text
stringlengths 82
354k
|
---|
Quân đội Nhân dân Bulgaria
Quân đội nhân dân Bulgaria () (viết tắt: БНА) () (viết tắt: BNA) là quân đội của Cộng hòa Nhân dân Bulgaria. Nó bao gồm Lực lượng trên bộ, Không quân và Phòng không, Hải quân và các lực lượng hỗ trợ của Bulgaria. Bulgaria là một trong những nước ký kết Hiệp ước Warsaw. Cùng với quân đội từ các nước Hiệp ước Warsaw khác, BNA tham gia vào cuộc xâm lược Tiệp Khắc của Hiệp ước Warsaw vào năm 1968. Tuy nhiên, ngoài điều này, BNA đã không thấy bất kỳ cuộc chiến nào trong suốt thời gian tồn tại của nó. Quân đội Nhân dân Bulgaria đã được giải thể cùng với Cộng hòa Nhân dân Bulgaria vào năm 1990 và được kế tục bởi Các Lực lượng Vũ trang Bulgaria.
Những năm đầu và các hoạt động trong thập niên 1950.
Mặt trận Tổ quốc Bulgaria ủng hộ chính phủ Xô Viết lên nắm quyền vào ngày 9 tháng 9 năm 1944, sau một cuộc đảo chính. Sau khi Cộng hòa Nhân dân Bulgaria tuyên bố được thành lập vào năm 1946, lễ kỷ niệm ngày lễ quân sự vào ngày 6 tháng 5 đã bị dừng lại, với ngày 23 tháng 9 được chỉ định là Ngày Quân đội Nhân dân Bulgaria. Ý nghĩa của nó nằm ở chỗ nó là ngày tổ chức Cuộc nổi dậy tháng 9 năm 1923. Trong cuộc duyệt binh đầu tiên của Quân đội Nhân dân được tổ chức nhân dịp kỷ niệm cuộc đảo chính. Kỳ nghỉ mới được tổ chức lại trên mô hình Liên Xô với sự tham gia trực tiếp của các sĩ quan Liên Xô, được trang bị vũ khí và trang thiết bị của Liên Xô. Các vị trí lãnh đạo do các sĩ quan Liên Xô gốc Bulgaria đảm nhiệm, và phần lớn các nhân viên chỉ huy được đào tạo tại Liên Xô. Mùa thu năm 1949, ban lãnh đạo BCP gửi đề nghị cử một sĩ quan Liên Xô sang giữ chức Tổng tham mưu trưởng, nhưng bị chính phủ Liên Xô từ chối. Năm 1952, nó chính thức được đặt tên là Quân đội Nhân dân Bulgaria. Trong giai đoạn từ năm 1948 đến năm 1952, quân đội này đã tham gia vào việc đẩy lùi các cuộc tấn công của Quân đội Hy Lạp. Quân đội cũng đã hỗ trợ cho Bắc Triều Tiên trong Chiến tranh Triều Tiên và hỗ trợ y tế cho quân đội Triều Tiên.
Tấn công Tiệp Khắc.
Quân đội này tham gia vào Hiệp ước Warszawa vào ngày 14 Tháng 5 1955 và hoạt động trong liên minh bao gồm khối Warszawa xâm lược Tiệp Khắc. Ngay từ tháng 5 năm 1968, Ban Giám đốc Chính trị của BNA đã mở một chiến dịch tuyên truyền để giải thích cho quân đội về các sự kiện ở Tiệp Khắc. Việc huấn luyện quân sự ngay lập tức bắt đầu vào đầu tháng, và vào cuối tháng đó, nó đã được thực hiện ở Bulgaria dưới sự kiểm soát của các sĩ quan Liên Xô. Hai đơn vị được chỉ định (Trung đoàn súng trường cơ giới 12 và Trung đoàn pháo binh 22 do Đại tá Alexander Genchev và Đại tá Ivan Chavdarov chỉ huy lần lượt) sau đó được chuyển đến lãnh thổ Liên Xô, nơi chúng đi qua dưới quyền chỉ huy của Liên Xô. Việc chuẩn bị về quân sự và ý thức hệ kết thúc vào ngày 20 tháng 8, khi Hội đồng Bộ trưởng quyết định rằng nước này nên tham gia vào cuộc can thiệp vào Tiệp Khắc.
Các đơn vị được gửi đến Ivano-Frankivsk nơi nó đóng quân ở đó cho đến khi cuộc xâm lược bắt đầu. Ngày 20 tháng 8 năm 1968, các trung đoàn nhận lệnh chiến đấu do Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Dobri Dzhurov và Tổng Tham mưu trưởng Atanas Semerdzhiev ký. Ngày 20 tháng 8, lúc 6 giờ sáng, Trung đoàn súng trường cơ giới 22, thuộc Sư đoàn dù cận vệ số 7 của Liên Xô, được lệnh tiến vào Tiệp Khắc và đánh chiếm các sân bay ở Praha và Vodohody. Trong số các nhiệm vụ khác là tìm kiếm tất cả các công dân Bulgaria tạm trú tại đất nước này và đưa họ ra ngoài. Vào ngày 13 tháng 9, Bộ trưởng Quốc phòng Tiệp Khắc Martin Dzúrs đưa ra một công hàm yêu cầu rút lại sự hiện diện của quân đội Bulgaria. Nó kéo dài cho đến ngày 22 tháng 10 năm 1968, sau khi một thỏa thuận song phương giữa Tiệp Khắc và Liên Xô đã được ký kết sáu ngày trước đó. Vào ngày 23 tháng 10 năm 1968, quân đội Bulgaria đã rút khỏi Tiệp Khắc.
Hộ trợ cho các đồng minh của Liên Xô.
Nó cũng cố vấn cho Việt Cộng trong Chiến tranh Việt Nam. Trong những năm 1950, 1960 và 1970, BNA đã hỗ trợ các quốc gia như Algeria, Nam Yemen, Libya, Iraq, Nicaragua, Ai Cập và Syria cũng như tham gia hành động ở Afghanistan vào những năm 1980. Tại Việt Nam, Bulgaria cam kết gửi hàng tiếp tế quân sự miễn phí cho Việt Nam Dân chủ Cộng hòa trong một hiệp định song phương ký năm 1972.
Những năm sau đó và sự sụp đổ của chủ nghĩa cộng sản.
Vào tháng 2 năm 1958, Đạo luật nghĩa vụ quân sự chung đã được thông qua, theo đó thời hạn bắt buộc trong quân đội, không quân và phòng không là hai năm, và hải quân là ba năm. Ngoài ra, vào năm 1958, Ủy ban thể thao của quân đội thiện chiến được thành lập, trong đó BNA đã trở thành thành viên. Năm 1974, Polina Nedyalkova () của BNA trở thành nữ tướng đầu tiên trong lịch sử Bulgaria. |
Thanh Thủy (hoa hậu)
Huỳnh Thị Thanh Thủy (sinh ngày 1 tháng 7 năm 2002) là một hoa hậu người Việt Nam. Cô là người đăng quang Hoa hậu Việt Nam 2022., trước đó cô từng đăng quang cuộc thi Hoa khôi Đại học Đà Nẵng 2021 và đạt danh hiệu Á khôi 1 tại cuộc thi Hoa khôi Sinh viên Thanh lịch Đà Nẵng 2021.
Huỳnh Thị Thanh Thủy sinh năm 2002 tại Đà Nẵng. Năm 2019, cô đạt được huy chuơng Bạc nội dung thi thời trang trẻ Hội hoa xuân Thành phố Đà Nẵng 2019. Cô đăng quang ngôi vị Hoa khôi Đại học Ngoại ngữ - Đại học Đà Nẵng 2021 và Á khôi 1 cuộc thi Học sinh - Sinh viên thanh lịch Thành phố Đà Nẵng 2021.
Hoa hậu Việt Nam 2022.
Năm 2022, trong đêm chung kết Hoa hậu Việt Nam, cô đã đăng quang ngôi vị Hoa hậu và đồng thời cô cũng giành được giải phụ "Người đẹp Thể thao". Á hậu 1 thuộc về Trịnh Thùy Linh và Á hậu 2 là Lê Nguyễn Ngọc Hằng |
Từ Lâm Tự hay chùa Gò Kén, chùa Thiền Lâm là một ngôi chùa Phật giáo nằm tại ấp Long Trung, phường Long Thành Trung, thị xã Hòa Thành, tỉnh Tây Ninh. Đây là một trong những kiến trúc Phật giáo có mặt sớm nhất ở Tây Ninh khi có tuổi đời hơn 100 năm tuổi. Đây cũng là nơi mà Cao Huỳnh Cư, Cao Hoài Sang và Phạm Công Tắc mượn làm nơi khai sinh ra đạo Cao Đài. Trụ trì chùa hiện nay là Thích Thiện Nghĩa. Cùng với Tòa Thánh Tây Ninh và núi Bà Đen, cả ba được xem là ba kiến trúc tâm linh gần như thẳng hàng ở Tây Ninh.
Ngôi chùa được xây dựng trên một gò đất cao mọc đầy dây kén. Cũng vì vậy mà mọi người đã gọi chùa Thiền Lâm là chùa Gò Kén. Tên gọi đó vẫn còn tồn tại đến hiện nay dù loại dây kén này đã không còn. Mục tiêu của chùa là trở thành Trung tâm Phật giáo của tỉnh Tây Ninh.
Ngôi chùa được xây dựng vào khoảng năm 1904 bằng tre lá đơn sơ bởi hòa thượng Thích Trí Lượng. Vào năm 1925, hòa thượng Thích Từ Phong, đệ tử của hòa thượng Thích Trí Lượng cùng các tín đồ phật giáo đã xây dựng ngôi chùa lại kiên cố trên khuôn viên rộng 20.000 m2 (hiện nay diện tích này đã bị thu hẹp lại còn hơn 6.000 m2).
Từ 15 tháng 10 năm Bính Dần (1926) âm lịch đến rằm tháng giêng Đinh Mão (1927) âm lịch, Cao Huỳnh Cư, Cao Hoài Sang và Phạm Công Tắc đã mượn Từ Lâm Tự làm nơi khai đạo Cao Đài.
Chùa Gò Kén được trùng tu năm 1970 sau khi bị hư hại, hoang tàn do chiến tranh. Tháng 7 năm 2007, Đại đức Thích Thiện Nghĩa được Ban Trị sự Phật giáo Việt Nam tỉnh Tây Ninh bổ nhiệm giữ chức trụ trì chùa cho đến nay.
Sáng ngày 7 tháng 1 năm 2022, Ban Trị sự GHPGVN tỉnh Tây Ninh đã long trọng tổ chức lễ ra mắt Ban Trị sự Phật giáo thị xã Hòa Thành, nhiệm kỳ 2021-2026 tại Từ Lâm Tự. Đại đức Thích Thiện Nghĩa làm Trưởng ban Trị sự Phật giáo thị xã Hòa Thành.
Chùa được xây dựng theo bản vẽ của kiến trúc sư Học Đình có chiều dài 30 m và rộng 15 m. Quần thể chùa là kiến thúc giữa văn hóa phương Đông và Tây, nửa cổ kính, nửa hiện đại.
Trước sân chùa, nổi bật là tượng đức Phật Thích Ca Mâu Ni tham thiền dưới bóng cây bồ đề được xây dựng vào năm 2009. Tượng Bồ tát Quán Thế Âm cao 25 m đứng trên con rồng cao 7 m; tượng Phật nhập niết bàn dài 25 m cũng hoàn thành và an vị 18 tượng phật La Hán trong năm 2017.
Ngoài ra còn có nhiều công trình khác như cổng tam quan, điện thờ Đức Phật Di Lạc, vườn Lâm Tỳ Ni, Ngũ Hành Sơn và công trình bảo tháp xá lợi cao 9 tầng đang được xây dựng. |
Chau Ty là một nhà sư, hòa thượng Phật giáo theo hệ phái Nam tông Khmer người Việt Nam. Tại Đại hội IX vào năm 2022, ông được suy tôn ngôi vị Phó pháp chủ của Giáo hội Phật giáo Việt Nam.
Hòa thượng Chau Ty đang trụ trì chùa Svay-xo, An Giang. Ông đã dành nhiều năm để duy trì và phát triển nghệ thuật viết kinh trên lá buông, đã được nhà nước Việt Nam trao tặng danh hiệu "Nghệ nhân nhân dân" (2019), đồng thời “Tri thức và kỹ thuật viết chữ trên lá buông của người Khmer” cũng được công nhận là Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia của Việt Nam từ năm 2017. |
Người Nahua là một nhóm dân tộc bản địa có địa bàn sinh sống tại Mexico, El Salvador, Guatemala, Honduras, và Nicaragua. Họ cấu thành phần lớn dân số bản địa Mexico và là nhóm dân đông thứ nhì tại El Salvador. Ngôn ngữ mẹ đẻ của họ, các ngôn ngữ Nahua hay tiếng Nahuatl, bao gồm rất nhiều biến thể khác biệt, phần lớn trong số đó có khả năng thông hiểu lẫn nhau. Hiện này còn ít hơn 1.000 người bản ngữ Nahuatl sinh sống ở El Salvador. |
Tỳ-nại-da (chữ Hán 毗奈耶; विनय, tiếng Phạn, Pali: "Vinaya"), dịch nghĩa là Luật, là một thuật ngữ Phật giáo chỉ đến một bộ phận quan trọng trong giới luật Phật giáo, tập trung đến những quy định bắt buộc cho các tăng ni cư sĩ tham gia tu tập.
Tỳ-nại-da, cùng với những thành phần khác trong giới luật, được tập hợp vào một tổng tập gọi là Luật tạng, một trong Tam Tạng kinh điển. Trong Phật giáo Hán truyền, những tông phái chú trọng đến việc nghiên cứu kinh điển Luật tạng được gọi là Luật tông.
Tỳ-nại-da chủ yếu là quy định cho sinh hoạt chung của Tăng đoàn, mang tính chất bắt buộc, tương đương với khái niệm luật trong Tăng đoàn. Các nhà sư không tuân thủ các quy tắc này sẽ bị trừng phạt tùy theo hoàn cảnh, và các hình phạt có thể bao gồm từ yêu cầu sám hối cho đến trục xuất khỏi Tăng đoàn.
Từ nguyên विनय ("Vinaya") ban đầu có nghĩa là "hành vi nên tránh" và "hành vi có thể xa rời con đường ác". Trong tiếng Phạn, nó là một danh từ bao gồm từ "tránh xa" ("vi") và "hướng dẫn" ("na"), có nghĩa là tránh xa, diệt ác, dạy dỗ, khuyên răn, "điều phục" (調伏) . Đó là thuật ngữ chung cho tất cả các chuẩn mực mà các tăng ni cư sĩ phải tuân theo .
Ba-la-đề-mộc-xoa (sa. "Pràtimokwa"; pi. "Pàỉimokkha"), hay Giới bổn, là phần cốt lõi của Tỳ-nại-da. Trong Ba-la-đề-mộc-xoa, nhiều học xứ (sa. "Śikṣāpada"; pi. "Sikkhāpada") khác nhau được ghi lại, và những học xứ này chủ yếu do chính Đức Phật xây dựng nên. Tuy nhiên, trong Tỳ-nại-da, bên cạnh Ba-la-đề-mộc-xoa, còn bao gồm nhiều quy tắc sinh hoạt và tu tập khác cho giới tụ sĩ. Những quy định này không nhất thiết phải có từ Đức Phật, mà có rất nhiều quy định do các bậc trưởng lão trong quá khứ truyền lại.
Giới bổn bao gồm 227 giới luật dành cho tỳ-kheo và 311 giới luật dành cho tỳ-kheo ni, đồng thời đề xuất các hình phạt cụ thể. Giới luật chủ yếu ngăn chặn các hành vi xấu trong Tăng đoàn và khuyến khích các hành vi tốt.
Một số tông phái Phật giáo Hán truyền cho rằng chỉ có các nhà sư mới có thể đọc Tỳ-nại-da. Có nghĩa là hàng đệ tử tại gia sau khi đọc xong có thể dùng giới luật để kiểm tra xem người xuất gia có vi phạm giới luật hay không, nếu phê bình thì có thể vi phạm điều khoản của Bồ tát giới “không kể tội tứ tổ”. Tuy nhiên, kể từ thời Đức Phật còn tại thế, hàng cư sĩ đã có thể nghiên cứu nội dung giới luật. Điều này đã trải qua hơn hai nghìn năm, và trong Phật giáo không có quy định nào cấm hàng cư sĩ nghiên cứu Luật tạng. |
Loona phát hành EP thứ tư, "[]", vào tháng 6 năm 2021. Dự án đa dạng về thể loại này nhìn chung nhận được đánh giá tích cực từ các nhà phê bình âm nhạc và trở thành album bán chạy nhất của nhóm. Tháng 9 cùng năm, Loona phát hành đĩa đơn tiếng Nhật đầu tay, "Hula Hoop" / "Star Seed" và lọt vào top 10 hit trong nước. Ngày 21 tháng 2 năm 2022, Mnet thông báo Loona sẽ tham gia "Queendom 2". Ngày 2 tháng 6, Loona đã về đích với vị trí á quân trong đêm chung kết trực tiếp của chương trình mặc dù không biểu diễn ở vòng đầu tiên do một số thành viên có kết quả xét nghiệm dương tính với COVID-19.
Ngày 3 tháng 6 năm 2022, Loona đã tung một đoạn trailer khó hiểu tên "The Journey", hoa và cỏ mọc trên một toa tàu trống rỗng, một khu vườn với cánh cửa bí ẩn. Đoạn clip kết thúc với ngày phát hành là 20 tháng 6. Hôm sau, Loona thông báo về việc phát hành EP thứ năm của họ "Flip That". Nhóm đã chia sẻ tin tức này cùng một hình ảnh teaser có các thành viên trong nhóm nắm tay nhau đứng bên một cái cây có hoa màu tím. EP được phát hành trước khi bắt đầu chuyến lưu diễn vòng quanh thế giới đầu tiên của nhóm dự kiến bắt đầu vào ngày 1 tháng 8 tại Los Angeles.
Hình ảnh quảng cáo cho EP có sự góp mặt của các thành viên trong nhóm được phát hành bắt đầu từ ngày 5 đến ngày 15 tháng 6. Danh sách bài hát được phát hành vào ngày 8 tháng 6 và có hai bài hát đã được nhóm biểu diễn. Loona đã biểu diễn ca khúc "Pose" ở vòng cuối cùng của "Queendom 2" và trong concert Loonaverse: From nhóm cũng trình diễn bài hát "Playback", đây là bài hát đầu tiên do các thành viên viết trong album của nhóm. Cùng với danh sách ca khúc, đoạn teaser đầu tiên cho video âm nhạc "Flip That" đã được phát hành. Giai điệu nổi bật của EP được phát hành vào ngày 16 tháng 6 bao gồm các đoạn trích của tất cả các bài hát có trong album. Ngày 18 tháng 6 năm 2022, teaser thứ hai cho video âm nhạc của "Flip That" đã được tung ra.
Biểu diễn trực tiếp.
Trước khi phát hành EP, nhóm đã tổ chức một buổi giới thiệu trực tiếp vào cùng ngày để giới thiệu EP và giao lưu với người hâm mộ, nhóm cũng biểu diễn ca khúc chủ đề cùng với "Pale Blue Dot".
Đánh giá chuyên môn.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Rhian Daly từ "NME" đã cho EP 4/5 sao, gọi dự án là "sự trở lại nhẹ nhàng nhưng gây nghiện một cách đầy tinh tế". Anh cho rằng EP là "một món quà rất cần thiết từ nhóm, nhưng nó không phải là thứ khiến chúng ta muốn vặn to âm lượng" mà thay vào đó "nó bỏ đi âm hưởng girlcrush của những [đĩa đơn] gần đây của nhóm và trở lại với khía cạnh mơ mộng, thanh tao hơn của Loona ". Anh cho đây là một "động thái mới mẻ, mặc dù điều này có nghĩa rằng có một số bài hát cần phải được nghe lại và chú ý vào giai điệu nhiều hơn để nó có thể thật sự đi vào lòng bạn". |
Dây lửa ít gân
Dây lửa ít gân hay mú từn (danh pháp hai phần: Rourea oligophlebia) là một loài thực vật có hoa trong chi "Rourea" (chi Dây khế) của họ Connaraceae (họ Dây trường điều). Loài này được Elmer Drew Merrill miêu tả khoa học đầu tiên năm 1938.
Tài liệu khoa học tiếng Việt gọi loài "Rourea oligophlebia" là "dây lửa ít gân". Các sản phẩm thương mại được quảng cáo tăng cường sinh lý nam giới thì dùng tên gọi "mú từn" theo cách gọi của dân tộc Thái ở Việt Nam, theo đó "mú" nghĩa là "con lợn" còn "từn" nghĩa là "điên".
Đây là cây dây leo thân gỗ, mọc dưới tán rừng, rừng thứ sinh hoặc trảng cây bụi. Tinh dầu thu được từ lá và rễ chứa nerolidol, spathulenol, myrcene và neral. Cây chứa các hợp chất flavonoid, triterpene, coumarin, quinon, có công dụng kháng nấm, kháng khuẩn, chống sốt rét, chữa đau xương, kính thích lên thần kinh, bồi bổ và tăng cường sức khỏe. Thân và rễ được dân tộc Thái ở Việt Nam dùng chữa đau lưng, chấn thương, cầm máu và được cho là có thể tăng cường sinh lý cho nam giới.
Loài này đang bị đe dọa vì bị khai thác quá mức.
Tính đến nay chỉ mới chỉ tìm thấy loài này ở Indonesia và Việt Nam. Tại Indonesia, loài này phân bố ở đảo Sumatera, còn tại Việt Nam thì loài này có ở Tuyên Quang, Thái Nguyên, Nghệ An (Quế Phong, Quỳ Châu), Thừa Thiên - Huế và Đà Nẵng, được xem là loài cận đặc hữu.
Ngộ độc do uống rượu ngâm.
Đã ghi nhận nhiều ca nam giới ngộ độc salicylate do uống rượu ngâm rễ mú từn. Triệu chứng sau vài ngày là chóng mặt, choáng váng, nôn, đau bụng thượng vị, huyết áp tăng cao, co quắp chân tay, ù tai, khó thở, sau đó chuyển nặng là hôn mê, tổn thương não. |
Elmer Drew Merrill (15 tháng 10 năm 1876 - 25 tháng 2 năm 1956) là nhà thực vật học và phân loại học người Mỹ. Ông dành hơn 20 năm nghiên cứu ở Philippines và được công nhận là chuyên gia phân loại thực vật của khu vực châu Á - Thái Bình Dương. Suốt cuộc đời nghiên cứu, ông đã xuất bản hơn 500 ấn phẩm, miêu tả gần 3.000 loài thực vật mới và hơn 1 triệu tập mẫu cây. Ngoài công tác khoa học, ông còn là một nhà quản lý thành công, giáo sư đại học và nhà biên tập tạp chí khoa học.
Merrill ghi dấu ấn với nhiều thành tựu nghiên cứu về thực vật học. Ông nhận bằng tiến sĩ danh dự ở Đại học Maine năm 1926, Đại học Harvard năm 1936, Đại học California tại Berkeley năm 1936 và Đại học Yale năm 1951. Ông là Guggenheim Fellow niên khóa 1951-1952. Ông từng giữ chức vụ Chủ tịch Hội Thực vật học Hoa Kỳ, Quyền Chủ tịch Liên đoàn vì sự tiến bộ khoa học Hoa Kỳ, Chủ tịch Câu lạc bộ Thực vật học New England, Chủ tịch Hội nhà phân loại thực vật Hoa Kỳ và Chủ tịch Liên minh Thực vật học Quốc tế.
Họ của ông được dùng để đặt cho nhiều chi thực vật như "Merrillia" (đồng nghĩa "Murraya" J.Koenig ex L.), "Merrillanthus" (đồng nghĩa "Vincetoxicum" Wolf), "Merrilliobryum" (một chi rêu), "Merrilliodendron" (họ Thụ đào Icacinaceae), "Merrilliopanax" (Họ Cuồng Araliaceae), "Sinomerrillia" (đồng nghĩa "Neuropeltis" Wall.), và "Elmerrillia" (đồng nghĩa "Magnolia" Plum. ex L.). Cùng với đó là 200 loài thực vật đặt theo họ ông.
Danh sách một số ấn phẩm nổi bật của ông. Xem thêm danh sách đầy đủ hơn ở "Biographical Memoir" của tác giả Robbins (1958) trong thư mục. |
Kim Jae-kyung (Hangul: 김재경, Hanja: 金栽經, Hán-Việt: Kim Tài Kinh; sinh ngày 24 tháng 12 năm 1988) là một nữ ca sĩ và diễn viên người Hàn Quốc trực thuộc công ty giải trí Namoo Actors. Trước khi hoàn toàn chuyển sang diễn xuất, cô là thành viên và là trưởng nhóm của nhóm nhạc nữ Hàn Quốc Rainbow.
Năm 2010, cô trở thành thành viên cố định trong chương trình truyền hình tạp kỹ "Honey Jar". Cùng năm, cô cũng trở thành thành viên cố định trong chương trình truyền hình "100 Points Out of 100". Ngày 31 tháng 3 năm 2012, cô đóng vai chính Na Yoo-mi trong bộ phim truyền hình "Monster" của đài JTBC. Năm 2012, cô trở thành thành viên chính thức trong chương trình truyền hình "Law of the Jungle W". Tháng 12 năm 2013, cô đã được xác nhận sẽ tham gia chương trình thực tế mới của đài tvN,"The Genius: Rule Breaker", cùng với 12 nhân vật đại diện khác từ các lĩnh vực công việc khác nhau như nhân vật truyền hình, chính trị gia, tay cờ bạc, |
Tập mẫu cây (tiếng Anh gốc tiếng Latinh: "herbarium") là một bộ sưu tập (tập hợp) nhiều tiêu bản thực vật kèm dữ liệu liên quan, được bảo quản nhằm mục đích nghiên cứu khoa học. Mẫu vật có thể là toàn bộ hoặc một phần thực vật, thường dưới hình thức sấy khô rồi dán lên giấy, tạo thành một quyển sách gọi là exsiccatum. Ngoài ra, tiêu bản còn có thể được bảo quản trong hộp hoặc ngâm trong cồn hay các chất bảo quản khác. Các tiêu bản tập mẫu cây thường được dùng làm tư liệu tham khảo trong việc mô tả đơn vị phân loại thực vật.
Trong ngành nghiên cứu nấm học cũng có loại tập mẫu này, gọi là tập mẫu nấm ("fungarium"). |
Georgios Katidis (; sinh ngày 12 tháng 2 năm 1993) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Hy Lạp hiện đang thi đấu ở vị trí tiền vệ tấn công cho Panelefsiniakos.
Sự nghiệp câu lạc bộ.
Ngày 27 tháng 8 năm 2012, Katidis ký hợp đồng 4 năm đối với AEK Athens, bản hợp đồng này giữ anh ở lại câu lạc bộ cho đến năm 2016. AEK Athens và câu lạc bộ cũ đã đồng ý về khoản phí chuyển nhượng €100.000.
Katidis đã gây ra một cuộc tranh cãi quốc tế vào ngày 16 tháng 3 năm 2013, khi Katidis chào kiểu Quốc xã sau khi ghi bàn thắng quyết định vào lưới đối thủ Veria. Hành động của anh đã bị các chính trị gia, người hâm mộ và giới truyền thông lên án. Sau đó, anh nói với công chúng rằng anh không biết về hàm ý của cử chỉ đó, nói rằng anh chỉ muốn ghi bàn thắng cho một đồng nghiệp trên khán đài. Huấn luyện viên của AEK Athens Ewald Lienen nhận xét rằng Katidis "không biết gì về chính trị". Kết quả là Liên đoàn bóng đá Hy Lạp đã bỏ phiếu nhất trí cấm Katidis khoác áo các tuyển quốc gia Hy Lạp suốt đời và anh bị phạt 50.000 €. Ngoài ra, anh còn bị AEK Athens cấm thi đấu trong phần còn lại của mùa giải.
Chủ sở hữu của Novara, Massimo de Salvo cho rằng đội bóng sẽ không 'hạ thấp' vụ việc. "Chúng tôi không có ý định để hạ thấp cử chỉ của anh," Katidis nói: "Thật là thiếu tôn trọng đối với hàng triệu người đã phải chịu đựng và trả giá bằng mạng sống của họ cho những người khác tin vào ý tưởng và huyền thoại sai lầm." De Salvo cũng cho biết sự hối hận của Katidis là yếu tố chính trong việc bắt đầu đàm phán với chàng trai 20 tuổi. "Chúng tôi muốn cho anh một cơ hội khác, bởi vì chúng tôi tin rằng phạm sai lầm như vậy là nghiêm trọng, nhưng thừa nhận là xứng đáng." Các phương tiện truyền thông Ý đã gọi Katidis là 'Di Canio của Hy Lạp', ám chỉ cựu tiền đạo của Lazio - Paolo di Canio, người đã gây ra tranh cãi khi chào kiểu Quốc xã trong khi ăn mừng bàn thắng. Nhưng cuối cùng, Katidis ký hợp đồng với đội bóng Novara có thời hạn 1+1 năm.
Ngày 31 tháng 7 năm 2014, Novara tuyên bố chấm dứt hợp hợp đồng đối với Katidis.
Sau khi xa Hy Lạp một năm, Katidis trở về quê hương bằng cách ký hợp đồng hai năm đối với Veria. Anh có trận ra mắt chính thức vào ngày 20 tháng 9 năm 2014, trong trận thua trên sân khách trước Olympiacos. Anh có trận thứ hai ở Cúp Quốc gia Hy Lạp, gặp Ermionida. Anh ra sân lần thứ ba với tư cách là cầu thủ dự bị khi thay thế Sotiris Balafas trong trận gặp PAS Giannina. Ngày 26 tháng 1 năm 2015, Katidis rời khỏi Veria vì cầu thủ này đã không gây ấn tượng với màn trình diễn.
Ngày 29 tháng 1 năm 2015, Katidis đặt bút ký vào bản hợp đồng có thời hạn 2 1⁄2 năm với đội bóng Levadiakos ở Giải bóng đá vô địch quốc gia Hy Lạp.
Ngày 10 tháng 1 năm 2016, Katidis ký hợp đồng 1 năm với câu lạc bộ Panegialios ở Football League.
Ngày 30 tháng 1 năm 2017, Katidis ký hợp đồng với câu lạc bộ FF Jaro ở Phần Lan. Ngày 4 tháng 2 năm 2017, trong trận đấu ra mắt của anh với câu lạc bộ, Katidis đã thực hiện hai pha kiến tạo giúp cho bàn thắng của FF Jaro trong chiến thắng 2–1 tại Suomen Cup trước SJK. Hai tuần sau, anh ghi một cú đúp giành chiến thắng tỷ số 8–1 cho FF Jaro trước đối thủ SJK Akatemia ở Suomen Cup. Ngày 4 tháng 3 năm 2017, anh ghi một cú đúp trong chiến thắng 6–1 trên sân nhà trước FC Jazz tại Suomen Cup. Ngày 6 tháng 5 năm 2017, anh có trận ra mắt ở Cúp Liên đoàn khi đội bóng ghi bàn trong chiến thắng 2–0 trước EIF.
Ngày 7 tháng 8 năm 2017, Katidis rời FF Jaro và đặt bút ký hợp đồng 2 năm với FK Olympia Praha ở Giải bóng đá quốc gia Séc (FNL). Ngày 12 tháng 8 năm 2017, anh ra mắt câu lạc bộ trong trận hòa 2–2 trên sân nhà trước FK Viktoria Žižkov ở FNL. Ngày 27 tháng 8, anh ghi bàn thắng duy nhất trong chiến thắng 1–0 trước Vlašim.
Ngày 11 tháng 7 năm 2018, Katidis ký hợp đồng 2 năm với 1. FK Příbram ở Giải hạng nhất Séc.
Ngày 18 tháng 9 năm 2021, Katidis trở lại Hy Lạp thi đấu bóng đá chuyên nghiệp sau gần ba năm, khi anh ký hợp đồng với câu lạc bộ Irodotos ở Super League 2. Lần gần nhất ghi nhận cầu thủ 28 tuổi thi đấu chuyên nghiệp là vào ngày 24 tháng 11 năm 2018, trong trận gặp Bohemians của đội bóng Pribram mà anh đã từng thi đấu.
Sự nghiệp quốc tế.
Katidis nhanh chóng trở thành đội trưởng của U17, U19 và sau đó là U21 Hy Lạp nhờ những màn trình diễn xuất sắc khi anh đang thi đấu cho Aris FC. Anh là đội trưởng của U19 Hy Lạp thua Tây Ban Nha trong trận chung kết Giải vô địch châu Âu 2012 ở Estonia. Ghi bàn trong một trận đấu trong sự nghiệp câu lạc bộ vào ngày 16 tháng 3 năm 2013, Katidis đã ăn mừng bàn thắng một cách gây tranh cãi bằng chào kiểu Đức Quốc xã. Katidis sau đó xin lỗi. Liên đoàn bóng đá Hy Lạp đã áp đặt lệnh cấm cầu thủ này thi đấu cho các đội tuyển quốc gia Hy Lạp suốt đời.
Đội tuyển quốc gia. |
Chuyến bay 3352 của Aeroflot
Chuyến bay 3352 của Aeroflot là chuyến bay dùng máy bay Tupolev Tu-154 trên đường bay nội địa từ Krasnodar đến Novosibirsk, dừng chân ở Omsk. Khi đang hạ cánh xuống Sân bay Omsk vào thứ Năm, ngày 11 tháng 10 năm 1984, chiếc máy bay đã đâm vào các xe bảo trì trên đường băng, khiến 174 người trên máy bay và 4 người trên mặt đất thiệt mạng. Trong khi một chuỗi sai lầm trong hoạt động của sân bay đã góp phần gây ra vụ tai nạn, thì nguyên nhân chính của nó là do một lỗi cực kỳ ngớ ngẩn (đó là một kiểm soát viên không lưu ngủ gật khi đang làm nhiệm vụ). Tính đến năm 2022, đây vẫn là vụ tai nạn hàng không nghiêm trọng nhất trên lãnh thổ Nga. Đây cũng là vụ tai nạn hàng không nghiêm trọng nhất liên quan đến Tupolev Tu-154 vào thời điểm đó cho đến khi Chuyến bay 5143 của Aeroflot gặp nạn 9 tháng sau đó; tính đến năm 2022, nó vẫn được xếp hạng là vụ tai nạn chết người thứ hai liên quan đến Tupolev Tu-154. Thảm kịch được giữ bí mật trong hai mươi năm, cho đến khi "Komsomolskaya Pravda" xuất bản một bài báo vào năm 2004. |
Simone Franciosi (sinh ngày 3 tháng 9 năm 2001) là cầu thủ bóng đá người San Marino. Anh đang thi đấu ở vị trí hậu vệ cho A.S.D. Valfoglia và Đội tuyển bóng đá quốc gia San Marino.
Sự nghiệp thi đấu.
Franciosi bắt đầu thi đấu quốc tế cho San Marino vào ngày 27 tháng 9 năm 2022 trong trận đấu ở giải UEFA Nations League gặp Estonia, kết thúc với tỷ số 4-0 nghiêng về Estonia. Anh ghi bàn thắng quốc tế đầu tiên trong trận thua 1-3 trước Kazakhstan vào ngày 17 tháng 11 năm 2023.
"Tính đến 17 tháng 11 năm 2023"
"Tính đến 17 tháng 11 năm 2023"
"Tỷ số và kết quả liệt kê bàn thắng đầu tiên của San Marino, cột điểm cho biết điểm số sau mỗi bàn thắng của Franciosi". |
Huyền sử vua Đinh
Huyền sử vua Đinh (tên khác: "Đại Việt Thất Hùng") là một bộ phim điện ảnh lịch sử Việt Nam năm 2022 do Công ty Athena sản xuất, Anthony Võ đạo diễn. Phim có sự tham gia diễn xuất của Anh Tài, Ngô Tiến Thành, Sala Uyên Trinh, với nội dung kể lại quá trình Đinh Bộ Lĩnh dẹp loạn 12 sứ quân, thống nhất đất nước.
Tại thời điểm phát hành, bộ phim đã trở thành bom xịt phòng vé với doanh thu thấp kỷ lục và được coi là tác phẩm có doanh thu thấp nhất của điện ảnh Việt Nam năm 2022. Phim đã nhận phải nhiều chỉ trích từ giới chuyên môn cùng người xem, cũng như bị xếp vào hàng "thảm họa" và buộc phải rời rạp chỉ sau khoảng 10 ngày công chiếu, qua đó làm dấy lên tranh cãi về chất lượng của những bộ phim sử Việt đương thời và trách nhiệm của cơ quan kiểm duyệt.
Bộ phim thuật lại cuộc đời của Đinh Tiên Hoàng từ thuở ban sơ đến lúc thành công dẹp loạn 12 sứ quân, lên ngôi hoàng đế nước Đại Cồ Việt. Năm 944, sau khi vua Ngô Quyền mất, triều đình nhà Ngô trở nên rối ren hơn bao giờ hết; các sứ quân đã nổi dậy và lập thành cát cứ riêng. Đinh Bộ Lĩnh – lúc này mới 20 tuổi – phải đối phó với mâu thuẫn trong nội bộ gia tộc khi bị người chú Đinh Thúc Dự truy sát, đồng thời tập hợp lực lượng để thống nhất đất nước.
Đạo diễn của bộ phim là Anthony Võ; đây là tác phẩm đầu tay do ông cầm trịch vai trò chỉ đạo, ông cũng kiêm cả biên kịch xây dựng kịch bản phim. Hãng sản xuất bộ phim là Công ty Athena. Với độ dài 78 phút, bộ phim quy tụ dàn diễn viên ít tên tuổi, trong đó diễn viên chính thủ vai Đinh Bộ Lĩnh là Anh Tài. Bên cạnh tiêu đề "Huyền sử vua Đinh", phim còn có tên khác là "Đại Việt Thất Hùng". Kinh phí để thực hiện tác phẩm là 8 tỷ đồng. Với dự định ban đầu rằng phim sẽ được phát hành như là webdrama, "Huyền sử vua Đinh" sau đó đã trở thành một dự án điện ảnh. Khởi quay từ năm 2020, bộ phim được thực hiện gấp rút trong bối cảnh đại dịch COVID-19 đang diễn ra. Trong quá trình sản xuất, ê-kíp đã gặp phải nhiều khó khăn về vấn đề tài chính. Các diễn viên trong đoàn phim sẵn sàng giảm tiền cát-xê của mình để tác phẩm được hoàn thành.
Đơn vị chịu trách nhiệm phát hành bộ phim là Saigon Movie. Đoàn phim đã đẩy nhanh tiến độ về thủ tục cấp phép để kịp ra rạp trước Ngày Nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11. Dù vậy, phim bị Cục Điện ảnh yêu cầu phải chỉnh sửa lại và gán nhãn phân loại khán giả xem phim trên 16 tuổi trước khi cho phổ biến từ ngày 10 tháng 11 năm 2022. Phía đoàn phim đã thống nhất với các rạp sẽ chỉ chiếu trong vòng một tuần và nếu không đạt doanh thu như kỳ vọng thì có thể rút phim. Bộ phim sau đó được khởi chiếu rộng rãi tại Việt Nam từ ngày 18 tháng 11 năm 2022.
Trong thời gian ra mắt, tác phẩm chủ yếu bị xếp lịch vào sáng sớm và tối muộn, là những khung giờ ít người xem. Đạo diễn Anthony Võ đã lên tiếng "than phiền" về việc này trên báo chí, cho biết các suất chiếu của phim kể cả với bom tấn cũng không thể có doanh thu cao, đồng thời cho rằng nếu các rạp chỉ có thể sắp xếp được như vậy thì "không nên nhận lời phát hành bộ phim". Đến ngày 29 tháng 11 năm 2022, phim đã bị rút khỏi rạp chiếu do ít suất chiếu cũng như doanh thu kém.
Doanh thu phòng vé.
"Huyền sử vua Đinh" đã trở thành một bom xịt phòng vé khi thu về số tiền thấp kỷ lục 42,8 triệu đồng sau 10 ngày, trở thành một trong những tác phẩm có doanh thu thấp nhất của điện ảnh Việt Nam, trong bối cảnh các bộ phim Việt phát hành cùng thời điểm đều phải chịu lỗ tại thị trường nội địa. Lý do khách quan cho doanh thu thấp này được cho là bởi các suất chiếu ít cùng truyền thông nhỏ hẹp. Việc "nhà nhà, người người đều tập trung coi World Cup" cũng tác động đáng kể tới lượng người xem. Anthony Võ khi được phỏng vấn nói rằng ông đã đoán được doanh thu thấp của phim và cho biết sẽ rút kinh nghiệm "lựa chọn nhà phát hành uy tín, làm việc rõ ràng với hệ thống rạp và kêu gọi nhà đầu tư để nâng cao chất lượng tác phẩm" trong tương lai.
Được kỳ vọng là một trong những phim sử Việt hiếm hoi ra mắt, sau khi công chiếu, bộ phim đã không có được sự đón nhận từ khán giả, thậm chí còn bị coi là "thảm họa" của điện ảnh Việt Nam. Đa số những ý kiến bình luận về "Huyền sử vua Đinh" đều là tiêu cực, trong đó nhiều bình luận cho rằng đây là một bộ phim "kém chất lượng, thiếu chỉn chu". Các ý kiến cũng bày tỏ thái độ phản đối khi dùng lý do kinh phí và việc phim có một đề tài "kén khán giả" để giải thích chất lượng tác phẩm không được đảm bảo.
Từ khi công bố trailer phim, nhiều người xem đã phát hiện có nhiều phân cảnh phim để lộ hình ảnh cột điện, gian nhà cấp bốn hiện đại hay một diễn viên quần chúng nhuộm tóc vàng. Phần tạo hình và phục trang của các nhân vật cũng bị cho là sơ sài, cẩu thả. Sau khi ra mắt, bộ phim vấp phải một làn sóng chỉ trích lớn từ người xem; tác phẩm bị nhiều lời chê bai vì phần kịch bản "ôm đồm", tâm lý nhân vật chưa được khai thác sâu, diễn xuất "khô cứng" đi kèm với việc xuất hiện quá nhiều diễn viên trong khi đa số những người này chỉ xuất hiện thoáng qua, không để lại ấn tượng đậm nét. Phim bị cho là thiếu sự nghiên cứu đầu tư vào khâu đạo cụ, lời thoại và "không có cấu trúc điện ảnh [...] mà chỉ có kể chuyện, minh họa". Một số bài báo đã phân tích các chi tiết bị sai lệch trong phim so với chính sử và rằng "sự hư cấu quá… hồn nhiên đến mức bóp méo lịch sử" đã tạo phản ứng ngược cho người xem dù đây là phim huyền sử. Số đông khán giả cũng đồng tình rằng "Huyền sử vua Đinh" chỉ xứng tầm với một phim chiếu mạng hơn là tác phẩm để đem đi chiếu tại rạp phim.
Bài tổng hợp đánh giá trên trang "VnExpress" đã cho "Huyền sử vua Đinh" số điểm 2/10, với nhận xét chung rằng tác phẩm "kém về kịch bản lẫn tạo hình". Theo đánh giá từ báo "Tuổi Trẻ", việc bộ phim chọn cấu trúc thời gian tuyến tính với lối kể "khô cứng, thiếu sự liên kết", cộng với nội dung phim chỉ tường thuật lại các cột mốc thời gian "nhàm chán, có phần giống với bộ phim tài liệu minh họa lịch sử" đã khiến "Huyền sử vua Đinh" "khó có thể làm hài lòng khán giả". Trong một bài viết của báo "Người lao động", tác giả Minh Khuê cho rằng tất cả mọi thứ trong phim đều ở mức dưới trung bình, đồng thời nhận định doanh thu thấp của bộ phim cho thấy "muốn chinh phục khán giả, nhà làm phim phải mang đến tác phẩm hay". Tờ "Zing News" thì có một nhận xét tích cực hơn về bộ phim, theo đó cho phim 5 điểm trên 10, chỉ ra những điểm tốt như "cấu trúc rõ ràng", "phân cảnh hành động được trau chuốt và đầu tư" cùng điểm sáng về diễn xuất của diễn viên Anh Tài; nhưng cũng nêu ra nhiều mặt hạn chế như tình tiết vụng về, sự "hời hợt" trong khâu sản xuất và cho rằng đón nhận người xem đối với tác phẩm là một minh chứng cho sự "có tâm nhưng thiếu hẳn tầm".
Việc tác phẩm có doanh thu kém và phải rút rạp sau đó đã làm dấy lên tranh cãi về chất lượng và sức hút của dòng phim lịch sử Việt Nam nói chung khi trong quá khứ, có nhiều bộ phim cùng thể loại bị cho là chứa đầy "sạn" và thua lỗ nặng. Những khó khăn về phim trường, thiếu sự hỗ trợ từ nhà nước cùng áp lực thị hiếu khán giả cũng được cho là góp phần vào sự ra đời của các bộ phim lịch sử "chắp vá". Có người đã đặt câu hỏi về trách nhiệm phía cơ quan kiểm duyệt khi để "lọt" một cuốn phim chất lượng kém ra thị trường. |
Jonathan Ivo Gilles Vandenbroeck (]; sinh 14 tháng 7 năm 1981), được biết đến với nghệ danh Milow, là một ca sĩ kiêm sáng tác người Bỉ.
Milow phát hành album đầu tay, "The Bigger Picture", năm 2006 bằng hãng đĩa của riêng anh Homerun Records. Đĩa đơn thứ tư từ album "You Don't Know" đã trở thành một trong số những hit lớn của năm ở Bỉ vào năm 2007, và album "The Bigger Picture" đã có mặt trong bảng xếp hạng album của Bỉ trong 110 tuần. Sau khi phát hành album thứ hai "Coming of Age" năm 2008 (năm 2009 đã được phát hành lại và đổi tên thành "Milow"), Milow đạt được thành công đáng kể và được biết đến trên toàn lãnh thổ châu Âu. Album đạt đến vị trí số 3 ở Đức, số 4 ở Thụy Sĩ và lọt vào top 20 của rất nhiều bảng xếp hạng ở châu Âu. Album đã đạt chứng nhận bạch kim ở Đức, Thụy Sĩ, chứng nhận vàng ở Pháp, Hà Lan, Bỉ và tiêu thụ được 500.000 bản ở châu Âu và Canada.
Bước đột phá quốc tế đến với Milow sau khi phát hành đĩa đơn "Ayo Technology", một bài hát nguyên gốc sáng tác và biểu diễn bởi 50 Cent, Justin Timberlake và Timbaland, từ album "Milow". Đĩa đơn đạt vị trí quán quân ở Hà Lan, Thụy Điển, Đan Mạch, Thụy Sĩ, Bỉ, đạt vị trí số 2 ở Đức, Tây Ban Nha, Áo, lọt vào top 10 ở Pháp, Phần Lan, Ý. Ca khúc là một thành công lớn về thương mại, nhận được chứng nhận bạch kim ở Đức, Thụy Điển, Thụy Sĩ, Bỉ, Áo, Đan Mạch và chứng nhận vàng ở Tây Ban Nha và Hà Lan. |
Câu lạc bộ bóng đá Pyunik Yerevan (), thường được biết đến là Pyunik ("Phượng hoàng"), là một câu lạc bộ thể thao chuyên nghiệp ở Armenia có trụ sở tại khu phố Kentron của Yerevan. Pyunik chủ yếu được biết đến là đội bóng đá chuyên nghiệp, kể từ khi được thành lập vào năm 1992, câu lạc bộ luôn được chơi ở Giải Ngoại hạng Armenia, trở thành đội thành công nhất ở Armenia về số danh hiệu giành được, với 31 lần vô địch cho đến nay.
Trên bình diện quốc tế, Pyunik chưa giành được danh hiệu quốc tế nào, với kết quả gần nhất là về đích ở vị trí đồng tại Cúp Cộng đồng các Quốc gia Độc lập 2006. Thành công trong nước của Pyunik thường giúp đội đủ điều kiện tham dự các vòng loại của UEFA Champions League và UEFA Europa League. Pyunik cũng được biết đến là một trong những câu lạc bộ bóng đá nổi tiếng nhất ở Armenia, cùng với Urartu, Shirak và Ararat.
Pyunik luôn có sự cạnh tranh gay gắt với Ararat, vì cả hai câu lạc bộ đều được coi là những câu lạc bộ thành công nhất ở Armenia, sau này nhờ những thành tích lúc Liên Xô chưa tan rã. Cả hai câu lạc bộ cũng là hai câu lạc bộ nổi tiếng nhất trong nước và được yêu thích nhất trong cộng đồng người Armenia hải ngoại. Pyunik cũng cạnh tranh với Urartu bắt đầu từ khi Urartu chuyển từ Abovyan đến Yerevan vào năm 2001 và trở thành đội lớn thứ ba trong thành phố. Kình địch Pyunik- Urartu luôn được coi là một trong những cuộc đụng độ lớn nhất của bóng đá Armenia.
Sân nhà của Pyunik là Sân vận động Cộng hòa Vazgen Sargsyan, cũng là sân nhà của đội tuyển bóng đá quốc gia Armenia. Học viện đào tạo trẻ của Pyunik đã sản sinh ra nhiều cầu thủ Armenia xuất sắc như Henrikh Mkhitaryan, Robert Arzumanyan, Karlen Mkrtchyan, Edgar Manucharyan, Varazdat Haroyan và Gevorg Ghazaryan, nhiều cầu thủ trong đó đã hoặc đang chơi cho các câu lạc bộ hàng đầu châu Âu.
Pyunik được thành lập vào năm 1992 bởi huyền thoại bóng đá người Armenia Khoren Oganesian và có cái tên ban đầu là Homenetmen Yerevan. Câu lạc bộ đã giành chức vô địch giải Ngoại hạng Armenia đầu tiên được tổ chức vào năm 1992, giải đấu mà họ cùng vô địch với Shirak vì cả hai đội đều bằng điểm. Năm 1995, Homenetmen Yerevan được đổi tên thành FC Pyunik ( trong tiếng Armenia có nghĩa là "Phượng hoàng"). Sau khi đổi tên, Pyunik tiếp tục vô địch Giải ngoại hạng Armenia 1995–96 và kết thúc mùa giải với chuỗi 59 trận bất bại.
Năm 1996, Pyunik chơi trận đấu cúp quốc tế đầu tiên ở vòng loại UEFA Europa League với câu lạc bộ Phần Lan HJK Helsinki, Pyunik đã thắng 3–1. Pyunik cũng đã vô địch Giải Ngoại hạng Armenia 1996-97 để đảm bảo cho họ có một cơ hội khác đủ điều kiện tham dự vòng loại trực tiếp cúp quốc tế vào năm sau.
Năm 1997, Pyunik chơi trận vòng loại đầu tiên tại UEFA Champions League với đội bóng đến từ Hungary MTK Budapest FC nhưng không thể vượt qua vòng loại trực tiếp sau thất bại chung cuộc 6–3.
Năm 1998 được chứng minh là một năm quan trọng đối với câu lạc bộ sau khi câu lạc bộ mất nguồn tài trợ chính và sự ra đi sau đó của các cầu thủ chính. Pyunik đứng thứ 6 trong mùa giải đó và rút lui hoàn toàn khỏi nền bóng đá .
Pyunik đảm bảo sự trở lại với bóng đá chuyên nghiệp sau khi tiếp thu FC Armenicum, một đội mới thăng hạng lên Giải bóng đá ngoại hạng Armenia. Ban lãnh đạo mới của câu lạc bộ đã tìm cách mang lại nhiều kinh nghiệm hơn cho câu lạc bộ và củng cố đội hình bằng các cầu thủ nước ngoài đến từ Argentina, Cameroon, Mali và Romania. Sự tiếp viện thần kỳ đã mang lại kết quả khả quan và Pyunik tiếp tục giành chức vô địch Giải Ngoại hạng Armenia 2001 và Cúp Armenia 2002.
Năm 2002 chứng kiến Pyunik tiến vào vòng loại thứ hai ở UEFA Champions League sau khi đánh bại nhà vô địch Phần Lan Tampere United với tỷ số chung cuộc 6–0. Từ năm 2002 trở đi, Pyunik tiếp tục giành kỷ lục 10 lần liên tiếp vô địch Giải Ngoại hạng Armenia, từ năm 2001 đến năm 2010.
Vào ngày 8 tháng 1 năm 2020, cựu thủ môn quốc tế người Armenia Roman Berezovsky được công bố là huấn luyện viên mới của câu lạc bộ. Chỉ hơn 7 tháng sau, vào ngày 13 tháng 7 năm 2020, Berezovsky rời câu lạc bộ theo sự đồng ý của cả hai bên. Vào ngày 20 tháng 7 năm 2020, Artak Oseyan được công bố là người quản lý mới của Pyunik, nhưng đã rời vai trò huấn luyện viên trưởng vào ngày 13 tháng 12 năm 2020. Vào ngày 7 tháng 1 năm 202, Yegishe Melikyan được công bố là huấn luyện viên mới của Pyunik.
Vào mùa giải 2022/23, sau các chiến thắng trước Cluj và Dudelange, Pyunik trở thành câu lạc bộ Armenia đầu tiên lọt vào vòng loại thứ ba của Champions League, nơi Pyunik đối đấu với nhà cựu vô địch châu Âu Sao Đỏ Belgrade, nhưng thua với tỷ số chung cuộc 7-0.
Sau đó, Pyunik lọt vào vòng play-off của Europa League, nơi họ đấu với đội bóng ở Moldova, Sheriff Tiraspol. Sau hai trận hòa không bàn thắng, Pyunik thua trên chấm phạt đền, do đó bị rớt xuống vòng bảng của UEFA Conference League, lần đầu tiên góp mặt ở vòng bảng trong một giải đấu châu Âu cho các câu lạc bộ.
Sau thất bại trước Basel trong lượt trận đầu tiên đầu tiên, Pyunik đối đầu với Slovan Bratislava trong trận đấu đầu tiên trên sân nhà ở Yerevan, trận đấu mà Pyunik đã giành chiến thắng nhờ các bàn thắng của Artak Dashyan và Yusuf Otubanjo. Kết quả này đồng nghĩa với việc họ đã trở thành đội bóng Armenia đầu tiên thắng một trận đấu ở vòng bảng thuộc hệ thống UEFA.
"Tính đến trận đấu diễn ra ngày 3 tháng 11 năm 2022"
Áo đấu và huy hiệu.
Trong suốt các mùa giải đã qua, Pyunik chủ yếu mặc áo thi đấu màu xanh lam và trắng, với một số ngoại lệ bao gồm áo thi đấu đầu tiên của Pyunik có màu cam.
Puma là nhà cung cấp trang phục thi đấu hiện tại của câu lạc bộ kể từ năm 2019.
Vào ngày 3 tháng 8 năm 2020, Pyunik thông báo rằng Joma sẽ cung cấp trang phục thi đấu của đội cho mùa giải 2020–2.
Câu lạc bộ đã có năm thiết kế khác nhau cho huy hiệu trong suốt lịch sử của họ, với ba thiết kế đầu tiên khác biệt đáng kể với nhau. Sau khi câu lạc bộ quay trở lại vào năm 2001, Pyunik đã giới thiệu thiết kế logo mang tính biểu tượng của mình bao gồm một chữ P in đậm được đặt trên đỉnh của một quả bóng đá. Câu lạc bộ đã giữ thiết kế này trong 13 năm trước khi giới thiệu huy hiệu phượng hoàng vàng hai đầu vào năm 2014. Sự thay đổi này khiến người hâm mộ không ưa chuộng và Pyunik đã giới thiệu một huy hiệu mới vào năm 2019, lần này trở lại hình tròn ban đầu với logo chủ yếu là màu xanh lam và một con phượng đỏ ở trung tâm.
Pyunik đã sử dụng một số địa điểm trong suốt lịch sử của câu lạc bộ. Từ năm 1992 đến 1998, Pyunik thi đấu tại Sân vận động Hrazdan, sân vận động lớn nhất Armenia với sức chứa 54.208 khán giả.
Năm 2001, sau khi công việc cải tạo được thực hiện tại Sân vận động Cộng hòa hai năm trước, Pyunik chuyển địa điểm và chơi tất cả các trận đấu trên sân nhà ở đó cho đến năm 2013, với một thời gian gián đoạn ngắn vào năm 2008, khi câu lạc bộ buộc phải thi đấu tại Sân vận động Pyunik ; sân tập của họ, do các công việc cải tạo tại Sân vận động Cộng hòa .
Từ năm 2013 đến 2017, Học viện Bóng đá Yerevan là địa điểm tổ chức tất cả các giải đấu trong nước, trong khi vẫn sử dụng Sân vận động Cộng hòa cho các trận đấu quốc tế. Vào đầu mùa giải Giải ngoại hạng Armenia 2017–18, Pyunik đã sử dụng Sân vận động Cộng hòa làm sân nhà trong nửa đầu mùa giải, và cuối cùng trở lại Sân vận động Pyunik của riêng họ trong nửa sau.
Sân vận động Cộng hòa cũng là sân nhà của đội tuyển bóng đá quốc gia Armenia, và đôi khi được các đội Armenia khác sử dụng cho các trận đấu cúp quốc tế của họ.
Câu lạc bộ hiện đang lên kế hoạch xây dựng một sân vận động có sức chứa 5.000 chỗ ngồi vào năm 2022.
Cơ sở ủng hộ của Pyunik theo truyền thống được coi là một phần của tầng lớp cao hơn của Yerevan, trái ngược với cơ sở được cho là thuộc tầng lớp thấp hơn của đối thủ truyền kiếp xuyên thành phố FC Urartu. Vì lịch sử của câu lạc bộ và thành công gần đây, người hâm mộ không chỉ tăng lên ở Yerevan mà còn ở các tỉnh khác của Armenia và cả Cộng đồng người Armenia hải ngoại .
Pyunik được coi là một trong những câu lạc bộ nổi tiếng nhất ở Armenia và có một trong những cơ sở người hâm mộ Ultras lớn nhất ở Armenia, được gọi là Khu vực 18, được đặt tên theo khu vực họ chiếm giữ tại Sân vận động Cộng hòa Vazgen Sargsyan.
Kỳ phùng địch thủ.
Sự cạnh tranh của Pyunik với Ararat bắt nguồn từ việc thành lập câu lạc bộ. Người sáng lập của Pyunik, Khoren Oganesian, được coi là thần tượng của câu lạc bộ Ararat, nhờ những thành tích của ông tại câu lạc bộ trong thời kỳ Xô Viết, giành được Cúp Liên Xô năm 1975. Thành công của Pyunik trong lịch sử gần đây đã khiến hình ảnh của câu lạc bộ vượt qua Ararat, điều này đã dẫn đến những tranh cãi về việc câu lạc bộ nào có tác động lớn hơn đến bóng đá Armenia .
Sự cạnh tranh khác, giữa Pyunik và Urartu còn được gọi là cuộc đụng độ của các khu dân cư Yerevan, vì Pyunik nằm ở khu Kentron khu vực giàu có hơn , trong khi Urartu nằm ở khu Malatia-Sebastia thuộc tầng lớp thấp hơn. Sự kình địch giữa cả hai đội bắt nguồn từ việc Urartu chuyển từ Abovyan đến Yerevan vào năm 2001, cạnh tranh với nhau và cuối cùng trở thành một trong những đội lớn nhất trong thành phố. Các học viện trẻ của cả hai đội cũng cạnh tranh với nhau vì họ được coi là hai trong số những học viện tốt nhất trong nước.
"Tính đến 1 tháng 10 năm 2022"
Arthur Soghomonyan là chủ sở hữu hiện tại và là Chủ tịch của Pyunik kể từ năm 2017
Phó chủ tịch: Robert Gasparyan
Phó chủ tịch thứ 2: Aleksandr Tarkhanov
Giám đốc điều hành: Tigran Martirosyan
Bộ phận thể thao khác.
Đội dư bị và học viện.
Đội dự bị hiện được huấn luyện bởi Yuri Tarkhanov và thi đấu ở Hạng nhất Armenia. Học viện bóng đá trẻ được quản lý bởi Albert Sargsyan. |
Thung lũng Ma Thiên Lãnh
Thung lũng Ma Thiên Lãnh là một thung lũng tại Tây Ninh nằm trong quần thể núi Bà Đen, là nơi tiếp giáp giữa ba ngọn núi là núi Heo (núi Đất), núi Phụng và núi Bà Đen thuộc địa phận xã Thạnh Tân, thành phố Tây Ninh. Nhiều tờ báo của Việt Nam đã ví von nơi này như "Đà Lạt của Đông Nam Bộ" vì không khí trong lành, mát mẻ. Ma Thiên Lãnh nằm cách thành phố Tây Ninh khoảng 10 km về hướng Đông - Bắc. Đây cũng là địa điểm đã thực hiện ghi hình cho bộ phim "Con ma nhà họ Vương".
Theo nhiều người dân địa phương, tên gọi Ma Thiên Lãnh bắt nguồn từ câu chuyện thuở xưa khi tướng Tiết Nhân Quý vâng lệnh vua Đường Cao Tông của Trung Quốc tiến đánh Cao Câu Ly (Hàn Quốc và Triều Tiên ngày nay). Cuộc viễn chinh này đã gặp khó khi vô số quân binh phải bỏ mạng tại ngọn núi hiểm trở có tên Ma Thiên Lãnh. Chính vì vậy, cái tên đó đã được gán cho vùng đất hiểm trở này tại Tây Ninh.
Thung lũng Ma Thiên Lãnh nằm ở độ cao trên 50 m, giữa lưng chừng núi Phụng. Tại đây còn sở hữu những quần thể địa danh kiến tạo khác như hang Ông Hổ, suối Vàng và đặc biệt là hồ Mây Núi. Hồ Mây Núi thực chất là một hồ nước nhân tạo được hình thành từ những hầm do khai thác đá mà ra.
Theo quy hoạch được Ủy ban nhân dân tỉnh Tây Ninh phê duyệt, khu du lịch quốc gia núi Bà Đen sẽ được phân chia thành 8 phân khu trong đó Ma Thiên Lãnh sẽ trở thành tổ hợp du lịch vui chơi, giải trí, công viên nước, nghỉ dưỡng và là khu chức năng quan trọng của khu du lịch quốc gia núi Bà Đen. Ngoài ra sẽ xây dựng một đập nước nhằm tạo hồ nước nhân tạo tại đây. Ngoài ra còn có khu lưu trú, nghỉ dưỡng sinh thái, sân goft và các dịch vụ liên quan.
20 sinh viên bị lạc.
Vào tối ngày 11 tháng 1 năm 2015, Công an tỉnh Tây Ninh nhận được tin báo có một nhóm thanh thiếu niên mất tích khi leo núi, đến tối vẫn chưa thấy họ xuống bao gồm 20 người với 9 nữ và 11 nam. Người dân địa phương cũng nhận được điện thoại từ các người ở dưới chân núi, nhờ tìm kiếm những người bị lạc.
Đến trưa 12 tháng 1, khi đến khu vực Hai Gạo trên sườn núi Bà Đen, cách chân núi một quãng đường đi bộ thì lực lượng cứu hộ tiếp cận được nhóm sinh viên, nhiều thành viên trong nhóm có dấu hiệu đuối sức. |
Giải vô địch bóng đá thế giới các câu lạc bộ 2022
Giải vô địch bóng đá thế giới các câu lạc bộ 2022 là phiên bản thứ 19 của FIFA Club World Cup, giải đấu bóng đá cấp câu lạc bộ quốc tế do Liên đoàn bóng đá thế giới (FIFA) tổ chức giữa những câu lạc bộ vô địch châu lục, cũng như nhà vô địch của giải vô địch quốc gia nước chủ nhà. Giải đấu được tổ chức tại Maroc từ ngày 1 tháng 2 đến ngày 11 tháng 2 năm 2023.
Chelsea là nhà đương kim vô địch nhưng họ không thể bảo vệ danh hiệu khi bị loại ở tứ kết UEFA Champions League 2021-22. Real Madrid giành chức vô địch FIFA Club World Cup lần thứ 5 sau khi đánh bại Al Hilal của Ả Rập Xê Út với tỉ số 5–3 trong trận chung kết.
Mặc dù FIFA Club World Cup thường được tổ chức hàng năm vào tháng 12, nhưng giải đấu năm 2022 không thể diễn ra trong khoảng thời gian này do FIFA World Cup 2022 tổ chức vào tháng 11 và tháng 12 năm 2022. Điều này cùng với kế hoạch mở rộng FIFA Club World Cup tương lai, dẫn đến một vài chi tiết công khai về việc liệu giải đấu năm 2022 có diễn ra không. Tuy nhiên, 20 triệu đô la Mỹ đã được phân bổ cho Giải vô địch bóng đá thế giới các câu lạc bộ trong ngân sách năm 2023 của FIFA. Tháng 12 năm 2022, chủ tịch CONCACAF Victor Montagliani ngụ ý rằng FIFA Club World Cup sẽ diễn ra vào năm 2023, nhưng sẽ không được tổ chức tại Mỹ. Ngày 14 tháng 12, FIFA thông báo thời gian tổ chức giải đấu sẽ được xác nhận tại cuộc họp của Hội đồng FIFA ở Doha, Qatar vào ngày 16 tháng 12.
Vào tháng 5 năm 2022, UOL Esporte báo cáo rằng Nhật Bản quan tâm đến việc tổ chức giải đấu, nước này đã giành được quyền đăng cai giải đấu trước đó trước khi rút lui do đại dịch COVID-19 tại Nhật Bản. UOL Esporte cũng đã báo cáo vào tháng 8 rằng Trung Quốc quan tâm đến việc tổ chức giải đấu, ban đầu được chọn để tổ chức FIFA World Cup mở rộng vào năm 2021 nhưng đã bị hoãn lại do các vấn đề về lịch trình do đại dịch COVID-19 gây ra. Vào tháng 9, Diario AS đưa tin rằng Mỹ và UAE, chủ nhà của giải đấu trước đó, cũng quan tâm đến việc tổ chức giải đấu. Vào tháng 12, Diario AS đưa tin rằng Maroc, Qatar và UAE là những ứng cử viên đăng cai giải đấu. Ngày 16 tháng 12 năm 2022, Hội đồng FIFA đã chỉ định Maroc làm chủ nhà của giải đấu này và xác nhận giải sẽ diễn ra từ ngày 1 tháng 2 đến ngày 11 tháng 2 năm 2023. "Diario AS" cũng đưa tin rằng trận chung kết AFC Champions League 2022 ban đầu bị lùi sang tháng 5 năm 2023 do các vấn đề về lịch thi đấu, sẽ được dời lại để tạo điều kiện thuận lợi cho việc lên kế hoạch tổ chức FIFA Club World Cup. Tuy nhiên, AFC xác nhận vào ngày 23 tháng 12 năm 2022 rằng AFC Champions League sẽ không kết thúc kịp thời, Al Hilal sẽ là đại diện của châu Á tại Club World Cup với tư cách là nhà đương kim vô địch từ mùa giải 2021.
Mỗi đội sẽ được đăng kí 23 cầu thủ (ba trong số đó phải là thủ môn). FIFA cho phép các đội thay thế cầu thủ vì lý do chấn thương đến 24 giờ trước trận đấu đầu tiên của các đội.
Nếu trận đấu hòa sau thời gian thi đấu bình thường:
Tất cả được diễn ra theo giờ địa phương, CET (). |
Đi đến nơi có gió
Đi đến nơi có gió (tiếng Trung: 去有风的地方, bính âm: "Qù yǒu fēng de dìfāng") là một bộ phim truyền hình hiện đại đời thường của Trung Quốc. Phim do Đinh Tử Quang đạo diễn, viết kịch bản bởi Thủy Thiên Mặc, Vương Hùng Thành với sự tham gia của 2 diễn viên chính Lưu Diệc Phi và Lý Hiện. Bộ phim khai thác đề tài chữa lành, khởi nghiệp xoay quanh hành trình rời bỏ thành phố về quê lập nghiệp, khai phá du lịch giúp đổi mới quê hương cũng như câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng của Hứa Hồng Đậu và Tạ Chi Dao.
UNESCO đánh giá bộ phim đã phát huy sức mạnh của Di sản văn hóa phi vật thể, làm hồi sinh nền kinh tế thôn Vân Miêu, Đại Lý. Đầu năm 2023 bộ phim được tờ báo "The New York Times" đề cử là một trong những bộ phim truyền hình quốc tế xuất sắc năm 2023.
"Tân Hoa Xã" xác nhận bộ phim đã khiến lượng tìm kiếm địa điểm quay phim, du lịch tại Vân Nam tăng gấp 50 lần. "Trung Quốc Tân Văn xã", "Nhân dân nhật báo" đưa tin sau khi "Đi đến nơi có gió" phát sóng tác phẩm đã góp phần kích thích nền kinh tế du lịch địa phương bùng nổ. Trần Chân Vĩnh phó bí thư Đại Lý khảng định du lịch Đại Lý phục hồi mạnh mẽ dịp Tết Nguyên đán năm 2023 phần lớn do tác động của bộ phim.
Dựa trên dữ liệu từ Sở Văn hóa và Du lịch tỉnh Vân Nam, khu vực đã đón tổng 45,1461 triệu lượt khách du lịch trong dịp Tết Nguyên Đán, doanh thu thu được từ du lịch là 38,453 tỷ NDT, trung bình tăng 130% so với 2019, lập mức kỉ lục doanh thu mới trong lịch sử ngành du lịch nghỉ dưỡng.
Cuộc sống và công việc của Hứa Hồng Đậu rơi xuống dốc vì cái chết của người bạn thân nhất. Cô một thân một mình đến một "tiểu viện Hữu Phong" ở thôn Vân Miêu tại Đại Lý để nghỉ ngơi điều chỉnh tâm trạng. Ở đó, cô gặp Tạ Chi Dao, một người đã bỏ công việc lương cao và trở về lại quê hương để khởi nghiệp, cũng như gặp ngỡ một nhóm các bạn đồng trang lứa đến từ các thành phố lớn khác.
Sau khoảng thời gian tiếp xúc với nhau, Tạ Chi Dao cảm nhận được sự tốt bụng và nghiêm túc của Hứa Hồng Đậu, và mời Hứa Hồng Đậu ứng dụng kinh nghiệm nhiều năm của mình trong ngành khách sạn để giúp nâng cao nhận thức của nhân viên địa phương trong cách phục vụ và giúp phát triển ngành văn hóa du lịch của thôn Vân Miêu. Đồng thời, Hứa Hồng Đậu cũng cảm động trước lý tưởng xây dựng quê hương, tạo công ăn việc làm cho người lao động trẻ, người có tuổi có được đời sống ấm no hơn của anh, về sau hai người đã nảy sinh tình cảm với nhau và cuối cùng đến với nhau.
Ở Đại Lý, Hứa Hồng Đậu cùng với những người trong tiểu viện đó đã cảm động trước tính cần cù, kiên cường, cũng như cuộc sống đắng cay ngọt bùi của người dân địa phương, họ suy ngẫm lại về quá khứ, giúp đỡ và truyền cảm hứng cho nhau, điều chỉnh lại tâm trạng của họ ở một nơi đầy gió này, và tiếp thêm sức mạnh để bắt đầu lại.
Đánh giá chuyên môn.
Bộ phim nhận được số điểm 8.6 trên hệ thống đánh giá phim Douban.
Tờ "The New York Times" đánh giá: "Việc miêu tả về cuộc sống ở thành phố của Hứa Hồng Đậu và các đồng nghiệp còn tạo cảm giác thấm thía và cảm động hơn cả so với cuộc sống ở nông thôn. Cách miêu tả bộ phim một cách sống động đẹp như tranh vẽ, cũng càng khẳng định thuyết phục hơn tính ưu việt của di sản văn hóa và du lịch của tỉnh Vân Nam".
Giáo sư kiêm người hướng dẫn luận án tiến sĩ tại Đại học Truyền thông Trung Quốc, ông Hoàng Điển Lâm nhận xét trên "Quang Minh nhật báo": "Phải nói rằng "Đi đến nơi có gió" bắt đầu cốt truyện theo cách phá vỡ chính mình để rồi tìm lại chính mình, nó đã chiếm được cảm tình của người xem từ những ngày đầu, đặc biệt là khán giả trẻ. Cuộc sống ban đầu của Hứa Hồng Đậu chính là điều mà vô số nam, nữ thành thị đang trải qua. Nhưng trong số họ, có rất ít người có dũng khí kiên quyết từ chức như nhân vật chính, rời xa chốn phồn hoa đô thị, quay về vùng quê thôn dã tìm một không gian sống, một cách sống mới. Ở khía cạnh này, "Đi đến nơi có gió" giống như một hành trình giả lập của cuộc sống, dẫn dắt khán giả theo chân nhân vật chính Hứa Hồng Đậu đến "chốn Đào Nguyên" ở thôn Vân Miêu Đại Lý, gặp gỡ một nhóm người hoàn toàn khác biệt và chầm chậm trải nghiệm một cách sinh hoạt khác. Chính nhu cầu định vị lại giá trị sống và nhận thức lại bản thân cũng như để phù hợp hơn với trải nghiệm sống của giới trẻ, bộ phim đã lấy tiểu viện Hữu Phong làm trung tâm, thôn Vân Miêu làm điểm xuất phát để triển khai câu chuyện. Điều này giải quyết hiệu quả vấn đề logic truyền thống rằng chủ đề thời đại lấn át các câu chuyện cá nhân và phù hợp hơn với trải nghiệm sống của giới trẻ đương đại. Sự phát triển từng lớp từ câu chuyện cá nhân đến câu chuyện quần thể là cốt lõi để triển khai mạch truyện. Cách kể này tự nhiên và sinh động, từ nhỏ đến lớn, từ vi mô đến vĩ mô, dễ được khán giả nhận biết hơn."
"The Paper" nhận xét bộ phim rất mộng mơ, nhưng đôi khi lại có những đoạn ngắt nhàm chán. Quá trình gặp gỡ và quen biết của nam nữ chính không có những tình tiết éo le của phim thần tượng mà diễn ra tự nhiên theo kiểu chậm rãi, điều này làm cho việc tích lũy tình cảm trở nên chắc chắn hơn. Tác phẩm cũng truyền tải một số quan niệm tích cực như thanh niên tham gia xây dựng nông thôn, hướng nông thôn đến cuộc sống khá giả. Nhưng "Đi đến nơi có gió" còn "quá lý tưởng hóa, tại sao quá trình thoát nghèo, làm giàu lại diễn ra suôn sẻ như vậy?".
"" đánh giá: "Đi đến nơi có gió" đã tạo nên sự cân bằng thú vị giữa phim thần tượng và phim cải cách nông thôn, không chỉ có tình yêu lãng mạn điền viên mà khán giả cần mà còn không hoàn toàn xa rời khỏi nền tảng sáng tác thôn quê, cả hai kết hợp kết hợp với nhau hình thành phong cách điền viên chữa lành độc đáo . Phóng viên Triệu Lượng thuộc cho rằng với chủ đề và ý tưởng độc đáo, bộ phim đã nắm bắt chính xác tâm lý và mong muốn chung của người thành thị đương đại, đặt ra những suy nghĩ triết học về ý nghĩa của cuộc sống trong đời thường, cũng như có một bước tiến mới trong việc khám phá đề tài phim chấn hưng nông thôn.
Tác động văn hóa và du lịch.
"UNESCO" nhận xét trong bộ phim, vai diễn Tạ Chi Dao của Lý Hiện đã phát huy sức mạnh của Di sản văn hóa phi vật thể làm hồi sinh nền kinh tế của làng Vân Miêu. "Di sản văn hóa phi vật thể không chỉ là kết tinh quý giá của những sáng tạo trước đây mà còn là nguồn lực quan trọng cho những sáng tạo sau này. Đưa di sản văn vào giáo dục sẽ giúp di sản được kế thừa và phát huy sức mạnh của nó."
"Tân Hoa Xã" xác nhận bộ phim đã khiến lượng tìm kiếm địa điểm quay phim, du lịch tại Vân Nam tăng gấp 50 lần. Về hàng không, từ ngày 2 đến ngày 8 tháng 1, sân bay Đại Lý đã đảm bảo thực hiện tổng cộng 349 chuyến bay, tăng 25% so với tháng trước. Số chuyến bay và hành khách bước vào giai đoạn hồi phục. Tận dụng cơn gió đông "Đi đến một nơi có gió" và giai đoạn vàng du lịch tết xuân, Vân Nam đã một lần nữa nghênh đón sự dậy sóng du lịch. "Trung Quốc Tân Văn xã" đưa tin nhiều món ăn trong phim trở nên nổi tiếng, doanh số bán đồ ăn mang đi như váng sữa chiên, bánh hoa tươi và rượu anh đào tăng vọt. Bộ phim đã kích thích nền kinh tế du lịch địa phương ở Vân Nam, cũng như dẫn đến tăng doanh thu của các nhà hàng Vân Nam nằm rải rác trên khắp Trung Quốc.
"Nam Phương nhật báo" nhận định "Đi đến nơi có gió" quan tâm đến việc kế thừa di sản văn hóa phi vật thể, đồng thời khơi dậy suy nghĩ của mọi người về giá trị của tuổi trẻ trong cuộc sống cũng như phá bỏ những “rào cản” giữa quá khứ và hiện tại. Sự nổi tiếng của bộ phim truyền hình mới "Đi đến một nơi có gió" đã khiến số lượng đơn đặt hàng homestay ở Đại Lý đã tăng đột biến trong một thời gian ngắn, thu hút rất nhiều khách du lịch trẻ tuổi đến, "" phân tích.
Theo tờ "Nhật báo Lệ Giang", kể từ khi sân bay Lệ Giang vượt ngưỡng 10.000 hành khách chỉ trong một ngày vào ngày 7 tháng 1, lượng bảo vệ hành khách hàng ngày đã tăng đều đặn và tiếp tục duy trì ở mức cao sau khi vượt qua 13.000 hành khách vào ngày 13 tháng 1. Từ ngày 7 tháng 1 đến ngày 16 tháng 1, mười ngày trước đợt cao điểm du lịch Tết Nguyên đán, sân bay Lệ Giang đảm bảo 12.000 hành khách mỗi ngày và 14.011 hành khách vào ngày 14 tháng Giêng. Bộ phim truyền hình nổi tiếng "Đi đến nơi có gió" đã thúc đẩy sự bùng nổ du lịch tại Vân Nam.
Sau khi được Cục Tài chính Đại Lý thông báo và được Ban Tuyên giáo Châu ủy và Cục Văn hóa Du lịch Châu tự trị thẩm duyệt. Cục Văn hóa Du lịch Đại Lý đã đưa ra thông cáo: Dự kiến sẽ trao tặng số tiền hỗ trợ là 2 triệu nhân dân tệ (sấp xỉ 6,8 tỉ VNĐ) cho đội ngũ đoàn phim "Đi đến nơi có gió". Đây tiếp tục là một trong những hành động thiết thực đến từ quan chức tỉnh Vân Nam dành cho đoàn phim như “Thư cảm ơn của Ủy ban Châu tự trị Đại Lý và Chính quyền nhân dân Châu tự trị Đại Lý”, “Thư của Bí thư Tỉnh ủy Vân Nam", “Các buổi thảo luận hội nghị của Chính phủ”, “Các buổi thảo luận nghiên cứu và báo cáo điều tra thực địa”, “Văn bản khẳng định xác nhận giá trị của Chính phủ”...
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Người Bosniak (chữ Bosnia: Bošnjak, số nhiều: Bošnjaci), hoặc gọi là người Hồi giáo Bosnia, thuộc dân tộc Slav phía nam, phân bố chủ yếu ở Bosnia và Herzegovina, quốc gia này đã chia cắt và độc lập khỏi Nam Tư. Họ chủ yếu là hậu duệ của người Serb và người Croatia cải tín sang Hồi giáo vào thời kì đế quốc Thổ Nhĩ Kì Ottoman thống trị. Bởi vì thói quen sinh hoạt của họ không giống với người Serb hoặc người Croatia truyền thống cho nên họ bị đối xử coi là một dân tộc khác trong thời cận đại. Trong các tài liệu cũ của Việt Nam, người Bosniak thường hay phiên dịch là người Bosnia, nhưng người Bosnia là tên gọi toàn thể nhân dân nước Bosnia và Herzegovina, mà không phải là tên gọi của một dân tộc.
Không phải tất cả người Hồi giáo ở Balkan đều là người Bosniak, có những nhóm người Hồi giáo khác gốc Bulgaria như người Pomak, và những người Hồi giáo không phải là người Slav như người Albania, người Thổ Nhĩ Kì và người Romani.
Khái niệm người Bosniak có quan hệ với quá trình Hồi giáo hoá Bosnia và Herzegovina. Hồi giáo hoá ở khu vực này bắt đầu vào khoảng niên đại 1480, lúc đó họ nằm dưới sự thống trị của đế quốc Ottoman. Trước đó, Bosnia và Herzegovina tôn sùng tín ngưỡng Kitô giáo như giáo hội Công giáo Rôma, mặc dù là tín đồ Kitô giáo, nhưng dùng tiếng Slav tiến hành nghi thức lễ bái, mà không dùng tiếng Latinh, hơn nữa họ có giáo lí của riêng họ, thí dụ như chọn dùng "thuyết nhị nguyên" dựa trên tín ngưỡng bản địa. Họ đã trải qua quá trình cải tín cải đạo, bị coi là "tín đồ dị giáo", rồi cuối cùng đã thiết lập giáo hội của riêng mình, gọi là "Giáo hội Bosnia". Điều này là do Kitô giáo vẫn là tín ngưỡng của một bộ phận giai cấp thống trị, phần lớn phụng thờ tín ngưỡng bản địa (góc độ của Thiên Chúa giáo coi là dị giáo). Tuy nhiên, "Giáo hội Bosnia" chưa đạt đến trình độ xây dựng giáo lí một cách có hệ thống, hơn nữa nó chỉ được tôn sùng tín ngưỡng ở trong các tu viện, chưa có truyền bá rộng rãi, cho nên rất khó thâm nhập vào phổ thông đại chúng. Do đó, khi Bosnia và Herzegovina bị đế quốc Ottoman thống trị, người dân nhanh chóng bị Hồi giáo hoá.
Ngoài ra, địa chủ và nông dân giàu có đều cải tín sang Hồi giáo, để đảm bảo quyền lợi của họ miễn bị nhà thống trị mới đế quốc Ottoman xâm hại. Do đó, thời kì Ottoman đã xuất hiện kết cấu xã hội thiểu số địa chủ người Hồi giáo bóc lột tá điền người Serb và người Croatia. Tháng 7 năm 1995, khoảng thời gian chiến tranh Bosnia, tại Srebrenica đã xảy ra một cuộc thảm sát, quân đội Cộng hoà Srpska do Ratko Mladić lãnh đạo đã sát hại khoảng 8.000 người Bosniak.
Vào thời kì đế quốc Ottoman thống trị Bosnia và Herzegovina, họ áp bức người Serb và người Croatia bản địa cải tín sang Hồi giáo bằng phương thức vũ lực và thuế jizya. Họ còn quy định rằng, tất cả những ai là người Hồi giáo, đều được bước vào xã hội thượng lưu; nếu nông dân cải tín sang Hồi giáo, thì được miễn đóng thuế. Chính sách này khiến cho rất nhiều người Serb và người Croatia cải tín sang Hồi giáo. Người Hồi giáo ở Bosnia và Herzegovina hiện nay được hình thành, phần lớn là do chính sách này.
Đế quốc Ottoman còn cưỡng ép trẻ em thoát li cha mẹ và gia đình từ nhỏ, tiến hành giáo dục và đào tạo tập trung, khiến họ trở thành nguồn cung cấp lính cho tân binh Thổ Nhĩ Kì, gọi là thuế máu, khiến cho hậu duệ của người Serb và người Croatia bị Thổ Nhĩ Kì hoá. Chúng còn đem những người trong khu vực bị chúng chiếm đóng phân chia đẳng cấp, cấp cho các địa vị khác nhau. Tất cả các địa chủ và binh lính đi phục dịch và cống hiến để cho chúng thống trị, đều được hưởng địa vị rất cao, nhưng mà thường dân người Serb và người Croatia phổ thông vẫn tôn sùng tín ngưỡng Kitô giáo bị gọi là "raya" vốn là từ ngữ miệt thị trong tiếng Thổ Nhĩ Kì với nghĩa là "súc sinh".
Lâu ngày, những cư dân Bosnia và Herzegovina tôn sùng tín ngưỡng Hồi giáo dần dà hình thành ý thức dân tộc đặc trưng của riêng họ. Họ vẫn nói tiếng Serbia-Croatia, nhưng đã pha tạp số lượng lớn từ vựng Thổ Nhĩ Kì trong ngôn ngữ. Thay vì tiếp tục giữ gìn họ và tên của người Slav, họ hay sử dụng họ và tên thường thấy ở các nước Hồi giáo như "Hassan", "Emir", "Muhammad", coi là một phần cấu thành họ và tên của họ. Chiếu theo tín ngưỡng tôn giáo và phong tục tập quán của họ mà nói, người Hồi giáo Bosnia có khác biệt lớn với người Serb và người Croatia.
Hình thành dân tộc.
Nam Tư trong thời kì Tito, vì mục đích đàn áp chủ nghĩa Đại Serbia, nên đã chọn lấy chính sách phân hoá người Serb, đem người Slav tôn sùng tín ngưỡng Hồi giáo trục xuất khỏi cộng đồng người Serb và người Croatia. Do đó, khi thành lập nước Cộng hoà Liên bang Xã hội chủ nghĩa Nam Tư hoàn toàn không có dân tộc Bosnia, chỉ có "gốc Bosnia". Trước năm 1963, người gốc Bosnia chỉ có thể sử dụng người Serb hoặc người Croatia làm tự xưng trong trong các tài liệu chính thức.
Theo truyền thống, chỉ có người Serb tôn sùng tín ngưỡng Chính thống giáo Đông phương sẽ tự xưng là người Serb, người Croatia tôn sùng tín ngưỡng Kitô giáo sẽ tự xưng là người Croatia. Do đó, người Serb và người Croatia cư trú ở Bosnia và Herzegovina, tuyên bố tôn sùng tín ngưỡng Hồi giáo hoặc không tán đồng tín ngưỡng Kitô giáo và Chính thống giáo Đông phương, thì hi vọng được người ngoài công nhận, tượng trưng cho bối cảnh sống độc đáo. Giữa năm 1963 đến năm 1973, thì sử dụng danh xưng "người Hồi giáo (Muslimani)". Việc tuyên xưng bản thân là người Hồi giáo, không chỉ là mấu chốt chấp nhận việc khai thông tư tưởng trong quá trình mỗi cá nhân trưởng thành, đồng thời cũng là quá trình hiện đại hoá văn hoá Bosnia. Sau này, Bosnia và Herzegovina li khai khỏi Liên bang Nam Tư, cách xưng hô người Bosniak dần dần đã thay thế người Hồi giáo, để phân biệt với người Hồi giáo ở khu vực khác của Balkan. |
Chuyến bay 19 của Aeroflot
Chuyến bay 19 của Aeroflot là chuyến bay chở khách theo lịch trình từ Sân bay Bykovo, Moscow, đến Sân bay Bryansk, Bryansk. Ngày 2 tháng 11 năm 1973, một chiếc máy bay Yak-40 đang thực hiện chuyến bay đã bị 4 người cướp 10 phút trước khi hạ cánh. Máy bay sau đó được chuyển hướng đến Sân bay Vnukovo của Mátxcơva, nơi những kẻ không tặc yêu cầu mua lại và cung cấp một chuyến bay đến Thụy Điển. Các con tin bên trong máy bay sau đó đã được giải thoát sau khi nhà chức trách xông vào máy bay. Đây là một trong những trường hợp nổi tiếng đầu tiên xông vào một chiếc máy bay bị cướp trên lãnh thổ Liên Xô.
Máy bay và phi hành đoàn.
Yak-40K — số nhà máy 9120618 và MSN 18-06 — do Nhà máy Hàng không Saratov chế tạo vào tháng 7 năm 1971 và giao cho Bộ Hàng không Dân dụng. Nó đã được đăng ký là CCCP-87607 và được gửi tới Cục Hàng không Dân dụng của các Quận Trung tâm, dự kiến là tới bộ phận Bryansk Aeroflot.
Cơ trưởng Ivan Kashin (36 tuổi), là một trong những phi công đầu tiên học lái Yak-40. Ông tốt nghiệp Trường Hàng không Dân dụng Sasovo năm 1957. Cơ phó trên chuyến bay là Stanislav Talpekin, kỹ sư bay — Nikolai Nikitin.
Từ khi cất cánh.
Máy bay đang thực hiện chuyến bay nội địa thường lệ F-19 (Ф-19) từ Sân bay Bykovo, Moscow, đến Sân bay Bryansk. Yak-40 rời Moscow lúc 10:45 giờ địa phương với 28 hành khách và 3 thành viên phi hành đoàn trên máy bay. Thời gian bay ước tính đến Bryansk vào ngày hôm đó là 50 phút.
10 phút trước khi hạ cánh xuống Sân bay Bryansk, bốn tên không tặc nam (Viktor Romanov, Vladimir Zhalnin, Pyotr Bondarev và Aleksandr Nikiforov) đã lấy súng ra khỏi thùng hành lý trên cao và bắt hành khách làm con tin, sau đó định xông vào buồng lái. Tiếng ồn từ khoang hành khách truyền đến buồng lái. Cơ trưởng Kashin đã yêu cầu kỹ sư bay của mình điều tra tình hình trong cabin, và sau khi Nikitin nhận ra rằng có không tặc trên máy bay, anh ta ngay lập tức báo thông tin cho tổ bay và đóng cửa từ bên ngoài. Kỹ sư chuyến bay đã cố gắng xoa dịu một trong những tên không tặc (Romanov), tuy nhiên, anh ta đã bị Zhalnin làm bị thương. Một trong những hành khách (Vladimir Gaponenko) đã cố gắng xoa dịu Bondarev, nhưng anh ta đã mất thăng bằng khi máy bay nghiêng và kết quả là bị thương.
Trong sàn đáp, Kashin đã gửi tín hiệu cấp cứu tới trạm kiểm soát không lưu. Trong khi đó, những kẻ tấn công đã phá được ổ khóa trên cửa buồng lái và tiến vào sàn đáp. Những kẻ không tặc yêu cầu phi hành đoàn quay trở lại Moscow. Khi đang tiếp cận Sân bay Vnukovo, những kẻ đột nhập buộc phi hành đoàn phải thông báo cho chính quyền rằng chúng yêu cầu mua lại 1,5 triệu đô la Mỹ cho tất cả các con tin và cung cấp thông tin về các nhóm không tặc máy bay trong tương lai. Bất chấp điều kiện thời tiết khó khăn ở Moscow, phi hành đoàn đã hạ cánh thành công chiếc Yak-40 tại Vnukovo.
Chủ tịch KGB (và nhà lãnh đạo tương lai của Liên Xô) Yuri Andropov và Bộ trưởng Bộ Nội vụ Nikolai Shchelokov đã sớm đến sân bay và bắt đầu phát triển chiến lược giải thoát con tin.
Những kẻ không tặc thả hai con tin bị thương (Nikitin và Gaponenko) ra khỏi máy bay. Sau đó, những kẻ không tặc đưa ra các điều kiện bổ sung: nhà chức trách phải cho chúng tiếp nhiên liệu cho máy bay và chia cho chúng một nửa số tiền mua lại để đổi lấy một nửa số con tin. Kế hoạch của những kẻ đột nhập là bay đến Leningrad, nơi chúng sẽ thả những con tin còn lại ra ngoài và tiếp nhiên liệu cho chiếc Yak-40, đủ để chúng bay đến Thụy Điển. Tuy nhiên, người ta quyết định không để chiếc máy bay bị bắt rời khỏi Moscow mà thay vào đó xông vào chiếc máy bay. Một nhóm cảnh sát tình nguyện (Mikhail Lyakhmanov, Vladimir Rakov, Aleksandr Mushkarin, Nikolai Kapustin và Aleksandr Popryadukhin) đã được chính quyền tập hợp lại với nhau. Nhóm này đã bí mật lẻn về phía máy bay và trốn dưới nó, cạnh bộ phận hạ cánh phía trước. Sau vài giờ chờ đợi, những kẻ đột nhập được thông báo rằng chính quyền đã sẵn sàng chuyển tiền. Lúc đầu, một chiếc vali chứa đầy tiền giả được cho là do một sĩ quan KGB mang theo, nhưng vào phút cuối anh ta từ chối làm điều đó nên một sĩ quan cảnh sát giao thông đã mang nó thay thế.
Sau khi những kẻ không tặc nghe thấy chuyển động bên dưới Yakovlev Yak-40, chúng cho rằng việc mua lại cuối cùng đã được thực hiện. Một trong những tên không tặc (Nikiforov) mở cửa, sau đó trung sĩ Rakov ấn một cây cọc vào cửa. Không tặc Zhalnin bắt đầu bắn vào các sĩ quan cảnh sát, những người đã trả đũa. Kết quả là Nikiforov ngã xuống sân bay vì vết thương nặng (và sau đó chết trong bệnh viện). Cùng lúc đó, một tàu sân bay bọc thép đã tiếp cận máy bay và bắn một đường từ súng máy nhắm vào chiếc máy bay, khiến chiếc máy bay bị trúng khoảng 90 viên đạn. Hơi cay sau đó đã được sử dụng; tuy nhiên, quả bom khói bị kẹt giữa các ghế khiến lớp bọc ghế bị cháy. Khi khói bao trùm cabin, các hành khách bắt đầu hoảng sợ và bắt đầu thoát khỏi máy bay. Những kẻ không tặc Bondarev và Zhalnin cùng với các hành khách đã trốn thoát khỏi máy bay, trong khi Romanov tự bắn mình. Hậu quả của việc xông vào máy bay, hai hành khách bị thương, nhưng không ai thiệt mạng.
Số phận không tặc.
Hai tên không tặc còn lại sau đó đã bị bắt. Zhalnin, lúc đó 16 tuổi, bị kết án 10 năm tù. Sau khi được thả ra, anh ta sớm qua đời. Pyotr Bondarev được tuyên bố là mất trí với sự giúp đỡ của cha mẹ và được gửi đến bệnh viện tâm thần, nơi anh ta đã trải qua 6 tháng. Ông qua đời tại Moscow năm 2006.
Vào ngày 19 tháng 12 năm 1973 tại một buổi lễ ở Moscow, sĩ quan cảnh sát Aleksandr Popryadukhin và cơ trưởng Ivan Kashin đã được truy tặng Danh hiệu Anh hùng Liên Xô vì lòng dũng cảm.
Số phận của máy bay.
Yak-40 ngay sau đó đã được sửa chữa và hoạt động trở lại. Năm 1987, nó được chuyển đến Bộ chế tạo máy tổng hợp và gửi đến TsNIIMash. Máy bay hiện đã bị loại bỏ.
Cân nhắc an toàn.
Sau vụ cướp chuyến bay 19, việc kiểm tra hành khách tại các sân bay ở Liên Xô đã được cải thiện và thắt chặt đáng kể. Các bộ phận mới được thành lập để giải quyết khủng bố trong nước.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Thời kỳ Vargas (; ]) là khoảng thời gian lịch sử của Brasil từ năm 1930 đến năm 1945, khi đất nước được điều hành bởi tổng thống Getúlio Vargas. Giai đoạn từ năm 1930 đến năm 1937 được gọi là Đệ Nhị Cộng hòa Brasil, và một phần khác của thời kỳ Vargas, từ năm 1937 đến năm 1946 được gọi là Đệ Nhị Cộng hòa Brasil (hoặc Estado Novo - "Nhà nước mới").
Cách mạng Brasil năm 1930 đánh dấu sự kết thúc của Đệ Nhất Cộng hòa Brasil. Tổng thống Washington Luís bị phế truất; lễ tuyên thệ nhậm chức của tổng thống đắc cử Júlio Prestes đã bị chặn, với lý do cuộc bầu cử đã bị gian lận bởi những người ủng hộ ông; Hiến pháp năm 1891 bị bãi bỏ, Quốc hội bị giải tán và chính phủ quân quản lâm thời nhường lại quyền lực cho Vargas. Sự can thiệp của liên bang vào các chính quyền bang gia tăng và bối cảnh chính trị bị thay đổi bằng cách đàn áp đầu sỏ truyền thống của các bang như São Paulo và Minas Gerais.
Kỷ nguyên Vargas bao gồm ba giai đoạn liên tiếp:
Việc phế truất Getúlio Vargas và chế độ Estado Novo của ông vào năm 1945 và quá trình tái dân chủ hóa sau đó của Brazil với việc thông qua Hiến pháp mới vào năm 1946 đánh dấu sự kết thúc của thời kỳ Vargas và sự khởi đầu của thời kỳ được gọi là Đệ Tứ Cộng hòa Brasil. |
Nihonryori Ryugin (tiếng Nhật: 日本料理龍吟 nghĩa là "Rồng ca hát nền ẩm thực Nhật Bản") là nhà hàng ẩm thực kết hợp 3 sao Michelin tọa lạc tại Hibiya, Chiyoda-ku, Tokyo. Bếp trưởng là Yamamoto Seiji (山本 征治).
Ryugin được thành lập vào năm 2003 tại Roppongi, Minato-ku, Tokyo. Cái tên "Ryugin" xuất phát từ câu nói Zen "Ryugin sureba kumo okori" (龍吟雲起), có nghĩa là "những đám mây xuất hiện khi con rồng cất tiếng hát".
Ryugin được xếp hạng 20 trong 50 nhà hàng tốt nhất thế giới của S.Pellegrino năm 2011. Nhà hàng này đã dọn sang vị trí hiện tại vào năm 2018. |
Timothy Michael Ream (sinh ngày 5 tháng 10 năm 1987) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Mỹ hiện đang thi đấu ở vị trí trung vệ hoặc hậu vệ cánh trái cho câu lạc bộ Fulham tại Giải bóng đá Ngoại hạng Anh và đội tuyển bóng đá quốc gia Hoa Kỳ.
Sự nghiệp câu lạc bộ.
New York Red Bulls.
Ream đã được đội bóng New York Red Bulls phác thảo ở vòng thứ hai của MLS SuperDraft 2010. Lối chơi của anh trong giai đoạn trước mùa giải đã gây ấn tượng với nhiều người theo dõi, bao gồm cả tân huấn luyện viên Hans Backe, người đã hài lòng với khả năng phân phối và nhận thức chiến thuật của Ream.
Ngày 20 tháng 3 năm 2010, Ream đá chính và chơi trọn vẹn 90 phút cho New York Red Bulls trong chiến thắng 3–1 trước Santos FC, đây là trận đầu tiên diễn ra tại Red Bull Arena, New Jersey. Anh có trận ra mắt chuyên nghiệp bóng đá vào ngày 27 tháng 3 năm 2010, thi đấu trọn vẹn 90 phút trong trận mở màn mùa giải MLS 2010, gặp Chicago Fire, giành chiến thắng tỷ số 1–0 cho New York Red Bulls. Ngày 11 tháng 9 năm 2010, anh ghi bàn thắng đầu tiên và cũng là bàn thắng ở MLS vào lưới Colorado Rapids trong chiến thắng 3-1 cho đội bóng anh. Ream đã kết thúc mùa giải chuyên nghiệp đầu tiên của anh khi ra sân cả 30 trận và giúp New York Red Bulls giành được danh hiệu mùa giải của Liên đoàn miền Đông. Khi kết thúc mùa giải năm 2010, Ream được vinh danh là Hậu vệ của năm của đội và là một trong ba ứng cử viên được liệt kê giành giải Tân binh của năm MLS.
Trong mùa giải thứ hai của Ream ở New York, anh thi đấu 34 trận, trong đó có 28 trận đá chính ở mùa giải thường xuyên; anh đã bỏ lỡ 6 trận phần lớn do được triệu tập của đội tuyển quốc gia Hoa Kỳ ở Cúp vàng CONCACAF 2011.
Tháng 12 năm 2011, trong thời gian nghỉ giải MLS, Ream đã có một thời gian ngắn để tập luyện cho cả West Bromwich Albion và Bolton Wanderers với sự cho phép của New York Red Bulls để duy trì thể lực trong kỳ nghỉ đông. Đầu tháng 1 năm 2012, đội bóng Bolton ở Anh đưa ra lời đề nghị chuyển nhượng có giá trị 2,5 triệu bảng cho Ream. Bolton gần đây đã bán cầu thủ Gary Cahill cho Chelsea và cần tìm cầu thủ thay thế. Sự đặt giá đã được chấp nhận và sau khi các điều khoản cá nhân được thống nhất, anh đã nhận được giấy phép lao động vào ngày 24 tháng 1.
Bolton đã hoàn tất về việc ký hợp đồng đối với Ream vào ngày 26 tháng 1 năm 2012, theo bản hợp đồng này có thời hạn 3 năm rưỡi. Anh đã hủy bỏ tuần trăng mật để có thể ký hợp đồng với đội bóng Bolton. Anh được trao chiếc áo số 32 và có trận ra mắt cho câu lạc bộ vào ngày 18 tháng 2, trong chiến thắng 2–0 trước Millwall ở FA Cup. Anh đã có trận ra mắt cho Bolton ở Premier League vào ngày 25 tháng 2, trong trận thua 0–3 trước Chelsea . Ngày 10 tháng 3 năm 2012, anh thực hiện pha kiến tạo cho Darren Pratley ghi bàn mở tỷ số trong chiến thắng 2–1 trước Queens Park Rangers. Anh ra sân 10 trận liên tiếp cho đến cuối mùa giải, nhưng không thể giúp cho đội bóng trụ hạng ở Ngoại hạng Anh.
Đầu mùa giải 2012–13, Ream được trao chiếc áo số 5, chiếc áo này mà Gary Cahill đã từng mặc trước đó. Anh được đá chính lần đầu trong mùa giải 2012–13, trong trận thua 0–2 trước Burnley. Tuy nhiên, anh đã bị loại khỏi Bolton do mất suất đá chính và bị đẩy vào băng ghế dự bị. Mặc dù vậy, Ream đã có 15 lần ra sân.
Trước mùa giải 2013–14, Ream được cho là sẽ chuyển đến Middlesbrough, vụ chuyển nhượng đã bị đội bóng Bolton và Ream từ chối. Sau khi ra sân 3 trận đầu với tư cách là cầu thủ dự bị không được sử dụng, anh bắt đầu chơi ở vị trí tiền vệ phòng ngự trong 4 trận vào tháng 9 năm 2013. Đầu tháng 2 năm 2014, anh buộc phải đeo mặt nạ bảo vệ trong các trận đấu sau một pha va chạm với tiền đạo Queens Park Rangers, Charlie Austin Trong suốt mùa giải này, Ream thi đấu ở vị trí hậu vệ cánh trái và trung vệ, nơi anh đã thiết lập quan hệ với Matt Mills và lập công trong đội hình chính sau 42 lần ra sân. Cuối mùa giải đó, anh được bầu chọn là cầu thủ của năm của người hâm mộ và cầu thủ của năm của câu lạc bộ.
Ngày 6 tháng 7 năm 2014, Ream đặt bút ký hợp đồng mới với Bolton có thời hạn kéo dài đến mùa hè năm 2017. Trong suốt mùa giải 2014–15, anh đã có tổng cộng 44 lần ra sân, bỏ lỡ 2 trận, một trận không được sử dụng cầu thủ dự bị trong trận gặp Derby County vào ngày 27 tháng 9 năm 2014 và một trận do chấn thương. Mùa giải thứ hai liên tiếp, anh được vinh danh là cầu thủ xuất sắc nhất năm của Bolton.
Trước mùa giải 2015–16, Ream được cho là sẽ chuyển đến câu lạc bộ Queens Park Rangers, người đã ra giá cho anh. Tuy nhiên, sự đặt giá đã bị từ chối.
Ngày 20 tháng 8 năm 2015, Ream ký hợp đồng 4 năm với Fulham. Việc chuyển nhượng là một khoản phí không được tiết lộ và tùy chọn gia hạn thời gian lưu trú của anh thêm một năm. Anh có trận ra mắt cho Fulham vào ngày 29 tháng 8 năm 2015, thi đấu trọn vẹn 90 phút trong chiến thắng 3–1 trước Rotherham United. Anh đã có 29 lần ra sân cho đội bóng trong mùa giải 2015–16, một phần do phải thi đấu quốc tế và chấn thương. Sau khi ban đầu chơi ở vị trí trung vệ, anh được sử dụng ở vị trí hậu vệ cánh trái vào cuối mùa giải này, sau sự ra đi của James Husband. Ngày 1 tháng 10 năm 2016, Anh ghi bàn thắng đầu tiên cho Fullham trong trận thua 1–2 trước Queens Park Rangers.
Sự nghiệp quốc tế.
Ngày 11 tháng 11 năm 2010, Ream lần đầu tiên được gọi lên đội tuyển bóng đá quốc gia Hoa Kỳ. Anh ra mắt quốc tế trong trận gặp Nam Phi ngày 17 tháng 11 năm 2010. Anh đá chính trận đấu và chơi cho đến phút thứ 67 trước khi được Nat Borchers thay thế. Hoa Kỳ đã giành chiến thắng 1–0 với bàn thắng duy nhất của đồng đội New York Red Bulls, Juan Agudelo. Ngày 22 tháng 1 năm 2011, anh có trận đấu quốc tế thứ hai gặp Chile trong trận hòa 1–1, thi đấu trọn 90 phút ở vị trí trung vệ.
Ngày 11 tháng 11 năm 2010, Ream lần đầu tiên được gọi lên đội tuyển bóng đá quốc gia Hoa Kỳ. Anh ra mắt quốc tế trong trận gặp Nam Phi ngày 17 tháng 11 năm 2010. Anh đá chính trận đấu và chơi cho đến phút thứ 67 trước khi được Nat Borchers thay thế. Hoa Kỳ đã giành chiến thắng 1–0 với bàn thắng duy nhất của đồng đội New York Red Bulls, Juan Agudelo. Ngày 22 tháng 1 năm 2011, anh có trận đấu quốc tế thứ hai gặp Chile trong trận hòa 1-1, thi đấu trọn 90 phút ở vị trí trung vệ.
Sau hai năm vắng mặt, Ream một lần nữa được gọi lên đội tuyển quốc gia Hoa Kỳ vào năm 2013 và ra sân với tư cách là cầu thủ dự bị không được sử dụng trong trận gặp Bosnia và Herzegovina vào ngày 14 tháng 8 năm 2013. Ngày 3 tháng 9 năm 2014, anh thi đấu quốc tế đầu tiên sau ba năm, chơi 45 phút trong chiến thắng 1–0 trước Cộng hòa Séc.
Ream cũng được triệu tập cho Hoa Kỳ để tham dự Cúp Vàng 2015, nơi anh đã thi đấu trọn 90 phút trước đội tuyển quốc gia Haiti và giúp giữ sạch lưới 1–0. Anh ghi bàn thắng quốc tế đầu tiên vào ngày 22 tháng 5 năm 2016, trong trận giao hữu gặp Puerto Rico tại Sân vận động Juan Ramón Loubriel, Puerto Rico.
Ngày 9 tháng 11 năm 2022, Ream được triệu tập tham dự FIFA World Cup 2022.
Đời sống cá nhân.
Tháng 1 năm 2012, Ream kết hôn với người yêu thời thơ ấu của anh là Kristen Sapienza, cũng là một cầu thủ bóng đá nữ. 24 giờ sau khi kết hôn, Ream hủy kế hoạch tuần trăng mật ở Tahiti để chuyển đến đội bóng Bolton Wanderers. Sau đó, Ream tuyên bố trong cuộc phỏng vấn của The Bolton News cho rằng anh vẫn có một lựa chọn đúng đắn khi hủy bỏ tuần trăng mật của mình.
"Tính đến ngày 13 tháng 11 năm 2022"
"Tính đến ngày 20 tháng 11 năm 2023" |
Ngôn ngữ tại Đế quốc La Mã
Tiếng Latinh là ngôn ngữ chính thức của Đế quốc La Mã, song cũng có nhiều ngôn ngữ quan trọng tồn tại bên cạnh tiếng Latinh, chẳng hạn tiếng Hy Lạp. Tiếng Latinh là ngôn ngữ mẹ đẻ của người La Mã, được sử dụng phổ biến trong các lĩnh vực hành chính, pháp luật, và quân sự, suốt thời kỳ cổ điển. Tiếng Latinh là "lingua franca" của nửa phần phía Tây và được sử dụng ở cấp địa phương tại các thành phố bao gồm cả các tòa án. Bởi lẽ tất cả các nam cư dân tự do của Đế quốc được ban quyền công dân đầy đủ vào năm 212, phần đông công dân La Mã không biết nói tiếng Latinh, dù vậy họ bắt buộc phải biết chút ít thứ tiếng này, do tiếng Latinh vẫn là thước đo của "sự La Mã".
Tiếng Latinh là ngôn ngữ của người La Mã từ thuở xa xưa. Nhà thơ Virgil, sống dưới thời trị vì của hoàng đế La Mã đầu tiên Augustus, nhấn mạnh rằng tiếng Latinh là biểu tượng của sự đoàn kết và tinh thần truyền thống của người La Mã. Trong bài thơ "Aeneis" về sự sáng lập thành Rôma, Virgil kể rằng vị thần tối cao Jupiter đã bắt bầy lưu dân Troia tới định cư ở Italia phải nói tiếng Latini để có được sự thống nhất: "Các con trai của Ausonia sẽ giữ tiếng nói và phong tục của cha chúng ... và ta sẽ biến tất cả chúng thành Latinh nói chung một miệng". Các hoàng đế của triều đại Julio-Claudian, tự xưng là hậu duệ của vị anh hùng Aeneas trong thơ Virgil, khuyến khích tiêu chuẩn cao khi sử dụng tiếng Latinh, một phong trào ngôn ngữ mà về sau được các nhà sử học gọi là tiếng Latinh cổ điển, đồng thời cũng ưa chuộng việc sử dụng tiếng Latinh khi trao đổi làm ăn chính thức.
Tiếng Latinh trở thành ngôn ngữ của các vùng đất bị chinh phục bởi vì người dân địa phương tự túc nói tiếng Latinh, chứ không phải do người Latinh thay thế nhân khẩu địa phương. Chính quyền La Mã không thực hiện chính sách áp đặt ngôn ngữ đối với các dân tộc bị trị. Thánh Augustinô nhận xét rằng người La Mã muốn tiếng Latinh của họ phải được tiếp nhận "per pacem societatis", tức là thông qua khế ước xã hội. Chính sách ngôn ngữ này đối lập với của Alexandros Đại đế, người đã từng muốn tiếng Hy Lạp phải được phổ cập đến mọi nơi trên lãnh thổ mà ông cai trị. Biết tiếng Latinh không bắt buộc đối với việc được ban quyền công dân La Mã, và không một cơ sở giáo dục nào coi trọng tiếng Latinh hơn các thứ tiếng khác.
Tiếng Hy Lạp Koine là "lingua franca" của khu vực phía đông Địa Trung Hải và Tiểu Á sau các cuộc chinh phục của Alexandros Đại đế. Văn nhân Lucian tưởng tượng rằng tiếng Hy Lạp là thứ tiếng người ta nói dưới địa ngục. Thời cổ đại Hy-La muộn, phần lớn dân số nói tiếng Hy Lạp tập trung tại Bán đảo Hy Lạp và các đảo lân cận, các thành phố lớn ở phương Đông, và hầu hết Tiểu Á. Đế quốc Đông La Mã kế tục nói tiếng Hy Lạp trung cổ, sau này khai sinh tiếng Hy Lạp hiện đại. |
Đình Hiệp Ninh là một công trình kiến trúc cổ được xây dựng cách nay trên 100 năm với nhiều công trình nghệ thuật điêu khắc tinh xảo. Vào ngày 12 tháng 10 năm 1990, nơi này đã được Bộ Văn hóa và Thông tin ban hành quyết định số 1330/QĐ–BT xếp Đình Hiệp Ninh vào di tích lịch sử cấp quốc gia. Đây là một ngôi đình cổ kính mang màu sắc Á Đông. Hiện nay, Đình tọa lạc tại khu phố 4, phường 2, thành phố Tây Ninh, tỉnh Tây Ninh.
Đình nằm trong Quốc lộ 22 (nay là đường 30 tháng 4). Trước đường vô đình có xây một cửa ngõ theo lối cổ như cửa lăng tẩm đền ở Huế. Từ cửa vào đình kéo dài khoảng 100 thước.
Đình Hiệp Ninh được xây dựng vào những năm 1880, nơi đây thờ Thành Hoàng bổn cảnh là người có công di dân khai hoang lập ấp, giữ gìn đất đai và bảo vệ bờ cõi. Ngày 18 tháng 3 năm 1917, vua Khải Định sắc phong Thành Hoàng bổn cảnh cùng với mão Thần bằng vải lụa quý, thêu kim tuyến đính hạt châu.
Trong Cách mạng Tháng Tám năm 1945, đình Hiệp Ninh chính là nơi tập trung luyện tập chuẩn bị giành chính quyền Tây Ninh của lực lượng Thanh niên tiền phong. Trong những năm 1957 - 1959 nơi đây là điểm liên lạc hoạt động bí mật của Tỉnh ủy và Thị ủy Tây Ninh.
Đến ngà 12 tháng 10 năm 1990, Đình Hiệp Ninh đã được Bộ Văn hóa và Thông tin ban hành quyết định số 1330/QĐ–BT xếp hạng vào di tích lịch sử cấp quốc gia. Đình đã được trùng tu và sữa chữa nhiều lần. Đến năm 2010, di tích này đã được đại trùng tu tôn tạo lần nữa.
Đình nằm trên khuôn viên rộng 8.000 m2, kiến trúc kiểu chữ Tam với ba lớp nhà xây gồm tiền đình, chính đình và hậu đình. Phần chính diện có 5 gian, gác chuông và gác trống. Kiến trúc nội thất gồm có 16 cây cột gỗ tròn, đường kính 30 cm và 8 cây cột gạch ốp sát tường, cùng với hệ thống vì kèo, khung xuyên, đòn
Đình Hiệp Ninh là một trong những nơi còn lưu trữ nhiều hiện vật như: hàng chục hoành phi đại tự, khảm thờ Thành hoàng bổn cảnh, nghi thờ Thành hoàng bổn xứ, trang thờ đương kim thiên tử, thiên vị, kiệu thỉnh sắc, các hàng tự khí, bát bửu, phủ việc; các ban thờ tả, hữu ban, các vị cận vệ thần, tiền hiền, hậu hiền và các bô lão có công xây dựng làng xã, cùng 15 bộ câu đối, chiêng, trống, bộ rùa, đôi hạc. Đặc biệt có sắc phong và mão thần của vua Khải Định ban hành ngày 18 tháng 3 năm 1917. |
Cầu Quan (cầu tại Tây Ninh)
Cầu Quan là một câu cầy bắc qua rạch Tây Ninh, nằm ở một trong những khu vực sầm uất nhất tại phường 2, thành phố Tây Ninh, tỉnh Tây Ninh, đối diện với Ủy ban nhân dân tỉnh. Cầu Quan cũng là một phần trong khu chứng tích cầu Quan đã được Ủy ban nhân dân tỉnh Tây Ninh xếp hạng là di tích lịch sử cấp tỉnh theo quyết định số 268/QĐ-CT vào ngày 27 tháng 12 năm 2001. Trước năm 1975, cây cầu này chính là nơi dẫn vào con phố Gia Long.
Cầu Quan được cơ quan AKROF của Pháp xây cất năm 1924 với kinh phí là 8.000 đồng từ quỹ công nho xã Thái Bình thời bấy giờ chi trả.
Sau nhiều năm dài sử dụng và là câu cầu vô cùng quan trọng trên địa bàn tỉnh Tây Ninh. Đến những năm 2010, chính quyền địa phương đã lắp hai thanh thép to ngang hai đầu cầu nhằm ngăn không cho xe 4 bánh đi qua do e ngại cầu sập.
Đến ngày 16 tháng 2 năm 2012, Sở Giao thông vận tải Tây Ninh chính thức cho phép khởi công xây dựng mới cầu Quan. Thiết kế cầu lúc này được giữ nguyên trạng so với cầu cũ là có 3 nhịp cầu vồng. Thời gian thi công là 15 tháng. Hơn một năm sau đó, vào ngày 20 tháng 3 năm 2013, cầu Quan mới chính thức được thông xe. Tuy nhiên, do cầu mới được xây dựng giữ nguyên trạng cầu cũ nên vẫn cấm các phương tiện ô tô trên 9 chỗ ngồi và xe tải từ 1,5 tấn trở lên đi qua cầu.
Khu chứng tích cầu Quan.
Ngày 22 tháng 12 năm 1946, quân Pháp lọt vào trận địa mai phục của Việt Minh tại ngã ba Bàu Năng khiến 40 xe của quân Pháp bị hư hại, phải rút lui. Lúc này, quân đội Pháp được chính quyền Việt Nam xác nhận đã bắt giữ 10 người dân và đưa về thị xã Tây Ninh (thành phố Tây Ninh ngày nay), trong số đó đã có một người bị Pháp chặt đầu tại cầu Quan. Một người đi ngang qua khóc cũng đã bị chặt đầu. Sau năm 1975 khi Việt Nam thống nhất, chính quyền thị xã Tây Ninh lúc đó đã quyết định xây dựng một tượng đài, hình thành khu chứng tích cầu Quan.
Khu chứng tích cầu Quan gồm có cầu Quan, nhà lồng chợ (cũ) và một tượng đài với 5 nhân vật màu đồng, trong đó chính giữa là hình tượng bà mẹ cao 330 cm đang bồng con bị giặc giết trên tay. Ngoài ra, còn có hai mảng phù điêu với mảng chủ đề "mẹ khóc con, vợ khóc chồng, con khóc cha" và "đấu tranh chính trị, binh vận và võ trang". |
Nhà đèn Chợ Quán
Nhà máy điện Chợ Quán, thường được gọi là Nhà đèn Chợ Quán, là một nhà máy nhiệt điện nằm bên rạch Bến Nghé tại Thành phố Hồ Chí Minh trước đây, từng hoạt động từ năm 1912 đến đầu những năm 2000. Đây là nhà máy điện quan trọng bậc nhất của Sài Gòn – Chợ Lớn xưa, cung cấp năng lượng điện cho khu vực trung tâm thành phố và một số khu vực phụ cận.
Nhà đèn Chợ Quán nằm ở địa chỉ số 8 Bến Hàm Tử, nay là khu đất 628–630 đường Võ Văn Kiệt, Phường 1, Quận 5 (nằm giữa hai cây cầu là cầu Chữ Y và cầu Nguyễn Văn Cừ hiện nay).
Vào năm 1897, Sài Gòn đã có nhà máy điện đầu tiên nằm trên đường Nationale, nay là đường Hai Bà Trưng ngay phía sau Nhà hát Thành phố (vị trí trụ sở Tổng công ty Điện lực miền Nam hiện nay). Tuy nhiên lúc bấy giờ điện chỉ dùng để thắp sáng đường phố và các công thự thuộc phạm vi khu trung tâm thành phố.
Năm 1912, Công ty Điện Nước Đông Dương ("Compagnie des Eaux et d'Electricité de l'Indochine", viết tắt là CEE) đưa vào sử dụng nhà máy điện trung tâm đặt tại Chợ Quán, ngay vị trí giáp ranh hai thành phố Sài Gòn và Chợ Lớn, tuy nhiên do có một thiết bị phát điện bị lỗi nên nhà máy chưa thể vận hành trơn tru. Một năm sau, sự cố được khắc phục, nhà máy điện Chợ Quán đã có thể cung cấp điện cho toàn bộ thành phố Sài Gòn, thành phố Chợ Lớn, hai khu vực Tân Sơn Nhứt, Phú Thọ và tỉnh lỵ Gia Định. Theo tờ báo "La Presse coloniale illustrée" năm 1927, nhà máy điện Chợ Quán có công suất 7.000 CV (tương đương 5.000 kW), gồm máy phát điện xoay chiều với tua bin, tạo ra dòng điện ba pha 7.000 V.
Đến thời Việt Nam Cộng hòa, tại miền Nam chính quyền cho mở rộng nhà máy điện Chợ Quán và xây dựng thêm hai nhà máy nhiệt điện Thủ Đức, Trà Nóc (Cần Thơ). Cuối năm 1974, công suất nhà máy nhiệt điện Chợ Quán đạt 55 MW. Sau năm 1975, nhà đèn Chợ Quán tiếp tục là nơi cung cấp điện cho khu vực nội thành Thành phố Hồ Chí Minh cho đến cuối thế kỷ 20. Đầu thập niên 2000, nhà đèn ngừng phát điện do thành phố chủ trương di chuyển các cơ sở công nghiệp trong nội thành ra ngoại ô. Năm 2012, nhà đèn hoàn toàn chấm dứt hoạt động.
Năm 2008, Thành phố Hồ Chí Minh đã quyết định quy hoạch khu đất của nhà đèn (rộng 6,5 ha) thành Khu phức hợp văn phòng – trung tâm thương mại – khách sạn – căn hộ. Năm 2022, thành phố cho xây dựng một bia tưởng niệm tại khu đất số 628–630 Võ Văn Kiệt, nội dung văn bia ghi lại lịch sử nhà đèn Chợ Quán và một số sự kiện cách mạng tại nhà đèn. Công trình này được khánh thành vào ngày 21 tháng 12 năm 2022. |
Nhà búp bê là một vở kịch nhà viết kịch Na Uy Henrik Ibsen năm 1879. Nội dung xoay quanh câu chuyện bi kịch của người phụ nữ tên Nora hết lòng hy sinh cho chồng nhưng sau đó đổi lại là vô ơn, bạc bẽo. Cô nhận ra suốt đời mình chỉ như con búp bê sống trong căn nhà theo ý muốn của cha và sau này là chồng.#đổi
Vở kịch mở màn vào dịp Giáng sinh khi Nora Helmer vào nhà mang theo nhiều gói hàng. Chồng của Nora, Torvald, đang làm việc trong phòng làm việc của anh ấy khi cô ấy đến. Anh tinh nghịch quở trách cô vì đã tiêu quá nhiều tiền vào quà Giáng sinh, gọi cô là "con sóc nhỏ" của anh. Anh trêu chọc cô về việc năm trước cô ấy đã dành hàng tuần để làm quà và đồ trang trí bằng tay vì không có tiền. Năm nay Torvald sắp được thăng chức tại ngân hàng nơi anh ấy làm việc, vì vậy Nora cảm thấy rằng họ có thể mua sắm rộng rãi một chút.
Người giúp việc thông báo có hai vị khách: Bà Kristine Linde, một người bạn cũ của Nora; và ông Rank, một người bạn thân của gia đình. Ông Rank vào gặp chổng Nora trong phòng còn Nora tiếp chuyện bạn ở ngoài.
Kristine đã trải qua một vài năm khó khăn, kể từ khi chồng cô qua đời, không để lại cho cô tiền bạc hay con cái. Nora nói rằng mọi thứ cũng không dễ dàng với họ: Torvald bị ốm và họ phải đến Ý để anh ấy có thể hồi phục. Kristine giải thích rằng khi mẹ cô bị ốm, cô phải chăm sóc các em mình, nhưng bây giờ khi họ đã lớn, cô cảm thấy cuộc sống của mình trống rỗng không kể xiết. Nora hứa sẽ nói chuyện với Torvald về việc tìm việc làm cho cô ấy. Kristine nhận xét Nora giống như một đứa trẻ nhưng Nora cảm thấy phật ý, nên Nora đã tiết lộ chuyện cô giả chữ ký cha để vay tiền một cách bất hợp pháp (phụ nữ bị cấm thực hiện các hoạt động tài chính như ký séc mà không có sự chứng thực của đàn ông) để có tiền cho chồng đến Ý. Kể từ đó, cô đã bí mật làm việc và tiết kiệm để trả nợ.
Krogstad, một nhân viên cấp thấp hơn tại ngân hàng của Torvald, đến và bước vào phòng làm việc. Nora rõ ràng là không thoải mái khi nhìn thấy anh ta. Ông Rank rời khỏi phòng và nói rằng mình cảm thấy tồi tệ, bản thân đang mắc bệnh nhưng là một bệnh thể chất còn Krogstad thì bị bệnh về mặt đạo đức.
Sau cuộc gặp với Krogstad, Torvald ra khỏi phòng làm việc. Nora hỏi anh ta liệu anh ta có thể giao cho Kristine một vị trí tại ngân hàng không và Torvald rất tích cực, nói rằng đây là một thời điểm may mắn, vì một vị trí vừa mới có sẵn. Torvald, Kristine và ông Rank rời khỏi nhà, để lại Nora một mình. Người bảo mẫu trở lại cùng bọn trẻ và Nora chơi với chúng một lúc cho đến khi Krogstad chui qua cánh cửa hé mở vào phòng khách và khiến cô ngạc nhiên. Krogstad nói với Nora rằng Torvald định sa thải anh ta khỏi ngân hàng và nhờ cô ấy can thiệp với Torvald để cho phép anh ta tiếp tục công việc của mình. Cô ấy từ chối, nhưng Krogstad đã đe dọa về khoản vay mà cô ấy đã vay cho chuyến đi đến Ý; anh ta biết rằng cô ấy có được khoản vay này bằng cách giả mạo chữ ký của cha sau khi ông qua đời. Krogstad rời đi và khi Torvald trở lại, Nora cố gắng thuyết phục anh ta không sa thải Krogstad. Torvald từ chối nghe lời cầu xin của cô, giải thích rằng Krogstad là kẻ dối trá và đạo đức giả và nhiều năm trước khi anh ta phạm tội: anh ta đã giả mạo chữ ký của người khác.
Kristine đến để giúp Nora sửa một chiếc váy cho buổi lễ hóa trang mà cô và Torvald dự định tham dự vào ngày hôm sau. Torvald trở về từ ngân hàng, và Nora lại xin chồng phục chức cho Krogstad vì lo lắng Krogstad sẽ đăng những bài báo bôi nhọ Torvald và hủy hoại sự nghiệp của anh ta. Torvald gạt bỏ nỗi sợ hãi của cô ấy và giải thích rằng, mặc dù Krogstad là một nhân viên giỏi và dường như đã làm ảnh hưởng cuộc sống của mình, nhưng anh ta phải bị sa thải vì anh ta đã quá rành rõi về Torvald. Torvald sau đó dời vào phòng làm việc.
Ông Rank đến. Nora yêu cầu anh ta giúp đỡ, nhưng ông tiết lộ rằng mình đã bước vào giai đoạn cuối của căn bệnh và mình luôn yêu thầm Nora.Nora đã cố nói với Rank rằng mình không yêu ông ta mà chỉ coi như bạn bè.
Bị Torvald sa thải, Krogstad đến nhà. Nora nài nỉ. Ông Rank vào phòng làm việc của Torvald để không phải gặp Krogstad. Khi Krogstad tiếp tục đe dọa Nora yêu cầu nói Torvald không chỉ giữ mình lại mà còn phải thăng chức cho anh ta. Nora giải thích rằng cô ấy đã cố gắng hết sức để thuyết phục chồng, nhưng anh ấy không chịu thay đổi quyết định. Krogstad nói với Nora rằng anh ta đã viết một lá thư kể chi tiết tội của cô và bỏ nó vào hộp thư của Torvald, hộp thư này đã bị khóa.
Nora nói với Kristine về hoàn cảnh của mình, đưa cho Kristine địa chỉ của Krogstad và nhờ cô thuyết phục hắn buông tha cho mình. Torvald định đi lấy thư. Lo sợ vì chồng sẽ thấy bức thư vạch tội, Nora đã đánh lạc hướng chồng bằng cách nhờ chồng chỉ cho điệu nhảy mình đang tập. Torvald giành cả buổi tối để chỉ cho vợ nhưng đến khi mọi người đi ăn tối, còn lại Nora, cô lại phải đối diện với tình thế trước mắt, quá rối trí, cô định tự sát.
Kristine đến gặp Krogstad, trong cuộc trò truyện, cô nói mình lấy chồng chỉ vì không có cách nào để đỡ đần người mẹ bệnh tật và các em thơ dại. Cô tin rằng chính vì mình ruồng bỏ Krogstad mới khiến cho Krogstad trở thành con người nham hiểm ác độc như hiện nay. Cô đến muốn nối lại tình xưa với Krogstad. Krogstad đã thay đổi ý định và muốn lấy lại bức thư đã gửi cho Torvald. Nhưng Kristine quyết định cứ để cho Torvald biết sự thật vì chính anh ta và cuộc hôn nhân với Nora.
Sau khi Torvald kéo Nora từ bữa tiệc về. Ông Rank cũng cùng theo về, họ trò chuyện một lúc. Ông Rank nói đây là lời tạ từ sau cuối vì mình đang sắp chết rồi. Torvald sau đó lấy được bức thư, biết được sự tình và bị đe dọa phải làm theo đòi hỏi của Krogstad để đổi lấy chuyện này không bị phanh phui. Torvald đã mắng nhiết Nora, nói cô là người phụ nữ gian dối và mất đạo đức, không xứng đáng được nuôi dạy lũ trẻ. Torvald nói rằng từ nay cuộc hôn nhân chỉ còn trên danh nghĩa.
Người hầu gái bước vào, đưa một bức thư cho Nora, bức thư gửi từ Krogstad, nhưng Torvald đòi đọc bức thư, Krogstad nói trong thư sẽ không đem chuyện này ra uy hiếp họ nữa, Torvald thấy mình được cứu, đã hủy cả 2 bức thư, và nói sẽ tha thứ cho vợ. Nhưng Nora đã nhận ra người chồng bấy lâu nay của mình chỉ là kẻ ích kỷ yêu bản thân mình hơn tất thảy. Torvald đã cố giải thích và làm dịu Nora nhưng Nora đã quá chán ngán và thất vọng, cô quyết định sẽ bỏ đi, cô thấy bị tan vỡ và phản bội khi chồng lại đối xử với cô như vậy, khi chính cô phạm tội để chạy chữa cho anh ta. Cô thấy cả đời mình bị đối xử không khác gì con búp bê mặc cha và chồng sắp đặt. Nora bỏ lại chìa khóa và nhẫn cưới. Torvald gục ngã và bắt đầu khóc.
Vào năm 2006, kỷ niệm một trăm năm ngày mất của Ibsen, Nhà Búp Bê được vinh danh là vở kịch được trình diễn nhiều nhất trên thế giới vào năm đó. |
Phạm Đức Ấn (sinh ngày 1 tháng 2 năm 1970) là doanh nhân, chính trị gia nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Ông hiện là Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch Hội đồng thành viên Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Việt Nam, Chủ tịch Hiệp hội Ngân hàng Việt Nam, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Hà Nội, Ủy viên Đảng ủy Khối Doanh nghiệp Trung ương. Ông từng là Chánh Văn phòng Ngân hàng Nhà nước Việt Nam; Phó Tổng giám đốc Ngân hàng Đầu tư và Phát triển Việt Nam.
Phạm Đức Ấn là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Luật Kinh tế, Cử nhân Tài chính Ngân hàng, MBA, Cao cấp lý luận chính trị. Ông có sự nghiệp đều công tác ở ngành ngân hàng Việt Nam.
Xuất thân và giáo dục.
Phạm Đức Ấn sinh ngày 1 tháng 2 năm 1970 tại xã Thanh Long, huyện Thanh Chương, tỉnh Nghệ An. Ông lớn lên và tốt nghiệp trung học phổ thông ở Thanh Chương, thi đại học và đỗ Trường Đại học Pháp lý Hà Nội vào năm 1989, nay là Trường Đại học Luật Hà Nội, lên thủ đô nhập học trường này vào tháng 9 cùng năm, rồi tốt nghiệp cử nhân chuyên ngành luật kinh tế vào tháng 9 năm 1994. Sau đó, ông theo học Trường Đại học Kinh tế Quốc dân, có thêm bằng cử nhân tài chính ngân hàng và MBA. Ông được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 11 tháng 1 năm 2000, là đảng viên chính thức từ ngày 11 tháng 1 năm 2001, từng tham gia khóa học chính trị và có trình độ Cao cấp lý luận chính trị tại Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh.
Tháng 10 năm 1994, sau khi tốt nghiệp Luật Hà Nội, Phạm Đức Ấn được tuyển vào Ngân hàng Đầu tư và Phát triển Việt Nam (BIDV), bắt đầu ở vị trí chuyên viên Phòng Pháp chế – Chế độ. Trong 10 năm 1994–2004, ông liên tục công tác ở phòng này, được thăng chức là Phó Trưởng phòng từ tháng 7 năm 2000, rồi Phó Trưởng phòng phụ trách từ tháng 10 năm 2001. Sang tháng 3 năm 2004, ông được bầu làm Bí thư Chi bộ, thăng chức là Trưởng phòng Pháp chế của BIDV. Sau đó 2 năm, phòng được đổi thành ban, ông chuyển chức làm Giám đốc Ban Pháp chế vào tháng 10 năm 2006, tiếp tục là Bí thư Chi bộ. Vào tháng 7 năm 2009, Phạm Đức Ấn được điều về Hưng Yên, công tác ở Ngân hàng Nhà nước Việt Nam chi nhánh tỉnh, là Ủy viên Ban Cán sự Đảng ngân hàng này, sau đó một khoảng thời gian ngắn thì chuyển sang ngân hàng BIDV chi nhánh Hưng Yên làm Bí thư Đảng ủy, Giám đốc, kiêm Phó Chủ tịch Hội đồng quản trị Công ty cổ phần Cho thuê máy bay Việt Nam (VALC) – một doanh nghiệp nhà nước với hoạt động chủ yếu là mua máy bay để cho các hãng hàng không trong nước thuê hoạt động, khai thác. Sau 2 năm ở Hưng Yên, ông được điều về hội sở, nhậm chức Phó Tổng giám đốc BIDV, tiếp tục là lãnh đạo cấp phó của VALC. Tháng 8 năm 2012, BIDV được chuyển đổi thành ngân hàng thương mại cổ phần, ông tiếp tục là Phó Tổng giám đốc, ngoài cấp phó VALC thì còn được phân công thêm một vị trí nữa là Tổng giám đốc Ngân hàng liên doanh Việt Nga (VRB), và giữ chức vụ này trong khoảng 1 năm.
Tháng 6 năm 2014, sau 20 năm công tác ở BIDV, Phạm Đức Ấn được điều tới Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn Việt Nam (Agribank), chỉ định vào làm Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy, Phó Chủ tịch Hội đồng thành viên. Bên cạnh đó, ông kiêm nhiệm là Chủ tịch Công đoàn Agribank từ tháng 4 năm 2018, và là Ủy viên Ban thường vụ Công đoàn Ngân hàng Việt Nam từ tháng 8 cùng năm. Đầu năm 2019, ông được điều lên Ngân hàng Nhà nước Việt Nam, nhậm chức Bí thư Đảng ủy Đảng bộ Bộ phận Văn phòng, Chánh Văn phòng. Sau 1 năm ở đây, vào ngày 28 tháng 4 năm 2020, ông được bổ nhiệm làm Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch Hội đồng thành viên Agribank, rồi được bầu làm Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ Khối doanh nghiệp Trung ương từ tháng 10 cùng năm, Chủ tịch Hiệp hội Ngân hàng Việt Nam khóa VII từ tháng 12 cùng năm.
Đại biểu Quốc hội.
Tháng 6 năm 2021, trong kỳ bầu cử Đại biểu Quốc hội khóa XV, Phạm Đức Ấn ứng cử đại biểu ở đơn vị bầu cử thứ 6 của thành phố Hà Nội, gồm Hà Đông, Thanh Trì và Thanh Oai, rồi trúng cử với tỷ lệ 77,95% phiếu bầu. |
Jason Moore (sinh năm 1984 hoặc 1985) là một biên tập viên Wikipedia người Mỹ. Anh nằm trong số những người đóng góp tích cực nhất cho Wikipedia tiếng Anh tính theo số lần sửa đổi. Tham gia biên tập từ năm 2007 với tên gọi "Another Believer", anh chuyên về các sự kiện thời sự như đại dịch COVID-19, các cuộc biểu tình của George Floyd và văn hóa của Portland, Oregon, nơi anh ấy sinh sống. Trên Wikipedia, Moore đã tạo và phát triển các nhóm biên tập viên để cùng nhau làm việc về các chủ đề này. Với tư cách là người tổ chức phong trào Wikimedia, Moore đã tổ chức các buổi gặp mặt và cuộc thi sửa đổi để đào tạo các biên tập viên mới.
Tiểu sử và sự nghiệp.
Moore sinh năm 1984/1985(– tuổi). Lớn lên ở Houston, anh rất thích các báo cáo về sách và các dự án khoa học khi còn là sinh viên. Anh sống ở Portland kể từ năm 2022, nơi anh ấy làm việc với tư cách là nhà chiến lược kỹ thuật số và trước đây làm việc trong bộ phận gây quỹ của Oregon Symphony.
Moore là một trong những biên tập viên tích cực nhất trên Wikipedia tiếng Anh tính theo số lần sửa đổi. Trong số nửa triệu sửa đổi của mình dưới tên người dùng "Another Believer" kể từ năm 2007, Moore đã khởi tạo hàng nghìn trang, bao gồm các bài viết về các sự kiện hiện tại, thảm họa thiên nhiên và các cuộc tấn công khủng bố. Một số bài viết về vụ tấn công Tòa nhà Quốc hội Hoa Kỳ năm 2021, vụ xả súng tại Buffalo 2022 và vụ xả súng Laguna Woods năm 2022. Trên Wikipedia tiếng Anh, Moore đã sáng lập ra các nhóm biên tập viên có chung sở thích ("WikiProject") dành riêng để cải thiện phạm vi đưa tin của Wikipedia về các sự kiện hiện tại chẳng hạn như đại dịch COVID-19. Trong đại dịch COVID-19, anh đã ghi lại phạm vi lan rộng của đại dịch trên nhiều tiểu bang, lĩnh vực kinh doanh và cộng đồng của Hoa Kỳ. Anh cũng là người viết chính cho các bài viết về các cuộc biểu tình sau vụ sát hại George Floyd. Khi anh bắt đầu viết bài về cuộc tấn công vào Điện Capitol Hoa Kỳ năm 2021, anh và các biên tập viên khác đã cùng quản lý luồng nội dung mới của bài viết khi sự kiện phát triển theo thời gian thực.
Anh cũng đã viết về các chủ đề ở Portland, Oregon, chẳng hạn như vòng ngựa, hoa hồng, Tòa nhà giặt là Yale Union và bản Giao hưởng Oregon năm 2011 "Music for a Time of War". Bài viết chọn lọc đầu tiên của Moore là về album "Rufus Does Judy tại Carnegie Hall" năm 2007. Anh đã mô tả việc được thúc đẩy bởi "sự hài lòng tức thì khi làm cho Internet trở nên tốt hơn một cách dễ dàng". CNN Business đã mô tả Moore là "người có tầm ảnh hưởng trên Wikipedia".
Ngoài công việc biên tập, Moore còn tham gia xây dựng phong trào Wikimedia bằng cách tổ chức các buổi gặp mặt tại địa phương và đào tạo các biên tập viên mới. Một cuộc thi sửa đổi năm 2013 do anh tổ chức tại Bảo tàng Nghệ thuật Portland đã mời mọi người sử dụng các nguồn lực của tổ chức để cải thiện mức độ phủ sóng của các nghệ sĩ địa phương, các tổ chức nghệ thuật và nghệ thuật công cộng. Sau đó, anh tiếp tục tổ chức các sự kiện ở khu vực Portland để là để cải thiện mức độ phủ sóng của Wikipedia về nghệ thuật Portland và các nghệ sĩ nữ. Moore cũng đã giúp tổ chức một chi nhánh tiếp cận cộng đồng dành riêng cho LGBT của Wikimedia Foundation và chiến dịch Wiki Loves Pride của tổ chức này để cải thiện văn hóa LGBT và phạm vi đưa tin liên quan đến lịch sử. |
Solána Imani Rowe (sinh ngày 8 tháng 11 năm 1989), nghệ danh: SZA ( ), là nữ ca sĩ, nhạc sĩ người Mỹ. Cô sinh ra tại thành phố St. Louis, bang Missouri và bắt đầu sáng tác nhạc từ đầu những năm 2010. Sau khi ra mắt hai đĩa EP, năm 2014, cô ký hợp đồng với hãng Top Dawg Entertainment và ra mắt EP thứ ba, "Z". Cùng năm đó, cô đồng sáng tác "Feeling Myself" với Nicki Minaj và Beyoncé. Năm 2016, cô góp mặt trong bài hát "Consideration" của Rihanna.
Năm 2017, SZA phát hành album phòng thu đầu tay, "Ctrl", và nhận được nhiều đánh giá tích cực từ giới phê bình. Album đạt hạng ba trên bảng xếp hạng Billboard 200 và được Hiệp hội Công nghiệp Ghi âm Hoa Kỳ (RIAA) chứng nhận ba lần Bạch kim. Tại lễ trao giải Grammy lần thứ 60, album mang về cho nữ ca sĩ bốn đề cử, trong đó có giải Nghệ sĩ mới xuất sắc nhất. Năm 2020, Ctrl được tờ "Rolling Stone" xếp vào "Danh sách 500 album xuất sắc nhất mọi thời đại".
Tháng 8 năm 2017, cô góp mặt trong đĩa đơn "What Lovers Do" của ban nhạc Maroon 5. Năm 2018, cô hợp tác với Kendrick Lamar trong ca khúc "All the Stars" từ album nhạc phim "". Ca khúc giúp cô có được các đề cử giải Quả cầu vàng cho ca khúc trong phim hay nhất và giải Oscar cho ca khúc gốc trong phim xuất sắc nhất.
Năm 2020, SZA ra mắt ca khúc "Good Days", năm 2021, cô tiếp tục phát hành "I Hate U" và góp giọng trong "Kiss Me More" của Doja Cat. Cả ba bài hát đều lọt vào top 10 của "Billboard" Hot 100, riêng "Kiss Me More" lập kỷ lục bài hát hợp tác giữa các nữ nghệ sĩ trụ top 10 lâu nhất và mang về cho cả hai đề cử giải Grammy hạng mục Trình diễn song ca/nhóm xuất sắc nhất. Album phòng thu thứ hai, "SOS", ra mắt năm 2022 và vuơn lên hạng nhất Billboard 200, đồng thời lập kỷ lục album nhạc RB có lượt nghe trực tuyến cao nhất trong một tuần.
Solána Imani Rowe sinh ra tại thành phố St. Louis, bang Missouri và lớn lên tại Maplewood, bang New Jersey. Cha cô là giám đốc sản xuất tại đài CNN, mẹ cô làm quản lý tại ATT. Nữ ca sĩ có một anh trai tên Daniel cũng là rapper và một chị gái tên Tiffany Daniels.
2011-2014: Khởi đầu sự nghiệp và EPs.
SZA lần đầu gặp các thành viên của Top Dawg Entertainment trong CMJ New Music Report vào năm 2011, khi công ty quần áo của bạn trai cô ấy tài trợ cho một chương trình mà Kendrick Lamar đang biểu diễn. Âm nhạc của cô ấy ban đầu được gửi đến cho chủ tịch TDE Terrence "Punch" Henderson, người đã rất ngạc nhiên về chất lượng của dự án.Hai người vẫn giữ liên lạc với nhau và sau khi SZA bắt đầu tạo được tiếng vang với việc phát hành hai EP của cô ấy, TDE đã ký hợp đồng với cô ấy vài năm 2013, đưa cô ấy trở thành nữ nghệ sĩ đầu tiên của hãng. Bài hát ban đầu của SZA được thu âm với bạn bè và hàng xóm của cô ấy, trong đó họ "đánh cắp một số beat đập trên Internet".Vào ngày 29 tháng 10 năm 2012, SZA đã tự ra mắt EP đầu tay "See.SZA.Run". |
Danny Setiawan (sinh ngày 28 tháng 8 năm 1945) là một cựu chính trị gia và công chức người Indonesia, từng là thống đốc Tây Java từ năm 2003 đến 2008. Năm 2008, ông bị bắt và kết án 4 năm tù trong một vụ án tham nhũng, ông ra tù vào năm 2011.
Setiawan sinh ra ở Purwakarta vào ngày 28 tháng 8 năm 1945. Cha ông là một binh sĩ, Setiawan thường xuyên chuyển nơi ở trong thời thơ ấu theo các nơi công tác của cha mình, ông tốt nghiệp trường tiểu học ở Cirebon, trường trung học cơ sở ở Bogor và trường trung học ở Purwakarta. Sau đó, ông ghi danh học tại Học viện Chính phủ Nội vụ (APDN) ở Bandung, tốt nghiệp năm 1968.
Sau khi tốt nghiệp, ông được tuyển dụng rồi trở thành sĩ quan phụ tá nhiếp chính ở huyện Lebak. Sau một năm, ông được cử làm việc tại chính quyền địa phương ở Manokwari trước khi trở lại Lebak, nơi ông đã công tác hơn 10 năm cho đến khi chuyển sang chính quyền cấp tỉnh ở Bandung vào năm 1984. Ông đứng đầu nhiều ban ngành cấp tỉnh, cho đến khi được bổ nhiệm làm bí thư tỉnh ủy năm 1998. Ông giữ chức vụ này cho đến năm 2003.
Vào tháng 5 năm 2003, trong cuộc bầu cử thống đốc sắp diễn ra, Setiawan nhận được sự ủng hộ của đảng Golkar để ứng cử. Đối đầu với Setiawan là thiếu tướng đã nghỉ hưu #đổi được PDI-P hậu thuẫn, trước đây là chỉ huy của #đổi có trụ sở tại Tây Java. Tuy nhiên, bất chấp xuất thân quân sự của Tarmadi, 10 trong số 100 thành viên của #đổi đến từ quân đội đã từ chối ủng hộ ông. Được sự ủng hộ ngầm từ quân đội, Setiawan cuối cùng được bầu làm thống đốc Tây Java sau khi thắng cử với 49 trên 88 phiếu bầu, các đại diện quân sự không bỏ phiếu. Nhiệm kỳ của ông bắt đầu vào ngày 13 tháng 6 năm 2003. Ông tái tranh cử trong cuộc bầu cử trực tiếp năm 2008, nhưng xếp ở vị trí cuối cùng trong ba ứng cử viên, sau người chiến thắng Ahmad Heryawan và người về nhì Agum Gumelar.
Ngày 21 tháng 7 năm 2008, Ủy ban Phòng chống Tham nhũng định rõ Setiawan là nghi phạm vì tình nghi tham nhũng trong việc mua xe cứu hỏa trong nhiệm kỳ của ông. Sau khi điều tra, ông bị bắt giam vào ngày 10 tháng 11 năm 2008. Ông bị kết án 4 năm tù vào ngày 30 tháng 6 năm 2009 và phạt thêm 100 triệu Rupiah. Ông được trả tự do cùng với lời cam kết vào ngày 18 tháng 2 năm 2011, mặc dù bản án đầy đủ dự kiến sẽ kết thúc vào ngày 3 tháng 11 năm 2012. |
Madonna là tiêu đề thông thường được đặt cho một số phiên bản sáng tác của họa sĩ Na Uy người theo chủ nghĩa biểu hiện Edvard Munch để lộ bộ ngực trần hình phụ nữ có chiều dài bằng một nửa được tạo ra từ năm 1892 đến 1895 bằng cách sử dụng sơn dầu trên canvas. Anh ấy cũng sản xuất các phiên bản trong mẫu in.
Phiên bản thuộc sở hữu của Bảo tàng Munch của Oslo đã bị đánh cắp vào năm 2004 nhưng đã được phục hồi hai năm sau đó. Hai phiên bản khác thuộc sở hữu của Phòng trưng bày Quốc gia Na Uy và Kunsthalle Hamburg. Một chiếc khác thuộc sở hữu của doanh nhân Nelson Blitz, và một chiếc được mua vào năm 1999 bởi Steven A. Cohen.
Bản in thạch bản của bố cục được phân biệt bằng một đường viền trang trí mô tả tinh trùng đang quằn quại, với hình giống bào thai ở góc dưới cùng bên trái. Phiên bản năm 1893 của bức tranh có một khung với trang trí tương tự, nhưng sau đó nó đã bị gỡ bỏ và thất lạc. Bản in cũng tồn tại trong một số phiên bản khác nhau.
Mặc dù nó là một hình ảnh đại diện rất khác thường, nhưng bức tranh này có thể là của Đức mẹ đồng trinh Mary. Liệu bức tranh có mục đích cụ thể là đại diện cho Mary hay không vẫn còn bị tranh cãi. Munch đã sử dụng nhiều hơn một danh hiệu, bao gồm cả Loving Woman và "Madonna". Munch không nổi tiếng về các tác phẩm nghệ thuật tôn giáo và không được biết đến như một Cơ đốc nhân. Tuy nhiên, mối quan hệ thân thiết với Mary cũng có thể được dự định, như một sự nhấn mạnh vào vẻ đẹp và sự hoàn hảo của bạn anh ấy Dagny Juel-Przybyszewska, hình mẫu cho tác phẩm và thể hiện sự tôn thờ của anh ấy đối với cô ấy như một hình mẫu phụ nữ lý tưởng. .
"Nơi ra đời và nội dung bức trang".
Vào tháng 12 năm 1893, Unter den Linden ở Berlin là nơi diễn ra một cuộc triển lãm các tác phẩm của Munch, trưng bày, cùng với các tác phẩm khác, sáu bức tranh có tựa đề "Study for a Series: Love". Điều này bắt đầu một chu kỳ mà sau này ông gọi là bài "Frieze of Life—A Poem about Life, Love and Death". Các họa tiết "Frieze of Life", chẳng hạn như "The Storm" và "Moonlight", tràn ngập bầu không khí. Các mô-típ khác làm sáng tỏ khía cạnh ban đêm của tình yêu, chẳng hạn như Hoa hồng và Amelie và Ma cà rồng. Trong Death in the Sickroom, chủ đề là cái chết của em gái anh, Sophie, mà anh đã làm lại trong nhiều biến thể sau này. Trọng tâm kịch tính của bức tranh, miêu tả toàn bộ gia đình anh, bị phân tán trong những hình ảnh đau khổ riêng biệt và rời rạc. Năm 1894, ông mở rộng phạm vi họa tiết bằng cách thêm "Lo lắng", "Tàn tro", "Madonna" và "Phụ nữ trong ba giai đoạn" (từ sự ngây thơ đến tuổi già).
Vào khoảng đầu thế kỷ 20, Munch đã làm việc để hoàn thành bức "Frieze". Anh ấy đã vẽ một số bức tranh, một số bức tranh ở định dạng lớn hơn và ở một mức độ nào đó mang tính thẩm mỹ Art Nouveau thời bấy giờ. Ông đã làm một khung gỗ với các bức phù điêu chạm khắc cho bức tranh lớn Metabolism (1898), ban đầu có tên là Adam và Eve. Tác phẩm này tiết lộ mối bận tâm của Munch về "sự sa ngã của con người" và triết lý bi quan về tình yêu của ông. Các mô-típ như "The Empty Cross" và "Golgotha" (cả #đổi ) phản ánh định hướng siêu hình và cũng phản ánh quá trình nuôi dạy theo chủ nghĩa duy tâm của Munch. Toàn bộ "Frieze" được trưng bày lần đầu tiên tại triển lãm ly khai ở Berlin năm 1902.
Werner Hofmann gợi ý rằng bức tranh là một "bức tranh tôn sùng kỳ lạ tôn vinh tình yêu suy đồi. Sự sùng bái người phụ nữ mạnh mẽ khiến người đàn ông phải khuất phục mang lại cho hình tượng người phụ nữ những tỷ lệ hoành tráng, nhưng nó cũng khiến một con quỷ của cô ấy." Sigrun Rafter, một nhà sử học nghệ thuật tại Phòng trưng bày Quốc gia Oslo gợi ý rằng Munch có ý định đại diện cho người phụ nữ trong hành động giao hợp tạo nên sự sống, với sự tôn nghiêm và gợi cảm của sự kết hợp mà Munch đã nắm bắt được. Vầng hào quang vàng thường thấy của Đức Mẹ đã được thay thế bằng vầng hào quang đỏ tượng trưng cho tính hai mặt của tình yêu và nỗi đau. Góc nhìn của người xem là của người đàn ông đang làm tình với cô ấy. Ngay cả trong tư thế khác thường này, cô ấy là hiện thân của một số yếu tố chính trong các hình ảnh đại diện kinh điển về Đức Trinh Nữ: cô ấy có một sự trầm lặng và một sự tự tin điềm tĩnh về mình. Đôi mắt cô ấy nhắm nghiền, thể hiện sự khiêm tốn, nhưng cô ấy đồng thời được thắp sáng từ trên cao; Trên thực tế, người ta có thể nhìn thấy cơ thể của cô ấy đang xoay người ra khỏi ánh sáng để ít bắt được ánh sáng hơn, ngay cả khi cô ấy đối diện với nó bằng mắt. Những yếu tố này gợi ý các khía cạnh của các đại diện thông thường của Truyền tin. Robert Melville nói rằng hình ảnh miêu tả "sự ngây ngất và đau đớn trong hành động của tình yêu". Nhận xét về phiên bản in thạch bản, ông nói rằng "đường viền trang trí [là] bao gồm các tinh trùng kéo theo những sợi dài ngoằn ngoèo uốn khúc quanh ba mặt của hình ảnh và kết thúc bằng một mặt dây chuyền giống như bào thai." Nhà phê bình nữ quyền Carol Duncan có xu hướng giải thích nhân vật này là "femme fatale",
Các nhà phê bình khác cũng coi chân dung người phụ nữ là nghịch lý ngầm. Theo Peter Day, đó là một nhân vật có khả năng là ma cà rồng.
Day xác định "sự phân đôi" giữa hình ảnh ám ảnh về người mẹ quái dị và tính chủ quan, tự mãn của phụ nữ.
Bức tranh trong Bảo tàng Munch ở Oslo đã được các nhà khoa học Anh và Na Uy điều tra. Họ có thể xác định các sắc tố sau: vàng crôm, xanh Phổ, vàng son, đen than, nhân tạo ultramarine và vermilion.
Phiên bản tại Bảo tàng Quốc gia Na Uy có một số dòng gợi ý rằng đã có một underdrawing được sơn quá mức. Có những bản phác thảo cho thấy Munch đang thử các tư thế. Nhà bảo tồn Thierry Ford và nhiếp ảnh gia Børre Høstland tại Bảo tàng đã sử dụng phản xạ hồng ngoại để hiển thị các lớp bên dưới bề mặt bức tranh. Bản vẽ dưới cho thấy Munch ban đầu có cánh tay của đối tượng buông thõng xuống như trong một bức chân dung thông thường. Sự hiện diện của các bản vẽ dưới cho thấy bức tranh của Bảo tàng Quốc gia là bức đầu tiên. Bức tranh đã được nghiên cứu và bảo tồn trước khi được trưng bày trong Phòng Munch của một tòa nhà NM mới, khai trương ở Oslo vào tháng 6 năm 2022.
Vào ngày 29 tháng 3 năm 1990, một phiên bản của Madonna và ba tác phẩm nghệ thuật khác đã bị đánh cắp khỏi Phòng trưng bày Kunsthuset AS ở Oslo. Vào ngày 22 tháng 6 năm 1990, cảnh sát đã tìm thấy ba trong số các tác phẩm nghệ thuật tại một ngôi nhà riêng ở Drammen, Na Uy. Chiếc thứ tư đã được đặt vào ngày hôm trước tại một ngôi nhà riêng ở Sande gần đó. Trong phiên tòa các phiên tòa, Ole Christian Bach bị nghi ngờ đã tổ chức cả vụ trộm và xử lý. Tháng 9 năm 1992, Bach bị kết án 7 tháng tù giam vì tội xử lý đồ ăn cắp.
Vào Chủ nhật, ngày 22 tháng 8 năm 2004, các phiên bản "Madonna" và "The Scream" của Bảo tàng Munch đã bị đánh cắp bởi những người đàn ông đeo mặt nạ cầm súng. Những tên trộm buộc những người bảo vệ bảo tàng nằm xuống sàn trong khi chúng giật dây cáp buộc các bức tranh vào tường và tẩu thoát trong một chiếc Audi A6 station wagon màu đen, mà cảnh sát sau đó đã tìm thấy bị bỏ rơi.
Cả hai bức tranh đã được Cảnh sát Oslo thu hồi vào ngày 31 tháng 8 năm 2006. Ngày hôm sau, Ingebjørg Ydstie, giám đốc Bảo tàng Munch, cho biết tình trạng của các bức tranh tốt hơn nhiều so với dự kiến và thiệt hại, bao gồm cả một lỗ thủng 2,5 cm trên "Madonna", có thể được sửa chữa.
Năm 2008 Indemitsu Petroleum Norge AS đã cam kết tài trợ 4 triệu Krone Na Uy cho việc bảo tồn, nghiên cứu và giới thiệu "Madonna" và "The Scream".
Năm 2010, phiên bản in màu thủ công được bán với giá 1,25 triệu bảng Anh bởi Bonhams, London, trở thành bản in đắt nhất từng được bán ở Anh.
Vào ngày 15 tháng 2 năm 2013, bốn con tem bưu chính của Na Uy đã được xuất bản bởi Posten Norge, tái tạo các hình ảnh từ tác phẩm nghệ thuật của Munch để kỷ niệm 150 năm ngày sinh của ông. Cận cảnh đầu của Madonna từ một trong những phiên bản in thạch bản đã được sử dụng để thiết kế con tem 17 krone Na Uy.
"Phong cách và hình tượng bức tranh".
Các chủ đề "The Frieze of Life" tái hiện xuyên suốt tác phẩm của Munch nhưng ông đặc biệt tập trung vào chúng vào giữa những năm 1890. Trong các bản phác thảo, tranh vẽ, phấn màu và bản in, anh ấy khai thác chiều sâu cảm xúc của mình để xem xét các mô típ chính của mình: các giai đoạn của cuộc đời, người phụ nữ béo, sự vô vọng của tình yêu, sự lo lắng, sự không chung thủy, sự ghen tuông, sự sỉ nhục về tình dục và sự chia ly trong cuộc sống. cái chết. Những chủ đề này được thể hiện trong các bức tranh như "The Sick Child" (1885), Tình yêu và Nỗi đau (tựa đề là Ma cà rồng; 1893–94), Tro tàn (1894) và Cây cầu. Cái sau cho thấy những hình dáng khập khiễng với những khuôn mặt không có gì đặc biệt hoặc bị che khuất, trên đó thấp thoáng những hình thù đe dọa của những cái cây nặng trĩu và những ngôi nhà đang ấp trứng. Munch miêu tả phụ nữ hoặc là những người yếu đuối, vô tội (xem "Tuổi dậy thì" và "Tình yêu và Nỗi đau") hoặc là nguyên nhân của khao khát, ghen tuông và tuyệt vọng (xem " Tách biệt", "Ghen tuông", và "Tro tàn").
Munch thường sử dụng bóng và vòng màu xung quanh các nhân vật của mình để nhấn mạnh bầu không khí sợ hãi, đe dọa, lo lắng hoặc cường độ tình dục. Những bức tranh này đã được được hiểu là sự phản ánh những lo lắng về tình dục của nghệ sĩ, mặc dù cũng có thể lập luận rằng chúng đại diện cho mối quan hệ sóng gió của anh ấy với chính tình yêu và sự bi quan chung của anh ấy về sự tồn tại của con người. Nhiều bản phác thảo và tranh vẽ trong số này đã được thực hiện thành nhiều phiên bản, chẳng hạn như "Madonna", "Hands" và "Puberty", đồng thời cũng được phiên âm thành bản khắc gỗ và bản in thạch bản. Munch ghét phải chia tay với những bức tranh của mình vì ông coi tác phẩm của mình như một thể hiện duy nhất. Vì vậy, để tận dụng sản phẩm của mình và kiếm một số thu nhập, anh ấy đã chuyển sang nghệ thuật đồ họa để tái tạo nhiều bức tranh của mình, bao gồm cả những bức trong bộ này. Munch thừa nhận các mục tiêu cá nhân trong tác phẩm của mình nhưng ông cũng cống hiến nghệ thuật của mình cho một mục đích rộng lớn hơn, "Nghệ thuật của tôi thực sự là một lời thú nhận tự nguyện và một nỗ lực để giải thích cho bản thân tôi về mối quan hệ của tôi với cuộc sống—do đó, nó thực sự là một loại của chủ nghĩa vị kỷ, nhưng tôi không ngừng hy vọng rằng thông qua điều này, tôi có thể giúp những người khác đạt được sự rõ ràng."
Trong khi thu hút nhiều phản ứng tiêu cực, vào những năm 1890, Munch bắt đầu nhận được một số hiểu biết về các mục tiêu nghệ thuật của mình, như một nhà phê bình đã viết, "Với sự khinh miệt tàn nhẫn đối với hình thức, sự rõ ràng, sự sang trọng, tính toàn vẹn và chủ nghĩa hiện thực, ông ấy vẽ bằng sức mạnh trực giác của tài năng nhiều nhất tầm nhìn tinh tế của tâm hồn." Một trong những người ủng hộ tuyệt vời của ông ở Berlin là Walther Rathenau, sau này là Bộ trưởng Bộ ngoại giao người Đức, người đã đóng góp mạnh mẽ vào thành công của anh ấy.
Edvard Munch (phát âm: [ˈmʉŋk]; 12 tháng 12 năm 1863 - 23 tháng 1 năm 1944) là một họa sĩ người Na Uy thuộc trường phái tượng trưng, một người làm nghề in đồng thời là một nghệ sĩ tiên phong trong trường phái biểu hiện. Ông một nghệ sĩ phức tạp nhưng không ngừng bận tâm với những vấn đề về sinh mạng của con người như bệnh tật; giải phóng tình dục và nguyện vọng tôn giáo. Ông đã thể hiện những ám ảnh này thông qua các tác phẩm có màu sắc mạnh mẽ; bán trừu tượng và chủ đề bí ẩn. |
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
du Arena, còn được gọi là Etihad Park vì lý do tài trợ, là một địa điểm âm nhạc ngoài trời và nhà hát ở đảo Yas, Abu Dhabi, Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất. Đây là địa điểm ngoài trời lớn nhất của khu vực. Etihad Park có sức chứa từ 25.000 khán giả đến 40.000 khán giả trong các buổi hòa nhạc. Địa điểm là một phần của khu phức hợp Ferrari World Abu Dhabi. Hằng năm, địa điểm tổ chức các buổi hòa nhạc của các nghệ sĩ sau Chặng đua GP Abu Dhabi. Madonna, Lana Del Rey, Guns N' Roses, Coldplay, Katy Perry, Usher và Blackpink là một số nghệ sĩ đã biểu diễn tại đây. |
Danh sách giải thưởng và đề cử của Harry Styles
Harry Styles là một ca sĩ, nhạc sĩ và diễn viên người Anh đã nhận được 62 giải thưởng từ 193 đề cử. Sự nghiệp âm nhạc của Styles bắt đầu từ năm 2010 với tư cách là thành viên của nhóm nhạc nam One Direction,đã nhận được nhiều giải thưởng và đề cử.Styles đã giành được ba giải thưởng BMI London cho bài hát đồng sáng tác cùng với nhóm. Khi thời gian tạm ngừng hoạt động vô thời hạn của nhóm vào năm 2016,anh ấy đã ký hợp đồng thu âm solo với Columbia Records và phát hành đĩa đơn đầu tay "Sign of the Times" vào năm sau.Bài hát đã giành được giải Brit cho Video Anh của năm và giải thưởng IHeart Radio cho Video âm nhạc hay nhất. Anh ấy đã phát hành album phòng thu đầu tay cùng tên vào năm 2017 ("Harry Styles"), album này đã mang về cho anh ấy Giải thưởng ARIA cho Nghệ sĩ quốc tế xuất sắc nhất.
Vào năm 2019 album phòng thu thứ hai của anh ấy", Fine Line," trước đó là việc phát hành hai đĩa đơn "Light Up" và "Adore You".Ca khúc đầu tiên dành giải Bài hát hay nhất tại Global Award 2020, trong khi ca khúc sau giành được ba đề cử tại giải Video âm nhạc của MTV năm 2020. "Fine Line" đã giành được giải thưởng Âm nhạc Mỹ cho Album nhạc Pop/Rock được yêu thích nhất và giải thưởng Juno cho Album quốc tế của năm, đồng thời nhận được đề cử cho Album Anh của năm tại Lễ trao giải Brit năm 2020. Tại lễ trao giải Grammy lần thứ 63, Styles đã nhận được đề cử ở ba hạng mục bao gồm Album giọng pop xuất sắc nhất cho "Fine Line" và Video âm nhạc hay nhất cho "Adore You", "Watermelon Sugar" đã giành giải Trình diễn đơn ca pop xuất sắc nhất tại buổi lễ. Năm 2020, Styles nhận được Giải thưởng thành tựu trên bảng xếp hạng "Billboard" tại lễ trao giải Giải thưởng Âm nhạc Billboard năm 2020.
Ngoài âm nhạc, anh còn diễn xuất. Styles đã đóng vai chính trong phim chiến tranh của Christopher Nolan, Cuộc di tản Dunkirk (2017), bộ phim đã giúp anh nhận được hai đề cử cho dàn diễn viên chính tại giải Lựa chọn của giới phê bình điện ảnh và Washington D.C. Area Film Critics Association Awards.Anh ấy cũng được biết đến với phong cách thời trang ấn tượng, nhờ đó anh đã giành được giải British Fashion Awards và sáu giải thưởng Teen Choice Awards. |
Cẩm Tú duyên Hoa lệ mạo hiểm
Cẩm Tú duyên Hoa lệ mạo hiểm (Tiếng Anh: Cruel Romance; Chữ hán phồn thể: 锦绣缘 华丽冒险, Bính âm: Jǐnxiù yuán huálì màoxiǎn) là một bộ phim truyền hình Trung Quốc năm 2015 với sự tham gia của Huỳnh Hiểu Minh và Trần Kiều Ân. Bộ phim được làm lại dựa trên tiểu thuyết Cộng hòa Cẩm Tú duyên (锦绣缘) của nhà văn Niệm Nhất. Phim được phát sóng trên đài truyền hình Hồ Nam từ ngày 3 tháng 3 đến ngày 26 tháng 3 năm 2015.
Bộ phim là một thành công về mặt thương mại và trở thành bộ phim truyền hình được đánh giá cao thứ hai trong nửa đầu năm 2015. Phim cũng có hơn 5 tỷ lượt xem trực tuyến. Bản quyền phát sóng của bộ phim đã được bán cho Mỹ, Malaysia, Thái Lan và Hồng Kông.
Lấy bối cảnh những năm 1930, Vinh Cẩm Tú (do Trần Kiều Ân đóng) sinh ra trong một gia đình làm nghề y nổi tiếng. Chỉ vì cố gắng cứu chữa vết thương cho người thầy bị trúng đạn, cả gia tộc họ Vinh vốn hành y hướng thiện lại phải mang họa diệt vong, duy chỉ còn Vinh Cẩm Tú may mắn thoát chết. Nhìn thấy cha mẹ bị sát hại dã man, Cẩm Tú vô cùng đau đớn, Chỉ với một chiếc đồng hồ - vật duy nhất làm bằng chứng để tìm kẻ thù giết chết gia đình mình, cô một mình rời quê nhà lên tàu đến Thượng Hải quyết tìm cho ra kẻ thủ.
Trên chuyến tàu định mệnh ấy, Cẩm Tú tình cờ gặp và cứu Tả Chấn (Huỳnh Hiểu Minh đóng) - người đứng thứ hai trong thương hội Hoàng Phố khét tiếng tại Thượng Hải, ai nghe đến tên anh cũng "mười phần nể, chín phần sợ”. Vì một số việc hiểu lầm, Cẩm Tú đã tưởng rằng Tả Chấn đã lấy mất chiếc đồng hồ, để lấy lại đồng hồ; vì Cẩm Tú nghe tin Tả Chấn có đến vũ trường Bách Lạc Môn, nên đã đến đó để tìm anh ta. Tại đây, cô gặp lại người chị gái cùng cha khác mẹ đã mất tích từ lâu - Ân Minh Châu (Lữ Giai Dung đóng), hiện đang là một vũ nữ nổi tiếng và là người tình của doanh nhân giàu có nhất Thượng Hải - Hướng Hàn Xuyên (Tạ Quân Hào đóng). Tuy nhiên, Minh Châu vẫn nuôi lòng hận thù với gia đình họ Vinh, vì họ đã bỏ rơi Minh Châu và người mẹ ốm yếu của cô vào nhiều năm về trước.
Tại vũ trường, Cẩm Tú bị thương trong cuộc đụng độ giữa Tả Chấn và kẻ thù của anh ấy. Tả Chấn đã cứu cô và sau đó đưa cô đến khách sạn Sư Tử Lâm, nơi anh đã dành tặng cho Hướng Anh Đông (Kiều Nhậm Lương đóng) , em trai của Hướng Hàn Xuyên. Trong khi Tả Chấn thấy Cẩm Tú phiền phức, Anh Đông không thể không thấy mình bị thu hút về phía Cẩm Tú và giúp đỡ cô ấy đảm bảo rằng cô ấy được an toàn và thoải mái khi ở Thượng Hải. Mặc dù vậy, Tả Chấn vẫn rất quan tâm Cẩm Tú, nhưng là một cách bí mật; từ từ chăm sóc, giúp đỡ để cô ấy không bị thiếu thốn gì trong chốn Thượng Hải phồn vinh nhưng cũng đầy nguy hiểm này và cũng dần dần thích cô ấy nhiều hơn kể từ lúc cô ấy cứu anh rồi. Thế nhưng Cẩm Tú vẫn không biết gì và tiếp tục tin rằng sự thoải mái và an toàn mà cô có được là do may mắn tuyệt đối.
Với tất cả những gì đang xảy ra, Tiền Điền Lang Nhất - Maeda (Thích Tích đóng), kẻ đứng sau vụ sát hại gia đình Cẩm Tú, đến Thượng Hải đóng giả là một doanh nhân đến từ Nhật Bản, với kế hoạch giải quyết tất cả các cuộc nổi dậy chống Nhật Bản ở Thượng Hải và biến Thượng Hải thành của Nhật Bản.
Là người đứng thứ hai trong thương hội Hoàng Phố khét tiếng tại Thượng Hải, ai nghe đến tên anh cũng "mười phần nể, chín phần sợ. Bình tĩnh, điềm đạm và sắc sảo, Tả Chấn lạnh lùng và thờ ơ với phụ nữ. Tuy nhiên, với sự xuất hiện của Cẩm Tú đã làm thay đổi đươc điều dường như là không thể đó.
Quyết tâm, trong sáng và tốt bụng. Cẩm Tú học nghề y từ cha cô từ khi còn nhỏ, và là một người tài năng trong việc chữa bệnh. Sau khi cha mẹ qua đời, cô đến Thượng Hải một mình quyết tìm ra sự thật, có được sự quyết đoán và khôn ngoan trong suốt cuộc hành trình của mình.
Nhẹ nhàng và hài hước, với ý chí muốn tự lập từ khi còn nhỏ, nhưng bị lu mờ bởi anh trai của mình. Sau khi mất đi người phụ nữ mình yêu sây đậm - Minh Châu vào tay anh trai của mình, anh ta giấu nỗi đau nội tâm và đấu tranh bằng cách trở thành một tay chơi. Sau đó anh ấy bắt đầu có tình cảm với Cẩm Tú, và trở nên mâu thuẫn với Tả Chấn.
Chị gái cùng cha khác mẹ của Cẩm Tú. Vì cái chết của mẹ cô, cô bị lẫn ác bởi mong muốn trả thù, và trở thành tay sai của Nhật Bản. Cô ấy yêu Anh Đông, nhưng không còn cách nào khác là ở bên Hàn Xuyên để hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Người điều hành của Doanh nghiệp họ Hướng. Một người đàn ông trung thành và chung thủy. Anh phát hiện ra tiềm năng của Tả Chấn, và biến anh thành một người đàn ông có năng lực. Và là người vô tình cướp đi người yêu của em trai mình là Minh Châu, anh cảm thấy có lỗi vô cùng với em trai mình và vì vậy sẵn sàng xin tha thứ cho mọi hành vi sai trái của Anh Đông.
Một nhà quân sự lạnh lùng và tàn nhẫn, người sẽ làm bất cứ thứ gì cho đất nước của mình. Vì thân phận thấp hèn, anh không còn cách nào khác đành phải nhìn người yêu của mình là Dương Tử bị giết. Khi đến Thượng Hải và phát hiện ra Cẩm Tú trông giống Dương Tử, anh đã dùng đủ mọi cách để thuyết phục cô trở về bên anh một lần nữa. |
Watermelon Sugar (bài hát của Harry Styles)
"Watermelon Sugar" là một bài hát của ca sĩ người Anh Harry Styles trong album phòng thu thứ hai của anh ấy Fine Line (2019), được đưa vào bài hát thứ hai trong album. Styles đã viết bài hát với Mitch Rowland và với các nhà sản xuất, Tyler Johnson và Kid Harpoon. Bài hát được lấy cảm hứng từ cuốn tiểu thuyết Mỹ "In Watermelon Sugar" (1968) của Richard Brautigan. "Watermelon Sugar" là một bài hát funk-pop, rock, indie pop kết hợp với guitar và kèn.
Ban đầu bài hát được phát hành dưới dạng đĩa đơn quảng cáo từ "Fine Line" vào ngày 16 tháng 11 năm 2019, "Watermelon Sugar" sau đó được phát hành dưới dạng đĩa đơn thứ tư của album vào ngày 15 tháng 5 năm 2020. Bài hát nhìn chung được các nhà phê bình âm nhạc đón nhận một cách nồng nhiệt. Bài hát cũng đạt thành tích tốt về mặt thương mại, lọt vào top 10 hơn 20 quốc gia, bao gồm Anh, Úc, Canada và Mỹ, nó trở thành đĩa đơn quán quân đầu tiên của Styles trên bảng xếp hạng "Billboard 100".Nó đã giành được Giải Grammy năm 2021 cho Trình diễn đơn ca pop xuất sắc nhất, đồng thời giành được Bài hát của năm tại Lễ trao giải Brit lần 41 cùng năm.
Video âm nhạc của "Watermelon Sugar" được phát hành vào ngày 18 tháng 5 năm 2020 và nhận được nhiều đánh giá tích cực. Video được đạo diễn bởi Bradley Pablo được quay ở Malibu, California, có sự góp mặt của Styles với rất nhiều người nhảy múa và thưởng thức dưa hấu. Styles đã quảng bá đĩa đơn bằng buổi biểu diễn trực tiếp trên truyền hình bao gồm "Saturday Night Live", "L" và "Today".
Bối cảnh và phát hành.
"Watermelon Sugar" được viết bởi Styles Mitch Rowland và các nhà sản xuất Tyler Johnson và Kid Harpoon. Nó được viết vào tháng 9 năm 2017 khi Styles được nghỉ Harry Styles: Live on Tour.Họ đến The Cave Studio ở Nashville, Tennessee và bắt đầu buổi họp bằng cách chỉ chơi xung quanh.Cuối cùng, họ bắt đầu đưa ra một số ý tưởng và nghĩ ra giai điêụ điệp khúc. Họ dựa vào cuốn sách, "In Watermelon Sugar" của Richard Brautigan và nghĩ rằng nó sẽ hay như đoạn hook.Bài hát được đồn đại rằng là viết về bạn gái cũ của Styles là Camille Rowe, người là fan của cuốn sách này.
Bài hát lần đầu tiên Styles hé lộ trong một dòng tweet ngày 22 tháng 10 năm 2019. Ngay sau đó, nó được tiết lộ bởi ITunes là bài hát thứ hai trong "Fine Line"."Watermelon Sugar" được công chiếu lần đầu lúc 23:30 ET ngày 16 tháng 11 năm 2019 (4:30 UCT ngày 17 tháng 11) là đĩa đơn quảng cáo đầu tiên của "Fine Line" mà không có bất kì thông báo trước nào.Nó đi kèm với một video âm thanh, hiển thị ảnh bìa của "Fine Line", ngoại trừ một quả dưa hấu trên tay.Bài hát sau đó có trên đài phát thanh hit đương đại ở Úc vào ngày 15 tháng 5 năm 2020, là đĩa đơn chính thức thứ tư của album và cũng được gửi đến đài phát thanh ở Ý, Canada và Mỹ. Styles đã quảng cáo bài hát bằng một trình tạo meme trên trang web của anh ấy có nhiều lời bài hát khác nhau từ bài hát lấy trên nền lấy cảm hứng từ dưa hấu.
"Watermelon Sugar" là một bài hát rock,funk-pop,indie pop,mang yếu tố của thập niên 1970 và soul.Nó được sáng tác trong nhịp và khoá của la thứ, với nhịp độ 96 nhịp mỗi phút và các hợp âm bắt đầu là Dm7–Am7–C–G. Bản nhạc có cấu trúc gồm mở đầu, đoạn chuyển, điệp khúc, hậu điệp khúc, đoạn cầu, điệp khúc, hậu điệp khúc và run trong hai phút năm mươi ba giây.Được hỗ trở bởi guitar và kèn, bài hát cũng chứa những yếu tố của kèn đồng, âm hưởng mùa hè và giai điệu đơn giản gợi nhớ đến nhạc jazz.Bài hát được mở đầu bằng tiếng đàn guitar trong đó tiếng guitar điện và trống đã sớm hoà quyện vào với nhau.Kèn trumpet được thêm vào trong đoạn điệp khúc thứ hai, và phát triển đến đoạn cầu, nổi bật với những tiếng kèn và nốt cao xuất thần.Bài hát kết thúc với những tiếng kèn đồng.
Giọng hát của Styles, được mô tả là "khàn", kéo dài từ D3 đến A4.Bài hát sử dụng phép ẩn dụ của trái câu và mùa hè để mô tả một cuộc gặp gỡ tình dục.Theo Styles, bài hát nói về cảm giác hưng phấn và phấn khích ban đầu khi một người lần đầu tiên nhìn thấy ai đó.Styles chia sẻ rằng đó là về sự cực khoái của phụ nữ.Anh ấy sử dụng các nốt dài để truyền tải thông điệp này và đoạn điệp khúc cuối thể hiện quãng giọng cao hơn của Styles.Ca từ của bài hát sử dụng phép tu từ và hình ảnh.
Đánh giá chuyên môn.
"Watermelon Sugar" nhìn chung được các nhà phê bình âm nhạc đón nhận một cách nồng nhiệt. Đoạn guitar hook của bài hát đã được Charu Sinha của "Vulture" khen ngợi.Trong một bài đánh giá tích cực của "USA Today", Patrick Ryan đã gọi đây là một "điểm nổi bật gây say" trên "Fine Line" viết rằng nó "[gói gọn] tinh thần sôi nổi oi bức của dự án".
Xếp hạng cuối năm. |
Chuyến bay 6136 của China Northern Airlines
Chuyến bay 6136 của China Northern Airlines (CJ6136/CBF6136) là chuyến bay chở khách nội địa Trung Quốc từ Sân bay quốc tế Thủ đô Bắc Kinh đến Sân bay quốc tế Chu Thủy Tử Đại Liên. Vào ngày 7 tháng 5 năm 2002, chiếc McDonnell Douglas MD-82 điều hành chuyến bay đã đâm xuống vịnh gần Đại Liên ngay sau khi phi công báo cáo "cháy trên máy bay", giết chết tất cả 103 hành khách và 9 phi hành đoàn. Nguyên nhân của vụ hỏa hoạn sau đó được xác định là bị phóng hỏa.
Chiếc máy bay gặp nạn là một chiếc McDonnell Douglas MD-82 với số đăng ký B-2138 và số sê-ri của nhà sản xuất 49522. Nó được chế tạo vào năm 1991 và đã tích lũy được khoảng 27.000 giờ bay trong dịch vụ. Theo quan chức cấp cao của Tổng cục Hàng không Dân dụng Trung Quốc, Yang Yuanyuan, chiếc máy bay vừa được kiểm tra bảo dưỡng định kỳ và có hồ sơ bảo dưỡng hoàn hảo.
Vào ngày 8 tháng 12, khi đang bay từ Thanh Đảo đến Phúc Châu, máy bay bị cướp lần thứ hai khi một người đàn ông Trung Quốc dùng dao mổ đâm một tiếp viên hàng không và yêu cầu phi công lái máy bay đến Đài Loan, cho rằng anh ta có một quả bom trên máy bay.
Máy bay hạ cánh an toàn tại Đài Bắc, Đài Loan và tên không tặc đã ra đầu thú nhà chức trách. Tất cả 137 người trên máy bay đều sống sót, bao gồm cả tiếp viên hàng không bị đâm. Cuộc điều tra sau đó cho thấy không có quả bom nào trên máy bay.
Máy bay rời cổng tại Sân bay quốc tế Thủ đô Bắc Kinh lúc 20:22 và cất cánh lúc 20:37 giờ địa phương (12:37 UTC) từ Đường băng 36R. Lúc 21:20, khi máy bay gần đến Đại Liên, cơ trưởng đã báo cáo "cháy trong cabin" và "đuôi đang cháy" cho tháp Đại Liên và yêu cầu hạ cánh khẩn cấp. Lúc 21:24 máy bay biến mất khỏi màn hình radar và mất liên lạc với kiểm soát không lưu. Nó dự định đến Đại Liên lúc 21:40. Máy bay đã lao xuống nước ở góc nghiêng 90 độ và mũi chúc xuống 30 độ. Các nhân chứng nói rằng chiếc máy bay đã lượn vài vòng trước khi đột ngột lao xuống biển với ánh sáng tắt lịm.
Các dịch vụ khẩn cấp đã ngay lập tức được triển khai ngay sau vụ tai nạn. Lực lượng Hải quân Trung Quốc đóng tại Đại Liên đã triển khai 4 tàu hải quân đến hiện trường vụ tai nạn. Hơn 30 tàu lai dắt tham gia tìm kiếm cứu nạn. Lực lượng cứu hộ đã ngay lập tức tìm thấy 60 thi thể và mảnh vỡ từ hiện trường vụ tai nạn, bao gồm cả một xe chở thức ăn bị cháy nặng. Chủ tịch Giang Trạch Dân và Thủ tướng Chu Dung Cơ đã ra lệnh cho các cơ quan hàng không, cảnh sát, vận tải và quân đội Trung Quốc tổ chức đầy đủ và hỗ trợ các nỗ lực cứu hộ.
Vào ngày 8 tháng 5, các nhân viên tìm kiếm và cứu nạn của Trung Quốc đã phát hiện ra tín hiệu từ thiết bị ghi âm chuyến bay. Chính quyền Đại Liên cử 51 thợ lặn tới 17 địa điểm khác nhau để tìm hộp đen của máy bay. Vào ngày 10 tháng 5, các công nhân trục vớt đã phát hiện tín hiệu yếu. Họ cũng trục vớt được một đoạn máy bay dài 15 mét từ dưới biển. Vào ngày 14 tháng 5, bảy ngày sau thảm họa, hai thiết bị ghi âm chuyến bay đã được những người tìm kiếm trục vớt từ đáy biển.
Hành khách và phi hành đoàn.
Trong số 103 hành khách, 96 người đến từ Trung Quốc; ba người Nhật Bản; và bốn người còn lại đến từ Pháp, Ấn Độ, Singapore và Hàn Quốc. 100 hành khách là người lớn trong khi 3 là trẻ em. Hầu hết các hành khách là cư dân của Đại Liên.
Phi công của chuyến bay là Cơ trưởng Wang Yongxiang. Anh ấy sinh năm 1967 và đã có tổng cộng hơn 11.000 giờ bay. Cơ phó là Chen Xiuming. Anh ấy sinh năm 1973 và đã tích lũy được tổng cộng hơn 3.300 giờ bay. Kỹ sư bay là Pan Mintsi, với tổng thời gian bay là 4.980 giờ.
Chính phủ Trung Quốc ngay lập tức ra lệnh điều tra nguyên nhân vụ tai nạn. Sau đó, một ban điều tra đặc biệt do chính quyền trung ương cử đến Đại Liên. Ban hội thẩm gồm có phó tổng thư ký quốc vụ viện Long Quân; người đứng đầu Bộ Truyền thông, Tổng cục Hàng không Dân dụng, Bộ Công an và Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia (NTSB) của Hoa Kỳ.
Ngay sau thảm họa, hỏa hoạn trên chuyến bay bị nghi ngờ là nguyên nhân chính của vụ tai nạn. Điều này đã được xác nhận bởi cuộc gọi khẩn cấp của phi hành đoàn tới ATC về việc có lửa trên máy bay. Nhiều nhân chứng cũng ủng hộ lý thuyết này. Khả năng xảy ra hỏa hoạn trên máy bay trở nên cao hơn sau khi lực lượng cứu hộ vớt được một xe chở thức ăn bị cháy nặng tại hiện trường vụ tai nạn.
Các tờ báo cấp tỉnh của Trung Quốc cho rằng có thể chập điện đã gây ra hỏa hoạn.
Đáp lại vụ tai nạn của Chuyến bay 129 của Air China và Chuyến bay 6136 của China Northern Airlines, viên chức Viên Viên của CAAC tuyên bố rằng cải cách an toàn hàng không của Trung Quốc sẽ bị trì hoãn.
Kết quả điều tra vụ tai nạn đã được Tân Hoa Xã công bố vào ngày 8 tháng 12 năm 2002. Một hành khách tên Zhang Pilin dường như đã đốt cháy cabin hành khách bằng xăng, khiến mất kiểm soát và va chạm. Zhang đã mua bảy hợp đồng bảo hiểm hàng không trị giá tổng cộng 1.400.000 nhân dân tệ (khoảng 170.000 USD) trước khi lên máy bay.
Cuộc điều tra về đống đổ nát cho thấy có một lượng xăng gần chỗ ngồi của Zhang và hầu hết hành khách, bao gồm cả Zhang, đã chết vì hít phải khí Carbon monoxide. Động cơ, sàn cabin và các bộ phận quan trọng khác không có dấu hiệu cháy, nổ.
Điều tra sâu hơn cho thấy Zhang đã bay từ Đại Liên đến Bắc Kinh và quay trở lại Đại Liên trên chuyến bay 6136 cùng ngày. Theo camera an ninh ghi lại, anh ta đã dành vài giờ để hút thuốc trong sảnh chờ của sân bay Bắc Kinh. Zhang đã mua hai hợp đồng bảo hiểm trước khi rời Đại Liên và mua năm hợp đồng còn lại ở Bắc Kinh. Một số chai nước chứa đầy xăng cũng được tìm thấy trong căn hộ của Zhang. Cuộc điều tra cũng cho thấy Zhang đã kết hôn, có một con trai, điều hành công ty riêng và đang mắc một khoản nợ lớn.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Dân tộc và Phát triển
Dân tộc và Phát triển là một tờ báo điện tử trực thuộc và là cơ quan ngôn luận của Ủy ban Dân tộc Việt Nam.
Ngày 27 tháng 10 năm 2002 phát hành số báo đầu tiên. Báo điện tử "Dân tộc và Phát triển" chính thức khai trương Báo điện tử Dân tộc và Phát triển với tên miền , giấy phép số 468/GP-BTTTT và vinh dự đón nhận Bằng khen của Thủ tướng Chính phủ.
Báo điện tử Dân tộc và Phát triển là một kênh thông tin, tuyên truyền chính thống của Uỷ ban Dân tộc trên môi trường Internet. Từ đây, thông tin về lĩnh vực công tác dân tộc, thực hiện chính sách dân tộc có điều kiện lan tỏa hơn đến mọi đối tượng bạn đọc trên cả nước. Hiện tại, Báo điện tử Dân tộc và Phát triển đang thực hiện đa dạng hóa các loại hình sản phẩm báo chí; ứng dụng công nghệ số để sản xuất và chuyển tải thông tin, tiếp cận và vận dụng phương pháp làm báo hiện đại. |
Hōjō Yoshitoki (北条 義時, Hōjō Yoshitoki 1163 – 1 tháng 7 năm 1224) là "shikken" (quan chấp chính) thứ hai thuộc tộc Hōjō của Mạc phủ Kamakura và cũng là người đứng đầu tộc Hōjō. Ông ấy là đứa con trai thứ hai của Hōjō Tokimasa. Ông trở thành "shikken" vì do cha của ông là Tokimasa đã từ chức và ông tại nhiệm từ 1205 cho đến khi qua đời vào năm 1224.
Hōjō Yoshitoki được sinh ra vào năm 1163, là con trai thứ hai của Hōjō Tokimasa và vợ của ông Itō Nyūdō, con gái của Itō Sukechika. Khi ông được sinh ra thì ông đã có một người anh trai tên là Hōjō Munetoki và một người chị gái tên là Hōjō Masako. Khoảng thập kỷ (10 năm) sau khi ông ra đời, thì ông cũng có thêm một người em trai nữa tên là Hōjō Tokifusa và một người em gái không rõ tên là gì, cô em gái này không có ngày tháng năm sinh rõ ràng. Gia tộc Hōjō lúc bấy giờ đã kiểm soát được toàn bộ phiên Izu, với Yoshitoki là một thành viên của gia tộc Hōjō và cũng có mối quan hệ họ hàng xa với tộc Taira lẫn cả với Hoàng thất Nhật Bản.
Vào thời điểm bấy giờ sau chiến loạn Heiji, nhà Taira dưới sự lãnh đạo của Taira no Kiyomori chính thức nắm quyền cả đất nước và bắt đầu củng cố quyền lực của họ tại kinh đô Kyoto, nhà Taira đã ra hình phạt lưu đày đối với đối thủ cạnh tranh của họ là nhà Minamoto. Minamoto no Yoshitomo, người đứng đầu nhà Minamoto bị hành hình, trong khi những người con của ông (Yoshitomo) thì không bị hành hình mà chỉ bị lưu đày hoặc bị ép phải vào các tu viện để thuận tiện cho việc quản thúc. Cùng lúc đó thì Pháp hoàng Go-Shirakawa và với con trai của ông đang làm Thiên hoàng lúc bấy giờ chính là Thiên hoàng Nijō (một Thiên hoàng bù nhìn) cũng đang ở tại Kyoto. Minamoto no Yoritomo, người thừa kế hợp pháp của Yoshitomo bị lưu đày đến Izu, nơi mà gia tộc Hōjō đang nắm quyền kiểm soát. (Hai người em của Yoritomo là Minamoto no Yoshitsune và Minamoto no Noriyori thì bị quản thúc tại các tu viện gần Kyoto).
Ngay từ ngày đầu tiên thì Yoshitoki đã được kỳ vọng sẽ kế vị cha mình với tư cách là người đứng đầu gia tộc Hōjō ở Izu. Ông ấy có một mối quan hệ rất thân thiết với tất cả các anh chị em của mình, đặc biệt là với chị gái Masako.
Năm 1179, Masako đã yêu phải chàng trai trẻ nhà Minamoto đang bị lưu đày ở Izu là Minamoto no Yoritomo và thế là họ đã kết hôn với nhau. Cuộc hôn nhân của hai người họ hoàn toàn được sự ủng hộ bởi người thừa kế hợp pháp của nhà Hōjō là Yoshitoki. Năm 1180, Masako và Yoritomo có con gái đầu lòng được biết đến là Ō-Hime. Cùng năm đó, Thân vương Mochihito là con trai của Thiên hoàng Go-Shirakawa cực kỳ mệt mỏi và cũng rất bất mãn với sự lãnh đạo của nhà Taira, tin rằng chính ông (Mochihito) đã bị tước đoạt đi cơ hội kế thừa ngai vàng của mình để cho cháu họ của mình là Thiên hoàng Antoku đưa lên ngôi, bởi vì vị Thiên hoàng trẻ tuổi có một nửa dòng máu nhà Taira. Cho nên Thân vương Mochihito đã kêu gọi các lãnh đạo còn sót lại của nhà Minamoto trên toàn Nhật Bản tập hợp lại để có thể lật đổ được nhà Taira , vụ việc cũng đã châm ngòi cho chiến tranh Genpei nổ ra.
Yoshitomo chấp nhận lời kêu gọi và cùng với sự giúp đỡ lẫn hỗ trợ của Yoshitoki, Masako, Tokimasa và toàn bộ gia tộc Hōjō. Lẫn với sự tham gia của hai người em của Yoritomo là Yoritsune và Noriyori về phe Yoritomo. Yoritomo xây dựng căn cứ của mình ở phía đông Izu tại Kamakura, vị trí ở tỉnh Sagami. Thế là chiến tranh Genpei bắt đầu với Yoshitoki nhận lệnh từ cha của mình là phải giúp đỡ hết mình cho cậu em rể là Yoritomo này. Anh trai của Yoshitoki là Munetoki đã buộc phải bỏ mạng trong cuộc chiến này vào năm 1180. Sang năm sau là năm 1181, Taira no Kiyomori cũng đột ngột qua đời và được kế vị bởi con của ông (Kiyomori) là Taira no Munenori.
Năm 1182, Yoshitoki lúc này đã 19 tuổi được kết hôn vào giữa cuộc chiến còn đang diễn ra. Tuy không biết chính xác vợ ông là ai nhưng đều ta có thể biết được là vào năm 1183, Yoshitoki và vợ mình đã sinh ra đứa con đầu lòng lấy tên là Hōjō Yasutoki, người trở thành lãnh đạo của tộc Hōjō sau khi cha của mình qua đời. Một năm trước đó thì Yoritomo và Masako cũng có một người con trai, người được cho là người thừa kế chính thức của Yoritomo tên là Minamoto no Yoriie. Minamoto no Yoshinaka, một người họ hàng và cũng là đối thủ với Yoritomo, đã tiến quân vào Kyoto và buộc Heike (tên dòng chính của gia tộc Taira) phải tháo chạy khỏi kinh đô cùng với Thiên hoàng Antoku trẻ tuổi. Yoshinaka sau đó bị buộc rời khỏi Kyoto bởi Yoshitsune khi đang lấy danh nghĩa của Yoritomo. Sau cùng của cuộc chiến, nhà Minamoto giành thắng lợi và họ cũng nhanh chóng đưa Thân vương Takahira lên ngôi, lấy hiệu là Thiên hoàng Go-Toba
Nắm giữ quyền lực (1185–1205).
Năm 1185, khi chiến tranh Genpei kết thúc với sự chiến thắng của quân Minamoto trước quân Taira trong trận hải chiến mang tên Dan no Ura, gần như toàn bộ các nhà lãnh đạo nhà Taira còn sót lại đều bị hành hình hoặc buộc phải tự sát (trong đó có luôn cả Thiên hoàng Antoku đã bị chết đuối trong trận hải chiến). Lúc này nhà Minamoto đã hoàn toàn kiểm soát được Nhật Bản và bắt đầu thành lập cơ sở chính quyền mới ở Kamakura. Điều này cũng khiến cho nhà Hōjō trở nên vô cùng quyền lực. Cùng năm đó, Hōjō Tokimasa được Pháp hoàng Go-Shikarawa bổ nhiệm vào hai chức vụ quan trọng của triều đình tên là "jitō" và "shugo" hoặc với tên khác là quản lý và giám sát.
Năm 1192, Thái thượng Pháp hoàng Go-Shirakawa (Pháp hoàng cũng băng hà trong cùng năm sau đó) chính thức bổ nhiệm Yoritomo chức vụ Chinh di Đại Tướng quân. Cùng năm đó, Yoritomo và Masako có thêm một đứa con trai nữa đặt tên là Minamoto no Sanetomo. Yoshitoki lúc này cũng đã có một vị trí vô cùng quyền lực cho bản thân mình, đặc biệt là sau cái chết của Yoritomo vào năm 1199. Tuy Masako xuất gia trở thành nữ tu sau sự ra đi của chồng nhưng bà vẫn giữ một số quyền lực chính trị nhất định, trong khi Yoshitoki đang chuẩn bị tinh thần thừa kế gia tộc Hōjō từ cha mình.
Hōjō Tokimasa chính thức làm nhiếp chính cho Tướng quân Yoriie khi mới vừa kế vị, con trai cả này của Yoritomo cực kì không thích gia tộc Hōjō mà ông ưu ái hơn với nhà cha vợ mình là gia tộc Hiki, nhất là dưới sự lãnh đạo của Hiki Yoshikazu. Yoshitoki, Masako và với Tokimasa chính thức thành lập hội đồng nhiếp chính vào năm 1200 để giúp cho Tướng quân Yoriie cai quản đất nước, nhưng Yoriie lại không tin tưởng vào người nhà Hōjō, nên vào năm 1203, ông cùng với cha vợ mình là Yoshikazu đã cùng lên âm mưu với ý định ám sát Hōjō Tokimasa. Yoshitoki lúc bấy giờ không hề biết gì về điều này nhưng Masako đã phát giác ra kế hoạch và cảnh báo nó cho cha của bà. Trong cuộc thảm sát nhà Hiki ấy, con trai của Yoriie là Minamoto no Ichiman cũng bị giết theo. Yoriie trong tình trạng không còn ai ủng hộ mình thì ông bị buộc phải từ chức vào năm 1203 và đến sinh sống ở Izu, cuối cùng thì Yoriie lại bị ám sát vào năm 1204 bởi lệnh của Tokimasa.
Không lâu sau đó, con trai thứ hai của Yoritomo là Minamoto no Sanetomomo chính thức trở thành "Chinh di Đại Tướng quân" thay thế anh mình là Yoriie. Tokimasa cũng tiếp tục được làm nhiếp cho vị "Tướng quân" mới, nhưng Sanemoto ngày càng xa cách với nhà Hōjō nên khiến cho Tokimasa có ý định muốn ám sát ông. Trong cùng thời điểm này, một người em rể khác của Yoshitoki tên là Hatakeyama Shigetada đã bị xử tử bởi lính của Tokimasa vì ông ta bị vu khống cho tội phản loạn. Yoshitoki đã từng thân thiết với ông ấy (Shigetada) nên đã bắt đầu mất tin niềm tin vào cha của mình. Một khi nơi nào đó có âm mưu với ý định ám sát Sanetomo, thì Masako và Yoshitoki đã ép buộc cho của họ phải từ chức quan chấp chính (shikken) hoặc họ sẽ làm chính biến. Thế là Tokimasa buộc cạo xuất gia đi tu trở thành hoà thượng, ông nghỉ hưu tại một tu viện ở Kamakura và qua đời tại đó vào năm 1215.
Hōjō Yoshitoki dĩ nhiên kế vị chức vị quan chấp chính (shikken) từ tay Tokimasa.
Quan chấp chính (shikken) và qua đời (1205–1224).
Triều đại nhiếp chính của Yoshitoki rất yên bình và không có biến cố gì cho đến những năm cuối trong thời kỳ nhiếp chính của ông. Ông được trợ giúp bởi chị của mình là "nữ tu-"tướng quân"" Masako. Năm 1208, quan chấp chính Yoshitoki phái Masako đến Kyoto để xin Pháp hoàng Go-Toba chấp thuận một trong những người con trai của ông là Thân vương Nagahito trở thành người thừa kế chức vị Chinh di Đại Tướng quân vì Sanetomo không có con nối dõi nhưng đã bị Pháp hoàng thẳng thừng từ chối.
Năm 1219, bi kịch ập đến với Mạc phủ Kamakura khi Tướng quân Sanetomo bị cháu trai của mình là một trong số những người con trai còn sống sót của Yoriie ám sát, người này sau đó đã bị quân đội gia tộc Hōjō bắt giữ và bị đem đi xử tử. Điều này chính thức dẫn tới việc dòng họ Minamoto không còn bất kỳ ai có thể thừa tự nữa. Cùng năm đó, "shikken" Yoshitoki đã chọn một người trong họ hàng xa với nhà Minamot là Kujō Yoritsune thuộc gia tộc Kujō, đồng thời cũng là họ hàng xa với gia tộc Fujiwara. Thế là sau đó Yoritsune đã được chỉ định làm "Tướng quân" mới cho Mạc phủ Kamakura nhưng Yoshitoki vẫn giữ chức shikken (quan chấp chính) của Mạc phủ.
Năm 1221, Pháp hoàng Go-Toba nổi dậy chống lại chính quyền Mạc phủ nhằm khôi phục lại quyền hành cho Thiên hoàng, sự kiện này gọi là loạn Jōkyū. Pháp hoàng đã tuyên bố quan chấp chính Yoshitoki là một tên phản thần và muốn hắn ta phải bị hành hình. Kyoto lúc này đã bị tràn ngập trong nội loạn, Yoshitoki cùng với con trai là Hōjō Yasutoki và cũng là người thừa kế của ông đã dẫn quân tấn công để đánh chiếm lại kinh đô Kyoto. Với sự trợ giúp của Masako thì quân đội Mạc phủ đã có thể dễ dàng đánh bại đội quân ô hợp của Pháp hoàng và Yasutoki cũng dễ dàng chiếm lại thành công được kinh đô Kyoto. Kết quả là Pháp hoàng Go-Toba bị buộc lưu đày đến quần đảo Oki đến hết phần đời còn lại của ông.
Tuy nhiên vào năm 1224 thì Hōjō Yoshitoki lại đột ngột qua đời vì bệnh tật , hưởng thọ khoảng 61 tuổi. Ông đã được kế thừa bởi con trai cả của mình là Hōjō Yasutoki với tư cách là quan chấp chính (shikken) đời thứ ba của Mạc phủ Kamakura. Chị gái của Yoshitoki là Masako tuy sống sau ông được thêm một năm nhưng rồi cũng qua đời vào năm 1225, bà hưởng thọ khoảng 69 tuổi.
Các phu nhân và con cái:
Show truyền hình mang tên là "13 Tướng quân của Kamakura" nói về cuộc đời của Yoshitoki |
Brenden Russell Aaronson (sinh ngày 22 tháng 10 năm 2000) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Mỹ hiện đang thi đấu ở vị trí tiền vệ tấn công hoặc tiền vệ cánh cho câu lạc bộ Leeds United tại Premier League và đội tuyển bóng đá quốc gia Hoa Kỳ.
Tháng 5 năm 2022, Aaronson chuyển đến Leeds United từ Red Bull Salzburg với giá 30,2 triệu đô la Mỹ (24,7 triệu bảng Anh), khiến anh trở thành cầu thủ bóng đá Mỹ đắt giá thứ hai mọi thời đại.
Sinh ra ở Medford, New Jersey, Aaronson theo học trường trung học Shawnee một năm trước khi vào Học viện YSC của câu lạc bộ trẻ Philadelphia Union, nơi anh chơi bóng đá và hoàn thành chương trình học trung học. Trong thời gian ở Học viện YSC, Aaronson đã chơi cho đội trẻ Philadelphia Union trước khi vào Đại học Indiana và bắt đầu sự nghiệp bóng đá với Bethlehem Steel FC.
Sự nghiệp câu lạc bộ.
Aaronson lần đầu ra sân với tư cách là một cầu thủ học viện đang chơi cho Bethlehem Steel FC trong mùa giải 2017 sau khi học viện Philadelphia Union. Tháng 10 năm 2017, Aaronson có trận ra mắt Steel FC trong trận hòa trên sân khách trước Tampa Bay Rowdies. Aaronson đã có 21 lần ra sân và ghi bàn thắng đầu tiên cho đội bóng chuyên nghiệp vào lưới Atlanta United 2.
Ngày 17 tháng 9 năm 2018, Aaronson gia nhập câu lạc bộ Philadelphia Union vào đầu mùa giải 2019. Ngày 17 tháng 3 năm 2019, anh ghi bàn thắng chuyên nghiệp đầu tiên trong trận ra mắt tại MLS, giúp cho đội bóng anh hòa 1-1 trước Atlanta United. Anh được coi là một cầu thủ dự phòng cho Philadelphia Union, chấn thương và án treo giò đã tạo cơ hội cho Aaronson ra sân ngay từ đầu và xuất sắc ở đội bóng với tư cách vừa là cầu thủ kiến tạo số 10, vừa là tiền vệ box-to-box bên cánh trái.
Cuối mùa giải này, Aaronson đã về nhì cho giải Tân binh của năm MLS 2019, với 3 bàn thắng và 2 pha kiến tạo trong hơn 1,640 phút thi đấu. Aaronson là cầu thủ trẻ nhất trong số năm cầu vào chung kết.
Mùa giải 2020 đã trở thành một năm đột phá đối với Aaronson, người kết thúc mùa giải với 31 lần ra sân trong trận đấu và ghi được 4 bàn thắng. Màn trình diễn của Aaronson trong mùa giải này đã mang về cho anh với danh hiệu bao gồm việc được đưa tên vào Đội hình xuất sắc nhất MLS năm 2020 và MLS is Back Tournament. Philadelphia Union đã kết thúc mùa giải với thành tích giải đấu tốt nhất khi giành được giải thưởng đầu tiên cho đội bóng này, Supporters' Shield 2020.
Sau những tin đồn dai dẳng, ngày 16 tháng 10 năm 2020, Aaronson gia nhập đội bóng Red Bull Salzburg ở Đức có hiệu lực kể từ tháng 1 năm 2021. Trong khi phí chuyển nhượng chưa được tiết lộ, Philadelphia Union đã thông báo rằng đây sẽ là phí chuyển nhượng cao nhất được trả cho cầu thủ người Mỹ từ MLS, Brenden Aaronson. Các phóng viên ban đầu cho biết chi phí trả trước là 6 triệu đô la Mỹ, kèm theo 3 triệu đô la Mỹ trong các ưu đãi có thể. Aaronson có trận ra mắt Red Bull Salzburg vào ngày 25 tháng 1, vào sân thay người trong chiến thắng 2–0 trước Rheindorf Altach.
Aaronson ghi bàn thắng đầu tiên cho Red Bull Salzburg vào ngày 10 tháng 2 năm 2021, ghi bàn thắng quyết định trong chiến thắng chung cuộc 3–1 trước Austria Wien. Ngày 1 tháng 5, anh giành được vị trí á quân Cúp Bóng đá Áo khi đội bóng anh thua LASK trong trận chung kết với tỷ số 0–3. Aaronson đã ghi bàn thắng thứ hai của trận đấu và là bàn thắng thứ năm của anh tên mọi trận đấu kể từ khi gia nhập Red Bull Salzburg vào tháng 1 năm 2022.
Ngày 26 tháng 5 năm 2022, Leeds United thông báo về việc ký hợp đồng 5 năm đối với Aaronson, có hiệu lực từ ngày 1 tháng 7. Sky Sports đưa tin phí chuyển nhượng là 24,7 triệu bảng. Ngày 6 tháng 8, anh có trận ra mắt ở Premier League với tư cách là cầu thủ đá chính trong trận mở màn của mùa giải 2022–23, với chiến thắng 2–1 trên sân nhà trước Wolverhampton Wanderers. Ngày 21 tháng 8, Aaronson ghi bàn thắng đầu tiên ở Premier League sau khi phạm lỗi với thủ môn Édouard Mendy của Chelsea trong chiến thắng 3–0 trên sân nhà trước kình địch Chelsea, giúp Leeds United giành chiến thắng đầu tiên trước The Blues (Chelsea) sau 20 năm.
Sự nghiệp quốc tế.
Tháng 10 năm 2019, Aaronson lần đầu tiên được gọi vào đội tuyển bóng đá quốc gia Hoa Kỳ cho các trận đấu ở CONCACAF Nations League, gặp hai đối thủ Cuba và Canada. Anh đã không giành được suất đá chính trong cả hai trận đấu. Aaronson được gọi lần thứ hai vào đội tuyển Hoa Kỳ tham dự January camp 2020. Aaronson đã có trận ra mắt chính thức trong chiến thắng 1–0 trước Costa Rica. Tháng 12 năm 2020, Aaronson ghi bàn thắng quốc tế đầu tiên trong chiến thắng 6–0 trước El Salvador.
Aaronson được đưa vào đội hình 26 cầu thủ tuyển Mỹ tham dự FIFA World Cup 2022, thi đấu cả ba trận vòng bảng.
Đời sống cá nhân.
Màn trình diễn của Aaronson cho Philadelphia Union và Red Bull Salzburg đã mang lại cho anh với biệt danh "Messi của Medford", ám chỉ nơi sinh của Aaronson và so sánh với cầu thủ người Argentina là Lionel Messi.
"Tính đến Ngày 4 tháng 1 năm 2023"
"Tính đến ngày 20 tháng 11 năm 2023"
"Tính đến ngày 1 tháng 6 năm 2022." |
Công tước xứ Gordon
Công tước xứ Gordon (tiếng Anh: "Duke of Gordon") là tước hiệu quý tộc Anh được tạo ra 2 lần, lần đầu thuộc về Đẳng cấp quý tộc Scotland và lần 2 thuộc Đẳng cấp quý tộc Vương quốc Liên hiệp Anh.
Tước hiệu được đặt theo tên của Thị tộc Gordon ở Scotland, lần đầu tiên được tạo ra vào ngày 3 tháng 11 năm 1684, để trao cho Hầu tước thứ 4 xứ Huntly. Trước đó ông ấy đã được trao các tước hiệu Hầu tước xứ Huntly, Bá tước xứ Huntly và Enzie, Tử tước xứ Inverness, và Lãnh chúa xứ Strathaven, Balmore, Auchindoun, Garthie và Kincardine. Vào ngày 2 tháng 7 năm 1784, Công tước thứ 4 được phong làm Bá tước xứ Norwich, thuộc Hạt Norfolk, và Nam tước Gordon, xứ Huntley thuộc Hạt Gloucester, trong Đẳng cấp quý tộc Đại Anh. Trụ sở chính của gia đình là Lâu đài Gordon. Tước vị Công tước đã biến mất vào năm 1836, cùng với tất cả các danh hiệu được tạo ra vào năm 1684 và 1784.
Hầu hết các điền trang của Gordon được chuyển cho con trai của chị cả của Charles Gordon-Lennox, Công tước thứ 5 xứ Richmond, có trụ sở chính là Goodwood House ở Sussex. Năm 1876, con trai của ông, Công tước thứ 6 xứ Richmond và Lennox, được phong làm Công tước xứ Gordon, của Lâu đài Gordon ở Scotland, và Bá tước xứ Kinrara, ở Hạt Inverness. Do đó, Công tước nắm giữ 4 tước vị Công tước (bao gồm cả tước hiệu Pháp là Công tước xứ Aubigny trong Đẳng cấp quý tộc Pháp không còn tồn tại), nhiều hơn bất kỳ quý tộc nào khác trong vương quốc. |
Tô tượng (trò chơi)
Tô tượng là một trò chơi phổ biến của trẻ em Việt Nam xuất hiện từ đầu thập niên năm 1990 và 2000. Tới đầu thập niên 2020, trò chơi có sức hút trở lại, trở thành trào lưu trên mạng xã hội và mở rộng lứa tuổi tham gia đến thanh niên thay vì trẻ em đơn thuần. Tô tượng còn là một hình thức kinh doanh thu được lợi nhuận đáng kể từ các quán cà phê, hội chợ hoặc hiệu sách. Có một số vấn đề đã được báo chí đưa tin về tô tượng như khi trẻ em có thể bị nhiễm độc từ màu sơn.
Theo nhiều tờ báo tại Việt Nam đưa tin, tô tượng là trò chơi gắn liền kí ức cùng với những kỉ niệm của thế hệ người dân sinh thập niên 1990 và đầu 2000 tại Việt Nam. Đây cũng được xem là hình thức giải trí được ưa chuộng khi chưa có sự xuất hiện của các thiết bị di động, điện tử. Sau nhiều năm, trò chơi tô tượng lại trở nên nhộn nhịp và thu hút người tham gia khi trở thành xu hướng trên mạng xã hội. Không chỉ dành cho lứa tuổi thiếu nhi mà tô tượng còn là xu hướng của giới trẻ, thậm chí là cả người lớn. Có ý kiến cho rằng trò chơi tô tượng đã mất đi sức hút trong một khoảng thời gian dài vì giới trẻ tìm được những niềm vui mới từ máy tính, điện thoại thông minh nhưng gần đây lại trở thành xu hướng của giới trẻ khi được chia sẻ nhiều trên các nền tảng mạng xã hội.
Tô tượng thường xuất hiện trong các gian hàng hội chợ, quán cà phê hay khu vực nhà sách, có sức thu hút trẻ em bằng hình thức tô vẽ, sáng tạo hình ảnh, màu sắc theo ý thích. Sau khi hoàn thành, tượng còn là vật trang trí bàn học, kệ sách. Ở các địa điểm tô tượng, khách hàng thường được thoải mái chọn hình dáng tượng tượng và sẽ được phát đầy đủ bộ pha màu, cọ, nước, các lọ màu cũng được bày sẵn cho các khách hàng lựa chọn tự do. Việc pha trộn màu có thể theo hình mẫu có sẵn hoặc tùy thuộc vào sở thích của mỗi cá nhân. Người chơi cho rằng so với trước, các mẫu tượng đã đa dạng hơn về hình dáng, mẫu mã, từ nhân vật hoạt hình đến nhân vật nổi tiếng trong các bộ phim bom tấn, độ nét chi tiết cũng cao hơn. Tượng thường được làm bằng thạch cao.
Một số tờ báo cũng đã đưa tin giới thiệu những địa điểm tô tượng nhằm thu hút khách và tăng doanh thu. Mức giá cho một lần tô tượng được đưa ra đa dạng, dao động từ 30.000 đến 70.000 đồng tùy kích cỡ, hình dáng và thêm 15.000 đồng nếu khách hàng lựa chọn xịt bóng bảo vệ lớp sơn màu tô trên tượng. Nhiều cửa hàng kinh doanh dịch vụ tô tượng đã luôn gặp phải tình trạng đông kín khách và phải thuê thêm nhân viên phục vụ. Vào dịp cuối tuần, những khu tô tượng trở thành xu hướng ở thành phố Hồ Chí Minh như công viên Lê Thị Riêng đều kín chỗ. Nhiều nhóm thanh niên xếp hàng dài chờ chọn tượng rồi dành hàng giờ để ngồi pha màu, tô vẽ. Một cửa hàng cho biết đã phải phục vụ từ 8 giờ sáng cho tới khuya, và còn lên đơn tới 2000 tượng cho 2 ngày trong tuần.
Báo điện tử VOV đã đưa tin khi dịch vụ tô tượng khi trở thành xu hướng trở lại, có người bán đã thu lại lợi nhuận tiền triệu đồng mỗi ngày. Việc tô vẽ, nặn gốm ở làng gốm Bát Tràng cũng trở thành dịch vụ kinh doanh ăn khách, giúp các chủ xưởng gốm thu lại lợi nhuận đáng kể.
Báo "Dân Trí" tin rằng tô tượng là cách để rèn luyện khả năng tập trung, thư giãn đầu óc, xua đuổi những áp lực, suy nghĩ tiêu cực trong cuộc sống. Tờ báo này cũng cho rằng việc tập trung tô vẽ còn giúp rèn luyện tính kiên nhẫn cũng như kích thích khả năng sáng tạo. Báo "Thanh Niên" cũng cho rằng tô tượng để rèn luyện tính kiên nhẫn và tỉ mỉ. Trò chơi được đánh giá "không giới hạn độ tuổi" này cũng được xem là thích hợp để các cha mẹ dành thời gian với con cái và cả gắn kết tình thân. Nhiều người cho rằng trào lưu này còn là cơ hội để thư giãn, tụ tập, tránh xa thiết bị di động điện tử và mạng xã hội.
Báo "Tuổi Trẻ" cũng thông tin việc nhìn vào tượng có thể dự đoán được "đẳng cấp nghệ thuật" của người mua và người bán. Báo Quảng Nam thì cho rằng tô tượng là một hoạt động văn hóa "lý thú, lành mạnh, hấp dẫn và bổ ích" cần được mở rộng ở các địa phương trên Việt Nam. VTV đã dành một tin tức thời sự đưa tin về việc tô tượng trở nên thịnh hành và bày tỏ việc được tô tượng đã khiến nhiều người thấy "như được trở về tuổi thơ của mình". Bắt kịp xu hướng này, nhiều cửa hàng cà phê đã kết hợp mở thêm hoạt động tô tượng tại Hà Nội.
Ngược lại, một số người đã tỏ ra không thoải mái khi mẫu tượng được chọn có quá nhiều chi tiết đến mức không thể tô hết, mặt khác do không có năng khiếu phối màu nên bức tượng sau khi hoàn thành không đạt được như ý muốn hoặc bị nhem nhuốc màu.
Tô tượng được xuất hiện trong chương trình "Em vui chơi - Em sáng tạo" diễn ra năm 2022 với nhiều hoạt động sáng tạo của trẻ em. Một chương trình đổi sách hoặc giấy vụn để lấy sản phẩm tô tượng tại chỗ mang tên "Hải đăng trên bản" đã được tổ chức cùng năm với sự tham gia của nhiều tình nguyện viên là sinh viên các trường đai học tại Thành phố Hồ Chí Minh.
Tuy được đánh giá là mang nhiều lợi ích và được nhiều người yêu thích nhưng báo chí đã đưa tin cảnh báo về tác hại nguy hiểm của việc tô tượng, chủ yếu đến từ việc trẻ em tiếp xúc với màu sơn. Chuyên trang "Gia Đình" của báo "Sức khỏe Đời sống" cho biết theo các chuyên gia hóa học, khi tô tượng, da trẻ dễ tiếp xúc trực tiếp với sơn hoặc trẻ dễ nuốt phải sơn gây nên nguy cơ dị ứng, hoặc các chất độc tích tụ lâu dài trong cơ thể. Màu để tô tượng hầu hết là phẩm màu công nghiệp, thường được chế từ màu hữu cơ, không có rõ nguồn gốc rõ ràng. Các loại sơn tường nếu được dùng pha màu tô tượng có thể chứa chì, dễ làm trẻ bị ngộ độc. Báo điện tử "Tiền Phong" cho biết thậm chí có những loại màu được pha chế thêm các hợp chất chứa polymer có gốc benzen nên rất độc hại cho sức khoẻ con người, thậm chí có nguy cơ gây ung thư. |
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Shadow Fight 2 là một trò chơi chiến đấu nhập vai được xuất bản và phát triển bởi Nekki có trụ sở tại Síp. Đây là phần thứ hai trong series "Shadow Fight" và được ra mắt vào ngày 22 tháng 10 năm 2013. Toàn bộ trò chơi được phát hành trên toàn thế giới vào ngày 1 tháng 5 năm 2014 cho hệ điều hành Android và iOS. Sau đó, nó được phát hành cho Windows 8 và 8.1 vào ngày 26 tháng 1 năm 2015, và cho Nintendo Switch dưới dạng tựa game Nintendo eShop có thể tải xuống vào ngày 13 tháng 9 năm 2018.
Trò chơi sử dụng đồ họa tương tự như "Shadow Fight", mô tả nhân vật người chơi và đối thủ của họ dưới dạng bóng 2D. Người chơi ban đầu không có vũ khí, nhưng khi lên cấp, họ sẽ mở khóa các vũ khí và thiết bị tiên tiến hơn. Trò chơi có nhiều câu chuyện hơn so với người tiền nhiệm của nó ("Shadow Fight 1") và theo chân một chiến binh chỉ được biết đến với cái tên "Shadow", người chiến đấu để lấy lại danh dự và cơ thể đã mất của mình sau khi vô tình mở Cánh cổng bóng tối và giải phóng sáu con quỷ vào thế giới của anh ta, kẻ đã biến anh ta thành một hình bóng không mặt. Tựa game này cũng có chế độ nhiều người chơi, trong đó người chơi hợp tác với nhau để chiến đấu với những tên trùm mạnh mẽ trong Underworld.
"Shadow Fight 2" đã nhận được một số lượng lớn đánh giá tích cực khi phát hành và được coi là một trong những game đối kháng hay nhất dành cho thiết bị di động.
"Shadow Fight 2" là một trò chơi chiến đấu 2D, trong đó người chơi phải thắng ba trận đấu hay nhất trước các đối thủ do máy tính điều khiển. Trò chơi cũng có các yếu tố RPG cho phép người chơi nâng cấp áo giáp, vũ khí, kỹ năng và khả năng phép thuật của họ. Các nhân vật của trò chơi hoàn toàn là hình bóng, nhưng các hình ảnh động là thực tế và dựa trên vật lý.
Người chơi kiếm được vàng trong suốt trò chơi có thể được sử dụng để mua vũ khí. Trò chơi bao gồm bảy tỉnh khác nhau, mỗi tỉnh có một ông chủ chính. Người chơi chỉ có thể tham gia năm trận chiến trước khi năng lượng của họ phải được bổ sung, điều này được thực hiện bằng cách chờ đợi, trả tiền thật hoặc xem một số lượng quảng cáo hạn chế. Các trò chơi này có thể kết thúc theo chuỗi sau khi hoàn thành toàn bộ trò chơi.
Thành tựu là một phần cốt lõi của "Shadow Fight 2". Người chơi được thưởng khi hoàn thành câu chuyện cũng như một số nhiệm vụ nhất định.
Thế giới của "Shadow Fight 2" lấy cảm hứng nặng nề từ văn hóa Viễn Đông cổ điển , chủ yếu là Trung Quốc và Nhật Bản. Mỗi khi người chơi vào trò chơi, họ sẽ được xem một đoạn cắt cảnh hoạt hình giải thích cốt truyện của nhân vật chính, "Shadow", người cũng đóng vai trò là người kể chuyện. Shadow giải thích rằng anh ta đã từng là một chiến binh huyền thoại, nổi tiếng là người chưa bao giờ thua trận. Trong khi tìm kiếm một đối thủ xứng tầm, anh ta đã vô tình mở ra Cánh cổng bóng tối, một con đường dẫn đến một vương quốc khác, giải phóng sáu con quỷ mạnh mẽ vào thế giới của anh ta. Những con quỷ đã phá hủy cơ thể vật lý của Shadow, biến anh ta thành một hình bóng không có khuôn mặt, và tiếp tục mang đến sự hỗn loạn và hủy diệt cho thế giới. Bây giờ, Shadow cảm thấy có nghĩa vụ phải đánh bại lũ quỷ. Để phong ấn lại Cánh cổng, anh ta phải lấy lại những Phong ấn cổ mà họ đang bảo vệ và sử dụng chúng cũng như chuộc lỗi lầm của mình.
Trò chơi được cấu trúc thành nhiều chương, hay còn gọi là "hành động", mỗi chương xoay quanh một trong những con quỷ mà Shadow phải đối mặt:
Trong suốt cuộc hành trình của mình, Shadow trở nên mạnh mẽ hơn bằng cách tham gia vào nhiều trận chiến khác nhau và thường xuyên nâng cấp trang bị của mình để có cơ hội tốt hơn chống lại lũ quỷ. Anh ta đi cùng với một số đồng minh, những người luôn hỗ trợ và tư vấn cho anh ta, bao gồm cả Sensei cũ của anh ta, một thợ rèn tên là May, và sau đó là một kẻ lừa đảo .tên là Sly. Cuối cùng, Shadow đã thành công trong việc đánh bại tất cả lũ quỷ và lấy đi Phong ấn của chúng, trước khi quay trở lại Cánh cổng bóng tối để phong ấn chúng vĩnh viễn. Sáu con quỷ liên kết với nhau để cố gắng ngăn chặn anh ta, nhưng Shadow đã áp đảo chúng và đóng Cổng. Tuy nhiên, trước khi chúng hoàn toàn đóng lại, Titan, kẻ thống trị Thế giới Bóng tối, xuất hiện từ phía bên kia và bắt cóc May. Điều này bắt đầu 'Interlude', trong đó Shadow phải đánh bại từng con quỷ một lần nữa để phá hủy Phong ấn của chúng và tạm thời mở lại Cánh cổng. Anh ấy đã thành công và tự mình mạo hiểm vào Vương quốc bóng tối.
Ngay khi đến nơi, Shadow bị tấn công bởi Shroud, một người hầu của Titan. Bị suy yếu khi đi qua Cánh cổng, Shadow gần như bị giết, nhưng Kali, một thành viên của lực lượng kháng chiến ngầm chống lại triều đại của Titan, đã giải cứu anh ta và đưa anh ta trở lại nơi ẩn náu của quân kháng chiến. Ở đó, thủ lĩnh của quân kháng chiến, Cypher, thông báo cho Shadow rằng Titan thực tế là một lãnh chúa ngoài hành tinh đã chinh phục nhiều thế giới, bao gồm cả thế giới này, và cũng đang lên kế hoạch xâm chiếm thế giới của Shadow. Lực lượng kháng chiến bao gồm nhiều người ngoài hành tinh có thế giới bị Titan chinh phục, và Shadow tiếp tục giành được sự tôn trọng của họ bằng cách đánh bại tất cả họ trong trận chiến. Cypher cũng chiến đấu với Shadow và bị ấn tượng bởi kỹ năng của anh ấy, nhận xét rằng Shadow có thể là chiến binh được tiên tri sẽ đánh bại Titan. Sau đó, anh ta nhờ Kali đưa anh ta đến gặp Ancient, một sinh vật mạnh mẽ đã huấn luyện nhiều chiến binh (bao gồm cả Shroud) và đồng loại đã bị tiêu diệt bởi Titan. Để tìm thấy Ancient, Shadow trước tiên phải xác định vị trí và đánh bại Cronos, một người máy do Cypher tạo ra cho mục đích này, cuối cùng đã trở thành kẻ lừa đảo. Sử dụng công nghệ theo dõi của Cronos, Shadow và Kali tìm thấy Ancient, người ban đầu miễn cưỡng giúp đỡ, nhưng cuối cùng tin vào sức mạnh của Shadow sau khi anh ta vượt qua tất cả các bài kiểm tra của mình, bao gồm chiến đấu chống lại linh hồn của các chiến binh đã ngã xuống và chính Ancient.
The Ancient cải trang Shadow thành một trong những người lính của Titan và gợi ý rằng anh ta nên đến gần Titan bằng cách tham gia một giải đấu được tổ chức để xác định thành viên mới nhất trong lực lượng tinh nhuệ của Titan. Nửa chừng giải đấu, Shadow được gọi trở lại nơi ẩn náu của quân kháng chiến, nơi đã bị tấn công bởi binh lính của Titans. Anh ta đánh bại Shroud và phải đối mặt với một chiến binh khác, Justice, được tiết lộ là May đã bị tẩy não. Sau khi May bị quân kháng chiến bắt giữ, Shadow và Kali tiến đến Thành cổ của Titan, nơi Shadow đánh bại các vệ sĩ của Titan, tất cả đều là phiên bản thay thế đen tối của chính anh ta. Trong khi đó, Ancient rời khỏi Thế giới bóng tối để "tham chiến" ở một nơi khác. May trốn thoát và đến để giết Shadow, nhưng anh đã đánh bại và giải thoát cô khỏi sự kiểm soát của Titan. Trong khi Kali đưa May trở lại Cánh cổng bóng tối, Shadow và Titan tham gia trận chiến cuối cùng. Khi Titan bị đánh bại, cơ thể của anh ta phát nổ, phá hủy tòa thành. Shadow bị cuốn vào vụ nổ, nhưng vẫn sống sót và quay trở lại Cổng trước khi chúng bị phá hủy, lấy lại cơ thể vật lý của mình trong quá trình này. Shadow đoàn tụ với May, và cả hai ôm nhau trước khi bỏ đi mà không biết rằng họ đang bị theo dõi bởi một cái bóng đã sống sót sau sự phá hủy của Cánh cổng.
"Vết thương cũ" là một cốt truyện bổ sung dành riêng cho Phiên bản đặc biệt của trò chơi khám phá cốt truyện của Sensei, bao gồm cả cuộc gặp gỡ của anh ấy với các phiên bản trẻ hơn của sáu con quỷ. Các trận chiến trong chế độ này không thể được phát lại.
Một ngày nọ, Sensei tình cờ gặp Hoàng tử của Thành phố Ngà, người đang bị Lynx truy đuổi. Sau khi Sensei đuổi Lynx đi, Hoàng tử giải thích rằng anh ta đã bị bắt cóc khỏi cung điện của mình bởi những kẻ tấn công không rõ danh tính, nhưng đã trốn thoát được. Khi anh ta bị bắt cóc, Hoàng tử tình cờ nghe được rằng những người lính của anh ta đang được huấn luyện từ Hermit, vì vậy anh ta và Sensei đã đến đối đầu với anh ta, tin rằng anh ta có liên quan đến sự phản bội của Hoàng tử. Hermit tiết lộ rằng anh ta là người đã thuê Lynx giết Hoàng tử, nhưng tuyên bố rằng anh ta chỉ làm như vậy vì tương lai của trường mình và tấn công Sensei. Sau khi bị đánh bại, Hermit tiết lộ rằng cánh tay phải của Hoàng tử, Shogun, đã ra lệnh cho anh ta huấn luyện binh lính của mình để đổi lấy sự bảo vệ khỏi băng nhóm của Butcher. Hermit nghi ngờ rằng người của Butcher đứng sau vụ bắt cóc Hoàng tử, vì vậy anh ta và Sensei đã đối đầu với anh ta. Butcher xác nhận rằng anh ta đã bắt cóc Hoàng tử, nhưng cũng tiết lộ rằng người sau đã biết điều này từ lâu và Hoàng tử đã trả tiền cho anh ta để anh ta đi và nói cho anh ta biết nơi tìm một Quả cầu ma thuật. Bị lộ, Hoàng tử bỏ trốn, để lại Sensei chiến đấu với Butcher. Sau thất bại, Butcher chỉ Sensei đến bến cảng nơi Sphere sắp được đưa đến bằng thuyền.
Tại bến tàu, Sensei phải đối mặt với Wasp, người tiết lộ rằng Sphere đã bị ai đó lấy lại vào ngày hôm trước và tấn công anh ta. Sau khi bị đánh bại, Wasp nói với Sensei rằng kẻ chủ mưu đằng sau tất cả các sự kiện gần đây là Góa phụ, người đang tìm cách trả thù Hoàng tử vì đã từ chối tình yêu của cô ấy, và đã bỏ bùa mê Quả cầu để bất kỳ ai cố gắng sử dụng sức mạnh của nó sẽ trở thành nô lệ của cô ấy. Sensei tìm thấy và đánh bại Góa phụ trước khi thuyết phục cô ấy nói cho anh ta biết Sphere ở đâu. Góa phụ tiết lộ rằng Hoàng tử đã lấy nó và sử dụng sức mạnh của nó để đánh bại Shogun, người mà giờ đây anh ta định xử tử vì tội phản quốc. Sensei đến Thành phố Ngà, nơi Hoàng tử, phát điên vì quyền lực, ra lệnh cho một Tướng quân bị kiểm soát tâm trí giết anh ta. Sau thất bại của Shogun, Hoàng tử tự mình chiến đấu với Sensei nhưng cũng bị đánh bại. Sau đó, Ancient đến và giải thích với Sensei đang bối rối rằng anh ấy đã tạm thời dừng dòng thời gian để đưa Sphere trở lại nơi nó thuộc về, và sự hiện diện của nó ở đây là do sự bất ổn của Gates of Shadows. Trước khi rời đi, anh ấy đảm bảo với Sensei rằng không ai, kể cả anh ấy, sẽ nhớ bất cứ điều gì về những sự kiện này vào ngày mai.
Nhạc nền của Trò chơi được sáng tác bởi nhà soạn nhạc người Nga Lind Erebros. Anh ấy cũng được biết đến với các tác phẩm của mình trong loạt trò chơi Vector của Nekki. Nhạc phim đã nhận được sự đánh giá cao từ các nơi khác nhau trên thế giới.
Rob Rich của Gamezebo đã đánh giá trò chơi 3,5/5 sao, ca ngợi hoạt ảnh và sự đa dạng của vũ khí trong khi chỉ trích "điều khiển không chính xác" và một số cơ chế chiến đấu.
Silviu Stahie của Softpedia đã gọi trò chơi này là "có lẽ là trò chơi chiến đấu hay nhất dành cho Android" và nói rằng nó "dễ học và thành thạo.""
Phiên bản đặc biệt.
Phiên bản đặc biệt là phiên bản trả phí của "Shadow Fight 2". Nó được phát hành vào ngày 17 tháng 8 năm 2017 trên Android và vào ngày 22 tháng 8 năm 2017 trên iOS. Phiên bản này thưởng cho người chơi đá quý thường xuyên hơn và có cốt truyện độc quyền gọi là "Vết thương cũ". Phiên bản Nintendo Switch của "Shadow Fight 2", được phát hành vào năm 2018, chứa nội dung giống như Phiên bản đặc biệt, cũng như chế độ chiến đấu hai người chơi độc quyền tại địa phương.
Phần tiếp theo, "Shadow Fight 3", được phát hành trên toàn thế giới vào ngày 16 tháng 11 năm 2017. Không giống như những phiên bản tiền nhiệm, nó không có bất kỳ bóng đen 2D phẳng nào để thể hiện các võ sĩ. Thay vào đó, chúng được hiển thị dưới dạng các ký tự ba chiều trong môi trường 3D hoạt hình. Các bóng vẫn tồn tại và có thể được truy cập bằng một chế độ mới được gọi là Dạng bóng. Khi ở dạng này, võ sĩ có thể trở thành bóng tối và có thể thực hiện các động tác bất chấp vật lý dựa trên khả năng bóng tối của vật phẩm được trang bị của võ sĩ. |
Những đứa trẻ trong sương
Những đứa trẻ trong sương (tiếng Anh: "Children of the Mist)" là một bộ phim tài liệu Việt Nam của đạo diễn Hà Lệ Diễm, nội dung xoay quanh tập tục “bắt vợ” của cộng đồng người dân tộc H’Mông. Phim theo chân một cô bé 12 tuổi người H’Mông sống tại Sapa (tỉnh Lào Cai) tên Di, cùng em trải qua những ngày tháng tuổi thơ vô tư, hồn nhiên, đến khoảnh khắc em trở thành thiếu nữ. Bộ phim phản ánh sự va chạm, xung đột giữa những giá trị văn hóa truyền thống với hiện đại, những thách thức mà các bé gái người dân tộc thiểu số phải đối mặt trong xã hội khi đối diện với tục kéo vợ của người dân tộc mình.
Phim kể câu chuyện của cô bé Má Thị Di, người Mông, 14 tuổi. Một ngày mùa xuân, Di được cậu bé Vang trạc tuổi chọn làm vợ. Di cố gắng chống lại sự sắp đặt theo truyền thống. Mẹ của em mâu thuẫn giữa việc tôn trọng tục lệ hay bảo vệ hạnh phúc của con. Trong khi bà nội và bố cho Di quyền tự quyết định.
Đạo diễn Hà Lệ Diễm ban đầu có ý tưởng làm một bộ phim tài liệu về nạn buôn bán phụ nữ trẻ em qua biên giới nhưng không thành. Sau đó, nhờ tham gia chuyến đi kéo dài 1 tháng của Viện nghiên cứu Xã hội, Kinh tế và Môi trường (iSEE) lên Sapa để tìm hiểu và sáng tác về cuộc sống của các cộng đồng người dân tộc thiểu số, cô được ở nhờ nhà của bố Di (nhân vật chính của Những Đứa Trẻ Trong Sương) tại đây cô có cơ hội tham gia vào các lớp học dành cho trẻ em Mông ở làng của Di, cùng sống, cùng chơi với Di và các bạn khác. "Tôi lấy máy quay ra và quay cô bé cùng các bạn, tụi trẻ con thích lắm. Rồi nhìn Di và bọn trẻ con chơi đùa, tôi chợt nhớ lại ngày xưa mình cũng chơi vui như thế, cũng có một thế giới riêng của mình. Các bạn tôi lấy chồng cũng rất sớm, cảm giác khi chẳng còn ai chơi với mình rất buồn. Tôi nghĩ Di và các bạn cô bé rồi cũng sẽ có một lúc nào đó cảm thấy vậy. Thế nên tôi muốn làm một bộ phim lưu giữ lại kỷ niệm tuổi thơ, và khi nào tuổi thơ ấy sẽ biến mất. Tôi không nhớ ngày xưa mình đã lớn lên khi nào, và khi nào tuổi thơ mình đã khép lại, chỉ tự nhiên thấy một ngày kia mình đã lớn. Tôi muốn dùng máy quay ghi lại tất cả những gì mong manh mà mình không thể nhìn thấy được, thế nên đã nảy ra ý tưởng theo chân Di đến khi Di lớn." Đạo diễn nói.
Bộ phim bấm máy năm 2017 và hoàn thành cuối 2021. Bản nháp phim được quay trong 3 năm rưỡi. Việc dịch tiếng H'Mông sang tiếng Việt và tiếng Anh mất 4 tháng, khâu hậu kỳ, xem nháp, dựng thô mất hơn 6 tháng, tiếp đó, phim được gửi hậu kỳ ở Thái Lan thêm 1 tháng rưỡi, hòa âm chỉnh màu khoảng 2 tuần.
Phim đã tham gia nhiều liên hoan phim lớn nhỏ như IDFA (Hà Lan), Liên hoan phim quốc tế về giáo dục (Festival du film d'éducation, Pháp), Liên hoan phim quốc tế Cork (Ireland)... cũng như được chiếu tại nhiều rạp ở Pháp, Mỹ (New York, California). Đồng thời có mặt trong Shortlist 15 Phim tài liệu xuất sắc tại giải Oscar lần thứ 95. Đây cũng là kỷ lục đầu tiên mà phim Việt Nam làm được.
Tại Việt Nam phim được chiếu trong Liên hoan phim quốc tế Hà Nội năm 2022 với số lượng người xem vượt dự kiến, khiến khán giả phải ngồi tràn ra lối đi.
Ban tổ chức đánh giá về bộ phim: """Những nhà làm phim tài liệu đôi khi thiết lập các mối quan hệ mật thiết với nhân vật gây nên trở ngại cho vai trò đạo diễn của họ. Nhưng nhà làm phim đầu tay này đã tạo được sự cân bằng, tách tình cảm của mình ra khỏi câu chuyện xúc động của cô gái H’Mông bị kẹt ở độ tuổi trẻ thơ và trưởng thành, giữa truyền thống và hiện đại, ở vùng quê Việt Nam xa xôi. Vì cách xử lý nhạy cảm, hợp lẽ, minh bạch của mình, Hà Diễm Lệ nhận được giải thưởng "Đạo diễn xuất sắc nhất" như thành quả cho bộ phim của mình". |
Di tích chiến thắng Tua Hai
Di tích chiến thắng Tua Hai là một khu di tích nằm tại ấp Tua Hai, xã Đồng Khởi, huyện Châu Thành, tỉnh Tây Ninh, nằm về hướng Bắc cách thành phố Tây Ninh khoảng 7 km. Những năm 1960, nơi đây được xem là bắt đầu cho phong trào Đồng Khởi ở Tây Ninh và của cả Đông Nam Bộ.
Đến ngày 23 tháng 7 năm 1993, Di tích chiến thắng Tua Hai đã được Bộ Văn hóa - Thể thao (nay là Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch) công nhận là di tích lịch sử văn hóa theo Quyết định số 937/QĐ-BT. Ngày 26 tháng 1 hàng năm được xem là ngày kỷ niệm Chiến thắng Tua Hai.
Vào lúc 0 giờ 30 phút, ngày 26 tháng 1 năm 1960, lực lượng vũ trang miền Đông Nam Bộ đã mở cuộc tiến công vào căn cứ Tua Hai, nơi đồn trú của Trung đoàn 32, Sư đoàn 21 quân đội Sài Gòn. Kết quả, lực lượng vũ trang miền Đông Nam Bộ đã tiêu diệt 76 lính và thả tại chỗ hơn 400 quân, thu hàng ngàn súng các loại của Việt Nam Cộng hòa, trong khi đó phe lực lượng vũ trang miền Đông Nam Bộ 7 người chết. Chiến thắng này được chính quyền Việt Nam Dân chủ Cộng hòa sau này gọi là trận tiến công quân sự có quy mô lớn nhất tại chiến trường Nam Bộ kể từ sau khi Hiệp định Genève được ký kết.
Ngày 23 tháng 7 năm 1993, Di tích chiến thắng Tua Hai đã được Bộ Văn hóa - Thể thao (nay là Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch) công nhận là di tích lịch sử văn hóa theo Quyết định số 937/QĐ-BT. Đến năm 2020, Lễ kỷ niệm 60 năm Chiến thắng Tua Hai đã được tổ chức tại Tây Ninh. |
Phạm Thúy Chinh (sinh ngày 15 tháng 1 năm 1970) là nữ chính trị gia nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Bà hiện là Phó Chủ nhiệm Ủy ban Tài chính – Ngân sách Quốc hội, Phó Chủ tịch Nhóm nữ đại biểu Quốc hội, Phó Chủ tịch Nhóm nghị sĩ hữu nghị Việt Nam–ASEAN, Đại biểu Quốc hội khóa XV từ Hà Giang. Bà từng là Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội; Thường vụ Đảng ủy, Trưởng ban Dân vận Đảng ủy Văn phòng Quốc hội.
Phạm Thúy Chinh là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, học vị Cử nhân Luật, Cử nhân Xây dựng Đảng và Chính quyền nhà nước, Thạc sĩ Luật học, Cao cấp lý luận chính trị. Bà có sự nghiệp hơn 20 năm công tác trong lĩnh vực lập pháp, từ địa phương lên trung ương.
Xuất thân và giáo dục.
Phạm Thúy Chinh sinh ngày 15 tháng 1 năm 1970 tại thị trấn Sa Pa, huyện Sa Pa, nay là phường cùng tên thuộc thị xã cùng tên của tỉnh Lào Cai. Bà lớn lên và tốt nghiệp phổ thông ở Sa Pa, thi đỗ đại học ở Hà Nội, theo học và có 2 bằng cử nhân gồm Cử nhân Luật và Cử nhân Xây dựng Đảng và Chính quyền nhà nước, và là Thạc sĩ Luật học. Bà được kết nạp Đảng Cộng sản Việt Nam vào ngày 8 tháng 3 năm 1997, là đảng viên chính thức sau đó 1 năm, từng tham gia khóa học chính trị và có trình độ Cao cấp lý luận chính trị tại Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh.
Tháng 12 năm 1991, sau khi hoàn thành khóa học ở thủ đô, Phạm Thúy Chinh trở về quê nhà Lào Cai, được nhận vào Ban Tổ chức chính quyền tỉnh Lào Cai, nay là Sở Nội vụ tỉnh Lào Cai để bắt đầu công tác ở vị trí chuyên viên. Bà công tác ở vị trí này giai đoạn 1991–99, từng là Ủy viên Ban Chấp hành Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh khối các cơ quan tỉnh Lào Cai, nhiệm kỳ 1997–2002, vào tháng 8 năm 1999 thì được thăng chức làm Phó Trưởng phòng Bộ máy Công chức của Ban Tổ chức chính quyền tỉnh. Sang tháng 7 năm 2002, bà được chuyển cơ quan sang Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Lào Cai làm Chuyên viên, Thư ký, đồng thời là Phó Bí thư Chi bộ 4 thuộc Đảng bộ Văn phòng Hội đồng nhân dân và Ủy ban nhân dân tỉnh Lào Cai. Sau đó 2 năm, bà nhậm chức Chi ủy viên, Phó Chánh Văn phòng, Phó Chủ tịch Công đoàn của Văn phòng này, thăng chức làm Bí thư Chi bộ, Chánh Văn phòng Đoàn Đại biểu Quốc hội và Hội đồng nhân dân tỉnh được hợp nhất từ đoàn và văn phòng cũ vào tháng 1 năm 2007.
Tháng 5 năm 2009, Phạm Thúy Chinh được điều về thủ đô để công tác ở Nhà khách Văn phòng Quốc hội tại 27A Trần Hưng Đạo, được bổ nhiệm làm Phó Giám đốc, Phó Bí thư Chi bộ, rồi quyền Giám đốc từ tháng 9, và Bí thư Chi bộ, Giám đốc nhà khách này từ tháng 12 cùng năm. Bên cạnh đó, bà là Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ cơ quan Văn phòng Quốc hội từ tháng 6 năm 2010. Ba năm sau, vào cuối năm 2013, bà được chuyển sang khối công đoàn, nhậm chức Chủ tịch Công đoàn cơ quan Văn phòng Quốc hội, kiêm nhiệm thêm là Bí thư Đảng bộ, Giám đốc Nhà khách Quốc hội tại Hà Nội. Tháng 6 năm 2016, bà được bầu vào Ủy viên Ban Thường vụ Đảng ủy Văn phòng Quốc hội, phân công là Trưởng ban Dân vận Đảng ủy, đến tháng 10 thì kiêm nhiệm thêm là Bí thư Đảng bộ, Cục trưởng Cục Quản trị của Văn phòng Quốc hội, Giám đốc Nhà khách Quốc hội tại Đà Nẵng. Trong giai đoạn này, bà vẫn tiếp tục là Chủ tịch Công đoàn Văn phòng Quốc hội, được bầu là Ủy viên Ban Chấp hành Công đoàn Viên chức Việt Nam từ tháng 7 năm 2016.
Ngày 11 tháng 6 năm 2019, Phạm Thúy Chinh được Ủy ban Thường vụ Quốc hội bổ nhiệm làm Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội. Đầu năm 2021, bà tham gia ứng cử Quốc hội từ các đơn vị Bắc Mê, Quản Bạ, Yên Minh, Đồng Văn, Mèo Vạc của Hà Giang, bà trúng cử là Đại biểu Quốc hội khóa XV với tỷ lệ 92,23%. Vào cuối năm này, bà được phân công làm Phó Chủ tịch Nhóm nữ đại biểu Quốc hội khóa XV, Phó Chủ tịch Nhóm nghị sĩ hữu nghị Việt Nam–các nước ASEAN, đồng thời được điều động bổ nhiệm giữ chức Phó Chủ nhiệm Ủy ban Tài chính, Ngân sách của Quốc hội khóa XV.
! colspan="3" style="border-top: 5px solid #191970;" | Chức vụ xã hội |
Du lịch Tây Ninh
Tây Ninh là một trong những điểm đến du lịch tâm linh hàng đầu ở khu vực Đông Nam Bộ và của cả Nam Bộ. Núi Bà Đen của Tây Ninh là ngọn núi cao nhất ở khu vực Nam Bộ, sở hữu ngôi chùa Bà cổ với tuổi dời hơn 300 năm. Đây cũng là nơi đã khai sinh tôn giáo Cao Đài với kiến trúc nổi bật là Tòa Thánh Tây Ninh hay Di tích lịch sử cấp quốc gia đặc biệt Căn cứ Trung ương Cục miền N
Dịp tết Nguyên đán 2022, du lịch Tây Ninh đã vươn lên dẫn đầu cả nước với gần 600 ngàn du khách đến tham quan, vượt qua Quảng Ninh, Đà Nẵng, Quảng Nam và Phú Quốc của Kiên G, du lịch Tây Ninh đạt mốc 4,5 triệu lượt khách tăng 200% so với năm 2021, doanh thu đạt 1.400 tỷ đồng, tăng 130%. Định hướng phát triển trong thời gian tới, Ủy ban nhân dân tỉnh Tây Ninh xác định mục tiêu phấn đấu đến năm 2025 đưa du lịch trở thành ngành kinh tế quan trọng và đến năm 2030 phát triển du lịch trở thành ngành kinh tế mũi nhọn. Theo báo cáo từ Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch Tây Ninh đã có đến 90% du khách đến Tây Ninh để thăm quan Khu du lịch Núi Bà Đen và Tòa Thánh Tây Ninh.
Di tích lịch sử - văn hóa.
Di tích lịch sử - văn hóa cấp Quốc gia.
Núi Bà Đen là một ngọn núi nằm trong quần thể di tích văn hóa lịch sử núi Bà Đen, đồng thời cũng là ngọn núi cao nhất khu vực Nam Bộ, còn được gọi với cái tên "Đệ nhất thiên sơn", là biểu tượng cho mảnh đất và con người Tây Ninh (Đệ nhị thiên sơn là núi Gia Lào).
Ngày 18 tháng 1 năm 2020, UBND tỉnh Tây Ninh và Tập đoàn Sungroup đã chính thức đưa vào vận hành hệ thống cáp treo mới hiện đại tại Khu du lịch Quốc gia Núi Bà Đen, sau 1,5 năm thi công xây dựng. Công trình đầu tiên được khai trương nằm trong quần thể khu du lịch Sun World Bà Đen.
Đình Hiệp Ninh là một công trình kiến trúc cổ được xây dựng cách nay trên 100 năm với nhiều công trình nghệ thuật điêu khắc tinh xảo. Vào ngày 12 tháng 10 năm 1990, nơi này đã được Bộ Văn hóa và Thông tin ban hành quyết định số 1330/QĐ–BT xếp Đình Hiệp Ninh vào di tích lịch sử cấp quốc gia. Hiện nay, Đình tọa lạc tại khu phố 4, phường 2, thành phố Tây Ninh, tỉnh Tây Ninh.
Đình Thái Bình là một công trình thờ Thành hoàng Võ Văn Oai, tọa lạc tại khu phố 4, phường 1, thành phố Tây Ninh. Đình được Bộ Văn hóa và Thông tin công nhận là di tích lịch sử văn hóa tại Quyết định số 3211/QĐ-BT ngày 12 tháng 12 năm 1994. Đình Thái Bình còn lưu giữ sắc phong thần do vua Khải Định ban phong ngày 18 ngày 3 năm 1917 (Khải Định, nhị niên, tam nguyệt, Thập bát nhật).
Di tích lịch sử - văn hóa cấp tỉnh.
Cơ sở Tỉnh ủy Tây Ninh.
Trong giai đoạn cách mạng từ năm 1954 đến 1960, cơ sở chỉ đạo bí mật của Tỉnh ủy Tây Ninh đặt tại nhà ông Nguyễn Văn Đạt nay là khu phố 4, phường II, thành phố Tây Ninh. Đến ngày 27 tháng 9 năm 1999, chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Tây Ninh đã ký quyết định số 139/QĐ-CT công nhận đây là di tích lịch sử cấp tỉnh.
Đền thờ Đức thánh Trần Hưng Đạo.
Đền thờ Đức thánh Trần Hưng Đạo hiện nay nằm ở khu phố 3, phường 3, thành phố Tây Ninh được công nhận theo quyết định số 267/QĐ-CT ngày 27 tháng 12 năm 2001 của Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Tây Ninh.
Khu chứng tích cầu Quan.
Khu chứng tích cầu Quan gồm có cầu Quan, nhà lồng chợ (cũ) và một tượng đài với 5 nhân vật màu đồng, trong đó chính giữa là hình tượng bà mẹ cao 330 cm đang bồng con bị giặc giết trên tay. Ngoài ra, còn có hai mảng phù điêu với mảng chủ đề "mẹ khóc con, vợ khóc chồng, con khóc cha" và "đấu tranh chính trị, binh vận và võ trang".
Miếu Quan thánh Đế Quân.
Miếu Quan thánh Đế Quân hay Miếu Quan Đế do người Hoa được xây dựng tại khu phố 4, phường 2, thành phố Tây Ninh, người Việt thường gọi là chùa Ông. Quan công là một nhân vật trong thời Tam quốc (Ngô - Thuỵ - Thục) ở Trung Quốc, và được xem như là người "Vạn cổ nhất nhân" tượng trưng cho Đức – Trí – Dũng và được người Hoa tôn sùng lập Miếu thờ nhiều nơi.
Chùa Khmer Khedol được xây dựng tại ấp Khedol, xã Thạnh Tân, thành phố Tây Ninh, nằm trên tỉnh lộ 4. Khe-Đon là một địa danh nằm phía Bắc núi Bà Đen. Từ lâu tại đây đã có nhiều người Khmer sinh sống.
Căn cứ Trung ương Cục miền Nam.
Căn cứ Trung ương Cục miền Nam hay còn được biết đến với những cái tên khác như R (mật danh của Trung ương Cục miền Nam); Căn cứ Chàng Riệc (gọi tên theo khu rừng đặt căn cứ); Căn cứ Phạm Hùng (người giữ chức vị Bí thư Trung ương Cục trong thời gian dài); Căn cứ địa Bắc Tây Ninh. Nơi này từng là căn cứ quan trọng của Việt Minh trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ.
Khu di tích lịch sử Căn cứ Trung ương Cục miền Nam gồm ba phân khu: Căn cứ Trung ương Cục miền Nam, Căn cứ Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam và Căn cứ Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam.
Tháp Bình Thạnh là một tháp cổ nằm ở ấp Bình Phú, xã Phước Bình, thị xã Trảng Bàng, tỉnh Tây Ninh. Đây là một trong số các kiến trúc tháp thuộc nền văn hóa Óc Eo còn sót lại tại Nam Bộ Việt Nam.
Tháp Chót Mạt là một tháp cổ tại ấp Xóm Mới, xã Tân Phong, huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh. Đây là một trong số các kiến trúc tháp thuộc nền văn hóa Óc Eo còn sót lại tại Nam Bộ Việt Nam.
Di tích chiến thắng Tua Hai.
Di tích chiến thắng Tua Hai là một khu di tích nằm tại ấp Tua Hai, xã Đồng Khởi, huyện Châu Thành, tỉnh Tây Ninh, nằm về hướng Bắc cách thành phố Tây Ninh khoảng 7 km. Những những năm 1960, nơi đây được xem là bắt đầu cho phong trào Đồng Khởi ở Tây Ninh và của cả Đông Nam Bộ. Đến ngày 23 tháng 7 năm 1993, Di tích chiến thắng Tua Hai đã được Bộ Văn hóa - Thể thao (nay là Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch) công nhận là di tích lịch sử văn hóa theo Quyết định số 937/QĐ-BT. Ngày 26 tháng 1 hàng năm được xem là ngày kỷ niệm Chiến thắng Tua Hai.
Căn cứ Dương Minh Châu.
Căn cứ Dương Minh Châu hay còn gọi là căn cứ Trà Vọng sau năm 1949 đổi tên theo Dương Minh Châu (Chủ tịch Ủy ban hành chính kháng chiến tỉnh Tây Ninh), ngay nay là khu VH-LS Dương Minh Châu thuộc ấp Phước Tân, xã Phước Ninh, huyện Dương Minh Châu, tỉnh Tây Ninh.
Hồ Dầu Tiếng là một hồ nước nhân tạo nằm trên địa bàn 3 tỉnh gồm Tây Ninh, Bình Dương và Bình Phước thuộc vùng Đông Nam Bộ, Việt Nam. Hồ được hình thành do chặn dòng thượng nguồn sông Sài Gòn, là hồ thủy lợi lớn nhất Việt Nam và Đông Nam Á. Hiện nay, Hồ Dầu Tiếng chịu sự quản lý của Công ty TNHH MTV Khai thác Thủy Lợi Dầu Tiếng - Phước Hòa trực thuộc Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn. Từ năm 2017, hồ Dầu Tiếng trở thành công trình liên quan đến an ninh quốc gia.
Vườn quốc gia Lò Gò – Xa Mát.
Vườn quốc gia Lò Gò – Xa Mát (còn được gọi là Khu bảo tồn quốc gia Lò Gò – Xa Mát) là một vườn quốc gia của Việt Nam, được thành lập theo Quyết định số 91/2002/QĐ-TTg của Thủ tướng Chính phủ Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam trên cơ sở nâng cấp Khu Bảo tồn thiên nhiên Lò Gò - Xa Mát.
Thung lũng Ma Thiên Lãnh.
Thung lũng Ma Thiên Lãnh là một thung lũng tại Tây Ninh nằm trong quần thể núi Bà Đen, là nơi tiếp giáp giữa ba ngọn núi là núi Heo (núi Đất), núi Phụng và núi Bà Đen thuộc địa phận xã Thạnh Tân, thành phố Tây Ninh. Nhiều tờ báo của Việt Nam đã ví von nơi này như "Đà Lạt của Đông Nam Bộ". Ma Thiên Lãnh nằm cách thành phố Tây Ninh khoảng 10 km về hướng Đông - Bắc.
Nơi này đã được biết đến nhiều hơn sau vụ đi lạc của 20 sinh viên vào năm 2015.
Công trình tôn giáo.
Tòa Thánh Tây Ninh.
Tòa Thánh Tây Ninh còn được gọi là Đền Thánh là một công trình tôn giáo của đạo Cao Đài, tọa lạc trong khuôn viên Nội ô Tòa Thánh Tây Ninh tại phường Long Hoa, thị xã Hòa Thành, tỉnh Tây Ninh; cách trung tâm Thành phố Tây Ninh khoảng 5 km về phía Đông Nam, thuộc miền Nam Việt Nam.
Nơi đây được xem là Trung ương của đạo Cao Đài.
Chùa Gò Kén - Từ Lâm Tự.
Từ Lâm Tự hay chùa Gò Kén, chùa Thiền Lâm là một ngôi chùa Phật giáo nằm tại ấp Long Trung, phường Long Thành Trung, thị xã Hòa Thành, tỉnh Tây Ninh. Đây là một trong những kiến trúc Phật giáo có mặt sớm nhất ở Tây Ninh khi có tuổi đời hơn 100 năm tuổi. Đây cũng là nơi mà Cao Huỳnh Cư, Cao Hoài Sang và Phạm Công Tắc mượn làm nơi khai sinh ra đạo Cao Đài. Trụ trì chùa hiện nay là Thích Thiện Nghĩa. Cùng với Tòa Thánh Tây Ninh và núi Bà Đen, cả ba được xem là ba kiến trúc tâm linh gần như thẳng hàng ở Tây Ninh.
Ngôi chùa được xây dựng trên một gò đất cao mọc đầy dây kén. Cũng vì vậy mà mọi người đã gọi chùa Thiền Lâm là chùa Gò Kén. Tên gọi đó vẫn còn tồn tại đến hiện nay dù loại dây kén này đã không còn. Mục tiêu của chùa là trở thành Trung tâm Phật giáo của tỉnh Tây Ninh.
Giáo xứ Tây Ninh.
Giáo xứ Tây Ninh thuộc giáo hạt Tây Ninh, giáo phận Phú Cường, nằm ở đường 30/4, phường 2, thành phố Tây Ninh, tỉnh Tây Ninh, thuộc vùng Đông Nam Bộ. Giáo xứ nằm cách giáo phận Phú Cường 84km và giáo phận Đức Bà 94km được thành lập vào năm 1881 bởi linh mục Simon Sĩ, nguyên Chánh xứ Họ đạo Tha La.
Lễ hội Xuân núi Bà Đen.
Lễ hội Xuân núi Bà Đen được tổ chức bắt đầu từ mùng 4 tháng Giêng cho đến hết tháng Giêng hằng năm với 3 ngày quan trọng nhất là mùng 4, 5 và 6. Trong dịp này những người hành hương về Núi Bà, thường xin những gói giấy đỏ trong đựng một nhúm gạo, hoặc tiền lẻ coi như xin lộc Bà đầu năm để làm ăn phát lộc, phát tài.
Hội Yến Diêu Trì Cung.
Hội Yến Diêu Trì Cung là một Đại lễ đặc biệt quan trọng của Đạo Cao Đài, được tổ chức vào dịp Rằm tháng Tám âm lịch hằng năm. Đại lễ lớn nhất được Hội Thánh Cao Đài Tây Ninh tổ chức vào ngày 14, 15 tháng 8 (âm lịch) tại Điện Thờ Phật Mẫu trong nội ô Tòa Thánh Tây Ninh, thu hút hàng chục vạn tín đồ đạo Cao Đài và đông đảo nhân dân ở các tỉnh Nam bộ về dự.
Đại lễ vía Đức Chí Tôn.
Đại lễ vía Đức Chí Tôn là một trong hai ngày lễ trọng đại nhất trong năm của đạo Cao Đài cùng Lễ vía Đức Diêu Trì Kim Mẫu (tức Hội Yến Diêu Trì Cung). Đại lễ được tổ chức vào ngày mùng 9 tháng Giêng hàng năm. Lễ là dịp để tín đồ đạo Cao Đài tôn kính Đức Chí Tôn, được xem là đấng tạo hóa, hóa sanh ra vạn vật trong càn khôn vũ trụ, người đạo còn gọi là đấng cha hiền (Đại từ phụ) của nhân loại.
Dù lượn Tây Ninh.
Vào năm 2022, dưới sự quản lý của Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Tây Ninh, Liên đoàn dù lượn, diều bay thể thao đã được thành lập với lễ ra mắt và biểu diễn dù lượn được tổ chức tại khu vực hồ Dầu tiếng, huyện Dương Minh Châu, tỉnh Tây Ninh trong vòng 2 ngày là ngày 30 tháng 4 và 1 tháng 5.
Muối tôm là một đặc sản của Tây Ninh mặc dù đây không phải là một tỉnh, thành giáp biển. Muối tôm Tây Ninh có nhiều thành phần gồm ớt, tỏi, sả và đặc biệt là tôm, được trộn đều rồi rang lên. Nguồn gốc của muối tôm được cho là ra đời trong giai đoạn chiến tranh chống Pháp và Mỹ.
Bánh canh Trảng Bàng.
Không ai biết bánh canh Trảng Bàng ra đời chính xác vào năm nào, chỉ biết rằng món ăn này đã có mặt từ những năm đầu thế kỉ XX. Có nhiều truyền thuyết về nguồn gốc ra đời của bánh canh Trảng Bàng nhưng được truyền tai nhiều nhất có lẽ là câu chuyện về người phụ nữ tảo tần với đôi quang gánh bánh canh, nấu nước lèo bằng nồi đất và múc nước lèo bằng gáo dừa.
Bánh tráng phơi sương.
Bánh tráng phơi sương là loại bánh tráng đặc sản ở thị xã Trảng Bàng, Tây Ninh. Bánh dẻo, có vị mặn, có dạng hình tròn tương tự với các loại bánh tráng khác nhưng có màu trắng đục hơn và lấm tấm những hạt bong bóng nổi trên mặt bánh, có thể sử dụng trực tiếp không cần phải nhúng nước hay nướng giòn. Bánh tráng phơi sương đang được Sở Khoa học - công nghệ tỉnh Tây Ninh làm thủ tục để đăng ký thương hiệu: bánh tráng phơi sương Trảng Bàng, và được nhiều sự quan tâm của thực khách khắp nơi.
Cửa khẩu Mộc Bài (Khu kinh tế Mộc Bài).
Cửa khẩu Quốc tế Mộc Bài là cửa khẩu quốc tế đường bộ tại vùng đất xã Lợi Thuận, huyện Bến Cầu, tỉnh Tây Ninh, Việt Nam. Cửa khẩu Quốc tế Mộc Bài thông thương với Cửa khẩu Quốc tế Bavet tại thị xã Bavet, tỉnh Svay Rieng, Campuchia. Đây đồng thời là cửa khẩu lớn nhất phía Nam trên tuyến biên giới đất liền Việt Nam - Campuchia. Cửa khẩu là thành tố chính lập ra Khu kinh tế cửa khẩu Mộc Bài gồm:
Cửa khẩu Xa Mát.
Cửa khẩu Xa Mát là cửa khẩu quốc tế đường bộ ở vùng đất Tân Lập, Tân Biên, Tây Ninh .Cửa khẩu có vai trò quan trọng trong việc phát triển giao lưu thương mại, trong xây dựng, phát triển kinh tế hướng ngoại, sau này trở thành trung tâm giao dịch thương mại quốc tế.
Chợ Long Hoa hay Trung tâm thương mại Long Hoa được xem là trung tâm giao thương, ngôi chợ lớn nhất của tỉnh Tây Ninh. Chợ tọa lạc tại phường Long Hoa, thị xã Hòa Thành. Ngôi chợ nằm ngay trung tâm của thị xã Hòa Thành với 4 mặt tiền đường Huỳnh Văn Mừng với 8 hướng tiếp cận, cách Tòa Thánh Tây Ninh 3 km về phía Nam, núi Bà Đen 18 km về phía Tây Nam.
Chợ Long Hoa còn là biểu tượng cho sự phồn thịnh Tây Ninh, niềm tự hào của đạo Cao Đài.
Sân vận động Tây Ninh.
Sân vận động Tây Ninh là 1 sân vận động có diện tích hơn 4 ha, nằm tại đường 30 tháng 4. Sân có 2 khán đài với sức chứa khoảng 16.000 chỗ ngồi, được xây dựng vào năm 2004 và khánh thành vào năm 2005. Trước năm 2009 sân có 1 khán đài. Từ tháng 1 năm 2009 xây dựng thêm khán đài B và hệ thống đèn chiếu sáng.
Vincom Plaza Tây Ninh.
Vincom Plaza Tây Ninh là một tòa nhà do tập đoàn Vingroup xây dựng tại đường 30 tháng 4, khu phố 1, phường 3, thành phố Tây Ninh. Đây đồng thời cũng là tòa nhà cao nhất tỉnh Tây Ninh 21 tầng với tổng diện tích 12.400 m2, bao gồm 3 tầng nổi, 2 tầng ngầm.
Tổ hợp còn bao gồm Khách sạn Vinpearl 5 sao đầu tiên và nhà phố thương mại Shophouse đầu tiên tại thành phố Tây Ninh. Bên trong Vincom Plaza Tây Ninh còn có những dịch vụ giải trí như: rạp chiếu phim CGV Tây Ninh, BukBuk, Medicare, WinMart, VinF
Công trình được quy hoạch.
Các công trình du lịch đã được quy hoạch xây dựng trong giai đoạn 2016 - 2020: |
Bệnh viện Jamhuriat Afghanistan là một bệnh viện nhà nước ở Kabul, Afghanistan. Bệnh viện này tọa lạc bên trong khu phố giàu có Shahr-e Naw gần Dinh Tổng thống Afghanistan và Nhà thờ Hồi giáo Abdul Rahman. Jamhuriat là tòa nhà 10 tầng với sức chứa 350 bệnh nhân. Đây là công trình do đội ngũ kỹ sư Trung Quốc và những người lao động Afghanistan xây dựng nên vào năm 2004.
Pajhwok Afghan News đưa tin vào năm 2011 rằng Mạng lưới Agha Khan chịu trách nhiệm quản lý bệnh viện này. |
Cổ thiên văn học
Cổ thiên văn học (thuật ngữ tiếng Anh: Archaeoastronomy) là liên ngành hoặc đa ngành nghiên cứu vấn đề người xưa "hiểu thế nào về những hiện tượng trên bầu trời, công dụng của những hiện tượng ấy đối với họ và vai trò của bầu trời trong văn hóa của họ". Clive Ruggles cho biết nhiều người hiểu lầm rằng cổ thiên văn học là ngành nghiên cứu trình độ thiên văn của người xưa, song thiên văn học hiện đại là một chuyên ngành khoa học, còn cổ thiên văn học thì quan tâm đến những sự diễn dịch mang tính văn hóa-biểu tượng của các nền văn hóa khác nhau về các hiện tượng xảy ra trên bầu trời. Liên ngành này đôi khi bất phân biệt với ngành thiên văn học dân tộc ("ethnoastronomy"), khoa nhân học nghiên cứu về cách nhìn trời trong các xã hội đương đại. Cổ thiên văn học cũng có quan hệ gần gũi với thiên văn học lịch sử, khoa nghiên cứu sử dụng thư tịch cổ có ghi chép về các sự kiện trên bầu trời để giải đáp các vấn đề xoay quanh thiên văn học, và lịch sử thiên văn học, khoa nghiên cứu các thư tịch cổ để đánh giá thực hành thiên văn của người xưa.
Cổ thiên văn học vận dụng nhiều phương pháp từ các chi ngành khác để thu thập bằng chứng liên quan đến các thực hành cổ đại, bao gồm: khảo cổ học, nhân học, thiên văn học, xác suất thống kê, và sử học. Bởi lẽ nó vận dụng đa dạng các phương pháp và phụ thuộc vào nhiều lĩnh vực như vậy, việc tập hợp chúng thành một lý luận đơn nhất từ trước đến nay vẫn còn rất khó khăn đối với giới cổ thiên văn. Cổ thiên văn học có thể coi là cầu nối giữa ngành khảo cổ học cảnh quan và khảo cổ học tri nhận. Bằng chứng vật chất và quan hệ của chúng với bầu trời có thể hé lộ phương thức mà cảnh quan rộng lớn được tích hợp vào tín ngưỡng về chu trình tự nhiên của con người, đơn cử như mối quan hệ giữa thiên văn học của người Maya với nghề nông của họ. Một số ví dụ minh họa cho vai trò cầu nối giữa tri giác và cảnh quan bao gồm các nghiên cứu về biểu tượng của trật tự vũ trụ trong lối quy hoạch đường sá tại các khu định cư.
Hai trăm năm trước khi John Michell viết cuốn sách "Astro-archaeology", chưa thực sự có một nhà cổ thiên văn học hay một nhà khảo cổ học chuyên nghiệp nào, mà khi đó chỉ có các nhà thiên văn và các nhà cổ vật học. Một số công trình của họ được coi là tiền thân của cổ thiên văn học; các nhà cổ vật học diễn giải phương hướng thiên văn của các tàn tích lác đác ở nông thôn Anh giống như cách của William Stukeley diễn giải vị trí của Stonehenge vào năm 1740, trong khi John Aubrey vào năm 1678 và Henry Chauncy vào năm 1700 từ lâu trước đõ đã tìm kiếm kiểu mẫu thiên văn tương quan với vị trí của các nhà thờ. Cuối thế kỷ thứ 19, các nhà thiên văn như Richard Proctor và Charles Piazzi Smyth bắt đầu điều tra về phương hướng thiên văn của các kim tự tháp.
Thuật ngữ "archaeoastronomy" được đề xướng bởi Elizabeth Chesley Baity (theo khuyến nghị của Euan MacKie) vào năm 1973, song các chủ đề thuộc phạm trù này có lẽ còn cổ hơn thế, tùy vào cách ta định nghĩa khái niệm cổ thiên văn học. Clive Ruggles cho rằng Heinrich Nissen, hoạt động vào giữa thế kỷ thứ 19, có thể được coi là nhà cổ thiên văn học đầu tiên. Rolf Sinclair cho rằng Norman Lockyer, hoạt động cuối thế kỷ thứ 19 đầu thế kỷ thứ 20, có thể được coi là 'cha đẻ của cổ thiên văn học'. Tuy nhiên Euan MacKie đặt điểm khởi đầu của ngành này còn muộn hơn thế, khẳng định: "".
Vào những năm 1960, công trình của kỹ sư Alexander Thom và của nhà thiên văn học Gerald Hawkins, người mà đã từng đề xuất rằng Stonehenge là một máy tính thời kỳ đồ đá mới,
Phương pháp tiếp cận cổ thiên văn học ở Tân Thế giới - khu vực mà các nhà nhân học cực kỳ quan tâm đến vai trò của thiên văn đối với văn minh bản địa - khác biệt một cách đáng kể. Bởi lẽ các nhà nghiên cứu tại đây nắm trong tay những nguồn cứ liệu mà không thể nào có được khi nghiên cứu châu Âu thời kỳ tiền sử, chẳng hạn dân tộc chí và sử liệu từ các làn sóng thực dân hóa của người châu Âu. |
Level Up Project! (tiếng Hàn: ) là một series chương trình tạp kỹ của nhóm nhạc nữ Hàn Quốc Red Velvet. Hiện đã phát sóng hơn năm mùa khác nhau.
Các thành viên sẽ đến thăm các nước khác nhau trên thế giới trong khoảng thời gian quảng bá. Mùa đầu tiên được quay ở Pattaya, Thái Lan, thứ hai là Yeosu và mùa ba ở Slovenia. Mùa bốn, có tên "Level Up Thrilling Project", được quay ở Seoul. Mùa năm là Jeju. |
Cơ mặt là nhóm các cơ vân do thần kinh mặt (thần kinh sọ VII) chi phối, các cơ này điều chỉnh nét mặt. Các cơ này chỉ có ở động vật có vú. Các cơ mặt là những cơ duy nhất bám vào lớp hạ bì.
Các cơ mặt là các cơ nằm ngay dưới da, điều khiển nét mặt. Cơ có nguyên ủy từ mặt ngoài sọ và bám tận vào da mặt. Khi cơ co lại, da di chuyển. Những cơ này cũng gây ra các nếp nhăn trên da theo hướng vuông góc với chiều co cơ.
Chi phối dây thần kinh.
Các cơ mặt được chi phối bởi thần kinh mặt (thần kinh sọ VII). Có 2 dây thần kinh VII, mỗi dây chi phối một bên mặt. Tuy nhiên, các cơ nhai gần đó được chi phối bởi thần kinh hàm dưới, một nhánh của thần kinh sinh ba (thần kinh sọ V).
Danh sách các cơ.
Các cơ mặt gồm:
Trong phôi thai học, các cơ mặt có nguồn gốc từ nhánh thứ hai của cung họng. Cơ đầu xuất phát từ các tế bào mào thần kinh. Ở người, cơ biểu hiện nét mặt thường bắt đầu hình thành vào khoảng tuần thứ 8 của quá trình phát triển phôi thai.
Ý nghĩa lâm sàng.
Tổn thương dây thần kinh mặt dẫn đến liệt các cơ biểu hiện nét mặt. Liệt là mất hoạt động tự chủ của cơ bắp; thần kinh mặt có thể bị tổn thương vĩnh viễn hoặc tạm thời. Tổn thương này xảy ra khi tai biến mạch máu não, liệt Bell hoặc ung thư tuyến nước bọt mang tai (khối u ác tính, do dây thần kinh mặt đi qua tuyến). Tuyến mang tai cũng có thể bị tổn thương vĩnh viễn do phẫu thuật hoặc tổn thương tạm thời do chấn thương. Những bệnh nhân liệt mặt không chỉ làm mất/giảm biểu hiện nét mặt mà còn làm suy giảm nghiêm trọng chức năng nói tạm thời hoặc vĩnh viễn. |
Trương Ngọc Để (sinh năm 1957) là một vận động viên, võ sư môn phái Taekwondo, Chủ tịch Liên đoàn Taekwondo Việt Nam. Ông đạt chứng nhận đai đen 9 đẳng (cửu đẳng huyền đai) của Viện Hàn lâm Taekwondo Thế giới (Kukkiwon) và cho tới nay vẫn là võ sư duy nhất ở Việt Nam đạt được chứng nhận này của Kukkiwon.
Trương Ngọc Để (còn được biết với một cái tên khác: Tạ) sinh năm 1957 tại Campuchia. Ông làm quen với Taekwondo từ năm 1972 khi mới 15 tuổi. Kể từ đó đến nay, ông đã cống hiến rất nhiều cho sự phát triển của môn võ này ở Việt Nam. Ông đạt huy chương Bạc toàn năng Giải vô địch Taekwondo toàn miền Nam năm 1974; vào đội tuyển điền kinh Quốc gia từ năm 1978 và nắm giữ kỷ lục quốc gia các môn ném (gồm cả ném đĩa và ném tạ); làm Trưởng bộ môn võ thuật của Thành phố Hồ Chí Minh từ năm 1987 sau đó là Tổng thư ký rồi Chủ tịch Liên đoàn Võ thuật Thành phố Hồ Chí Minh, Giám đốc Trung tâm đào tạo vận động viên Võ thuật Thành phố Hồ Chí Minh.
Võ sư Trương Ngọc Để đã hỗ trợ và xây dựng phong trào võ thuật Thành phố Hồ Chí Minh phát triển và là đầu tàu của cả nước ở nhiều môn như Judo, Karate, Vovinam, Võ cổ truyền Việt Nam…
Năm 1996 Trương Ngọc Để làm Phó Chủ tịch Tổng thư ký Liên đoàn Taekwondo Việt Nam. Năm 2004 ông làm Giám đốc Trung tâm đào tạo võ thuật Thành phố Hồ Chí Minh. Từ năm 2006 ông chuyển sang giữ vị trí Hiệu trưởng Trường Nghiệp vụ Thể dục thể thao Thành phố Hồ Chí Minh. Năm 2008 ông làm Phó Trưởng ban tổ chức thi đấu của Liên đoàn Taekwondo Thế giới (WTF). Năm 2007-2013 ông làm Phó Chủ tịch Tổng thư ký Liên đoàn Taekwondo Việt Nam.
Trương Ngọc Để từng làm Chủ tịch Liên đoàn Taekwondo Việt Nam nhiệm kỳ 4 (2013-2017) và nhiệm kỳ 5 (2017-2021). Ông cũng đã trở thành người tại vị lâu nhất với chức danh này trong lịch sử Liên đoàn Taekwondo Việt Nam khi tiếp tục làm Chủ tịch nhiệm kỳ 6 (2022-2026). Trương Ngọc Để cũng là võ sư duy nhất ở Việt Nam mang đai đen 9 đẳng (cửu đẳng huyền đai) của Viện Hàn lâm Taekwondo Thế giới (Kukkiwon). |
Lucile Abreu (20 tháng 9 năm 1920 – 30 tháng 8 năm 1996) là sĩ quan cảnh sát người Mỹ, được biết đến với công việc thúc đẩy bình đẳng giới trong lực lượng cảnh sát Hawaii. Năm 1972, bà thắng kiện Sở cảnh sát Honolulu về các hành vi tuyển dụng phân biệt đối xử và chính sách thăng chức. Sau vụ kiện đó, Sở cảnh sát Honolulu đã thay đổi chính sách tuyển dụng của họ.
Lucile Abreu sinh ra ở Honolulu vào ngày 20 tháng 9 năm 1920. Sau khi kết hôn với Frank Abreu, bà bắt đầu theo học một trường đại học, sau đó bà hy vọng một công việc chăm sóc những trẻ em mắc bệnh tâm thần. Abreu ngừng học sau khi được Sở cảnh sát Honolulu thuê vào năm 1953.
Trong sở cảnh sát bà công tác tại Đơn vị Phòng chống Tội phạm Vị thành niên (đơn vị duy nhất cho phép phụ nữ). Bà ứng tuyển vượt qua bài kiểm tra của trung sĩ cảnh sát 67 lần, nhưng không được thăng cấp vì là nữ giới và không đáp ứng yêu cầu về chiều cao tối thiểu là .
Abreu lần đầu tiên đệ đơn khiếu nại lên Ủy ban Cơ hội Việc làm Bình đẳng, sau đó là một vụ kiện vào năm 1972, vụ kiện được giải quyết theo phía bà vào năm 1975. Vụ kiện dẫn đến việc Sở cảnh sát Honolulu cho phép phụ nữ đảm nhận các công việc giống như nam giới và bãi bỏ yêu cầu về chiều cao tối thiểu là . Huy hiệu cảnh sát cũng được đổi thành "officer" thay vì "patrolman".
Sau vụ kiện cáo, bà tốt nghiệp cử nhân tại Đại học Chaminade Honolulu, Abreu được thăng chức trở thành nữ thám tử đầu tiên của Honolulu, và được bổ nhiệm vào một đơn vị mới thành lập để điều tra các vụ cưỡng hiếp.
Abreu nghỉ hưu năm 1978. Bà qua đời vì bệnh ung thư vào ngày 30 tháng 8 năm 1996. |
Sarah Kate Silverman (sinh ngày 1 tháng 12 năm 1970) là một kịch sĩ, diễn viên và nhà văn người Mỹ.
Silverman là một nhà văn và nghệ sĩ biểu diễn trên "Saturday Night Live", và cô cũng tham gia và sản xuất chưởng trình "The Sarah Silverman Program", chiếu từ năm 2007 đến 2010 trên Comedy Central, nhờ đó cô đã được đề cử Giải Primetime Emmy cho Nữ diễn viên chính xuất sắc trong loạt phim hài. Cô đã phát hành một cuốn tự truyện "The Bedwetter" vào năm 2010. Cô cũng xuất hiện trong các chương trình truyền hình khác, chẳng hạn như "Mr. Show" và "V.I.P." và đóng vai chính trong các bộ phim, bao gồm "Who's the Caboose?" (1997), "Rock học trò" (2003), "Ráp-phờ đập phá" (2012), "Triệu kiểu chết miền viễn Tây" (2014) và "" (2018). Năm 2015, cô đóng vai chính trong bộ phim truyền hình "I Smile Back", bộ phim mà cô đã được đề cử cho Giải của Nghiệp đoàn diễn viên màn ảnh cho nữ diễn viên đóng vai chính xuất sắc.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Vụ va chạm giữa không trung thành phố New York năm 1960
Vào ngày 16 tháng 12 năm 1960, một chiếc Douglas DC-8 của United Airlines đang trên đường đến Sân bay Idlewild (nay là Sân bay Quốc tế John F. Kennedy) ở Thành phố New York đã va chạm giữa không trung với một chiếc Lockheed L-1049 Super Constellation của TWA đang hạ cánh xuống Sân bay LaGuardia. Chiếc Super Constellation bị rơi trên cánh đồng Miller ở Đảo Staten và chiếc DC-8 ở Park Slope, Brooklyn, giết chết tất cả 128 người trên hai máy bay và 6 người trên mặt đất. Vụ tai nạn, thảm họa hàng không nguy hiểm nhất thế giới vào thời điểm đó, vẫn là vụ tai nạn chết người nhất trong lịch sử của United Airlines tính đến năm 2022.
Vụ tai nạn được gọi là vụ tai nạn máy bay ở Park Slope hoặc vụ tai nạn máy bay ở cánh đồng Miller sau hai địa điểm va chạm. Vụ tai nạn cũng là tai nạn chết người đầu tiên liên quan đến một chiếc Douglas DC-8.
Máy bay và phi hành đoàn.
Chuyến bay 826 của United Airlines, "Mainliner Will Rogers", đăng ký N8013U,[5] là một chiếc DC-8-11 chở 77 hành khách và 7 thành viên phi hành đoàn từ Sân bay Quốc tế O'Hare ở Chicago đến Sân bay Idlewild (nay là Sân bay quốc tế John F. Kennedy) ở Queens . Phi hành đoàn gồm cơ trưởng Robert Sawyer (46 tuổi), cơ phó Robert Fiebing (40 tuổi), kỹ sư bay Richard Pruitt (30 tuổi) và 4 tiếp viên. Cơ trưởng Sawyer là một phi công giàu kinh nghiệm, đã tích lũy được 19.100 giờ bay, trong đó có 344 giờ bay trên DC-8. Cơ phó Fiebing đã tích lũy được 8.400 giờ bay, trong đó có 416 giờ bay trên DC-8. Kỹ sư máy bay Pruitt đã tích lũy được 8.500 giờ bay, trong đó có 379 giờ bay trên DC-8.
Chuyến bay 266 của Trans World Airlines, "Star of Sicily", số đăng ký N6907C,[6] là một chiếc Super Constellation chở 39 hành khách và 5 thành viên phi hành đoàn từ Dayton và Columbus, Ohio, đến Sân bay LaGuardia ở Queens. Phi hành đoàn gồm cơ trưởng David Wollam (39 tuổi), cơ phó Dean Bowen (32 tuổi), kỹ sư bay LeRoy "Lee" Rosenthal (30 tuổi) và hai nữ tiếp viên. Cơ trưởng Wollam đã tích lũy được 14.583 giờ bay, 267 trong số đó là ở Constellation. Cơ phó Bowen đã tích lũy được 6.411 giờ bay, trong đó có 268 giờ bay trên Constellation. Kỹ sư bay Rosenthal đã tích lũy được 3.561 giờ bay, trong đó có 204 giờ ở Constellation. Con tàu chị em của "Star of Sicily", số đăng ký N6902C, "Star of the Seine", đã bị phá hủy trong một vụ va chạm giữa không trung khác với một chuyến bay của United Airlines vào năm 1956.
Trước khi va chạm.
Vào lúc 10:21 sáng theo múi giờ miền Đông (Bắc Mỹ), United 826 thông báo cho đài phát thanh ARINC rằng một trong những máy thu VOR của nó không hoạt động và thông báo đã được chuyển đến bộ phận bảo trì của United Airlines. Tuy nhiên, kiểm soát không lưu (ATC) đã không được thông báo rằng máy bay chỉ có một máy thu hoạt động, điều này gây khó khăn cho các phi công của chuyến bay 826 trong việc xác định giao lộ Preston, nơi mà nó chưa nhận được sự cho phép.
Lúc 10:25 sáng, ATC đã ban hành lệnh thông quan sửa đổi cho chuyến bay để rút ngắn lộ trình đến điểm dừng Preston (gần Cảng Laurence, New Jersey) 12 dặm (19 km). Giấy phép đó bao gồm các hướng dẫn giữ (một kiểu giữ "đường đua" tiêu chuẩn) cho Chuyến bay 826 khi nó đến giao lộ Preston. Chuyến bay 826 dự kiến sẽ giảm tốc độ trước khi đến Preston với tốc độ giữ tiêu chuẩn là 210 hải lý / giờ (240 dặm / giờ; 390 km / h) hoặc thấp hơn. Tuy nhiên, ước tính chiếc máy bay đang di chuyển với vận tốc 301 hải lý một giờ (346 dặm/giờ; 557 km/giờ) khi va chạm với chiếc máy bay TWA, vượt quá giới hạn thông quan Preston vài dặm.
Trong quá trình điều tra, United Airlines cho rằng Colts Neck VOR không đáng tin cậy. Preston là điểm mà đường hàng không V123—hướng tâm 050 ngoài Robbinsville VOR—đi qua hướng tâm 120 độ của Solberg và hướng tâm 346 độ của Colts Neck. Tuy nhiên, báo cáo cuối cùng của Ban Hàng không Dân dụng không tìm thấy vấn đề gì với Colts Neck VOR.
Các điều kiện phổ biến là mưa nhẹ và sương mù, trước đó là tuyết rơi
Va chạm và rơi xuống mặt đất.
Theo máy ghi dữ liệu chuyến bay của DC-8, chiếc máy bay đã đi chệch hướng 12 dặm (19 km), và trong 81 giây, nó hạ độ cao xuống với tốc độ 3.600 feet một phút (18 m/s) trong khi giảm tốc độ từ hơn 400 hải lý một giờ (460 dặm một giờ; 740 km/h) đến 301 hải lý (346 mph; 557 km/h) tại thời điểm va chạm.
Một trong những động cơ bên phải của DC-8 đã va vào chiếc Constellation ngay trước cánh của nó, làm rách một phần thân máy bay. Chiếc Constellation bắt đầu rơi, với các mảnh vỡ tiếp tục rơi xuống khi nó vỡ tung trong quá trình xoắn ốc của nó xuống đất.
Tác động ban đầu đã xé toạc động cơ của DC-8 khỏi cột điện của nó. Bị mất một động cơ và một phần lớn cánh phải, chiếc DC-8 vẫn bay trên không trong 90 giây nữa.
Chiếc DC-8 đã đâm vào khu vực Park Slope của Brooklyn tại giao lộ của Đại lộ số 7 và Sterling Place (#đổi ), làm phát tán các mảnh vỡ và đốt cháy mười tòa nhà chung cư bằng đá sa thạch. Nhà thờ Pillar of Fire, Nhà tang lễ McCaddin, tiệm giặt là Trung Quốc và cửa hàng bán đồ ăn ngon. Sáu người trên mặt đất đã thiệt mạng.
Vụ tai nạn khiến phần còn lại của DC-8 hướng về phía đông nam về phía một bãi đất trống rộng lớn ở Công viên Triển vọng, cách địa điểm va chạm của nó nhiều dãy nhà. Một cư dân ở một trong những tòa nhà chung cư bị ảnh hưởng nói rằng gia đình anh ta sống sót vì họ ở trong căn phòng duy nhất của căn hộ không bị phá hủy. Vụ tai nạn để lại một rãnh bao phủ phần lớn chiều dài của khu vực giữa Sterling Place. Các nhân chứng nghĩ rằng một quả bom đã phát nổ hoặc nồi hơi của một tòa nhà đã phát nổ.
Máy bay của TWA đã lao xuống góc tây bắc của Miller Field ở tọa độ #đổi , với một số phần của máy bay hạ cánh xuống Cảng New York. Ít nhất một hành khách đã rơi vào gốc cây trước khi mảnh vỡ rơi xuống đất.
Không có liên lạc vô tuyến nào với bộ điều khiển giao thông từ cả hai máy bay sau vụ va chạm, mặc dù LaGuardia đã bắt đầu theo dõi một chiếc máy bay không xác định, đang di chuyển nhanh, đang lao tới từ Preston về phía điểm đánh dấu bên ngoài LaGuardia "Flatbush".
Nguyên nhân có thể của vụ tai nạn đã được xác định trong một báo cáo của Ủy ban Hàng không Dân dụng Hoa Kỳ:#đổi
Người sống sót ban đầu.
Người duy nhất ban đầu sống sót sau vụ tai nạn là Stephen Balz, một cậu bé 11 tuổi đến từ Wilmette, Illinois. Anh ấy đang đi du lịch một mình trên Chuyến bay 826 để đón Giáng sinh ở Yonkers với người thân. Anh ta bị ném từ máy bay xuống một bãi tuyết, nơi quần áo đang cháy của anh ta được dập tắt. Mặc dù còn sống và tỉnh táo nhưng anh ta đã bị bỏng nặng và hít phải nhiên liệu đang cháy. Baltz chết vì viêm phổi vào ngày hôm sau.
Tổng số 134 nạn nhân sẽ không thể vượt qua cho đến khi một chiếc Lockheed C-130B Hercules bị bắn hạ vào tháng 5 năm 1968, khiến 155 người thiệt mạng. Về hàng không thương mại, số người chết sẽ không vượt qua cho đến vụ tai nạn tháng 3 năm 1969 của Chuyến bay Viasa 742, bị rơi khi cất cánh và giết chết tất cả 84 người trên máy bay, cũng như 71 người trên mặt đất.
Năm 2010, nhân kỷ niệm 50 năm vụ tai nạn, một đài tưởng niệm 134 nạn nhân của hai vụ tai nạn đã được khánh thành tại Nghĩa trang Green-Wood, Brooklyn. Nghĩa trang là nơi chôn cất chung hài cốt của những người không xác định được danh tính.
Vụ va chạm được đề cập trong "Collision Course", tập thứ năm của mùa đầu tiên của loạt phim tài liệu The Weather Channel "Why Planes Crash".
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Đảng Cộng sản Việt Nam (báo)
Đảng Cộng sản Việt Nam là một tờ báo điện tử trực thuộc cơ quan Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam.
Báo điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam được thành lập vào ngày 30 tháng 1 năm 2000. Năm 2005, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch cấp Giấy phép hoạt động báo điện tử, thay tên “Website Đảng Cộng sản Việt Nam” bằng tên gọi chính thức: “Báo điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam” với tên miền
Ngày 13 tháng 2 năm 2020 tại Hà Nội, Báo điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam tổ chức Lễ kỷ niệm 20 năm ngày thành lập báo (30/1/2000 – 30/1/2020) và nhận Huân chương Lao động hạng Nhì.
Báo điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam là cơ quan báo chí truyền thông đa phương tiện, hệ thống tư liệu, văn kiện điện tử của Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam; là trung tâm khai thác và tích hợp thông tin từ trang thông tin điện tử của các Ban Đảng Trung ương, Văn phòng Trung ương các tỉnh ủy, thành ủy, đảng ủy thực thuộc trong cả nước.
Báo hoạt động dưới sự chỉ đạo, định hướng và quản lý trực tiếp của Ban Tuyên giáo Trung ương. |
Phim 4D là một hệ thống trình chiếu đa giác quan công nghệ cao kết hợp hình ảnh chuyển động với các hiệu ứng vật lý được đồng bộ hóa và diễn ra trong rạp chiếu phim. Các hiệu ứng được mô phỏng trong phim 4D bao gồm chuyển động, độ rung, mùi hương, mưa, sương mù, bong bóng, làm mờ, khói, gió, thay đổi nhiệt độ và đèn nhấp nháy. Ghế nâng cao tại các địa điểm chiếu phim 4D sẽ rung và di chuyển theo các đa giác quan này. Hiệu ứng phổ biến khác còn bao gồm tia khí và tia nước. Hiệu ứng thính phòng có thể bao gồm khói, mưa, tia sét, bong bóng và mùi hương. Phim 4D xuất hiện hầu như ở mọi thị trường lớn trên toàn cầu.
Các rạp chiếu phim 4D di động đa quốc gia có thể bao gồm các địa điểm như Cinetransformer. Tính đến năm 2022, phim 4D đã được trình chiếu tại hơn 65 quốc gia. Các trình chiếu ngắn 4D cũng xuất hiện trong các công viên giải trí.
Tiền thân của trình chiếu phim 4D hiện đại bao gồm "Sensurround" được ra mắt vào năm 1974 với bộ phim "Earthquake". Chỉ có một vài bộ phim được trình chiếu bên trong "Sensurround" và nó đã nhanh chóng được thay thế bởi "Dolby Stereo" vào năm 1977 với tính năng mở rộng tần số thấp đã làm cho loa siêu trầm trở thành một điều phổ biến trong các rạp chiếu phim. Những nỗ lực đáng chú ý trong việc nâng cao trải nghiệm xem phim phải kể đến Fantasound khi lần đầu tiên sử dụng âm thanh nổi; Cinemiracle và Cinerama với định dạng màn ảnh rộng sử dụng nhiều máy chiếu.
Vào năm 1984, "The Sensorium" đã xuất hiện và nó được coi là bộ phim 4D thương mại đầu tiên trên thế giới và được trình chiếu lần đầu tiên tại Nhà máy điện Six Flags ở Baltimore. Bộ phim được sản xuất với sự hợp tác của Landmark Entertainment.
Hiện nay, các công nghệ 4D đã phát triển với 4DX, D-Box Technologies và Mediamation được tích hợp trong các rạp chiếu phim.
Các định dạng 4D.
Sau đây là các định dạng 4D được phát triển cho các rạp chiếu phim truyền thống: |
Nhà thờ Cầu Kho
Nhà thờ Cầu Kho là một nhà thờ Công giáo tại địa chỉ số 31 đường Trần Đình Xu, phường Cầu Kho, Quận 1, Thành phố Hồ Chí Minh. Đây là nhà thờ của Giáo xứ Cầu Kho, một trong những giáo xứ lâu đời thuộc Tổng giáo phận Sài Gòn.
Họ đạo Cầu Kho chỉ là một họ nhánh của họ đạo Chợ Quán với tên gọi là Bến Nghé. Đến năm 1863, do giáo dân ngày tăng, họ đạo Bến Nghé được tách ra thành một họ đạo độc lập. Vào năm 1866, do nhà thờ của họ đạo này đã cũ và chật hẹp nên được hiến tặng một miếng đất ở đường Nguyễn Tấn Nghiệm (nay là đường Trần Đình Xu) để xây dựng nhà thờ mới. Công trình này có tên là nhà thờ Tân Hòa, với kiến trúc 3 gian, 2 chái, ngang 14 m, hậu 16 m, cao 7 m, bằng gỗ, lợp mái ngói âm dương, vách vàng lót gạch tàu. Đến thập niên 1870, số lượng giáo dân của giáo xứ đã hơn 1.400 người nên linh mục đã xin xây dựng nhà thờ mới khang trang, rộng rãi hơn. Nhà thờ mới được khánh thành vào năm 1881, dài 44 m, cao 20 m, ngang 21 m, vách cột gạch, lợp ngói mộc, được làm bằng các loại gỗ quý, chạm trổ công phu. Lúc này giáo xứ cũng được đổi tên thành Cầu Kho, theo tên gọi của địa phương. Đến thập niên 1960, số giáo dân của Giáo xứ Cầu Kho đã lên đến khoảng 5.000 người, nên vào năm 1965 linh mục cho khởi công xây mới nhà thờ như hiện nay. |
Đại lễ vía Đức Chí Tôn
Đại lễ vía Đức Chí Tôn là một trong hai ngày lễ trọng đại nhất trong năm của đạo Cao Đài cùng Lễ vía Đức Diêu Trì Kim Mẫu (tức Hội Yến Diêu Trì Cung). Đại lễ được tổ chức vào ngày mùng 9 tháng Giêng hàng năm. Lễ là dịp để tín đồ đạo Cao Đài tôn kính Đức Chí Tôn, được xem là đấng tạo hóa, hóa sanh ra vạn vật trong càn khôn vũ trụ, người đạo còn gọi là đấng cha hiền (Đại từ phụ) của nhân loại.
Theo định nghĩa trong sách Cao Đài, từ điển của tác giả Đức Nguyên thì ngày vía Đức Chí Tôn hay Đức Ngọc Hoàng Thượng Đế là một ngày tượng trưng theo thuyết âm dương của Nho giáo. "Số 1 là số khởi đầu, là số dương nên chọn tháng là tháng 1 hay tháng Giêng. Số 9 là số thuần dương nên chọn ngày là ngày 9".
Cũng theo Dịch số Nho giáo: "Số 0 tượng trưng cho Vô Cực là Hư Vô chi khí. Số 1 tượng trưng Thái cực là ngôi của Đức Chí Tôn nên chọn số 1 làm tháng (chọn tháng trước ngày sau), đến số 9 là số thành hình nên chọn số 9 làm ngày". Ngày vía Đức Chí Tôn được chọn làm ngày mùng 9 tháng Giêng còn có ý nghĩa bày tỏ quan niệm về vũ trụ: cái khởi đầu và cái sau cùng hình thành càn khôn vũ trụ và vạn vật, hoàn toàn do quyền năng của Đức Chí Tôn. Ngày vía Đức Chí Tôn không phải là ngày giáng sanh mà chỉ là ngày cho nhân loại chọn ra để tượng tưng cho Đức Chí Tôn và sự hình thành càn khôn vũ trụ, vạn vật.
Theo chương trình hành lễ của Hội thánh Cao Đài, lễ vía Đức Chí Tôn thường mở đầu với việc khai mạc triển lãm từ sáng ngày mùng 8. Đến 19 giờ ngày mùng 8 sẽ diễn ra rước lễ với màn múa Long Mã, Tứ Linh (Rồng, Lân, Quy, Phụng) và múa Rồng nhang cùng dàn nhạc dân tộc đi từ trước Đền Thánh, Báo Ân Từ, qua Đông và Tây khán đài.
Triển lãm Đại lễ vía Đức Chí Tôn thường sẽ khoảng 25 mô hình được kiến thiết ở hai dãy Đông và Tây khán đài, xung quanh Đại Đồng xã. Các đơn vị tham gia triển lãm thường là các tín đồ của đạo như Viện, cơ quan, bạn bộ Nội Ô Tòa Thánh và Ban Đại diện Hội Thánh tại Hải ngoại với 19 Họ đạo trong tỉnh Tây Ninh. |
Người giám tuyển, hay curator (từ , nghĩa là "coi sóc") là người quản lý hoặc trông nom. Khi làm việc với các tổ chức văn hóa thì người giám tuyển thường là "người giám tuyển bộ sưu tập" (collections curator) hoặc "người giám tuyển triển lãm" (exhibitions curator), và mang phận sự 'đa dạng nhiều mặt' tùy vào thiết chế đặc thù và sứ mệnh của thiết chế đó. Trong những năm gần đây, vai trò của người giám tuyển đã phát triển theo cùng với sự thay đổi vai trò của các viện bảo tàng, và thuật ngữ "người giám tuyển" giờ có thể chỉ người đứng đầu bất kỳ bộ phận nào. Gần đây nữa, các kiểu giám tuyển viên mới đã bắt đầu xuất hiện, chẳng hạn như: "người giám tuyển cộng đồng" (community curator), "người giám tuyển văn chương" (literary curator), "người giám tuyển kỹ thuật số" (digital curator) hay "người giám tuyển y sinh" (biocurator). |
Carillon (cách phát âm , ) là một loại nhạc cụ Bộ gõ định âm được chơi bằng phím đàn và bao gồm ít nhất 23 chuông bằng đồng đúc. Các chuông của carillon được treo cố định và điều chỉnh theo thứ tự âm giai nửa cung chúng có thể hòa âm. Quả lắc của các chuông được nối bằng một hệ thống dây đến hai bộ cần bằng gỗ được bố trí theo thứ tự như những phím đàn dương cầm. Bộ cần phía trên được người chơi carillon "đánh" bằng nắm tay, và bộ cần phía dưới được người chơi carillon nhấn bằng chân. Carillon thường được đặt trong tháp chuông, thuộc sở hữu của các nhà thờ, trường đại học hoặc cơ quan hành chính. Carillon có thể bao gồm một hệ thống điều khiển tự động để thông báo thời gian và/hoặc chơi các giai điệu đơn giản đã được thiết lập sẵn trong ngày.
Carillon có kiểu dáng, trọng lượng, kích cỡ và âm thanh rất đa dạng. Chúng là một trong những loại nhạc cụ nặng nhất thế giới và carillon lớn nhất nặng hơn 91 tấn. Hầu hết carillon nặng từ 4,5 đến 15 tấn. Điều kiện để được xếp loại carillon là phải có tối thiểu 23 chuông; những nhạc cụ không thỏa điều kiện này sẽ được xếp vào cùng loại với chuông gió. Carillon kích cỡ tiêu chuẩn có khoảng 50 chuông, carillon lớn nhất thế giới có 77 chuông. Hình dáng của carillon phụ thuộc vào số lượng và trọng lượng của chuông và tòa tháp nơi carillon được lắp đặt. Carillon có thể được tìm thấy trong các tòa tháp độc lập hoặc được kết nối với một tòa nhà. Chuông của carillon có thể được để lộ thiên hoặc được che chắn bởi cấu trúc tháp.
Carillon có thể đã bắt nguồn từ Các quốc gia vùng đất thấp—Bỉ và Hà Lan ngày nay và Hà Lan thuộc Pháp—vào thế kỷ 16. Carillon hiện đại đã được phát minh vào năm 1644 khi Jacob van Eyck và anh em nhà Hemony đúc carillon có điều chỉnh đầu tiên. UNESCO đã công nhận 56 tháp chuông ở Bỉ và Pháp là Di sản Thế giới và cũng công nhận Văn hóa carillon của Bỉ là một Di sản văn hóa phi vật thể.
Âm vực của carillon tỷ lệ thuận với số lượng chuông. Số lượng chuông thường phụ thuộc vào kinh phí dành để chế tạo carillon: nhiều tiền hơn thì có thể đúc nhiều chuông hơn, đặc biệt là những chuông lớn, tốn nhiều kinh phí hơn. Không có âm vực tiêu chuẩn cho carillon, vì vậy một số thể loại nhỏ được dùng để phân loại carillon:
Danh hiệu "carillon lớn nhất thế giới theo số lượng chuông" được đồng trao cho hai carillon: carillon của Nhà thờ Trưởng lão Kirk in the Hills ở Bloomfield Hills, Michigan, Hoa Kỳ và carillon của Viện Khoa học và Công nghệ Daejeon ở Daejeon, Hàn Quốc; hai carillon này đều có 77 chuông.
Ít nhất là ba carillon có thể được tìm thấy ở mọi châu lục ngoại trừ Nam Cực; tuy nhiên, trong số các quốc gia có carillonthuộc thể loại truyền thống, chỉ có sáu nước có trên 20 carillon. Số lượng carillon ở các quốc gia "nhiều carillon"—Hà Lan, Bỉ và Hoa Kỳ—chiếm hai phần ba tổng số carillon trên thế giới. Hơn 90% carillon nằm ở Tây Âu (chủ yếu là Các nước vùng đất thấp) hoặc Bắc Mỹ. Ở Bắc Mỹ, khoảng 80% carillon thuộc sở hữu của các tổ chức tôn giáo hoặc giáo dục, trong khi ở châu Âu, gần như tất cả carillon đều thuộc sở hữu của thành phố. Hầu hết các carillon truyền thống hiện nay đều được xây dựng trong vòng 100 năm qua; và chỉ có khoảng 50 carillon lịch sử từ thế kỷ 18 trở về trước vẫn còn tồn tại. Theo TowerBells, cũng có 483 carillon phi truyền thống, chủ yếu nằm ở Hoa Kỳ và Tây Âu. |
Trong Mạt chược Nhật Bản, Chiitoitsu ( (Thất đối tử), Chiitoitsu - tiếng Anh: Seven Pairs - bảy đôi) là một Yaku với giá trị 2 han và mặc định 25 fu, được tạo thành bởi bảy đôi bài khác nhau đôi một. Cùng với Ryuuiisou, đây là một trong những Yaku được tạo ra bởi người Mỹ.
Trong Mạt chược Nhật Bản, trạng thái hoàn thành bài đa số gồm có 4 bộ và một đôi (mắt). Yaku Chiitoitsu trong bài viết này, và Kokushi musou là hai ngoại lệ duy nhất, với Chiitoitsu là bài gồm có bảy đôi khác nhau.
Yaku này có thể được kết hợp với các yaku khác như Riichi, Tanyao hay Honitsu, tuy nhiên có những yaku không thể, điển hình nhất là Iipeikou hay Ryanpeikou. Chiitoitsu đã từng được tính với giá trị 100 fu mà không có han nào - 50 fu 1 han, và tới nay là 25 fu và 2 han.
Trường hợp chỉ có Chiitoitsu.
Bài này đang chờ để hoàn thành bài và yaku.
Trường hợp có thêm các Yaku khác.
Bài này đang chờ để hoàn thành bài và yaku, nhưng không chỉ có Chiitoitsu như ví dụ trước mà còn có thêm Honitsu để tăng thêm ba han nữa cho tổng bài. |
Nội ô Tòa Thánh Tây Ninh
Nội ô Tòa Thánh Tây Ninh hay Thánh địa Cao Đài là một khuôn viên hình thang rộng khoảng 1 km² có hàng rào bao bọc xung quanh với 12 cổng tam quan được xây dựng theo 3 dạng kiến trúc khác nhau nằm ở phía Đông, cách thành phố Tây Ninh khoảng 5 km và Thành phố Hồ Chí Minh 99 km.. Cổng lớn nhất được gọi là Cửa Chánh Môn (cổng số 1), 11 cổng khác nhỏ hơn được đánh số từ 2 đến 12. Bên trong khu vực Nội ô Tòa Thánh Tây Ninh có hàng loạt các công trình tâm linh độc đáo khác nhau bao gồm Tòa Thánh Tây Ninh, Báo Ân Từ...
Đạo Cao Đài đã làm Lễ Khai Đạo vào ngày 15 tháng 10 năm Bính Dần (nhằm ngày 19 tháng 11 năm 1926) tại Thánh Thất tạm đặt tại Từ Lâm Tự (tên thường gọi Chùa Gò Kén), nằm trên Quốc lộ 22, cách thành phố Tây Ninh cũng độ 5 km. Nguyên trong số các phú hào đóng góp tiền mua đất và xây chùa Từ Lâm, có ông bà Huyện Nguyễn Ngọc Thơ và bà Lâm Ngọc Thanh có đóng góp tiền bạc vào nhiều hơn hết. Vào giữa năm 1926, ông bà Nguyễn Ngọc Thơ nhập đạo Cao Đài, thuyết phục trụ trì chùa là Hòa thượng Như Nhãn đến dự đàn cầu cơ tại tư gia ở Tân Định. Theo tài liệu của đạo Cao Đài, cơ bút giáng thâu nạp Sư làm môn đệ và phong cho Sư làm Quảng Pháp Thiền Sư Thích Đạo Chuyển Luật Lịnh Diêu Đạo Sĩ, Chưởng Pháp phái Thái.
Cũng do ân tình lúc xây chùa, khi ông bà Nguyễn Ngọc Thơ ngỏ ý mượn chùa để tổ chức hành lễ khai đạo Cao Đài và thánh thất tạm, Hòa thượng Như Nhãn cũng đồng ý. Tuy nhiên, không lâu sau, nhận thấy sự khác biệt trong hành đạo, Sư yêu cầu các chức sắc Cao Đài trả lại chùa và hẹn trong 3 tháng phải dời đi.
"Kể từ Rằm tháng 10 năm Bính-Dần (1926) tới Rằm tháng Giêng Đinh-Mão (1927) là đúng kỳ hứa trả Từ Lâm Tự (Gò Kén) là ba tháng, nhưng tới tháng 2 năm Đinh Mão, đã quá kỳ hạn một tháng mà Hội Thánh chưa trả chùa lại được, vì chưa kiếm được đất để mua, còn Ông Hòa Thượng Giác Hải thì cứ đòi chùa lại hoài."Ngày 19 tháng 1 năm Đinh Mão (nhằm ngày 20 tháng 2 năm 1927), tại Từ Lâm Tự, Hội Thánh được Đức Lý Giáo Tông giáng cơ quyết định trả chùa lại cho Hòa Thượng Như Nhãn, rồi dạy Hội Thánh đi chọn mua đất cất Tòa Thánh, phải chọn đất tại Tây Ninh nầy mà thôi, bởi vì Tây Ninh là Thánh địa, nơi đây phong thổ thuận tiện cho người ngoại quốc đến học Đạo. "Các con phải chung hiệp nhau mà lo cho hoàn toàn Tòa Thánh, chi chi cũng ở tại Tây Ninh nầy mà thôi."
Do sự việc này, các chức sắc Cao Đài đã tìm mua một miếng đất tại làng Long Thành, để xây dựng nên Tòa Thánh Tây Ninh, đồng thời tuyên bố Sư bị cơ bút trục xuất khỏi đạo Cao Đài. Tháng tháng 10 năm 1931, Đầu sư Thái Thơ Thanh (Nguyễn Ngọc Thơ) đã đứng ra tổ chức khởi công đào móng làm nền, đào hầm Bát Quái.
Tòa Thánh Tây Ninh.
Tòa Thánh Tây Ninh là công trình lớn nhất trong khuôn viên Nội ô Tòa Thánh Tây Ninh tọa lạc tại đường Phạm Hộ Pháp. Đối diện của Tòa Thánh Tây Ninh là Sân Đại đồng xã và cuối cùng là Cổng Chánh Môn.
Đây là Tổ Đình, tức cơ sở thờ tự cấp trung ương của đạo Cao Đài.
12 cổng tam quan.
Cổng Chánh Môn (Cửa số 1).
Cổng Chánh Môn cao 36 m, ngang 60 m, cổ kín Tam quan, trên nóc là 3 Cổ Pháp: "Xuân Thu, Phất Chủ, Bát Vu" có bản đồ theo sự chỉ dẫn trước của Đức Hộ Pháp để lại. Ba khối cổng chính và phụ đã được tách rời ra thành 3 chiếc cổng riêng, nối liền nhau bởi bức tường rào trang trí hoa gió và những cặp bông sen trên đỉnh. Trên nữa là mảng tường ngang lớn rộng hình thang, đắp nhiều gờ chỉ phân vị ngang và bố trí khung đặt chữ: Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ (tiếng Việt ở trên, tiếng Hán ở dưới) cùng các chữ và số năm xây dựng: 1965, Ất Tỵ, Toà Thánh, Tây Ninh đăng đối ở hai bên. Chiếc cổng ước tính có thể lên đến tầm cao 5 - 6 tầng nhà.
Cổng Chánh Môn được xem là cổng đầu tiên của Tòa Thánh Tây Ninh. Cửa này thường đóng và chỉ mở vào các dịp đón tiếp nguyên thủ các quốc gia, lãnh đạo các Tôn giáo.
Kiến trúc cổng đắp nhiều phù điêu, nổi bật với các biểu tượng Lưỡng long tranh Cổ pháp (tức một trong những biểu tượng của Đạo Cao Đài), hoa sen và 3 cổ pháp: kinh Xuân Thu, bình Bát vu và Phất chủ. Bình Bát Vu là bình đựng thực phẩm của tăng ni Phật giáo dùng khất thực. Phất chủ (còn gọi Phất trần) là chổi quét bụi hồng trần, tượng trưng Đạo giáo. Kinh Xuân Thu là do Khổng Tử viết, được chọn làm cổ pháp tượng trưng cho Nho giáo. Ba cổ pháp trên để nói lên sự đồng nguyên của Phật giáo, Đạo giáo, Nho giáo trong giáo lý Cao Đài.
Trên Chánh môn có đắp nổi chữ "ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ" bằng chữ Quốc ngữ ở trên và chữ Hán ở dưới. Ngoài ra có chữ "TÒA THÁNH TÂY NINH", ghi năm 1965 và Ất tỵ. Hai bên trụ cổng có đôi câu liễn bằng chữ Hán nói lên tôn chỉ của đạo Cao Đài:#đổi Hai chữ đầu của đôi liễn cũng hợp lại thành chữ Cao Đài.
Sân Đại đồng xã.
Sân Đại đồng xã là một sân nằm giữa Cổng Chánh Môn vươn lên tới hơn 21 m và Tòa Thánh Tây Ninh với hai tòa tháp cao 28 m. Sân Đại đồng xã có cấu trúc như một quảng trường với chiều dài 300 m (tính từ mé ngoài hai con đường trục) và bề rộng bình quân là 81 m.
Theo bề ngang sân Đại đồng xã, hai con đường hai bên rộng 18 mét, nối với hai con đường trục ở hai đầu làm thành một đường vòng quanh, ôm lấy toàn bộ các công trình kiến trúc nhỏ bố trí trên sân. Đây cũng chính là đường đi múa cộ mẫu, rồng nhang, tứ linh trong Đại lễ vía Đức Chí Tôn và Hội Yến Diêu Trì Cung. Sân Đại đồng xã bao gồm phần cỏ và sân gạch phía trước đền thánh làm nơi cho chức sắc và đại biểu khách mời ngồi xem lễ, phần này có bề rộng 45 m. Cộng với 36 mét hai con đường đi là vừa vặn 81 mét - một con số đẹp thường thấy trong các cấu trúc Cao Đài. Mỗi bên Sân Đại đồng xã còn có khán đài Đông và Tây rộng 10,2 m và dài 60 m, chia ra thành 10 gian rộng 5 m và gian chính giữa rộng 10 m. Mỗi khán đài đều có 3 bậc cấp rộng lên xuống và bản thân khán đài cũng được chia thành 9 cấp.
Từ Chánh môn có con đường dẫn thẳng hướng Đông, qua khuôn viên trung tâm Đền Thánh. Tại khuôn viên này có 3 Bửu tháp của Hộ pháp Phạm Công Tắc, Thượng phẩm Cao Quỳnh Cư và Thượng sanh Cao Hoài Sang, được chạm đắp nhiều hoa văn, họa tiết tinh tế.
Bên trong Đại Đồng Xã từ hướng Chánh môn vào Tòa Thánh có tượng Thái tử Si Đạt Ta ngồi trên lưng ngựa đi tìm đạo. Tiếp theo là Cửu Trùng Thiên (nơi đặt liên đài chứa di cốt của các chức sắc Cao Đài được phong từ bậc Tiên trở lên để hành tang lễ) có hình bát giác với 9 bậc nhỏ dần từ dưới lên trên và được sơn ba màu vàng, xanh, đỏ theo thứ tự từ trên xuống dưới (mỗi màu 3 bậc). Gần đó là cây Bồ đề cổ thụ do Đại đức Thera Narada, phó Tăng thống Phật giáo Srilanka, tặng cây con chiết từ cây Bồ đề ở Chùa Mahabodhi (Bồ Đề Đạo Tràng), Ấn Độ cho Tòa Thánh năm 1953. Cách cội bồ đề vài thước có cột phướn cao 18m. Trên đỉnh cột là lá phướn dài 12m và rộng 1,2m. Phía trên màu vàng thêu Lưỡng long triều nhựt ("Hai con rồng chầu mặt trời"). Thân phướn có ba sọc vàng, xanh, đỏ. Ở giữa vùng xanh có hình Thiên Nhãn, Cổ Pháp Tam giáo và sáu chữ ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ bằng chữ Hán. Hai bên thân phướn có 12 thẻ vải tượng trưng cho Thập Nhị Khai Thiên, phía dưới thân phướn có 9 thẻ vải tượng trưng cho Cửu Thiên Khai Hóa.
Bá Huê Viên - Vườn Ngạn Uyển.
Bá Huê Viên, khu vườn trăm ngàn hoa cảnh, đối diện Báo Ân Từ, nằm giữa hai đại lộ Phạm Hộ Pháp và Cao Thượng Sanh, rộng một mẫu rưỡi tây, được tạo lập vào năm 1960 do sáng kiến của Ngài Bảo Thế Lê Thiện Phước. Hình thể Bá Huê Viên được phân ra bốn phương tám hướng, chia thành từng ô lớn nhỏ khác nhau, hoa đủ loại, sắc có năm màu chánh tùy theo từng hướng theo nguyên lý của ngũ hành: Đông sanh Mộc hoa có sắc xanh, Tây sanh Kim hoa sắc trắng, Nam sanh Hỏa hoa sắc đỏ, Trung ương mồ kỷ Thổ hoa sắc vàng.
Giáo Tông đường là dinh thự dùng làm nơi làm việc của Đức Quyền Giáo Tông Lê Văn Trung (1876 - 1934). Sở dĩ gọi là "Quyền Giáo Tông" vì Đức Ngài chỉ thay mặt Giáo Tông chánh vị trên phương diện hữu hình. Quyền hành Giáo Tông chánh vị thuộc về vô vi do Đức Lý Thái Bạch Kim Tinh kiêm nhiệm. Đôi liễn hai bên cổng viết bằng chữ Hán như sau:
Năm 1906, Lê Văn Trung đã ra ứng cử Hội đồng quản hạt, Quận 2. Ông chống dự thảo luật "Lục hạng điền" của Thống Đốc Nam Kỳ Outrey.
Năm 1911, ông cổ động và đề xướng trường Nữ Học Đường Áo Tím (sau đổi thành trường Gia Long, rồi lại đổi tên thành Trường Nguyễn thị Minh Khai, quận 3). Năm 1925, ông đệ đơn từ chức Thượng Nghị viên. Và đến đầu năm 1926, ông phế đời hành Đạo. Ba tháng sau được ân phong Đầu Sư, năm 1930 được Đức Chí Tôn ân phong Quyền Giáo Tông.
Công trình nằm tại đại lộ Phạm Hộ Pháp.
Nhà thuyền Bát Nhã.
Theo Bí Pháp, Thuyền Bát Nhã là chiếc thuyền Trí Huệ cho pháp nhiệm mầu của Phật tạo nên để rước các chơn hồn đắc đạo lên cõi thiêng liêng hằng sống mà đạo Phật gọi là cõi Niết bàn, Tiên gọi là Bồng Lai Tiên Cảnh. Theo Thể Pháp, đây là chiếc thuyền đóng bằng gỗ có hình dáng một con rồng vàng, nơi chính giữa của mình rồng cất lên một cái nhà vàng để đặt quan tài chở vào nghĩa trang chôn cất.
Một số với khác như Sa Đéc, thuyền Bát Nhã là thuyền rồng, đậu bại bến sông, trên thuyền có gắn máy tàu để chạy trên sông rạch. Trong khi đó tại Thành phố Hồ Chí Minh được đóng trên một sườn xe hơi 4 bánh, có động cơ chạy trên đường như các loại xe vận tải khác. Còn đối với Tòa Thánh Tây Ninh, thuyền Bát Nhã được đóng trên một cái khung có bánh xe, giống như cái rờ mọt của xe hơi, hai bên hông thuyền có gắn hai sợi dây thừng to và dài để cho các đạo tỳ kéo thuyền đi chậm chạp trên đường phố.
Vào ngày 13 tháng 10 năm Ất Hợi (nhằm ngày 8 tháng 11 năm 1935), lễ Khai thuyền Bát Nhã đầu tiên tại Khách Đình cho Ngài Khai Pháp Trần Duy Nghĩa, Chưởng quản Cơ quan Phước Thiện làm chủ quản. Thường việc mai táng khu vực Tòa Thánh Tây Ninh thường được đưa về Cực Lạc Thái Bình.
Khách Đình là nhà làm tang lễ cho các tín đồ khi quy liễu, kết thúc cõi trần để bắt đầu giai đoạn trở về quê xưa vị cũ. Khách Đình đã được xây dựng trong khuôn viên Nội ô Tòa Thánh Tây Ninh từ năm 1927. Khuất phía sau Khách Đình có bàn thờ Thiên Nhãn. Tín đồ được quàn và làm lễ trong Khách Đình chỉ trong một đêm và phải là phẩm Lễ sanh hoặc tương đương, hoặc là người không có gia đình nhưng đã có nguyện ước và thuộc tín hữu trong vùng Thánh địa.
Trong khuôn viên Nội ô Tòa Thánh có các tuyến đường như:
Hai dạng quẻ này chồng lên nhau tạo thành chữ Điền (田) được gọi là Bát Quái Đồ Thiên, tức Bát-Quái Cao Đài. |
Walker Dwain Zimmerman (sinh ngày 19 tháng 5 năm 1993) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Mỹ hiện thi đấu ở vị trí trung vệ cho câu lạc bộ Nashville SC tại Major League Soccer và đội tuyển bóng đá quốc gia Hoa Kỳ.
Sự nghiệp câu lạc bộ.
Zimmerman đến Học viện Thanh thiếu niên của Hiệp hội bóng đá Gwinnett ở Lilburn, Georgia, nơi anh được cố vấn bởi huấn luyện viên Nuno Piteira. Anh đến trường trung học Brookwood và chơi bóng đá ở đó. Anh đã được dẫn dắt bởi HLV Daniel Klinect.
Zimmerman thi đấu bóng đá tại Đại học Furman từ năm 2011 đến 2012. Anh được vinh danh là Đội hình toàn sao của sinh viên năm nhất 2011, sinh viên năm nhất Liên đoàn phía Nam năm 2011 và đội hình toàn sao của sinh viên năm hai tại giải đấu NCAA Division I năm 2012.
FC Dallas đã chọn Zimmerman ở vòng đầu tiên (vị trí số 7) của MLS SuperDraft 2013. Anh ra mắt chuyên nghiệp vào ngày 11 tháng 5 năm 2013, vào sân thay người muộn trong chiến thắng 2-1 trước DC United.
Ngày 10 tháng 12 năm 2017, Zimmerman được FC Dallas trao đổi với câu lạc bộ Los Angeles FC để đổi lấy 250.000 đô la tiền phân bổ chung và 250.000 đô la tiền phân bổ mục tiêu. Hai câu lạc bộ cũng hoán đổi thứ hạng phân bổ với FC Dallas lên vị trí số 1 và Los Angeles FC lên vị trí số 11. Trong mùa giải 2019, Zimmerman cũng là trợ lý huấn luyện viên cho chương trình bóng đá UCLA Bruins.
Ngày 11 tháng 2 năm 2020, Zimmerman được trao đổi với Nashville SC để đổi lấy số tiền lên tới 1,25 triệu đô la Tiền phân bổ chung và một suất trong danh sách vị trí năm 2020.
Ngày 29 tháng 2 năm 2020, Zimmerman ghi bàn thắng đầu tiên trong lịch sử câu lạc bộ Nashville SC.
Ngày 29 tháng 4 năm 2022, Zimmerman ký hợp đồng với Nashville có thời hạn đến năm 2025 và điều đó cũng sẽ khiến anh trở thành cầu thủ được chỉ định trong danh sách Với bản hợp đồng này khiến Zimmerman trở thành hậu vệ người Mỹ thứ 4 được ký hợp đồng đối với anh trong lịch sử giải đấu.
Sự nghiệp quốc tế.
Ngày 6 tháng 1 năm 2017, Zimmerman lần đầu tiên được huấn luyện viên Bruce Arena gọi vào đội tuyển bóng đá quốc gia Hoa Kỳ. Anh có lần đầu tiên ra sân trong trận giao hữu gặp Jamaica vào ngày 3 tháng 2 năm 2017. Anh được mệnh danh là cầu thủ của trận đấu. Anh ghi bàn thắng đầu tiên bằng cú đầu vào lưới Bolivia vào ngày 28 tháng 5 năm 2018. Trong trận đấu gặp Xứ Wales tại FIFA World Cup 2022, Zimmerman đã phạm lỗi với tiền đaọ Gareth Bale và trọng tài ngay lập tức cho Xứ Wales thực hiện quả phạt đền ở phút thứ 82. Gareth Bale ghi quả phạt đền và gỡ hòa trận đấu. Trận đấu kết thúc với tỷ số 1-1. Theo ESPN, đó là "một thử thách vụng về và không cần thiết".
Đời sống cá nhân.
Zimmerman sinh ra ở Lawrenceville, Georgia, con của Becky và David Zimmerman. Anh có hai anh chị, Dawson và Carter.
Zimmerman là người theo Kitô giáo. Zimmerman đã kết hôn với Sally Zimmerman. Họ có với nhau một đứa con.
"Tính đến ngày 15 tháng 10 năm 2022"
"Tính đến ngày 3 tháng 12 năm 2022" |
Barbie là một bộ phim điện ảnh Anh – Mỹ thuộc thể loại hài lãng mạn – chính kịch công chiếu vào năm 2023 do Greta Gerwig làm đạo diễn kiêm viết kịch bản với Noah Baumbach. Dựa trên thương hiệu Barbie của Mattel, đây là tác phẩm điện ảnh đầu tiên về búp bê Barbie do người thật đóng sau hơn 40 phim hoạt hình trực tiếp trên máy tính và phim truyền hình phát trực tuyến. Phim có sự tham gia của Margot Robbie trong vai Barbie và Ryan Gosling trong vai Ken, những người bắt đầu hành trình khám phá bản thân sau khi bị trục xuất khỏi Barbie Land không tưởng, bên cạnh đó phim còn có sự góp mặt của dàn diễn viên phụ bao gồm America Ferrera, Michael Cera, Kate McKinnon, Issa Rae, Rhea Perlman và Will Ferrell.
Dự án phim từng được hãng Universal Pictures công bố vào năm 2009 với Laurence Mark đảm nhận vai trò nhà sản xuất, nhưng tới tháng 4 năm 2014, quá trình phát triển mới thật sự bắt đầu khi Sony Pictures mua lại bản quyền. Sau nhiều thay đổi về vị trí biên kịch và đạo diễn cũng như việc tuyển Amy Schumer và sau đó là Anne Hathaway vào vai chính, Sony mất bản quyền và phim được chuyển giao lại cho Warner Bros. Pictures. Năm 2019, Margot Robbie tham gia dự án với tư cách diễn viên kiêm đồng sản xuất. Ryan Gosling và dàn diễn viên còn lại ra mắt vào đầu năm 2022. Việc quay phim chủ yếu diễn ra tại Warner Bros. Studios, Leavesden ở Anh từ tháng 3 đến tháng 7 năm 2022.
Phim có buổi công chiếu lần đầu tại The Shrine ở Los Angeles vào ngày 9 tháng 7 năm 2023, và được Warner Bros. Pictures phát hành tại các cụm rạp ở Mỹ và Anh vào ngày 21 tháng 7 năm 2023, trùng thời điểm ra mắt bộ phim "Oppenheimer". Bộ phim đã trở thành một chủ đề gây tranh cãi dữ dội khi có một phân cảnh liên quan đến đường chín đoạn, dẫn đến việc bị cấm chiếu tại Việt Nam. Sau khi ra mắt, tác phẩm nhìn chung nhận về những lời khen ngợi từ giới chuyên môn và là một thành công lớn về mặt doanh thu khi thu về 1,442 tỷ USD từ kinh phí sản xuất 128 – 145 triệu USD, trở thành tác phẩm đạt doanh thu hơn 1 tỷ trên toàn cầu nhanh nhất, tác phẩm có doanh thu cao nhất vào năm 2023 khi vượt qua kỷ lục của "Phim anh em Super Mario", và đồng thời còn trở thành tác phẩm có doanh thu cao nhất của hãng Warner Bros., phim hài có doanh thu cao nhất mọi thời đại và tác phẩm có doanh thu cao thứ 14 mọi thời đại. Tác phẩm được Viện phim Mỹ và Ủy ban Quốc gia về Phê bình Điện ảnh bầu chọn là một trong mười bộ phim xuất sắc nhất năm 2023, và đồng thời còn nhận đề cử 12 giải Grammy, 9 giải Quả cầu vàng và 18 giải Critics' Choice Awards.
Sau khi bị trục xuất khỏi Barbie Land không tưởng vì là những con búp bê kém hoàn hảo, Barbie và Ken cùng nhau bước vào hành trình khám phá bản thân trong thế giới thực.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Ngoài ra, Marisa Abela đã được chọn vào một vai không được tiết lộ.
"Barbie" đã có buổi ra mắt thế giới tại Shrine Auditorium ở Los Angeles vào ngày 9 tháng 7 năm 2023, tiếp theo là buổi chiếu ra mắt ở Châu Âu tại Cineworld Leicester Square ở London vào ngày 12 tháng 7 năm 2023. Phim dự kiến sẽ được công chiếu trên toàn quốc tại Hoa Kỳ, Canada và Vương quốc Anh vào ngày 21 tháng 7 năm 2023, thay thế ngày phát hành ban đầu của "Coyote vs. Acme". Các lần lặp trước của dự án đã được ấn định vào ngày 2 tháng 6 năm 2017; 12 tháng 5 năm 2017; 29 tháng 6 năm 2018; 8 tháng 8 năm 2018; và 8 tháng 5 năm 2020.
Bộ phim được phát hành cùng ngày với "Oppenheimer", một phim tiểu sử về J. Robert Oppenheimer được biên kịch và đạo diễn bởi Christopher Nolan dựa trên cuốn sách "American Prometheus", và được phát hành bởi Universal Pictures. Do sự tương phản về tông màu và thể loại giữa hai bộ phim, nhiều người dùng phương tiện truyền thông xã hội đã thực hiện các meme và bài đăng mỉa mai về cách hai bộ phim đại diện cho những đối tượng khán giả khác nhau, và cách xem hai bộ phim như một tính năng kép. Xu hướng được mệnh danh là "Barbenheimer". Trong một cuộc phỏng vấn với "La Vanguardia", ngôi sao "Oppenheimer" Cillian Murphy tán thành hiện tượng này, nói rằng "Lời khuyên của tôi là mọi người nên đi xem cả hai trong cùng một ngày. Nếu chúng là những bộ phim hay thì đó là lợi ích của điện ảnh."
Tranh cãi đường chín đoạn.
Tranh cãi về sự xuất hiện bị cáo buộc của đường chín đoạn (đường biên giới trên biển chạy qua Biển Đông do Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đặt ra và tuyên bố chủ quyền) trong phim bắt đầu khi cơ quan kiểm duyệt phim của Việt Nam cấm chiếu phim vì bị cáo buộc có những dòng như vậy. Ngược lại, đối tác Philippines thay vào đó yêu cầu làm mờ các dòng được đề cập. Cả hai quốc gia đã cấm các bộ phim (2019) và "Uncharted" (2022) để làm nổi bật đường chín đoạn thực tế. Đường chín đoạn gây tranh cãi do tranh chấp biên giới trên biển giữa Trung Quốc, Việt Nam, Đài Loan, Malaysia, Brunei và Philippines.
Ngày 3 tháng 7 năm 2023, báo Việt Nam "Tuổi Trẻ" trích dẫn lời ông Vi Kiến Thành, người đứng đầu Cục Điện ảnh, khi tuyên bố cấm "Barbie" tại Việt Nam vì chứa "hình ảnh vi phạm đường chín đoạn." Báo "Tiền Phong" báo cáo rằng đường chín đoạn "xuất hiện nhiều lần trong phim". Phát biểu với Đài tiếng nói Hoa Kỳ, Trịnh Hữu Long (người sáng lập nhóm nghiên cứu Sáng kiến pháp lý cho Việt Nam) cho biết "Những người kiểm duyệt thậm chí sẽ được khen ngợi vì đã phản ứng thái quá với bản đồ không rõ ràng, bởi cả cấp trên và công chúng, vì chống Tâm lý Trung Quốc ăn sâu vào văn hóa chính trị của đất nước," và nói rằng "Chính phủ chắc chắn đang sử dụng lý luận dân tộc chủ nghĩa hợp pháp để củng cố toàn bộ hệ thống kiểm duyệt của mình," trong khi Michael Caster tại nhóm tự do ngôn luận Article 19 nói "Bản đồ mang tính chính trị, và biên giới thường mang vết thương lịch sử, nhưng thay vì đảm bảo thảo luận tự do và cởi mở, phản ứng giật đầu gối đối với kiểm duyệt hiếm khi ủng hộ công lý lịch sử hoặc chuyển tiếp". Phát biểu với Vox, giáo sư Peter Zinoman của UC Berkeley cho biết trong khi đường chín đoạn đối với Trung Quốc biểu thị yêu sách hợp pháp của họ đối với Biển Đông, đối với người Việt Nam, nó "tượng trưng cho một hành động bắt nạt trắng trợn của chủ nghĩa đế quốc nhằm nâng cao lợi ích quốc gia của Trung Quốc lên trên một tập hợp lợi ích chung lâu đời hơn của tình anh em xã hội chủ nghĩa," trong khi giáo sư Hue-Tam Ho Tai của Harvard cho biết vì các nhà sản xuất của bộ phim nhắm đến thị trường Trung Quốc với hy vọng rằng nó sẽ là một bộ phim bom tấn, "họ sẵn sàng chấp nhận quan điểm của Trung Quốc về địa lý. Thông tin sai lệch hoạt động bằng cách lặp đi lặp lại." Giáo sư Kevin Li của NYU cho biết, "Theo quan điểm của tôi, việc cấm [Barbie] là điều hiển nhiên." Ban đầu phim dự kiến ra mắt tại Việt Nam vào ngày 21 tháng 7.
Khi tin tức về lệnh cấm của Việt Nam đến Philippines, Thượng nghị sĩ Francis Tolentino, phó chủ tịch của Ủy ban Đối ngoại Thượng viện Philippines, nói với CNN Philippines rằng "Barbie" cũng có thể bị cấm ở trong nước vì "bôi nhọ" chủ quyền của Philippines. Thượng nghị sĩ Jinggoy Estrada yêu cầu bộ phim bị cấm vì bị cáo buộc đưa vào đường chín đoạn; thượng nghị sĩ phe đối lập Risa Hontiveros đã châm biếm "bộ phim là hư cấu, và đường chín đoạn cũng vậy", và đề nghị thêm tuyên bố từ chối trách nhiệm cho bộ phim thay vì cấm phát hành. Thượng nghị sĩ Robin Padilla, chủ tịch Ủy ban truyền thông đại chúng Thượng viện, đề nghị các nhà sản xuất phim phải chỉnh sửa các tham chiếu đến đường chín đoạn nếu không bộ phim sẽ có nguy cơ bị cấm. Vào ngày 11 tháng 7, Ủy ban đánh giá và phân loại phim và truyền hình (MTRCB) của Philippines đã xếp hạng PG cho bộ phim, cho phép bộ phim được chiếu ở nước này, nhưng yêu cầu Warner Bros. "làm mờ các dòng gây tranh cãi để tránh hiểu sai thêm". Hội đồng cũng phát hiện ra rằng dòng kẻ trong phim "không phải hình chữ U" và có "tám dấu chấm hoặc dấu gạch ngang" thay vì chín. Thượng nghị sĩ Tolentino nói rằng ông tôn trọng quyết định của MTRCB, nhưng bày tỏ sự thất vọng khi nó xuất hiện một ngày trước lễ kỷ niệm 7 năm phán quyết vô hiệu hóa đường chín đoạn vào ngày 12 tháng 7 năm 2016. Phim ra mắt tại Philippines vào ngày 19 tháng 7 năm 2023.
Bức vẽ bản đồ thế giới và tuyên bố của Warner Bros..
Với những lo ngại ngày càng tăng về sự xuất hiện được cho là của đường chín đoạn, một số phương tiện truyền thông đã chỉ ra một bản vẽ bản đồ thế giới xuất hiện trong đoạn giới thiệu của bộ phim. "Los Angeles Times" đã mô tả hình ảnh cụ thể là "bản đồ của 'thế giới thực' [mà] trông như thể nó được vẽ bằng bút màu bởi một đứa trẻ" với một đường gạch ngang "dọc theo bờ biển của Trung Quốc." Vào ngày 6 tháng 7 năm 2023, Warner Bros. đã đưa ra một tuyên bố giải thích rằng bản đồ trong hình ảnh liên quan là "bản vẽ bằng bút chì màu giống như trẻ con", với các đường đứt nét mô tả hành trình của Barbie từ Barbie Land đến thế giới thực và "không có ý định đưa ra bất kỳ tuyên bố nào". Tuyên bố này đã vấp phải sự chỉ trích trong một bài báo từ Viện Lowy, trong đó nói rằng các bản đồ có ý nghĩa và "việc Hollywood đưa ra một số tin cậy mang tính chất biếm họa đối với đường chín đoạn sẽ xác nhận cho Đảng Cộng sản Trung Quốc sự thành công trong việc họ không ngừng theo đuổi tính hợp pháp của nó." |
Lubrza () là ngôi làng (thị trấn cũ) đóng trụ sở xã Lubrza, huyện Świebodziński, tỉnh Lubuskie, Ba Lan.
Tính đến ngày 31 tháng 12 năm 2019, làng Lubzra có 1.078 nhân khẩu. Ngoài ra, hội đồng làng còn quản lý 2 ấp: Romanówek 45 dân và Chałupczyn 10 dân. Lubrza là điểm du lịch, với các hồ Goszcza, Lubie và Lubrza, gần đoạn phía nam đường vòng Boryszyn của hệ thống phòng thủ Festungsfront Oder-Warthe-Bogen ( -MRU). Sông Rakownik chảy qua làng.
Lubrza được nhắc tên lần đầu trong lịch sử từ năm 1246. Thị trấn hưởng vị thế thành thị từ năm 1319 đến thế kỷ 17 và trong những năm 1857–1946.
Lubrza nằm trên vùng hồ Lubuskie, hay chính xác hơn là vùng hồ Łagów, thuộc lưu vực sông Obra phần diện tích 3 hồ: Goszcza (48 ha; sâu 20,2 m), Lubie (28,4 ha; sâu tới 35 m) và Lubrza. Cảnh quan quanh làng được định hình trong thế Canh Tân giai đoạn đóng băng Trung Ba Lan và Baltic. Trọng tâm Lubrza có độ cao 74 m so với mực nước biển, rìa đông và nam tiếp giáp với những ngọn đồi băng tích cao tới 130 m, còn rìa bắc giáp thung lũng sông Rakownik khoảng 68-69 m so với mực nước biển.
Về mặt địa lý, Lubrza nằm ở tây Ba Lan, hành chính thuộc tỉnh Lubuskie, ngoại ô phía bắc của vùng đất lịch sử Hạ Silesia, hay thuộc xứ Świebodzin gần biên giới Đại Ba Lan. Làng cách Zielona Góra 52 km về phía bắc, cách Gorzów Wielkopolski 62 km về phía nam. Từ Lubrza đi 9 km về phía nam để đến thị trấn gần nhất là Świebodzin.
Lubrza nằm trong vùng khí hậu Silesia-Đại Ba Lan. Khí hậu ảnh hưởng từ đại dương chiếm ưu thế với biên độ nhiệt độ thấp hơn trung bình. Tổng lượng mưa hàng năm thay đổi trong khoảng 550 mm và 600 mm, hơi cao hơn mức trung bình của tỉnh Lubuskie, nguyên nhân do Lubraza nằm giữa những ngọn đồi băng tích. Gió thổi chủ yếu từ hướng Tây và Tây Bắc. Lubrza có đặc trưng mùa hè ấm áp đến sớm và kéo dài, mùa đông ngắn và ôn hòa.
Hầu hết xung quanh làng là rặng thông bao phủ. Thực vật đa dạng hơn trên các bờ dốc của hồ Goszcza và Lubie, có rừng phòng hộ gồm các loài cây như: sồi Anh, dương hòe, bạch dương bạc, vân sam Na Uy, tần bì Âu, xích dương đen, dẻ gai châu Âu, phong Na Uy, phong sung dâu, anh đào đen, dẻ ngựa, đoạn lá nhỏ, phỉ và trăn châu Âu. Cách Lubrza 2 kilômét về phía nam là khu bảo tồn thiên nhiên Pniewski Ług, nơi có thể nhìn thấy các loài được bảo vệ như gọng vó lá tròn, cỏ than "Bagnica torfowa" và cói túi "Pterotheca". Gần khu bảo tồn là di tích tự nhiên Krzeczkowskie Bagno được quy hoạch để bảo tồn gìn giữ các nguồn suối với đầm lầy lớn giữa rừng. Di tích tự nhiên thứ hai là cụm sồi rừng "Robert" cách làng khoảng 700 mét trên đường đi Jordanowo. Quanh làng còn phát hiện các loài thực vật có nguy cơ tuyệt chủng như cúc "Inula hirta" và tiễn thảo "Triglochin maritima".
Vùng đất Lubrza ngày nay đã có con người sinh sống từ thời đại đồ đá mới, khoảng 5.000 năm TCN. Nhờ những bằng chứng tại vùng phụ cận, các nhà khảo cổ học xác nhận Lubrza là nơi sinh sống của cư dân văn hóa Lusatia trong thời đại đồ đồng khoảng 1300-750 TCN. Tại đây cũng có thể thấy rõ ảnh hưởng của văn hóa Przeworsk từ khoảng năm 450 TCN về sau. Có nhiều địa điểm khảo cổ về thời kỳ này quanh làng, chủ yếu dọc theo kênh Niesulicki và xa hơn xuôi theo dòng Rakownik. Đầu Trung cổ đã có những khu định cư lớn tại phụ cận Lubrza với tàn tích tháp canh quân sự hình nón ở phía bắc làng ngày nay.
Làng Lubrza được đề cập lần đầu từ năm 1246 nhưng một số nguồn cho rằng đó là thông tin giả mạo. Văn bản chép Przemysł I xác nhận rằng con trai Janusz xứ Widzimia là Komes Boędza nhường lại nơi này cho dòng Xitô từ Paradyż. Thế kỷ 13, Lubrza được biết đến như một khu dân cư phong kiến điển hình, có tòa thành phát triển bên cạnh sản nghiệp tu viện Paradyż. Trong thế kỷ 13 và 14, thị trấn phát triển nhộn nhịp nhờ vào vị trí nằm trên trên tuyến giao thương từ Świebodzin tới Gorzów, cũng như kết nối Frankfurt và Poznań. Thông tin xác chứng đầu tiên là vào năm 1247, liên quan đến quyết định của Giáo hoàng Innôcentê IV tiếp nhận tu viện dòng Xitô từ Paradyż cùng các làng thuộc quyền sở hữu tu viện, trong số đó có Lubrza. Ngược lại, ghi chép năm 1249 đề cập đến việc Boędza dùng 40 grzywna bạc đổi lấy làng Lubrza của tu viện, được các viện phụ Xitô ở Lehnin xác nhận. Năm 1293, con trai Boędza là Jan và Mikołaj ký thỏa thuận từ bỏ quyền sở hữu ngôi làng để nhận của tu viện 210 grzywna, có Przemysł II xác nhận. Dòng Xitô sử dụng đất làng chủ yếu tập trung vào trồng trọt và chăn nuôi, luân canh ba năm. Năm 1312, Lubrza là trung tâm hành chính của một trong các quận thuộc Công quốc Głogów nơi đặt lỵ sở của landvogt (thị trưởng) khi ấy. Quyền sở hữu làng được san sẻ giữa giới hiệp sĩ và tu sĩ Paradyż. Tình trạng này kéo dài đến năm 1322, khi Piotr von Lossow đổi thị trấn và lâu đài ở Lubrza lấy 2 thị trấn nhỏ hơn. Việc trao đổi được Công tước Jan xứ Ścinawa và Henryk IV (II) Wierny xác nhận năm 1330. Cuối thế kỷ 14 đầu thế kỷ 15, quyền lực dòng Xitô không ngừng được mở rộng ở Lubrza nên thị trấn mất đi tầm quan trọng về chính trị và hành chính thế tục để nhường chỗ cho Świebodzin. Năm 1440, viện phụ Jan mua lại trang viên của Anna Promnitz ở Lubrza với giá 40 mác, gồm cả làng, ruộng canh tác và đồng cỏ. Bộ máy hành chính chính thức được mô tả trong nửa đầu thế kỷ 15. Ngày 20 tháng 9 năm 1482, theo thỏa thuận Kamieniec Ząbkowicki kết thúc Chiến tranh Kế vị Głogów, Lubrza cùng Świebodzin vẫn thuộc Công quốc Głogów. Nhưng do mất Krosno và Sulechów nên hai nơi này bị bao quanh là các lãnh thổ của Brandenburg và Ba Lan.
Từ năm 1526, thị trấn thuộc nhà Habsburg. Năm 1531, Ferdinand I Habsburg công nhận tất cả đặc quyền trước đây của tu viện Paradyż, giúp củng cố ảnh hưởng tôn giáo tại Lubrza. Thế kỷ 16, Lubrza có nghề làm bia và dệt vải nhưng cùng lúc ấy, thành Świebodzin được phường hội cho phép độc quyền hai sản phẩm này khiến Lubrza mất đi tầm quan trọng. Từ năm 1613, thị trấn có đặc quyền tổ chức ba hội chợ mỗi năm. Năm 1616, hội thợ đóng giày địa phương đã nhận được giấy phép mới. Việc bắt buộc phải tham gia phường hội tại Świebodzin làm hạn chế nghề giết mổ và làm bánh. Nhưng đến thế kỷ 17, Lubrza có những hội thợ thủ công mạnh: thợ đóng giày, thợ rèn, thợ đóng xe và thợ may. Chiến tranh Ba Mươi Năm (1618–1648) làm thị trấn mất vị thế một đô thị nhỏ. Nguyên nhân do thiếu công sự pháo đài bảo vệ nên quân đội đi qua có thể vào cướp bóc. Từ năm 1742, Lubrza thuộc Vương quốc Phổ. Năm 1762 xảy ra cháy lớn, nhưng đây lại là một điểm tích cực để sau đó tái thiết mang lại đặc điểm thành thị nhiều hơn. Thế kỷ 18 cũng chứng kiến thương mại giảm dần vai trò để nhường chỗ cho thủ công nghiệp, một phần đất chợ được dùng để làm nhà ở. Một số ngôi nhà đã được xây bằng gạch. Tại Lubrza có hai trường tôn giáo, hai cối xay gió và một trang trại tu viện. Khi ấy, bố cục Lubrza vẫn nhỏ gọn với quảng trường chợ nằm giữa. Tu viện Paradyż duy trì quyền sở hữu cho đến năm 1810, khi sắc lệnh hoàng gia yêu cầu thế tục hóa tất cả sản nghiệp tu viện ở Phổ. Nhờ đó mà chính quyền thế tục đứng đầu là thị trưởng có toàn quyền trên vùng đất. Sự thay đổi này thúc đẩy thị trấn phát triển hơn. Năm 1824, các mỏ than non được phát hiện trong khi đào giếng. Khai thác than giúp cho Lubrza phát triển kinh tế và gia tăng dân số, lấy lại vị thế thành thị vào năm 1857. Năm 1890 ghi nhận dân số cao kỷ lục 1.303 người. Khi than cạn kiệt thì thị trấn cũng dừng phát triển, một số cư dân chuyển đi đến các thị trấn khác gần đó vẫn đang khai thác mỏ tiếp.
Năm 1933, Lubrza có khoảng 1.250 dân. Con số này giảm xuống còn 1.170 người vào năm 1939 do di cư Ostflucht về miền tây nước Đức. Một số nhà nghiên cứu cho rằng do không nằm trên tuyến đường sắt nên Lubrza từ từ suy giảm. Tháng 4 năm 1941, hai trại lao động RAB-Lager Liebenau I và II thành lập tại Lubrza, dồn tù nhân Do Thái đi xây dựng đường cao tốc gần đó. Cùng một lúc có khoảng 400 lao động cưỡng bức. Đến hè 1942, việc xây dựng bị đình chỉ, tù nhân bị chuyển đến nhà máy giấy tại Kostrzyn nad Odrą. Từ ngày 29 đến 31 tháng 1 năm 1945, tại vùng phụ cận Lubrza, Phương diện quân Belorussia 1 tổ chức chiến đấu nhằm phá vỡ các công sự của Hệ thống phòng thủ Międzyrzecki ( - MRU, hay "Ostwall" ("Bức tường phía đông")). Cuộc tiến công ban đầu của Tập đoàn quân thiết giáp 1 của Liên Xô đánh vào phần giữa Ostwall đã không thành công. Sau hai ngày không có kết quả, chỉ huy Tập đoàn quân 1 quyết định điều quân tập kích phần này từ phía nam. Họ kéo trọng pháo nã vào Tập đoàn cứ điểm Körner và cứ điểm 694 phía bắc Lubrza, Quân đoàn cơ giới cận vệ 8 đánh tập hậu phần giữa Ostwall. Sau đó, Hồng quân không đánh Lubrza mà di chuyển về phía tây bắc để liên hợp với Lữ đoàn Thiết giáp số 44. Đức tập trung lực lượng lớn tại Lubrza. Ngày 1 tháng 2 năm 1945, sau một ngày giao tranh, các đơn vị của Quân đoàn cơ giới cận vệ 11 chiếm được Lubrza. 40% Lubrza bị phá hủy, tỷ lệ tàn phá cao nhất toàn huyện Świebodzinski trước chiến tranh bên cạnh Sulechów. Các địa điểm bị phá hủy gồm nhà thờ Công giáo từ năm 1776, khách sạn, một phần khu dân cư, đặc biệt những nơi gần cứ điểm 694, nhà gỗ thế kỷ
Sau chiến tranh, Lubrza thuộc về Ba Lan. Do hậu quả chiến tranh và suy giảm dân số nên Lubrza mất vị thế thị trấn vào giữa năm 1946. Vào thập niên 1960, dưới chế độ Cộng hòa Nhân dân Ba Lan, Lubrza khôi phục những yếu tố phát triển du lịch như trung tâm nghỉ 250 giường, bể bơi ở hồ Goszcza và bến du thuyền. Giai đoạn thập niên 1970 đến đầu thập niên 1990 ghi nhận Lubrza là địa điểm du lịch quan trọng. Các tài liệu du lịch thập niên 1980 đều coi Lubrza là một trong những khu nghỉ mát mùa hè được tổ chức tốt nhất Ba Lan. Kế hoạch phát triển được đề ra cho đến sau năm 1990, nhưng vào giữa thập niên 1980, các khoản đầu tư mới vào cơ sở hạ tầng du lịch đã bị ngưng lại.
Từ tháng 2 năm 1945, Lubrza nằm trong Lãnh thổ được phục hồi (gọi là Khu hành chính III - "Tây Pomerania"). Ngày 25 tháng 9 năm 1945, với tư cách là đơn vị hành chính huyện Sulechowo-Świebodzin, Lubrza nằm dưới sự quản lý của chính quyền tỉnh Poznań. Ngày 28 tháng 6 năm 1946, Lubrza trực thuộc tỉnh Pomerania. Ngày 6 tháng 7 năm 1950, cùng với toàn bộ Świebodzin, Lubrza được sáp nhập vào tỉnh Zielona Góra mới thành lập, cho đến năm 1975. Trong những năm 1954-1972, làng là lỵ sở xã Lubrza. Sau khi phân chia hành chính mới giai đoạn 1975–1998, Lubrza thuộc tỉnh Zielona Góra nhỏ hơn. Từ năm 1999, Lubrza thuộc tỉnh Lubuskie.
Trong các nguồn lịch sử, địa danh Lubzra từng được gọi là: "Lubrze", "Liebenau", "Lubenow", "Lubnow", "Lubizi", "Lubinen", "Lübenau", "Lubna". Tên này thường dẫn xuất từ động từ "lubić" ("thích") trong tiếng Ba Lan, dạng thức tương tự cũng bắt gặp trong tên các thị trấn lân cận khác như Lubikowo, Lubień, Lubniewice, Luboszyce và Lubów. Cũng có nguồn xác nhận tên bằng tiếng Đức "Liebenau" trước năm 1945 là bắt nguồn từ động từ "lieben" ("yêu"). Có thể cái tên này bắt nguồn từ tên gọi Lubusz () nằm ở tả ngạn sông Oder, trung tâm chính giáo phận Lubuskie, mà từ đó thành tên của cả vùng Lubuskie. Tuy nhiên, các ấn phẩm tiếng Đức trước chiến tranh lại cho rằng tên này bắt nguồn từ hồ Lubie ("Lüben See)" gần đó.
Nguồn gốc tên gọi cũng được khảo cứu trong truyền thuyết kể về con gái của một ngư phủ Slav tên là Lubrzana.
Trong giai đoạn từ khi kết thúc chiến tranh đến khi có tên hiện tại, một số di dân đến lúc ấy gọi tên nôm na là thị trấn "Miłosławek" có lẽ do cách dịch tự do từ tên tiếng Đức trước đó. Thậm chí tên "Miłosławek" thông tục này còn được Văn phòng Hồi hương Nhà nước ( -PUR) ở Świebodzin đưa hẳn vào văn bản năm 1945. Tên hiện tại "Lubrza" được chính thức đặt vào ngày 12 tháng 11 năm 1946.
Dân cư Lubrza trong nhiều thế kỷ được định hình theo nhiều cách khác nhau, tùy thuộc vào thiên tai, điều kiện kinh tế thay đổi hay chiến tranh, tạo ra các cuộc di dân lớn nhỏ tại châu Âu. Trước năm 1743, không có nguồn tư liệu nào ghi chép về dân số Lubrza. Thông tin đầu tiên từ năm 1743 chép có 600 cư dân. Sau đó, con số này giảm xuống 525 người, theo các nhà nghiên cứu là do hỏa hoạn, kinh tế đình trệ cũng như do làng lệ thuộc vào dòng tu Xitô ở Paradyż. Năm 1810, khi Phổ thế tục hóa sản nghiệp tôn giáo, hiện trạng này đã thay đổi, kích thích sự phát triển. Năm 1823, Lubrza có 719 dân.
Dân số gia tăng đáng kể trong những năm 1824–1890 là kết quả của việc phát hiện ra các mỏ than non gần làng năm 1824. Dân số Lubrza đạt đỉnh 1.303 người năm 1890. Nguồn than cạn kiệt làm dân số dừng tăng, kinh tế suy yếu, thợ mỏ bỏ đến vùng xung quanh để tiếp tục khai thác. Năm 1910, dân số Lubrza giảm xuống còn 1.148 người. Trong những năm 1910-1939, dân số ổn định vào khoảng 1.200 người.
Sau Chiến tranh thế giới thứ hai, do thay đổi quốc tịch và cư dân Đức bị di dời, Lubrza trở nên thưa thớt. Ngày 1 tháng 6 năm 1945, di dân Ba Lan đầu tiên đến định cư. Theo sổ đăng ký của Văn phòng Hồi hương Nhà nước, họ đến từ Brzeżany, Czortków, Stanisławów, Tarnopol và Tělnopol. Bị tàn phá do chiến tranh và không có triển vọng phát triển khiến cho Lubrza không thu hút được di dân Ba Lan khỏi vùng biên giới phía Đông. Theo điều tra dân số năm 1946, Lubrza có 579 dân. Lubrza mất địa vị đô thị và càng trở nên trì trệ hơn nữa. Trong 15 năm từ 1946 đến 1961, chỉ có 32 người đến Lubrza. Trong những năm 1961–1998, dân làng tăng chậm nhưng khá ổn định. Từ đầu thế kỷ 21, dân số có xu hướng tăng nhanh (lên tới 1.078 người vào năm 2019), phần lớn là do sự phát triển nhà ở một hộ gia đình tại Lubrza cũng như dân chuyển đến từ các thị trấn lân cận.
Biểu đồ dân số Lubrza qua các năm:
Lubrza là lỵ sở xã nông thôn ("gmina"). Theo Luật chính quyền địa phương năm 1990, xã trưởng (wójt) có quyền hành pháp, còn Hội đồng xã ra quyết định và kiểm soát. Hội đồng gồm 15 ủy viên bầu ra một chủ tịch.
Ngoài ra, Lubrza còn có một hội đồng làng, hoạt động trên cơ sở quy chế có trong phụ lục nghị quyết Hội đồng xã Lubrza số XII/83/2003 ngày 15 tháng 12 năm 2003.
Lubrza có nền kinh tế đa dạng, chiếm ưu thế là các ngành dịch vụ, bao gồm: cửa hàng, tiệm sửa xe, phòng thu âm, công ty xây dựng, hiệu thuốc, bán hàng thủ công, dịch vụ thợ khóa, phòng khám thú y và chi nhánh ngân hàng hợp tác xã từ Krosno Odrzańskie. Phòng du lịch giữ vai trò quan trọng, đứng ra tổ chức chèo thuyền trên sông Rakownik, con sông này cũng được độc giả báo "Gazeta Lubuska" bầu chọn là kỳ quan thứ 7 của tỉnh Lubuskie vào năm 2008. Ngoài ra, Lubrza còn có 2 trung tâm giải trí, cho thuê thiết bị dưới nước, các công ty tổ chức giải trí (tham quan cơ sở MRU, ăn uống và cho thuê chỗ ở). Về nông nghiệp, có hai trang trại chăn nuôi gia cầm và một tổ hợp ao cá ở phía bắc ngoài làng.
Cơ sở hạ tầng.
Có hai bến xe buýt tại Lubrza, tuyến xe do PKS Zielona Góra phục vụ. Hầu hết các tuyến xe đều kết nối với Świebodzin.
Ga đường sắt gần nhất nằm ở Świebodzin. Có các trạm dừng (ga xép) gần hơn ở Wilków và Mostki, nhưng tàu tốc hành chỉ đỗ ở ga Świebodzin.
Đường cao tốc A2 chạy gần rìa bắc Lubrza. Muốn lên đường cao tốc phải đến ngã ba Jordanów cách khoảng 15 km về phía đông. Đường cao tốc S3 có lối xuống cách lối vào Świebodzin khoảng 9 km về phía đông nam. Gần nhất có sân bay Zielona Góra-Babimost tại Nowy Kramsko cách Lubrza 36 km.
Hạ tầng kỹ thuật.
Mạng lưới truyền tải điện đến Lubrza do Enea SA giám sát. Lubrza có nhà máy xử lý nước thải riêng với công suất 960 m³/d, nhận toàn bộ nước thải của xã Lubrza. Hệ thống thoát nước trong làng giúp cải thiện chất lượng nước các hồ xung quanh Lubrza. Lubrza cũng có hệ thống cung cấp nước riêng. Hệ thống đường dẫn khí đốt do "EWE Energia" có văn phòng đăng ký ở Międzyrzecz cung cấp.
Lubrza sở hữu Đội cứu hỏa tình nguyện được trang bị các thiết bị chuyên dụng như xe cứu hỏa Mercedes Benz Atego 2011 và Iveco Eurocargo 150-320 đời 2019. Từ tháng 7 năm 2015, Đội cứu hỏa tình nguyện Lubrza được biên chế vào Hệ thống cứu hộ và cứu hỏa quốc gia Ba Lan.
Ngôi làng nằm dưới sự quản lý của Phòng Cảnh sát huyện đặt tại Świebodzin. Trước thập niên 1990, làng có bưu điện độc lập nhưng bị giải thể khi tái tổ chức. Nhà ga cũ cũng được sửa chữa để phục vụ mục đích dân sự. Đội Phòng vệ dân sự cũng hoạt động tại Văn phòng xã Lubrza.
Đơn vị quân đội gần nhất là Lữ đoàn cơ giới 17 đóng tại Międzyrzecz.
Trung tâm Y tế xã là cơ sở y tế duy nhất tại Lubrza. Được cải tạo vào năm 2015 và 2019, nơi đây có phòng khám y học gia đình và nha khoa. Cả hai phòng khám này đều tư vấn y tế miễn phí nhờ vào Quỹ Y tế Quốc gia.
Bảo vệ môi trường.
Phân loại chất thải được thực hiện ở Lubrza, sau đó chuyển đến Cơ sở xử lý chất thải đô thị khu vực "Wexpool" ở Dąbrówka Wielkopolska. Làng có hệ thống xử lý nước thải đổ ra sông Rakownik. Trang trại và ao cá sản sinh một lượng đáng kể các chất ô nhiễm sinh học tạo ra mối đe dọa tiềm ẩn với môi trường tự nhiên ở Lubrza. Chất lượng không khí kém do phát thải các chất ô nhiễm từ lò sưởi các nhà đốt bẳng củi hoặc than.
Một vấn đề khác là đường cao tốc A2 gần đó được đưa vào sử dụng năm 2012. Theo Thanh tra Bảo vệ Môi trường tỉnh ở Zielona Góra, đường cao tốc góp phần gia tăng lượng nitơ dioxide vượt chuẩn trong không khí. Ngoài ra còn có ô nhiễm tiếng ồn do xe cộ tham gia giao thông trên đường cao tốc tạo ra.
Danh sách nằm trong sổ đăng ký di tích văn hóa quốc gia cấp tỉnh:
Sổ đăng ký di tích địa phương về Lubrza thông qua ngày 30 tháng 5 năm 2017 cũng ghi nhận danh sách sau:
Các địa điểm khác được gmina Lubrza liệt kê nhưng không thuộc đối tượng cần bảo vệ:
Bố cục Lubrza là ví dụ điển hình về phức hợp đô thị trung cổ trên tuyến Świebodzin nối Międzyrzecz (nay là phố Świebodzińska). Ở vị trí trung tâm là quảng trường vốn là khu họp chợ, nay có tên Wdzięczności (Tri ân). Các nhà cổ bằng gạch cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20 tọa lạc tại các đường phố: Świebodzińska, 3 Maja, Zamkowa, Klasztorna và Krzywa. Cách làng vài chục mét về phía tây là hồ Goszcza. Đầu làng phía nam đi đến hồ Lubie, còn đầu bắc là hồ Lubrza.
Tại Lubrza còn có thư viện cộng đồng, trung tâm văn hóa xã với nhà biểu diễn văn nghệ 149 chỗ ngồi, hoạt động từ năm 2018. Các sự kiện văn hóa quan trọng nhất ở Lubrza là kỷ niệm Ngày Hiến pháp 3 tháng 5 với ban nhạc kèn đồng biểu diễn tại Trung tâm văn hóa xã, và Đêm Hoa súng là sự kiện ngoài trời năm 2000–2010 thu hút tới 10.000 người tới xem đêm ca nhạc với các ngôi sao trình diễn. Sau năm 2010, chính quyền xã quyết định sự kiện này chỉ gói gọn trong phạm vi địa phương. Trong các năm 2014-2019, Lubrza tổ chức Liên hoan Bài ca người lính "Złoty Nenufar" (Hoa súng vàng).
Năm 1864, bác sĩ phẫu thuật người Đức Alexander Tietze ra đời tại Lubrza, ông là người mô tả những triệu chứng mà ngày nay gọi là hội chứng Tietze.
Có hai cơ sở giáo dục ở Lubrza:
Lubrza có tiềm năng du lịch từ trước Thế chiến II. Với khí hậu ôn hòa, trạm khí hậu được đặt tại Lubrza. Nhiều tấm bưu thiếp trước chiến tranh chụp cảnh vật Lubrza vẫn tồn tại đến ngày nay. Toàn bộ cơ sở hạ tầng du lịch bị phá hủy trong chiến tranh và không được dân Ba Lan đến định cư xây dựng lại sau chiến tranh.
Phải đến thập niên 1960, du lịch ở Lubrza mới phát triển trở lại với việc xây dựng các khu nghỉ dưỡng đầu tiên. Hiện tại, Lubrza có hai trung tâm giải trí đang hoạt động (tổng cộng 320 giường), hơn một chục nhà nghỉ tư nhân (khoảng 100 giường) và trại hè dành cho các vận động viên trẻ do chính quyền địa phương tổ chức trong trường học. Vào mùa hè cũng có bốn cơ sở phục vụ ăn uống.
Giá trị du lịch của Lubrza gồm: vị trí nằm giữa ba hồ, khí hậu ôn hòa, bờ hồ Goszcza, lặn hồ Lubie sâu, đồi băng tích dốc, rừng rậm bao quanh.
Các điểm tham quan ở Lubrza gồm: nhà thờ Tân Romanesque lịch sử từ năm 1848, quảng trường họp chợ với tượng đài xe tăng, những điểm thuộc bức tường Ostwall. Vào mùa hè, làng tổ chức sự kiện ngoài trời Đêm hoa súng.
Các hoạt động mà du khách có thể dành thời gian tại Lubrza như: chèo thuyền trên sông Rakownik, đi bộ và đi xe đạp trong rừng hay dọc theo bờ hồ Goszcza và Lubie, bơi lặn, chạy định hướng, chạy xe địa hình, zip line, bắn súng thể thao. Ngoài ra, có thể câu cá quanh năm. Mùa thu có thể vào rừng hái nấm và nhặt quả cây bụi.
Làng có đường mòn hiking do Hiệp hội du lịch và tham quan Ba Lan (Polskie Towarzystwo Turystyczno-Krajoznawcze - PTTK) xây dựng và 5 con đường do chính quyền xã và các tổ chức địa phương tự đứng ra:
Lubrza là trụ sở Giáo xứ Công giáo Thánh Gioan Tẩy Giả thuộc Giáo phận Zielona Góra-Gorzów. Các cơ sở Công giáo còn có Phong trào Đời Ánh sáng và Nguyện đường Thánh Gioan Bosco của dòng Salêdiêng. Năm 2018 khánh thành nhà dòng Salêdiêng Đức Maria Nữ Vương Hòa Bình. Nhà nghỉ dòng có sức chứa 50 giường.
Trước Chiến tranh thế giới thứ hai, người Đức ở đây chủ yếu theo Tin Lành. Năm 1910, có 701 người Tin Lành, 446 người Công giáo và một người Do Thái giáo sống tại Lubrza. Nhà thờ cổ Công giáo dựng năm 1776 đã bị thiêu rụi trong chiến tranh năm 1945. Do người Tin Lành rời Lubrza mà nhà thờ cổ Công giáo lại bị phá hủy và hoang phế, giáo xứ Công giáo trưng dụng lại nhà thờ Tin Lành xây năm 1884 còn sót lại. Năm 1945, nhà thờ được thánh hiến và đổi thành nhà thờ Công giáo. Giáo xứ Công giáo Lubrza được thành lập ngày 13 tháng 9 năm 1946, linh mục quản xứ đầu tiên là Cha Michał Kubacki thuộc dòng Salêdiêng.
Lubrza có câu lạc bộ bóng đá "Zjednoczeni Lubrza" (United Lubrza - Lubrza thống nhất) thành lập năm 1965. Ban đầu đội bóng có tên Górnik Lubrza do được Mỏ than nâu ở Sieniawa tài trợ. Trong những năm đầu tiên, câu lạc bộ chơi bóng tại sân Đức cũ trên đường Klasztorna. Năm 1968, câu lạc bộ đổi tên như ngày nay cùng với việc ra mắt sân vận động mới tại Nowa Wioska, biểu tượng cho việc thống nhất hai thị trấn. Năm 1976, đội không tham gia thi đấu nữa. Năm 1982, đội bóng tái thi đấu, sử dụng sân vận động gần trường tiểu học lúc bấy giờ. Năm 2001–2020, câu lạc bộ 9 lần chơi tại giải hạng A và 10 lần tại giải cấp huyện. Năm 2020, đội xuống hạng. Năm 2021, Zjednoczeni Lubrza chơi ở hạng B. Trang phục thi đấu là vàng và xanh lục. Câu lạc bộ còn tổ chức cả nơi chơi bóng ném.
Ngay cạnh trường tiểu học có phòng thể dục, vận động viên, học sinh sinh viên và toàn bộ cư dân xã Lubrza đều đến tập. Tháng 10 năm 2009 mở cửa tổ hợp sân thể thao Orlik 2012 tiếp giáp với trường tiểu học. |
Bảo tàng Yamato Bunkakan
Bảo tàng Nghệ thuật Nhật Bản Yamato Bunkakan (大和文華館, Đại Hòa văn hoa quán) là bảo tàng nghệ thuật châu Á ở Nara, Nara.
Bảo tàng này được thành lập vào năm 1960 để bảo quản và trưng bày bộ sưu tập tư nhân của Tập đoàn Kintetsu (mang tên Kinki Nippon Railway Co., Ltd. cho đến ngày 27 tháng 6 năm 2003).
Bảo tàng nghệ thuật châu Á này có hơn 20.000 hiện vật điêu khắc, gốm sứ, sơn mài, tranh vẽ, bản in, dệt may và thư pháp. Bảo tàng có chương trình triển lãm thay đổi thường xuyên. Giám đốc sáng lập vào năm 1960 là sử gia nghệ thuật Yashiro Yukio.
Bảo vật quốc gia.
Hai bảo vật quốc gia trong bộ sưu tập là những cảnh minh họa từ tập tranh cuộn "Nezame Monogatari Emaki" (紙本著色寝覚物語絵巻, shihon choshoku nezame monogatari emaki, Chỉ bản trước sắc tẩm giác vật ngữ hội quyển). |
Kỳ nghỉ cuối cùng (Phim 2006)
"Kỳ nghỉ cuối cùng (Last Holiday)" là một bộ phim hài kịch lãng mạn do Hoa Kỳ sản xuất vào năm 2006 bởi đạo diễn Wayne Wang. Cùng với đạo diễn, Jeffrey Price và Peter S. Seaman đã viết nên kịch bản "Kỳ nghỉ cuối cùng" dựa trên bộ phim cùng tên sản xuất tại Anh vào năm 1950 do JB Priestley đạo diễn. Nữ diễn viên Queen Latifah trong vai Georgia Byrd, một nữ nhân viên bán hàng tại trung tâm thương mại bị chẩn đoán mắc bệnh nan y. Với số tiền tiết kiệm trong ngân hàng, cô đã sử dụng chúng để nghỉ dưỡng tại một khách sạn đắc tiền của giới thượng lưu Phương Tây trước khi qua đời.
Georgia Byrd là một nhân viên bán hàng nhút nhát, khiêm tốn trong bộ phận dụng cụ nấu ăn tại Cửa hàng bách hóa Kragen ở New Orleans và là một ca sĩ dàn hợp xướng Baptist khao khát được nấu ăn chuyên nghiệp. Cô ấy ghi lại những ước mơ của mình về một cuộc sống tốt đẹp hơn trong một cuốn sổ lưu niệm có nhãn "Khả năng" một cách riêng tư, cô ấy thích sao chép các công thức nấu ăn ngon của đầu bếp truyền hình Emeril Lagasse , phục vụ những sáng tạo của cô ấy cho một người hàng xóm trong khi bản thân từ chối niềm vui được ăn chúng. Trong mùa Giáng sinh, khi đang tán tỉnh một đồng nghiệp đẹp trai tên là Sean Williams, người mà cô đã bí mật ghi vào sổ lưu niệm là người chồng trong mơ của mình, Georgia đã đập đầu vào cửa tủ bếp và được đưa đến trung tâm y tế của cửa hàng để chụp CT. Ở đó, cô được bác sĩ của công ty, D, Georgia cam chịu chỉ còn vài tuần để sống, bỏ việc, thanh lý tài sản và bắt đầu kỳ nghỉ trong mơ tại Grandhotel Pupp sang trọng ở Cộng hòa Séc . thành phố spa Karlovy Vary .
Không bị ức chế và quyết tâm tận hưởng những tuần cuối cùng của cuộc đời, Georgia đăng ký vào Phòng Tổng thống với giá 4000 USD mỗi đêm, mua tủ quần áo hàng hiệu ở các cửa hàng đắt tiền, sử dụng rộng rãi các tiện nghi spa của khách sạn, thử trượt tuyết và nhảy BASE khỏi đập , thưởng thức những bữa ăn ngon do Đầu bếp nổi tiếng thế giới Didier chuẩn bị và giành được một vận may nhỏ khi chơi roulette trong sòng bạc.
Georgia gây ấn tượng với nhân viên của khách sạn, ngoại trừ người quản lý dịch vụ khách khó tính, cô Gunther, với phong cách ngây thơ và lòng tốt thẳng thắn, đồng thời hòa nhập với một số khách khác, bao gồm cả Matthew Kragen, một chuyên gia tự lực kiêu ngạo và tình cờ là chủ sở hữu của khách sạn. cửa hàng bách hóa nơi cô ấy làm việc; Trợ lý/tình nhân của Kragen, cô Burns; và các nhà môi giới quyền lực của Louisiana , Thượng nghị sĩ Dillings và Dân biểu Stewart. Kragen hoài nghi về Georgia và nghi ngờ cô ấy cố gắng phá hoại công việc kinh doanh của anh ta, nhưng những người còn lại đều bị thu hút bởi tinh thần tự do của cô ấy.
Khi Kragen hối lộ cô Gunther để khai thác thông tin về lai lịch của Georgia, cô ấy đi qua dãy phòng khách sạn của mình và tìm thấy một lá thư mà Georgia đã viết hướng dẫn cách xử lý hài cốt của cô ấy sau khi cô ấy qua đời. Cảm động trước bức thư và nhận ra sự tự tin và tinh thần lạc quan của Georgia đã khiến tất cả những ai gặp cô ấy cảm động kể từ khi cô ấy đến, cô Gunther thú nhận với Georgia rằng cô ấy đã lục lọi đồ đạc của cô ấy và tìm thấy bức thư, thúc giục cô ấy trở về nhà và trải qua những ngày cuối đời. với những người cô ấy yêu. Nghe lời khuyên của cô Gunther, Georgia đi đến sân bay nhưng phát hiện ra một trận tuyết lở đã chặn đường. Cô ấy không hề hay biết, Sean, khi biết được chẩn đoán của Georgia và sẵn sàng thừa nhận tình cảm lâu nay của anh ấy dành cho cô ấy, đã bay đến Châu Âu và đang ngồi trên một chiếc taxi ở phía bên kia của đống tuyết,
Georgia trở lại khách sạn, và Sean rời xe taxi của mình để đi bộ băng qua tuyết. Đầu bếp Didier mời Georgia đến hỗ trợ anh ta trong nhà bếp của khách sạn vào đêm hôm đó để chuẩn bị một bữa tiệc đón giao thừa xa hoa và cảm ơn cô ấy một cách công khai tại bữa tiệc. Sau đó, khi đang ngồi ăn tối và vô cùng tức giận trước những lời khen ngợi và tình cảm mà Georgia đã nhận được, Kragen cố gắng làm bẽ mặt cô trước những người bạn của mình bằng cách tiết lộ cô là nhân viên bán hàng tại một trong những cửa hàng của anh ta, nhưng Georgia xác nhận điều này và tiết lộ căn bệnh nan y của cô. Những người bạn đồng hành của Kragen, chán ghét sự vô cảm của anh ta, ôm lấy cô và bỏ rơi anh ta. Chán nản và xấu hổ, Kragen lên tầng trên của khách sạn và ngồi trên mỏm đá, định tự tử. Georgia cố gắng ngăn cản điều này, gợi ý rằng nếu anh ấy tử tế hơn và ít bị lòng tham chi phối hơn, anh ấy sẽ là một người hạnh phúc hơn.
Sean đến khách sạn đúng lúc và cùng Georgia đến mỏm đá, thú nhận tình cảm của anh dành cho cô và thừa nhận anh đã xem sổ lưu niệm "Những khả năng" của cô. Tại sảnh đợi, cô Gunther tìm thấy một bản fax cho Georgia từ bác sĩ Gupta nói rằng cô đã bị chẩn đoán nhầm do máy quét CT bị lỗi và rốt cuộc không mắc bệnh Lampington. Cô Gunther chạy đến mỏm đá để báo tin vui. Georgia và Sean trở lại New Orleans với tư cách là một cặp vợ chồng, nơi họ mở một nhà hàng, Georgia's Joint, được đầu bếp Didier và Emeril Lagasse ghé thăm .
Một đoạn kết cho thấy Georgia đã thay đổi Cuốn sách về những khả năng của mình thành Cuốn sách về những thực tế, và những người bạn của cô ấy ở khách sạn đều có cuộc sống tốt hơn: Cô Burns đi học quản lý spa, cô Gunther mở công ty thám tử, còn Tiến sĩ Gupta và Matthew Kragen tham gia một khóa tu tâm linh sau khi Gupta nghỉ việc và vợ của Kragen ly dị anh ta. Và rằng Georgia và Sean đã kết hôn trong khi nhảy dù. |
Biểu tình cơm chiên trứng
Biểu tình cơm chiên trứng là một hình thức biểu tình trên không gian mạng được người dùng Internet Trung Quốc sử dụng để chống lại chính phủ, diễn ra hàng năm vào ngày 23 tháng 10, ngày sinh của Mao Ngạn Anh, con trai của Mao Trạch Đông hoặc vào ngày 25 tháng 11, ngày mất của ông. Việc đăng các công thức nấu món cơm chiên trứng như một hành vi trêu đùa chính trị tinh vi vào cái chết của Mao Ngạn Anh trong Chiến tranh Triều Tiên; những bài đăng như vậy thường bị các quan chức Trung Quốc chặn hoặc gỡ xuống và có thể dẫn đến những biện pháp trừng phạt đối với những người liên quan.
Mao Ngạn Anh làm việc trong Bộ tham mưu của Bành Đức Hoài ở khu vực Đông Bắc trong chiến tranh Triều Tiên. Vào rạng sáng ngày 25 tháng 11 năm 1950, ông đã ngủ quên. Theo một số lời kể, khi tỉnh dậy, ông đã lấy trứng trong kho quân nhu và nấu bữa sáng cho bản thân bất chấp lệnh chỉ được nấu ăn vào ban đêm vì nguy cơ Hoa Kỳ không kích. Khi đang làm một chảo cơm chiên trứng, ông được cho là đã thiệt mạng trong một cuộc tấn công bằng bom napalm của lực lượng Hoa Kỳ trong khu vực. Nhiều người cũng đã bị liên lụy.
Trong khi tính xác thực của câu chuyện bị nghi ngờ, thì nhiều người dùng Internet đã đăng tải công thức nấu món cơm chiên trứng hàng năm vào tháng 10 hoặc tháng 11 như một hình thức phản đối chính phủ Trung Quốc. Năm 2019, Học viện Lịch sử Trung Quốc ( đã tuyên bố câu chuyện cơm chiên trứng chỉ là tin đồn vô căn cứ nhằm bôi nhọ sự hi sinh của Mao Ngạn Anh. Học viện trích dẫn các tài liệu Hoa Kỳ được giải mật cho thấy vị trí căn cứ nơi Mao Ngạn Anh bị trúng bom đã bị Hoa Kỳ phát hiện thông qua việc dò sóng vô tuyến liên lạc, không liên quan gì đến khói bếp nấu ăn.
Vào tháng 10 năm 2020, một blogger ẩm thực nổi tiếng có tên Vương Cương () đã đăng tải một công thức cơm chiên trứng và bị các quan chức buộc phải đăng lời xin lỗi. Anh đã bị cáo buộc sử dụng video "ngụ ý chính trị ác ý" xúc phạm đến di sản của Mao Trạch Đông.
Vào ngày 23 tháng 10 năm 2021, một nhánh của công ty China Unicom đã đăng tải một số công thức cơm chiên và tài khoản Weibo của công ty này đã bị đình chỉ, tất cả bình luận của bài đăng đều bị khóa. Tài khoản đã bị đình chỉ do đăng bài "xúc phạm Chí nguyện quân Nhân dân" chiến đấu với những người cộng sản Triều Tiên trong chiến tranh. Một người đàn ông đã đăng một bình luận vào ngày 8 tháng 10 năm 2021 về món cơm chiên mà chính quyền cho là "đáng ghét" đã bị bỏ tù 10 ngày. Bình luận ông đã đăng được mô tả, "Kết quả lớn nhất của Chiến tranh Triều Tiên là cơm chiên trứng: cảm ơn, cơm chiên trứng! Nếu không có cơm chiên trứng, chúng tôi [Trung Quốc] sẽ không khác gì Triều Tiên. Đáng buồn thay, ngày nay cũng chẳng có điều gì khác biệt cả".
Phản ứng chính thức.
Kiểm soát các bài đăng về cơm chiên trứng trong tháng 10 và tháng 11 và công khai chỉ trích những người có liên quan "dường như là một phương pháp để xây dựng môi trường Internet tuân thủ các giá trị cốt lõi của xã hội chủ nghĩa". Câu chuyện cơm chiên trứng liên quan đến cái chết của Mao Ngạn Anh chưa bao giờ được xác nhận và điều này đã khiến những người theo chủ nghĩa dân tộc Trung Quốc và các quan chức Đảng Cộng sản Trung Quốc phẫn nộ. Học viện Lịch sử Trung Quốc (), một học viện do nhà nước điều hành được thành lập vào năm 2019 đã tố cáo những câu chuyện cơm chiên trứng là tin đồn lan truyền bởi những kẻ có "lòng dạ xấu xa" nhằm mục đích "làm giảm hình ảnh anh hùng về sự hi sinh anh dũng của Mao Ngạn Anh". Học viện trích dẫn các tài liệu được giải mật và tuyên bố vị trí của ông đã bị phát hiện thông qua các đường truyền vô tuyến. |
Tai nạn xe buýt Quý Châu 2022
Vào sáng sớm ngày 18 tháng 9 năm 2022, 27 người đã thiệt mạng và 20 người khác bị thương trong một vụ tai nạn xe buýt tại huyện tự trị Tam Đô, Kiềm Nam, Quý Châu, Cộng hòa Nhân Dân Trung Hoa. Chiếc xe buýt đã bị lật trên một đoạn đồi núi của tuyến cao tốc từ Quý Dương đến Lệ Ba. Trên xe buýt đang chở 47 người đến khu cách ly.
Vụ tai nạn xảy ra vào lúc 2 giờ 40 phút sáng. Một bức ảnh chưa được xác minh đang lan truyền cho thấy một chiếc xe buýt chở khách bị kéo bởi một chiếc xe tải, với phần đầu bị nát hoàn toàn.
Lúc bấy giờ, Trung Quốc đang thực hiện chính sách Zero-COVID, các thành phố sẽ bị phong tỏa sau một vài trường hợp dương tính. Các quan chức địa phương sẽ là người chịu trách nhiệm kiểm soát dịch bệnh và các đợt bùng phát. Dữ liệu COVID-19 vào ngày xảy ra vụ tai nạn cho thấy Quý Châu có số ca mắc tăng đột biến từ 154 lên 712 ca vào hôm trước, chiếm gần 70% số ca mắc mới COVID-19 ở Trung Quốc. Có thông báo cho rằng sức chứa hạn chế ở Quý Dương nên những người cách ly "cần được chuyển đến các tỉnh, thành phố kết nghĩa".
Theo "Định mức quản lý an toàn đối với doanh nghiệp vận tải hành khách đường bộ" (), xe khách không được lưu thông trên đường cao tốc từ 2 giờ sáng đến 5 giờ sáng.
Xe buýt khởi hành từ quận Vân Nham lúc 12:10 sáng, chở 47 người bao gồm 45 người trong số họ "có liên quan đến COVID-19", cùng với một tài xế và một nhân viên. Khi xe buýt đang trên đường từ Quý Dương đến Lệ Ba, cách quận Tam Đô 32 km lúc 2 giờ 40 phút thì chiếc xe buýt đã bị lật và rơi xuống mương sâu bên đường.
Do sự tức giận của công chúng, vào ngày 20 tháng 9, có thông báo cho rằng ba quan chức phụ trách quận Vân Nham đã địa cấp thị Quý Dương sa thải.
Vụ tai nạn đã khiến người dân Trung Quốc tức giận vì các chính sách nghiêm ngặt về COVID-19 ở Trung Quốc và sự thiếu minh bạch của chính quyền. Sự việc cũng gây tranh cãi về việc xe buýt đã đi trong đêm, trong khi nhiều tuyến đường lớn trong khu vực đã bị phong tỏa. Một người phụ nữ tự nhận là con gái của một trong những nạn nhân đã viết một ghi chú trên mạng xã hội nói rằng cô "không thể chấp nhận" cái chết của mẹ mình.
Nhiều blog được chia sẻ rộng rãi về vụ tai nạn, đặc biệt là những blog quan trọng, đã bị xóa khỏi WeChat. Một trong những bình luận phổ biến nhất về vụ tai nạn trên WeChat là: "Tất cả chúng ta đều ở trên chiếc xe buýt này", cho thấy một trạng thái bất lực của người dân. Vụ tai nạn vào chiều Chủ nhật đã trở thành chủ đề thịnh hành nhất trên Weibo, nhưng đột nhiên ngay sau đó nó biến mất khỏi top 50 chủ đề thịnh hành.
Hu Xijin, cựu tổng biên tập của "Global Times" và thường là người bảo vệ chính sách Zero-COVID, đã nghi ngờ tại sao xe buýt vẫn chạy sau 2 giờ sáng. Anh đặt câu hỏi trên Sina Weibo rằng "tại sao thành phố Quý Dương phải vận chuyển các đối tượng cách ly theo cách bị nghi ngờ trong thời gian đó?" và "vận chuyển đường dài, quy mô lớn như vậy, thật sự phải làm vào đêm khuya như vậy, thật sự không còn cách nào khác sao?".
Trong một cuộc họp báo, phó thị trưởng Quý Dương đã xin lỗi về vụ tai nạn, cúi đầu và im lặng một lúc.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Trường Cao đẳng Than – Khoáng sản Việt Nam
Trường Cao đẳng Than – Khoáng sản Việt Nam là một trường cao đẳng công lập, một đơn vị sự nghiệp có thu, hạch toán độc lập, trực thuộc Tập đoàn Công nghiệp Than - Khoáng sản Việt Nam, chịu sự chỉ đạo về ngành dọc của Tổng cục Dạy nghề, Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội.
Ngày 9/10/2014, Bộ trưởng Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội ra Quyết định số 1304/QĐ-BLĐ-TBXH về việc thành lập Trường Cao đẳng nghề Than – Khoáng sản Việt Nam trên cở sở sáp nhập 3 trường thuộc Tập đoàn Công nghiệp Than – Khoáng sản Việt Nam là Trường Cao đẳng nghề mỏ Hồng Cẩm - Vinacomin, Trường Cao đẳng nghề mỏ Hữu Nghị - Vinacomin và Trường Cao đẳng nghề Công nghiệp Việt Bắc - Vinacomin. Trong đó:
Thực hiện Quyết định số 511/QĐ-BLĐTBXH ngày 05/4/2017 của Bộ trưởng Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội, Trường Cao đẳng nghề Than – Khoáng sản Việt Nam đổi tên thành Trường Cao đẳng Than – Khoáng sản Việt Nam.
Trường Cao đẳng Than – Khoáng sản Việt Nam lấy mốc ngày thành lập Trường đào tạo lái xe mỏ - Công ty than Hòn Gai trước kia 20 tháng 11 năm 1960 làm Ngày truyền thống Nhà trường.
Thành tích nhà trường đạt được qua các thời kỳ:
Nhiều năm liền được Chính phủ và các Bộ, ngành: Bộ Công nghiệp, Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội, Tập đoàn Công nghiệp Than – Khoáng sản Việt Nam, UBND Tỉnh Quảng Ninh tặng nhiều bằng khen và giấy khen, cờ thưởng và các danh hiệu khác. |
Mieczysław Weinberg (còn được gọi là Moisey hoặc Moishe Vainberg, Moisey Samuilovich Vaynberg; ; ; 8 tháng 12 năm 1919 – 26 tháng 2 năm 1996) là một nhà soạn nhạc người Ba Lan sinh sống tại Liên Xô. Kể từ sau chuỗi hòa nhạc phục dựng trong Lễ hội Bregenz năm 2010 ở Áo, âm nhạc của ông ngày càng được mô tả là "một trong những bản nhạc cá tính và hấp dẫn nhất của thế kỷ 20". Số lượng tác phẩm của Weinberg được đánh giá rất phong phú, bao gồm 26 bản giao hưởng, 17 bản tứ tấu đàn dây, gần 30 bản sonata cho nhiều loại nhạc cụ, 7 vở opera và nhiều tác phẩm âm nhạc cho phim ảnh.
Đã có nhiều sự nhầm lẫn xảy ra do cách diễn đạt khác nhau về tên của nhà soạn nhạc. Trong các tài liệu chính thức của Ba Lan (là trước khi ông chuyển đến Liên Xô), tên của ông được đánh vần là "Mojsze Wajnberg." |
Cây vĩ cầm Dancla của Stradivari là một cây vĩ cầm của Stradivarius chế tác năm 1703 với cái tên "Dancla." Cây đàn được làm bởi nghệ nhân làm đàn người Ý Antonio Stradivari ở Cremona và được đặt theo tên của nghệ sĩ vĩ cầm người Pháp Charles Dancla. Cây vĩ cầm hiện thuộc sở hữu của ngân hàng Landesbank Baden-Württemberg và hiện đang được nghệ sĩ vĩ cầm người Đức Linus Roth mượn.
Cây vĩ cầm được chế tạo bởi nhà sản xuất nhạc cụ Antonio Stradivari vào khoảng năm 1703 và mặt sau của nhạc cụ này là . Cây vĩ cầm được đặt theo tên của nghệ sĩ vĩ cầm người Pháp Charles Dancla vì ông là người đã chơi cây đàn trong hai thập kỷ. Năm 1959, cây vĩ cầm được mô tả là có "âm sắc đặc biệt" và vẫn ở trong tình trạng "hoàn hảo". Cây vĩ cầm chế tác năm 1703 này được gọi là 'Dancla' vẫn giữ nhãn của nhà sản xuất 'Antonius Stradivarius Cremonensis Faciebat Anno 1703'. Có hai cây vĩ cầm Stradivarius có chung tên "Dancla", một chiếc được sản xuất vào năm 1703 và một chiếc khác cũng thuộc sở hữu của Charles Dancla là cây Dancla Stradivarius (1710).
Năm 1942, một lái buôn kim cương có tên Siegried Kahl đã mua cây vĩ cầm. Năm 1959, Kahl bán cây vĩ cầm cho một đại lý ở Anh tên là Jim Reno với giá 22.932 USD. Vào thời điểm đó, đây được cho là một mức giá kỷ lục.
Cây Dancla hiện thuộc sở hữu của Landesbank Baden-Württemberg và được mượn bởi nghệ sĩ vĩ cầm người Đức Linus Roth. Roth đã thu âm tất cả các tác phẩm độc tấu vĩ cầm của Mieczysław Weinberg trên cây đàn này. Có một số bản sao của cây Dancla năm 1703 đã được chế tác; một bản sao trong đó được thực hiện bởi thợ làm đàn người Anh David Rubio và được chơi bởi Simon Standage. |
Linus Roth sinh năm 1977 ở Ravensburg nhưng lớn lên ở Biberach. Cha mẹ ông đều là nhạc công trong nhà thờ, qua đó ông đã được dạy vĩ cầm từ khi còn nhỏ. Từ năm 12 tuổi, Roth theo học lớp dự bị của nghệ sĩ vĩ cầm Nicolas Chumachenco tại trường âm nhạc Musikhochschule Freiburg. Sau đó, ông học vĩ cầm tại trường Musikhochschule Lübeck dưới sự dẫn dắt của Zakhar Bron từ năm 1983 đến năm 1986, sau đó ông học Ana Chumachenco ở Zürich và München. Roth tốt nghiệp với tấm bằng nghệ sĩ độc tấu và tiếp tục việc học của mình từ học bổng của Quỹ Anne-Sophie Mutter.
Đĩa CD khởi đầu của Roth phát hành năm 2006 đã được trao giải Echo Klassik cho hạng mục nghệ sĩ mới xuất sắc nhất. Với niềm yêu thích đặc biệt đối với các tác phẩm của nhà soạn nhạc Mieczysław Weinberg, Roth đã thu âm tất cả các tác phẩm của nhà soạn nhạc có phần độc tấu vĩ cầm với cây đàn Dancla Stradivarius chế tác năm 1703. Ông đã đứng lên khởi xướng và là người đồng sáng lập Hiệp hội Mieczysław Weinberg Quốc tế nhằm quảng bá những buổi hòa nhạc và bản thu âm các tác phẩm của Weinberg. Sau khi thu âm các bản sonata cho vĩ cầm và bản concerto của Weinberg, Roth đã thu âm ba bản sonata độc tấu vĩ cầm vào năm 2015 xen kẽ với "Three Fantastic Dances" của Shostakovich trong một bản chuyển soạn cho vĩ cầm và dương cầm với nghệ sĩ José Gallardo. Nhận xét về bản sonata thứ hai mang tính phức tạp, một nhà phê bình cho rằng Roth đã mang đến "mức độ nhất định về cường độ có thể chấp nhận được, sắp xếp rành mạch các đoạn đối thoại, độc tấu và các đoạn nhạc khác nhau về mặt nhịp điệu của nó". Roth nhận được giải thưởng Echo Klassik lần thứ hai vào năm 2017 cho bản thu âm concerto của Tchaikovsky và concerto số 2 của Shostakovich với Dàn nhạc Giao hưởng Luân Đôn dưới sự chỉ huy của nhạc trưởng Thomas Sanderling.
Các đối tác âm nhạc thính phòng của Roth bao gồm nghệ sĩ dương cầm Itamar Golan, nghệ sĩ cello Nicolas Altstaedt, Gautier Capuçon và Danjulo Ishizaka, nghệ sĩ vĩ cầm Kim Kashkashian và Nils Mönkemeyer, nghệ sĩ kèn oboe Albrecht Mayer và nghệ sĩ kèn clarinet Andreas Ottensamer. Ông cũng làm giáo viên vĩ cầm tại Trung tâm âm nhạc Leopold Mozart ở Augsburg từ năm 2012. Năm 2019, Roth còn là giám đốc nghệ thuật lần thứ 10, cũng là lần cuối cùng của cuộc thi vĩ cầm quốc tế Internationaler Violinwettbewerb Leopold Mozart Augsburg. Ông cũng là nggườii thành lập lễ hội âm nhạc Ibiza Concerts ở Ibiza vào năm 2014, và là giám đốc nghệ thuật của lễ hội âm nhạc Schwäbischer Frühling ở Ochsenhausen từ năm 2017.
Roth đang chơi cây đàn Dancla Stradivarius chế tác năm 1703 được mượn từ ngân hàng toàn cầu Landesbank Baden-Württemberg. |
Gia Hưng tạng (chữ Hán: 嘉兴藏), tên đầy đủ là Minh Gia Hưng Lăng Nghiêm tự Phương sách bản Đại tạng kinh (明嘉兴楞严寺方册本大藏经), còn được gọi là Lăng Nghiêm tự tạng (楞严寺藏), Minh bản (明本), Vạn Lịch tạng (万历藏), Cảnh Sơn tạng (径山藏), là một phiên bản Đại tạng kinh mộc bản, được thực hiện từ thời nhà Minh sang đến thời nhà Thanh. Gia Hưng tạng bổ sung nhiều kinh văn không chính thức so với các phiên bản Đại tạng kinh trước đó, được xem là bộ tổng tập đầy đủ đầu tiên của Đại tạng kinh.
Năm Vạn Lịch thứ 7 (1579), khi Viên Liễu Phàm, người Gia Hưng, đang tham thiền tại Vân Cốc hội, ông cùng với hai pháp sư Huyễn Dư và Pháp Bản, đề xuất ý tưởng khắc sách vuông (方册, "phương sách") để sưu tầm kinh văn. Lục Quang Tổ, một cư sĩ ở Ngũ Đài Sơn, đã viết lời tựa "Mô khắc thư sách Đại tạng kinh duyên khởi tự" (摹刻书册大藏经缘起序) vào năm Vạn Lịch thứ 12 (1584). Mùa thu năm Vạn Lịch thứ 14 (1586), các đại sư Tử Bá Chân Khả, Mật Tàng Đạo Khai, Hám Sơn Đức Thanh, trù tính kế hoạch; Lục Quang Tổ cùng các sa-môn của Hưng Biện nghĩa học đảm nhận hiệu đính. Kinh phí dự kiến là 3 vạn, trong vòng 10 năm sẽ hoàn thành.
Năm Vạn Lịch thứ 17 (1587), Đại sư Tử Bá Chân Khả của chùa Lăng Nghiêm đã khởi xướng việc khắc kinh Phật tại am Diệu Đức (Sơn Tây), nơi tương truyền Văn-thù-sư-lợi hiển linh, và đã khắc hơn 500 quyển trong một năm. Năm Vạn Lịch thứ 21 (1593), công trình được chuyển đến chùa Cảnh Sơn và am Tịch Chiếu ở Chiết Giang để tiếp tục khắc. Năm Vạn Lịch thứ 31 (1603), đại sư Chân Khả bị vu oan rồi chết trong ngục, đại sư Đức Thanh bị đày đến Nam Hải. Việc khắc kinh tiếp tục được thực hiện dưới sự hỗ trợ của Lục Quang Tổ, Phùng Mộng Trinh, Viên Liễu Phàm và những người khác, phân tán thực hiện ở Gia Hưng, Ngô Giang, Kim Đàn, Ngu Sơn và những nơi khác theo định dạng của phiên bản Cảnh Sơn. Đến thời Sùng Trinh thì tiến độ bị chậm lại, và mãi đến năm Khang Hy thứ 15 thời nhà Thanh (1676), công trình mới hoàn thành, được in và phát hành tại chùa Lăng Nghiêm ở Gia Hưng. Ban đầu, các mộc bản được tập trung tại am Tịch Chiếu và chùa Hóa Thành, đều tại Cảnh Sơn, do đó có tên là "Cảnh Sơn tạng", tuy nhiên việc in và phát hành lại được thực hiện ở chùa Lăng Nghiêm ở Gia Hưng. Trong thời Khang Hy, các mộc bản được tập trung về chùa Lăng Nghiêm, nên lại có tên là Gia Hưng tạng hoặc Lăng Nghiêm tự tạng, Vạn Lịch tạ, nó khác với các ấn bản cuộn và gấp của các mộc bản khác, nên nó còn được gọi là Phương sách Đại tạng kinh (方册大藏经).
Ban đầu, bản khắc Gia Hưng tạng có hai mặt cho mỗi mộc bản, mỗi mặt có 10 dòng, mỗi dòng có 20 chữ, được khắc trên cả hai mặt của một tấm gỗ lê dày một inch. Phần Chính tạng có 1.654 bộ, 6.956 quyển, đánh thứ tự theo phương pháp Thiên tự văn, bắt đầu bằng “thiên” và kết thúc bằng chữ “ngư”, về lý thuyết sử dụng 678 chữ thứ tự, tương tự như Nam Bắc tạng. Trên thực tế, phần Chính tạng chỉ có 210 chữ được sử dụng, phần Tục tạng sử dụng 95 chữ, phần Hựu tục tạng sử dụng 47 chữ. Tổng cộng có 352 chữ đánh dấu, 2.141 bộ và hơn 12.600 quyển trong toàn bộ tổng tạng. Sau năm Khang Hy thứ 16 (1677), 5 bộ trong phần Tục tạng và 4 bộ trong phần Hựu tục tạng đã bị loại bỏ khỏi tổng tạng. Tuy nhiên, Thư viện Quốc gia Trung Quốc và Hiệp hội Phật giáo Bắc Kinh vẫn lưu trữ toàn bộ tổng tạng.
Kinh văn Phật giáo được thu thập trong "Gia Hưng tạng" chủ yếu được viết bởi các tăng nhân và Phật tử Trung Quốc trong các triều đại nhà Minh và đầu nhà Thanh, và có hơn 600 loại. Ngoài việc thay đổi kiểu đóng sách gấp được sử dụng trong kinh văn Phật giáo trước đây thành kiểu đóng sách nhẹ bằng chỉ, tổng tạng chủ yếu thu thập một số lượng lớn các tác phẩm không nằm trong các tổng tạng trước đó vào trong phần "Tục tạng" và "Hựu tục tạng", bao gồm phần sớ thích (giải nghĩa), sám nghi (thú tội), ngữ lục (trích dẫn), "Khai Nguyên Thích giáo lục" đời Đường, "Khai Bảo tạng" đời Bắc Tống, "Triệu Thành Kim tạng" đời Kim, "Nguyên Quan bản tạng kinh" đời Nguyên, "Hồng Vũ Nam tạng", "Vĩnh Lạc Bắc tạng", "Vĩnh Lạc Nam tạng" đời Minh, "Càn Long tạng" đời Thanh, "Gia Hưng tạng " có quy mô lớn nhất và nội dung phong phú nhất. Nó luôn được coi là kinh điển Phật giáo Hán truyền hoàn chỉnh nhất. |
Khai Nguyên Thích giáo lục
Khai Nguyên Thích giáo lục (chữ Hán: 开元释教录) là một tập danh mục gồm 20 quyển về các kinh điển Phật giáo, được đại sư Trí Thăng đời Đường biên soạn vào năm Khai Nguyên thứ 18 (730). Nó còn được gọi là Khai Nguyên lục (开元录), Khai Nguyên mục lục (开元目录) và Trí Thăng lục (智昇錄). Đại Chính tân tu Đại tạng kinh xếp tập danh mục này vào tập thứ 55 trong tổng tạng.
Trong số nhiều kinh điển Phật giáo hiện có, "Khai Nguyên Thích giáo lục" có nội dung chi tiết nhất. Đại tạng kinh của các triều đại Trung Quốc trước đây cũng chủ yếu dựa trên "Khai Nguyên Thích giáo lục" để thu thập và phân loại các tổng tạng. |
Giải bóng đá Vô địch U-21 Quốc gia 2021
Giải bóng đá Vô địch U-21 Quốc gia 2021 (có tên gọi đầy đủ là "Giải bóng đá Vô địch U-21 Quốc gia Báo Thanh Niên lần thứ 25 năm 2021") là mùa giải bóng đá lần thứ 25 của giải U-21 Quốc gia do VFF phối hợp với Báo Thanh niên tổ chức. Giải đấu năm nay với sự góp mặt của 18 đội bóng diễn ra theo hai giai đoạn, vòng loại khởi tranh từ ngày 2 tháng 12 đến ngày 16 tháng 12 năm 2021. Vòng chung kết diễn ra từ ngày 19 tháng 12 đến ngày 28 tháng 12 năm 2021 trên các sân Trung tâm đào tạo bóng đá trẻ PVF tại Hưng Yên.
Vòng loại giải đấu có 18 đội bóng tham dự chia làm 3 bảng:
Thể thức thi đấu.
− Các Đội thi đấu vòng tròn một (01) lượt tính điểm xếp hạng tại mỗi bảng. Chọn 03 Đội xếp thứ Nhất, 03 Đội xếp thứ Nhì, 01 Đội xếp thứ Ba có điểm và các chỉ số cao nhất trong ba bảng vào thi đấu Vòng chung kết.
− Trong trường hợp số Đội tại các bảng không bằng nhau: khi so sánh các chỉ số để xác định 01 Đội xếp thứ Ba có điểm và các chỉ số cao hơn vào Vòng chung kết, Ban tổ chức giải sẽ không tính kết quả của các trận đấu giữa Đội xếp thứ Ba gặp các Đội xếp cuối tại các bảng có số Đội nhiều hơn, sao cho số trận đấu của các Đội xếp thứ Ba giữa các bảng khi so sánh là bằng nhau.
− Nếu đội chủ nhà VCK kết thúc thi đấu tại Vòng loại với vị trí trong nhóm 03 Đội xếp thứ Nhất, 03 Đội xếp thứ Nhì, 01 Đội xếp thứ Ba có thành tích tốt nhất ở ba bảng, thì Đội xếp thứ Ba có thành tích tốt tiếp theo sẽ giành quyền tham dự
- Vòng đấu nhóm: 8 Đội được chia thành 2 nhóm A, B; 4 đội/nhóm thi đấu vòng tròn một lượt ở mỗi nhóm để tính điểm, xếp hạng. Chọn 02 Đội xếp thứ Nhất, 02 Đội xếp thứ Nhì vào thi đấu Bán kết, Chung kết.
Tất cả các trận đấu được thi đấu trên các sân của Trung tâm đào tạo bóng đá trẻ PVF tại Hưng Yên. |
Bá tước xứ Romney
Bá tước xứ Romney (tiếng Anh: "Earl of Romney"; phát âm: "Rumney") là một tước hiệu quý tộc Anh đã được lập ra 2 lần, lần đầu tiên trong Đẳng cấp quý tộc Anh vào năm 1694, để trao cho một quân nhân, chính trị gia Henry Sydney. Ông đã được phong làm Nam tước xứ Milton và Tử tước xứ Sydney cùng lúc vào năm 1689. Sydney là con trai nhỏ của Robert Sydney, Bá tước thứ 2 xứ Leicester. Ông chưa bao giờ kết hôn và các danh hiệu đã biến mất sau cái chết của ông vào năm 1704.
Bá tước xứ Romney được tạo ra lần thứ hai thuộc Đẳng cấp quý tộc Vương quốc Liên hiệp Anh vào năm 1801, để trao cho Charles Marsham, Nam tước thứ 3 xứ Romney. Gia tộc Marsham là hậu duệ của John Marsham, một trong sáu Thư ký của "Court of Chancery" từ 1638 đến 1644 và từ 1660 đến 1680. Vào tháng 8 năm 1663, ông được phong làm Nam tước xứ Cuckston ở Hạt Kent. Cháu trai của ông, Nam tước thứ tư (người kế vị cháu trai của ông), cũng là Thư ký của "Court of Chancery" và đại diện cho Maidstone trong Hạ viện Anh. Con trai của ông, Nam tước thứ năm, cũng từng là Thành viên Quốc hội của Maidstone và từng là Thống đốc của Lâu đài Dover. Năm 1716, ông được nâng lên hàng Đẳng cấp quý tộc Đại Anh với tư cách là Nam tước xứ Romney, thuộc Hạt Kent.
Cháu trai của ông, Nam tước thứ ba đã nói ở trên, đại diện cho Maidstone và Kent trong Quốc hội và từng là Lord Lieutenant xứ Kent. Năm 1801, ông được trao tước hiệu "'Tử tước xứ Marsham", của The Mote ở Hạt Kent, và Bá tước xứ Romney thuộc Đẳng cấp quý tộc Vương quốc Liên hiệp Anh. Ông được kế vị bởi con trai mình, Bá tước thứ hai. Ông là Nghị sĩ của Hythe và Downton. Con trai của ông, Bá tước thứ ba, đại diện cho Kent West trong Hạ viện. Ông được kế vị bởi con trai mình, Bá tước thứ tư, người giữ chức vụ chính trị trong chính phủ Bảo thủ thứ hai của Lãnh chúa Salisbury với tư cách là "Lord in Waiting" từ năm 1889 đến năm 1892.
Trụ sở của gia đình là tại Mote House, gần Maidstone, Kent, nhưng kể từ năm 1891, nó là Gayton Hall bất động sản tại Gayton gần Kings Lynn, Norfolk. |
Về nghe mẹ ru
"Về nghe mẹ ru" là một ca khúc với sự kết hợp của nhiều dòng nhạc khác nhau được trình bày bởi Nghệ sĩ Nhân dân Bạch Tuyết, ca sĩ Hoàng Dũng và rapper 14 Casper do nhạc sĩ Hứa Kim Tuyền sáng tác. Ca khúc được xem là một tác phẩm hòa quyện giữa yếu tố truyền thống và hiện đại. Đánh dấu lần hợp tác đặc biệt giữa Bạch Tuyết và Hứa Kim Tuyền.
Với giai điệu ballad êm dịu, nhẹ nhàng xen lẫn trong thanh âm RB đường phố sôi động nhưng không quá ồn ào và "mix match" với điệu "Lý con sáo" cùng 8 nhịp chót của câu 6 bản vọng cổ. Đặc biệt hơn Hoàng Dũng lại là một nghệ sĩ miền Bắc, nhưng lại trình bày một đoạn nhạc cải lương truyền thống của miền Nam. Ca khúc đã được phát hành trên YouTube vào tháng 4 năm 2022.
Sau khi đoạt giải Vàng của MMA Smarties, TikTok Awards Việt Nam và lên xu hướng trên YouTube, ca khúc "Về nghe mẹ ru" được đánh giá đã thành công trong nhờ sự kết hợp giữa rap và cải lương. Tại đêm trao giải Làn Sóng Xanh 2022, ca khúc đã đoạt giải ở hạng mục "Sự kết hợp xuất sắc".
Dự án "Về nghe mẹ ru" do NSND Bạch Tuyết khởi xướng nhân dịp bà trở lại làm Giám khảo cuộc thi vinh danh nghệ thuật cải lương - Trăm năm ánh Việt và sau khi bà thấy sự mai một của loại hình cải lương, mong muốn thế hệ trẻ biết nhiều hơn về loại hình nghệ thuật này. Nghệ sĩ Bạch Tuyết cho biết trong khi lướt mạng xã hội, bà đã xem nhiều video các bạn trẻ hát làn điệu vọng cổ. Từ đó, bà đã nảy ra ý tưởng ra mắt một nhạc phẩm đậm chất ngũ cung nhưng phảng phất giai điệu hiện đại của RB, hip-hop.
Nghệ sĩ Bạch Tuyết cũng là người ngỏ ý mời Hoàng Dũng trình bày ca khúc của mình vì thích chất giọng lẫn lối xử lý ca khúc của nam ca sĩ trẻ. Trong một đoạn video hậu trường được đăng tải vào tháng 4 năm 2022, NSND Bạch Tuyết đã tập hát cải lương do nam ca sĩ Hoàng Dũng và bà đã gọi, "[cải lương] ca tiếng Bắc hay và nghe dễ thương lắm".
Video âm nhạc mở đầu với chất nhạc RB trẻ trung, giàu cảm xúc về tâm sự của một người con xa quê, mang nhiều nỗi niềm khi chưa có thành tựu trong cuộc sống qua giọng hát của Hoàng Dũng. Ngay sau đó là giọng hát dạt dào cảm xúc theo điệu "Lý con sáo" với tâm tư của người mẹ trông ngóng con trở về trên nền tiếng đàn đặc biệt của NSND Thanh Hải. Ngoài ra, còn có sự góp giọng của rapper 14 Casper.
Video âm nhạc được quay theo phong cách tối giản trong phòng thu, lồng ghép các phân cảnh múa đương đại.
Sau 3 ngày ra mắt, video âm nhạc Về nghe mẹ ru đã vươn lên vị trí thứ 2 ở danh mục âm nhạc trên YouTube Việt Nam với hơn 1,2 triệu lượt xem, một thành tựu bất ngờ với dòng nhạc cải lương kén người nghe. Sau một tuần ra mắt, ca khúc đã cán mốc 3 triệu lượt xem và 7.000 bình luận trên YouTube.
Nhà báo Tiểu Tân của tờ "Sài Gòn Giải Phóng" đã nhận định, ca khúc "là một thể nghiệm âm nhạc độc đáo, táo bạo trong năm 2022, như luồng gió mới mẻ thổi qua làng nhạc Việt cùnng sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa nghệ thuật dân tộc với âm nhạc hiện đại". Tờ "Thể thao Văn hóa" đã đánh giá ca khúc 8,0/10 cùng lời nhận xét "[Đây] là một sản phẩm thú vị, độc đáo, đáng nghe và các nghệ sĩ góp phần tạo nên sản phẩm này rất đáng được trân trọng". "Hà Nội mới" đã cho rằng ca khúc đã thổi làn gió mới vào thị trường âm nhạc Việt Nam, khơi dậy niềm yêu thích cải lương cho thế hệ trẻ.
Nghệ sĩ ưu tú Quế Trân nhận định: "Sự kết hợp giữa vọng cổ và rap là trải nghiệm mới, màu sắc mới, thể hiện sự biến hóa không chỉ đối với rap mà còn với bộ môn nghệ thuật cải lươ, rap hoàn toàn dễ nghe, có thể trở thành món ăn mới lạ với khán giả yêu thích cải lương". |
Giải bóng đá Vô địch U-21 Quốc gia 2023
Giải bóng đá Vô địch U-21 Quốc gia 2023, tên gọi chính thức là Giải bóng đá Vô địch U-21 Quốc gia Thanh Niên 2023 là mùa giải thứ 27 của Giải bóng đá Vô địch U-21 Quốc gia do Liên đoàn bóng đá Việt Nam (VFF) phối hợp với Báo Thanh Niên tổ chức. 24 đội bóng tham dự giải thi đấu theo hai giai đoạn: vòng loại từ ngày 3 tháng 9 đến ngày 13 tháng 9 và vòng chung kết từ ngày 18 tháng 8 đến ngày 1 tháng 10 năm 2023.
22 đội bóng đã đăng ký tham dự mùa giải lần này từ vòng loại. Với tư cách là chủ nhà của vòng chung kết, Đông Á Thanh Hóa và Sông Lam Nghệ An được miễn thi đấu vòng loại. Các đội bóng được sắp xếp sẵn vào các bảng đấu dựa theo khu vực địa lý. Những đội bóng đóng vai trò là chủ nhà của bảng đấu vòng loại được in đậm.
Lễ bốc thăm xếp lịch thi đấu vòng loại Giải bóng đá Vô địch U-21 quốc gia Thanh Niên 2023 diễn ra vào 14:00 ngày 25 tháng 8 năm 2023 tại trụ sở VFF ở quận Nam Từ Liêm, Hà Nội.
Vòng loại diễn ra từ ngày 3 tháng 9 đến ngày 13 tháng 9 năm 2023. Các đội bóng trong mỗi bảng thi đấu vòng tròn một lượt, chọn hai đội đứng đầu mỗi bảng cùng hai đội xếp thứ ba có thành tích tốt nhất vào vòng chung kết.
Các đội được xếp hạng theo điểm (3 điểm cho 1 trận thắng, 1 điểm cho 1 trận hòa, 0 điểm cho 1 trận thua), và nếu bằng điểm, các tiêu chí sau đây được áp dụng theo thứ tự, để xác định thứ hạng:
Vòng chung kết diễn ra từ ngày 18 tháng 9 đến ngày 1 tháng 10 năm 2023 tại hai địa điểm Thanh Hóa và Nghệ An.
Các trận đấu của bảng A diễn ra tại sân vận động Thanh Hóa, tỉnh Thanh Hóa.
Các trận đấu của bảng B diễn ra tại sân vận động trường Đại học Hồng Đức, thành phố Thanh Hóa.
Các trận đấu bảng C diễn ra tại sân vận động Vinh, tỉnh Nghệ An. |
Bá tước xứ Sandwich
Bá tước xứ Sandwich (tiếng Anh: "Earl of Sandwich") là một tước hiệu thuộc Đẳng cấp quý tộc Anh, được Gia tộc Montagu nắm giữ từ năm 1660 cho đến nay. Tước hiệu này được liên kết trên danh nghĩa với địa danh Sandwich, Kent.
Bá tước đầu tiên của xứ Sandwich là Đô đốc Edward Montagu, một chỉ huy hải quân hoàng gia lỗi lạc. Ông được phong làm Nam tước Montagu xứ St Neots, của St Neots ở Hạt Huntingdon, và Tử tước xứ Hinchingbrooke, đều thuộc Đẳng cấp quý tộc Anh. Tước vị Tử tước được sử dụng làm tước hiệu lịch sự của người thừa kế rõ ràng vị trí Bá tước tương lai. Bá tước thứ nhất xứ Sandwich là con trai của Sidney Montagu, em trai út của Henry Montagu, Bá tước thứ nhất xứ Manchester (từ đó có Công tước xứ Manchester), và Edward Montagu, Nam tước Montagu thứ nhất xứ Boughton.
Nhân vật nổi tiếng nhất trong số các Bá tước xứ Sandwich có lẽ là John Montagu, Bá tước thứ 4 xứ Sandwich, ông ấy từng giữ chức Đệ nhất Đại thần Hải quân, là người tài trợ cho cuộc thám hiểm của James Cook, vì thế Quần đảo Sandwich (tiểu bang Hawaii ngày nay) và Quần đảo Nam Sandwich thuộc Lãnh thổ Hải ngoại Nam Georgia và Nam Sandwich đều được đặt theo tước vị của John Montagu để vinh danh ông. Bánh Sandwich, một trong những món ăn nhanh phổ biến và được ưa thích nhất thế giới cũng được đặt theo tước vị của ông. |
Giải bóng đá Vô địch U-21 Quốc gia 2022
Giải bóng đá Vô địch U-21 Quốc gia 2022, tên gọi chính thức là Giải bóng đá Vô địch U-21 Quốc gia Thanh Niên 2022, là mùa giải thứ 26 của Giải bóng đá Vô địch U-21 Quốc gia do Liên đoàn bóng đá Việt Nam (VFF) vàTập đoàn Truyền thông Thanh Niên phối hợp tổ chức. 24 đội bóng tham dự giải thi đấu qua hai giai đoạn: vòng loại từ ngày 8 đến ngày 18 tháng 11 năm 2022 và vòng chung kết diễn ra từ ngày 17 đến 30 tháng 12 tại Nghệ An và Hà Tĩnh.
Vòng loại khởi tranh từ ngày 8 tháng 11 đến ngày 18 tháng 11 năm 2022. 22 đội tham dự vòng loại sẽ chia làm 4 bảng (2 bảng 5 đội và 2 bảng 6 đội) thi đấu vòng tròn 1 lượt tính điểm. 4 đội nhất bảng, 4 đội nhì bảng, 2 đội xếp thứ 3 có thành tích tốt nhất trong 4 bảng vòng loại cùng với 2 đội chủ nhà là Sông Lam Nghệ An và Hồng Lĩnh Hà Tĩnh sẽ tham dự vòng chung kết diễn ra từ ngày 13 tháng 12 đến ngày 30 tháng 12 năm 2022.
Bảng A do Trung tâm thể thao Viettel đăng cai tổ chức gồm các đội: U-21 Công an Nhân dân, U-21 Hà Nội, U-21 Đông Á Thanh Hóa, U-21 Hải Phòng, U-21 Phố Hiến và U-21 Viettel.
Bảng B do CTCP Thể thao Hoàng Anh Gia Lai đăng cai tổ chức gồm các đội: U-21 Đà Nẵng, U-21 Đắk Lắk, U-21 Hoàng Anh Gia Lai, U-21 Khánh Hòa, U-21 Phú Yên và U-21 Quảng Ngãi.
Bảng C do Trung tâm huấn luyện và thi đấu Thể dục thể thao Bình Phước đăng cai tổ chức gồm các đội: U-21 Becamex Bình Dương, U-21 Đồng Nai, U-21 Gia Định, U-21 Long An, U-21 Tiền Giang và U-21 Tây Ninh.
Bảng D do Liên đoàn bóng đá Bến Tre đăng cai tổ chức gồm các đội: U-21 Bến Tre, U-21 Cần Thơ, U-21 Đồng Tháp, Học viện bóng đá Nutifood, Năng khiếu TP. Hồ Chí Minh. |
Chuyến bay 433 của KLM Cityhopper
Chuyến bay 433 của KLM Cityhopper (WA433/KLC433) là một chiếc Saab 340B, số đăng ký là PH-KSH, đã bị rơi khi hạ cánh khẩn cấp vào ngày 4 tháng 4 năm 1994 và giết chết 3 người trong đó, bao gồm cả cơ trưởng. Chuyến bay 433 là một chuyến bay theo lịch trình thường lệ từ Amsterdam, Hà Lan, đến Cardiff, Xứ Wales. Vụ tai nạn xảy ra do phi công không được đào tạo đầy đủ và cảm biến bị lỗi, dẫn đến mất kiểm soát khi đang go-around.
Máy bay cất cánh từ Đường băng 24 tại Sân bay Schiphol lúc 2:19 chiều giờ địa phương, với cơ trưởng là phi công điều khiển. Lúc 2:30, các phi công nhận được cảnh báo sai về áp suất dầu thấp trong động cơ bên phải do đoản mạch. Trong khi cơ phó tham khảo danh sách kiểm tra khẩn cấp, cơ trưởng đã đơn phương đặt công suất của động cơ bên phải ở chế độ không tải, có thể là để giảm nguy cơ hư hỏng. Tuy nhiên, đồng hồ đo áp suất dầu vẫn hiển thị trên 30 PSI, cho thấy áp suất dầu nằm trong giới hạn an toàn và cảnh báo là sai. Danh sách kiểm tra khuyến nghị tiếp tục các hoạt động bay bình thường trong các trường hợp.
Tuy nhiên, cơ trưởng đã không đưa động cơ về cài đặt bướm ga trước đó, khiến máy bay bay hiệu quả bằng một động cơ. Khi Saab tiếp cận mực bay 170 (17.000 feet), việc mất điện đã làm giảm hiệu suất leo dốc của máy bay. Phi hành đoàn đã hiểu sai điều này và giảm áp suất dầu từ động cơ bên phải đang chạy chậm lại để xác nhận rằng động cơ bị lỗi. Một cuộc gọi Pan-Pan được thực hiện lúc 2:33, yêu cầu quay trở lại Schiphol.
Cơ trưởng đã không lường trước được hậu quả của việc bay với một động cơ ở chế độ không tải và không thể ổn định đường tiếp cận cuối cùng vào Đường băng 06; tình hình trở nên trầm trọng hơn bởi một cơn gió giật 8 hải lý. Anh ta cũng ngắt chế độ lái tự động, trong khi cơ phó vô hiệu hóa phần bánh lái, cả hai phần này đều đang bù cho lực đẩy không đối xứng. Trong thời gian này, máy bay rơi xuống dưới đường trượt và tốc độ bay giảm xuống 115 hải lý / giờ, dưới tốc độ tiếp cận mục tiêu là 125 hải lý. Đáp lại, cơ trưởng đã tăng mô-men xoắn ở động cơ bên trái, khiến máy bay chuyển hướng sang bên phải đường băng. Phi hành đoàn đã không áp dụng thêm độ lệch bánh lái để điều chỉnh nó, thay vào đó dựa vào các cánh hoa thị.
Ở độ cao 45 feet, cơ trưởng quyết định thực hiện go-around và điều khiển hết ga cho động cơ bên trái, trong khi để động cơ bên phải ở chế độ không tải. Phi hành đoàn tiếp tục chỉ sử dụng các cánh hoa thị để chống lại sự mất cân bằng lực đẩy. Máy bay lăn sang bên phải và nâng độ cao lên, trong khi tốc độ bay giảm xuống 105 hải lý/giờ, kích hoạt cảnh báo chết máy. Một số độ lệch bánh lái đã được áp dụng sau đó và độ lệch hoàn toàn được áp dụng 8 giây sau đó, nhưng máy bay không thể phục hồi khi tốc độ bay giảm xuống 93 hải lý một giờ và bờ phải tăng lên 80 độ.
Lúc 2 giờ 46 phút, máy bay rơi xuống cánh đồng ngay bên ngoài sân bay, cách đường băng 560 m. Trong số 24 người trên máy bay, 3 người đã thiệt mạng - thuyền trưởng và 2 hành khách. Trong số 21 người sống sót, 9 người bị thương nặng, bao gồm cả cơ phó. Do mất trí nhớ do vụ va chạm, cơ phó không thể nhớ lại vụ tai nạn.
Máy bay và phi hành đoàn.
Chiếc máy bay gặp nạn là chiếc Saab 340B, đăng ký PH-KSH, bay lần đầu vào năm 1990. Máy bay được trang bị hai động cơ tuốc bin trục General Electric CT7-9B và đã bay được 6.558 giờ vào thời điểm xảy ra tai nạn.
Cơ trưởng, Gerrit Lievaart, 37 tuổi, đã làm việc cho KLM Cityhopper từ ngày 2 tháng 3 năm 1992. Anh ấy đã có tổng cộng 2.605 giờ bay, trong đó có 1.214 giờ trên chiếc Saab 340. Tuy nhiên, hồ sơ huấn luyện cho thấy anh ấy đã bị trượt bài kiểm tra bay với hai chiếc động cơ bị hỏng, và trong lần kiểm tra gần đây nhất của anh ấy đã được cho là "điểm trừ tiêu chuẩn", điểm đạt thấp nhất. Sĩ quan thứ nhất, Paul Stassen, 34 tuổi, đã làm việc cho KLM Cityhopper từ ngày 27 tháng 1 năm 1992. Anh ấy đã có tổng cộng 1.718 giờ bay, trong đó có 1.334 giờ trên chiếc Saab 340.
Báo cáo cuối cùng từ Ban An toàn Hàng không Hà Lan cho thấy lỗi phi công, do sử dụng không đúng cách điều khiển ga chuyến bay trong khi go-around không bằng nhau, dẫn đến mất kiểm soát, là nguyên nhân chính của vụ tai nạn. Ngoài ra, báo cáo bao gồm các khuyến nghị hướng tới KLM, liên quan đến các yếu tố góp phần, giải quyết: cải thiện đào tạo về quản lý tài nguyên phi hành đoàn; cải tiến kỹ thuật đánh giá thí điểm; và cải thiện khả năng hướng dẫn khi bay với động cơ không tải. Ngoài ra, báo cáo cho thấy vụ tai nạn nhìn chung có thể sống sót, với cái chết của cơ trưởng là do không đeo dây an toàn ở vai.
Vụ tai nạn của Chuyến bay 433 của KLM Cityhopper đã được đưa tin vào năm 2019 trong "Fatal Approach", một tập Phần 19 của loạt phim tài liệu truyền hình Canada được hợp tác quốc tế "Mayday".
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Danh sách trò chơi arcade
Đây là danh sách trò chơi điện tử điện tử được sắp xếp theo thứ tự bảng chữ cái theo tên. Nó không bao gồm các trò chơi PC hoặc console trừ khi chúng cũng được phát hành trong trò chơi arcade. Xem danh sách trò chơi điện tử để biết danh sách liên quan.
Danh sách này chứa 4779 tựa game. |
Johann Philipp Kirnberger (24 tháng 4 năm 1721 – 27 tháng 7 năm 1783) là một nhà soạn nhạc và nhà lý luận âm nhạc.
Kirnberger sinh ngày 24 tháng 4 năm 1721 tại Saalfeld. Ông được học chơi vĩ cầm và harpsichord ngay tại nhà của mình. Ông còn được chơi đàn organ dưới sự dẫn dắt của JP Kellner. Năm 1739, ông đến Leipzig. Ông còn được học nhạc với Johann Sebastian Bach trong hai năm. Năm 1741, Kirnberger đến Ba Lan để làm việc với tư cách là một nhạc sĩ. Ông trở lại Đức vào năm 1751. Cùng năm, ông trở thành nghệ sĩ vĩ cầm trong nhà nguyện của triều đình Phổ. Năm 1758, Kirnberger trở thành giám đốc âm nhạc cho Công chúa Anna Amalia của Phổ.
Kirnberger làm công việc sáng tác và dạy nhạc cho Công chúa Anna. Trong thời gian này, ông bắt đầu viết về lý thuyết âm nhạc. Kirnberger qua đời vào ngày 27 tháng 7 năm 1783 tại Berlin sau một thời gian bị bệnh.
Viết về âm nhạc.
Kirnberger còn là một nhà lý thuyết âm nhạc nổi tiếng. Ông viết về đối âm, lý thuyết âm nhạc, chỉnh tiếng và bè trầm. Tuy nhiên, ông vốn không phải là một người văn hay chữ tốt. Kirnberger thường xuyên phải nhờ người khác giúp đỡ mình trong công việc viết lách và chỉnh sửa ý tưởng của bản thân. Những ghi chép của ông cũng thường bị xem là "khó đọc".
Kirnberger thường hay ca ngợi J. S. Bach trong các bài viết của mình. Ông cho rằng cách sáng tác nhạc của Bach là cách tốt nhất. Kirnberger đã tỏ ra nỗ lực trong việc giải thích cách sáng tác nhạc của Bach trong cuốn sách của mình, (tựa đề tiếng Anh: "Art of Pure Writing").
Kirnberger đã tạo ra ba hệ điều hòa âm nhạc. Điều hòa âm nhạc là một cách chỉnh tiếng nhạc cụ để xác định chính xác những cao độ được vang lên. Hệ điều hòa đầu tiên của ông dựa trên hệ điều hòa của Pythagoras. Hệ điều hòa thứ ba của Kirnberger thường được sử dụng để diễn tấu trong âm nhạc baroque.
Kirnberger còn tạo ra cách sáng tác nhạc bằng việc sử dụng một cặp xúc xắc. Điều này đã được xuất bản trong (tạm dịch: Nhà soạn nhạc polonaise và minuet lúc nào cũng sẵn sàng). Trong đó, một cặp xúc xắc sẽ được tung ra. Sau đó, các con số trên xúc xắc được sử dụng để tìm kiếm một tiết nhịp của giai điệu từ chiếc thùng đàn. Nhịp này sẽ được đưa vào bản nhạc. Từ thùng đàn gốc của Kirnberger sẽ tạo ra được formula_1 bản minuet. |
John Montagu, Bá tước thứ 4 xứ Sandwich
John Montagu, Bá tước thứ 4 xứ Sandwich, PC, FRS (13 tháng 11 năm 1718 – 30 tháng 4 năm 1792) là một nhà quý tộc và chính khách người Anh. Ông thừa kế tước vị Bá tước xứ Sandwich từ ông nội của mình vào năm 1729, khi đó ông mới 10 tuổi. Trong suốt cuộc đời của mình, John Montagu đã giữ nhiều chức vụ quân sự và chính trị khác nhau, bao gồm Tổng giám đốc Bưu điện, Đệ nhất Đại thần Hải quân và Quốc vụ khanh của Bộ phía Bắc.
John Montagu được xem là một trong những cá nhân nổi tiếng nhất của Gia tộc Montagu, ông đã phát minh ra món bánh Sandwich và tên của bánh được đặt theo tước hiệu của ông. Montagu dưới thời giữ chức Đệ nhất Đại thần Hải quân đã ủng hộ và tài trợ thám hiểm cho James Cook, vì thế nhiều quần đảo đã được đặt tên Sandwich để tôn vinh ông, trong đó có Quần đảo Hawaii khi mới phát hiện ra được gọi là Quần đảo Sandwich và Quần đảo Nam Sandwich ở Nam Cực. |
Bệnh viện Dã chiến Ai Cập ở Bagram
Bệnh viện Dã chiến Ai Cập ở Bagram là trại quân y tại Afghanistan do quân đội Ai Cập chính thức khai trương vào năm 2003.
Đây cũng là nơi tiếp nhận điều trị cho hơn 7.000 người dân Afghanistan mỗi tháng. Hoạt động khám chữa bệnh đều được cung cấp miễn phí. Khoảng 31 phần trăm bệnh nhân của bệnh viện này toàn là trẻ em.
Liam Fox, viết trên tờ "The Telegraph", đã mô tả Bệnh viện Ai Cập ở Bagram là một ngoại lệ đối với sự tham gia "gần như không tồn tại" của thế giới Hồi giáo ở Afghanistan. |
Nhà bà Nữ (tiếng Anh: "The House of No Man") là một bộ phim điện ảnh Việt Nam thuộc thể loại hài – chính kịch ra mắt vào năm 2023 do Trấn Thành làm đạo diễn và đồng sản xuất, với sự tham gia diễn xuất của các diễn viên gồm Lê Giang, Uyển Ân, Song Luân, Trấn Thành, Khả Như, Quỳnh Lý, Phương Lan, Dương Lâm, Ngọc Giàu và Việt Anh. Lấy cảm hứng từ câu chuyện về người phụ nữ bán bánh canh cua giá 300.000 VND gây tranh cãi trên mạng xã hội và câu chuyện gia đình của một người bạn trong giới giải trí của Trấn Thành, tác phẩm xoay quanh những mâu thuẫn trong gia đình của bà Ngọc Nữ, một chủ tiệm bánh canh cua ở khu chung cư cũ.
Tháng 4 năm 2022, Trấn Thành đã thông tin về việc phát hành bộ phim "Mai" vào dịp Tết Nguyên Đán 2023, nhưng dự án này đã phải dời sang năm 2024 sau khi "Nhà bà Nữ" được công bố sản xuất. Tương tự như "Bố già", "Nhà bà Nữ" cũng được khai thác trong các khía cạnh của gia đình, nhưng được khai thác sâu hơn về những mối quan hệ phức tạp trong gia đình. Bộ phim được khởi quay tại thành phố Thủ Đức từ tháng 7 đến tháng 10 năm 2022.
Bộ phim được công chiếu vào ngày 22 tháng 1 năm 2023, tức mùng 1 Tết Nguyên đán năm 2023. Với doanh thu 475 tỷ VND, "Nhà bà Nữ" đã chính thức vượt qua "Bố già" để trở thành bộ phim có doanh thu cao nhất lịch sử phòng vé Việt Nam, và nhận được hầu hết những lời khen ngợi từ giới chuyên môn. Bên cạnh việc chiếu rạp tại quê nhà, tác phẩm còn được phát hành tại Hoa Kỳ vào ngày 3 tháng 3, Australia và Singapore vào ngày 9 tháng 3 và Canada vào ngày 10 tháng 3 năm 2023. Bộ phim được nhận hai đề cử về diễn xuất cho Uyển Ân và Song Luân tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 23, đồng thời giành giải Cánh diều bạc và giải Cánh diều cho Biên kịch xuất sắc.
Bộ phim xoay quanh gia đình ba thế hệ của bà Ngọc Nữ, một gia đình làm nghề bán bánh canh cua trong một khu chung cư cũ do ông Liêm quản lý. Bà Ngọc Nữ có người mẹ tên Ngọc Ngà hai đứa con gái là Ngọc Như và Ngọc Nhi. Do có mâu thuẫn với chồng, cả hai ly hôn và chồng bà rời bỏ gia đình, bà Ngọc Nữ đã một mình nuôi lớn hai đứa con nên bà có mối thù cực kỳ lớn đối với những người đàn ông. Khi đứa con gái lớn của bà có chồng là Phú Nhuận đã khiến cho bà Ngọc Nữ vô cùng khó chịu. Chính vì vậy mà bà luôn cố gắng bảo vệ cho đứa con gái út của mình là Ngọc Nhi tránh xa "cánh mày râu" nhằm hy vọng đứa con gái không bị tổn thương giống như mình.
Khi Ngọc Nhi lớn lên, cô bé có ước muốn được làm đồ gốm nhưng bà Ngọc Nữ lại không coi trọng ngành nghề này nên đã bắt con gái phải học Ngân hàng theo ngành nghề mà bà chọn, còn không thì ở nhà phụ giúp bán bánh canh cua. Không cãi lời, Nhi đã quyết định đi theo con đường mà mẹ đã lựa chọn. Đến tuổi trưởng thành, Nhi bắt đầu đi chơi theo bè bạn và gặp được John qua lời giới thiệu của hai người bạn là Lan và Quỳnh Lý. John là một anh chàng Việt kiều Mỹ cũng trong độ tuổi của Nhi, và là con trong một gia đình doanh nhân giàu có. Cả hai đã gặp và phải lòng nhau nhưng đều bị hai bên gia đình ngăn cấm. Ngọc Nhi đã thông đồng với Phú Nhuận và bà ngoại là Ngọc Ngà để được đi chơi với John trong một thời gian dài. Nhưng ngày hôm sau, sự việc đã bị phơi bày.
Sau khi phát hiện Ngọc Nhi có bầu, bà Ngọc Nữ đã đến phá sự nghiệp làm ăn của gia đình John. Ở tuổi mới lớn, sau khi bị mẹ mắng, Ngọc Nhi đã bỏ nhà ra đi và John cũng tương tự. Cả hai đã ở cạnh nhau trong suốt quãng thời gian dài. Tuy nhiên, do còn trẻ, cả hai không hiểu nhau và nhiều mâu thuẫn đã bắt đầu xảy ra. John đã quyết định bỏ đi, còn Nhi thì quay về nhà mẹ sau một cuộc cãi vã vì bất đồng quan điểm. Trong khi đó, sau việc liên tục bị chèn ép từ phía vợ mình là Ngọc Như và mẹ vợ là bà Ngọc Nữ, Phú Nhuận đã đi tìm những thú vui bên ngoài nhưng bị vợ mình phát hiện sau đó. Khi vợ mình hỏi, anh đã quyết định ly hôn do không chịu nổi cảnh phải bị chèn ép trong gia đình, không có tiếng nói và sự tôn trọng mà gia đình bên vợ dành cho. Cùng lúc đó, trên đường Nhi về nhà mẹ ruột, John đã gọi điện cho Nhi với hi vọng mong cô nàng quay lại, nhưng Nhi đã bị cướp giật điện thoại và sảy thai.
Sau hàng loạt những biến cố, Nhi và mẹ cô đã bắt đầu hiểu nhau hơn. Bà Nữ đã quyết định phá bỏ rào cản bằng việc kết hôn với ông Liêm, chủ khu chung cư trước sự quan tâm hàng ngày của ông dành cho bà. Còn John đã cố gắng níu kéo lại tình đầu của mình nhưng bị thất bại, do Nhi đã quyết định mở lòng với người bạn của John là Quỳnh Lý.
Ngoài ra, phim còn có sự góp mặt của Công Ninh và Ngân Quỳnh trong vai bố mẹ của John. Không giống như bộ phim điện ảnh "Bố già", trong dự án "Nhà bà Nữ", Trấn Thành chỉ vào vai tuyến nhân vật phụ và tập trung làm phim.
Tháng 4 năm 2022, Trấn Thành đã xác nhận thông tin về việc sẽ cho ra mắt một dự án điện ảnh mới về gia đình có tên là "Mai" và sẽ được khởi chiếu tại Việt Nam trong dịp Tết Nguyên Đán 2023, theo đó tác phẩm có sự tham gia của những diễn viên có tên tuổi. Tuy nhiên, thông tin về vai diễn nữ chính là Mai vẫn chưa được phía nhà sản xuất tiết lộ. Trong khi đó, vai diễn chính trong phim "Bố già"#đổi một bộ phim trước đó của Trấn Thành#đổi cũng được thông tin về việc sẽ vào vai nam chính. Ý tưởng của bộ phim được cho là xuất phát từ Trấn Thành và Hari Won, vợ của anh. Bộ phim cũng đã được xác nhận đầu tư với kinh phí từ 30 đến 35 tỷ đồng với 80% số tiền từ chính Trấn Thành. Kịch bản của bộ phim "Mai" đã được giao cho Trần Minh#đổi người được biết đến với bút danh Bình Bồng Bột#đổi thực hiện. Đến ngày 1 tháng 11 năm 2022, ê-kíp sản xuất đã công bố cho ra mắt bộ phim "Nhà bà Nữ" để thay thế cho "Mai". Sở dĩ, bộ phim "Mai" do Tuấn Trần đóng chính đã bị gác lại do gặp khó khăn về việc tìm nữ chính, mãi đến cuối năm 2023 thì Trấn Thành cho biết Phương Anh Đào được chọn là nữ chính cho bộ phim này, nên "Mai" sẽ được ra mắt vào Tết Nguyên đán năm 2024. Vì những lý do trên, "Nhà bà Nữ" đã được ra đời để nhằm phục vụ khán giả trong dịp Tết Nguyên đán năm 2023. Giống như "Bố già", "Nhà bà Nữ" tiếp tục khai thác về đề tài gia đình. Trước đó, vào tháng 8 năm 2022, những hình ảnh về quá trình sản xuất bộ phim đã được Trấn Thành chia sẻ bao gồm câu nói, "Khi là anh đạo diễn, khi là anh Phú Nhuận". Lúc này, dự án "Nhà bà Nữ" vẫn chưa được công bố.
Trong sự kiện họp báo, Trấn Thành đã xác nhận nhân vật bà Ngọc Nữ được lấy cảm hứng từ bà Loan bán bánh canh cua 300 nghìn đồng nổi tiếng ở thành phố Hồ Chí Minh. Trong khi đó, vợ chồng của Phú Nhuận và Ngọc Như hình thành từ những câu chuyện xung quanh một người bạn của nam đạo diễn. Cuối cùng về câu chuyện giữa bà Nữ và Ngọc Nhi thì từ câu chuyện ngoài đời thật của một người trong showbiz Việt Nam. Trong khi bộ phim trước đó của anh được xác nhận lấy cảm hứng từ gia đình của mình. Với bộ phim này, Trấn Thành đã nhận góp vốn hỗ trợ nhà sản xuất Đỗ Hoàng Vũ, quản lý của Trấn Thành và Hari Won, nhưng sau đó anh đã chấp nhận trở thành đạo diễn của dự án. Sau "Bố già", bộ phim "Nhà bà Nữ" là dự án điện ảnh thứ hai do Trấn Thành làm đạo diễn và là lần đầu tiên một mình anh làm đạo diễn. Trấn Thành cho biết tác phẩm không chỉ gây cười mà còn xoáy vào khủng hoảng gia đình, từ đó làm bật lên giá trị của tình thân và cách giáo dục con cái.
Bộ phim bắt đầu khai máy khởi quay vào ngày 12 tháng 7 năm 2022. Tuy nhiên, lúc bấy giờ, nhiều người vẫn gọi "Nhà bà Nữ" là "Mai" do dự án này chưa được công bố chính thức. Nam diễn viên đã từng chia sẻ về việc đã không có quyết định thực hiện dự án này nhưng khi bắt đầu đổ tiền, anh đã bắt đầu phải thực hiện nó, trở thành đạo diễn rồi tham gia diễn xuất. Nữ nghệ sĩ Lê Giang cũng đã chia sẻ bản thân, "sợ ra ngoài phim trường" hay "đi quay về còn stress đến khóc" và khẳng định bản thân rất áp lực để thực hiện bộ phim. Trong khi đó, Khả Như còn đã kể lại việc Song Luân phải đi điều trị tâm lý. Trong quãng thời gian ghi hình, trên trang cá nhân của nam đạo diễn cũng đã xác nhận việc bản thân bị sốt. Diễn viên Khả Như tham gia vào bộ phim tiết lộ dự án không có kịch bản cụ thể và "chưa từng thấm thía làm diễn viên khó như phim này". Trong những ngày đầu ghi hình, Khả Như đã có dấu hiệu đuối sức. Nhiều diễn viên đã xác nhận phải thay đổi thoại rất nhiều lần. Lê Dương Bảo Lâm cho biết, đạo diễn khó tính đến mức trau chuốt rất kỹ từng lời thoại. Theo Song Luân#đổi nam diễn viên tham gia vào bộ phim chia sẻ, ê-kíp sản xuất chỉ có một ngày để gặp mặt, bàn về kịch bản và rồi tiến hành ghi hình. Anh nói thêm, "90% lời thoại đều được [Trấn Thành] viết lại" sau khi ra hiện trường. Việc ghi hình được hoàn tất vào ngày 11 tháng 10 năm 2022.
Trong lúc ghi hình, Lê Giang cũng hé lộ bản thân đã phải học nấu bánh canh, tạo kỹ năng nấu nướng để hóa thân thành bà chủ bán bánh canh trong vai diễn của mình. Uyển Ân, em gái ruột của Trấn Thành cũng đã tham gia vào dự án, cô cũng đã vào vai con gái của Trấn Thành và Lê Giang trong "Bố già" phiên bản web drama. Cô xác nhận bản thân đã phải trải qua nhiều cảm xúc hay lo lắng khi tham gia vai chính của bộ phim. Đây cũng là lần đầu tiên mà nữ diễn viên này đảm nhận vai chính cho một bộ phim điện ảnh. Theo xác nhận của Uyển Ân, mặc dù anh trai là Trấn Thành làm đạo diễn nhưng cô vẫn phải đi casting cùng với nhiều diễn viên khác. Cô cho biết khi lên trường quay "Nhà bà Nữ", cô cảm giác như "[Trấn Thành] không còn coi [cô] là em gái nữa". Trấn Thành sau đó cũng xác nhận "ý tưởng tới đâu thì kịch bản tới đó" chứ không có kịch bản từ đầu.
Tổng cộng đã có 7 ca khúc xuất hiện trong bộ phim bao gồm: "Khi em lớn" của Orange và Hoàng Dũng; "Yêu được không?" của Đức Phúc; "Thích em hơi nhiều" của Wren Evans; "Bước qua nhau" của Vũ; "Đôi lời tình ca" của Hoàng Dũng; "Sập" của Pháo và Tez; "Rồi tới luôn" của Hồ Phi Nal. Hầu hết ca khúc đều xuất hiện trong phân cảnh thân mật giữa John (do Song Luân thủ vai) và Ngọc Nhi (do Uyển Ân thủ vai). Hầu hết các ca khúc đều là những ca khúc xu hướng trong V-pop và đặc biệt là trên nền tảng TikTok.
Vào ngày 27 tháng 7 năm 2022, Trấn Thành đã cho đăng tải một bức ảnh hé lộ về tên bộ phim được viết tắt là "NBN" và vai diễn của anh trong bộ phim có tên là Phú Nhuận. Đến ngày 1 tháng 11 năm 2022, Trấn Thành đã tổ chức họp báo công bố bộ phim "Nhà bà Nữ" thay thế cho "Mai" trong dịp Tết Nguyên đán 2023. Tại sự kiện công bố lần đầu tiên này, Trấn Thành cũng đã tiết lộ với báo chí trong nước, bộ phim "Nhà bà Nữ" vui hơn "Bố già". Áp phích cho bộ phim trong lần đầu ra mắt đã sử dụng màu đỏ là chủ đạo với hình hai đôi tay với một đôi bên trái đang bị cột chặt và đôi còn lại thì không. Trong sự kiện, khi khách đến tham dự họp báo cũng sẽ được thưởng thức bánh canh cua#đổi một món ăn xuất hiện trong bộ phim. Ngay sau đó, vào ngày 4 tháng 11, đoạn clip ngắn đầu tiên (first look) đã được công bố. Trong video đã hé lộ những phân đoạn nhỏ trong bộ phim kéo dài khoảng 40 giây cùng với câu nói "Gia đình nào cũng có bí mậ". Câu nói đó cũng được xem là thông điệp của bộ phim. Ngày 3 tháng 12, ê-kíp sản xuất phim đã công bố áp phích đầu tiên của bộ phim với hình ảnh hai chiếc đầu lơ lửng của Trấn Thành và Song Luân trên bàn, xung quanh là Uyển Ân, NSND Ngọc Giàu, Lê Giang và Khả Như. Trên áp phích cũng có thêm dòng chữ, "Ai cũng có lỗi. Nhưng ai cũng thấ". Ngay sau đó, vào ngày 6 tháng 12, teaser video đầu tiên đã được công bố. Trong video teaser chưa thấy sự xuất hiện của nam chính Song Luân. Trước đó, vào ngày 1 tháng 12, Trấn Thành, Uyển Ân cùng Lê Giang đã có buổi tham dự tại Giải thưởng Truyền hình Châu Á 2022 ở Philippines. Đây cũng là sự kiện đánh dấu lần đầu tiên Trấn Thành xuất hiện trên sân khấu quốc tế để trao giải thưởng cho các tác phẩm xuất sắc.
Đến ngày 27 tháng 12, đơn vị sản xuất bộ phim tiếp tục ra mắt áp phích thứ hai của dự án với hình ảnh nhiều nhân vật cùng đứng chung trong mộ, Khả Như, Song Luân, Uyển Ân, Ngọc Giàu. Còn Lê Giang (trong vai bà Nữ, chủ quán bánh canh) đứng trên cao và chỉ lộ phần môi. Ngay sau đó một ngày, trênh kênh YouTube chính thức của Trấn Thành đã phát hành trailer chính thức cho bộ phim. Trong video, đã có một đoạn ngắn hiện lên ca khúc "Yêu được không" của Đức Phúc. Trong buổi lễ trao giải Làn Sóng Xanh 2022, Trấn Thành đã cùng em gái của anh là Uyển Ân xuất hiện để công bố kết quả cho hạng mục "Nam - Nữ ca sĩ của năm". Trước khi công bố, anh cũng đã quảng báo cho bộ phim "Nhà bà Nữ" của mình.
Bộ phim "Nhà bà Nữ" đã được xác nhận công chiếu vào đúng ngày mùng 1 Tết Nguyên Đán Quý Mão 2023 (ngày 22 tháng 1 năm 2023). Cũng trong thời điểm này đã có 2 bộ phim Việt Nam khác cùng ra rạp là "Chị chị em em 2" của đạo diễn Vũ Ngọc Đãng và "Siêu lừa gặp siêu lầy" của Võ Thanh Hòa. Tuy nhiên, trước khi khởi chiếu chính thức 3 ngày thì bộ phim "Siêu lừa gặp siêu lầy" đã bị hoãn chiếu về ngày 24 tháng 3. Như vậy, trong dịp Tết Nguyên Đán Quý Mão chỉ còn hai bộ phim Việt Nam cạnh tranh phòng chiếu. Trong một buổi ra mắt phim, nam đạo diễn Trấn Thành cũng đã chia sẻ bộ phim được dán nhãn C16 (phim dành cho người trên 16 tuổi). Vào ngày 26 tháng 1, nhiều đoạn quay lén phim "Nhà bà Nữ" đã bị đăng tải lên TikTok. Các đoạn video này đã thu hút hàng chục nghìn lượt xem và tiết lộ nội dung phim. Đại diện nhà sản xuất cũng đã liên hệ với phía TikTok Việt Nam để gỡ các video khỏi nền tảng này.
Sau khi công chiếu nội địa, phía ê-kíp của bộ phim đã xác nhận thông tin "Nhà bà Nữ" được khởi chiếu tại các bang California, Texas, Arizona, Utah, Virginia, Kansas và Florida của Hoa Kỳ vào ngày 3 tháng 3; Australia và Singapore ngày 9 tháng 3; Canada vào ngày 10 tháng 3 và tại New Zealand vào ngày 17 tháng 3. Bộ phim có tên quốc tế là The House of No Man. Riêng tại Hoa Kỳ, bộ phim được khởi chiếu tại 66 rạp, cao hơn dự án trước đó là "Bố già" khi chỉ có 47 rạp chiếu.
Sau khi bộ phim được phát hành, nhiều câu nói trong bộ phim đã trở nên nổi tiếng trên các mạng xã hội như, "Thất bại cũng là quyền của con người. Con thà thất bại trong ước mơ của con, còn hơn thành công trong ước mơ của mẹ"; "Còn yêu thì người ta tìm cách ở lại, chứ không ai chọn cách rời đi hết"; "Ai cũng có lỗi nhưng ai cũng nghĩ mình là nạn nhân"... Trên nền nhạc Việt hóa ca khúc "Người từng yêu" của Nhậm Nhiên, nhiều đoạn video của "Nhà bà Nữ" đã trở nên phổ biến trên TikTok Việt Nam. Nhiều phân cảnh trong bộ phim cũng đã bị quay lén và tung lên nhiều nền tảng mạng xã hội. Vào tối ngày 1 tháng 2 năm 2023, Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Lạng Sơn đã khai mạc Tuần phim Chào mừng kỷ niệm 93 năm ngày thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam. Trong buổi khai mạc, hai bộ phim đã được trình chiếu là phim tài liệu "Đoàn kết là sức mạnh" cùng "Nhà bà Nữ".
Bộ phim chính thức được khởi chiếu vào ngày 22 tháng 1, tức mùng 1 Tết Nguyên Đán và đến chiều ngày 21 tháng 1 (tức ngày Giao thừa) thì số lượng vé bán ra đã đạt 30.000 vé, con số kỷ lục đặt trước tại phòng vé dành cho một bộ phim Việt Nam chiếu Tết. Theo "Box Office Việt Nam", trong ngày đầu tiên khởi chiếu, Nhà bà Nữ đã thu về 23 tỷ đồng. như vậy, cứ trung bình 32-25 phút, bộ phim đã thu về 1 tỷ đồng. Sau 3 ngày chiếu rạp, doanh thu của bộ phim đã cao gấp 4 lần dự án điện ảnh ra mắt cùng thời điểm là "Chị chị em em 2" của Vũ Ngọc Đãng. Tính đến sáng ngày 26 tháng 1, sau khi công chiếu chính thức 4 ngày, bộ phim đã cán mốc 100 tỷ đồng và hơn 1 triệu vé bán ra. Từ sau đại dịch COVID-19 đến hết dịp Tết Nguyên Đán 2023, điện ảnh Việt Nam chỉ có duy nhất hai bộ phim vượt mốc doanh thu 100 tỷ đồng là "Em và Trịnh" và "Nhà bà Nữ". Trong khi "Em và Trịnh" chưa đủ hòa vốn dù đạt mốc này thì "Nhà bà Nữ" lại thu về lãi lớn. Tốc độ tăng trưởng doanh thu cũng đã được so sánh vượt mặt với bộ phim điện ảnh trước đó của Trấn Thành là "Bố già". Bộ phim cũng đã có doanh thu trong dịp Tết gấp 6 lần bộ phim "Chìa khóa trăm tỉ", một bộ phim chiếu Tết vào năm 2022. Theo thông tin trên báo "Tuổi Trẻ", 45% doanh thu của "Nhà bà Nữ" đến từ khu vực Thành phố Hồ Chí Minh và lần lượt sau đó là Đà Nẵng, Hà Nội, Đồng Nai, Bình Dương, Huế...
Đến ngày 28 tháng 1, đúng một tuần sau khi công chiếu, bộ phim "Nhà bà Nữ" chính thức chạm mốc 200 tỷ đồng và trở thành bộ phim cán cột mốc này nhanh nhất mọi thời đại trong lịch sử phòng vé Việt Nam khi chỉ mất 6 ngày, trong khi "Bố già" mất đến 9 ngày. Vào sáng ngày 30 tháng 1, bộ phim đã chính thức đạt mốc doanh thu 250 tỷ đồng. Tính đến hết tháng 1 năm 2023, doanh thu của bộ phim tại Việt Nam chỉ về sau "Bố già", một bộ phim khác do Trấn Thành cùng Vũ Ngọc Đãng làm đạo diễn. Sau 11 ngày công chiếu, ngày 2 tháng 2, bộ phim "Nhà bà Nữ" đã vượt qua kỷ lục của "Bố già" để trở thành bộ phim điện ảnh Việt Nam có doanh thu cán mốc 300 tỷ nhanh nhất mọi thời đại. Cùng ngày, trên bảng thống kê doanh thu của Box Office Mojo, "Nhà bà Nữ" cũng đã đứng vị trí thứ 6 về doanh thu dịp cuối tuần (26 – 29 tháng 1) trên thị trường quốc tế, không bao gồm thị trường điện ảnh Bắc Mỹ. Đến sáng ngày 8 tháng 2 năm 2022, phía ê-kíp sản xuất bộ phim "Nhà bà Nữ" đã xác nhận doanh thu đạt mốc 400 tỷ đồng trong vòng 17 ngày. Tuy nhiên, trên chuyên trang "Box Office Việt Nam" thì bộ phim chỉ mới cán mốc 394 tỷ đồng, lệch 6 tỷ đồng so với ê-kíp sản xuất. Sau 19 ngày khởi chiếu chính thức, bộ phim đã cán mốc 5 triệu vé. Theo thông tin từ "Box Office Việt Nam" đến sáng 13 tháng 2, bộ phim "Nhà bà Nữ" đã chính thức cán mốc 421 tỷ đồng, vượt qua "Bố già" với doanh thu 420 tỷ đồng để trở thành bộ phim điện ảnh có doanh thu cao nhất lịch sử phòng vé Việt Nam. Về phía ê-kíp sản xuất bộ phim thì đã xác nhận bộ phim "Nhà bà Nữ" vượt qua doanh thu của "Bố già" ở mốc 434 tỷ đồng. Theo "Tuổi Trẻ", khi "Nhà bà Nữ" cán mốc 500 tỷ thì doanh thu của bộ phim đã ngang bằng tổng doanh thu điện ảnh Việt Nam trong năm 2010 và 50% khi so với năm 2012. Sau thời gian dài khởi chiếu, ê-kíp của bộ phim đã xác nhận kết thúc với tổng doanh thu là 475 tỷ đồng, tương đương 5,8 triệu vé.
Trong 24 giờ đầu tiên mở bán vé tại Melbourne, Sydney, Brisbane, Adelaide, Tasmania và Perth của Australia đều đã hết sạch vé. Trong tuần đầu tiên công chiếu tại Hoa Kỳ thì bộ phim đã cán mốc 560.000 đô la mỹ và cán mốc hơn một triệu đô la mỹ sau hai tuần công chiếu.
Đạo diễn Lý Minh Thắng đã cho rằng bộ phim có hệ thống nhân vật được kết nối chặt chẽ để khai thác mảng sang chấn liên thế hệ. Anh đã nói thêm, "Trấn Thành có biệt tài thấu hiểu tâm lý khán giả. Tôi nghĩ câu chuyện trong phim đại diện cho số đông người lao động – những người vì miệt mài, bươn chải mưu sinh mà không có cơ hội nhìn lại các giá trị tình cảm gia đình". Đạo diễn Nguyễn Hoàng Điệp đã gọi phim không có những màn độc diễn tỏa sáng nhưng các gương mặt trong phim được diễn hài hòa, có kiểm soát. Trên tờ "Lao Động", nhà văn Nguyễn Quang Lập đã cho rằng, "Phim có nội dung cũ nhưng sinh động. Khán giả chẳng quan tâm cũ mới, chỉ cần sinh động. Phim rất kịch nhưng nhiều scene kịch rất vui, một vài scene lôi cuốn".
Phim diễn giải nhiều quá. Nhân vật nói liên tục, nói như sợ khán giả không hiểu mình nói gì. Khi xem "Bố già", tôi vẫn có cảm xúc, vẫn khóc được. Còn xem phim này không khóc được, không cười được
Nhà văn Hoài Hương đã cho rằng bản thân bà "không chấp nhận được phim "Nhà bà Nữ"" và "cả bộ phim chỉ thấy mẹ con, vợ chồng quát mắng, chửi bới". Bà cũng kể thêm việc phim kể quá nhiều và đánh giá bộ phim thua "Bố già", tác phẩm điện ảnh trước đó của Trấn Thành. Trong khi đó, nhà văn Phan Ý Yên đánh giá "Nhà bà Nữ" không phải là một bộ phim dở của điện ảnh Việt Nam mà là một bộ "phim dở của Trấn Thành". Ý Yên đã cho rằng bộ phim "quá nhiều sự la hét, thiếu đi khoảng lặng đủ sâu sắc". Tuy nhiên, nhà phê bình điện ảnh Lê Hồng Lâm lại cho rằng phim "thoại ồn ào, nhiều từ văng tục" là điều chấp nhận được. Ngoài ra, ông Lâm còn chia sẻ việc gần gũi, phổ biến và những triết lý bình dân đã khiến người xem cảm nhận được mình trong câu chuyện. Cùng với "Chị chị em em 2", cả hai bộ phim đều không bị thoại giả và giáo điều như các bộ phim điện ảnh Việt Nam trước đó.
Một phóng viên của "VnExpress" đã kể ra 4 lý do được cho là yếu điểm của bộ phim như diễn xuất gượng gạo và thiếu tự nhiên; kể lể quá dài dòng; cách xây dựng nhân vật có vấn đề và lạm dụng chửi thề. Còn đối với Mai Nhật, ngòi bút chuyên viết đánh giá về các tác phẩm điện ảnh của VnExpress đã thành công trong việc "dồn dập tình tiết, đẩy cao mâu thuẫn nhân vật" và đưa nhiều phân cảnh buồn vào phim Tết. Tuy nhiên, tác phẩm lại quá "lạm dụng cảnh các nhân vật đả kích qua lại với âm lượng lớn, ồn ào". Báo "Người lao động" đã gọi bộ phim sở hữu kịch bản bình dân và Trấn Thành có tiến bộ trong vai trò đạo diễn và diễn xuất. Tờ báo cũng đã cho rằng chính hiệu ứng truyền miệng đã giúp bộ phim mặc dù gây ra tranh cãi nhưng vẫn đạt được thành công. "ZingNews" đã ca ngợi bộ phim chân thực và giàu cảm xúc khi thể hiện vừa đủ "lỗi lầm lặp lại, sự độc hại của giáo dục sai cách hay bồng bột trong tình yêu tuổi trẻ". "VietNamNet" lại cho rằng bộ phim đã sử dụng tiếng trong hình một cách quá đà để thao túng tâm lý khán giả, nhưng vẫn không phủ nhận về bài học mà Trấn Thành đã đưa vào bộ phim để lên án những lối dạy con độc hại, thương con độc hại, hy sinh độc hại của các bậc phụ huynh ngày nay. Việc "Nhà bà nữ" và "Chị chị em em 2" đạt mức doanh thu trên trăm tỷ đã được đánh giá sẽ tạo đà cho điện ảnh Việt Nam có một năm doanh thu khủng với "" và "Đất rừng phương Nam".
Sau khi doanh thu của bộ phim vượt qua "Bố già" để trở thành bộ phim điện ảnh có doanh thu cao nhất lịch sử phòng vé Việt Nam, nhiều tờ báo tại Việt Nam đã ví von nam đạo diễn Trấn Thành với James Cameron của Hollywood. Thậm chí "VietNamNet" cũng đã gọi Trấn Thành là một nhà làm phim "chạm đâu thắng đó" khi tổng doanh thu hai bộ phim điện ảnh đầu tay đã chạm mốc hơn 863 tỷ đồng. Trong khi đó, tạp chí "SAOStar" lại dẫn chứng cho rằng cộng đồng mạng đã gọi nam đạo diễn là "James Cameron của Việt Nam" khi có nhiều điểm tương đồng như các tác phẩm bị chỉ trích đều mang về doanh thu khủng. |
Nelson Piquet Souto Maior (], sinh ngày 17 tháng 8 năm 1952) là một tay đua và doanh nhân người Brasil. Ông được coi là một trong những tay đua Công thức 1 vĩ đại nhất trong lịch sử.
Piquet đã chơi quần vợt cho một thời gian ngắn trước khi bắt đầu sự nghiệp đua xe chuyên nghiệp. Sau đó, ông bắt đầu tham gia đua xe kart và che giấu danh tính của mình để ngăn cha ông phát hiện ra sở thích của mình. Ông đã trở thành nhà vô địch giải đua xe kart quốc gia Brasil vào những năm 1971 và 1972 và giành chức vô địch Formula Vee năm 1976. Với lời khuyên từ người đồng hương Emerson Fittipaldi, Piquet đã đến châu Âu để đạt được thành công lớn hơn khi giành kỷ lục về số lần chiến thắng ở giải Công thức 3 vào năm 1978. Ông đã phá tất cả các kỷ lục của Jackie Stewart khi làm được điều đó.
Sau đó, ông đã bắt đầu sự nghiệp Công thức 1 với đội Ensign và tiếp theo, ông đã đua cho McLaren và Brabham. Năm 1979, Piquet chuyển đến đội Brabham và về nhì năm 1980 trước khi giành chức vô địch năm 1981. Năm 1982, thành tich mạnh mẽ của ông bị cản trở bởi độ bền bỉ kém của động cơ nhưng ông đã quay trở lại mạnh mẽ vào năm 1983 với chức vô địch Công thức 1 lần thứ hai. Vào những năm 1984 và 1985, Piquet một lần nữa đánh mất cơ hội vô địch nhưng đã giành được ba chiến thắng. Sau đó, ông đã chuyển đến đội Williams vào năm 1986 và là ứng cử viên vô địch cho đến chặng đua cuối cùng ở Úc. Piquet giành chức vô địch thứ ba và cũng là chức vô địch cuối cùng vào năm 1987 trong một cuộc đọ sức gay go với đồng đội người Anh Nigel Mansell. Sau đó, Piquet sau đó chuyển đến Lotus từ 1988–89 và ông đã trải qua lần thứ ba sa sút phong độ. Tiếp theo đó, ông đã chuyển sang đội Benetton từ 1990–91 và đã giành được ba chiến thắng trước khi từ giã Công thức 1.
Sau khi nghỉ thi đấu Công thức 1, Piquet đã tham gia chặng đua Indianapolis 500 trong hai năm. Đồng thời, ông cũng tham gia ở nhiều giải đua ở nhiều thời điểm khác nhau trong và sau sự nghiệp Công thức 1 của mình.
Piquet hiện đang nghỉ hưu và đã điều hành một số doanh nghiệp ở Brasil. Ông cũng quản lý các con trai của mình là Nelson Piquet Jr. và Pedro Piquet. Giống như bố mình, họ cũng là những tay đua chuyên nghiệp.
Nelson Piquet sinh ngày 17 tháng 8 năm 1952 tại Rio de Janeiro, khi đó là thủ đô của Brasil. Ông là con trai của Estácio Gonçalves Souto Maior (1913–1974), một y sĩ người Brasil. Sau đó, bố của ông chuyển đến thủ đô mới, Brasília, vào năm 1960 và trở thành Bộ trưởng Bộ Y tế trong chính phủ của João Goulart (1961–64). Ông có hai anh trai, Alexis và Geraldo và một chi gái tên là Genusa. Trong số bốn người con thì ông là con út.
Bố ông muốn mông trở thành một vận động viên quần vợt chuyên nghiệp và đã được cấp học bổng tại một trường học ở Atlanta, Hoa Kỳ. Piquet bắt đầu chơi quần vợt từ năm 11 tuổi và ông đã giành chiến thắng trong các giải đấu ở quê nhà và cuối cùng đã có một chuyến đi đến California để kiểm tra kỹ năng của mình trước những tay vợt Mỹ khó hơn. Trong thời gian ở Califormia, ông đã học tiếng Anh và trưởng thành hơn rất nhiều. Piquet được coi là một tay vợt giỏi nhưng không được cho là đủ thú vị đối với môn thể thao này. Điều này đã khiến ông cống hiến sự nghiệp của mình cho đua xe.
Sự nghiệp tiền Công thức 1 (1966-1978).
Piquet bắt đầu đua xe kart năm 14 tuổi nhưng vì bố ông không ủng hộ sự nghiệp đua xe của ông nên ông đã lấy nhũ danh của mẹ là Piquet (tên họ này là gốc Pháp và được phát âm là "Pi-Kê") nhưng viết sai thành Piket để che giấu danh tính của mình. Sau đó, ông đã bỏ học sau hai năm đại học để tham gia một khóa học kỹ thuật vào năm 1974. Sau đó, ông làm việc trong một nhà để xe để trang trải cho sự nghiệp của mình vì ông không nhận được hỗ trợ tài chính từ gia đình.
Khi trở về Brasil, Piquet và ba người bạn đã mang theo một chiếc xe kart với 20 mã lực để tham gia giải đua xe go-kart của Brasil và trở thành nhà vô địch quốc gia năm 1971 và 1972 và giải vô địch địa phương Formula Super Vee 1976. Theo lời khuyên của Emerson Fittipaldi, tay đua Công thức 1 đầu tiên của Brasil giành chức vô địch, ông đã chuyển sang các giải đua xe ở châu Âu và được coi là một thần đồng. Trong mùa giải Công thức 3 của Anh năm 1978, ông đã phá kỷ lục về số trận thắng nhiều nhất trong một mùa giải của Jackie Stewart.
Công thức 1 (1978-1991).
Thời gian đua với đội Ensign (1978).
Piquet ra mắt Công thức 1 cho đội Ensign ở giải đua ô tô Công thức 1 Đức. Ông bắt đầu cuộc đua ở vị trí 21 nhưng bỏ cuộc ở vòng 31 do động cơ bị hỏng. Sau cuộc đua đó, Piquet đã lái chiếc McLaren của BS Fabrications trong ba chặng đua tiếp theo nơi ông đã để lại ấn tượng tốt. Thỏa thuận đã được thương lượng khi các nhân viên của BS Fabrications gặp Piquet khi ông đang đua ở trường đua Brands Hatch. Thành tích tốt nhất của ông trong mùa giải đầu tiên tại Công thức 1 của mình là vị trí thứ chín ở Ý.
Thời gian đua với Brabham (1978-1985).
Đối với cuộc đua cuối cùng vào năm 1978, Piquet chuyển đến đội Brabham. Tại chặng đua đầu tiên của ông với đội này, ông vượt qua vòng loại ở vị trí thứ 14 và về đích thứ 11. Sau đó, Piquet ở lại Brabham cho đến năm 1985.
1979: Mùa giải đầu tiên với Brabham.
Năm 1979, Piquet thi đấu mùa giải trọn vẹn đầu tiên tại Công thức 1. Đồng đội của ông là nhà vô địch Công thức 1 hai lần người Áo, Niki Lauda. Mùa giải này diễn ra tương đối khó khăn vì đội đã quen với thành công từ những năm trước. Piquet đã bỏ cuộc tại 11 trong số 15 chặng đua trong mùa giải. Ông bắt đầu mùa giải của mình khi bị lôi vào một pha va chạm ở vòng đầu tiên và bị thương tại giải đua ô tô Công thức 1 Argentina ở Buenos Aires và ở chăng đua tiếp theo ở Brasil, ông đã đâm vào chiếc xe Williams của Clay Regazzoni. Ông đã giành được điểm đầu tiên trong sự nghiệp Công thức 1 của mình tại giải đua ô tô Công thức 1 Hà Lan sau khi về đích thứ tư. Ông đã gặp một tai nạn lớn tại giải đua ô tô Công thức 1 Ý sau khi phần phía sau chiếc xe BT48 của ông đã bị xé toạc hoàn toàn ở vòng cua Curva Grande của trường đua Monza sau một sự cố khác với Regazzoni. Piquet buộc phải bỏ cuộc nhưng không bị thương sau vụ tai nạn kinh hoàng đó. Mặc dù ông thường xuyên bị va chạm và lái một chiếc xe đua bán cạnh tranh có động cơ không đáng tin cậy, nhưng Piquet đã nhiều lần vượt qua vòng phân hạng ở các vị trí top 5. Ông thường đánh bại Lauda trong các vòng phân hạng. 2 tuần sau chặng đua ở Ý, Lauda đột ngột rời đội trước thềm giải đua ô tô Công thức 1 Canada. Do vậy, Piquet trở thành tay đua chính số một cho Brabham. Trong cuộc đua cuối cùng ở Hoa Kỳ tại trường đua Watkins Glen, Piquet xuất phát từ hàng xuất phát đầu và lập vòng đua nhanh nhất trong cuộc đua và điều đó cho thấy rõ tiềm năng đáng kể của chiếc xe đua BT49 mới.
1980: Ứng cử viên giành chức vô địch lần đầu tiên trong sự nghiệp.
Năm 1980, Piquet về đích thứ 2 đầy khó khăn ở Argentina sau một cuộc đua được tổ chức với điều kiện thời tiết nóng trên một đường đua xuống cấp. Piquet đã giành chiến thắng đầu tiên của mình trong mùa giải này tại giải đua ô tô Công thức 1 Tây Hoa Kỳ ở Long Beach, California, bỏ xa 50 giây so với Riccardo Patrese. 5 tháng sau, Piquet giành chiến thắng liên tiếp ở Hà Lan và Ý. Vào thời điểm đó, ông đứng thứ hai trong bảng xếp hạng các tay đua, kém người dẫn đầu Alan Jones 13 điểm. Tại giải đua ô tô Công thức 1 Canada, Piquet và Jones đã va chạm ngay từ đầu và xe của Piquet bị hư hỏng và đồng thời gây ra một vụ va chạm lớn dẫn đến cờ đỏ được áp dụng. Jones, đối thủ giành chức vô địch của ông, tiếp tục cuộc đua trên chiếc xe của ông ta. Piquet chuyển sang chiếc xe khác đủ điều kiện của mình có động cơ đặc biệt được thiết lập để không hoàn thành được một chặng đua và do vậy Piquet đã bỏ cuộc và Jones đã giành chiến thắng cuộc đua đó và chức vô địch thế giới. Ông đã kết thúc mùa giải này ở vị trí á quân với 54 điểm.
1981: Giành chức vô địch Công thức 1 đầu tiên.
Vào mùa giải này, Piquet tiếp tục ở lại Brabham và đối thủ cạnh tranh chức vô địch Công thức 1 của ông là tay đua người Argentina Carlos Reutemann.
Sau khi về đích thứ ba tại giải đua ô tô Công thức 1 Tây Hoa Kỳ, Piquet đã vượt qua vòng phân hạng ở vị trí pole trong cuộc đua tại quê nhà ở Brazil tại thành phố quê hương Rio de Janeiro nhưng về đích ở ngoài vị trí tính điểm. Tại giải đua ô tô Công thức 1 Bỉ ở Zolder, Piquet lại tiếp tục dẫn đầu nhưng va chạm với Alan Jones ở vòng 10 buộc ông phải bỏ cuộc. Sau khi va chạm ở Monaco và Tây Ban Nha, Piquet đã có thể phục hồi phong độ tại giải đua ô tô Công thức 1 Pháp tại trường đua Dijon. Ông đã dẫn đầu cuộc đua đó đến vòng 58 khi một cơn bão bất ngờ dẫn đến ban tổ chức quyết định đợi cho đến khi tạnh mưa để tiếp tục cuộc đua. Sau khi cuộc đua bắt đầu lại 45 phút sau đó, Alain Prost tỏ ra cạnh tranh hơn nhiều và giành chiến thắng ở cuộc đua đó và Piquet tụt xuống thứ ba sau Prost và John Watson của đội McLaren.
Piquet đã quay trở lại tham gia với tư cách là ứng cử viên vô địch với thành tích tuyệt vời khi ông giành chiến thắng tại giải đua ô tô Công thức 1 Đức tại trường đua Hockenheim trong khi Reutemann gặp mâu thuẫn nội bộ với đồng đội Alan Jones. Sau khi giành được một loạt kết quả tốt, Piquet đã bước vào cuộc đua cuối cùng của mùa giải chỉ kém Reutemann một điểm. Tại giải đua ô tô Công thức 1 Caesars Palace ở Las Vegas, Piquet về thứ năm để giành chức vô địch Công thức 1 đầu tiên trong sự nghiệp của mình khi Reutemann về đích ngoài vị trí tính điểm.
Năm sau, chiếc xe của Piquet rất nhanh nhưng không có độ bền bỉ đáng tin cậy mặc dù Brabham đã hợp tác với BMW. Piquet đã giành được chiến thắng ở chặng đua quê nhà ở Brasil, Rio de Janeiro nhưng sau đó đã bị truất quyền thi đấu vì chiếc xe của ông thiếu cân. Ông đã giành chiến thắng duy nhất trong mùa giải này ở giải đua ô tô Công thức 1 Canada và đây cũng là chiến thắng đầu tiên của BMW ở Công thức 1. Ở giải đua ô tô Công thức 1 Đức, Piquet đã đến để giúp Didier Pironi sau khi ông ta bị tai nạn tốc độ cao trong buổi luyện tập. Trong cuộc đua, Piquet đang dẫn đầu cuộc đua cho đến khi va chạm với Eliseo Salazar. Sau đó, ông đã đánh đập Eliseo Salazar ở bên cạnh đường đua trên truyền hình trực tiếp.
1983: Giành chức vô địch Công thức 1 lần thứ hai.
Piquet đã giành chiến thắng trong cuộc đua mở màn tại Brasil nhưng bỏ cuộc sau đó tại giải đua ô tô Công thức 1 Tây Hoa Kỳ. Ông cán đích ở vị trí thứ hai và lập vòng đua nhanh nhất ở các chặng đua ở Pháp và ở Monaco. Ông kém Alain Prost 14 điểm tại ba chặng đua còn lại trong mùa giải nhưng đã giành chiến thắng liên tiếp ở Monza và Brands Hatch để rút ngắn khoảng cách hai điểm. Tại giải đua ô tô Công thức 1 Nam Phi, Prost bỏ cuộc ở vòng 35 và Piquet cán đích ở vị trí thứ ba và ông giành danh hiệu thế giới thứ hai. Đây cũng là chức vô địch đầu tiên và duy nhất của BMW trong thời gian tham gia Công thức 1.
Với quy định mới giới hạn dung tích xăng của ô tô ở mức 220 lít và cấm nạp xăng trong cuộc đua, Piquet bắt đầu trở thành ứng cử viên vô địch vì người ta cho rằng chiếc xe BMW với động cơ 4 xi-lanh sẽ ít bị ảnh hưởng hơn từ yêu cầu tiết kiệm nhiên liệu mới. Buổi thử nghiệm mùa đông dường như xác nhận những kỳ vọng và trên thực tế, chiếc xe đã tỏ ra đầy hứa hẹn nhưng kết quả mong đợi không bao giờ thành hiện thực. Điều tốt duy nhất đến từ các buổi thử nghiệm là việc tạo ra các động cơ đủ tiêu chuẩn đặc biệt, sản sinh hơn 900 mã lực và cho phép Piquet soán ngôi kỷ lục sau đó về các vị trí pole trong một năm do Lauda và Ronnie Peterson nắm giữ.
Đội McLaren sử dụng động cơ TAG-Porsche đã thống trị mùa giải này. Tại giải đua ô tô Công thức 1 Canada, Brabham đã lắp một bộ tản nhiệt bổ sung gây tò mò trên mũi xe được gắn trên xe để cải thiện độ bền bỉ. Piquet đã thắng cuộc đua đó sau khi đã bỏ cuộc ở 6 cuộc đua trước đó, chủ yếu là do hỏng động cơ hoặc tăng áp, nhưng bộ tản nhiệt bổ sung nóng đến mức khiến Piquet bị bỏng ở bàn chân phải khi nhấn chân ga. Sức nóng thực sự đã đốt cháy một lỗ trên ủng của ông và do vậy ông đã phải đi chân trần lên bục sau khi được sơ cứu. Tiếp theo đó, ông đã giành được chiến thắng liên tiếp tại giải đua ô tô Công thức 1 Detroit sau khi lái chiếc xe đua dự phòng của mình do một tai nạn xảy ra trước cuộc đua. Đây là hai chiến thắng duy nhất của ông trong năm. Tại giải đua ô tô Công thức 1 Áo ở Spielberg, ông đã có thể thắng khi chiếc xe của Niki Lauda dẫn đầu bị mất số nhưng Piquet không hề để ý và không tấn công. Piquet cán đích ở vị trí thứ 5 với 29 điểm.
1985: Mùa giải cuối cùng với Brabham.
Trước mùa giải 1985, Piquet và Brabham đã tiến hành buổi thử nghiệm mùa đông tại trường đua Kyalami ở Nam Phi với nhà cung cấp lốp xe mới của đội Pirelli. Thông qua quá trình thử nghiệm này, Pirelli đã đưa ra các thể loại lốp xe mà họ sẽ sử dụng trong mùa giải này. Thật không may, không giống như điều kiện nắng nóng ở Nam Phi, phần lớn thời gian của mùa giải ở châu Âu diễn ra trong thời tiết lạnh. Điều này và sự phân bổ trọng lượng của chiếc xe Brabham BT54 về phía sau xe khiến lốp Pirelli (đặc biệt là phía trước) phần lớn không hiệu quả và khiến Piquet thường chạy nhanh nhưng cuối cùng lại không thể cạnh tranh được.
Năm 1985, Piquet chỉ giành chiến thắng trong một cuộc đua duy nhất, giải đua ô tô Công thức 1 Pháp tại trường đua Paul Ricard với điều kiện mùa hè tương tự như điều kiện như các buổi thử nghiệm. Trong cuộc đua đó, ông đã lập kỷ lục tốc độ trong Công thức 1 là 338 km/h (210 dặm/giờ) trên đường thẳng Mistral dài 1,8 km (1,1 mi) trong vòng phân hạng. Đó cũng là chiến thắng đầu tiên của Pirelli kể từ khi trở lại Công thức 1.
Tuy nhiên, Piquet đã trở nên thất vọng vì ông cảm thấy lòng trung thành của mình với Brabham đang bị lợi dụng. Lương của ông thấp hơn so với các tay đua khác mặc dù ông đã mang thành công với đội. Ngoài ra, ông còn không được thông báo về một số quyết định của đội. Việc đội chuyển sang sử dụng lốp Pirelli đã gây khó chịu cho ông. Ngoài ra, ông cũng lo lắng về an ninh tài chính khi nghỉ hưu với lý do mà những khó khăn mà các cầu thủ bóng đá Brasil Pelé và Garrincha phải đối mặt sau khi sự nghiệp chuyên nghiệp của họ kết thúc. Tuy nhiên, ông đã hòa nhập tốt với đội và có mối quan hệ thân thiết với Gordon Murray và những người làm việc của ông khiến ông không muốn rời đi. Ông đã liên hệ với McLaren nhưng không hài lòng với các nhiệm vụ đi kèm với nó. Sau một hồi suy nghĩ, ông miễn cưỡng rời Brabham sau bảy mùa giải và hai chức vô địch.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Lee Chang-dong (tiếng Hàn: ; Hanja: 李滄東; sinh ngày 4 tháng 7 1954) là một nhà làm phim, biên kịch và viết tiểu thuyết người Hàn Quôc. Ông đạo diễn 6 phim chủ để bao gồm "Green Fish" (1997), "Peppermint Candy" (2000), "Oasis" (2002), "Secret Sunshine" (2007), "Poetry" (2010), and "Burning" (2018). "Burning" là bộ phim Hàn Quốc đầu tiên lọt đến danh sách rút gọn gồm 9 phim cho đề cử phim tiếng nước ngoài xuất sắc nhất tại liên hoan phim Oscar lần thứ 91, đây cũng là bộ phim thắng giải của Liên đoàn quốc tế báo chí điện ảnh (Fipresci International Critics' Prize) tại liên hoan phim Cannes lần thứ 71, giải phim nước ngoài hay nhất của hiệp hội phê bình phim Los Angeles, phim nước ngoài hay nhất của hiệp hội phê bình phim Toronto
Lee Chang-dong đạt giải su tử bạc cho đạo diễn xuất sắc nhất và giải của Liên đoàn quốc tế báo chí điện ảnh năm tại liên hoan phim Vernice năm 2002 và giải biên kịch xuất sắc nhất tại liên hoan phim Cannes năm 2010. Ông cũng giành giải thành tựu đạo diễn tại lễ trao giải Asia Pacific Screen Awards lần thứ 4 năm 2017, giải Jury Grand tại lễ trao giải Asia Pacific Screen Awards năm 2018, Giải đạo diễn xuất sắc nhất và giải thành tự trọn đời tại lễ trao giải Asian Film Awards lần thứ 12 năm 2019. Ông từng được đề cử giải sư tử vàng và cành cọ vàng.
Lee Chang-dong từng là bộ trưởng bộ Văn hóa và Du lịch của chính phủ Hàn Quốc giai đoạn 2003-2004.
Giai đoạn đầu đời.
Lee Chang-dong sinh ra tại Daegu, tối nghiệp ngành văn học Hàn Quốc năm 1981 tại trường Đại học quốc gia Kyungpook sau đó dạy văn ở trường trung học..
Sự nghiệp văn chương.
Năm 1987, Lee Chang-dong xuất bản truyện ngắn đầu tiên của mình, "소지" (Sở hữu), tiếp theo là "녹천에는 똥이 많다" (Có rất nhiều chuyện chết tiệt ở Nokcheon) vào năm 1992, tác phẩm đã mang về cho ông Giải thưởng Văn học The Korea Times
Năm 2007, truyện ngắn của ông, 꿈꾸는 짐승 (Quái vật đang ngủ) (do Heinz Insu Fenkl dịch), được đăng trên tạp chí AZALE A. Năm 2018, truyện ngắn On Destiny (do Soyoung Kim dịch), được đăng trên tạp chí Asymptote.
Lee Chang-dong là con trai thứ ba trong số bốn anh em. Em trai út của anh, Lee Joon-dong, là nhà sản xuất phim cho các bộ phim của ông. Ông hy vọng lớn lên sẽ trở thành một họa sĩ, nhưng anh ấy không đủ tiền mua đồ dùng cho nghệ thuật. Ông và chủ tịch của đài phát thanh và truyền hình MBC, Choi Seung-ho, là bạn cũ và cựu sinh viên Đại học Quốc gia Kyungpook. Ông ấy đã đích thân đề nghị Choi Seung-ho xuất hiện trong bộ phim Burning với tư cách là cha của Jong-su. Lee Chang-dong cũng là bạn thân của nam diễn viên Moon Sung-keun - ngươi cộng tác thường xuyên của Lee Chang-dong. |
Đàn áp Hồng quân Liên Xô (1937–1938)
Thanh trừng Hồng quân Liên Xô (1937-1938) () - thanh trừng chính trị quy mô lớn ("đàn áp") chống lại sĩ quan và nhân viên cấp cao của Hồng quân Công Nông (РККА) và Hải quân Công Nông (РКВМФ), được các nhà nghiên cứu nhấn mạnh là một trong những thể hiện, một phần chính sách "Đại thanh trừng" ở Liên Xô, là kết quả trực tiếp sự sùng bái cá nhân Stalin. Trên thực tế thanh trừng Hồng quân bắt đầu vào nửa cuối năm 1936, nhưng phạm vi lớn nhất là sau vụ bắt giữ và kết án Mikhail Nikolayevich Tukhachevsky và bảy sĩ quan quân đội cấp cao khác vào tháng 5-tháng 6 năm 1937, đỉnh cao thanh trừng là vào năm 1937-1938 và năm 1939-1941, sau đó giảm mạnh, tiếp tục với cường độ ít hơn nhiều. Sự thanh trừng diễn ra dưới hình thức giải ngũ, bắt giữ và kết án có động cơ chính trị đối với các vụ án được dựng lên.
Hàng nghìn sĩ quan và binh lính Hồng quân và Hải quân Liên Xô đã trở thành nạn nhân của những cáo buộc vô luật pháp và ngụy tạo. Tác động chính các cuộc thanh trừng chính trị nhằm vào các sĩ quan cấp cao nhất: Phó Ủy viên Nhân dân Bộ Quốc phòng, tư lệnh các quân khu (hạm đội), các phó tư lệnh, tư lệnh các quân đoàn, sư đoàn và lữ đoàn. Đội ngũ sĩ quan các tổng cục và sở chỉ huy ở các cấp tương ứng, đội ngũ giảng viên các cơ sở giáo dục quân sự bị thiệt hại đáng kể.
Phần lớn nạn nhân thanh trừng chính trị trong Hồng quân trong những năm trước chiến tranh bao gồm cái gọi là những người tham gia "âm mưu quân sự-phát xít" và "các tổ chức Trotskyite cánh hữu", những trường hợp này đã được Hội đồng quân sự Tòa án tối cao của Liên Xô kết án. Để có được bằng chứng cần thiết từ những người bị điều tra, họ đã bị ngược đãi, đánh đập và tra tấn hàng loạt. Việc sử dụng "các biện pháp hành động vật lý" trong quá trình điều tra "kẻ thù" và "gián điệp" đã được cấp lãnh đạo cao nhất đảng và nhà nước Liên Xô phê chuẩn. Đại đa số các tư lệnh, sĩ quan và chính trị viên bị buộc tội tham gia vào "âm mưu quân sự-phát xít" bị kết án với hình phạt cao nhất là tử hình - xử bắn. Chỉ một số người trong số họ, bản án không được thực hiện ngay lập tức, sau đó được thay thế đến các trại lao động cải huấn.
Theo ước tính nhà sử học và chuyên gia về lịch sử Hồng quân, Grigory Ivanovich Gerasimov, năm 1937 có 11034 người bị thanh trừng, năm 1938 là 4523 người, trừ những người được ân xá và tha bổng. Cần đặc biệt chú ý đến sự gia tăng số lượng Hồng quân trong những năm này, giai đoạn chạy đua quân sự chuẩn bị chiến tranh, điều này có thể giải thích phần nào sự thiếu hụt nhân sự. Do đó, vào năm 1937, thiếu 34000 sĩ quan, năm 1938 là 39000. Đồng thời, sự thanh trừng các nhân viên chỉ huy cấp cao nhất của Liên Xô dường như là then chốt, tỷ lệ sĩ quan cấp cao bị thanh trừng vượt đáng kể tỷ lệ phần trăm những người bị thanh trừng có liên quan dẫn đến tình trạng thiếu hụt sĩ quan thông thường.
Cũng có thanh trừng trong Lục quân Liên Xô năm 1950-1951.
Giải ngũ vì lý do chính trị.
Thủ tục giải ngũ.
Việc giải ngũ các sĩ quan khỏi Hồng quân được thực hiện theo lệnh nhân sự của Bộ Dân ủy Quốc phòng Liên Xô và các quân khu. Vào tháng 6 năm 1937, các hội đồng quân sự quân khu và hạm đội được trao quyền giải ngũ các sĩ quan đến cấp trung đoàn trưởng và tương đương. Vào ngày 17 tháng 10 năm 1937, Hội đồng Quân sự quân khu và hạm đội đã bị tước bỏ quyền giải ngũ, nhưng các quân khu vẫn sa thải vào năm 1938. Ví dụ, từ ngày 11 tháng 7 đến ngày 13 tháng 7 năm 1938, Vasily Konstantinovich Blyukher Tư lệnh Phương diện quân Viễn Đông đã ký 12 lệnh giải ngũ 279 sĩ quan.
Quy mô giải ngũ.
Thông tin về số lượng những người xuất ngũ từ Hồng quân có trong một số thông tin thống kê của Văn phòng Bộ Tư lệnh và Bộ Tổng tham mưu (UKNS) Hồng quân, hiện được hầu hết các nhà sử học sử dụng. Chúng bao gồm: một tài liệu tham khảo của Yefim Shchadenko, được gửi tới Trung ương Đảng Cộng sản toàn Liên bang (b) vào năm 1940, chứa thông tin về số lượng những người đã giải ngũ khỏi Hồng quân mà không có Lực lượng Không quân (được đề cập Ukolov và Ivkin , Meltyukhov, Suvenirov, Pechyonkin, Cherushev, Lazarev); một số tài liệu thống kê của UKNS, xuất bản Cherushev năm 1998 (dẫn theo Suvenirov, Cherushev, Milbach); "Thông tin về số lượng binh sĩ xuất ngũ năm 1937 và 1938 theo cấp bậc quân sự" (được đề cập Pechyonkin, Cherushev). Ngoài ra, Komal và Suvenirov cung cấp dữ liệu về các sĩ quan không quân giải ngũ khỏi Hồng quân. Thông tin về việc xả thải từ Hải quân Xô viết (RKVMF) được đưa ra trong các tác phẩm của Bliznichenko và Milbakh.
Không phải tất cả các sĩ quan được liệt kê trong những thông tin này đều bị sa thải vì động cơ chính trị. Việc xác định chính xác số lượng những người bị giải ngũ vì động cơ chính trị gây ra những khó khăn nhất định cho các nhà sử học, và ý kiến của họ được tóm tắt trong bảng:
Hoạt động của NKVD. Bắt giữ và điều tra.
Vào năm 1934-38, lực lượng phản gián quân sự với tư cách là Cục Đặc biệt (từ tháng 12 năm 1936 - Cục 5) là một phần Tổng cục An ninh Nhà nước (GUGB) thuộc NKVD Liên Xô. Vào tháng 3 năm 1938, với việc bãi bỏ GUGB, trên cơ sở Cục 5, Cục 2 (Cục đặc biệt) NKVD Liên Xô đã được thành lập. Vào tháng 9 năm 1938, trong lần tái tổ chức tiếp theo được thực hiện theo sáng kiến của Phó Ủy viên Nhân dân mới Lavrenty Pavlovich Beria, GUGB đã được tái lập và Cục 2 được chuyển về lại với tư cách là Cục 4 (đặc biệt).
Trực thuộc chính quyền trung ương là các Cục đặc biệt (OO) Hồng quân, Hải quân, quân nội vụ NKVD.
Các chức năng của cục trưởng, phó cục trưởng và sĩ quan an ninh Cục đặc biệt NKVD bao gồm:
Thủ tục và tiến hành bắt giữ.
Các vụ bắt giữ được thực hiện bởi các sĩ quan NKVD, chủ yếu từ các Cục Đặc biệt. Theo Nghị định số 1232/191 của Hội đồng Dân ủy Liên Xô và Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản toàn Liên bang (Bolshevik) ngày 17 tháng 6 năm 1935 "Về thủ tục thực hiện các vụ bắt giữ", các cơ quan NKVD phối hợp với Viện kiểm sát có liên quan trong tất cả các trường hợp mà không có ngoại lệ. Theo cùng một nghị quyết, lệnh số 006 NKVD ngày 3 tháng 2 năm 1935 và "Quy chế bắt giữ ban chỉ huy và nhân viên sĩ quan Hồng quân" ngày 22 tháng 9 năm 1935, các cơ quan NKVD được phép bắt giữ tất cả các chỉ huy và sĩ quan từ trung đội trưởng trở lên nhưng phải có sự cho phép từ Bộ Dân ủy Quốc phòng.
Để phối hợp bắt giữ, NKVD đã gửi cho các Ủy viên Nhân dân Bộ Dân ủy Quốc phòng (Kliment Yefremovich Voroshilov) và Tổng tư lệnh Hải quân (Pyotr Aleksandrovich Smirnov, Mikhail Petrovich Frinovsky) cái gọi là "giấy chứng nhận" về người bị bắt. Suvenirov báo cáo rằng trong Lưu trữ Quân sự Nhà nước Nga (RGVA), lưu trữ toàn bộ tập giấy chứng nhận như vậy từ Cục đặc biệt GUGB NKVD Liên Xô gửi tới Voroshilov với yêu cầu việc bắt giữ một hoặc một số sĩ quan nhưng không nêu tên số lượng chính xác. Trong một tài liệu đề ngày tháng 8 năm 1937, có báo cáo cho rằng chỉ theo giấy chứng nhận do Izrail Moiseyevich Leplevsky gửi cho Voroshilov, đã cho phép bắt giữ 142 sĩ quan. Trong số những người bị bắt với sự chấp thuận của Voroshilov: Chính ủy Quân đoàn Nikolai Arkadyevich Savko và Mordukh Leibovich Khorosh, Komdiv Pyotr Petrovich Grigoriev và Mikhail Afanasyevich Demichev, Kombrig Grigory Antonovich Kaptsevich và Konstantin Ivanovich Sokolov-Stakhov, và những người khác; Theo Suvenirov, chính Voroshilov là người cho phép hầu hết các vụ bắt giữ trong Hồng quân. Một số trường hợp được biết đến trong đó Voroshilov từ chối cho phép bắt giữ. Đây là những trường hợp ngoại lệ đối với quy tắc, Suvenirov trích dẫn bảy trường hợp như vậy; trong số đó có Thượng tá Rodion Yakovlevich Malinovsky. Các cấp phó của Voroshilov là Yan Borisovich Gamarnik, Lev Zakharovich Mekhlis và Yefim Afanasyevich Shchadenko cũng đồng ý các vụ bắt giữ. Ví dụ, ngay từ ngày 8 tháng 7 năm 1936, Gamarnik đã cho phép việc bắt giữ hai chính ủy tiểu đoàn, và Shchadenko giữa năm 1938 đã cho phép bắt giữ 18 sĩ quan chính trị từ chính trị viên đến chính ủy trung đoàn. Từ tháng 6 đến tháng 10 năm 1937, quyền cho phép việc bắt giữ các sĩ quan cho đến trung đoàn trưởng và tương đương được trao cho Hội đồng quân sự Quân khu và Hạm đội, nhưng không có số liệu thống kê về vấn đề này. Ví dụ, Vasily Konstantinovich Blyukher cũng cho phép bắt giữ Thượng tá Andrey Pavlovich Karnov vào năm 1938. Hơn nữa, sau khi một sĩ quan bị giải ngũ, không cần phải có sự cho phép của Chính ủy hoặc bất kỳ viên chức nào khác của Hồng quân, NVKD đều có quyền bắt giữ những sĩ quan giải ngũ này. Shchadenko ước tính rằng khoảng 5000 sĩ quan đã bị các cơ quan NKVD bắt giữ sau khi họ bị Hồng quân giải ngũ.
Có rất ít báo cáo trong tài liệu lưu trữ về mức độ mà các Viện kiểm sát cho phép các vụ bắt giữ. Có những hành động khác nhau của các Viện kiểm sát. Do đó, Quyền Viện trưởng Viện Kiểm sát quân sự Quân khu Kiev, Brigvoenyurist Yakov Markovich Shakhten cho phép bắt giữ Komdiv Semyon Ivanovich Ventsov-Krantz. Viện Kiểm sát quân sự Hạm đội Thái Bình Dương đã cho phép việc bắt giữ 145 quân nhân. Một số quân nhân nhất định, và rõ ràng là một số lượng đáng kể, đã bị bắt mà không có sự cho phép nào từ các Viện kiểm sát. Trong số đó có Chính ủy Tập đoàn quân bậc 2 Anton Stepanovich Bulin, Korpusnoy komissar Trofim Kirillovich Govorukhin và những người khác. Theo Milbakh, hơn 2/3 quân nhân Hạm đội Thái Bình Dương đã bị bắt mà không có lệnh cho phép từ Viện kiểm sát.
Quy mô các vụ bắt giữ.
Các nhà sử học đồng ý rằng các số liệu thống kê của UKNS không phản ánh số lượng thực các sĩ quan Hồng quân bị bắt giữ. Sau khi xác định được một số lượng đáng kể những người bị bắt theo tên, Milbach đã chỉ ra bằng các ví dụ về Quân khu Leningrad (LVO) và Tập đoàn quân Viễn Đông (OKDVA) rằng những tài liệu này đánh giá thấp con số của họ.
Phương pháp điều tra.
Trong quá trình điều tra sơ bộ, các sĩ quan NKVD đã thu thập nhiều tài liệu khác nhau xác nhận các cáo buộc chống lại người bị điều tra. Đặc biệt, những tài liệu như vậy bao gồm lời khai của chính người bị bắt, được đưa ra trong quá trình thẩm vấn và được ghi lại trong biên bản, hoặc lời khai và lời khai viết tay. Kho tàng của các điều tra viên, những người phải đối mặt với nhiệm vụ thu thập bằng chứng cần thiết từ những người bị bắt, bao gồm nhiều phương pháp bất hợp pháp: ép buộc, đe dọa, đánh đập, cấm ngủ và các biện pháp áp lực tinh thần và thể chất khác.
Tài liệu ban đầu cho phép sử dụng "các phương pháp tác động vật lý" vẫn chưa được tiết lộ. Chỉ tìm thấy hai tài liệu xác nhận rằng các phương pháp này đã được ban lãnh đạo chính trị Liên Xô cho phép: bức điện Stalin gửi Bí thư các Tỉnh ủy, Khu ủy và lãnh đạo của NKVD-NKVD tỉnh (UNKVD) về việc sử dụng vũ lực chống lại "kẻ thù của nhân dân" vào ngày 10 tháng 1 năm 1939, và bản ghi lại phiên họp toàn thể tháng 6 năm 1957 Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản Liên Xô. Tài liệu đầu tiên tuyên bố rằng "việc sử dụng vũ lực đã được cho phép trong thực tiễn của NKVD từ năm 1937 với sự cho phép Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản toàn Liên bang" và "như một ngoại lệ, và hơn nữa, đối với những kẻ thù rõ ràng việc sử dụng các phương pháp thẩm vấn nhân đạo, đã trắng trợn từ chối vạch mặt những kẻ chủ mưu và trong nhiều tháng không khai, cố gắng làm chậm việc vạch trần những kẻ chủ mưu còn lại", và mặc dù thực tế là "sau này trong thực tế, phương pháp tác động vật lý đã bị làm bẩn bởi những kẻ vô lại Zakovsky, Litvin, Uspensky và những kẻ khác", "Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản toàn Liên bang cho rằng phương pháp gây ảnh hưởng vật lý nhất thiết phải được sử dụng trong tương , như một phương pháp hoàn toàn chính xác và thiết thực". Tài liệu thứ hai đã được Suvenirov điều tra kỹ lưỡng, người đã kết luận rằng quyết định sử dụng vũ lực không phải do Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản toàn Liên bang (b) đưa ra, mà bởi một nhóm người nhỏ hơn - Bộ Chính trị Trung ương Đảng Cộng sản toàn Liên bang (b). Theo Lazar Moiseyevich Kaganovich và Vyacheslav Mikhailovich Molotov, tài liệu được viết "do bàn tay của Stalin" và được ký bởi tất cả các thành viên Bộ Chính trị. Tuy nhiên, Souvenirov thừa nhận rằng quyết định này có thể được đưa ra mà không có sự tham gia của Voroshilov.
Việc các sĩ quan NKVD sử dụng phương pháp này trong thực tế được xác nhận bởi nhiều nguồn có nguồn gốc khác nhau. Việc sử dụng các phương pháp như vậy cho cả bản thân và những người khác đang bị điều tra đều có sự chứng kiến của chính những người bị bắt: Kombrig Sergei Faddeevich Gulin tuyên bố trong phiên tòa xét xử vào ngày 15 tháng 6 năm 1939, rằng ông đã thú tội lần đầu sau khi bị đánh đập; Chính ủy Lữ đoàn Arkady Kastorovich Skorokhodov, đã bị kết án 15 năm tù, đã nhiều lần viết đơn khiếu nại từ trại, trong đó, đặc biệt, ông nói rằng đã bị đánh đập trong quá trình điều tra; vào năm 1937, Chính ủy Lữ đoàn Ivan Alekseevich Kuzin, người bị giam chung phòng giam với Leonard Yanovych Plavnek, đã viết thư cho Voroshilov rằng họ đã đánh sang ngày thứ 4. Thông tin về việc sử dụng "các phương pháp tác động vật lý" cũng đến từ các sĩ quan NKVD. Vào năm 1939-1940, nhiều người trong số họ đã bị kết án bao gồm cả tội bịa đặt các vụ án đang bị điều tra và trong các phiên tòa, nhiều người trong số họ thú nhận rằng họ đã đánh đập những người đang bị điều tra. Do đó, các sĩ quan Cục đặc biệt Hạm đội Baltic Babich và Fursik thừa nhận rằng họ đã áp dụng các biện pháp tác động vật lý lên Tư lệnh hạm bậc 2 Georgy Georgievich Vinogradsky và Cục trưởng Cục 4 (đặc biệt) GUGB NKVD Liên Xô Kombrig Nikolai Nikolayevich Fyodorov thừa nhận rằng ông đã sử dụng những phương pháp như vậy để chống lại Tư lệnh Tập đoàn quân bậc 1 Ivan Fyodorovich Fedko. Các sĩ quan NKVD thừa nhận việc sử dụng các phương pháp cưỡng bức thể chất không chỉ trong quá trình điều tra và tại phiên tòa. Do đó, khi bị nhân viên Viện kiểm sát quân sự thẩm vấn trong quá trình thanh tra bổ sung vào năm 1955, cựu điều tra viên Cục đặc biệt GUGB NKVD Thượng tá Vladimir Mikhailovich Kazakevich đã thừa nhận, mặc dù với thái độ rất kiềm chế, rằng "trong những cuộc thẩm vấn đầu tiê", Điều tra viên Cục đặc biệt GUGB NKVD Quân khu Transbaikal, Trung úy An ninh Nhà nước V.N. Rozanov trong một bản giải thích được viết vào năm 1939 liên quan đến khiếu nại của Komkor Nikolai Vasilyevich Lisovsky về các phương pháp điều tra bất hợp pháp, chỉ ra: “Lisovsky bị các sĩ quan an ninh Vasyuk và Pershin thẩm vấn liên tục trong 4-5 ngày, ông đứng dậy, bị đánh vào mặt, ". Quy mô thực sự việc áp dụng phương pháp này vẫn chưa được thiết lập. Tuy nhiên, ngay cả khi dữ liệu không đầy đủ, rõ ràng là chúng rất quan trọng. Suvenirov, trên cơ sở các tài liệu khác nhau, đã xác định rằng "các phương pháp tác động vật lý" dùng cho: 3 Nguyên soái Liên Xô, 2 Tư lệnh Tập đoàn quân bậc 1, 1 Tư lệnh Hạm đội bậc 1, 1 Chính ủy Tập đoàn quân bậc 1, 2 Tư lệnh Tập đoàn quân bậc 2, 1 Chính ủy Tập đoàn quân bậc 2, 11 Komkor, 6 Chính ủy quân đoàn, 1 Chủ nhiệm Kỹ thuật Quân đoàn, 1 Chủ nhiệm Quân pháp Quân đoàn, 24 Komdiv, 3 Tư lệnh Hạm đội bậc 2, 7 chính ủy sư đoàn, 1 Chủ nhiệm Quân pháp Sư đoàn, 25 Kombrig, 8 Chính ủy Lữ đoàn, 3 Chủ nhiệm kỹ thuật Lữ đoàn, 5 Chủ nhiệm Quân pháp Lữ đoàn , 1 Tư lệnh Hải đoàn bậc 1, cùng 43 thủ trưởng, tư lệnh cấp cao và chủ nhiệm. Như tác giả lưu ý, những dữ liệu này chưa đầy đủ. Ngoài ra còn có thông tin về việc sử dụng vũ lực đối với những người bị bắt khác không có tên trong danh sách Suvenirov. Ví dụ, áp dụng biện pháp cưỡng chế vật lý đối với tư lệnh lữ đoàn Mikhail Sergeevich Medyansky, ông bị đánh gãy xương sườn. Milbach trích dẫn dữ liệu về 86 nhân viên Cục đặc biệt GUGB NKVD của Hạm đội Thái Bình Dương, trong đó 41 người đã tham gia đánh đập những người bị bắt.
Các sĩ quan đã bị bắt vì nhiều tội danh khác nhau, theo Anatoly Timofeevich Ukolov và V.I. Ivkin trên cơ sở dữ liệu các cơ quan tư pháp Hồng quân lưu ý rằng vào năm 1937-1939, khoảng 8624 người đã bị kết tội phạm tội, tuy nhiên họ lưu ý rằng hầu như không tính đến những người bị kết án vì tội hình sự và đạo đức trong số những người bị thanh trừng.
Thống kê theo cấp bậc.
Số lượng cấp bậc bị thanh trừng ban chỉ huy cao nhất Hồng quân, dựa trên tính toán của Suvenirova:
Những người đương thời về thanh trừng.
Lev Davidovich Trotsky cũng đưa ra đánh giá về quy mô thanh trừng. Đặc biệt, ngày 13/3/1939, ông viết: “Stalin tiêu diệt ban chỉ huy hồng quân, xử bắn, cách chức, đày ải khoảng 30000 sĩ quan”.
Trong cuộc thảo luận về kế hoạch tấn công Liên Xô, một số tướng lĩnh đã cố gắng thuyết phục Quốc trưởng rằng còn quá sớm để tham gia vào một cuộc chiến với người Nga. Hitler trả lời như sau: |
Phi vụ đen là một bộ phim hành động năm 2022 do Mark Williams đạo diễn và đồng biên kịch. Phim có sự tham gia của Liam Neeson trong vai một người sửa lỗi FBI đang ấp ủ tham gia vào một âm mưu của chính phủ; Emmy Raver-Lampman, Taylor John Smith và Aidan Quinn cũng đóng vai chính.
"Blacklight" được phát hành tại Mỹ vào ngày 11 tháng 2 năm 2022 bởi Briarcliff Entertainment. Bộ phim là một quả bom xịt phòng vé, thu về 16 triệu đô so với kinh phí 43 triệu đô, và bị các nhà phê bình chỉ trích gay gắt, nhiều người gọi nó là một trong những bộ phim tệ nhất trong sự nghiệp của Neeson.
Nhà hoạt động chính trị Sofia Flores phát biểu tại một cuộc biểu tình ở Washington, D.C. về bình đẳng giới và phụ nữ. Tối hôm đó, cô bị giết trong một vụ chạy trốn được lên kế hoạch có chủ ý bên ngoài nhà của cô ấy.
Travis Block, một cựu chiến binh trong Chiến tranh Việt Nam, làm việc ngoài sổ sách cho Giám đốc FBI Gabriel Robinson với tư cách là người sửa lỗi. Sau khi hoàn thành một nhiệm vụ, anh nói với Robinson rằng anh muốn nghỉ hưu và dành nhiều thời gian hơn cho con gái và cháu gái của mình, nhưng Robinson không muốn để anh đi. Thay vào đó, anh được giao một nhiệm vụ mới là đưa Đặc vụ FBI bí mật Dusty Crane vào.
Tuy nhiên, Crane trở nên lừa đảo và liên lạc với một nhà báo, Mira Jones, tuyên bố có thông tin về cái chết của Flores. Nhiều lần trốn thoát khỏi Block và FBI, Crane hẹn gặp Jones tại một viện bảo tàng. Block theo Jones đến cuộc họp nhưng Crane lại trốn thoát. Crane nói với Block rằng Robinson đã ra lệnh giết Flores trước khi anh ta bị hai Đặc vụ FBI bắn chết.
Block và Jones gặp lại nhau và cô nói với anh rằng Crane tuyên bố có thông tin về Chiến dịch Thống nhất, một chương trình tuyệt mật của FBI do Robinson điều hành nhằm giết hại thường dân vô tội, bao gồm cả Flores. Block chất vấn Robinson về Chiến dịch Thống nhất, nhưng Robinson gạt bỏ câu hỏi của anh và cảnh báo Block không được can thiệp.
Biên tập viên của Jones, Drew, viết một câu chuyện về cái chết bí ẩn của Crane bằng nguồn tin của cô ấy. Tối hôm đó, anh bị theo về nhà và bị giết sau một vụ tai nạn xe hơi bởi chính hai Đặc vụ FBI đã giết Crane và Flores. Trong khi đó, gia đình Block mất tích.
Jones thuyết phục một Block đang đau khổ giúp cô khám phá bí ẩn của Chiến dịch Thống nhất. Anh nói với cô ấy rằng Robinson có một chiếc két sắt trong nhà chứa những bí mật của chính phủ. Anh đối mặt với Robinson tại nhà của mình và buộc hắn ta phải mở chiếc két sắt, trong đó có một ổ cứng chứa thông tin về Chiến dịch Thống nhất. Robinson trốn thoát với sự giúp đỡ của một số Đặc vụ FBI, những người tham gia đấu súng với Block. Block bắn hạ các đặc vụ và lấy lại ổ cứng.
Block và Jones xem lại ổ cứng và phát hiện ra rằng Crane đã yêu mục tiêu của mình, Flores. Robinson đã giết cô sau khi Crane quá gắn bó với cô ấy. Block chất vấn Robinson về sự thật của Chiến dịch Thống nhất, và buộc hắn ta phải đầu thú với chính quyền. Robinson bị bắt vì tội ác của mình, Jones hoàn thành câu chuyện của cô ấy về sự che đậy của chính phủ, Block nghỉ hưu và đoàn tụ với gia đình, những người từng được đưa vào Chương trình Bảo vệ Nhân chứng nhưng hiện đã được đưa trở về nhà.
Quá trình quay phim chính bắt đầu vào tháng 11 năm 2020 tại Melbourne, Úc. Vào tháng 1 năm 2021, có thông báo rằng một cảnh rượt đuổi bằng ô tô sẽ được quay ở Canberra.
Mark Isham đã soạn nhạc cho phim. Một bản nhạc phim đã được phát hành.
"Blacklight" được phát hành tại Mỹ bởi Open Road Films và Briarcliff Entertainment vào ngày 11 tháng 2 năm 2022. Bộ phim được phát hành dưới dạng video theo yêu cầu vào ngày 3 tháng 3, trong khi bộ phim được phát hành trên Blu-ray và DVD vào ngày 3 tháng 5 bởi Universal Pictures Home Entertainment.
Tại Mỹ và Canada, "Blacklight" được phát hành cùng với Án mạng trên sông Nile và Cưới em đi, và được dự đoán sẽ thu về 1–5 triệu đô từ 2.772 rạp trong tuần đầu công chiếu. Bộ phim tiếp tục ra mắt với 3,5 triệu đô, đứng thứ năm tại phòng vé. Nhìn chung, khán giả trong thời gian ra mắt là 64% nam giới, 83% trên 25 tuổi, 58% trên 35 tuổi và 35% trên 45 tuổi. Sự phân chia sắc tộc của khán giả cho thấy 53% là người da trắng, 14% người Mỹ gốc Tây Ban Nha và La tinh, 15% người Mỹ gốc Phi và 18% người châu Á hoặc khác. Bộ phim đứng thứ mười tại phòng vé trong tuần thứ hai công chiếu với 1,7 triệu đô. Phim rớt khỏi top 10 phòng vé trong tuần thứ ba công chiếu với 878,687 đô.
Phản ứng quan trọng.
Trên trang web tổng hợp phê bình Rotten Tomatoes, 10% trong số 102 bài phê bình của các nhà phê bình là tích cực, với điểm trung bình là 3,8/10. Sự đồng thuận của trang web là "Tắt nó đi." Metacritic, sử dụng thang điểm trung bình, đã cho bộ phim số điểm 27 trên 100, dựa trên 22 nhà phê bình, cho thấy "các bài đánh giá nhìn chung không thuận lợi". Khán giả được thăm dò bởi PostTrak đã cho bộ phim số điểm tích cực là 58%, với 39% nói rằng họ chắc chắn sẽ giới thiệu bộ phim. |
Dante Rossi (cầu thủ bóng đá)
Dante Carlos Rossi (sinh ngày 12 tháng 7 năm 1987) là cầu thủ bóng đá chơi ở vị trí hậu vệ trung tâm cho câu lạc bộ Foligno, cho mượn từ Cattolica. Sinh ra ở Argentina, anh ta đại diện cho Đội tuyển bóng đá quốc gia San Marino.
Sự nghiệp thi đấu quốc tế.
Rossi được sinh ra ở Argentina và là người gốc San Marino. Rossi bắt đầu đại diện cho San Marino vào ngày 5 tháng 9 năm 2020 trong trận đấu gặp Gibraltar tại UEFA Nations League.
"Tính đến 23 tháng 9 năm 2022" |
Kiện tướng thể thao (Việt Nam)
Kiện tướng (tên đầy đủ là: Vận động viên kiện tướng) là một đẳng cấp trong việc xếp loại vận động viên thể thao thành tích cao của Việt Nam. Đẳng cấp Vận động viên kiện tướng là cao nhất, xếp trên Vận động viên cấp 1 và Vận động viên cấp 2.
Các tiêu chuẩn phong cấp do Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch ban hành. Hiện nay, họ có tiêu chuẩn phong cấp cho vận động viên của 52 môn thể thao. |
New Jeans Code in Busan
New Jeans Code in Busan (tiếng Hàn: 뉴진스 코드) là một bộ phim truyền hình thực tế về du lịch của Hàn Quốc được sản xuất bởi Thành phố đặc biệt Busan và Tổ chức Du lịch Busan và được phân phối bởi SBS. Với sự tham gia của nhóm nhạc nữ K-pop NewJeans, bộ phim dài ba tập theo chân nhóm khi họ đến thăm một số địa danh của Busan trong chuyến đi hai ngày. Nó được tạo ra như một phần của chuỗi nội dung Hallyu được sản xuất để hỗ trợ Busan đăng cai tổ chức Expo 2030. Dự án được công bố lần đầu tiên vào tháng 9 năm 2022 và được công chiếu lần đầu trên SBS TV vào ngày 16 tháng 10 năm 2022, lúc 12:10 (KST). Được phát sóng trong ba ngày Chủ Nhật liên tiếp, tập cuối cùng đã bị hoãn lại đến ngày 6 tháng 11 năm 2022.
Sản xuất và phát hành.
Vào ngày 16 tháng 9 năm 2022, đài truyền hình SBS của Hàn Quốc đã thông báo về việc sản xuất loạt phim truyền hình thực tế du lịch "NewJeans Code in Busan", với sự tham gia của nhóm nhạc nữ K-pop NewJeans. Được sản xuất bởi Thành phố đặc biệt Busan và Tổ chức Du lịch Busan, bộ phim tài liệu này là một phần của chuỗi nội dung Hallyu do thành phố Busan, tổ chức Du lịch Busan và Ủy ban Điện ảnh Busan tài trợ để giới thiệu thành phố và ủng hộ giá thầu đăng cai Expo 2030. Đây là lần hợp tác thứ hai giữa Busan và Hybe Corporation, công ty mẹ của nhãn hiệu ADOR của NewJeans, sau buổi hòa nhạc "Yet to Come" của BTS được tổ chức tại thành phố vào ngày 15 tháng 10 năm 2022. Được quay vào ngày 26 và 27 tháng 9 năm 2022, loạt phim tiếp theo NewJeans khi họ khám phá Busan và tìm hiểu thêm về nó thông qua mã QR trong suốt chuyến đi hai ngày. Nhóm đã đến thăm công viên Songdo Sky, chợ Bupyeong Kkangtong, Taejongdae và bãi biển Dadaepo, tất cả các địa danh của Busan được Thế hệ MZ yêu thích. Các địa điểm khác của Busan, chẳng hạn như Đài phun nước trong mơ Dadaepo Sunset, Skyline Luge Busan, Jeonpogonggu-gil, Cheongsapo, bãi biển Gwangalli và công viên phiêu lưu biển Yeongdo, được làm nổi bật trong nền. Về dự án, thị trưởng Busan Park Heong-joon cho biết:
Một đoạn video giới thiệu được phát hành vào ngày 7 tháng 10 năm 2022. Bộ phim được công chiếu lần đầu trên SBS TV vào ngày 16 tháng 10 năm 2022, lúc 12:10 (KST) và được phát sóng trong ba ngày Chủ nhật liên tiếp. Tuy nhiên, tập cuối cùng đã bị hoãn lại để tôn trọng thời gian quốc tang được công bố sau vụ giẫm đạp Halloween tại Itaewon, Seoul. Nó được phát sóng lại vào ngày 6 tháng 11 năm 2022.
Vào ngày 21 tháng 10, Tổ chức Du lịch Busan thông báo họ sẽ tạo một hành trình dựa trên loạt phim. Họ đã tổ chức một "sự kiện tham quan nhiệm vụ" từ ngày 21 đến ngày 30 tháng 10, trong đó mỗi người tham gia phải tuân theo hành trình và quét mã QR được tìm thấy ở mọi địa điểm để hoàn thành nhiệm vụ và giành giải thưởng. Vào ngày 26 tháng 10, Yoo Ji-hye của "Sports Dong-a" đã báo cáo rằng nhiều địa điểm quay phim, bao gồm Công viên Songdo Sky, Công viên Phiêu lưu Biển Yeongdo, Jeonpogonggu-gil, Cảng Cheongsapo, Đài phun nước Giấc mơ Hoàng hôn Dadaepo và một số cửa hàng nơi các thành viên đã mua đồ ăn, có rất đông người hâm mộ. Ba chiếc mũ len mà các thành viên sử dụng trên trường quay đã được tặng cho chợ trời từ thiện WeAza, người đã tổ chức xổ số những món đồ của người nổi tiếng để quyên tiền hỗ trợ các gia đình có thu nhập thấp. |
Chuyến bay 867 của KLM
Vào ngày 15 tháng 12 năm 1989, Chuyến bay 867 của KLM (KL867/KLM867), trên đường từ Amsterdam đến Sân bay quốc tế Narita, Tokyo, buộc phải hạ cánh khẩn cấp xuống Sân bay quốc tế Anchorage, Alaska, khi cả bốn động cơ đều hỏng. Chiếc Boeing 747-400, chưa đầy sáu tháng tuổi vào thời điểm đó, đã bay qua một đám mây tro núi lửa dày đặc từ Núi Redoubt, đã phun trào một ngày trước đó.
Chiếc máy bay này do cơ trưởng Karl Van Der Elst, 51 tuổi và cơ phó Imme Visscher. Cả hai đều có kinh nghiệm lần lượt là 13000 giờ bay và 7600 giờ bay, trong đó có 100 giờ bay của cơ trưởng trên Boeing 747 |
Swiss Indoors 2022 - Đơn
Félix Auger-Aliassime là nhà vô địch, đánh bại Holger Rune trong trận chung kết, 6–3, 7–5. Đây là danh hiệu đơn ATP Tour thứ 4 của Auger-Aliassime.
Roger Federer là đương kim vô địch, nhưng giải nghệ quần vợt vào tháng 9 năm 2022.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Vượt qua vòng loại.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ.
Thua cuộc may mắn.
Đây là một đổi hướng từ một trang đó đã được . Trang này được giữ lại dưới dạng một trang đổi hướng để tránh phá vỡ các liên kết, cả bên trong và bên ngoài, có thể đã được liên kết tới tên trang cũ. |
Subsets and Splits
No community queries yet
The top public SQL queries from the community will appear here once available.