tên đến từ công ty truyền thông kỹ thuật số Gimlet Media. Được sáng lập bởi Eli Horowitz và Micah Bloomberg, loạt phim công chiếu vào ngày 2 tháng 11 năm 2018 trên dịch vụ Amazon Prime Video. Horowitz và Bloomberg đóng vai trò đồng biên kịch, điều hành sản xuất với Sam Esmail, Chad Hamilton, Julia Roberts, Alex Blumberg, Matt Lieber và Chris Giliberti. Esmail chỉ đạo diễn xuất toàn bộ mười tập trong mùa đầu tiên với sự tham gia của Roberts, Bobby Cannavale, Stephan James, Shea Whigham, Alex Karpovsky và Sissy Spacek. Mùa hai định hướng câu chuyện trái nguyên tác khi dẫn lối tường thuật một sự kiện và nhân vật mới hoàn toàn. Được ra mắt vào ngày 22 tháng 5 năm 2020, phần tiếp theo do Kyle Patrick Alvarez đạo diễn với sự góp mặt của Janelle Monáe, Chris Cooper, Joan Cusack cùng Stephan James và Hồng Châu trở lại từ những thước phim đầu của series. "Homecoming" nhìn chung nhận được sự tán dương từ các nhà phê bình dẫu cho xuất hiện ý kiến trái chiều về nội dung nửa sau loạt phim. Giới chuyên môn dành lời khen cho màn thể hiện của dàn diễn viên đã phần nào cứu vớt cốt truyện trong bảy tập còn lại. Bất chấp những tranh cãi, series vẫn góp mặt vào hàng loạt danh sách lựa chọn tốt nhất của mùa giải thưởng truyền hình xuyên suốt ba năm từ 2019-2021, nổi bật nhất trong đó phải kể đến là ba đề cử giải Quả Cầu Vàng thể loại , cho Julia Roberts và cho Stephan James. Ngoài ra, "Homecoming" cũng góp mặt ở hai đề cử giải Emmy giờ vàng hạng mục cho hai tập "Optics" và "Giant". Heidi Bergman (Julia Roberts) từng là nhân viên đội công tác xã hội tại trung tâm hỗ trợ chuyển tiếp "Homecoming", đây là cơ sở trực thuộc tập đoàn Geist điều hành giúp các binh sĩ trở về cuộc sống bình thường và vượt qua hội chứng rối loạn căng thẳng sau chấn thương. Bốn năm sau, Bergman cùng mẹ (Sissy Spacek) bắt đầu chương mới trong cuộc đời, cô làm nhân viên phục vụ ở một thị trấn nhỏ và gần như không còn nhớ gì về quãng thời gian biến động lúc trước. Cho đến khi kiểm toán viên của Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ (Shea Whigham) đến hỏi lý do tại sao rời khỏi "Homecoming", Bergman mới chợt nhận ra có một giai thoại hoàn toàn khác đằng sau câu chuyện mà cô đang tự kể cho chính mình. Vào ngày 16 tháng 12 năm 2016, thông cáo báo chí đưa tin Universal Cable Productions đã giành được quyền cho nhà sản xuất Sam Esmail chuyển thể podcast "Homecoming" của Gimlet Media thành phim truyền hình dài tập. Mùa đầu tiên do Esmail điều hành giai đoạn hậu kỳ thông qua công ty Esmail Corp phối hợp cùng hai nhà sáng tạo podcast nguyên tác là Eli Horowitz và Micah Bloomberg, nhà sản xuất Alicia Van Couvering, đồng sáng lập công ty truyền thông kỹ thuật số Gimlet Alex Blumberg và Matt Lieber, nhà thành lập Gimlet Pictures Chris Giliberti cùng các công ty Esmail Corp, Anonymous Content và Gimlet Media. Theo thông tin chính thức, để nhận được dự án này, Universal đã phải xoay sở để trả giá cao hơn các gã lớn nổi tiếng trong lĩnh vực phim ảnh trong đó có Sony Pictures Television / nhà văn Michelle MacLaren, 20th Century Fox Television / Matt Reeves và Michael De Luca, TriStar Pictures / George Clooney cùng công ty Smoke House Pictures của Clooney. Ngày 19 tháng 7 năm 2017, truyền thông phát thông báo Amazon Video đã cấp phép cho loạt phim sản xuất tổng cộng hai mùa. Cặp đôi biên kịch Horowitz / Bloomberg sẽ đảm nhận công việc sáng tác và Esmail chính thức chịu trách nhiệm chỉ đạo diễn xuất. Gần đúng một năm sau, thông tin trên các trang báo mạng tiết lộ bộ phim dự kiến ra mắt ngày 2 tháng 11 năm 2018. Sau khi kết thúc phần mở đầu, mùa hai sẽ trình làng tiếp tục vào ngày 22 tháng 5 năm 2020. Esmail và Roberts trở lại với vai trò điều hành sản xuất, vị trí đạo diễn nhường chỗ cho Kyle Patrick Alvarez đồng thời Roberts sẽ không trở lại loạt phim. Ngày 5 tháng 6 năm 2017, dẫn lời từ bản tin các bên cho biết minh tinh Julia Roberts đang đàm phán vai nữ chính của loạt phim. 8 tây tháng 11, Stephan James chính thức được chọn đảm nhận vai nam chính, đến cuối tháng thì Bobby Cannavale tham gia dàn diễn viên. Một năm sau, giữa tháng 1 xuất hiện thông tin tường thuật Shea Whigham gia nhập dàn nhân lực. Hai tháng cuối xuân ghi nhận hàng loạt những gương mặt mới, trong đó Alex Karpovsky sẽ sánh vai chủ chốt, Dermot Mulroney, Hồng Châu, Jeremy Allen White, Sydney Poitier, Marianne Jean-Baptiste, Brooke Bloom, Ayden Mayeri, Jacob Pitts và Sissy Spacek được chọn mặt gửi vàng vào các vai định kỳ đồng thời Fran Kranz sẽ xuất hiện với tư cách khách mời. Đến ngày 16 tháng 1 năm 2019, bài viết báo mạng chia sẻ tin Roberts sẽ không xuất hiện trong phần hai của loạt phim, thay vào đó cô vẫn tiếp tục đảm nhận vai trò điều hành sản xuất. Loạt tin về mùa hai của series bắt đầu hiện diện kể từ ngày 23 tháng 7 năm 2019, thời điểm này chứng thực Janelle Monáe đóng vai chính với nội dung khác phần đầu. Trong tháng 8, Stephan James và Hồng Châu xác nhận sẽ quay trở lại dẫn lối câu chuyện rẽ sang hướng mới. Chris Cooper được chọn gia nhập dàn diễn viên ở tháng sau. Cuối cùng vào những tháng cuối đông của năm 2019, Joan Cusack và Mary Holland sẽ đảm nhận các vai diễn định kỳ. Quá trình ghi hình dự kiến bắt đầu ở thành phố Los Angeles vào tháng 4 năm 2018. Tuy nhiên đoàn làm phim thực tế đã quay hai tháng trước ở khu đất trống của Universal Studios, đây là địa điểm được chọn để tiến hành sản xuất và đồng thời cũng là dự án đầu tiên thu hình tại các cơ sở hậu cầu mới được xây dựng của Universal. Ngoại thất trung tâm "Homecoming", cũng như nội thất trong sảnh và trụ sở Geist được quay tại công ty cũ của Toyota ở Torrance, California. Vào ngày 29 tháng 6 năm 2018, loạt hình ảnh "cái nhìn đầu tiên" của bộ phim ra mắt giới đam mê điện ảnh. Đến ngày 20 tháng 7, đoạn giới thiệu mở đầu xuất hiện tại hội nghị truyện tranh San Diego và sau đó phát hành trên các nền tảng chiếu phim trực tuyến song song với trình làng áp phích quảng cáo. Cuối quý 3 cùng năm, trailer thứ hai được công bố. Bên cạnh đó, hai trailer chính thức của series cũng được công chiếu lần lượt vào ngày 3 tháng 9 và 22 tháng 10. "Homecoming" tổ chức buổi ra mắt toàn cầu trong khuôn khổ Liên hoan phim quốc tế Toronto tại nhà hát Ryerson ở Toronto, Ontario, Canada vào ngày 7 tháng 9 năm 2018. Bốn tập đầu tiên được chiếu như một phần loạt phim truyền hình trong khung giờ vàng của liên hoan phim. Cuối tháng 10 cùng năm, series tiếp tục mở màn tại Hoa Kỳ ở nhà hát Regency Bruin thuộc vùng Westwood, Los Angeles, California. Tương tự, bốn tập đầu cũng phát sóng trong sự kiện này với sự góp mặt của Sam Esmail, Jennifer Salke, Julia Roberts, Stephan James, Dermot Mulroney và Shea Whigham. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Trên hai hệ thống tổng hợp kết quả đánh giá Rotten Tomatoes và Metacritic, phim nhận được tổng điểm lần lượt là 79% và 75/100. Phần đầu tiên đã nhận được sự tán dương từ giới phê bình. Trang web Rotten Tomatoes thống kê phim đạt tỷ lệ tán thành 98% với điểm trung bình là 8.3/10 dựa trên 99 bài đánh giá. Nhìn chung loạt bài góp ý đều đồng thuận ở nội dung: "Màn ra mắt đầy ấn tượng trên màn ảnh nhỏ của Julia Roberts, "Homecoming" cân bằng giữa thứ bí ẩn đầy ám ảnh với sự nhạy cảm điên cuồng bám chặt và không buông." Metacritic sử dụng công thức bình quân gia quyền đã xếp hạng mùa đầu đạt số điểm 83/100 dựa trên 35 nhà phê bình, cho thấy "sự hoan nghênh nhiệt liệt." Phần tiếp theo nhận về nhiều đánh giá trái chiều đến tích cực từ các cây bút bình luận phim. Trên Rotten Tomatoes, series sở hữu tỷ lệ tán thành 60% với điểm trung bình đạt mức 6.7/10 dựa trên 48 bài nhận xét. Điểm mấu chốt đồng thuận của trang web nằm ở chi tiết: "Với màn phong cách, diễn xuất tốt và thuyết phục nhất có thể, mùa hai "Homecoming" chỉ đơn giản là không thể thoát khỏi cái bóng của phần tiền nhiệm." Trang Metacritic sử dụng mức trung bình có trọng số đã cho phim điểm 61/100 dựa trên 21 nhà phê bình, cho thấy "các bài góp ý nhìn chung là thuận lợi."
Luise Karoline xứ Hochberg Nữ bá tước Luise Karoline von Hochberg, tên khai sinh Geyer von Geyersberg (26 tháng 5 năm 1768 tại Karlsruhe – 23 tháng 6 năm 1820, Karlsruhe), từ 1787 được phong Nữ Nam tước xứ Hochberg, từ 1796 được phong Nữ bá tước xứ Hochberg. Bà là vợ thứ hai của Bá tước và sau này là Đại công tước Karl Frederick xứ Baden. Cuộc hôn nhân của họ là Quý tiện kết hôn, vì thế từ ban đầu, các hậu duệ của bà không có quyền thừa kế ngai vàng Đại công quốc Baden, nhưng sau khi các hậu duệ của người vợ đầu lần lược qua đời mà không để lại người thừa kế nam, cuối cùng thì con trai trưởng của bà là Hoàng tử Leopold trở thành Đại công tước tiếp theo và những nhà cai trị của Baden cho đến khi nó sụp đổ vào năm 1918 đều là hậu duệ của Leopold. Nữ bá tước Louise Caroline Geyer von Geyersberg là con gái của Trung tá Ludwig Heinrich Philip Geyer von Geyersberg (1729-1772) và vợ ông, Nữ bá tước Maximiliana Hedwiger von Sponeck. Mẹ cô là cháu của Leopold Eberhard, Công tước xứ Württemberg-Montbéliard. Louise Caroline xuất thân từ một gia đình ở Hạ Áo thuộc họ Geiger; Walther Geiger, một nhà quản lý bưu chính ở Vienna, được phong tước trong Đế chế La Mã Thần thánh, cùng với một số người họ hàng, vào năm 1595. Năm 1625, Hoàng đế Ferdinand II cho phép họ thêm hậu tố quý tộc "von Geyersberg". Khoảng sau năm 1675, ông cố của Louise Caroline là Christophe Ferdinand, đã nhận được hậu tố quý tộc cao hơn, đó là "Geyer von Geyersberg". Khi phục vụ cho Eberhard Louis, Công tước xứ Württemberg, con trai của ông, Christian Heinrich, tự xưng là Nam tước vào năm 1729, sau khi kết hôn với Christiane von Thummel vào năm trước. Tuy nhiên, trước cuộc hôn nhân của Louise Caroline, các tài liệu đề cập đến cô ấy tại Triều đình Baden đã bỏ qua bất kỳ danh hiệu Nam tước nào. Louise Caroline theo học một trường tư thục ở Colmar. Sau đó, cô được tuyển vào phục vụ cho triều đình Baden-Durlach với tư cách là một cung nữ của Công chúa Amalie. Kết hôn với Bá tước Karl Frederich. Mặc dù trong đám cưới diễn ra vào ngày 24 tháng 11 năm 1787, vị hôn phu của cô đã gọi cô bằng tước hiệu "Nam tước Geyer von Geyersberg", nhưng cuộc hôn nhân này vào thời điểm đó được coi là quý tiện kết hôn, vì Louise Caroline và gia đình có cấp bậc không ngang bằng với thân vương của Đế chế La Mã mà Karl Friedrich đang nắm giữ. Sau đám cưới, Bá tước Karl đã tuyên bố rằng vợ ông sẽ mang tước hiệu "Nam tước xứ Hochberg". Trong cùng một tuyên bố, được đồng ý ký vào bảng ghi nhớ bởi ba người con trai của cuộc hôn nhân đầu tiên, ông bảo lưu quyết định về tước hiệu và quyền kế vị của những đứa con trai được sinh ra từ cuộc hôn nhân thứ 2 này. Vào tháng 7 năm 1799, chiếu thư được Hoàng đế La Mã Thần thánh Francis II ban hành, có hiệu lực hồi tố đến ngày 12 tháng 5 năm 1796, nâng bà lên tước hiệu "Nữ bá tước xứ Hochberg". Cô ấy chưa bao giờ đạt được cấp bậc của một "Imperial princess" hay "Markgraf", tước hiệu được mang bởi người vợ đầu tiên của Karl Friedrich. Con trai thừ kế ngai vàng Baden. Mặc dù ban đầu các con của Louise Caroline không được công nhận hợp pháp về cấp bậc triều đại, nhưng vào ngày 20 tháng 2 năm 1796, cha của họ đã làm rõ bằng văn bản (sau đó được các con trai lớn của ông đồng ký tên) rằng các con trai của ông với người vợ thứ 2 có đủ điều kiện để kế vị ngai vàng theo thứ tự dòng nam, nếu các hậu duệ nam của đời vợ đầu tiên tuyệt tự thì các hậu duệ nam đời vợ thứ 2 có đủ quyền kế thừa ngai vàng của Baden. Karl tuyên bố thêm rằng cuộc hôn nhân của ông với người vợ thứ 2 "không phải là quý tiện kết hôn, mà phải là một cuộc hôn nhân bình đẳng thực sự", mặc dù các cô con gái vẫn là nữ nam tước và các con trai chỉ được phong tước hiệu Bá tước xứ Hochberg vào thời điểm đó. Nhưng vào năm 1799, các con trai của Louise được phong tước Bá tước Đế chế xứ Hochberg (có hiệu lực từ năm 1796). Vào ngày 10 tháng 9 năm 1806, sau khi Đế chế La Mã Thần thánh tan rã và Baden được trao tước vị có chủ quyền đầy đủ là "Đại Công tước xứ Baden", Karl Frederick đã xác nhận địa vị triều đại của những người con trai trong cuộc hôn nhân thứ hai của ông. Đạo luật này, một lần nữa, được ký bởi tất cả những người con trai của đời vợ đầu (tức là ba người con trai cả của ông), nhưng chiếu chỉ này không được ban hành công khai. Karl Frederick qua đời năm 1811 và được kế vị bởi cháu trai của ông là Karl, Đại công tước xứ Baden. Vào ngày 4 tháng 10 năm 1817, vì cả ông và những người con trai khác từ cuộc hôn nhân đầu tiên của ông nội đều không có hậu duệ nam còn sống sót, Karl đã xác nhận quyền kế vị của những người chú cùng cha khác mẹ của mình, phong cho mỗi người tước hiệu, Thân vương và Bá tước xứ Baden, và phong hiệu "Highness". Ông đã yêu cầu đại hội hoàng gia ở Aachen vào ngày 20 tháng 11 năm 1818, chỉ vài tuần trước khi ông qua đời, xác nhận quyền kế vị của các con trai của Louise Caroline. Nhưng tuyên bố về sự kế vị của Baden này đã gây ra những thách thức quốc tế. Đại hội Viên, vào năm 1815, đã công nhận các yêu sách cuối cùng của Đế quốc Áo và Vương quốc Bayern đối với các phần lãnh thổ của Baden ở Thượng Palatinate và Breisgau, dự đoán rằng khi Karl Frederich sắp qua đời, những vùng đất đó sẽ không còn là một phần của Đại công quốc Baden nữa. Các tranh chấp đã được giải quyết bằng Hiệp ước Frankfurt, 1819, theo đó Baden nhượng lại một phần của Wertheim cho Vương quốc Bayern, vốn đã được bao bọc trong Bayern, theo đó việc kế vị ngai vàng Baden sẽ được trao cho hậu duệ của người vợ thứ 2 của Karl đã được giải quyết vào năm 1817, dưới sự đồng thuật của cả Áo và Bayern. Năm 1830, sau cái chết của Louis I (người cai trị cuối cùng của dòng dõi cũ), con trai của Louise Caroline là Thân vương Leopold, cuối cùng đã thừa kế ngai vàng với tư cách là Đại công tước xứ Baden. Hậu duệ của Louise cai trị Đại công quốc Baden cho đến khi nó bị bãi bỏ vào năm 1918. Những kẻ giả danh hiện tại là hậu duệ của Louise Caroline. Người ta cáo buộc rằng Louise Caroline đã âm mưu tráo đổi một đứa trẻ sơ sinh đã chết với con trai đầu lòng của Đại công tước Karl và Công chúa Stephanie, nhằm đảm bảo ngai vàng cho các con trai của chính bà. Khi Kaspar Hauser được tìm thấy, có tin đồn rằng anh ta chính là hoàng tử đầu lòng của Baden, được cho là đã hết hồn khi sinh ra và lớn lên mà không hề hay biết về tổ tiên hoàng gia của mình. Các nhà sử học hiện đại xem câu chuyện này là một truyền thuyết mang tính hư cấu không có thật. Bà có 5 người con với Đại công tước Karl Friedrich xứ Baden:
Cây bạch đàn vô danh Cây bạch đàn vô danh là bộ phim điện ảnh Việt Nam sản xuất năm 1996 của đạo diễn Nguyễn Thanh Vân, dựa theo truyện ngắn cùng tên của nhà văn kiêm biên kịch của phim Nguyễn Quang Thân. Với các diễn viên chính là Lê Vi, Hồng Sơn, Trịnh Thịnh; bộ phim giành giải Bông Sen bạc cho hạng mục Phim điện ảnh tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 11. Câu chuyện xảy ra ở miền Bắc Việt Nam trong khoảng 20 năm trong thời kỳ Kháng chiến chống Mỹ. Bạch Vân là một nông dân bình thường, sau khi vợ mất ông đưa con trai về quê vợ mở quán nước ven đê kiếm sống. Gần 10 năm sau, Sinh -con trai ông- trốn đi nhập ngũ dù chưa đủ 17 tuổi; thời gian này Sinh chỉ còn một mình và thường qua lại với Bình -vợ của một quân nhân. Hai con người cô đơn nảy sinh tình cảm nhưng bị phạt vì vi phạm nguyên tắc xã hội và còn gia đình cấm cản. Để vơi đi nỗi nhớ con, Bạch Vân trồng một cây Bạch đàn gần quán nước. Ba năm sau, con trai ông Bạch Vân hy sinh, ông được vào diện gia đình cách mạng sai phạm năm xưa với Bình được xóa bỏ. Hai người có thêm cơ hội đến với nhau, khi biết Bình mang thai, Bạch Vân chăm sóc Bình chu đáo hơn nhưng sự việc trở thành tin đồn trong làng, vài tháng sau Bình tiết lộ mình đã mang thai. Trong thời gian Mĩ ném bom miền Bắc, để quân đội có cầu qua sông, Bình tự nguyện cho rỡ bỏ quán nước lấy ván gỗ lắp cầu. Khi có tin đồn Bình mang thai, lãnh đạo xã không cho cô tham gia các hoạt động lao động khoán, để duy trì cuộc sống Bình phải tìm công việc khác, không lâu sau mẹ Bình qua đ Bạch Vân không còn nơi ở nên đã bỏ làng đi trước, tang lễ cho mẹ xong Bình cũng bỏ đi, ít ngày sau đó xã gửi tin báo tử của chồng Bình về. Bảy năm sau, Thịnh -con trai cả Hàn- đi lính về tiết lộ cho ông Hàn biết Bình và Bạch Vân từng có quan hệ với nhau trong từ đường. Ông Hàn rất bực nhưng cũng đành cho qua, một vài tháng sau Bình đưa con trai về quê để nhận họ hàng, cô cho biết đứa bé là con của mình với Bạch Vân. Bộ phim kết thúc với hình ảnh mẹ con Bình đứng trên đê nơi quán nước của Bạch Vân bên cạnh cây Bạch đàn năm xưa anh trồng. Vai diễn Bình ban đầu được Nguyễn Thanh Vân nhắm cho diễn viên Lê Vân, nhưng vì sự không thống nhất ý tưởng trong thời gian trao đổi kịch bản, đạo diễn Nguyễn Thanh Vân quyết định tìm diễn viên khác thay thế. Khi đến nhà Lê Vân, ông tình cờ gặp được Lê Vi và đề nghị lãnh đạo Xưởng phim giao vai này cho cô. Lúc này Lê Vi còn quá trẻ, ban lãnh đạo cảm thấy cô không phù hợp với vai diễn nên không đồng ý và họ muốn giao vai này cho diễn viên Thanh Nga. Nguyễn Thanh Vân đã thuyết phục lãnh đạo bằng cách cho hai Thanh Nga và Lê Vi diễn thử một cảnh và quay lại trình lên lãnh đạo. Cuối cùng vai diễn được giao cho Lê Vi, qua vai diễn này cô giành được giải Bông Sen vàng cho nữ diễn viên chính xuất sắc. Khi quay bộ phim mày, đoàn làm phim đã nghỉ một thời gian vì thời tiết mưa phùn - gió Bắc, cũng trong thời gian này Lê Vi kết hôn và đang mang bầu, nên nhà quay phim Nguyễn Đức Việt cố gắng chỏ quay khuôn mặt của nữ diễn viên để không lộ bụng bầu của cô. Theo Nguyễn Thanh Vân, hình tượng cây Bạch đàn tượng trưng cho hình ảnh những con người kiên cường, thầm lặng trong mọi hoàn cảnh. Cây Bạch đàn có thể tồn tại trong môi trường cằn cỗi và cũng là loại cậy ít người để ý đến. Bộ phim phản ảnh một góc nhìn thật của xã hội Việt Nam thời kỳ kháng chiến chống Mĩ, bộ phim được lưu trữ tại Viện phim quốc gia.
Pokéfuta (ポケふた, Pokéfuta) hoặc Nắp Poké là nắp cống ở Nhật Bản được trang trí bằng hình vẽ các nhân vật "Pokémon". Khởi đầu lắp đặt vào năm 2018, hơn 200 nắp được The Pokémon Company lắp đặt tại các thành phố trên cả nước. Chúng đóng vai trò là các điểm tham quan địa phương, thu hút du khách đến các địa điểm ít được biết đến ở Nhật Bản. Tại Nhật Bản, nắp cống thường được trang trí bằng các thiết kế nghệ thuật, theo CBS News đưa tin vào năm 2019 có hơn 6.000 thiết kế trải dài trên khắp Nhật Bản. Hoạt động này bắt nguồn từ thập niên 1980 như một chiến dịch quan hệ công chúng nhằm tái sinh hệ thống cống rãnh. Nhiều thị trấn và thành phố trên khắp Nhật Bản có thiết kế riêng biệt thể hiện bản sắc địa phương và hoạt động này thu hút sự quan tâm của công chúng cho các cuộc triển lãm nắp cống hàng năm. The Pokémon Company, hợp tác với các chính quyền địa phương Nhật Bản trong dự án "Pokémon Local Acts", bắt đầu thiết kế và đặt hàng các nắp cống sau đó lắp đặt tại các thị trấn của Nhật Bản, một phần để thu hút du khách đến các địa điểm ít phổ biến và giúp tái sinh các thành phố bị tàn phá bởi thảm họa thiên nhiên. Miệng cống đầu tiên được lắp đặt có hình Pokémon Eevee, lắp đặt tại thành phố Ibusuki thuộc tỉnh Kagoshima vào ngày 20 tháng 12 năm 2018. Các nắp cống chế tạo tại tỉnh Saga và được tô màu thủ công. Tính đến tháng 11 năm 2021, có hơn 200 Pokéfuta được lắp đặt trên 22 tỉnh của Nhật Bản, trong đó tỉnh Miyagi là nơi nhiều nhất với 35 nắp cống được lắp đặt. Tỉnh có một Pokéfuta cho mỗi trong số 35 đơn vị hành chính. Con số này so với khoảng 100 điểm được lắp đặt vào tháng 8 năm 2020. Hokkaidō có 34 nắp, tỉnh Miyazaki có 26 điểm, trong khi thủ đô Tokyo có 12 điểm. Một địa điểm đáng chú ý là ở ngôi làng xa xôi Ogasawara ở Tokyo, nằm cách Tokyo hơn 1.000 km và có bốn nắp cống Pokéfuta. Vùng Tōhoku, nơi bị thiệt hại nặng nề bởi trận động đất và sóng thần Tōhoku năm 2011, là nơi tập trung cao nhất – một phần ba các nắp đặt ở đó tính đến tháng 3 năm 2021. Mỗi cái nắp cống có một thiết kế độc nhất, có một hoặc nhiều hình vẽ Pokémon. Trong một số trường hợp, việc lựa chọn Pokémon đặc trưng có liên quan đến địa điểm – ví dụ: Eievui được chọn cho Ibusuki theo lối chơi chữ ("Ibusuki" (いぶすき, ibusuki) đồng vần với "Tôi yêu Eievui" (イーブイ好き, Ībui suki)), và ở một số tỉnh, một Pokémon phù hợp luôn được giới thiệu – chẳng hạn như ở Hokkaidō, Tottori và Fukushima, nơi tất cả các nắp cống đều có hình Pokémon Vulpix, Sandshrew/Sandslash và Chansey tương ứng, được chọn với vai trò "đại sứ Pokémon" của tỉnh. Nhiều thiết kế trên nắp cũng giới thiệu điểm nhấn du lịch địa phương tại chính địa điểm đó. Các nắp được sử dụng làm "Pokéstop" trong trò chơi di động "Pokémon Go". Hàng hóa chính thức với thiết kế đặc trưng trên nắp cống cũng được phát hành.
Số đếm tiếng Nhật Số đếm trong tiếng Nhật sử dụng các Hán tự (Kanji) để ghi chép. Khi viết, chúng giống như các chữ số của Trung Quốc, tuy nhiên hiện nay chữ số Ả Rập cũng được sử dụng rộng rãi. Giống như các chữ Kanji khác, các chữ số Kanji cũng có 2 cách đọc theo âm Hán-Nhật (on'yomi) và Thuần Nhật (kun'yomi). Bộ số cơ bản. Chữ số Ả Rập thường được dùng trong kiểu viết ngang yokogaki (横書き - "hoành thư") còn chữ số viết bằng Kanji thường được dùng trong kiểu viết dọc tategaki (縦書き - "tung thư"). Phân hàng của số. Khác với tiếng Việt phân hàng nghìn, trăm, chục và đơn vị, tiếng Nhật phân hàng vạn, nghìn, trăm, chục và đơn vị (tương tự tiếng Trung). Ví dụ số 12,345,678 trong tiếng Việt đọc là "mười hai triệu, ba trăm bốn mươi năm nghìn, sáu trăm bảy mươi tám" thì trong tiếng Nhật được đọc thành "một nghìn hai trăm ba mươi tư vạn, năm nghìn sáu trăm bảy mươi tám" (一千二百三十四五千六百七十八). Chữ số daiji (大字). Cũng giống như các chữ số Trung Quốc, trong tiếng Nhật tồn tại một bộ chữ Hán riêng cho các chữ số gọi là daiji (大字) được sử dụng trong các tài liệu pháp lý và tài chính để ngăn ngừa việc dễ dàng sửa chữa bằng cách thêm nét. Ngày nay, các số 1, 2, 3 và 10 chỉ được viết ở dạng chính thức trong các văn bản pháp luật (các số từ 4 đến 9 cũng như 100, 1000 và 10000 được viết giống hệt với các số thông thường) . Trong một số trường hợp, chữ số 1 được viết rõ ràng ví dụ 壱百壱拾 (110), thay với cách viết ngắn gọn 百十 thông thường. Một số bất quy tắc. Bất qua tắc phát âm của số hàng hyaku, sen, chō và kei. Phát âm một vài số có sự biến đổi so với phát âm số độc lập. Cách đếm ngày trong tiếng Nhật không tuân theo cách ghép số thông thường mà dùng lẫn lộn cách đọc âm Hán-Nhật và Thuần Nhật với nhiều trường hợp ngoại lệ. Đếm với từ chỉ đơn vị. Trong nhiều trường hợp, số đếm đi với từ chỉ đơn vị có sự thay đổi về phát âm so với phát âm độc lập. Ví dụ đếm số tầng, thông thường được ghép bằng số đếm + tầng (階 - かい), tuy nhiên tầng 1 (いっかい), tầng 8 (はっかい), tầng 10 (じっかい), số đếm bị thay đổi bằng một âm ngắt (っ); tầng 3 (さんがい) và 13 (じゅうさんがい) tầng (階) bị biến đổi thành âm đục (かい thành がい)
Tai nạn tàu điện ngầm Seoul 2014 Vụ tai nạn tàu điện ngầm Seoul năm 2014, hay vụ tai nạn từ phía sau ga Sangwangsimni (Tiếng Hàn: 서울 지하철 2호선 상왕십리역 추돌 사고; Hanja: ), xảy ra vào khoảng 15 giờ 32 phút chiều ngày 2 tháng 5 năm 2014 KST, khi hai toa tàu điện ngầm va chạm ở Seoul, Hàn Quốc. Các công tố viên quận sau đó xác định có 388 người bị thương (24 người bị thương nặng), trong khi truyền thông đưa tin ban đầu là 238 người bị thương. Hai đoàn tàu liên quan đến vụ tai nạn đã bị ngừng hoạt động. Vào lúc 03:30 chiều KST (06:30 GMT) ngày 2 tháng 5 năm 2014, một đoàn tàu điện ngầm ở Seoul đã đâm vào một đoàn tàu khác trên Tuyến 2 tại Ga Sangwangsimni.#đổi 9 tháng sau, các công tố viên quận sau đó xác định có 388 người bị thương (24 người bị thương nặng), trong khi phương tiện truyền thông đưa tin ban đầu là 238 người bị thương. Khoảng 150 người trong số họ bị bầm tím và những vết thương nhẹ khác đã được gửi đến các bệnh viện gần đó và thậm chí cả Bệnh viện Đại học Hanyang. Điều này đã được xác nhận bởi sĩ quan cứu hỏa Kim Kyung-su, người cho biết chỉ có hai người bị gãy xương và bầm tím nghiêm trọng. Theo các nhân chứng, một đoàn tàu đã bị một đoàn tàu khác đâm từ phía sau khi đang rời ga Sangwangsimni ở phía đông Seoul. Một nhân chứng khác cho biết nhiều hành khách đã cố mở cửa và trốn vào đường ray sau khi phớt lờ thông báo trên tàu yêu cầu họ ở trong xe. Quyết định phớt lờ hướng dẫn của nhiều hành khách có thể là do không tin tưởng vào chính quyền sau vụ lật phà Sewol và vụ cháy tàu điện ngầm Daegu, trong đó hướng dẫn ở lại trên tàu dẫn đến một số trường hợp tử vong. YTN đưa tin một toa tàu điện ngầm đã bị trật bánh, vì vậy hành khách phải đi bộ một quãng ngắn dọc theo đường ray để đến nhà ga. Một quan chức cấp cứu của chính phủ cho biết nhiều hành khách đã bị thương khi họ nhảy từ các toa tàu điện ngầm xuống đường ray. Yonhap cho biết đoàn tàu dừng lại do trục trặc kỹ thuật sau khi đoàn tàu thứ hai đâm vào phía sau. Người ta cũng nói rằng "sự cố trong hệ thống kiểm soát khoảng cách tự động của đoàn tàu đang di chuyển" có thể là nguyên nhân, trong khi các quan chức vẫn đang điều tra vụ tai nạn. Nguyên nhân và điều tra. Giám đốc điều hành của Seoul Metro sau đó đã tiết lộ rằng hệ thống tín hiệu dừng tàu tự động bị lỗi là nguyên nhân gây ra vụ việc. Lỗi tín hiệu được phát hiện trước đó 14 giờ nhưng vẫn chưa được khắc phục tại thời điểm va chạm. Jeong Su-young, quan chức của Seoul Metro, cho biết người điều khiển đoàn tàu đang di chuyển đã đạp phanh khẩn cấp sau khi nhận thấy tín hiệu dừng, nhưng đoàn tàu không thể dừng lại kịp thời. Các bản tin địa phương tiết lộ việc "cung cấp hướng dẫn cho hành khách về những việc cần làm" phần lớn bị trì hoãn. Thủ tục pháp lý. Vào ngày 1 tháng 2 năm 2015, Văn phòng Công tố Quận Đông Seoul đã truy tố 5 nhân viên tàu hỏa và công bố báo cáo truy tố. Vào cuối thập kỷ này, nhiều Nhóm nhạc và thần tượng K-Pop đã đưa vụ tai nạn trở thành phổ biến. Điều này bao gồm Spring Day của BTS và nhiều người khác. Vào ngày 31 tháng 8 năm 2016, tòa án đã phán quyết tất cả 8 nghi phạm đều có tội.
Samuel H. Altman ( ; sinh ngày 22 tháng 4 năm 1985) là một doanh nhân, nhà đầu tư và lập trình viên người Mỹ. Ông là cựu giám đốc điều hành của OpenAI và là cựu chủ tịch của Y Combinator . Altman cũng là người đồng sáng lập Loopt (thành lập năm 2005) và Worldcoin (thành lập năm 2020). Tiểu sử và giáo dục. Altman lớn lên ở St. Louis, Missouri; mẹ anh là bác sĩ da liễu. Ông nhận được máy tính đầu tiên của mình ở tuổi lên tám. Ông sinh ra trong một gia đình Do Thái. Đối với trường trung học, anh theo học Trường John Burroughs và anh học khoa học máy tính tại Đại học Stanford cho đến khi bỏ học năm 2005. Năm 2017, anh nhận bằng danh dự của Đại học Waterloo. Vào năm 2005, ở tuổi 19 Altman đồng sáng lập và trở thành Giám đốc điều hành của Loopt, một ứng dụng dịch vụ mạng xã hội. Sau khi huy động được hơn 30 triệu đô la vốn đầu tư mạo hiểm này, Loopt đã phải đóng cửa vào năm 2012 sau khi không thu hút được sự chú ý. Công ty đã được Green Dot Corporation mua lại với giá 43,4 triệu USD. Altman bắt đầu làm đối tác bán thời gian tại Y Combinator vào năm 2011. Vào tháng 2 năm 2014, Altman được người đồng sáng lập Paul Graham bổ nhiệm làm chủ tịch của Y Combinator . Trong một bài đăng trên blog năm 2014, Altman nói rằng tổng giá trị của các công ty Y Combinator đã vượt ngưỡng 65 tỷ USD, bao gồm các công ty nổi tiếng như Airbnb, Dropbox, Zenefits và Stripe. Vào tháng 9 năm 2014, Altman thông báo rằng ông sẽ trở thành chủ tịch của Tập đoàn YC, công ty mẹ của Y Combinator và các đơn vị khác. Altman nói rằng ông hy vọng sẽ mở rộng Y Combinator để tài trợ cho 1.000 công ty mới mỗi năm. Ông cũng cố gắng mở rộng các loại hình công ty được tài trợ bởi YC, đặc biệt là các công ty "công nghệ cứng". Vào tháng 10 năm 2015, Altman đã công bố YC Continuity, một quỹ đầu tư giai đoạn tăng trưởng trị giá 700 triệu đô la để đầu tư vào các công ty YC. Cũng trong tháng 10 năm 2015, Altman đã công bố Y Combinator Research, một phòng thí nghiệm nghiên cứu phi lợi nhuận và quyên góp 10 triệu đô la cho nhóm. YC Research cho đến nay đã công bố nghiên cứu về thu nhập cơ bản, tương lai của máy tính, giáo dục và xây dựng các thành phố mới. "Altman được tạp chí Forbes" vinh danh là nhà đầu tư dưới 30 tuổi hàng đầu vào năm 2015, là một trong những "Doanh nhân trẻ xuất sắc nhất trong lĩnh vực công nghệ" của tạp chí "Businessweek" năm 2008 và được liệt kê là một trong năm nhà sáng lập công ty khởi nghiệp thú vị nhất từ ​​năm 1979 đến 2009 của đồng nghiệp Paul Graham. Vào tháng 3 năm 2019, YC đã thông báo về việc Altman chuyển sang vị trí Chủ tịch để tập trung hơn vào OpenAI. Quyết định này được đưa ra ngay sau khi YC thông báo sẽ chuyển trụ sở chính đến San Francisco. Kể từ đầu năm 2020, anh ấy không còn liên kết với YC nữa. Nhà đầu tư thiên thần. Ông là Giám đốc điều hành của Reddit trong tám ngày vào năm 2014 sau khi Giám đốc điều hành Yishan Wong từ chức. Ông thông báo rằng Steve Huffman trở lại làm Giám đốc điều hành vào ngày 10 tháng 7 năm 2015. Năng lượng hạt nhân. Ông là chủ tịch hội đồng quản trị của Helion và Oklo, hai công ty năng lượng hạt nhân. Ông đã nói rằng năng lượng hạt nhân là một trong những lĩnh vực phát triển công nghệ quan trọng nhất. Altman là Giám đốc điều hành của OpenAI, một công ty nghiên cứu có giới hạn lợi nhuận với mục tiêu là phát triển trí tuệ nhân tạo theo cách có nhiều khả năng mang lại lợi ích cho toàn thể nhân loại hơn là gây hại. Tổ chức ban đầu được tài trợ bởi Altman, Brockman, Elon Musk, Jessica Livingston, Peter Thiel, Amazon Web Services, Infosys và YC Research. Tổng cộng, khi công ty ra mắt vào năm 2015, nó đã huy động được 1 tỷ USD vốn từ các nhà tài trợ bên ngoài.. Ngày 17/11/2023 Sam Altman bị bất ngờ thông báo sa thải. Altman đồng sáng lập Worldcoin vào năm 2020. Worldcoin đặt mục tiêu cung cấp miễn phí tiền kỹ thuật số mới của mình cho mọi người trên Trái đất bằng cách sử dụng tính năng nhận dạng mống mắt bảo vệ quyền riêng tư để đảm bảo rằng người dùng không yêu cầu chia sẻ miễn phí của họ nhiều lần. Worldcoin paused its work in multiple countries after local contractors departed or regulations made doing business impossible. Trong đại dịch COVID-19, Altman đã giúp tài trợ và tạo Dự án Covalence nhằm giúp các nhà nghiên cứu nhanh chóng triển khai các thử nghiệm lâm sàng với sự hợp tác của TrialSpark, một công ty khởi nghiệp thử nghiệm lâm sàng. Theo báo cáo của "Vox" 's "Recode" , đã có suy đoán rằng Altman sẽ tranh cử Thống đốc California trong cuộc bầu cử năm 2018 mà anh ấy đã không tham gia. Vào năm 2018, Altman đã phát động "The United Slate", một phong trào chính trị tập trung vào việc sửa chữa chính sách nhà ở và chăm sóc sức khỏe. Vào năm 2019, Altman đã tổ chức một buổi gây quỹ tại nhà riêng ở San Francisco cho ứng cử viên tổng thống của đảng Dân chủ Andrew Yang. Vào tháng 5 năm 2020, Altman đã quyên góp 250.000 đô la cho American Bridge 21st Century, một Super-PAC hỗ trợ ứng cử viên tổng thống đảng Dân chủ Joe Biden. Đời sống cá nhân. Altman đã ăn chay từ nhỏ. Altman là người đồng tính và từ những năm tuổi thiếu niên. Anh hẹn hò với Nick Sivo, người đồng sáng lập Loopt của mình trong 9 năm trước khi họ chia tay ngay sau khi công ty được mua lại.
Cho vay lãi nặng Cho vay nặng lãi hay cho vay lãi nặng hay còn gọi là cho vay lãi suất cắt cổ (trong tiếng Anh gọi là "Usury") là hành vi cho vay tiền phi đạo đức hoặc trái với lương tâm nhằm làm giàu cho người cho vay một cách không công bằng thông qua việc tính "lãi suất cắt cổ" tạo ra cảnh "lãi mẹ đẻ lãi con", nợ nần chồng chất. Cho vay nặng lãi có thể được sử dụng theo nghĩa đạo đức chỉ việc lên án việc lợi dụng sự bất hạnh của người khác, hoặc theo nghĩa pháp lý, khi lãi suất được tính vượt quá mức tối đa được luật pháp cho phép. Một khoản vay có thể bị coi là cho vay nặng lãi vì lãi suất quá cao hoặc lạm dụng hoặc các yếu tố khác được luật pháp của một tiểu bang quy định. Một người cho vay nặng lãi trong tiếng Anh thông dụng hiện đại có thể được gọi là kẻ "cho vay cắt cổ" ("loan shark"). Trong nhiều bối cảnh xã hội lịch sử bao gồm các xã hội Cơ Đốc giáo, Do Thái giáo và Hồi giáo cổ đại thì hành vi cho vay nặng lãi có nghĩa là thu lãi dưới bất kỳ hình thức nào và bị coi là sai trái hoặc bị coi là bất hợp pháp. Cho vay nặng lãi (theo nghĩa ban đầu của việc thu về bất kỳ lợi ích nào) đã bị các nhà lãnh đạo tôn giáo và triết gia trong thế giới cổ đại lên án mà trong số đó có ông Moses, các triết gia Plato, Aristotles, Cato Già, Cicero, Seneca Trẻ, linh mục Aquinas, Đức Phật và nhà tiên tri Muhammad. Ở Việt Nam hiện nay, từng trường hợp cụ thể, hành vi cho vay nặng lãi sẽ bị xử phạt hành chính theo điểm d khoản 3 Điều 11 Nghị định 167/2013/NĐ-CP của Chính phủ Việt Nam hoặc bị truy cứu trách nhiệm hình sự theo Điều 201 Bộ luật Hình sự năm 2015 quy định về tội cho vay lãi nặng trong giao dịch dân sự. Trong thời kỳ Kinh điển ở Ấn Độ (thế kỷ thứ 7 đến thế kỷ thứ 2 trước Công nguyên) đã có luật cấm các đẳng cấp cao nhất thực hiện cho vay nặng lãi. Những lời lên án nghiêm khắc cũng được tìm thấy trong các văn tự tôn giáo từ Phật giáo, Do Thái giáo (là cụm từ "ribbit" trong tiếng Do Thái), Cơ Đốc giáo và Hồi giáo (cụm từ "riba" trong tiếng Ả Rập).. Đôi khi, nhiều thành bang từ Hy Lạp cổ đại đến La Mã cổ đại đã cấm cho vay với bất kỳ lãi suất nào. Mặc dù Đế chế La Mã cuối cùng đã cho phép các khoản vay với lãi suất được hạn chế một cách cẩn trọng, Giáo hội Công giáo ở Châu Âu thời Trung cổ, cũng như các Nhà thờ Kháng cách, coi việc tính lãi suất ở bất kỳ mức nào là tội lỗi (cũng như tính phí sử dụng tiền, chẳng hạn như tại một điểm giao dịch tiền tệ). Các lệnh cấm tôn giáo đối với cho vay nặng lãi được xác định dựa trên niềm tin rằng việc tính lãi cho khoản vay là một tội lỗi. Cho vay nặng lãi cũng là một hình thức của tư bản cho vay.
Vụ xả súng lễ Phật Đản ở Huế Vụ xả súng lễ Phật Đản ở Huế là một vụ xả súng xảy ra vào ngày 8 tháng 5 năm 1963 khiến 8 – 9 Phật tử không vũ trang tử vong tại Huế, Việt Nam Cộng hòa (Việt Nam ngày nay). Lực lượng quân đội và an ninh của chính phủ Ngô Đình Diệm bị cáo buộc là thủ phạm đã xả súng và ném lựu đạn vào đám đông Phật tử đang biểu tình phản đối lệnh cấm treo cờ Phật giáo của chính quyền trong ngày lễ Phật Đản. Ngay sau đó, chính phủ Diệm đã phủ nhận trách nhiệm và đổ lỗi cho Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam, càng làm gia tăng sự bất mãn của đa số tầng lớp Phật tử. Vụ việc đã khiến một loạt các phong trào nổ ra phản đối chính quyền Tổng thống Diệm từ các Phật tử, nhằm chống lại sự phân biệt tôn giáo của chính quyền Tổng thống Diệm; sau này, được gọi là Biến cố Phật giáo, dẫn đến các phong trào bất tuân dân sự lan rộng ra khắp miền Nam Việt Nam. Sau sáu tháng căng thẳng và sự phản đối chế độ ngày càng gia tăng, một cuộc đảo chính vào ngày 1 tháng 11 năm 1963 đã được thực hiện bởi các tướng lĩnh quân đội; sự kiện đã dẫn đến việc bắt giữ và sát hại Ngô Đình Diệm ngay ngày hôm sau. Ở một quốc gia ước tính có từ 70 đến 90% là tín đồ của Phật giáo, các chính sách của Tổng thống Ngô Đình Diệm đã tạo nên nhiều chỉ trích liên quan đến việc thiên vị tôn giáo. Là một tín đồ Công giáo Việt Nam nhiệt thành, ông bị nhiều nhà sử học cho là đã theo đuổi các chính sách thiên vị Công giáo, gây nên những thù địch với giới Phật tử. Cụ thể, chính phủ đã bị coi là thiên vị người Công giáo trong các hoạt động công, thăng chức trong quân đội, cũng như việc phân bổ đất đai, ưu đãi kinh doanh và giảm thuế. Đại học Huế, trường Đại học duy nhất ở miền Trung lúc bấy giờ, do linh mục Cao Văn Luận làm Viện trưởng, đã bị coi như một nơi truyền bá triết lý tôn giáo của chế độ. Ngô Đình Diệm được cho là đã từng nói với một sĩ quan cấp cao, mà quên mất người này là người theo Phật giáo, "Hãy đưa các sĩ quan Công giáo vào những nơi nhạy cảm. Họ có thể tin cậy được". Nhiều sĩ quan trong Quân đội Việt Nam Cộng hòa đã cải đạo sang Công giáo với niềm tin rằng tiền đồ của họ phụ thuộc vào điều đó. Ngoài ra, việc cho phép lực lượng dân vệ sử dụng súng nhằm đẩy lùi quân du kích của Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam, cũng chỉ được áp dụng đối với những người Công giáo. Các sĩ quan quân đội là tín đồ Phật giáo, sẽ bị từ chối thăng hàm nếu không chịu cải đạo sang Công giáo. Một số linh mục Công giáo còn có thể xây dựng và điều hành những đội dân quân vũ trang riêng, hay thậm chí, ở một số địa phương còn xảy ra các tình trạng bị buộc phải cải đạo, cướp bóc, pháo kích và phá hủy các chùa chiền. Một số ngôi làng theo đạo Phật đã phải cải đạo hàng loạt để nhận viện trợ hoặc để tránh bị chính quyền Diệm cưỡng bức tái định cư. Giáo hội Công giáo đã trở thành chủ đất lớn nhất Việt Nam Cộng hòa, và tình trạng "tư nhân" mà thực dân Pháp áp đặt đối với Phật giáo, đòi phải có sự cho phép chính thức để tiến hành các hoạt động Phật giáo công cộng, vẫn được tiếp tục thực hiện dưới thời chính quyền Diệm. Đất thuộc sở hữu của Giáo hội Công giáo được miễn các biện pháp cải cách ruộng đất. Người Công giáo trên thực tế cũng được miễn lao động cưỡng chế mà chính phủ bắt buộc mọi công dân phải thực hiện; viện trợ của Hoa Kỳ cũng được phân phối không cân xứng cho các làng đa số theo Công giáo. Dưới thời Ngô Đình Diệm, Giáo hội Công giáo được miễn trừ đặc biệt trong việc mua lại tài sản. Thậm chí, vào năm 1959, Tổng thống Diệm còn gây nên tranh cãi khi tổ chức nghi lễ dâng hiến đất nước cho Đức Trinh nữ Maria. Lá cờ trắng và vàng của Thành Vatican cũng thường xuyên được tung bay tại các sự kiện công cộng lớn tại Việt Nam Cộng hòa. Trong chuyến thăm đến Đài Loan vào năm 1960, Ngô Đình Diệm được cho là đã tâm sự với Tưởng Giới Thạch rằng, "Tôn giáo là một vũ khí hiệu nghiệm". Việt Nam Cộng hòa cũng đã tổ chức nhiều cuộc di cư cho các tín đồ Công giáo từ miền Bắc vào lập nghiệp tại các khu định cư với nhiều ưu đãi. Ước tính từ năm 1954 đến năm 1956 đã có khoảng 800 nghìn người Công giáo, chiếm 2/3 tín đồ Công giáo từ miền Bắc di cư vào miền Nam. Một luật hiếm khi được thực thi do Quốc trưởng Bảo Đại ký từ ngày 6 tháng 8 năm 1950 được gọi là Dụ số 10 đã được viện dẫn vào ngày 7 tháng 5 năm 1963 để cấm treo cờ tôn giáo. Việc này đã khiến cho cờ Phật giáo không được treo lên vào ngày lễ Phật Đản, ngày sinh của Thích-ca Mâu-ni. Phó Tỉnh trưởng phụ trách an ninh, Thiếu tá Đặng Sỹ#đổi một người Công giáo đã được triệu tập chịu trách nhiệm duy trì an ninh công cộng và đồng thời là chỉ huy trưởng tại Huế, là người áp dụng nghị định này. Việc áp dụng nghị định trong bối cảnh bấy giờ đã gây phẫn nộ trong giới Phật tử vào đêm trước lễ hội tôn giáo quan trọng nhất trong năm; đặc biệt, trong bối cảnh một tuần trước đó, các tín đồ Công giáo vừa được phép treo cờ Thành Vatican để kỷ niệm 25 năm ngày bổ nhiệm Phêrô Máctinô Ngô Đình Thục, anh trai của Ngô Đình Diệm làm Tổng giám mục Tổng Giáo phận Huế. Các lễ kỷ niệm đã được chế độ này tài trợ thông qua Ủy ban quốc gia yêu cầu người dân quyên góp tiền. Các Phật tử càng bộc lộ sự tức giận khi buộc phải đưa một tháng lương để chi trả cho lễ kỷ niệm. Tuy nhiên, Diệm vẫn viện dẫn sắc lệnh treo cờ vì khó chịu với việc kỷ niệm Thục.#đổi Không chỉ vậy, chính quyền ở Huế đã xé hàng ngàn cờ Phật giáo đã được treo trên các ngôi nhà và chùa để chuẩn bị cho lễ Phật Đản. Nguồn gốc của lệnh thi hành nghị định đối với Phật tử Huế là do Thục. Bất chấp sự phản đối của nghị sĩ từ Sài Gòn đến các tỉnh miền Trung, lệnh đã được ban hành sau khi tham khảo ý kiến từ chính quyền Sài Gòn. Các làng mạc ở khu vực miền Trung đã bị cải đạo hàng loạt sang Công giáo, các linh mục được phép tiếp cận đặc biệt với các cơ sở và quỹ của chính phủ. Việc chỉ định Phật giáo là một "hiệp hội" đã ngăn cản tôn giáo này sử dụng đất để xây dựng chùa chiền. Biểu tình và xả súng. Vào ngày lễ Phật Đản, hàng ngàn Phật tử đã bất chấp lệnh cấm treo. Hơn 500 người đã diễu hành qua sông Hương với các biểu ngữ và áp phích. Tất cả đã tập trung tại chùa Từ Đàm trước khi một cuộc biểu tình với sự tham gia của 3.000 người kêu gọi bình đẳng tôn giáo diễn ra tại trung tâm thành phố trong khi các quan chức an ninh chính phủ bao vây khu vực bằng xe bọc thép và dân phòng. Ngoài tiếng Việt, các biểu ngữ bằng tiếng Anh cũng đã xuất hiện nhằm truyền tải thông điệp đến các nhà quan sát phương Tây. Mặc dù lệnh cấm treo cờ tôn giáo được ban hành nhưng những lá cờ của Thành Vatican vẫn được treo trên cầu từ lễ kỷ niệm Công giáo vẫn chưa bị tháo xuống. Nhà hoạt động Phật giáo Thích Trí Quang đã đứng phát biểu trước đám đông và kêu gọi đứng lên chống lại sự kỳ thị của Công giáo đối với Phật giáo. Ông kêu gọi các Phật tử tập trung bên ngoài đài phát thanh của chính phủ vào buổi tối để biểu tình. Căng thẳng càng gia tăng khi những người biểu tình hô vang và đưa ra các biểu ngữ chống chính phủ cùng sự gia tăng ngày một đông của người biểu tình. Nhiều người đã mong đợi nghe một bài phát biểu khác của Thích Trí Quang nhưng sau đó đã bị cơ quan kiểm duyệt của chính phủ rút khỏi chương trình phát sóng. Lực lượng vũ trang cũng được kêu gọi tập trung để giải tán đám đông biểu tình. Sau hai tiếng nổ rung chuyển mặt đất, nhiều đám đông đã cho rằng quân đội đã sử dụng đến bom. Thiếu tá Sỹ được cho là đã bắn chỉ thiên; trong khi đó, cấp dưới của anh đã đáp trả, tung lựu đạn cùng vòi rồng vào những người biểu tình. Quân đội của Sỹ đã xả súng vào đám đông khiến 9 người thiệt mạng và 4 người bị thương nặng. Hai trong số những người đã chết là trẻ em và đều đã bị nghiền nát bên dưới xe bọc thép chở quân. Một số trong số 9 người thiệt mạng đã bị cắt xẻo và chặt đầu. Tuy nhiên, các nhà báo ngoại quốc có mặt tại sự kiện lại chỉ cung cấp hình ảnh về việc 8 người thiệt mạng trong sự cố. Trong số 8 người chết được công bố sau đó bao gồm 6 thanh thiếu nhi với hai người bị cán nửa đầu, xương sọ bị vụn nát và một người bị nát hẳn đầu. Chính phủ Việt Nam Cộng hòa. Ngô Đình Diệm và chính phủ của ông đã cáo buộc quân du kích của Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam gây ra những vụ nổ và vụ giẫm đạp. Ban đầu, ông từ chối thực hiện mọi hình thức kỷ luật nào liên quan đối với chính quyền địa phương và khẳng định hành động của họ là đúng đắn. Chính phủ tuyên bố chỉ sử dụng lựu đạn gây choáng chứ không phải lựu đạn phân mảnh gây chết người. Sức mạnh của vụ nổ đã khiến nhiều người nghi ngờ liệu Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam có tiếp cận được với chất nổ đủ mạnh như vậy hay không. Một giả thuyết khác cũng đã được đưa ra khi cho rằng một điệp viên của Cơ quan Tình báo Trung ương Hoa Kỳ gây ra vụ nổ với mục đích kích động căng thẳng và gây bất ổn cho chính quyền Diệm. Lời khai của nhân chứng về việc quân đội chính phủ nổ súng vào đám đông đã phản bác tuyên bố. Một bác sĩ địa phương cũng đã kết luận không có bằng chứng những vết thương chí mạng trong vụ việc là do chất nổ dẻo gây ra; sau đó anh đã bị bỏ tù. Diệm vẫn khước từ mọi điều liên quan đến vụ việc và ra lệnh chôn cất thi thể các nạn nhân mà không cần khám nghiệm tử thi. Trong đêm, Hòa thượng Thích Trí Quang đã đi khắp các đường phố tại Huế cùng chiếc loa phóng thanh, cáo buộc chính phủ nổ súng vào người biểu tình. Đại sứ Hoa Kỳ Frederick Nolting, được biết là một người có chính sách xoa dịu Diệm, tuyên bố tất cả các bên đều phải chịu trách nhiệm: những người biểu tình (theo lời cáo buộc của Đại sứ) cố gắng chiếm đài phát thanh, chính phủ triển khai quân đội, sau đó nổ súng và "những phần tử kích động" ném chất nổ. Sau đó, chính phủ đã phớt lờ các báo cáo của ông và từ chối mọi trách nhiệm, Nolting đã gọi những hành động của mình là "khách quan, chính xác và công bằng". Tín đồ Phật giáo. Các cuộc biểu tình sau đó. Vào lúc 11 giờ sáng ngày 9 tháng 5, Thiếu tá Sỹ đã tuyên bố xác nhận với gần 800 thanh thiếu niên ủng hộ Phật giáo biểu tình rằng "những kẻ kích động chống đối" đã buộc quân đội phải dùng những biện pháp nghiêm khắc nhằm gìn giữ trật tự cùng sự kích động của Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam. Những người biểu tình sau đó đã tiếp tục phẫn nộ trước lời giải thích được xem là khó hiểu từ Thiếu tá, sau đó, nhiều cuộc tuần hành quanh khu phố cổ Huế đã hô vang các khẩu hiệu chống Công giáo và chống Tổng thống Diệm. Ngô Đình Nhu, em ruột của ông đã tổ chức một cuộc phản biểu tình nhằm lên án "khủng bố Việt Cộng" nhưng chẳng thu hút được quần chúng nhân dân. Hòa thượng Thích Trí Quang, người đã đi khắp đất nước lúc bấy giờ để phản đối sự bất bình đẳng tôn giáo và lệnh cấm treo cờ đã bắt đầu tập hợp các Phật tử tại miền Trung Việt Nam. Ông đã kêu gọi họ tham dự lễ tang tập thể công khai dành cho các nạn nhân trong vụ xả súng của chính quyền Diệm vào ngày 10 tháng 5. Trước tình hình đó, chính phủ đã ban bố lệnh giới nghiêm và đưa tất cả các lực lượng vũ trang túc trực suốt đêm để "ngăn chặn sự xâm nhập của Việt Cộng". Một cuộc đụng độ đã được ngăn chặn khi Thích Trí Quang thuyết phục người biểu tình hạ cờ và khẩu hiệu, tuân theo lệnh giới nghiêm vào lúc 21 giờ. Ngày hôm sau đó, căng thẳng lại tiếp tục leo thang khi một đám đông khoảng 6.000 Phật tử đến chùa Từ Đàm để dự tang lễ và hàng loạt các biểu tình được diễn ra. Thiếu tá Sỹ cùng quân đội thiết giáp mang theo chữ Ngô Đình Khôi của Việt Nam Cộng hòa cũng đã xuất hiện. Các khẩu hiệu và bài phát biểu kêu gọi bình đẳng tôn giáo và chống chính phủ ngày càng đông. Thích Trí Quang đã kêu gọi các Phật tử đấu tranh không vũ trang và tuân theo nguyên tắc của Gandhi, rằng "Không mang vũ khí; sẵn sàng chế". Sau khi Sỹ lặp lại lời kêu gọi của các Phật tử đòi bồi thường và bày tỏ chia buồn đến các nạn nhân thì các cuộc biểu tình đã được giải tán mà không có bạo lực xảy ra. Đòi quyền bình đẳng tôn giáo. Vào ngày 10 tháng 5, Thích Trí Quang đã công bố "tuyên ngôn của các nhà sư" bao gồm 5 điểm: yêu cầu chính phủ Việt Nam Cộng hòa thu hồi vĩnh viễn công điện triệt hạ giáo kỳ Phật giáo; yêu cầu Phật giáo được hưởng một chế độ đặc biệt như các hội truyền giáo Thiên Chúa giáo đã được ghi trong đạo dụ số 10; yêu cầu chính phủ chấm dứt tình trạng bắt bớ và khủng bố tín đồ Phật giáo; yêu cầu cho Tăng ni, Phật tử được tự do truyền đạo và hành đạo; yêu cầu chính phủ đền bồi một cách xứng đáng cho những kẻ chết oan vô tội và kẻ chủ mưu giết hại phải bị trừng trị thích đáng. Thậm chí 5 điều trên còn được ít nhất một tổ chức chính trị lúc bấy giờ là Đoàn Sinh viên Phật tử Huế ví như một bản tuyên ngôn của Phật giáo. Đến hôm 13 tháng 5, một ủy ban gồm các nhà sư Phật giáo đã chính thức yêu cầu Ngô Đình Diệm về 5 yêu cầu. Mặc dù các bên ký kết đã coi tuyên ngôn là "lời đề nghị", nhưng các tín đồ đều kỳ vọng những yêu cầu này được đáp ứng. Vào ngày 15 tháng 5, một phái đoàn gồm sáu nhà sư và hai cư sĩ đã gặp Tổng thống Diệm để trình bày. Sau buổi gặp gỡ các nhà sư đã tổ chức một cuộc họp báo ở chùa Xá Lợi. Đây là lần đầu tiên trong số nhiều lần mà các tín đồ Phật giáo cố gắng trình bày các yêu sách của mình với giới báo chí nước ngoài. Diệm đã đồng ý gặp phái đoàn Phật giáo, nhưng lại làm gia tăng căng thẳng khi coi thường họ. Ban đầu, Diệm đã từ chối bồi thường vì coi rằng đó là biểu hiện của sự nhu nhược. Ông đã đưa ra tuyên bố không có sự phân biệt đối xử nào ở Việt Nam Cộng hòa và tất cả các tôn giáo được đối xử bình đẳng về vấn đề cờ. Liên quan đến việc phân loại Phật giáo là một "hiệp hội" theo Nghị định 10, Diệm tuyên bố đó là "thiếu sót hành chính" và sẽ được sửa chữa (mặc dù không có hành động nào được thực hiện về vấn đề này trong sáu tháng cuối cùng nhiệm kỳ của ông); Diệm đã gán những người theo đạo Phật là "bọn khùng" vì theo ông họ đã được hưởng những gì họ đang yêu cầu. Thông cáo báo chí của chính phủ nêu chi tiết cuộc gặp gỡ cũng sử dụng cụm từ "bọn khùng". Khi các cuộc biểu tình tiếp tục diễn ra, Đại sứ Hoa Kỳ Nolting lúc bấy giờ đã thực hiện nhiều yêu cầu để chính quyền Diệm nhượng bộ vào ngày 18 tháng 5. Cụ thể, ông Diệm đã đồng ý tung ra một gói bồi thường khiêm tốn 7.000 đô la Mỹ dành cho gia đình các nạn nhân, như một biểu hiện của sự hòa giải. Sau đó, ông cũng đã đồng ý cách chức những người có liên quan trong vụ xả súng. Tuy nhiên, lý do công khai cho các hành động này là do các quan chức đã không duy trì tình hình trật tự, thay vì họ phải chịu trách nhiệm về những cái chết của người biểu tình. Bất chấp những nhượng bộ đó, Ngô Đình Diệm vẫn khẳng định chính phủ ông không chịu trách nhiệm về những cái chết và kiên quyết đổ lỗi cho Việt Cộng. Những hành động nhượng bộ đã làm Nolting hài lòng và ngay sau đó ông thực hiện một kỳ nghỉ. Tuy nhiên, trong lúc ông vắng mặt, chính sách xoa dịu Ngô Đình Diệm của Nolting cũng chấm dứt. Sau khi chính quyền Ngô Đình Diệm sụp đổ trong cuộc đảo chính vào ngày 1 tháng 11 năm 1963, Đặng Sỹ đã bị đem ra xét xử dưới thời chính quyền Nguyễn Khánh. Một số cáo buộc về Sỹ xả súng vào đám đông và dùng xe bọc thép đè bẹp các nạn nhân, hay lệnh phóng lựu đạn vào người biểu tình của ông đã được đưa ra. Sỹ được cho là đã xác nhận đích thân Tổng giám mục Thục đã ra lệnh bắn các Phật tử nhưng từ chối làm chứng chống lại Thục, lúc đó đang lưu vong tại Roma, Ý. Sỹ đã bị kết án tù chung thân và phải bồi thường cho gia đình nạn nhân. Luật sư của Sỹ cho rằng tòa án đã không hiểu được bản chất và nguồn gốc vụ xả súng. Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng, Trần Thiện Khiêm#đổi một người Công giáo, đã giúp đỡ Khánh trong cuộc chỉnh lý vào tháng 1 năm 1964 đã đưa ra tuyên bố Khánh gian lận phiên tòa để được Thích Trí Quang ủng hộ, và Sỹ đã được thả tự do; sau đó thì di cư sang Hoa Kỳ. Năm 1970, tờ báo Công giáo "Hòa Bình" có trụ sở tại Sài Gòn đã đăng bài cho rằng các nhân viên Cơ quan Tình báo Trung ương Hoa Kỳ đã sử dụng chất nổ mới bí mật để gây rắc rối cho chế độ Ngô Đình Diệm, khi quan hệ của nước này với Hoa Kỳ đang xấu đi. Vào ngày 17 tháng 11 âm lịch năm 1965, một đài tưởng niệm đã được xây dựng nhằm tưởng niệm các nạn nhân đã tử vong trong quá trình diễn ra cuộc biểu tình vào năm 1963. Đài tưởng niệm được xây dựng bên trước Đài phát thanh Huế, hiện nay nằm ở điểm giao giữa tuyến đường Lê Lợi – Hùng Vương theo hướng phía nam của cầu Trường Tiền. Công trình có tên là Đài Kỷ niệm Thánh Tử Đạo cao 6 m được chia làm 3 phần là đế, thân và đỉnh bởi kỹ sư Ngô Nẫm. Phần đế được thiết kế như phần mộ với đài hoa cách điệu có 8 cánh tượng trưng cho 8 người đã tử vong trong sự kiện. Đối với phần thân được thiết kế lăng trụ 5 mặt và thu hẹp về trên. Đỉnh của đài là một đài hoa với lá sen ngược và 3 quả cầu biểu trưng cho Tam bảo. Phía trước của đài có ghi rõ pháp danh và thế danh cho các nạn nhân: Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Phía sau đài tưởng niệm là một bài minh bằng chữ Hán. Vào ngày 28 tháng 11 năm 2010, Đài Kỷ niệm đã được tổ chức bắt đầu trùng tu và di dời đài khoảng 1 – 2 m.
Vụ sát hại Vương Gia Mai Vụ sát hại Vương Gia Mai xảy ra ở Hồng Kông vào ngày 27 tháng 4 năm 2008. Nữ nạn nhân 17 tuổi Vương Gia Mai đã bị phân xác sau khi bị sát hại, một số phần thi thể của cô được trộn vào các quầy thịt ở chợ để bán. Vụ việc đã gây ra một chấn động lớn trong xã hội Hồng Kông. Vương Gia Mai (王嘉梅) sinh năm 1991 ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc. Năm 1994, mẹ cô tái hôn với một công dân Hồng Kông; năm 2005, Vương Gia Mai nhập cư vào Hồng Kông và sống ở Tòa nhà Ký Hòa (居和樓), làng Thái Hòa, Đại Bộ. Sau đó, Vương Gia Mai cãi nhau với cha dượng, cô không muốn mẹ phải dựa vào việc nhặt rác để kiếm sống nên đã tự ý bỏ học vào tháng 1 năm 2008 để tìm việc phụ giúp gia đình trong thời gian học cấp ba. Em gái của Gia Mai nói rằng cô ấy có tính cách bướng bỉnh, có mối quan hệ không tốt với các bạn cùng lớp, nhưng cô ấy có nhiều bạn bên ngoài trường học và thích kết bạn trên mạng, cả với những người lớn tuổi. Theo tin tức của tờ "Minh Báo" thì Gia Mai có khả năng tìm khách hàng để cung cấp dịch vụ tình dục dưới bí danh "KIMI" trên một diễn đàn thảo luận liên lạc và hỗ trợ trực tuyến vì vó khoản nợ 50.000HKD. Vương Gia Mai biến mất vào ngày 27 tháng 4 năm 2008, và gia đình cô đã trình báo vào ngày 29 tháng 4. Tình tiết vụ án. Theo các nguồn tin của cảnh sát, họ biết được từ lịch sử điện thoại di động của Vương Gia Mai rằng cô ấy đã liên lạc lần cuối với một người đàn ông béo tên là Đinh Khải Thái, hắn sau đó đã thú nhận với cảnh sát rằng mình đã giết Gia Mai. Đinh Khải Thái nói rằng anh ta đã gặp Gia Mai trên internet và yêu cầu cô đến Phòng 2C, tòa nhà Renfa, số 39, đường Thạch Giáp Vĩ (石硤尾), Thâm Thủy Bộ để quan hệ tình dục vào ngày 27 tháng 4 năm 2008. Trong quá trình đó, Vương Gia Mai đã bị giết và phân xác. Kẻ sát nhân chặt thịt và xương, băm nhỏ thịt và nội tạng rồi xả chúng vào nhà vệ sinh; phần đầu và cơ thể được cho vào thùng xốp chèn gạch và ném xuống vùng biển gần bến tàu Cửu Long. Kẻ sát nhân ban đầu khai rằng hắn đi bộ từ căn hộ của mình trên đường Thạch Giáp Vĩ đến bến tàu thành phố Cửu Long để phi tang xác, nhưng vì hắn phải qua một hầm giao thông trên đường đi khiến cảnh sát nghi ngờ. Cuối cùng hắn thừa nhận đã bắt tuyến xe buýt Cửu Long 6C đến bến tàu thành phố Cửu Long để bỏ xác. Kẻ sát nhân thậm chí còn trộn tay chân và xương của người chết vào một quầy thịt trong trung tâm mua sắm Thạch Giáp Vĩ gần nhà, giả làm xương lợn, một phần trong số đó đã được bán cho một số khách hàng và chủ cửa hàng. Cảnh sát sau đó đã tìm thấy DNA trùng khớp với người chết tại hiện trường vụ án. Tìm kiếm thi thể. Mặc dù kẻ giết người đã nhận tội, nhưng cần phải chứng minh rằng Vương Gia Mai đã chết để có thể truy tố thành công, và thi thể của cô ấy đã không được tìm thấy trong ngày nên vẫn chưa chắc chắn 100%. Bằng chứng thuận lợi nhất là tìm các bộ phận cơ thể của cô ấy.  Ngoài ra, các bằng chứng như vũ khí giết người, vết thương, cái chết và nguyên nhân cái chết cũng rất quan trọng để truy tố. Vì vậy, cảnh sát đã thu thập chứng cứ trên diện rộng với hy vọng tìm thấy phần cơ thể của Gia Mai. Vào trưa ngày 8 tháng 5 năm 2008, Đội điều tra khu vực Tây Cửu Long đã gọi các nhân viên của Sở dịch vụ Thoát nước đến các con hẻm, cống rãnh và hố ga của các đường Thạch Giáp Vĩ 37 đến 39 để tìm kiếm. Nhân viên của Sở Dịch vụ Thoát nước đã vớt chất thải và phù sa trong cống, sau khi lọc sơ bộ, cho "cặn bã" vào túi ni lông và mang đi, giao cho nhóm nhà hóa học của chính phủ để xác minh xem có thịt người hay không. Một bước đột phá lớn đã được thực hiện vào tối ngày 9 tháng 5. Hơn 20 mẩu thịt người nghi ngờ đã được tìm thấy trong bùn được đào lên từ miệng cống gần tòa nhà nơi xảy ra án mạng. Bắt đầu từ ngày 9 tháng 5 năm 2008, đội đặc nhiệm đã tiến hành tìm kiếm dưới nước để tìm đầu và thân của Gia Mai ở vùng biển ngoài khơi thành phố Cửu Long, nhưng họ không tìm thấy. Vào trưa ngày 10 tháng 5 năm 2008, các thám tử của Đội trọng án đã quay lại căn hộ trên phố Thạch Giáp Vĩ để điều tra, họ tháo bồn cầu trong nhà vệ sinh và lấy đi hai chiếc ghế da và hai tấm chắn phòng tắm. Căn phòng đã bị phá bỏ, các bức tường và ống dẫn phân cũng được dỡ bỏ để kiểm tra xem có phần thi hài nào của Gia Mai hay không. Thông tin về vụ án phân xác gây hoang mang về nạn “ăn thịt người” ở Hồng Kong, các nhà hàng, quán chè lân cận và nhiều bà nội trợ lo lắng nấu nhầm xương người. Một số nhà tội phạm học chỉ ra rằng kẻ giết người bình tĩnh như "Đồ tể đêm mưa" Lâm Quá Vân (林過雲) vào thập niên 1980. Ủy viên Cảnh sát lúc bấy giờ, Đặng Cảnh Thành (鄧竟成), chỉ ra rằng vụ việc rất nghiêm trọng và cảnh sát sẽ tích cực điều tra, hy vọng tìm thấy các phần thi thể của nạn nhân càng sớm càng tốt, đồng thời tiết lộ sẽ cân nhắc cử người đến trục vớt tại Bến tàu Cửu Long một lần nữa. Vụ án xét xử tại Tòa án tối cao vào ngày 27 tháng 7 năm 2009, bị cáo Đinh Khải Thái bị kết tội giết người. Thẩm phán Vi Nghị Chí (韋毅志) chỉ ra rằng phương pháp phân xác người chết của bị cáo là hành vi man rợ, và tuyên án bị cáo tù chung thân theo luật. Năm 2011, tại nhà tù Stanley, Đinh Khải Thái và ba tù nhân khác bị tình nghi tống tiền và làm bị thương một tù nhân mới.
Bảng chữ cái phương ngữ Thụy Điển Bảng chữ cái phương ngữ Thụy Điển (#đổi ) là một bảng chữ cái ngữ âm được tạo ra vào năm 1878 bới Johan August Lundell và được sử dụng để phiên âm hẹp các phương ngữ Thụy Điển. Phiên bản ban đầu của bảng chữ cái bao gồm 89 chữ cái, 42 trong số đó đến từ bảng chữ cái ngữ âm do Carl Jakob Sundevall đề xuất. Nó đã phát triển đến hơn 200 chữ cá="L2/06-036"/ref Bảng chữ cái bổ sung các chữ cái Latinh với các ký hiệu được lấy từ một loạt các bảng chữ cái, bao gồm các dạng sửa đổi của þ và ð từ các bảng chữ cái German, γ và φ từ bảng chữ cái Hy Lạp và ы từ bảng chữ cái Kirin, và mở rộng với trang trí có hệ thống. Ngoài ra còn có một số dấu phụ đại diện cho các đặc điểm ngôn điệu. Bảng chữ cái đã được sử dụng rộng rãi để mô tả các phương ngữ Thụy Điển ở cả Thụy Điển và Phần Lan. Nó cũng là nguồn gốc của nhiều ký tự được dùng bởi nhà Trung Quốc học Thụy Điển Bernhard Karlgren trong việc tái tạo tiếng Hán trung cổ của ông. Ba trong số các chữ cái bổ sung—ⱸ, ⱹ và ⱺ—đã được đưa vào phiên bản 5.1.0 của Unicode (U+2C78 tới U+2C7A) để sử dụng trong từ điển các phương ngữ Thụy Điển được nói ở Phần Lan. Một đề xuất mã hóa thêm 106 ký tự đã được đưa ra vào năm 2008. #đổi , đề xuất này được triển khai một phần, với một số phân bổ được đề xuất đã được các ký tự khác sử dụng.
Oerlikon Skyranger là một hệ thống phòng không tầm ngắn của hãng Rheinmetall, có thể được tích hợp như một hệ thống tháp trên xe bánh lốp bọc thép Boxer GTK hoặc xe thiết giáp chiến đấu bánh xích Lynx. Vai trò của nó là cung cấp cho các đơn vị bộ binh một hệ thống di động có khả năng bắng hạ các máy bay, các hệ thống máy bay không người lái (UAS) nhóm I và II và tên lửa hành trình. Năm 2018 tại hội chợ vũ khí, thiết bị quân sự Eurosatory một hệ thống tháp độc lập Skyranger 35 gắn trên xe Boxer GTK được giới thiệu. Nó nặng 4,25 tấn, được điều khiển bởi 2 người ngồi trong chiếc xe. Nó có loại pháo ổ xoay Oerlikon 35 mm, góc tầm từ -10 đến +85 độ, tầm bắn 4 km. Loại pháo được thiết kế đặc biệt để bắn đạn AHEAD (Advanced Hit Efficiency And Destruction), một loại đạn nổ mảnh do Rheinmetall phát triển. Tháng 3 2021, Rheinmetall giới thiệu Skyranger 30 nhẹ hơn, nặng 2,25 tấn, có thể được chở trên các loại xe bánh 6X6. Nó có súng ổ quay tốc độ cao KCE-ABM 30mm, dược thiết kế đặc biệt để bắn đạn xuyên không lập trình 30mm x 173, Góc tầm từ -10 đến +85 độ, tầm bắn 3 km, ngắn hơn Skyranger 35, nhưng có thể bắn với tốc độ 1.200 phát mỗi phút. Tháp pháo Skyranger 30 cũng có thể được trang bị hai tên lửa phòng không tầm ngắn SHORAD, tăng gấp đôi phạm vi tác chiến của hệ thống lên 6.000 mét. Bộ cảm biến bao gồm một radar tìm kiếm AESA hiện đại tích hợp vào tháp pháo, hệ thống kính ngắm quang điện tử và một tùy chọn là hệ thống Tìm kiếm và Theo dõi hồng ngoại tốc độ cao (FIRST), sử dụng máy quét hồng ngoại hình parabol của Rheinmetall. Theo giám đốc Rheinmetall Armin Papperger hiện có 2 hệ thống Skyranger đang được triển khai ở Ukraine.
Thông thiên học ("Theosophy") là một tôn giáo được thành lập ở Hoa Kỳ vào cuối thế kỷ XIX. Trường phái tôn giáo mới này được thành lập chủ yếu do công của Helena Blavatsky vốn là một người Nga và hình thành do sự đúc rút từ những lời dạy chủ yếu từ các tác phẩm của bà Blavatsky (phát âm tiếng Việt như là: "Bờ-Lơ-vát-x-ky"). Tuy vậy, người sáng lập Thông Thiên Học Helena Blavatsky thì lại nhấn mạnh rằng nó không phải là một tôn giáo, dù rằng bà Blavatsky gọi nó là sự truyền bá hiện đại của ""tôn giáo phổ quát một thời" mà bà cho rằng đã tồn tại từ sâu thẳm trong quá khứ của con người. Thông thiên học được các học giả về tôn giáo phân loại vừa là một phong trào tôn giáo mới vừa là một phần của dòng huyền bí (Huyền môn) của Thuyết bí truyền phương Tây, thuyết huyền linh này dựa trên cả các triết lý châu Âu lâu đời hơn như Chủ nghĩa Tân Platon và các tôn giáo châu Á như Ấn Độ giáo và Phật giáo. Các học giả về tôn giáo là những người đã nghiên cứu Thông thiên học đã mô tả nó như một tôn giáo dù rằng nó có học thuyết nhưng không trình bày điều này như giáo điều mà diễn đạt theo lối kể chuyện. Tập tác phẩm hệ thống lại các tín điều này là cuốn sách có tựa đề "Những giai thoại huyền bí"" của tác giả người Mỹ Henry Steel Olcott. Như Blavatsky đã trình bày, Thông Thiên Học dạy rằng có một tình huynh đệ cổ xưa và bí mật của các bậc cao đồ tâm linh được gọi là Chân sư, những người mặc dù được tìm thấy trên khắp thế giới nhưng họ là những cao nhân thần bí cư ngụ ở Tây Tạng ở dãy Hy Mã Lạp Sơn. Blavatsky cho rằng những Chân sư này đã trau dồi trí tuệ vĩ đại và sức mạnh siêu nhiên, và các Nhà Thông thiên học tin rằng chính họ là người đã khởi xướng phong trào Thông thiên học hiện đại thông qua việc phổ biến giáo lý của họ qua Blavatsky. Họ tin rằng những Chân sư này đang cố gắng làm sống lại kiến thức về một tôn giáo cổ xưa từng được tìm thấy trên khắp thế giới và tôn giáo này sẽ lại làm lu mờ các tôn giáo hiện có trên thế giới. Tuy nhiên, các nhóm Thông Thiên Học không gọi hệ thống của họ là một "tôn giáo". Thông Thiên Học thuyết giảng về sự tồn tại của một Đấng Tuyệt đối thiêng liêng duy nhất. Chính nó thúc đẩy một vũ trụ học ánh xạ trong đó vũ trụ được coi là sự phản chiếu ra bên ngoài từ cái Tuyệt đối này. Tổ chức huyền linh Hội Thông thiên học dạy rằng mục đích của cuộc sống con người là sự giải phóng tâm linh và nói rằng linh hồn con người trải qua sự tái sinh sau khi chết thể xác theo một quá trình của nghiệp. Nó thúc đẩy các giá trị phổ quát của tình anh, tình huynh đệ và cải thiện xã hội, mặc dù nó không quy định các quy tắc đạo đức cụ thể. Thông Thiên Học đã đóng một vai trò quan trọng trong việc mang kiến thức về các tôn giáo Nam Á đến các nước phương Tây, cũng như khuyến khích niềm tự hào về văn hóa ở các quốc gia Nam Á khác nhau. Nhiều nghệ sĩ và nhà văn nổi tiếng cũng đã bị ảnh hưởng từ các giáo lý Thông Thiên Học. Các ý tưởng Thông thiên học cũng đã gây ảnh hưởng đến một loạt các phong trào và triết học bí truyền khác, trong số đó có Anthroposophy, Church Universal and Triumphant, và New Age. Dù vậy, nhiều quan điểm cho rằng Thông Thiên Học đó không nên được coi là một tôn giáo là một niềm tin đã được duy trì, những người thay vào đó coi nó như một hệ thống bao hàm những gì họ coi là "sự thật thiết yếu" làm nền tảng cho tôn giáo, triết học và khoa học, các nhóm Thông Thiên Học cho phép các thành viên theo các tôn giáo khác, dẫn đến các nhà Thông thiên học cũng xác định là Cơ đốc nhân, Phật tử hoặc Ấn giáo.
Thuyết bí truyền phương Tây ("Western esotericism") còn được gọi gọn là chủ nghĩa bí truyền ("Esotericism"), chủ nghĩa thần bí và đôi khi là truyền thống bí ẩn phương Tây là một thuật ngữ mà các học giả sử dụng để phân loại một loạt các ý tưởng và phong trào tâm linh-tư tưởng có liên quan tương đối với nhau đã phát triển trong xã hội phương Tây. Những ý tưởng và trào lưu này được thống nhất vì chúng phần lớn khác biệt với kiểu tôn giáo Do Thái Cơ Đốc giáo chính thống ("Judeo-Christian") và chủ nghĩa duy lý Khai sáng. Chủ nghĩa bí truyền đã tràn ngập dưới nhiều hình thức khác nhau của triết học, tôn giáo, giả khoa học (ngụy khoa học), nghệ thuật, văn học và âm nhạc phương Tây và tiếp tục ảnh hưởng đến các ý tưởng tri thức và văn hóa đại chúng. Khái niệm "bí truyền" hay huyền môn bắt nguồn từ thế kỷ thứ 2. Khái niệm ""thuyết bí truyền phương Tây" đại diện cho một cấu trúc học thuật hiện đại hơn là một truyền thống tư tưởng tự xác định đã tồn tại từ trước đó. Ý tưởng về việc nhóm gộp lại một loạt các truyền thống và triết học phương Tây lại với nhau dưới thuật ngữ "thuyết bí truyền" ("Esotericism") đã phát triển ở châu Âu vào cuối thế kỷ XVII. Nhiều học giả đã tranh luận về các định nghĩa khác nhau về chủ nghĩa bí truyền phương Tây. Một quan điểm chấp nhận một định nghĩa từ chính các trường phái bí truyền nhất định, coi "thuyết bí truyền" như một triết lý trường tồn ("Philosophia perennis") để trao truyền thống ẩn giấu bên trong. Quan điểm thứ hai coi chủ nghĩa bí truyền là một phạm trù của các phong trào bao hàm một thế giới quan "mê hoặc", "ma mị", "huyễn thuật" khi đối mặt với sự vỡ mộng ngày càng tăng. Một phần ba xem chủ nghĩa bí truyền phương Tây bao gồm tất cả "kiến thức bị từ chối"" của văn hóa phương Tây không được cơ sở khoa học cũng như các thiết chế tôn giáo chính thống chấp nhận. Các truyền thống sớm nhất mà các phân tích sau này gọi là các hình thức của chủ nghĩa bí truyền phương Tây đã xuất hiện ở Đông Địa Trung Hải trong thời Hậu cổ đại, nơi Hermeticism, Gnosticism, Neopythagoreism và Neoplatonism đã phát triển như những trường phái tư tưởng khác biệt với những gì đã trở thành Cơ đốc giáo chính thống. Công chúng trong Thời kỳ phục hưng Châu Âu nhận thấy sự quan tâm ngày càng tăng đối với nhiều ý tưởng cũ kỹ này, với nhiều trí thức khác nhau kết hợp triết lý "Pagan" với Kabbalah và triết học Cơ Đốc giáo, dẫn đến sự xuất hiện của các phong trào bí truyền như Cơ đốc giáo Kabbalah và Thông thiên học Cơ đốc. Thế kỷ XVII chứng kiến sự phát triển của các hội khởi xướng tuyên xưng kiến thức bí truyền như Rosicrucianism và Hội Tam điểm, trong khi Kỷ nguyên Khai sáng của thế kỷ XVIII đã dẫn đến sự phát triển của các hình thức tư tưởng bí truyền mới. Ở châu Âu trong thế kỷ thứ XVIII, giữa Thời đại Khai sáng, những truyền thống bí truyền này thường xuyên được phân loại dưới nhãn hiệu "mê tín dị đoan", "ma thuật", "tà thuật", và "điều huyền bí" là những thuật ngữ thường được sử dụng thay thế cho nhau. Thế kỷ XIX chứng kiến sự xuất hiện của các xu hướng tư tưởng bí truyền mới mà ngày nay được gọi là thuyết huyền bí. Các nhóm nổi bật trong thế kỷ này bao gồm Hội Thông thiên học và Trật tự ẩn dật của Bình minh vàng. Cũng không thể không nhắc đến Martinus Thomsen với "khoa học tâm linh". Tôn giáo hiện đại được phát triển trong thuyết huyền bí và bao gồm các phong trào tôn giáo như Wicca. Những ý tưởng bí truyền thấm nhuần phản văn hóa của những năm 1960 và các xu hướng văn hóa sau đó, dẫn đến hiện tượng Thời đại mới vào những năm 1970. Nhiều học giả đã nhấn mạnh rằng chủ nghĩa bí truyền là một hiện tượng chỉ có ở thế giới phương Tây. Như Faivre đã nói, một ""quan điểm thực nghiệm" sẽ cho rằng "thuyết bí truyền là một quan niệm của phương Tây"".
Đại hội Thể dục Thể thao toàn quốc 1995 Đây là kỳ đại hội cuối cùng tổ chức theo chu kỳ 5 năm. Phải chờ 7 năm, đến năm 2002 thì kỳ đại hội tiếp theo mới được tổ chức, bắt đầu chu kỳ 4 năm. Đại hội có 56 đoàn tham gia thi đấu 26 môn. Kết thúc đại hội, đoàn Thể thao Thành phố Hồ Chí Minh xếp hạng nhất toàn đoàn.
Sách Enoch ("Book of Enoch"; tiếng Do Thái: סֵפֶר חֲנוֹךְ, Sēfer Ḥănōḵ; tiếng Ge'ez: መጽሐፈ ሄኖክ, Maṣḥafa Hēnok; tiếng Việt gọi là sách Hê-nóc) là một cổ thư tôn giáo khải huyền cổ đại của người Do Thái, theo truyền thống được gán cho Enoch là ông cố của Nô-ê Sách Hê-nóc còn được biết đến như một văn bản vừa tôn giáo vừa mang tính khải huyền bằng tiếng Do Thái cổ. Các phần đầu tiên của cuốn cổ thư này được ước tính có niên đại từ khoảng 300–200 trước Công nguyên, và phần mới nhất (Sách dụ ngôn) có thể là vào năm 100 trước Công nguyên. Mặc dù sách của Hê-nóc là một phần của quy điển trong Kinh thánh, nhưng nó được sử dụng rộng rãi trong các giáo phái Ethiopia và Eritrean của cái gọi là nhà thờ chính thống Coptic. Người Do Thái Ethiopia được gọi là Betas Israel đã bao gồm Sách Hê-nóc trong Tanakh nhưng người Do Thái ngày nay loại trừ sách Hê-nóc. Sách có những thông tin độc đáo và có giá trị về nguồn gốc của ma quỷ và người khổng lồ (Nephilim). Người khổng lồ Nephilim xuất hiện trong cuốn sách Enoch" của người Do Thái. Theo sách chép, Enoch chính là ông tổ của người khổng lồ. Cuốn sách đề cập tới lịch sử của người khổng lồ nhưng là một bức tranh ảm đạm vì họ phải đối mặt sự hủy diệt khi họ đã gây hại cho Trái Đất. Sách miêu tả, Nephilim Mahway, con trai của thiên thần Barakel sau đó đã mơ thấy giấc mơ tiên tri về lụt lội, sự hủy diệt của trận Đại hồng thủy.Các Nephilim Ohya và Hahya, con trai của thiên thần sa ngã Shemyaza cũng có những giấc mơ tương tự, rồi nhiều người khổng lồ khác cũng có chung điềm báo. Điều này làm các Nephilim bắt đầu nhận thức được tương lai của mình và cầu cứu Enoch, nhưng lúc này ông đã rời khỏi Trái Đất. Một Nephilim có tên Mahway được cử ra để thực hiện chuyến du hành vũ trụ tìm kiếm ông tổ Enoch. Trong đó có đoạn đề cập tới việc "bay với những cánh tay giống như đại bàng". Kết thúc chuyến "du hành" Mahway gặp được Enoch và cầu xin ông giúp đỡ người Nephilim. Nhưng họ đã phải trả giá cho những hành động mà mình gây ra. Một trận Đại hồng thủy đã cuốn đi tất cả và xóa sạch mọi thứ. Bí ẩn về người khổng lồ cũng bị chôn vùi theo từ đó. Đây là Cuốn sách về sự sụp đổ của người khổng lồ Nephilim nên người ta gọi nó là The Book of Giants (Cuốn sách về những người khổng lồ).
Sách Malachi (tiếng Do Thái: מַלְאָכִ֔י, Malʾāḵī; trong tiếng Việt phát âm như là sách Ma-la-chi) là cuốn sách cuối cùng của Neviim có trong Tanakh, về mặt kinh điển là cuốn sách cuối cùng trong số Mười hai tiểu tiên tri (tiếng Do Thái: שנים עשר, Shneim Asar). Theo thứ tự của Cơ Đốc giáo, nhóm các sách tiên tri là phần cuối cùng của Cựu Ước, khiến Ma-la-chi trở thành sách cuối cùng trước Tân Ước. Một số học giả coi cả Xa-cha-ri 9–14 và Ma-la-chi là ẩn danh và do đó được đặt ở cuối Sách Mười hai tiên tri. Sách có bối cảnh thời gian vào thế kỷ thứ năm trước Công Nguyên sau khi Đền Thờ ở Giê-ru-sa-lem đã được xây cất lại. Mối quan tâm chính của nhà tiên tri là kêu gọi các thấy tế lễ và dân chúng hãy nối lại và trung tín với giao ước giữa họ với Chúa ("Elohim"). Sách Ma-la-chi là một lời sấm, đây là cảnh cáo của Chúa Trời qua sứ giả của Chúa là Ma-la-chi để nói với mọi người. Ma-la-chi đã viết những lời của Chúa cho những người Chúa đã lựa chọn, người lạc mất, đặc biệt là các thầy tế lễ người đã chối từ Chúa. Các thầy tế lễ đã không xem xét những sinh tế mà họ đã dâng lên cho Thiên Chúa một cách nghiêm túc. Động vật có nhược điểm đã được dâng làm của tế lễ ngay cả khi luật pháp yêu cầu động vật không có khiếm khuyết. Ngoài ra, dân sự không dâng phần mười như họ cần phải làm. Ma-la-chi là một lời tiên tri liên quan đến Giăng báp-tit.
Đầu đạn tên lửa Đầu đạn tên lửa (phần chiến đấu của tên lửa) là bộ phận trực tiếp sát thương mục tiêu bằng năng lượng nổ và mảnh. Thông thường, phần đầu đạn được bố trí ở phần đầu tên lửa. Trong phần tách ra khỏi động cơ phóng tên lửa thì phần đầu đạn là thành phần của khối chiến đấu. Cũng có khi phần đầu đạn được bố trí ở vị trí khác của tên lửa gọi là khoang chiến đấu. Cấu tạo, phân loại. Cấu tạo của đầu đạn tên lửa được xác định bởi công dụng và dạng tên lửa hoặc khối chiến đấu. Đầu đạn tên lửa được phân thành 2 loại: Đầu đạn tên lửa có thân chịu lực và Đầu đạn tên lửa lắp vào bên trong tên lửa. Đầu đạn tên lửa có thân chịu lực là một phần của thân và được ghép chặt với thân tên lửa. Cấu tạo đầu đạn tên lửa đơn giản nhất: thân, thuốc nổ, ngòi nổ và cơ cấu bảo hiểm - chấp hành. Thuốc nổ của đầu đạn tên lửa. Đầu đạn tên lửa nạp thuốc nổ thông thường được chia thành: tác dụng phá, tác dụng mảnh, tác dụng nổ lõm, tác dụng cháy và tác dụng hỗn hợp (phá - mảnh, phá - nổ lõm). Đầu đạn tên lửa hạt nhân. Đầu đạn tên lửa hạt nhân là đầu đạn tên lửa sử dụng chất nổ hạt nhân, có công suất phá hủy lớn nhất và là loại vũ khí hủy diệt lớn. Chất nổ hạt nhân phần lớn được nạp cho đầu đạn tên lửa của tên lửa đường đạn cấp chiến lược, chiến dịch - chiến thuật và chiến thuật. Đầu đạn tên lửa nạp thuốc nổ hạt nhân cũng được lắp cho tên lửa có cánh tầm trung và tầm xa. Tác động sát thương chủ yếu của đầu đạn tên lửa hạt nhân là sóng xung kích, bức xạ quang, bức xạ xuyên và nhiễm phóng xạ. Theo các công ước quốc tế về cấm phổ biến và sử dụng vũ khí hạt nhân, lực lượng hạt nhân chiến lược bị hạn chế, chỉ có thể sử dụng đầu đạn tên lửa nhỏ hoặc thay đổi công suất để chống các mục tiêu chiến thuật. Xu thế phát triển trong tương lai. Chế tạo đầu đạn tên lửa với khối lượng xấp xỉ 20% khối lượng toàn bộ của tên lửa, có thể tiêu diệt mục tiêu bọc thép và tất cả các loại mục tiêu khác. Với tên lửa mang đầu đạn hạt nhân cấp chiến lược sẽ chế tạo đầu đạn tên lửa tách ra khỏi tên lửa với nhiều đầu đạn hạt nhân tự dẫn và đầu đạn hạt nhân cơ động (đầu đạn hạt nhân với tốc độ siêu âm) rất khó bị bắn hạ trên đường bay.
Mening toʻyim là một bộ phim năm 2022 do đạo diễn và được viết bởi và , những người cũng đóng vai chính. Các nhân vật chính và nói về những vấn đề của đám cưới. Về các sự kiện đám cưới của người Uzbekistan vào những năm 1990. Phim còn có sự tham gia của và . Bộ phim được quay vào những năm 1990 về đám cưới của người Uzbekistan. Tại hội nghị, các nhà biên kịch và nhà sử học Uzbekistan đã nói về tiểu sử năm 1990, cách giải thích các sự kiện xảy ra trong thời kỳ đó. Việc quay bộ phim được thực hiện bởi công ty điện ảnh "23 Film". Các diễn viên nổi tiếng của Uzbekistan đóng vai chính trong phim. Không khí của thời điểm đó đã được tái hiện trên trang web của bộ phim "23 TV". Với sự hợp tác của các nhà làm phim người Uzbekistan, các cảnh đô thị và đám cưới đã được tạo ra trên 10 ha đất. Một mô hình tòa nhà Toshkenet năm 1990 đã được tạo ra. Hậu kỳ âm thanh. Giám đốc âm thanh Jamshid Gafarov. Thiết kế âm thanh Jasur Badalbaev. Tổ hợp hậu kỳ âm thanh CineLab. Dolby Digital 5.1 Âm nhạc cho bộ phim "Mening toʻyim" được viết bởi Jasur Badalbaev. Nhạc phim do thể hiện. Bộ phim được phát sóng tại các rạp chiếu phim lớn nhất ở Uzbekistan. Nó cũng đã được chiếu trên màn hình lớn ở một số nước ngoài.
Tiếng Bactria (, #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. , ) là một ngôn ngữ Đông Iran tuyệt chủng trước đây được nói ở khu vực Trung Á của Bactria (ở Afghanistan ngày nay) và được sử dụng làm ngôn ngữ chính thức của các đế quốc Quý Sương và Hephthalite. Đã từ lâu nghĩ rằng tiếng Avesta đại điện cho "tiếng Bactria cổ", nhưng khái niệm này "rơi vào tình trạng mất uy tín đến cuối thế kỉ thứ 19". Tiếng Bactria, được viết chủ yếu bằng một bảng chữ cái dựa trên chữ Hy Lạp, được biết đến một cách tự nhiên là [arjaː] ("Arya"; một tên địa phương phổ biến giữa các dân tộc Ấn-Iran). Nó cũng được biết đến với những tên gọi như Hy Lạp-Bactria, Quý Sương hay Quý Sương-Bactria. Dưới sự cai trị của Kushan, Bactria được gọi là "Tukhara" hoặc "Tokhara", và sau đó là "Tokharistan". Khi văn bản trong hai tuyệt chủng và các ngôn ngữ Ấn-Âu không rõ trước đây được khám phá ở lòng chảo Tarim của Trung Quốc, trong đầu thế kỉ thứ 20, chúng được liên kết hoàn cảnh tới Tokharistan, và tiếng Bactria đôi khi được gọi là "tiếng Ete-Tochari" ("thực sự". Đến những năm 1970, tuy nhiên, rõ ràng là có rất ít bằng chứng cho mối liên hệ như vậy. Ví dụ, các ngôn ngữ "Tochari" Tarim là những ngôn ngữ "centum" thuộc ngữ hệ Ấn-Âu, trong tiếng Bactria là một ngôn ngữ Iran, do đó là một ngôn ngữ "satem". Giữa các ngôn ngữ Ấn-Iran, việc sử dụng chữ Hy Lạp là duy nhất cho tiếng Bactria. Mặc dù sự mơ hồ vẫn còn, một số nhược điểm đã được khắc phục bằng cách sử dụng heta (Ͱ, ͱ) cho /h/ và bằng cách giới thiệu chữ sho () để thể hiện âm /ʃ/. "Xi" (Ξ, ξ) và "Psi" (Ψ, ψ) không được dùng để viết tiếng Bactria vì trình tự "ks" và "ps" không xảy ra trong tiếng Bactria. Tuy nhiên, chúng có thể được sử dụng để biểu thị các con số (giống như các chữ cái Hy Lạp khác).
Từ năm 2012 đến 2014, Costa đã trở thành huấn luyện viên trưởng của đội tuyển nữ quốc gia Iran. Sau đó, cô đã tạo nên lịch sử khi trở thành người phụ nữ đầu tiên huấn luyện một đội bóng đá chuyên nghiệp nam ở Pháp, đó là đội Clermont Foot vào năm 2014. Tuy nhiên, trước khi mùa giải bắt đầu, Costa đã từ chức vì thiếu giao tiếp và sự tôn trọng từ phía câu lạc bộ. Costa cũng đã trở thành huấn luyện viên trưởng của đội tuyển nữ quốc gia Qatar từ năm 2015 đến năm 2016. Sự nghiệp huấn luyện của Costa được đánh giá cao vì đã phá vỡ các rào cản và thách thức các định kiến về giới tính trong thế giới bóng đá, đặc biệt là trong một thế giới mà nam giới chiếm ưu thế. Helena Margarida dos Santos e Costa, hay Helena Costa, là một huấn luyện viên bóng đá người Bồ Đào Nha. Cô sở hữu bằng thạc sĩ về khoa học thể thao và bằng A của UEFA về huấn luyện. Trước đó, từ năm 1997 đến năm 2010, cô đã huấn luyện các đội trẻ của Benfica, giúp đội đứng thứ hai trong giải vô địch quốc gia năm 2005. Ngoài ra, cô còn quản lý đội bóng hạng thấp Cheleirense và đội bóng nữ S.U. 1º Dezembro và Odivelas, giành được nhiều chức vô địch và đưa đội Odivelas lên hạng nhất với tư cách là nhà vô địch hạng hai.Từ năm 2008 đến năm 2011, Costa là người tìm kiếm tài năng cho câu lạc bộ Scotland Celtic F.C. tại Bồ Đào Nha và Tây Ban Nha. Cô cũng quay lại Celtic làm người tìm kiếm tài năng cho các đợt riêng biệt vào năm 2012 và năm 2013. Với tư cách là một huấn luyện viên quốc tế, cô đã dẫn dắt đội nữ Qatar giành chiến thắng đầu tiên của họ vào năm 2012.Vào ngày 22 tháng 10 năm 2012, Costa được bổ nhiệm làm huấn luyện viên của đội tuyển nữ Iran và dẫn dắt họ trong hai năm (2012-2014), nhưng không thể đưa đội đến World Cup 2015.
Chồn hôi là một nhóm các loài thú trong họ Chồn hôi (Mephitidae). Chúng được biết đến với khả năng phun chất lỏng có mùi khó chịu từ tuyến hậu môn của chúng. Các loài chồn hôi khác nhau có bề ngoài khác nhau, từ đen - trắng đến nâu, màu kem hoặc màu gừng, nhưng tất cả đều có tín hiệu cảnh báo. Mặc dù có quan hệ họ hàng với chồn hôi dạng chồn và các loài khác trong họ Chồn, nhưng chồn hôi lại có họ hàng gần nhất là những loài lửng hôi. Các loài chồn hôi còn tồn tại bao gồm: Các loài chồn hôi có kích thước khác nhau, từ chiều dài khoảng 15,6 - 37 in (40 - 94 cm) và cân nặng khoảng 1,1 lb (0,5 kg) (chồn hôi đốm) đến 18 lb (8,2 kg) (chồn hôi mũi lợn). Chúng có thân hình thon dài vừa phải với đôi chân tương đối ngắn, cơ bắp và móng vuốt dài phía trước để đào bới. Chúng có năm ngón chân trên mỗi bàn chân. Mặc dù màu lông phổ biến nhất là đen và trắng, một số loài có màu nâu hoặc xám và một số có màu kem. Tất cả chồn hôi đều có sọc, kể cả khi mới sinh. Chúng có thể có một sọc dày duy nhất trên lưng và đuôi, hai sọc mỏng hơn hoặc một loạt đốm trắng và sọc đứt đoạn (ở chồn hôi đốm).
Wan Abubakar (sinh ngày 9 tháng 8 năm 1950) là một chính trị gia người Indonesia, từng là đại biểu Hội đồng Đại diện Nhân dân từ năm 2009 đến năm 2014. Ông có một thời gian ngắn giữ chức thống đốc Riau vào năm 2008. Ông từng là phó thống đốc dưới quyền Rusli Zainal từ năm 2003, và khi Zainal từ chức vào tháng 7 năm 2008, Abubakar được bổ nhiệm thống đốc trong phần còn lại của nhiệm kỳ. Abubakar sinh ngày 9 tháng 8 năm 1950 tại huyện Bengkalis. Năm 1975, ông trở thành giáo viên tại một trường do tổ chức Muhammadiyah điều hành. Sau đó, ông nhận bằng cử nhân luật tôn giáo tại học viện ở Pekanbaru (1995), và thạc sĩ hành chính công tại Đại học Satyagama ở Jakarta (2001). Sự nghiệp chính trị. Năm 1977, Abubakar được bầu vào Hội đồng Đại diện Nhân dân Khu vực Riau. Ông phục vụ bốn nhiệm kỳ đến năm 1997, sau đó phục vụ nhiệm kỳ thứ năm từ năm 1998 đến năm 2003 với tư cách là thành viên của Đảng Phát triển Thống nhất (PPP). Abubakar tranh cử với tư cách là ứng cử viên liên danh với Rusli Zainal trong cuộc tranh cử thống đốc năm 2003, với sự ủng hộ của PPP và Đảng Ủy nhiệm Dân tộc, cả hai được bầu trong một chiến thắng bất ngờ đánh bại thống đốc đương nhiệm Saleh Djasit. Vào thời điểm đó, Abubakar giữ chức phó chủ tọa cơ quan lập pháp cấp tỉnh. Nhiệm kỳ của cả hai bắt đầu vào ngày 21 tháng 11 năm 2003. Khi nhiệm kỳ đầu tiên của họ sắp kết thúc, cả hai không còn ứng cử liên danh vì Abubakar và Zainal có quan hệ không tốt trong nhiệm kỳ. Có lần, Abubakar đã chỉ trích quyết định của Zainal về việc xây dựng bia tưởng niệm bố vợ ông, Ismail Suko, được chi trả từ ngân sách tỉnh. Abubakar nhận được sự ủng hộ của PPP đối với việc ứng cử vị trí thống đốc, nhưng không thể nhận được sự ủng hộ từ các đảng khác. Trong nỗ lực này, Abubakar đệ trình đơn từ chức đến Bộ Nội vụ, nhưng khi thấy rõ cuộc tranh cử thống đốc của mình sẽ thất bại, ông đã đến Jakarta và rút lại đơn từ chức. Zainal lúc này từ chức thống đốc để tái tranh cử, Abubakar tuyên thệ nhậm chức thống đốc kế nhiệm Zainal vào ngày 31 tháng 7 năm 2008. Zainal tái đắc cử và thay thế Abubakar vào ngày 21 tháng 11 năm 2008. Sau khi kết thúc nhiệm kỳ thống đốc, Abubakar tranh cử vào Hội đồng Đại diện Nhân dân (DPR) trong cuộc bầu cử lập pháp năm 2009. Ông được bầu làm đại biểu của khu vực Riau 1 với 55.030 phiếu bầu. Ông cố gắng tranh cử trong cuộc bầu cử thống đốc năm 2013 ở Riau, nhưng ông không nhận được sự ủng hộ của PPP. Dù vậy, ông cố gắng tranh cử với tư cách là ứng cử viên độc lập, nhưng cuối cùng không nhận đủ sự ủng hộ và việc ứng cử của ông đã bị Ủy ban Tổng tuyển cử loại bỏ. Trong cuộc bầu cử lập pháp năm 2014, ông không tranh cử nhiệm kỳ thứ hai trong DPR, thay vào đó tranh cử với tư cách ứng cử viên cho Hội đồng Đại diện Khu vực, nhưng không trúng cử. Ông tranh cử nhiệm kỳ thứ hai vào DPR trong cuộc bầu cử năm 2019 với tư cách là ứng cử viên Đảng Ủy nhiệm Dân tộc mà ông gia nhập vào năm 2018. Tuy nhiên, lần nữa ông không trúng cử. Ông kết hôn với Wan Elizam Ali, tính đến năm 2009 cả hai có 5 người con.
McKaley Miller (sinh ngày 14 tháng 5 năm 1996) là một nữ diễn viên người Mỹ. Cô được biết đến nhiều nhất với vai diễn tuổi teen Dana Monohan trong loạt phim ABC "The Gates" năm 2010 và vai Rose Hattenbarger trong loạt phim The CW "Hart of Dixie" từ năm 2011 đến 2015. Miller sinh ra ở Texas. Vai diễn đáng chú ý đầu tiên của cô là trong bộ phim truyền hình năm 2006 "Inspector Mom" với sự tham gia của Danica McKellar. Cô cũng xuất hiện trong một vài bộ phim độc lập. Năm 2011, Miller xuất hiện với vai Talia trong ba tập của bộ phim sitcom Disney Channel "Wizards of Waverly Place", với tư cách là tình yêu dành cho nhân vật Max Russo của Jake T. Austin. Cô đóng vai chính trong bộ phim "The Iceman" năm 2013, đóng vai con gái của nhân vật Winona Ryder. Năm 2014, cô xuất hiện trong bộ phim sitcom ngắn ngủi "Partners", đóng vai con gái riêng của nhân vật Kelsey Grammer. Cô cũng là khách mời trong sê-ri MTV "Awkward" với tư cách là người yêu của Matty Mckibben. Năm 2015, cô đóng vai khách mời trong bộ phim "Scream Queens" với vai Sophia.
Người Soyot là một dân tộc có nguồn gốc Turk sống chủ yếu ở vùng Oka thuộc huyện Okinsky, Buryatia, Nga. Theo điều tra dân số năm 2010, có 3.608 người Soyot ở Nga. Ngôn ngữ đã tuyệt chủng của họ thuộc ngữ hệ Turk, về cơ bản giống với tiếng Dukha và có liên quan chặt chẽ với tiếng Tofa. Sông Oka, con sông lớn nhất chảy từ Tây Sayan vào Angara được người Soyot ở lưu vực sông Oka gọi là "Ok-hem", có nghĩa là "sông mũi tên". Họ sống phân tán giữa những người Buryat và ngày nay nói tiếng Buryat.
Ngôn ngữ này đang được hồi sinh trong các trường tiểu học. Năm 2002, V. I. Rassadin xuất bản từ điển Soyot-Buryat-Nga. Năm 2020, ông tiếp tục xuất bản một cuốn sách dành cho trẻ em bằng tiếng Soyot, cùng với các bản dịch tiếng Nga, tiếng Mông Cổ và tiếng Anh. Tiếng Soyot-Tsaatan thuộc ngữ hệ Turk. Trong họ này, nó được xếp vào nhánh Turk Sayan. Theo một số nhà nghiên cứu, nhánh Turk Sayan có năm ngôn ngữ: Theo Glottolog, Soyot là một phương ngữ của các ngôn ngữ Taiga và Sayan: Tương tự như vậy, Ragagnin chia các ngôn ngữ Sayan thành hai nhánh: Thảo nguyên và Taiga, nhưng sự khác biệt nhất định so với Glottolog: Tiếng Soyot-Tsaatan ít được viết ra. Rassadin sử dụng hệ chữ dạng Kirin để đại diện cho tiếng Soyot trong từ điển và sách ngữ pháp của mình. Một số chữ cái chỉ được dùng trong các từ vay mượn tiếng Nga. Một số tính từ có thể được tăng tính chất bằng cách lặp âm tiết. Người Soyot lấy âm tiết đầu tiên cùng với /p/ và thêm nó vào phía trước của từ, ví dụ: "qap-qara" "rất đen", "sap-sarɯɣ" "rất vàng". Các tính từ khác được tăng cường bằng cách sử dụng trạng từ "tuŋ" "rất", ví dụ: "tuŋ ulɯɣ" "rất lớn". Tiếng Soyot-Tsaatan sử dụng hệ thống đếm cơ số 10. Các số phức tạp được tạo ra nhiều tương tự như tiếng Việt, ví dụ: "yʃ mɯŋ tos t͡ʃys tos on tos" "ba nghìn chín trăm chín mươi chín". Các số thứ tự được hình thành bằng cách thêm từ "duɣaːr" vào chữ số chính, ví dụ: "iˁhi duɣaːr" "thứ hai".
Phù thủy châu Âu Phù thủy châu Âu hay phù thủy phương Tây là hình tượng các phù thủy ở châu Âu và hình tượng phù thủy trong văn hóa phương Tây (Âu Mỹ) nói chung. Niềm tin vào phù thủy ở châu Âu có thể bắt nguồn từ thời cổ đại và có lịch sử diễn ra liên tục trong thời Trung cổ, với đỉnh điểm là các phiên tòa xét xử phù thủy thời kỳ đầu thời cận đại và làm nảy sinh nhân vật cổ tích ""phù thủy" trong những câu chuyện cổ tích và văn hóa đại chúng của thời hiện đại, cũng như khái niệm "phù thủy thời hiện đại" trong Wicca và các phong trào liên quan của thuật phù thủy đương đại. Trong tín ngưỡng châu Âu, phù thủy là những phụ nữ có liên quan đến nữ thần Diana và là kẻ thù của Cơ Đốc giáo thời Trung cổ. Trước khi ma cà rồng bước vào nền văn hóa đại chúng của các nước phương Tây, đã có thời phù thủy là mối đe dọa lớn nhất trong tiềm thức con người. Phù thủy là hình ảnh cụ thể hóa, nhân cách hóa của các sức mạnh siêu nhiên huyền bí, các tà phép, yêu thuật. Sự ám ảnh của người dân phương Tây về phù thủy còn bị cường điệu hóa trong suốt hàng trăm năm dưới nhiều hình thức khác nhau, từ các câu chuyện truyền miệng cho tới các tác phẩm văn chương và sau này còn thêm cả phim ảnh. Từng tồn tại rất hưng thịnh với nhiều màu sắc bí ẩn, thậm chí có phần man rợ của thầy phù thủy trong thế giới cổ đại phương Tây, nhưng sự phát triển của đạo Cơ Đốc giáo, dần dần, phù thủy bị coi là mê tín dị đoan, tà giáo, dị giáo và dần lụi tàn. Ở châu Âu thời cổ đại, con người khi ấy còn đổ lỗi dịch bệnh, chết chóc là do phép thuật của phù thủy hại người đã dẫn tới các cuộc truy sát, hành hình, tra tấn những người bị coi là phù thủy hết sức dã man. Châu Âu vài thế kỷ trước trong thời kỳ đêm trường Trung cổ thì nỗi sợ hãi phép thuật đã dẫn đến những cuộc săn lùng và tàn sát phù thủy. Những cuộc săn lùng phù thủy diễn ra hết sức gắt gao ở miền Nam nước Pháp và Thụy Sĩ trong thế kỉ 14 và 15. Nhiều người châu Âu còn coi phù thủy là mối nguy hiểm lớn đối với nhân loại. Vì vậy, các chính phủ và xã hội tổ chức “săn” những người bị cáo buộc là phù thủy. Hàng ngàn người đã bị buộc tội và bị tra tấn hết sức dã man. Vào thế kỷ 16, mỗi làng châu Âu đều có một phù thủy nam và một phù thủy nữ nhưng họ bị miệt thị, phải sống ngoài lề của cộng đồng. Truyền thuyết cho rằng các phù thủy hoá thân thành một con vật, nhất là ma sói. Phù thủy nữ thích cưỡi chổi và đi ra ngoài bằng đường lò sưởi, đây là hình tượng ảnh hưởng đến các câu chuyện thiếu nhi về những mụ phù thủy mũi khoằm, còn những người bán hàng rong đã kể lại những chuyện về ma sói lộng hành khắp nước Pháp và châu Âu, bộ hạ của những mụ phù thủy là những sinh vật mang điềm gỡ như con mèo đen, quạ đen, bầy dơi, nhện đen. Ở châu Âu thời Trung cổ và giai đoạn đầu thời hiện đại, các phù thủy bị buộc tội thường là những phụ nữ được cho là đã sử dụng phép thuật đen (tà thuật) để gây hại và bất hạnh cho các thành viên trong cộng đồng. Bộ luật "Pactus Legis Alamannorum" một bộ luật đầu thế kỷ thứ 7 của liên minh Alemanni gồm các bộ lạc người Đức đã xếp phù thủy là một tội ác có thể bị trừng phạt ngang bằng với hành vi đầu độc. Nếu một người đàn ông tự do buộc tội một người phụ nữ tự do là phù thủy hoặc có hành vi đầu độc, thì bị cáo có thể bị buộc tội bởi mười hai người tuyên thệ về sự vô tội của cô ấy hoặc bởi một trong những người thân của cô ấy bảo vệ cô ấy với hình thức xét xử bằng chiến đấu. Trong trường hợp này, người tố cáo phải nộp phạt ("Pactus Legis Alamannorum" 13). Charlemagne Đại đế đã quy định hình phạt tử hình đối với bất kỳ ai thiêu sống phù thủy. Phù thủy được coi là vô đạo đức và thường được cho là liên quan đến sự giao tiếp với những sinh vật xấu xa, chẳng hạn như "Giao ước với ma quỷ"" để bán linh hồn cho quỹ dữ. Quan điểm của Thánh Augustine thành Hippo, người đã dạy rằng phù thủy không tồn tại và niềm tin vào nó là dị giáo. Những người bị nghi ngờ là phù thủy cũng bị đe dọa, trục xuất, tấn công hoặc treo cổ. Thường thì họ sẽ bị truy tố chính thức và bị trừng phạt nếu bị kết tội. Các cuộc săn lùng phù thủy và xét xử phù thủy ở châu Âu trong thời kỳ đầu hiện đại đã dẫn đến hàng chục nghìn vụ hành quyết hầu như luôn xảy ra đối với những phụ nữ không thực hành phép thuật. Thuật phù thủy ở châu Âu là sự kết hợp phức tạp của các phương pháp chữa bệnh dân gian, ma thuật dân gian, niềm tin cổ xưa vào ma thuật ở châu Âu ngoại giáo, quan điểm của Cơ đốc giáo về dị giáo, thực hành ma thuật nghi lễ thời trung cổ và các mẫu chuyện trong văn hóa dân gian và văn học. Ở Anh, Scotland, xứ Wales và Ireland đã có một loạt các Đạo luật Phù thủy bắt đầu từ Đạo luật năm 1542 của Henry VIII. Chúng điều chỉnh về thuật phù thủy và đưa ra các hình phạt đối với việc thực hành nó. Ở xứ Wales, các phép thử phù thủy gia tăng vào thế kỷ 16 và 17, sau khi lo ngại nó được du nhập từ Anh. Ngày càng có nhiều báo động về ma thuật của phụ nữ như một vũ khí nhằm chống lại triều đình phong kiến và nhà thờ. Giáo hội đã nỗ lực nhiều hơn để thực thi giáo luật về hôn nhân, đặc biệt là ở xứ Wales, nơi truyền thống cho phép sự cởi mở trong quan hệ tình dục. Cũng có một khía cạnh chính trị, vì những lời buộc tội về phù thủy đã được áp dụng đối với kẻ thù của Henry VII, người đang ngày càng kiểm soát quyền lực nhiều hơn ở xứ Wales Khi lên ngôi vua vào năm 1603, James I đã mang đến Anh và Scotland những lời giải thích về thuật phù thủy. Ông đặt ra Đạo luật phù thủy năm 1604 hà khắc hơn nhiều, khiến nó trở thành một trọng tội theo thông luật và đã chuyển sự tập trung nỗi sợ hãi vào các cộng đồng nữ và các cuộc tụ tập đông đảo phụ nữ. James I nghĩ rằng những người phụ nữ đe dọa quyền lực chính trị của mình nên ông ta đã đặt nền móng cho các chính sách về phù thủy và thuyết huyền bí học, đặc biệt là ở Scotland. Vấn đề là niềm tin phổ biến vào thuyết âm mưu của phù thủy và ngày Sa-bát của phù thủy với ma quỷ đã tước đi ảnh hưởng chính trị của phụ nữ. Sức mạnh huyền bí được cho là một đặc điểm của phụ nữ vì phụ nữ yếu hơn và dễ bị ma quỷ nhập hồn hơn Sau năm 1700, Đạo luật Phù thủy năm 1735 đánh dấu một sự đảo ngược hoàn toàn về thái độ. Các hình phạt đối với việc hành nghề phù thủy theo truyền thống, mà vào thời điểm đó được nhiều nhân vật có ảnh hưởng coi là một tội ác không thể tránh khỏi, đã được thay thế bằng các hình phạt đối với hành vi giả vờ làm phù thủy. Một người tự nhận mình có khả năng gọi hồn (triệu hồi), phán về tương lai, làm bùa chú, hoặc phát hiện ra nơi ở của đồ ăn cắp, sẽ bị trừng phạt như một kẻ lang thang và một kẻ lừa đảo, có thể bị phạt tiền và bỏ tù. Săn phù thủy (witch-hunt) hoặc thanh trừng (witch purge) thường được miêu tả là một cuộc tìm kiếm những người được gắn cho tội danh là phù thủy, có thể sử dụng phép thuật hoặc có liên quan đến tà pháp. Dù rằng từng có thời kỳ phép thuật phù thủy được nhiều nước phương Tây tôn sùng, những thầy phù thủy được xã hội trọng dụng. Tuy nhiên, người dân cuồng tín cho rằng những phù thủy có phép thuật siêu nhiêu hại người, thậm chí hủy diệt xã hội nên đã tìm cách trả thù, tận diệt những phù thủy này. Và đỉnh điểm của việc thanh trừng phù thủy đến vào thời Phục Hưng, khoảng cuối thế kỉ 15 đến đầu thế kỉ 16. Đối với các phù thủy trong thời Trung cổ thì dịch bệnh "Cái chết đen" ở châu Âu gây ra sự tàn phá và các cuộc chiến tranh tôn giáo khiến mọi người tin vào những thế lực phi tự nhiên ác độc như phù thủy và người sói đã và đang cố gắng phá hủy sự yên bình của xã hội. Các nữ phù thủy trở thành vật tế thần dễ dàng cho nhiều giáo hoàng như Innocent VIII thế kỷ 15, là đối tượng mà các tòa án dị giáo chủ yếu nhắm vào phụ nữ kể từ khi nhà thờ tin rằng Eve đã khởi nguồn tội lỗi trong Vườn Địa đàng. Các nhà chức trách đã tập hợp công dân để vạch tội và cáo buộc phù thủy xuất hiện từ các sự kiện trần tục như tranh cãi và bất bình vụn vặt, các nạn nhân bị tra tấn, để buộc phải thú tội. Một khi kẻ hành hạ làm trái ý muốn của nạn nhân, nhà chức trách buộc họ phải đặt tên cho những người khác và sau đó tất cả đều bị treo cổ hoặc thiêu sống. Tại Đức, vào năm 1593, tại thị trấn Nördlingen, chủ quán trọ Maria Höll bị buộc tội là phù thủy. Cô bị bắt vào thẩm vấn, và phủ nhận các cáo buộc. Cô tiếp tục khẳng định mình không phải là phù thủy sau 62 vòng tra tấn trước khi những người buộc tội cô thả cô ra. Rebekka Lemp, bị buộc tội vài năm trước ở cùng thị trấn, phải đối mặt với số phận tồi tệ hơn. Cô viết thư cho chồng cô từ trong buồng giam, lo lắng rằng cô sẽ phải thú nhận vì đã bị tra tấn quá nhiều, mặc dù Lemp vô tội. Vua Charles IX Pháp khi lên ngôi mới có 16 tuổi mà vào thời bấy giờ, phù thủy, những kẻ mối lái và gái thanh lâu đông như ruồi trong những ngày nắng hạ. Nhà vua muốn quét sạch hết những thứ rác rưởi ấy, trước tiên là bọn phù thủy. Ngày nay ở thế kỷ 21, nhưng phù thủy vẫn còn tồn tại, thậm chí hoành hành tại nhiều nơi trên thế giới, nhất là ở Mexico để hành nghề phép thuật, cúng bái, chữa bệnh. Những người mê muội tin rằng họ có thể tự biến cải thành diều hâu, cú, bướm, cơn lốc hoặc một khối lửa, và chữa được nhiều bệnh nan y. Chỉ riêng trong tháng 8 năm 2001, Mexico đã có 11 người bị chết vì các lang băm phù thủy. Theo báo cáo của cảnh sát, những người bệnh đã bị nhiễm độc do chất Monoxyde de-earbone gây ra bởi việc sử dụng lò than trong một không gian kín mít đến đến ngộ độc, tử vong. Vậy nên xét ở góc độ nào đó, việc các phù thủy bị trả thù, trừng phạt cũng có nguyên nhân từ những hành vi phi pháp của họ gây ra (như cúng bái, chữa bệnh trái phé). Phù thủy là một sản phẩm văn hóa đặc trưng của phương Tây. Phù thủy đã trở thành đề tài lớn trong văn chương, điện ảnh và cả hội họa. Mỹ thuật phương Tây cũng tham gia vào việc khắc họa lại nỗi sợ của con người đối với một hiện tượng văn hóa đặc biệt như phù thủy. Trong hơn 500 năm qua, đã có nhiều họa sĩ mang niềm hứng thú đặc biệt đối với hiện tượng văn hóa này. Lịch sử mỹ thuật có khá nhiều hình ảnh khắc họa phù thủy, đó có thể là những phụ nữ xấu xí, đầy vẻ hăm dọa, cũng có thể là những phụ nữ xinh đẹp, mang đầy vẻ quyến rũ, ma mị. Các tác phẩm có thể kể đến như:
Tiếng Dukha chủ yếu liên quan đến ngôn ngữ Soyot của Buryatia. Ngoài ra, nó có liên quan đến tiếng Tuva Tozhu và tiếng Tofa. Ngày nay, nó được sử dụng cùng với tiếng Mông Cổ. Các đơn vị hình thái tiếng Dukha được viết bằng chữ in hoa, tương tự như các ngôn ngữ chị em và ngữ pháp chuẩn. Âm vị học tiếng Dukha cho thấy nhiều điểm tương đồng với tiếng Tuva. Sự khác biệt lớn nhất với tiếng Tuva nằm ở hệ thống phụ âm, mà trong tiếng Dukha, cũng chứa các âm lưỡi gà và thanh hầu. Hệ nguyên âm của tiếng Dukha giống với tiếng Tuva, ngoại trừ âm [ɨ]. Hệ phụ âm của tiếng Dukha có các phụ âm lưỡi gà và hầu họng, không có trong tiếng Tuva. Âm /r/ chỉ có thể được tìm thấy ở đầu các từ mượn; những từ mượn này thường có một nguyên âm đứng trước. Ví dụ: "ə-rayoon" ("tơ nhân tạo"). Bên cạnh sự hài hòa về nguyên âm, tiếng Dukha còn có sự hài hòa về phụ âm, được tìm thấy ở phần đầu của các hậu tố. Số nhiều được đánh dấu bằng hậu tố "-LEr" (Ragagnin 2011: 121). Nguyên âm của hậu tố thay đổi theo dạng đối lập trước-sau. Phụ âm vẫn còn [l] khi gốc danh nghĩa kết thúc bằng một nguyên âm hoặc một phụ âm hữu thanh. Hậu tố thay đổi thành "-tEr" sau phụ âm vô thanh và "-nEr" sau âm mũi. Tiếng Dukha có cú pháp SOV (chủ–tân–động). Ví dụ: Tiếng Dukha sử dụng hệ thống đếm cơ số 10. Các con số của tiếng Dukha chủ yếu cho thấy sự khác biệt về âm vị học hơn là từ vựng với những con số tiếng Tuva. Danh từ theo sau một số không có hậu tố số nhiều.
Gibson (sứ giả Miến Điện) Gibson (?-1825) (sử nhà Nguyễn gọi là Hợp Thần Thăng Thụ hoặc Hợp Thời Thăng Thụ) là một viên quan của Vương quốc Ava (nay là Myanmar), được cử đến Việt Nam năm 1823 để thiết lập quan hệ ngoại giao với nhà Nguyễn. Gibson sau đó gia nhập lực lượng của Đế quốc Anh với tư cách thông dịch viên và qua đời. Bản tường trình về sứ mệnh ở Việt Nam của Gibson có chứa nhiều thông tin đương thời về Việt Nam, Lê Văn Duyệt, Lê Văn Khôi, Trần Nhật Vĩnh, Trương Tấn Bửu, Trần Văn Năng, ... Gibson là một người gốc Madras, có cha là người Anh, rất minh mẩn và sinh sống ở Miến Điện lâu năm. Ông giữ chức vụ tương đối lớn ở vương quốc Ava và thông thạo ngôn ngữ, tập quán Miến Điện. Gibson thông thạo tiếng Bồ Đào Nha, Hindi và Telinga (có lẽ là tiếng mẹ đẻ của ông). Gibson trông có vẻ như là một người Miến Điện chính thống chứ không phải người Anh. Năm 1823, vị vua mới lên ngôi ở Ava là cử Gibson cùng với hai vị quan người Miến Điện là Nhĩ Miêu Ty Chí và Tu Giá Nô Tha sang Việt Nam để thiết lập ngoại giao nhằm cô lập và chuẩn bị tấn công Xiêm. Gibson sau đó đến thành phố Sài Gòn và được tiếp đón bởi Tổng trấn Lê Văn Duyệt. Gibson nhờ Lê Văn Duyệt đệ trình quốc thư lên vua Minh Mạng và ở Sài Gòn chờ kết quả. Sau khi nghị đàm, triều đình nhà Nguyễn từ chối thiết lập bang giao với Miến Điện và cử người đưa sứ đoàn Miến Điện về nước vào đầu năm 1824. Khi quá cảnh Singapore, sứ đoàn Miến Điện bị quân Anh bắt giữ do xảy ra cuộc chiến Anh - Miến Điện. Gibson bị bắt và sau đó gia nhập lực lượng Anh với tư cách thông dịch viên. Vào năm 1825, trên đường cùng quân Anh tiến đến , Gibson mắc bệnh dịch tả và qua đời. Bản tường trình về sứ mệnh ở Việt Nam của Gibson được Đại sứ John Crawfurd biên tập và cho in chung trong tác phẩm "Journal of an embassy from the Governor-General of India to the courts of Siam and Cochin China. Exhibiting a view of the actual state of those kingdoms," xuất bản lần đầu năm 1828. Năm 1824, Gibson được tàu Việt Nam đưa về nước, khi quá cảnh Singpaore, đoàn tàu bị quân Anh bắt giữ do cuộc chiến Anh - Miến. Gibson gặp Thống đốc Thường trú Singapore là John Crawfurd và trao cho ông bản nháp nhật ký của mình khi đi sứ Việt Nam. Bản tường trình này được Crawfurd biên tập lại nội dung và thêm vào phần phụ lục trong sách của mình. Sứ mệnh ở Việt Nam. Đại Nam thực lục chép:Đệ nhị Kỷ - Quyển XXIV Thực lục về thánh tổ nhân hoàng đế Quý mùi, năm Minh Mệnh thứ 4 [1823], mùa đông, tháng 11, Quốc vương nước Miến Điện sai sứ đến thông hiếu. Khi trước Tổng trấn Gia Định là Lê Văn Duyệt sai thuộc hạ là Nguyễn Văn Độ đi thuyền buôn sang các nước bên ngoài nước Hồng Mao tìm mua đồ binh dụng, bị gió bạt đến trấn Đào Quai nước Miến Điện. Quan trấn ấy bắt Độ đưa về thành An Hoà. Vua nước ấy ngờ Độ là gián điệp của nước Xiêm, xét hỏi nghiêm ngặt. Đến lúc biết là người nước ta, bèn hậu đãi đưa về; nhân sai bồi thần là bọn Hợp Thần Thăng Thụ, Nhĩ Miêu Ty Chí, Tu Giá Nô Tha đem quốc thư và phẩm vật đến dâng (1 cái ấn vàng, 40 cái nhẫn vàng, 1 cái hộp trầu sơn đỏ, 1 chuỗi hạt châu không cháy, 1 bức chiên tơ đỏ, trừu tơ đại hồng và trừu tơ tố hồng mỗi thứ 2 bức). Sứ đến Gia Định. Thành thần sai dịch thư tâu lên. Thư lược nói: Trước đây nước ấy vẫn muốn giao hiếu tỏ lòng thành, khoảng năm Gia Long đã 2 lần sai sứ đi, nhưng không đến nơi được. Nay nghe nhà vua mới nối ngôi, nước ấy vui mừng lắm, dâng thư lên tâu, và xin nước ta tuyệt giao với nước Xiêm. Vua vời đại thần bàn bạc. Bọn Nguyễn Đức Huyên, Trần Văn Tính cho là nước Miến Điện cùng nước Xiêm thù nhau lâu đời, nay đến thông hiếu, ý đồ có thể biết được. Vả ta với nước Xiêm đã hoà hiếu với nhau, mà lại giao thông với nước Miến Điện thì người Xiêm chưa chắc không ngờ, không bằng hậu tứ mà bảo về. Bọn Nguyễn Hữu Thận, Nguyễn Văn Hưng cho rằng dắt díu người phương xa đến, đời xưa lấy làm răn; nhưng kẻ mến nghĩa mà đến, cũng không nên cự. Huống chi Miến Điện thù với Xiêm, không can thiệp gì đến ta, ta khước từ Miến Điện, người Xiêm chưa chắc cám ơn ta. Xin cứ nhận lấy. Vua dụ rằng : “Trẫm nghĩ Hoàng khảo Thế tổ Cao hoàng đế ta sang Xiêm, vua trước nước ấy đã sai quân giúp một lần, nhưng sai tướng không được người khá, đến đâu cũng cướp bóc, làm mất lòng dân, nhân đó bị giặc đánh tan phải chạy, từ đó về sau sợ oai giặc, không dám hé răng nói đến việc xuất binh nữa, cho nên Hoàng khảo ta, khôn ngoan tính trời, biết cơ đã đến, không cần phải mượn quân của họ mà bị kiềm chế, bèn tự quyết định, liền đêm đi đường biển về nước. Từ đấy chiêu tập những người cựu thuộc, rộng nộp những người mới đến, oai trời đến đâu, giặc đều tan vỡ, rồi lấy cả nước, thống nhất giang sơn, có thèm nhờ một mũi tên một tấc gươm của nước Xiêm đâu. Việc ấy chẳng những quan dân nước ta đội oai trời, mà các nước ngoài biển đều phục sức thần. Nhưng Hoàng khảo ta lại nghĩ tấm lòng tốt buổi đầu của người Xiêm, họ lại là láng giềng, nên từ trước đến giờ vẫn cho giao hiếu. trẫm noi theo phép cũ, há lại nghe lời nói ngoài mà tự mình tước bỏ nghĩa láng giềng. Nếu ngày khác nước Xiêm mưu điều không tốt, mà gây hấn ở ngoài biên, thì đã có lẽ phải trái, bên nào phải thì khoẻ, trời sẽ giúp cho, mà việc làm một nửa thu công gấp đôi. Nay tự trẫm xem ra thì quyết không có lẽ bỏ giao hiếu gây hiềm thù để nhọc quân lính. Vậy lời xin của nước Miến Điện không cho thi hành. Nhưng nghĩ sứ thần vượt biển đi xa, giữa đường lại gặp hoả tai, nên trả lại đồ cống mà thưởng cho quốc vương và sứ thần” (Thưởng cho quốc vương : quế 23 cân, sa, lụa, the, trừu mỗi thứ 100 tấm, đường cát 1.000 cân. Thưởng cho sứ thần : Chánh sứ, bạc 100 lạng ; Phó sứ, bạc 80 lạng ; áo mở bụng bằng đoạn mãng mỗi người 1 cái ; quần mỗi người 1 cái. Quân đi theo 40 người, mỗi người đều 4 lạng bạc, áo mở bụng bằng đoạn lông đỏ và quần, mỗi người mỗi thứ 1 cái). Sai đình thần viết thư trả lời. Đình thần lại xin trong cống phẩm nhận 1 cái nhẫn vàng (khảm hồng bảo thạch) để yên ủi tình người xa. Vua theo lời xin. Sai Quản cơ Nguyễn Văn Uẩn và Chánh tuần hải đô dinh Hoàng Trung Đồng đem binh thuyền và mang lương tiền 6 tháng, đưa sứ giả đến địa đầu Miến Điện thì về. Lại sai bộ Lễ đem việc ấy báo cho nước Xiêm. Người Xiêm gửi thư đến tạ.Đại Nam liệt truyện chép tương tự Thực lục nhưng có bổ sung một số thông tin.Năm Minh Mạng thứ 4, Tổng trấn Gia Định là Lê Văn Duyệt sai thuộc hạ là Nguyễn Văn Độ đi thuyền của người buôn là Phan Đạt đến các nước bên ngoài nước Xích Mao kiếm mua đồ dùng về việc binh, nhân bị bão dạt đến trấn Đào Oai ở nước Miến Điện, Trấn mục nghi là người do thám nước Xiêm, bắt đưa đến thành An Hòa, vua nước ấy nghiêm ngặt vặn hỏi, khi biết là người nước ta, bèn hậu đãi cho về, nhân đó sai bọn bồi thần là Hợp Thời Thăng Thụ, Nễ Miên Ty Chí, Tu Gia Nô Tha mang quốc thư phẩm vật đến dâng (ấn vàng 1 chiếc, nhẫn vàng đeo tay 40 chiếc, hộp trầu sơn 1 chiếc, chuỗi hạt xâu 1 xâu, chiên tơ đỏ 1 bức, chừu tơ đại hừu tơ trơn màu hồng đều 2 bức). Trong khi đi đường thuyền của sứ thần bị cháy, lại thuê thuyền khác chở đến Gia Định. Thành thần dịch tờ thư tâu lên, đại lược nói: Từ trước tới nay, nước ấy vẫn muốn đem lòng thành thông hiếu, khoảng năm Gia Long, từng hai lần sai sứ, vẫn không đến được. Nay nghe nhà vua mới nối ngôi, cả nước khôn xiết vui mừng dâng thư tâu lên, mong xin tuyệt hòa hiếu với nước Xiêm. Vua triệu đại thần thương lượng, bọn Nguyễn Đức Huyên, Trần Văn Tính cho là nước Miến Điện cùng với nước Xiêm vẫn đời đời thù hằn, nay đến nộp lễ vật, đủ rõ ý kiến. Vả ta với nước Xiêm đã trót cùng giao hiếu, mà lại cùng với Miến Điện thông hiếu nữa, người Xiêm vị tất không nghi, chi bằng hậu ban cho rồi bảo cho về. Bọn Nguyễn Hữu Thận, Nguyễn Văn Hưng cho là: Chiêu nạp người cõi xa, đời xưa vẫn có lời răn, nhưng họ mến nghĩa mà đến cũng không nên cự tuyệt, huống hồ Miến Điện thù hằn với Xiêm, đối với ta có can thiệp gì, khước đi thì chưa chắc người Xiêm đã ơn ta, nhân đó cứ nhận. Vua dụ rằng: Người Xiêm cùng với ta vốn dốc tình lân hiếu, há nên riêng nghe lời của nước ngoài mà bỏ tình giao hiếu mang lấy thù hằn ư? Lời xin của Miến Điện không chuẩn cho thi hành. Bèn trả lại cống phẩm mà thưởng cho Quốc vương và sứ thần các phẩm vật (thưởng cho Quốc vương 23 cân quế, sa lụa mỏng và trừu 100 tấm, đường cát 1000 cân). Thưởng cho sứ thần: Viên chánh sứ bạc 100 lạng, viên phó sứ bạc 80 lạng, áo mỗ bụng bằng đoạn thêu con mãng xà đều mỗi người 1 chiếc, quần đều 1 chiếc, viên bồi sứ có 5 người đều mỗi người 60 lạng bạc, áo mỗ bụng bằng thung thúc mỗi người 1 chiếc, quần đều 1 chiếc; quân theo hầu 40 người, mỗi người đều có 4 lạng bạc, áo mỗ bụng bằng đoạn lông màu hồng, mỗi người đều 1 chiếc, quần đều 1 chiếc. Sai đình thần viết thư trả lời, và sai Quản cơ là Nguyễn Văn Uẩn, Chánh tuần hải đô doanh là Hoàng Trung Đồng quản xuất đem binh thuyền cấp cho tiền lương 6 tháng, tiễn sứ giả đến đầu địa giới Miến Điện trở về. Năm Minh Mạng thứ 5, nước Anh-cát-lợi xâm lấn nước Miến, vua nước Miến đem binh đón đánh, quân Anh thua to. Rồi sau người Anh lại đem binh thuyền vào Nộ cảng (tức cửa sông Nộ). Người Miến cố sức đánh chống lại, vì bị pháo đạn oanh tạc, quân bị tan vỡ. Quân Anh sắp tới gần đô thành, vua Miến bất đắc dĩ phải nghị hòa, cắt nhượng chỗ đất rộng ở bãi biển làm nơi đỗ thuyền buôn bán của người Anh, người Miến thường để lòng báo phục nhưng chưa thể làm được.Việc giao thiệp với Miến Điện thông qua sứ mệnh của Gibson là một trong những bằng cớ đầu tiên mà nhà Nguyễn dùng để kết tội chém và thắt cổ Lê Văn Duyệ Sau vài ngày, Nội các lũ Hà Văn Quyền, Nguyễn Tri Phương, Hoàng Quỳnh cùng dâng sớ tâu rằng: Duyệt ấp ủ loài giặc gây nên sự biến nó bao chứa mầm họa, không phải là một ngày, nay tìm ra những điều từ trước bày vào chương sớ có hình tích bội nghịch 6 điều là: 1. Năm Minh Mạng thứ 4 (1823), Duyệt tự tiện cho tư nhân lũ Phan Đạt giả đi do thám cưỡi thuyền riêng đi Miến Điện, trong ấy thư tín tất có giao thông chiêu nạp. Lấy nghĩa nhân thần không ngoại giao đem vào luật thì Duyệt để lòng làm việc không thể hỏi đến được, tội này là một. 2. Đến khi sứ giả Miến Điện đến thành mới đem việc tâu vua đã dụ rằng đại nghĩa quan hệ không có lẽ nghe lời nước ngoài mà bỏ hòa hiếu gây cừu thù. Mà Duyệt còn cố xin dung nạp, may mà triều đình trả lại đồ cống cho sứ giả về danh nghĩa giải bày được minh bạch với thiên hạ, thế là Duyệt không những mưu việc nước không tốt và muốn chấp ý kiến để lấp việc làm bậy đi, tội này là hai. Đến lúc đình thần nghị án, dâng lên, chỉ ra những lời nói việc làm bội nghịch đáng làm tội xử trảm 7 điều là: 1. Sai người riêng đi Miến Điện kết ngoại giao . Đáng xử tội giảo 2 điều: 1. Cố xin dung nạp Miến Điện để thỏa việc làm bậy. Quan điểm của Gibson. Sứ đoàn tới Việt Nam. Tóm tắt: vào năm 1822, một viên quan nhỏ người Việt Nam là Nguyễn Văn Độ, trước kia theo đạo Công giáo, sau bỏ đạo, tới gặp quan Tả Quân và trình bày về một mối lợi lớn nếu đi mua tổ yến ở nước Ava mang về bán sang Trung Quốc. Việc buôn bán này chỉ được Lê Văn Duyệt cho phép mà không thông qua triều đình nhà Nguyễn. Nguyễn Văn Độ đi qua ngả Penang để tới Rangoon, bị nhà Ava bắt giam tra khảo, sau đó vua nhân cơ hội muốn liên kết với Việt Nam để đánh Xiêm nên thả Độ ra và cho sứ đoàn gồm 3 người sang Việt Nam để thiết lập bang giao. Tuy rằng sứ đoàn được đón tiếp nồng hậu ở Sài Gòn, họ không được phép ra kinh đô Huế và vua Minh Mạng từ chối bang giao với Ava. Sứ đoàn được triều đình Việt Nam đài thọ chi phí và cho người hộ tống về nước. Khi đoàn người về đến Singapore, chiến tranh Anh Miến bùng nổ, họ được bảo vệ cho đi đến Tavoy và đoàn người Việt Nam sau đó trở về nước an toàn. Phái đoàn Miến Điện khởi hành đầu tháng 1 năm 1823 trên một con tàu Châu Âu, ngày 26 tháng 2 tàu tới Penang sau khi đi qua Tavoy. Khi neo tại Penang, ngày 24 tháng 3, một con tàu Xiêm bị cháy và lan sang tiêu hủy con tàu của đoàn Miến Điện. Họ phải vay tiền của chính quyền Anh ở Penang và đi tàu Bồ Đào Nha tới Việt Nam. Ngày 1 tháng 6, tàu ghé Vũng Tàu. Ngày 3, tàu ghé Cần Giờ và sứ đoàn được 4 thuyền đưa vào Saigun ngày 8. Bảy con voi được đưa đến đón sứ đoàn khi thuyền cập bến, quan Tổng trấn cũng cung cấp thực phẩm và tiền cho sứ đoàn. Ngày 10 tháng 6 năm 1823, Ong-tan-Hiep, viên Thư ký của quan Tổng trấn, ghé thăm sứ đoàn và hỏi về bản sao và bản dịch của quốc thư. Ong-tan-Hiep cũng thảo luận với Gibson về lợi hại của việc thiết lập ngoại giao Miến Điện - Việt Nam, về sức mạng quân sự của Miến Điện. Cùng ngày hôm đó, hai vị quan người Pháp ghé thăm sứ đoàn và cho biết: ngày trước có rất nhiều người Pháp đến Việt Nam nhưng chỉ còn 2 người già bọn họ còn sống và chỉ còn tổng cộng 5 vị quan người Pháp ở đây nếu không kể các giáo sĩ. Vị vua Minh Mạng đã công khai thể hiện sự không thích người châu Âu và cấm đạo. Minh Mạng từ chối cho 2 vị giám mục hành đạo và khi họ diện kiến, Minh Mạng sỉ nhục họ bằng cách cho một ít tiền như bố thí cho ăn mày. Ngày 12 tháng 6, Ong-tan-Hiep đến chỗ sứ đoàn để hỏi tình hình dịch thuật quốc thư và trao thư mời dự tiệc ở dinh thự Tổng trấn. Sứ đoàn được gặp Lê Văn Duyệt, lúc ấy khoảng 50-60 tuổi, vóc người nhỏ nhưng linh hoạt, dáng dấp của người cựu binh. Quan Tổng trấn vốn người gốc Mitho, theo phò tá cố vương Gialong. Ông từng lưu vong ở Xiêm với Gialong. Sau nhiều công trạng, ông leo lên các cấp bậc cao hơn. Ông được kính nể bởi người dân Việt Nam và kinh sợ bởi người Kambojans và Siam. Ngày 19 tháng 6, quan Phó Tổng trấn Trương Tấn Bửu ghé sứ đoàn. Tháp tùng có nhiều quan viên người Kambojan trong quan phục Việt Nam. Ngày 21 tháng 6, sứ đoàn đón tiếp Tể tướng nước Cao Miên và quan Thống Chế bảo hộ Cao Miên Nguyễn Văn Thoại. Người Cao Miên trong dịp ấy tỏ thái độ thù ghét người Xiêm. Nhưng Gibson cho rằng họ chỉ giả vờ để làm vừa lòng người Việt Nam, và có vẻ như người Cam Miên bây giờ bị áp bức nặng nề hơn cả thời Xiêm cai trị. Ngày 30 tháng 6, sứ đoàn trình bày các món quà của vua Ava gửi cho vua Việt Nam ra cho các quan Việt Nam xem. Tổng trấn Lê Văn Duyệt khá thích thú với các món đá quý và thông tin về nhiều mỏ vàng bạc ở Miến Điện. Ông cũng cho thấy sự hiểu biết của mình về tình hình thế giới như: đặt câu hỏi nếu ý định tấn công Xiêm của Miến Điện là nghiêm túc; ông cho rằng sẽ có một cuộc chiến giữ quân Anh và Xiêm do sự tranh chấp ở Queda. Tổng trấn cũng thể hiện mình là một người có óc hài hước và kể về cuộc chiến Miến - Xiêm năm xưa khi ông và vua Gialong tỵ nạn bên Xiêm năm 1787. Ngoài ra, quan Tổng trấn cũng hỏi sứ đoàn nếu biết về bức thư của chính quyền Anh tại Penang (The Governor of Prince of Wales's Island) gửi cho ông. Ngày 1 tháng 7, sứ đoàn được phép đi tham quan thành phố Saigun trên lưng ngựa. Đường xá Saigun rộng và cao ráo, hai bên có cây cối và nhà cửa san sát. Có hai ngôi đền tưởng niệm, một cho quân đội, một cho quan chức, được ghi chép các công đức trên đó và được mọi người bày tỏ lòng biết ơn. Sứ đoàn sau đó ghé thăm một ngôi đền của người Hoa, thờ thần biển và sông, và được tiếp đãi. Đi cùng sứ đoàn có Onghim, quan Tòa án, và Ong-tam-pit, quan Tài chính. Sứ đoàn còn ghé thăm một ngôi chùa có một tượng Phật cao 6 feet và 3 tượng cao 4 feet. Ngày 3 tháng 7, quan Tổng trấn cử hành lễ rước quốc thư vào dinh thự bằng một cái kiệu vàng, có 200 lính và nhiều voi hộ tống. Ngày 4 tháng 7, quốc thư được dịch ra tiếng Latin, Pháp và chữ Hán rồi được đưa về kinh đô Huế. Ong-tan-Hiep, thư ký quan Tổng trấn, cho Gibson biết rằng quan Tổng trấn cũng chuyển luôn bức thư của chính quyền Anh về kinh mà không mở ra xem, cho dù đó là thư gửi cho ông ấy. Ông sợ rằng làm như thế sẽ tạo ra sự nghi ngờ ở triều đình là quan Tổng trấn ngấm ngầm cấu kết với người Anh. Ngày 9 tháng 7, Gibson có cuộc hội đàm với viên thư ký Ong-tan-hip về các vấn đề bang giao Miến - Việt. Ngày 10 tháng 7, viên quan bảo vệ là Ongbo cho sứ đoàn biết là vào ngày 12 này sẽ có cuộc hành hình 11 tên trộm bằng cách cho con voi yêu thích của quan Tổng trấn giày xéo. Phạm nhân sẽ bị trói vào một cái cọc và con voi sẽ chạy và dẫm đạp lên họ cho tới chết. Ngày 31 tháng 7, sứ đoàn được mời dự lễ giỗ mẹ vợ quan Tổng trấn. Ngày 4 tháng 8, triều đình ra chiếu chỉ triệu hồi quan Tổng trấn về kinh. Ngày 6 tháng 10, có 3 chiếc thuyền từ kinh đô ghé Saigun, mang theo 500.000 quan tiền để sửa chửa thành Gia Định và trả lương cho quân lính. Vài ngày trước có một chiếc tàu Xiêm bị bão khi đi tới Trung Quốc, nó ghé cảng Cape St. James xin được vào sửa chửa và miễn thuế cho các sinh hoạt thông thường. Việc miễn thuế bị bác bỏ nên viên thuyền trưởng đi tàu tới Singapore để sửa. Một chiếc tàu Anh quốc khác, trước đó ghé Huế, ghé Saigun và mang theo mấy nghìn khẩu súng hỏa mai. Nhà vua Minh Mạng đã không mua chúng vì họ cho là chúng kém chất lượng hơn súng của người Pháp. Thuyền trưởng tàu này mang theo lá thư của John Crawfurd, Thống đốc thường trú Singapore, gửi cho quan Tổng trấn. Tin tức duy nhất mà ông ta đưa đến là sự qua đời của thủ tướng Anh, ông Castlereagh. Sứ đoàn Miến không được gặp thuyền trưởng tàu Anh. Ngày 23 tháng 11, mấy chiếc thuyền hộ tống quan Tổng trấn trở về từ Baria. Từ Baria ngài sẽ đi về kinh đô Huế theo đường bộ. Ong-Kiam-Loto, chỉ huy pháo binh, khi đi từ Baria về Saigun đã mắc bệnh tả và chết ở tuổi 65. Xác của ông ấy được đặt trong một cỗ quan tài kín và đánh vẹt ni. Gia quyến và đồng đội đến lạy trước quan tài theo phong tục. Ngày 1 tháng 12, sứ đoàn nghe tin về nạn đói ở phía bắc Việt Nam và gây ra nhiều cái chết cho dân nghèo, đó là do nước biển dâng lên thất thường làm hư hại mùa màng. Còn một vài ngày trước, một người đàn ông bị chém đầu do tội đánh vợ đến chết. Chính quyền Saigun lúc này đang sửa chửa và nâng cấp Yadentain (Gia Định Thành) bằng đá lấy từ Dongnai cũ với hàng nghìn quân lính làm việc ngày đêm. Ngày 19 tháng 12, sứ đoàn gửi thư về Ava thông qua các tàu đi Singapore. Người anh em của vị chỉ huy pháo binh Ong-Kiam-Loto, trước đó đã về Athien trên vịnh Xiêm để lấy tro cốt vợ của anh mình, nay trở về và mang theo 2 cỗ quan tài, tất cả được mai táng chung với ông quan pháo binh. Ngày 28 tháng 12, sinh nhật mẹ vua Minh Mạng và thành phố thấp sáng đèn 3 đêm liên tiếp. Triều đình cho triệu tập ông Diard, bác sĩ người Pháp, về kinh. Ngày 3 tháng 1 năm 1824, có 4 chiếc tàu từ Trung Quốc cập bến và mang theo 1.300 người. Mỗi người sẽ trả phí là 6 đô la cho hành trình. Sau khi đến nơi, nọ định cư và tỏa ra khắp nơi ở xứ này. Ngày 6 tháng 1, sứ đoàn nhận 172 quan tiền và gạo từ chính quyền. Họ cũng được cho biết về công dụng chữa bệnh của gỗ trầm hương (Akila, Agila, eagle-wood), thứ tốt nhất được tìm thấy ở tỉnh Quinhon, trong điều trị bệnh ói mửa, dịch tả. Quân lính cũng diễn tập chèo thuyền ở bờ sông. Ngày 16 tháng 1, lại có thêm một tàu từ Trung Quốc mang 400 người đến. Những người trung Quốc nhập cư này đi khắp nơi, dọc theo mấy con sông. Hành lý của họ chỉ là một cái chiếu manh và mấy bộ đồ cũ. Hàng năm, có hàng nghìn người Hoa cũng đi định cư ở Xiêm và eo biển Malacca. Ngày 30 tháng 1 năm 1834, hôm này là ngày cuối năm theo âm lịch (30 tháng Chạp năm Quý Mùi), hàng quán mở chỉ cửa buổi sáng, người dân bận bịu chuẩn bị cho 4 ngày tiếp theo bởi chợ búa sẽ đóng cửa. Trước cửa mỗi ngôi nhà, người ta dựng một cây gậy dài (cây nêu), trên đó có treo trầu và thuốc lá, để cúng thần linh. Ngày 31 tháng 1 năm 1834, Tết Nguyên Đán, ngày đầu tiên của năm mới âm lịch (mùng 1 tháng Giêng năm Giáp Thân), người dân ngừng tất cả công việc, diện quần áo đẹp nhất và đi chúc tết mọi nhà. Mỗi gia đình sẽ bày một cái bàn nhỏ phía trước, có đồ ngọt và thắp đèn cầy, để cúng tổ tiên. Người dân, bất kể tuổi tác và giới tính, chơi cờ bạc ở mọi nơi; từ sáng tới tối, họ đốt đủ loại pháo hoa và pháo nổ. Ngày mùng 7 tháng Giêng, người ta sẽ đi thăm hỏi bạn bè và bà con. Tối mùng 7, cây nêu được hạ xuống, thức ăn trên bàn cúng được mang biếu người già sau khi mọi người trong nhà hành lễ. Người Việt Nam ăn mọi thứ thịt động vật, bất kể chó, mèo, chuột, cá sấu, ... Ngày 13 tháng 2, sứ đoàn Miến Điện nghe tin rằng triều đình nhà Nguyễn đã sai một chiếc tàu để đưa họ về nước. Ngày 14 tháng 2, Ong-Tan-Hiep, viên quan thư ký, mang lệnh từ triều đình đến sứ đoàn. Ông ấy đã đi đường bộ 12 ngày từ Huế. Ngày 18 tháng 2, tức ngày 17 tháng Giêng năm Giáp Thân, lễ hội Tết Nguyên Đán kết thúc. Ba phát đại bác nghi lễ được bắn ra từ thành Gia Định, tiếp sau một loạt súng hỏa mai và phảo nổ từ khắp nơi. Toàn bộ lính trong thành diễu hành xung quanh tường thành với trống nhạc và cờ phướng. Khi đoàn lễ binh đến bờ sông, có ba chiếc thuyền đợi sẵn và làm lễ bắn súng và diễu hành cùng nhiều thuyển nhỏ được trang trí cờ, biểu ngữ, đèn, guơm giáo. Lúc 7 giờ sáng, thánh chỉ của vua Minh Mạng được hộ tống từ nhà của Ong-Tan-Hiep tới dinh Tổng trấn trên một cái kiệu vàng. Sáu con voi phục vụ buổi lễ, nhiều vị quan lớn tham dự. Quan Tổng trấn Trần Văn Năng mặc bộ võ phục lộng lẫy, có thêu hình sư tử dự lễ. Sứ đoàn Miến Điện được biết sẽ có 3 vị quan và 1 thư ký, cùng 70 thuộc hạ sẽ đưa sứ đoàn về nước. Họ là: Ong-Kin, Ong-Kian, Bie Young, và thư ký là Ong-Tri-Bohe. Ong-Kin (Hoàng Trung Đồng) là hậu duệ người Hoa, cha của ông ấy là thủ lĩnh băng hải tặc người Hoa trước kia theo phò Gia Long phục quốc. Cha của Ong-Kin tới gặp Gia Long lúc ông ấy ở Pulo Condore (Côn Đảo) và xây dựng hạm đội từ các đội thuyền mang theo từ bờ biển Trung Quốc. Những người Hoa này và con cháu của họ sau chiến tranh được cho định cư ở bờ trái sông Sài Gòn (xóm Tàu Ô), số lượng của họ vào khoảng 3 đến 4 trăm người, được nhận tiền và lương thực từ triều đình, và sẵn sàng nghe lệnh khi có yêu cầu. Ngày 19 tháng 2, sứ đoàn đến thăm quan Tổng trấn Trần Văn Năng và được thông báo con tàu chở họ về nhà đang được chuẩn bị. Ngày 22 tháng 2, sứ đoàn biết được rằng các viên quan hộ tống họ đã được thăng cấp bậc để tỏ rõ oai nghiêm của triều đình khi mang thư và quà sang Miến Điện. Ngày 25, một vụ cháy xảy ra ở chợ, kế bên nhà Ong-tan-Hiep. Tổng trấn Trần Văn Năng cũng có mặt để giúp dập lửa, chỉ có 2 căn nhà bị thiêu hủy. Ngày 26, Coe-Doe-Lam, tức Nguyễn Văn Độ, từ kinh đô về và cho sứ đoàn biết rằng Tổng trấn Lê Văn Duyệt sẽ không về Nam Kỳ trước tháng 5. Ngày 27, một vụ cháy lại xảy ra gần chỗ ở của sứ đoàn. Ngày 28, ông Diard từ Huế về Sài Gòn và sẽ cùng tháp tùng sứ đoàn sang Ava. Ngày 4 tháng 3, tàu chở sứ đoàn hạ thủy. Ngày 6, sứ đoàn nhận được tiền và lương thực đủ cho ba tháng hải trình. Ngày 7, buổi sáng sứ đoàn đi bộ ra cảng và dự buổi lễ long trọng để đưa quốc thư sang Ava. Quan Tổng trấn Trần Văn Năng chủ trì, có các quan văn và quan võ đứng thành hai hàng tham dự. Có một vị quan già giữ chức tổng binh Nam Kỳ, Ong-ho-baing giữ chức ngân khố, Ong-kim giữ chức chánh án. Ong-tan-Hiep giữ chức thư ký và chỉ đứng ở hàng thứ 4. Quà của vua Minh Mạng được ban cho sứ đoàn. Ngày 10 tháng 3, sứ đoàn trao tặng quà của vua Miến Điện cho các vị quan Việt Nam và họ tỏ lòng cảm ơn. Ngày 12, sứ đoàn đến dinh thự Tổng trấn để tạ ơn các món quà của vua Minh Mạng, và sau đó được quan Tổng trấn Trần Văn Năng tiếp đón và mời xem kịch. Ngày 12 đến ngày 13, sứ đoàn chất hàng lên tàu. Tối ngày 13 và sáng ngày 14 có 2 vụ cháy lại xảy ra. Tối ngày 14, tàu nhổ neo khởi hành, hai ngày 15 và 16 thủy thủ đoàn bận rộn chuẩn bị củi. Ngày 17 tàu đến Cần Giờ, ngày 18 và 19 tàu lấy nước ngọt, ngày 20 đoàn lại xuống tàu, ngày 21 tàu neo ở Kauro cho đến ngày 24. Thủy thủ đoàn Việt Nam cho biết theo thiên văn của họ thì thời tiết này không tốt và tàu lại neo ở Vũng Tàu. Sau đó họ cho người về Sài Gòn báo cáo tình hình. Ngày 26, một thuyền từ Sài Gòn tới để kiểm tra tình hình. Khi tàu đậu ở Vũng Tàu, có 3 thuyền buôn đi Singapore đi ngang qua. Ngày 30, tàu ra khơi, ngày 31 tới Côn Đảo. Ngày 9 tháng 4 năm 1824, tàu đến Singapore sau 10 ngày đi từ Vũng Tàu và 26 ngày từ Sài Gòn. Tại Singapore, sứ đoàn hay tin chiến tranh đã bùng nổ giữ nước Anh và Miến Điện. Ngày 12 tháng 6 năm 1823, Ong-tan-Hiep đến chỗ sứ đoàn để hỏi tình hình dịch thuật quốc thư và trao thư mời dự tiệc ở dinh thự Tổng trấn. Sứ đoàn được gặp Lê Văn Duyệt, lúc ấy khoảng 50-60 tuổi, vóc người nhỏ nhưng linh hoạt, dáng dấp của người cựu binh. Quan Tổng trấn vốn người gốc Mitho, theo phò tá cố vương Gialong. Ông từng lưu vong ở Xiêm với Gialong. Sau nhiều công trạng, ông leo lên các cấp bậc cao hơn. Ông được kính nể bởi người dân Việt Nam và kinh sợ bởi người Kambojans và Siam. Ngày 10 tháng 8, sứ đoàn thấy rằng cứ mỗi tuần lại có 3 hoặc 4 phạm nhân bị hành quyết. Quan Tổng trấn rất nghiêm khắc trong việc thực thi công lý, không cho phép ai thoát tội. Ngài cho rằng những kẻ tội nhân đó không có ích gì cho xã hội mà chỉ là gánh nặng. Vị quan đưa sứ đoàn từ Cần Giờ lên Sài Gòn, vừa bị kết tội nhận hối lộ và tham nhũng. Ông ta bị tịch thu tài sản và hai vợ chồng bị đóng gông cổ. Ông quan này ăn chặn tiền lương của công nhân đào kênh Hà Tiên, và tống tiền nông dân làng bên cạnh. Tổng số tiền đó chưa tới 1.000 quan tiền. Khi đi qua chợ vào buổi chiều để xem voi biểu diễn, sứ đoàn thấy chỗ hành hình 3 phạm nhân hồi sáng, vẫn còn mấy cái gông nằm đó. Buổi diễn tập voi được tổ chức ở phía nam của thành Phiên An. Quan Tổng trấn cưỡi con voi yêu thích và cuộc diễn tập được thực hiện với 60 con voi tấn công hàng rào dựng bằng cây có quân lính dàn hàng cầm súng bắn. Còn một loại diễn tập khác là cho voi tấn công hình nộm sử tử và cọp có phun lửa. Con voi nào không làm tốt sẽ bị phạt 20 gậy lên đầu. Con voi yêu thích của quan Tổng trấn cũng được tham gia diễn tập, nó biết cúi đầu chào sứ đoàn, nó 37 tuổi và đã theo quan Tổng trấn được 25 năm. Thông qua người thông ngôn tiếng Bồ Đào Nha là Antonio, sứ đoàn có buổi hội đàm với quan Tổng trấn. Ông cho biết việc ông về kinh là vì sứ mệnh bang giao này, ông muốn nó được thực hiện và nhà vua Minh Mạng hiếm khi nào hành động trái với lời khuyên của ông. Ông cũng đặt câu hỏi về khả năng chiến tranh giữa nước Anh và Xiêm vì tranh chấp ở Queda, vốn là chư hầu của Xiêm. Gibson cho rằng nước Anh quá mạnh và Xiêm không thể chống lại. Quan Tổng trấn cho là người Anh đã dòm ngó Junk-Ceylon, Pulo, Lady, Quedah, và Perak; nhằm để Penang làm trung tâm thương mại và cả bán đảo Mã Lai cần hỗ trợ Penang vì nó bị mất vị thế so với Malacca. Quan Tổng trấn dường như có đầy đủ thông tin về kết quả cuộc chiến của hoàng đế Napoleon Bonaparte, nhất là trận Waterloo và cái chết của ông ấy ở St. Helena. Quan Tổng trấn thương xót cho Napoleon và nói cho các viên quan Việt Nam rằng, sai lầm duy nhất của Napoleon là ông ấy có tham vọng quá to lớn. Và sau khi làm cho thế giới hỗn loạn bằng những cuộc chiến, Napoleon chẳng mang lại điều gì tốt đẹp cho nước Pháp. Quan Tổng trấn ca ngợi người Anh, nhưng lại cho rằng họ cũng quá đỗi tham vọng. Từ ngày 10 đến ngày 28 tháng 8, sứ đoàn không thấy có gì đặc biệt trừ việc thường xuyên có sự hành hình tội phạm trộm cướp và gian dâm. Ngày 28, một người cô hoặc dì của vua Cao Miên ghé Saigun. Bà này vốn có chồng là một vương tử Xiêm, sau khi ông ấy chết, bà không có con cái và trở về nước. Bà ấy muốn trao đổi với người thông dịch tiếng Xiêm của sứ đoàn và anh này đến chỗ bà ấy. Vụ việc bị báo lên cho Tổng trấn và bị xử phạt: Ong-Bo, viên quan bảo vệ, bị gông cổ; Antonio, người phiên dịch tiếng Bồ, bị đánh 100 gậy. Ngày 1 tháng 9, đúng ngày dự kiến khởi hành của quan Tổng trấn về kinh. Nhưng vị Phó Tổng trấn Trương Tấn Bửu, cỡ khoảng 90 tuổi, người duy nhất được triều đình tin tưởng giao lại quyền Tổng trấn, bị bệnh nặng. Cho nên hành trình của quan Tổng trấn bị đình lại. Trong thời gian này, sứ đoàn gặp phải hai vụ việc tàn khốc cho thấy sự nghiêm khắc và chuyên quyền cực lớn của quan Tổng trấn. Một viên quan thuộc đoàn tùy tùng về kinh với quan Tổng trấn đến xin ông cho mình được đi sau vài ngày do vợ bệnh, quan Tổng trấn tức giận với lời cầu xin, lập tức sai lính kéo viên quan ra cổng chém đầu ngay tức khắc. Cùng lúc ấy, một viên quan khác, người gốc Tonquin, làm giám sát việc đào kênh Athien, đến chào hỏi quan Tổng trấn. Quan Tổng trấn trước đó đã nghe một số điều không tốt về hành vi của viên quan này, trong khi viên quan chưa kịp lạy xong 4 lạy theo lễ, quan Tổng trấn ra lệnh kéo viên quan ra chợ hành hình. Một viên quan người Pháp cho sứ đoàn biết rằng tất cả bọn họ đang chuẩn bị rời khỏi Việt Nam ngay lập tức bởi vì vị vua Minh mạng đã quyết định thù nghịch với người châu Âu. Ngày 21 tháng 9, quan Tổng trấn thăm Saigun để viếng mộ cha mẹ. Từ vụ việc liên hệ với bà cô của vua Cao Miên, sứ đoàn bị giám sát nghiêm ngặt. Ngày 1 tháng 10, có tin về vị Tổng trấn mới, Trần Văn Năng, đang trên đường từ kinh đô Huế đến Saigun. Ngày 31 tháng 10, vị Tổng trấn mới đã đến Saigun sau hành trình 9 ngày cùng với đoàn 600 người tùy tùng. Người Xiêm lúc ấy cũng biết được tin tức về ngoại giao Miến - Việt, họ cho tăng cường phòng thủ thành Bangkok và sông Menam. Sứ đoàn được triệu tập đến dinh thự Tổng trấn, trên đường họ gặp 2 người bị đóng bằng cái gông cổ lớn, họ là lính và bị tội do bất tuân và phỉ báng cấp trên. Ngài Tổng trấn cho sứ đoàn biết ông ấy bị gọi về Huế là để bàn về sứ mệnh của sứ đoàn Miến Điện, và ông ấy sẽ vắng mặt 3 tháng. Trần Văn Năng, người thay thế ông ấy, vị quan cỡ 70 tuổi, một người già dặn và thuộc hạ yêu thích của cố vương Gialong, ngồi kế bên quan Tổng trấn. Sứ đoàn được nhờ giúp đỡ bởi Trần Văn Năng. Quan Tổng trấn Lê Văn Duyệt cho rằng sứ mệnh ngoại giao Miến - Việt cần được thực thi càng sớm càng tốt, nhưng do nó có nhiều hệ quả nên phải cân nhắc, nhất là khi hai nước xa lạ với nhau và chưa từng có quan hệ. Sau buổi hội đàm, sứ đoàn được mời xem hát kịch cùng với các viên quan Việt Nam và Cao Miên. Ngài Tổng trấn trong dịp này tỏ ra ân cần và hạ mình ngồi kế bên sứ đoàn và khen ngợi họ. Sau đó, ngài Tổng trấn tặng quà cho 8 người ăn mặc nghèo khổ và có dáng vẻ rất khác mọi người ở đây. Ông cho sứ đoàn biết rằng những người đó mới chính là dân bản địa ở xứ Nam Kỳ này, trước khi bị chinh phục bởi người Việt Nam, và họ có dân số nhiều hơn người Việt. Ngày 18 tháng 11, quan Tổng trấn Lê Văn Duyệt làm lễ trao quyền Tổng trấn cho Trần Văn Năng và ra lệnh cho toàn cõi Nam Kỳ chấp hành. Quan văn đứng bên phải, quan võ đứng hàng bên trái. Ong-Bo, viên quan bảo vệ sứ đoàn, đóng vai trò như người điều hành chính của buổi lễ. Ngày 19 tháng 11 năm 1823, ngài Tổng trấn Tai-Kun khởi hành về kinh. Sứ đoàn đứng đợi ở bến tàu, lúc 5 giờ chiều, ngài cùng đoàn tùy tùng hùng hậu đến, ngài ngồi trên một cái kiệu vàng, có hai cái lộng che. Một số tàu và người đã đi tiền trạm vào ngày hôm trước, hôm nay có khoảng 50 thuyền và 1.000 người theo ngài về kinh. Ngài nhắn cho sứ đoàn rằng đừng áy ngại, ngài sẽ về sau 3 tháng và sẽ làm cho mọi thứ thỏa đáng. Trông ngài Tổng trấn có vẻ u sầu khi ngồi trên thuyền. Ngày 26 tháng 2 năm 1824, Coe-Doe-Lam, tức Nguyễn Văn Độ, từ kinh đô về và cho sứ đoàn biết rằng Tổng trấn Lê Văn Duyệt sẽ không về Nam Kỳ trước tháng 5, và ông ấy phải đợi làm xong lễ cưới của người cháu là Cadoa với một người chị em gái của vua Minh Mạng, tức là con gái của cố vương Gia Long. Ông cũng cho biết thêm là ngài Lê Văn Duyệt khi đến kinh đã đề nghị cho mở kho lương thực: giá gạo đã giảm xuống còn nửa quan tiền một đấu. Sự thiếu đói thường gây ra bạo loạn ở Tonquin, và các thủ lĩnh khởi nghĩa sẽ không đầu hàng cho tới khi họ được nói chuyện với quan Tổng trấn. Sử nhà Nguyễn chép về lễ cưới như sau: chính biên đệ nhị kỷ - quyển xxv thực lục về thánh tổ nhân hoàng đế. Giáp Thân, năm Minh Mệnh thứ 5 (1824) (Thanh Đạo Quang năm thứ 4), mùa xuân, tháng giêng, ngày mồng 1. Cho con trai Chưởng Hậu quân Lê Chất là Vệ uý Lê Hậu lấy trưởng công chúa thứ tám tên là Ngọc Cửu, con trai Chưởng Tượng quân Nguyễn Đức Xuyên là Vệ uý Nguyễn Đức Hựu lấy trưởng công chúa thứ chín là Ngọc Nguyệt, con trai Chưởng Tả quân Lê Văn Duyệt là Kiêu kỵ Đô uý Lê Văn Yến (con Lê Văn Phong thừa tự Lê Văn Duyệt) lấy trưởng công chúa thứ mười là Ngọc Ngôn, con trai Thị trung Đô thống chế Nguyễn Văn Khiêm là Kiêu kỵ Đô uý Nguyễn Thường Tuân lấy trưởng công chúa thứ mười một là Ngọc Tôn. Vua dụ rằng : “Bọn ngươi cha con một nhà mang nhiều ơn huệ vẻ vang, nên dốc lòng trung trinh, giữ trọn tiếng tốt”. Ngày 28 tháng 2, ông bác sĩ người Pháp là Diard từ kinh đô về và cho sứ đoàn biết rằng món quà của triều đình nhà Nguyễn gửi cho vua Ava đang được vận chuyển bằng đường bộ đến Sài Gòn. Ông Diard cũng được lệnh hộ tống sứ đoàn sang Miến Điện và cho đại sứ Gibson thấy chiếu chỉ của nhà vua, có con dấu của Bộ trưởng Người ngoại quốc (Mandarin of Strangers). Diard cũng cho sứ đoàn biết rằng ông ấy bị gọi về triều gấp là do vụ việc thiết lập ngoại giao này. Vị Bộ trưởng Người ngoại quốc kia đã phát biểu trước triều đình rằng ông ta phản đối việc kết giao với Miến Điện, bởi nó sẽ làm người Xiêm cảnh giác và thù nghịch với Việt Nam. Nhà vua Minh Mạng sau khi hỏi ý kiến triều thần đã đi đến kết luận là: người Miến bị công khai thừa nhận là kẻ thù của người Xiêm. Quan Tổng trấn Lê Văn Duyệt và hai vị quan người Pháp Vanier và Cheneaux thì lại ủng hộ liên minh với Miến Điện. Họ cho rằng Miến là cựu thù của Xiêm, và Việt Nam có thể hưởng lợi ở tỉnh Bantaibang của Cao Miên, chưa kể Việt Nam còn có thể giao thương với Miến Điện. Cuộc thảo luận diễn ra theo hướng bất lợi cho liên minh với Miến, và Diard không hiểu được nguyên do của sự cương quyết từ chối thiết lập ngoại giao của nhà vua. Diard cho rằng kết quả cuộc thảo luận là hệ quả của sự tự cao ngông cuồng của triều đình nhà Nguyễn, những kẻ kiên quyết cho rằng chỉ có họ và người Trung Quốc là người văn minh, còn tất cả mọi người còn lại trên thế giới là man di mọi rợ. Như đối với người Xiêm, vua Minh Mạng cho rằng ông ta có thể chinh phục nước họ tức thì nếu muốn. Trong triều đình nhà Nguyễn, không một ai có đủ thông minh trừ ngài Tổng trấn Lê Văn Duyệt, người thường hay cười trước sự ngu xuẩn của các vị quan khác. Thậm chí Lê Văn Duyệt còn gợi ý nhẹ nhàng nhà vua Minh Mạng về ý định hoang đường của nhà vua, bởi thực tế thì Minh Mạng cũng chỉ là một chư hầu của hoàng đế Trung Hoa mà thôi. Trong nhật ký của Gibson, một viên quan được nhắc đến qua tên gọi Ong-tan-hip hoặc Ong-tan-Hiep, có chức vụ là Thư ký của quan Tổng trấn và được Lê Văn Duyệt yêu thích. Người này có thể là Lê Văn Khôi hoặc Trần Nhật Vĩnh. Theo Đại Nam thực lục, năm 1820, Tham hiệp Thanh Hoa là Trần Nhật Vĩnh được cho làm Thiêm sự Hình bộ, theo thành Gia Định chuyên làm việc từ chương dưới quyền Tổng trấn Lê Văn Duyệt. Mãi đến năm 1825, Cai đội Lê Văn Khôi mới được phong Phó vệ úy. Ong-tan-Hiep có lẽ là Ông Tham Hiệp, tức Trần Nhật Vĩnh. Ong-tan-Hiep được quan Tổng trấn nuôi nấng từ thuở còn thơ ấu. Ong-tan-Hiep là kẻ có tham vọng, năng lực và nóng nảy. Ong-tan-Hiep bị tất cả quan viên thù ghét, mặc cho Ong-tan-Hiep là kẻ giàu có và quyền lực. Các vị quan có cấp bậc cao hơn Ong-tan-Hiep, khi đến nhà Ong-tan-Hiep vẫn phải đứng chờ ngoài cửa. Không ngày nào mà không có người mang quà cáp sang nhà biếu Ong-tan-Hiep. Sau đó Ong-tan-Hiep lấy số quà đó đem qua cửa hàng của mình ở kế bên, cũng gần chợ, để bán lại. Gibson thuật lại một mẩu chuyện về Ong-tan-Hiep.Ngày 23 tháng 11 năm 1823, ... xảy ra vụ bắt giữ Ong-Quan-Tabaonhy và vợ, đó là kết quả từ âm mưu của Ong-Tan-Hiep, viên Thư ký yêu thích của quan Tổng trấ: Ban đầu, Ong-Quan-Tabaonhy bỏ ra một số tiền lớn để có thể cưới một bà góa phụ xinh đẹp, khi ông ta cạn tiền và sắp thành công thì ông Thư ký nhảy vào. Ông Thư ký trẻ hơn, đẹp trai hơn Ong-Quan-Tabaonhy, lại được quan Tổng trấn yêu thích nên bà góa phụ đổi ý và không chịu lấy Ong-Quan-Tabaonhy nữa. Hai ông quan từ đó không bao giờ là bạn nữa và tìm cách hại nhau khi có thể. Ông Thư ký sau đó phát hiện ra Ong-Quan-Tabaonhy ăn chặn tiền lương của công nhân đào kênh Hà Tiên. (Kết quả là vợ chồng ông này bị bắt.) Một ngày nọ, người vợ lẽ của Ong-Quan-Tabaonhy tên Che-day gặp và nói chuyện với ông Thư ký ngoài đường lộ. Bà này xin được đến nhà ông Thư ký bàn chuyện và ông này đồng ý. Một buổi tối lúc 8 giờ, bà này đến nhà ông Thư ký và xin nói chuyện riêng hai người trong phòng để bà này cầu xin chuyện thả chồng bà ta ra. Một lúc sau, cả nhà nghe tiếng "hiếp dâm" và "giết người". Khi mọi người đến nơi, bà này cáo buộc bị ông Thư ký cưỡng hiếp khi đang cố xin thả chồng ra. Sau đó bà ấy chạy ra ngoài đường và la hét tiếp, bà ấy cũng cho mọi người thấy lọn tóc mình cắt được từ ông Thư ký. Buổi sáng hôm sau, bà này đến chỗ quan Tổng trấn kêu oan và trưng lọn tóc ra làm chứng. Biết rằng tội gian dâm sẽ bị xử chết, quan Tổng trấn xem xét và thấy rằng vụ việc này là là âm mưu của bà vợ lẽ và chồng nhằm mưu hại ông Thư ký nên hạ lệnh phạt bà ấy 100 roi. Bà vợ lẽ này chắc chưa tới 20 tuổi. Địa lý và lịch sử Việt Nam. Theo hiểu biết của Gibson về địa lý Việt Nam, về phía Bắc của sông lớn Kamboja (sông Cửu Long), trong tiếng Miến Điện là Meh-koan-mit, là các vùng đất chịu quản lý của vua Ava, nhất là Kiang-ung-gi và Kiang-si. Từ những nơi đó, việc giao thương có thể dễ dàng thiết lập giữa miền Nam Việt Nam với Miến Điện. Từ Kiang-ung-gi đến Tonquin (miền Bắc Việt Nam), tiếng Miến Điện là Kio-pagan, sẽ dễ dàng liên lạc nếu có đường cắt qua. Nước Lao-lan-tao trong tiếng Việt, Len-jen trong tiếng Miến, là trở ngại duy nhất. Người Lào sống ở bờ đông sông Mêkong và là đồng minh của Xiêm. Từ thủ đô Ava đi thẳng sang hướng Đông đến sông Mêkong không tới 100 dặm. Mất 20 ngày để đến Kiang-ung-gi; và từ đó băng qua Lao-lan-tao và Sandapuri, đến Bak-tin (Bắc Thành), hay Kachao (Kẻ Chợ), thủ phủ của Tonquin, mất hết 70 dặm; và chỉ 1 phần 3 đoạn đường nằm dưới sự quản lý của người Lào. Dãi núi ngăn cách Lào và các vùng đất của Việt Nam là nơi khởi nguồn con sông lớn của Tonquin. Người Cochin China đích thực là hậu duệ từ người Tonquin khi chinh phục phương Nam. Lãnh thổ Cochin China hiện tại hiếm khi cách bờ biển quá 10-15 dặm, và bị bao bọc ở phía Tây bởi Lào hoặc Kamboja. Chủng tộc bản địa, những người định cư từ tỉnh Quinhone (Quy Nhơn) tới Cape St. James, là người Loi (Lợi). Họ sống trong rừng núi và thần phục nhà vua Cochin China. Tộc trưởng của họ sống ở Phan-ri (Phan Rí), cách bờ biển 10 dặm. Họ theo tôn giáo Hindu và di tích của tôn giáo này có khắp nơi như đền đài, bích hoạ và văn bia. Quốc gia của họ được người Trung Quốc gọi là Champa. Tỉnh Dong-nai có tộc người gốc là Moi (Mọi), sống trong vùng núi, nghe nói có số lượng nhiều hơn người Việt. Họ theo đạo Phật. Phía Tây Cape St. James, gần vĩ độ 14 Bắc, là nước Kamboja đích thực. Phía Bắc của nó giáp Lào. Từ Athien tới Tung-yai trên bờ biển, người dân được gọi là người Kom (Khmer Krom). Gibson nghĩ đó là nhầm lẫn, và Kom là tên khác của người Kamboja. Nước Kamboja theo cách gọi của người bản xứ là Namvuam, và trong ngôn ngữ Sanscrit, hoặc Bali, gọi là Maha Notkorlorot Kamer, còn người Việt gọi họ là Komen (Cao Miên). Vào thế kỷ thứ 10, Kamboja là quốc gia hùng mạnh. Dong-nai, Phan-ran, và cả Xiêm là chư hầu của họ; nhưng ngay sau đó, nước này tàn lụi, và Xiêm phá vỡ ách cai trị của Kamboja để giành độc lập. Người Tonquin và Cochin China là cùng một giống dân, cùng một ngôn ngữ. Thời cổ đại, vua Tonquin (Đàng Ngoài) bổ nhiệm một vị Tổng trấn đến các tỉnh phía bắc Đàng Trong, kéo dài đến Quinhone và đặt bản doanh ở Huế. Người này (Nguyễn Hoàng?), là ông tổ của các vị vua Nguyễn hiện tại, nổi dậy, lặt đổ ngai vàng và chém đầu vua Tonquin, chiếm lấy nước ông ta. Kẻ nổi dậy chiến thắng ấy được Trung Quốc công nhận là chư hầu và cho triều cống. Theo thời gian, ông ta và hậu duệ chinh phục từ tay người Kamboja các tỉnh Quin-hone, Nhatrang, Phan-ran, và Phu-yen, theo cách hiểu của người Trung Quốc là nước Champa. Những tỉnh ấy có cư dân là người Loi, theo đạo Hindu, bây giờ sống trong rừng núi do bị chèn ép bởi người Cochin China. Gần đây, người Cochin China chinh phục tỉnh Dong-nai, và thiết lập các thuộc địa với người dân của họ ở Que-duoc (Châu Đốc), Sa-dek (Sa Đéc), Mitho, Camao (Cà Mau), Saigun, Dountain, và nhiều chỗ khác. Vùng đất từ Sa-dek tới Athien vừa mới đây đã bị đổi thành một tỉnh của Cochin China với tên Ya-din-tain (Gia Định Thành). Vua hiện tại của Kamboja tên là Luang-hang-tek (Ang Chan II), sống ở thành phố Kalompé, nơi có không quá 5.000 dân. Kinh đô cũ Pong-luang cách đó 15 dặm. Người bản xứ của Dong-nao là Moi, và của Champa là Loi, bị đẩy vào sống ở vùng núi rừng do sự đàn áp của người Cochin China. Khi Ang Eng, cha của vị vua Kamboja hiện nay, chết thì Ang Chan II mới có 6 tuổi. Khi ông ta lớn lên, ông ta bất hoà với hai người em và khiến họ chạy sang Xiêm cầu viện: Ang Chan lo sợ bị lặt đổ nên chạy sang Ya-din-tain nhờ che chở.Tai-kun (Tả Quân), Tổng trấn hiện tại, mang 30.000 quân sang Kamboja giúp Ang Chan. Khi quân Tai-kun gặp quân Xiêm khi tranh giành Calompé, họ nghị hoà và thống nhất để Kamboja tiếp tục thần phục Cochin China; và tỉnh giàu có Bantaibang thuộc về Xiêm, đường biên giới thống trị sẽ là cái hồ lớn (Biển Hồ). Người Kamboja bị áp bức mạnh mẽ bởi người Cochin China. Vua Kamboja không thể làm bất cứ điều gì mà không xin phép quan Tổng trấn ở Saigun. Thành trì Yadin-tain (Gia Định Thành) được xây bởi ông Olivia. Nó có hình 4 cạnh, mỗi cạnh dài nửa dặm. Nó có 8 cổng, với 2 cổng ở mỗi cạnh, được xây dựng với thành lũy bằng đất. Nó có một con hào và chướng ngại, và 2 con kênh ăn thông ra sông giúp giao thông và liên lạc. Gibson ước đoán dân số Yadin-tain, gồm cả Saigun và Bawghue (Bến Nghé?), là 60.000 dân với 1 phần 5 là người Hoa. Nơi đây là nơi trú ngụ của thương nhân Trung Hoa, hàng hóa Trung Quốc luôn có để bán, và hàng hóa tập trung để xuất khẩu sang Trung Quốc. Nơi đây có nhiều kênh rạch nối liền với con sông chính, thuyền ghe lên xuống tấp nập, dỡ hàng hóa tới tận cửa nhà thương nhân. Nó cũng có một con đường thủy đi tới sông lớn Kamboja. Dong-nai (Biên Hòa?) là cố đô của xứ này khi người Kamboja còn sở hữu nó. Chỗ đó là một nơi rộng rãi và có thương mại tốt, nhưng hiện nay nó là một nơi mục nát. Người Cochin China khi chinh phục xứ này đã dời thủ phủ về Saigun, nơi thuận lợi giao thương hơn, và gọi thành phố mới và tỉnh này là Ya-din-tain. Năm 1820, một con kênh được đào từ Que-douc (Châu Đốc), bên bờ tây sông lớn (Cửu Long), tới Athien (Hà Tiên), bên bờ vịnh Xiêm. 20.000 người Cochin China và 10.000 người Kamboja được thuê làm việc: kênh này sâu độ 3 sải. Công nhân được trả 6 quan tiền một tháng, và triều đình nhà Nguyễn tốn 400.000 quan cho tiền lương. Thế nhưng không có sự cung cấp nước uống cho công nhân nên 10.000 người đã chết vì đói khát, lao lực và bệnh dịch. Mục tiêu của việc đào con kênh này là tạo sự gia thông dễ dàng từ xứ Kamboja (tức Ya-din-tain) tới Xiêm, thuyền chiến có thể chở lính đi thẳng thay vì phải đi vòng qua Cape of Kamboja (Mũi Cà Mau). Trước kia, mọi tù trưởng người Kamboja nuôi và bán voi cho người Cochin China và Xiêm. Một con voi tốt giá 50-100 quan. Voi rất dồi dào ở vùng thượng du, ở Pontai và Lào, nhưng nay chính quyền Cochin China chỉ cho bán 1 con voi giá 10 quan tiền, khiến người ta ngừng nuôi voi. Có một số người Malay định cư ở phía Đông vịnh Xiêm, họ có nguồn gốc từ Tringano và Patani. Gibson được cha sứ Francis, một nhà truyền đạo Neapolitan ở Saigun, cho biết là ở một nơi gọi là Cheguam, nằm giữ thành Ya-din-tain và đô thị Saigun, chỗ mà cha sứ ở, có 120 người Công giáo. Ở tỉnh Ya-din-tain có khoảng 25.000 người Công giáo, và 100 nhà thờ. Các mục sư gồm 3 người châu Âu và 10 người bản xứ. Lúc cố vương Gia Long và Giám mục Adran (Bá Đa Lộc) còn sống, đạo Công giáo rất được tôn trọng. Hiện nay, đạo Công giáo vẫn được công khai tôn thờ ở phần miền nam của đất nước, nơi người theo đạo được bảo vệ và khích lệ bởi Tổng trấn Tai-kun. Người theo đạo Công giáo, tuy thế, rất nghèo và khốn khổ nên ít có thời gian làm lễ. Ở một nơi gọi là Lang (Lăng Cha Cả), là nơi chôn Giám mục Adran. 50 gia đình được Gia Long sai giữ lăng và miễn các loại thuế, dịch. Ở giữ Yadin-tain và Saigun có một ngôi chùa Phật, có bức tượng Phật cao 7 feet, và 3 tượng cao 4 feet, với tư thế ngồi. Gibson có thảo luận với những tu sĩ Phật giáo ở chùa đó nhưng bọn họ có vẻ rất dốt nát (sic); họ không biết chút gì về sự truyền bá tôn giáo của họ ở Cochin China, chỉ biết nó đến từ phương Tây. Phía sau chùa là một công trình khác, có tên của các vị tu sĩ quá cố, được giữ rất trang trọng.
Xem chỉ tay ("Palmistry") là thuật xem bói thông qua xem chỉ tay, tức xem nghiệm các đường chỉ tay ở lòng bàn tay. Xem chỉ tay còn được gọi là thuật xem tướng tay ("chiromancy"), xem tướng. Phương pháp xem chỉ tay này được tìm thấy trên khắp thế giới, với nhiều biến thể văn hóa. Những người thực hành thuật xem tay thường được gọi là người xem tướng, thầy tướng số, thầy bói. Có nhiều cách giải thích và thường mâu thuẫn với nhau về các đường chỉ tay và đặc điểm khác nhau của các giáo lý khác nhau về thuật xem tướng tay. Thuật xem tướng tay được những người theo đạo Hindu thực hiện và vẫn được thực hiện rộng rãi ở Nam Ấn Độ như một nghề cha truyền con nối của một số đẳng cấp như Kuravan từ Kerala, thuật xem chỉ tay cũng được gián tiếp tham chiếu trong Sách Job. Thực tiễn của thuyết xem tướng tay này được nhiều người coi là giả khoa học do có nhiều mâu thuẫn giữa các cách giải thích khác nhau và thiếu bằng chứng về các dự đoán của thuật xem tay. Xem chỉ tay là một thông lệ phổ biến ở nhiều nơi khác nhau ở khắcp vùng đất Á-Âu, thuật này cũng được nó thực hành trong các nền văn hóa Sumeria, Babylon, Ả Rập, Canaan, Ba Tư, Ấn Độ, Nepal, Tây Tạng và Trung Quốc, cũng như các nước đồng văn như Việt Nam. Người Digan là sắc dân nổi tiếng với thuật bói toán và xem chỉ tay, họ có biệt tài là nhảy múa giỏi, một số người làm nghề bói toán. Từ thời kỳ văn nghệ Phục Hưng, ở phương Tây đã rất thịnh hành thuật xem tướng tay, có rất nhiều tác phẩm về tướng tay ra đời. Thuật xem tướng tay phổ biến rộng rãi ở các nước phương Tây, nó có liên quan mật thiết với thuật xem tướng tay đoán mệnh của người Digan, xem tướng tay đoán mệnh của người Digan đã ảnh hưởng sâu sắc tới việc nghiên cứu thuật xem tướng tay của người châu Âu. Những lời chỉ trích về thuật xem tay thường dựa trên việc thiếu bằng chứng thực nghiệm hỗ trợ cho kết quả của nó. Các tài liệu khoa học thường coi thuật xem chỉ tay là một niềm tin giả khoa học hoặc mê tín dị đoan.
Lupulella là một chi động vật có vú thuộc phân họ Chó (Caninae) được tìm thấy tại châu Phi. Chi này hiện bao gồm hai loài còn tồn tại: chó rừng vằn hông ("Lupulella adusta") và chó rừng lưng đen ("Lupulella mesomelas"). Cả hai loài ban đầu được đặt trong chi "Canis". Vào năm 2017, một đánh giá phân loại đã khuyến nghị rằng hai loài này được tách ra thành chi "Lupulella".
Cruz là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Costa Rica, hiện đang chơi cho đội Red Star Belgrade ở Giải bóng đá hạng nhất Serbia. Cruz bắt đầu sự nghiệp chuyên nghiệp của mình tại Sportek de Heredia, nơi cô giành chức vô địch ở giải hạng hai và thăng hạng lên Giải bóng đá nữ Costa Rica. Năm 2010, cô có cơ hội du học tại Hoa Kỳ và chơi cho đội West Florida Argonauts ở NCAA Division II. Cô giành chức vô địch Division II cùng đội vào năm 2012. Sau khi tốt nghiệp đại học vào năm 2014, Cruz trở về Costa Rica để chơi cho đội Deportivo Saprissa FF, nơi cô cũng giành được chức vô địch vào năm 2014. Với Saprissa, cô giành được chức vô địch Apertura 2015 và đạt được bước tiến lớn trong sự nghiệp bằng cách ký hợp đồng với đội Red Star Belgrade ở Giải bóng đá hạng nhất Serbia với tùy chọn gia hạn hợp đồng 1 năm. Cruz là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Costa Rica đang chơi cho RCD Espanyol Femenino ở Tây Ban Nha. Khi ông của cô ấy đang chơi cho Red Star Belgrade ở Serbia vào năm 2016, cô ấy bị ốm và trở về Costa Rica để chăm sóc họ. Trong trận đấu cuối cùng ở Serbia, cô bị chấn thương nặng phải phẫu thuật. Sao đỏ Belgrade không gia hạn hợp đồng vì chấn thương nên Cruz trở lại Costa Rica thi đấu cho Deportivo Saprissa FF. Năm 2018, cô giành chức vô địch Clausura và là đội trưởng của đội. Cruz cũng là huấn luyện viên của Đội nữ Saprissa U-13. Trước khi chuyển đến Tây Ban Nha, Cruz đã giành chức vô địch Apertura 2019 với Deportivo Saprissa FF, ghi bàn thắng cho Olympic trong trận chung kết với AD Moravia. Vào tháng 6 năm 2019, RCD Espanyol Femenino thông báo rằng Cruz đã ký hợp đồng với đội để chơi cùng với đồng đội người Costa Rica Catherine Alvarado.
Chiều hải cảng (tiếng Nga: "Вечер на рейде") là một bài hát nổi tiếng của nhà soạn nhạc Vasily Solovyov-Sedoi và được Alexander Churkin viết lời. Bài hát được sáng tác vào năm 1941 tại Leningrad. Bài hát còn được biết đến với những tên khác như "Hát lên, những người bạn tôi!" (Споёмте, друзья!) và "Vĩnh biệt, thành phố yêu dấu!" (Прощай, любимый город!). Bản nhạc cho bài hát này đã được xuất bản vào năm 1942. Trong cuộc chiến tranh Vệ quốc vĩ đại, bài hát được biểu diễn bởi Vladimir Bunchikov và Mikhail Mikhailov, Vladimir Nechaev, ngoài ra còn có một bản khác của Efrem Flaks và Klavdiya Shulzhenko. Bài hát đã không mất đi độ phổ biến vào thời kì hậu chiến tranh, trở thành một trong những tuyệt phẩm của Vasily Solovyov-Sedoi. Theo chuyên gia âm nhạc Arnold Sohor, "Chiều hải cảng" là một trong những bài hát đầu tiên với lời nói về "vị anh hùng nhân dân" gắn liền với tình yêu Tổ quốc. Về tiết tấu bài hát, chuyên gia âm nhạc Yuliy Kremlev nhấn mạnh về sự tươi sáng trong nhịp điệu, và cả sự "bắt tai của tiết tấu cùng với việc nhiều tiết tấu được kéo dài một cách hoàn hảo". Nhà soạn nhạc Yuri Milyutin đã viết rằng "Solovyov-Sedoi đã có thể tìm ra một nhịp điệu và chủ đề của bài có thể đại diện cho tất cả tầng lớp nhân dân, và bài hát đã thực sự trở thành một bài dân ca". Trong suốt chiều dài lịch sử, bắt đầu từ phiên bản đầu tiên của Vladimir Bunchikov và Mikhail Mikhailov (1942) cùng với bản của Vladimir Nechaev (1944), Klavdiya Shulzhenko và Efrem Flaks (1943), bài hát "Chiều hải cảng" đã được nhiều ca sĩ thu âm lại như các phiên bản của Alexander Rozum, Anatoly Alexandrovich, Muslim Magomaev, Georgy Vinogradov, Lyudmila Gurchenko, Yuri Bogatikov, Boris Zaitsev, Evgeny Nesterenko, Alibek Dnishev, Joseph Kobzon, Oleg Pogudin và nhiều bản khác. Bài hát cũng đã được biểu diễn bởi những nghệ sĩ độc tấu của Dàn hợp xướng Hồng quân, trong đó bao gồm phiên bản của Evgeny Belyaev và Boris Shapenko, ngoài ra còn có bản của Viktor Nikitin và Vladimir Katerinsky. Vào những năm 1970, bài hát cũng được biểu diễn bởi nghệ sĩ độc tấu Seryozha Paramonov của Dàn hợp xướng Thiếu nhi..
Mino Suzume ( (Mĩ-Ái Tước), Mino Suzume 10 tháng 5 năm 1996 –) là một nữ diễn viên khiêu dâm người Nhật Bản. Cô thuộc về công ti Eightman. Tháng 8/2019, cô ra mắt ngành giải trí với ảnh áo tắm khỏa thân được đăng trong loạt ảnh áo tắm "Nanon" trên tạp chí "Shūkan Post" ấn bản ngày 16 và 23/8 dưới tên "Cô gái tên Mino đến từ Kobe" (神戸の女 美乃(みの)). Theo NEWS Post Seven, rất nhiều yêu cầu đã được gửi đến về cô sau khi ảnh của cô được đăng với rất ít thông tin kèm theo. Tháng 10/2019, cô ra mắt ngành phim khiêu dâm với tư cách là nữ diễn viên độc quyền của nhãn phim FALENOstar của hãng FALENO dưới tên Mino Suzume. Tháng 2/2021, cô chuyển hãng phim sang DAHLIA, một hãng chú trọng vào phát hành các phim với chủ đề "quý bà" (淑女). Tên diễn cùa cô được lấy cảm hứng từ nghệ sĩ Mino Monta, người cô đã gặp trên một chuyến tàu Shinkansen đi Tokyo. Ban đầu, cô định đặt phần họ là "Suzune" (寿音), tuy nhiên khi người quay phim nghe nhầm thành Suzume, cô đã quyết định sử dụng tên này vì nó đáng yêu và dễ nhớ. Cô xếp thứ 23 trong bảng xếp hạng nữ diễn viên gợi cảm 2021 trên tạp chí FLASH của Kobunsha. Tháng 5/2022, cô xếp thứ 43 trong bảng "bầu cử nữ diễn viên phim khiêu dâm SEXY đang hoạt động 2022" của Asahi Geinō. Tháng 5/2023, cô xếp thứ 49 trong bảng "bầu cử nữ diễn viên phim khiêu dâm SEXY đang hoạt động 2023" của Asahi Geinō. Cô sinh ra tại Hyōgo. Sở thích của cô là nấu ăn, cô là một chuyên gia dinh dưỡng có bằng cấp và thích nấu các bữa ăn tốt cho sức khỏe, ngoài ra cô có thể nhảy hai lần trên không. Khi cô học tiểu học năm thứ ba, cô đã lần đầu trải nghiệm sự khiêu dâm khi cô có khoái cảm khi để vòi hoa sen lên cơ quan sinh dục trong bồn tắm. Cô đã gặp bạn trai đầu của cô vào năm hai trung học khi cô 16 tuổi và đang làm việc bán thời gian. Người bạn trai này của cô lớn hơn cô 9 tuổi, và họ đã yêu nhau trong 3 năm. Lần đầu cô quan hệ tình dục là khi cô 16 tuổi vào năm hai trung học, tuy nhiên đối phương không phải là bạn trai đầu của cô, mà là một đàn anh (trên trường) làm cùng công việc bán thời gian với bạn trai cô. Khi cô là sinh viên 20 tuổi, cô đã được săn tìm bởi văn phòng chủ quản hiện tại và tiến thêm 1 bước để ra mắt ngành thần tượng áo tắm, tuy nhiên cô đã do dự ngay trước khi bắt đầu và đã hủy ra mắt. Cô đã nhận bằng chuyên gia dinh đuơng tại trường dạy nghề, sau đó cô đã trở thành chuyên gia dinh dưỡng và huấn luyện viên thể dục, và mặc dù công việc giúp làm đẹp người khác này rất xứng đáng, cô đã bắt đầu suy nghĩ rằng cô phải xinh đẹp, và cô đã chọn trở thành nữ diễn viên khiêu dâm. Cô cũng đã theo dõi nhóm Ebisu Muscats và ngưỡng mộ Rio. Cô đã chạy điền kinh trong khi học trung học cơ sở và trung học, và kể từ đó cô đã cố giữ dáng bằng cách tập luyện cơ và gần đây là yoga, Tháng 7/2022 một tạp chí ảnh hàng tuần đã đăng tin rằng cô đang hẹn hò với diễn viên hài "Indian" Tabuchi Akihiro, tuy nhiên cả hai đã trả lời rằng họ chỉ là bạn. Sau đó, khi cô xuất hiện trên chương trình tạp kỹ "Trường học nữ thánh FALENO" và được người dẫn chương trình hỏi "Cô cảm thấy như thế nào về Indian?" (体調はインディやんすか?), cô đã hơi sốc và lặp lại phần cuối của câu hỏi (イインディやんす). Sau đó, khi ăn đồ ăn cay, cô đã nhắc lại câu trên trong một câu đùa "Indian cay thật" (辛インディやんす) và đã làm mọi người bật cười. 1/1/2023, có thông tin cho rằng có muốn cưới Tabuchi, tuy nhiên Tabuchi đã đăng lên kênh YouTube vào cùng ngày và hoàn toàn phủ nhận điều này, cho rằng không có sự thật nào trong tin đồn này.
Thượng nghị viện Việt Nam Cộng hòa Quốc hội Việt Nam Cộng hòa có hai thời kỳ rõ rệt dưới hai nền Cộng hòa 1955-1963 và 1967-1975. Giữa hai nền Cộng hòa là một thời gian quân quản dưới quyền của các tướng lãnh, chủ yếu là Hội đồng Quân nhân Cách mạng, Hội đồng Quân lực, và Ủy ban Lãnh đạo Quốc gia. Trong thời kỳ đó Quốc hội không hoạt động. Thời chính quyền Ngô Đình Diệm thì quốc hội chỉ bao gồm một viện, không chia hai viện nên đến tận sau năm 1967 thì mới tồn tại thượng viện. Khóa đầu tiên Thượng viện năm 1967-1973 có 6 liên danh; mỗi liên danh là 10 người, tổng cộng là 60 nghị sĩ. Nguyễn Văn Huyền được bầu làm Chủ tịch Thượng viện. Thượng viện có 60 đại biểu, gọi là "nghị sĩ" do người dân đầu phiếu theo liên danh với nhiệm kỳ sáu năm. Mỗi liên danh là 10 người nên Thượng viện là sáu liên danh được nhiều phiếu nhất. Khác với dân biểu bên Hạ viện vốn phụ thuộc vào một địa phương, liên danh nghị sĩ là đại diện toàn quốc. Trụ sở Thượng viện là Hội trường Diên Hồng. Tòa nhà này năm 2000 được dùng làm Sở Giao dịch Chứng khoán Thành phố Hồ Chí Minh. Thượng viện cuối cùng trước khi Việt Nam Cộng hòa tan vỡ gồm hai nhóm. Một nhóm thuộc nhiệm kỳ bầu lên năm 1970. Phân nửa kia thuộc nhiệm kỳ bầu lên năm 1973, tức là mỗi ba năm thì 30 trong 60 ghế Thượng viện phải ra tranh cử. Thượng viện có 11 ủy ban thường trực. Tính đến năm 1974 Thượng viện có năm khối: Thượng viện Việt Nam Cộng hòa thập niên 1974 theo khối
Trung Thái Chúng Nhân Khuyến Quy Quốc Trung Thái Chúng Nhân Khuyến Quy Quốc (中太眾人勸歸國) là vi quốc gia được một chủ nhà hàng nhỏ tên Thang Hậu Thổ (湯厚土) ở thành phố Lệ Thủy, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc công bố vào ngày 12 tháng 11 năm 2008, nhằm né tránh sự kiểm tra của các cơ quan thực thi pháp luật địa phương. Khoảng 10 giờ sáng ngày 12 tháng 11 năm 2008, tổ thực thi pháp luật liên ngành gồm y tế, công thương, công an thành phố Lệ Thủy đã tiến hành một chiến dịch chấn chỉnh "sáu loại hình tiểu công nghiệp" (nhà hàng nhỏ, thẩm mỹ viện, phòng tắm nhỏ, vũ trường nhỏ, khách sạn nhỏ và quán cà phê Internet nhỏ) không đủ điều kiện vệ sinh và chưa được cấp giấy phép vệ sinh, một nhà hàng nhỏ tên là "Trung Thái khoái san tiểu sao" (中太快餐小炒) nằm gần ga xe lửa ở trung tâm thành phố Lệ Thủy đã bị lực lượng thực thi pháp luật liên ngành xử phạt vì những lý do như điều kiện vệ sinh không đảm bảo và thực tế là nhà hàng này chưa có giấy phép vệ sinh hoặc giấy phép kinh doanh. Thế nhưng trong suốt quá trình cấm đoán, chủ quán tên là Thang Hậu Thổ tuyên bố rằng ông ta đã thành lập một quốc gia độc lập có tên là "Trung Thái Chúng Nhân Khuyến Quy Quốc", và lãnh thổ của nó bao gồm một ngôi nhà có diện tích khoảng 40 mét vuông và một khu vực trước nhà, một hồ bơi khoảng 5 mét vuông. Thang Hậu Thổ cho rằng nhà hàng của mình không còn thuộc thẩm quyền của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa và không chịu sự ràng buộc của luật pháp Trung Quốc, vì vậy ông ấy không cần phải xin giấy chứng nhận. Trên bức tường trong nhà hàng này còn có hình quốc huy được làm đặc biệt. Tức là trên bức tường đối diện với cửa hàng có dán vài tờ giấy, ở giữa có dán một bức tranh. Quốc huy đã chuyển sang màu vàng và có hình tròn, bên ngoài là dòng chữ hình tròn ghi nội dung "Trung Thái Chúng Nhân Khuyến Quy Quốc", và bên trong là biểu tượng của "đất nước" này: một bộ sưu tập mặt trời, mặt trăng, các ngôi sao và biểu tượng cơn mưa. Phần dưới của quốc huy được viết một cách ấn tượng: "Quốc hiệu Thang Hậu Thổ" bằng chữ phồn thể. Hai bên quốc huy là đôi câu đối “Huynh đệ tương phùng mua cơm giúp, oán hận khó đòi lấy đồ ăn”. Sau đó, quán này đã bị các nhân viên thực thi pháp luật ra lệnh đóng cửa và một số cơ sở hoạt động bị tạm giữ. Đến 1 giờ trưa hôm đó, phóng viên đến nhà hàng này một lần nữa thì thấy quán vẫn mở cửa và vẫn có nhiều người đến ăn. Sau khi vụ việc bị giới truyền thông phanh phui, nhà hàng của Thang Hậu Thổ đã bị chế giễu là "nhà hàng tốt nhất trong lịch sử". Hầu hết những người dân ở Trung Quốc khi biết chuyện này đều cho rằng hành vi của Thang Hậu Thổ hoàn toàn là trò nghịch ngợm, thực chất là ông ta giả vờ điên rồ, dại dột, mục đích là để trốn tránh sự kiểm tra của cơ quan thực thi pháp luật. Vì đối với một người mù luật lệ hay hơi giống chơi nghệ thuật trình diễn, quan trọng nhất là giảng giải luật lệ cho ông ấy nghe chứ không phải xử phạt nặng nhất. Sự xuất hiện của "Trung Thái Chúng Nhân Khuyến Quy Quốc" cũng thường được coi là một trò hề. Tuy vậy, bản chất của "Trung Thái Chúng Nhân Khuyến Quy Quốc" rất phù hợp với khái niệm vi quốc gia. Nghĩa là, mặc dù không có tư cách là một quốc gia có chủ quyền trong cộng đồng quốc tế, nhưng chủ thể này nghiêm túc coi mình là một quốc gia hợp pháp: như thiết kế quốc kỳ và quốc huy, thành lập chính phủ, phát hành tem, tiền tệ, cấp hộ chiếu, , hầu hết các quốc gia này chỉ là nói chuyện trên giấy hoặc trên mạng Internet, chưa thành hiện thực được nên mọi người thường cho rằng số nước này chỉ là sản phẩm hư cấu.
Trường Cộng đồng Mỹ tại Sài Gòn Trường Cộng đồng Mỹ tại Sài Gòn được thành lập vào năm 1954 nhằm cung cấp trường học kiểu Mỹ cho con cái phụ thuộc của người Mỹ làm việc cho các tổ chức chính phủ Hoa Kỳ tại Sài Gòn, Việt Nam Cộng hòa (nay là một phần của Thành phố Hồ Chí Minh, nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam). Một số tổ chức đó bao gồm Đại sứ quán Hoa Kỳ, Phái bộ Viện trợ Hoa Kỳ (USOM), Sở Thông tin Hoa Kỳ (USIS) và Đoàn Cố vấn Viện trợ Quân sự Mỹ (MAAG). Trường cũng nhận ghi danh con cái phụ thuộc của các công ty tư nhân Mỹ đang hoạt động tại Sài Gòn, cũng như một số gia đình ngoại giao không phải người Mỹ. Một số trẻ em người Việt Nam cũng theo học tại ngôi trường này. Trường phát triển nhanh chóng khi sự can dự của Mỹ vào chiến tranh Việt Nam leo thang, nhưng đã bị đóng cửa vĩnh viễn vào tháng 2 năm 1965 khi tất cả những người phụ thuộc của nhân viên chính phủ Mỹ được Tổng thống Lyndon Johnson ra lệnh rời khỏi Việt Nam. Tổng quan về lịch sử trường. Trường Cộng đồng Mỹ (ACS) tại Sài Gòn được thành lập vào năm 1954, cung cấp việc đi học cho con cái người phụ thuộc của nhân viên chính phủ và quân nhân Mỹ đóng quân ở đó. Năm 1957, trường được mở rộng để bao gồm cả học sinh trung học và tiếp tục phát triển nhanh chóng khi nhiều nhân viên cố vấn quân sự và chính phủ Mỹ chuyển sang Nam Việt Nam. Theo lệnh của Tổng thống Lyndon Johnson, những người phụ thuộc của phái đoàn ngoại giao, viện trợ và quân nhân Mỹ được lệnh rời khỏi Việt Nam vào tháng 2 năm 1965. Việc di tản những người phụ thuộc là vấn đề được chính quyền quan tâm trong suốt hơn một năm trời. Một số người phụ thuộc dường như rời đi trên những chiếc máy bay chở khách được gửi đến Sài Gòn sau khi điều động lực lượng thủy quân lục chiến đến Đà Nẵng là nơi triển khai cả một tiểu đoàn phòng không HAWK hòng bảo vệ các căn cứ không quân của Mỹ gần đó. Mất phần lớn số lượng học sinh ghi danh, cũng như hầu hết các nhân viên giảng dạy (nhiều người trong số họ là những người vợ phụ thuộc ở Hoa Kỳ có chứng chỉ giảng dạy), trường học buộc phải đóng cửa. Số người phụ thuộc Mỹ làm việc cho các công ty tư nhân ở Việt Nam không theo lệnh của Tổng thống, và vì vậy việc giáo dục của những người chọn ở lại Sài Gòn về sau do một số trường tư thục lập ra ở Sài Gòn cung cấp từ sau cuộc di tản. Một trong những ngôi trường này mang tên “Phoenix Study Group”, có học sinh theo như lời mô tả là “con cái của các nhà ngoại giao, doanh nhân giàu có và thường dân Mỹ”. Ngôi trường tiếp theo này vẫn tồn tại cho đến khi Việt Nam Cộng hòa sụp đổ vào ngày 30 tháng 4 năm 1975. Hình thức giảng dạy. Các giáo viên tại ACS, phần lớn là vợ của các nhân viên chính phủ Hoa Kỳ đóng tại Sài Gòn. Họ sở hữu chứng chỉ giảng dạy hoặc bằng cấp từ các tổ chức giáo dục của Mỹ. Việc hướng dẫn bằng tiếng Pháp do những công dân Pháp địa phương có trình độ lo liệu. Các lớp tiểu học được dạy bằng phương pháp Calvert. Trong vài năm đầu tiên, việc giảng dạy ở trường trung học thông qua tài liệu khóa học tương ứng do phân hiệu trường trung học của Đại học California phân loại. Do đó, các giáo viên trung học thường đóng vai trò trợ giảng hơn là giảng bài cho học sinh. Nhưng đến năm học 1962–1963, ACS đã phát triển thành một trường trung học dự bị đại học với tiêu chuẩn học tập cao. Các chương trình kiểm tra cho thấy học sinh trung học ACS có trình độ cao hơn 20% so với học sinh cùng thời ở các trường thuộc tiểu bang. Sự phát triển và địa điểm của trường. Trường này khởi đầu tại nhà của vợ một nhân viên chính phủ Hoa Kỳ ở Sài Gòn vào năm 1954 (năm quân đội Pháp gặp thất bại trong trận Điện Biên Phủ). Học sinh đều là trẻ em ở độ tuổi tiểu học. Khu cư xá Norodom. Người vợ thứ hai của nhân viên phụ thuộc sớm tham gia công tác dạy học sinh tiểu học. Lớp học sinh thứ hai này quy tụ tại một tòa nhà nhỏ trong Khu cư xá Norodom (một trong một số cơ sở của chính phủ Mỹ đặt tại Sài Gòn), nằm gần Dinh Độc Lập. Năm học tiếp theo, hai tòa nhà dạng lều Quonset được dựng lên trong khu này, và số học sinh tiểu học học tại nhà đã dọn vào ở cùng những ngôi nhà có sẵn trong Khu cư xá Norodom. Ngay sau đó, gần cuối năm 1955, một trong những nhà lều Quonset bị thiêu rụi, và hầu hết sách vở của học sinh bị thiêu hủy. Trong khi nhà lều được xây dựng lại cho năm học 1956–1957 (một nhà lều Quonset bổ sung và lớn hơn cũng được dựng lên), trường tạm thời chuyển đến tòa nhà Stanvac mới xây, nơi đặt trụ sở cho tài sản của một công ty dầu mỏ thuộc sở hữu của Hà Lan ở Sài Gòn. Khi việc xây dựng lại trong Khu cư xá Norodom hoàn tất, sự mở rộng này đã tạo điều kiện cho việc thành lập một trường trung học dành cho trẻ em phụ thuộc người Mỹ ở Sài Gòn. Khu cư xá Norodom sau này trở thành địa điểm của Đại sứ quán Hoa Kỳ nhiều tầng mới được khai trương vào năm 1967. Trong năm học 1958–1959 trường dời khỏi Khu cư xá Norodom đến tòa nhà kiên cố mới được xây dựng gần Sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất ở Sài Gòn, tại địa chỉ đường số 10 Tân Sơn Hòa (địa chỉ ngày nay là 247 đường Hoàng Văn Thụ). Không gian bổ sung tại địa điểm mới này nhanh chóng được đưa vào sử dụng khi trường tiếp tục mở rộng, tuyển sinh những học sinh ở độ tuổi trung học trước đây từng được gửi đến các trường nội trú tư thục ở nơi khác (bao gồm cả Philippines). Vào đầu năm học 1959–1960, số học sinh đăng ký vào trường trung học là 28 học sinh, như đã ghi trong cuốn niên giám đầu tiên của trường (có tên là The Gecko) vào năm đó. Năm học tiếp theo, 1960–1961, số lượng học sinh trung học trong niên giám thứ hai cho thấy số học sinh trung học đã tăng gấp đôi lên ít nhất là 56 em. Khi mở cửa cho năm học 1958–1959, trường có 5 dãy phòng học. Trong năm học 1962–1963, một cánh 2 tầng đã được thêm vào. Tháng 2 năm 1965, trường này bị đóng cửa vĩnh viễn khi Tổng thống Lyndon Johnson ra lệnh sơ tán hết những người phụ thuộc chính phủ và quân nhân Mỹ rời khỏi Việt Nam. Các bản tin đương thời về cuộc sơ tán đó cho biết số học sinh ghi danh vào trường (cả cấp trung học và tiểu học) là 750 em. Một dãy nhà bổ sung đã hoàn thành vào cuối tuần trước nhưng chẳng bao giờ có bất kỳ học sinh nào của ACS dùng đến. Việc sử dụng các tòa nhà ACS sau này. Trong vòng ba tháng kể từ khi những người phụ thuộc của chính phủ Hoa Kỳ rời Sài Gòn và đóng cửa Trường Cộng đồng Mỹ, các tòa nhà từng là ACS đã được chuyển đổi thành cơ sở y tế cho Bệnh viện dã chiến số 3 của Lục quân Mỹ. Khu cư xá này đã trải qua quá trình mở rộng và bệnh viện này tiếp tục hoạt động như một cơ sở quân y chính cho đến năm 1973. Khi quân đội Mỹ rời đi từ sau Hiệp định Hòa bình Paris năm 1973, cơ sở này trở thành một địa điểm mới dành cho Bệnh viện Cơ Đốc Phục Lâm Sài Gòn hiện có và vẫn như vậy cho đến khi Sài Gòn thất thủ vào tháng 4 năm 1975. Cơ sở vật chất hiện do Bảo tàng Lực lượng Vũ trang miền Đông Nam Bộ thuộc Quân khu 7 chiếm giữ.
Chính phủ Lâm thời Thiên Tân Chính phủ Lâm thời Thiên Tân là chính phủ do Liên quân tám nước thành lập trong cuộc nổi dậy của Nghĩa Hòa Đoàn ở Trung Quốc, nắm quyền kiểm soát thành phố lớn Thiên Tân và các khu vực lân cận từ năm 1900 đến năm 1902. Sau khi lực lượng Nghĩa Hòa Đoàn chiếm được phần lớn Thiên Tân vào tháng 6 năm 1900, thành phố này bị Liên quân tám nước chiếm lại vào tháng 7 năm 1900. Bảy trong số các thành viên của Liên quân tám nước (Nga, Anh, Nhật, Đức, Pháp, Mỹ và Ý) đã quyết định thành lập Chính phủ Lâm thời Thiên Tân vào ngày 30 tháng 7 năm 1900. Chính phủ này ban đầu được gọi là Thiên Tân Đô thống Nha môn rồi sau mới đổi tên thành Chính phủ Lâm thời Thiên Tân vào ngày 14 tháng 8 cùng năm. Chính phủ Lâm thời Thiên Tân có quyền kiểm soát quân sự đối với Thiên Tân, Thanh Hải, Ninh Hồ và một số khu vực khác, với 8 cơ quan điều hành trực thuộc. Chính phủ này sở hữu cả một đội tuần tra gồm 900 tay súng liên quân trực tiếp nằm dưới sự kiểm soát của mình. Kỹ sư đường sắt và cựu sĩ quan Na Uy Benjamin Wegner Nørregaard từng làm việc ở Trung Quốc trong vài năm qua, được liên quân tuyển dụng trên cương vị là một loại bộ trưởng lao động, đồng thời thiết kế trụ sở chính phủ hoành tráng. Hầu hết Trung đoàn 15 Bộ binh của quân đội Mỹ đã đặt chân đến Thiên Tân vào ngày 16 tháng 8 năm 1900, đóng vai trò như một phần của Cuộc viễn chinh Cứu viện Trung Quốc. Chính phủ Lâm thời Thiên Tân tồn tại cho đến ngày 15 tháng 8 năm 1902 thì trao trả quyền kiểm soát lãnh thổ của mình cho triều đình nhà Thanh. Tuy vậy, Liên quân tám nước vẫn duy trì sự hiện diện quân sự trong khu vực nhằm đảm bảo tuyến đường thông đến thủ đô Bắc Kinh.
Cơn sốt Trung Hoa Dân Quốc Cơn sốt Trung Hoa Dân Quốc hay Cơn sốt Dân Quốc () đề cập đến một hiện tượng văn hóa ở Trung Quốc đại lục sau khi bước vào thế kỷ 21. Ngành công nghiệp văn hóa và các lĩnh vực tư tưởng của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa bày tỏ nỗi hoài niệm và sự ngưỡng mộ đối với Trung Hoa Dân Quốc thời kỳ còn ở đại lục.:50 Năm 2014, cơ quan truyền thông chính thức của Đảng Cộng sản Trung Quốc là tờ "Thời báo Hoàn Cầu" đã đăng một bài xã luận chỉ trích hiện tượng này. Sự trỗi dậy của "cơn sốt Trung Hoa Dân Quốc" ở Trung Quốc đại lục thường được cho là vào khoảng năm 2010. Bắt đầu từ thập niên 1990, giới học giả Trung Quốc đại lục đã phản ánh về lịch sử Trung Hoa Dân Quốc. "Nhật báo Thanh niên Trung Quốc" đưa tin vào năm 2007 đã mô tả "cơn sốt Trung Hoa Dân Quốc" trong ngành xuất bản sách báo ở Trung Quốc đại lục. Năm 1999, lĩnh vực này "bớt nóng" hơn nhiều. Sự nổi tiếng của Trung Hoa Dân Quốc có một lượng lớn khán giả đưa ra những bình luận tích cực về thời kỳ Trung Hoa Dân Quốc, đồng thời chú ý đến các nhân vật chính trị và học giả của thời kỳ Trung Hoa Dân Quốc. Các sản phẩm văn hóa có liên quan đến cơn sốt này rất phong phú như Internet, phim điện ảnh và phim truyền hình đều là những kênh phổ biến chính.:50 Sự chỉ trích của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đối với "cơn sốt Trung Hoa Dân Quốc" có một số khía cạnh. Một là thúc đẩy chủ nghĩa hư vô lịch sử và phỉ báng Đảng Cộng sản Trung Quốc và chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa; hai là dùng bút pháp Xuân Thu mượn quá khứ để châm biếm hiện tại; ba là trở thành công cụ tấn công hệ thống chính trị của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Phủ nhận tính hợp pháp của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đại diện cho Trung Quốc.:50 "Thời báo Hoàn Cầu" đã gọi đây là “cơn bệnh hoạn” trong một bài xã luận, bởi vì “tình cảm tiểu tư sản vẫn duy trì sự say sưa độc nhất của nó” và “chỉ cần đào sâu một chút, sự ngu dốt và thái độ của nó sẽ bị phơi bày hoàn toàn”.
John Arthur Lithgow ( , sinh ngày 19 tháng 10 năm 1945) là nam diễn viên người Mỹ. Ông từng học Đại học Harvard và Viện Âm nhạc Nghệ thuật Luân Đôn trước khi tham gia vào các tác phẩm kịch và phim. Lithgow đã nhận được nhiều giải thưởng, trong đó có sáu giải Primetime Emmy, hai giải Quả cầu vàng, ba giải SAG và hai giải Tony. Ông cũng từng có hai đề cử giải Oscar, một giải BAFTA và bốn giải Grammy. Năm 2001, nam diễn viên được trao một ngôi sao trên Đại lộ Danh vọng Hollywood, năm 2005 ông được ghi danh vào Đại sảnh Danh vọng Nhà hát Hoa Kỳ. Năm 1973 Lithgow lần đầu tham gia sân khấu Broadway với vở "The Changing Room", tác phẩm mang về cho ông một giải Tony. Năm 1976 Lithgow diễn cùng với Meryl Streep trong các vở "27 Wagons Full of Cotton", "A Memory of Two Mondays" và "Secret Service" tại Sân khấu kịch The Public. Sau này, ông nhận được các đề cử giải Tony cho các vở "Requiem for a Heavyweight" (1985), "M. Butterfly" (1988) và "Dirty Rotten Scoundrels" (2005). Năm 2002, Lithgow có thêm giải Tony thứ hai cho tác phẩm "The Sweet Smell of Success". Lithgow từng thủ vai Dick Solomon trong sitcom truyền hình "3rd Rock from the Sun" (1996–2001), vai diễn mang về cho ông ba giải Primetime Emmy hạng mục Nam diễn viên xuất sắc nhất trong phim hài. Ông tiếp tục có thêm giải Primetime Emmy cho các vai Arthur Mitchell trong "Dexter" (2009), Winston Churchill trong "The Crown" (2016–2019). Ông cũng từng đóng các phim "Perry Mason" (2020, HBO) và "The Old Man" (2022, FX). Lithgow sinh ngày 19 tháng 10 năm 1945 tại Rochester, New York. Mẹ ông là Sarah Jane Lithgow (họ gốc Price), từng làm diễn viên, cha ông là Arthur Washington Lithgow III, đạo diễn và sản xuất kịch, từng làm giám đốc Sân khấu kịch McCarter ở thành phố Princeton, New Jersey. Lithgow kết hôn với một giáo viên tên Jean Taynton năm 1966 và có một con chung là nam diễn viên, bác sĩ trị liệu tâm lý Ian (sinh năm 1972). Cặp hôn chia tay năm 1980 sau khi nam diễn viên có quan hệ tình cảm với đồng nghiệp Liv Ullmann. Năm 1981 Lithgow kết hôn với giảng viên đại học Mary Yeager và sinh được hai con, một trai một gái. Lithgow là một fan hâm mộ lâu năm của đội tuyển bóng đá Liverpool F.C..
Ugali hoặc còn gọi là Posho hay Sima là một loại bột ngô làm từ ngô (bắp) hoặc cám ngô ở một số quốc gia ở Châu Phi Ugali đôi khi được làm từ các loại bột khác, chẳng hạn như bột kê hoặc lúa miến, và đôi khi được trộn với bột sắn. Loại bột ngô này được nấu trong nước sôi hoặc có chế thêm sữa cho đến khi đạt được độ đặc quánh giống như bột nhào hoặc đến khi có độ chắc. Năm 2017, món ăn này được xếp vào Danh sách Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại của UNESCO, là một trong số ít món ăn trong danh sách này. Từ "Ugali" là một thuật ngữ trong ngôn ngữ châu Phi bắt nguồn từ tiếng Swahili; nó còn được gọi thông dụng là "Nsima" trong các ngôn ngữ Malawi như Chichewa và Chitumbuka. Ở các vùng của Kenya, món ăn còn có tên thân mật là "nguna". Ugali (khi được nấu thành cháo, nó được gọi là Uji) được ăn kèm với khoai lang, chuối chín, khoai tây và thậm chí cả bánh mì. Ugali dạng bánh khô thường được dùng với rau sống, món hầm hoặc Sukumawiki (còn được gọi là cải xoăn). Ugali là một loại thực phẩm thiết yếu cung cấp tinh bột phổ biến nhất trong các món ăn địa phương của vùng Hồ Lớn Châu Phi và Nam Phi. Khi Ugali được làm từ một loại tinh bột khác, nó thường được đặt tên theo vùng cụ thể. Cách ăn Ugali truyền thống (và phổ biến nhất ở các vùng nông thôn) là dùng tay phải lăn một cục thành một viên rồi chấm vào nước sốt hoặc món hầm gồm rau xay nhuyễn hoặc thịt. Người ta bấm vào viên bộ tạo chỗ lõm bằng ngón tay cái để xúc và quấn quanh các miếng thịt để gắp chúng giống như cách mà bánh mì dẹt được dùng để vét đồ. Ugali còn sót lại cũng có thể được dùng với trà vào sáng hôm sau. Loại bột ngô này có rất nhiều tên gọi được biết đến ở các địa phương như:
Masgouf (tiếng Ả rập: المسكوف) là một món ăn của người dân vùng Lưỡng Hà cổ xưa làm từ cá chép nướng tẩm gia vị gồm dầu ô liu, muối, nước chanh và nướng bằng vỉ nướng có quai trên lửa củi hay than. Masgouf thường được coi là món ăn quốc gia của Iraq. Đây là món ăn truyền thống của Iraq được nhiều người biết tới. Thành phố thủ đô của Iraq là Baghdad tự hào là nơi làm ra món Masgouf ngon nhất, nằm ở quận Abu Nawas trên bờ sông Tigris, dành riêng cho món ăn này. Masguf hiện cũng được tìm thấy ở Damascus do có nhiều người Iraq sống ở đó sau cuộc xâm lược Iraq năm 2003 của Mỹ và liên quân. Masguf được cho là món ăn nổi tiếng nhất của Iraq, nó cũng là món luôn được các chính khách Iraq phục vụ hàng đầu cho các phái đoàn nước ngoài đến thăm đất nước. Hai người hâm mộ đáng chú ý của món ăn này được cho là cựu Tổng thống Pháp Jacques Chirac và Vladimir Zhirinovsky cựu chủ tịch của Duma Quốc gia Nga Cá chép tươi sống được mổ ra và ướp một loại nước sốt hỗn hợp trước khi đem nướng. Hỗn hợp này thường bao gồm dầu ô liu, muối, me và nghệ. Cá được nướng trên một kiểu bếp than đặc biệt. Khi chín giòn, cá sẽ được bày lên đĩa và trang trí rau củ xung quanh. Cá chín có mùi thơm hấp dẫn, thường ăn kèm rau thơm, chanh và được dùng cùng cơm.
Trái tim bé bỏng (phim 2007) Trái tim bé bỏng là bộ phim điện ảnh Việt Nam năm 2007 do Nguyễn Thanh Vân đạo diễn, Nguyễn Quang Lập viết kịch bản phỏng theo một số câu chuyện có thật. Diễn viên chính Lan Hà, Kim Hạnh, Hồng Ánh. Mai, 16 tuổi, sống ở một vùng biển nghèo, cô có tình cảm với Đen và anh chàng có dự định hỏi cưới cô. Nhưng vì cuộc sống khó khăn nên dự định của họ bị trì hoãn, Mai nghe theo lời dụ dỗ của bà Tư quyết tâm ra thành phố để học may kiếm sống và ở đây cô bị bán, trở thành gái điếm. Minh, em Mai ở nhà mong ngóng một ngày cũng được ra thành phố như chị để thực hiện khát vọng đổi đời. Khi biết mình bị HIV, Mai đã trở về để ngăn Minh không bước nhầm vào con đường cô đã đi. Cô đã trở về làng, nhưng Minh đã lên xe theo bà Tư ra thành phố. Thông qua một bài báo, đạo diễn Nguyễn Thanh Vân biết được câu chuyện về những cô gái trẻ miền biển, lên thành phố kiếm sống và rơi vào các cạm bẫy. Ông đã "đặt hàng" nhà văn Nguyễn Quang Lập soạn thành kịch bản. Sau nhiều lựa chọn, cuối cùng vai diễn Mai ban được giao cho Đỗ Nguyễn Lan Hà -lúc này là sinh viên Âm nhạc trường Nghệ thuật Huế. Trước đó cô từng tham gia phim Đời cát của Nguyễn Thanh Vân. Bộ phim được nhận tài trợ từ Quỹ Global Film Initiative (GFI - Tổ chức Sáng kiến phim toàn cầu) của Mỹ; nhờ đó bộ phim được tài trợ giai đoạn hậu kỳ tại Thái Lan bởi Hãng phim Xanh và như vậy phim đủ tiêu chuẩn để tham dự các giải thưởng và liên hoan phim quốc tế. Trái tim bé bỏng là phim VN thứ 2 nhận được sự giúp đỡ tài chính này, sau phim "Mùa len trâu" năm 2005. Những cảnh khỏa thân của Lan Hà trong có diễn viên đóng thế, cô cũng học bơi lội để thực hiện vai diễn. Trong Giải Cánh diều 2007, hạng mục phim điện ảnh "Trái tim bé bỏng" và "Nụ hôn thần chết" cùng giành giải Cánh diều bạc với kết quả chênh nhau 0.1 điểm.
Bạt-kỳ (chữ Hán: 跋耆; tiếng Phạn: वृजि, "vṛji" hay व्रज, "vrajá", tiếng Pali:Vajji), còn gọi là Bạt-đồ (跋闍), Phất-lật-thị (弗栗恃), Phật-lật-thị (佛栗氏), là một trong mười sáu tiểu quốc Ấn Độ cổ đại có thế lực lớn vào thế kỷ thứ 6 trước Công nguyên, với kinh đô là Vaishali. Lãnh thổ tiểu quốc này nằm ở khu vực phía bắc sông Hằng thuộc bang Bihar ngày nay, kéo dài về phía đông đến phần phía đông của Nepal ngày nay, và giáp với sông Gandaki, biên giới với tiểu quốc Kosala và Mala ở phía tây. Thuyền thuyết khai sinh. Theo tài liệu Thiện kiến Tỳ-bà-sa luật ("Samantapasadika-Vinaya"), tương truyền dòng dõi nhà vua cai trị xứ Bạt-kỳ vốn từ một cặp sinh đôi nam nữ do vương hậu của tiểu quốc Ba-la-nại sinh ra. Khi mới chưa đầy một tháng tuổi, cặp đôi này đã bị bỏ vào trong một cái làn và thả trôi sông, nhưng may mắn được các tu sĩ vớt được và nhận làm con nuôi. Về sau, được những người chăn trâu tiếp tục nuôi dưỡng, khi trưởng thành, cặp đôi cưới nhau, con cháu họ dần đông đảo, cai trị những người chăn trâu, phát triển thành tiểu quốc Vaishali. Khu vực mà bộ tộc Bạt-kỳ phân bố là phía bắc sông Hằng và phía nam dãy núi Himalaya. Các bộ tộc Liche, Mara, Koli và Shakya đều là một nhánh của tộc Bạt-kỳ. Trong các kinh A-hàm có ghi rằng vua xứ Ma-kiệt-đà (Magadha) là A-xà-thế muốn thôn tính xứ Bạt-kỳ, từng sai đại thần đến hỏi với Đức Phật về việc chinh phạt. Thực hư câu chuyện là chưa thể xác định, nhưng kết quả A-xà-thế đã thành công trong việc thôn tính tiểu quốc Bạt-kỳ. Kinh văn Kỳ Na giáo chép rằng A-xà-thế đã chuyển bại thành thắng khi sử dụng máy bắn đá và công cụ hãm thành, sau đó thôn tính cả xứ Bạt-kỳ. Sau khi tiểu quốc Bạt-kỳ sụp đổ, bộ tộc Bạt-kỳ vẫn tồn tại. Trong kinh điển Phật giáo có ghi lại rằng một trăm năm sau khi Đức Phật nhập diệt, Tỳ kheo Da-xá, một trưởng lão của tiểu quốc Matura ở miền tây Ấn Độ, đã đến thành Tỳ-xá-ly ở miền đông, và thấy các nhà sư Bạt-kỳ địa phương đang xin tiền từ người dân vào ngày bố-tát. Ngài tuyên bố điều này là bất hợp pháp, do đó đã gây nên mâu thuẫn với các nhà sư địa phương, dẫn đến việc ngài bị trục xuất. Tỳ kheo Da-xá trở về miền Tây và thỉnh các đại sư khác đến Tỳ-xá-ly để phân xử. Các tỳ kheo Bạt-kỳ cũng tập hợp để tranh luận giới luật với các trưởng lão miền Tây. Kết quả là kỳ kết tập thứ hai được tổ chức với tự tham dự của 700 người, và cho ra kết luận về Mười điều phi Pháp. Tài liệu Đảo sử của Thượng tọa bộ ghi lại: "Sau sự việc này, tăng chúng Bạt-kỳ triệu tập 10.000 tăng sĩ, kết tập kinh luật, tu sửa giáo nghĩa nhà Phật". . Tài liệu Đại Đường Tây Vực ký quyển 7 có ghi chép về tiểu quốc Bạt-kỳ như sau: "..."đến nước Phất-lật-thị (người phương Bắc gọi là nước Tam-đại-thị, Bắc Ấn Độ). Nước Phất-lật-thị chu vi hơn bốn nghìn dặm, dài từ đông sang tây, hẹp từ bắc xuống nam. Đất đai màu mỡ, hoa trái tươi tốt. Khí hậu hơi lạnh, bản chất con người nóng nảy, đa phần theo ngoại đạo, ít tin vào Phật pháp. Có hơn mười ngôi già-lam, tăng chúng giảm đi một nghìn, tu tậo theo cả Đại Tiểu nhị thừa. Có hàng chục đền thờ Phạm thiên, người theo ngoại đạo rất đông. Kinh thành là Chiêm-thú-nhã, phần nhiều đã bị hư hại. Khu cố cung vẫn còn hơn 3.000 ngôi nhà, giống như một ngôi làng trong thành. Phía đông bắc sông lớn có một ngôi già-lam, tăng chúng tuy ít, nhưng tu học thanh "
Tông Chó (danh pháp khoa học: Canini) là một tông bao gồm các loài dạng chó thuộc phân họ Chó (Caninae), và là nhóm chị em của tông Vulpini gồm các loài dạng cáo. Canini được hình thành cách đây 9 triệu năm. Tông này ban đầu được đại diện bởi "Eucyon", chủ yếu là bởi "Eucyon davisi" đã phổ biến khắp Bắc Mỹ và là cơ sở cho các thành viên khác của tông. Các loài của tông này còn có tên gọi không chính thức là chó thực sự.
Phan Đăng Di (28 tháng 12 năm 1976 - ) là đạo diễn, biên kịch, nhà sản xuất phim độc lập người Việt Nam, anh được biết đến với những bộ phim ngắn như "Khi tôi hai mươi" và các phim điện ảnh "Đập cánh giữa không trung", "Bi, đừng sợ!", "Cha và con và...". Các bộ phim của anh giành được nhiều giải thưởng quốc tế lớn nhưng một số cũng gây ra nhiều tranh luận trái chiều. Phan Đăng Di sinh ngày 28 tháng 12 năm 1976 tại Nghệ An, gia đình anh liên tục thay đổi nơi ở từ Nam Phúc, Nam Đàn đến Xuân Tiên, Xuân Viên - Nghi Xuân rồi thành phố Vinh. Năm 1994, Phan Đăng Di thi đỗ vào Khoa Biên kịch, Trường Đại học Sân khấu và Điện ảnh Hà Nội. Năm 2000, anh tốt nghiệp làm việc tại Cục điện ảnh đồng thời đi dạy cho chương trình Film Studies do Quỹ Ford tài trợ, mở tại trường Đại học Quốc gia Hà Nội. Trong năm 2000, đạo diễn Bùi Thạc Chuyên đọc được kịch bản phim ngắn "Chơi vơi" của anh và quyết định dựng thành phim điện ảnh, sau nhiều lần chỉnh sửa, kịch bản hoàn thành 3 năm sau đó. Đến năm 2006, phim ngắn "Sen" của anh được chọn trình chiếu tại Liên hoan phim (LHP) Clermont Ferrand; cũng trong năm này đạo diễn Bùi Thạc Chuyên xin được kinh phí sản xuất "Chơi vơi" từ Hãng phim truyện 1. Cùng quãng thời gian này, Đăng Di thực hiện hồ sơ xin tài trợ cho bộ phim điện ảnh đầu tay "Bi, đừng sợ!", anh bắt đầu đi chụp ảnh dự án, làm các hồ sơ, thuê dịch ra tiếng Anh. Tháng 10 năm 2007, kịch bản của anh được tài trợ 10.000USD của Hội đồng Điện ảnh Busan (Busan Film Commission). Cùng năm này trại sáng tác L’Atelier ở Cannes mời anh tham gia vào năm 2008. "Bi, đừng sợ!" được tài trợ sản xuất bởi Quỹ Điện ảnh thế giới Berlinale WCF (World Cinema Fund – trực thuộc LHP Quốc tế Berlin). Hai bộ phim "Đập cánh giữa không trung" và "Culi không bao giờ khóc" do anh làm nhà sản xuất cũng được quỹ này tài trợ. Năm 2008, sau khi tham gia Liên hoan phim Cannes, anh dự định đến LHP Venice nhưng phim ngắn "Khi tôi 20" của anh gặp vấn đề kiểm duyệt trong nước. Không thể gửi bản phim 35mm nên Đăng Di phải gửi một bản VCD với chất lượng thấp đến LHP, anh phải nộp phạt và không đến dự kỳ LHP này. "Khi tôi 20" là phim ngắn đầu tiên của Việt Nam tham gia vòng dự thi chính thức tại LHP Venice. Năm 2011, Phan Đăng Di bắt đầu sản xuất bộ phim "Cha và con và..." dựa theo một bài phóng sự anh đọc được từ gần 20 năm trước đó, phim chính thức bấm máy vào năm 2013. Bộ phận được tài trợ sản xuất bởi Quỹ Điện ảnh thế giới Berlinale WCF. Đây là phim điện ảnh đầu tiên của Việt Nam được vào danh sách trang giải của Liên hoan phim Berlin lần thứ 65. Bộ phim sau đó thắng giải “Bình chọn của khán giả trẻ” ở Liên hoan phim Nantes - Pháp. Bộ phim chính thức ra mắt khán giả quốc tế từ năm 2015, nhưng phải 3 năm sau mới đến được với khán giả Việt Nam. Năm 2012, Phan Đăng Di tham dự Tiệc phim ngắn trực tuyến YXineFF với cương vị giám khảo. Năm 2013 tham gia giảng dạy tại Dự án đào tạo điện ảnh của trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia Hà Nội. phối hợp với vài người bạn trong đó có đạo diễn Trần Anh Hùng, nhà quay phim người Pháp Benoit Delhomme tổ chức một khóa học ngắn cho các nhà làm phim trẻ trong nước, mang tên "Gặp gỡ mùa thu". Năm 2014, Phan Đăng Di giành giải ở Asian Project Market với dự án "Tiệc trăng tròn." Năm 2017, "Cha và con và…" của anh được chiếu trong chương trình "CrossCut Asia" tại Liên hoan phim Tokyo lần thứ 30. Trước đó, bộ phim đã ra mắt ở 50 liên hoan phim quốc tế. Năm 2018, Đăng Di làm phim ngắn "Chàng dâng cá, Nàng ăn hoa" theo đặt hàng của HBO Asia, bộ phim là tập hai trong series phim "Food Lore", loạt phim gồm 8 tập nói về ấm thực của một số nước Châu Á. Bộ phim từng được chiếu tại Liên hoan phim Quốc tế Tokyo lần 32 trong hạng mục chương trình "World Focus", tuy nhiên khi phát sóng trong lãnh thổ Việt Nam, đơn vị kiểm duyệt là Thông tấn xã Việt Nam đã cắt phân cảnh nóng của hai nhân vật chính. 2018-2019 anh tham gia Dự án phim ngắn FY với cương vị giám khảo cuộc thi. 2015-2019 Phan Đăng Di là một trong số những người thành lập và điều hành chương trình "Gặp gỡ mùa thu," một dự án bao gồm đào tạo đạo diễn, biên kịch và trao giải cho các phim ngắn.
Tính so sánh được Trong toán học, hai phần tử "x" và "y" của tập hợp "P" được gọi là so sánh được với nhau tương ứng với quan hệ hai ngôi ≤ nếu ít nhất một trong "x" ≤ "y" hoặc "y" ≤ "x" là đúng. Ngược lại thì chúng được gọi là không so sánh được với nhau. Định nghĩa chặt chẽ. Quan hệ hai ngôi trên tập hợp formula_1 được định nghĩa là bất kỳ tập hợp con formula_2 của formula_3 Cho formula_4 formula_5 được viết khi và chỉ khi formula_6, khi đó ta nói formula_7 có quan hệ với formula_8 theo formula_9 Phần tử formula_10 được gọi là formula_2-so sánh được hay, hay so sánh được (tương ứng với quan hệ formula_2), với phần tử formula_13 nếu formula_5 hoặc formula_15 Thường thì các ký hiệu so sánh chẳng hạn như formula_16 (hoặc formula_17 formula_18 formula_19 và nhiều cái khác) được dùng thay cho formula_20 và ta viết formula_21 thay cho formula_22 .Do vậy thuật ngữ "so sánh được" được sử dụng. Tinh so sánh được tương ứng với formula_2 cảm sinh một quan hệ hai ngôi chính tắc trên formula_1; chính xác hơn, quan hệ so sánh được cảm sinh bởi formula_2 được định nghĩa là tập tất cả các cặp formula_26 thỏa mãn formula_7 so sánh được với formula_8; tức là ít nhất một trong formula_5 hoặc formula_30 là đúng. Tương tự, quan hệ không so sánh được trên formula_1 cảm sinh bởi formula_2 được định nghĩa là tập tất cả các cặp formula_26 thỏa mãn formula_7 không so sánh được với formula_35; tức là cả formula_5 và formula_30 đều sai. Nếu ký hiệu formula_16 được dùng thay vì formula_39 thì tính so sánh được tương ứng với formula_16 đôi khi được ký hiệu bởi formula_41, còn tính không so sánh được được ký hiệu bởi formula_42. Tập hợp sắp thứ tự toàn phần là tập hợp sắp thứ tự riêng phần trong đó bất kỳ hai phần tử đều so sánh được với nhau. Định lý mở rộng Szpilrajn phát biểu rằng mọi thứ tự riêng phần đều nằm trong một thứ tự toàn phần nào đó. Theo trực giác, có nghĩa là bất kỳ phương pháp so sánh nào mà để lại một số cặp không so sánh được với nhau, vẫn có thể mở rộng sao cho mọi cặp so sánh được với nhau. Cả hai quan hệ so sánh được và không so sánh được đều có tính đối xứng, nghĩa là formula_7 so sánh được với formula_8 khi và chỉ khi formula_8 so sánh được với formula_46 tương tự như vậy đối với tính không so sánh được. Đồ thị so sánh được. Đồ thị so sánh được của tập hợp sắp thứ tự riêng phần formula_1 có các đỉnh là các phần tử thuộc formula_1 và các cạnh là các cặp phần tử formula_49 sao cho formula_50. Khi phân loại các đối tượng toán học (chẳng hạn như không gian tô pô), hai tiêu chuẩn được gọi là so sánh được với nhau nếu các đối tượng thỏa mãn một tiêu chuẩn sẽ cấu tạo một tập con các đối tượng thỏa mãn tiêu chuẩn còn lại, tức là chúng so sánh được với nhau dưới thứ tự riêng phần ⊂.Vi dụ chẳng hạn, Tiêu chuẩn T1 và T2 so sánh được với nhau trong khi tiêu chuẩn T1 và tiêu chuẩn điều độ thì không.
Ông được khán giả biết đến nhờ đóng vai chính trong loạt phim trinh thám "Những cuộc phiêu lưu mới của Charlie Chan" (1957–1958), và thường xuyên xuất hiện trên nhiều chương trình truyền hình bao gồm "Hawaii Five-O" (1969–1974), "Bonanza" (1960), "Perry Mason" (1962–1963), "Tổ chức bóng đêm U.N.C.L.E." (1965–1966), "I Spy" (1965–1967) và "Kung Fu" (1972–1975). Ông đã xuất hiện trong nhiều bộ phim với những vai hài hước và kịch tính, bao gồm vai quản gia Kahn trong phim "Chinatown" (1974) và "The Two Jakes" (1990), vai Hannibal Chew trong "Blade Runner" (1982), vai David Lo Pan trong "Big Trouble in Little China" (1986), vai Jeff Wong trong "Wayne's World 2" (1993), vai Master Hong trong "Balls of Fury" (2007), vai Jerry Chen trong "Đồn cảnh sát ma" (2013) và Gong Gong trong "Cuộc chiến đa vũ trụ" (2022). Ông cũng lồng tiếng cho Chi-Fu trong phim "Hoa Mộc Lan" (1998), Daolon Wong trong loạt phim hoạt hình truyền hình "Những cuộc phiêu lưu của Thành Long" (2002–2004), Giáo sư Chang trong "Teen Titans" (2003–2006), Mr. Ping trong loạt phim hoạt hình "Kung Fu Panda", Zong Shi trong (2021) và Mr. Gao trong "Gấu đỏ biến hình" (2022), bên cạnh một số vai diễn trong các trò chơi điện tử bao gồm Sleeping Dogs và (2012). Trước đó trong sự nghiệp của mình, Hong đã đồng sáng lập East West Players, tổ chức sân khấu đầu tiên của người Mỹ gốc Á và là nhà hát của người da màu hoạt động liên tục lâu nhất ở Hoa Kỳ nhằm tăng cường sự đại diện của người Mỹ gốc Á trong ngành công nghiệp điện ảnh. Vào ngày 10 tháng 5 năm 2022, ông đã được gắn một ngôi sao trên Đại lộ Danh vọng Hollywood vì những đóng góp của ông cho ngành điện ảnh và truyền hình Hoa Kỳ.
Pantheon của Vương tộc Bragança Pantheon của Vương tộc Braganza (tiếng Bồ Đào Nha: "Panteão da Casa de Bragança"; tiếng Tây Ban Nha: "Panteón de los Braganza") còn được gọi là Pantheon của Bragança ("Panteão dos Bragança"), là nơi an nghỉ cuối cùng của nhiều thành viên thuộc Vương tộc Bragança, nằm trong Tu viện São Vicente de Fora ở quận Alfama của Lisbon, Bồ Đào Nha. Nơi này dùng để chôn cất các vị Quân chủ Bồ Đào Nha, Hoàng đế Brasil, Vua Romania, các Phối ngẩu của quân chủ Bồ Đào Nha và một số infante quan trọng của Bồ Đào Nha. Pantheon được tạo ra theo lệnh của Vua Ferdinand II của Bồ Đào Nha, biến khu ăn uống cũ của tu viện thành nơi chôn cất như ngày nay. Phần lớn các ngôi mộ nằm ở hai bên của đền thờ, và những ngôi mộ được thiết kế dưới dạng các hộp đá cẩm thạch đơn giản, với mỗi cụm là bốn ngôi mộ. Nếu mộ của vua chúa thì bên hông mộ có vương miện chạm khắc bằng vàng và trên cùng là một vương miện đặt phía trên đỉnh mộ. Những ngôi mộ ở lối đi giữa của đền thờ là của Carlos I của Bồ Đào Nha, Luís Filipe của Bồ Đào Nha, Manuel II của Bồ Đào Nha và Amélie của Orléans; hai vị tử vì đạo của vụ Ám sát Lisbon, vị vua cuối cùng của Bồ Đào Nha và vương hậu cuối cùng của Bồ Đào Nha.
A-la-la Ca-lam (chữ Hán: 阿羅邏伽藍; Pāḷi Phạn ngữ: "Āḷāra Kālāma") là một ẩn sĩ và đạo sư về thiền định thời Ấn Độ cổ đại. Ông là một đạo sư về tư tưởng Śramaṇa và theo kinh điển Pāli, là người thầy đầu tiên của Thích-ca Mâu-ni. Sau khi vương tử trẻ Tất-đạt-đa xuất gia và trở thành một nhà tu khổ hạnh, Ngài đã đến gặp Alara Kalama, một vị đạo sư dạy về một loại thiền định sơ khai tại Tỳ-xá-ly. Alara đã dạy Tất-đạt-đa về thiền định, đặc biệt là một trạng thái thiền được gọi là "Vô sở hữu xứ" (""). Vị tu sĩ trẻ Tất-đạt-đa nhanh chóng đạt được mức ngang bằng với Alara, người vốn không còn có thể dạy thêm nữa. Ông đã đề nghị với vị tu sĩ trẻ: "Con đã đạt được như ta hiện tại. Không còn có sự khác biệt giữa chúng ta. Vậy con hãy ở lại đây và cùng dạy các đệ tử cùng với ta." Tuy nhiên, Tất-đạt-đa không muốn ở lại. Sau khi rời đi, Ngài đã tìm đến một vị thầy khác, Uddaka Rāmaputta. Tương truyền, sau khi tu sĩ Tất-đạt-đa giác ngộ, trở thành vị đạo sư Thích-ca Mâu-ni, Ngài từng dự định tìm lại những vị thầy cũ của mình để truyền lại Pháp. Tuy nhiên, vào thời điểm đó thì các đạo sư Alara Kalama và Uddaka Rāmaputta đều đã qua đời, vì vậy, Ngài đã bắt đầu lên đường đến vườn Nai, nơi 5 người bạn đồng tu khổ hạnh trước đây của Ngài đang tu tập.
Silicon Valley Bank (SVB) là một ngân hàng thương mại có trụ sở tại Santa Clara, California. SVB là ngân hàng lớn thứ 16 tại Hoa Kỳ vào thời điểm sự phá sản của ngân hàng này vào ngày 10 tháng 3 năm 2023 và là ngân hàng lớn nhất tính theo tiền gửi tại Thung lũng Hoa vàng. là công ty con của công ty cổ phần ngân hàng SVB Financial Group. Là một ngân hàng đặc quyền của tiểu bang, nó được quản lý bởi Cục Bảo vệ và Đổi mới Tài chính California (DFPI) và là thành viên của Hệ thống Dự trữ Liên bang.Ngân hàng hoạt động từ các văn phòng tại 13 quốc gia và khu vực. Vào ngày 10 tháng 3 năm 2023, ngân hàng này phá sản sau khi tiền gửi bị bị rút ồ ạt. DFPI đã thu hồi điều lệ của mình và chuyển doanh nghiệp thành tiếp nhận trực thuộc Hội đồng Bảo hiểm Tiền gửi Liên bang (FDIC) trong vụ phá sản ngân hàng lớn thứ hai trong lịch sử Hoa Kỳ. Tiền gửi được bảo hiểm tại ngân hàng này đã được chuyển đến một ngân hàng mới do FDIC thành lập, được gọi là Ngân hàng quốc gia bảo hiểm tiền gửi của Santa Clara, hoạt động từ các văn phòng cũ của SVB. Hồ sơ quy định tháng 12 năm 2022 ước tính rằng hơn 85% tiền gửi không được bảo hiểm, và FDIC cho biết họ sẽ bắt đầu trả cổ tức đặc biệt cho các khoản tiền gửi đó trong vòng vài ngày sau khi tài sản của SVB được thanh lý. Vào ngày 12 tháng 3 năm 2023, một tuyên bố chung của Bộ trưởng Tài chính Janet L. Yellen, Chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang Jerome H. Powell, và Chủ tịch FDIC Martin J . Gruenberg cho biết tất cả những người gửi tiền tại SVB sẽ được bảo vệ hoàn toàn và có quyền tiếp cận vào tất cả số tiền của họ bắt đầu từ thứ Hai tuần sau, ngày 13 tháng 3.
Xoáy thuận nhiệt đới ở Đông Nam Thái Bình Dương Sự hình thành xoáy thuận nhiệt đới là cực kỳ hiếm ở vùng viễn đông nam Thái Bình Dương , vì nhiệt độ bề mặt nước biển lạnh do Dòng hải lưu Humboldt tạo ra , thiếu sự hình thành nhiễu động nhiệt đới và cũng do độ đứt gió cao gây bất lợi ; như vậy, không có ghi nhận nào về một cơn bão nhiệt đới ảnh hưởng đến miền tây Nam Mỹ cho đến tháng 3 năm 2023 khi một xoáy thuận nhiệt đới có tên không chính thức là Yaku hình thành và đã gây mưa lớn và lũ lụt nghiêm trọng ở miền bắc Peru và Ecuador khiến ít nhất 8 người thiệt mạng dù không đổ bộ trực tiếp vào khu vực. Ít nhất sáu cơn bão đã hình thành từ năm 1983 trong khu vực, tuy nhiên các cơn bão xoáy nhiệt đới thường hình thành ở các khu vực gần vùng lân cận Melanesia và phía tây Polynesia. Nguyên nhân về sự phát triển nhiệt đới không thường xuyên ở Đông Nam Thái Bình Dương. Các cơn bão nhiệt đới thường cần nhiều yếu tố để hình thành, chẳng hạn như độ ẩm dồi dào, độ đứt gió theo phương thẳng đứng thấp và sự chênh lệch lớn giữa nhiệt độ mặt nước biển và nhiệt độ trên cao. Nói chung, xoáy thuận nhiệt đới có xu hướng hình thành trên vùng nước ấm, thường gần các vùng nhiệt đới hơn. Mặc dù người ta đã quan sát thấy rằng, trong một số trường hợp, xoáy thuận nhiệt đới có thể tồn tại ở nhiệt độ thấp hơn. Một ví dụ về điều này là cơn bão Alex của mùa bão năm 2016 ở Đại Tây Dương . Các sự kiện El Niño thường góp phần hình thành các cơn bão này và cũng cho phép các mùa bão hoạt động khá tích cực được ghi nhận ở phía tây Nam Thái Bình Dương, chẳng hạn như các mùa 1982-83 và 1997-98 . Hiện tượng này đã cho phép ghi lại các điều kiện nhiệt độ và độ ẩm bề mặt biển lý tưởng để hình thành hai cơn bão xoáy, một cơn áp thấp nhiệt đới vào năm 1983 và một cơn bão cận nhiệt đới vào năm 2015. Cơn áp thấp năm 1983 xảy ra vào cuối một trong những đợt El mạnh nhất. Hiện tượng Niño được ghi lại, đó là vào năm 1982-83, trùng với mùa bão nhiệt đới hoạt động mạnh ở Nam Thái Bình Dương. Những cơn bão đáng chú ý đã ghi nhận. Dòng thời gian này biểu thị ngày mà năm hệ thống đã biết đã hình thành. Điều này không tính đến năm, chúng được thể hiện rõ ràng bằng tháng hình thành và tiêu tan. Xoáy thuận nhiệt đới 02. Vào ngày 10 tháng 5 năm 1983, xoáy thuận nhiệt đới ở cực đông đã phát triển ở Nam Thái Bình Dương, gần nhất với Nam Mỹ trong kỷ nguyên vệ tinh vào thời điểm đó. Ban đầu, nó được các nhà nghiên cứu tại Đại học Hawaii đặt tên là Áp thấp nhiệt đới thứ hai, bởi vì nó là áp thấp nhiệt đới 02 phát triển trong Mùa bão Nam Thái Bình Dương 1982-83. Theo các ước tính được thực hiện bằng kỹ thuật Dvorak, cường độ gió duy trì cao nhất là gần 65 hải lý trên giờ (120 km/h), được ghi lại trong đêm ngày 13 tháng 5, với áp suất tối thiểu ước tính trong khoảng 981 hPa và phân loại của Dvorak là T4.0, được phân loại là xoáy thuận nhiệt đới nghiêm trọng cấp 2 trên Thang bão Úc và Nam Thái Bình Dương. Trong những giờ đầu tiên của ngày 14 tháng 5, nó bắt đầu suy yếu cho đến khi tan rã vào khoảng cùng ngày. . Những nơi gần nhất với cơn bão này là Isla de Pascua ở Chile, và đảo Fatu-Hiva ở Polynesia thuộc Pháp. Hinano cuối cùng đã di chuyển trở lại khu vực phía đông của lưu vực Nam Thái Bình Dương trong khi đạt cực đại là một cơn bão nhiệt đới tương đương cấp 2 trên Thang sức gió bão Saffir–Simpson, và tan sau đó. Vào ngày 29 tháng 4 năm 2015, gần cuối Mùa xoáy thuận Nam Thái Bình Dương 2014–15, một xoáy thuận ngoại nhiệt đới đã phát triển ở vùng Đông Nam Thái Bình Dương xa xôi, trước khi chuyển thành áp thấp nhiệt đới tương đối sớm sau đó. Cơn bão đã chuyển thành áp thấp cận nhiệt đới ở 102,9° kinh tây, bên ngoài ranh giới phía đông của lưu vực Nam Thái Bình Dương là 120° kinh tây. Vào khoảng thời gian này, Dịch vụ thời tiết của Hải quân Chile đã đưa cơn bão vào Cảnh báo Biển động của họ, khiến nó ở đó cho đến ngày 4 tháng 5. Trong vài ngày tiếp theo, hệ thống di chuyển về phía tây nam, trước khi chuyển hướng về phía đông nam. Vào ngày 1 tháng 5, cơn bão đã mạnh lên thành cường độ bão cận nhiệt đới và tạo thành một vòng xoáy nhỏ về phía tây. Trong thời gian này, hệ thống đã gặp phải nhiệt độ bề mặt biển cao hơn khoảng trên mức trung bình và độ đứt gió thấp, do sự kiện El Niño cực mạnh, cho phép cơn bão tiếp tục mạnh lên và tổ chức tốt hơn. Vào ngày 2 tháng 5, cơn bão có thể đã đạt cường độ cực đại, với sức gió duy trì tối đa là , và áp suất thấp tối thiểu là . Vào khoảng thời gian này, cơn bão được đặt tên không chính thức là "Katie". Katie sau đó di chuyển về phía tây, dần yếu đi. Vào ngày 4 tháng 5, Katie suy yếu thành áp thấp cận nhiệt đới và bắt đầu di chuyển nhanh hơn về phía tây bắc, đi qua phía đông của Đảo Phục Sinh, trước khi thoái hóa thành tàn dư áp thấp. Vào ngày 6 tháng 5, tàn tích còn sót lại của Katie tan biến. Trong toàn bộ thời gian tồn tại của Katie, cơn bão duy trì ở phía đông 120° kinh tây, không nằm trong ranh giới được công nhận chính thức của lưu vực. Xoáy thuận cận nhiệt đới Katie được ghi nhận không chính thức là xoáy thuận nhiệt đới hoặc cận nhiệt đới ở cực đông thứ hai từng được quan sát hình thành ở Nam Thái Bình Dương, chuyển đổi thành một hệ thống cận nhiệt đới gần 102,9° kinh tây. Điều này đã phá vỡ kỷ lục trước đó về khoảng 110° kinh tây, được thiết lập bởi áp thấp nhiệt đới vào tháng 5 năm 1983. "Katie" cũng là hệ thống nhiệt đới hoặc cận nhiệt đới đầu tiên hình thành ở phía đông ranh giới phía đông chính thức của lưu vực Nam Thái Bình Dương là 120° kinh tây kể từ một áp thấp nhiệt đới khác vào tháng 5 năm 1983. Tuy nhiên, vào tháng 5 năm 2018, kỷ lục của Katie đã bị phá vỡ bởi Cơn bão cận nhiệt đới Lexi, hình thành cách bờ biển Chile chỉ vài trăm dặm, gần 80° kinh tây. Xoáy thuận nhiệt đới cực kỳ hiếm ở vùng viễn đông nam Thái Bình Dương, vì nhiệt độ mặt nước biển lạnh được tạo ra bởi Dòng hải lưu Humboldt, thiếu sự hình thành xáo trộn nhiệt đới và cũng do độ cắt gió cao không thuận lợi; như vậy, không có hồ sơ nào về một cơn bão nhiệt đới ảnh hưởng đến phía tây Nam Mỹ. Sự hình thành xoáy thuận nhiệt đới ở vùng cực này của Đông Nam Thái Bình Dương hiếm đến mức chưa có cơ quan cảnh báo nào được chỉ định cho khu vực phía đông 120° kinh tây. Xoáy thuận cận nhiệt đới Katie hình thành trong một sự kiện El Niño cực mạnh; vùng nước ấm bất thường trên mức trung bình và thấp độ đứt gió trên toàn khu vực có thể đã góp phần vào sự hình thành hiếm có của hệ thống. Mặc dù các đặc điểm quan sát được của Katie phù hợp với đặc điểm của một cơn bão cận nhiệt đới, nhưng phân tích chi tiết cho thấy cơn bão có thể đã chuyển đổi thành một cơn bão nhiệt đới trong một thời gian ngắn, vào khoảng thời gian cường độ cực đại của nó. Bão Yaku là một hệ thống áp thấp bất thường ở Đông Nam Thái Bình Dương đã tác động đến Ecuador và miền bắc Peru vào đầu tháng 3 năm 2023. Cơ quan Khí tượng Thủy văn Quốc gia Peru (SENAMHI) mô tả nó là một "cơn xoáy thuận có các đặc điểm nhiệt đới vô tổ chức" chưa từng thấy kể từ năm 1983 hoặc 1998.
Hiện tượng quan sát thấy UFO ở Canada Đây là danh sách những trường hợp được cho là đã nhìn thấy vật thể bay không xác định hoặc UFO ở Canada. Theo một bản ghi nhớ của Bộ Quốc phòng, việc nhìn thấy vật thể bay không xác định ở Canada đã xảy ra trong suốt nửa đầu thế kỷ 20. Tuy nhiên, chính phủ Canada đã không quan tâm đến việc thu thập thông tin về những lần chứng kiến UFO cho đến năm 1947. Ngày 10 tháng 2 năm 1951, một máy bay của Hải quân Mỹ bay đến Iceland từ Gander đã báo cáo về vụ suýt va chạm với một UFO hình tròn, lớn, màu cam và "gần như bay vòng quanh" máy bay Mỹ theo đúng nghĩa đen. 1960, Hồ Clan, Lãnh thổ Tây Bắc. Ngày 18 tháng 6 năm 1960, một người khai thác mỏ nói với đội RCMP của Yellowknife rằng một tháng trước đó, anh ta và đồng nghiệp của mình đã nhìn thấy một UFO tại Hồ Clan, nằm cách 30 dặm về phía bắc của Yellowknife. Theo nhà UFO học Chris Rutkowski, những người này cho biết chính mắt họ đã nhìn thấy một vật thể lơ lửng có chiều rộng từ 4 đến 6 feet và đập xuống mặt hồ. RCMP bèn tới điều tra nhưng không tìm thấy gì cả. 1967, Hồ Falcon, Manitoba. Stefan Michalak tuyên bố rằng mình bị một trong hai đĩa bay đốt cháy mà ông kể là đã tiếp xúc vào ngày 19 tháng 5 năm 1967, gần Hồ Falcon, Manitoba. Giới nghiên cứu UFO cho rằng hình ảnh của Michalak trong bệnh viện cho thấy một mạng lưới các vết bỏng trên ngực của ông ấy, và một mạng lưới tương tự xuất hiện trên áo phông của nhân chứng. Các nhà UFO học coi đây là một trong những câu chuyện về UFO được ghi lại nhiều nhất ở Canada. Hai cuốn sách đã được viết về sự xuất hiện của UFO hồ Falcon: Nhà nghiên cứu hoài nghi Aaron Sakulich đã xem xét bản trình báo của Michalak gửi cho cảnh sát ngay sau khi vụ việc xảy ra, cùng với các bằng chứng khác, và kết luận rằng Michalak thực sự đã bị bỏng, nhưng vết bỏng có thể là do tai nạn vì uống rượu say và Michalak, vốn đang thăm dò quặng bạc gần hồ vào thời điểm đó, có lẽ đã bịa ra câu chuyện để ngăn những người thăm dò khác rời khỏi khu vực này. Tháng 4 năm 2018, Sở Đúc tiền Hoàng gia Canada đã phát hành đồng xu bạc trị giá 20 đô la mô tả sự kiện được cho là sự kiện đầu tiên trong chương trình "Unexplained Phenomena" của Canada, nêu rõ "Theo lời kể của Stefan Michalak, hai vật thể phát sáng từ trên trời rơi xuống vào ngày 20 tháng 5 năm 1967, gần Hồ Falcon, Manitoba, nơi một vật thể hạ cánh đủ gần để anh ta tiếp cận. Khi chiếc máy bay đột ngột cất cánh, khí thải của nó khiến quần áo của Michalak bốc cháy. để lại cho anh ta những vết bỏng bí ẩ". 1967, Shag Harbour, Nova Scotia. Sự kiện này được cho là vụ rơi có chủ đích của một vật thể bay không xác định ở Shag Harbour, Nova Scotia vào tháng 10 năm 1967. Ngày 1 tháng 10 năm 2019, Xưởng đúc tiền Hoàng gia Canada đã phát hành đồng xu phát sáng trong bóng tối trị giá 20 đô la bạc mô tả cảnh tượng thứ hai của loạt phim "Unexplained Phenomena" ở Canada. 1969, Prince George, British Columbia. Tại Prince George, British Columbia, ba nhân chứng không liên quan đã trình báo về một vật thể hình tròn, kỳ lạ trên bầu trời vào cuối buổi chiều ngày 1 tháng 1 năm 1969. Quả cầu phát ra ánh sáng màu vàng cam và dường như bay lên từ độ cao 2.000 đến 10.000 feet. Vài trường hợp báo cáo họ đã nhìn thấy một UFO phát sáng màu đỏ, đôi khi được mô tả là thứ "tinh quái" hoặc "vui tươi", được nhìn thấy ở Nam Manitoba vào năm 1975 và 1976. The UFO was nicknamed "Charlie Redstar" by the public. 1978, Clarenville, Newfoundland và Labrador. Mười hai cá nhân nhìn thấy UFO vào sáng sớm ngày 26 tháng 10 năm 1978 xảy ra ở Clarenville, Newfoundland và Labrador nằm gần Đảo Random. Theo báo cáo, vật thể này có hình bầu dục với một chiếc vây ở đuôi. Những người phát hiện ra vật thể đã gọi đện đến Cảnh sát Kỵ binh Hoàng gia Canada, và sĩ quan được phái đi tên là Constable James Blackwood đã tận mắt chứng kiến UFO lơ lửng ở độ cao 100 feet (30,5 m) trên mặt nước trong khoảng một hoặc hai giờ trước khi biến mất. Blackwood bèn sử dụng kính thiên văn chuyên dùng giám sát ma túy để quan sát UFO và các nhân chứng khác thì sử dụng ống nhòm. Theo Blackwood, khi anh chiếu đèn pha, vật thể sẽ phản ứng bằng cách chiếu đèn pha trở lại. Được biết Blackwood đang cố gắng liên lạc với các phi công của con tàu này. Vụ việc không để lại bằng chứng nào về sự xuất hiện của nó ngoài lời khai của nhân chứng về sự kiện. Năm 2016, một cảnh tượng riêng biệt đã xảy ra ở Clarenville liên quan đến một cư dân phát hiện ra ánh sáng lơ lửng trên mặt nước trên Đảo Random. Năm 2020, cảnh tượng này được mô tả trên đồng xu phát sáng trong bóng tối trị giá 20 đô la bạc, là đồng xu thứ ba trong chương trình "Unexplained Phenomena" của Canada do Sở Đúc tiền Hoàng gia Canada thực hiện. Ngày 7 tháng 11 năm 1990, tại Montreal, Quebec, các nhân chứng đã báo cáo về một vật thể tròn làm bằng kim loại rộng khoảng 540 mét trên hồ bơi trên sân thượng của khách sạn Bonavoji. Những người chứng kiến đã nhìn thấy 8 đến 10 ánh sáng tạo thành một vòng tròn phía trên họ, phát ra những tia sáng trắng. Hiện tượng này kéo dài ba giờ, từ 7 giờ 20 phút đến 10 giờ 20 phút tối và di chuyển chậm về phía bắc. Trong khi không ai có thể xác định được luồng sáng này, một số nhân chứng, theo báo cáo ngày hôm sau trên tờ La Presse, sẵn sàng bày tỏ niềm tin rằng họ đã được người ngoài hành tinh viếng thăm. Một số nhân chứng nói những gì họ nhìn thấy trong một cuộc phỏng vấn trên truyền hình của CBC. Vụ chứng kiến này được tưởng niệm vào năm 2021 trên một đồng xu phát sáng trong bóng tối trị giá 20 đô la bạc, là phần thứ tư của chương trình "Unexplained Phenomena" của Canada do Sở Đúc tiền Hoàng gia Canada thực hiện. 1997, Trail, British Columbia. Ít nhất hai người phụ nữ đứng trên cây cầu bắc qua sông Columbia chờ bắn pháo hoa vào tối ngày 1 tháng 7 đã tận mắt chứng kiến ba luồng sáng nhỏ phía trên đầu họ và chúng nhanh chóng lao xuống sông, chỉ cách mặt nước khoảng một hoặc hai foot. Chúng chạy ngoằn ngoèo dọc theo con sông hướng về phía đông cho đến khi bay khuất tầm nhìn. Hai người phụ nữ vốn xa lạ nhìn nhau ái ngại, nhận ra đây không phải là màn bắn pháo hoa mà họ vẫn chưa bắt đầu dù trời vẫn còn sáng. 2010, Mille Harbour, Newfoundland và Labrador. Trong đêm ngày 25 tháng 1 năm 2010, có nhiều báo cáo về việc nhìn thấy UFO ở Harbour Mille, Newfoundland và Labrador. Cảnh sát Kỵ binh Hoàng gia Canada ban đầu cho rằng những báo cáo này là do một vụ phóng tên lửa, nhưng sau đó đã rút lại tuyên bố và Văn phòng Thủ tướng tuyên bố rằng UFO này không phải là tên lửa. Do Harbor Mille nằm gần với Saint Pierre và Miquelon, người dân nghi ngờ hoạt động quân sự của Pháp, một giả định đã bị bác bỏ bởi một tuyên bố chính thức của Chính phủ Pháp xác nhận rằng không có hoạt động quân sự nào diễn ra trong vụ việc được báo cáo. Cảnh sát Kỵ binh Hoàng gia Canada gọi sự kiện này là một cảnh tượng không thể giải thích được, và NORAD tuyên bố rằng không có vụ phóng tên lửa nào được biết đến vào thời điểm đó. Sự kiện này đã khiến Thành viên Quốc hội thuộc khu vực bầu cử Harbor Mille đang trong thời điểm đó, Nghị sĩ Humber—St. Barbe—Baie Verte là Gerry Byrne đã đề nghị chính phủ cung cấp thêm thông tin về vụ việc và chỉ trích chính phủ Đảng Bảo thủ về sự thiếu minh bạch này. 2014, Kensington, Đảo Hoàng tử Edward. Lúc đang dập lửa vào tối muộn ngày 4 tháng 6 năm 2014, John Sheppard đã chứng kiến những ánh sáng bất thường trên bầu trời trên Vịnh St. Lawrence và quay phim trong 22 phút bằng điện thoại di động của mình. Sau khi báo cáo vụ việc với MUFON và cuộc điều tra của họ kết luận rằng đó là một cảnh phim được xác nhận, CBC có đưa tin về vụ việc. Ngày hôm sau, CBC phát hành một bài báo tiếp theo có nội dung trình bày hàng loạt lời giải thích thay thế cho sự kiện này. 2014, North York, Ontario. Khoảng 7 giờ tối và 10 giờ tối vào Thứ Bảy ngày 26 tháng 7 năm 2014, có nhiều báo cáo về việc nhìn thấy UFO ở North York, Ontario. Vào khoảng 9 giờ tối Thứ Bảy, ngày 26 tháng 7 năm 2014, Sarah Chun chứng kiến một chuỗi sáu hoặc bảy đèn nhấp nháy theo đường chéo trên bầu trời từ cửa sổ gần bàn ăn trong căn hộ chung cư của cô ở North York trước khi ra ngoài ban công để quan sát. Cô ấy đã quan sát đèn nhấp nháy trong khoảng 25 phút và quay hai video trên iPad của mình, sau đó được đăng trên kênh YouTube của mình. Đội 32 Sở Cảnh sát Toronto cho biết đã nhận được một số cuộc gọi về các vật thể bay không xác định trong khoảng thời gian từ 7 giờ tối đến 10 giờ tối hôm đó. Một số sĩ quan cảnh sát đã chứng kiến ​​ánh sáng này, và một sĩ quan cảnh sát Toronto nhìn thấy một trong những luồng sáng đó đã suy đoán rằng đấy là một chiếc quadcopter phóng từ một tòa nhà nhưng đã không điều tra khi anh ta đang đi tuần tra bằng xe đạp. Sự kiện này có sự chứng kiến của nhiều người, trong đó có một nhạc sĩ địa phương tên là Roxanna Maleki đã rời khỏi rạp chiếu phim do chuông báo cháy và có đăng một video lên tài khoản Facebook của mình. Sebastian Setien, một cư dân ở North York, báo cáo rằng anh ta đang chiêu đãi khách khi nướng thịt trên ban công của mình và chụp một bức ảnh lúc 4:18 chiều. Setien và những vị khách của mình trở ra sau đó vào khoảng 8 giờ 40 phút tối. và nhìn thấy luồng sáng này nhưng anh ấy đã mất toàn bộ kết nối internet khi đang quay video trên điện thoại của mình. Cũng có thông tin cho rằng có một số sự cố mất điện nhỏ ở Toronto, bao gồm cả tại ga tàu điện ngầm ở North York, và tại rạp chiếu phim Cineplex khiến chuông báo cháy bị ngắt trong một thời gian ngắn. Các bức ảnh khác và một video từ một địa điểm khác ở North York cũng đã được nhiều người trình báo. Có vài lời giải thích khác được nêu ra trong vụ này bao gồm quadcopter, đèn lồng Trung Quốc và thả diều bằng đèn LED. Kết quả khảo sát UFO của Canada. Theo Khảo sát UFO của Canada năm 2002 được Ufology Research of Manitoba xuất bản thì Toronto có số lần nhìn thấy nhiều nhất với 34 vụ, tiếp theo là Vancouver với 31 vụ và Terrace, B.C. với 25 vụ trình báo. Năm 2002, một lần nhìn thấy UFO điển hình kéo dài khoảng 15 phút. Chính phủ Liên bang Canada (tính đến năm 2007) đã gửi tất cả các báo cáo nhìn thấy UFO cho Chris Rutkowski thuộc nhóm Ufology Research of Manitoba. Ngày 15 tháng 7 năm 2018, một trang tin tức của Canada đã đề cập đến nghiên cứu mới do Ufology Research, tiền thân là Ufology Research of Manitoba, thực hiện cho biết có hơn 1.000 vụ chứng kiến UFO được báo cáo ở Canada vào năm 2017.
Tự đảo chính là một hình thức đảo chính theo đó người đứng đầu một quốc gia, khi đã nắm quyền bằng cách thức hợp pháp, cố gắng duy trì quyền lực một cách bất hợp pháp. Người này có thể giải tán hoặc vô hiệu hóa cơ quan lập pháp quốc gia và thu lấy các quyền vốn không được trao cho mình trong những trường hợp thông thường. Các biện pháp khác có thể gồm bãi bỏ hiến pháp, đình chỉ hệ thống tòa án dân sự, và để người đứng đầu chính phủ độc chiếm quyền lực. Từ năm 1946 đến năm 2022, ước tính có khoảng 148 nỗ lực tự đảo chính đã diễn ra, 110 trong số đó ở các nền chuyên quyền và 38 ở các nền dân chủ. Tổng thống Louis-Napoléon Bonaparte (Ngày 2 tháng 12 năm 1851) Thân vương Alexander của Battenberg () Tổng thống Juan Lindolfo Cuestas (Ngày 10 tháng 2 năm 1898) Tổng thống Gabriel Terra (Ngày 31 tháng 3 năm 1933) Thủ tướng kiêm Quốc lão Konstantin Päts (Ngày 12 tháng 3 năm 1934) Chưởng ấn Engelbert Dollfuss (Ngày 1 tháng 5 năm 1933) Thủ tướng Karlis Ulmanis (Ngày 15–16 tháng 5 năm 1934) Tổng thống Getúlio Vargas (Ngày 10 tháng 11 năm 1937) Tổng thống Higinio Morínigo (Ngày 30 tháng 11 năm 1940) Tổng thống Mamerto Urriolagoitía (Ngày 16 tháng 5 năm 1951) Tổng thống Ferdinand Marcos (Ngày 23 tháng 9 năm 1972) Tổng thống Park Chung-hee (Ngày 17 tháng 10 năm 1972) Tổng thống Juan María Bordaberry (Ngày 27 tháng 6 năm 1973) Thủ tướng Hoa Quốc Phong (Ngày 6 tháng 10 năm 1976) Tổng thống Alberto Fujimori (Ngày 5 tháng 4 năm 1992) Tổng thống Boris Yeltsin (Ngày 21 tháng 9 năm 1993) Tổng thống Nicolás Maduro (Ngày 29 tháng 3 năm 2017) Tổng thống Vladimir Putin (Ngày 4 tháng 7 năm 2020) Tổng thống Nayib Bukele (Ngày 1 tháng 5 năm 2021) Tổng thống Kais Saied (Ngày 25 tháng 7 năm 2021) Chủ tịch Hội đồng Chủ quyền Abdel Fattah al-Burhan (Ngày 25 tháng 10 năm 2021) Tổng thống Jorge Serrano Elías (Ngày 25 tháng 5 – Ngày 5 tháng 6, năm 1993) Tổng thống Abdurrahman Wahid (Ngày 1–25 tháng 7 năm 2001) Thủ tướng Mahathir Mohamad (Ngày 23 tháng 2 – Ngày 1 tháng 3, năm 2020) Tổng thống Donald Trump (Ngày 6 tháng 1 năm 2021) Tổng thống Pedro Castillo (Ngày 7 tháng 12 năm 2022)
Flatpak, từng được biết đến là xdg-app, là một phần mềm tiện ích dùng với mục đích triển khai phần mềm và quản lý gói cho Linux. Nó cung cấp một môi trường sandbox mà người dùng có thể chạy phần mềm một cách cô lập với phần còn lại của hệ thống. Phần mềm sử dụng Flatpak cần các quyền để truy cập các tài nguyên hệ thống như Bluetooth, âm thanh (với PulseAudio), mạng, và tập tin. Các quyền này được điều chỉnh bởi người bảo trì Flatpak và có thể được thêm hoặc xoá bỏ bởi những người dùng trên hệ thống của họ. Một tính năng then chốt nữa của Flatpak là cho phép nhà phát triển ứng dụng cung cấp trực tiếp các bản cập nhật đến với người dùng mà không phải qua những nhà phân phối phần mềm, và không phải đóng gói và thử phần mềm trên từng bản phân phối Linux. "Flathub," một repository (hoặc remote source theo thuật ngữ của flatpak) nằm tại #đổi , đã trở thành tiêu chuẩn mặc nhiên cho việc tải ứng dụng đóng gói bằng Flatpak. Các gói phần mềm có thể được tải lên bởi những người quản trị Flathub và chính những nhà phát triển phần mềm (mặc dù những người quản trị đã công khai mong muốn những ứng dụng tải lên bởi nhà phát triển). Dù "Flathub" là tiêu chuẩn mặc nhiên cho ứng dụng đóng gói bằng Flatpak, ta có thể tạo một Flatpak repository độc lập với Flathub. Theo lí thuyết, các ứng dụng Flatpak có thể được cài đặt trên bất kì bản phân phối Linux đang tồn tại và trong tương lai, kể cả những bản cài đặt với lớp tương thích Windows Subsystem for Linux, miễn là bubblewrap và OSTree có thể được dùng. Nó còn có thể được sử dụng trên các hệ thống dựa trên hạt nhân Linux như Chrome OS. Trang hướng dẫn cài đặt Flatpak có hướng dẫn bắt đầu sử dụng Flathub và Flatpak trên một số lượng lớn các nhà phân phối Linux.
Ngân hàng Thương mại Tanchon Ngân hàng Thương mại Tanchon (tiền thân là Ngân hàng Tín dụng Changgwang; có thể gọi là Ngân hàng Danchon) là một ngân hàng của Bắc Triều Tiên. Ngân hàng này được khai trương lần đầu tiên vào tháng 8 năm 1986. Ngân hàng Tanchon có khoảng 30 nhân viên và có các văn phòng khu vực chuyên bán vũ khí ở Trung Đông, Myanmar và châu Phi. Theo một bài báo của "Business Insider" cho biết thì đây là tổ chức tài chính được sử dụng để "hồi hương và giữ lại tài khoản ngoại tệ" và nằm dưới quyền kiểm soát của Bộ Công nghiệp. Mục đích của ngân hàng này là xử lý các giao dịch liên quan đến Công ty Thương mại Yongaksan và trên cương vị là nhà quản lý quỹ cho Ủy ban Kinh tế Thứ hai. Có một thời, lãnh đạo ngân hàng này là Maeng Bong-shik. Địa chỉ của ngân hàng này là Saemul 1-Quận Dong Pyongchon, Bình Nhưỡng, Bắc Triều Tiên. Mun Chong-chol là đại diện của Ngân hàng Thương mại Tanchon.
Ngân hàng Daesong Triều Tiên Ngân hàng Daesong Triều Tiên (; đôi lúc gọi là Ngân hàng Dae-Sung, Ngân hàng Taesong hoặc Tổng Công ty Thương mại Taesong; tại Nhật Bản thì gọi là Chosun Tae Seong-Unhan; Tae-bank, Choson Taesong Unhaeng) là một tổ chức tài chính của Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên. Theo báo cáo, Ngân hàng Daesong Triều Tiên do Phòng 39 nắm quyền kiểm soát. Ngân hàng Golden Star được thành lập dưới dạng tập đoàn ở Vienna, Áo, được xem là ngân hàng Bắc Triều Tiên duy nhất ở châu Âu nhưng đã phải đóng cửa vào năm 2004, là một công ty con của Ngân hàng Daesong. Kwon Yong-nok là kiểm toán viên của Ngân hàng Golden Star. "Ngân hàng Daesong chuyên nhận kiều hối từ tour du lịch núi Kumgang, do Phòng 39 nắm quyền kiểm soát, đồng thời chịu trách nhiệm xuất khẩu sản phẩm nông nghiệp và thủy sản."
Syrian Petroleum Company (SPC, ) là công ty khai thác và sản xuất dầu mỏ thuộc sở hữu nhà nước của Syria. Công ty này được thành lập vào năm 1974. SPC vận hành các mỏ dầu xung quanh Al-Sweidiyeh ở tỉnh Al-Hasakah, bao gồm Al-Houla, Shadada, Jbeissa, Sweidiya, Rumailan và Al-Omar. Tháng 3 năm 2011, SPC đã sản xuất khoảng 55% tổng lượng dầu sản xuất tại Syria. Ngày 18 tháng 8 năm 2011, SPC bị đưa vào danh sách trừng phạt của Mỹ do cuộc nội chiến ở Syria. Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Trung Quốc (CNPC) thuộc sở hữu nhà nước của Trung Quốc có cổ phần lớn tại một trong những công ty dầu mỏ lớn nhất của Syria mang tên Al-Furat Petroleum Company, cũng như tại một số mỏ dầu của Syria. Ấn Độ đã thực hiện hai khoản đầu tư đáng kể vào Syria trong lĩnh vực dầu mỏ trong những ngày trước xung đột. Đầu tiên, một thỏa thuận đã được ký kết vào tháng 1 năm 2004 giữa Tập đoàn Dầu mỏ và Khí đốt Tự nhiên (ONGC) và IPR International để thăm dò dầu và khí đốt tự nhiên tại Lô 24 gần Deir ez-Zor ở miền bắc Syria. Thứ hai, các khoản đầu tư của ONGC của Ấn Độ và CNPC của Trung Quốc để cùng mua 37% cổ phần của PetroCanada trong Al-Furat Petroleum Company của Syria. Xung đột và các biện pháp trừng phạt về sau đã làm chậm hoạt động của ONGC tại Syria. Syrian Petroleum Company sở hữu 50% cổ phần của nhà sản xuất dầu chính tại Syria là công ty Al-Furat Petroleum Company. Các cổ đông khác của Al-Furat Petroleum Company bao gồm Royal Dutch Shell, Tập đoàn Dầu mỏ và Khí đốt Tự nhiên của Ấn Độ và Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Trung Quốc. Công ty con khác là:
Syrian Telecom (tên chính thức: Syrian Telecommunications Establishment) () là công ty viễn thông ở Syria. Công ty này có mối liên kết với chính phủ Syria. Mười hai nhà cung cấp dịch vụ ở Syria chạy qua hai AS đều thuộc sở hữu của Syrian Telecom (AS29256 và AS29386). Baker Baker từng là Tổng giám đốc và Giám đốc điều hành của Syria Telecom trong suốt nhiều năm qua. Đối tác của họ bao gồm ST-Samsung của Hàn Quốc, nhà cung cấp giải pháp công nghệ cho Syria, Iraq và Sudan. Kể từ năm 2006, những hợp đồng dành cho hệ thống không dây như INTRACOM IAS-W đã đạt được thông qua thỏa thuận quốc tế với các nhà cung cấp phần cứng nước ngoài.
Syrian Post () là công ty chịu trách nhiệm về dịch vụ bưu chính ở Syria và được thành lập theo sắc lệnh tổ chức số 1936 ngày 10 tháng 7 năm 1975. Công ty này được chính phủ Syria tạo dựng một cách hợp pháp dưới dạng hợp tác xã. Liên minh Bưu chính Thế giới. Syria gia nhập Liên minh Bưu chính Thế giới vào ngày 15 tháng 5 năm 1946. Tem của Pháp, Ai Cập và Ottoman đã được sử dụng ở Syria trước khi nước này trở thành một quốc gia độc lập.
NSƯT Đoàn Thị Ngà (1908 - 1993) là một nữ nghệ nhân tuồng và nhà giáo dạy tuồng Việt Nam. Bà là một đào hát nổi tiếng ở Huế thời kì 1925 - 1930, và cùng chồng là nghệ nhân Đỗ Trí Đức, họ tạo thành cặp đôi "đào Ngà kép Đức" lừng danh trong giới tuồng. Sau Cách mạng tháng Tám, bà thôi biểu diễn và chuyển sang giảng dạy. Vào năm 1993, bà được phong danh hiệu Nghệ sĩ ưu tú và mất cùng năm. Theo các tài liệu thì năm sinh của NSƯT Đoàn Thị Ngà là 1906, tuy nhiên theo nguồn từ gia đình thì bà luôn khẳng định bà sinh năm 1908. Cha của bà là một ông đồ Nho nghèo, kiếm sống nhờ việc dạy học và sao chép bản tuồng cho các gánh tuồng. Do đam mê nghệ thuật tuồng, ông đã cho bà Ngà đi học tuồng từ bé. Sự nghiệp biểu diễn. Bà thành danh ở Huế vào thời kì 1925 - 1930, đặc biệt là biểu diễn xuất sắc vai Điêu Thuyền trong vở Phụng Nghi Đình tại lễ tứ tuần đại khánh của vua Khải Định năm 1925 và được nhà vua ban thưởng. Khi cha bà thấy các gánh tuồng miền Bắc cần nhiều kịch bản tuồng Kinh hơn, hai cha con đã cùng nhau ra miền Bắc để lập nghiệp. Sau đó, bà nhanh chóng được các gánh hát ở miền Bắc chú ý vì vừa có giọng hát vang, to, thể hiện được nhiều cung bậc cảm xúc, vừa có vẻ đẹp hiếm có, và được các ông chủ tuồng mời diễn thường xuyên. Đồng thời, bà cùng chồng là kép hát tuồng Đỗ Trí Đức tạo thành một cặp "đào Ngà kép Đức" lừng danh trong giới tuồng. Những nghệ sĩ cùng thời với bà như NSND Bạch Trà cùng chồng là NSND Quang Tốn vô cùng kính trọng và nể phục bà trong sự nghiệp biểu diễn cũng như sau này trong sự nghiệp giảng dạy. Sau năm 1945, bà kết thúc sự nghiệp biểu diễn trên sân khấu nhưng vẫn biểu diễn ở mức độ không thường xuyên. Sự nghiệp giảng dạy. Sau khi kết thúc sự nghiệp sân khấu, bà chuyển sang giảng dạy tại Nhà hát Tuồng trung ương và Trường Đại học Sân khấu - Điện ảnh. Cùng giảng dạy với bà là những nghệ sĩ từng hoạt động sân khấu cùng thời với bà, như NSND Bạch Trà và NSND Quang Tốn. Nhớ lại kỉ niệm khi được học NSUT Đoàn Thị Ngà, tác giả tuồng Xuân Yến nhớ lại lời của NSND Bạch Trà nói với mình: "Các em hãy tranh thủ mà học cô Ngà, cô là người Huế, là Tuồng Kinh đấy, vốn nghề nghiệp của cô vừa nhiều lại chắc chắn, mẫu mực". Bà chuyên giảng dạy những bài bản lớn và khó như bài Cạo đầu, bài Nam Dựng, điệu Thán lả, điệu Khách Hồn; cũng như dạy cho học trò các điệu múa cung đình như Múa Bông ( bài Tam Quốc), múa Trình Tường, xem Tam Lang. Bà còn dạy học trò những vai mẫu như Trại Ba, Hồ Nguyệt Cô, Xuân Đào, Mai Hương, Đổng Mẫu. Theo lời thuật lại của học trò, giọng hát của bà vẫn giữ được sự vang, to, cũng như tính nghệ thuật khi về già. Nhiều học trò của bà sau này đều đã thành danh và đạt được nhiều danh hiệu, như NSND Lê Tiến Thọ, NSND Đàm Liên, NSND Hoàng Khiềm, và tác giả tuồng Xuân Yến. Bà được nhà nước Việt Nam phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ ưu tú vào năm 1993. NSUT Đoàn Thị Ngà mất cùng năm tại nhà riêng ở Khu Văn công Mai Dịch ở tuổi 85. Chồng bà là nghệ nhân Đỗ Trí Đức, hai ông bà tạo thành một cặp đôi nổi tiếng trong giới tuồng. Hai ông bà có 6 người con, nhưng 3 người chết non.
"Loss", còn được gọi là "L", là một mẩu truyện tranh được Tim Buckley đăng tải vào ngày 2 tháng 6 năm 2008 trong sê-ri truyện tranh trực tuyến (webcomic) "Ctrl+Alt+Del""." Mẩu truyện tranh gồm bốn ô tranh không có lời thoại vẽ Ethan đi vào một bệnh viện và thấy Lilah đang khóc trên giường bệnh vì bị sảy thai. Buckley lấy cảm hứng truyện tranh từ các sự kiện có thật trong đời ông. Mẩu truyện tranh này bị chỉ trích gay gắt bởi các nhà phê bình và hoạ sĩ truyện tranh trực tuyến, nhất là do sự thay đổi sắc thái bối cảnh bất chợt, và là một ví dụ của "fridging" – cho một nhân vật nữ trong truyện chết hoặc bị thương nhằm gây kích động nhân vật nam. Truyện tranh đã được sửa và chế lại bởi nhiều hoạ sĩ khác và trở thành một di sản meme Internet. "Ctrl+Alt+Del", viết tắt là "CAD", là một sê-ri truyện tranh trực tuyến phát hành bởi Tim Buckley vào tháng 10 năm 2002. Truyện tranh tập trung vào hai nhân vật Ethan và Lucas và mối tình giữa Ethan và Lilah sau này. Trước khi phát hành "Loss", "CAD" tập trung chủ yếu vào hài trò chơi điện tử, thay đổi giữa truyện tranh liên hoàn và câu đùa nhất thời, thường miêu tả các nhân vật ngồi trên ghế sofa trò chuyện về trò chơi đang chơi. Brian Feldman thuộc tạp chí "New York" miêu tả sắc thái của mẩu truyện lúc đầu là "buồn cười nhiều lúc nhưng ngớ ngẩn vài lúc, sử dụng bạo lực làm câu gây hài rất nhiều". Năm 2008, trong mạch cốt truyện kể Ethan và Lilah đang mong đợi đứa con đầu lòng, Buckley đăng tải mẩu truyện "Loss", làm thay đổi sắc thái cốt truyện một cách đột ngột so với các mẩu truyện "CAD" trước. Mẩu truyện gồm bốn ô tranh miêu tả Ethan bước vào bệnh viện, hỏi nhân viên lễ tân đường đi, nói chuyện với bác sĩ, và nhìn thấy Lilah nằm khóc lóc trên giường bệnh, ngụ ý rằng cô đã bị sảy thai. Hai mẩu truyện theo sau được viết trong bối cảnh bệnh viện trước khi "CAD" quay về như cũ. Khi Buckley đăng tải "Loss", ông đã viết một bài blog giải thích rằng ông đã tính toán trước cốt truyện trong nhiều năm. Bạn gái cũ thời đại học của ông mang thai ngoài ý muốn và bị sảy thai đã trở thành nguồn cảm hứng cho mẩu truyện tranh. "Loss" bị đánh giá tiêu cực bởi các nhà phê bình và hoạ sĩ truyện tranh trực tuyến. Trong một buổi phỏng vấn với "Joystiq", hai tác giả của sê-ri truyện tranh "Penny Arcade" (Mike Krahulik và Jerry Holkins) đều chỉ trích nó khi được hỏi về mẩu truyện. Holkins gọi Buckley là một "kẻ phản kitô", ví truyện tranh "Loss" và cốt truyện của nó như "kỵ sĩ Khải Huyền thứ nhất". Ben "Yahtzee" Croshaw, tác giả sê-ri đánh giá trò chơi điện tử "Zero Punctuation", nhắc đến "CAD" trong một tập về truyện tranh trực tuyến về trò chơi điện tử. Ông cho rằng cốt truyện mà hài hước ở chỗ một nhân vật sảy thai được cho là "một sự thay đổi sắc thái cốt truyện rất kì cục, và tệ nhất là thiếu tôn trọng với chủ thể của truyện". Mike Fahey thuộc blog Kotaku, từng là người hâm mộ bộ truyện tranh "CAD", đồng ý với phàn nàn của Coshaw và cho rằng ông không thể đọc bộ truyện ấy như bình thường được nữa. Năm 2021, Fahey gọi mẩu truyện tranh này là một "cú sảy thai của truyện tranh". Mẩu truyện tranh cũng bị chỉ trích vì có yếu tố "fridging", một thuật ngữ được tạo ra bởi trang web Women in Refrigerators, khi mà tác giả cố tình làm một nhân vật nữ chịu đau khổ để dẫn truyện sang hướng của nhân vật nam. Hai mẩu truyện tranh theo sau "Loss" vẽ Ethan chia sẻ phản ứng về cơn sảy thai với hai người bạn nam khác mà không có sự có mặt của Lilah hay phản ứng của cô. Trong một buổi phỏng vấn năm 2015, Buckley phát biểu rằng ông không hối hận tạo ra mẩu truyện ấy, và độc giả nữ của truyện đã nói rằng cốt truyện đã giúp đỡ họ. Ông chia sẻ rằng ông kể lại câu chuyện theo hướng nhìn của Ethan vì đó là thứ duy nhất ông có thể dựa vào. Ông không tự tin vào kĩ năng viết của mình, lo sợ rằng sẽ đoán sai về hướng nhìn của một phụ nữ. Buckley sau này nhận xét rằng nếu hoàn cảnh này xảy ra thêm một lần nữa trong tập truyện tranh, ông sẽ nghiên cứu kĩ về tác động của việc sảy thai đối với một người mẹ. Di sản meme Internet. Sau khi mẩu truyện tranh được đăng tải, nó ngay lập tức trở thành một meme Internet. Người dùng từ các trang web như 4chan, Reddit và Tumblr đã sửa và chế lại mẩu truyện từ cảnh trong các phim khác như "Futurama" hay "Pokémon". Bảng trò chơi điện tử /v/ của 4chan sau đó cấm tất cả những người dùng nào tạo ra bài đăng mới về mẩu truyện này. Trào lưu chế lại "Loss" càng trở nên dữ dội hơn khi Tim Buckley có thái độ kiêu căng trước những nhận xét tiêu cực về mẩu truyện.Những bản chế của mẩu truyện càng ngày trở nên lố bịch, sử dụng những vật đặt ở vị trí trông giống như nhân vật trong mẩu truyện, như hot dog, ống trong Super Mario Bros. hoặc các từ trong câu "For sale: baby shoes, never worn". "Loss" cũng có thể được sử dụng như một rickroll, làm người xem bất ngờ khi nhận ra hình ảnh của meme trong những hình ảnh không liên quan. Một phiên bản tối giản của "Loss" vẽ bốn ô truyện tranh giống như các nhân vật trong mẩu truyện: ô thứ nhất vẽ một đường dọc; ô thứ hai vẽ hai đường dọc, đường thứ hai ngắn hơn một chút; ô thứ ba vẽ hai đường dọc bằng nhau; ô thứ tư vẽ một đường dọc và một đường ngang. "Is this Loss?" (Đây có phải là Loss không?) là một câu trả lời mỉa mai khi thấy meme này. Năm 2017, meme trở nên thịnh hành trở lại. Brian Feldman tuyên bố "Loss" là " 'Câu đùa' về Sảy thai lâu đời nhất của Internet". Năm 2016, podcast "Reply All" thảo luận và phân tích một phiên bản chế lại của "Loss" trêu đùa về kết quả cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ 2016. Người dẫn chương trình miêu tả meme như một mẫu hình ảnh mà người xem sẽ không bao giờ nhận ra trừ khi họ đã quá quen với nó, và nói rằng mẩu truyện rõ ràng và tượng trưng nên rất dễ chế lại. Tháng 4 năm 2018, nhà quay phim Hbomberguy đã đăng một bài luận video phân tích mẩu truyện tranh "Loss" trên YouTube và nhận xét rằng "đây có thể nói là trang truyện tranh nổi tiếng nhất lịch sử". Video này đã nhận được sự hoan nghênh từ giới phê bình phim, và được "Polygon" công nhận là một trong mười bài luận video hay nhất năm 2018 và được vinh danh trong bộ sưu tập Hình ảnh và Âm thanh của nhà phê bình video xuất sắc nhất năm 2018. Ngày 2 tháng 6 năm 2018, kỉ niệm 10 năm của "Loss", mẩu truyện gốc được thay bằng một mẩu truyện mới với tựa đề "Found" (trong cụm từ "Lost and Found" - mất và tìm thấy). Hầu hết mẩu truyện tranh đều giống như cũ, ngoại trừ ở ô cuối cùng, Ethan cười nhếch mép và nhìn vào khán giả, phá vỡ bức tường thứ 4 của truyện. Một ngày sau, mẩu truyện được thay thế bằng bản gốc trở lại mà không có một lời giải thích nào. Julia Alexander thuộc "Polygon" coi mẩu truyện "Found" như một sự thừa nhận rằng "Loss" đã trở thành một meme, và so sánh sự phát triển của meme với Ếch Pepe. Tương tự, vào ngày 2 tháng 6 năm 2019, mẩu truyện được thay thế bằng một mẩu truyện khác với tựa đề "Cross". Mẩu truyện này có ô cuối cùng vẽ Lilah đã sinh thành công một đứa con, nhưng khuôn mặt của đứa con lại là bản tối giản của "Loss".
Nguyễn Dương (sinh ngày 24 tháng 4 năm 1957) là diễn viên, đạo diễn phim truyền hình người Việt Nam. Ông được biết đến qua vai Minh trong "Xóm nước đen", một số vở hài kịch của Trung tâm Vân Sơn và hàng chục bộ phim truyền hình, điển hình như "Ông trùm", "Bí mật tam giác vàng". Nguyễn Dương tên đầy đủ là Dương Thanh Hải (Danny Nguyen), sinh ngày 24 tháng 4 năm 1957, là con cả trong gia đình có 5 anh em; em trai Dương Thanh Sơn (Vân Sơn) và 3 em gái lần lượt là Dương Thanh Hà, Dương Thanh Tuyền (Kristine Truong) và Dương Thanh Tú (Julie Nguyen). Gia đình Nguyễn Dương có một số người tham gia vào nghệ thuật như cậu ruột Nguyễn Chánh Tín, em con cậu khác là Johnny Trí Nguyễn và Charlie Nguyễn. Vợ của Nguyễn Dương là nghệ sĩ Thu Tuyết và con gái Nikki Nhật Vi cũng từng tham gia đóng phim tại Việt Nam. Năm 1973, Nguyễn Dương theo học lớp diễn viên tại Trường Quốc gia Âm nhạc và Kịch nghệ Sài Gòn, tham gia một số vở kịch trên truyền hình. Sau giải phóng Miền Nam, ông hoạt động ở xí nghiệp cơ khí Chiến Thắng quận 5 giành được một giải thưởng; sau đó làm việc tại đoàn kịch Bông Hồng cùng vợ là nghệ sĩ Thu Tuyết trong 10 năm. Ban đầu Nguyễn Dương chuyên vào vai chính kịch, nhưng chỉ sau một lần bất đắc dĩ vào vai hài, ông trở thành một trong những gương mặt diễn viên hài được yêu thích những năm 1990 tại Thành phố Hồ Chí Minh (TP.HCM). Cuối những năm 1980 và đầu 1990, thu nhập gia đình không ổn định, vợ chồng Nguyễn Dương tự học thêm nghề lồng tiếng phim, công việc này sau đó theo họ đến khi hoạt động tại hải ngoại. Nguyễn Dương tham gia chương trình "Trong nhà ngoài phố" của Đài Truyền hình Thành phố Hồ Chí Minh từ những ngày đầu đến năm 1997. Ông thành công với vở kịch "Cầu hồn" trong những năm 1980, trở thành kép chính và sau này tiếp tục thành công với vở kịch "Đối mặt" từ 1986. Đầu những năm 1990, Nguyễn Dương tham gia đóng một số phim, trong đó vai phản diện Minh Đen trong bộ phim truyền hình "Xóm nước đen" của đạo diễn Đỗ Phú Hải gây được ấn tượng mạnh tới khán giả, giúp ông thoát khỏi hình tượng các vai chính diện trước kia. Năm 1997, khi sự nghiệp đang thăng hoa, Nguyễn Dương bất ngờ sang Mỹ định cư theo diện đoàn tụ gia đình. Trong thời gian này Nguyễn Dương trở thành diễn viên hài của Trung tâm Vân Sơn cùng với việc lồng tiếng phim, ông đăng ký học lớp đạo diễn và kỹ xảo, sau đó vợ chồng ông mở trung tâm băng đĩa riêng tên Đại Dương, từng về nước hợp tác với Sài Gòn Vafaco và Trung tâm Băng nhạc Bến Thành làm phim "Dòng đời oan trái" dài 4 tập từ kịch bản "Sông dài" của Hà Triều, Hoa Phượng và phim video "Người trong mơ". Năm 2008, Nguyễn Dương trong kế hoạch về nước nửa năm để tham gia sản xuất chương trình "Táo quân" của hãng phim Lasta, tổng giám đốc Trần Minh Tiến mời ông làm bộ phim dài tập "Ngõ vắng." Tiếp theo đấy là liên tiếp các dự án phim dài tập "Cổng mặt trời," "30 ngày làm cha" khiến ông quyết định ở lại Việt Nam. Trong 8 năm đầu trở lại Việt Nam, Nguyễn Dương đã sản xuất hơn 20 phim dài tập và hàng chục phim "điện ảnh truyền hình". Trong đó bộ phim "Máu chảy về tim" có sự tham gia của cả gia đình ông. Nguyễn Dương kết hôn với nghệ sĩ Thu Tuyết -con gái nghệ nhân đánh trống Tám Sâm- hai người từng được biết đến khi đóng chung vở kịch "Tiếng nổ lúc 0 giờ". Hai người có một con gái là Dương Kim Ngân nghệ danh Nikki Dương Nhật Vi, cô theo gia đình sang Mỹ từ năm 7 tuổi, khi bố mẹ trở về Việt Nam thì cô vẫn theo học bên Mỹ. Sau khi về nước Nhật Vi tham gia đóng vai chính trong một số phim dài tập, trong số đó có những phim do Nguyễn Dương đạo diễn.
Ga Bucheon (Tiếng Hàn: 부천역, Hanja: 富川驛) là ga tàu điện ngầm trên mặt đất nằm ở Bucheon, Hàn Quốc. Nhà ga này nằm trên Tàu điện ngầm Seoul tuyến 1. Nó cũng từng là điểm cuối phía nam của Tuyến Gimpo cho đến khi bị bỏ hoang vào năm 1980. Một E-Mart được đặt trong chính nhà ga. Ở phía bắc của nhà ga có rất nhiều nhà hàng, quán bar và quầy hàng pojang-macha (thức ăn đường phố). Ở phía nam của nhà ga có bến xe buýt dành cho xe buýt khởi hành đến Siheung. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
BNP Paribas Open 2023 Indian Wells Masters 2023 (còn được biết đến với BNP Paribas Open 2023 vì lý do tài trợ) là một giải quần vợt nam và nữ chuyên nghiệp diễn ra ở Indian Wells, California. Đây là lần thứ 49 (nam) và lần thứ 34 (nữ) giải đấu được tổ chức, và là một phần của ATP Tour Masters 1000 trong ATP Tour 2023 và WTA 1000 trong WTA Tour 2023. Cả giải đấu nam và nữ diễn ra từ ngày 6 đến ngày 19 tháng 3 năm 2023 tại Indian Wells Tennis Garden, thi đấu trên mặt sân cứng ngoài trời. Carlos Alcaraz là nhà vô địch nội dung đơn nam, đánh bại Daniil Medvedev trong trận chung kết. Đây là danh hiệu ATP Masters thứ 3 và danh hiệu ATP thứ 8 của Alcaraz. Iga Świątek là đương kim vô địch nội dung đơn nữ, nhưng thua ở vòng bán kết trước Elena Rybakina. Elena Rybakina là nhà vô địch nội dung đơn nữ, đánh bại Aryna Sabalenka trong trận chung kết. Đây là danh hiệu WTA thứ 4 và danh hiệu WTA 1000 đầu tiên của Rybakina. Taylor Fritz là đương kim vô địch nội dung đơn nam, nhưng thua ở vòng tứ kết trước Jannik Sinner. John Isner và Jack Sock là đương kim vô địch nội dung đôi nam, Xu Yifan và Yang Zhaoxuan là đương kim vô địch nội dung đôi nữ. Điểm và tiền thưởng. Tổng số tiền thưởng của BNP Paribas Open 2023 là $17,600,000. Nội dung đơn ATP. Dưới đây là những tay vợt được xếp loại hạt giống. Hạt giống dựa trên bảng xếp hạng ATP vào ngày 6 tháng 3 năm 2023. Xếp hạng và điểm trước vào ngày 6 tháng 3 năm 2023. Tay vợt rút lui khỏi giải đấu. Dưới đây là những tay vợt được xếp loại hạt giống, nhưng rút lui trước khi giải đấu bắt đầu. Vận động viên khác. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Bảo toàn thứ hạng: Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Vượt qua vòng loại: Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Thua cuộc may mắn: Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Benjamin Bonzi → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Jenson Brooksby → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Pablo Carreño Busta → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Marin Čilić → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Novak Djokovic → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Kyle Edmund → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. David Goffin → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Sebastian Korda → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Kwon Soon-woo → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Nick Kyrgios → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Corentin Moutet → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Rafael Nadal → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Reilly Opelka → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Nội dung đôi ATP. Vận động viên khác. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Marcos Giron / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Nathaniel Lammons / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Jannik Sinner / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Bảo toàn thứ hạng: Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Casper Ruud / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Frances Tiafoe / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Francisco Cerúndolo / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Félix Auger-Aliassime / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Sebastian Korda → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Félix Auger-Aliassime / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Roberto Bautista Agut / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Pablo Carreño Busta → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Francisco Cerúndolo / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Ivan Dodig / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Austin Krajicek → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Austin Krajicek / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Nội dung đơn WTA. Dưới đây là những tay vợt được xếp loại hạt giống. Hạt giống dựa trên bảng xếp hạng WTA vào ngày 27 tháng 2 năm 2023. Xếp hạng và điểm trước vào ngày 6 tháng 3 năm 2023. † Tay vợt không bắt buộc phải tính điểm giải đấu năm 2022 do chấn thương dài hạn. Thay vào đó, điểm tốt nhất của lần 16 sẽ được thay thế và ‡ Tay vợt không vượt qua vòng loại ở giải đấu năm 2022. Thay vào đó, điểm tốt nhất của lần 16 sẽ được thay thế vào. Tay vợt rút lui khỏi giải đấu. Dưới đây là những tay vợt được xếp loại hạt giống, nhưng rút lui trước khi giải đấu bắt đầu. Vận động viên khác. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Bảo toàn thứ hạng: Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Vượt qua vòng loại: Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Thua cuộc may mắn: Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Ana Bogdan → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Jaqueline Cristian → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Lauren Davis → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Anett Kontaveit → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Camila Osorio → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Patricia Maria Țig → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Zheng Qinwen → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Nội dung đôi WTA. Vận động viên khác. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Bianca Andreescu / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Danielle Collins / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Leylah Fernandez / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Belinda Bencic / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Caroline Dolehide / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Madison Keys → thay thế bởi #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Belinda Bencic / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Carlos Alcaraz đánh bại #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Daniil Medvedev, 6–3, 6–2 Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Elena Rybakina đánh bại #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Aryna Sabalenka, 7–6(13–11), 6–4 Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Rohan Bopanna / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Matthew Ebden đánh bại #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Wesley Koolhof / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Neal Skupski, 6–3, 2–6, [10–8] Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Barbora Krejčíková / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Kateřina Siniaková đánh bại #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Beatriz Haddad Maia / #đổi Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Laura Siegemund, 6–1, 6–7(3–7), [10–7]
Koyoi Konan ( (Tiểu-Tiêu Hổ-Nam), Koyoi Konan 2 tháng 4 năm 1999 –) là một nữ diễn viên khiêu dâm người Nhật Bản. Cô thuộc về công ti C-more ENTERTAINMENT. 19/5/2021, cô ra mắt ngành phim khiêu dâm với tư cách là nữ diễn viên độc quyền của S1 với phim "Tân binh NO.1 STYLE Koyoi Konan ra mắt ngành phim khiêu dâm". 11/4/2022, cô xếp thứ 1 trong bảng xếp hạng 10 sản phẩm tốt nhất sàn cho thuê FANZA với phim "183 lần cực khoái! 3915 lần co giật! 23800 lần tư thế pít tông Demon Thrust! Tập đặc biệt Cơ thể Cup H mập mạp kích thích thực hiện cực khoái, cương cứng và co giật Koyoi Konan" (激イキ183回!痙攣3915回!鬼突き23800ピストン!ムチムチHカップBODY エロス覚醒 はじめての大・痙・攣スペシャル 小宵こなん). Tháng 5/2023, cô đứng thứ 15 trong cuộc "bầu cử nữ diễn viên khiêu dâm SEXY năng động năm 2023" của Asahi Geinō. 19/6/2023, phim của cô "Ngày tạ ơn người hâm mộ S1" (エスワンファン感謝祭) (bản đĩa Blu-ray) đã xếp thứ nhất trong bảng xếp hạng bán hàng qua bưu điện của FANZA hàng tuần (bản đĩa DVD đã xếp thứ 4). Phim tiếp tục xếp thứ nhất trong tuần ngày 26/6 (bản đĩa DVD xếp thứ 5). Ngày 17/7, phim này cũng đã xếp thứ nhất trong bảng xếp hạng sàn video FANZA hàng tuần. Trong bảng xếp hạng sàn bán hàng qua bưu điện của FANZA tuần ngày 16/10/2023, phim của cô "Người chị gái hiền hậu và nghịch ngợm nhất trên thế giới là gái mại dâm của riêng tôi Koyoi Konan" (世界一優しくてエッチなお姉ちゃんはボクだけの風俗嬢 小宵こなん) đã xếp thứ 6.
Amazing China (; n.đ.: "Lợi hại thay, nước ta") là một bộ phim tài liệu tuyên truyền của Trung Quốc vào năm 2018 mô tả những tiến bộ của nước này về khoa học, công nghệ và công nghiệp cũng như việc xóa đói giảm nghèo trong nhiệm kỳ của Tập Cận Bình với tư cách Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc (lãnh tụ tối cao của Trung Quốc). Theo "CCTV", đây là bộ phim tài liệu có doanh thu cao nhất lịch sử Trung Quốc. Tựa đề tiếng Trung của bộ phim là "" (, được dịch hiểu là "Tuyệt vời, nước ta") và bắt nguồn từ một cụm từ tiếng lóng trên mạng xã hội "", được hiểu là "Tuyệt vời, người anh em"; cụm từ này thường được sử dụng bởi một số tài khoản mạng xã hội của các tổ chức nhà nước như Đoàn Thanh niên Cộng sản Trung Quốc. Nội dung của bộ phim được dựa trên #đổi được phát hành vào năm 2017 (tựa tiếng Trung: ), bao gồm việc xây dựng dự án Đường sắt cao tốc Trung Quốc, Cầu Hồng Kông – Chu Hải – Ma Cao và Kính viễn vọng hình cầu khẩu độ 500 mét. Huajian Group, một công ty sản xuất giày của Trung Quốc thuê hàng nghìn nhân công tại Ethiopia, được mô tả như một hình mẫu "giới thiệu kinh nghiệm thịnh vượng của Trung Quốc đến với châu Phi". Tuy nhiên, theo báo cáo của Associated Press các công nhân người Ethiopia tại công ty này thường phàn nàn về mức lương thấp, thiếu thiết bị an toàn, cưỡng bức lao động và không được phép thành lập công đoàn. Bộ phim tài liệu khép lại với một ca khúc nhạc pop do ca sĩ #đổi thực hiện. Bộ phim do Đài Truyền hình Trung ương Trung Quốc cùng China Film Co., Ltd#đổi đều là doanh nghiệp nhà nước, đồng sản xuất và do Vệ Thiết làm đạo diễn. Bộ phim đã được phát hành tại Trung Quốc đại lục vào ngày 2 tháng 3 năm 2018 và được phân phối bởi Alibaba Pictures. Theo "South China Morning Post", một số công ty nhà nước và các tổ chức trực thuộc chính phủ đã yêu cầu nhân viên của mình xem phim. Vào ngày 19 tháng 4 năm 2018, Bộ Tuyên truyền Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc đã đề nghị các trang web và rạp chiếu phim tại Trung Quốc ngừng phát hành bộ phim. Tuy nhiên, lý do do việc dừng phát hành vẫn chưa được công bố. Nhiều người đã cho rằng việc tạm dừng khởi chiếu có thể do liên quan đến lệnh cấm xuất khẩu của Bộ Thương mại Hoa Kỳ đối với ZTE. Bộ phim sau đó cũng đã được khởi chiếu tại rạp ở Ma Cao từ ngày 9 đến ngày 14 tháng 5 năm 2018. Douban, trang đánh giá phim hàng đầu ở Trung Quốc đã vô hiệu hóa chức năng bình luận và xếp hạng trên trang của bộ phim, thay vào đó đã hiển thị "xếp hạng truyền thông" với 8,5/10 điểm cùng các bài phê bình do truyền thông nhà nước như "Tân Hoa Xã" và "Nhân Dân nhật báo" viết. Vào năm 2018, chính phủ Trung Quốc được cho đã yêu cầu chi nhánh Trung Quốc của tập đoàn Amazon xóa bộ phim khỏi Internet Movie Database vì những đánh giá không tốt. Ngay sau khi có yêu cầu, nhiều đánh giá tiêu cực dành cho bộ phim đã biến mất. Tuy nhiên, phía Amazon đã lên tiếng rằng việc xóa là do tuân thủ theo các quy định. Theo "CNA", chính phủ nước này thậm chí còn đã vận động cấm đánh giá tiêu cực về bộ phim và huy động người dân đi xem. Trên phương diện quốc tế, bộ phim được xem là công cụ tuyên truyền và nỗ lực của Đảng Cộng sản Trung Quốc nhằm tăng cường quyền lực mềm của mình. Bộ phim cũng được một số nhà quan sát xem là một bước đi cho việc sùng bái cá nhân Tập Cận Bình. Trong khi "Amazing China" thể hiện mức độ tinh vi mới trong chiến dịch tuyên truyền của nhà nước, cùng với những biểu hiện tự ca ngợi về sự phát triển của Trung Quốc càng làm thấy được sự lo lắng về "tính hợp pháp liên tục của Đảng Cộng sản Trung Quốc".
Uất-đầu-lam-phất (chữ Hán: 鬱頭藍弗; Pāli; ), hay Ưu-đà-la La-ma tử (優陀羅羅摩子), là một nhà hiền triết và đạo sư về thiền định được truyền thống Phật giáo xác định là một trong những vị thầy ban đầu của Thích-ca Mâu-ni. Danh hiệu 'Rāmaputta' có nghĩa là 'con trai của Rāma', nhằm chỉ đến vị đạo sư thầy dạy của ông. Uddaka Rāmaputta đã dạy các trạng thái thiền tinh tế được gọi là chứng đắc vô sắc thiền ("arūpa samāpatti"). Mối quan hệ với Đức Phật. Sau khi xuất gia, vương tử Tất-đạt-đa đầu tiên đến thụ giáo với đại sư A-la-la Ca-lam và không lâu sau đã được công nhận là ngang hàng với sư phụ của mình. Không thoải mãn với cấp độ đã đạt được, vị tu sĩ trẻ Tất-đạt-đa đã lên đường cầu học ở một người thầy khác thay vì chấp nhận vị trí đồng lãnh đạo cộng đồng tu học của A-la-la Ca-lam. Ngài đã tìm gặp Uất-đầu-lam-phất và nhận ông làm thầy. Rất nhanh chóng, Tất-đạt-đa nhanh chóng đạt được chứng đắc. Thậm chí, Ngài còn được Uất-đầu-lam-phất thừa nhận là đã vượt trên cấp của mình và đạt ngang hàng với vị đạo sư của ông là Uddaka Rāma, người đã thực sự đạt được "phi tưởng phi phi tưởng xứ" (""), cấp độ mà chính ông còn chưa đạt đến. Uất-đầu-lam-phất đã đề nghị Tất-đạt-đa nắm quyền lãnh đạo cộng đồng của mình, nhưng vị tu sĩ trẻ đã từ chối và tiếp tục đi lên con đường cầu đạo. Sau khi đạt được giác ngộ và trở thành Thích-ca Mâu-ni, ban đầu Đức Phật đã nghĩ về những người thầy của mình trước đó, gồm cả Uất-đầu-lam-phất, như những người có thể hiểu và chứng ngộ giáo pháp của Ngài. Tuy nhiên, sau đó Ngài đã được biết rằng các vị thầy của mình trước đây để đã qua đời. Vì vậy, Ngài đã lên đường đến Lộc Uyển, nơi mà 5 người bạn đồng tu khổ hạnh của Ngài trước đây đang tu tập. Tài liệu nguồn và lịch sử. Một số bài kinh trong Majjhima Nikaya chứa những câu chuyện về những chuyến viếng thăm của Đức Phật đến hai vị thầy, với Kinh Thánh cầu ("Ariyapariyesana Sutta", MN 26) được xác định là nguồn có khả năng của các phiên bản tiếng Pali tiếp theo. Những câu chuyện song song từ một số trường phái Phật giáo sơ khai khác nhau được lưu giữ bằng tiếng Phạn và chữ Hán, kể cả trong Mahāvastu. Các tài liệu tham khảo khác về Uddaka Rāmaputta nằm rải rác trong bốn bộ kinh Nikaya, với các đề cập bổ sung trong Luật tạng và các bài luận cho Kinh Pháp cú. Trong khi Andre Bareau lập luận rằng cả Uddaka Rāmaputta và Āḷāra Kālāma đều là những nhân vật hư cấu, thì các học giả sau này đã chấp nhận khả năng rằng họ có thể là những nhân vật lịch sử có thật. Các nguồn còn sót lại đều đồng ý rằng Uddaka Rāmaputta ở Rajagriha trong thời kỳ Đức Phật còn tại thế, mặc dù được rút ra từ các bản dịch của các bộ phái khác nhau. Huyền Trang cũng ghi lại những truyền thuyết trong thời của ông đã liên kết Uddaka Rāmaputta với vùng phụ cận của Rajagriha. Hầu hết các truyền thống cũng lưu giữ sự khác biệt giữa Uddaka Rāmaputta và cha hoặc thầy của ông là Uddaka Rāma, nhưng trong một vài lần sửa đổi, hai nhân vật này lại được kết hợp với nhau.
Powell Alexander Janulus (sinh năm 1939) là một người Canada nói đa ngôn ngữ sống ở White Rock, British Columbia, và đã được ghi vào Kỷ lục Guinness Thế giới vào năm 1985 vì thông thạo 42 ngôn ngữ. Để được xác nhận là thông thạo, ông phải vượt qua bài kiểm tra khả năng đàm thoại lưu loát kéo dài hai giờ với một người bản ngữ của từng ngôn ngữ trong số 42 ngôn ngữ vào thời điểm đó. Giai đoạn đầu đời. Powell Janulus sinh tại Vancouver, British Columbia, Canada. Ông đã được tiếp xúc với nhiều ngôn ngữ slavic khi còn nhỏ. Mẹ ông là người Ba Lan nói được sáu thứ tiếng trong khi cha ông là người Litva nói được ít nhất bốn thứ tiếng. Ông có thể nói trôi chảy 13 thứ tiếng ở tuổi 18. Powell Janulus đã theo học ngành Nghiên cứu Châu Á tại Đại học British Columbia, tại đây ông học tiếng Quan Thoại. Trong một cuộc phỏng vấn, ông nói rằng mình đã phải vật lộn với phong cách giảng dạy hàn lâm. Ông bắt đầu tò mò về quá trình học ngôn ngữ và cách mà trẻ em học ngôn ngữ một cách dễ dàng. Powell Janulus đã cố gắng học tiếng Trung bằng cách trò chuyện với càng nhiều người nói tiếng Quan Thoại càng tốt. Khi Janulus ở đầu độ tuổi 20, ông bắt đầu phát triển phương pháp tiếp thu ngôn ngữ nhanh của mình. Ở độ tuổi 30, ông trở thành phiên dịch viên của tòa án và được trả tiền cho mỗi ngôn ngữ mà ông dịch được. Ông làm việc để học hai hoặc ba ngôn ngữ mỗi năm, vì mỗi ngôn ngữ cho phép ông kiếm được nhiều tiền hơn. Ông được Tòa án tỉnh British Columbia ủy quyền với tư cách là phiên dịch viên của tòa án bằng 28 ngôn ngữ. Sau đó, ông bắt đầu quan tâm đến các biến thể ngôn ngữ và có thể nhanh chóng học các ngôn ngữ liên quan như tiếng Tây Ban Nha và tiếng Bồ Đào Nha. Ở độ tuổi 40, ông học các ngôn ngữ ít phổ biến hơn như tiếng Tây Tạng, tiếng Romani, tiếng Inuit và tiếng Swahili. Sau này, ông mở Học viện Ngôn ngữ Geneva, một trường dạy ngôn ngữ ở Vancouver. Người giữ kỷ lục thế giới về thành thạo ngôn ngữ. Năm 1985, Janulus được ghi vào Kỷ lục Guinness Thế giới về khả năng nói trôi chảy 42 ngôn ngữ. Để đủ tiêu chuẩn, ông đã làm bài kiểm tra khả năng đàm thoại trôi chảy trong hai giờ với một người bản ngữ của từng ngôn ngữ mà ông nói vào thời điểm đó. Thử nghiệm này diễn ra trong hơn một tháng. Powell nói rằng mình thông thạo 64 ngôn ngữ và đã học ít nhất 80 ngôn ngữ. Ông cũng đã đã xuất hiện trên chuơng trình The Tonight Show, nơi người dẫn chương trình Johnny Carson đã mời những người nói 48 ngôn ngữ để kiểm tra Janulus. 42 ngôn ngữ mà Janulus được công nhận nói thành thạo bao gồm: tiếng Pháp, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Bồ Đào Nha, tiếng Ý, tiếng Rumani, tiếng Đức, tiếng Hà Lan, tiếng Frisia, tiếng Na Uy, tiếng Đan Mạch, tiếng Thụy Điển, tiếng Iceland, tiếng Nga, tiếng Ukraina, tiếng Ba Lan, tiếng Séc, tiếng Serbia, tiếng Slovak, tiếng Slovene, tiếng Kashubian , Lusatian, Wendish, Belarusian, Macedonian, Bungari, Hindi, Punjabi, Urdu, Armenian, Sinhalese, Tây Tạng, Nhật Bản, Quan Thoại, Quảng Đông, Croatian, Hy Lạp, Thổ Nhĩ Kỳ, Kurd, Phần Lan, Hàn Quốc và Ba Tư. Danh sách này không bao gồm tiếng Anh, ngôn ngữ mẹ đẻ của ông, hoặc nhiều ngôn ngữ khác mà ông thành thạo một chút. Những năm gần đây. Powell Janulus được cho là đã qua đời vào năm 2006, tuy nhiên điều này là không chính xác. Trong một cuộc phỏng vấn, ông nói rằng sự biến mất của mình là do bị đột quỵ vào thời điểm đó. Ông hiện đã nghỉ hưu và sống ở White Rock, British Columbia. Vào tháng 8 năm 2013, Powell Janulus lại là đối tượng của một sự kiện kiểm tra ngôn ngữ, trong đó ông đã nói được ít nhất 20 ngôn ngữ và làm mẫu về quá trình học bằng tiếng Hàn và tiếng Tagalog.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. Ruồi mắt cuống loài côn trùng thuộc họ Ruồi Diopsidae. Họ này được phân biệt với hầu hết các loài ruồi khác bởi hầu hết các thành viên trong họ sở hữu "cuống mắt": hình chiếu từ hai bên đầu với mắt ở cuối. Một số loài ruồi từ các họ khác như Drosophilidae, Platystomatidae, Richardiidae, và Tephritidae có đầu tương tự, nhưng điểm độc đáo của Diopsidae là râu của chúng nằm trên cuống chứ không phải ở giữa đầu như ở tất cả các loài ruồi khác. Mắt có cuống hiện diện ở tất cả các thành viên của phân họ Diopsinae, nhưng không có ở Centrioncinae, chúng giữ lại đôi mắt không có cuống tương tự như mắt của các loài ruồi khác. Đôi mắt có cuống thường lưỡng hình giới tính, có cuống mắt nhưng ngắn hơn ở con cái. Hình thái cực đoan được thể hiện bởi ruồi mắt cuống (đặc biệt là ruồi đực) đã được nghiên cứu nhằm hỗ trợ cho giả thuyết rằng các đặc điểm phóng đại của con đực có thể tiến hóa thông qua sự lựa chọn bạn đời của con cái và việc lựa chọn đồ trang sức của con đực sẽ gây ra phản ứng tương quan trong sở thích của con cái. Các nhà nghiên cứu lưu ý rằng những con ruồi đậu dọc theo bờ suối ở bán đảo Malaysia và những con đực có khoảng cách mắt lớn nhất được đi cùng với nhiều con cái hơn những con đực có khoảng cách mắt ngắn hơn. Từ tháng 1 đến tháng 10, các nhà nghiên cứu đã đếm con đực và con cái trên 40 sợi lông rễ dọc theo một đoạn dài 200 m của bờ suối để xác nhận quan sát này.
Án lệ 57/2023/AL về hành vi gian dối nhằm tiếp cận tài sản trong tội "cướp giật tài sản" là án lệ thứ 57 của hệ thống pháp luật Việt Nam, được Hội đồng Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao thông qua, Chánh án Nguyễn Hòa Bình ra quyết định công bố ngày 24 tháng 2 năm 2023, và có hiệu lực cho tòa án các cấp trong cả nước nghiên cứu, áp dụng trong xét xử từ ngày 27 tháng 3 năm 2023. Án lệ này dựa trên nguồn là Bản án hình sự phúc thẩm số 590 được ban hành 18 tháng 12 năm 2020 của Tòa án nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh về vụ án "cướp giật tài sản", với nội dung xoay quanh các thủ đoạn gian dối để tiếp cận tài sản của người phạm tội, hướng tới việc xác định loại hình tội phạm theo luật định. Án lệ này do hai Tiến sĩ Luật Nguyễn Thị Phương Hoa, Nguyễn Thị Ánh Hồng và Tòa án nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh đề xuất. Trong vụ án của án lệ, người phạm tội thuộc diện không có nghề nghiệp ổn định, lên kế hoạch mua điện thoại di động là iPhone qua các mạng thương mại điện tử bằng cách sử dụng thông tin giả mạo, làm các xấp tiền gồm hai mặt là tiền thật, phần giữa là tiền âm phủ. Sau khi đặt hàng và hẹn địa điểm giao hàng, trong quá trình giao – nhận, người phạm tội dùng xấp tiền đã làm trước để đánh lừa người giao hàng, cầm lấy điện thoại và bỏ trốn. Sau quá trình điều tra, truy bắt và tố tụng hình sự, người phạm tội bị bắt giữ, qua xét xử sơ thẩm xác định tội "cướp giật tài sản", tiếp tục phúc thẩm bởi kháng nghị của viện kiểm sát mặc dù bị cáo không kháng cáo, vấn đề được đặt ra là xác định tội, rồi đi đến kết luận cuối cùng không thay đổi việc xác định tội đã tuyên ở tòa sơ thẩm. Nội dung vụ án. Tại Thành phố Hồ Chí Minh, có thanh niên Nguyễn Thành Quốc B (gọi tắt là B) không có nghề nghiệp ổn định. Đầu tháng 1 năm 2020, B đăng ký một tài khoản mua hàng trên trang thương mại điện tử Lazada và đặt mua một iPhone 11, màu tím, dung lượng 128GB với giá 22 triệu đồng, địa chỉ giao nhận hàng tại phường Tân Thới Hòa, quận Tân Phú. Khoảng 16 giờ ngày 11 tháng 1, nhận được điện thoại của nhân viên giao hàng thuộc Công ty Ship60 về việc đi giao đơn hàng iPhone 11, B điều khiển xe máy Honda Lead chạy đến địa chỉ để chờ người giao hàng. Sau khi người giao hàng đến đến, B yêu cầu cho kiểm tra gói hàng trước nhưng người giao hàng không đồng ý. Sau đó, B nói người giao hàng đứng đợi một lát để đi đón xe tải chở hàng cho gia đình rồi quay lại. Khoảng 3 phút sau, B quay lại và đồng ý nhận gói hàng, người giao hàng đưa gói hàng cho B đồng thời B đưa một bọc nylon chứa tiền bên trong – sắp xếp 2 tờ tiền thật có mệnh giá 200.000 đồng đặt ở mặt trên và mặt dưới, ở giữa là tiền âm phủ – đã chuẩn bị từ trước cho người giao hàng để kiểm tra. Xấp tiền đã mua từ trước, B dùng dây thun buộc xấp tiền, dùng túi nylon cuộn xung quanh và dùng băng keo trắng quấn nhiều lớp phía ngoài. Khi người giao hàng đang mở túi để lấy tiền ra kiểm tra thì B mở khóa xe rồi giả vờ nói chạy ra đầu hẻm xem xe tải chở hàng đã đến chưa. Người giao hàng chưa kịp phản ứng gì thì B nhanh chóng điều khiển xe gắn máy tẩu thoát. Vào tối cùng ngày, B rao bán điện thoại di động vừa chiếm đoạt được trên Internet và để lại số điện thoại để người mua liên lạc. Khoảng 2 ngày sau có một nam thanh niên không rõ lai lịch hỏi mua điện thoại trên với giá 18 triệu đồng, B đồng ý và bán tại Công viên Đầm Sen Nước ở Quận 11. Ngày 20 tháng 1, B sử dụng điện thoại Redmi lên trang mạng của T, 256GB, màu Gold, giá tiền 38 triệu đồng. B sử dụng số điện thoại và cung cấp thông tin khác, hẹn nơi giao hàng tại phường số 4 đường Lê Niệm của phường Phú Thạnh, quận Tân Phú. Đến khoảng 13h30 ngày 21, người giao hàng của Thế giới di động mang theo iPhone 11 Pro Max lấy từ cửa hàng đến giao hàng và thu tiền. Khi đến địa điểm giao hàng tại trước số 4 đường Lê Niệm, B nói đẩy xe qua địa chỉ số 7 đường Lê Niệm để giao nhận hàng, lấy lý do tránh đường cho xe tải vào nhà. Tại trước nhà số 7 đường Lê Niệm, B đưa cho người giao hàng 1 xấp tiền tương tự vụ đầu tiên, hai mặt là tờ 50.000 đồng, nói người giao hàng đếm lại. Lúc này, B để hộp điện thoại xuống dưới sàn để chân phía trước của xe Lead, đồng thời mở khóa xe. Lợi dụng lúc người giao hàng đang đếm tiền không để ý, B nhanh chóng tăng ga xe điều khiển xe bỏ chạy thoát. Người giao hàng chạy bộ đuổi theo nhưng không kịp nên đã lên Công an phường Phú Thạnh trình báo sự việc. Điện thoại này được B bán với số tiền 31,5 triệu đồng cho một cửa hàng điện thoại ở Phường 4, Tân Bình. Một tuần sau, B lại dùng máy Redmi lên trang mạng Cellphone để đặt mua iPhone 11 Pro Max giá tiền 35 triệu đồng. B cung cấp thông tin như vụ thứ hai. Khoảng 14h40 phút ngày 29, hai bên gặp nhau ở số 4 Lê Niệm, B kiểm tra hộp điện thoại và có hỏi cách sử dụng, tình trạng của điện thoại. Sau đó, quá trình diễn ra giống như ở vụ trước, đều chuyển sang số 7 Lê Niệm, điểm khác biệt là xấp tiền hai mặt 50.000 đổi thành mặt trên 500.000, mặt dưới 100.000 đồng. Sau đó, B tiếp tục bán cho cửa hàng như cũ với giá 31 triệu đồng. Cùng ngày 29, B tiếp tục thực hiện thủ đoạn, và lần này là ở Tiki, và chuyển địa điểm giao hàng sang 46 Trần Quang Quá, phường Hiệp Tân. Khi giao hàng, B thực hiện như ở đường Lê Niệm, thay đổi địa điểm giao hàng đến số 86 đường Lương Trúc Đàm, do số 46 đường Trần Quang Quá đường đông người vào giờ cao điểm. Tại điểm mới, B nói là không đủ tiền và kêu người giao hàng đứng đợi để đi rút thêm tiền, sau đó điều khiển xe đi được 5 phút thì quay trở lại. B ngồi trên xe Lead, dừng phía trước đầu xe của người giao hàng nên người này mang gói hàng đến cho B kiểm tra thêm lần nữa xác nhận đúng sản phẩm. B bỏ hộp điện thoại vào trong túi nylon màu vàng được treo ở móc treo phía trước xe, mở túi xách đeo chéo vai lấy ra 2 xấp tiền chuẩn bị từ trước, 1 xấp các mặt mệnh giá 50.000 đồng, một xấp mệnh giá 500.000 đồng. Nhân lúc người giao hàng đếm tiền thì B bỏ chạy, đem điện thoại đi bán với giá như vụ trước. Khoảng 16 giờ ngày 4 tháng 2, B thực hiện lần thứ 5, và lần này ở Lazada như lần đầu, đặt iPhone 11 Pro max, 512Gb với giá tiền 44 triệu đồng, thực hiện ở đường Lê Niệm. Vụ việc diễn ra sáng hôm sau, xấp tiền đổi thành 1 xấp 500.000–100.000 đồng, 1 xấp 50.000–500.000 đồng, B lấy từ trong túi xách đeo chéo vai ra cầm trên tay rồi bỏ lại vào trong túi xách mục đích cho người giao hàng thấy, tạo lòng tin. Sau đó, người giao hàng đưa vật phẩm ra, và đề nghị phải thanh toán tiền trước khi kiểm tra hàng. B không đồng ý và yêu cầu phải được kiểm tra hàng trước mới đưa tiền nên người giao hàng điện thoại về công ty xin ý kiến. Lợi dụng lúc người giao hàng không để ý, B để gói hàng xuống dưới sàn để chân phía trước của xe gắn máy Lead đồng thời mở khóa xe và nói với người giao hàng để đẩy xe vào lề rồi tiếp tục giao dịch. B ngồi trên xe đẩy xe lên phía trước rồi bất ngờ tăng ga điều khiển xe tẩu thoát. Người giao hàng tri hô và chạy bộ đuổi theo nhưng không kịp. B bán với giá 33,5 triệu đồng. Kết luận điều tra. Với những trình báo tới Công an phường Hiệp Tân về các vụ cướp giật với tình tiết tương tự, Công an quận Tân Phú tiến hành khởi tố, điều tra và bắt được Nguyễn Thành Quốc B và giam giữ từ ngày 6 tháng 2 năm 2020. Qua quá trình điều tra, công quận kết luận bị can B do không có tiền tiêu xài nên nảy sinh ý định cướp giật tài sản. Đầu năm 2020, B mua số SIM điện thoại khuyến mãi rồi tạo tài khoản trên ứng dụng bán hàng trực tuyến qua mạng, đặt mua loại điện thoại iPhone 11 – điện thoại thuộc dòng iPhone mới được ra mắt cuối năm 2019; chuẩn bị một số xấp tiền – mỗi xấp tiền để một tờ tiền thật phía trên, một tờ tiền thật phía dưới có mệnh giá từ 50.000–500.000 đồng, ở giữa xấp tiền thì để tiền âm phủ và được cột lại bằng dây thun. Khi đến gặp người giao hàng để nhận hàng, B sẽ lấy những xấp tiền được chuẩn bị từ trong túi sách đeo chéo ra để cho người giao hàng thấy, tạo lòng tin cho người giao hàng rồi cất lại vào trong túi. Sau khi kiểm tra hàng xong, B sẽ để gói hàng xuống ba ga xe của xe gắn máy Lead, rồi lấy xấp tiền chuẩn bị từ trong túi ra đưa cho người giao hàng. Lợi dụng sơ hở khi người giao hàng tháo dây thun kiểm tiền thì B tăng ga điều khiển xe bỏ chạy để chiếm đoạt điện thoại di động. Các tài sản trong năm vụ việc mà bị can Nguyễn Thành Quốc B thực hiện là 5 iPhone 11, gồm 1 phiên bản thường và 4 phiên bản Pro Max. Hội đồng định giá trong tố tụng hình sự quận Tân Phú trong quá trình giám định đã ban hành kết quả giám định chênh lệch không lớn với giá bán của các sản phẩm này trên những trang thương mại điện tử mà bị can mua. Phần tiền mà bị can thu được sau khi bán đã được tiêu dùng cá nhân phần lớn, chỉ còn lại 33,5 triệu đồng sau khi bán iPhone Promax ở vụ thứ 5. Sơ thẩm và kháng nghị. Ngày 27 tháng 8 năm 2020, Tòa án nhân dân quận Tân Phú, Thành phố Hồ Chí Minh mở phiên hình sự sơ thẩm tại trụ sở tòa ở số 27, hẻm 200 đường Nguyễn Hữu Tiến, Tây Thạnh. Tòa sơ thẩm tuyên bố bị cáo Nguyễn Thành Quốc B phạm tội "cướp giật tài sản" trong khung 50–200 triệu đồng, dùng thủ đoạn nguy hiểm, và áp dụng một số tình tiết giảm nhẹ, xử phạt 6 năm tù. Ngoài ra bản án còn tuyên về trách nhiệm dân sự, xử lý vật chứng, án phí và quyền kháng cáo của bị cáo và những người tham gia tố tụng khác. Ngày 25 tháng 9 cùng năm, Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh Đỗ Mạnh Bổng kháng nghị bản án sơ thẩm nêu trên, đề nghị xử phạt bị cáo về tội "lừa đảo chiếm đoạt tài sản" chứ không phải là "cướp giật tài sản". Bị cáo không kháng cáo trong vụ án này. ...Bị cáo có thủ đoạn gian dối là để các bị hại thấy bị cáo có tiền, nhằm tạo niềm tin để tiếp cận tài sản. Thời điểm bị cáo thực hiện hành vi chiếm đoạt tài sản, các bên đang thực hiện hành vi giao hàng – nhận tiền, việc chuyển giao tài sản giữa các bị hại và bị cáo chưa hoàn thành, bị cáo chưa ký nhận vào chứng từ giao hàng, tài sản vẫn trong tầm quản lý của các bị hại thì bị cáo đã tăng ga, điều khiển xe tẩu thoát cùng tài sản. Do đó, hành vi của bị cáo đã phạm vào tội "cướp giật tài sản". Hội đồng xét xử phúc thẩm, nhận định. Ngày 18 tháng 12 năm 2020, Tòa án nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh mở phiên phúc thẩm công khai tại trụ sở ở 131 Nam Kỳ Khởi Nghĩa, Phường Bến Thành, Quận 1, với chủ tọa là Thẩm phán Đoàn Thị Hương Giang, cùng hai Thẩm phán Phạm Viết Hùng, Vũ Văn Lệ. Đại diện viện kiểm sát trong phiên tòa này đã trình bày kháng nghị sau khi phân tích tính chất, mức độ, hậu quả hành vi phạm tội do bị cáo thực hiện, rằng, xét thấy giữa bị cáo và các bị hại đã tiến hành giao tiền, nhận tài sản sau khi bị cáo dùng thủ đoạn gian dối làm cho các bị hại nhầm tưởng số tiền giao là tiền thật để mua điện thoại di động và bị hại tin tưởng nên đã giao hàng để bị cáo chiếm đoạt. Mặt khác, bị cáo thực hiện liên tiếp 5 vụ chiếm đoạt tài sản, không nghề nghiệp và dùng tiền có được từ việc bán tài sản chiếm đoạt làm nguồn sống chính là trường hợp phạm tội có tính chất chuyên nghiệp. Do đó, viện kiểm sát đề nghị chấp nhận kháng nghị Viện trưởng Đỗ Mạnh Bổng, sửa bản án sơ thẩm, xử phạt bị cáo tội "lừa đảo chiếm đoạt tài sản". Cũng trong phiên này, bị cáo không tự bào chữa và không tham gia tranh luận, lời nói sau cùng là: "Bị cáo xin xem xét giảm nhẹ hình phạt". Hội đồng xét xử tòa phúc thẩm nhận định rằng từ khoảng đầu tháng 1 đến ngày 4 tháng 2 năm 2020, bị cáo đã có hành vi sử dụng SIM khuyến mãi tạo tài khoản trên các ứng dụng bán hàng trực tuyến, đặt mua các sản phẩm điện thoại có giá trị cao nhằm chiếm đoạt bán lấy tiền tiêu xài cá nhân. Để tiếp cận được tài sản, bị cáo chuẩn bị các xấp tiền mệnh giá từ 50.000–500.000 đồng theo kết quả điều tra của cơ quan điều tra, với thủ đoạn sẽ lấy những xấp tiền được chuẩn bị trước cho người giao hàng thấy nhằm tạo niềm tin. Sau khi nhận và kiểm tra hàng, bị cáo lấy xấp tiền đã chuẩn bị trước đó đưa cho các bị hại, lợi dụng sơ hở khi bị hại tháo dây thun kiểm, đếm tiền thì bị cáo tăng ga, điều khiển xe tẩu thoát cùng tài sản. Tòa nhận thấy tài sản vẫn thuộc quyền sở hữu của bị hại do chưa hoàn thành các thủ tục chuyển giao tài sản như chứng từ, do đó bị cáo phạm tội cướp giật, không đồng ý với kháng nghị của Viện trưởng về loại tội "lừa đảo chiếm đoạt tài sản", đồng ý với bản án sơ thẩm. Tuy nhiên, hội đồng xét xử xét bị cáo là người không có nghề nghiệp, thực hiện liên tiếp 5 vụ "cướp giật tài sản", số tiền hưởng lợi từ hành vi phạm tội được bị cáo sử dụng làm nguồn sống chính nên thuộc trường hợp "phạm tội có tính chất chuyên nghiệp", việc tòa sơ thẩm không áp dụng tình tiết này khi quyết định hình phạt đối với bị cáo là thiếu sót. Do đó, tòa phúc thẩm chấp nhận một phần nội dung kháng nghị về việc áp dụng tình tiết này. Về tình tiết "dùng thủ đoạn nguy hiểm", tòa xét tại thời điểm bị cáo thực hiện hành vi chiếm đoạt, bị hại đã tạm giao tài sản cho bị cáo quản lý, sau đó bị cáo mới tăng ga, điều khiển xe tẩu thoát nên không thuộc trường hợp diện nguy hiểm để cướp giật tài sản. Sau những nhận định kết hợp với thẩm quyền, tòa phúc thẩm tuyên vẫn giữ nguyên mức án sơ thẩm là 6 năm tù đối với bị cáo. Hình thành án lệ. Cuối năm 2022, hai luật gia là Phó Giáo sư, Tiến sĩ Nguyễn Thị Phương Hoa, Tiến sĩ Nguyễn Thị Ánh Hồng của Trường Đại học Luật Thành phố Hồ Chí Minh cùng với Toà án nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh đã đề xuất đưa bản án phúc thẩm của vụ án này làm án lệ trong lĩnh vực hình sự, tập trung ở nhận định của hội đồng xét xử về việc xác định loại tội phạm, phân biệt giữa "cướp giật tài sản" và "lừa đảo chiểm đoạt tài sản". Sau đó, đề xuất này là 1 trong 18 dự thảo án lệ vượt qua vòng đánh giá đầu tiên, và đồng thời là 1 trong 6 dự thảo án lệ hình sự, việc lấy ý kiến và các kiến nghị từ công chúng và giới khoa học xã hội ngành luật ở vòng thứ hai được tiến hành từ ngày 11 tháng 1, thông qua hội thảo, và đăng tải trực tuyến trên trang tin điện tử án lệ, rồi được thảo luận, cho ý kiến ở bước thứ 3 bởi Hội đồng tư vấn án lệ. Trong 3 ngày 1–3 tháng 2 năm 2023, Hội đồng Thẩm phán họp và quyết định thông qua 7 trong 18 dự thảo, trong đó có bản án về hành vi gian dối nhằm tiếp cận tài sản trong tội "cướp giật tài sản" này, chính thức là Án lệ số 57/2023/AL. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Ngài John Barrow, Đệ nhất Nam tước, (19 tháng 6 năm 1764 – 23 tháng 11 năm 1848) là một nhà địa lý, nhà ngôn ngữ học, nhà văn và công chức người Anh được biết đến nhiều nhất với nhiệm kỳ là Bí thư thứ hai của Bộ Hải quân từ năm 1804 đến năm 1845. Barrow ghé Đà Nẵng năm 1792-1793 dưới triều Tây Sơn và có viết một quyển sách về hành trình này mang tên: "A Voyage to Cochinchina in the Years 1792 and 1793 (Một Chuyến Du Hành Đến Xứ Nam Hà trong các năm 1792 và 1793)." Barrow là con duy nhất của Roger Barrow, một thợ thuộc da ở làng Dragley Beck, thuộc giáo xứ Ulverston, Lancashire.Ông ấy là học sinh của trường Town Bank Grammar School, Ulverston, nhưng rời đi năm 13 tuổi để theo học một trường học dạy vào chủ nhật cho trẻ em nghèo ở địa phương. Barrow được tuyển dụng làm nhân viên giám sát của một xưởng đúc sắt ở Liverpool . Mới 16 tuổi, ông đã tham gia một chuyến thám hiểm săn cá voi đến Greenland . Ở tuổi đôi mươi, ông đi dạy môn toán, môn học mà ông luôn đạt thành tích xuất sắc, tại một trường tư thục ở Greenwich. Barrow dạy toán cho con trai của Ngài George Leonard Staunton ; thông qua sự quan tâm của Staunton, ông được bổ nhiệm vào sứ đoàn Anh đầu tiên tại Trung Quốc từ năm 1792 đến năm 1794 với tư cách là người giữ nhà cho Lord Macartney . Ông ấy sớm có được kiến thức tốt về ngôn ngữ Trung Quốc, nhờ đó ông ấy đã đóng góp các bài báo cho "Tạp chí hàng quý" ; và với tài khoản của đại sứ quán do Sir George Staunton xuất bản, ghi lại nhiều đóng góp quý giá của Barrow cho văn học và khoa học liên quan đến Trung Quốc. Barrow không còn chính thức liên quan đến các vấn đề Trung Quốc sau khi trở lại đại sứ quán vào năm 1794, nhưng ông luôn quan tâm nhiều đến chúng và trong những dịp quan trọng thường được chính phủ Anh hỏi ý kiến. Một số nhà sử học gán 'luận điểm trì trệ' cho Barrow; rằng Trung Quốc là một quốc gia cực kỳ văn minh đang trong quá trình suy tàn vào thời điểm tiếp xúc với người châu Âu. Năm 1797, Barrow đi cùng với Lord Macartney với tư cách là thư ký riêng trong sứ mệnh thiết lập chính phủ ở thuộc địa mới giành được là Mũi Hảo Vọng . Barrow được giao nhiệm vụ hòa giải những người định cư Boer và người da đen bản địa và báo cáo về vấn đề nội địa. Trong chuyến đi, ông đã đến thăm tất cả các vùng của thuộc địa; khi trở về, ông được bổ nhiệm làm tổng kiểm toán tài khoản công. Sau đó, ông quyết định định cư ở Nam Phi, kết hôn và mua một ngôi nhà vào năm 1800 ở Cape Town . Tuy nhiên, sự đầu hàng của thuộc địa trong hòa bình Amiens (1802) đã làm đảo lộn kế hoạch này. Trong chuyến du lịch qua Nam Phi, Barrow đã biên soạn rất nhiều ghi chú và bản phác thảo về vùng nông thôn mà ông đã đi qua. Kết quả của cuộc hành trình của ông là một tấm bản đồ, mặc dù có nhiều sai sót, là bản đồ hiện đại đầu tiên được xuất bản về các phần phía nam của Thuộc địa Cape . Những mô tả của Barrow về Nam Phi đã ảnh hưởng lớn đến sự hiểu biết của người châu Âu về Nam Phi và các dân tộc ở đây. William John Burchell "(1781–1863) đặc biệt gay gắt: "Đối với thứ đáng thương được gọi là bản đồ, thứ đã được đặt trước cho sách của ông Barrow, tôi hoàn toàn đồng ý với Giáo sư Lichtenstein, rằng nó khiếm khuyết đến mức hiếm khi được tìm thấy có ích lợi gì."" Sự nghiệp Đô đốc. Barrow trở lại Anh vào năm 1804 và được bổ nhiệm làm Bí thư thứ hai của Bộ Hải quân bởi Tử tước Melville, một chức vụ mà ông đã giữ trong bốn mươi năm  – ngoại trừ một thời gian ngắn vào năm 1806–1807 khi có chính phủ Whig nắm quyền. Lord Grey nhậm chức Thủ tướng vào năm 1830, và Barrow được đặc biệt yêu cầu tiếp tục giữ chức vụ của mình, bắt đầu nguyên tắc các công chức cấp cao tại vị khi chính phủ thay đổi và phục vụ theo cách không đảng phái. Thật vậy, chính trong thời gian ông giữ chức vụ này, nó đã được đổi tên thành Thư ký Thường trực . Barrow nhận được sự tôn trọng và tin tưởng của tất cả mười một lãnh chúa chính, những người liên tiếp chủ trì hội đồng Bộ Hải quân trong thời kỳ đó, và đặc biệt hơn là của Vua William IV khi còn là đô đốc cấp cao, người đã tôn vinh ông bằng những biểu hiện của sự tôn trọng cá nhân. Ở vị trí của mình tại Bộ Hải quân, Barrow là người quảng bá tuyệt vời cho các chuyến đi khám phá Bắc Cực, bao gồm cả chuyến đi của John Ross, William Edward Parry, James Clark Ross và John Franklin . Eo biển Barrow ở Bắc Cực thuộc Canada cũng như Point Barrow và thành phố Barrow ở Alaska được đặt theo tên ông. Ông được cho là người đề xuất ban đầu để cho Saint Helena làm nơi lưu đày mới cho Napoléon Bonaparte sau Trận Waterloo năm 1815. Barrow là thành viên của Hiệp hội Hoàng gia và đã nhận được bằng LL. D từ Đại học Edinburgh năm 1821. Năm 1835, Sir Robert Peel phong tước nam tước cho ông Ông cũng là thành viên của Câu lạc bộ Raleigh, tiền thân của Hiệp hội Địa lý Hoàng gia. Hưu trí và di sản. Barrow từ giã cuộc sống công cộng vào năm 1845 và cống hiến hết mình để viết lịch sử về các chuyến khám phá Bắc cực hiện đại (1846), cũng như cuốn tự truyện của ông, xuất bản năm 1847. Ông đột ngột qua đời vào ngày 23 tháng 11 năm 1848. Đài tưởng niệm Ngài John Barrow được xây dựng để vinh danh ông trên Đồi Hoad nhìn ra thị trấn Ulverston, quê hương của ông vào năm 1850, mặc dù ở địa phương, nó thường được gọi là Đài tưởng niệm Hoad. Núi Barrow và Đảo Barrow ở Úc được cho là đã được đặt theo tên ông. Di sản của Barrow đã vấp phải nhiều ý kiến trái chiều. Một số nhà sử học coi Barrow như một công cụ của chủ nghĩa đế quốc, những người đã miêu tả Châu Phi như một vùng đất giàu tài nguyên, không có bất kỳ yếu tố con người hay văn minh nào. Các nhà sử học khác coi Barrow là người đã thúc đẩy chủ nghĩa nhân đạo và quyền của người dân Nam Phi. Việc đổi mới các chuyến đi Bắc Cực của ông để tìm kiếm Hành lang Tây Bắc và Biển mở Cực cũng đã bị chỉ trích, với tác giả Fergus Fleming nhận xét rằng "có lẽ không có người đàn ông nào khác trong lịch sử thám hiểm đã tiêu nhiều tiền và nhiều sinh mạng đến thế trong sự vô nghĩa tuyệt vọng như vậy cho một giấc mơ. Barrow kết hôn với Anna Maria Truter (1777–1857), một nghệ sĩ thực vật đến từ Cape, Nam Phi vào ngày 26 tháng 8 năm 1799. Cặp đôi có bốn con trai và hai con gái, một trong số đó, Johanna, kết hôn với nghệ sĩ Robert Batty . Con trai của ông , George đã kế vị tước vị của mình. Con trai thứ hai của ông, John Barrow (28 tháng 6 năm 1808 – ngày 9 tháng 12 năm 1898), được bổ nhiệm làm người đứng đầu Văn phòng Hồ sơ Bộ Hải quân như một phần thưởng cho việc phát triển một hệ thống ghi lại thư từ hải quân và cứu các tài liệu có từ thời Elizabeth. Ông đã xuất bản mười tập về các chuyến du hành của mình, viết tiểu sử của Francis Drake và những người khác, đồng thời biên tập các chuyến đi của Thuyền trưởng Cook cùng các tác phẩm khác. Barrow trong vai trò Bí thư thứ hai được miêu tả như một nhân vật trong "Hornblower and the Crisis" của CS Forester . Bên cạnh 95 bài báo trên "Tạp chí hàng quý", Barrow đã xuất bản cùng với các tác phẩm khác: Ông cũng là tác giả của một số đóng góp có giá trị cho ấn bản thứ bảy của "Encyclopædia Britannica" .
Mai Thành (1939 - 2021) là nam diễn viên, nghệ sĩ cải lương người Việt Nam. Ông là gương mặt quen thuộc với khán giả khi tham nhiều bộ phim truyền hình với những vai nông dân đậm chất người Nam bộ. Mai Thành sinh năm 1939 tại làng An Ngãi Trung, huyện Ba Tri, Bến Tre; trong một gia đình có truyền thống nghệ thuật hát Bội - ông ngoại của Mai Thành là bầu gánh Thanh Long. Năm 13 tuổi ông đã cùng gia đình di cư từ Long Xuyên đến Sài Gòn sinh sống và học trung học tại trung học tại trường Lê Bá Cang. Vì yêu thích ca hát nên từ nhỏ ông đã tự học qua sách, sau khi thi trượt tú tài, năm 16 tuổi ông thi vào Trường quốc gia Kịch nghệ Sài Gòn, khóa diễn viên đầu tiên với hạng điểm thi vào áp chót (15/16), được nghệ sĩ Năm Châu và Phùng Há chỉ dạy. Nghệ sĩ Mai Thành qua đời ngày 15 tháng 12 năm 2021 do chứng tắc nghẽn phổi. An táng tại tại xã Phú Trung, huyện Ba Tri, tỉnh Bến Tre. Mai Thành tốt nghiệp cùng nghệ sĩ Hương Xuân là cặp đôi đạt điểm thủ khoa, được các đạo diễn, các bầu gánh hát mời về Đoàn. Được giữ lại trường, ông học thêm một năm sư phạm trở thành phó giảng rồi giáo viên Cải lương từ năm 1963 đến 1976. Mai Thành từng tham gia đóng các vở cải lương "Khi người điên biết yêu, Giai nhân và ác quỷ, Vó ngựa truy phong"… Vào những năm 1970, ông làm người trợ giảng cho các nghệ sĩ đi trước ngư NSND Phùng Há, Năm Châu, Duy Lân góp phần đào tạo nên những nghễ sĩ trong tương lai như: Thoại Miêu, Tài Lương, Đỗ Quyên. Năm 1976, ông chuyển hướng sang kịch nói, hoạt động chính ở Đoàn kịch nói Kim Cương, một số vở kịch được dàn dựng để chiếu trên truyền hình. Năm 1981, nghệ sĩ Mai Thành bắt đầu đóng phim với vai giám đốc Tư Trực trong "Biển sáng" cửa đạo diễn Nguyễn Ngọc Hiến, thay thế cho Trần Phương bộ phim do hãng phim Tổng Hợp sản xuất. Năm 1986 ông rời đoàn Kim Cương để vào đoàn cải lương Sài Gòn 2, sau hai năm diễn cải lương, ở phần cuối sự nghiệp, ông chuyển sang lĩnh vực điện ảnh. Thập niên 1990, ông được chú ý trên màn ảnh với các phim "Xóm nước đen"", Ngày ấy quê tôi, Người đẹp Tây Đô, Đất phương nam"... Ngoài diễn xuất, ông còn lồng tiếng cho các bộ phim và giảng dạy. Phim cuối cùng ông tham gia là vai thầy Nguyễn trong "Long Thành cầm giả ca" năm 2010. Tính đến năm 2011, Mai Thành đã góp mặt trong hơn 150 bộ phim lớn, nhỏ cùng nhiều MV. Ông kết hôn năm 1960 và có 8 người con, vợ ông cũng là người bạn học từ năm lớp 6.
Ga Jungdong (Tiếng Hàn: 중동역, Hanja: 中洞驛) là ga tàu điện ngầm trên Tàu điện ngầm Seoul tuyến 1 nằm ở Songnae-dong, Bucheon-si, Gyeonggi-do. Địa chỉ của nhà ga là Songnae-dong và phía bắc của nhà ga là Jung-dong và Sang-dong. Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Ga Bupyeong (Tiếng Hàn: 부평역, Hanja: 富平驛) là ga tàu điện ngầm nằm ở Bupyeong-gu, Incheon, Hàn Quốc. Nhà ga này nằm trên Tàu điện ngầm Seoul tuyến 1 và Tàu điện ngầm Incheon tuyến 1. Đây là một trong những nhà ga đông đúc nhất trên tuyến Incheon vì vị trí trung tâm và kết nối với tuyến Seoul. Chợ dưới lòng đất. Nhà ga được kết nối với một lối đi ngầm, bao gồm các cửa hàng nhỏ bán nhiều loại hàng hóa khác nhau, bao gồm quần áo, phụ kiện, thiết bị điện tử và sách. Nhiều hàng hóa trong số này có thể được mua với giá rẻ hơn so với các cơ sở bán lẻ tiêu chuẩn. Ngoài ra, tòa nhà ga còn có cửa hàng Uniqlo , khu ẩm thực, cửa hàng bán lẻ, nhiều nhà hàng và một cửa hàng Lotte Mart lớn. Văn hoá đại chúng. Nhà ga đã xuất hiện nhiều lần trong bộ phim Hàn Quốc nổi tiếng "My Sassy Girl". Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Danh sách nhân vật trong Kim Bình Mai Kim Bình Mai từ thoại (金瓶梅詞話), thường được biết đến tới tên gọi Kim Bình Mai (金瓶梅), là một bộ tiểu thuyết chương hồi được Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh sáng tác vào thời nhà Minh. "Kim Bình Mai" được lấy cảm hứng từ một số nội dung trong "Thủy hử truyện", đồng thời được xem là trong bốn tác phẩm lớn của văn học cổ điển Trung Hoa, thường gọi là nhóm "Tứ đại kỳ thư". Tiểu sử nhân vật. Bạch Ngọc Liên (白玉莲) là một nhân vật trong "Kim Bình Mai", xuất hiện tại hồi 1. Bạch Ngọc Liên cùng Phan Kim Liên là đầy tớ gái được bán vào nhà Trương đại hộ từ nhỏ, học đàn tập hát. Kim Liên học tỳ bà, Ngọc Liên học đàn tranh. Sau Bạch Ngọc Liên đột ngột chết. Phan Kim Liên bị Trương đại hộ ép cưới, không chịu khuất phục, nên bị gán cho Vũ đại lang làm vợ. Bàng Xuân Mai (庞春梅) là một nhân vật trong "Kim Bình Mai", xuất hiện tại hồi 7. Xuân Mai là cháu họ của Bàng viên ngoại ở Thương Châu, từ nhỏ mồ côi cha mẹ. Khi Xuân Mai 15 tuổi, Hoàng Hà xảy ra lũ lụt, Bàng viên ngoại vì cứu Xuân Mai, chẳng may bị nước cuốn trôi. Xuân Mai lưu lạc đến huyện Thanh Hà phủ Đông Bình, bị Tiết tẩu bán cho nhà Tây Môn Khánh làm nha hoàn. Xuân Mai ban đầu làm nha hoàn của Ngô Nguyệt Nương, sau chuyển sang hầu hạ Phan Kim Liên. Bàng Xuân Mai cùng Phan Kim Liên thông đồng một giuộc, từng gian dâm với Tây Môn Khánh và Trần Kính Tế. Sau Bàng Xuân Mai cùng Phan Kim Liên đều có thai với Trần Kinh Tế. Phan Kim Liên phá thai bị lộ, còn Xuân Mai đến ăn vạ ở nhà Chu thủ bị, leo lên vị trí chính thất. Chu thủ bị hèn nhát chết dưới tay quân Kim, Xuân Mai thông dâm với hàng tử bối là Chu Nghĩa, cuối cùng dâm dục quá độ mà chết. Đại An là gia nhân thân tín của Tây Môn Khánh. Có chủ là một kẻ dâm dật, Đại An cũng bị lây tính ăn chơi, một lần đã cùng Cầm Đồng (gia nhân khác của nhà Tây Môn do Mạnh Ngọc Lâu - vợ ba của Tây Môn Khánh đem về) vào kỹ viện ở gần nhà quản lý Hàn Đạo Quốc để bao hai kỹ nữ Kim Nhi và Tái Nhi trong khi Tây Môn Khánh tằng tịu với Vương thị - vợ Hàn Đạo Quốc. Sau này khi Tây Môn Khánh chết, con trai là Tây Môn Hiếu xuất gia đi tu, nhờ Ngô Nguyệt Nương làm chủ, Đại An cưới a hoàn Tiểu Ngọc làm vợ, lại được Ngô Nguyệt Nương đổi tên thành Tây Môn An, được hưởng toàn bộ gia sản nhà chủ và phục dưỡng chủ tử tuổi già. Hạ Hoa Nhi là một nhân vật trong "Kim Bình Mai", xuất hiện ở hồi 45, là a hoàn của Lý Kiều Nhi - vợ hai của Tây Môn Khánh. Hạ Hoa Nhi lấy trộm được đĩnh vàng trong phòng Lý Bình Nhi, định đem giấu trong chuồng ngựa thì bị Đại An Nhi và Cầm Đồng bắt được. Hạ Hoa Nhi bị Tây Môn Khánh chửi rủa, doạ bán đi không nuôi nữa, bị Lý Kiều Nhi đánh mắng. Lý Bình Nhi (李瓶儿) là một nhân vật trong "Kim Bình Mai", xuất hiện tại hồi 7. Lý Bình Nhi ban đầu là thiếp thất của Lương trung thư. Khi Lương Sơn phá phủ Đại Danh, Lý Bình Nhi trốn ra, được Hoa thái giám cứu giúp, đem gả cho cháu là Hoa Tử Hư. Sau khi Hoa Tử Hư chết, Lý Bình Nhi tái giá với Tưởng Trúc Sơn, sau lại tái giá với Tây Môn Khánh, là người vợ thứ sáu của Tây Môn Khánh. Lý Bình Nhi sinh cho nhà Tây Môn một con trai tên là Tây Môn Tố Quan. Tây Môn Tố Quan được cả nhà Tây Môn (trừ Phan Kim Liên) coi như viên ngọc gia bảo, nối dõi tông đường nên hết lòng chăm sóc, dạy dỗ, chiều chuộng. Nhưng cậu bé lại có tật giật mình, dễ bị kích động bởi những thứ lạ. Phan Kim Liên biết được điều này nên đã nuôi trong phòng mình một con mèo lớn, và đã có ngày con mèo sang phòng của Lý Bình Nhi cào cấu làm Tây Môn Tố Quan sợ hãi, từ đó cậu bé tội nghiệp đổ bệnh, thuốc thang không khỏi, rồi mất lúc mới hơn 1 tuổi. Lý Bình Nhi mất con nên vô cùng đau đớn, sầu muộn, rồi bị bệnh băng huyết mà chết. Lý Kiều Nhi (李娇儿) là một nhân vật trong "Kim Bình Mai", xuất hiện tại hồi 1. Lý Kiều Nhi xuất thân kỹ nữ, sở hữu nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn. Do Tây Môn Khánh trước kia hay đến kỹ viện tìm Lý Kiều Nhi giải buồn, nên khi sau khi cưới Ngô Nguyệt Nương, Tây Môn Khánh tiện thể nạp Lý Kiều Nhi và Trác Đâu Nhi về làm thiếp. Lý Kiều Nhi là vợ thứ hai của Tây Môn Khánh. Bản thân tự biết xuất thân thấp hèn, đồng thời sắc đẹp để tranh sủng. Nên sau khi vào phủ Tây Môn, Lý Kiều Nhi vô cùng biết điều. Đến khi Tây Môn Khánh chết, Lý Kiều Nhi nhanh chóng tái giá, thoát ly khỏi gia đình Tây Môn. Lý Quế Thư là một nhân vật trong Kim Bình Mai, là cháu gái của Lý Kiều Nhi. Lý Quế Thư xuất thân là kỹ nữ, từng cặp kè với Tây Môn Khánh. Mạnh Ngọc Lâu (孟玉楼), còn gọi Mạnh Tam Nhi (孟三儿) là một nhân vật trong "Kim Bình Mai", xuất hiện tại hồi 7.[#endnote_] Mạnh Ngọc Lâu vốn là góa phụ của nhà họ Dương, nắm giữ nhiều tài sản sau khi chồng mất. Nghênh Nhi (迎儿) là một nhân vật trong "Kim Bình Mai", xuất hiện tại hồi 1. Nghênh Nhi là con gái riêng của Võ Đại Lang, cháu gái Võ Tòng. Khi Nghênh Nhi mới 12 tuổi thì Võ Đại cưới Phan Kim Liên làm vợ mới. Do cha Nghênh Nhi quá hiền lành nhu nhược nên cô bé luôn bị mẹ kế hành hạ đánh đập. Thậm chí sau khi Võ Đại mất, Võ Tòng vẫn đang ở Đông Kinh không biết ở nhà đứa cháu tội nghiệp thế nào, Phan Kim Liên vì muốn dan díu với Tây Môn Khánh, cùng thời điểm ấy Tây Môn Khánh lại đang cưới vợ mới nên không ngó ngàng gì tới Phan Kim Liên. Nghênh Nhi còn càng đáng thương hơn khi bị mẹ kế bắt đi tìm Tây Môn Khánh, tìm không được thì bị đánh đập đến khi toàn thân rớm máu mới thô Cho đến khi mẹ kế đi lấy chồng khác, cuộc đời Nghênh Nhi bước sang trang mới: cô bé được chú gửi cho Đào Nhị Lang, một người họ hàng xa nuôi nấng. Võ Tòng báo thù cho anh trai, nhưng lại giết nhầm người khác mà ông tưởng là Tây Môn Khánh nên bị bắt tội và đi đày nơi xa. Bao năm sau, khi Nghênh Nhi đã 19 tuổi, cô lại cùng chú về nhà cũ ở. Cùng thời điểm này Tây Môn Khánh đã chết, Phan Kim Liên bị trục xuất khỏi nhà họ Tây Môn và tá túc ở nhà Vương bà. Vũ Tùng đã vờ bỏ tiền ra nhờ vả Vương bà cho cưới Phan Kim Liên. Ả dâm phụ nghe thấy em chồng bỏ tiền ra xin cưới mình thì sung sướng tột độ, hí hửng cùng Vương bà tới nhà họ Vũ. Giữa chừng "bữa tiệc cưới", Võ Tòng ra hiệu cho Nghênh Nhi đóng cửa chặn toàn bộ lối thoát, rồi ép Phan Kim Liên khai hết toàn bộ sự thật về cái chết của Võ Đại. Ả dâm phụ bị Võ Tòng mổ bụng moi sạch lục phủ ngũ tạng và cắt đầu tế anh trai, rồi Vương bà cũng bị giết. Võ Tòng lấy lại 80 lạng bạc đã đưa cho Vương bà từ trước (do Vương bà đã trích ra 20 lạng bạc từ 100 lạng bạc tiền cưới để gửi lại Ngô Nguyệt Nương, vợ cả Tây Môn Khánh vì trước kia Tây Môn Khánh đã tốn rất nhiều bạc để cưới Phan Kim Liên), về nhà dặn dò Nghênh Nhi, rồi đêm đó ông trốn lên núi Nhị Long cùng hai vợ chồng Trương Thanh, Tôn Nhị Nương và Thi Ân. Sau này Nghênh Nhi lại được Đào Nhị Lang đón về gả chồng, sống hạnh phúc đến cuối đời. Ngô Thiên hộ vốn giữ chức Tả vệ ở huyện Thanh Hà, cha của Ngô Nguyệt Nương, là nhạc phụ của Tây Môn Khánh Phan Tiểu Hồng là một nhân vật trong "Kim Bình Mai", xuất hiện ở hồi 2. Phan Tiểu Hồng là một mỹ nhân sở hữu nhan sắc cá lặn nhạn sa, với đôi bàn chân nhỏ không quá ba tấc. Biết Tây Môn Khánh háo sắc, Tạ Hi Đại liền giới thiệu Phan Tiểu Hồng cho Tây Môn Khánh. Nhưng do Tây Môn Khánh trước đã nằm mộng thấy giấc mộng kì lạ thấy không nên đụng đến người họ Phan nên ngần ngừ không đi gặp Phan Tiểu Hồng. Khi Tây Môn Khánh, Ứng Bá Tước, Tạ Hi Đại cùng đến nhà họ Phan, Phan Tiểu Hồng xuất hiện, nàng được miêu tả "má đào môi thắm, sóng mắt long lanh, chiếc mũi nhỏ thật xinh, thân mặc một cái áo màu lục có thêu hoa, chân đi hài thêu kim tuyến hồng". Cả Ứng Bá Tước và Tạ Hi Đại đều say mê, riêng Tây Môn Khánh còn ám ảnh giấc mộng nên không muốn ở lại lâu. Nhờ cảnh giác giấc mộng mà Tây Môn Khánh không rơi vào lưới tình với Phan Tiểu Hồng, nhưng thay vào đó sau này lại rơi vào lưới tình với Phan Kim Liên. Đó là giấc mộng ở đầu tiểu thuyết - một dụng ý của tác giả, báo hiệu cuộc đời của Tây Môn Khánh sau này sẽ điêu đứng vì Phan Kim Liên. Tạ Hi Đại là một nhân vật trong "Kim Bình Mai", xuất hiện ở hồi 1. Tạ Hi Đại có tên tự là Tử Thuần, là bạn thân của Tây Môn Khánh. Tây Môn Đại Thư. Tây Môn Đại Thư (西門大姐, "Ximen Dajie") là một nhân vật trong "Kim Bình Mai", xuất hiện tại hồi 1. Tây Môn Đại Thư là con gái duy nhất của Tây Môn Khánh với Trần Đại Nương, được hứa gả cho Trần Kinh Tế từ nhỏ. Tây Môn Đại Thư dù trẻ trung, xinh đẹp nhưng không thể bù đắp được ham muốn sắc dục của người chồng dâm đãng Trần Kinh Tế. Hai vợ chồng rất hay xung đột nhau và Tây Môn Đại Thư luôn là người chịu thiệt. Nàng còn hay bị lại luôn bị Trần Kinh Tế hành hung khi tâm trạng chán ghét. Sau này khi Trần Kinh Tế lấy kỹ nữ Phùng Kim Bảo về làm vợ rồi bạc đãi nàng đến cùng cực, nàng uất ức treo cổ tự sát. Tây Môn Quỳ người huyện Thanh Hà, phủ Đông Bình, tỉnh Sơn Đông, là cha của Tây Môn Khánh, tục gọi Tây Môn viên ngoại. Tây Môn Quỳ thường tới vùng Xuyên Quảng mua bán dược phẩm, nên có mở tại huyện Thanh Hà một cửa hiệu bán thuốc. Tôn Tuyết Nga (孙雪娥, "Sūn Xuě'é") là một nhân vật trong "Kim Bình Mai", là người vợ thứ tư của Tây Môn Khánh. Tống Huệ Liên ("Song Huilian") là một nhân vật trong "Kim Bình Mai", xuất hiện ở hồi 23. Tống Huệ Liên tên thật là Tống Kim Liên, là con gái một người bán quan tài tên là Tống Nhân. Tống Kim Liên từng bị gia đình bán cho nhà họ Thái làm a hoàn, sau bị đuổi ra và trở thành vợ của Tương Thông (một đầu bếp trong nhà Tây Môn Khánh). Tương Thông được lòng Tây Môn Khánh, thường bị chủ sai đi làm việc nên không có thời gian quản Tống Kim Liên, mà gia nhân Lai Vượng lại luôn được sai đến nhà Tương Thông, nhờ vậy mà Lai Vượng quen biết Tống Kim Liên, thường xuyên tư tình lén lút. Khi vợ Lai Vượng chết, Tương Thông thì sau một cuộc xô xát vì tiền bạc chia không đều, bị đồng bọn đâm chết, Lai Vượng một mặt vì yêu Tống Kim Liên, một mặt ái ngại cho nàng phải sống phận goá bụa nên xin với Ngô Nguyệt Nương cho nàng về làm vợ mình và được chấp thuận. Vì để tránh gọi trùng tên với Phan Kim Liên nên Ngô Nguyệt Nương đổi tên Tống Kim Liên thành Tống Huệ Liên. Tống Huệ Liên nhan sắc xinh đẹp mặn mà, lại khéo léo tay chân, nên dù là vợ của gia nhân, là a hoàn hầu hạ trong nhà cũng bị Tây Môn Khánh để ý tới. Để chiếm đoạt Tống Huệ Liên, Tây Môn Khánh đẻ thêm việc cho Lai Vượng đi phắt, rồi từng bước chinh phục Tống Huệ Liên. Sau này, cậy được Tây Môn Khánh yêu quý, Tống Huệ Liên quên hẳn thân phận hầu gái của mình, ả ngày càng kiêu lộng, ghê gớm, không coi ai ra gì. Đến khi Lai Vượng xong việc trở về, biết Tống Huệ Liên được Tây Môn Khánh ưu ái thì nổi giận lôi đình. Tây Môn Khánh lại kiếm chuyện, gửi đơn vu tội lên công đường, hãm hại Lai Vượng thành tử tù. Biết tin, Tống Huệ Liên đau khổ tự sát. Trác Đâu Nhi (卓丢儿, "Zhuo Diu'er"), còn gọi Trác Nhị Thư (卓二姐, "Zhuo Erjie") là một nhân vật trong "Kim Bình Mai", xuất hiện tại hồi 1. Trác Đâu Nhi là vợ thứ ba của Tây Môn Khánh, sau Ngô Nguyệt Nương và Lý Kiều Nhi. Vì sức khỏe yếu kém nên Trác Đâu Nhi qua đời sớm. Sau khi Trác Đâu Nhi mất, Tây Môn Khánh cưới một góa phụ là Mạnh Ngọc Lâu về làm vợ ba. Trần Kinh Tế (陈经济, "Chen Jingji") hay Trần Kính Tế (陈敬济, bản khắc thời Sùng Trinh) là một nhân vật trong "Kim Bình Mai", xuất hiện trong hồi 1.[#endnote_] Trần Kinh Tế là con trai của Trần Hồng, khi cha bị vạch tội, bèn chạy đến nương nhờ Tây Môn Khánh, theo hôn ước trở thành con rể của Tây Môn Khánh, lấy Tây Môn Đại Thư. Trần Kinh Tế sau đó được Tây Môn Khánh giao phụ trách tiệm cầm đồ cùng Phó Minh. Trần Kinh Tế tham mĩ sắc, yêu sắc như mạng, nhưng vì gia cảnh biến cố, bản thân ăn nhờ ở đậu nên ban đầu giấu giếm, chỉ âm thầm kết thân với Phan Kim Liên, Lý Bình Nhi. Trần Kinh Tế sau đó trộm được cây trâm của Mạnh Ngọc Lâu, vu cáo Ngọc Lâu cùng hắn có gian tình, thu làm thiếp thất. Sau đó Trần Kinh Tế còn đùa bỡn Tống Huệ Liên, thu dụng nha hoàn Nguyên Tiêu. Khi Tây Môn Khánh chết, Trần Kinh Tế liền tư thông với Phan Kim Liên cùng Bàng Xuân Mai, sinh ra hai con riêng. Trần Kinh Tế cậy thế huênh hoang, bị Ngô Nguyệt Nương (vợ cả Tây Môn Khánh) trục xuất. Trần Kinh Tế bèn trộm lấy của cải cùng Dương Quang Ngạn đi tới huyện Lâm Thanh. Tại Lâm Thanh, Trần Kinh Tế lại quyến rũ kỹ nữ Phùng Kim Bảo, lấy về nhà, hãm hại Tây Môn Đại Thư phải treo cổ, lại muốn thu về Mạnh Ngọc Lâu. Cuối cùng Trần Kinh Tế bị Dương Quang Ngạn nuốt hết tiền của, gia tài bị Phùng Kim Bảo lấp liếm, sau đó Ngô Nguyệt Nương lại tố cáo quan phủ về cái chết của Tây Môn Đại Thư. Kết cục Trần Kinh Tế trở thành ăn mày, ngủ với lạnh phô, ăn xin đầu đường, bị Trương Thắng cùng Lưu Nhị liên thủ giết chết. Kim Bình Mai (bản Sùng Trinh):
Bống là ai? là album phòng thu thứ mười bốn của nữ ca sĩ người Việt Nam Hồng Nhung, do công ty Viết Tân Studio phát hành vào ngày 11 tháng 3 năm 2023. Được hiện thực hóa từ ý nguyện của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn trong việc thể hiện các nhạc phẩm của ông theo phong cách jazz, album là thành quả hợp tác giữa cô và các nhạc sĩ đến từ nhiều quốc gia khác nhau như nhà sản xuất Jean-Sébastien Simonoviez, nghệ sĩ guitar Nguyên Lê, tay trống Joël Allouche, nghệ sĩ piano và trumpet Jean-Sébastien Simonoviez, bass Dominique Di Piazza, saxophone Quyền Thiện Đắc và ca sĩ Clara Simonoviez. Album được ra mắt giới hạn với 1.000 bản đĩa than, cùng với hai buổi hòa nhạc cùng tên "Bống là ai?" tổ chức tại Nhà hát Lớn Hà Nội vào ngày 11 và 12 tháng 3 năm 2023. Hồng Nhung là một trong số những nữ ca sĩ gắn bó thân thiết với cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn trong quãng thời gian 10 năm cuối đời của ông. Ông đã sáng tác cho cô ba bài hát, trong đó lấy biệt danh của cô để đặt nhan đề "Bống bồng ơi", "Bống không là Bống" và "Thuở Bống là người". Năm 1993, Trịnh Công Sơn đưa Hồng nhung đi thu âm album "Bống bồng ơi" tại phòng thu trên gác của một nhà hát bỏ hoang. Khi thu bài "Còn mãi tìm nhau", cô có hát vài giai điệu theo phong cách jazz và bất ngờ được nhạc sĩ khen hay. Ông gợi ý cô làm một chương trình âm nhạc blue jazz với âm hưởng văn hóa Pháp; tuy nhiên ý nguyện của nhạc sĩ bị lãng quên gần 30 năm, cho đến khi Hồng Nhung phải ở lại Pháp vì những ảnh hưởng của đại dịch COVID-19. Trong hai năm sống tại đất nước này, nữ ca sĩ dành thời gian học ngôn ngữ bản địa, tìm hiểu và thưởng thức nghệ thuật Pháp cũng như giao lưu với các nghệ sĩ địa phương, và từ đó nảy ra ý định thực hiện một dự án âm nhạc Trịnh Công Sơn theo phong cách blue jazz. Cùng với việc phát hành album phòng thu, hai buổi hòa nhạc cùng tên "Bống là ai?" được tổ chức tại Nhà hát Lớn Hà Nội vào ngày 11 và 12 tháng 3 năm 2023. Buổi hòa nhạc nhận được nhiều lời tán dương từ giới chuyên môn cũng như khán giả. Xuyên suốt buổi hòa nhạc là phong cách đen trắng tối giản làm chủ đạo, kết hợp với nghệ thuật chiếu sáng nhiều sáng tạo khi không dùng ánh đèn màu. Ở tiết mục mở đầu, nữ ca sĩ xuất hiện sau tấm vải mỏng trong suốt và treo người trên dải lụa, đứng trên bàn xoay, xung quanh là các nhạc công mặc đồ đen trắng; sân khấu được ứng dụng kỹ thuật trình chiếu làm đánh lừa thị giác người xem. Màn trình diễn "song ca" giữa Hồng Nhung và phiên bản hồi trẻ của chính cô trong bài hát "Nhớ mùa thu Hà Nội" được Thiên Điểu của "Tuổi Trẻ Online" ví như bao trọn "cái trong sáng, ngây thơ của cô gái đôi mươi đang hạnh phúc bên người nhạc sĩ lớn, lẫn cái đằm thắm, sâu xa, nồng nàn của người đàn bà đã tắm gội đủ nước thời gian". Trong khi biểu diễn bài hát, video hình ảnh Hồng Nhung năm 23 tuổi được chiếu trên màn hình sân khấu. Nhà báo này cũng nhận xét Hồng Nhung xuyên suốt buổi diễn là "cô Bống tuổi trung niên nhún nhảy, lắc lư, 'phiêu' cùng âm nhạc như thể đó chẳng phải là cô Bống, càng chẳng phải đêm nhạc Trịnh", và cái sự phóng khoáng đó là "của người đàn bà mặn vị đời hoàn toàn đã biết làm chủ cái hoang dại của mình mà tự tin thả dây cương". Danh sách bài hát. Tất cả các bài hát do Trịnh Công Sơn sáng tác. Nguồn được tổng hợp từ thông tin ghi chú album "Bống là ai?".
Bách khoa toàn thư Miến Điện Bách khoa toàn thư Miến Điện () là bộ bách khoa toàn thư do Hội Dịch thuật Miến Điện xuất bản dưới sự chỉ đạo của cựu Thủ tướng Miến Điện U Nu. Dự án bắt đầu vào năm 1947, và tập đầu tiên sau đó được xuất bản thông qua hãng Stephen Austin Sons Ltd, Hertford, Vương quốc Liên hiệp Anh. Mỗi tập trong số mười lăm tập gồm khoảng 500 trang. Tập cuối cùng của ấn bản đầu tiên được xuất bản năm 1976, và theo sau là các bản cập nhật hàng năm. Sau cuộc đảo chính quân sự năm 1962 của Tướng Ne Win, việc biên tập và xuất bản cuốn bách khoa toàn thư này bị đình trệ. Hàng năm, thêm một cuốn bách khoa toàn thư được Hội Dịch thuật Miến Điện ấn hành. Sau năm 1988 và lại có một cuộc đảo chính quân sự khác, đất nước trở nên nghèo hơn và không thể nào xuất bản nổi "Bách khoa toàn thư Miến Điện". Wikipedia tiếng Miến Điện trực tuyến chứa nội dung hầu hết được nhập lại từ bản gốc cuốn "Bách khoa toàn thư Miến Điện".